Lãng Mạn [ FreenBecky Ver ] TÔI SẼ LÀ ĐÔI MẮT CỦA EM

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
344011905-256-k555518.jpg

[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Tác giả: BonBon99i
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả chuyển ver:
Fic gốc : https://www.wattpad.com/story/255789702-jensoo-tôi-sẽ-là-đôi-mắt-của-em
Cover: BonBon99i
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Xoay quanh về một cô nàng mù có tên Becky.

Becky xinh đẹp, từ nhỏ đã mang tính cách ôn nhu, cuộc sống chỉ xuất bản sách, đàn piano, lại gặp phải phó tổng tập đoàn IDF cũng là một cô gái, mang tên Freen.

Sau lần gặp mặt tại nhà hàng nhỏ Freen quyết tâm theo đuổi cô nàng, mặc dù cô là thành phần khá lăng nhăng, có lẽ Becky dù không nhìn thấy nhưng đã khiến cô khoanh tay đầu hàng từ bỏ luôn thói hư tật xấu
Becky " Em không nhìn thấy!!"

Freen " Chị không quan tâm"
Becky " Em không thể đáp ứng mọi thứ"
Freen " Chị sẽ cố không động dục"
Becky " Freen, chị nói thêm một câu nữa xem"
Freen " Sợ vợ sẽ sống lâu, ta nhịn" Tags: beckybeckyarmstrongfreenfreenbeckfreenbeckyfreensarochagaptheseries​
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 1


" Phó tổng, tháng tới có lẽ sẽ phải đi công tác một chuyến rồi".

Vừa cất lời, vừa cười khanh khách có lẽ đây sẽ là trợ lí gan dạ nhất của Freen.

Jessi là trợ lí, khiêm bạn lâu năm với Freen, cô cũng là người duy nhất có thể chứng kiến tất cả điểm yếu của người phía sau."

Không cần để ý, cứ lo lái xe".

Ngữ khí Freen lúc nào cũng như vậy, khiến người khác vừa nghe đã cảm thấy hơi thở của sự quyền lực.Chiếc SUV nhanh chóng tiến đến một nhà hàng nhỏ, vừa bước vào lại khiến con người ta phải trầm mặc vì kiến trúc có phần cổ điễn nhưng vẫn không thiếu nét tinh tế và hiện đại.

Cây xanh được dùng như yếu tố chính để tạo nên nét đẹp đặc trưng, mỗi góc ngách đều không thể thiếu.

Cái đáng nói đến, có lẽ một nhà hàng trang trí có phần đơn sơ nhưng khách vẫn khá đông, nhân viên phải Noeyên tục di chuyển.

Mọi thứ đều rất hòa hợp, nhưng thứ tỏ sáng nhất vẫn là cô gái trẻ với mái tóc dài, mặc trên thân váy trắng ngồi đàn say sưa trên chiếc piano mới toanh.Đây là lần đầu Freen đến đây, chủ yếu là vì công việc vì cô không ưa thích nên nơi xa lạ dùng cơm.

Tuy nhiên, có vẻ chính không gian lại khiến cô có chút thích thú.

Theo chân phục vụ đến bàn ăn đã bày biện món sẵn, khuôn mặt mang ngữ khí lạnh lùng chào hỏi hai con người đối diện."

Sarocha phó tổng, chúng ta lại gặp nhau rồi " Dứt câu với nụ cười giang xảo của Palm Chakrii .

Hắn vốn là thương nhân giàu có, chỉ cần hợp tác và chia lợi nhuận."

Chakrii tổng, chúng ta vào thẳng vấn đề đi".

Freen như muốn kết thúc buổi đàm phán khá nhanh.Palm Chakrii: " Được rồi, dự án khu vực phía nam chúng ta chia đôi, tôi nghĩ người thông minh như cô cũng hiểu rõ cái gì nên, cái gì không nên nhỉ"Trầm mặc vài giây Freen cất tiếng "Chakrii gia vốn có thế làm ăn nhưng không biết điều thì dù có tiền cũng vứt đấy, mảnh đất ấy vốn thuộc về các người, nhưng bản kế hoạch tốt nhất rất tiếc tôi nên đốt bỏ chứ không bố thí cho cậu"Palm Chakrii tức giận, đập bàn với ngữ khí mạnh mẽ " Các người lén lúc mua cả hai bản kế hoạch giờ lại ra dáng, ép người khác đến vậy sao?"

Freen cười nhẹ " Chúng ta đều là người làm ăn, cậu cứ ra giá tập đoàn chúng tôi sẵn sàng mua lấy mảnh đất vàng kia, bằng không cậu bỏ tiền ra mua bản quyền kế hoạch"Palm Chakrii nghe xong câu nói ấy khuôn mặt tái đi, hắn có vẻ đang suy tính.

Trong lúc không gian im lặng đến đáng sợ, bổng chợt phát ra âm thanh nhẹ nhàng của piano đằng xa, khiến Freen có chút kinh ngạc, cô quay đầu tìm kiếm thứ âm thanh ấy lại bắt gặp khuôn mặt cô gái xinh đẹp kia."

Sarocha phó tổng, cô cho tôi thêm hai ngày" Lời nói của Palm Chakrii khiến Freen như bừng tĩnh khỏi sự say mê ấy, có chút bất ngờ nhưng vẫn giữ được nét bình tĩnh cô nhẹ gật đầu.Ngay lúc ấy, Palm Chakrii cùng trợ lí vẫn luôn im lặng của mình nhanh chóng rời khỏi, để lại sự yên tĩnh cho Freen.

Vẫn ngồi im lắng nghe tiếng nhạc ấy dù cô chẳng biết nó là bài gì,đến khi kết thúc lại tiến đến gần nhìn rõ khuôn mặt ấy hơn.

Có chút khựng lại, cô ấy bị mù à, Freen khẽ nhíu mày, đột nhiên lại mang cảm giác muốn chiếm lấy người con gái ấy.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 2


Tại tập đoàn IDF."

Mời vào" lời nói mang ngữ khí nhàm chán của Noey.

Nhìn bề ngoài mang vẻ trẻ trung, năng động, dễ gần, tuy nhiên từ ngày chính thức trở thành người thừa kế của tập đoàn IDF, cô bắt đầu trở nên điền đạm hơn bao giờ hết.Người bước vào là Freen, mang vẻ mặt khó coi " Cậu đoán xem lát nữa cuộc họp hội đồng tớ bị đám già ấy mổ sẻ thành dạng gì đây?"

Noey "Có vẻ Chakrii gia rất tiếc nuối mảnh đất phía nam" Dường như hiểu được khó khăn mà Freen phải đối mặt với đám cổ đông lớn của công ty, Noey nhẹ giọng đi.Freen " Cậu nói xem"Noey có chút trầm tư lại cất tiếng đầy nghiêm túc " Freen cậu nói xem, mảnh đất ấy vốn nằm giữa trung tâm mới khai phá, hắn khó khăn lắm mới đoạt đi được, lại bị đình chỉ ba tháng vì không có bản kế hoạch đắc giá nào.

Hiện tại cái hắn cần chúng ta nắm giữ nhưng lại không thể hợp tác, có lẽ hắn phải bán nhưng cái giá cả hắn sẽ không nhường nhịn."

Jiaoo gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, đáp lại " Tớ sẽ tìm cách ép giá, nhưng trước tiên cậu giải quyết mấy ông lão ấy đi, phiền chết tớ rồi"Noey cười phá lên, đứng dậy vỗ vai Freen " Để tớ xem đã"Freen xua tay định bước ra khỏi văn phòng thì Noey cất tiếng " Anna bảo rất nhớ cậu, tối nay đến nhà tớ mà ăn cơm đi"Freen cười đáp lại sau đấy bước ra, Anna là con gái độc nhất của Noey, con bé là kết quả của việc thụ tinh nhân tạo mà phu nhân nhà họ Aurassaya mang lại, hay nói cách khác là phu nhân của Noey.

Việc tổng tài một tập đoàn lớn đồng tính luyến ái có vẻ chấn động.

Nhưng với địa vị lớn mạnh mọi người điều không dám dị nghị, thay vào đó là tươi cười chúc phúc họ.

Nói đến gia đình Noey chỉ có thể dùng hai từ hạnh phúc, khiến người ta phải ra sức ghen tỵ , đôi lúc Freen cũng mong ước mình có một gia đình hạnh phúc như người bạn này.7h tối tại nhà Noey, Freen vừa bước chân vào đã nghe tiếng hét thất thanh."

Dì Sarocha đến rồi" Anna vui vẻ chạy đến ôm Freen."

Anna lại cao ra rồi nhỉ, há miệng ra nào lại mọc ra thêm hai cây ranh năng rồi nhỉ?"

Freen bế con bé lên ngữ khí khá hưng phấn.Cùng lúc đó, phu nhân xinh đẹp, nổi tiếng của Noey xuất hiện " Được rồi, vào ăn cơm thôi"Freen bế con bé đến bàn ăn, gấp thật nhiều thức ăn vào chén.

Trong lúc ăn chủ đề chủ yếu xoay quanh việc Noey oán trách việc Irin -phu nhân của Noey, cứ một mực muốn con bé chuyển sang nhà trẻ khác.

Freen đã quá quen với gia đình này nên chỉ im lặng ăn cơm, cùng lúc đấy bổng Irin chuyển sang chủ đề khác " Noey, chị nói xem cô em họ em vì sao lại không chịu đến đây sống chứ, con bé thật khiến em lo lắng"Noey trầm mặc " Con bé từ nhỏ chẳng phải đã độc lập rồi sao"Freen lúc này mới cất giọng " Noey khi nào thì xuất hiện cô em họ vậy?"

Irin " Cô em họ đấy trước đây là con gái của một người dì của tớ, đã lâu không gặp thật ra mấy hôm trước có tin báo đến dì ấy bệnh nặng, tớ gọi đến hỏi thăm thì có vẻ gia đình họ thực sự gặp quá nhiều biến cố.

Điều quan trọng nhất là cô em họ vốn sống cùng thành phố nàAnnang vẫn không đến đây chung sống, con bé đã không thể tự chăm sóc mình vẫn ngoan cố như lúc nhỏ"Noey lúc này cũng lên tiếng " Em xem con bé không phải rất tài hay sao, dù sao vẫn kiếm được lợi nhuận từ việc viết sách rất nhiều, họ căn bản không cần tiền của chúng ta, chỉ trách con bé không có cách nào nhìn thấy lại được"Freen có vẻ hiểu được câu chuyện, cũng không hỏi thêm bất cứ câu nào.

Cô vốn không quan tâm đến những người khác.Noey lúc này tiếp tục nói " Chị cho người điều tra rồi, con bé hằng tối sẽ đến nhà hàng nhỏ đàn piano đấy, nhà hàng ấy cũng rất tốt, có tên là together"" Nhà hàng ấy nằm ở phía nam à" Freen rốt cuộc vẫn hỏi thêm một câu."

Đúng vậy" Noey đáp" Thật trùng hợp, mai tớ mời cả gia đình cậu đến đấy ăn" Freen vui vẻ thật rồi.Đáp lại sự vui vẻ ấy là khuôn mặt khó hiểu của gia đình Noey, thực chất Freen vẫn luôn ghi nhớ khoảnh khắc cô gái ấy trên chiếc piano, vẫn luôn muốn tìm hiểu người con gái ấy, nếu là cô em họ của Irin có phải đã quá trùng hợp rồi không.

Freen háo hức muốn biết được danh tính thực sự của cô gái ấy, đợi chờ giây phút được chào hỏi một cách chính thức với người con gái ấy.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 3


Hôm sau, tại nhà hàng Together.

Freen cùng gia đình nhà Noey cùng xuất hiện, giống như Freen khi lần đầu đến đây, Noey cũng bắt đầu đánh giá, có lẽ đây là bệnh nghề nghiệp của những con người làm ăn chăng, họ đến đâu thì lại đánh giá, xem xét mọi góc độ liên quan đến kinh tế đến đó.

Chỉ riêng đứa nhỏ Anna là hưng phấn, nắm tay mani của nó muốn chạy thật nhanh vào bàn" Freen, cậu từng đến đây ăn rồi à" người hỏi không ai khác là Irin.Freen " Tớ chỉ đến một lần" uống ngụm trà, trà lời nhàn nhạc.Noey lúc này mới cất tiếng " Theo như điều tra em họ của phu nhân nhà mình đúng thực là đàn piano cho nơi này"Freen nghe xong lại dấy lên trong lòng một cảm giác khó tả, cô không biết đó là vui mừng hay là lo sợ, ngay cả khi cô đối mặt với bao nhiêu cổ đông, đối tác lớn cũng chưa từng lo lắng như vậy.

Để che dấu cảm xúc của mình cô lại tiếp tục uống thêm ngụm trà vờ thể hiện mình không quan tâm.Irincùng lúc lại nói " Thật tốt, lát nữa cùng mời em ấy đến đây, cậu không vấn đề gì chứ Freen"Freen đột nhiên có cảm giác toát hết mồ hôi trên người " Không có gì, cứ mời em ấy đến đây"Đến khi dọn món, Freen vẫn luôn len lén nhìn về phía piano, đáp lại cô là một khoảng trống không có ai, thực sự khiến cô mang chút buồn bực.

Vài phút sau, Noey cùng Irin lại bắt đầu luyên thuyên kể về cuộc sống đầy rắc rối của gia đình họ, Freen chú tâm lắng nghe đôi lúc bật cười vì không tin được người bị chỉ trích đến không dám ngước mặt lên kia lại là chủ tịch của cả một tập đoàn to lớn.

Tận khi bữa cơm sắp tan, tiếng piano rốt cuộc cũng vang lên, khiến Freen, Noey, Irin phải tìm kiếm thân ảnh cô gái ấy.

Một lúc sau, Irin rốt cuộc đứng lại tiến đến vị trí cô gái kia, Freen sắp hỏng mất rồi cô chẳng biết nên làm gì, tay chân trở nên luống cuống.

Noey cũng không ngốc, cô có vẻ hiểu ra nên thì thầm khá nhỏ vào tai Freen"

Sau này tớ đến bar cậu che dấu bảo là đi gặp đối tác, tớ giúp cậu có cơ hội đến gần cô em họ đấy nhé" Cuối cùng hai người con gái xinh đẹp cũng đến nơi, Irin vui vẻ dìu cô em họ của mình tận bàn ăn, đúng như những gì Freen nhìn thấy, nghe được, cô ấy thực sự không có khả năng nhìn thấy mọi vật.

Đợi đến lúc cả hai cùng ngồi xuống Irin rốt cuộc lên tiếng."

Giới thiệu một chút, đây là Becky Armstrong em họ của tớ, Becky bên phải em là con gái của chị Anna, kế đó là người chị đã từng nhắc tới rất nhiều lần Noey, à đối diện là bạn của phu quân chị Freen".Thì ra cô ấy tên Becky, cái tên hay thật, cô ấy thực xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt hai mí, dù không nhìn thấy nhưng Becky vẫn khiến người ta chìm đắm thật lâu, không giống các cô gái khác Becky trang điểm rất nhẹ nhàng, lấy tông màu hồng nhạt.

Hôm nay lại mặc lên người chiếc váy vàng nhẹ nhàng khiến người ta phải ngắm nhìn thật lâu.

Đó là tất cả những suy nghĩ trong tâm trí của Freen, cô không nghe thấy gì nữa chỉ muốn ngắm nhìn người con gái ấy thật lâu.Lúc này đây " Freen, Freen" Noey nhẹ giọng nhắc nhở như lôi Freen đang trôi dạt đến phương khác để trở về."

À, thật thất lễ Armstrong tiểu thư" Freen đỏ mặt rồiBecky cười nhẹ " Sarocha phó tổng, rất hân hạnh được biết đến cô"Freen rối bối " Em, ... , Em biết tôi là phó tổng luôn à??"

Noey cười lớn " Cậu bị ngốc à, vừa rồi sau khi vợ tớ giới thiệu, tớ cũng nói sơ qua hết rồi đấy, lỗ tai để phương nào rồi, mau lấp vào đi"Freen cúi mặt, đáp " Thật mất mặt, vừa rồi tôi có chút không tập trung, Becky tiểu thư không để ý chứ?"

Becky vẫn giữ dáng vẻ như trước " Không sao, Sarocha phó tổng đừng ngại"Lúc này Irin lên tiếng như vị cứu tinh giúp Freen một lần."

Thôi được rồi, mọi người đừng cứng ngắc cứ xem như người một nhà vậy, Becky em ăn một chút đi"Becky giọng điệu vẫn như cũ " Hiện tại không được, em còn phải đàn tiếp, mọi người cứ tự nhiên nhé" Sau câu nói ấy, Becky đứng dậy tìm kiếm cây gậy của mình, tiếp tục quay về vị trí của chiếc đàn piano.Nhận ra cơ hội ngàn năm hiếm có, Noey đá vào chân Freen một cái như nhắc khéo, Freen lúc này Freen như được khai sang liền nhanh chóng đi đến giúp cô lấy gậy còn ra sức đề nghị dìu đến chiếc piano kia.

Becky cũng không từ chối, có lẽ cô ấy thực sự vẫn chưa nhận thức được hướng về piano nên rất cần người dìu dắt.

Đến nơi piano Freen lại nhỏ giọng " Chào em" rồi quay mặt bước đi.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 4


Kể từ sau lần gặp mặt không mấy suông sẻ kia, Freen vẫn như trước, mang đậm vẻ lạnh lùng nhìn vào đống tài liệu đang chờ cô xử lí.

Nhân viên có lẽ vẫn đang ca ngợi một phó tổng hết lòng về công việc, hơn một tuần không có trở về nhà, báo hại bọn họ ăn không ngon ngủ không yên với cái dự án còn đang dang dở kia.Bên trong căn phòng quyền lực kia, Freen vừa nhâm nhi tách trà, vừa cầm trên tay một quyển sách dày " Chết tiệt, đọc một tuần vẫn không hiểu gì về piano"."

Jessi, vào đây"" Phó tổng, cô gọi tôi"" Cô xem mua quyển sách khác đi, tôi xem không hiểu"" Phó tổng, cô cho phép tôi liền giúp cô cua gái"" Nể tình bạn lâu năm, Ừm..

Cô nhìn xem, tại sao tôi lần này...

Ừm"" Tôi ra ngoài trước đây" Freen đơ người, rốt cuộc ai là trợ lí đây!!?.

Bên cạnh Freen người được lưu lại trên 2 năm đều được xem là nhân tài, riêng Jessi lại được xem là người gan dạ nhất, có lẽ thời gian 3 năm trợ lí, cùng Freen nhiều lần đấu đá trêm thương trường họ vốn đã cởi bỏ lớp phòng bị cho nhau.

Mà lần này, Freen lại bị chêu chọc vì gái,thật vô dụng.~~~~~Sau nhiều lần suy nghĩ, Freen vẫn là nên hạ quyết tâm đi cua gái.Lần này hoa tươi, thư tay, chocolate, đều để trên xe, xem như có chút khẩn trương, ai ngờ được Sarocha phó tổng hằng đêm đến các bar vung một số tiền liền đem về nhà vài mỹ nhân, chỉ cần cô thích là họ sẽ chủ động tìm đến, khái niệm cua gái cô hoàn toàn không biết dùng đến, hajzzz xem ra thời thế có chút thay đổi, dù sau từ khi gặp Becky cô đã rất muốn có nữ nhân này nhưng nếu làm theo cách thức trước đây e là cô sẽ bị Irin giết chết mất.Khoảng 10h đêm, bóng dáng Becky cũng xuất hiện.

Freen nhanh chóng tiến đến tay vẫn còn giữ hoa tươi" Em tan làm rồi à"" Xin lỗi chị là!!?"

" Tôi là Freen, bạn của Irin"" Sarocha Phó tổng, xin chào"" Khuya thế này, em đi đường sẽ rất nguy hiểm chi bằng lên xe tôi đưa em về"" Thực sự không cần, nếu lên xe người khiếm thị như em sẽ không biết làm thế nào để chỉ đường cho chị"" Hay là thế này, em nhận quà của tôi trước, sau đó hãy bàn tính sau"" Quà???"

" Lên xe cho tôi tặng quà đi, ngoài này hơi lạnh"" Sarocha phó tổng xin lỗi tôi có việc cần về nhà sớm"Becky có vẻ hơi khó chịu trực tiếp bỏ đi cùng chiếc gậy và chú chó được huấn luyện dành riêng cho người khiếm thị của cô.Vài phút sau....Noey lãi nhãi qua chiếc điện thoại " không phải chứ, cậu cua gái như vậy thật à"" Đối với tôi, cô ấy dám coi thường?"

" Phó tổng của chúng ta à, em họ của vợ tớ khác biệt hơn mọi cô gái, cũng không ham quà cáp, cậu muốn cua gái sau không dùng bộ dạng uy nghiêm của mình??

Tôi thấy lúc làm việc cậu rất khí chất"" Vậy bây giờ tớ phải làm sao?"

" Về nhà đi ngủ"Tút tút tút....Freen ngồi trên xe trầm tĩnh lại, sau hai lần gặp mặt cô đều như vậy, trước cô gái kia dần mất đi sự nghiêm túc, không còn uy thế của một phó tổng.

Rốt cuộc là vì sao!!!?-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 5


Sáng sớm hôm sau trong phòng họp hội đồng của tập đoàn IDF."

Tôi đề nghị chúng ta nên quản lí chặt chẽ hơn về tài chính" – lão đầu hối bên cạnh Freen vừa nói vừa rõ bàn lạch cạch."

Vậy sau chúng ta không xem xét đến cổ phiếu đang hao hụt trước"- lần này là một cổ đông khác trẻ hơn" Tổng giám đốc, cô xem xét kĩ hơn về tiến trình bên đây có được không"- giám đốc nhân sự cũng lên tiếng.......

Suốt hơn 1 giờ cả phòng họp mỗi người một câu, Freen đã vô cùng nhàm chán với mấy lão già, bà cô chỉ lo lắng lương họ bị cắt giảm.

Với cương vị phó tổng Freen nên nói chút ít xoa diệu, riêng hôm nay cô chẳng có tinh thần nữa rồi.

Hình như hoa tươi, không được hiệu nghiệm...

A a,, lại nhớ đến thất bại của tối qua, cả tối không ngon giấc, đến công ty lại không được yên tĩnh, đầu óc vẫn như liên tưởng đến bộ dạng bị từ chối của tối qua, đây là vì sao??

Vì một cô gái lại khiến cô hao tổn nhiều tâm trí đến vậy.Đến khi cuộc họp kết thúc Noey nhắc nhở nhẹ " Cậu vào phòng tớ một lát"" Được rồi, cửa đóng kín lắm cứ nói"" Vì không chinh phục được em họ của vợ tớ mà cậu lơ đãng đến vậy à?"

" Giúp tớ đi!!!"

Freen tựa lên chiếc ghế nhắm mắt hơi chán nản."

Đến hiệu sách của em ấy đi, tớ cho địa chỉ" Vừa dứt lời Noey đưa đến trước mặt Freen một mẫu giấy nhỏ, chữ viết ngây ngắn vừa lướt qua đã biết do chính tay Noey cầm bút.Im lặng một lát, Freen chấn định đứng lên tay vẫn không quên cầm theo mảnh giấy, Noey không nhịn được mở miệng " Cậu đến đấy cứ vờ muốn đọc sách sau đấy tìm cách lấy lòng đi, còn nữa đừng có chưa gì đã tặng cả mớ quà cáp, vô bổ"Gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, Freen bước ra khỏi phòng tổng giám đốc một cách hiên ngang, tay bỏ vào túi quần cứ thế bước đi, thỉnh thoảng ừ vài tiếng đáp lại lời chào từ phía nhân viên.Khoảng 3h chiều, tại cửa hiệu sách trên đường X, Freen chỉnh sửa lại trang phục ngắm mình trong gương khoảng vài phút, hít một hơi liền bước rời khỏi xe bước vào trong.Freen " Xin hỏi, ở đây có sách về kinh tế không?"

Nhân viên " Thưa không, chúng tôi chỉ phục vụ sách theo chủ đề tình cảm, phiêu lưu, nhật ký, ...vv"Freen lại tiếp tục " Thế còn báo, ý tôi là báo kinh tế?"

Nhân viên lại mỉm cười " Ở đây thực sự không có loại quý khách cần tìm, tuy nhiên cô có thể xem qua sách phiêu lưu, do chính cô chủ của chúng tôi viết, phía bên phải còn phục vụ nước và chút ít thức ăn nhanh"Freen " Không phải ý tôi là..."

Chưa kịp nói hết câu Becky đã từ bên trong bước ra với chiếc gậy quen thuộc " Yumi sao thế?"

Freen cướp lời trước khi Yumi kịp mở miệng " Tôi là Freen, có thể nói với nhau vài câu không?"

Đã 20 phút trôi qua, Freen ngồi đối diện Becky, cô cứ im lặng lâu lâu uống một ít trà, thực ra cô rất muốn nói nhưng lời chưa kịp nói đã bị nuốt vào trong, phía đối diện Becky vẫn như lần đầu gặp mặt vô cùng trầm tĩnh.Xem ra phải mở miệng rồi "Armstrong tiểu thư, tối qua tôi thực sự có chút không đúng, thành thật xin lỗi."

" Sarocha phó tổng tôi vẫn chưa hiểu hành động của cô tối qua"" Chính là muốn kết giao bằng hữu"" E là Becky hiện tại vẫn không thích hợp để trở thành bằng hữu ".

Lời nói tuy ngắn gọn nhưng diễn đạt rõ ràng ý tứ.

Thực chất Becky sau khi trải qua tại nạn khiến cô phải sống trong bóng tối đã dần trở nên độc lập, khó gần hơn.

Cô cũng không ưa thích kết giao bằng hữu chung quy cô vẫn còn ám ảnh về quá khứ đến mức sợ hãi thân thiết cùng một người.Freen lại bị từ chối lần hai, suy nghĩ đôi chút cô cất tiếng " Vậy nếu tôi nhất quyết muốn bày tỏ tình cảm của mình thì sao?"

" Bày tỏ tình cảm, tôi thực sự vẫn chưa hiểu ý của phó tổng" Becky ngữ khí khá nhẹ nhàng.Freen nói chậm rãi" Chính là muốn nói tôi rất muốn em chấp nhận tôi"Becky " Chấp nhận??"

Freen " Đúng vậy, tôi muốn em trở thành người con gái của tôi"Nghe đến đây, Becky hiểu ra hết mọi việc, hành động kì lạ của người đối diện cô, trên thực tế với nhà văn từng đi qua nhiều nơi như cô, hầu như đều hiểu rất rõ các vấn đề trong xã hội, việc đồng tính luyến ái cô không chán ghét cũng không dị nghị, chỉ có điều đối với tình cảm giữa nữ – nữ, cô vẫn chưa từng nghĩ nó sẽ xảy ra trên người mình.Không để Freen chờ đợi quá lâu, Becky trực tiếp trả lời " Tôi hiện tại vẫn yêu thích cuộc sống độc thân"" Không sao, tôi sẽ khiên trì mỗi ngày" nói đến đây Freen đứng dậy rời đi, xem ra mỗi ngày sẽ đóng đinh tại cửa hàng này rồi.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 6


Từ lần thổ lộ tại hiệu sách, Freen quả thật đóng đinh ở đấy.

Tầm 11h30 cô đều ghé qua, cứ im lặng ngồi một góc, sách cũng cầm lấy nhưng căn bản không hề xem đến, cứ im lặng uống trà, chỉ cần Becky xuất hiện lại trở nên tăng động đến nổi Yumi là nhân viên cũng không hiểu nổi."

Em đã ăn gì chưa" Freen theo phía sau BeckyBecky im lặng..."

Định viết nhật kí à"Becky vẫn im lặng...."

Em không định hướng dẫn chị xem chữ nổi à"Becky tiếp tục im lặng...."

Được rồi, chị mua tý đồ ăn để chổ Yumi có đói thì lấy ăn nhé" lần này không quấn lấy nữa Freen quyết định rời đi.Mỗi ngày đều như thế, 11h30 sẽ có mặt, 1h lại rời đi.

Freen vốn không có nhiều thời gian nên đành sử dụng lúc nghỉ trưa, có khi quá nhiều văn kiện thì sẽ mang một ít đến hiệu sách xem qua.

Đáp lại sự cố gắng ấy luôn cùng một thái độ, không hơn không kém,Freen coi như đầu hàng, chỉ biết theo chân Becky tranh thủ bồi thêm vài câu sau đó rời đi cũng thấy vui vẻ.Không chỉ có hiệu sách, đến cả nhà hàng nhỏ together mà Beckynđàn vào mỗi tối cô cũng không buông tha.

Xem như Freen quá mức tận tâm, mỗi ngày đều nắm rõ thời gian của Becky, ban ngày nhất định sẽ đến trông coi hiệu sách, tối đến lại xuất hiện tại nhà hàng kia.

Những ngày đầu Freen sẽ cùng đi bộ với Becky đến tận nhà, sau đấy xem như có chút gan dạ dùng vũ lực bắt ép người con gái kia lên xe.

Kết quả, vẫn là cả hai đi bộ.Đêm nay, Freen đoán chừng sẽ mưa khá to, ô cô chuẩn bị sẵn, chỉ chờ Becky tan làm mà thôi."

Em xong rồi à, có thấy lạnh không?"

" Phó tổng, chị không cần phải chờ em như vậy."

" Được rồi, em mặc áo khoác của tôi vào, mai tôi sẽ không phiền em nữa"Becky nghe xong có chút bất ngờ, Freen kiên chì như vậy sẽ dễ dàng làm như lời đã nói sao.

Trong lúc lơ đãng vì lời nói kia, Freen nhanh chóng khoác lên người Becky chiếc áo của mình.

Vẫn như cũ, cả hai cùng sánh bước trên đường về.

Đi được một đoạn Freen nhẹ giọng nói rõ."

Mai tôi phải đi công tác một chuyến, sẽ hơi lâu, à không tôi sẽ về thật sớm, em có thể nghe điện thoại từ tôi có được không?"

Becky vốn không biết có nên chấp nhận yêu cầu này hay không, cô vẫn im lặng."

Không nói chuyện điện thoại cũng được, chỉ cần ăn cơm tôi cho người đem đến vào mỗi trưa, về phần buổi tối, tôi biết em không thích lên xe tôi, càng không muốn bị người khác theo dõi, nên em chỉ cần hứa là sẽ an toàn về đến nhà là được" -Freen nói với ngữ điệu thực sự rất nhẹ, mang trong đó rất nhiều tình cảm."

Cảm ơn chị"-Becky nghe Freen nói không ngừng, lại có chút cảm động, vốn không muốn từ chối lòng tốt của côCó lẽ đến ông trời cũng cảm động tấm lòng của Freen chăng, sau tiếng cảm ơn ấy trời bắt đầu đổ mưa, tuy không to nhưng sẽ nguy hiểm với người khiếm thị.

Freen hiểu rõ, nhanh chóng bật ô lên, tay phải giữ lấy bờ vai của Becky tiến đến cửa hiệu bên cạnh trú mưa.

Vẫn luôn lo lắng nhìn mưa đang lớn dần, Freen suy tính mọi thứ thật kĩ lưỡng.

Sau đó cầm điện thoại lên mang giọng điệu lạnh lùng " Gọi đến chổ tôi một chiếc taxi" tắt máy, rất nhanh gửi địa chỉ của mình đi.

Becky bên cạnh tuy không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận sự lo lắng của Freen, đan xen là một chút ấm áp vì ngữ khí lạnh lùng kia chưa từng được Freen biểu lộ với cô.Chợt vang lên tiếng còi xe, biết được là taxi do Freen gọi đến, Becky để mặc cho Freen nắm tay vai mình, cả hai thêm chú chó vẫn luôn dẫn đường cho Becky cùng đến chiếc taxi kia."

Phó tổng, thất lễ vì đến trễ"" Mau lái xe" – Freen vẫn luôn chán ghét cùng người khác giao tiếp.Đến tận nhà Becky mới thốt lên " Cảm ơn chị"" Em mau vào trong thay đồ, nhớ giữ lời hứa với tôi"Sau câu nói ấy, Freen quay lưng bước đi, nhưng mà khoan đã, vừa rồi là cảm ơn chị, không phải cảm ơn phó tổng, đã được thay đổi cách xưng hô rồi sao!!!!!?.

Như phát hiện ra chân lý mới, Freen bước vào taxi, khuôn mặt hưng phát, vỗ nhẹ lên vai tài xế cười nói " Cậu hôm nay đẹp trai hơn bình thường rất nhiều".-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 7


Như những gì Freen đã thông báo, cô quả thực không xuất hiện ba ngày, cơm vẫn được đem đến đúng giờ."

Xin chào, tôi giao cơm đến"" Làm phiền anh để ở phía trước"Đoạn đối thoại ngắn ngủi từ nhân viên giao hàng và Yumi, Becky vốn nghe thấy nhưng lại không có tâm trạng ăn uống.

Khẽ thở dài, người kia vậy là vẫn chưa có trở về.———–Tại một quán bar ở thành phố Z."

Freen, nhìn cô em phía trước đi"" Ừm, rất xinh đẹp"" Vậy còn cô gái áo đỏ kia"" Ừm, dáng thon thả"" Cậu thích cô nào tớ gọi đến đây ngay"" Không cần, nhứt đầu lắm, về đây"Freen uống không ít bia, đầu óc có chút choáng váng, nhìn đâu cũng toàn thấy mỹ nhân cả, đúng là thiên đường a.

Chợt nhớ đến gì đó, tay chân bắt đầu loạn hết lên tìm kiếm chiếc điện thoại sau đó nhanh chóng nối máy."

Xin chào" – giọng điệu rõ ràng là của Becky."

Becky à, chị là Freen đây, chị ...chị,...chị"" Freen, chị say rồi???"

" Tôi không say, là em say, chính là em say..."

" Chị đang ở đâu?"

- Lần này Becky có chút bực tức với con người say sỉn kia."

Tôi đang ở trên xe, không phải xe tôi...

À hình như là taxi thì phải"" Được rồi, chị đưa điện thoại cho tài xế nhanh"" Vâng ạ" – Freen rất ngoan ngoãn nha."

Tôi xin nghe" – Tài xế là một lão già."

Xin hỏi, bạn tôi vừa rồi đã thông báo chính xác địa chỉ cần đến chưa"" Cô ấy bảo là khách sạn A"" Làm phiền bác đưa cô ấy về đến nơi an toàn"Trả máy cho Freen, hai người nói cái gì đấy.

Freen gây náo loạn bên kia đầu dây khiến Becky có chút buồn cười."

Becky a, em nói gì với tài xế"" Em dặn dò"" Vừa rồi chị nhìn thấy em, hình như không phải em, là một cô gái xinh như em"" Cô gái đó thế nào?"

" Rất xinh nha, vừa nhìn đã nhớ em"" Vậy nên gọi điện cho em"" Không đâu, là do chị nhớ em muốn chết mới gọi"" Sao không trò chuyện cùng cô ấy"" Chị chỉ muốn trò chuyện cùng em nha"" Trước khi gặp em, nếu thấy gái xinh chị sẽ làm sao"" Tất nhiên là ôm mỹ nhân về nhà và hưởng thụ haha"————Tỉnh dậy đã thấy mình vẫn còn mặc trên người bộ quần áo tối qua, đầu lại đau nhứt, nhìn lên thấy đồng hồ chỉ điểm 7h Freen mơ hồ nhớ chuyện tối qua.

A a a...

Chết cô thật rồi, vốn chỉ là một chuyến công tác đến thành phố Z, biết được người bạn đại học cũng đang sinh sống tại đây nên Sarocha phó tổng liền hào phóng chiêu đãi một bữa tiệc nho nhỏ trong bán bar kia mà thôi.

Freen không nhiều bạn, nhưng khi đã được cô xác nhận thì phải thuộc dạng anh em chí cốt, cởi bỏ lớp ngụy trang của một phó tổng, cô cứ thích thì uống, sau đó say rồi, nói lung tung cái gì với Becky đây.

Hình như tối qua cô còn kể về mười mấy cái tiểu sử tình trường của mình.

Hết khen em này lại đến cô kia.

Thôi xong rồi, cô vẫn chưa có được người ta chấm nhận nữa mà đã bại trận rồi.Đầu óc rối ren, thôi đánh liệu vậy, mở điện thoại trực tiếp gọi đến Becky."

Xin chào"- lại là giọng điệu bình thản như trước" A.., Xin chào, chị là Freen"" Em biết"" Chuyện tối qua....chị..."

" Chị lại muốn nhắc đến cô người yêu cũ nào nữa à"" Không có, chị thực sự chỉ có thích em thôi"" Có lẽ hơi khác với tối qua em nghe thấy"- Becky vừa ăn điểm tâm, vừa nhàn nhạt trả lời."

Chị say rồi ăn nói có chút hồ đồ"" Ừm"" Em đừng dùng thái độ lãnh đạm như vậy, hay là em phạt chị làm một cái gì đó đi"" Khi nào chị trở về?"

" Ngày mốt, đại khái là 10h tối"" Ngay khi trở về phải mua ít nhất nhất 50 quyển sách thể loại ký sự, nhật kí, tình cảm cho em"" Thật đơn giản vậy chị sẽ làm được"" Còn nữa, chị phải đến hiệu sách của em quét dọn 1 tháng.

Nếu Yumi báo cáo chị không nghiêm túc em sẽ không nói chuyện với chị"" Chị biết rồi"" Em phải đến hiệu sách, cúp máy đây"Nhìn lên trần nhà, Freen cô, một phó tổng tập đoàn IDF giờ đây lại phải thành lao công rồi.

Đối với cô việc lao dọn thực sự khó khăn, nhưng mà như vậy một tháng tới cô lại có lý do để trò chuyện cùng em ấy rồi.

Cứ bảo không biết làm em ấy nhất định sẽ hướng dẫn thôi.

Freen cô cũng biết cua gái lắm chứ.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 8


Cốc cốc cốc...Cánh cửa phía trước dần mở ra, trước mặt Freen là khuôn mặt Becky cùng với chiếc váy ngủ khá mỏng manh."

Chị biết là em vẫn chưa ngủ mà"" Freen, chị làm gì ở đây vào giờ này?"

" Chị về rồi, đem 50 quyển sách đến đây"" Chị xuất hiện ở đây vào lúc 12h chỉ để nói như vậy?"

- Becky thực sự không thể hiểu nổi con người kia" Vì em bảo chị phải thực hiện nó ngay khi trở về."

" Khuya như vậy chị không nên ở đây, sẽ rất nguy hiểm"" Ờm, bởi vì rất khuya nên có thể cho chị ngủ nhờ đêm nay được không?"

- Freen cố làm giọng điệu đáng thương."

Xe của chị đâu?"

" Chị gọi taxi từ sân bay đến đây"" Vậy chị có thể gọi một chiếc taxi khác mà"" Giờ này đi taxi không an toàn lắm đâu"" Chị có thể gọi có trợ lí, chẳng phải bên cạnh chị luôn có một trợ lí hay sao?"

" Em nói Jessi à, cô ấy không có xe đâu"" Trợ lí có thể dùng xe của chị để đón mà Freen"" Hai hôm trước xe chị bể bánh, hư kính chiếu hậu, thắng không ăn, máy lạnh trong xe cũng không hoạt động.

Còn có...."

" Được rồi, chị vào đi"Becky làm sao không biết ý định của người kia đây, chỉ là không ngờ Freen cái gì cũng nói ra được, thực sự hết cách.

Về phần Freen, vẫn là bệnh nghề nghiệp lấn chiếm, cô quan sát hết thẩy mọi vật dụng trong căn nhà.

Kì lạ nhất là vì sao căn nhà lại gọn gàng đến như vậy, với người khiếm thị chẳng phải những việc này rất khó khăn hay sao.

Cái duy nhất Freen có thể hiểu chính là mọi vật dụng đều được xếp theo thứ tự màu sắc, có lẽ đó là cách giúp Becky trang trí căn nhà dù em ấy thực sự không thể nhìn thấy.

Có chút cảm thán về sự thông minh của Becky, Freennghĩ tới nghĩ lui, vẫn là cô có mắt nhìn người, Becky nhất định là cực phẩm."

Freen, chị đến đây"" Được rồi"" Phía trước là phòng tắm, chị tắm qua loa một chút rồi hẳn đi ngủ, nhớ là đừng quá lâu, tắm giờ này không tốt cho cơ thể" – Becky dùng giọng điệu ôn nhu dặn dò."

Chị biết rồi"" Được rồi, em trở về phòng ngủ trước"Vừa đặt chân vào phòng tắm, nhớ ra gì đó Freen quay đầu lại" Becky, chị ngủ đâu vậy?"

" Sofa"Cái gì, Freen không nghe lầm chứ, vì sao lại là sofa, cố gắng hỏi lại lần nữa."

Không có phòng ngủ sao?"

" Chỉ có một phòng" – Becky cố nín cười" Chị không được vào phòng ngủ à?"

" Có thể, nhưng chị phải hứa là không được động vào em, còn nữa nếu chị dám làm bậy em sẽ đá chị văng xuống sàn nhà"" Chị sẽ ngoan ngoãn, không làm càn"Becky nở nụ cười, sau đó trực tiếp bước vào phòng, con người kia chỉ cần xuất hiện là đem đến rất nhiều chiêu trò, cuộc sống của cô đã có màu sắc hơn từ khi gặp người kia chăng??

Nhưng làm sao Becky lại có thể vượt qua bóng ma của quá khứ, cô làm sao có thể quên được sự đau khổ của mối tình đầu đã dằn vặt cô suốt 3 năm.

Khẽ thở dài, vẫn là bản thân cô không gỡ bỏ cái gai trong lòng được thì làm sao dám yêu thêm một người khác.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đến khi Freen tắm xong, đã thấy Becky nằm im lặng trên chiếc giường kia, rón rén chui vào trong chăn, ngắm nhìn thật kỹ con người kia, với ánh đèn ngủ khuôn mặt Becky thực sự rất mê người, sóng mũi cao vút, mi mắt rất dài, đôi môi kia có phải là quyến rũ quá rồi hay không.

Nhưng mà, vì sao khi ngủ Becky lại trông có vẻ rất đau đớn,đôi mắt cố nhíu lại, là gặp ác mộng????

Freen nhìn thấy lại cảm thấy vô cùng đau lòng, cô nhẹ nhàng thay đổi dáng ngủ của Becky, cố để Becky nằm trọn trong lòng mình,Freen che chở thật kỹ, sau đó dùng tay phải vỗ nhẹ vào lưng cô, hành động vô cùng nhẹ nhàng, đợi đến khi khuôn mặt người kia đã không còn nhíu mày.

Freen nở nụ cười hạnh phúc, hôn nhẹ lên trán Becky, nhỏ giọng " Ngủ ngon".-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 9


Sớm hôm sau..."

A, ui da" – Freen la thất thanh, cô còn không biết chuyện gì xảy ra đã thấy mình nằm dưới sàn nhà" Freen, chị không giữ lời"- giọng Becky có chút rung nhẹ" Becky, chị thấy em ngủ không được ngon nên mới ôm nhẹ mà thôi"" Tối qua em nói thế nào?"

" Nhưng cũng không tới mức sáng sớm phải bắt chị ngủ dưới sàn thế này chứ, đau chết đi được"" Lần sau tới sàn nhà chị cũng không được nằm"" Ái chà, em còn tính đến có lần sau nữa cơ à"" Chị"- Becky đỏ mặt, oán giận.Ngay lúc đó, Freen đứng lên, vươn vai một cái, rất nhanh chóng bước chân ra khỏi phòng ngủ, vừa đi được vài bước đã nói vọng vào phòng."

Becky, lần sau chị sẽ mua thêm một tấm đệm để sẵn dưới sàn nhà nhé"" Freen, chị cút""""""""Cả buổi sáng Freen nháo lên, chạy hết chổ này đến chổ khác, cô luôn miệng bảo làm như vậy sẽ mau quen thuộc mọi vật dụng trong căn nhà này.

Dù sau thì nhà Becky ở, Freen cũng sẽ tìm cách chui vào như tối qua.

Mặt kệ người kia miệng luyên thuyên không ngừng, Từ Tâm vẫn điềm tĩnh ăn điểm tâm."

Dì Lee, dì Lee nấu đồ ăn ngon thật"- Freen rất biết lấy lòng người lớn, sau khi nghe Becky bảo dì Lee là người chăm sóc cô từ nhỏ, mỗi ngày sẽ đến nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa.

Freen xác định cần lấy lòng người già kia trước, như vậy mời dễ dàng qua ải gia đình mỹ nhân"Freen, con ăn nhiều vào, lâu như vậy mới thấy bạn Becky ghé đến nha"- dì Lee có vẻ rất thích lời ngon ngọt."

Đúng đúng, dì Lee sau này mỗi ngày con sẽ đến thưởng thức món ăn dì nấu"- Freen lại giở chiêu trò rồi."

Em có mời chị đến đây sao?"

- Becky vẫn là không thể để mặc Freen nháo nhào" Chị đến thăm dì Lee không được à?"

" Chị cần phải dọn dẹp hiệu sách của em, mỗi ngày đúng 5h chiều phải có mặt"" A,....

Hôm nay có thể không đến được không, chị phải họp ở công ty"" Nếu hôm nay không đến, thì sau này cũng đừng đến"Freen ăn không vô nữa rồi, thật là tự rước họa vào thân, cô nên trách ai đây.

Tự ngẫm một lát, có lẽ do mình quá mê gái."

Becky, sáng nay chị lái xe đưa em đi làm nhé"- Freen tiếp tục chiêu dụ dỗ" Không phải tối qua chị bảo xe hư à?"

" Hết hư rồi"Thật bó tay, Becky cứ mặt Freen dìu dắt mình lên xe, im lặng ngồi trên ghế phó lái, xe Freen thoang thoảng mùi hương bạc hà, rất diệu, vô cùng thoải mái."

Becky, về sau chị sẽ đưa đón em mỗi ngày"" Chị không phải rất bận sao?"

" Không sao, nếu chị không đích thân lái xe được sẽ cho người khác đến đón, chỉ cần em không đi bộ như trước nữa thôi"" Tùy ý chị"Nhận được sự đồng ý từ đối phương, Freen mang khuôn mặt vui vẻ đến công ty, đi đến đâu là chào hỏi nhân viên đến đấy.

Làm cả công ty đều ồn ào nói rằng "Phó tổng đi công tác về dù bị thua lỗ nhưng khuôn mặt vẫn rất vui vẻ, đúng là sếp lớn có khác".Reng reng reng,....."

Xin chào"- Freen ngữ khí lạnh nhạt."

Phó tổng, có người muốn gặp cô, cô ấy bảo họ Man"" Dẫn cô ấy đến đây" – Họ Man, không phải em gái Noey trở về rồi chứ, vì sao lại trở về.5 phút sau cánh cửa kia hé mở ra, không ai khác, chính là cô ấy, Min.

Cô gái kia không khác gì trước đây, xinh đẹp kiều diễm, chỉ có điều cô ấy là đang mang thai.

Freen cố trụ thật vững, lời nói có chút mất tự nhiên."

Min, em vì sao lại đến đây?"

" Freen"- Chạy đến chổ Freen, khóc nức nở vẫn không quên ôm trầm lấy cô."

Min, em rốt cuộc là đã có chuyện gì, cái thai là sao?"

" Em, em....

Chuyện thực sự rất dài"-Min khuôn mặt đỏ chót, nước mắt rơi không ngừng, tay cô ôm chặt lấy Freen không buông, cả người rút vào trong cơ thể Freen."

Được rồi, đừng khóc nữa"- Freen không biết nên làm gì, bản thân hoàn toàn thụ động."

Freen"-Min cứ như vậy ôm lấy Freen hơn 30p mới mở miệng gọi tên người kia." hửm?"

" Em..em thực sự rất khổ tâm"" Có thể nói ra vì sao lại như vậy không, lần này trở về vì sao lại thành ra như vậy?"

" Freen, chuyện bắt đầu từ sau khi em đến Mỹ, đã quen biết nam nhân kia, vốn là đồng hương em và hắn ta thuận lợi có thể cùng nhau chia sẽ kinh nghiệm học tập.

Hắn ban đầu rất tốt, luôn tỏ ra vẻ mặt hiền lành, rất tốt với em.

Đến hơn 1 năm trước hắn nói lời yêu thương, em... em thực sự rất cảm động với màn cầu hôn đó.

Từ sau đấy quan hệ bọn em ngày càng thân thiết, hắn luôn tỏ vẻ rất yêu thương em.

Nhưng mà, sau khi em biết mình mang thai, liền thông báo cho hắn, hắn lại rất vô liêm sỹ, ép buộc em phải phá bỏ cái thai này.

Em không muốn giết đứa nhỏ, bọn em cãi nhau, sau đấy em liền cảm giác hắn cho gì đó không đúng lắm, rất mờ ám.

Cho người điều tra...... thì ra.....hắn thực chất đã có vợ, còn có 1 cậu con trai, chính vì vậy bọn em chia tay rồi,đứa nhỏ này phải làm sao đây??"

Freen hoàn toàn ngây người, Min vì sao lại có thể dễ dàng bị nam nhân dụ dỗ như vậy, lại còn rơi vào hoàn cảnh thế này."

Freen, chị có còn nghe em nói gì không?"

" Chị vẫn đang nghe"- Freen nhàn nhạt trả lời,lòng cô bây giờ đã rối loạn lên cả rồi."

Freen, sau khi về nước, chị của em không cho đến tìm chị, vẫn bảo chúng ta không nên ảnh hưởng đến cuộc sống của nhau thêm một lần nào nữa.

Nhưng mà, mấy ngày qua em đã suy nghĩ rất nhiều, chuyện của chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa chứ?"

- Lời nói này Min thốt lên rất nhỏ, nhưng lại có sức tấn công vô cùng lớn với Freen.Vội thoát ra khỏi cái ôm kia, Freen đứng phăng dậy khỏi chiếc sofa, vừa định bước đi đã bị Min níu lấy một góc áo.

Ánh mắt của Min vẫn như trước, rất mê người, cô đang chờ đợi Freen gật đầu đồng ý.

Chỉ là Freen trong lúc này đối đáp lại rất khổ sở, cô im lặng thật lâu, đối diện với Min, trong lòng lại nhớ đến hình ảnh của Becky."

Min, thật xin lỗi trong lòng chị từ lâu đã có người khác".-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 10


Tại hiệu sách."

Becky, cái này là sao"Im lặng."

Becky sàn nhà không bẩn đâu"Im lặng."

Becky, đây là cái gì?"

Im lặng." a... a không phải chứ vì sao lại bẩn như vậy"Bốp...."

Becky, chị làm vỡ cái gì rồi này"Becky không chịu nổi cái người này nữa rồi, bắt đầu từ lúc mới đến miệng vẫn nói không ngừng."

Freen, chị có thể im lặng không?"

" Nhưng chị thật không biết làm gì" – Freen vội buông giẻ lau trên tay, chạy đến bàn của Becky, ngồi ngay bên cạnh còn cố ý dùng tay trái rất sạch sẽ chạm vào cánh tay đang lướt trên bảng chữ nổi."

Chị có thể hỏi Yumi"" Chị không thích Yumi"- Freen được nước lấn tới, cả người nghiêng hẳn về phía Becky, bây giờ cái tay trái không yên phận nữa, nắm chặt lấy tay người kia."

Em muốn yên tĩnh sáng tác, chị lộn xộn như vậy sẽ không tập trung được"- Becky dù không biểu hiện gì, nhưng cái cảm giác tim đập mạnh khi con người kia đến một lúc càng gần, khiến cô không khỏi khẩn trương."

Được rồi, không làm phiền em sáng tác nữa"-Freen luôn biết chừng mực, công việc của Becky, cô sẽ không bao giờ làm ảnh hưởng.Freen đứng dậy, tiếp tục cầm giẻ lau, thu dọn cái bình mới vỡ tan tành kia, lúc này cô không nói năng, không lộn xộn, còn ra dấu cho Yumi hướng dẫn mình nhỏ một tý.

Rất ngoan ngoãn học hỏi, còn chú ý lắng nghe hướng dẫn chăm chú."

Phó tổng, cô đã hiểu chưa"- Yumi rất có thiện cảm với Freen, chính xác là từ lúc được Freen tặng cho một chiếc đồng hồ lấy lòng đi" Ừm, nhưng mà cái này phải bắt đầu lau nhà từ đâu đây"- Freen nhìn cái cửa hàng đầy sách cũng không biết đi đến địa phương nào mà quét dọn."

Chị đến đây, em cùng chị quét dọn sẽ nhanh hơn"- Yumi đi trước, cầm theo một vài dụng cụ ra dấu cho Freen."

Chờ một lát, chị đến ngay"..............

Sarocha phó tổng chị đừng có như vậy, a a Yumi là em cố ý, phó tổng chị lại làm bẩn rồi, ừ phải dọn lại rồi, haha, haha, haha,haha.Becky đại khái là nghe được thanh âm vui vẻ của con người kia, không khỏi nhíu mày, cô đây là đang tức giận??

Đột nhiên rất muốn gọi Freen đến chổ mình nhưng lại muốn người kia chủ động, cô đây là vì sao??

Càng ngày âm thanh của hai người kia càng lúc càng lớn, Becky nghe không nổi nữa, cái người kia lại thích trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy sao."

Freen, đưa em trở về"- Becky lớn tiếng."

Becky, em chờ một lát chị cùng Yumi sắp xong rồi này"- Lời này là Freen nói vọng ra, căn bản cô không bước ra ngoài nên không thấy được khuôn mặt khó coi của Becky.Nghe xong câu trả lời đó, Becky sắc mặt trắng bệt, là do cái câu " chị cùng Yumi".

Cô không tự chủ được, đứng dậy, vươn tay với lấy chiếc gậy dò đường của mình, nhưng tay chân rối tung lên làm rơi tất cả từ trên mặt bàn xuống."

Becky, em làm sao vậy?"

- Freen vội chạy ra, Yumi cũng theo ở phía sau.Im lặng."

Đừng động, chị dọn lên giúp em"Im lặng."

Được rồi, em càng làm càng loạn đấy, ngồi trên ghế đi"- Freen dìu Becky ngồi dậy, sau đó cùng Yumi thu dọn tiếp.Freen lúc này làm sao mà biết Becky đang tức giận vì cái gì, miệng vẫn nói chuyện rất thân mật với Yumi.

" Yumi bình thường cô chủ của em lúc nào cũng bất cẩn như vậy luôn à"Yumi bên cạnh miệng cười không ngừng " Rất ít khi như vậy nha"Freen lần này lại tiếp tục " Nếu cô ấy cứ như vậy thì chắc em sẽ mệt chết rồi, thật may mắn cho em đó"Yumi bòi thêm một câu " Chị là đang lo lắng cho em à"Freen cười haha, miệng vẫn còn rất vui vẻ " Tất nhiên là lo lắng cho em rồi"Becky thật không thể im lặng hơn nữa, đây là kế bên cạnh mình trổ tài lấy lòng phụ nữ.

Cô đứng dậy, tay với lấy chiếc gậy, miệng nói từng chữ."

EM TỰ BẮT XE TRỞ VỀ"" Khoan đã, được rồi Yumi em dọn tiếp phần còn lại nhé" – Freen gấp rút, chạy như bán mạng, nhanh chóng thay đồ đưa Becky trở về.Không khí trên xe lúc này càng không khá hơn bao nhiêu."

Becky sắc mặt em không tốt, là phát bệnh sao??"

Im lặng."

Becky hay là tối nay đừng đến nhà hàng đàn, em không khỏe nên ở nhà"" Freen, chị rất thích quan tâm phụ nữ??"

- Becky giọng điệu tức giận" Không có, chỉ có thích quan tâm em thôi" – Becky mắt thấy người bên cạnh không được vui nên giọng điệu rất thành thật."

Em lại thấy không đúng như vậy"-Becky nói càng lúc ngữ điệu càng mang ngữ điệu hơn dỗi."

Becky, em đang hờn dỗi chị sao?"

- Tay lái xe nhưng Freen vẫn luôn chú ý đến người bên cạnh."

Em làm sao dám quản chị"- Nhắm mắt, tựa vào ghế Becky nhàn nhạt trả lời.Tranh thủ lúc đèn đỏ, Freen tranh thủ ngắm người đang giận dỗi kia, đến lúc giận vẫn rất xinh đẹp.

Cô chậm rãi suy nghĩ một lát, không phải là do cô quá thân thiết với Yumi nên giận rồi chứ.

Đây gọi là ghen à, Freen đột nhiên trong lòng rất vui sướng, cố nín cười, lái xe một mạch đến nhà Becky đoạn đường đều im lặng.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 11


Tại biệt thự của Noey.Không khí ấm cúng, tiếng cười rộn rã, Natnicha Gia là một dòng họ vốn có tiếng, làm ăn chân chính, hằng năm đều chi một khoảng lớn cho quỹ từ thiện, người ngoài nhìn vào không khỏi ngưỡng mộ.

Hôm nay được xem là một ngày đặc biệt, sinh nhật bảo bối của Noey và Irin, Anna.

Cả gia đình họ đã không thích các buổi tiệc đầy tiếng nịn hót của đám người bên ngoài, chỉ đơn giản là một bữa ăn có mặt đầy đủ mọi người.

Vui nhất vẫn là Anna, nhận được rất nhiều quà, được ông bà ngoại cưng chiều, dì Min cũng đã trở về.Anna" dì Min, ở nước ngoài có con gấu to đùng như tivi không"Min " Đồ ngốc, ở đấy cái gì cũng có"" Wow"..

Bé Anna mồm há rất to, vô cùng thần tượng dì được đi nước ngoài.

" A a, chị Becky đến rồi" – thoát khỏi cái ôm của Min, con bé chạy rất nhanh đến chổ Becky.

Tay lắc lư không ngừng, bé con cũng rất thích chị đàn hay nha."

Anna, sinh nhật vui vẻ nhé"- Becky nhẹ nhàng, nhưng vẫn không dịu đi khí chất."

Anna, con phải gọi là dì chứ"- Freen đứng bên cạnh nhíu mày, con bé này gọi mình là dì thì vợ tương lai của mình cũng phải vậy chứ."

Được rồi, em cũng không già như chị"- Becky đoán được tâm tình người bên cạnh, chỉ cảm thấy thật hết nói nổi rồi.Màn tình cảm kia, Min đều nhìn thấy được, vì sao Freen lại thay đổi nhiều đến như vậy.

Nhưng cô gái kia, dù rất xinh đẹp, lại có phần không đúng lắm.

Cô ấy là không thể nhìn thấy hay sao.

Phút chốc nhận ra, Min lại dấy lên trong lòng mình cơn sóng, nếu cô gái ấy không nhìn thấy thì làm sao có thể cầm giữ được người như Freen.

Đây là trời cho cô một cơ hội nữa hay sao đây.Bắt gặp ánh mắt dò xét từ Min, Freenvội nắm lấy tay Becky."

Đến bàn ăn đi, mọi người đang chờ kìa"" Ừm"Irin bên kia bàn vội ra nghênh đón, cô giới thiệu Becky cho mọi người hết một vòng."

Ba, mẹ đây là em họ của con, mấy năm rồi mới gặp lại em ấy"" Becky phía đối diện em là ba mẹ của Noey"" Bác trai, bác gái đây là Becky"" Bên phải là bác của Noey, Becky mau chào hỏi"Đến phiên Min, Irin dừng lại vài giây, cô như dò xét ý khiến Freen.

Đáp lại là thái độ nhạt nhẽo, hết cách rồi.

Coi như là có chiến tranh thì đổ lỗi hết cho Freen không biết xử lí thỏa đáng."

Lại đây, Becky chị giới thiệu cho em, đây là Min, em gái ruột của Noey, cũng sẽ là cộng sự với Freen trong thời gian tới"Min đứng dậy, ánh mắt có phần sắt bén.

" Xin chào, tôi là Min"" Min tiểu thư, tôi là Becky "Hai cánh tay bắt lấy nhau, chỉ chào hỏi thông thường nhưng tay của Becky bị Min bốp đến nổi đau tê tái."

Được rồi, Becky chị dắt em đến chổ Freen, ăn uống tự nhiên nhé"- Irin đương nhiên là muốn nhắc nhở khéo thái độ của Min.Bữa ăn nhanh chóng diễn ra, chủ đề toàn liên quan đến bé con.

Becky ít nói, yên lặng mà lắng nghe.

Freen nhã hứng bòi thêm cùng Noey."

Noey, tớ thấy thật tốt vì con bé giống Irin"" Freen, cậu là không có gia đình hạnh phúc nên ganh tỵ à"" Tớ nhớ hai hôm trước cậu bảo nhớ mấy cô em bên bar ấy, tối nay đi nhé, tớ gọi em hôm trước cho cậu"" Nè, đừng phá hoại hạnh phúc gia đình người khác"Hahahaha....Freen dù cười nói, nhưng tay vẫn không ngừng gấp đồ ăn về phía Becky, cô rất hiểu rõ, không gắp, em ấy sẽ không ăn."

Ăn tôm nhé, chị thay em bóc vỏ"" Không cần, chị đừng uống quá đà là được"" Chị biết rồi"" Freen, em thực sự no rồi"" Chị lỡ tay rồi, bóc nốt mấy con tôm này sẽ dừng"Nhưng lời Freen nói, làm sao có thể tin nổi.

Cô không chịu dừng, cứ hết bóc vỏ tôm, lại sang gỡ cua, gắp cá.

Chủ yếu là muốn Becky sẽ không ngại ngùng, một mặt là lấy lòng Irin, cô chị họ đó cũng không rất khó tính.

Cô cố thể hiện tốt một chút vậy sẽ an toàn hơn.Đến tận khuya, bữa ăn cũng kết hồi kết, mọi người cùng nhau bước đến vườn cây do chính tay Irin bòi đắp trò chuyện, hóng gió.

Nhận thấy đây là lúc thích hợp, Freen dìu Becky đến phía Min."

Min, đây là người chị đã nói với em hôm trước"Min" Chị không cần giới thiệu em cũng rõ"Becky một bên lắng nghe, cô từ đầu đã cảm thấy Min không đơn giản.Min rốt cuộc ra một cái đề nghị."

Freen, em có thể nói chuyện riêng tư với Becky được không?"

Freen có chút bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu, rồi bước sang một hướng khác."

Becky tiểu thư, cô ngồi xuống chúng ta hàn huyên"" Vâng"" Cô và Freen đã chính thức xác định quan hệ rồi sao?"

" Chúng tôi hiện tại vẫn là bạn"" Becky tiểu thư, tôi và Freen quen biết đã mấy năm, trước đây cũng đã từng rất hạnh phúc"Lời nói tuy nhẹ nhưng mức xác thương rất cao, Becky hiểu ra vì sao thái độ Min lại khác thường như vậy."

Ý của Min tiểu thư là như thế nào"" Tôi chỉ muốn hỏi cô, cô sẽ yêu Freen thật lòng chứ?"

" Tôi..tôi"- Becky vẫn chưa thể đưa ra được câu trả lời, tâm loạn thành một đoàn."

Nếu cô không trả lời được, tức là không yêu chị ấy, đã vậy, cô không yêu thì để tôi yêu".Bỏ lại Becky ngồi suy tư, Min đứng lên bước đi, một cái quay đầu cũng không có.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 12


Reng reng reng...điện thoại trong túi Becky thoáng rung lên."

Xin chào"" Becky à, chị hiện tại không thể đến chổ em được"- Freen bên kia đầu dây giọng điệu rất gấp gáp."

Không sao, em sẽ gọi taxi"" Được rồi, em nhớ cẩn thận một chút"" Freen, vì sao bên chị lại ồn như vậy?"

- bên trong điện thoại, Becky nghe rất rõ phía Freen âm thanh rất hỗn tạp."

Chị đang ở bệnh viện,cái thai Min không ổn cho lắm, chị cúp máy trước nhé".Điện thoại sau đó chỉ còn âm thanh kết thúc cuộc gọi, Becky tay rung lên, ngón tay bấm chặt đến nổi cả bàn tay đều tái đi.

Cô là đang tức giận?.

Chờ đợi người kia hơn 1 tiếng, rốt cuộc lại thất hẹn.

Đây là lần thứ 3, Freen bỏ lại cô sao?.

Trước đây chị ấy chưa từng dám thất hẹn như vậy, lòng Becky rợn lên từng cơn sóng " Cô không yêu thì để tôi yêu", câu nói kia Min là không phải nói đùa.Không muốn đối mặt với những suy nghĩ kia nữa, Becky cứ thế bước đi, không biết đi bao lâu, cô cứ để mặt chú chó nhỏ của mình dẫn dắt.

Nhưng càng đi, có vẻ lại không đúng, sống trong bóng tối suốt mấy năm cô cũng dần định hình được phương hướng những nơi quen thuộc.

Đây là đang đến nghĩa trang, cũng không trách được cứ mỗi lần tâm trạng không tốt sẽ đến đây, chú chó nhỏ là thấy cô chủ mình không vui liền như vậy.Phía trước một ngồi mộ, trên bia mộ là tấm hình của một chàng trai trẻ, nét chữ trên bia nắn nót Nop .

Becky không thể nhìn thấy, không đồng nghĩa là đứng trước bia mộ kia cũng sẽ không cảm xúc.

Gió thổi nhẹ nhàng, xung quanh là một mảng yên tĩnh, cô không sợ hãi, cứ thế nhắm mắt, nếu có thể Nop sẽ xuất hiện thêm một lần nữa chăng?.Lại một lần mở mắt ra, là anh ấy, là Nop nhưng không hề tươi cười, thân mặc vest trắng dành cho chú rễ, nhưng cả người đã nhuộm đầy máu tươi.

Anh ấy là đang nhìn cô, đôi mắt chứa đầy đau thương.

Becky cố gắng bò dậy, cô bò không nổi, cả người cô đều đầy ấp vết thương, hoa cưới rơi rụng vỡ.

Nhìn về phía Nop đang nằm trên đường, anh ấy là đang cố gắng nói cái gì đó,cô lại không nghe được, miệng Becky lẩm bẩm liên tục " Nop , Nop", vươn tay bắt lấy anh ấy, cô với không tới, tay cô rất đau, nước mắt chảy ra rồi, nhưng thứ từ mắt cô rơi xuống không phải một giọt nước trong suốt mà là máu, bò đến từng chút một, từng chút một.

Becky mặc kệ xung quanh có bao nhiêu người, bao nhiêu lời nói " Chú rể tắt thở rồi", " Nhanh lên cấp cứu đâu", " Không ổn, cô dâu bất tỉnh, cô ấy..."

Giật mình tỉnh dậy, Becky đã người đều ướt đẫm, phát hiện đang nằm bên cạnh mộ Nop từ lúc nào.

Tự cười với chính mình, cô lại mơ thấy cái ngày đen tối nhất rồi.

Tự nói trong lòng " Nop , nếu hôm ấy anh dắt em đi cùng thì có phải tốt hơn không?".

Lắc đầu, Becky đứng dậy chỉ nhỏ nhẹ phát ra một câu " Em là một kẻ sát phu, xin lỗi, thực sự xin lỗi"Cứ như thế Becky bước đi, suốt mấy năm qua đều như thế.

Lặng lẽ đến rồi một mình rời đi.

Gia đình bảo cô cố chấp, cô liền im lặng, gia đình khuyên ngăn, cô càng mang trên người cái danh " kẻ sát phu".

Lạc mình trong suy nghĩ, mưa rơi lên vai cũng không hề hay biết.

Bước đi trong mưa cũng tốt, đầy đọa chính mình như vậy, cô sẽ thanh thản hơn, có khóc cũng sẽ không ai biết được.

Tự do, tự tại, không quan tâm đến sức khỏe của bản thân, đôi khi khiến tinh thần Becky tốt lên chăng?Bất chợt điện thoại trong túi rung lên, lôi kéo Becky trở về hiện thực, không có tâm tình nghe máy, nhưng lòng lại bị khoáy động lên, cô là nghĩ đến Freen.

Do dự, rồi cũng tắt đi, khó khăn lắm mới trở về cuộc sống yên tĩnh, tình cảm đối với Jennnie đã là bóng ma to lớn.

Nếu một lần nữa Freen thất hẹn, rời bỏ cô mãi mãi như Nop thì phải làm sao.

Cô là lo sợ, không đủ dũng cảm bước đi.

Đến cơ hội cho mình nhìn thấy ánh sáng như trước cô còn không dám đối thì làm sao xứng đáng với Freen, nghĩ đến Min.

Có lẽ họ mới là một đôi hợp lí nhất, Becky cơ hồ chỉ là một kẻ qua đường trong cuộc sống của những con người ngoài kia.Một bước, hai bước, cũng không có tâm trạng xác định phương hướng.

Cứ thế mà đi, gió mạnh lùa qua cơ thể mỏng manh, quần áo trên người đều ướt cả, tiếng sấp vang lên từng hồi, cây cối ngã nghiêng, cơ thể mệt mỏi vô cùng, cười nhẹ, cô mặc kệ.

Chân đau đến mức không thể bước đi, vẫn tự nói với chính mình là phải tiếp tục, nổi đau tâm hồn cô còn kìm chế mà sống tốt được thì những cái đau đớn của thân xác này có là gì.Tay chân run rẫy, ngã xuống đất, lắc đầu nhẹ, một lần nữa đứng lên, nhưng không đứng nổi nữa, quá mệt mỏi, chán nản.

Cả người cô một lần nữa chạm xuống đất, ngất đi.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 13


Tỉnh dậy, cả người mệt mỏi, Becky vô cùng sợ hãi, đây là đâu.

Tay chân vội vàng di chuyển."

Becky, em tỉnh rồi" – Freen nắm lấy cánh tay đang ở trên không trung của Becky."

Freen, là chị sao?"

" Ừ, em hiện tại cơ thể không được tốt, đừng cử động, chị cho người đem cháo đến đây"" Vì sao em ở đây?"

- Becky là muốn hỏi vì sao Freen lại ở đây, nhưng lời muốn nói lại không phát ra được."

Chị gọi em không được, hỏi khắp nơi không thấy em, phát điên lên rồi.

Cuối cùng điện thoại em lại là một người khác nghe máy, bảo em bị ngất trên đường.

Hù chị một phen". – Freen nói chuyện mang giọng điệu vô cùng lo lắng."

Ừm"- Nghe xong, Becky chỉ đáp lại một từ rồi ngắm mắt lại.Freen nhìn người bên cạnh, có chút gì đó không đúng, cả tối hôm qua Becky liên tục nói mớ, " kẻ sát phu", " Nop", rồi còn có cả " Freen".

Cô lo đến mức phải thức trắng đêm, Becky là vì sao lại ngất trên đường.

Lúc nãy, Freen là nói dối, cô thực tế gọi Becky liền tắt máy, tâm loạn lên, cho người đi tìm kiếm.

Lái xe hơn 2 giờ, sau đó thuộc hạ liền tìm thấy Becky đang ở gần khu nghĩa trang.

Cả người nằm trêm mặt đất, sốt cao đến mê mang.

Lòng muốn hỏi nhưng lại thôi, nếu hôm qua không vội xử lý giúp Min sẽ không gặp phải việc đáng tiếc đến như vậy.

Muốn lấy búa tự đánh đầu mình một cái, ngu ngốc quá.Cửa phòng mở ra, mùi cháo thơm ngát, cả một ngày Becky không ăn gì, hiện tại nghe mùi cháo, lại cảm giác cái bụng rỗng kêu lên."

Becky, chị đút em, há miệng ra"- Freen phải tự mình đút cháo mới có thể an tâm."

Không cần, chị để phía trước em có thể tự ăn được"" Em xem tay em không còn tý sức nào, không cho chị đút thì chị đổ bỏ hết"" Được rồi"- Thở dài, đành đáp ứng.Nói là đói bụng nhưng Becky vốn từ trước đã không ăn nhiều, hôm nay không khác gì mấy.

Freen một bên đút cháo, một bên lãi nhãi " Em không ăn thì không có sức, lát nữa không đi tắm nổi chị sẽ tắm giúp nhé".

" Ăn thêm đi, nhíu mày rất xấu"Bón cháo xong Freen đi đi lại lại trong phòng, cô hết kiểm tra cái này lại đến cái khác.

Người khiếm thị đến nơi xa lạ tất nhiên sẽ không tự chủ được, Freen đương nhiên đổi hết dụng cụ có thể gây bị thương."

Freen, chị đừng đi lại như vậy, tạm thời về trước đi"- Becky cũng chịu mở miệng rồi."

Không được, chị sẽ ở đây ngủ"" Chị giúp em gọi dì Lee đến là được""Becky, em giận chị à, cả ngày đều rất lạnh lùng với chị"" Em không có"Freen bước đến bên giường ngồi xuống, cả người ép sát vào Becky, đến mức cả hai có thể nghe được hơi thở của nhau.

Becky rung lên, người bên cạnh càng đến gần, nhịp tim cô đập liên hồi.

Bất chợt Freen tiến đến môi của Becky, dùng răng cắn mút lấy môi trên.

Becky hoảng hốt dùng một tay đẩy ra, lại bị bắt lấy, trong lúc sơ hở lưỡi Freen mau chóng tiến vào bên trong khoang miệng của Becky, đầu lười dây dưa không dứt, nụ hôn vô cùng nhẹ nhàng, lại mang tính xâm chiếm, lưỡi Freen càng quét rất hết khoan miệng của Becky, khiến cơ thể Becky không tự chủ được mà rung lên, miệng lại phát lên "Ưm" một tiếng.

Đến khi Becky chịu không nổi nữa, thấy người đối diện không thở nổi Freen mới chịu rời môi.Cả khuôn mặt Becky đỏ chót, tay chân rung rẫy, miệng lấp bắp muốn nói nhưng cô lại không biết nên nói cái gì.

Vì bản thân cô vừa rồi rõ ràng là đáp lại, còn hưởng thụ nó.

Nhịn không được liền mở miệng."

Freen, chị không nên như vậy"" Vì sao?"

" Chúng ta không hợp, chị nên ở cùng Min tiểu thư"" Oh"- Freen vừa nhìn còn người kia đỏ mặt lại thấy buồn cười."

Freen, em có một việc cần nói rõ với chị".

Chưa nói hết câu, lại bị Freen chặn lại, lần này Freen không nhẹ nhàng nữa, mà cắn môi vào Becky, cả hai tay ôm lấy Becky vào lòng, mùi máu tươi lan tỏa ra, Freen vẫn không muốn dừng lại, lưỡi hoạt động không ngừng, tiến vào rồi quấn lấy cái lưỡi rụt rè của Becky.

Cái người cứ thế mà hôn nhau, cũng không biết bao lâu, Becky vẫn vậy, nhẹ nhàng mà để người kia xâm chiếm.Rời nhau rồi, Jisoi liếm môi Becky một cái, rốt cuộc cũng mở miệng."

Nếu em từ chối chị một lần, chị sẽ hôn em một lần.

Nếu em từ chối chị một đời, chị sẽ hôn em một đời"."

Freen, chị..."

" Tối qua, không cần biết em gọi tên ai, chị không quan tâm, lỗi là chị lo chuyện bao đồng, để em chờ đợi.

Sau này, chị sẽ hỏi ý kiến của em trước khi lo chuyện nhà hàng xóm, nếu em còn lạnh nhạt như vậy, chị lôi em sang mỹ làm giấy kết hôn luôn bây giờ".Lời nói bá đạo như vậy chỉ có Freen mới nói ra được, nhưng cũng đủ kéo Becky trở lại, đánh ngã luôn cả suy nghĩ Freen và Min.

Đột nhiên lòng mang một chút hạnh phúc, muốn ôm lấy người kia.

Nhưng tâm lại rụt rè, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, Becky xoay người sang hướng khác, khống chế tâm tình của chính mình.

Freen hạnh phúc tràn dân, lấy tay véo má Becky một cái.

Định tiến đến làm thêm một nụ hôn, nhưng lần này Becky né được rồi, có chút bất mãn, liền nghe Becky mở miệng."

Freen, xin chị cho em một ít thời gian, em sẽ có câu trả lời thỏa đáng nhất".-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 14


" Freen, giúp em lấy bảng chữ nổi"- Nằm một cả ngày, ngoài viết sách Becky chẳng biết mình nên làm gì.

Vì căn bản chỉ cần động đậy lại bị giáo huấn."

Chờ chị một lát"- Bỏ văn kiện trong tay xuống, nhanh chóng tiến đến gần phía Becky.Nghe tiếng Freen bắt đầu tìm kiếm đồ, Becky nhịn không được bòi thêm " Mai em có thể xuất viện không?"

" Chừng hai ngày nữa mới được"Theo lý thuyết mà nói Becky đã có thể xuất viện từ rất sớm.

Nhưng Freen lại cứ đinh ninh, nhất định ở đây tận 1 tuần, còn bắt ép cô đi kiểm tra tổng quát.

Miệng Freen nói ra không biết bao nhiêu là cái lý do " Cần khám như vậy mới đúng quy trình" lúc thì " con người mỗi tháng nên khám tổng quát 1 lần sẽ tốt hơn", "sẵn bây giờ khám, như vậy rất tiện lợi, một mũi tên trúng hai con nhạn".

Nhưng cuối cùng, Freen là đang muốn một kết quả chính xác nhất từ đôi mắt của Becky.Cùng lúc đó, phòng bệnh lại có thêm hai người tiến vào.

Người phụ nữ nhìn thấy Becky liền rơm rớm nước mắt, chạy đến tay sờ mặt."

Con bé này, làm mẹ lo sợ muốn chết"" Được rồi, bà đừng lo lắng ảnh hưởng đến tim bây giờ"- Người đàn ông bên cạnh khuôn mặt tỏ vẻ đau lòng."

Mẹ, con không sao, chỉ sốt nhẹ thôi"- Becky chỉ đáp lấy lệ, cô thật không muốn ảnh hưởng sức khỏe của mẹ."

Nhờ dì Lee nói cho ta biết, con bé này tại sao lại ngốc như vậy, lại đến nơi đó.."

- Armstrong mẹ là khóc rồi."

Hai bác đừng quá lo lắng, Becky sức khỏe không quá đáng ngại đâu ạ"- Freen nhìn thấy một màn đau lòng, kìm không được đành khuyên nhủ.Ngay lúc này hai người kia mới nhìn đến Freen, Armstrong mẹ chỉ đơn giản là gật đầu, sau đó lại tiếp tục ôm con gái vào lòng, Armstrong ba cười nhẹ, tỏ vẻ muốn cùng Freen trò chuyện."

Cháu là Freen à?"

" Vâng ạ, bác đến đây ngồi xuống một lát đi"" Được rồi, dì Lee gần đây nhắc đến cháu với ta vài lần, ta rất vui"" Bác trai, cháu rất vui khi được ở cạnh Becky"- Freen nói xong còn lén nhìn sang hướng Becky một cái."

Vậy thì tốt quá, ta còn sợ nó cô độc một mình"- Armstrong ba vui vẻ, thoạt nhìn rất có phong thái một thư sinh, nho nhã."

Bác trai, bác gái, hai người đi đường xa hẳn rất mệt, tạm thời cháu gọi xe đến chở hai người về nhà Becky nghỉ ngơi có được không?"

" Không được"- Armstrong mẹ tất nhiên không chịu đáp ứng, bà rất lo lắng cho Becky.Freen trầm mặc hồi lâu liền lên tiếng " Bác gái, hay là thế này cháu thuê khách sạn gần đây nhất, hai bác qua đó nghỉ ngơi, tùy ý có thể đến đây, vả lại Becky cần ngủ trưa, đó là bác sĩ dặn dò".Armstrong mẹ nghe xong im lặng, đáp ứng.

Freen cao hứng chỉ cần một cuộc điện thoại, sau đó hai người lớn kia đi rồi liền đến bên cạnh Freen."

Ba em thích cái gì, mẹ em nữa?"

" Chị hỏi để lấy lòng họ à?"

Freen cười ra giọng điệu gian xảo, ngã người về phía Becky, hai tay vòng qua eo nhỏ nhắn kia, hơi thở phả vào cổ con người e dè " Em rốt cuộc là nói hay không?"

" Được rồi, ba xem ngoài đọc sách, rất thích chơi cờ tướng, mẹ em rất thích nấu ăn còn có thêu tranh" – Becky nhanh chóng trả lời, cố né người ra thật xa.Né vẫn không được, Freen hôn nhẹ lên đôi má một cái liền đứng dậy."

Chị ra ngoài một lát, sẽ gọi ý ta đến cùng em"+++++++++Chiều đến, Armstrong ba Armstrong mẹ cùng Freen tiến đến căn phòng của Becky. cái lạ nhất là có thể nghe được tiếng cười nói vui vẻ của Armstrong ba cùng Armstrong mẹ."

Becky, con xem mẹ nấu món con thích ăn nhất này"- Armstrong mẹ tay vừa lấy khiên đồ ăn, miệng vẫn cười rất tươi.Cùng lúc Armstrong ba lên tiếng " tiểu Freen, nhanh lên một chút, ván này ta sẽ không thua con đâu"Becky thật không hiểu nổi, Freen rời đi mới vài giờ đã thân thích với người nhà của cô như vậy.

Không khí căn phòng vui hơn hẳn.

Armstrong mẹ bón thức ăn cho Becky, miệng khen Freen không ngớt " Con xem, con bé cùng mẹ ra chợ lựa cá, con bé ngoan hơn con luôn đấy".

Bên kia Armstrong ba liên tục vỗ đùi " Haha ta lại thắng rồi, ván sau ta chấp con".Ăn uống xong rồi, cả ba cùng nhau ngồi lại, Freen ngoan ngoãn nghe Armstrong ba cùng Armstrong mẹ kể về chuyện xưa.

Becky bên cạnh cảm thấy rất buồn cười, cùng một câu chuyện hai người kể đã kể ba lần, người bận rộn như Freen cũng có thể ngồi im lắng nghe được.

Đột nhiên Armstrong mẹ hỏi" À tiểu Freen, con làm việc ở đâu đấy?"

" Con công tác tại tập đoàn IDF "" Vậy ạ, thật tốt quá Irin cháu gái của ta là phu nhân của tổng tài đấy, nếu ở đấy có cần gì bảo ta một tiếng"Armstrong ba ngắt lời Armstrong mẹ" Không cần làm phiền Irin, bảo D.K một tiếng đi, thằng bé hiện làm quản lí ở đấy.

Con không cần lo bị cấp trên la mắng đâu"Freen dở khóc dở cười, chỉ biết gật đầu đáp ứng."

Con nữa, tiểu Freen ở đấy nếu bị đồng nghiệp chèn ép thì chuyển qua bộ phận của tiểu D.K đi"" Mẹ, chị ấy là sếp của người ta"- Becky thiệt sự không thể im lặng nữa."

Vậy à, cháu cũng là quản lí à"- Armstrong ba bắt đầu dò xét."

Ba, chị ấy là phó tổng đấy"Becky nói xong lại thấy có phần sai, cô mang cảm giác như mình đang tự hào về chồng vậy.

Mặt bất chợt đỏ lên, Freen nhìn con người kia ngại ngùng liền muốn vồ đến, ăn sạch con người đó.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 15


Cốc cốc..."

Dì Lee, cứ để đấy, tôi sẽ ra mở cửa"- Armstrong ba ra mở cửa.Becky bên trong bếp yên lặng nghe mẹ cùng dì Lee hàn huyên, sau khi xuất viện mỗi ngày Freen đều ghé đến ăn tối, khiến gia đình càng thêm vui vẻ.

Nhưng tối qua Freen rõ ràng là thông báo cô sẽ không đến" Haha, cháu tìm thấy rồi à, loại trà này khó kiếm lắm đấy"- Bên ngoài Armstrong ba nói cười không ngớt."

Tiểu Freen bác còn tưởng cháu hôm nay sẽ không đến đấy"- Armstrong mẹ lên tiếng, ngữ điệu vui vẻ.Lúc này Becky cũng nhận ra Freen ngồi bên cạnh, đột nhiên lại cảm giác rung nhẹ lên."

Becky, vào phòng với chị một lát"- Freen đưa ra một yêu cầu, rồi trực tiếp nắm lấy tay của Becky."

Freen, sau vậy?"

- Cửa phòng vừa đóng lại, Becky liền lo lắng cho đối phương.Lời nói ra rồi, Freen cũng không trả lời.

Trực tiếp áp sát người kia vào tường, môi tiến vào không một chút khoan nhượng.

Becky vẫn chưa thể hoàn hồn lại, lưỡi đã bị người kia quấn lấy, nụ hôn cứ thế diễn ra, lưỡi dây dưa một hồi, Becky đáp lại yếu ớt, tiếp nhận nụ hôn kia, tay đưa nhẹ lên vòng qua cổ Freen.

Tay Freen bắt đầu không an phận, tay liền tiến đến....Cả người Becky run lên, muốn cản cũng không thể.

" A" Becky la lên một tiếng."

Xin lỗi, chị nhịn không được"- Freen nhìn vào môi Becky rớm máu."

Freen, chị làm sao vậy?"

Lời vừa dức, Freen tiến đến cổ Becky, tiếp tục hưởng thụ.

Khiến Becky đứng không vững nữa, chân rung lên, miệng không kiềm chế được " Ưm" lên vài tiếng.

Becky nhanh chóng ngăn lại, nhưng hành động càng làm càng thấy vô nghĩa , Becky căn bản không hiểu nổi cái gì khiến Freen nổi điên đến như vậy, tay đẩy đầu Freen ra xa một chút lại không đủ sức.

Chỉ có thể đứng yên một tay đặt lên đầu Freen, tay còn lại nắm chặt thành nấm đấm," Freen, ba mẹ em ở bên ngoài" Becky giọng điệu có phần nứt nở. , Freen tiến lên tai Becky " Một lát thôi, chị phát điên lên thật rồi".Nhưng mà lúc này " Freen, Becky, hai đứa mau lên ăn cơm được rồi" Armstrong ba vừa gõ cửa, vừa kêu lên."

Hai cái đứa này, làm gì mà không chịu ra"- Armstrong mẹ cũng tiến ra, gõ cửa thêm vài tiếng cốc cốc cốc.Becky cứng đờ, tay đánh nhẹ vào vai Freen.

Nhận thức được không còn thời gian.Bên ngoài tiếp tục lại vang lên tiếng gõ cửa.

" Hai đứa như thế nào lại im lặng vậy, cơm nguội cả rồi"- Armstrong ba không kiên nhẫn nữa, tiếng rõ cửa mạnh bạo lên rất nhiều.Freen nhìn Becky mệt mỏi như vậy lại đau lòng khôn xiết.

Đành nói vọng ra " Bác trai, cháu và Becky đang bàn công việc cho hiệu sách, hiện tại đang dang dở.

Hai bác cứ ăn trước, 5p nữa chúng ta sẽ ra ạ"."

Được rồi, chỉ chờ 5p thôi đấy"-Armstrong ba đáp ứng++++Bàn ăn hôm nay cực kì khác lạ, Armstrong ba liên tục nhíu mày quan sát Freen.

Cả Freen và Becky đều khác lạ, đều cấm đầu vào ăn, một câu cũng không nói.Armstrong ba đánh vỡ bầu không khí" Hai đứa cãi nhau à, ta nói này là bạn bè, đều lớn hết rồi, không nên như vậy"" Bác trai, bọn cháu chỉ là đói bụng quá thôi"- Freen đáp lại" Tiểu Freen tay trái của cháu có vết chầy, hình như có cả máu"- Armstrong mẹ cũng lên tiếng."

À vừa nãy cháu không chú ý"- Freen, toát hết cả mồ hôi."

Khoan đã, Becky môi của con sau lại sưng lên vậy"- Armstrong mẹ bắt đầu thắc mắc, nghi ngờ.Bên cạnh Freen vừa uống ngụm nước nghe Armstrong mẹ hỏi liền ho sặc không ngừng."

Ba, mẹ con ăn no rồi, con cùng Freen vào trong bàn tí việc"- Becky nắm lấy tay Freen, liền đứng dậy.Cả hai tiến đến căn phòng vừa rồi vừa ân ái, trước khi cửa phòng đóng lại Freen còn nhìn thấy đôi mắt nghi ngờ của cả hai người già trêm bàn ăn."

Becky, chị xin lỗi, vừa rồi chị kiềm chế không được"- Freen cúi đầu."

Em muốn nghe một lí do rõ ràng"" Được rồi, là chị không đúng, lúc nãy ra ngoài cùng đồng nghiệp, bọn họ muốn lấy lòng chị liền đem đến một vài cô em, sau đó...

Ừm thì họ ăn mặc khá hở, cái đó chị nhịn được, nhưng lúc uống phải ly rượu có thuốc trong đấy thì..."

" Nên chị làm như vậy với em?"

" Đều do bọn họ hại chị"" Không có lửa sẽ không có khói, Freen với thân phận của chị sẽ không ai dám dở trò"" Ừm thì hồi trước chị cũng ..."

" Chị cũng như thế nào?"

" Becky, chị không có lăng nhăng, hồi trước chị chỉ do cô đơn quá nên gặp thì thưởng thức bọn họ thôi"" Bây giờ sau không thưởng thức bọn họ"Freen nghe giọng điệu mỗi lúc càng lớn của người kia, liền quỳ xuống, hai tay nắm lấy lỗ tai " Chị không nhịn được, không suy nghĩ được gì nên lái xe một mạch đến đây ngay.

Chỉ muốn bên cạnh em thôi".Becky nghe xong lòng mềm nhũng ra, cười nhẹ, chuyện đến mức này cô cũng không muốn làm khó người đó.

Bản thân cô là yêu thích người ta, thấy Min xuất hiện nên mới thương tâm khóc lóc, nhớ đến chuyện cũ liền ngất đi, bây giờ nghe đến người ta bị đồng nghiệp cho các cô gái đến lấy lòng liền lo sợ mất đi.

Chỉ là có một số việc cần nói rõ với Freen."

Freen, chúng ta nghiêm túc nói chuyện với nhau một chút, em là có rất nhiều chuyện muốn hàn huyên cùng chị"- Becky ngồi xuống giường, giọng điệu không còn khó chịu nữa."

Ừ"- Freen kéo một cái ghế bên cạnh đến, ngồi đối diện."

Em là một người mù lòa, sau này bên cạnh em chị sẽ rất cực khổ"" Becky, chị không quan tâm điều đó"" Freen, vừa rồi chị cũng đã nhìn thấy, em là... không còn trinh trắng"- Nước mắt lăn trên má của Becky.Nhanh chóng tiến đến bên cạnh, Freen ôm lấy Becky vào lòng " Đồ ngốc, chị không để ý thì em khóc làm gì"."

Freen, em không đòi hỏi người yêu em phải thật tài giỏi, hay có nhiều tiền.

Cái em cần là sự tin tưởng và chân thành.

Chị có thể bận bịu, nhưng không được lấy nó làm lý do để đến bên cạnh người con gái khác nói lời yêu đương.

Chúng ta có thể cãi nhau, chị có thể bỏ đi, nhưng nhớ phải về nhà, nếu không trở về sẽ khiến đối phương suy nghĩ lệch lạc như vậy là không tin tưởng lẫn nhau"- Becky tựa vào lòng Freen, phát lên từng câu nói nức nở.

Dừng lại một chút, cô tiếp tục " Freen chị có đáp ứng được không?"

Freen hôn nhẹ lên mái tóc người kia.

" Becky, những lời em nói chị sẽ cố tận lực làm thật tốt.

Chị không hoàn hảo, nhưng sẽ cố gắng làm mọi thứ thật tốt cho em.

Đơn giản...

Vì chị yêu em, chỉ cần em"."

Freen"- Becky đáp lại câu nói ấy một cách nhẹ nhàng bằng cách gọi tên người kia."

Hửm"" Em nguyện ý".Freen nước mắt cũng rơi rồi, cô là còn tưởng sẽ bị Becky bắt phạt quét dọn hơn một tháng nữa cơ.

Ngay lúc này, mọi lời nói đều mang ngữ điệu hạnh phúc.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 16


" Becky, chị đến rồi"- Freen mở cửa hiệu sách, vui vẻ tìm kiếm người yêu.Becky cong khóe miệng, người kia thật đúng giờ.

" Chị đã ăn gì chưa?"

" Vẫn chưa, bụng đói đến đây này"- Freen dùng mặt cọ vào vai Becky, làm nũng."

Vậy đi ăn nhé, chị muốn ăn ở đâu?"

- Becky giọng điệu cưng chiều, tay vuốt ve cái đầu đang cọ vào vai mình."

Ăn ở đâu không quan trọng, chủ yếu....... là ăn em thôi"- Tay Freen vòng qua eo, lời nói mang tia gian xảo."

Không đứng đắn.

"- Đánh lên đầu Freen một cái lấy lệ, cô đã quá quen thuộc con người này.Cả hai nhanh chóng tay trong tay rời hiệu sách, Freen một bên lái xe, một bên kể chuyện thường nhật.

" Em xem, ông ta là làm khó chị, chị đã bảo sẽ chia 1/3 lợi nhuận mà vẫn kêu ca"."

Chị cướp công trình của người ta mà"" Nhưng cũng không độc ác đến mức để ông ta phá sản, chị chia 1/3 là giúp ông ta huề vốn ban đầu rồi"" Thật là, chị cũng biết lo cho người ta sao?"

" Em đừng nói vậy, chị đang cố gắng phát huy tài năng để nuôi vợ con"" Ai là vợ của chị?"

" Là em"" Em không nghe rõ"" Là em"" Chị nói cái gì?"

" Becky, em cố ý"" Được rồi, là em đó"Freen tranh thủ lúc đèn đỏ quay sang nhìn người bên cạnh, miệng sủng nịn mà hỏi."

Becky, hôm trước gọi điện cho ba em lại nghe than phiền việc anh họ D.K có đứa con nhỏ, muốn vào trường tiểu học trọng điểm lại không nộp đơn được à ?"

" Em cũng nghe ba nói qua, ba em rất thích trẻ con nên mới lo lắng như vậy"" Chị ra tay giúp đỡ nhé""Freen, không cần thiết"" Vì sao?, thực ra cũng không khó, một cuộc điện thoại là được"" Mới là cấp tiểu học lại bắt ép vào một trường yêu cầu cao như vậy, không tốt, em vẫn là muốn thằng bé được học trường tầm trung thôi"" Tất cả theo ý em, nếu ba em biết chị có khả năng mà không giúp chắc cơ hội làm rể của chị tiêu tan rồi"Becky nghe xong liền bật cười, không thèm trả lời, làm sao có thể nghỉ đến chuyện làm rể trong mọi tình huống như vậy chứ.Chiếc xe nhanh chóng tiến đến một nhà hàng, Freen ban đầu muốn mở một quán bar riêng cho mình để rong chơi.

Nhưng sau khi xét về điều kiện phát triển, lợi nhuận, Freen vẫn là mở một nhà hàng.

Sau mấy năm lợi nhuận đem lại vô cùng cao, bản thân lười nhác nên căn bản mỗi năm chỉ ghé đến xem qua vài lần.

Mấy hôm trước trùng hợp cùng Becky đến dùng cơm, cũng không nghĩ đến Becky ăn rất ngon miệng, còn luôn miệng khen ngợi.

Freen liền đắc ý, tỏ vẻ mình là một người chủ có tâm, lo lắng mọi góc nhỏ trong cái nhà hàng này."

Becky, em đừng gọi rau nhiều vậy có được không?"

" Chị nên ăn rau nhiều một chút"" Không phải chứ!!!?"

- Freen nhìn một bàn ăn toàn rau liền cảm giác khóc không ra nước mắt."

Freen, chị không động đũa à"" Được rồi, chị ăn, chị ăn"" Ăn ngoan đi, nếu không lại đau dạ dày đấy."

Freen bây giờ muốn la làng, mấy hôm trước gặp đối tác uống bia thay cơm liền đau dạ dày cả đêm.

Becky nhìn thấy liền quản lí giờ giấc ăn uống, đến cả phần cơm, bia rượu Freen liền bị cấm cản.

Nếu không nghe lời sẽ bị giận suốt mấy hôm.

Freen chỉ biết ngoan ngoãn, một câu khiếu nại cũng không dám lên tiếng."

Becky, tối nay chị sẽ ngủ lại nhà em nhé"" Ngủ thì được, chạm vào em thì không"" Chị không được ôm luôn à"" Không"" A a...

Chị không ăn nữa"" Được rồi đừng làm nũng nữa, trễ giờ của chị rồi kìa"" Không ăn"Becky lắc đầu một cái, biết rõ tính cách của Freen.

Chỉ còn cách dụ dỗ ngọt ngào.

Cô tiến đến, đặt lên má Freen một nụ hôn.

" Tối nay tùy chị"."

Thật à?"

- Mắt Freen sáng lên."

Nhưng phải ăn ngoan đấy"" Vâng, bà xã"" Em chưa có đồng ý làm vợ chị đâu"" Cuối tuần này chúng ta đến thăm bố mẹ em nhé, chị rất nhớ hai bác"" Thứ 6 chị bay sang Anh gặp đối tác, tối chủ nhật mới trở về, làm sao mà đi đây?" – Becky thuộc nằm lòng lịch trình của người kia, mỗi ngày đều phải nhắc nhở như thế này."

Hajzzz, vậy tuần sau có được không?"

" Để em xem đã, vẫn chưa muốn gả cho người như chị"" Em..."

- Freen bắt đầu bị Becky chọc giận rồi.Tay còn đang gấp thức ăn liền bỏ xuống, xoay người ép Becky vào ghế.

Môi tiếng đến hôn ngấu nghiến, Becky cũng không hề rụt rè, đáp lại người kia, cố tình chừa ra một khe hở cho lưỡi Freen tiến vào.

Cả hai cùng nhau hưởng thụ mùi vị của khoang miệng, đến khi phục vụ gõ cửa mới rời nhau, mặt Becky có chút đỏ hồng, Freen bên cạnh vui vẻ, liếm môi nhìn Becky, trong lòng thầm nghĩ thật đáng yêu.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 17


Tại nhà Noey.Mọi người ra vào không ngừng, Noey cùng Irin cơ hồ đứng ngồi không yên.

Quản gia thấy vậy liền không dám đến gần, chỉ ở phía xa chỉ đạo người làm.

Nguyên nhân chính là ở Min, cái thai không tốt, vừa từ bệnh viện trở về lại xuất huyết.

Khiến cả nhà Noey đứng ngồi không yên.Noey đứng ngồi không yên liền hỏi ý kiến Irin."

Hay là chị gọi cho bác sĩ Chan?"

"Bác sĩ Chan đã lâu không khám bệnh, không ổn đâu""Tình trạng như vậy phải làm sao?"

- Min sắp khóc rồi, cô chỉ có duy nhất một đứa em gái.Irin trầm ngâm một lát, liền lên tiếng" Noey, chị gọi cho Freen đi, chỉ có cậu ấy mới khuyên can được con bé"" Được rồi"-Noey đứng dậy, tay cầm điện thoại run run mà nối máy.

Nhưng liền nghe giọng nữ thanh thoát thuê bao số máy quý khách..."

Liên lạc không được, có lẽ đến giờ lên máy bay công tác rồi"Irin nhớ ra Becky, liền lên tiếng."

Em gọi cho Becky, con bé có thể đang ở bên cạnh cậu ấy".Điện thoại rất nhanh được nối máy."

Becky à, chị là Irin"" Vâng, chị Irin"" Có Freen ở đấy không?"

" Chị ấy lên máy bay được hơn 10p rồi, chị sao thế?"

" Cái thai Min có vấn đề, ừm...con bé chỉ muốn gặp Freen"Becky bên này nghe Irin nói liền một chút rung nhẹ lên.

Cố giấu đi tâm trạng của mình, Becky điền đạm."

Chị, nếu cần thiết một bác sĩ, em có thể giúp chị"" Ở đây có 3 bác sĩ rất nổi tiếng đều không làm được, e là..."

" Chị có nhớ Minnie không?, hiện tại cũng đang là bác sĩ khoa sản"" Nie...?, chị nhớ, giúp chị gọi con bé đến đi"Irin nhớ rõ lúc nhỏ Minnie bản tính rất ương bướng, có lẽ giúp được chăng?.-+++++Hơn 30p sau, chiếc xe của Freen đến trước cửa nhà Noey, nhưng người bước ra khỏi xe lại là Becky cùng một cô gái trẻ tuổi, cô gái dìu Becky vào nhà.

Trên đường đi, bước chân gấp gáp lo lắng cho người bên trong đang xuất huyết."

Becky, em đến rồi"- Irin mắt đỏ hồng" Chị, bên cạnh em là Minnie"Irin căn bản không còn thì giờ nói chuyện cũ, liền dẫn dắt Minnie lên lầu, suốt đoạn đường đi cả hai khuôn mặt nghiêm trọng, một câu không nói.Cánh cửa vừa mở ra liền nghe tiếng quát."

Tôi bảo biến hết,các người không nghe à"Irin lo sợ nhìn đến Minnie, ngược lại thái độ của Irin, Minnie gật đầu rồi nhanh chóng đóng cửa lại.Một cái gối tức khắc bay đến trước mặt Minnie cùng theo tiếng hét " Tôi cấm các người bước vào"Minnie nhìn thật kỹ Min, sau đó lên tiếng."

Tôi vào là để giúp cô phá bỏ cái thai"" Cái gì?

Con của tôi, cô dám?Minnie kéo cái ghế lại gần, tay chân đều bận rộn lấy bộ đồ nghề."

Tôi bảo cô đi ra khỏi phòng, cô điếc à"-Min mặt đỏ chót."

Min tiểu thư, cô yên lặng một chút, tôi sắp lấy đứa bé ra khỏi bụng cô rồi"" Nè ..

Tôi.."

- Min thấy cái dao mổ liền tay chân run rẫy."

Nằm im đi, một là tôi lôi đứa bé ra, hai là để nó chết trong đó"" Cô..

Ai cho cô cái quyền đó"" Nếu cô không im lặng, tôi sẽ liền như vậy"Min á khẩu, lần đầu thấy người khác biết thân phận của cô mà vẫn như vậy.

Cô có chút lo sợ, chỉ im lặng để Minnie khám chữa, không quát lớn nữa.Lúc này không khí bên ngoài căng thẳng tột độ.

Irin đến bên cạnh liền bòi Becky vài câu."

Becky, chị xin lỗi, phiền em rồi"" Đây là chuyện em nên làm"" Đừng hiểu lầm, Freen cậu ấy.."

" Chị, em hiểu, em là muốn thay chị ấy giúp đỡ Min tiểu thư"Noey một bên nghe xong liền cảm khái, Freen mắc giữa tình cũ và tình mới thế này xem ra thật khó khăn.

Noey muốn giúp em gái mình quay lại cùng Freen, đến vừa rồi nghe câu nói kia liền cảm thấy bản thân quá ít kỷ.

Xem ra nên tìm cách giúp cô em gái của mình chết tâm mới đúng.++++++Sau hơn 30p liền thấy Minnie trên trán chứa lớp mồ hôi.

Khuôn mặt tỏ vẻ hết sức khó chịu.Irin bây giờ tiến đến, hỏi thăm" Minnie, con bé không sao chứ?"

" Chị, Min tiểu thư không sao, nhưng đứa bé thì không ổn"" Là thế nào?"

- Noey cũng bước đến lo lắng."

Thai yếu như vậy, ở tại gia sẽ không tốt"" Vậy..."

- Irin đang chờ đợi ý kiến từ Noey."

Bác sĩ Minnie chúng tôi sẽ đưa con bé đến bệnh viện của cô, cầu cô là bác sĩ chữa trị chính cho con bé"- Noey giọng nói nghiêm túc, chân thành.Gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, Minnie đến dẫn dắt Becky rời khỏi nhà Noey.

Irin đứng nhìn theo hai con người kia, chợt cay cay khóe mắt.

Trước đây nếu bọn họ gặp nhau như thế này sẽ quấn quýt không rời, hàn huyên cả đêm không chán.

Nhưng hiện tại,Becky lại trở nên mù lòa, Minnie từ một con người tinh ranh, hòa đồng, thường xuyên chọc ghẹo người khác lại lạnh lùng như vậy??.

Cô chỉ từng nghe người nhà họ Armstrong nhắc qua vài năm trước xảy ra biến cố lớn, ngọn ngành thế nào vẫn là một ẩn số.

Khẽ thở dài, quá khứ kia kinh khủng thế nào?.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 18


Trên chiếc xe rời khỏi nhà Noey lúc này bao trùm cả một khoảng không gian tĩnh lạnh đến đáng sợ.

Không biết vượt qua bao nhiêu đoạn đường, tài xế bắt đầu lo lắng.

Chạy vô phương hướng đến thế này thì đây là lần đầu cậu ta tiếp nhận.

Suy nghĩ vài giây vẫn là nên hỏi rõ."

Armstrong tiểu thư, phó tổng dặn dò tôi là đưa cô đến nơi thật an toàn"Ngay lập tức, Becky hoàn hồn lại, gật đầu đáp lại tài xế, liền quay sang."

Minnie, để tớ đưa cậu trở về bệnh viện"" Becky, cậu đã tìm được người mới?"

Lời nói kia mang ngữ điệu không đáng sợ, chỉ là hỏi thăm, nhưng lời phát ra rồi lại khiến Becky tay chợt co lại."

Đúng vậy, tớ là muốn bên cạnh chị ấy"" Hãy cẩn thận người của Ratchanon gia một chút"" Minnie, tớ vẫn chưa nói cho chị ấy biết chuyện với Nop"" Ừ"Ngữ điệu nhàm chán từ Minnie.

Cô đáp một lời, cũng không muốn nói gì thêm.

Bản thân cô cũng chưa thể vượt qua cú sốc năm ấy.Bất chợt, Becky lên tiếng."

Minnie, cậu dạo này thế nào?"

" Không có gì đặc biệt"" Tớ xin lỗi"- nước mắt Becky lăng dài trên má."

Becky, tớ đã không còn trách cậu, cậu mất Nop, tớ cũng mất em gái, không ai nợ ai"+++++++++++++Buổi tối đêm ấy."

Becky, em xem chị tay chân đều tê hết, ngồi máy bay thật khổ quá"- Freen cả người nằm trên giường không thoải mái mà kêu rên."

Chị nên ngủ một giất"" Không muốn"" Lớn rồi nên ngoan một chút"" Em không quan tâm chị à"- Freen dừng như nhận ra người kia có điểm không đúng."

Không có"- Becky lời này nói ra rất nhỏ."

Becky, em không khỏe à?"

- Freen bật cả người dậy."

Freen, em.."

- Becky lời phát không ra, chị cố không để người kia nghe được tiếng nức nở của mình."

Becky, chị cho người đến bồii em, sáng mai chị sẽ về đến"" Chị kể một câu chuyện cười có được không, em chỉ là không muốn ngủ"" Được,được chị bắt đầu nhé."

Freen bắt đầu dùng tài năng hài hước bao nhiêu câu chuyện kể ra hết, nói đến khang cổ họng vẫn cố.

Cô chỉ sợ dừng một giây liền nghe tiếng thở dài của Becky.

Cô cứ thế mà kể, qua bao lâu cũng không biết."

Sau một thời gian, chủ thỏ quay đầu lại nhưng phát hiện bị người ta lấy đi hết củ cà rốt rồi, haha Becky có phải rất buồn cười không.

Haha"" Ừ, rất vui"" Chị kể tiếp nhé..Ngày xưa có một con cá sấu"" Freen, em mệt rồi, muốn đi ngủ"" Vậy à, không kể chuyện nữa, em ngủ ngon nhé"" Ừ"Điện thoại tắt đi, Becky ngã người xuống giường, liền không nhịn được mà lấy tay chạm vào lòng ngực.

Sáng nay gặp phải Minnie đã khơi dậy một lần nữa cái quá khứ kia.

Thừa biết bản thân không thể giấu Freen thêm nữa, nhưng nếu biết về cái hư danh kẻ sát phu kia, Freen sẽ vẫn đối tốt với cô sao?.

Becky lắc đầu, nhắm mắt lại, không muốn nhắc tới nữa.

Phó mặt cho thời gian quyết định vậy.Phía bên kia Freen cũng không khá hơn, tay cầm điện thoại, nét mặt lạnh lùng.

Chỉ vừa rời đi đã xảy ra chuyện gì được?.

Bản thân muốn đánh một cú điện thoại cho thuộc hạ, suy nghĩ chốc lát rồi lại thôi.

Tình cảm cần niềm tin, theo dõi em ấy là chứng tỏ không có sự tin tưởng.++++++++++Sáng hôm sau.Tại 1 phòng bệnh cao cấp của khoa sản."

Tôi đã bảo sẽ không tiêm thuốc, đi đi"- Min ầm ĩ2 cô y tá lo sợ, tay run cầm cập không dám lên tiếng.Cửa phòng mở ra, là Minnie."

Bác sĩ Min, cô ấy.."

" Được rồi, hai người cứ ra ngoài trước"Minnie tiến cạnh đến giường bệnh, mắt không chớp một cái."

Cô nhìn tôi làm gì?"

- Min khó chịu" Cô quát thêm một tiếng, tôi lấy kìm bẻ răng liền"" Dám hâm dọa tôi?

Cô chán sống rồi à?"

- Min bật cả người dậy, nhưng.."

Ngồi im, tôi đang lựa kìm"- Một tay Minnie đè cả người Min xuống, không cho cô ấy động đậy, tay còn lại thực sự lựa kìm."

Nè...nè"- Min mặt bắt đầu trở xanh."

Há họng to ra"- Minnie cậy miệng Min ra, bắt đầu quy trình nhổ răng.Min lúng túng, người này làm thật sao liền lên tiếng.

"Tôi, tôi xin lỗi, tôi tiêm thuốc, đừng..nhổ"" Không được, con người Minnie tôi nói là phải làm, cô đừng động nếu không tôi trượt tay gãy thêm một cái răng bây giờ"- Minnie"Đừng mà.."

- Min hai tay chặn lại, mắt nhìn Minnie thuần khiết."

Được rồi"- Bỏ kìm xuống, Minnie thay bằng một ống tiêm.Thế nhưng tiêm vừa đến, nét mặt sợ hãi của Freen liền hiện rõ.

Miệng lấp bấp.

Hiểu ra vấn đề, Minnie mở miệng."

Cô nhìn lên trần nhà đi"" Trên đó có gì?"

" Bệnh viện này có dán mấy ngôi sao nhỏ trên đấy, cô đếm thử xem"" Tôi không thấy gì cả, làm sao mà đếm"" Ngôi sao màu sáng nên khó thấy lắm"" Oh, nhưng mà....

"Lời chưa nói xong đã thấy Minnie đứng dậy, thu dọn dụng cụ y tế.

Nhìn kĩ lại, là tiêm xong rồi à, không phải chứ.??

Min nhìn Minnie mà ngây ngốc.

Chờ một câu nói từ đối phương nhưng chẳng nghe gì cả, chỉ thấy bóng dáng bác sĩ kia xa hơn, cửa phòng đóng lại một tiếng.

Min rùng mình, bác sĩ đáng sợ nhất cô gặp phải là đây rồi.Trong phòng bệnh, Min không còn nét bướng bỉnh như trước, khuôn mặt đầy mất mát.

Nhớ đến lần trước, Freen cuống lên điện thoại điên đảo, rời khỏi phòng bệnh vì một người con gái khác, lòng Min như chết lặng.

Vứt bỏ đi cái tôi cuối cùng để níu kéo người kia, kết quả được xem thành người thứ 3.Một lần nữa cánh cửa kia mở ra, đánh thức nhịp suy nghĩ của Min.

Nhìn đến phía ra vào, là Irin còn có Becky."

Min, chị dẫn Becky đến thăm em"" Min tiểu thư"- Becky cung kính."

Xin chào"- Nét mặt Min đông cứng lại.Irin vốn muốn kéo dãn mối quan hệ này ra, dù sao một là em họ, một em dâu thế này, cô không biết làm sao cho phải."

Becky, chị giúp em lấy ghế"" Cảm ơn chị, Min tiểu thư, thai nhi đã đỡ hơn chưa?"

- Becky luôn biết lẽ phải, từ tốn hỏi thăm."

Tôi khỏe, cảm ơn"Irin hiểu ý liền đánh một cái cớ, bước ra khỏi phòng.

Để lại hai con người, nói rõ ràng vẫn tốt hơn."

Chị ấy đi rồi, Armstrong tiểu thư, tôi có rất nhiều chuyện muốn nói"- Min dõng dạt."

Vâng"" Tôi biết...

Quá khứ của cô"- Minngữ khí hơi quá, khiến người khác rung sợ."

Tôi..."

- Becky cả người sợ hãi."

Cô cần tiền tôi sẽ hỗ trợ, đừng có theo chân chị ấy như vậy"" Becky tôi có tự trọng, sẽ không yêu vì tiền"- Becky mặt đỏ lên, tay thành nấm đấm."

Thu nhập của cô bao nhiêu?

Hiệu sách kia cũng chỉ giúp cô ngày ăn 3 bữa, bất quá trước đây cô đánh đàn sẽ có chút tiền sinh hoạt, bây giờ chẳng phải không còn đàn nữa à"" Min tiểu thư, xin cô tự trọng"" Becky, cô đã từng nghe Freen nhắc đến gia đình chị ấy chưa?

Cô có thể giúp được chị ấy trong công việc không, tôi không có ý phỉ bán cô, nhưng một người mù lấy về sẽ làm được cái gì?

Chị ấy là phó tổng phải nghe người ta cười chê yêu một người không thấy đường à hay....một kẻ sát phu, chồng chết vào ngày cưới"" Tôi không biết cô đang nói cái gì"Becky đứng dậy, tay với chị gậy dò đường thì bị Min bắt lại."

Becky, thứ lỗi nói thẳng, Freen chị ấy rồi sẽ chán cô mà thôi.

Trước đây chúng tôi là cản trở từ phía gia đình mà buộc phải rời xa nhau.

Hiện tại nói đúng hơn là chị ấy đang cố thử lòng tôi mà thôi.

Kim tiểu thư chỉ đơn giản là một phép thử trong mối tình của tôi và chị ấy."

Becky bước chân gập khiển đi ra khỏi căn phòng.

Nước mắt rơi không ngừng.

Trong đầu lặp đi lặp lại những câu nói siêng tim kia, cô là phép thử???...

Becky ngồi quỵ xuống một góc, cả người co lại, nếu Freen như lời Min nói thì phải làm sao đây, Becky cô là khó khăn lắm mới mở lòng, Freen hiện tại được xem là hạnh phúc mới, kéo cô ra khỏi cái bùn lầy của quá khứ, mất chị ấy, có phải như trước đây mất đi Nop mãi mãi không????

Tự hỏi rằng Freen chị có thực sự yêu em không-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
[ Freenbecky Ver ] Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Em
Chap 19


Irin phía bên ngoài, hóng một chút có gió muốn trở lại xem hai người kia quan hệ như thế nào.

Không ngờ nhìn thấy thân ảnh Becky co rúm một góc, vô cùng đáng thương.

Vội vã chạy đến, chỉ sợ có chuyện gì xảy ra."

Becky, em làm sao?"

" Em...

"Becky như muốn nói lại thôi, cứ lắc đầu, tay lau nước mắt, có vẻ như không muốn để người khác nhìn thấy bộ dạng yếu đuối nhất của cô .

Irin nhíu mày, chịu không nổi, lên tiếng."

Nói cho chị, là chuyện gì?"

" Chị, không có chuyện gì đâu"" Becky, có phải Min làm gì em không?"

" Chị, em có chút không khỏe, em về trước"- Becky đứng dậy, bước chân lảo đảo."

Chị đưa em trở về"" Không cần, em có thể tự về"" Được, nhưng để chị giúp em gọi một chiếc taxi"" Vâng"Irin tay dìu lấy Becky, cô cảm nhận được Becky hoàn toàn mất đi sức lực, phải dựa cả vào cô mới có thể tiến lùi vài bước.

Muốn giúp nhưng biết tính cách em ấy như vậy đành chịu.

Vẫy tay lấy một chiếc taxi, Irin có chút không an tâm, dặn dò vài câu liền đóng cửa.

Lo lắng không thôi, tay gọi một cuộc nhắc nhở Noey nên thông báo Freen mau chóng về nước.Bên trong xe lão tài xế mắt liên tục quét từ trên xuống dưới Becky.

Cô gái này thật xinh đẹp, hắn có chút thích thú, muốn dở trò ghẹo nhưng lại không dám.

Cô ta lạnh lùng như vậy, hắn tuổi đã cao chọc ghẹo sợ rước họa vào thân.

Yên lặng lái xe, đột nhiên từ phía sau Becky lên tiếng."

Làm ơn dừng lại"" Cô gái, chị của cô bảo là..."

" Bác tài, bác cứ dừng phía trước không sao cả".Tay Becky đêm tiền hướng tài xế, tiền dư cũng không lấy lại.

Bước xuống xe mà đi.Lần đầu tiên Becky kể từ lúc đôi mắt không nhìn thấy ánh sáng lại như vậy.

Một thân một mình, chỉ lấy chiếc gậy, không mang theo chú chó nhỏ dẫn đường, cô thậm chí còn không biết mình đang ở đâu.

Cô muốn chứng tỏ bản thân không hề vô dụng.

Không dựa dẫm người khác.

Bước chân cố trụ vững tiến về phía trước, thầm đoán nơi đây có vẻ rất gần đến trung tâm thành phố.Bất chợt đằng xa, nghe thấy tiếng cười của trẻ em, họ đang làm gì?

Bỏ qua, liền đi tiếp.

Lại nghe tiếng reo hò, lần này có cả tiếng nói, " cho cháu một cái bong bóng với".

Là biểu diễn bong bóng??

Miệng Becky cười tươi, nhớ lại hồi trước cô cũng như vậy mà kiếm thêm tiền.

Chân nhanh hơn, muốn lại đó, chợt đằng xa có tiếng còi xe, Becky lùi lại vài bước bất cẩn ngã trên đường.

Nhanh chóng đừng dậy, phát hiện chiếc gậy dò đường đã rơi mất, cố ý dùng tay tìm kiếm lại nghe tiếp hai bà tiếng còi.

Đành liều đừng dậy, lùi vào trong.

Ngay tức khắc một giọng nói giận dữ vang lên, thoạt nghe là của một người đàn ông lớn tuổi " Cô gái, nếu muốn chết thì chết một mình, cần gì phải hại thêm người khác".

Becky yên lặng, cô vẫn luôn như vậy, mặc kệ lời người khác nói thế nào.Sau giọng nói kia là tiếng chuông điện thoại, nghe qua đã biết là Freen gọi đến, bởi trước đó Freen đã đích thân cài nhạc chuông riêng biệt cho số di động của cô ấy.Do dự, Becky vẫn muốn nghe giọng người kia."

Becky, em không sao chứ?"

- giọng nói gấp gáp từ Freen" Em không sao"" Được rồi, ở yên đấy, chị cho người đến đón em"" Em.."

- Becky muốn từ chối, nhưng không biết nói làm sao."

Không cho cãi, đợi mai chị trở về rồi hãy nói".Câu nói vừa xong, điện thoại truyền đến tiếng tút tút tút.

Becky vẫn không khá hơn, chỉ mới vài tháng đã giống như lời Min nói, là dựa dẫm Freen thật??.

Muốn tìm đường trở về cũng không thể.

Thật vô dụng.Bên đây, Freen lại càng tệ hơn.

Chỉ mới công tác vài hôm đã xảy ra không biết bao nhiêu rắc rối.

Becky luôn muốn tự tổn hại chính mình, cô hiểu điều đó, rất sợ sẽ mất đi em ấy.

Suy nghĩ một chút về tương lai, chẳng hạn một năm cứ như thế này mà công tác tầm 3 lần chắc cô sẽ sụt đi 10kg vì đau tim quá.++++++++++Cứ như thế mà trôi qua, Becky đều mang nét u buồn.

Lần này khác hơn, cô đều không nghe máy Freen.

Cô căn bản là sợ, sợ nghe giọng chị ấy liền khóc lên, sợ chị ấy gọi đến là để chia tay, sợ chị ấy coi cô là phép thử thật sự.Không biết qua bao lâu, Becky yên lặng nằm nhoài trên chiếc giường, cô đêm nay không có ngủ, biết Freen 9h khuya sẽ trở về, muốn đến sân bay lại thôi.

Cứ như thế, nằm yên lặng một phút, hai phút rồi một giờ, hai giờ rồi chìm đắm vào giấc ngủ kia.Lạch cạch, tiếng cửa phòng bổng chốc mở ra.

Freen tay xách vali nhẹ nhàng thả xuống, thật may mắn trước đó được dì Lee đưa chìa khóa phòng dự phòng.

Nếu không thật không biết làm sao mà vô nhà.

Đã nhiều lần muốn chuyển đến sống cùng Becky nhưng vẫn thấy khó khăn, chưa công khai, chưa thể quá mức tùy tiện như vậy.Freen đến bên giường nhìn người đang ngủ say kia.

Liền tức giận, gọi cả trăm lần đều không bắt máy, rốt cuộc cô sai ở đâu?

Là lo lắng nên hôm ấy lớn tiếng vài câu thôi.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi người có thể cho mình biết cảm nhận của các bạn sau khi đọc fic được không ạ?Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

ByeBye Nakaaa
 
Back
Top Bottom