Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 30: Chơi đùa hạ thể của đối phương



Môi lưỡi của Thẩm Ý cuối cùng cũng rời khỏi ngực của Bùi Y Y một cách lưu luyến. Dáng vẻ hiện tại của anh hoàn toàn khác biệt với hình tượng mà anh thể hiện lúc bình thường. Bùi Y Y nhìn thấy đáy mắt của anh hơi đỏ lên, chỉ là đầu óc cô đã mơ màng ngất ngây, không thể nghĩ đến chuyện gì nữa.

“Em có biết hôm nay anh đã nhẫn nhịn bao lâu không?” Cơ thể của Thẩm Ý chậm rãi dịch xuống dưới, “Từ buổi sáng nhìn thấy sợi dây đỏ này, bên dưới anh chưa từng mềm đi hoàn toàn lúc nào.”

Đôi môi của anh để lại một chuỗi những dấu hôn ướt át, khiến Bùi Y Y vô cùng ngứa ngáy, lại có một cảm giác khác không thể giải thích được xen lẫn trong cơn ngứa.

Đột nhiên, quần cô bị lột xuống dưới, Bùi Y Y rên lên một tiếng, đưa tay che lại vùng h** h***t theo bản năng. Nhưng Thẩm Ý không cho cô che, anh gạt tay cô ra, ngón tay men theo sợi dây đỏ của q**n l*t, chậm rãi sờ vào bên trong.

“Bùi Y Y, em cố tình mặc như thế này cho anh xem đúng không?” Hàng mi của Bùi Y Y khẽ run rẩy, gật đầu.

“Thích anh như vậy cơ à?” Lại gật đầu.

“Bắt đầu thích từ lúc nào?”

Bùi Y Y không phản ứng lại nữa, có thể là lần đầu tiên gặp nhau trên xe bus, có thể là vào khoảnh khắc mập mờ trong phòng y tế, chính cô cũng không thể nói rõ được.

Thẩm Ý cũng không hỏi nữa, ngón tay lần ra sau lưng, chạm vào hõm lưng của cô. Vào lúc Bùi Y Y không kịp chuẩn bị, anh bất chợt nhấc sợi dây đỏ lên, phần vải giữa chân không to hơn sợi dây đỏ là bao, lập tức từ hai bên thịt trai kẹt vào giữa cánh hoa.

Bùi Y Y cảm thấy hơi đau, nhưng nhiều hơn là cảm giác k*ch th*ch khó lòng miêu tả.

q**n l*t chữ T dù gợi cảm nhưng thực tế mặc không thoải mái. Từ sáng đến tối, vì biên độ dao động nên lớp vải đã trượt vào giữa hai cánh hoa vô số lần. Ngay cả trong giờ học cô cũng lén lút thò tay vào quần kéo ra mấy lần, có hai lần còn bị Thẩm Ý phát hiện ra. Lúc đó, Bùi Y Y những tưởng Thẩm Ý sẽ nổi sắc tâm, dùng tay chơi đùa cô giống như lần trước, nhưng anh chỉ liếc qua một cái, không để ý nhiều.

Mà ban ngày, lớp vải kia từ từ mắc vào bên trong mà chẳng hay biết. Nhưng lúc này, Thẩm Ý cố tình làm thế, lúc cô đưa tay kéo ra, Thẩm Ý càng xấu xa hơn, càng kéo sợi dây đỏ lên trên nữa. Chỉ là trong lúc anh lôi em kéo, lớp vải đó ma sát vào hai mảnh thịt trai và hạt châu, cảm giác kỳ lạ này khiến Bùi Y Y có chút kh*** c*m, trán cô lấm tấm mồ hôi.

“Sướng à?”

Bùi Y Y không nói gì, chỉ chống hai tay lên bả vai Thẩm Ý. Vì nửa thân trên cúi xuống nên hai b** ng*c cũng rủ xuống, Thẩm Ý vừa nhìn thấy thế,

màu đỏ nơi đáy mắt càng lan rộng hơn. Anh không chơi đùa với chiếc q**n l*t chữ T nữa, đứng dậy bế thốc Bùi Y Y lên.

Đột nhiên mất trọng lực không hề làm Bùi Y Y sợ hãi, cô áp người lên vai Thẩm Ý, đôi g* b*ng đ** dán chặt vào cơ thể anh, cõi lòng tràn đầy hân hoan.

Hai người vẫn luôn làm những chuyện thân mật mập mờ, nhưng hình như chưa từng gần gũi bao giờ.

Chẳng hạn như bế cô, chẳng hạn như hôn cô.

Thẩm Ý bế Bùi Y Y đến sofa, nhưng Bùi Y Y không chịu buông tay, thậm chí cô còn đưa chân quấn lấy thắt lưng của Thẩm Ý, “Thẩm Ý, em muốn lên giường của anh.”

Đầu tiên là nằm trong lòng chàng trai mình thích, sau đó nằm lên trên giường của chàng trai mình thích, đây là những bước tiến của tình yêu.

Nhưng Thẩm Ý không hiểu mấy suy nghĩ này của con gái, anh lười phải đi thêm mấy bước nữa, thẳng tay thò vào trong bóp ngực của Bùi Y Y. Nhưng Bùi Y Y không buông ra, anh bóp mạnh khiến cô phát đau lên, sau đó lại bế cô lên, vứt lên trên giường của mình.

Bùi Y Y lăn một vòng, nằm trên chăn đệm mùa hè mềm mại, mùi hương thuộc về Thẩm Ý bao trọn lấy cô. Bùi Y Y muốn ngửi thật kỹ, nhưng Thẩm Ý đã c** q**n áo và áp người xuống.

Họ ôm nhau với cơ thể tr*n tr**, Bùi Y Y lập tức cảm nhận được cây gậy cứng rắn chọc vào đùi mình. Cô biết đó là cái gì, lần trước ở trong phòng thay đồ, cô đã từng ngắm nó rất kỹ.

Dài dài, thô to, cứng như sắt.

Nhân lúc Thẩm Ý đang l**m m*t ngực của cô, Bùi Y Y lặng lẽ lần tay xuống nơi đó.

Bên dưới Thẩm Ý vẫn mặc q**n l*t, nhưng chuyện này không gây trở ngại gì, chỉ cần thò tay vào trong ống quần rộng rãi là có thể vào trong rồi. Đầu tiên cô chạm vào thân gậy, sau đó là hai hòn bi mát lạnh.

Bùi Y Y muốn sờ một cách tỉ mỉ, nhưng Thẩm Ý đã lôi thẳng cây gậy ra, nhét vào trong tay cô.

Mũi Bùi Y Y thở ra khí nóng, cô còn chưa tuốt lên tuốt xuống như tình tiết trong tiểu thuyết 18+, đã cảm nhận được Thẩm Ý vạch lớp vải vùi trong hai cánh hoa ra, ngón tay bắt đầu chơi đùa hạt châu.

Hai người họ cùng chơi đùa hạ thể của đối phương.

Cảnh tượng này không cần nhìn cũng k*ch th*ch đến bộ não không đủ dung lượng của Bùi Y Y. Cô cảm nhận được vành tai bắt đầu nóng lên, xương cốt toàn thân mềm từ bên trong ra bên ngoài, những hơi thở nóng hổi càng trở nên gấp gáp hơn.

Chưa đầy một phút sau, Thẩm Ý nhổm người ngồi dậy, anh c** q**n lót ra, cây gậy thẳng tắp lập tức ngẩng cao đầu. Mà đôi mắt của Bùi Y Y thì giống như chiếc đèn pin cầm tay trong bóng đêm, ánh mắt bắn thẳng về vật đó mà chẳng thể rời đi được nữa.

Không biết Thẩm Ý lấy ở đâu ra một chiếc hộp, Bùi Y Y biết đó là “áo mưa”.

Nhưng anh mua từ lúc nào nhỉ? Bọn họ vừa mới ở bên nhau thôi mà. Thế là cô hỏi Thẩm Ý ngay.

“Hôm ở trong phòng thay đồ không làm được, tối về anh đi mua.” Thẩm Ý xé túi giấy bọc mỏng manh bên ngoài ra, nhìn Bùi Y Y một cái, “Bùi Y Y, anh chỉ đợi em thành niên thôi.”

Anh lấy ra một thứ hình vòng tròn, xem mặt trước mặt sau rồi đặt lên quy đ*u, vuốt xuống dưới.

“Thẩm Ý, anh... có phải lần đầu không?”

“Em đoán đi.” Thẩm Ý đã đeo bao xong, biểu cảm của anh khiến người ta không thể nhìn thấu.

Anh không hề cởi chiếc q**n l*t chữ T màu đỏ ra, chỉ dùng ngón tay kéo miếng vải đáng thương sang một bên, cầm gậy th*t đưa đến gần huy*t nhỏ của Bùi Y Y.

“Thẩm Ý.” Bùi Y Y đột nhiên ngồi dậy, tâm trí của cô đã tỉnh táo hơn một chút, cô nhìn chằm chằm vào mắt của Thẩm Ý và hỏi: “Anh, từng giết người sao?”
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 31: Anh bắn rồi à?



Bùi Y Y vừa mới nói xong thì Thẩm Ý đã cười rộ lên.

Nụ cười của anh không sâu, chóng vánh và lạnh nhạt, đôi mắt ánh lên sự giễu cợt và xem thường. Nhưng lúc này, anh bất chợt trở nên tàn ác, giống như dấu hiệu trước khi giết người, vẻ mặt lạnh tanh đẩy mạnh Bùi Y Y xuống giường, rồi nhấc đôi chân thon thả của cô vắt lên thắt lưng của mình. “Không giết thì làm sao, giết rồi thì làm sao?” Anh cầm thằng nhỏ của mình, c*m v** h** h***t của cô, “Em cho là em có thể từ dưới thân anh chạy thoát à?”

Cơ thể như bị một chiếc rìu chẻ làm hai nửa, Bùi Y Y đau đến thét lên, ngay tức khắc cũng quên luôn chuyện anh có giết người hay không. Hai tay cô quờ quạng lung tung trong không khí, khi chạm vào cánh tay của Thẩm Ý, cô thử bấu vào cánh tay anh như bắt được một cây bèo trôi, nhằm dùng sức lực của mình để anh nhẹ nhàng hơn một chút.

Nhưng Thẩm Ý không nghe, dường như anh đang trừng phạt cô vì cô đã hỏi chuyện không nên hỏi. Đoạn trước của quy đ*u cứng rắn chọc vào, nong rộng lỗ huy*t vốn chỉ to bằng đầu ngón tay út.

“Đau...” Bùi Y Y nghiến răng la lên.

Cảnh phá trinh mà cô đọc ở trong những bộ tiểu thuyết 18+, cô gái chưa làm chuyện người lớn bị cây gậy thô to tiến vào, cơ thể bị tách ra một cách miễn cưỡng, đợi đến khi gậy th*t thô to vào đến lút cán rồi lại rút ra, máu xử nữ sẽ dính vào thân gậy cùng trào ra bên ngoài. Đợi đến khi động tác đưa đẩy được lặp lại mấy lần, cơ thể của cô gái sẽ thích ứng, kh*** c*m ập đến trước và cảm giác c*c kh*** sẽ xuất hiện ngay sau đó, cô gái đã hoàn toàn biến thành phụ nữ.

Bùi Y Y đã đến bước cơ thể bị xé rách, dựa theo các bước thì cô chỉ cần đợi Thẩm Ý vào đến tận cùng thôi.

Nhưng quy đ*u đã chọc vào vách th*t mềm mại trong miệng huy*t một hồi lâu, Bùi Y Y còn chưa đợi được Thẩm Ý vào hết thì cô đã đau lắm rồi, nơi miệng huy*t đau đớn như bị xé rách vậy.

Bùi Y Y đau, Thẩm Ý cũng không dễ chịu. Mặc dù bên trong Bùi Y Y toàn là nước, anh cũng đã đeo chiếc bao được bôi trơn, nhưng quy đ*u gặp trở ngại, hoàn toàn không thể tiến vào. Chỉ hơi ra sức một chút, Bùi Y Y đã kêu toáng lên như sắp chết đến nơi. Đầu nấm của anh bị siết chặt, loáng thoáng cảm nhận được cơn đau.

“Em thả lỏng chút đi.”

Bùi Y Y cũng muốn thả lỏng, nhưng cơn đau bản năng đã khiến toàn thân co thắt lại, cô hoàn toàn không thể điều khiển được.

Hai ngón tay của Thẩm Ý tách hai mảnh thịt trai ra, cúi xuống nhìn thấy quy đ*u đã tiến vào được một đoạn trước.

Anh vừa mới rút quy đ*u ra, tiếng kêu thảm thiết của Bùi Y Y cũng dịu lại, cô tỏ vẻ đau đớn chống người dậy nhìn rồi hỏi anh: “Anh bắn rồi à?”

Bắn cái rắm, anh còn chưa vào trong đây này. “Nâng cao mông lên chút.”

Thẩm Ý cầm gối nhét vào dưới mông Bùi Y Y, sau đó lại vào tư thế. Lần này Bùi Y Y cũng rất biết điều, chủ động quặp đôi chân trắng nõn thon thả lên thắt lưng của anh giống như lúc nãy.

“Thả lỏng chút, vào rồi sẽ không đau nữa đâu.”

Anh cầm thằng nhỏ, nghe thấy Bùi Y Y thở dài thườn thượt, “Thẩm Ý, cách nói năng của anh y như một tên khốn ấy...”

“Em đừng nói nữa.”

“Ồ.” Rõ ràng Bùi Y Y đã nhận lời, thế mà lại nói tiếp: “Vậy em có thể kêu không?”

“Lúc anh chuyển động thì em hãy kêu.”

Có lẽ h** h***t vừa bị chọc vào nong ra, miệng huy*t vốn có màu hồng nhạt non mềm trở nên xung huyết, càng đỏ hơn.

Thẩm Ý rất hưng phấn, ngón tay day nhấn nh** h**, nghe thấy những tiếng nỉ non sung sướng của Bùi Y Y, anh mới ưỡn hông lên cắm thằng nhỏ vào

miệng huy*t.

Lần này dễ dàng hơn vừa này khá nhiều, nửa đoạn quy đ*u của anh c*m v** bên trong, thấy Bùi Y Y nhíu mày lại. Khi anh đang định tiếp tục c*m v** thêm, vách th*t trong mật huy*t như cái miệng nhỏ, m*t chặt lấy đầu nấm, dù thế nào cũng không thể c*m v** trong.

Bùi Y Y lại bắt đầu kêu la thảm thiết, cô vừa kêu thì bên dưới càng siết chặt hơn. Thẩm Ý bị kẹp phát đau, thở hắt ra một hơi, định bỏ mặc tất cả cắm mạnh vào bên trong. Nhưng nhìn thấy Bùi Y Y đã khóc sướt mướt, anh lại có phần không nỡ. Sau khi đưa đẩy mấy cái nhè nhẹ để có được chút kh*** c*m, anh lại rút ra bên ngoài.

“Thẩm Ý, em đau quá.” Bùi Y Y vốn đã có đôi mắt hạnh to tròn, lúc này trong mắt ầng ậc nước, càng có vẻ đáng thương động lòng người hơn.

Thẩm Ý nhìn chăm chú một hồi, cũng không biết là bị tiếng “Thẩm Ý” ngọt lịm kia k*ch th*ch, hay là đôi mắt lấp lánh kia đã hấp dẫn anh, trái tim anh đã bị hạ gục, ma quỷ xui khiến thế nào lại ghé người xuống, khẽ cọ chóp mũi vào chóp mũi xinh xắn của Bùi Y Y. Anh thật sự không thể cầm lòng được nữa, cúi xuống thấp hơn, khẽ hôn vào bờ môi của Bùi Y Y.

Thẩm Ý có thể cảm nhận được sự cứng ngắc của Bùi Y Y, anh cảm thấy dễ chịu. Khi anh đang định làm nụ hôn sâu hơn, Bùi Y Y bỗng dùng cả tay lẫn chân quấn chặt lấy người anh, sau đó hé miệng ngậm lấy cánh môi của anh, ra sức m*t mát như nữ quỷ hút tinh khí của con người.

Thẩm Ý cạn lời, đẩy cô ra, “Em nghĩ em đang hút mì đấy à?”

Hai tai của Bùi Y Y nóng bừng lên, cô không ngờ Thẩm Ý lại hôn cô vào lúc này. Cô vừa kinh ngạc vừa hưng phấn, bên dưới ch** n**c ào ạt.

“Nhắm mắt lại.”

Bùi Y Y làm theo, vừa nhắm mắt lại liền cảm nhận được Thẩm Ý lại hôn cô.

Cánh môi của anh mềm mại thơm ngát, không biết vì sao đầu lưỡi linh hoạt vừa mới chạm vào thôi đã c**n l** đ** l*** của cô quấn quýt cùng anh.

Bùi Y Y cũng học theo cách của anh, chậm rãi nhẹ nhàng l**m m*t môi lưỡi của anh.

Cô rất thích cảm giác này, khác với cảm giác k*ch th*ch và kh*** c*m khi nh* h** được m*t mát, nụ hôn như một cách để bày tỏ và trao đổi tình cảm giữa hai người.

Cô thích hôn Thẩm Ý nhưng càng thích Thẩm Ý hơn.
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 32: Thẩm Ý đang làm t.ình bằng miệng cho cô (H)



Đôi môi của Thẩm Ý rê dần xuống dưới, men theo làn da mịn màng lướt xuống bụng dưới của Bùi Y Y.

Vòng eo của cô bằng phẳng, nhưng bên trên lại có chút thịt, mềm mềm, sờ vào đó rất sướng tay.

Thẩm Ý hôn vào rốn của Bùi Y Y, hôn vào khu rừng nhỏ của Bùi Y Y, cuối cùng hôn vào bông hoa ướt át lóng lánh ánh nước.

Cơ thể của Bùi Y Y vốn đang căng thẳng, khi Thẩm Ý hôn vào nơi tuyệt mật của cô, người cô lại mềm đi trông thấy, tựa như miếng bông, tựa như một làn nước, chẳng có chút sức lực nào, ngay cả việc khép chân cũng không tài nào làm được vì cảm giác kỳ lạ ấy.

Thẩm Ý đang làm, làm t.ình bằng miệng cho cô.

Cảm giác bất ngờ và mừng rỡ lớn lao đập thẳng vào trái tim cô, cô có thể cảm nhận rõ ràng cánh môi và đầu lướt ướt át kia, từ trên gò đất cao vừa hôn vừa l**m xuống huy*t nhỏ từng chút một. Cô không biết dòng nước chảy ra từ trong cơ thể mình có sạch hay không, nhưng Thẩm Ý lại nuốt hết vào trong miệng.

“Ưm...”

Khi đầu lưỡi len vào cánh hoa l**m lên hạt châu, Bùi Y Y nhắm nghiền mắt lại, thắt lưng của cô không tự chủ được muốn ưỡn lên trên, nhưng Thẩm Ý lại duỗi hai tay đè hông cô lại. Lòng bàn tay của anh v**t v* bờ eo thon nhỏ của cô, rồi lại lướt xuống mân mê gò đất được khu rừng bao phủ.

Dòng điện li ti giống như những sợi dây leo điên cuồng sinh sôi, lan ra bốn phương tám hướng. Bùi Y Y sung sướng đến mức mũi chân duỗi căng ra, cổ họng cô ngân lên những âm thanh mập mờ, hoàn toàn không giống giọng nói của cô lúc bình thường. Cô cảm nhận sự k*ch th*ch một cách sâu sắc, thắt lưng chuyển động lên xuống nhẹ nhàng, để đầu lưỡi của Thẩm Ý lướt lên lướt xuống chà xát vào hạt châu của cô.

Sướng.

Thật sự quá mức sung sướng.

Đầu óc dần dần trở nên trống rỗng, bên trong là từng vùng trắng lóa. Bùi Y Y như được ngâm trong dòng suối nóng, toàn thân thả lỏng khoan khoái.

Nhưng khi cô đang ra sức tận hưởng cảm giác đê mê xa lạ này, bên dưới lại truyền ra cảm giác xé rách đầy bất ngờ.

Bùi Y Y chợt mở bừng mắt ra, còn chưa nhìn ra có chuyện gì xảy ra, cô đã cảm nhận được một cây gậy cứng ngắc đâm vào trong cơ thể cô. Cô muộn màng nhận ra Thẩm Ý đã c*m v** bên trong, “ưm ư ~” mấy tiếng, nhìn thấy Thẩm Ý đưa đẩy thắt lưng.

Nhất định anh đã c*m v** nơi sâu nhất rồi, Bùi Y Y cảm nhận được cơ thể mình căng đầy, có cảm giác thoải mái xa lạ nhưng vẫn đau.

Ngoài miệng huy*t như bị rách toạc, bên trong h** h***t c*ng tr**ng đến phát đau.

Anh vừa rút ra một chút, Bùi Y Y nhẫn nhịn cảm giác khó chịu nhổm người dậy nhìn, quả nhiên nhìn thấy trên mặt bao dính đầy vết máu đỏ tươi.

Xem ra những gì được viết trong tiểu thuyết đều không sai, đúng với trình tự rồi.

“Đau không?” Thẩm Ý khó khăn c*m v** rút ra mấy cái, hỏi cô.

“Hơi hơi...” Bùi Y Y cũng không rõ lắm, dù sao bên dưới nhất định không dễ chịu, cũng không có cảm giác nào khác, cô không hề cảm nhận được sự

sung sướng tột độ như khi được làm bằng miệng và kh*** c*m khi được bàn tay ve vuốt.

Thẩm Ý thấy vẻ mặt của cô khoan khoái đi nhiều, anh duỗi tay ra, kéo đứt q**n l*t chữ T.

Bùi Y Y kêu “á” một tiếng, thấy Thẩm Ý mang chiếc quần lọt khe bị xé hỏng bao lấy b** ng*c hơi rung lắc của cô, ra sức bóp chặt.

Dần dần, cũng không biết nơi nào bắt đầu có chút cảm giác, dường như huy*t nhỏ không còn đau nữa. có lẽ Thẩm Ý cũng cảm nhận được, sức lực đưa đẩy cũng lớn hơn. Bùi Y Y bị anh va chạm, cơ thể bị đẩy lên trên, phát ra tiếng nức nở khe khẽ. Khoảng chừng hơn chục cái sau, trong vách huy*t của cô bắt đầu sinh ra cảm giác ngứa ngáy. Khi Thẩm Ý đâm vào một lần nữa, cảm giác tê ngứa đó được nhân lên gấp bội, từ đó sinh ra kh*** c*m.

Bùi Y Y không thể nhịn được mà ngâm nga, những âm thanh nỉ non bị va chạm nát tan càng k*ch th*ch lỗ tai hơn. Vẻ mặt của Thẩm Ý càng trầm xuống vì hưng phấn và d*c v*ng. Lòng bàn tay của anh cũng bắt đầu sinh nhiệt, dùng chiếc q**n l*t nát bươm chà xát b** ng*c, nhẹ nhàng véo vào nh* h** của Bùi Y Y.

Nụ hoa của cô đã săn lại, mới vừa rồi cô vẫn còn nghĩ đợi đến khi làm, cô nhất định sẽ v**t v* và hôn lồng ngực nở nang của Thẩm Ý một cách kỹ càng. Nhưng khi cuộc ân ái bắt đầu, cô hoàn toàn không thể phân tâm đi làm những chuyện đó. kh*** c*m ở khắp người ngày càng mãnh liệt. Cô bị Thẩm Ý làm đến mức sống lưng tê liệt, chỗ nào cũng ngứa, càng cắm càng ngứa, nhưng cơn ngứa ngáy này lại cực kỳ sung sướng.

“Thẩm Ý... Thẩm Ý...” Bùi Y Y liên tục gọi tên anh, âm thanh biến điệu xen lẫn tiếng r*n r*. Cô càng gọi côn th*t của Thẩm Ý càng cứng hơn, len lỏi trong vách th*t mềm mại của mật huy*t, gia tăng tốc độ ma sát.

Khi không thể nhẫn nhịn được nữa, Thẩm Ý cũng không muốn nhịn, siết chặt chiếc q**n l*t chữ T trong tay, nằm rạp trên người cô, hôn cô, điên cuồng r*t r* c*m v**.

Bùi Y Y liên tục rên “ư hư ~”, sướng đến cực độ.

Ngay sau đó, Thẩm Ý đang ngậm lấy đầu lưỡi của cô chợt phát ra tiếng rên trầm thấp, tựa như một con mãnh thú ẩn nấp trong bóng đêm, sau đó anh

c*m v** một cái thật mạnh, tiếp đó là cơ thể run rẩy. Khoảng mấy giây sau, anh thả lưỡi của Bùi Y Y ra, vùi đầu vào trong hõm vai cô, thở hổn hển.

Bùi Y Y đợi giây lát rồi khẽ cúi xuống kề sát vào tai anh nói: “Anh làm tiếp đi.”

Thẩm Ý bất động, cũng không để ý đến cô. Chừng nửa phút sau, anh hít thở bình thường trở lại, bèn chống người dậy, rút côn th*t ra khỏi cơ thể Bùi Y Y.

Bùi Y Y cũng vội vã cúi xuống nhìn, thấy chiếc bao kia thoáng lay động, chỗ trống trên đỉnh đầu có một đống dịch thể màu trắng ngà.

Đó là tinh d*ch, cô biết.

Thẩm Ý gỡ bao ra ném vào trong sọt rác, nhìn dáng vẻ của anh có lẽ không định làm lần nữa.

Bùi Y Y hiểu ra, lập tức tỏ vẻ rầu rĩ và buồn bã.

Hóa ra Thẩm Ý đã bắn rồi, nhưng quá trình cắm rút cũng chỉ mới có ba bốn phút thôi nhỉ, nhiều nhất cũng chỉ có năm phút, sao mới có năm phút mà Thẩm Ý đã bắn rồi?

Trong tiểu thuyết rõ ràng không viết như thế này, những tác giả đó đều viết nam chính một đêm có thể làm 7 lần, một lần ít nhất phải 1 tiếng. Nữ chính bị làm l*n đ*nh hết lần này đến lần khác, còn có người bị làm đến mức hôn mê, tỉnh dậy phát hiện ra nam chính vẫn còn đang làm. Hai người làm xong, ngày hôm sau nữ chính còn không thể xuống giường nổi, mệt mỏi đến độ ngủ li bì cả ngày trời mới dậy.

Nhưng sao Thẩm Ý chỉ có năm phút, còn cô cũng không thấy mệt một chút nào.

Bùi Y Y nghiêng đầu, buồn bã nhìn ra ngoài cửa sổ.
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 33: Em thích anh lắm



Bùi Y Y muốn ăn một nồi thịt kho bằng nồi đất, cay thật là cay, như vậy cô có thể viện cớ là cay quá ch** n**c mắt, thực hiện màn thương cảm kéo dài năm phút cho lần đầu của mình.

Nhưng khi nồi thịt kho thơm phưng phức được bưng ra thật, Bùi Y Y hoàn toàn không thể rơi nổi một giọt nước mắt nào, cô ăn ngấu nghiến như một con ma đói.

Thẩm Ý rót cho cô một cốc sữa đậu nành ướp lạnh, Bùi Y Y bị cay đến hà hơi, uống một ngụm lại cười tít mắt, “Thẩm Ý, em thích anh lắm.”

Thẩm Ý ngồi đối diện cô có vẻ mặt vi diệu, anh cũng uống một ngụm sữa đậu nành ướp lạnh. Lúc anh uống, trái táo chuyển động lên xuống, thế là Bùi Y Y híp mắt lại nhìn anh. Thẩm Ý thấy thế, cầm cốc sữa đậu nành che mất trái táo của mình, chắn ngang tầm mắt của Bùi Y Y.

Bùi Y Y bĩu môi, lại uống ngụm sữa nữa, bàn chân ở dưới bàn nhẹ nhàng chạm vào chân Thẩm Ý.

Trời đã muộn lắm rồi, hai người đi dưới ánh đèn đường, Bùi Y Y giẫm lên một phiến lá, lập tức nhảy sang bên cạnh Thẩm Ý, “Vậy lúc nào rảnh em cũng có thể tìm anh sao?” Nếu cô chỉ tìm anh nói dăm ba câu, chắc là không làm phiền anh học bài đâu nhỉ.

Vừa mới ăn xong, hai người trao đổi số điện thoại. Bùi Y Y nhanh tay, lập tức dùng điện thoại của Thẩm Ý thêm Wechat của cô.

Thẩm Ý nói nếu có chỗ nào khó chịu thì gọi điện thoại cho anh, nhưng Bùi Y Y nghĩ dù dễ chịu hay không dễ chịu cô cũng sẽ gọi điện cho anh.

“Thế còn phải xem anh có thời gian không đã.”

Bùi Y Y nghe thấy thế thì tỏ ra vui vẻ, “Thế em gửi tin nhắn cho anh, anh có thời gian thì nhắn lại cho em nhé.” Cô vừa nói vừa lặng lẽ ôm lấy cánh tay của Thẩm Ý, cũng quên béng chuyện Thẩm Ý chỉ kéo dài có năm phút. Trong lòng trong mắt cô, đều là khuôn mặt đẹp trai khi anh hơi ngẩng đầu lên.

Đưa Bùi Y Y đến trước cổng khu chung cư, Thẩm Ý cũng không tiện đi vào thêm nữa. Anh lại dặn dò cô: “Nếu cơ thể, hoặc bên dưới không thoải mái, nhất định phải nói cho anh ngay đầu tiên nhé.”

Bùi Y Y gật đầu, kéo vạt áo của anh không buông, Thẩm Ý nhướng mày hỏi: “Có gì muốn nói với anh à?”

“Thẩm Ý.” Bùi Y Y mím môi, ngập ngừng giây lát rồi nói: “Sao anh không quấn quýt em?”

“Quấn quýt?”

“Thì là, là người ta làm xong chuyện ấy, chẳng phải đều ôm ấp quấn quýt một lúc sao.”

Lúc họ vừa mới làm xong, Thẩm Ý bảo cô đi tắm trước, sau đó anh cũng vào dội qua người, ngay cả mấy lời mùi mẫn cũng chẳng nói được câu nào.

“Hay cái em nói là v**t v* an ủi?”

Mắt Bùi Y Y vụt sáng, “Đúng, anh cũng chẳng v**t v* an ủi em.”

“Lần sau.” Thẩm Ý xoay người rồi ngoảnh lại vẫy tay với cô, “Sinh nhật vui vẻ, mai gặp lại.”

Bùi Y Y nhìn theo cho đến khi Thẩm Ý đi khuất, mới xoay người đi vào khu chung cư.

Cô cảm thấy hôm nay mình rất vui, nhưng cũng không quá vui vẻ.

Lúc về nhà còn chưa đến 9 giờ, quan trọng là Bùi Thông vẫn chưa về nhà. Dĩ nhiên Chu Thu Vũ không nói câu gì, Bùi Phú Niên nhìn thấy cô thì tỏ ra vui vẻ, hỏi: “Y Y, hôm nay chơi với các bạn vui không con? Ăn được món ngon gì nào?”

“Vui lắm ạ, ăn thịt kho nồi đất ạ.”

“Thịt kho nồi đất? Sao sinh nhật lại ăn món này?”

“... Chúng con đều thích ăn.” Bùi Y Y sợ buột miệng nói ra cái gì, bèn đi vào phòng, “Bố, con đi tắm đây.”

Cô và Thẩm Ý làm xong đã tắm qua một lần, nhưng về nhà sao có thể không tắm được? Để lộ sơ hở thì gay.

Về phòng lấy quần áo và đồ lót, vội vàng vọt vào phòng tắm.

Thực ra Bùi Y Y có chút không nỡ đi tắm, lúc trước cô đã dùng sữa tắm của Thẩm Ý, là mùi chanh nhàn nhạt, giống hệt mùi hương trên người và trên giường của anh.

Bùi Y Y c** q**n áo dội sơ qua một lượt, sau đó cầm chiếc q**n l*t sạch nhúng vào nước, giả vờ vừa giặt xong, mang ra ban công phơi.

Chiếc q**n l*t chữ T đã bị Thẩm Ý xé mất, cô để bên dưới tồng ngồng về nhà, có chút khó chịu kỳ dị.

Cuối cùng cũng lên giường, Bùi Y Y mới có thời gian đi lướt vòng bạn bè của Thẩm Ý. Cô ôm ấp sự mong chờ ấn vào xem, nhưng bên trong ngoại trừ một bài chia sẻ bài hát Tiếng Anh ra thì chẳng còn gì khác.

Bùi Y Y nhấn mở bài hát Tiếng Anh kia, xem tên bài hát. Past Lives.

Theo Bùi Thông học một thời gian, cô đã biết hai từ đơn này, nhưng ghép lại thì không hiểu nghĩa là gì. Cô copy tên bài hát, đi tìm kiếm, nhận được kết quả là: Kiếp trước đời này.

Bùi Y Y nghe bài hát, nhìn chằm chằm vào bốn con chữ kia, chìm trong suy tư.

Hồi lâu sau, cô ngơ ngác thoát khỏi trang tìm kiếm, nghiền ngẫm xem bốn từ này có ý nghĩa gì? Thẩm Ý đang cảm thán? Muốn xuyên về kiếp trước sao?

Bực ghê, nghe không hiểu lời bài hát Tiếng Anh thì đã đành, sao lúc phiên dịch ra tiếng Trung cô cũng không thể lý giải thế nhỉ.

Haiz, bình thường cô cũng chẳng nghiền ngẫm những tiểu thuyết xuyên không.

Còn đang mải băn khoăn, Trâu Diễn gửi tin nhắn cho cô, hỏi cô đã về nhà chưa. Bùi Y Y vội vàng trả lời là mình đã về. Cô vốn định sắp xếp lại từ ngữ để kể lại ngắn gọn cho Trâu Diễn, ai ngờ còn chưa gõ chữ được một nửa, Trâu Diễn đã gõ cửa đi vào phòng cô rồi.

Cô ấy bò lên giường Bùi Y Y, “Tớ vừa mở cửa ra đã nhìn thấy anh cậu đang mở cửa, tớ liền vào theo cậu ấy.” Trâu Diễn sán lại gần cô hỏi: “Y Y, bên dưới của cậu đau không?”

Bùi Y Y hạ thấp giọng nói: “Chỉ có... chỗ miệng huy*t đau, Trâu Diễn, vì sao tớ không có cảm giác bị xe nghiền qua người giống như trong tiểu thuyết vậy?”

Trâu Diễn là người có kinh nghiệm, nghe thấy thế bèn hỏi: “Các cậu đã làm bao lâu?”

Bùi Y Y bỏ qua quá trình, hai ba câu nói thuật lại kết quả, không ngờ Trâu Diễn lại kinh ngạc đến mức suýt rớt cằm, “Năm phút? Thẩm Ý chỉ có thể làm được năm phút?? Kể cả màn dạo đầu sao? Ôi trời ơi, lẽ nào Thẩm Ý là người xuất tinh sớm thật?”
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 34: Ngủ với anh ta thêm lần nữa



Bùi Y Y mấp máy môi mấy lần, giải thích bằng giọng điệu không mấy cương quyết: “Làm gì có, chỗ... chỗ đó của anh ấy rất cứng rất to, hơn nữa chưa bao gồm cả màn dạo đầu đâu.”

Mặc dù cô buồn lòng về chuyện này, nhưng chỉ cô mới có thể suy nghĩ lung tung, cô không muốn người ta suy đoán bừa bãi hoặc cười nhạo Thẩm Ý. Nhưng Trâu Diễn là cô bạn thân nhất của cô, giữa bọn họ không có bất cứ sự giấu giếm nào, cho nên Bùi Y Y chỉ có thể lựa chọn giải thích thay Thẩm Ý.

Nhưng Trâu Diễn vẫn tỏ ra kinh ngạc, “Nhưng cũng ngắn quá mà, lấy bạn trai tớ làm ví dụ đi, lần nào cậu ấy ít nhất cũng phải 20 phút, nhưng tất nhiên không bao gồm cả màn dạo đầu, chỉ có làm không thôi đấy.”

“... Thì, có thể là anh ấy quá căng thẳng.”

Trâu Diễn nghĩ ngợi rồi gật đầu, “Ừm, cũng không phải là không có khả năng này. Nếu không phải người xuất tinh sớm, có thể là lần đầu làm t.ình

cùng cậu, trong lòng quá căng thẳng; cũng có thể lâu quá không làm nên rất mẫn cảm, hoặc cũng có thể là trai tân. Nhưng một người xấu như Thẩm Ý, tuyệt đối không thể nào là trai tân được. Anh ta cũng đã giết người rồi, ch*ch mấy người đã là gì?”

Bùi Y Y không đồng ý, không tin vào chuyện này, nhưng cũng không biết phản bác lại như thế nào.

Cô đã từng hỏi rốt cuộc Thẩm Ý có giết người hay không, nhưng Thẩm Ý không hề đưa ra câu trả lời thẳng thắn. Chỉ là trong thời gian tiếp xúc với nhau vào dạo gần đây, Thẩm Ý có vẻ không giống tội phạm giết người.

Trâu Diễn chọc vào mặt Bùi Y Y, “Cậu bị ngáo rồi đấy à? Đẹp trai thì chính là người tốt ư? Được rồi Bùi Y Y, nếu cậu không cam tâm thì ngủ với anh ta thêm lần nữa, xác định anh ta thuộc vào kiểu nào. Nếu anh ta không có khả năng trong phương diện này thì cậu nhanh chóng đá anh ta đi. Nếu cậu không nỡ thì cứ coi như bạn giường. Đợi sau này lên đại học, cậu nhìn thấy các kiểu trai đẹp, cậu cũng sẽ không còn thích Thẩm Ý nữa.”

Trâu Diễn nói nói nhiều như vậy, nhưng Bùi Y Y chỉ nhớ mỗi một câu “Thế thì ngủ với anh ta thêm lần nữa”. Cô hiểu ý gật đầu, cảm thấy Trâu Diễn nói rất đúng.

Tối đó Bùi Y Y đã suy nghĩ rất nhiều, dù chỉ ngủ được mấy tiếng nhưng sáng hôm sau cô vẫn dậy sớm như thường lệ. Cô mặc quần áo xong, sau đó giả vờ giả vịt học mấy từ đơn. Trong thời gian giả bộ vào nhà vệ sinh, cô đã thay sang chiếc q**n l*t ren đen kia.

Lúc ăn cơm sáng, Bùi Phú Niên khen ngợi: “Y Y dạo này càng ngày càng chăm chỉ đấy nhỉ.”

Có lẽ cũng nghe thấy Bùi Y Y dậy sớm học từ vựng, sắc mặt của Chu Thu Vũ cũng dễ coi hơn chút đỉnh, dặn dò: “Học hành phải nắm vững kiến thức, nhưng cũng phải bổ sung dinh dưỡng cho cơ thể, về sau bớt ăn mấy đồ ăn vớ vẩn bên ngoài thôi, muốn ăn gì để mẹ nấu cho con.”

Bùi Y Y rót sữa cho mọi người, nghe thấy thế bèn nói: “Mẹ ơi, chiều nay sau khi tan học con muốn làm bài tập với bạn cùng bàn của con rồi mới về nhà.”

“Chẳng phải mẹ bảo anh còn kèm con làm bài tập rồi sao?”

Từ tối qua Bùi Y Y đã nghĩ được cái cớ: “Ngày nào anh ấy cũng làm bài tập khác con, anh ấy dạy con xong còn phải làm bài tập của mình. Con sợ làm trễ nải thời gian của anh con. Bạn cùng bàn của con là do thi tháng không tốt nên bị đẩy ra khỏi lớp chọn.”

“Lớp chọn?” Giọng điệu của Chu Thu Vũ ôn hòa, quay sang hỏi Bùi Thông: “Thông Thông, lần này lớp chọn còn có học sinh xuống lớp đại trà học sao?”

Bùi Thông gật đầu, “Có ạ, lớp của Y Y còn có bạn thi được vào lớp của con đấy.”

“Ôi, thế thì đều là mầm non tốt.” Bùi Phú Niên là người đầu tiên đồng ý, “Vậy con chơi với bạn ấy cho tử tế, trước đây có thể vào lớp chọn chứng tỏ người ta cũng có thực lực đó.”

Chu Thu Vũ không nghĩ nhiều, chỉ cần Bùi Y Y có thể chăm chỉ học hành, bà sẽ không có vấn đề gì, “Không được về quá muộn, làm xong phải về nhà ngay đấy.”

Ăn xong bữa sáng, Bùi Y Y đi tìm Trâu Diễn, đúng lúc Bùi Thông cũng vào thang máy, ba người đi cùng nhau. Sau khi đi đến cổng trường, Trâu Diễn nói muốn uống trà sữa, Bùi Y Y đang định đi cùng cô ấy thì bất chợt nhìn thấy Thẩm Lộ đi đến. Cô ngoảnh lại nhìn Bùi Thông còn chưa đi xa, kiễng chân lên gào to về phía Thẩm Lộ: “Thẩm Lộ, chào buổi sáng nha!”

Kỳ thực hai người không được tính là thân thiết, nhưng con người Bùi Y Y ấy mà, mặc kệ bạn có thân hay không thân, tiến lên kéo tay người ta lại, “Thẩm Lộ, tớ mời cậu uống trà sữa nhé.”

“Hay là để tớ mời đi.”

Mấy người nghe thấy câu này, quay sang nhìn Bùi Thông đã đi rồi lại quay trở lại.

Thẩm Lộ liếc mắt nhìn Bùi Thông một cái, vừa vặn nhìn thẳng vào mắt cậu, còn chưa kịp nói gì thì mặt đã đỏ ửng lên rồi.

“Bốn cốc trà sữa kem tươi bốn mùa.” Bùi Thông lấy tiền ra.

Bùi Y Y đứng bên cạnh, hỏi Thẩm Lộ: “Cậu học ở lớp chọn có tốt không? Giáo viên có phân biệt đối xử không?”

Nói đến chuyện này, Thẩm Lộ có vẻ vui hơn, “Thầy cô giáo rất tốt, nhưng cũng rất nghiêm khắc. Ở bên lớp đó tiến độ học tập rất nhanh, tớ có phần chưa thích ứng được, có điều may mà có...” Cô ấy nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ ửng lên, lén liếc qua người Bùi Thông một cái.

Giáo viên giảng cả một tiết mà Bùi Y Y cũng không hiểu, nhưng chỉ một ánh mắt của Thẩm Lộ, cô lại hiểu ngay, bèn thuận theo lời Thẩm Lộ nói: “Không sao, cậu có vấn đề gì có thể tìm anh trai tớ, anh trai tớ học cực giỏi luôn, lại còn hay thích giúp đỡ người khác nữa chứ.”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Thông đã xách trà sữa qua chỗ này, cậu đưa cốc đầu tiên cho Thẩm Lộ, “Nếu cậu có chỗ nào không hiểu, cứ hỏi tớ bất cứ lúc nào.”

Thẩm Lộ không nói gì, đỏ mặt nhận lấy trà sữa. Có lẽ cô ấy không chú ý, lúc đưa tay ra lấy vừa hay chạm vào ngón tay của Bùi Thông. Cô ấy tỏ ra vô cùng xấu hổ, cả người run lên, ngay cả trà sữa cũng không lấy nữa, đột nhiên xoay người chạy mất tiêu.

Bùi Thông vội vàng nhét hai cốc trà sữa còn lại cho Bùi Y Y, chạy chầm chậm đuổi theo.

Khi Bùi Y Y đến lớp, Thẩm Ý vẫn chưa đến. Cô lấy khăn giấy lau sạch bàn của mình. Vừa mới ngồi xuống ghế, đúng lúc nhìn thấy Thẩm Ý đi vào từ cửa sau.

Trong tay anh cầm cốc trà chanh, chủ động chào Bùi Y Y: “Chào buổi sáng.”

Bùi Y Y lí nhí chào lại một câu “Chào buổi sáng”, sau đó ghé lại gần anh một chút, “Thẩm Ý, em muốn uống nước chanh của anh.

Thẩm Ý bỏ balo xuống, liếc sang bàn cô một cái, “Chẳng phải em có trà sữa rồi sao?”

“Vậy em với anh đổi cho nhau.”

Thẩm Ý lại nhìn cô, “Em muốn nói gì?”

Bùi Y Y mím môi, rề rà nói: “Bạn trai bạn gái người ta đều đổi đồ uống cho nhau mà.”

“Bạn trai bạn gái? Chuyện từ khi nào thế?” Thẩm Ý nhướng mày lên.

Bùi Y Y tức lên, “Lần đầu tiên lúc ở trong phòng thay đồ, sao anh lại không nhớ ngày đầu tiên chúng ta ở bên nhau thế!”

Thẩm Ý không thể hiểu nổi mạch suy nghĩ của cô, thấy người ta chu miệng lên, xụ mặt ngồi bên cạnh, chẳng hiểu sao anh lại nhớ đến dáng vẻ cô nằm trên giường của anh, hé đôi môi đỏ r*n r* “ưm aaa”. Anh không nhịn được mà nhếch môi cười, đẩy cốc trà chanh mới uống được một phần ba của mình sang cho cô, rồi tiện tay lấy cốc trà sữa cô đã từng uống.

Khóe mắt Bùi Y Y thấy thế, lại cảm thấy hớn hở, “Em lười lấy vở ghi ra quá, đưa vở ghi của anh cho em đi, em cho anh quyển mới.”

Cô lấy ra một quyển vở có hình con mèo trắng dễ thương, cúi xuống bỏ vào ngăn bàn của Thẩm Ý, kết quả còn chưa kịp bỏ sách vào thì đã nhìn thấy đồ ăn vặt ở trong ngăn bàn.

Socola và kẹo trái cây, lớp vỏ ngoài tinh xảo, nhưng thứ càng thu hút sự chú ý của người ta hơn là bức thư vẽ hình trái tim dính ở trên hộp socola, bên trên có viết: [Thẩm Ý tự tay mở]
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 35: Nữ phụ



Trong đầu Bùi Y Y chợt lóe sáng một cái, đã ý thức được nguy cơ. Cái gì mà tự tay mở, đây chẳng phải là thư tình hay sao?

Thẩm Ý cũng đã nhìn thấy, nghiêng đầu lôi món đồ đó ra. Anh hơi nhếch mày lên, rồi bóc phong thư đó ra khỏi hộp socola ngay trước mặt Bùi Y Y.

Bùi Y Y nhìn thấy thế, cuống quýt giơ tay chặn lại, “Sao anh lại muốn đọc?”

Lỡ như cô ả đó có lối văn chương bay bổng, khiến Thẩm Ý phải lòng cô ta thì phải làm sao?

Lo quá đi.

“Không xem thì sao biết lối mà trả lại?” Thẩm Ý không hề có nhiều tâm tư giống như Bùi Y Y.

“Vậy em đọc giúp anh, rồi trả lại cho người ta.”

“Thôi khỏi, tôn trọng chuyện riêng tư của đối phương.” Thẩm Ý không đồng ý, mặc dù anh không hề có chút hứng thú nào với người viết thư, nhưng anh không làm mấy chuyện như đưa thư tình cho người khác đọc.

Người có thể bỏ thư tình và đồ ăn vặt vào ngăn bàn của Thẩm Ý, chắc chắn chính là nữ sinh trong lớp. Trong lòng Thẩm Ý chẳng mảy may dao động. Từ nhỏ đến lớn anh đã nhận quà lẫn thư tình mỏi cả tay. Trong đó có nữ sinh cùng lớp, nữ sinh lớp khác, thậm chí có cả nữ sinh ở trường khác, từ lâu đã không hề lạ lẫm với chuyện này.

Nhưng anh vẫn thản nhiên, bạn học ở bên cạnh nhìn thấy đã “Woa” lên một tiếng, Ngô Tư Khải ở phía sau cũng vươn cổ hô toáng lên: “Có người tặng socola và thư tình cho Thẩm Ý nè!”

Thư tình và lời tỏ tình là một chủ đề rất nhạy cảm đối với học sinh trung học đang trong thời kỳ trưởng thành. Mà đối với học sinh khối 12, nó chính là sự cấm kỵ. Nhà trường đã có quy định công khai cấm tiệt học sinh yêu đương, vì thế câu nói của Ngô Tư Khải lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Có người hóng hớt đang xì xào bàn tán, có người kinh ngạc trợn mắt há mồm, nhưng gần như mọi ánh mắt đều liếc về phía Thẩm Ý và Bùi Y Y.

Hôm Thẩm Ý vừa vào lớp anh đã đưa Bùi Y Y về nhà, chuyện này gần như đã lan truyền khắp cả lớp. Một số người nói họ là một đôi, lại có người nói họ không phải là một đôi. Mặc dù Thẩm Ý quen biết Bùi Y Y, còn đưa cô về nhà, nhưng nếu là người yêu của nhau, thế thì tại sao không ăn trưa cùng nhau? Không phải ngày nào tan học họ cũng về cùng nhau.

Thẩm Ý chẳng quan tâm người khác nghĩ gì, anh gấp bức thư tình rồi bỏ vào túi, sau đó bỏ socola và kẹo vào trong ngăn kéo dưới bàn giáo viên.

Ai lén lút tặng thì lại lén lút lấy về đi.

Khi anh làm những việc này, những người khác chưa từng rời mắt lấy một chút, mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau.

Mặc dù vẫn chưa đến giờ tự học buổi sáng, nhưng các bạn học trong lớp đã đến gần hết. Ai viết thư tặng quà thì bây giờ cũng đã biết rõ thái độ của Thẩm Ý rồi.

Bùi Y Y thở phào nhẹ nhõm, cầm cốc nước chanh lên uống.

“Á, Bùi Y Y, sao cậu lại uống nước của Thẩm Ý!” Ngô Tư Khải hơi kinh ngạc, kêu ầm lên khiến cả lớp đều nghe thấy. Cậu ta suốt ngày chìm đắm trong những cuộc nói chuyện riêng trong giờ và chơi game sau khi hết giờ, căn bản không để ý đến tin đồn đang thịnh hành trong lớp vào mấy ngày gần đây.

Vậy mà vẻ mặt của Thẩm Ý vẫn không đổi, ngồi xuống cầm cốc trà sữa lên nhấp một ngụm.

Ồ, ngọt quá, anh không thích.

“Á, Thẩm Ý, sao cậu lại uống trà sữa của Bùi Y Y!” Ngô Tư Khải sợ Thẩm Ý và Bùi Y Y đột nhiên bị ù tai không nghe thấy, càng gào to hơn.

Hai người bị điểm danh đều không ư hử gì, vẻ mặt của những người khác đều thay đổi.

Được rồi, trước đó còn suy đoán bàn tán, lần này thì chắc cú rồi, hai bên đều ngầm thừa nhận họ là một đôi rồi, chẳng trách Thẩm Ý lại dứt khoát từ chối thư tình và socola của đối phương như thế.

Bạn cùng bàn của Ngô Tư Khải đẩy cậu ta một cái, đúng lúc đó thầy chủ nhiệm bước vào lớp, mọi người đều cụp mắt lại.

Bùi Y Y vui đến mức lông mi sắp bay lên đến nơi, cô không ngờ Thẩm Ý lại dùng cách này để công khai tình yêu của bọn họ, quả quyết quá đi cool ngầu quá đi.

Hóa ra những gì tiểu thuyết viết đều đúng hết, khi được nam chính yêu thích và tỏ tình, ánh mắt của nữ chính tựa như chan chứa ánh sao, toàn thân từ trên xuống dưới đều phát ra bong bóng hạnh phúc.

Rõ ràng trong miệng đều là vị chua, nhưng trong lòng lại ngọt lìm lịm. Hi hi ~

Biết được thái độ của Thẩm Ý, trong giờ học mấy lần Bùi Y Y không thể cầm lòng được, định cho Thẩm Ý xem q**n l*t mình mặc hôm nay. Nhưng nghĩ đến tan học cho anh xem, có lẽ anh sẽ càng vui mừng bất ngờ, càng nôn nóng không chờ đợi được, thế là Bùi Y Y ngây ngốc nhẫn nhịn.

Tâm trạng vui vẻ kéo dài cho đến trước tiết đầu của buổi chiều.

Học hành vất vả, buổi trưa mọi người sẽ ngủ trưa chốc lát, Bùi Y Y lén cầm tay Thẩm Ý ở bên dưới bàn, đánh một giấc thật ngon. Đột nhiên nghe thấy một tiếng “Anh Thẩm Ý”, cô lập tức choàng tỉnh dậy như mơ thấy ác mộng, quay phắt đầu sang nhìn, quả nhiên nhìn thấy nữ sinh có quả mông trắng kia, đang đứng ở cửa sau cười rạng rỡ.

Tâm trạng tốt lập tức trượt xuống đáy vực, Bùi Y Y vừa mới nhìn được một lát, khóe mắt lại thấy Thẩm Ý đã đứng lên đi ra ngoài cửa.

Hai người họ thì thầm to nhỏ mấy câu ở cửa sau, rồi biến mất ở ngưỡng cửa.

Nghĩ đến quả mông uốn éo và cái câu “Cầu xin anh cho em” trong khu rừng nhỏ, Bùi Y Y không thể ngồi yên được nữa.

Rốt cuộc bọn họ có quan hệ gì? Liệu Thẩm Ý có bị dụ dỗ rồi lại đến khu rừng nhỏ lần nữa?

Bùi Y Y xoa tay hầm hừ, đang định đuổi theo thì Thẩm Ý đã quay trở lại.

Vẻ mặt của anh đã trầm hơn trước một chút, không nói không rằng cầm balo định đi, Bùi Y Y vội vàng kéo balo của anh lại, “Sắp vào giờ rồi, anh đi đâu vậy?”

“Chiều nay anh xin nghỉ, có chút việc cần xử lý.”

Anh không hề nói nhiều, Bùi Y Y không chịu, đuổi theo một mạch, “Thẩm Ý!”

Thẩm Ý dừng lại ở ngoài hành lang, hỏi: “Sao thế?”

Nữ sinh mông trắng đứng bên cạnh anh, ánh mắt nhìn Bùi Y Y có mấy phần khinh thường lẫn khiêu khích.

Quả nhiên, trong cuộc tình của nam nữ chính, nhất định sẽ có một ả nữ phụ tâm địa xấu xa chạy ra phá đám.

Bùi Y Y không yên tâm, mím môi nói: “Bao giờ anh mới có thể xử lý xong chuyện đó?”

“Không rõ nữa.” Thẩm Ý đang định đi, nhưng nghĩ đến chuyện gì đó lại ngoảnh lại nói: “Bùi Y Y, tan học em về nhà trước đi.”

“Anh Thẩm Ý, không kịp giờ rồi, mau đi thôi.” Giọng của nữ sinh mông trắng điệu ch** n**c.

Thẩm Ý không nói gì, hai người vội vàng đi xa.
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 36: Mình yêu nhau đi



Bùi Y Y ngẩng đầu một góc 45 độ nhìn bầu trời, nhưng ánh nắng giữa trưa quá chói mắt, cô mới nhìn có một cái đã phải vội thu mắt lại.

Thẩm Ý đã bỏ đi cùng nữ phụ rồi, thế mà nữ chính là cô đây lại bó tay chấm com.

Đúng là đau lòng quá đi.

Tiết đầu tiên của buổi chiều là tiết Hóa, vốn dĩ Bùi Y Y đã nghe không hiểu, bây giờ ngay cả một câu cũng không lọt tai. Cô nắm tay lại chống lên cằm, phóng mắt ra ngoài cửa sổ.

Ánh nắng chói chang xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, bụi bay lơ lửng trong vệt nắng vàng ươm. Bùi Y Y đưa tay ra, còn chưa hứng được vệt nắng nào, chiếc ghế đã rung lên, có thứ gì đó chọc vào lưng cô. Cô hơi quay người lại, nhìn thấy Ngô Tư Khải đang nháy mắt với mình, Bùi Y Y hiểu ra bèn trở tay nhận lấy mẩu giấy.

[Cậu và Thẩm Ý đang yêu nhau à?]

Bùi Y Y không hề che giấu chuyện tình cảm, thẳng thắn trả lời Ngô Tư Khải, ngay sau đó Ngô Tư Khải lại truy hỏi: [Cậu được lắm, thế mà không nói cho tớ biết. À đúng rồi, Thẩm Ý đi đâu thế?]

Thẩm Ý đi đâu ư?

Bùi Y Y cũng không biết.

Cô ủ rũ cho đến khi kết thúc tiết học cuối cùng rồi tan học, sau đó cô gọi điện thoại cho Thẩm Ý, tiếng chuông ở đầu bên kia vang lên rất lâu, nhưng từ đầu đến cuối không có ai nghe. Tin nhắn trên Wechat cũng dừng lại ở tin nhắn vào tiết thứ hai của buổi chiều, không có bất cứ dòng hồi âm nào.

Bùi Y Y thu dọn sách vở xong, nói với Trâu Diễn một tiếng rồi tự bắt xe đến nhà Thẩm Ý.

Nhà Thẩm Ý cách nhà Bùi Y Y hai trạm xe bus, nhưng khi cô đến nơi, không có thẻ nên không được vào. Bùi Y Y cũng không vội, tìm một chỗ râm mát bên cạnh cổng chung cư rồi ngồi xuống.

Dù chuyện có quan trọng thế nào đi nữa thì đến tối cũng không thể không về nhà đâu nhỉ. Cho dù Thẩm Ý không về, anh cũng sẽ đọc được tin nhắn Wechat và cuộc gọi lỡ rồi trả lời cô, cho cô biết anh đã đi đâu, cô cũng thấy an lòng.

Ừm, không sao, cũng chỉ đợi một lúc thôi mà.

Khi Bùi Y Y đến đây vẫn còn nắng nóng, không biết ngồi bao lâu, ánh nắng nóng bức đã biến thành ánh đèn, một đám con dĩn vừa hay bay vòng quanh đỉnh đầu Bùi Y Y, cô phát bực cả lên, bước mấy bước cách xa ánh đèn một chút. Nhưng ngồi chưa được bao lâu, cánh tay đã bị muỗi đốt hai nốt to tướng.

“Trời ơi, ngứa chết đi được!”

Cô bật đèn pin trong điện thoại ra soi, nhưng vừa mới soi rõ chỗ bị muỗi đốt, điện thoại kêu lên một tiếng rồi sập nguồn.

Hết pin rồi!

Bùi Y Y hối hận ban nãy mình không nên nghịch điện thoại mãi như vậy. Nếu Thẩm Ý đột nhiên gọi điện đến thì phải làm sao? Cô định mở lại điện thoại, nhưng lượng pin tiêu thụ quá nghiêm trọng, màn hình vừa mới sáng lên lại phụt tắt.

Mấy giây sau, đàn muỗi lại bâu đến, Bùi Y Y ngứa ngáy đến nhảy dựng lên. Sau khi đổi sang chỗ khác, chưa đầy mấy phút sau lại bị đốt thêm mấy cái. Cô không dám ngồi thêm nữa, vừa nhảy lên vừa xoa lên xoa xuống trên cánh tay, để tránh muỗi đậu lại rồi đốt.

Vào mùa thu chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lớn, Bùi Y Y dần cảm thấy lạnh, chỉ có thể chạy tới chạy lui, phe phẩy tay chân.

Trước đây cô suốt ngày cắm đầu vào cày tiểu thuyết, sau này suốt ngày nghĩ đến Thẩm Ý, lâu lắm rồi cô không ngừng lại để ngắm nhìn thành phố này một cách kỹ lưỡng. Bây giờ đang khi vừa nhảy vừa chạy, cô mới ý thức được không biết bắt đầu từ khi nào, ve sầu đã ngừng kêu.

Hàng cây được trồng cạnh đó có lẽ là cây ngô đồng, ánh đèn vàng vọt xuyên qua những đường gân nhỏ trên phiến lá, trông vừa sạch sẽ vừa trong suốt.

Bùi Y Y ôm lấy hai tay cho ấm, khom lưng tìm kiếm rất lâu. Cô đã tìm được một chiếc lá ngô đồng mà cô tự cho là hoàn mỹ trong đống lá dày mà nhân viên vệ sinh môi trường chưa kịp quét đi.

Cô cảm thấy rất vui, giơ chiếc lá về phía ánh đèn, còn chưa kịp nhìn kỹ những đường gân lan dài trên phiến lá, khóe mắt đã nhác thấy bóng dáng mặc đồng phục của trường trung học số 1.

Bùi Y Y vội vàng nhìn qua chỗ đó, quả nhiên nhìn thấy Thẩm Ý đã quay về.

Cô vô cùng hoan hỉ, chạy như bay đến gọi anh: “Thẩm Ý!”

Thẩm Ý vừa mới đi đến cửa vào chung cư, nghe thấy tiếng gọi thì nghiêng đầu qua.

Ngọn đèn treo trên cửa rất sáng, anh không chỉ nhìn rõ Bùi Y Y mà còn nhìn rõ cánh tay đầy nốt đỏ của cô. Ánh mắt anh hơi sửng sốt, chất giọng bình thản bình thường vào lúc này lại có thêm mấy phần khó tin.

“Em vẫn luôn chờ anh ở đây sao?”

Bùi Y Y gật đầu, vẻ mặt rất vui mừng. Cô đã quên mất những suy nghĩ lung tung và sự buồn bã vì chờ đợi lâu. Cô giơ cao chiếc lá ngô đồng ra, khoe với anh: “Em nhặt được ở trên đất đấy, đây chắc chắn là chiếc lá đẹp nhất ở trên cây.”

“Bùi Y Y, không phải anh đã bảo em tan học thì về nhà trước sao?” Thẩm Ý hoàn toàn không ngó ngàng đến chiếc lá ngô đồng kia.

“Nhưng mà anh có nói anh phải đi làm gì đâu, em lo cho anh mà.” Bùi Y Y gãi gãi vào cánh tay, để lộ làn da ra bên ngoài áo toàn là nốt sưng đỏ. Cô hoàn toàn không biết ngứa chỗ nào, duỗi tay ra gãi, hình như chỗ nào cũng ngứa, gãi từ trên xuống dưới, càng gãi càng ngứa hơn.

Thẩm Ý nhìn theo ngón tay cô lên xuống, làn da trắng ngần dần dần đỏ bừng lên. Anh chỉ cảm thấy những ngón tay nhỏ nhắn kia, vào khoảnh khắc này, đã chính thức gãi vào trong tim anh từng chút từng chút.

Ban đầu mới quen Bùi Y Y, anh chỉ cảm thấy cô ngây thơ, trêu chọc cô rất thú vị. Cái lần nổi hứng sờ cô trong phòng y tế, cảm giác không tệ, nhưng quả thực là vì anh vừa chuyển đến trường trung học số 1 nên cảm thấy rảnh phát chán, nổi ý đồ xấu muốn làm nữ sinh. Sau đó hai người đều không đến rừng cây nhỏ để chờ đối phương, lâu dần, Thẩm Ý cũng từ bỏ ý định này.

Sau đó Bùi Y Y vô tình lại xông vào trong sự chú ý của anh, h*m m**n quan hệ với người khác lại bị khơi dậy. Sau đó trong thời gian chờ đợi Bùi Y Y thành niên, sự đáng yêu đơn thuần và mạch suy nghĩ khác với người bình thường của Bùi Y Y dần dần khiến Thẩm Ý không chỉ có h*m m**n với cô, mà còn có thêm những tâm tư khác.

Vào lúc họ triền miên với nhau, có lẽ trong lúc trao đi lần đầu tiên của mình, anh đã bất cẩn trao luôn những cảm xúc khác biệt cho Bùi Y Y. Trong sự chú ý của tất cả mọi người vào sáng nay, anh mới có thể dùng cách uống trà sữa của Bùi Y Y một cách tự nhiên, để cắt đứt tâm tư của những cô gái khác với anh.

Thực ra vào lúc ấy, bản thân anh cũng có đôi chút kinh ngạc, có điều vì thời gian quá ngắn, Thẩm Ý còn chưa kịp suy ngẫm về những suy nghĩ ẩn sau hành vi của mình, thì anh đã bị người ta gọi đi rồi.

Vào giây phút này, nhìn thấy Bùi Y Y hớn hở chạy về phía mình, Thẩm Ý chỉ cảm thấy cô giống như chú nai con, một phát bổ nhào vào trong tim anh.

“Bùi Y Y.” Thẩm Ý gọi tên cô nhưng lại không nói gì, Bùi Y Y đang tỏ ra nghi hoặc thì một giây sau, Thẩm Ý bất chợt duỗi tay ra, ôm cô vào lòng.

Bùi Y Y đứng hình mất hai giây, sau đó cười tít mắt, cũng chẳng quan tâm đến chuyện gãi ngứa nữa, vòng tay ôm lấy thắt lưng của Thẩm Ý. Cô lén cọ

mũi vào áo của Thẩm Ý nhằm tìm ra mùi hương khác, nhưng may là không có, chỉ có hương chanh thoang thoảng, toàn là mùi của Thẩm Ý.

“Bùi Y Y.” Thẩm Ý lại gọi cô lần nữa. Lần này, anh nói tiếp, “Mình yêu nhau đi.”

Bùi Y Y không hiểu lắm, nép người trong lòng anh, hỏi: “Nhưng không phải chúng ta đã yêu nhau từ lâu rồi sao?”

“Đổi lại chút, bắt đầu tính từ hôm nay.” “Sao lại thế?”

Thẩm Ý ngập ngừng giây lát, nói theo mạch suy nghĩ của Bùi Y Y, “Vì hôm nay là ngày hoàng đạo, hôm nay mà yêu nhau thì có thể phát tài đấy.”
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 37: Cho em sờ xả láng



Lúc nửa đêm đã đổ một trận mưa, sáng ra dù mưa đã tạnh nhưng nhiệt độ đã giảm đi mấy độ.

Đi đến cổng trường, Bùi Y Y nhìn thấy hầu hết học sinh đều đã mặc áo khoác. Cô nhét chiếc ô mà cô cầm cả đoạn đường vào trong cặp sách, nhìn lên bầu trời phủ đầy mây đen, nghĩ bụng chắc lúc tan học sẽ không mưa nữa đâu nhỉ. Nếu Thẩm Ý không mang ô, cô sẽ đưa anh về nhà.

Cô học không giỏi mấy nhưng được cái từ nhỏ đến lớn tích cực đi học, chưa bao giờ đi muộn. Lúc này chỉ mới có một số bạn đến lớp, chỗ ngồi của Thẩm Ý cũng trống không.

Bùi Y Y lau chùi sạch sẽ chỗ ngồi của mình và Thẩm Ý như thường lệ, sau đó lại sắp xếp bàn học và cặp sách, đợi đến khi mọi thứ được dọn dẹp xong xuôi, Thẩm Ý mới đến.

“Chào.” Thẩm Ý đi qua dãy cuối của tổ 2, tổ 3 đến phía này.

“Thẩm Ý, chào buổi sáng nha.” Bùi Y Y vui vẻ chào xong, lại từ từ sán lại gần, “Lúc em đi lấy nước, nhìn thấy hộp socola dưới bục giảng đã biến mất rồi.”

Mặc dù Thẩm Ý để vào đó trước mặt cả lớp, nhưng người lấy món đồ đó đi chỉ có đương sự để đồ vào trong ngăn bàn của Thẩm Ý mà thôi.

Thẩm Ý không có hứng thú với việc này, anh kéo tay Bùi Y Y qua, xắn tay áo của cô lên, nhìn thấy những nốt sưng đã lặn xuống, chỉ còn lại những vết đỏ rõ ràng chi chít trên làn da trắng bóc.

Thực ra đến giờ này, Thẩm Ý vẫn còn chưa thông suốt sao Bùi Y Y có thể chịu đựng cơn ngứa toàn thân, một mực chờ anh về như vậy.

Lấy một hộp thuốc mát từ trong túi quần ra, Thẩm Ý bôi thuốc lên từng nốt đỏ cho Bùi Y Y.

Sự chú ý của Bùi Y Y không đặt ở chỗ này, cô lấy một quyển sách từ trong cặp ra, đặt vào giữa bàn hai người đầy dụng ý.

Thẩm Ý không để ý đến, Bùi Y Y khẽ ho một tiếng, đẩy quyển sách về phía anh một chút, “Vừa rồi em đã đi thuê một bộ tiểu thuyết.” Bùi Y Y chỉ vào trang bìa.

Thẩm Ý nghe thấy thế, liếc mắt nhìn qua một cái.

“Là tiểu thuyết xuyên không.” Bùi Y Y thấy anh không có quá nhiều phản ứng, lại nói thêm một câu: “Em đọc thêm vài quyển, dần dần hiểu ra rồi.”

“Hiểu gì?” Thẩm Ý nghi hoặc.

Tay áo của cô dán vào người anh, Bùi Y Y nở nụ cười đầy thần bí, “Thẩm Ý, em biết rồi nhé, anh muốn xuyên không.”

“Gì vậy?”

“Chính là cái bài hát trong vòng bạn bè của anh ý, kiếp trước đời này, em nghe hiểu rồi, chẳng phải nó mang ý nghĩa muốn xuyên không sao? Thực ra hồi học cấp hai em cũng từng muốn được xuyên về thời nhà Thanh để yêu đương với Tứ A Ca, ồ, Thập Tam A Ca cũng ổn phết.”

Thẩm Ý nhìn chằm chằm vào cô một lúc lâu, sau đó tổng kết một câu: “Bùi Y Y, em đúng là một thiên tài.”

Bùi Y Y cho là anh không tin, giở sách ra nói: “Bộ này viết về một nữ bác sĩ xuyên về triều đại hư cấu...”

“Bùi Y Y, em có muốn cùng lên đại học với anh không?” Thẩm Ý cắt ngang lời cô.

“Tất nhiên là muốn rồi!”

Thẩm Ý duỗi tay ra gấp quyển truyện lại, nói với vẻ nghiêm túc: “Anh không quan tâm em làm thế nào để vào được trường trung học số 1 này, nhưng kể từ bây giờ em phải học hành thì mới có thể lên đại học cùng anh. Nguyện vọng 1, nguyện vọng 2, nguyện vọng 3 của anh đều là khoa chính pháp của đại học Nhân dân. Bùi Y Y, em phải sống cùng một thành phố với anh.”

“Nhưng mà, em phải làm gì thì mới có thể thi đậu đại học Nhân dân đây?” Bùi Y Y rất mờ mịt, cô cảm thấy mình phải học lại 10 lần thì mới thi đậu trường đại học đó.

“Rõ ràng đọc thể loại sách này chắc chắn không thể thi đậu được, cho dù em có xuyên không thật đi chăng nữa, chưa nói đến chuyện em yêu đương với Tứ A Ca, với IQ của em căn bản không thể sống quá ba chương đầu.” Thẩm Ý thu mất quyển truyện, sau đó giở sách Tiếng Anh ra, đặt lên bàn cô, “Kiến thức căn bản của em kém, nếu bổ sung kiến thức toàn diện thì không thể nào, chi bằng học từ những môn không đến nỗi nào đi.”

Bùi Y Y tỏ ra ủ dột, “Anh trai em cũng nói như vậy.”

Quả nhiên, đầu óc và suy nghĩ của học bá đều giống nhau.

“Anh đã xem qua ghi chép mà Bùi Thông chỉnh sửa cho em rồi, cách làm của cậu ấy rất tốt, nhưng anh có cách đơn giản hơn phù hợp với em hơn.” Nói xong, giọng điệu của anh trở nên trịnh trọng, “Bùi Y Y, để chúng ta có thể học đại học cùng nhau, em phải cố gắng vào.”

Bầu không khí bị ảnh hưởng bởi Thẩm Ý, Bùi Y Y cũng có cảm giác bức bách. Nhưng trong lúc đang căng thẳng, nhìn thấy đôi mắt đào hoa lấp lánh dưới mắt kính gọng bạc của Thẩm Ý, trái tim cô đâm ra ngứa ngáy. Cô thực sự không nhịn được nữa, né tránh tầm mắt của những bạn học xung quanh, lén lút kéo tay Thẩm Ý, nói khẽ: “Thẩm Ý, tối qua đi ngủ em rất nhớ anh.”

Thẩm Ý không hề thấy cảm động, “Có thời gian thì nghĩ đến kết quả học tập của em nhiều hơn đi.”

Anh không rút tay lại, nhưng một tay khác đã đang viết thật nhanh trên sách, “Trong giờ tự học buổi sáng học thuộc hết mấy đoản ngữ và từ vựng này, không vấn đề gì chứ?”

Bùi Y Y đếm từ chữ đầu tiên cho đến chữ thứ mười mấy, thấy anh vẫn còn đang viết, cô vội vàng ngăn lại, “Được rồi được rồi, nhiều hơn nữa em không học thuộc được đâu. Thẩm Ý, đừng viết nữa, Thẩm Ý! Thẩm Ý ~~”

“Bùi Y Y, em muốn sờ ngực của anh không?”

Thẩm Ý vừa mới mở lời, Bùi Y Y liền im bặt, ánh mắt sáng rỡ nhìn vào trước ngực anh, tựa như có thể xuyên qua áo, cô đã nhìn thấy đường nét rõ ràng của b* ng*c nở nang, còn có hai hạt đậu hồng hào trên b* ng*c nở nang đó...

“Nếu em học thuộc hết, anh sẽ cho em sờ xả láng.”

Từ vựng, đoản ngữ, tổng cộng hai mươi mấy từ. Thực ra đều là những từ đã từng học trước kia rồi, đáng lý ra bây giờ phải vận dụng thành thạo rồi mới phải. Nhưng Bùi Y Y ấy à, có thể đọc được toàn bộ đã tốt lắm rồi.

Có điều đứng trước sắc đẹp, Bùi Y Y cũng không để ý đến những chuyện này nữa, cố gắng tự đọc, chữ nào thật sự không biết mới hỏi Thẩm Ý. Có lẽ đúng là vì đã có mục tiêu, sau khi giờ tự học buổi sáng kết thúc, Thẩm Ý đọc cho cô viết ra, thế mà cô lại đúng khá nhiều, mấy chữ viết sai cũng miễn cưỡng đọc được, chỉ có điều bị ghép ngược ký tự, chữ kém nhất cũng có thể viết ra được.

Mặc dù Thẩm Ý nghiêm ngặt nhưng không hề khắt khe. Sau khi sửa lỗi sai cho Bùi Y Y, anh nhét bút vào trong tay cô, rồi cầm cả bút lẫn tay cô vào trong lòng bàn tay, “Ăn cơm trưa xong đến phòng thay đồ đợi anh.”
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 38: Tận hưởng khoái cảm được làm t.ình bằng miệng



Một ngày âm u đầy ẩm ướt đã thấm đẫm tán lá và bùn đất. Khi Bùi Y Y đi ngang qua những cành cây, người cô mang theo một chuỗi giọt nước, cô giũ giũ tay áo, tránh bước vào những chỗ nước đọng.

Bên sân thể dục đã được quét dọn sạch sẽ, nhưng bên chỗ phòng thay đồ thì qua quýt hơn một chút, bùn đất trong bồn hoa bị nước mưa xối ra, đến bây giờ vẫn chẳng có ai quét dọn.

Bùi Y Y chậm rãi đi qua đoạn đường này, đẩy cánh cửa phòng thay đồ ra, không khí xen lẫn sự ngột ngạt nóng nực phả vào mặt. Cô vừa mới cởi khóa áo khoác, Thẩm Ý ở phía sau đã ôm chầm lấy cô.

Đây là lần đầu tiên Bùi Y Y được Thẩm Ý ôm từ phía sau. Trong lòng cô có chút cảm giác thích thú khác trước đây, nhưng cơ thể vẫn mẫn cảm như vậy, vừa sà vào lòng anh, cả người cô đã mềm nhũn từ đầu đến chân.

Thẩm Ý đè cô lên cánh cửa, không hôn cô ngay mà ôm chặt cô vào lòng giống như lúc ở trước cổng chung cư vào tối qua. Vì thế Bùi Y Y có thể vùi đầu vào lồng ngực của anh, ngón tay lặng lẽ mân mê hạt đậu nhỏ của Thẩm Ý.

“Lúc nào có thể bắt đầu sờ thế...” Bùi Y Y đã tơ tưởng đến chuyện này cả buổi sáng rồi.

Thẩm Ý không đáp lại mà bất chợt cúi xuống ngậm lấy d*i tai của cô. Con tim đầy thỏa mãn của Bùi Y Y lập tức bị nhấc lên. Cả người cô gồng căng, cảm nhận được hơi nóng ẩm ướt từ d*i tai lan ra khắp mang tai.

“Nóng... ngứa...” Thực ra ngay cả bản thân cô cũng không hiểu rõ đây là cảm giác gì, giọng cô còn mềm mại hơn cả cơ thể, giống như con mèo con đang kêu, ban đầu Thẩm Ý chỉ muốn hôn hít ôm ấp một lát, nhưng lại cứng lên vì tiếng kêu của cô.

th*n d*** của anh đè mạnh vào người cô, v*t c*ng rắn g*** h** ch*n chọc vào khiến làn da non mềm của cô hơi ngưa ngứa.

Cọ vào người cô mấy cái, rốt cuộc Thẩm Ý vẫn kiềm chế lại, anh không mang bao, dù có muốn như thế nào cũng không thể làm được.

Nhưng khả năng kiềm chế của Bùi Y Y kém hơn nhiều. Tai cô đã nóng bừng, đỏ như một trái cà chua ch** n**c, sự ẩm ướt g*** h** ch*n dần dần rõ rệt. Cô hít hà mùi hương của Thẩm Ý, vội vã thò tay vào từ dưới vạt áo của anh như một con ma háo sắc nôn nóng.

Bụng của Thẩm Ý bằng phẳng, nhưng không mềm mại giống cô, từ bụng dưới sờ thẳng lên trên đều là những múi cơ rắn chắc. Cũng may là thật sự

sờ rất sướng tay, Bùi Y Y cảm thấy vô cùng hưởng thụ, lòng bàn tay nhanh chóng phủ lên lồng ngực nở nang.

Trong tiểu thuyết viết, nam chính đều thích b* ng*c đẫy đà của nữ chính, thể nào cũng có đoạn bàn tay to lớn bóp chặt lấy b* ng*c no đủ, n*n b*p ra các loại hình dạng. Nhưng lần trước Bùi Y Y đã từng thử, lồng ngực nở nang của Thẩm Ý quá cứng, không thể bóp ra các loại hình dạng, nhưng ngậm vào miệng thì lại thấy rất thích.

Khi cô đã sờ đủ, cô bèn vén áo lên trên, thò đầu qua, vùi vào trong áo đồng phục ngậm lấy nh* h**.

nh* h** của nam sinh rất nhỏ, lúc mới đầu sẽ không ngậm được, nhưng may là chỉ cần m*t nhẹ mấy cái, sau khi đ** ng*c trở nên se cứng sẽ nhô lên một chút, ngậm vào trong miệng giống như hạt đậu. Khi đầu lưỡi gảy lên gảy xuống, hạt đậu kia mẫn cảm đến mức gần như có thể nảy lên.

Bùi Y Y rất thỏa mãn, buổi sáng cô đã tốn hết tâm tư học thuộc từ vựng chỉ để có thể ngậm hạt đậu của Thẩm Ý. Nhưng Thẩm Ý kìm nén rất thống khổ, chỉ có thể lướt tay lên xuống, vừa sờ vai Bùi Y Y, vừa vần vò c*p t***t l* của cô, để tạm thời giải tỏa h*m m**n.

Chẳng bao lâu sau, Thẩm Ý cảm nhận được mã mắt đã rỉ ra chút d*ch nhờn. Hô hấp của anh trở nên nặng nề, đổi sang tư thế khác, để Bùi Y Y dùng tay làm cho anh b*n r*. Nhưng Bùi Y Y cứ m*t chặt ngực anh không chịu nhả ra như một con đỉa.

Thẩm Ý hết cách, thầm nghĩ thôi cứ để cho cô vui vẻ đi. Anh duỗi tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mượt của Bùi Y Y, trong đầu nhẩm lại từng công thức hóa học.

Đúng là có thể phân tán sự chú ý thật, đầu lưỡi của Bùi Y Y từ trên ngực anh lướt dần xuống bên dưới, mà anh cũng không chú ý đến.

Trên người Thẩm Ý không có một chút mùi lạ nào, Bùi Y Y rê lưỡi theo rãnh nông chính giữa lồng ngực l**m xuống dưới. Khi đầu lưỡi lọt vào rốn của anh, Thẩm Ý chợt “hự” lên một tiếng, cơ thể bắt đầu run nhè nhẹ.

Lúc này, Bùi Y Y chợt nhớ ra lúc cô và Thẩm Ý làm t.ình, Thẩm Ý hôn bên dưới cô, cô cũng giống như thế này.

Cảnh tượng đó quanh quẩn trong đầu, Bùi Y Y không thể giữ bình tĩnh được nữa. Nhân lúc dòng x**n th** trào ra từ g*** h** ch*n, cô đột ngột c** q**n của Thẩm Ý ra, không đợi Thẩm Ý phản ứng lại, cô đã há miệng ngậm lấy c** nh* bật ra ngoài kia.

Lần này, Thẩm Ý có phản ứng rất mạnh, cảm giác chấn động, tê rần và sung sướng, không biết phải phản ứng với cảm xúc nào trước tiên. Lần đầu tiên cơ thể anh căng cứng như thế này, đôi mắt ánh lên sự khó tin nhìn xuống dưới thông qua tròng kính. Còn Bùi Y Y đang đưa côn th*t cứng ngắc sưng phồng vào trong đôi môi mọng đỏ từng chút từng chút một.

c*ng tr**ng, tê dại, ngứa ngáy, thô ráp...

Đây là lần đầu tiên Thẩm Ý được người khác làm t.ình bằng miệng, cảm giác toàn thân sắp sửa bốc cháy đến nơi. Cổ họng anh phát ra những tiếng hầm hừ như con dã thú. Rõ ràng trong lòng anh rất muốn đẩy Bùi Y Y ra, nhưng bàn tay lại ấn vào gáy cô theo bản năng, dẫn dắt cô ngậm nuốt côn th*t của mình.

Sống lưng ngứa ngáy như bị kiến bò lổm ngổm, trán Thẩm Ý lấm tấm mồ hôi, trong người vừa nóng vừa khô.

Mặc dù Bùi Y Y hoàn toàn không biết làm, nhưng anh cũng là lần đầu tận hưởng cảm giác được làm bằng miệng. Lúc này đây, Thẩm Ý chẳng thể nhớ nổi một từ vựng, thơ cổ hay các loại công thức, thậm chí anh còn không thể khống chế được từng cơn kh*** c*m dâng lên. Cảm giác tê rần như một dòng điện công suất lớn từ quy đ*u xộc lên trên, anh hít từng hơi thở nặng nhọc, dòng tinh d*ch phun ra hết đợt này đến đợt khác tựa như nước lũ.

Khi Bùi Y Y nếm được ngụm đầu tiên, cô vội vàng rút gậy th*t ra khỏi miệng, nhưng vẫn không kịp tránh đi, tinh d*ch bắn thẳng lên mặt cô, hết đợt này đến đợt khác, cảm giác cực kỳ nhớp nháp, thoang thoảng mùi tanh nhàn nhạt, mà đống tinh d*ch trong miệng cũng chầm chậm chảy ra từ khóe môi hơi hé mở.

A!

Chuyện gì thế này!

Thẩm Ý thế này là...

Anh xuất, xuất tinh sớm... là thật sao?
 
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 39: Phun trào rồi



Lần l*n đ*nh này của Thẩm Ý kéo dài hơn lần trước một chút. Có lẽ cảm giác k*ch th*ch mà làm t.ình bằng miệng mang lại mãnh liệt hơn, anh siết chặt lấy người Bùi Y Y, mãi một lúc sau mới trở lại bình thường. Còn trên khuôn mặt đờ đẫn ngơ ngác của Bùi Y Y, tinh d*ch đã men theo cằm chảy xuống dưới đất.

“Đi rửa nào.”

Bùi Y Y không nói tiếng nào, nhìn qua có vẻ khá đau buồn.

Xem ra thật sự bị Trâu Diễn nói đúng rồi, thời gian kéo dài trong chuyện ấy của Thẩm Ý ngắn đi qua từng lần. Haiz, chắc là nam sinh càng đẹp trai thì càng yếu. Quả nhiên nam chính hoàn mỹ chỉ có ở trong tiểu thuyết mà thôi.

Bùi Y Y rửa mặt sạch sẽ, ban nãy cô cũng toát ra một ít mồ hôi, lúc này tuy chỉ mới rửa mặt nhưng cả người đã thấy nhẹ nhõm hơn rồi.

Nhiệt độ trong phòng thay đồ cao hơn bên ngoài một chút, cộng thêm nóng nực trong người, căn bản không cần mặc áo khoác nữa.

Lúc cô rửa ráy xong xuôi rồi đi ra, nhìn thấy Thẩm Ý đã dọn sạch mặt đất, ô cửa sổ vẫn luôn đóng chặt lúc này mới được đẩy ra, cơn gió se lạnh vẫn chưa kịp cuốn mùi tinh d*ch trong phòng đi.

Tinh d*ch mà Thẩm Ý b*n r* có mùi rất nhạt, lúc nãy anh bắn trong miệng và trên mặt cô, Bùi Y Y cũng không cảm thấy quá phản cảm. Cô đi ra ngoài rồi ngồi xuống, nhìn thấy Thẩm Ý vào trong rửa tay, tiếng nước chảy róc rách vang lên giống hệt những giọt nước mắt trong lòng cô.

Cô ngây ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ mấy giây, khi hoàn hồn lại thì Thẩm Ý đã ra ngoài. Cô đang định quay sang hỏi anh đi chưa, thì ngón tay lành lạnh kia bất chợt giữ lấy cằm cô, trong lúc bất ngờ không kịp chuẩn bị, nụ hôn ướt át đã rơi xuống môi cô.

Tư thế này rất là giống phim thần tượng, Bùi Y Y lại bắt đầu phởn phơ trở lại, lòng bàn tay mân mê mu bàn tay của Thẩm Ý từng li từng tí, hôn lại anh một cách trúc trắc.

Cô đã đọc được rất nhiều cảnh hôn trong tiểu thuyết, nhưng cũng giống như cô đã đi học 12 năm mà vẫn học hành chẳng ra làm sao, có điều cứ chậm rãi nhẹ nhàng mà hôn thì cũng không tệ đúng không.

Bùi Y Y sợ Thẩm Ý kết thúc đột ngột, nên cô vội vàng vươn đầu lưỡi nhỏ của mình vào trong miệng anh, Thẩm Ý lập tức m*t lấy đầu lưỡi của cô.

Cảm giác hơi ngưa ngứa, hơi tê tê, nhưng vô cùng dịu dàng và dễ chịu. Bùi Y Y đã mê tít rồi.

Nhưng chưa được bao lâu sau, Thẩm Ý thật sự rời khỏi cô, Bùi Y Y vừa mới mở mắt ra, Thẩm Ý đã kéo quần cô xuống, cô chợt cảm thấy hí hửng.

Thế này là Thẩm Ý lại cứng lên rồi, muốn làm cô đúng không? Hi hi ~

Bùi Y Y tự c** q**n ra, ngoan ngoãn nằm xuống, nhìn thấy Thẩm Ý ngồi xổm xuống, tách hai chân cô ra, cô lại vội vàng chống người dậy nhìn anh.

Thẩm Ý đang ngắm quang cảnh g*** h** ch*n cô.

Suy cho cùng cô cũng không phải cô nàng hoàn toàn không biết xấu hổ, bị nam sinh nhìn chằm chằm vào hạ thể không rời mắt một giây, vành tai Bùi Y Y chầm chậm nóng lên. Cô đợi thêm lúc nữa, không thấy Thẩm Ý c** q**n ra, đang định hỏi thì lại nhìn thấy Thẩm Ý duỗi tay tách hai cánh hoa của cô ra, hơi thở cô lại nặng thêm vì điều này.

“Thẩm Ý...”

Thẩm Ý không đoái hoài đến cô, ngón trỏ của anh trực tiếp chen vào huy*t nhỏ, chậm rãi c*m v** bên trong.

Ban nãy bên dưới cô đã chảy rất nhiều nước, Bùi Y Y còn chưa kịp lau. Lúc này lại vừa hay, Thẩm Ý mượn chỗ nước này, cứ thế cắm một ngón tay vào.

Miệng huy*t không còn đau nữa.

“... Ưm...” Bùi Y Y rên lên một tiếng bằng âm mũi, Thẩm Ý lập tức nhìn cô, “Có cảm giác rồi à?”

“... Chắc có rồi.”

Anh vẫn bất động, bên trong không hề có cảm giác khoan khoái của kh*** c*m, mà là vì vách th*t non nớt mẫn cảm đột ngột bị ngón tay c*m v**, cô vẫn hơi không thích ứng được.

Bùi Y Y tưởng rằng Thẩm Ý sẽ bắt đầu di động, nhưng anh lại chậm rãi chen thêm ngón giữa vào bên trong.

Một ngón tay thì vừa khít, nhưng hai ngón tay sẽ khiến miệng huy*t hơi đau. Bùi Y Y khẽ thở hắt ra, bản năng muốn khép chân lại nhưng ngón tay trong huy*t nhỏ đã bắt đầu nhẹ nhàng c*m v** rút ra.

Lúc này, không biết cảm giác ngứa ngáy từ đâu chui ra, mơ hồ chiếm cứ cả h** h***t, Bùi Y Y ngâm nga nỉ non, dù đã cảm thấy hơi dễ chịu nhưng ngoài miệng huy*t vẫn hơi đau.

Hai ngón tay thì to quá rồi.

“Nằm yên.” Thẩm Ý lên tiếng, Bùi Y Y lại chậm chạp nằm xuống.

Cô nhắm mắt lại, cảm nhận cơn ngứa ngáy lớn dần lên, lúc này cảm giác đau xót ở nơi miệng huy*t cũng giảm bớt khá nhiều. Cô càng thả lỏng hơn, chuyên tâm hưởng thụ. Chưa đầy mấy giây sau, cô không còn cảm thấy đau

một chút nào, chỉ còn lại cảm giác tê dại ngứa ngáy trong vách huy*t lan ra khắp cơ thể.

“Thẩm Ý... Thẩm Ý...” Bùi Y Y đã cởi áo khoác ra mà vẫn cảm thấy nóng bức khắp người. Phía dưới của cô rất ngứa, còn có cảm giác nóng nảy khó hiểu, chỉ muốn Thẩm Ý mau mau làm cô.

Thẩm Ý là người vô cùng thông minh, Bùi Y Y không cần nói nhiều, động tác tay của anh đã tăng nhịp nhanh chóng, đâm đến nỗi Bùi Y Y r*n r* liên tục.

Dường như cảm giác ngứa ngáy bắt đầu nở hoa, mùi hương lan tỏa trong mật huy*t của cô.

Vách th*t non nớt nơi miệng huy*t bị ngón tay của Thẩm Ý kéo ra ngoài vô số lần. Anh cũng rất thích thú, hai ngón tay c*m v** rồi quấy đảo luồn lách như cá chạch, tiếng ngâm nga của Bùi Y Y càng lớn hơn.

Phòng thay đồ không lớn, đồ đạc lủng củng, tiếng r*n r* mập mờ bị nén trong không gian có hạn này, khiến hai người cảm thấy vô cùng k*ch th*ch.

Bên dưới Thẩm Ý đã sớm ngẩng cao đầu, đội đ*ng q**n lên thật cao. Anh ra sức làm Bùi Y Y, từ vùng đất bí mật g*** h** ch*n nhìn lên khuôn mặt của cô, thấy cô hơi hé đôi môi đỏ, cơ thể nhẹ nhàng uốn éo, ngay lập tức trong lòng anh ngập tràn sự dịu dàng, ngón tay đang cắm trong người Bùi Y Y chợt cong lên, ấn vào vách th*t. Mà hành động này không biết đã chạm vào chỗ nào của Bùi Y Y, cô thét lên một tiếng, Thẩm Ý cảm nhận được một dòng dịch nong nóng phun vào ngón tay của mình. Anh cảm thấy hơi kỳ lạ, rút ngón tay ra ngoài thì nhìn thấy miệng h** h***t trào ra một dòng nước trong suốt, rồi lại thấy Bùi Y Y rên ư ử.

Thẩm Ý hiểu ra, hóa ra Bùi Y Y đã phun trào rồi.
 
Back
Top Bottom