tong tong tong"Này, bạn gì ơi.
Này."
Chàng trai giật bắn, nhìn sang bạn nữ bên cạnh vừa lay người mình: "Hả?"
Cô nàng chỉ lên mũi của cậu, rồi lại chỉ xuống vệt máu dưới bàn.
Cậu sờ tay lên mặt, mới nhận ra mình bị chảy máu mũi từ lúc nào.
Cậu trai ngửa người về phía sau, vừa bóp cánh mũi vừa lau máu trên mặt.
Không hề tỏ ra một chút ngạc nhiên, xử lí lại vô cùng thành thục, như thể chuyện chảy máu mũi này xảy ra thường xuyên như việc ăn cơm ba bữa một ngày."
Ừm, tôi nói nghe này."
Bạn nữ kia bắt chuyện, "Việc cậu chảy máu mũi, là do tác dụng phụ của siêu năng phải chứ?
Và cậu cũng ngồi tập trung hoàn toàn không động đậy, đến chảy máu mũi cũng không biết từ lúc ông thầy đang giải thích rồi.
Cộng thêm với câu hỏi của bạn kia, chắc cậu cũng nhận ra vấn đề rồi, chắc chắn phải có người nào đó có khả năng làm được cái đống Lịch sử Thế Giới đang ở trong căn phòng này.
Việc cậu dùng siêu năng tức là cậu có thể tìm ra người đó phải không, hoặc cũng có thể cậu chính là người đó, người sử dụng siêu năng nãy giờ ạ?
Nhưng mà dù có là trường hợp nào, vừa vào cậu đã sử dụng siêu năng quá độ đến mức xuất hiện tác dụng phụ, thì có lẽ thi chưa xong cậu đã chết vì mất máu rồi."
Cuối cùng máu cũng ngừng chảy, chàng trai quay sang: "Thôi vòng vo đi, vậy rốt cục ý cô là gì?"
"Tôi muốn hợp tác với cậu."
"Hợp tác?
Cô là ai?
Tại sao tôi phải hợp tác với cô?"
Chàng trai nhíu mày.Cô ấy giới thiệu: "Tôi là Catherine Edwige, người Pháp.
Còn về lí do cậu nên hợp tác với tôi..."
"Aa, cô làm cái quái gì vậy?"
Cậu la lên một tiếng khi Catherine cắm mạnh móng tay của cô ấy xuống cổ tay cậu đến mức bật máu.Nhưng cơn đau nhanh chóng biến mất, Catherine giơ cổ tay mình ra, một vết móng tay hiện trên cổ tay cô ấy, nhưng cũng nhanh chóng lành lại."
Cậu thấy đấy, mọi vết thương trên cơ thể tôi đều được chữa lành ngay lập tức.
Ngoài ra tôi còn có thể chuyển vết thương của người khác lên cơ thể mình rồi tự chữa lành nó.
Khi sử dụng năng lực cậu sẽ bị chảy máu mũi phải chứ, tôi có thể chuyển nó sang cho tôi, cậu cứ việc dùng năng lực thoải mái mà không cần lo về tác dụng phụ.
Đổi lại cậu làm bài và cho tôi chép.
Quá lời phải không?"
Catherine đàm phán."
Sao tôi phải tin cô?"
Cô thở dài, người này có phải thận trọng quá không vậy: "Tôi nói cho cậu điểm yếu của tôi thì sao?
Tác dụng phụ siêu năng của tôi chính là tôi phải thường xuyên tự làm mình bị thương.
Nếu không một thời gian, siêu năng sẽ yếu dần và tôi sẽ bị cơn đau hành hạ."
"Thôi được rồi, tôi biết là cô cũng không có ý xấu.
Tôi là Mitsuki Haru, Nhật Bản."
Chàng trai cuối cùng cũng thỏa hiệp, "Siêu năng của tôi là đọc suy nghĩ.
Tôi cũng đoán được trong khán phòng này có người làm được, nên từ khi ông thầy kia nói, tôi đã đọc suy nghĩ của từng người một ở đây.
Quá đông, đó là lí do tại sao tác dụng phụ lại xảy ra nhanh đến vậy."
Hai mắt Catherine sáng lên, cô mỉm cười thích thú: "Tuyệt vời, tôi biết mà, cậu biết tôi không có ý xấu vì cậu đã đọc suy nghĩ của tôi phải chứ?"
"Nói sau đi, tìm người đó trước đã."
"Ok, thoải mái đi.
Xin mời."
Haru tiếp tục sử dụng siêu năng, và lần này là Catherine chảy máu mũi, nhưng cũng được chữa nhanh chóng.
Hai người cứ thế cứ thế một lúc, cho tới khi Haru bỗng cười phá lên.Catherine không khó để đoán ra: "Tìm ra rồi nhỉ?"
"Phải."¤Axel vò đầu bứt tai.
Thật sự đấy, cái trường này bị điên rồi.
Lịch sử Thế Giới là gì, ăn được không?
Ở đây có vài trăm người, nhưng chỉ sao chép được một lúc tối đa 3 người, phải sao chép năng lực của ai thì mới được...
Axel gào thét trong lòng."
Làm sao để biết ai hữu ích trong vài trăm người ở đây?"
Cậu vô tình nói suy nghĩ thành tiếng."
Tôi biết này."
Axel giật bắn mình quay về phía sau, à, là cô gái vừa phát biểu khi nãy.
Một cô nàng tóc nâu, cười rạng rỡ nhưng trông khả nghi đách chịu được."
Tôi biết này là sao?"
Axel hỏi lại.Cô nàng kia nhún vai, thản nhiên: "Thì ý trên mặt chữ đó.
Mà cậu là Axel Ransom, người Đức, năng lực sao chép, phải không?"
"Hả?"
Axel há hốc mồm kinh ngạc, "L-Làm sao cậu lại biết?"
"Elliot không gì là không biết.
À quên, tôi là Elliot Hawthorne, từ Anh."
Cô ta có vẻ hãnh diện, "Và tôi cũng biết người cậu đang cần tìm."
"Vậy nói đi."
Elliot bĩu môi: "Không không, làm gì có gì ngon ăn thế.
Cái gì cũng có giá của nó, nhưng mà dù sao đây cũng là một trường hợp rất éo le, nên tôi lấy giá cũng rẻ thôi."
"Bao nhiêu?"
Cô nhón người lại gần chỗ cậu, Axel cũng hiểu ý ghé tai vào: "Cái gì?
Thế mà rẻ quái gì?".
Con số vừa thoát ra khỏi miệng Elliot, Axel đã nhảy dựng dậy, hét lên."
Thế là rẻ lắm rồi, cậu còn mong gì nữa.
Đây là chuyện sống còn đấy."
Axel nghiến răng, mẹ kiếp, số tiền đó bằng tiền ăn sáng cả tháng trời hồi cậu học cấp hai đấy.
Mà có tin con nhỏ đó được không nhỉ, nó lấy thông tin ở đâu?
Nhưng cũng không thể cứ ngồi không để thời gian trôi qua thế này được, hmm..."
Nè, nếu khó khăn quá..."
Axel còn đang đấu tranh tư tưởng, thì một giọng khác lại vang lên, "Tôi có thể trả giúp cậu đó."
Lần này là bạn nữ ngồi bên cạnh, Axel nhíu mày: "Trả giúp?"
Cô nàng gật đầu: "Ừm.
Xin lỗi, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của hai người.
Chuyện tiền nong với tôi thì không thành vấn đề, thế nên nếu cậu cần mua thông tin, tôi có thể giúp đỡ.
Và khi có thể làm bài, cậu cho tôi chép, thế là huề rồi."
"Cậu là..."
Elliot ngẫm nghĩ một lúc, "À phải rồi, Lee Yuna phải không nhỉ?
Đến từ Hàn?"
"Đúng rồi."
Yuna trả lời Elliot, rồi lại quay sang Axel, "Thế nào?"
"Dù sao cũng không còn cách nào khác."
Cậu đành thở dài, chấp thuận."
Ok, chốt nhé."
Elliot nói, rồi cào một vết thật mạnh vào tay mình đến mức bật máu, giơ nó ra trước mặt Yuna, "Vậy cậu uống cái này đi."
"Máu?"
"Ừ, dịch thể trên người tôi có thể chuyển hóa thành độc, đương nhiên máu cũng nằm trong số đó.
Yên tâm, tôi có thể điều chỉnh loại cũng như lượng chất độc, nó sẽ không ảnh hưởng gì tới cậu bây giờ đâu.
Nhưng sau này thì có, và chỉ có tôi mới có thuốc giải thôi.
Ờ thì, bây giờ cậu chưa thể trả tiền ngay được phải chứ, tôi không có ý gì đâu, nhưng cái này... cứ coi như là để đề phòng đi."
Elliot giải thích."
Ok thôi."
Yuna cười thành tiếng, cầm tay Elliot lên liếm chỗ máu chảy ra."
Vậy là xong rồi đó."
Elliot một lần nữa kéo hai người trước mặt lại gần, "Tôi biết hai người này khá thú vị đấy, những gì cậu cần làm là..."¤• Cả NPC và Chương 1 đều chưa đủ vote =)) Lần này mà khum đủ là khum có Chương 3 đâu nhé mọi người.• Spoil: