Tâm Linh [GeminiFourth] Khúc Nhạc Mộng Tưởng

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
385734507-256-k855395.jpg

[Geminifourth] Khúc Nhạc Mộng Tưởng
Tác giả: _traamii_
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cre: Trần Thiên Minh Tags: geminifourth​
 
[Geminifourth] Khúc Nhạc Mộng Tưởng
1


Tôi vốn thích chơi đàn nhưng lại sợ làm phiền hàng xóm nên quyết định tìm 1 căn nhà chỉ để luyện tập , cuối cùng tôi thuê được 1 căn hộ trong toà nhà trống không chẳng ai sống ở đây cả , quả là thiên đường luyện đàn muốn chơi thế nào cũng được 1 hôm khi đang chìm đắm vào tiếng đàn đột nhiên có tiếng la hét vang lên

Trời ơi nhịp thứ 4 sai rồi , sai rồi sai rồi

Tôi giật bắn mình lập tức dừng lại ngó quanh thì không thấy ai cửa sổ ban công vẫn mở chắc chắn không phải là ai bên ngoài thoáng rùng mình tôi ngập ngừng lên tiếng hỏi .

Ai đó , giúp tôi sửa lỗi này tôi đã chơi đàn suốt 12 năm đi đâu cũng bị hàng xóm phàn nàn vì tiếng ồn cuối cùng tôi tìm được khu trung cư ở ngoại ô nơi này có vẻ như được thiết kế cho những người như tôi giá thuê rẻ như cho lại còn không có ai sống ở đây nên sẽ không ai phàn nàn ban đầu tôi nghĩ chỉ là không có ai sống như lời đùa vui của quản lý nhưng khi dọn vào thì mới nhận ra nó thật sự yên tĩnh đến đáng sợ bãi đỗ xe trống không xung quanh không 1 bóng người thậm chí ngay cả nhân viên giao hàng cũng không chịu giao tới đây khiến tôi bắt đầu thấy kỳ lạ tôi hỏi bác bảo vệ .

Chẳng phải ông nói rằng tất cả các căn hộ đều đã bán hết rồi sao , sao chẳng thấy ai ở ?

Bác bảo vệ nhả khói 1 cách bình thản đã có người ở đây rồi , tôi kinh ngạc đùa chắc tôi có thấy ai đâu bác bảo vệ cười khẩy ma thì không có bóng .

Nghe xong tôi lạnh cả người ý ông là gì ?

Bác bảo vệ đáp không muốn doạ cậu đâu nhưng hầu hết các căn hộ ở đây đều được mua để làm nơi đặt tro cốt chỉ có 2 người còn sống là tôi và cậu thôi .

1 căn hộ chứa tro cốt sao tôi suy nghĩ 1 lát rồi lập tức phấn khởi , thật tốt quá vậy là chẳng ai phàn nàn về tiếng đàn của tôi nữa muốn chơi bao lâu cũng được cứ nghĩ đến việc hàng xóm là những linh hồn nằm nghe tiếng đàn ru ngủ mỗi tối là tôi lại thấy buồn cười bác bảo vệ có vẻ thấy tôi có vẻ không bình thường , liếc nhìn rồi nói .

Cậu tốt nhất nên cẩn thận , nếu có chuyện gì thì nhớ gọi điện cho phòng trực đêm

Đối với tôi chuyện luyện đàn là ưu tiên hàng đầu 1 tháng nữa sẽ có kỳ thi tuyển của đoàn nhạc Kịch Mộng Tưởng và tôi luôn mơ ước trở thành nghệ sĩ Piano của họ từ khi còn nhỏ .
 
[Geminifourth] Khúc Nhạc Mộng Tưởng
2


Vì thế tôi đã cố gắng luyện tập hết sức nhưng thầy giáo vẫn thường bảo Fourth Nattawat em chơi rất tốt rồi nhưng vẫn thiếu 1 chút gì đó để đạt đến đỉnh cao , cái chút gì đó ấy là gì tôi không thấy được cũng không thể sờ vào càng không thể diễn tả rõ ràng .

Thầy bảo hãy nghe nhiều về Những bản nhạc của Norawit cậu ấy mang trong mình ngọn lửa cháy bỏng như thể đã dồn cả cuộc sống vào trong từng giai điệu vậy .

Tôi đã nghe đi nghe Lại không biết bao nhiêu lần như Norawit vốn là 1 thần tượng tầm cỡ mà tôi không bao giờ dám mơ chạm đến , anh từng là nghệ sĩ piano chính của Đoàn Mộng Tưởng nổi tiếng từ khi còn trẻ lưu diễn khắp thế giới vé luôn bán hết sạch là hình mẫu trong giới nghệ thuật, nhưng thiên tài thường yểu mệnh anh mắc 1 căn bệnh tim nghiêm trọng không lâu sau khi rời sân khấu đã tự kết liễu đời mình từ nóc 1 khách sạn chấm dứt cuộc đời ngắn ngủi và huy hoàng của mình ở tuổi

22 Đoàn Mộng Tưởng mất đi linh hồn của họ và đang khẩn thiết tìm kiếm tài năng mới bài thi tuyển lần này chính là tác phẩm nổi tiếng của Norawit Khúc Nhạc Mộng Tưởng .

Tôi mở âm lượng lên mức cao nhất nghe lại những bản thu âm của Norawit và chơi đi chơi lại tác phẩm đó đến khi trời tối đèn đường bên ngoài tắt hết tôi vẫn không nhận ra chỉ có căn phòng tôi là còn sáng đèn trong cả khu trung cư chỉ có mình tôi còn thức khi tôi đang đấm chìm trong từng giai điệu thì đột nhiên có tiếng hét vang lên .

Phiền chết đi được nhịp thứ 4 chơi sai rồi sai rồi sai rồi tôi giật mình quay lại nhìn thấy cửa vẫn đóng kín chỉ có cửa sổ ban công là để mở có lẽ nào còn ai đó ngoài những hủ tro cốt trong khu này , tôi can đảm bước ra ban công phóng mắt nhìn quanh chỉ thấy 1 màn đen thăm thẳm ngoài vài ngọn đèn đường lẻ loi đang chiếu sáng.

Ai vậy tôi lớn tiếng hỏi 1 tiếng đập cánh vang lên 1 con chim bay vụt qua rồi lại trở về tĩnh lặng , có lẽ tôi quá tập trung vào luyện đàn đến nỗi sinh ra ảo giác chăng ?
 
[Geminifourth] Khúc Nhạc Mộng Tưởng
3


Tôi đóng chặt cửa sổ trở lại cây đàn Piano nhìn kỹ lại nhịp thứ 4 trong bản nhạc hoàn toàn không sai chắc chắn là ảo giác tôi lắc đầu cố chấn tĩnh rồi tiếp tục chơi đàn vừa chơi được vài nhịp tiếng hét giận dữ lại vang lên .

Chơi cả trăm lần cũng sai đừng có chơi nữa , lần này tôi nghe rõ ràng đó là giọng 1 người đàn ông như thể đang ở ngay cạnh tôi vậy căn phòng đã đóng kín cửa cũng chẳng có ai khác ngoài tôi , tôi lạnh sống lưng cố kìm giọng run rẩy hỏi .

Rốt cuộc anh là ai ? giọng nói nhe đầy vẻ khó chịu cậu quan tâm tôi là ai làm gì ngày nào cũng nghe cậu chơi sai nhạc nghe mà phát chán cậu làm tôi phiền chết được

Câu nói đó thật khiến người khác tức giận , tôi có thể không nổi danh nhưng ít ra cũng tốt nghiệp từ 1 học viện âm nhạc danh tiếng và từng nhận giải thưởng tốt nghiệp xuất sắc ai dám nói tôi chơi dở nếu không hiểu thì đừng có nói bậy tôi can đảm đáp lại vào khoảng không trước mặt , nhịp thứ 4 không sai đâu anh có hiểu không ?

Khoảng không im lặng , tôi khẽ cười mỉa chắc chắn là người giả vờ hiểu biết tôi quay lại địng tiếp tục chơi nhưng ngay khi vừa đặt chân lên bàn đạp tiếng nói kia lại vang lên .

Nếu cậu không chơi sai thì là bản nhạc sai tim tôi khẽ động tôi hiểu rất rõ bản nhạc chắc chắn không thể chơi sai nhưng quả thật có vài chỗ tôi chưa bao giờ thể hiện được cảm xúc Như Norawit bao gồm cả nhịp thứ 4 có phải do bản nhạc của Đoàn Mộng Tưởng xuất bản bị lỗi không vừa dứt lời 1 tiếng đinh vang lên chiếc đàn piano bỗng nhiên tự kêu tôi không hề chạm vào phím đàn 2 tay vẫn còn đặt giữa không trung .
 
[Geminifourth] Khúc Nhạc Mộng Tưởng
4


Tiếng đàn lại vang lên thử vài âm rồi 1 đôi bàn tay vô hình bắt đầu tự tin chơi 1 bản nhạc tuyệt đẹp giữa màn đêm yên ắng đó là Khúc Nhạc Mộng Tưởng dù không thể thấy người đang chơi nhưng tai tôi vẫn nghe thấy từng nốt nhạc cây đàn như có 1 nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ từng giai điệu trào dân đầy đam mê và mê hoặc , đó là màn trình diễn tuyệt vời nhất tôi từng nghe khiến tôi lặng người không thốt nên lời khi bài nhạc kết thúc dư âm vẫn chưa dứt , sau 1 lúc lâu bầu không khí vang lên tiếng thở dài nhẹ nhàng dịu dàng man mác đầy tiếc nuối tôi hoàn hồn lại .

Anh là người vừa chơi đàn sao ? giọng tôi rất nhẹ rất mềm vì sợ nói lớn sẽ làm gián đoạn khoảng khắc tuyệt vời ấy , không ngờ người vừa thở dài kia đột nhiên trở nên bực bội .

Cậu có đầu óc không vậy tôi là ma !

Câu nói ấy như làm không khí đông cứng lại sau 1 hồi im lặng anh ấy buồn bã thở dài .

Đúng rồi tôi đúng là 1 con ma !

Tôi không ngờ ma cũng biết chơi piano tôi dơ tay ra thử chạm vào không khí , nhưng rõ ràng là không thể chạm tới anh ta

Cậu sợ không?

Tôi không

Cậu nghĩ lừa được ma à ?

Có lẽ anh ấy thực sự coi mình là 1 con ma bình thường chắc chắn tôi sẽ sợ ma nhưng giờ đây hình ảnh anh ấy chơi bản Khúc Nhạc Mộng Tưởng cứ tràn ngập trong đầu tôi làm trái tim tôi rung động mãnh liệt cảm giác say đắm đén mức tôi không còn nghĩ đến nỗi sợ .

Tuyệt thật đấy , tôi tán dương bậc thầy à có thể chỉ dẫn tôi 1 chút không đó là lời khen thật lòng của tôi .

Âm nhạc của anh ấy như vẽ nên 1 giấc mơ tuyệt mỹ khiến người nghe đắm chìm không muốn tỉnh giấc , cho dù là ma anh ấy vẫn mang 1 sức sống mãnh liệt và không thể nào chối bỏ được

Sao cậu cứ tập mãi bài này vậy ? anh hỏi

Tôi muốn thi vào đoàn nhạc Kịch Mộng Tưởng và đây là bài thi

Anh bật cười khẽ giọng đầy khinh thường , Cậu chơi thêm lần nữa xem nếu như cậu vẫn không nghe ra được lỗi sai của mình tôi khuyên cậu nên bỏ thi đi , về lại chỗ cũ của cậu thì hơn .
 
Back
Top Bottom