Chương 6: Những Mảnh Ký Ức
23:39 18/09/2021- Các thiên thần khác đang muốn phá hủy một phần địa cầu của các ngươi.
Bọn họ không xấu xa, chỉ là họ muốn đức tin của các ngươi một lần nữa chỉ dành cho họ mà bỏ qua ác ma của địa giới.- Vậy người cũng sẽ giống họ sao?
Phá hủy loài người yếu đuối bọn thần?Một người đàn ông mặc áo choàng đen đứng phía sau ánh mắt thập phần hoảng loạn nhìn về phía Thiên Thần tối cao trước mặt hắn.
Ba Angel này xuống nơi đây là bạn hay thù họ vẫn không thể xác định được.- Ta không tới để phá hủy địa cầu, ta muốn bảo vệ các ngươi khỏi kế hoạch của họ.- Hãy hứa người sẽ bảo vệ loài người.- Ta sẽ ban hồng ân cho các ngươi, những kẻ trung kiên của ta, hãy chiến đấu vì loài người các ngươi.
Đức tin của các ngươi hãy giữ vững đức tin đó tới cùng, tin tưởng và bảo vệ bạn bè gia đình của mình.Cùng với đó là thứ ánh sáng ấm áp nhất mà những con người tại căn phòng đó lần đầu tiên cảm nhận được.
Thứ hồng ân như ánh mặt trời soi rọi vào tận sâu tâm hồn tối tăm, khổ sở của bọn họ.***- Alice-sama... người không cần cố gắng quá mức như vậy.Alan, thiên thần hầu cận bên cạnh Alice đỡ lấy cơ thể yếu ớt của Alice, dìu cô đi về phía chiếc ghế gỗ ngồi xuống.
Dạo gần đây Alice chảy m.áu rất nhiều lần bởi Alice ban hồng ân liên tục khiến cơ thể không kịp phục hồi.- Ta mong muốn loài người cũng có thể tự mình tìm ra thứ họ mong muốn.
Họ có quyền lựa chọn đức tin và họ không thể một ngày đột ngột bị tước đi nơi gọi là nhà do sự sợ hãi không có căn cứ của Eden.- Các ngài ấy chỉ lo lắng phong ấn Địa Giới sẽ bị mở.
Ngài cũng biết mấy năm gần đây phong ấn có dấu hiệu yếu đi mà đức tin của loài người...Annette, thiên thần hầu cận khác đứng bên cửa sổ cung kính lên tiếng.
Alice nhìn về phía bầu trời u ám bên ngoài cửa sổ, đột nhiên trái tim cô đau đớn, cô vội đưa tay lên chạm vào lồng ngực của bản thân.- Không... ngươi đã làm gì... ngươi đã làm gì với đứa bé của ta hả Kuro.Alice đột nhiên đứng bật dậy mà m.áu mũi lại một lần nữa chảy ra cô vội đưa tay lên muốn ngăn chặn m.áu mũi lại.
Alan và Annette đứng bên cạnh đều kinh ngạc và không dám hành động.
Chủ nhân của họ đang nói gì vậy?
Hơn nữa Kuro là ai?- Không... không sai cả rồi... ta tính toán sai rồi.
Kuro ngươi không thể làm vậy, Kuro đừng làm vậy, trả đứa bé cho ta, trả lại cho ta Kuro.- ALICE-sama...Alan vội hét lên vì không nhịn được khi Alice liên tục lẩm bẩm trong khi đi lại trong căn phòng.
Họ chưa từng thấy Alice hoảng loạn như vậy.
Đứa bé là ai?
Kuro lại là ai?- Ta không sao, ta vẫn ổn.
Ta cần nghỉ ngơi, hai ngươi đi ra ngoài đi.Alice ngồi xuống xua tay cho hai hầu cận ra ngoài, cô lấy khăn trên bàn lau đi m.áu mũi đã ngừng chảy.
Đúng vậy dạo gần đây cơ thể của cô đang yếu đi trông thấy.Alan và Annette lo lắng nhìn Alice sau đó chỉ còn cách rời khỏi căn phòng để Alice ở lại một mình.
Alice ngồi xuống ghế, cô ngả mình nhìn "chiếc đuôi" nhỏ vừa xuất hiện đang ngoe nguẩy cuốn lấy bàn tay đang tựa trên ghế của Alice.- Hắn đem đứa bé rời đi rồi baby, con có thể đi tìm Kuro và đem đứa bé giấu tới nơi an toàn nhất chứ?
Đứa bé là chìa khóa để mở cánh cổng tới bên kia Địa giới.Alice vừa rứt lời chiếc đuôi nhỏ dụi dụi vào lòng bàn tay cô sau đó liền lập tức biến mất.***- Ở lại đi Alan, ta xin ngươi hãy ở lại bên cạnh ta Alan, ta sai rồi, ta sai rồi...- Alice-sama...- Alan của ta, Annette yêu dấu của ta.Alice đau khổ ngồi trên đống đổ nát đang ôm lấy cơ thể của Alan và Annette.
Gương mặt của cô bị lem bẩn, đôi cánh thiên thần đã bị chém gãy một bên, cô đang không ngừng rơi nước mắt.Alan cố gắng đưa tay muốn lau đi nước mắt của Alice, hắn muốn lau đi nước mắt của chủ nhân.
Alice quá tốt đẹp với loài người, đáng lẽ từ đầu người không nên đặt niềm tin vào những con người tham lam nơi địa cầu.- Bây giờ vẫn chưa muộn, người hãy mau rời khỏi nơi này đi đến đâu cũng được chỉ cần người an toàn.
Người quá mức tốt đẹp... người quá mức tốt bụng Alice-sama... lòng tin của người... lòng tin của người bị phản bội cũng không sao chỉ cần người... còn sống.Vừa rứt lời cũng là lúc Alan chút hơi thở cuối cùng.
Alice như ch.ết lặng nhìn vào Alan, nhìn vào Annette, nước mắt cô không ngừng rơi nhưng ánh mắt cô dần trở nên lạnh ngắt và trống rỗng.- Ah... là con người đã phản bội lại ta... lũ con người bẩn thỉu tham lam các ngươi đã vấy bẩn niềm tin của ta.
Ta sẽ không tha thứ cho bất kì kẻ nào... con người tới các thiên thần... bất kể kẻ nào chống đối ta đều phải ch.ết.
Baby... tìm và gi.ết hết những kẻ phản bội ta.Alice đứng dậy, cô nhìn chằm chằm vào đống đổ nát rồi nhìn chiếc đuôi baby nhỏ của cô đang không ngừng nhân lên và tìm gi.ết những kẻ con người đang bỏ chạy.
Những kẻ phản bội lại chủ nhân đều phải ch.ết.- Alice, cùng xuống địa ngục nào Alice.- Home.Giọng nói trẻ con đột nhiên vang lên khiến Alice kinh ngạc quay lại phía sau nơi giọng nói đó vừa phát ra.
Hình ảnh đứa bé phản ánh sáng không rõ gương mặt nhưng đứa bé đó mặc áo choàng đen, một tay cầm theo chiếc đèn dầu sởn cũ, một tay đang chìa ra muốn Alice nắm lấy.- Đi nào Alice, cùng về nhà nào Alice.- Home, em còn sống, Kuro đâu rồi?
Kuro vẫn ở bên em chứ?- Alice... cùng em về nhà nào Alice.
Đi về nhà nào.Home chỉ lặp lại duy nhất một câu nói muốn đem Alice về "nhà".
Alice đột nhiên lùi lại nhìn về phía sau, đạo ánh sáng đó là các Angel đang giáng trần.- Em đã... gi.ết Kuro rồi sao Home?- Đi về nhà thôi Alice, đừng để ý những điều khác.- Không, sẽ không còn nhà để về.
Eden sẽ không chấp nhận một Angel phản bội.
Ta sẽ phá hủy thế giới này, ngay bây giờ trước khi các Angel xuống đây.Alice bỏ lại Home, bỏ lại Alan và Annette phía sau tự mình lặng lẽ bước về phía trước mà cả cơ thể đang phát ra ánh sáng chói mắt.- Alice ngươi sẽ phải hối hận, ta sẽ không để ngươi ch.ết dễ dàng như vậy.
Ta sẽ đem ngươi từ cõi vĩnh hằng trở về.
Ngươi phải trở lại mà phục sinh cho bọn ta Alice.
Địa giới đang đợi ngươi Alice.- Anh trai, tha lỗi cho em...Alice vừa rứt lời ánh sáng lóe lên và kết cục sau đó ai cũng biết mà không cần đoạn ký ức tiếp tục.***- Anh trai...- Alice, anh đánh thức em sao?Alzan nhìn em gái bé nhỏ vừa mới tỉnh giấc tiến lại xoa đầu cô bé.
Alice mỉm cười hạnh phúc ôm lấy anh trai, ánh mắt nhìn về phía ánh sáng hài hòa bên ngoài căn phòng.- Alzan, anh không cần mỗi ngày cố gắng làm việc như vậy.- Anh muốn bảo vệ Alice của chúng ta.
Bọn họ nếu còn sống sẽ tự hào biết bao khi có một Alice đáng yêu như vậy.Alzan búng nhẹ lên trán em gái.
Alice mỉm cười buông Alzan ra, ánh mắt nhìn về thứ Alzan vừa đem đến cho cô.- Đó là quà cho em sao?- Anh đang nhận trách nhiệm bảo quản thứ sinh vật nguy hiểm này.
Alice em rất thông thạo về đám sinh vật ở Địa giới phải không?
Trước trận chiến em từng tới đó rồi mà.- Là thuộc về Địa giới sao?Alice mỉm cười muốn xem kĩ hơn nhưng Alzan đã che lại chiếc hộp khỏi tầm mắt của Alice lại mỉm cười xoa đầu nói thêm vài lời qua loa với Alice sau đó cầm theo tài liệu Alice đưa cho rồi đi mất.Nhìn Alzan rời đi, Alice ngồi lại bên chiếc bàn thủy tinh, ngón tay mân mê bông hoa trên bàn, ánh mắt không còn tươi cười như phút trước.- Alzan không nên lừa dối em như vậy...
Này Nino, ngươi nói có bao nhiêu sinh vật Địa giới thoát được nhỉ?
10?
20?...
Ừm, ta sẽ giúp ngươi trở về nhà, chỉ cần đừng làm hại tới Alzan ta có thể thỏa thuận với các ngươi.Alice nhìn chiếc bóng nhỏ bé bay loạn trong căn nhà.
Nino chính là một Elf bóng đêm đã thoát khỏi Địa giới trong một lần vô tình.