Cập nhật mới
Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Lütfen ürünü kullanmak için www.xenforo.gen.tr üzerinden lisans satın alınız!

Dịch Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương

Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 400


Không lâu sau, có hạ nhân trong phủ dẫn khách khứa đến đây, rất nhanh, người đã ngồi chật kín.

“Đi tìm Lãnh Thu.” Liêu Vân Phi quay người rời đi.



Thanh La đã khống chế được Lãnh Thu.

Ngoài Lãnh Thu ra, còn có hơn mười người đều bị bắt giữ.

Có tiểu tư, nha hoàn, bà tử thô sử, và cả ba vị đầu bếp được mời từ ngoài vào.

“Thanh La cô cô, cô có ý gì vậy? Trong phủ bận rộn như thế, cô giam chúng ta lại, lỡ làm trễ yến tiệc thì sao?” Lãnh Thu vẻ mặt lo lắng nói.

Thanh La nhấc chân đá mạnh vào ngực Lãnh Thu.

Nếu không phải bây giờ trên mặt Lãnh Thu không thể có vết thương, nàng ta chắc chắn đã trực tiếp đánh nát mặt Lãnh Thu rồi!

Lãnh Thu bị đá ngã lăn ra đất, vẻ mặt đau đớn.

Những người bên cạnh giật mình, không dám thở mạnh một tiếng.

Trong lòng bọn họ tự hiểu rõ, mình rốt cuộc đã làm gì.

Liêu Vân Phi tìm một vòng không thấy Lãnh Thu, trong lòng dâng lên một trận tức giận!

“Cái tiện nhân này, lúc mấu chốt lại chết tiệt đi đâu mất rồi!”

Đúng lúc này, nha hoàn vội vã chạy tới.

“Trắc phu nhân, không ổn rồi!”

“Xảy ra chuyện gì mà la lối om sòm!” Liêu Vân Phi quát khẽ một tiếng.

“Nô tỳ vừa mới dò hỏi được, khách khứa yến tiệc hôm nay không chỉ có một trăm bàn, mà là một trăm ba mươi sáu bàn!”

“Cái gì?” Liêu Vân Phi kinh hãi.

Kỷ Sơ Hòa lại chơi nàng một vố như thế này!

“Đã bắt đầu dọn món chưa?”

“Bắt đầu rồi! Hơn nữa, món ăn cũng không phải hoàn toàn được bưng ra từ nhà bếp, nô tỳ thấy còn có cả từ Bắc viện đưa ra nữa.”

Bắc viện! Chẳng phải đó là nơi xe ngựa của Quốc Công phủ đỗ sao?

Vậy ra, Kỷ Sơ Hòa công khai mở tiệc một trăm bàn trong phủ, chỉ là để đánh lạc hướng các nàng!

Số lượng thực tế là bao nhiêu, các nàng hoàn toàn không rõ!

Quốc Công phủ bên kia đồng thời chuẩn bị các món ăn tương tự, canh đúng giờ đưa tới!

Yến tiệc vừa bắt đầu, hạ nhân bưng món lên bàn, tình hình liền hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của các nàng!

Những món ăn mà các nàng chuẩn bị, chắc chắn đã bị Kỷ Sơ Hòa phát hiện, tuyệt đối sẽ không có cơ hội được bưng đến trước mặt khách khứa! Mà Kỷ Sơ Hòa đã sớm có chuẩn bị, chuẩn bị thêm món, cũng sẽ không xảy ra tình trạng thiếu món!

Kiếp nạn này, vậy mà thật sự bị Kỷ Sơ Hòa tránh được!

Trong lòng Liêu Vân Phi tràn đầy không cam lòng.

“Trắc phu nhân, chiêu này của phu nhân thật là cao minh! Chỉ là, như vậy e rằng sẽ phải hao tổn thêm hai ba nghìn lượng bạc!”

“Hao tổn hai ba nghìn lượng bạc thì là gì! Đâu phải của nàng Kỷ Sơ Hòa! Có Vương Phi và Quốc Công phủ, cho dù là năm nghìn lượng, một vạn lượng, nàng ấy cũng tiêu xài được!”

“Uổng công La Quý Phi tính toán một hồi, cuối cùng chẳng thu được gì. Nhưng Kỷ Sơ Hòa cũng chỉ đành phải ngậm đắng nuốt cay. Sau này, La Quý Phi còn có những tính toán khác ở phía sau nữa.”

Đột nhiên, một nhóm nha hoàn tiểu tư nhanh chóng chạy về một hướng, gây ra một trận xôn xao.

“Xảy ra chuyện gì rồi!” Liêu Vân Phi sắc mặt lạnh đi.

--- Chương 280: Gây chuyện lớn, nhắm vào cửu tộc ngươi ---

Không ai cho nàng câu trả lời, nàng vội vàng đi theo.

Con đường đi ra tiền viện đã bị người ta chặn lại.

“Trắc phu nhân đến rồi, tất cả lùi ra!” Nha hoàn lớn tiếng hô.

Hạ nhân tự động tản ra hai bên.

Liêu Vân Phi nhờ vậy mà thuận lợi đến được tiền viện.

Không ngờ, tình hình tiền viện càng phức tạp hơn.

Thị vệ hoàng gia mà Tam hoàng tử mang đến vậy mà đã vây kín cả sân!

“Phong tỏa Thế tử phủ! Bất cứ ai cũng không được phép rời đi! Mau! Đưa Tam hoàng tử Điện hạ về cung!”

Rất nhanh, Tam hoàng tử đang hôn mê bất tỉnh được khiêng ra từ trong điện.

Khách khứa sợ đến tái mặt.

Nếu Tam hoàng tử xảy ra chuyện gì bất trắc, e rằng tất cả người trong Thế tử phủ đều phải chôn theo!

Bọn họ sẽ không bị liên lụy gì chứ?

Thật là xui xẻo tám đời! Đến tham dự một tiệc dọn nhà lại gặp phải chuyện như thế này.

“Ôi chao, bụng ta đau quá! Đau chết ta mất.”

“Ta muốn đi nhà xí! Nhà xí ở đâu?”

Trong số khách khứa lại có người gào lên.

Cảnh tượng lại bắt đầu hỗn loạn!

Có người ôm bụng, có người ôm mông xoay vòng vòng trong sân.

“Mau, dẫn người đi tìm nhà xí!” Tiêu Yến An ra lệnh cho hạ nhân.

Mấy chục người cùng lúc tìm nhà xí, tất cả nhà xí trong Thế tử phủ đều được sử dụng hết nhưng vẫn không đủ cung ứng.

Những người còn lại nhìn các món ăn trên bàn, ngay cả đũa cũng không dám động đậy thêm.

Món ăn này rõ ràng là bị hạ độc!

Liêu Vân Phi nhìn cảnh này, tâm trạng phức tạp khó tả. Kỷ Sơ Hòa chẳng phải đã phát hiện và thay đổi món ăn rồi sao, sao lại vẫn xảy ra tình huống như vậy?

La Quý Phi dù có mười cái gan cũng không dám ra tay với Tam hoàng tử!

Hơn nữa, nàng ta biết những nguyên liệu bị thêm vào tối đa cũng chỉ ảnh hưởng đến hai bàn. Những món lấy kém thay tốt, tức là thay nấm núi quý giá bằng nấm thường, thì có khoảng ba mươi bàn.

Nấm quý thay nấm thường, vừa ăn là biết ngay! Đó là để người ta tức giận mắng Kỷ Sơ Hòa không có tiền mà còn sĩ diện bày biện món Nhất phẩm Bát Trân Bão.

Hai chuyện này kết hợp lại, La Quý Phi liền có chỗ để ra tay.

Chuyện không lớn, cũng không nhỏ, La Quý Phi kiểm soát vừa vặn!

Thêm cả sự ủng hộ của Thái Hậu, việc đoạt lấy quyền quản gia của Kỷ Sơ Hòa, quả thực là dễ như trở bàn tay!

Thế nhưng, các nàng có từng nghĩ đến, Kỷ Sơ Hòa có cam tâm để các nàng nắm thóp dễ dàng như vậy không?

Các nàng không muốn gây chuyện lớn, Kỷ Sơ Hòa lại tràn đầy dũng khí!

Chính là muốn gây chuyện lớn!
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 401


“Trắc phu nhân, sao tự nhiên nhiều người như vậy lại xuất hiện triệu chứng tiêu chảy? Có phải Kỷ Sơ Hòa cố tình để Tam hoàng tử đến, còn cố tình bưng những món ăn đó đến trước mặt Tam hoàng tử không?” Nha hoàn của Liêu Vân Phi cũng bắt đầu sợ hãi.

“Kỷ Sơ Hòa sao có thể có gan lớn đến vậy! Nàng ta muốn kéo cả Thế tử phủ chôn theo sao?” Liêu Vân Phi nắm chặt nắm đấm, trong lòng vô cùng thấp thỏm.

Nửa canh giờ trôi qua.

Trong phủ dần dần yên tĩnh trở lại.

Kỷ Sơ Hòa lệnh người an trí tất cả khách khứa. Dù các món ăn đã được dọn đi, thay bằng trà nước và điểm tâm, cũng không một ai dám động vào.

“Thật có lỗi, ta xin lỗi tất cả mọi người ở đây! Ta tin rằng Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương nhất định sẽ đích thân hỏi đến chuyện này, điều tra rõ ràng mọi lẽ!” Kỷ Sơ Hòa cúi người chào mọi người.

Tuy thái độ của nàng chân thành, nhưng những người đã tiêu chảy đến suy nhược, bụng vẫn còn đang từng trận đau quặn thắt, sắc mặt vẫn rất khó coi, không đáp lại nàng bất cứ lời nào.

Nếu không phải thị vệ hoàng gia đã phong tỏa toàn bộ Thế tử phủ, chắc chắn bọn họ đã sớm rời đi, sau này cũng không muốn qua lại với Thế tử phủ nữa!

Bọn họ cũng biết, có người hãm hại Thế tử phủ, nhưng điều đó thì liên quan gì tới bọn họ!

Roi không quất lên thân mình, người khác đau, can hệ gì tới bọn họ.

Những kẻ rắc rối như Thế tử phủ này, sau này bọn họ vẫn nên tránh xa thì hơn!

“Ta và Thế tử mới đến đây, không hiểu sao lại đắc tội với người. Không biết kẻ chủ mưu đứng sau hận chúng ta đến mức nào, lại dám ra tay trên một yến tiệc lớn như vậy! Đây là đầu độc! Hôm nay đến dự tiệc toàn là quan to quý tộc, còn có cả Tam hoàng tử, nếu tất cả mọi người xảy ra chuyện gì bất trắc, dù tru di cửu tộc của kẻ chủ mưu cũng khó lòng đền hết tội nghiệt của hắn!” Kỷ Sơ Hòa lại cất lời.

Nghe những lời này, khí thế của mọi người giảm bớt đôi chút.

--- Trang 211 ---

“Chư vị, xin lỗi rồi.” Vinh Quốc Công đứng dậy, đứng bên cạnh Kỷ Sơ Hòa, chắp tay cúi chào mọi người.

Quốc Công vừa đứng dậy, lập tức có người không thể ngồi yên, cũng vội vàng đứng theo.

“Quốc Công, điều này không thể được.”

“Lão phu phải cúi chào một lạy này, bởi vì Quốc Công phủ cũng đã giúp chuẩn bị một số bàn tiệc. Mặc dù lão phu dám đảm bảo, các món ăn của Quốc Công phủ không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng khi xảy ra chuyện như thế này, cũng không thể chối bỏ trách nhiệm liên đới.” Quốc Công quay người nhìn Kỷ Sơ Hòa, trong mắt tràn đầy sự đau lòng.

“Hai đứa trẻ này, tuổi còn nhỏ đã phải gánh vác Thế tử phủ, lại còn phải tổ chức một yến tiệc lớn như vậy, quả thực là có chút làm khó bọn chúng. Thế nhưng, tấm thịnh tình của mọi người, nào có lý lẽ gì để từ chối? Bọn chúng cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng! Không ngờ, lại xảy ra chuyện như vậy, hại mọi người cũng phải chịu khổ.”

Lời của Quốc Công vừa dứt, trong lòng mọi người bắt đầu lý trí phân tích.

Nhà nào cũng từng tổ chức tiệc, đều hiểu sâu sắc sự phức tạp và phiền toái đến nhường nào.

Nhìn lại Kỷ Sơ Hòa và Tiêu Yến An.

Tuổi còn trẻ, chỉ là hai đứa trẻ!

Ở tuổi này, trong phủ nào mà chẳng còn được trưởng bối che chở?

Ngay cả khi muốn học cách quản gia, cũng là phải theo mẹ chồng, từng bước một. Vừa mới đến đã phải lo liệu một yến tiệc lớn như vậy, thật là làm khó người khác!

Thái Hậu đã giam lỏng Thế tử rồi, lại còn hành hạ người ta như thế này, quả thực là có chút không thể chấp nhận được.

Tuy nhiên, vào lúc này, không một ai dám đứng ra bênh vực Thế tử phủ.

Dù Hoàng thượng giờ đây có hạ lệnh xử tử Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa đi chăng nữa, ngoài Quốc Công phủ ra, cũng sẽ chẳng có ai đứng lên nói một lời!

“Chư vị đã đói bụng lâu rồi, những món điểm tâm này đều được đặt từ bên ngoài, chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa. Mọi người cứ dùng một chút lót dạ, xem như nể mặt lão phu.” Quốc Công lại lần nữa mở lời.

“Quốc Công, ngài mau mời ngồi đi, chúng ta dùng điểm tâm là được rồi.” Lập tức có người đáp lại.

“Phải, phải, chúng ta cứ dùng một ít điểm tâm trước.”

Tất cả mọi người đều bắt đầu ăn.

Không khí cuối cùng cũng dịu đi phần nào.

“Đa tạ sự thông cảm của chư vị, một ngày khác thiếp sẽ đích thân đến bái phỏng để tạ lỗi cùng mọi người.” Kỷ Sơ Hòa lại thi lễ về phía mọi người.

“Thế tử phu nhân không cần khách khí như vậy, mọi người đều hiểu cho. Việc cấp bách trước mắt vẫn là mau chóng điều tra rõ ràng sự việc, Quốc Công đại nhân, ngài xem có thể nhờ Hoàng gia thị vệ tạo điều kiện cho ngài vào cung xem tình hình Tam hoàng tử được không?” Có người đề nghị.

“Lão phu cũng có ý đó, vậy lão phu xin cáo từ trước.”

“Quốc Công đi thong thả.”

Sau khi Quốc Công rời đi, Tiêu Yến An gọi Kỷ Sơ Hòa vào nội thất.

Chuyện hôm nay, hắn hoàn toàn không hay biết, bị lừa dối trong bóng tối!

Một chuyện lớn như vậy, Kỷ Sơ Hòa lại không bàn bạc với hắn một tiếng.

Trong mắt nàng, hắn vô dụng đến vậy sao?

Tiêu Yến An hít sâu một hơi, xoa dịu cơn giận trong lòng, dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi: “Phu nhân, tiệc yến sẽ xảy ra chuyện, nàng kỳ thực đã biết từ sớm rồi đúng không?”

--- Chương 281: Được phu quân như vậy, còn mong cầu gì nữa ---

“Phải.” Kỷ Sơ Hòa thản nhiên đáp.

Nàng trực tiếp như vậy khiến Tiêu Yến An nghẹn lời, những lời định nói cũng tắc lại trong họng.
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 402


Sau khi Kỷ Sơ Hòa trả lời chữ đó, nàng không nói thêm gì nữa.

Nàng hiểu Tiêu Yến An vì sao lại hỏi như vậy.

Có vài lời, nàng cũng không muốn giải thích nhiều, hắn tự mình thấu hiểu là được.

Một lát sau, Tiêu Yến An lại mở lời.

“Tam hoàng tử, y…”

“Hoàng hậu đồng ý.” Kỷ Sơ Hòa thản nhiên đáp.

Tiêu Yến An lại lần nữa im lặng.

Hoàng hậu vậy mà cũng tham gia vào chuyện này! Bọn họ đã kết minh với Hoàng hậu rồi sao?

“Ta có phải đặc biệt vô dụng không? Cho nên, một chuyện lớn như vậy, ta đến quyền được biết cũng không có.”

“Nàng, mẫu phi, ngoại tổ phụ, các cữu cữu, bọn họ đều biết, chư vị đều giấu diếm ta, nhưng ta không phải hài tử ngây thơ vô tri, ta… ta cũng muốn bảo vệ nàng, bảo vệ gia đình, ta…” Tiêu Yến An nói đến phía sau, không biết nên nói tiếp thế nào.

Một cảm giác bất lực từ trên xuống dưới bao trùm lấy hắn.

“Thế tử, không phải chàng nghĩ như vậy, chàng là đích tử duy nhất của phụ vương mẫu phi, là người kế thừa vương vị. Tương lai, thiếp, phụ vương, mẫu phi, Đông di nương, Từ di nương, cùng hài tử, tất cả chúng ta đều cần dựa vào chàng. Những gì đang phải đối mặt lúc này đều là chuyện nhỏ, không đáng nhắc tới.”

Tiêu Yến An được an ủi, chỉ cần nghe Kỷ Sơ Hòa nói nàng cần hắn, nàng nguyện ý dựa vào hắn, trong lòng hắn liền dễ chịu hơn nhiều.

“Thế tử, chuyện tiệc yến hôm nay, đã có thiếp và Hoàng hậu nương nương cùng ngoại tổ phụ ra mặt chu toàn với La gia, trọng trách của chàng ở phía sau.”

“Trọng trách gì?”

“Thiếp vừa nói sau khi sóng gió tiệc tân gia qua đi, sẽ đích thân đến bái phỏng để tạ lỗi những người hôm nay đến dự tiệc. Đến lúc đó, Thế tử hãy cùng thiếp đi, đây là một cơ hội kết g*** h*p lý và đáng giá.”

“Chàng quý vi Thế tử của Hoài Dương Vương phủ, là Vương trữ, xét về địa vị chỉ sau Hoàng trữ, thì sao chứ? Bề ngoài hào nhoáng vậy thôi, ở Đế đô thật sự có mấy người nguyện ý kết giao cùng chúng ta, thậm chí là tránh còn không kịp.”

Tiêu Yến An tán đồng gật đầu.

Bọn họ hiện tại đúng là đang ở trong tình cảnh đó.

“Ta cùng biểu đệ ra ngoài, cũng đã kết giao được một vài tử đệ quý tộc, rõ ràng cảm nhận được thái độ của bọn họ đối với ta vừa nhiệt tình lại vừa xa cách.”

“Phải đó, tuy nhiên, thiếp tin rằng, việc tại nhân vi. Chúng ta muốn đứng vững không thể chỉ dựa vào bản thân, ngay cả có Quốc Công phủ cũng không được. Hiện nay, Quốc Công phủ trên dưới đều không có thực quyền trong tay, dù có môn sinh nguyện ý đi theo Quốc Công phủ, cũng chỉ là danh tiếng nghe hay mà thôi, trong những việc lớn lại không có chút tác dụng nào.”

“La gia một khi sụp đổ, các cữu cữu tự nhiên sẽ nhân cơ hội nắm quyền. Còn về phần chúng ta, Hoàng thượng tuyệt đối sẽ không để chàng dính líu đến chính sự, chàng ở Đế đô, số phận đã định sẽ là một Vương trữ ăn chơi lêu lổng.”

“Quốc Công phủ có con đường của Quốc Công phủ, chúng ta cũng có con đường của chúng ta. Chúng ta nhất định phải có mạng lưới quan hệ riêng ở Đế đô, cùng bọn họ ràng buộc lợi ích lẫn nhau, chỉ có như vậy, khi có chuyện gì xảy ra, chúng ta mới không bị cô lập, không có ai giúp đỡ.”

Nghe xong lời của Kỷ Sơ Hòa, cảm giác bất lực của Tiêu Yến An càng thêm nặng nề.

Những điều nàng nói, hắn đều đã từng nghĩ tới, nhưng trong lòng lại một mảnh mờ mịt, không có chút manh mối nào. Thế nhưng tư duy của nàng lại rõ ràng đến vậy, đã sớm có một kế hoạch tỉ mỉ.

“Phu nhân, ta vẫn luôn cảm thấy ta có thể trở thành chỗ dựa của nàng, gánh vác gia đình này. Có lẽ là ta đã nghĩ quá ngây thơ rồi, ta không thông minh bằng nàng, có lẽ, cả đời này cũng không thể sống thành cái dáng vẻ mà ta hằng mơ ước.” Tâm trạng của Tiêu Yến An vô cùng sa sút.

Giờ phút này, tâm tư càng phức tạp khó tả.

“Thiếp có thể hiểu được tâm trạng của Thế tử, thế gian này, dường như có một quy định bất thành văn, nữ tử sinh ra phải dựa vào nam nhân mới có thể sống, nam nhân kế thừa gia nghiệp mang trên mình sự hưng suy tồn vong của một gia tộc, nữ tử nhiều lắm chỉ là quản lý nội trạch mà thôi. Một nữ tử như thiếp, can thiệp nhiều việc như vậy, e rằng không mấy ai thấy.”

“Phu nhân, nàng đừng hiểu lầm, ta không có ý trách cứ nàng, ta chỉ là cảm thấy mình vô dụng. Nếu ta có thể giống như nàng, một mình đảm đương mọi việc, nàng chỉ cần đứng sau ta là đủ!” Tiêu Yến An vội vàng giải thích.

Sợ mình nói chưa đủ rõ, hắn lại bổ sung thêm một câu: “Tình cảnh hiện tại là phu nhân đứng trước mặt ta, ta đứng sau lưng phu nhân, ta rất bất lực và thất bại, phu nhân, nàng có thể hiểu được tâm trạng của ta không?”

“Thiếp hiểu.” Kỷ Sơ Hòa khẽ mỉm cười, “Thế tử, sao chàng lại đứng sau lưng thiếp chứ? Chúng ta là đứng cùng nhau mà, chàng ở ngay bên cạnh thiếp, chúng ta vai kề vai mà tiến bước.”

Tiêu Yến An kinh ngạc nhìn Kỷ Sơ Hòa, sau đó dùng giọng điệu thề thốt nói một câu: “Phu nhân, nàng yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không khiến nàng thất vọng!”

“Thế tử có ghét bỏ thiếp quá mạnh mẽ không?” Kỷ Sơ Hòa khẽ hỏi.

“Không! Tuyệt đối không! Ta có cảm giác tự ti, vì bản thân ta không bằng nàng. Nhưng, càng nhiều hơn chính là niềm vui, nàng là phu nhân của ta! Phu nhân của ta thông minh đến vậy, trong lòng ta thế gian này chỉ có một mình nàng! Không có nữ tử nào có thể so sánh với phu nhân của ta! Ta thậm chí còn có chút sùng bái nàng.” Tiêu Yến An nói đến đỏ cả mặt.

Kỷ Sơ Hòa nghe lời hắn nói, cũng không nhịn được mà bật cười.

Nếu là Thẩm Thừa Cảnh, những lời này chỉ có thể chôn giấu trong lòng nàng.
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 403


Dù nàng có mưu tính, cũng không thể trực tiếp nói ra, còn phải cẩn thận dò hỏi, nhắc nhở Thẩm Thừa Cảnh.

Đôi khi Thẩm Thừa Cảnh chưa chắc đã nghe lời nàng, hắn còn có những suy nghĩ riêng của mình!

Cuối cùng dù vẫn phải nghe theo lời khuyên của nàng, hắn cũng sẽ tìm đủ mọi lý do để tự bào chữa cho mình.

Sau khi sự việc thành công, lại càng tự tin ca ngợi sự quyết đoán anh minh của bản thân.

Nói chung, mọi thành quả, đều là công lao của hắn.

Tiêu Yến An và Thẩm Thừa Cảnh là hai người hoàn toàn trái ngược nhau.

Hắn chưa bao giờ kiêu ngạo tự mãn, lại càng biết công nhận người khác, tôn trọng người khác.

Càng không gò bó nàng, còn sẽ đứng bên cạnh nàng vô điều kiện phối hợp mọi mưu tính của nàng.

Được phu quân như vậy, còn mong cầu gì nữa?

“Thế tử, thế gian này lắm điều câu tâm đấu giác, nhĩ ngu ngã trá, thiếp thích nhất chính là tấm lòng chân thành của chàng. Tấm lòng chân thành ấy của chàng chính là quý giá nhất. Bất kể sau này chúng ta kết giao với người khác hay lợi dụng lẫn nhau, sự chân thành vĩnh viễn là thứ có thể chạm đến lòng người nhất, có chàng bên cạnh, những gì thiếp mưu tính nhất định sẽ thuận lợi tiến hành.”

Tiêu Yến An lập tức càng thêm tự tin, không tự chủ được mà ưỡn ngực, trên mặt còn mang vẻ đắc ý không thể giấu nổi.



Hoàng cung.

Tất cả Thái y của Thái y viện đều đến cung để chữa trị cho Tam hoàng tử.

Hoàng thượng nhận được tin báo, cũng từ Ngự thư phòng chạy đến tẩm cung của Tam hoàng tử.

Hoàng hậu cũng không còn vẻ đoan trang thường ngày, lo lắng đi đi lại lại trong phòng.

“Hoàng thượng giá đáo!”

Hoàng hậu chợt dừng bước, quay người nhìn Hoàng thượng, vén vạt áo quỳ xuống.

“Hoàng hậu!” Hoàng thượng lập tức tiến lên đỡ Hoàng hậu.

Hoàng hậu lại kiên quyết quỳ dưới đất không chịu đứng dậy.

“Hoàng thượng, thần thiếp khẩn cầu Hoàng thượng giao việc Tam hoàng tử trúng độc cho thần thiếp điều tra, trừ Hoàng thượng ra, bất cứ ai cũng không được nhúng tay vào! Bất kể điều tra ra ai là kẻ đứng sau, Hoàng thượng tuyệt đối không dung túng!”

Ôi chao, nếu các tiểu bằng hữu cảm thấy Thư viện 52shuku không tệ, nhớ lưu địa chỉ trang web https://www.52shuku.vip/yanqing/16b/bjY8C.html hoặc giới thiệu cho bạn bè nhé ~ Cảm ơn nhiều nha (>.
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 404


“Nàng ta không có, người của bổn cung lại càng không có! Năm Tam hoàng tử sáu tuổi suýt chút nữa bị điểm tâm do bổn cung ban cho mà chết, lúc đó cứ như trúng độc vậy, không chỉ hô hấp gấp gáp, mà cả khuôn mặt còn sưng vù như đầu heo! May mà, dù có tra xét thế nào cũng không tìm ra độc tố trong điểm tâm của bổn cung, bổn cung mới không phải mang tội mưu hại hoàng tử! Dù lúc đó đã điều tra rõ ràng, nhưng nhiều năm qua, nghi ngờ của bổn cung vẫn chưa được gột rửa! Vẫn cứ mang cái tiếng xấu này!” La Quý Phi càng nói càng tủi thân.

Nàng còn nhớ, ngày đó, để chứng minh sự trong sạch của mình, nàng không chỉ ăn hết phần điểm tâm mà Tam hoàng tử đã ăn, mà còn ăn hết tất cả điểm tâm còn lại trong ngày đó với dáng vẻ chật vật.

Qua nhiều năm như vậy, đến hôm nay, Tam hoàng tử chỉ cần có chút bất trắc, ai cũng sẽ nghi ngờ nàng!

Ai bảo Tứ hoàng tử của nàng quá đỗi ưu tú, khắp nơi đều lấn át hào quang của Tam hoàng tử, chỉ cần loại bỏ Tam hoàng tử – vị đích tử này, Tứ hoàng tử sẽ không còn đối thủ!

“Có lẽ nào là Kỷ Sơ Hòa?” La Quý Phi đoán.

“Kỷ Sơ Hòa dù có gan trời, dám mưu hại Tam hoàng tử sao?”

“Thế nhưng, ngoài nàng ta ra, còn ai nữa? Hoàng hậu?”

“Có lẽ thật sự là Hoàng hậu nương nương!”

“Lần trước ta đã nghi ngờ là nàng ta! Lần này, nàng ta lại dùng thủ đoạn cũ! Tam hoàng tử là con ruột của nàng ta, nàng ta sao nỡ xuống tay? Không sợ vạn nhất có bất trắc gì, Tam hoàng tử thật sự bị hạ độc chết sao!”

La Quý Phi thì sao cũng không nỡ xuống tay với con trai mình.

Tứ hoàng tử thân thể yếu ớt, nhiều năm qua, nàng vì chăm sóc Tứ hoàng tử lớn lên khỏe mạnh bình an, đã hao phí bao nhiêu tâm huyết, chỉ có nàng tự mình biết.

Tứ hoàng tử chính là mạng của nàng!



Kỷ Sơ Hòa và Tiêu Yến An vừa mới đưa tiễn hết các tân khách ra khỏi phủ, người do Hoàng hậu phái đến điều tra đã tới.

Đình úy Chính sứ Lỗ Hồng Nho đích thân thẩm lý vụ án này.

Đại nội Tổng quản Triều Tứ Hải, Thái y Lâm Thân, cùng Thượng ma ma chưởng sự trong cung Hoàng hậu cũng cùng đến để hỗ trợ thẩm lý.

Trong điện, Đình úy Chính sứ Lỗ Hồng Nho vận y phục quan phục uy nghiêm, ánh mắt sắc bén quét qua Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa đang đứng trước mặt.

“Thế tử, Thế tử phu nhân.” Hắn chắp tay hành lễ với Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa.

“Lỗ đại nhân không cần đa lễ, đã sớm nghe danh Lỗ đại nhân chính trực bất khuất, hôm nay có Lỗ đại nhân đích thân thẩm lý vụ án này, bổn Thế tử liền an tâm rồi. Lỗ đại nhân xin mời thượng tọa.”

Lỗ Hồng Nho đi đến vị trí chủ tọa ngồi xuống.

“Triều công công, Thượng ma ma, hai vị cũng xin mời ngồi.” Tiêu Yến An lại làm một động tác mời.

“Thế tử điện hạ, ngài khách khí rồi, lão nô cứ đứng là được rồi.” Triều Tứ Hải lập tức đáp lời, vẻ mặt khiêm tốn.

Tiêu Yến An đích thân đỡ hắn, ngồi xuống chiếc ghế ở hàng dưới.

Bên Kỷ Sơ Hòa, nàng cũng mời Thượng ma ma ngồi xuống.

“Lâm thái y, còn phải làm phiền ngài, đây là những món ăn mà Tam điện hạ đã dùng trong tiệc yến hôm nay, xin ngài tra xét một chút, rốt cuộc là món nào có vấn đề.” Tiêu Yến An dẫn Lâm Thân đến trước bàn.

Lâm Thân lập tức bắt đầu kiểm tra, sau khi tra xét từng món ăn, cuối cùng đưa món Nhất phẩm Bát Trân Bảo đến trước mặt Lỗ Hồng Nho.

“Lỗ đại nhân, chính là món Nhất phẩm Bát Trân Bảo này có vấn đề, hạ quan ngửi thấy trong đó có lẫn một vị dược liệu, dược này tính hàn, có độc, ăn vào có thể gây ra triệu chứng đau bụng, tiêu chảy, nôn mửa.”

“Ừm.” Lỗ Hồng Nho gật đầu, “Hôm nay các tân khách được Thế tử phủ mời cũng đều trong tình trạng như vậy, nhưng Tam điện hạ và những người này có triệu chứng khác nhau, có tra được yếu tố nào khiến Tam điện hạ trúng độc không?”

“Tạm thời vẫn chưa phát hiện manh mối.” Lâm Thân nói xong, quay người nhìn Kỷ Sơ Hòa, “Thế tử phu nhân, ta còn phải đi nhà bếp điều tra thêm.”

“Lâm đại nhân, mời.” Kỷ Sơ Hòa đích thân tiễn Lâm Thân ra ngoài.

“Lâm đại nhân, sau khi sự việc xảy ra, thiếp và Thế tử đã bắt tay vào điều tra, các món ăn có vấn đề trong tiệc yến đều là do phủ thiếp chế biến, những món Quốc Công phủ đưa đến không có chút vấn đề nào, có thể thấy vấn đề đều xuất phát từ phủ thiếp.”

“Vậy thì dễ tra rồi.”

“Làm phiền Lâm thái y rồi, nhất định phải điều tra rõ ràng.”

“Thế tử phu nhân cứ yên tâm.”

“Thanh La, ngươi hãy đi cùng Lâm thái y. Lâm thái y, nếu có gì cần, ngài cứ việc sai bảo Thanh La.”

“Được.”

Kỷ Sơ Hòa trở lại trong phòng, lập tức nói với Lỗ Hồng Nho: “Lỗ đại nhân, bảy ngày trước phủ thiếp bắt đầu chuẩn bị các loại nguyên liệu cho tiệc yến, thiếp giao việc kiểm tra nguyên liệu cho trắc phu nhân trong phủ phụ trách, nàng ấy từng phản ánh với thiếp một chuyện.”

“Chuyện gì?” Lỗ Hồng Nho trầm giọng hỏi.

“Nàng ấy nói, trong phủ có người của Quý Phi nương nương cài cắm, lén lút liên hệ với nàng ấy, muốn giở trò trong tiệc yến của chúng ta. Trắc phu nhân đã báo chuyện này cho thiếp biết.”

“Nếu Thế tử phu nhân đã sớm nghe nói có người muốn giở trò trong tiệc yến của Thế tử phủ, vì sao không thực hiện biện pháp phòng ngừa? Lại còn mời Tam điện hạ vào phủ tham dự tiệc?” Giọng điệu của Lỗ Hồng Nho mang theo một tia chất vấn.
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 405


“Lỗ đại nhân, phu nhân của bổn thế tử chỉ là một nữ nhân yếu đuối, không có bản lĩnh đoán án như ngài! Nàng ấy đã đem những gì mình biết nói cho ngài, chính là để tiện cho ngài tra án! Ngài có tư cách gì mà chất vấn nàng ấy? Trước khi sự việc xảy ra, nàng ấy đã nói Quý Phi nương nương muốn động tay động chân vào bữa tiệc tân gia của chúng ta, ngài có tin không? E rằng, ai ai cũng sẽ nói nàng ấy gan to tày trời dám vu oan Quý Phi nương nương!” Tiêu Yến An ngữ khí lăng lệ, như một tràng pháo đốt lên, nổ tung!

--- Chương 283: Đồng minh cường đại, sự nửa công bội ---

Hắn bề ngoài phong quang, chỉ có thể làm một công tử ăn chơi lêu lổng ở Đế đô thì sao?

Hắn cũng là Thế tử! Vương trữ!

Ngay trước mặt hắn mà chất vấn phu nhân của hắn như vậy, chính là không được!

Lỗ Hồng Nho nhìn Tiêu Yến An, miệng há ra mấy lần, nhưng không thốt nên lời nào, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng.

“Lỗ đại nhân, sau khi ta nghe được chuyện này, lập tức phái người bí mật giám sát nha hoàn kia, nhưng vẫn không phát hiện nàng ta có điểm khả nghi nào, càng không dám tùy tiện nghi ngờ Quý Phi nương nương. Ta nghĩ, yến tiệc lớn như thế của Thế tử phủ, người đến tham dự đều là phú quý, lại còn có Tam hoàng tử ở đây, ai còn dám động tay động chân vào yến tiệc chứ? Không ngờ, vẫn xảy ra chuyện như vậy!” Kỷ Sơ Hòa vẻ mặt tự trách giải thích.

Sắc mặt Lỗ Hồng Nho dịu đi một chút, “Trắc phu nhân của Thế tử ở đâu?”

“Người đâu, truyền Trắc phu nhân!” Tiêu Yến An hướng ra ngoài phân phó một tiếng.

Rất nhanh, Liêu Vân Phi đi vào điện.

“Thế tử, phu nhân.” Nàng hướng Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa hành lễ, bàn tay nắm chặt vạt áo đã bán đứng sự căng thẳng của nàng.

“Lỗ đại nhân phụng chỉ tra án, ngươi hãy đem những gì mình biết nói thật cho Lỗ đại nhân, không được giấu nửa chữ!” Tiêu Yến An trầm giọng nói.

“Vâng.” Liêu Vân Phi lập tức đáp lời.

“Trắc phu nhân, bảy ngày trước, có phải có nha hoàn tự xưng là của Quý Phi nương nương đã tìm ngươi, nói muốn động tay động chân vào yến tiệc tân gia của Thế tử phủ?” Lỗ Hồng Nho nghiêm túc hỏi.

Trong lòng Liêu Vân Phi rối bời, đây là muốn nàng công khai chỉ điểm La Quý Phi sao!

Thế nhưng, ngoài việc thành thật trả lời, nàng không còn lựa chọn nào khác.

Từ kẽ răng, nàng thốt ra một chữ, “Vâng.”

“Nàng ta đã nói gì với ngươi?”

“Nàng ta chỉ nói muốn thiếp thân cùng nàng ta liên thủ, sau khi bị thiếp thân cự tuyệt, liền không nói gì nữa, thiếp thân liền vội vàng đem chuyện này nói cho phu nhân!”

“Liêu Vân Phi, ngươi có liên quan gì đến chuyện này không?” Tiêu Yến An trầm giọng chất vấn.

“Thế tử, ngài oan uổng thiếp thân rồi! Thiếp thân một lòng vì Thế tử mà suy nghĩ, làm sao có thể làm ra chuyện gây nguy hại cho Thế tử chứ? Nha hoàn tên Lãnh Thu vừa đến tìm thiếp thân, thiếp thân liền sợ đến toát mồ hôi lạnh, lập tức bẩm báo phu nhân.”

--- Trang 213 ---

“Đem Lãnh Thu lên đây!” Tiêu Yến An lần nữa hạ lệnh.

Lãnh Thu bị Điền Hỷ áp giải đi vào, quỳ trong điện.

Thấy nàng vẻ mặt cam chịu chết, đừng hòng moi ra từ miệng nàng một chữ.

“Trắc phu nhân, có phải nàng ta đến tìm ngươi, nói muốn ra tay với yến tiệc tân gia của Thế tử phủ không?” Lỗ Hồng Nho chỉ vào Lãnh Thu hỏi.

“Vâng.” Liêu Vân Phi gật đầu thừa nhận.

Lãnh Thu lập tức nhìn Liêu Vân Phi bằng vẻ mặt muốn ăn thịt người.

“Lãnh Thu, nếu ngươi chịu thành thật khai báo, cũng có thể bớt chịu chút khổ hình. Ai đã sai khiến ngươi ra tay với yến tiệc tân gia của Thế tử phủ?” Lỗ Hồng Nho lạnh mặt quát.

“Đại nhân, oan uổng a! Nô tỳ là hạ nhân của Thế tử phủ, chỉ làm những việc tạp vụ trong phủ, chủ tử chính là Thế tử và Thế tử phu nhân, nô tỳ cần cù làm tốt công việc trong phận sự của mình, nô tỳ ngay cả tư cách đi hầu hạ yến tiệc cũng không có, làm sao có bản lĩnh thông thiên mà động tay động chân trên yến tiệc được.” Lãnh Thu kêu oan cho mình.

Lỗ Hồng Nho thân là Chính sứ của Đình úy phủ, đã xử án nhiều năm, loại người ương ngạnh như thế này hắn đã gặp rất nhiều rồi.

“Người đâu, đem Lãnh Thu đi, áp giải vào đại lao Đình úy phủ! Thẩm vấn thật kỹ!”

Nghe thấy mấy chữ đại lao Đình úy phủ, thân mình Lãnh Thu rõ ràng run lên một chút.

Chỉ cần vào đại lao Đình úy phủ, không ai có thể sống sót đi ra.

Trước khi chiêu cung, cầu sống không được, cầu chết không xong.

Thủ đoạn thẩm vấn phạm nhân ở trong đó, chỉ có ngươi không nghĩ tới, không có bọn họ không làm được, bất cứ bí mật gì cũng có thể moi ra.

Kỷ Sơ Hòa đã sớm chặn đường Lãnh Thu tự sát, giao người cho Đình úy phủ, những chuyện tiếp theo liền dễ dàng hơn nhiều.

Không thể không nói, Hoàng hậu vị đồng minh này quả thật quá mạnh mẽ!

Lãnh Thu bị dẫn đi, Lỗ Hồng Nho chậm rãi đứng dậy, chắp tay về phía Tiêu Yến An.

“Thế tử, ta xin phép đưa người đi thẩm vấn trước, trước khi vụ án chưa được điều tra rõ ràng, trên dưới Thế tử phủ, tất cả mọi người không được rời khỏi phủ nửa bước.”

“Lỗ đại nhân cứ yên tâm, Thế tử phủ nhất định sẽ dốc hết sức phối hợp Lỗ đại nhân làm việc.”

“Xin cáo từ.”

“Lỗ đại nhân đi thong thả, Điền Hỷ, tiễn Lỗ đại nhân.”

“Vâng, Lỗ đại nhân mời.”

Lỗ Hồng Nho vừa đi, Triều Tứ Hải, Thượng ma ma cũng đứng dậy cáo từ.

“Thượng ma ma, xin dừng bước.” Kỷ Sơ Hòa đột nhiên gọi một tiếng.

“Thế tử phu nhân, người còn có gì phân phó?” Thượng ma ma nhẹ giọng hỏi.
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 406


“Xin hỏi tình hình của Tam điện hạ hiện giờ thế nào rồi?”

“Tam điện hạ đã tỉnh lại rồi.”

“Vậy thì tốt, đa tạ Thượng ma ma.”

Triều Tứ Hải nhìn Kỷ Sơ Hòa một cái, Kỷ Sơ Hòa cũng nhìn hắn, hắn lập tức lộ ra một nụ cười đáp lại, rồi cất bước rời đi.

Trong phòng, chỉ còn lại Kỷ Sơ Hòa, Tiêu Yến An và Liêu Vân Phi ba người.

Liêu Vân Phi đáng thương nhìn về phía Tiêu Yến An.

“Thế tử, thiếp thân thật sự là bị oan uổng, La Quý Phi từ đầu đã lợi dụng thiếp thân, thiếp thân chưa từng cùng nàng ta đồng lõa, Lãnh Thu vừa tìm đến thiếp thân, thiếp thân lập tức đã thành thật nói cho phu nhân biết, thiếp thân còn tưởng phu nhân sẽ sớm phòng bị, không ngờ, vẫn để người có kẽ hở chui vào.” Liêu Vân Phi vẫn còn đang giải thích.

Kỷ Sơ Hòa nghe lời này, không khỏi khẽ cười một tiếng.

Đến bây giờ rồi, Liêu Vân Phi vẫn không quên kéo nàng vào một chút.

Lần này, xem như Liêu Vân Phi thông minh, sớm đã tự mình thoát khỏi. Bằng không, bây giờ vào Đình úy phủ không chỉ có một mình Lãnh Thu.

“Liêu Vân Phi, phu nhân tin tưởng ngươi, để ngươi phụ trách kiểm nghiệm nguyên liệu nấu ăn, ngươi rõ ràng biết La Quý Phi có ý đồ gì, lại còn có thể để người khác động tay động chân ngay dưới mắt mình, giữ ngươi lại để làm gì?” Tiêu Yến An hỏi ngược lại.

“Thế tử, thiếp thân có thể cam đoan, những nguyên liệu đã qua tay thiếp thân kiểm tra đều không có bất kỳ vấn đề gì!” Liêu Vân Phi tủi thân phản bác.

“Thế tử, phu nhân.” Lâm Thận Lâm thái y từ bên ngoài đi vào.

Trong tay hắn, còn cầm một thứ được gói trong túi vải bố.

Chỉ thấy trên túi vải này có đóng một con dấu đỏ, đây chính là dấu hiệu Liêu Vân Phi đã kiểm nghiệm.

Cả người Liêu Vân Phi đều ngây dại!

“Đây chính là vị thuốc được pha trộn vào món Bát Trân Hầm Nhất Phẩm, nó cực kỳ giống với gia vị, người bình thường căn bản không thể phân biệt được. Gói đồ này hạ quan xin phép mang đi trước, đây là vật chứng quan trọng.”

“Đa tạ Lâm thái y.” Tiêu Yến An khách khí đáp lời.

“Vậy hạ quan cũng xin cáo từ trước.” Lâm Thận quay người lui ra ngoài.

Sắc mặt Liêu Vân Phi khó coi cực độ, tình huống đột nhiên xảy ra này khiến nàng ngay cả cơ hội ứng phó cũng không có!

Nàng dám cam đoan, gói đồ này, là Kỷ Sơ Hòa cố ý bỏ vào!

Kỷ Sơ Hòa điềm tĩnh nâng chén trà, khẽ nhấp một ngụm trà, thậm chí ngay cả liếc mắt nhìn Liêu Vân Phi cũng không thèm.

“Ngươi còn lời gì để nói?” Tiêu Yến An giận dữ quát.

Liêu Vân Phi không nói nên lời.

“Liêu Vân Phi, ngươi dám nói, ngươi không liên quan một chút nào đến chuyện này? Có phải ngươi cố ý trộn gói độc dược cực kỳ giống với gia vị này vào không!”

Liêu Vân Phi lập tức quỳ xuống, “Thế tử, thiếp thân oan uổng a!”

“Oan hay không oan, Đình úy phủ tự khắc sẽ tra rõ! Người đâu! Nhốt Liêu Vân Phi vào phòng củi!”

“Thế tử, oan uổng! Thiếp thân bị oan uổng!” Liêu Vân Phi không cam lòng kêu lên.

Hạ nhân đã không nói hai lời, kéo nàng ta đi xuống.

--- Chương 284: Gia tộc cường đại, con cháu nối dõi ---

Đông Linh và Từ Yên Nhi trốn ở đằng xa, nhìn Liêu Vân Phi bị người ta kéo đi, trong lòng một trận hả hê. Trái tim vẫn luôn treo cao cuối cùng cũng hạ xuống.

“Chuyện này và Liêu Vân Phi kia không thoát khỏi liên quan, sao người của Đình úy phủ không bắt luôn Liêu Vân Phi đi?” Ngữ khí của Từ Yên Nhi mang theo một chút tiếc nuối.

Đông Linh nghĩ đến lại không phải là Liêu Vân Phi sẽ có kết cục như thế nào.

“Chuyện này và phu nhân không còn liên quan gì nữa rồi, phu nhân sẽ không còn bị liên lụy gì nữa chứ?”

“Chắc là sẽ không, không cần lo lắng cho phu nhân, phu nhân thông minh như vậy, nhất định có thể hóa giải tai ương.” Từ Yên Nhi an ủi.

Đông Linh kinh ngạc nhìn Từ Yên Nhi.

“Ngươi làm gì mà nhìn ta bằng ánh mắt đó?”

“Ta cứ tưởng cái miệng ngươi xưa nay không phun ra được lời hay ý đẹp, hôm nay sao lại biết ăn nói như vậy? Không thể không khiến ta phải nhìn ngươi bằng con mắt khác.”

“Ngươi!” Từ Yên Nhi tức đến phì cả mũi, “Đông Linh, ta nói cho ngươi biết, chúng ta đều là thiếp thất, địa vị như nhau, sau này nói chuyện với ta phải biết giữ lễ độ một chút!”

Không biết từ khi nào, Đông Linh bắt đầu giáo huấn nàng ta cứ như giáo huấn hạ nhân vậy!

Đông Linh lườm nàng ta một cái, cất bước đi về phía đại điện.

Từ Yên Nhi cũng không chịu kém, vội vàng đi theo.

Trong điện, Tiêu Yến An ngồi bên cạnh Kỷ Sơ Hòa, thở dài thật dài.

“Phu nhân, Liêu Vân Phi chính là một phiền phức, nàng ta ở lại phủ nhất định sẽ khiến gia trạch bất an. Không biết có thể tìm cơ hội nào đó đưa nàng ta ra ngoài được không.”

“Thế tử, chuyện này không thể.” Kỷ Sơ Hòa lắc đầu từ chối.

“Nàng ta dù sao cũng là cháu gái ruột của Đại cữu mẫu, có một chút tình thân huyết thống với Đại cữu mẫu. Dù là kẻ thù không chút liên quan, chỉ cần không phải thù sâu như biển, không chết không ngừng, chúng ta cũng phải vạn sự lưu một đường để sau này còn dễ gặp mặt, huống chi là Liêu Vân Phi?”

Lòng người phức tạp.

Đại cữu mẫu đối với Liêu Vân Phi vẫn còn tình cảm, dù có oán hận đến đâu cũng không đành lòng nhìn Liêu Vân Phi bị đuổi cùng giết tận.

Ngược lại, nàng dù chỉ cho Liêu Vân Phi một con đường sống, dù là nuôi Liêu Vân Phi như nuôi một con chó, Đại cữu mẫu cũng sẽ luôn ghi nhớ ơn đức của chúng ta.

Quan hệ giữa người với người cũng cần như vậy mới có thể lâu dài.

Ngay cả người thân cận nhất, cũng phải có chút tâm cơ và thủ đoạn.

Nhìn bốn vị phu nhân của Quốc công phủ, liền có thể hiểu rõ.

Đại cữu mẫu xuất thân thấp kém nhất, nếu không phải ngẫu nhiên cứu được Đại công tử bị thương, tuyệt đối không thể gả vào Quốc công phủ!
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 407


Đại cữu mẫu chiếm thân phận đích trưởng tức, mọi công việc trong Quốc công phủ liền giao cho nàng ấy quản lý.

Không biết, có thể học.

Năng lực không đủ, có người giúp đỡ.

Tóm lại, một câu, trên dưới Quốc công phủ đề cao tinh thần vượt qua khó khăn, chứ không phải tạo ra khó khăn.

Ba vị cữu mẫu còn lại, bất kể xét về thân phận, năng lực hay học thức, ai mà không mạnh hơn Đại phu nhân?

Thế nhưng, người ta đều không hề có ý định tranh giành quyền quản gia, hơn nữa còn sống rất hòa thuận.

Trên dưới có thứ tự, huynh đệ tương thân tương ái, đó chính là điểm đáng quý nhất của Quốc công phủ.

Trong một gia tộc có nhiều thành viên như vậy, ai ai cũng có lập trường và suy nghĩ của riêng mình, nếu ai cũng chỉ nghĩ đến lợi ích trước mắt, vậy còn nói gì đến gia hòa vạn sự hưng?

Muốn thịnh vượng bền lâu, trước hết phải hòa thuận, sau đó mới là các điều kiện khác.

Bằng không, không cần ngoại địch, chính bản thân sẽ tự sụp đổ từ bên trong.

Cho nên, đợi khi tình hình ổn định lại, nàng còn phải tìm kiếm thêm một vài thiếp thất cho Thế tử, để Thế tử có thêm con cháu.

Hoàng thượng vì sao lại muốn giết sạch con cháu Bình Vương, đó chính là để đoạn tuyệt tận gốc rễ của Bình Vương.

Con cháu đối với một gia tộc mà nói, quá mức quan trọng, kế thừa gia nghiệp, chấn hưng gia tộc, toàn bộ đều dựa vào thế hệ này tiếp nối thế hệ khác để chống đỡ.

Đây cũng là lý do chính mà các gia tộc lớn cần phải khai chi tán diệp, nhiều con nhiều cháu.

Cho dù một đời người có mạnh mẽ đến đâu, đến khi tuổi quá nửa trăm, phát hiện con cháu của mình không có ai có thể gánh vác nổi gia đình, vậy thì tất cả những gì hắn đã gây dựng, cuối cùng cũng sẽ hóa thành hư không.

Tiêu Yến An không biết Kỷ Sơ Hòa đã nảy sinh ý nghĩ nạp thiếp cho mình, hắn chỉ đang suy nghĩ về chuyện của Liêu Vân Phi, hình như đã lĩnh ngộ ra điều gì đó, tán đồng gật đầu.

“Phu nhân, lời nàng nói có lý!”

“Thế tử yên tâm, nàng ta đã vào Thế tử phủ, trở thành người hậu viện của Thế tử, ta tự có cách quản lý tốt nàng ta. Hơn nữa, lý do chính ta giữ nàng ta lại không phải là Đại cữu mẫu, mà là Thái hậu.”

“Thái hậu?”

“Đúng vậy, nếu đuổi Liêu Vân Phi ra khỏi phủ, người đắc tội chính là Thái hậu. Dù Đình úy phủ có bắt Liêu Vân Phi đi, ta cũng sẽ chủ động minh oan cho nàng ta, giữ nàng ta lại, chính là để bày tỏ thái độ của chúng ta với Thái hậu.”

“Thái hậu muốn nàng ta làm gì? Giám sát chúng ta sao?”

“Thế tử nói đùa rồi, chúng ta có gì mà phải giám sát? Thế tử cả ngày chỉ ăn chơi lêu lổng, còn ta cùng lắm cũng chỉ kinh doanh vài cửa hàng, kiếm chút tiền nuôi gia đình mà thôi.”

--- Trang 214 ---

“Phu nhân nói phải.” Tiêu Yến An lập tức phụ họa.

“Đã gặp Thế tử, phu nhân.” Đông Linh và Từ Yên Nhi đi vào, đồng loạt hành lễ với hai người.

“Miễn lễ.” Tiêu Yến An đáp lại một tiếng.

Đông Linh và Từ Yên Nhi lập tức tản ra hai bên, một người đi về phía Kỷ Sơ Hòa, một người đi về phía Tiêu Yến An.

“Thế tử, phủ trên xảy ra chuyện lớn như vậy, thật sự dọa chết thiếp thân rồi, thiếp thân sợ Thế tử và phu nhân sẽ bị liên lụy.” Từ Yên Nhi kéo vạt áo của Tiêu Yến An, bộ dáng hoảng sợ.

Đông Linh lại nhịn không được lườm Từ Yên Nhi một cái.

“Các ngươi không cần lo lắng, Đình úy phủ nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này, trả lại chúng ta sự trong sạch.” Kỷ Sơ Hòa nhẹ giọng an ủi.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Từ Yên Nhi vỗ vỗ ngực.

“Thế tử, thời gian cũng không còn sớm nữa, thiếp thân xin phép về nghỉ ngơi trước.” Kỷ Sơ Hòa đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Đông Linh lập tức đỡ cánh tay nàng, “Phu nhân, ta tiễn người về.”

Tiêu Yến An nhìn bóng dáng Kỷ Sơ Hòa rời đi, trong lòng vẫn dâng lên một nỗi thất vọng.

“Thế tử.” Từ Yên Nhi dịu dàng gọi một tiếng, ôm lấy cánh tay Tiêu Yến An, tựa vào người hắn, “Chàng đã vất vả cả ngày rồi, chúng ta cũng về nghỉ ngơi thôi.”

“Ừm.” Tiêu Yến An nhàn nhạt đáp một tiếng.

Từ Yên Nhi rất vui.

Nàng vẫn như cũ, độc chiếm sủng ái của Thế tử!

Cho dù Đông Linh sinh xong, Thế tử cũng sẽ để Đông Linh thị tẩm.

Cùng lắm, nàng và Đông Linh chia đôi.

Nếu nàng mang thai con, còn phải làm phiền Đông Linh vất vả thêm chút nữa!

Thế tử sủng ái Đông Linh vẫn tốt hơn là sủng ái người khác.



“Cái gì! Vào đại lao Đình úy phủ!” La Quý Phi kinh hô một tiếng, “Vì sao người của Đình úy phủ lại xét xử vụ án này, bổn cung một chút tin tức cũng không nhận được!”

Bên cạnh, ma ma và cung nữ ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Sự việc phát triển đến mức nghiêm trọng thế này, là điều các nàng cũng không ngờ tới.

“Nếu là người của Đình úy phủ đến xử lý, nhất định là chỉ ý của Hoàng thượng! Hoàng hậu chiêu này thật độc ác, nàng ta muốn đẩy bổn cung vào chỗ chết mà!”

Nhìn ra thì, Hoàng hậu và Hoài Dương Vương phủ đã sớm ngầm câu kết với nhau rồi!

Thế nhưng, Tam hoàng tử trúng độc rốt cuộc là chuyện gì?

Nàng vẫn luôn không thể hiểu được điểm này!

Hoàng hậu rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì! Mà có thể làm được kín kẽ như vậy, không tra ra bất kỳ manh mối nào!

“Một khi đã vào Đình úy phủ, không ai có thể chịu đựng được, thân thế của Lãnh Thu lại không chịu được điều tra kỹ lưỡng, thuận theo dây dưa rất nhanh sẽ tra ra chân tướng sự việc, đến lúc đó tất cả mũi nhọn đều sẽ chĩa vào bổn cung.” La Quý Phi như cây cà bị sương đánh, héo rũ.
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 408


“Quý Phi nương nương, người cũng đừng quá bi quan, Lãnh Thu là người của chúng ta thì sao chứ? Thế nhưng nàng ta đã bị người ban cho Thế tử phủ rồi, bây giờ chỉ còn cách để lão nô ra mặt nhận tội, mới có thể giải vây cho nương nương.”

--- Chương 285: Đề thẩm Quý Phi, cái chết cận kề ---

La Quý Phi vẻ mặt chấn kinh nhìn ma ma, sau đó mạnh mẽ lắc đầu, “Không! Ma ma, ngươi là nhũ mẫu của bổn cung, là người nhìn bổn cung lớn lên! Bổn cung đáng lẽ đã sớm thả ngươi ra khỏi cung để an dưỡng tuổi già rồi!”

Ma ma quỳ trước mặt La Quý Phi, nắm chặt tay La Quý Phi, “Nương nương, cả đời lão nô có thể gặp được chủ tử như người, chết mà không hối tiếc! Người hãy bình tĩnh một chút, nghe lời lão nô nói.”

“Không, bổn cung tuyệt đối sẽ không để người khác mặc sức chém giết! Bổn cung lập tức đi gặp Hoàng thượng!”

“Nương nương!” Ma ma dập đầu xuống La Quý phi một cái, “Nương nương, người hãy nghe lão nô một lời khuyên đi!”

La Quý phi trong lòng đau nhói, đỡ ma ma dậy, “Bổn cung chưa đồng ý, ngươi không được tự tiện quyết định. Bổn cung bây giờ sẽ đi thăm Tam hoàng tử.”

La Quý phi nói xong, xoay người bước ra.

Vừa bước qua cánh cửa cung môn, nàng lập tức bày ra phong thái của một sủng phi ngày trước, vịn tay thái giám bước lên kiệu.

Hoàng hậu cả ngày tận tâm chăm sóc Tam hoàng tử, không hề để người khác nhúng tay.

Nhìn thấy Tam hoàng tử uống xong thuốc, vẻ mặt căng thẳng của Hoàng hậu mới giãn ra đôi chút.

“Hoàng nhi, con thấy thế nào rồi?”

“Nuốt đồ ăn đã không còn cảm giác, hô hấp cũng hoàn toàn thông suốt rồi.”

“Thế thì tốt rồi.”

“Mẫu hậu, để người phải lo lắng rồi.”

“Không, là mẫu hậu không tốt.” Trong mắt Hoàng hậu lấp lánh lệ quang, “Lần này, vấp ngã La Quý phi và Tứ hoàng tử, về sau, ngày tháng của chúng ta sẽ dễ chịu hơn nhiều.”

“Mẫu hậu, kỳ thực ta cũng chẳng muốn làm Thái tử gì cả, ta chỉ muốn bảo vệ người thật tốt.”

“Nếu như, mẫu hậu không phải Hoàng hậu, có lẽ, con có thể không tranh, thế nhưng, trên đời này, nào có nếu như? Con không tranh, ắt là một cái chết, chỉ có thể tranh!” Trong mắt Hoàng hậu, ánh lên một tia kiên quyết không thể lay chuyển.

“Vâng, nhi thần đã hiểu.”

“Hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương cầu kiến.” Bên ngoài, truyền đến tiếng thái giám.

“Cho nàng ta vào.” Hoàng hậu chỉnh lại dung nhan, bước ra đại sảnh.

Một cung nữ đứng cạnh lập tức tiến lên chỉnh lại chăn đệm cho Tam hoàng tử.

La Quý phi bước vào, trên mặt mang theo một tia quan tâm.

“Thiếp thân đã gặp Hoàng hậu nương nương.”

“Quý phi không cần đa lễ.”

“Hoàng hậu nương nương, tình hình Tam hoàng tử thế nào rồi? Thiếp thân nghe tin này vô cùng kinh hãi, nghĩ đến Tam hoàng tử trúng độc, bên Hoàng hậu nương nương chắc chắn đang loạn cả lên, nên thiếp thân không dám đến làm phiền, bây giờ mới dám đến thăm Tam hoàng tử.”

“Đã vô sự rồi.” Hoàng hậu nhàn nhạt đáp lời.

“Yến tiệc ở phủ Thế tử lại xảy ra chuyện như vậy! Vị Thế tử phu nhân này mặt mũi thật lớn, còn dám mời Tam hoàng tử đến dự tiệc!” La Quý phi oán trách một câu.

“Thế tử phu nhân mở miệng mời là Tam hoàng tử, nếu nàng ta mở miệng mời Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử cũng sẽ nể mặt vài phần mà đến dự tiệc.”

“Hoàng hậu nương nương nói phải.”

“Trên yến tiệc, không chỉ có Tam hoàng tử, mà còn có một số khách mời khác cũng trúng độc. Hoàng thượng đã giao việc này cho Lỗ đại nhân của Đình úy phủ đích thân điều tra xét xử, tin rằng, chẳng bao lâu nữa, mọi chuyện sẽ được điều tra rõ ràng, tìm ra hung thủ thật sự.”

“Lỗ đại nhân của Đình úy phủ từ trước đến nay đều cương trực bất khuất, hơn nữa lại phá được vô số vụ án, giao cho ông ấy, tuyệt đối sẽ điều tra ra manh mối.”

“Quý phi còn chuyện gì khác không? Nếu không có chuyện gì, bổn cung còn phải chăm sóc Tam hoàng tử, sẽ không giữ ngươi ở lại lâu.” Hoàng hậu trực tiếp đuổi người.

La Quý phi trong lòng thầm sốt ruột, Hoàng hậu lại không nhắc một lời nào về sự nghi ngờ đối với nàng!

Như vậy nàng còn làm sao đến trước mặt Hoàng thượng kêu oan!

Nếu không có lý do gì, nàng cứ chạy đến chỗ Hoàng thượng, chẳng phải là "nơi này không có ba trăm lượng bạc" hay sao!

“Hoàng hậu nương nương, thiếp thân còn muốn hỏi thêm một câu, Lỗ đại nhân đã điều tra ra manh mối gì chưa?” La Quý phi tiếp tục giăng bẫy.

“Chuyện này giao cho Lỗ đại nhân, bổn cung tuyệt đối yên tâm, cho nên, không cần thiết phải hỏi quá nhiều về quá trình điều tra, chỉ cần chờ kết quả là được.”

La Quý phi nghẹn lời, dưới ánh mắt không vui của Hoàng hậu, nàng từ từ đứng dậy cáo từ.

Nàng vừa đi, ánh mắt của Hoàng hậu càng thêm lạnh lẽo vài phần.

Hoàng hậu nàng ta chính là không cho La Quý phi cơ hội kêu oan!

Nếu không phải mẫu tộc nàng không có chỗ dựa, thì làm sao La Quý phi lại dám chướng mắt nàng, nhảy nhót trước mặt nàng!

……

Sáng sớm ngày hôm sau, người của Đình úy phủ lại đến phủ Thế tử.

Một trong số họ trải ra một danh sách.

“Thế tử điện hạ, đây là danh sách những người Đình úy phủ cần bắt giữ, những người này có liên quan đến vụ đầu độc trong yến tiệc.”

Tiêu Yến An nhận lấy danh sách xem qua, rồi xoay người đưa cho Thiêm Hỉ.

“Thiêm Hỉ, lập tức áp giải tất cả những người này đến giao cho Đình úy phủ!”

“Vâng.” Thiêm Hỉ lập tức nhận lệnh rời đi.

Người của Đình úy phủ đến nhanh, đi cũng nhanh. Cổng lớn phủ Thế tử vẫn bị thị vệ hoàng gia canh giữ, xem ra, sự việc vẫn chưa kết thúc.

“Phu nhân, bắt được những người này rồi, vụ án này sắp kết thúc phải không?” Tiêu Yến An xoay người nhìn Kỷ Sơ Hòa.

“Sắp rồi, có lẽ, là ngay hôm nay.” Kỷ Sơ Hòa khẽ đáp.

Chuyện này, khiến Kỷ Sơ Hòa nhìn thấy thủ đoạn của Hoàng hậu.
 
Gả Nhầm Hào Môn, Chủ Mẫu Khó Đương
Chương 409


Đúng là không hề lộ liễu mà đã đâm dao vào tim người khác.

Trong mắt người ngoài, Hoàng hậu chỉ là một vật trang trí, không có thế lực mẫu tộc để dựa vào, Tam hoàng tử lại là một kẻ tầm thường vô dụng, thậm chí rất nhiều người, còn chẳng để mắt đến cặp mẹ con này.

Hoàng hậu ngồi ở vị trí chủ nhân của sáu cung nhiều năm như vậy, không phải ngồi không.

Việc này có thể đạt được cục diện như bây giờ, tất cả đều nhờ Hoàng hậu.

……

Vừa qua giờ Ngọ, Hoàng thượng mới chợp mắt một lát tỉnh dậy, Triều Tứ Hải liền tiến lên khẽ bẩm báo.

“Hoàng thượng, Lỗ đại nhân cầu kiến.”

“Truyền.”

Lỗ Hồng Nho sải bước đi vào, trong tay ôm một tập tấu triệp dày cộp.

“Vi thần tham kiến Hoàng thượng.”

“Vụ án đã điều tra rõ ràng chưa?”

“Đã điều tra rõ, thần đã ghi lại toàn bộ quá trình vụ án, xin Hoàng thượng xem qua.”

Triều Tứ Hải nhận lấy tấu triệp, dâng lên trước mặt Hoàng thượng.

Hoàng thượng xem xong, trên mặt tràn đầy vẻ giận dữ.

“Hoàng thượng, vụ án này nghi vấn lớn nhất trực tiếp chỉ vào Quý phi nương nương, xin Hoàng thượng cho phép vi thần đề thẩm Quý phi nương nương.”

“To gan! Lỗ đại nhân, Quý phi nương nương cũng là người mà ngươi có thể tùy tiện đề thẩm sao?” Triều Tứ Hải quát lên một tiếng.

“Hoàng thượng, Thiên tử phạm pháp cũng cùng tội với thứ dân! Hoàng thượng đã ra lệnh thần xét xử vụ án này, vụ án liên lụy đến ai, thần đều có quyền đề thẩm người đó.”

“Không cần đưa Quý phi đến Đình úy phủ, Trẫm sẽ cho người gọi nàng ta đến đây, ngươi hãy thẩm vấn tại đây!” Hoàng thượng ném tấu triệp sang một bên, sắc mặt âm trầm.

“Truyền Quý phi.”

“Truyền Quý phi!” Triều Tứ Hải lập tức phân phó tiểu thái giám bên cạnh.

“Triều Tứ Hải, ngươi đi mời Hoàng hậu đến đây một chuyến.”

“Vâng.” Triều Tứ Hải lập tức lĩnh mệnh.

“Ngoài ra, triệu cả Thế tử, Thế tử phi vào cung!”

“Vâng.”

……

Kỷ Sơ Hòa và Tiêu Yến An ngồi xe ngựa vào cung.

Trên đường đi, thị vệ hoàng gia theo sát.

Tiêu Yến An vừa định mở miệng, Kỷ Sơ Hòa đã lắc đầu với chàng, chàng lập tức ngậm miệng lại.

--- Trang 215 ---

Kỷ Sơ Hòa nắm lấy tay chàng, viết mấy chữ vào lòng bàn tay chàng.

Tiêu Yến An lập tức gật đầu.

Sau khi Kỷ Sơ Hòa rút tay về, Tiêu Yến An vẫn nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay mình.

Lòng bàn tay tê dại, nóng hổi, cảm giác này giống như một xúc tu, xuyên qua da thịt chàng đi vào máu, chạy khắp cơ thể cuối cùng tụ lại ở trái tim chàng, nhịp tim lập tức trở nên nặng nề và nhanh chóng.

【Chương 286: Đối chất trước công đường, gậy ông đập lưng ông】

Kỷ Sơ Hòa nàng cũng là một người có hơi ấm, chàng có thể cảm nhận được sự mềm mại dịu dàng của nàng.

Thế nhưng, nàng lại sống như một vị thần không có thất tình lục dục.

Trong lòng Tiêu Yến An rất mâu thuẫn.

Chàng vừa muốn Kỷ Sơ Hòa cùng chàng có tình cảm vợ chồng bình thường, như những cặp vợ chồng khác, sinh con đẻ cái, yêu thương gắn bó. Lại vừa cảm thấy, như vậy dường như là mạo phạm nàng.

Rốt cuộc, chàng phải làm thế nào mới có thể lay động nàng, khiến nàng đối với mình nảy sinh tình cảm nam nữ đây?

Xe ngựa từ từ dừng lại, có người vén màn xe.

“Cửa cung đã đến, xin Thế tử, Thế tử phu nhân xuống xe.”

Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa vừa xuống xe ngựa, một thái giám nhanh chóng đi về phía họ.

“Nô tài bái kiến Thế tử, Thế tử phu nhân, Triều công công đã cho nô tài đợi ở đây nghênh đón hai vị.”

“Đa tạ.” Tiêu Yến An nhàn nhạt đáp lời.

“Hai vị, mời.” Tiểu thái giám dẫn đường phía trước.

Nhờ mấy chữ Kỷ Sơ Hòa viết trong lòng bàn tay chàng, trong lòng Tiêu Yến An bình tĩnh lại.

Mấy chữ Kỷ Sơ Hòa viết là: Hôm nay bàng quan.

50. Những chuyện tiếp theo, Hoàng hậu một mình có thể xử lý, họ chỉ cần với tư thái của người bị hại mà yên lặng chờ xem diễn biến là được rồi.

Trong Ngự Thư phòng, Hoàng hậu và La Quý phi đều đã đến.

La Quý phi đáng thương nhìn về phía Hoàng thượng, vừa định mở miệng, Hoàng thượng đã chặn lời nàng lại.

“Ngươi có lời gì lát nữa có thể nói với Lỗ đại nhân.”

Sắc mặt La Quý phi tái nhợt, ngồi đó không nói một lời.

“Hoàng thượng, Thế tử, Thế tử phu nhân đã đến.”

“Ừm.” Hoàng thượng lúc này mới ngẩng đầu lên từ chồng tấu triệp.

Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa đi đến trước Long án, đồng loạt hành lễ với Hoàng thượng.

“Thần, thần phụ, bái kiến Hoàng thượng.”

“Miễn lễ, tứ tọa.”

Triều Tứ Hải lập tức dẫn Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa đến ghế bên cạnh, “Thế tử, Thế tử phu nhân mời ngồi.”

Tiêu Yến An và Kỷ Sơ Hòa ngồi xuống, ánh mắt quét một vòng.

Long án ở chính giữa Ngự Thư phòng.

Lỗ đại nhân ngồi đối diện Hoàng thượng, Hoàng hậu và Quý phi ở bên trái, Kỷ Sơ Hòa và Tiêu Yến An ở bên phải.

Không khí trong phòng có chút ngột ngạt, khiến người ta khó thở.

“Lỗ đại nhân, bắt đầu đi.” Hoàng thượng nhàn nhạt nói, nói xong lại tiếp tục phê duyệt tấu triệp.

Lỗ Hồng Nho lập tức đứng dậy, mở lời thẳng thắn: “Thần phụng mệnh điều tra vụ án đầu độc tại tiệc tân gia phủ Thế tử, hiện đã điều tra rõ nghi phạm của vụ án này chính là Quý phi nương nương, nay cần thẩm vấn nương nương có phải là chủ mưu phía sau vụ án này hay không.”

“Lỗ đại nhân, ngươi lại dám nghi ngờ đến cả bổn cung sao?!” La Quý phi giận dữ phản bác.

“Là tất cả chứng cứ đều chỉ vào Quý phi nương nương, chứ không phải bản quan hồ đồ đoán mò.”

“Hỗn xược!” La Quý phi quát lớn một tiếng.

Tiếp đó, nàng xoay người quỳ xuống trước mặt Hoàng thượng, “Hoàng thượng, thiếp thân oan uổng quá!”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back