- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 653,945
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
Giả Nữ Trêu Ghẹo Long Ngạo Thiên
Chương 153: Trao đổi
Chương 153: Trao đổi
Tác giả: Ma Pháp Thiếu Nữ Thỏ Anh Tuấn
======
Thường Ngọc Sinh đứng ở ngoài trận pháp, giống như dã thú đang thèm nhỏ dãi khối thịt, vòng đi vòng lại bồi hồi không muốn rời đi.Khí thể đen nhánh bay ra từ trong thân thể hắn, suy yếu trận pháp từng chút một—— Điều này tựa hồ cũng không phải là vô dụng, bởi vì trận pháp tàn khuyết mặt đất đang lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được dần dần bị tiêu hao.Liền ở thời điểm hắn đang từng chút một ăn mòn trận pháp, dần dần tiếp cận khe hở ở bên trong, thì hắn bỗng quay đầu lại, nhìn về phía sau.Lúc này trên người hắn còn nhiễm máu, không chỉ là máu của những người bị hắn giết chết, mà còn có máu của chính hắn, vẻ mặt âm trầm, nhìn cứ như là ác quỷ mới bò ra từ địa ngục.Ở trong tầm mắt của hắn, đoàn người Diệp Thần Diệm dần dần tiếp cận."
Đuổi kịp!
" Đồ Tiêu Tiêu rút ra roi dài, nhìn về phía Cơ Như Tuyết xác nhận, " Thật là vực ngoại tà ma?
"Cơ Như Tuyết ngưng mắt nhìn lại, lụa mỏng che mặt nhấc lên một góc, trong mắt nàng phảng phất nhiễm một mảnh sương trắng, thần sắc hờ hững, vô bi vô hỉ, dường như là thần phật trên chín tầng trời.Chỉ liếc mắt một cái, hơi thở quanh thân nàng liền uể oải trong một chớp mắt, rồi sau đó nhanh chóng nhắm mắt lại trả lời: " Phải!
Cẩn thận, công kích mù quáng sẽ chỉ làm tu sĩ bị bám vào người bỏ mạng, căn bản không thể thương đến căn nguyên của nó.
"" Chậc.
" Diệp Thần Diệm có chút khó chịu, " Phiền phức, thế thì sao mà đánh?
"" Để ta.
" Cơ Như Tuyết thần sắc chuyên chú, " Mật Tông ta đã cùng vực ngoại tà ma tranh đấu nhiều năm, có biện pháp bức nó ra khỏi tu sĩ cơ thể, nếu không có vật dẫn, nó sẽ càng dễ bị bắt lấy hơn.
"" Bắt lấy?
" Diệp Thần Diệm nhướng mày, " Không thể giết nó?
"Cơ Như Tuyết im lặng một lát, thấp giọng trả lời: " Nếu có biện pháp hoàn toàn giết chết vực ngoại tà ma,thì chúng nó đã không đáng sợ như vậy.
"" Điều mà chúng ta có thể làm, là chỉ có đuổi nó ra khỏi giới này.
"Đồ Tiêu Tiêu nhạy bén quay đầu lại: " Đuổi ra từ chỗ nào?
Không phải nói khe hở trên bầu trời đã bị lấp đầy rồi sao?
"Cơ Như Tuyết trầm mặc xuống dưới, không có trả lời.Dư Thanh Đường xem như phát hiện, vị Thánh nữ Mật Tông này căn bản sẽ không nói dối, gặp được vấn đề không thể trả lời, nàng cũng chỉ biết trầm mặc."
Khụ!
" Dư Thanh Đường hắng giọng nói, " Tóm lại cứ đối phó với cái trước mắt này trước đã!
Chúng ta giúp ngươi lược trận, ngươi nghĩ cách bắt lấy nó!
"Cơ Như Tuyết khẽ thở phào, đưa mắt nhìn Dư Thanh Đường đầy cảm kích, trong tay niết quyết, một đôi linh hoàn tấn công Thường Ngọc Sinh, muốn trực tiếp bắt lấy hắn.Thường Ngọc Sinh lóe người tránh đi, mau đến không giống tầm thường, đầu lĩnh Kim Xảo Đường đại kinh thất sắc: " Thật nhanh!
Bình thường hắn không có nhanh như vậy!
"" Đừng xem hắn như trước đây!
" Đồ Tiêu Tiêu khẽ quát một tiếng, " Đây là vực ngoại tà ma!
"Dư Thanh Đường đặt Long Hạc Cầm trên đầu gối, cầm này hôm nay không chỉ không nháo một chút tính tình nào, mà còn cực kỳ phối hợp phát động công kích, thậm chí ẩn hàm lửa giận, uy lực mười phần.—— Nhìn như là có thù cũ.Nhập Trận Khúc vừa vang, mọi người tinh thần rung lên, trong lòng sợ hãi tiêu tán hơn phân nửa, nhưng Thường Ngọc Sinh xác thật càng khó đối phó hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ.Hắn tựa hồ biết bọn họ có cố kỵ, căn bản không để bụng công kích của bọn họ, một bộ dáng muốn lấy thân thể của mình đón đỡ, muốn cứng rắn buộc bọn họ tự mình thu tay lại.Dư Thanh Đường đánh đàn, cùng Long Hạc Cầm cùng chung kẻ địch: " Vực ngoại tà ma này quá đê tiện rồi!
"Long Hạc Cầm phát ra một tiếng thanh minh, phảng phất như đang nói đồng ý."
Chậc.
" Diệp Thần Diệm bực bội bẻ bẻ cổ, " Là chính hắn không nghe khuyên bảo một hai phải tiến vào, bị thương một chút cũng là tự mình chuốc lấy cực khổ đúng không?
"Dư Thanh Đường sửng sốt, hiểu ý của hắn —— Xong rồi, thằng nhóc này nhịn không nổi muốn động thủ rồi.Y vội vàng ra tiếng: " Tiêu Tiêu!
"" Yên tâm!
" Đồ Tiêu Tiêu vẻ mặt nghiêm trang, " Đây là tu sĩ của Vinh Châu ta, đến lúc đó ta đi giải thích với tông môn của hắn!
"Dư Thanh Đường: " ......
"Y không nên trông chờ vào đàn Thiên Hỏa Giáo nóng tính này.Y quay đầu, " Trúc cô nương!
"Trúc Trung Nữ khẽ gật đầu: " Đừng tổn thương đến tánh mạng hắn, đánh gãy tay chân là được!
"Dư Thanh Đường: " ......
"Y chỉ có thể nhìn về phía hi vọng cuối cùng Cơ Như Tuyết, kêu nàng: " Cơ......
"Cơ Như Tuyết đã ngẩng đầu lên, ngữ điệu kiên định: " Ta hiểu!
Lên!
"Dư Thanh Đường: " ......
"Một thanh niên chính trực hữu hảo hài hòa lớn lên trong xã hội hiện đại hòa bình tốt đẹp như ta thật đúng là không hợp với các ngươi mà.Diệp Thần Diệm vừa nghe xong lời này, thì lao ngay ra ngoài, có thể động thủ tuyệt không nói chuyện, mũi thương đâm về phía chân Thường Ngọc Sinh.Thường Ngọc Sinh nhận thấy được sát khí, bỗng ánh mắt một ngưng, căn bản không tránh, chủ động đụng vào mũi thương Diệp Thần Diệm.Dư Thanh Đường đại kinh thất sắc: " Cẩn thận!
"Diệp Thần Diệm vẻ mặt nghiêm nghị, thoạt nhìn căn bản sẽ không để mình bị đẩy vòng vòng, nhưng mắt thấy trường thương liền phải xỏ xuyên qua thân thể Thường Ngọc Sinh, hắn chợt đè ma binh xuống, đuôi thương đánh vào trên mặt Thường Ngọc Sinh."
Bang " một tiếng, Dư Thanh Đường đồng cảm như bản thân mình cũng bị mà co rút khóe miệng, hít hà một hơi —— Nhìn đau quá nha.Thường Ngọc Sinh thân thể mềm nhũn, trực tiếp ngưỡng mặt ngã xuống, linh hoàn của Cơ Như Tuyết chậm một bước, nhưng cũng trong nháy mắt tròng vào người hắn, trói buộc lại.Đồ Tiêu Tiêu tinh thần rung lên, vội hỏi: " Bắt được sao?
"Cơ Như Tuyết nhíu mày căng thẳng: " Không đúng, nó ném xuống thân thể tu sĩ này rời đi rồi, cẩn thận đề phòng!
Nó có lẽ là muốn một lần nữa bám vào người người khác!
"Dư Thanh Đường linh quang chợt lóe, đột nhiên quay đầu nhìn về phía đầu lĩnh Kim Xảo Đường: " Hôm nay ngươi xui xẻo!
Không phải là ngươi chứ!
"Mắt thấy ánh mắt những người khác đều tập trung vào mình, đầu lĩnh Kim Xảo Đường đại kinh thất sắc, lập tức làm sáng tỏ: " Không phải ta!
Ta hết thảy bình thường!
"" Dù sao ngươi cũng rất dễ gặp nguy!
" Dư Thanh Đường lập tức ngồi xếp bằng xuống, " Ngươi lại đây đi, ta bảo vệ ngươi......
"Ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người hắn, không chú ý tới đệ tử Thiên Hỏa Giáo phía sau hắn bỗng nhiên thần sắc đột biến, vũ khí trong tay thay đổi phương hướng, một đao bổ về phía sau lưng đầu lĩnh Kim Xảo Đường.Nhưng lúc này Dư Thanh Đường đã ngồi xuống.Đài hoa sen kim sắc tràn ra, Dư Thanh Đường hiện giờ đã tu luyện có chút sở thành, có thể tự mình điều chỉnh độ lớn nhỏ, lớn nhất miễn cưỡng có thể chứa ba người —— Nếu là hài tử còn có thể nhiều chen hai cái.Không chỉ có như thế, đài hoa sen kim sắc vốn như ánh sáng hư ảo giờ nhìn như đã được tạo thành từ lưu ly, mơ hồ có tính chất ngọc thạch, lực phòng ngự cũng càng thêm kinh người.Dư Thanh Đường hoàn toàn không chú ý tới đệ tử Thiên Hỏa Giáo phía sau đầu lĩnh Kim Xảo Đường, nhưng y ngồi xuống, chỉ nghe thấy " Đang " một tiếng, hắn một đao chém vào trên Liên Hoa Cảnh, vũ khí trực tiếp rời tay bay ngược ra ngoài, xoay tròn bay ra đi thật xa.Dư Thanh Đường mới nói được một nửa, đã khiếp sợ mà mắc kẹt há to miệng.Đầu lĩnh Kim Xảo Đường sợ tới mức xoay người lại, rồi liên tục đi lùi về sau chen đến bên người Dư Thanh Đường, thiếu chút nữa đã lăn vào trong lòng ngực y, hắn hét lớn một tiếng: " Là hắn!
Vực ngoại tà ma là hắn!
"Hắn đại nạn không chết, kinh ra một thân mồ hôi lạnh, hoảng loạn sờ sờ lưng chính mình, xác nhận thật sự không bị thương, mới quay đầu lại nhìn Dư Thanh Đường ngồi ở trên đài hoa sen, Dư Thanh Đường ngơ ngác mở miệng: " Lão kim, ngươi sống!
"" Ta không chết!
" Đầu lĩnh Kim Xảo Đường cũng là nghĩ lại mà sợ, lập tức đầu gối mềm nhũn quỳ xuống với y, thậm chí còn thành kính lạy lạy, " Đại sư phù hộ!
"" Đừng đừng đừng!
" Dư Thanh Đường sợ tới mức lập tức đi dìu hắn, " Ngươi như vậy sẽ làm ta giảm thọ đó!
"Mấy người khác cũng không bỏ qua cơ hội này, gắt gao trói chặt lại đệ tử Thiên Hỏa Giáo bị vực ngoại tà ma bám vào người.
Trên mặt hắn xuất hiện một gương mặt hư ảo, giãy giụa muốn thoát thể mà ra, nhưng linh hoàn của Cơ Như Tuyết tựa hồ thật sự có chút khắc chế với chúng nó, thật sự bắt lấy linh thể thần bí tới vô ảnh đi vô tung này.Cơ Như Tuyết khẽ thở phào, nhưng ai biết nàng mới vừa nhấc đầu lên, đồng tử đã co chặt: " Đó là!
"Trong sương mù trước mặt, mơ hồ có thể nhìn ra vài đạo thân ảnh đang ngồi khoanh chân, ở vị trí trung tâm trận pháp bọn họ trấn thủ, có một đạo khe hở rộng cỡ một lóng tay."
Là cái gì?
" Diệp Thần Diệm không chắc chắn lắm, nhưng trong nháy mắt hắn nhìn thấy khe nứt kia, trong lòng liền hiện lên dự cảm không lành."
Nhìn như là......
" Đồ Tiêu Tiêu nheo lại mắt, " Khe hở thời không?
Trận pháp này của bọn họ, là vì không cho người tới gần khe nứt thời không này?
"" Không, không phải khe hở thời không, là khe hở Thiên Đạo.
" Cơ Như Tuyết hô hấp có chút dồn dập, " Thế gian này không thiếu đại năng có năng lực thao túng không gian, những tu giả đã tự mình khai sáng một phương tiểu thế giới đó, đều có năng lực mở ra khe hở thời không.
Nhưng những tiểu thế giới đó vẫn phải dựa vào Cửu Châu đại địa, bản thân sẽ không siêu thoát khỏi hạn chế của Thiên Đạo, mà khe hở thiên đạo này......
Là vết nứt có thể chân chính đi thông một thế giới khác, cũng là cánh cửa để vực ngoại tà ma tiến vào Cửu Châu.
"Môi nàng run nhè nhẹ, " Nơi này vậy mà còn có một đạo......
"Diệp Thần Diệm híp mắt: " Vậy theo như ngươi nói, chỉ cần có đạo khe hở này, thì những vực ngoại tà ma đó không phải đã sớm đánh vào được Cửu Châu từ khắp nơi rồi à?
"" Vạn hạnh.
" Cơ Như Tuyết hít sâu một hơi, " Trận pháp này đã phong ấn khe hở, và còn có thể ngăn cản thêm một thời gian nữa, chờ ta trở lại tông môn, lập tức bẩm báo tông......
"Diệp Thần Diệm không tin nàng lắm: " Mật Tông có đáng tin cậy không?
"" Ngươi yên tâm.
" Cơ Như Tuyết thần sắc túc mục, " Mật Tông ta cùng vực ngoại tà ma thế bất lưỡng lập, có lẽ ngươi cùng Mật Tông lý niệm không hợp, nhưng chúng ta tuyệt không có khả năng buông tha vực ngoại tà ma.
"" Ta đây liền......
"Nàng đang muốn mang đi tên đệ tử Thiên Hỏa Giáo bị bám vào người, thì biến cố phát sinh.Hắn bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết không giống như nhân loại có thể kêu, vực ngoại tà ma thao túng thân thể hắn, lôi cuốn hắn trực tiếp nhằm về phía trận pháp.Trận pháp kia tựa hồ có lực hấp dẫn rất lớn với hư ảnh, cư nhiên cứng rắn giúp nó chống đỡ hấp lực từ linh hoàn, trực tiếp phá tan trói buộc, bay về phía trong trận.Tiếng nhạc vang lên, sương mù tản ra, bấy giờ mọi người mới thấy tu sĩ trong trận dù đã trải qua ngàn năm vẫn cứ sinh động như thật, chúng âm tu từng người cằm nhạc cụ, phảng phất giống như một bức hoạ về buổi hòa nhạc.Hư ảnh phát ra một tiếng tiếng rít, lưu lại một câu ngôn ngữ cổ quái mọi người nghe không hiểu, rồi sau đó đột nhiên nổ tung, hóa thành điểm điểm sương đen tứ tán ra.Sương đen này rơi vào bức hoạ, tựa như đốm lửa đốt cháy giấy vẽ, lập tức đánh vỡ hình ảnh bình tĩnh.Nhóm âm tu trong trận từng người mở mắt ra, khuôn mặt bọn họ tinh xảo nhưng lại không có khí tức của sự sống, tựa như người giấy vậy, chết lặng mà cứng đờ quay đầu nhìn về phía mọi người.Dưới chân bọn họ, trận pháp bị sương đen ăn mòn, cuối cùng lập loè hai cái, rồi sau đó hao hết, không hề có bất luận phản ứng gì nữa."
Không xong!
" Cơ Như Tuyết sắc mặt trắng bệch, " Bọn họ, bọn họ ở ngàn năm trước đã sớm bị vực ngoại tà ma bám vào người, trận pháp này không chỉ là vì phong ấn khe hở, mà còn là vì để phong ấn cả bọn họ những người đã bị vực ngoại tà ma điều khiển!
"Diệp Thần Diệm " Chậc " một tiếng: " Không phải ngươi luyện Bổ Thiên Quyết sao?
Có thể bổ được cái khe này không?
"Dư Thanh Đường khiếp sợ xem hắn: " A?
"Sắc mặt Cơ Như Tuyết thay đổi mấy lần, rồi sau đó quyết tuyệt trả lời: " Có thể!
"Dư Thanh Đường càng thêm khiếp sợ xem nàng: " A?
"Hai ngươi một tên dám hỏi một kẻ dám đáp ứng à!Y còn chưa kịp khuyên nhủ, thì Long Hạc Cầm ở trong tay đột nhiên rung động lên, đây là lần đầu tiên y cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt như thế từ bản thân cầm, nó thế mà lại làm lơ trói buộc từ chủ nhân, lập tức bay lên trời.Dư Thanh Đường theo bản năng ôm chặt lấy nó, sau đó đã bị mang theo như là một đạo sao băng, trực tiếp bay về phía một đám vực ngoại tà ma kia.Dư Thanh Đường: " !
"Y dùng hết sức lực cuối cùng bày ra tư thái Liên Hoa Cảnh ở trên đường phi hành, chật vật hô lên, " Cầm ca à ngươi sẽ không tính dùng ta làm vũ khí đâm chết chúng nó đâu ha a a a —— "======
Nhà hát nhỏ vô trách nhiệm:
Long Hạc Cầm: Đến lượt ngươi làm vũ khí.