Ngoại truyện 6: Hai anh gay đã kết hôn.Về chuyện kết hôn, bởi đã có sự chấp thuận của ông nội, nên chỉ một tuần sau khi Gemini cầu hôn Fourth thành công, hai người đã đi đăng ký kết hôn.
Hai tháng sau đó, trước sự chứng giám của ông nội và mọi người, hai anh gay chính thức trở thành người một nhà trong hôn lễ xinh đẹp của họ.---
Hai người lần lượt ký tên vào Giấy chứng nhận kết hôn, không chút do dự, ký xong còn ngắm một lúc mới đẩy vào cho bác cán bộ.
Chỉ một bước đóng dấu nữa, họ sẽ chính thức trở thành bạn đời hợp pháp.
Trước khi đóng con dấu đỏ, bác cán bộ hỏi theo thủ tục, nhìn Fourth trước: "Cậu đã chắc chắn chưa?"
"Vâng, cháu chắc chắn!"
Fourth nghiêm túc gật đầu, ánh mắt mong chờ, nhìn con dấu đỏ trên tay bác cán bộ chuẩn bị đóng xuống.Bác cán bộ vẫn chưa đóng dấu ngay, nheo mắt hỏi Gemini: "Cậu còn nhớ ngày đầu tiên hai người gặp nhau là ngày bao nhiêu không?"
Với câu hỏi này, Gemini đáp được luôn: "Khoảng 9 giờ sáng, ngày 5 tháng 5 năm 2099."
Ngày đầu tiên gặp tục tưng, Gemini nguyện nhớ cả đời không quên.
Hai người còn lại phải bất ngờ về độ nhanh nhạy của hắn.
Gemini bình tĩnh vượt ải, đan lấy tay Fourth đặt trên bàn, khóe miệng giương lên đầy hạnh phúc.
Vốn muốn thử thách một chút, thấy vậy, bác cán bộ bật cười, hỏi lần cuối cùng: "Vậy chắc chắn rồi nhé?
Tôi đóng dấu xong là không thay đổi được nữa đâu đấy."
Lần này, hai bàn tay nắm chặt, họ đồng lòng gật đầu, một cái thật chắc, mang theo yêu thương và niềm tin không lời.Con dấu đỏ đóng xuống hai bản chính của Giấy chứng nhận kết hôn, kể từ giây phút đó, Gemini và Fourth chính thức trở thành bạn đời hợp pháp.
Không chỉ là sự ràng buộc trên mặt giấy tờ, họ còn nguyện dâng hiến cả tâm hồn và cuộc đời mình cho nhau.
Một sự gắn bó từ sâu thẳm con tim, đầy tự nguyện và trọn vẹn.Bước cuối cùng, hai người cầm Giấy chứng nhận kết hôn, cùng nhau chụp một tấm hình kỉ niệm.
"Tách" một tiếng, bức ảnh ra đời, lưu giữ một ngày đặc biệt không bao giờ phai trong đời họ.Tất cả thủ tục hoàn tất, hai người hạnh phúc nắm tay nhau bước ra khỏi cơ quan đăng ký kết hôn.
Từ lúc chuẩn bị ở nhà, Gemini đã không thể ngừng cười, hắn vui vẻ sắp bay lên trời, kéo Fourth lại đòi: "Tục tưng, cho anh hôn em một cái đi."
Chờ mãi mới tới ngày này, ngày mà Fourth chính thức trở thành người nhà của hắn.
Kể từ bây giờ, Fourth chỉ là của một mình Gemini."
Để về nhà đi anh."
Fourth ngại, đẩy cái mỏ đang chu của Gemini ra.
Người này lập tức xị mặt, Fourth lại phải cười cười dỗ hắn: "Đăng ký kết hôn xong rồi.
Giờ anh với em đi ăn mừng đi?"
"Vậy tục tưng muốn đi đâu nào?"
Dù giận người ta, Gemini vẫn dẹo giọng trêu Fourth, ôm eo cậu tuyên bố: "Chỉ cần tục tưng muốn, đi đâu anh cũng chiều được hết!"
"Thích vậy ạ?"
Mỗi lần bị trêu, Fourth đều hiền hiền bật cười.
Mới xuất ngũ nên cậu không biết chỗ chơi nào cả, chỉ đành hỏi: "Vậy Gemini có gợi ý gì không?"
Gemini chăm chú nhìn người, nghĩ một chút rồi bảo: "Vậy anh dẫn tục tưng đi ăn Bonchon Chicken nhé?"
Chỉ cần là Gemini gợi ý thì Fourth đều thích.
Cậu ngoãn ngoãn đáp lời, có điều lần này dùng danh xưng khác: "Dạ, ông xã!"
Hai người họ đã chính thức trở thành bạn đời hợp pháp, có xưng hô mới và danh phận mới.
Giờ người đàn ông trước mặt không còn là bạn trai Fourth nữa, mà đã trở thành chồng của cậu."
Ô hổ, ngọt chết anh!"
Lần đầu tiên được Fourth gọi bằng "ông xã", Gemini cảm giác vừa được ăn cả tấn mật ong.
Hắn mềm oặt ngả xuống vai Fourth, phê phê làm nũng: "Anh ngất đây!"
Fourth chẳng biết làm gì ngoài bật cười cả, đơn giản là hiện tại cậu cũng rất vui.Ở trước cổng cơ quan đăng ký kết hôn, có hai anh đẹp trai cứ xà nẹo nhau, thu hút không ít người nhìn.
Fourth đỏ mặt đẩy chồng ra, chạy nhanh ra xe trước, còn che mặt trêu hắn: "Anh còn như vậy thì tránh xa em ra!
Xấu hổ quá!"
"Ơ, mới kết hôn xong tục tưng đã hết thương anh rồi hở?"
Gemini tủi thân bám theo Fourth, chí chóe trêu chọc nhau đến cùng.Cứ như thế, màn mở đầu cho cuộc sống hôn nhân chính thức bắt đầu.---
Ngày đầu tiên sau khi cưới.
Có một đêm tân hôn mặn nồng, nên tận 10 giờ sáng hôm sau, Fourth mới xuống giường.Giờ này, Gemini đã đi làm, trong nhà chỉ còn Fourth, ông nội, bác quản gia, chú đầu bếp, anh tài xế riêng và ba người làm khác.
Thấy cháu dâu xuống nhà một cái, ông nội chỉ chờ thời cơ để bắt bẻ: "Cũng biết đường dậy đấy à?
Tưởng phải cần người gọi, cơm bưng nước rót lên tận phòng mới chịu."
Mặc dù ông nội đã chấp nhận Fourth, họ đã trở thành người nhà, song có vẻ như ông cụ vẫn còn ghim vụ Fourth làm vỡ chiếc bình sứ yêu thích của ông.Giọng ông mỉa mai, Fourth nhịn xuống, cậu lễ phép chào ông một tiếng, sau đó đi vào trong bếp tìm đồ ăn.
Giờ này vừa tầm ăn trưa, ông nội cũng theo vào bàn ngồi.
Cả cái bàn rộng chỉ có hai ông cháu ngồi đối diện nhau.
Không dễ dàng tha thứ, ông nội bắt đầu bài ca dạy dỗ: "Gả vào đây rồi thì phải biết thân, biết phận, biết lo cho cái nhà này.
Sáng phải dậy sớm để nấu cơm cho chồng, quản việc trong nhà cho kĩ càng, chiều phải chuẩn bị sẵn sàng đón chồng đi làm về."
"Chứ không phải lười biếng như con, ngủ đến trưa mới dậy.
Chồng đi làm thế nào không quan tâm, việc nhà không ai quản, ngủ dậy chỉ việc ăn, cơm bưng nước rót tận miệng.
Quá bằng vua chúa!"
Fourth vừa xúc được một thìa cơm, há miệng chưa kịp ăn, đã bị nhét nguyên một tràng văn lỗi thời.
Cậu bất đắc dĩ hạ thìa xuống, rất muốn hỏi ông nội đang sống ở thời kì nào.
"Thế ông thuê người giúp việc để làm gì ạ?"
Hơi tủi thân, Fourth khẽ cãi một câu.Trong nhà có người giúp việc, thiếu gì người làm thay cậu đâu.
Hơn nữa, chính Gemini cũng không cho cậu động vào việc nhà.Giống như chỉ chờ Fourth cãi để bắt lỗi, ông nội than thở với mọi người: "Đấy đấy, bảo cho sửa đổi lại còn cãi!
Ông chỉ muốn tốt cho con với cái gia đình này thôi."
"Việc trong nhà còn không làm được, sau này ra ngoài ngơ ngơ không biết gì, chỉ tổ làm mất mặt cái gia đình này!"
Ăn trưa cũng không yên ổn, bụng đói đang kêu, Fourth dứt khoát nói: "Con cũng muốn dậy sớm chứ.
Nhưng tại cháu trai của ông, cả đêm không cho con ngủ."
Ông nội: "..."
Vừa nghe lời này, mọi người lập tức hiểu ra, đồng loạt đỏ mặt.
Đêm tân hôn có lỡ quá đà cũng là chuyện hiển nhiên.Dừng lại một chút cho mọi người suy ngẫm, Fourth làm vẻ mặt ấm ức: "Con đã phục vụ cháu trai của ông cả đêm rồi, bây giờ con dậy muộn là lỗi của con ạ?
Ông có trách thì nên trách chồng con chứ."
"Con cũng bất đắc dĩ thôi, với lại con đâu bảo sẽ không chăm lo cho gia đình mình."
Fourth có tội gì đâu, có thì chắc chỉ có tội nghiệp.Nghe vậy, ông cụ không còn lời nào để bắt bẻ, đè nén cơn giận bằng cách uống hai cốc nước liền.Vượt ải thành công, Fourth vui vẻ gắp thức ăn cho ông, thể hiện tình cảm gia đình mến thương: "Con mời ông ăn cơm ạ!"
Ông cụ đang giận nên không thèm, gắp trả thức ăn ra đĩa.
Nghẹn họng rồi, không nuốt nổi.Nhìn thấy thế, Fourth chỉ buồn cười, phồng má nhai cơm.
Vừa ăn vừa quậy, ông không thích vẫn gắp hết cái này đến cái kia cho ông.Lúc Fourth chuẩn bị uống canh, ông nội bỗng nhắc: "Thổi nguội đi rồi hãy uống.
Kẻo nóng ruột.
Không cảm nhận được gì, cũng đừng chủ quan."
"Dạ."
Fourth hơi ngạc nhiên, không nghĩ ông nội biết chuyện cậu mất vị giác.
Thật ra, ngay sau hôm Fourth xuất viện, Gemini đã dẫn cậu đi khám bác sĩ.
Tuy nhiên, kết quả nhận về là không chữa được.Bác sĩ rất tiếc trước trường hợp bệnh của Fourth, gợi ý gia đình đưa cậu sang nước ngoài, nếu may mắn, có thể tìm được cơ hội đặc biệt.
Lúc đi hy vọng bao nhiêu, thì lúc biết kết quả thất vọng bấy nhiêu.
Vốn đã quên đi chuyện này, bỗng dưng được ông nội quan tâm, Fourth xúc động, mỉm cười với ông, ngoan ngoãn thổi nguội canh mới uống.Xong bữa, ông cụ nhăn mày, hạ giọng bảo: "Chừng nào có thời gian, con với Gemini sắp xếp công việc rồi sang nước ngoài một chuyến đi.
Trong nước không chữa được, thì ngoài nước xem sao.
Nhà mình cũng không phải không có điều kiện, cứ đi thử đi vẫn hơn."
Chỉ bắt bẻ cháu dâu cho đỡ tức chuyện cũ, trong lòng ông nội vẫn có Fourth.
Cháu dâu cũng là cháu mình, hiện tại, Fourth đã trở thành người nhà với ông.
Lâu lắm mới được cảm nhận tình cảm gia đình, sự lo lắng của ông nội như nắng ấm, làm tan lớp băng còn sót sau ngày đông.
Bỗng dưng Fourth muốn khóc, cậu đỏ mũi, cảm động đáp ngoan: "Dạ, con cảm ơn ông."
Hôm nay và nửa quãng đời về sau, nơi ấm áp này chính là gia đình của Fourth.---
Sau khi kết hôn một tháng.
Suốt một tháng này, Fourth chỉ ở nhà chơi.
Ban ngày, cậu ngồi chơi cờ với ông nội, thi thoảng chán chán sẽ chơi với con vẹt Macaw ở vườn trong sân.
Ban đêm chỉ có một hoạt động duy nhất, Fourth sẽ tắm rửa sạch sẽ, thơm tho, nằm trên giường chờ chồng thị tẩm.
Cuộc sống an nhàn và đáng mơ ước đối với nhiều người, nhưng Fourth không thuộc trong trường hợp đó.
Mỗi ngày đều lặp đi lặp lại các hoạt động, lúc đầu thấy bình thường, lâu dần lại thành nhàm chán.
Không làm việc khiến bản thân buồn bực chân tay, ảnh hưởng tâm trạng, nên dạo gần đây, Fourth còn cáu bẳn với Gemini mấy bận.
Bỗng một hôm, Gemini đi làm về muộn hơn mọi ngày, hắn quên báo cáo cho Fourth nên lập tức lãnh hậu quả.
Fourth chờ sẵn ở cửa nhà, thấy chồng về liền bước tới.
Gemini không kịp tháo giày đã bị Fourth túm, không giải thích, cậu lật cổ áo hắn, xem trái xem phải.
"Sao vậy Fourth?"
Gemini khó hiểu ôm cậu.
Xem xong, không thấy vết tích khả nghi, Fourth lùi ra, nguy hiểm đe dọa: "Tốt nhất đừng để em nhìn thấy dấu son nào trên cổ anh.
Nếu không kết quả chỉ có một."
Dứt câu, Fourth trừng chồng, tay làm động tác cắt cổ.
Một loạt hành động ghen tuông làm Gemini ngẩn người chốc lát.
Bị đe dọa nhưng lại cảm thấy dễ thương, quả nhiên, hắn hết thuốc chữa thật rồi.
Khó lòng nhịn nổi, Gemini lập tức bế người lên, mang về phòng cưng nựng một phen.
Hôm qua mới làm, hôm nay lại làm.
Fourth bịt miệng Gemini vào, cậu không chịu, quát chồng: "Làm làm làm, suốt ngày làm!
Trong đầu anh không nghĩ được cái gì khác à!?
Anh không biết mệt, nhưng em biết mệt chứ!"
Bình thường Fourth luôn ngoan ngoãn chiều theo, không than vãn một câu, bỗng nhiên đổi tính khiến Gemini lấy làm lạ.
Có điều hắn vẫn sấn tới hôn, hôn đến khi Fourth nổi phản ứng mới đê tiện bảo: "Thấy chưa?
Miệng em bảo không chịu đâu, nhưng thân thể em bảo có kìa."
Fourth cạn lời, cãi gì tầm này nữa.
Cậu tự động thả lỏng, chấp nhận số phận.Kết quả của đêm ấy, Gemini bị Fourth cào kín lưng.
Lúc tắm biết xót, chứ hết xót là vẫn chứng nào tật đó.
Không chỉ chuyện giường chiếu, giờ ăn cơm Fourth cũng khó tính.
Gemini lỡ làm vãi vài hột cơm ra bàn, cậu liền chẹp miệng, nhăn mặt mắng hắn: "Anh ăn uống đàng hoàng coi.
Mồm bị mẻ à?"
Fourth vừa lau mấy hột cơm đi, vừa cộc: "Đang ăn đừng có nói chuyện nữa!
Bắn đồ ăn tùm lum!"
Người bị mắng im thin thít.
Không hiểu sao tự dưng bị mắng, Gemini tủi thân nói: "Anh xin lỗi."
Có lẽ ban ngày ông nội bắt bẻ bao nhiêu, buổi tối, Fourth sẽ dồn hết một lượt, trả cho cháu trai ông.
Đột nhiên Fourth trở nên khó tính, Gemini cũng tự động nhẹ nhàng hơn với cậu.
Không chỉ hạ giọng lúc nói chuyện, mà ban đêm "làm" cậu cũng dịu dàng hơn.
---
Một buổi sáng nọ, khi Fourth đang chơi cờ với ông nội, cậu bỗng nói: "Ông ơi, con muốn ra ngoài kiếm việc làm."
Nghe thấy thế, ông nội liền nhăn mặt: "Kiếm việc làm gì?
Tiền của cái nhà này chưa đủ cho con tiêu à?"
"Tham lam nó vừa!
Nhà có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu đi.
Hay nhà này để con thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu thốn cái gì mà phải ra ngoài kiếm tiền!"
Fourth: "..."
Giờ cậu đã biết cái tính suy diễn quá đà của Gemini là từ đâu ra.
Không để Fourth kịp giải thích, ông nội dứt khoát nói: "Không cần phải đi làm ở đâu hết.
Ở nhà, một mình chồng con kiếm tiền là đủ."
Đương nhiên Fourth không chịu, từ từ giải thích: "Không phải con thiếu tiền, gia đình mình cho con rất đầy đủ, không thiếu thốn thứ gì.
Nhưng con muốn đi làm, con không muốn ở nhà như một người vô dụng mãi."
Nghe đến đây, mặt ông nội giãn ra, có vẻ ông đã hiểu nỗi lòng của Fourth, hạ giọng chấp thuận: "Bây giờ con muốn kiếm việc làm đúng không?"
Fourth gật đầu, đáp ngoan: "Dạ."
"Ừ.
Trong nhà đang thiếu người giúp việc đấy.
Con làm không?"
Ông nội tỉnh bơ đề xuất.
Fourth câm nín.Tưởng ông nội đã hiểu, nhưng ông còn mắng thêm: "Nhà đầy việc ra thì không làm.
Còn muốn ra ngoài làm cho nhà người khác à?"
Quá bất lực, Fourth cãi một câu: "Ông không hiểu!"
"Không.
Ông hiểu con đang rảnh rỗi sinh nông nổi."
Ông nội khăng khăng với quyết định của mình, vứt một tấm thẻ lên bàn, nâng giọng nói: "Trong đây là một triệu bạt.
Con cầm ra ngoài mua sắm, chừng nào tiêu hết mới được về!"
Fourth: "..."
Giờ cậu lại biết cái tính cứng đầu cứng cổ của Gemini là di truyền từ ai.Bất lực chồng chất bất lực, Fourth chỉ đành gọi: "Ông ơi là ông!"
"À, vẫn không thích việc này hả?"
Ông cụ không bỏ cuộc, sai quản gia đi lấy đồ.
Bác quản gia mang đến một cái khay to, và hai túi đỗ to bự, một đen và một xanh.
Trong khi Fourth đang khổ não, ông nội đã cầm hai túi đỗ, thẳng tay đổ vào chiếc khay, trộn lên cho chúng lẫn lộn hạt đen với hạt xanh vào nhau.
Kế đó, trước sự ngơ ngác của Fourth, ông cụ hóa thành mẹ kế, độc ác nhả lời: "Giờ con lựa đỗ đen ra đen, xanh ra xanh, chừng nào lựa xong chỗ này, ông cho con đi kiếm việc."
Nghe mà thảng thốt, Fourth khó khăn nhìn vào khay đỗ bị trộn lẫn, ngồi thụp xuống sàn, cảm thấy cuộc đời mình thật khốn khổ.
Còn thiếu mỗi nước mắt là thành chàng Tấm.
Thấy vậy, ông nội không thương, còn dè bỉu cậu: "Sướng mà không biết hưởng.
Với cái bằng cấp ba của con, ra đường cũng không ai nhận.
Vô dụng thì ở nhà cho người nhà biết thôi, ra đường người ta cười vào mặt."
Dứt câu, ông nội chống gậy ra vườn chơi với con vẹt Macaw, chứ Fourth có chịu chơi cờ với ông nữa đâu.
Chỉ là ở phía sau, Fourth đã bị những lời nói ấy vô tình làm tổn thương.Sau một thời gian sống chung nhà, Fourth hiểu tính cách ông nội không tốt, nói thẳng ra là hơi xấu tính, không ai muốn chơi cùng.
Chẳng qua Fourth là cháu dâu, người nhà của ông nên cậu không hề thấy ghét bỏ.
Ông nội của Gemini cũng là ông của cậu.
Tuy nhiên, hôm nay, ông nội đã nói một vài lời quá đáng hơn mọi ngày.
Fourth khó lòng bỏ qua, hơi nheo mắt nguy hiểm, cậu nhìn ông nội đang cười tít mắt trêu chọc con vẹt Macaw.Nhoáng cái đã suy tính xong.
Cậu có thể làm vỡ một cái bình, thì cũng có thể làm vỡ cái bình thứ hai.---
Buổi chiều, trời tắt nắng, ông nội lại chống gậy ra vườn để chơi với con vẹt yêu thích của mình.
Có điều thật bất ngờ, cửa lồng bị mở, vẹt không thấy đâu, trong lồng trống hoác.
Ông cụ giật mình, vội vội gọi người đi tìm.
Đúng lúc ấy, Fourth vừa ngủ trưa dậy, cậu vươn vai, tinh thần sảng khoái đi xuống nhà.
Thấy mọi người nhốn nháo hết cả lên, khó hiểu hỏi: "Mọi người sao vậy?
Có chuyện gì ạ?"
Ông nội nhăn mặt khuôn mặt già, lo âu nói: "Con có thấy con vẹt của ông đâu không?
Ai trộm mất không biết!
Để lão già này tìm được thì đừng có trách!"
Nghe vậy, Fourth gãi gãi chóp mũi, tỉnh bơ đáp: "Không có trộm đâu ông.
Con phóng sinh rồi."
Ông nội xịt keo.Biết rõ ông đang tức giận, Fourth còn thản nhiên thừa nhận: "Dạo trước ông nói với con, ông muốn tích đức cho con cháu sau này.
Con ghi nhớ kĩ trong lòng không quên."
Ông cụ cắn răng: "Thì sao?"
"Thì con giúp ông phóng sinh con vẹt ấy đi."
Fourth tỏ ra ngây thơ, thêm dầu vào lửa: "Con vẹt của ông đắt tiền như thế, thả đi thì có mà tích được cả đống công đức!"
Ông nội nín lặng.Thiếu điều lên cơn nhồi máu cơ tim, ông cụ tức đến mức không nói ra được từ nào.
Dạo này chiều cháu quá, cháu lại muốn lên đầu mình ngồi.
Ông cụ phải lập lại trật tự trong nhà, nổi cơn tam bành, giơ gậy vụt Fourth.
May mắn Fourth nhanh nhạy, nhảy một cái né được một chiêu của ông.
Người liên tục đánh, người liên tục né, hai ông cháu rượt nhau một vòng quanh nhà.
Ông nội tuổi già sức yếu, chạy một vòng đã thở hổn hển, lấy hơi xong lại tiếp tục đánh: "Còn chạy à!?
Đứng lại cho ông mau!"
Đúng lúc ấy, Gemini đi làm về, mới đặt chân lên hiên nhà đã nghe thấy tiếng ồn ào, tò mò không biết chuyện gì thì bất ngờ thấy Fourth và ông nội đang rượt đuổi quanh phòng khách."
Ông xã!"
Vừa thấy chồng về là chạy đến ngay, Fourth núp sau lưng Gemini mách lẻo: "Ông xã ơi, ông nội đánh em!"
Gemini chưa hiểu chuyện gì xảy ra, hắn không kịp hỏi đã thấy ông nội lao đến, giơ gậy muốn đánh Fourth.
Hắn vội giơ tay che cho cậu: "Bình tĩnh đã ông ơi, có gì từ từ nói.
Sao ông lại đánh em ấy?"
"Con tránh ra!"
Ông cụ tức không thở nổi, không đánh được Fourth thì quất luôn cả hai: "Con đừng có bênh nó!"
"Au!?"
Gemini vội chắn cho Fourth, bị trúng một phát vào tay đau điếng người, khó hiểu hỏi lại: "Nhưng mà có chuyện gì đã ạ?"
Hắn đã kịp bênh cái gì đâu!Có cháu trai ở đây, nên ông cụ lại bắt đầu ôm tim, giả bộ khó thở: "Nó chọc giận ông.
Nó muốn chọc cho ông tức chết đấy!
Ôi khó thở quá!"
Không xem ông diễn, Fourth túm lấy bàn tay Gemini vừa bị đánh, đưa lên miệng thổi thổi, rồi cũng oan ức: "Em có chọc giận gì ông đâu.
Là ông nội hiểu lầm em."
Được tục tưng thổi thổi cho như thế thì còn đau gì nữa.
Gemini chả để ý chuyện chọc giận hay hiểu lầm, hắn chỉ chú tâm vào tục tưng: "Thổi thổi không thôi thì không hết đau được.
Em phải hôn thêm một cái nữa cơ!"
Fourth: "..."
Ông nội: "..."
Hết thuốc chữa thật rồi!Cuối cùng, vì Gemini hết thuốc chữa nên vinh dự bị ông nội quất cho hai phát nữa, rồi mới bắt đầu phiên tòa xét xử.Gemini đã ngoan ngoãn lại, nghiêm túc hỏi: "Vậy mọi người nói đi, có chuyện gì xảy ra?"
Ông nội tố cáo trước: "Nó cố tình thả con vẹt của ông đi.
Hôm nay con không giải quyết rõ ràng thì ông... thì ông đau tim cho con xem!"
Một gậy chống đỡ thân thể già yếu, ông nội giả bộ ôm tim, đau khổ vì thú cưng đã bay mất.Gemini vuốt lưng trấn an ông, rồi mới quay qua hỏi Fourth: "Lời ông nói có đúng không?"
"Ông hiểu lầm con rồi."
Trước mặt chồng, Fourth vô tội lắc đầu, thay đổi lời khai: "Con chỉ muốn sờ vào con vẹt một chút, ai ngờ cửa lồng vừa mở, nó liền bay mất."
Kể đến đây, Fourth tỏ ra ăn năn hối lỗi: "Con không cố ý đâu, ông đừng giận con."
Trong mắt Gemini và mọi người, trừ ông nội, vẻ mặt biết lỗi của Fourth trông vô cùng tội nghiệp.
Nhìn vậy thì ai nỡ giận, nếu chỉ là vô tình, tha thứ trong phút mốt.Tuy nhiên, Fourth qua mặt được mọi người, chứ ông nội tỉnh như sáo: "Có camera ở kia.
Xem một cái là biết có phải cố ý hay không?"
Vừa nghe thấy vậy, Fourth giật thót trong lòng.
Từ vụ cái bình bị dính camera, Fourth vẫn chưa rút ra bài học, một lần nữa mắc sai lầm.
Gemini quay lại nhìn Fourth, chỉ thấy người im lặng, không cãi nữa là ắt có biến.
Y như dự đoán, Fourth nắm lấy ngón trỏ của Gemini, ngước mắt nhìn hắn bằng ánh mắt đáng thương, cầu cứu chồng che chở.
Tực tưng của mình đã cầu cứu, Gemini tức thì mềm lòng.
Hắn nắm tay cậu trấn an, sau đó quay lại, bình tĩnh giải quyết vấn đề: "Ông khoan lo lắng.
Con vẹt Macaw kia đã được huấn luyện từ trước, có thể gọi về được."
Nói xong, Gemini đi lấy còi chuyên dùng trong lúc huấn luyện, hắn thổi một hơi dài.
Sau vài phút, chú vẹt Macaw đã bay trở về, vững vàng đậu trên tay hắn.
Thật ra, con vẹt này là của Gemini nuôi cách đây hai năm.
Hắn thưởng cho con vẹt đồ ăn, rồi thả nó vào trong lồng.
Sự việc chú vẹt mất tích đã được giải quyết, nhưng sự việc gia đình thì vẫn chưa xong.
Như lần trước, Gemini đi tới nắm tay Fourth, nghi ngờ hỏi ông: "Có phải ông lại nói gì quá đáng với Fourth không?"
Nếu không có gì, tự nhiên Fourth bày trò chọc tức ông cụ làm gì.
Dĩ nhiên ông nội không nhận ra lỗi sai, thản nhiên bắt bẻ: "Ông nói gì được nó.
Có mà nó ghét ông, nó muốn chọc ông tức để ông già này chết sớm đi thôi."
Nghe vậy, Fourth hé miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại rũ mắt không nói nữa.
Một điệu bộ cam chịu, giống một người không có tiếng nói, muốn bao nhiêu tủi thân có bấy nhiêu.Hình ảnh khiến người nhìn người đau, Gemini xót lòng, vội vàng hỏi han: "Em nói đi, anh nghe.
Ông nội đã mắng gì em?"
Có chồng chở chồng che, Fourth không những can đảm nói ra, mà còn tự ý đổi nghĩa của câu."
Ông nội bắt em làm việc nhà.
Ông bảo trong nhà có bao nhiêu việc không làm, còn đòi ra ngoài."
"Ông còn bắt em phải lựa đỗ đen ra đen, xanh ra xanh thì mới được phép đi ra ngoài."
Bằng một chất giọng ấm ức, Fourth tủi thân mách chồng: "Ông còn bảo em là sướng mà không biết hưởng.
Vô dụng thì nên ở nhà, ra ngoài người ta cười vào mặt."
Nói dứt câu, Fourth ngước mắt, e dè nhìn ông nội.
Thấy ông đang trừng mình, cậu vội bám tay chồng, núp ra sau lưng hắn.
Một bộ yếu đuối cần được bảo vệ.Hành động này vô tình chọc vào điểm yếu của Gemini, người này hắn đặt trên đầu quả tim, Fourth đau một thì hắn xót mười.Không nghi ngờ nhiều, Gemini quay ra trách ông: "Sao ông lại nói như thế với em ấy?
Con còn chẳng nỡ để em ấy bê một cái ghế, thế mà ông bắt em ấy làm việc nhà!"
"Ông làm vậy.
Sao con yên tâm để em ấy ở nhà được?"
Ông cụ bị hai đứa cháu xoay vòng vòng, nào kịp giải thích.Đúng lúc là phải can thiệp, Fourth níu tay Gemini, ngoan ngoãn và hiểu chuyện: "Anh đừng trách ông.
Thật ra ông nói đúng, em vô dụng thật mà."
Người nói một cách miễn cưỡng, cúi đầu buồn bã, càng làm bật lên sự đáng thương nơi cậu.
Ai nhìn mà không đau lòng đâu, Gemini dỗ Fourth, lỡ nhập tâm hơi sâu: "Ông thấy không?
Em ấy ngoan ngoãn như vậy, bị ông tổn thương nhưng cũng không muốn trách ông.
Em ấy quá tốt bụng.
Ông còn không hài lòng gì ở em ấy chứ?"
Hết Fourth rồi đến Gemini nói, hai người song kiếm hợp bích, thành công biến ông nội từ người bị hại thành người hại.Mọi người: "..."
Thiết nghĩ mấy bộ phim lúc 8 giờ tối cũng không kịch tính bằng gia đình này.Ông cụ hoàn toàn câm nín.
Thôi thôi, cháu trai thì hết thuốc chữa, cháu dâu thì mưu mô, ngài chủ tịch quyết định: "Tiễn khách!"
Lệnh vừa ra là các anh áo đen lập tức có đất diễn, lạnh lùng tiễn hai vị khách.Gemini và Fourth bị tống ra ngoài, chỉ còn biết nhìn nhau.Sau cùng, chồng chồng nhà này vẫn được bác quản gia hé cửa cho chui vào.Lúc đi ngủ, Gemini nhắc lại chuyện hồi tối, nhéo má Fourth dặn: "Lần sau em đừng trêu ông nội quá, hiện tại tuổi ông cao rồi, không chịu nổi mấy trò nghịch ngợm của em nữa đâu."
Hiển nhiên lúc ấy, Gemini biết Fourth diễn.
Nhưng hắn ở phe Fourth, đương nhiên cũng phải bảo vệ cậu tới cùng.Hiểu được lo âu của chồng, Fourth đáp ngoan: "Vâng, lần sau em sẽ chú ý."
Lần nào Fourth ngoan ngoãn là Gemini đổ lần đấy, hắn vuốt vuốt má bánh bao, khẽ nói: "Fourth, tháng sau anh có thời gian.
Chúng ta sang Đức một chuyến nhé?
Anh dẫn em đi khám."
Nghe vậy, Fourth lại gật đầu, cẩn thận nhìn Gemini.
Cậu đang sợ người này sẽ khóc, và y như dự đoán, chỉ im một lúc, Gemini đã nói: "Xin lỗi.
Anh sẽ cố hết sức giúp em."
Không đau lòng vì bản thân không thể lấy lại vị giác, Fourth chỉ đau mỗi việc Gemini phải khóc vì mình.
Ngày hôm ấy, Gemini còn trốn ra một chỗ khóc rất lâu mới quay trở vào.
Fourth ở trong cái ôm run rẩy của người đàn ông, tim đau tưởng chừng rỉ máu.
Khi đó, Gemini ôm lấy cậu, hắn khóc nấc lên vì bất lực.
Hắn thương cho người hắn yêu, lẫn trong tiếng khóc, Fourth còn nghe thấy cả những lời xin lỗi đầy đau lòng."
Không phải lỗi của anh.
Anh đừng xin lỗi em."
Fourth nhắc lại câu nói ngày ấy.Lúc đó, Fourth quả thật rất thất vọng, nhưng cậu không khóc ra như Gemini.
Hắn khóc và nói như thể lỗi là của hắn vì không thể giúp được Fourth càng khiến cậu đau lòng gấp bội.
Cũng từ khi ấy, Fourth cực kì tránh nhắc đến chuyện vị giác của bản thân.
Cậu rất sợ Gemini sẽ lại buồn, tiếng khóc nấc của Gemini ngày đó đã thắt cho trái tim Fourth muốn nghẹt lại, đau đớn khôn xiết.Nhận ra cảm xúc người trước mặt không ổn, Fourth sợ quá nên vội ban lệnh cấm: "Anh không được khóc!"
Sau chuyện đó, Fourth càng cảm nhận được sự yêu thích của Gemini dành cho mình nhiều bao nhiêu, hắn luôn muốn dành những thứ tốt đẹp nhất cho cậu.Chính vì thế, Fourth cũng hết mực chiều chuộng và nghe lời Gemini.
Hắn muốn gì, cậu đều cho, riêng việc thích khóc là không được.Không có vị giác cũng không sao, giờ Fourth có Gemini là đủ.Ông trời lấy của Fourth thứ này thì lại đền cho cậu một thứ khác tốt hơn, chính là Gemini."
Em có chuyện muốn nói với anh."
Fourth rướn qua hôn Gemini một cái rồi mới nói: "Em muốn tiếp tục học đại học."
Trước đó, Fourth nghĩ kiếm một công việc như làm ở tiệm bánh của Roy, sau đó học làm bánh là đủ tốt.
Nhưng chướng ngại không có vị giác, khiến Fourth không thể làm mấy công việc liên quan đến chế biến thực phẩm.Lời ông nội nói vào sáng nay cũng không phải sai, trước một thế giới cạnh tranh khốc liệt, người có bằng cấp cao và trình độ chuyên môn sẽ được ưu tiên hơn.Biến cố ở năm năm trước khiến cậu không thể hoàn thành nốt việc học, đó cũng là lý do Fourth muốn đi học trở lại.
Cậu muốn trải qua việc tốt nghiệp đại học một lần, có bằng cấp cũng sẽ dễ kiếm việc hơn.Thấy Gemini dần nhăn mày, Fourth vội thơm má hắn, dỗ ngọt đề nghị: "Anh nuôi em học đại học bốn năm, sau đó em sẽ kiếm tiền trả cho anh.
Ông xã thấy được không?"
Gemini làm bộ suy nghĩ, thuận tay kéo lấy eo Fourth, khẽ thổi gió vào tai cậu: "Thật ra không nhất thiết phải trả bằng tiền, em có thể trả anh bằng cái khác."
Nói thế là đủ hiểu, Fourth bị Gemini thò tay vào áo nắn eo, hắn không biết ngại mà ra lệnh: "Còn chờ gì nữa, mau phục vụ daddy của em đi!"
"Ô hổ!"
Fourth do dự một lúc thì cũng chấp nhận số phận bị bao nuôi, vừa cởi cúc áo cho Gemini vừa ra giá: "Một đêm 10 ngàn bạt.
Anh nổi không?"
"Thêm hai số 0 nữa cũng được!"
Ngài daddy cực kì phóng khoáng, ngắt má Fourth một cái, mắt hắn luôn phát sáng khi nhìn cậu, dẹo giọng gọi: "Tục tưng của anh ơi, để anh cởi áo cho em nha!"
Kế đó là một màn tục tưng nhỏ và daddy của cậu ta lăn giường hết đêm.
Khung cảnh bị che, không thể mô tả.Bên trên chính là một phần cuộc sống sau hôn nhân của Gemini và Fourth.Trăm năm hạnh phúc, bách niên giai lão, hai anh gay sẽ mãi là hai anh đẹp trai của phòng 304, tại bệnh viện tâm thần Dalziel.Dẫu ngòi bút đã dừng, nhưng tình yêu của họ vẫn dịu dàng được viết tiếp, không cần mực, cũng chẳng cần giấy, nguyện một đời thương nhau.-__-.Én: Câu chuyện khép lại, nhưng tình yêu thì không (●'◡'●).Toàn thể nhân vật của "Tâm Thần Mai Mối" xin phép chào tạm biệt mọi người!!!Cảm ơn các bạn thời gian qua đã đồng hành cùng hai anh gay, tuy thỉnh thoảng chờ đợi hơi bị lâu nhưng cuối cùng cũng có thể kết thúc một cách vui vẻ rồi.
Rất mong bộ truyện này có thể chữa lành và đem lại tiếng cười cho mọi người.
Truyện cũng có một vài thông điệp cuộc sống, mọi người nhận ra thì hãy vui vẻ đón nhận nó, còn không nhận ra thì cứ kệ đi ạ!
Hoan hỉ 🙂))Cuối cùng, Én chào tạm biệt và cảm ơn các bạn rất nhiều!!!!!#haianhgay♪ᕕ(ᐛ)ᕗ♪ᕕ(ᐛ)ᕗ♪ᕕ(ᐛ)ᕗ♪