Siêu Nhiên Gemwoven

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
401718657-256-k147498.jpg

Gemwoven
Tác giả: AnxieTea
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Emma - Lilith, cả hai người được gắm tại mái ấm tình thương của một người đàn ông tên Joshua Mason vào cùng một ngày, khi chì là những đứa trẻ sơ sinh.

Cùng nhau chung sống đến giai đoạn trung học, họ đông thời được nhận nuôi bởi hai gia đình.

Định mệnh đã khiến họ gặp lại nhau tại cùng một thành phố, làm cùng một công việc, ở cùng một cơ quan, trái tim cũng có lẽ đang đập cùng nhịp.

Trong bối cảnh nước Mỹ nhưng năm 70, tại một thành phố nọ.

Theo chân nữ thanh tra Emma Stein cùng người cộng sự Lilith Luster khám phá những bí ẩn xoay quanh các viên "đá quý".​
 
Gemwoven
Chapter 1 | Up Beat


GEMWOVEN

Operation Extinguished Sins

Chapter 1: Up Beat -Hôm nay trời lại mưa tầm tã-Căn phòng ngủ, trong khoảnh khắc giao thoa của bình minh, như được tắm trong một vầng sáng xanh dịu dàng, mơ màng.

Ánh sáng sớm mai, mỏng manh tựa lụa, len lỏi qua khe rèm lơ đãng, rải những vệt sắc xanh lên sàn gỗ cũ kỹ.

Cùng với cái se lạnh, chúng phủ lên căn phòng khiến nơi đây trở nên u tịch, mơ màng.

Trong ánh đèn ngủ le lói, có bóng dáng người phụ nữ bán khỏa thân, chân tóc xoăn nhẹ xõa tự nhiên đang vươn vai ngồi bên hông giường xộc xệch chăn gối.

Cô ấy khẽ rùng mình bởi cái lạnh mà cơn mưa đem đến nên quyết định nhanh chóng mặc quần áo vào.

Cô bắt đầu mang áo ngực; trên mặt trước có một vài họa tiết ren, gài khóa áo rồi căn chỉnh đôi gò bồng nảy nở của mình sao cho thoải mái.

Tiếp đó, cô vận quần tây, khoác áo sơ mi, lựa chọn cho bản thân chiếc cà vạt xanh Navy.

Bộ trang phục này có phần vừa vặn, tôn lên được những đường cong gợi cảm của người mỹ nữ.

Xắn tay áo lên, sang phòng tắm đánh răng rửa mặt, tuy nhiên do trời lạnh cô mặc quần áo sau đó mới đánh chứ không phải chỉ mặc mỗi đồ lót như thường lệ.

Xong rồi, người con gái ấy xuống lầu, tiến tới chỗ để máy hát.

Đĩa than trong nhà đều thuộc về một ban nhạc cô yêu thích -Sweet- , cô chẳng đắn đo suy nghĩ lắm trong việc chọn bài hát.

Ghì kim đọc xuống, những âm thanh du dương vang lên hòa âm với tiếng mưa rơi.

'Xèo xèo' trong căn bếp; nơi trái tim của một căn nhà, cô gái đang nấu thịt xông khói và trứng, 'tạch' hai lát bánh mì bật lên từ máy nướng.

Hương thơm của bữa sáng truyền thống đơn giản của Mỹ cùng âm nhạc bản thân mến mộ khiến cô cảm thấy dễ chịu.

Đặc biệt hơn, công dùng bữa cùng với sữa chứ chẳng phải cà phê như những người trưởng thành khác.

Bởi cô không chuộng vị đắng của nó mà ưa thích hương vị của cốc sữa nguyên kem của mình.

Song song thưởng thức bữa sáng, đọc báo cũng là một điều không tồi so với đống tài liệu vụ án cũ đối với một thanh tra như cô.

Tít báo mới nhất được giao từ tờ mờ sáng sớm hôm nay chẳng có thông gì đặc biệt mấy, vẫn chỉ có những vụ bê bối của các sao showbiz, tai nạn máy bay, tội phạm nhập cư lậu...

Nhưng tại một góc nhỏ của trang báo cũng đủ khiến cô hứng thú là ban nhạc cô yêu sắp có một buổi hòa nhạc tổ chức tại thành phố này.

Lòng cô thêm vui phơi phới.Giờ đi làm đã điểm trên đồng hồ treo tường, cô vừa dọn dẹp vừa ngân nga bài hát của ban nhạc ấy.

Cô nàng không quên trang điểm nhẹ nhàng, với lớp trang điểm ấy cũng đủ hớp hồn phần lớn những gã đàn ông ngoài kia.

Ngoài ra cô còn đeo lên cổ mặt dây chuyền đính viên đá màu xanh lam – trông có vẻ rất có giá trị, nhưng cô lại giấu nó sau lớp áo của mình.

Vừa đi ra đến cửa, cô vừa luồn tay vào dây đeo súng lấy từ cây treo đồ trong nhà, choàng thêm một chiếc trench coat nữa.

Cô nhìn về phía máy hát, bỗng có một mũi tên trên đầu cần tay kéo nó lên, một mũi tên khác đâm vào công tắc tắt để tắt máy.

Xỏ chân vào đuôi giày lười đen cô gái bước tới xe ô tô.

Đằng sau cánh cửa, đèn bị tắt ắt hẳn là do những mũi tên bí ẩn kia.

Ô tô nằm ở sân vườn mặt tiền của căn nhà, cô tiến tới mà không cần chiếc ô nào.

Những hạt mưa rơi gần chạm vào người phụ nữ thì bị chuyển hướng và rơi ra ngoài.

Hóa ra, một chiếc ô từ đám mũi tên chụm lại đặt nay trên đầu đã hay đổi quỹ đạo rơi của những hạt mưa, khiến cô không bị ướt chúng làm ướt.

Vào trong xe người vẫn khô ráo, cô nổ máy và bắt đầu di chuyển dưới bầu trời mưa tầm tã đến sở thanh tra trong thành phố.

Thật lòng, cô không thích ra ngoài cho lắm, cô muốn ở nhà trực ban những vụ tấn công có xuất hiện "Năng lực đá quý", hơn là đến sở thanh tra để được trưởng ban phân án.

Tiếc là mấy vụ tấn công kì lạ thường có tỉ lệ xuất hiện đếm trên đầu ngón tay.

Cô kiểu gì cũng phải lết tấm thân này ra khỏi nhà đến cơ quan nhận án để mà kiếm cơm.

Ngoài ra cùng cơ thể đối với người khác là nóng bỏng, bốc lửa ắt sẽ khiến họ rạo rực.

Đặc biệt là mấy gã đồng nghiệp, thân hình này cùng với khuôn mặt chuẩn gu của mình có thể khiến họ trở một con thú hoang, luôn chực chờ lao vào hãm hiếp cô.

Đó là một phần lý do cho sự không thoải mái này.

Tới đèn đỏ, cô lấy ra bao thuốc lá trong túi áo khoác, châm lửa, rít một hơi dài rồi quên đi những phiền não tới từ đám đàn ông.
 
Gemwoven
Chapter 2 | Pavé Setting


GEMWOVEN

Operation Extinguished Sins

Chapter 2: Pavé SettingĐã đến nơi, cô nàng tấp xe vào lề nơi cũng không quá xa đến cửa sở thanh tra ở đường -1st Violet-.

Nhẹ nhàng mở cửa xe để ra ngoài, nhả ra là khói cuối của điếu thuốc, không quên dung những mũi tên để bản thân không bị ướt.'RẦM!' Bỗng có một người cũng mặc ghi-lê rơi ầm xuống xe của cô; làm cho phần mui xe móp nặng, đồng thời mặt kính nứt vỡ.

Người vừa rơi xuống có vóc dáng nhỏ bé, mái tóc dài tầm ngang vai, được buộc thành đuôi gà thấp mà lệch một tẹo sang bên trái, hơi rối nhẹ ở phần đuôi.

Chứng kiến cảnh tượng đó cô gái đứng á khẩu một thoáng thì bỗng nhiên, người lạ mặt kia bắt đầu bay lên trở lại bầu trời.

Kính lành lại, mui xe trở về nguyên trạng như trước.

Đặc biệt hơn, cô bắt đầu làm ngược lại những gì mình vừa mới làm.

Làn khói hội tụ rồi bay lại vào trong khoang miệng, bàn tay thon dài đưa điếu thốc đã tàn trở lại đôi môi.

Điếu thuốc ấy dài ra, ửng đỏ trở lại.

Rồi người phụ nữ chui lại vào trong xe, đóng cửa lại.

Làm quen được với tình hình, cô mở cửa xông ra ngoài.

Khi người kia đã vào tầm đánh của bản thân, cô kích hoạt năng lực.

Từ người cô gái kì lạ từ trên trời rơi xuống kia mọc ra một số vector.

Đầu tiên là vector trọng lực hướng xuống nó bị giảm giá trị của mình đi nhanh chóng nhằm giảm vận tốc rơi tối đã.

Một vector khác thì ngược hướng so với cái kia, mang một lực hãm lại và mang một tiết diện tác dụng lên cả cơ thể ở vị trí điểm đầu của vector.

Cuối cùng cô tiến tới điểm rơi đỡ lấy cô gái kia.Cô gái nhỏ nhắn ấy đang được bế trên tay ngắm nhìn ân nhân cứu mạng với đôi mắt mở to rồi trở nên long lanh, đẫm lệ vì cảm xúc dạt dào đang dâng trào.

"Emma... cậu đã cứu tớ " cô gái trẻ nói với giọng run run như sắp khóc òa lên.Cô nàng Emma cười hiền hậu nhưng rồi bắt đầu nhấc một bên long mày lên tỏ vẻ thắc mắc với những điều vừa xảy ra."

Nhưng mà cậu làm cái đéo gì trên trời để mà rơi xuống vậy" Nói xong cô phì cười khúc khích, tỏa nắng đốn tim người còn lại.

Má cô bé kia ửng hồng, ngoảnh mặt đi."

Chuyện này để sau nhé... sao ta không vào trong đi chứ?

Người tớ ướt nhẹp rồi.... mà cậu thả tớ xuống được không?"

"À, ừ...

" cô kia được thả xuống, Emma không quên mỉm cười, trêu ghẹo " Chỉ là tớ sợ cậu lại bay lên trời nên mới bế khư khư như vậy "Hai cô gái cùng nhau bước vào trong sở thanh tra thì sau lưng họ...'Bộp' ...

' Bộp' ...

' Rầm!!' ...

' Bộp' ...

' Rầm!'...

Những tiếng rơi khác đang rơi xuống nền đường, ô tô, nối tiếp nhau.

Cô gái đang được bế chứng kiến được sự việc ấy dần cất tiếng."

Ừm... mấy người đi cùng tớ cũng rớt xuống rồi..."

Emma nhanh chóng ngoảnh mặt lại nhìn họ nằm la liệt, sõng soài trên đường, nóc xe.

Cũng may có một viên cảnh sát đi từ trong ra."

Xin lỗi, anh có thể nhờ ai đó gọi 911 không?

Có mấy người bị ngã... từ trên trời xuống kìa."

Cô hớt hải nói với anh ta."

Ồ, được thôi quý cô."

Anh ấy nhanh chóng rút ra bộ đàm để nói chuyện với đồng nghiệp gần điện thoại bàn hơn để gọi."

Có người đã gọi 911 thưa cô.

Hai người có thể đi được rồi, còn tôi sẽ kiểm tra bọn họ một lát."

Anh cảnh sát phản hồi, rồi thoăn thoắt bước đi."

Được rồi đi thôi!"

Emma kéo tay cô gái kia đi đến -Ban điều tra dị thường-.

Trên đường đi,có hai thanh tra đang tiến về phía họ.

Cả hai đều có thân hình vạm vỡ, cao ráo mà Emma cũng cao xêm xêm họ.

Một người thì tóc vàng, người còn lại thì tóc cam để râu cũng đều rất ưa nhìn; họ thuộc một ban điều tra khác là -Ban án mạng-.

"Chào buổi sáng cô Stein."

Gã tóc vàng cất tiếng chào hỏi"Ừm chào buổi sáng hai anh."

Emma cũng niềm nở đáp lễ.

Xong, cô châm thêm một câu đùa để trêu chọc cô gái kia.

"Hôm nay tôi dắt theo con gái đến này, chào các chú đi con."

Bị chọc ghẹo, cô cắn môi dưới, lấy hết sức bình sinh đánh vào người Emma nhưng có vẻ nó chẳng có tí sát thương nào.

Rồi cô lẩn trốn sau lưng người bạn của mình.

Ba người kia thì cười phá lên."

Mà sao hai người ướt sũng thế kia?"

Đến người tóc cam kia cất lời."

Ừm...

Mấy thanh tra của ban dị thường gặp mấy chuyện kì lạ lắm, khi khác tôi kể cho nhé."

Lời nói của cô có phần đùa cợt, tinh nghịch."

À mà cô Stein này."

Người tóc vàng cất lời ngay sau đó."

Vâng, sao thế?"

Cô nhẹ nhàng đáp, khẽ nghiêng đầu."

Cô cho chúng tôi biết tên được không, ta là đồng nghiệp mà nhỉ."

Anh ta tươi cười nói chuyện."

Được thôi,...

Tôi tên là Emma, Emma Stein."

"Tôi là Martin Ash."

Đó là tên người đàn ông tóc vàng."

Còn tôi là Richard Thorn."

Còn đây là tên người còn lại.Cuối cùng, họ vẫy tay chào tạm biệt hai cô gái để lên đường đi điều tra vụ án.
 
Back
Top Bottom