Siêu Nhiên Giải đấu nguyên tố [Tạm Drop]

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
377229860-256-k426662.jpg

Giải Đấu Nguyên Tố [Tạm Drop]
Tác giả: TranHuuGiangNam
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

1 giải đấu ở tại 1 thế giới nơi con người khi lên 15 tuổi sẽ thức tỉnh "Power", 1 loại dị năng hay sức mạnh của mỗi người.

Phần thưởng cho giải đấu chính là nổi tiếng với cái danh là "Champion" cùng rất nhiều tiền, 1 điều ước và sự bất tử về mặt tuổi thọ.

Tuy nhiên, ẩn sâu trong đó chính là âm mưu của 1 kẻ tự xưng mình là thần.

Liệu đây có là 1 "Good Ending"?​
 
Giải Đấu Nguyên Tố [Tạm Drop]
Chap 1 - Beginning


- "Của cậu hết 3.55$." người bán hàng trả lời khi đưa tôi 1 cái bánh mì kẹp và 1 cốc Coca.- "Đây." tôi đưa tiền cho anh ta rồi đi tiếp trên con phố tấp nập, cũng như thưởng thức đồ ăn.Tôi tên là Ethan Diggory, 20 tuổi.

Thế giới của tôi là một nơi đặc biệt.

Khi mọi người lên 15 tuổi, họ sẽ thức tỉnh "Power", một loại dị năng hay sức mạnh của mỗi người.

Cũng mấy ai giống ai, có người dùng băng, có người có thể co dãn, thậm chí là dừng thời gian...Còn tôi, chỉ đơn thuần là một người bình thường.

Đừng hiểu nhầm ý tôi, chỉ đơn giản là tôi không có quá nhiều thứ nổi bật trong xã hội sức mạnh này.

Tôi sinh ra trong 1 gia đình khá giả với Power liên quan đến "Điện", nhưng hình như do cuộc sống của tôi đã quá yên bình nên tôi đang trở nên hơi... chán...Đường phố lúc này tấp nập người qua lại, ai làm việc đó, khi tôi từ tốn thưởng thức đống đồ ăn tôi mới mua.

Tình cờ, 1 tờ giấy đập vào mặt tôi.

Khi tôi lấy nó ra, trên tờ giấy nói về một giải đấu không giớ hạn độ tuổi, với phần thưởng cho người chiến thắng hay "Champion" là rất nhiều tiền và một điều ước.- "...Đùa hả?"

Tôi đọc tờ giấy và cười, nghĩ rằng đó chỉ là trò đùa của một tên ngu si nào đó, nên tôi bình thản vứt nó đi.Về đến nhà, tôi bình thản bật đèn lên và đi vào nhà khi duỗi vai, đồng thời vứt vỏ vào sọt rác.

Như tôi đã nói, gia đình tôi là ,một gia đình khá giả, nên tôi không mấy lo về tiền sinh hoạt hằng ngày của tôi.Bố mẹ tôi hiện đã và đang ra nước ngoài hưởng tuần trăng mật với lí do "hâm nóng tình cảm" nên tôi hiện tại đang ở nhà một mình.

Có hơi xấu hổ tí, nhưng hiện tôi vẫn còn ở chung và ăn bám bố mẹ tôi, đằng nào tôi cũng vẫn đang học đại học mà.Tôi ngồi xuống ghế, ngáp một cách uể oải, khi suy nghĩ mình nên làm gì tiếp theo.

Game thì tôi cũng chơi gần hết rồi, TV tôi cũng xem chán rồi.

Tôi thở dài chán nản đá vào chân bàn.

Ước gì cuộc sống của tôi có thể bớt tẻ nhạt đi một chút.

Cứ lặp đi lặp lại như thế này, tôi sẽ chết vì buồn mất thôi.Chợt tôi nhớ lại cái tờ quảng cáo đó.

Tôi ngồi dậy, cầm lấy điện thoại để tra cứu.

Tôi dùng Power của mình chuyền điện vào điện thoại để nó hoạt động, tôi khá ít khi cắm sặc cũng vì Power của tôi.

Tôi nhíu mày.

Nếu đây chỉ là một trò đùa, thì ai đó đã quá rảnh rỗi rồi.

Nhưng nếu nó là thật...Sau 1 hồi tra cứu, tôi cũng hiểu thêm về cơ cấu của giải đấu này: Mỗi đấu thủ bắt đầu ở cấp D.

Để lên hạng, họ phải thách đấu những người cùng cấp và tích lũy điểm.

Cấp cao nhất là A - chỉ những ai đạt cấp A mới có cơ hội thách đấu 'Champion' hiện tại.

Một khi đánh bại Champion và được công nhận bởi những người tiền nhiệm, họ sẽ kế thừa danh hiệu, nhận một khoản tiền khổng lồ, một điều ước, và quan trọng nhất... sự bất tử.

Hiện tại, mới chỉ có 4 Champion gồm: Air (Champion đời đầu); Magic (Champion đời thứ hai); Gravity (Champion đời thứ ba) và cuối cùng là Shadow (Champion đời thứ tư cũng là Champion hiện tại).

Ngoài ra, mỗi người cũng sẽ có cho mình một huấn luyện viên sau khi lên cấp C, nếu may mắn có thể được một Champion trong số đó huấn luyện cho.Sau khi hiểu hơn về Tournament này, tôi mỉm cười nhẹ:- "Thật thú vị, cuối cùng cũng có thứ gì có thể khuấy đảo cuộc sống của mình lên rồi."

Tôi nhếch mép cười, nhìn vào bàn tay của mình, khi cảm nhận dòng điện chảy qua tay tôi.

Sau đó, tôi đứng dậy, chuẩn bị đồ đạc khi tắt điện đi, khóa cửa nhà và rời đi.- [End Chap 1] -
 
Giải Đấu Nguyên Tố [Tạm Drop]
Chap 2 - The Tournament


- "Ôi vãi cả nồi, trông to vãi lìn."

Tôi nhìn lên đấu trường và cảm thán.

Tôi đã đến nơi, đó là 1 đấu trường cực kì to lớn, cảm tưởng còn lớn hơn đấu trường La Mã ý.Tôi bước vào trong đó, đúng như ngoại hình của nó, bên trong rất là rộng lớn và đông đúc.

Khán giả đi chọn chỗ ở khắp nơi, tiếng ồn ào và tiếng còi của bảo vệ pha lẫn nhau.

Ánh mắt tôi tìm kiếm phòng đăng kí rồi sau đó mở cửa vào trong.Khi tôi bước vào trong, tiếng ồn đã bị lấn át đi rất nhiều, chỉ còn lại tiếng rì rầm náo nhiệt của những người đến đăng kí.

Rất nhiều người đứng xếp hàng đợi đăng kí, từ lớn tới nhỏ đều có tất, thậm chí là cả 1 đứa trẻ sơ sinh và 1 mụ già.Tôi đứng vào hàng và chờ đợi khi cầm cái túi của bản thân, tranh thủ lúc đó tôi ngắm nhìn xung quanh.

Chiếc đèn treo trên trần nhà khá đẹp, cùng những cái cột trụ đá và khung cửa sổ với ánh nắng chiếu vào, tạo 1 cảm giác khá là trang nghiêm cũng như tuyệt đẹp.- "Chà... nơi đây thật rộng, chỉ là không rộng bằng nhà mình."

Tôi nhìn quay và thì thầm.

Chợt tôi cảm thấy lưng có phần hơi lạnh sống lưng và rùng mình, nhưng khi quay lại thì lại không thấy ai.

Cứ như thể kẻ đã chìm vào trong bóng tối vậy...- "..."

Tôi im lặng 1 lúc, rồi cũng kệ nó.

Tôi không thực sự quá overthinking đâu, dù sao tôi cũng đang sống khá buông thả mà, bạn biết đó.

Tôi quay lại và nhận ra bản thân đã tốn kha khá thời gian đứng yên và đã sắp tới lượt tôi, nên tôi liền nhanh chóng di chuyển để dồn hàng.Dần dần, những người đằng trước cũng hoàn thành thủ tục và di chuyển đến phòng chờ.

Khi đến lượt tôi, tôi đặt tờ giấy đăng kí cùng chứng minh thư xuống bàn.- "Hmm... kí vào đây." cô gái soát vé sau khi kiểm tra xong nói khi đưa cho tôi 1 tờ giấy khá dài.

Tôi khá lười đọc nên nhanh chóng lấy bút kí vào.- "Đây là thẻ phòng & thi đấu, phòng của cậu số 27." cô gái nói khi đưa tôi 1 tấm thẻ khắc chữ "D".

Đồng thời, điện thoại tôi cũng rung chuông cho thấy tôi đã được vào trang Web của chương trình để xem thông tin mới.- "Cậu sẽ được nghỉ ngơi tại phòng chút, ngài mai cậu sẽ có 1 bài Test để xem cậu có đủ điều kiện để tham gia giải đấu không."

Cô ý nói tiếp khi đang ghi chép, lúc tôi định rời đi thì cô ta lên tiếng:- "Mà cho tôi hỏi tôi nên gọi cậu là gì?"

- "... cứ gọi tôi là Electro đi."

Tôi suy nghĩ 1 lúc rồi đáp lại.

Cô gái gật đầu khi làm gọn đống tài liệu.- "Vậy, Electro, chúc may mắn!"

Cô ta lên tiếng, nhìn tôi nở 1 nụ cười thân thiện.

Tôi chỉ lẳng lặng gật đầu và đi tìm phòng của mình.Khi tôi đi qua hành lang, tôi nhận thấy có khá nhiều thí sinh đang chuẩn bị, có người thì đang nói chuyện với bố mẹ họ, có người đang tán gẫu,...

Các bạn có thể sẽ tự hỏi sao bố mẹ tôi không đến để cổ vũ cho tôi, đơn giản là tôi không nói cho họ.

Tôi đến đây chỉ để tìm kiếm niềm vui để tô màu cuộc sống của tôi, nên tôi không nghĩ điều đó là cần thiết.Sau khi nhìn thấy số phòng 27, tôi quẹt thẻ và vào trong.

Căn phòng rất gọn gàng, với TV, sô pha, phòng bếp,...

Tôi nhẹ cảm thán, không ngờ căn phòng của các thí sinh có thể đầy đủ và hiện đại như này!Tôi thở dài và thoải mái ngồi xuống giường khi đặt đồ xuống ghế, và nghỉ ngơi.

Chợt tôi nhớ lại bài Test cô gái quản lí đề cập vừa nãy.- "Có lẽ mình nên luyện tập chút để sẵn sàng cho bài Test đó."

Nói là làm, tôi ngồi dậy và đi ra phòng luyện tập.

Nói qua về sơ đồ căn phòng nghỉ của tôi thì nhà bếp sẽ ở cạnh phòng khách cũng như lối vào.

Ở hai bên từ góc nhìn phòng bếp sẽ có 2 lối đi: Lối bên trái là tới nhà vệ sinh và phòng ngủ, còn lối bên phải là phòng luyện tập riêng và ban công.Khi tôi bước vào phòng luyện tập, tôi liền bị choáng ngợp bởi sự tiện nghi của nó.

Từ mộc nhân đấu tập, tạ và xà, cho đến cả găng tay đều có trong này.

Thậm chí, nó còn có cả 1 căn phòng kín phủ để luyện "Power" của bản thân nữa.

Sau khi tham quan xong, tôi cảm thấy có chút hứng phấn, lập tức bắt tay vào luyện tập để còn chuẩn bị cho bài Test sắp tới...- [End Chap 2] -
 
Giải Đấu Nguyên Tố [Tạm Drop]
Chap 3 - Test


Ở tại phòng chờ chỗ bài Test lúc này đang khá náo nhiệt.

Mọi người náo nhiệt đi lại tìm chỗ ngồi, khi những người khác đứng buông chuyện với nhau.Tôi im lặng ngồi góc quan sát tất cả.

Nơi đây có thể nói là 1 cái nhà hát, với 1 cái sân khấu ở trước và rất nhiều cái ghế xung quanh.Tôi duỗi vai thoải mái khi chờ đợi.

Hôm qua tôi cũng đã luyện tập gần như cả chiều và tối hôm đó để cho bài Test này.

Kể ra thì tôi cũng ít khi đánh nhau, nhưng tôi từng đánh thắng 1 nhóm băng đảng tại trường cấp 3 của tôi, may là có bố mẹ tôi bảo hộ nếu không tôi đã bị đuổi học.

Nhưng...

đại loại là tôi cũng có ít kỹ năng chiến đấu chứ không chỉ đơn giản là quá dựa dẫm vào Power của bản thân.- "Xin lỗi, tôi có thể ngồi đây được chứ?"

Chợt 1 giọng nói lịch sự vang lên.

Tôi không mấy để ý mà chỉ nhẹ gật đầu.- "Cảm ơn nhé" Giọng nói đó vang lên nữa khi người đó ngồi xuống.

Đó là 1 cậu trai có vẻ lớn tuổi hơn tôi, mái tóc trải gọn, với 1 bộ quần áo bình thường.

Thứ duy nhất tôi thấy đặc biệt ở anh ta là cái khăn trên cổ anh ta.

Đó là 1 cái khăn khá đẹp và hợp với anh ta.- "Vậy... cậu tên gì?"

Anh ta hỏi tôi khi đang nhìn về phía khán đài chờ đợi việc phổ biến bài Test- "...

Ethan"- "Tôi là Lagan" anh ta đáp lại, rồi chúng tôi dần chìm vào im lặng, khi chờ đợi và quan sát những gì đang và sẽ diễn ra.1 lúc sau, 1 người phát biểu lên sân khấu, bắt đầu nêu thể lệ của bài Test: Bài Test sẽ có 2 vòng.

Vòng 1 là kiểm tra trí tuệ còn vòng 2 là kiểm tra kĩ năng chiến đấu & sức mạnh.

Ở vòng 1 họ sẽ được cho làm 1 bài kiểm tra trực tiếp trên điện thoại, còn vòng hai họ sẽ phải chiến đấu với 4 con Robot để 4 khán giả bên ngoài nhận xét.

Họ sẽ được gọi lần lượt theo số phòng.Tôi ngáp 1 cách chán nản sau khi nghe người phát biểu nói, rồi mới lấy điện thoại ra và bắt đầu bài Test.

Nó kha khá dễ với tôi, chủ yếu kiểm tra độ tư duy của thí sinh.Sau khi xong, tôi nhẹ duỗi vai chờ đợi bài kiểm tra tiếp theo.

Cậu bạn Lagan kia có vẻ đã đi vệ sinh từ lâu nên không có ở đây.

Điều tôi chú ý là cậu ta có 1 khí chất gì đó khiến tôi nghĩ cậu ta... mạnh, thậm chí là hơn tôi rất nhiều.

Miệng tôi hơi nhích lên khi nghĩ về điều đó.

Cũng lâu rồi tôi mới có thể cảm nhận được sự lẫn át như vậy.- "Số 27, Electro/Ethan" Người phát biểu nói qua mic, kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.

Tôi đứng dậy, duỗi vai và đi theo những bảo vệ để đến phòng kiểm tra.Đó là 1 căn phòng trắng kín khá rộng, với 3 mặt là tường và 1 mặt có vẻ là kính 1 chiều.

Ở đó, đã có sẵn 4 con Robot đang đứng đợi được kích hoạt.

Tôi làm theo chỉ dẫn của bảo vệ mà đứng ra giữa mà chờ đợi hiệu lệnh bài kiểm tra bắt đầu.Nói sơ qua chút thì bài kiểm tra này sẽ có 3 yếu tố để chấm điểm: Kỹ năng chiến đấu, Power và sự kết hợp của 2 cái trên.

Chỉ cần ta đạt 2/3 cái thì coi như đạt bài kiểm tra.Tôi nhìn vào đồng hồ, chợt 1 ý nghĩ thú vị nảy ra trong đầu tôi: Sao tôi không thử kết thúc bài kiểm tra này chỉ trong vòng 10 giây với không giải phóng Power của mình ra mà chỉ dùng nó lên cơ thể của mình nhỉ?

Tôi nhẹ mỉm cười khi nghĩ về điều đó, nhìn về phía 4 con Robot đang chờ đợi hiệu lệnh, 2 con đằng sau tôi và hai con đằng trước tôi.Ngay khi mà tiếng chuông bắt đầu vang lên, tôi dùng năng lực điện của mình để gia tốc, rồi quay ra đằng sau và bật vào 1 con Robot, tặng nó 1 cú Jab mạnh nhờ tốc độ.

Khi con bên cạnh chưa kịp phản ứng, tôi liền bật lực chân móc 1 cú Uppercut phải thẳng vào hàm nó, khiến con Robot đó và tôi gần như là chạm trần.

Lập tức, tôi lộn người lại, hai chân lấy con Robot tôi vừa hạ đang lơ lửng làm điểm tựa để bật về chỗ 2 con Robot còn lại.

Tôi bị đấm trượt tên trước mặt, nhưng nhanh chóng lộn 1 vòng trên sàn và dùng tay bật lên để đá vào bụng con Robot phía sau, khi trực tiếp dùng chân ném con Robot đó ra phía con còn lại duy nhất.

Tôi nhanh chóng đứng dậy, nhìn đồng hồ nhận ra mình còn những 8 giây nên tôi mỉm cười thư giãn hơn chút.

Ngay khi con Robot cuối đó tấn công tôi, tôi liền phóng tới tặng nó 1 cú Jab khiến con Robot đập vào tường, nhanh chóng tôi cầm cổ nó và ném ra phía sau, khi lấy tường làm điểm tựa và tung 1 cú Dropkick vào bụng con Robot.

Con Robot đập thẳng vào tường và ngã xuống, khi tôi cũng ngã xuống theo, nằm ngửa.

Tôi nhìn đồng hồ, tuyệt, nếu tính thêm thời gian tôi đợi con Robot tấn công tôi cũng chỉ mất gần 7 giây thôi.

Tôi thoải mái đứng dậy, khi ra khỏi phòng sau khi đã được hiệu lệnh từ ban giám khảo.Chiều đó, sau khi tôi vệ sinh bản thân sạch sẽ, tôi mới đi ra phòng bếp, kiếm chai nước để uống rồi đi ra phòng khách nghỉ ngơi.

Kết quả được trả khá nhanh, vừa xong đến trưa đã có kết quả.

Đương nhiên là tôi đỗ rồi, chỉ là màn trình diễn của tôi bị nhận xét là thiếu độ chính xác và tính toán.Tôi ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, đặt chai nước xuống bàn và cầm điện thoại lên định bụng sẽ đặt đồ ăn sẵn cho tối nay, vì... yeah tôi vẫn chưa biết nấu ăn.Đập vào mắt tôi là dòng thông báo của tổ chương trình rằng có kẻ đã thách đấu tôi chính là Lagan.

Tôi đọc thông báo đó, miệng nhẹ mỉm cười.

Tôi đã định sẽ thách đấu hắn ta vì sự thú vị của hắn sáng nay, nhưng xem ra hắn đã tự tìm tới tôi.Tôi liền chấp nhận lời thách đấu đó, và hẹn họ sẽ thi đấu vào 2 ngày sau.

Sau đó, tôi đặt điện thoại xuống.

Tôi có thể cảm thấy sự hưng phấn mà tôi đã lâu không cảm nhận được dâng trào trong cơ thể.Tôi gần như quên béng đi là mình còn phải ăn, mà quyết định sẽ tìm hiểu về đối thủ của mình, cũng như luyện tập để đánh bại hắn ta.

Chỉ đến khi cái bụng của tôi réo lên tiếng mới kéo tôi về thực tế.

Tôi ngồi xuống, mở điện thoại lần nữa để đặt đồ ăn.Sau khi đặt đồ ăn xong, tôi liền chuyển điện thoại sang những cái Video về phần kiểm tra thứ 2 của Lagan.

Tôi có phần hơi ngạc nhiên trước những gì anh ta đã thể hiện.- "Đúng là đối thủ của mình có khác" Tôi mỉm cười cảm thán, rồi đứng dậy và bắt tay vào luyện tập để sẵn sàng cho trận chiến sắp tới.- [End Chap 3] -
 
Giải Đấu Nguyên Tố [Tạm Drop]
Chap 4 - Yellow Fire


- "Đến giờ rồi đấy" Người quản lý nói khi bước vào phòng tôi.

Tôi lúc này đang ngồi nghỉ ngơi chờ đợi đến thời gian.

Nghe tin, tôi từ tốn đứng dậy.- "Được rồi, vậy thì đi thôi" Tôi đáp lại khi đi theo người quản lí.- "Nhanh lên, muộn rồi đấy" Người quản lí thúc giục tôi, tôi chỉ "ờ" 1 tiếng khi nhìn quanh, rồi bước vào cánh cửa dẫn ra đấu trường.Bên ngoài lúc này đang là trời sáng, nên mắt tôi hơi bị chói.

Phía bên kia là Lagan và người quản lí của anh ta.

Tôi di chuyển dần ra gần giữa đấu trường rộng lớn với 1 vài khán giả trên khán đài đang quan sát.- "À đây rồi" Người quản lí của Lagan đang nhìn đồng hồ thì để ý đến tôi, nhưng ngay khi Lagan nhìn thấy tôi đã lập tức đẩy quản lí của mình sang 1 bên.

Anh ta chỉ kịp kêu tiếng khi hắn lao vào với tốc độ nhanh tung 1 cú đấm trái ngắm vào mặt tôi.

Tôi nhanh chóng thủ thế đỡ đòn đó.

Hắn sau khi thấy tôi chặn được đòn đó 1 cách nhanh chóng thì chỉ đơn giản là mỉm cười và quay lưng lại.

Điều này vừa tạo cho tôi chút bất ngờ pha lẫn bối rối.- "Vào vị trí" Trọng tài nói khi đi ra.

Hai chúng tôi liền đứng tạo 1 khoảng cách và đối mặt nhau.

Trọng tài đếm từ 3 đến 1, và rồi bắn súng lên trời bắt đầu cuộc chiến.Khi trận chiến bắt đầu, tôi bắt đầu thăm dò đối thủ khi chủ động lao đến vào móc 1 cú phải từ trên trời xuống nhưng trượt.

Tôi tiếp tục đấm vào mặt phía bên phải của Lagan nhưng hắn đã đỡ được bằng tay trái.

Rồi, nhân lúc tôi để lộ sơ hở hắn vận lực và tung 1 cú Cross vào mặt tôi.

1 tiếng "Bụp" vang lên khi nắm đấm của hắn chạm vào mặt tôi.

Dù bị đấm 1 phát đau không thủ vậy, tôi vẫn còn khá tỉnh táo.- "Chưa đủ hả?"

Hắn bình thản nói, khi tay bắt đầu dùng Power và cháy lên, tạo ra 1 vụ nổ lửa thổi bay tôi ra.

Tôi kịp thời dùng chân để hãm bản thân lại, nhưng má trái của tôi cũng bị bỏng 1 vết lớn vì lửa.- "Ê từ từ...

được dùng Power hả?"

Tôi có chút ngạc nhiên nói, vì bản thân người quản lí a.k.a huấn luyện viên hiện tại của tôi lại không hề nói gì về điều.

Tôi nhẹ chửi thầm khi nhớ lại điều đó.- "Tập chung đi thằng chó" Lagan/Fire nói khi móc một cú vào bụng và hất tôi lên trời khi tôi chưa kịp phản ứng.- "Nếu vậy thì..."

Tôi suy ngẫm nói khi đang lơ lửng trên không.

Lập tức, hai tay tôi đan nhau, khi điện dần chuyền qua tay tôi, và rồi hình thành 1 quả cậu điện khá nhỏ nhưng mạnh.Lagan im lặng nhìn tôi, rồi dùng lửa lên chân và phóng lên với tốc độ nhanh chóng khi tung 1 cú đá vào mặt tôi.

Tôi kịp thời né và cản lại bằng tay phải, khi dùng tay trái phóng quả cầu điện vừa nãy vào Lagan.Hắn nhanh chóng phản ứng và né quả cầu khi dùng tay phải giữ chặt cổ tôi.

Hắn hơi toát mồ hôi nhìn về phía quả cầu điện, như mang ý rằng nếu hắn dính phát đó thì hắn gần như đã thua rồi.

Nhưng hắn đâu có ngờ đó chỉ là mồi nhử...Ngay khi Lagan quay lại, mắt hắn mở to ngạc nhiên khi thấy 1 quả cầu điện khác được ngưng tụ trong miệng tôi.

Hắn nhanh chóng buông tôi ra để tránh đòn nhưng đã quá muộn.

Tôi lập tức bắn 1 tia năng lượng điện lớn ở trên không vào hắn, khiến hắn rơi xuống đất tạo 1 vụ nổ lớn.

Tôi cũng đáp đất sau cú bắn mạnh đó, khi Lagan đi ra từ đống đổ nát, khuôn mặt bên phải bị thiêu đốt để lộ mặt xương đang từ từ hồi phục lại.((Về chiến thuật đó, tôi sẽ giải thích như sau: Khi tôi đang truyền điện để tạo ra quả cầu điện, nhân lúc Lagan bật lên và không nhìn rõ tôi, tôi đã chia 2/4 của quả cầu đó vào miệng tôi, chỉ giữ lại 1 phần.

Sở dĩ Lagan không nhận ra vì tôi luôn ngậm miệng và chờ đợi thời cơ thích hợp, cũng như nhử hắn bằng quả cầu kia))Sau đòn đó thì tôi cũng đã cạn kiệt sức lực để chiến đấu tiếp.

Ở phía kia, khi Lagan định sử dụng Power tiếp thì nhận ra bản thân cũng không thể sử dụng tạm thời Power nữa.- "Giờ đợi hồi lại thôi" Hắn thở dài nói, khi thả lỏng tay ra và phóng tới chỗ tôi.

Ngay khi tôi kịp phản ứng thì hắn đã tung 1 cú đá ngắm vào mặt, may mắn tôi đã kịp cúi xuống né.

Không để tôi kịp tấn công lại, hắn dùng tay trái đập vào mặt tôi, kéo tôi đi nhờ tốc độ khi đang phóng của hắn.

Rồi, hắn dừng lại trên mặt đất, khi dùng lực tay cộng lực khi dừng lại để ném tôi thẳng vào 1 phần tường khiến nơi đó bị vỡ ra thành nhiều mảnh.Tôi khạc máu ra khi mắt đang trong tình trạng choáng váng.

Lagan ở phía kia cũng tận dụng lúc đó, bật ra với tốc độ nhanh khiến mặt đất chỗ hắn nứt vỡ.- "Burstfire Dropkick" chiêu thức được nêu tên khi hắn dùng cả hai chân đạp vào bụng tôi, cộng thêm tốc độ khi bật gây ra 1 sức sát thương chí mạng khủng khiếp, khiến tôi bay cực nhanh xuống đất, tạo ra 1 dư trấn nhẹ.Mặt tôi lúc này đầy vết thương, miệng ho ra chút máu, loạng choạng đứng dậy trong tình trạng chưa tỉnh táo hoàn toàn.

Lagan đáp xuống đất, bình thản nhìn tôi khi tôi đang run rẩy di chuyển đến gần hắn.

Ánh mắt tôi lúc này như 1 người đã chết, hướng lên nhìn về phía hắn.Lagan lập tức tấn công tôi khi tôi đang choáng.

Hắn đấm 1 phát trái, rồi 1 phát phải vào mặt tôi.- "Win dễ nhỉ?"

Hắn nói, thản nhiên nhìn tôi, khi phóng tới định kết liễu tôi bằng 1 cú đấm trái.

Tôi lúc này đã trong tình trạng kiệ sức hoàn toàn, nhưng chợt tôi như sống lại nhờ sự quyết tâm của tôi.

Ánh mắt tôi có lại sức sống khi tôi vừa né cú đấm đó vừa tung 1 cú bằng tay phải, tạo ra Cross-Counter.Ngay khi Lagan còn đang choáng trước cú Cross-Counter đó, tôi vận lực tay trái, ánh mắt sáng lên nhìn vào hắn, và rồi đấm thẳng vào mặt hắn.- "Trả lại mày cú đấm lúc đầu" Tôi nói, khi tay trái kích hoạt điện và đấm bay hắn, trực tiếp khiến hắn đập vào tường.

Hắn đứng dậy khi mặt đang chảy máu, chợt nguồn điện còn sót lại trên má phải của hắn truyền thẳng vào não hắn, khiến hắn bị giật và tạm thời bị choáng.Không để cơ hội đó vụt mất, tôi lao đến và lên gối vào mặt hắn.

Sau đó, tôi vòng người và tung tiếp 1 phát chân trái ngắm vào mặt hắn.

Nhưng hắn đã nhanh chóng tỉnh lại, ánh mắt sáng lên khi hắn cúi xuống né cú gạt chân trái của tôi.

Rồi, hắn dùng lực chân, bật lên và móc 1 cú thẳng vào hàm tôi, và gạt tôi ra xa.Khi tôi kịp dùng chân giữ mình lại, Power của Lagan/Fire cũng hoạt động lại.

Cơ thể hắn bắt đầu bốc cháy lửa, khi hắn bứt tốc phóng về phía tôi.

Tôi vừa ngẩng đầu lên đã bị hắn tung 1 cú đá vào mặt, khiến tôi văng ra với tốc độ nhanh.

Hắn tiếp tục lao theo tôi khi phóng ra sau tôi, cánh tay phải bốc lửa chỉ về phía tôi.

Lập tức, hàng trăm tia lửa được phóng ra từ tay hắn và chém vào người tôi.

Lagan cuối cùng kết thúc với 1 tia lửa đẩy tôi xuống, khi những dây xích địa ngục từ 1 cái quả cầu lửa lớn phóng lên trói chặt tôi.

Quả cầu lửa kích nổ 1 phát đầu, rồi nó ngưng tụ nhỏ lại và kích nổ phát thứ hai.

Tôi không thể làm gì ngoài việc giơ tay lên để cố gắng chống đỡ nó.Vụ nổ to lớn diễn ra, tạo ra dư trấn lớn làm rung chuyển khán đài.

Khán giả khó có thể nhìn thấy gì qua đám khói mù mịt.

Chỉ đến khi khói tan đi, họ mới thấy hậu quả trước mặt.

1 cái hố lớn vẫn còn bốc khói và lửa ở giữa sàn đấu, chỉ duy nhất chỗ đứng của Lagan là không bị hủy diệt.- "Vậy là... mình thắng rồi nhỉ?"

Hắn im lặng lúc, nhìn chỗ Ethan/Electro nổ, rồi mới nói.

Sau đó , hắn quay đầu lại, khi trọng tài đang chạy ra chỗ hắn chuẩn bị tuyên bố hắn chiến thắng.- "Kết thúc thật rồi" Hắn thở dài thất vọng nói, mà không để ý đến 1 quả cầu điện được hình hình thành bên mắt trái.

Khi hắn kịp phản ứng thì quả cầu đó đã kích nổ khiến mắt trái của hắn bị thương và mù.

Tôi bước ra từ đám khói của vụ nổ, đấm 1 cú mạnh bằng tay trái thẳng vào mặt hắn khiến hắn bay ra nằm gục.- "Nổ hai lần cơ à?

Khá đấy" Tôi cảm thán nhìn hắn, lúc này nửa mặt bên trái của tôi đang bị bỏng nặng, khi đỉnh đầu bên phải cũng bị bỏng và tay phải của tôi đã đứt lìa.Khi hắn loạng choạng đứng dậy thì tôi lập tức sút hắn bay ra.

Năm quả cầu điện (Chúng được tôi tạo ra trong suốt cuộc chiến và để lơ lửng ở những góc khuất để Electro không thể nhìn thấy) bay đến và kết nối với nhau, tạo thành 1 ma trận hình ngôi sao.

- "Star of Electricity" Tôi nói, khi những tia điện kết nối và phóng vào Lagan, giật hắn liên tục và kết thúc trận đấu.

Lagan ngã xuống bất tỉnh sau đòn đó.Khản giả ngồi xem lúc này ào ạt vỗ tay và ào lên tiếng trước màn trình dẫn ấn tượng của tôi.

Đó là 1 màn lật kèo mà không ai ngờ tới.

Người quản lí của cả 2 bên cũng tỏ ra rất choáng váng trước sự lật kèo trong chớp mắt này.- "Sao... sao có thể...?"

Người quản lí của Lagan ngạc nhiên nói khi nhìn tôi đi ra chỗ nổ kia, lấy phần tay phải bị đứt ra và dùng điện để gắn lại cánh tay đó.

Trọng tài nhanh chóng chạy đến chỗ tôi và cầm tay trái của tôi.- "Người chiến thắng là Electro!"

Anh ta tuyên bố khi giơ tay tôi lên trời.

Tôi nhìn xuống Lagan/Fire vẫn đang nằm bất tỉnh ở đó, mỉm cười tự hào khi bản thân đã chiến thắng 1 đối thủ cân sức như Lagan.

Lúc này tôi chợt để ý thấy Lagan đã tỉnh, nhưng anh ta không hề đứng dậy mà chỉ nhìn tôi với 1 ánh mắt... tự hào?

Tôi định đi ra chỗ anh ta để đỡ anh ta dậy thì người quản lí của anh ta đã kéo anh đi, còn tôi thì được kéo đi bởi quản lí của tôi.Trên khán đài, 1 cô gái nhìn vào tôi, mỉm cười thích thú khi thì thầm "Cậu trai đó thật mạnh mẽ và thú vị, phải không, ba?..."

---- "Cậu làm tốt lắm, Ethan, quả đó đến cả tôi cũng tưởng cậu đã thua rồi cơ" Người quản lý từ hào nói với tôi khi tôi đang được đội ngũ y tế băng bó những vết bỏng kia và vết thương.- "...Cảm ơn" Tôi lúc này đang khá suy tư về trận đánh vừa rồi cũng như ánh mắt đó của Lagan, nên chỉ đáp lại 1 cách vô tình.Sau khi tôi băng bó xong trong phòng chờ, tôi mới đứng dậy tách khỏi người quản lí của tôi để về phòng.

Khi tôi đang đi dạo trên con đường về khách sạn, ánh mắt tôi chợt nhìn thấy Lagan.

Lagan nhìn tôi, rồi mỉm cười nhẹ và đến gần tôi.- "...

Tại sao?

Tại sao cậu không đứng dậy dù đã tỉnh?"

Tôi hỏi khi nhìn Lagan.

Anh ta không thực sự trả lời tôi, chỉ nhẹ đặt tay lên vai tôi.- "Có lẽ tôi đã đánh giá cậu quá thấp rồi..."

Anh ta nói, khi tháo cái khăn trên cổ ra.- "Lấy đi, hãy coi đây là sự tôn trọng của tôi dành cho cậu, Ethan" Anh ta nói khi đưa tôi cái khăn của anh ta.- "Giữ nó cho tốt đấy, chúng ta sẽ còn gặp lại sau này" Lagan bình thản nói khi anh quay lưng lại và bước đi, dần khuất mắt tôi.

Tôi nhìn cái khăn Lagan đã tặng tôi, trong lòng có chút vui sướng vì được công nhận.

Cũng lâu rồi tôi mới cảm nhận được niềm vui này trong cuộc sống tẻ nhạt của tôi.- "...

Tôi hứa sẽ giữ nó tốt, hẹn gặp lại anh, Lagan" Tôi nói khi buộc cái khăn lên đầu, nhìn về hướng Lagan/Fire đã rời đi trước khi quay đầu đi về khách sạn của mình.---Tối đó, khi tôi đang xem TV và nghỉ ngơi thì điện thoại tôi nhận được lời mời luyện tập từ 1 người tên Flora.

Tôi nhìn điện thoại, tâm trạng đang thoải mái nên bình thản bấm đồng ý và hẹn tuần sau vì vết bỏng trên mặt vẫn còn khá nặng.

Sau đó, tôi tắt điện thoại đi, nghịch đuôi băng trán tôi đang đeo trước khi đứng dậy và luyện tập chuẩn bị cho trận tiếp theo.- [End Chap 4] -((Thông báo luôn là mình tạm thời sẽ Drop chuyện này để còn tập trung toàn lực vào hai câu chuyện còn lại.

Khi nào xong hai câu chuyện kia, hoặc là chuyện này trở nên nổi để mình có động lực thì mình sẽ viết tiếp, vậy nhé!))
 
Back
Top Bottom