Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Em Yêu Anh Lucifer

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
523,932
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
153128716-256-k994932.jpg

Em Yêu Anh Lucifer
Tác giả: Razuberryl
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

chuyện về cuộc sống trên thiên đường chả khác dưới trần gian là bao Tags: dramahíthàthiênđườngđammỹđịangục​
 
Em Yêu Anh Lucifer
Cuộc Sống Hằng Ngày Ở Heaven


Thế giới này được chia ra làm 3 khu vực, Địa Ngục - Trần Gian - Thiên Đường.

Vốn dĩ được chia ra như vậy là để cân bằng sự sống của vũ trụ, Địa Ngục và Thiên Đường luôn luôn xảy ra chuyện chiến tranh với nhau và hậu quả chính là các thiên tai diễn ra ở Trần Gian, những "Ác Quỷ" ở Địa Ngục và "Thiên Sứ" ở Thiên Đường khi hy sinh sẽ được đầu thai làm con người dưới Trần Gian, đồng thời ký ức của họ ở Địa Ngục lẫn Thiên Đường sẽ bị xóa bỏ để dễ dàng cho việc làm lại cuộc đời... chính vì việc này mà Thiên Đường lẫn Địa Ngục đã lập ra một khế ước "không chiến tranh khi không có lí do chính đáng" để đảm bảo rằng thiên tai sẽ không lấy đi sinh mạng của những Ác Quỷ và Thiên Sứ được đầu thai xuống trần gian, nghe có vẻ phi lý vì bấy giờ chỉ được nghe rằng con người dưới Trần Gian khi chết đi, tùy vào công đức hay nghiệt chướng sẽ được đưa xuống Địa Ngục hay đưa lên Thiên Đường, nhưng thật sự là sau khi chết thì linh hồn của họ sẽ hòa cùng Trần Gian để sản sinh ra năng lượng âm dương giúp duy trì sự sống của nó, vậy tại sao không cứ chiến tranh để dẫn đến thiên tai xảy ra và càn quét hết mọi thứ !?

Câu trả lời là, linh hồn của con người được ví như là không khí, Trần Gian thì được ví như một quả bóng, không khí được bơm vào quả bóng quá nhiều sẽ dẫn đến việc quả bóng nổ tung, hay nói cách khác cái gì nhiều quá cũng không tốt.

Nhưng không được bao lâu thì một Tổng Lãnh Thiên Sứ đã phải lòng một Chỉ Huy Đạo Quân Ác Quỷ, bọn họ bất chấp mọi thứ để đến với nhau và tạo ra một đứa trẻ không phải Ác Quỷ cũng không phải Thiên Sứ, nhưng lại mạnh hơn cả 2.

Ngay sau khi hạ sinh đứa bé thì người mẹ Thiên Thần đã qua đời cùng với người cha, còn đứa bé thì đã được Thiên Đường chào đón và được đặt tên là Lucifer.

Gabriel: Câu chuyện đến đây là kết thúc, các em có thể ra về... mọi thắc mắc các em có thể gửi Email cho anh để được giải đáp.

Cả lớp: VÂNG Ạ !!!!

Đây là học viện Thiên Sứ Heavenia, người vừa kể cho bạn nghe một câu chuyện về thế giới chính là Tổng Lãnh Thiên Sứ Gabriel, hiện cậu đang làm giảng viên của Học Viện Heavenia kiêm Chủ Nhiệm một khu ký túc xá (nói cách khác là người giữ trẻ) của trường.

Em gái của cậu là Illyasviel, cô bé vừa mới tròn 8 tuổi còn cậu thì cũng 23 mất rồi.

Cha mẹ của hai người mất sớm nên hai người cũng may mắn lắm mới được vừa có việc làm vừa có chỗ ở trong Heavenia.

Metatron: Ê Gab, hôm nay của em như thế nào !?

Gabriel: Tốt ạ, còn anh !?Metatron: Xuất sắc, đi đón Illya rồi tới căng tin xem hôm nay dì Ralph làm món gì !? *choàng tay qua cổ Gab* Đây là Metatron, cũng là một Tổng Lãnh Thiên Sứ và là giáo viên thể dục của học viện.

Tóc bạch kim, undercut, cao 1m87, cao to trắng thơm, giỏi thể thao, tốt bụng... mục tiêu nhiều chị em Thiên Sứ nhưng anh chỉ quan tâm mỗi Gabriel, lúc nào cũng bám chặt lấy cậu.

Thế là cả cái học viện bảo là hai người đang hẹn hò, và cô bé Illyasviel sắp có ông anh rễ trong mơ.

Illyasviel: Anh hai, anh Met, hai người đang hẹn hò hả !?Metatron: Ukm, bọn anh đang lên kế hoạch cho đám cưới ý mà :))))) Gabriel: *đấm nhẹ vô eo Met* Anh này...

Metatron: Hehe...

được rồi tới căng tin xem hôm nay dì Ralph nấu món gì nào.Illyasviel: Đúng đấy, em đói quá rồi...

T_T Gabriel: Vâng vâng, hai người lúc nào chả đói...

Cậu vừa dứt câu thì Metatron vác cậu và Illya lên vai rồi chạy vèo một cái tới ngay căng tin, sau đó đặt hai người xuống, với bao ánh mắt ngưỡng mộ xung quanh nhìn về phía họ rồi vỗ tay.

Metatron trước đây đã từng là một chiến binh, hạ sát cũng hơn 1 nghìn Ác Quỷ chỉ với tay không... sở trường là nấm đấm nên võ thuật điêu luyện và thể lực siêu cường là chuyện bình thường, còn Gabriel trước đây được gọi là Thiên Sứ Đưa Tin, nhiệm vụ của cậu là do thám tình hình nên gặp khá nhiều nguy hiểm trong lúc thực hiện.

Vì thế cậu có khá nhiều phép thuật sát thương cao lẫn tiện ích cho việc do thám như là triệu hồi quỷ xiềng xích, song long,...

đó cũng là lí do cậu thành Tổng Lãnh Thiên Sứ.

Gabriel: Dì Ralph, chào buổi trưa.Ralphiel: chào cháu Gabriel, Metatron và cả Illya nữa.

Gabriel: hôm nay chúng ta có món gì thế ạ !?

Ralphiel: Bò hầm đậu, khoai tây nghiền, súp rau củ...

Lucifer, chuẩn bị đem 3 phần ra bàn nhé cháu.

Sau khi cả 3 ra bàn ngồi đợi thì Lucifer lấy 3 phần thức ăn đem ra cho họ, lúc đấy Gabriel gọi cậuGabriel: Lucifer, anh ăn trưa chưa !?

Lucifer quay lại nhìn Gabriel rồi lắc đầu, sau đó thì đi gom mấy đĩa thức ăn và thức ăn thừa lại vào bếp để rửa, trong lúc rửa chén thì cậu có ngước lên nhìn về phía Gabriel đang cười nói rất vui, đột nhiên ánh mắt của hai người gặp nhau...

Lucifer liền nhìn vào đống bát đĩa rồi rửa tiếp.

Gabriel cười thầm nhìn Lucifer rửa bát đĩa, không để ý rằng Metatron đang kêu mình.Metatron: GABRIEL !!!!

Cậu giật mìnhGabriel: Hả... gì cơ... bò hầm đậu ngon lắm.Metatron: Ừ anh biết, tối nay em muốn đi xem phim không !?

Gabriel: Ơ...

à...

ùm phim gì cơ !?

Metatron: À con người vừa làm ra một bộ phim tên là "Giành anh từ biển" nghe review cũng hay lắm.

Gabriel: À... thì... em không thể để Illya ở một mình được.

Illya: Không sao đâu ạ, tối nay em với mấy đứa bạn trong lớp học tới thư viện học bài rồi, anh sẽ ở nhà 1 mình đó... nên anh hai đi với anh Met đi.Metatron: Khi nào đó cả 3 chúng ta sẽ cùng đi chơi nhé, lần này xin lỗi em nhiều lắm.Illya: Dạ... hai người cứ thong thả, em vào lớp đây.

Chuông reo rồi.Gab + Met: học tốt nhé.Sau khi cô bé đi rồi thì hai người bắt đầu ăn phần đồ ăn của mình, Metatron sau đó đi lấy 2 cốc nước một cho Gabriel và một cho mình rồi ngồi xuống.

Chóng tay lên bàn rồi nghiêng đầu lên tay ngắm nhìn Gabriel, dùng ngón tay vén tóc cậu lên mang tai.

Metatron: Anh yêu em Gab.Gabriel: Em cũng vậy...

Met.Metatron: Thật chứ !?

Gabriel: Thật, em cũng yêu bản thân mình :))))))Metatron: *vẹo má Gab* Không sao, anh yêu em là ok.

Gabriel: em ăn xong rồi, để em đem đĩa vào cho Lucifer rửa.

Metatron: Để đấy đi, tí nữa cậu ta sẽ ra lấy đem vô thôi mà...

đó là công việc của cậu ta chứ không phải của em.Gabriel: Em biết Met à, nhưng căng tin học viện rộng lắm, cậu ấy mà rửa xong đống bát đĩa đấy cũng đã là tiết 3 của buổi chiều rồi.

Nếu đi gom đĩa nữa thì chắc tan học mất, gặp cậu ấy chưa có ăn gì cả.

Metatron: Thế em định làm gì để giúp cậu ta !?

Gabriel: Em định sẽ gom đĩa và thức ăn thừa vào giúp cậu ấy, nếu dư thời gian em sẽ rửa phụ nữa.

Metatron: Em rãnh quá, thôi ngay đi.Gabriel: Met~~~ hôm nay buổi chiều em chỉ có tiết 3 và 4 ở lớp 10A1 thôi... nên em có cả tá thời gian mà.Metatron: Anh không muốn em thân mật với tên ác quỷ đó, đặc biệt lại làm việc công ích cho hắn.Gabriel: Rồi rồi... em làm dùm dì Ralph được chưa !?

Vả lại đừng có nói Lucifer như thế...

Metatron: *xoa đầu Gab* đừng có mà làm quá sức đấy, anh có lớp ở tiết 2 rồi... bye.

Gabriel: Anh đi cẩn thận... ^^ Sau khi Metatron hôn lên trán cậu một cái rồi đi thì cậu bắt đầu dùng phép thuật gom mấy đĩa thức ăn còn trên bàn lại rồi mang vào cho Lucifer, ngay khi thấy Gab đi vào cùng một chồng đĩa thức ăn cao hơn cả đầu thì cậu liền chạy lại đỡ lấy một nữa rồi đặt lên bồn rửa.

Ngay khi lấy đi một nữa số đĩa ăn thì Lucifer thấy Gabriel đang nhìn mình cười thật tươi, khiến cậu đỏ hết cả mặt rồi quay đi.Gabriel: Lucifer, sao anh không nói gì hết vậy !?

Lucifer: *gật đầu* Gabriel: Hay anh đi ăn trưa đi, tôi sẽ rửa bát giúp cho.Lucifer: *lắc đầu* Gabriel: Sao thế, anh không đói à !?Lucifer: *lắc đầu* Gabriel: Thế sao không đi ăn, tôi biết anh nói được... nói vài câu đi.Lucifer: Bởi vì...

đồ ăn hết rồi.

Gabriel: Cái...

ôi trời, vậy anh ăn gì đây !?

Lucifer: Tôi sẽ kiếm một ít đồ ăn còn thừa lại của mọi người rồi ăn.

Gabriel: Không được, để tôi làm cái gì đó cho anh ăn nhé.

Lucifer: Tôi... tôi không muốn làm phiền Gabriel.

Bụng cậu đột nhiên phát ra mấy tiếng kêu Ọt Ọt Ọt to đùng, Lucifer đỏ mặt nhìn xuốngGabriel:Hỳ hỳ...

Phiền phức gì, chỉ là một bữa ăn thôi mà.

Nào nào, đến đây ngồi đi.Cậu nắm tay Lucifer dắt lại chỗ bàn trống rồi quay vào bếp làm Spagetti cho cậu, một lúc sau cậu mang đến cho Lucifer một đĩa Spagetti lớn với thật nhiều thịt sốt cà phía trên, Gabriel sắp xếp dao bên phải và nĩa bên trái đĩa mì, rồi lấy một cái khăn trắng trong túi quần mình trải lên đùi của Lucifer.Lucifer: À...

À...

ừm được rồi mà Gabriel, tôi không làm rơi mì đâu.Gabriel: Xin mời quý khách dùng bữa ạ ^^.

Chúc ngon miệng.

Nói xong Gabriel quay lại vào trong để rửa hết đống bát đĩa còn lại giúp Lucifer, còn Lucifer thì ngồi đấy ăn mì... vừa ăn vừa nhìn về phía Gabriel đang rửa bát dùm cậu, sau khi ăn hết đĩa mì thì cậu đem đĩa vô cho Gabriel rửa.Lucifer: Ga...

Gabriel, tôi ăn xong rồi...Gabriel: Ùm, để dĩa ở đó đi tôi rửa cho.Lucifer: Tôi không muốn làm phiền Gabriel nhiều đâu, để tui làm nốt phần còn lại là được rồi.Gabriel: Thế như vậy đi, tôi giúp anh rửa bát nhé...

Lucifer: Ơ...

à...

ừm... cảm ơn cậu.

Bất ngờ Gabriel đưa tay lên mép của Lucifer rồi quẹt chỗ thịt bằm sốt cà còn xót lại trên đấy khiến Lucifer ngạc nhiên lui ra xa.Gabriel: Chỉ... chỉ là tui định lau sạch mép cho anh thôi chứ không có ý làm anh đau đâu mà. *buồn cười* Lucifer: Gabriel đừng làm vậy nữa... tôi không muốn Metatron bị tổn thương nếu như có người bắt gặp cảnh này.Gabriel: Ừm...

Sau đấy Gabriel không nói gì nữa cho đến lúc rửa hết đống bát đĩa cuối cùng với Lucifer, cậu nhanh chóng lau khô tay cởi tạp dề rồi đi ra ngoài.

Lucifer theo sau cậuLucifer: Gabriel.Gabriel: Hửm... !?Lucifer: Mì cậu làm ngon lắm, cám ơn.

Gabriel: Không có chi, thôi đến tiết của tôi rồi hẹn gặp anh sau nhé.

Bye... *vẫy tay* Lucifer nhìn về phía hình bóng Gabriel đang rời đi cho đến khi nó biến mất hẳn ở cuối hành lang, tay cậu đặt lên chỗ sốt cà hồi nãy Gabriel quẹt cho mình rồi cúi mặt xuống.

Bất ngờ có một bàn tay đặt lên vai cậuRalphiel: Thích thằng bé phải không !?Cậu giật mình quay lại Lucifer: Cháu... cháu cũng không biết nữa Dì Ralph à.

Ralphiel: Nếu thích thằng bé thì cứ tỏ tình đi, cháu có nhiều cơ hội mà...

Lucifer: Nhưng Gabriel và Metatron đang hẹn hò mà, sao cháu có thể làm thế được.Ralphiel: Biết đâu bất ngờ, thôi giúp dì dọn dẹp rồi nghỉ sớm nào.

Lucifer: Vâng ạ.
 
Em Yêu Anh Lucifer
Ngày Mà Mọi Thứ Thay Đổi


Sau khi dọn dẹp căng tin xong xuôi thì dì Ralph bảo Lucifer đem mấy phần đồ ăn vặt đến cho phòng đào tạo chiến binh, cậu liền cởi tạp dề ra rồi cầm mấy phần đồ ăn vặt mà dì Ralph chuẩn bị sẵn lên, trước khi đi dì ấy dặn cậu Ralph: Lucifer, mang đồ đến rồi đi về liền nhé.

Lucifer: Vâng... còn gì nữa không ạ !?Ralph: Không, hết rồi...

đi cẩn thận vào, xong rồi thì về phòng tắm rửa đi... cháu hôi quá.Lucifer: dạ.Sau đó cậu liền mang mấy phần đồ ăn đấy đến phòng đào tạo chiến binh, bây giờ đã tan trường rồi nên học sinh cũng quay về hết ký túc xá, còn phần nhỏ ở lại là để sinh hoạt câu lạc bộ, làm bài tập nhóm, hay là những cặp đôi có hành động thân mật với nhau, vừa mới nhắc xong... cuối dãy hành lang, có 1 cặp đôi đang thân mật với nhau ngay tủ đựng đồ cá nhân.

Lucifer thấy thế nên đi sát vào bên phía còn lại để tránh làm phiền họ, đột nhiên cô gái đấy bất ngờ nói to lênCô gái: Ấy... có một tên ác quỷ kìa anh yêu, trông hắn đang rất là thiếu thốn tình cảm đấy.

Chàng trai: tất nhiên rồi, hắn ta là ác quỷ mà...

ác quỷ thì làm sao mà có thiên thần như em ở bên cạnh chứ. *âu yếm* Cô gái: Ư anh này... kì quá đi !!!Lucifer nhanh chóng đi ra khỏi đó thật mau, cuối cùng cậu cũng tới được phòng đào tạo chiến binh.

Mở cửa đi vào thì cậu trông thấy có rất nhiều thiên thần đang luyện tập chiến đấu với hình nộm.Lucifer: Tôi... tôi mang thức ăn tới đây ạ.

Metatron: Ồ chào Lucif...

để đồ ăn ở trên bàn đi, cảm ơn đã mang tới.

Lucifer: Không có gì... chào mọi người nhé.

Nói xong thì Metatron đi ra khỏi phòng để đón Gabriel ở lớp 10a1, sau khi anh ta đi thì đột nhiên có một thiên thần đóng sầm cửa lại, một thiên thần khác đi lại đưa cho Lucifer một thanh kiếm.Lucifer: Có... có chuyện gì thế !?

Thiên thần 1: chuyện là vầy... hình nộm luyện tập bị hỏng rồi.Lucifer: Xin lỗi, nhưng... tôi không biết sửa.

Thiên thần 2: bọn tôi không cần cậu sửa, bọn tôi chỉ cần cậu làm hình nộm thay thế thôi.Lucifer: Nhưng tôi... dì Ralph bảo tôi...Thiên thần 2: Chỉ là đứng đấy cầm thanh kiếm này cho bọn tôi luyện tập thôi mà, đâu khó khăn lắm đâu nào.Thiên thần 1: Nếu cậu làm tốt thì bọn tôi sẽ cho cậu vào đội chiến binh, sao nào !?Cậu chần chừ một hồi rồi quyết định cầm lấy thanh kiếm, giữ chặt nó bằng cả hai tay.

Họ bắt đầu buổi luyện tập, hai thiên thần đấy đột nhiên phóng tới phía Lucifer rất là nhanh, họ dùng kiếm của mình chém rơi miếng băng gạc trên tay phải của cậu...

để lộ ra một cánh tay quỷ.

Lucifer liền dùng tay còn lại để che nó đi.Thiên thần 1: Bấy lâu nay, tao cứ tự hỏi rằng... tại sao mày cứ băng bó tay phải lại liên tục.Thiên thần 2: Trong khi mày chả bị thương tích gì cả, cuối cùng bọn tao cũng hiểu lí do tại sao.

Lucifer: Đừng lo... tôi... tôi sẽ băng nó lại ngay mà.

Bất ngờ đèn phòng bị tắt, Lucifer loay hoay mãi chẳng tìm được dải băng ấy để băng tay lại.

Đột nhiên ai đó nắm lấy tay phải của cậu rồi vật cậu vào một cái tủ đựng đồ, đồ đạc rơi xuống vào cậu.

Một lúc sau cậu mới nhận ra rằng cánh tay phải của mình đã bị chặt mất, máu bắn ra dữ dội... cậu gào thét trong đau đớn rồi gục ngã xuống.

Lúc này có người mở cửa xông vào, một giọng nói thân quen vang lên trước mặt cậu, hình dáng ấy, hơi ấm ấy...

Lucifer cố ngước lên nhìn

Lucifer: Ga...

Ga...

Gabriel...

Gabriel: CÓ CHUYỆN GÌ VẬY !?

METATRON ĐỪNG ĐỂ HỌ CHẠY !!!

Metatron nhanh chóng xuất hiện trước hai thiên thần đấy một cách bất ngờ, hai tay Metatron bóp lấy mặt của hai bọn họ rồi vật xuống sàn.

Trong khi đấy, Gabriel dùng phép thuật cầm máu cho Lucifer.

Gabriel: Lucifer, cố lên... tôi sẽ chữa cho anh mà, đừng bỏ cuộc.

Lucifer: Tay... tay tôi... xin lỗi... vì làm phiền... cậu...

Gabriel: Không sao cả, anh an toàn rồi... hãy nghỉ ngơi chút nhé.

Sau khi nghe Gabriel nói thế thì Lucifer ngất đi, lúc này cậu thấy mình quay lại thời còn nhỏ... khi đó cậu chả có ai bên cạnh cả, cậu đang ở trong cô nhi viện... mọi người ở đấy ai cũng xa lánh cậu, những người tiếp xúc với cậu chỉ có bọn bắt nạt mà thôi.

Chúng thường xuyên giật đồ ăn của cậu rồi ném xuống đất bắt cậu lượm lên ăn, thi thoảng thì lại bị bắt vô nhà vệ sinh nhấn đầu vào toilet, ở trên thiên đường chính là chuỗi ngày địa ngục của cậu.

Nhưng trò quái ác nhất của chúng chính là để tay phải của cậu vào cửa rồi kẹp lại, giẫm lên, cột vào xe rồi kéo đi... mặc dù các Sơ ở cô nhi viện biết cậu bị bắt nạt nhưng họ vẫn cứ làm ngơ ngày qua ngày, trừ một người... là Ralphiel.

Bất ngờ cậu mở mắt ra, gào thét và vùng vẫy dữ dội, có lẽ do cơn ác mộng vừa rồi và cơn đau từ việc bị mất cánh tay.

Gabriel thấy thế nên đứng lên giữ cậu lại, trấn an cậu...Gabriel: Lucifer, ổn rồi...

ổn rồi... không ai làm anh đau được nữa.

Lucifer: Aghhhhhhh !!!!!

Gabriel: Lucifer, tập trung vào lời nói của tôi...

Lucifer !!!!

Hắc khí từ trong người Lucifer lan tỏa ra khắp phòng, cậu vẫn cứ vùng vẫy và la hét, thế là Gabriel đưa hai tay lên giữ mặt cậu lại, sau đó Gabriel chòm tới hôn Lucifer thật sâu... cho đến khi cậu ngưng ngọ ngoạy.

Mắt Lucifer dần sụp xuống rồi nhắm hẳn, tay cậu buông lỏng ra... thế là Gabriel đặt cậu nằm xuống chầm chậm.

Cũng vừa lúc đấy thì Metatron và Ralphiel đã thấy hết sự việc.Gabriel: Met... em... em chỉ muốn anh ấy bình tĩnh lại.Metatron: Không sao...

ổn mà, em vừa làm một điều đúng đắn thôi.

Gabriel: Cám ơn anh.Ralphiel: Chuyện gì đã xảy ra thế này !?

Thằng bé đã làm gì nên tội chứ !?Gabriel: Dì Ralph... cháu vô cùng lấy làm tiếc.

Ralphiel nhìn Gabriel bằng ánh mắt căm phẫn, bà ta quỳ xuống bám víu lấy Gabriel để van xinGabriel: Dì Ralph...

đừng làm vậy mà, dì đứng lên đi !!!!

Ralphiel: Gabriel, dì chỉ còn có thể tin mỗi cháu... cháu phải đòi lại công bằng cho Lucifer, bao lâu nay thằng bé đã phải chịu nhiều uất ức... nhưng nó không than vãn một lời nào, nó thậm chí còn không dám làm hại một con muỗi, vậy mà nhìn xem... chúng đã làm gì, từ khi nào mà Thiên Thần ở Heavenia cư xử còn thua cả Ác Quỷ thế kia !?

Gabriel: Dì đứng lên đi, cháu cần dì ở đây bên cạnh Lucifer... cháu và Metatron sẽ đòi lại công bằng cho anh ấy.

Sau khi đỡ Ralphiel dậy thì hai người liền đi đến văn phòng hiệu trưởng Seraphim để gặp hai thiên thần ban nãy đã làm hại Lucifer.

Ngay khi mở cửa đi vào thì hiệu trưởng liền đứng dậy vỗ tay.Seraphim: Hay lắm Gab, cậu vừa làm hỏng kế hoạch tống khứ ác quỷ của bọn tôi rồi.

Gabriel: Ngài vừa nói gì !?

Yunael: Sở dĩ tôi và em gái chặt tay hắn là để hắn bộc lộ sức mạnh Ác Quỷ trong mình, như thế là sẽ có cớ tống khứ hắn đi.Minael: Phải phải, nhưng cậu đã kìm hãm hắn lại bằng một nụ hôn...

CỰC KÌ NGỌT NGÀO~~~~ Yunael: Cá rằng Met đẹp trai đây ghen lắm luôn đấy, vì nào giờ anh ta và Gab đã hôn nhau đâu.

Ứ ừ....Cặp thiên thần song sinh ấy đứng sát lại dùng tay tạo hình trái tim cùng nhau, thình lình Gabriel tiến sát lại gần họ và....

BỐP !!!!

Cậu tát mạnh vào mặt của Yunael, tức giận cậu còn định tát thêm một cái nữa nhưng đã bị Metatron ôm lại.

Gabriel: Anh buông em ra... em phải đập chết hai con nhỏ quỷ đội lốt thiên thần này, và cả tên hiệu trưởng chết bầm này nữa.

Metatron: em bình tĩnh lại nào... giết đồng loại sẽ khiến em thành thiên thần sa ngã đấy.

Gabriel: Nói vậy thì Lucifer cũng là một trong số chúng ta, vậy sao họ lại có thể làm vậy chứ !?

Metatron: nhưng cậu ấy cũng là một trong số "bọn chúng".

Seraphim: Wow... wow... hết đồng minh nhé Gabriel, cậu thua rồi.

Giờ thì để yên cho bọn tôi làm việc của mình.Sau đấy Gabriel tức giận đùng đùng bỏ ra ngoài, thấy thế nên Metatron đuổi theo cậu... ngay khi anh nắm lấy tay cậu thì cậu giật lại.Gabriel: Bạn anh đang đợi trong kia kìa... tham gia cùng họ đi chứ.Metatron: Được rồi, anh xin lỗi... nhưng anh thật sự cảm thấy khó chịu khi em cứ bảo vệ Lucifer.

Gabriel: Anh ấy không làm gì có lỗi cả, giờ thì anh ấy mất tay phải rồi... anh ấy làm việc thế nào đây, tiền đâu anh ấy trang trải cuộc sống !?

Metatron lấy tay gạt đi nước mắt trên mặt của Gabriel một cách nhẹ nhàng, hai người nhìn vào mắt nhau thật lâu.

Từ từ anh bắt đầu kề môi lại gần cậu, thế nhưng cậu quay đi chỗ khác.Gabriel: Em xin lỗi... em cảm thấy không khỏe.

Metatron: Ukm... anh đưa em về phòng.

Gabriel: Không cần đâu, em phải đến chỗ Lucifer và dì Ralph trước đã... em cần kiểm tra tình hình của họ.

Thế là Metatron cởi áo khoác thể thao của mình ra khoác lên cho Gabriel, hai người đi thẳng đến phòng y tế.

Ở đấy Lucifer vẫn nằm bất động và dì Ralph đang ngồi kế bên canh chừng cho cậu.

Gabriel đi lại nhẹ nhàng đặt tay mình lên vai của dì Ralph, bà ta quay lại nhìn Gabriel với vẻ mệt mỏi.

Gabriel: Cháu rất lấy làm tiếc.

Ralphiel: Thằng bé mất cánh tay rồi, nó sẽ đi làm thế nào đây !?

Lành lặng như thế mà cuộc sống của nó đã khó khăn đến vậy, chuyện gì sẽ xảy đến khi nó bị như này chứ !?

Gabriel: Cháu... cháu sẽ tạo cho anh ấy một cánh tay robot.

Được không ạ !?

Ralphiel: Được chứ !?

Gabriel: Dạ được, chắc chắn rồi... thế này có là bao sau những gì anh ấy đã trải qua.

Ralphiel: Đây chỉ mới là một bề nổi của tảng băng thôi Gab.Gabriel: Ý dì là sao !?

Ralphiel: Metatron, cháu có thể cho ta và Gab năm phút được không !?

Metatron: À... vâng, tất nhiên rồi.

Sau đấy Metatron đi ra ngoài và đóng cửa lại, để cho Gabriel và Ralphiel ở riêng trong phòng.

Ralphiel bắt đầu kể chuyện về quá khứ của Heavenia, cậu chăm chú lắng nghe.Ralphiel: Seraphim không phải là hiệu trưởng trường này, trước đây có một tổng lãnh thiên thần tên là Uriel... và cũng là em gái của dì.

Gabriel: Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy !?Ralphiel: Cô ta đã đem lòng yêu một đại tướng của Địa Ngục, tình yêu nồng cháy của họ vượt qua mọi cản trở của hai phe Thiên Đường và Địa Ngục.

Họ đã có một đứa con...

Gabriel: Không phải thiên thần... cũng không phải ác quỷ... nhưng mạnh hơn cả hai.

Ralphiel: Đúng, chính là Lucifer... cháu đã biết được phần nổi của tảng băng.

Gabriel: Vậy... ba mẹ của anh ấy đã qua đời ngay sau khi sinh anh ấy ra ư !?

Ralphiel: Đúng... nhưng không phải tự nhiên họ lăn đùng ra chết, mà là do bị Seraphim phái người tới giết.

Sau khi hạ sinh Lucifer với sự trợ giúp của dì, Uriel đã bị bắt đi cùng với vị Đại Tướng ấy... chúng treo cổ họ trước quảng trường thành phố để răng đe về những mối tình ngang trái.

Gabriel: Không thể nào... họ chỉ muốn bên nhau thôi mà.

Ralphiel: Sức mạnh ác quỷ trong người Lucifer tỏa ra từ người thằng bé nồng nặc, đau đớn lắm... cánh tay quỷ ấy... dì đã dùng lông vũ từ cánh mình dệt một dãi băng để phong ấn cánh tay thằng bé lại... tạm thời.

Gabriel: Vì sao phải phong ấn chứ, chẳng phải lông vũ từ cánh chứa kí ức của chúng ta sao !?

Ralphiel: Phải... dì đã hy sinh những kí ức thời còn trẻ của mình, nó có đáng là bao với mạng sống của Lucifer chứ !?

Cháu biết rằng mặc dù đã kí khế ước, nhưng Thiên Thần luôn muốn tiêu diệt Ác Quỷ mà.

Gabriel: Dì vất vả rồi...

Ralph. *ôm* Ralphiel: Thằng bé thích cháu...

Gab à.

Gabriel: Cháu... cháu... cháu không biết phải cư xử thế nào cho phải, Met... anh ta tốt với cháu lắm.

Ralphiel: Cẩn thận đấy Gabriel... ta khuyên cháu.

Gabriel:...

Cháu vẫn không hiểu, sao Lucifer lại có thể to cao như vậy trong khi anh ấy thiếu thốn đủ thứ !?

Ralphiel: Nhờ công cha nó cả đấy... mái tóc bạc của mẹ, thân hình săn chắc của cha, sức mạnh của cả 2.

Có một số kí ức không hay của thằng bé, dì đã phong ấn nó lại... bây giờ chắc nó đang mơ thấy.

Khổ thân nó.

Gabriel: Cũng khuya rồi, thôi cháu về nhé... ngày mai cháu sẽ đem tới một món quà cho anh ấy.

Ralphiel: Về cẩn thận nhé...

Sau đó Gabriel rời khỏi phòng, tìm Metatron.

Cậu thấy anh đang ngồi đợi ở dãy ghế gần đấy, thấy được cậu mặt anh sáng rực lên...

Gabriel: Em cần tới kho để lấy một số thứ.

Metatron: Lấy gì cơ !?

Gabriel: Nguyên liệu làm cánh tay phải cho Lucifer, chúng ta nợ anh ấy Met.
 
Em Yêu Anh Lucifer
Món quà


Gabriel cùng với Metatron đi đến nhà kho của học viện để tìm nguyên liệu làm một cánh tay cho Lucifer, cậu đi hết dãy kệ này đến dãy kệ khác để tìm nguyên liệu nhưng chả có cái nào cả.

Gabriel: Làm sao bây giờ, hết kim loại rồi... không có kim loại thì sao làm bây giờ !?

Metatron: Thì khỏi làm... cứ để cậu ấy như vậy đi, rồi cậu ấy cũng sẽ bị tống xuống địa ngục...

ở đấy chắc chắn có người có thể giúp cậu ấy.

Cậu búng tay một cái, mặt sáng lên như nảy ra một ý tưởng gì đó.

Rồi cậu nhanh chóng đi tới cái tủ bọc thép, cái tủ này có hệ thống bảo mật cảm biến nên cần phải đăng nhập để mở.

Cậu đặt tay lên máy cảm biến, nó báo hiệu rằng có thể mở.

Metatron: Em đi xa đến vậy luôn ư, đâu có đáng đâu em.

Gabriel: Đúng vậy, như thế này chả là bao với những gì anh ấy phải gánh chịu... chả bao giờ gọi là đủ cả.

Thế rồi cậu mở tủ ra, lấy một cái hộp đen bên trên có ghi một dòng chữ "Xương cốt của Hắc Thiên Mã".

Đây chính là hợp kim siêu bền dùng để chế tạo vũ khí riêng của các chiến binh thông qua phép thuật.

Chỉ cần làm một nghi lễ, đặt nguyên liệu này giữa vòng tròn ma thuật rồi tập trung vào nó, sau đấy nó sẽ cho ra một loại vũ khí dành riêng cho người được yêu cầu.

Cậu ôm cái hộp ấy vào lòng mừng khôn xiếc.Gabriel: Được rồi, em sẽ cùng Illya tạo ra một cánh tay cho Lucifer.

Cám ơn anh đã đưa em đến đây nhé Met, đi một mình vào buổi tối sợ lắm.

Metatron: Sao cũng được... em tự về nhé, khuya rồi.

Gabriel: À ukm... anh bận hả !?

Metatron: Ừ.

Gabriel: Vậy anh đi mau đi kẻo trễ, em tự về phòng một mình được mà.

Metatron: Tốt... bye.

Gabriel: Sao Met nói chuyện cộc lốc thế nhỉ !?Anh nhanh chóng đi ra khỏi nhà kho rồi mất hút, để lại một mình Gabriel đi về phòng.

Cả cái hành lang không một bóng người, nhìn vào điện thoại thì đã thấy 11h đêm mất rồi.

Gabriel: Trời đất, là do mình tám với dì Ralph hay do kiếm nguyên liệu chế tạo hết thời gian vậy !? *hốt hoảng* Trên đường đi cậu nghe thấy hai giọng nói quen thuộc vang ra từ phòng thay đồ, là giọng của Metatron và Kerobiel.

"giờ này khuya rồi mà họ còn làm gì trong đấy nhỉ !?"

Cậu kê sát tai lại gần để nghe xem nội dung cuộc trò truyện, thôi sẵn tiện nhìn vào khe hở họ làm chuyện gì mà mờ ám thế !?

Kerobiel: Sao hôm nay anh lại tìm em thế !?

Chán Gabriel rồi sao !?

Metatron: Ờm... tên nhóc đó cứng đầu quá, vả lại cũng hết giá trị lợi dụng rồi.

Giờ anh chỉ muốn em thôi.

Kerobiel: Thế nào giờ anh đã lợi dụng được gì từ tên đó !?

Metatron: Nhiều lắm, từ danh tiếng để mọi người biết đến... chức vụ như ngày hôm nay.

Và còn nữa, việc chặt tay tên ác quỷ đó là một phần trong kế hoạch của anh, nếu hắn bị tống đi thì bà dì của nó cũng vậy... bà ta biết khá là nhiều rồi, ban nãy không biết bà ta đã nói gì với tên nhóc đấy.

Kerubiel: Awwww.... anh thật là mưu mô mà, thưởng anh này.

Hắn ta leo lên người của Metatron ngồi, cởi nút áo anh ra rồi hôn lấy phần cổ và xương quai xanh.

Mặt của anh ta trông thỏa mãn... thõa mãn cái thú tính trong người anh ta.

Gabriel đứng ngoài này trông thấy hết toàn bộ sự việc, từ khi nào nước mắt cậu đã lăn dài trên má... thế giới như sụp xuống dưới chân cậu, chân cậu bắt đầu đứng không vững, cậu dần lui về sau... lỡ đá trung một cái xô kim loại khiến nó phát ra tiếng động làm cho Metatron và Kerubiel ngưng lại.Metatron: Ai đấy !?

Kerubiel: Chắc là mấy con chuột ấy mà.

Metatron: đề phòng vẫn hơn.

Anh ta đẩy Kerubiel xuống, đứng dậy đi ra cửa phòng thay đồ để xem có ai không thì... không có ai ở bên ngoài cả.

Anh ta trở lại vào bên trong cùng Kerubiel để tiếp tục cuộc vui, trong khi đấy thì Gabriel đang nấp cùng Lucifer ở trong tủ đựng dụng cụ vệ sinh.

Ban nãy lúc mà Gabriel lỡ đá trúng cái xô kim loại thì Lucifer đã đứng từ sau dùng cánh tay còn lại của mình để ôm cậu vào lòng, tay anh giữ lấy đầu cậu vùi vào ngực mình.

Nước mắt cứ thế mà tuôn ra từ Gabriel, cậu ấm ức bấu chặt lấy ngực của Lucifer.

Gabriel: Hức... hức... hức...

Lucifer: Khóc đi...

đừng có kìm nén lại.

Tôi ở đây với cậu.Gabriel: Không... tôi không... tôi...

Lucifer: Tôi rất tiếc Gabriel...

Gabriel ôm chặt lấy Lucifer thật lâu, áp mặt vào lồng ngực của anh.

Cậu đã mất bình tĩnh một lúc cho đến khi cậu nghe thấy âm thanh của nhịp tim Lucifer đập rất nhanh.

Cậu từ từ buông anh ra rồi ngước lên, hai người nhìn nhau một hồi lâu rồi sau đó, anh đưa tay lên gạt đi nước mắt trên má cậu.

Lucifer:...Gabriel: Chúng ta cần phải ra khỏi đây vì ngộp quá.

Lucifer: À ừm...

để tôi mở cửa.

Sau khi ra được bên ngoài thì hai người liền đi ra chỗ nào đó cách xa phòng thay đồ, Gabriel cứ cắm mặt đi về phía trước thật nhanh còn Lucifer thì cứ đi theo sau cậu.

Bất thình lình cậu đứng yên, quay lại nhìn anh.Gabriel: Anh đã lành hẳn chưa, sao lại đi tìm tôi !?Lucifer: À thì tay tôi lành rồi, chỉ là nó không có mọc lại thôi.

Nãy tôi nghe được từ dì Ralph cậu đi kiếm nguyên liệu làm tay cho tôi, nên tôi đi kiếm cậu ở nhà kho.

Nhưng thấy mỗi Metatron đi ra từ đó mà không thấy cậu nên tôi đi theo anh ta, ai ngờ cậu vẫn còn trong nhà kho.

Gabriel: À à... tôi tìm được nguyên liệu rồi, đến phòng tôi đi rồi chúng ta cùng làm tay cho anh.

Lucifer: Được không !?

Tôi chưa đến ký túc xá bao giờ cả.Gabriel: Vậy thì chờ gì nữa...

đi thôi.Thế là Lucifer đưa Gabriel về phòng của cậu, hai người cùng nhau băng qua khuôn viên trường để đến khu ký túc xá, bất chợt cậu đứng lại ngước đầu lên nhìn bầu trời đêm.

Cậu ngạc nhiên trước sự tuyệt đẹp của nó, khắp nơi toàn là sao với sao, lấp lánh vô cùng.

Gabriel: Tôi chưa từng nghĩ rằng bầu trời buổi tối lại đẹp đến vậy.

Lucifer: Tôi cũng vậy... sao băng kìa, ước đi.

Gabriel: *cười* từ khi ba mẹ tôi mất, có lẽ tôi chưa bao giờ ngước mặt lên nhìn trời cả, tôi quên đi mất sự tồn tại của nó...

Anh đi sát lại gần rồi nhìn vào mắt cậu.Lucifer: Hóa ra bầu trời vẫn ở đấy đợi cậu nhìn nó kìa...

Gabriel: *đỏ mặt* lúc anh tỉnh dậy anh có nhớ gì không !?

Lucifer: Có... xin lỗi vì lúc đó tôi đã mất kiểm soát.

Nhưng nhờ có cậu tôi mới tỉnh lại được này.

Gabriel: tôi cũng muốn nói lời cảm ơn, vì anh đã ở đấy.

Không có anh tôi cũng không biết làm sao.

Lucifer: À ừm... không có chi.

Sau khi về đến được phòng của mình thì Gabriel mời Lucifer ngồi rồi rót nước cho anh uống.

Bất chợt Illya từ phòng ngủ đi ra, cô bé dụi dụi mắt rồi nhìn về phía anh trai mình.Illya: Anh hai... em đói !!!Gabriel: Anh tưởng em ăn với bạn rồi chứ...

Illya: Tụi nó cho em leo cây... giờ em đói quá ngủ không được luôn.Gabriel: Vậy ngồi đấy đợi đi anh làm mì ý cho ăn, Lucifer ăn luôn nhé.

Cô bé quay sang nhìn Lucifer với vẻ ngạc nhiên, con mắt lim dim buồn ngủ của con bé sáng rực lên.Illya: Lu...

Lucifer !?

Tay phải anh đâu rồi !?

Lucifer: Bị... bị trộm mất rồi... anh ngủ quên nên bị trộm mất rồi. :)))) Gabriel: Phải phải... nên anh muốn nhờ em giúp anh tạo ra một cánh tay cho anh ấy.

Illya: =_=' em biết mặc dù em còn nhỏ nhưng em muốn mọi người đừng coi em như con nít...Gabriel: ôi em gái bé bỏng của anh... em thành bà cụ non mất rồi.

Lucifer: Anh gặp tai nạn, nên anh bị mất cánh tay phải.

Cũng may anh hai em xuất hiện kịp thời cứu anh, không thôi anh không còn ở đây nữa rồi.

Illya: thế còn anh Met, em tưởng anh ấy sẽ luôn có mặt ở những tình huống như thế này để giúp người gặp nạn !?

Sao anh ấy không đi cùng hai người !?

Gabriel: Anh và Met... c... chia...

Lucifer: Metatron bận đi làm bảng báo cáo về sự việc của anh rồi.Bất ngờ cô bé đập mạnh tay xuống bàn ăn, cô bé tức giận đứng dậy thật nhanh khiến cho chiếc ghế cô bé đang ngồi lật đổ ra phía sau.

Nước mắt rơi xuống lăn dài trên má cô bé.Illya: EM ĐÃ NÓI LÀ ĐỪNG XEM EM NHƯ CON NÍT RỒI MÀ !!!!!

Lucifer: Illya... thật ra...

Gabriel: Được thôi, Met và anh đã chia tay rồi... nói đúng ra bọn anh đã là cái gì của nhau đâu.

Nên gọi là cạch mặt thì đúng hơn.

Illya: Thế còn đám cưới của 2 người... anh rễ trong mơ của em !?

Gabriel: Em rốt cuộc cũng chỉ là một đứa con nít thôi, ích kỉ... trẻ con... em muốn biết tay của Lucifer ở đâu không !?

Là Met... hắn ta lên kế hoạch kêu người chặt nó mất rồi !!!!

Cậu chỉ về phía cánh tay bị chặt mất của Lucifer, thấy thế nên anh đã che nó lại rồi cúi mặt xuống không nói một lời nào.

Illya: Không... không thể nào...

Gabriel: Đúng thế đấy... lúc nãy, hắn ta đã gặp riêng Kerobiel rồi vờn nhau vui vẻ bên trong phòng thay đồ.

Anh biết, sốc lắm... anh cũng vậy, nếu không có Lucifer ở đấy chắc anh toi rồi... hắn ta lợi dùng 2 anh em mình bấy lâu nay đấy em biết chưa hả !?Cô bé ngồi bệt xuống đất rồi ôm mặt khóc, Lucifer đi lại đặt tay lên Gabriel ra hiệu cho cậu đến bên con bé.

Lúc này Gabriel mới nhận ra rằng mình đã quá nặng lời... cậu chạy tới ôm Illya vào lòng.Gabriel: Anh xin lỗi... anh đã quá ngu ngốc, anh đã dành quá ít thời gian để quan tâm đến em.

Anh biết em thương anh, anh cũng vậy... anh cũng thương em nhiều lắm.

Hai anh em cậu ngồi đấy ôm nhau khóc một hồi lâu, sau đấy Illya ngước lên nói với anh mìnhIllya: Em đói...

Gabriel: À... anh quên mất.

Sau đấy cậu đứng lên rồi đỡ Illya dậy, nhìn về phía Lucifer đang đứng đấy im lặng... bất ngờ Illya đi lại chỗ Lucifer nắm tay anh dắt lại bàn ăn, anh ngạc nhiên nhìn cô bé rồi lại quay sang Gabriel.Gabriel: Tôi e rằng tối nay anh nên ngủ đây luôn đi.

Lucifer: Ồ không... tôi không thể làm phiền cậu nhiều đến vậy.Gabriel: Không sao đâu, tôi sẽ chuẩn bị chỗ ngủ cho anh mà.

Giờ tôi phải đi làm mì ý, tí nữa thì chuẩn bị cho nghi lễ triệu hồi, thực hiện nghi lễ xong thì cũng 4h sáng mất rồi.

Illya: Anh hai em thích anh đó !!!!

Lucifer: Hả !?

Gabriel: Illya... khỏi ăn nhé.

Illya: Em giỡn thôi mà... anh Lucifer giống như hoàng tử bạch mã vậy, xuất hiện để cứu công chúa Gabriel lúc gặp nạn... chỉ có điều công chúa có một cây nấm.

Lucifer: Hahahaha... cứu công chúa rồi công chúa có thích anh không là chuyện, nhưng nhìn công chúa cứu anh nhiều hơn là anh cứu công chúa đó.

Illya: Ảnh chưa có hôn ai đâu... có gì hôn một cái trả công đi.

Lucifer: *đỏ mặt* Gabriel: *đỏ mặt* Lucifer và Gabriel ngượng ngùng không nói một lời nào, cô bé Illya thì ngồi nhịn cười khi nhìn về phía hai người.

Chịu không nổi nữa nên phì cười một cái thật lớn...Illya: Anh hai mất nụ hôn đầu rồi... há há há há há... !!!!!

Gabriel: Suỵt... con bé này để phòng khác người ta ngủ nữa.

Illya: Lucifer...

Lucifer... môi anh em như thế nào !?

Kĩ năng hôn của anh ấy ra sao !?

Lucifer: À...

à thì... anh cũng nhớ không rõ nữa, nhưng mà môi cậu ấy mềm lắm...

ấm... với ngọt...

Gabriel: Được rồi ăn mì đi... lẹ lên còn đi ngủ nữa.

Cậu đem ra 3 đĩa mì ý đặt lên bàn, một cho Illya, một cho Lucifer, một cho cậu.

Sau đấy cậu ngồi vào bàn ăn đối diện với chỗ của Lucifer, hai người càng gượng gạo nhìn nhau thì Illya cười càng lớn...

đến mức ôm bụng nằm lăn ra đất mà cười.Gabriel: Xin lỗi, con bé hay vậy lắm... mong anh không phiền.

Lucifer: Đâu... vui mà... cứ như chúng ta là một gia đình vậy. *cười*Gabriel: *cười* cũng lâu rồi tôi mới tìm lại được những giây phút như thế này.

Tôi sẽ xem như đây là một món quà anh tặng cho tôi... cảm ơn nhé Lucifer.
 
Em Yêu Anh Lucifer
Ngủ ngon nhé Lucifer


Sau khi cả 3 ăn mì xong thì Lucifer giúp Gabriel dọn dẹp mấy cái đĩa vào bồn rửa chén, còn Illya thì lấy phấn tiên để vẽ vòng tròn ma thuật trên sàn nhà sau khi cô bé dọn rộng chỗ cho nó.

Cuối cùng cũng vẽ xong, cô bé quẹt mồ hôi trên trán của mình rồi nhìn về phía Gabriel.Illya: Xong rồi ạ... giờ thì bắt đầu thôi.

Gabriel nắm tay Lucifer dắt vào giữa vòng tròn, rồi đặt cái hộp đựng "xương cốt Hắc Thiên Mã" dưới chân anh.

Cậu nhìn vào mắt anh một cách đầy lo lắng...Gabriel: Anh sẵn sàng chưa !?

Lucifer: *gật đầu* Sau đấy cậu lui ra khỏi vòng tròn ma thuật để bắt đầu nghi lễ, đèn phòng được Illya tắt đi hết, nến được thắp lên xung quanh vòng tròn.

Sau khi hoàn tất các bước chuẩn bị họ bắt đầu thực hiện nghi lễ... vừa đọc thần chú thì vòng tròn phấn trắng ấy sáng lên.

Ánh đỏ rực của nến chuẩn sang màu xanh biển.

Gabriel: Ánh sáng xuyên qua các tầng mây...Illya: lấp lánh vô định như tinh thể...Gabriel: Xuyên qua kết nối vĩnh cửu với thượng đế...

Illya + Gabriel: Bọn ta triệu hồi ngươi với sức mạnh thật sự... trở thành vũ khí của chủ nhân ngươi, người có tên là Lucifer.

Hãy xuất hiện đi !!!!Vòng tròn sáng lên dữ dội, đến mức khiến cho hình ảnh của Lucifer khi đứng trong đấy biến mất theo.

Gabriel và Illya nhắm mắt lại vì độ chói của nó... bất ngờ...

BÙM !!!! khói bay nghi ngút khắp cả căn phòng...

Gabriel lật đật chạy lại mở cửa sổ xổ để khói bay ra ngoài.

Illya: Khụ khụ... có... có khi nào ảnh bay màu rồi không !?

Gabriel: Lu...

Lucifer !!!

Lucifer dần hiện ra trước mắt cậu cùng với một cánh tay kim loại... và một thanh kiếm ở sau lưng anh.

Khi anh kích hoạt cánh tay, sức mạnh bên trong anh truyền vào nó khiến cho khói đen trong phòng biến mất hết.

Illya: Wow... ngầu dữ.

Nên có cảnh hôn ăn mừng của công chúa khi gặp lại hoàng tử.

Gabriel chạy lại ôm lấy Lucifer thật chặt, cậu vùi đầu vào ngực anh khóc thật nhiều.Gabriel: Tôi... tôi cứ tưởng anh... huhuhuhu...Lucifer: Chuyện đó làm sao có thể xảy ra chứ, cậu vừa giúp tôi mà Gabriel... tôi phải nói lời cảm ơn với cậu đã chứ.

Illya: Thôi em đi ngủ đây... bye hoàng tử và công chúa.

Gabriel: Ngủ ngon...

Lucifer: vất vả cho em rồi...

Hai người sau đó buông nhau ra rồi ngượng chín mũi, không ai nói một lời nào cho đến một lúc sau...

Gabriel nhìn thấy mình trong gương cùng với Lucifer, mặt mũi ai cũng lấm lem cả.

Cậu quay lại nhìn Lucifer rồi cười...Gabriel: Trông anh như mới phóng hỏa nhà ai đó xong vậy...

Lucifer: Thật ư !?

Hahaha... còn cậu nhìn như mèo vậy... mèo con ngoan đi tắm đi nào !!!

Gabriel: Vậy... anh sẽ ngủ ở đây chứ !?

Lucifer: Tôi... không có quần áo để thay.

Gabriel: Nếu anh ngủ lại thì chắc chắn có quần áo cho anh mặc.

Lucifer: Tôi... làm phiền cậu nhiều quá.

Gabriel: vậy anh ngủ lại nha... nha... nha... !!!

Anh nhìn vào đôi mắt của cậu mong mỏi sự đồng ý của mình mà không nỡ từ chối, một phần nữa là anh không muốn thấy cậu buồn.

Anh nhẹ nhàng gật đầu một cái thế là cậu mừng rỡ ôm chầm lấy anh, sau đó bảo anh đi tắm trước đi để cậu chuẩn bị quần áo cho anh.

Sau khi Lucifer đi vào phòng tắm thì Gabriel đi kiếm quần áo cho anh, cậu tìm lại mấy cái áo và quần đùi của ba mình để cho Lucifer mặc.

Cuối cùng cậu cũng tìm thấy, một cái áo phông đen và quần đùi ngủ cho anh.

Gabriel: *gõ cửa* Lucifer, tôi đem quần áo cho anh này.

Lucifer: Cảm... cảm ơn nhé.

Gabriel: Không có chi, tôi để trên kệ nhé.

Cậu để quần áo ba mình cho Lucifer lên kệ rồi đi ra ngoài, một lúc sau thì anh đi ra cùng với bộ đồ cậu chuẩn bị cho anh.

Gabriel nhìn Lucifer với ánh mắt ngạc nhiên vì nhìn anh rất giống với ba cậu.Gabriel: Suýt nữa tôi la lên "ba ơi" rồi đấy.

Lucifer: Thật ư... chắc tôi giống ba cậu lắm, ý...

ý tôi là không muốn gợi lại nỗi buồn cho cậu.

Gabriel: Không sao đâu mà... anh giống ba tôi ở sự bình tĩnh, kiên định, mạnh mẽ... thôi tôi đi tắm đây.Lucifer: À... ukm...

Sau đấy Gabriel chuẩn bị chỗ ngủ cho Lucifer ở một cái ghế lười, cậu còn đem thêm chăn gối cho anh dùng nữa, thấy cậu đem vất vả quá nên anh đi lại đỡ lấy giúp cậu.

Lúc đấy Gabriel vô tình để tay chạm vào người của Lucifer, cậu cảm nhận được hơi ấm từ anh... thêm nữa hai người khá gần nhau nên cậu có thể ngửi thấy mùi thơm phát ra từ anh, nó làm cậu cảm thấy dễ chịu vô cùng.

Lucifer: Gabriel...

Gabriel... *vẫy tay trước mặt cậu* Gabriel: Hả... gì cơ !?

Lucifer: Cậu đột nhiên ngây người ra... tôi sợ cậu bị gì đấy.

Gabriel: À... thôi tôi đi tắm đây... ngủ ngon nhé.

Anh gật đầu một cái rồi ngồi xuống cái ghế lười ấm cúng mà cậu chuẩn bị cho anh, cậu nhìn anh cười sau đó lấy đồ đi tắm.

Sau khi lột bỏ bộ đồng phục Heavenia ra rồi cậu bước vào bồn tắm, ngâm mình xuống rồi suy nghĩ...Gabriel: Cảm giác này là gì đây... mình thích anh ấy rồi ư !?

Hay đơn thuần đây chỉ là nhất thời... anh ấy ôm mình, đấy có phải anh ấy thích mình không !?

Khó hiểu quá đi mất...

Cậu tát nhẹ vào mặt mình mấy cái để tỉnh táo, rồi sau đó tắm lẹ để đi vào phòng ngủ.

Cậu cuối cùng cũng lết được lên cái giường của mình, đặt lưng xuống mà nó kêu Crắc Crắc, ngẫm lại hôm qua là một ngày khá là dài đối với cậu... quá nhiều chuyện xảy đến cùng một lúc, cậu cũng đã quá mệt mỏi rồi, nhưng... không tài nào cậu ngủ được.

Nhìn vào đồng hồ điện thoại đã 4h30 sáng mất rồi, loay hoay mãi mà chả ngủ được.

Cuối cùng, Gabriel ôm lấy cái gối nằm của mình... nhẹ nhàng đứng dậy để tránh làm Illya thức giấc, cậu chầm chậm đi ra ngoài phòng khách, đến chỗ của Lucifer.

Cậu định đánh thức anh dậy để tâm sự cho dễ ngủ, nhưng khi tới thì Lucifer ngước lên nhìn lại cậu.

Lucifer: Cậu chưa ngủ à !?

Gabriel: *gật đầu* tôi không ngủ được, còn anh !?

Lucifer: Tôi... không thể ngủ.

Gabriel: Gì cơ... tại sao !?

Lucifer: Tôi... tôi nghĩ cậu không muốn nghe đâu.

Gabriel: Thôi nào... kể cho tôi đi, biết đâu tôi có thể giúp anh.

Anh hít một hơi thật sau rồi thở ra, ngồi dịch ra một chút để tạo ra một khoảng trống nhỏ cho Gabriel.Lucifer: Cậu muốn ngồi cùng tôi không !?

Gabriel ngại ngùng một hồi lâu rồi quyết định ngồi lên ghế lười cùng Lucifer, cái ghế lún sâu xuống một cách êm ái... khiến cho hai người sát lại nhau chầm chậm.

Xem ra cái ghế lười không đủ rộng cho hai người, nhưng vừa khít nếu họ sát lại nhau hơn.

Gabriel: Có vẻ... hơi gần nhỉ !?

Lucifer: Xin... xin lỗi, ý tôi không phải là vậy.

Gabriel: không sao đâu mà... trời hôm nay cũng lạnh nên gần như này cho ấm.

Lucifer: Cậu thấy thoải mái không... có gì tôi sẽ ngồi dưới đất cho rộng.Gabriel chủ động lấy tay trái của Lucifer quàng qua vai mình, cậu tựa đầu vào người của anh.

Lắng nghe nhịp tim anh đập ngày một nhanh, hơi ấm toát ra dần nhiều hơn... cậu phì cười.

Gabriel: Rồi... kể tôi nghe lí do anh không thể ngủ nào.

Lucifer: Mỗi lần tôi nhắm mắt lại, là y như rằng tôi lại thấy hình ảnh ngày tôi còn nhỏ ở cô nhi viện.

Tôi đang bị bắt nạt, đánh đập không thương xót...

đôi khi là một vài tiếng kêu cứu của ba mẹ tôi... tiếng người ta xỉ vả nguyền rủa họ khi họ bị treo cổ ở quảng trường.

Tôi không tài nào ngủ được.

Gabriel: ôi Lucifer... vậy làm thế nào anh sống đến ngày hôm nay khi anh không thể ngủ !?

Lucifer: Tôi có thể khỏi cần ngủ, tôi tin đây là khả năng của ác quỷ bên trong mình.

Gabriel: Dì Ralph biết không !?

Lucifer: Không... tôi không để dì ấy biết.

Gabriel: tôi e là dì ấy biết đấy, dải băng dì ấy làm cho anh... nó được làm từ lông vũ của đôi cánh dì ấy, nó có khả năng che đậy hắc khí từ cánh tay anh, và phong ấn một vài kí ức không hay trong anh.

Tôi nghĩ dì ấy thất bại trong công việc thứ 2 mất rồi.Lucifer: Dì ấy hy sinh vì tôi nhiều như vậy... thế mà... tôi đã quá yếu đuối, tôi là đồ bất tài vô dụng, tại tôi mà dì ấy phải chịu khổ biết bao nhiêu... tôi đáng lẽ không nên được sinh ra.

Anh tức giận nắm chặt tay mình thành hình nấm đấm, nghiến răng ken két, nước mắt ứa ra đỏ hoe cả mắt.

Bất ngờ Gabriel giữ lấy mặt anh rồi hôn anh thật lâu, cho đến khi anh không còn gòng mình nữa... anh buông lỏng cơ thể mình ra, nhắm mắt lại để xuôi theo nụ hôn của Gabriel.

Cậu cũng khóc theo anh vì cậu hiểu cảm giác ấy như thế nào... cậu cảm nhận được sự bất hạnh đấy, trên hết là cậu đã thật sự yêu anh rất nhiều, một lát sau cậu ngừng hôn Lucifer, chuyển sang ôm chặt lấy cổ anh.Gabriel: Anh không được nói như vậy, anh được sinh ra bởi vì anh có một vai trò rất quan trọng trong cuộc sống, dù ít hay nhiều...

đó cũng là công sức anh đã đóng góp.

Nhưng cho dù như thế nào, đối với em nó cũng rất lớn lao... hôm nay chính nhờ có anh em mới biết được sự thật về Metatron.

Lucifer: Anh... anh... anh không giúp gì được cho em cả... anh lại còn làm em chia tay người yêu em.

Anh là đứa đáng chết...Gabriel: Không... không... anh không đáng chết, anh là người mạnh mẽ, kiên cường, bình tĩnh nhất em từng biết... em cuối cùng cũng đã đủ dũng cảm để nói rằng "Em yêu anh Lucifer" Lucifer: Anh cũng yêu em... rất nhiều Gabriel... anh luôn muốn mạnh hơn để bảo vệ em, được bên cạnh em... anh luôn cố bắt lấy những cơ hội đấy, nhưng hôm qua anh đã quá ngu ngốc...

Gabriel: Đó không phải lỗi của anh...

đó là do bọn chúng quá nham hiểm, là do cuộc sống này quá tàn nhẫn.

Lucifer: Dù tàn nhẫn thế nào... khó khăn thế nào... chỉ cần thấy em anh sẽ vượt lên tất cả.

Làm người yêu anh nhé Gabriel !?

Sau khi nghe thấy lời tỏ tình của Lucifer, Gabriel liền gật đầu mỉm cười hạnh phúc.

Anh lấy tay gạt đi nước mắt trên mặt cậu, nhưng cậu đã giữ tay anh lại rồi áp má vào, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay anh thật lâu.

Sau đấy cậu nói với anh rằng...Gabriel: Em... buồn ngủ quá.Lucifer: Em có muốn anh đưa em vào phòng không !?

Gabriel: Không... em có ý này hay hơn.

Làm theo lời em nhé...Cậu tựa đầu vào vai Lucifer một cách nhẹ nhàng, sau đó nắm chặt lấy tay phải của anh.

Gabriel: Giờ anh hãy nhắm mắt lại...Lucifer: Nhưng anh...Gabriel: Giữ chặt lấy tay em, nhắm mắt lại... chỉ cần tập trung vào lời nói của em.

Nghĩ đến điều khiến anh hạnh phúc nhất, nào thử đi.

Anh làm theo lời cậu nói, giữ chặt lấy tay cậu, anh cảm nhận được hơi ấm phát ra từ cậu... nhưng anh vẫn chưa sẵn sàng để nhắm mắt lại, cậu nhìn anh gật đầu một cái như nói rằng "hãy thử xem".

Thế là anh liền nhắm mắt lại, ngay sau đó Lucifer liền nhìn thấy hình ảnh người ta đang ném rác vào người ba mẹ anh sau khi họ bị treo cổ.

Anh sợ hãi nắm chặt lấy tay Gabriel, cậu đau lắm... nhưng vẫn cố để anh ấy nắm.Gabriel: Tập trung vào lời nói của em, hãy nghĩ đến điều khiến anh hạnh phúc nhất... em sẽ luôn bên cạnh anh.

Sau khi nghe được câu nói ấy từ Gabriel, mọi hình ảnh đáng sợ anh thấy mỗi khi nhắm mắt lại đều biến mất cả.

Mặt anh không còn nhăn nhó nữa, hơi thở của anh cũng đã trở lại bình thường... nó không còn dốc như lúc trước, tay anh không còn giữ chặt làm cho cậu đau nữa.

Lúc này anh thật sự có thể ngủ ngon rồi, tất cả là nhờ có Gabriel... cậu nhìn khuôn mặt hạnh phúc khi được ngủ của anh mà vui mừng khôn siết.

Gabriel kéo đầu anh sát lại tựa vào vai mình nhẹ nhàng rồi sau đó hôn lên trán anh một cái.

Gabriel: Ngủ ngon nhé Lucifer.
 
Em Yêu Anh Lucifer
Một ngày mới


Trời đã sáng, Lucifer tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon cùng với Gabriel nhưng cậu đã không còn nằm trong vòng tay anh nữa mà anh nhìn thấy cậu đang đứng ngắm hoa đào bên cửa xổ, thế là Lucifer đứng dậy đi lại ôm cậu từ sau lưng.

Lucifer: Đẹp quá em nhỉ !?

Gabriel: vâng ạ... màu hoa kết hợp với tia nắng ấm áp, anh có thích không !?

Lucifer: Thích chứ...

đặc biệt là được ngắm cùng em lại còn thích hơn.

Anh ôm Gabriel chặt hơn, nhẹ nhàng hôn lên cổ cậu rồi hít một hơi thật sâu.

Cậu quay lại hôn lên môi anh một cái rồi cười, lấy trong túi ra một tờ giấy.Gabriel: tặng anh nè... *đưa* Lucifer: Hửm... gì vậy !? *cầm lấy*Tờ giấy mà Gabriel đưa cho anh có ghi là "Đơn xin gia nhập đội chiến binh".

Đọc được dòng chữ đấy anh liền nhìn cậu với vẻ mừng rỡ và hạnh phúc, anh ôm lấy cậu một lần nữa thật chặtLucifer: Anh... anh không biết cám ơn em như thế nào cho đủ.

Gabriel: Có thể là một nụ hôn... hay gì đó cũng được.

Lucifer: Nhưng... nếu anh làm chiến binh rồi thì ai giúp dì Ralph ở căng tin đây !?

Gabriel: Sáng nay em nhận được tin tức từ mấy đứa bạn, họ bảo là học viện đã trang bị 5 robot phục vụ cho công việc lặt vặt.

Trong đó bao gồm là vệ sinh, nấu ăn, chăm sóc,...

Lucifer: Thế dì Ralph giờ đây sẽ làm gì !?

Gabriel: Em đã đề xuất cho dì ấy làm việc ở bộ phận y tế, như thế dì ấy sẽ đỡ phải mất công hơn... lại còn được tăng lương...Cậu chưa kịp hoàn thành lời nói thì Lucifer đã chạy lại bế cậu lên cao, cậu bất ngờ giữ lấy phần vai của anh và cười lớn.

Anh ôm cậu vào lòng thật chặt, rồi sau đó hôn cậu thật lâu.

Bất ngờ hai người dừng lại khi nghe âm thanh Tách Tách Tách cùng với ánh sáng chớp tắt liên tục.

Đó là Illya đang chụp hình họ lại bằng điện thoại cô bé...Illya: Ôi trời... hai người nồng cháy quá đi mất.

Gabriel: Il...

Illya... em ở đây khi nào vậy !?

Illya: "em có quà cho anh nè" em nghĩ là chỗ đó.

Gabriel: Cái... cái gì cơ !?

Illya: Em sẽ cho Miyu xem cái này, cậu ấy mê đam mỹ lắm :)))) Gabriel: Chỉ Miyu thôi nhé... !!!!

Có khi nào chiều nay nguyên trường biết hết không !?

Thế là con bé lấy cặp sách của mình rồi bắt đầu đi đến lớp, để lại Gabriel và Lucifer một chút không gian riêng tư.

Lucifer: Có điều này anh cần nói với em.

Gabriel: Gì thế ạ !?

Lucifer: Đêm qua em không chỉ triệu hồi cho anh 2 món vũ khí...

Lucifer đi lại lấy thanh kiếm mà hôm qua họ đã triệu hồi thành công cho anh, đưa cho Gabriel xem.

Anh gỡ cánh tay sắt của mình ra đặt lên bàn, rồi lấy thêm một khẩu súng trong túi đặt lên bàn nốt.

Lucifer: Một cánh tay, một thanh kiếm, một khẩu súng 2 nòng...

Gabriel: Em... em nghĩ là cũng bình thường thôi à, em cũng từng triệu hồi được 2 món đấy... một thanh Katana và Tù Và Khải Huyền.

Lucifer: Anh chỉ mong là mình đừng quá khác biệt.

Gabriel: Ồ thôi nào, chỉ là anh nhiều hơn người khác 1 món vũ khí thôi mà.

À mà trước tiên phải chuẩn bị đồng phục cho anh đã... ba em đã từng là chiến binh đấy, em nghĩ đồng phục ông ấy vừa với anh.

Anh điền thông tin vào tờ đơn đi, trong khi đó em sẽ đi lấy đồng phục cho anh.

Lucifer: Ừ... anh làm ngay.

Anh liền lấy bút điền đầy đủ thông tin vào, cũng vừa lúc đó Gabriel đem ra cho anh bộ đồng phục chiến binh của ba mình.

Lucifer mặc nó vào, vừa khít với anh.

Có lẽ sở trường của ba Gabriel là đại kiếm, vì có một bộ phận vắt kiếm ở sau lưng bộ đồng phục.

Gabriel đi lại sát Lucifer, nhón chân lên bẻ lại cổ áo cho anh ngay ngắn, phủi nhẹ phần ngực để cho áo thẳng ra.

Gabriel: Xong rồi đấy... chúng ta đi thôi.Anh cúi xuống hôn lên môi cậu một cái rồi cười, cậu cũng đỏ mặt rồi cười theo.

Kể từ hôm qua, tính ra cậu và anh đã hôn nhau gần 5 lần... tuy cả 2 chưa hôn ai bao giờ nên kỹ năng còn rất kém, nhưng họ lại cảm thấy thoải mái vì hai người đều là lần đầu tiên của nhau.

Bước vào phòng hội chiến binh, Lucifer lại bắt gặp cặp song sinh thiên thần đã chặt tay anh.

Anh nắm chặt nấm đấm mình lại, nhìn chúng với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, lửa hận trong anh nổi bừng bừng lên... tuy nhiên nó nhanh chóng bị dập tắt bởi cái nắm tay đầy ấm áp của Gabriel.

Cậu nhìn anh rồi lắc đầu, như muốn nói rằng "không đáng đâu anh", Yunael nói to với giọng điệu khinh bỉYunael: Sao thế ác quỷ...

để quên tay phải hả !?

Tao nghĩ là nó vào thùng rác mất rồi.

Minael: Đúng vậy... trông nó dơ bẩn quá mà, ai mà phân biệt được giữa rác với tay ngươi đâu... vì chúng có khác quái gì nhau.

Metatron: Nào nào... hai người không biết lịch sự là gì à !?

Tôi e là cậu đi nhầm phòng rồi Lucif à.

Gabriel: Không có nhầm đâu, tôi dẫn anh ấy tới để gia nhập hội chiến binh.

Metatron: Ai cho mà gia nhập !?

Gabriel: tôi cho, tôi phê duyệt... bởi vì hiện giờ hội chiến binh còn dư chỗ rất nhiều.

Sở dĩ nhiều chỗ như vậy là do các người đã chơi bẩn với những chiến binh cũ, đến mức họ phải bỏ hội mà đi.

Quan trọng nhất tôi chính là hội trưởng, tôi có thể đuổi hoặc thêm bất kì ai tôi thấy thích hợp và xứng đáng.

Metatron: Ồ Gab à... em đừng nổi giận như thế chứ.

Hắn ta đi lại gần cậu, định đưa tay lên để vẹo má cậu nhưng đã bị cậu hất mạnh ra, cậu nhìn hắn với ánh mắt cực kì nghiêm túc sau cặp kính của cậu.

Metatron: Sao thế !?

Chẳng phải em thích như thế này lắm sao !?

Gabriel: Tôi cấm anh đụng vào người tôi một lần nào nữa, bây giờ Lucifer chính thức là một chiến binh.

Metatron: Được... nếu em nói thế thì hắn ta sẽ phải đấu với anh một trận trước sự chứng kiến của cả học viện, nếu hắn thắng thì hắn làm chiến binh và anh sẽ rời khỏi hội, còn nếu thua... hắn và bà dì phải cút khỏi học viện.

Và bây giờ chúng ta kết thúc tại đây Gab, theo đúng nghĩa trắng lẫn đen.

Gabriel: Ai cho anh cái quyền quyết định chứ hả !?

Metatron: Đó là cách để công nhận hắn có xứng đáng thành chiến binh hay không... không tuân thủ thì sẽ có nhiều hệ lụy đấy.

Gabriel: Những người trước đây họ không có bài kiểm tra này.Metatron: Cho nên anh mới khiến họ rời đi.

Gabriel: Đồ dơ bẩn...

đồ thủ đoạn bỉ ổi.Sau khi nghe câu đấy phát ra từ miệng của Gabriel, hắn ta hầm hố đi lại giơ tay lên định tát cậu, nhưng chưa kịp chạm vào cậu thì đã bị Lucifer dùng tay trái giữ chặt lấy, tay phải anh đấm thẳng vào mặt hắn khiến hắn xoay mấy vòng rồi ngã nhào ra đất.

Metatron: Ồhhh... có tay mới rồi à !?

Có lẽ mạnh hơn cái tay cũ đấy ác quỷ.Lucifer: Tất nhiên là phải mạnh hơn rồi, vì đây là quà từ một người quan trọng với tao mà.

Metatron: *phì cười* hahahaha... cái hộp đựng nguyên liệu, tao quên bén mất.

Sản phẩm của tình yêu à !?

Để tao xem mọi người nói như thế nào về một tổng lãnh thiên thần đi cắm sừng người yêu mình !?

Lucifer: Câu đấy để em ấy nói thì đúng hơn đấy, cả cái học viện này tao cá chắc ai cũng biết mày bắt cá hai tay... liệu hồn mà giữ đúng lời hứa, vì tao rất mong đến cái lúc mà tao dùng cánh tay này đấm vỡ mồm mày.

Metatron: Bố mày lại sợ mày quá cơ !!!

Hắn ta lau máu chảy ở khóe miệng rồi đứng dậy, cởi găng tay ra ném vào người Lucifer và đi thẳng ra cửa, nhưng khi đi qua Lucifer hắn dùng vai hất mạnh vào anh để dằn mặt.

Sau khi hắn cùng với Yunael và Minael đi rồi thì Gabriel ôm chặt lấy Lucifer khóc nức nỡ, anh đặt tay lên đầu cậu áp sát vào người mình.

Gabriel: Em xin lỗi... em lại lôi anh vào rắc rối rồi, tại em... tất cả là tại em.

Lucifer: Không... là nhờ có em, chính nhờ có em anh mới có đủ dũng khí để đối đầu với hắn.

Đừng lo... anh sẽ đánh bại hắn và bắt hắn phải xin lỗi em... em chịu không !?

Cậu gật đầu một cái rồi lau nước mắt, nhìn cậu làm gì cũng đáng yêu không chịu được nên anh hôn cậu một cái rồi bế cậu lên, hát một bài hát để làm cho cậu cười.Lucifer: Anh thích ăn hotdog... bởi vì nó không phải là chó... em có thích ăn hotdog không !?

Gabriel quay mặt đi chỗ khác trong khi Lucifer vẫn đang bế cậu, mãi mà cậu chưa cười nên anh hát tiếp.Lucifer: Ăn, ăn, ăn hotdog.

Hotdog, burger, uống coca cola.

Anh thích ăn hotdog...(I like hot dog.

Because it is not a dog.

Do you like hot dog? eat, eat, eat hot dog.

Hot dog, burger, coca cola I like hot dog.) Gabriel bật cười khi nghe xong bài hát của Lucifer, cậu dùng cả hai tay vẹo má anh thật mạnh.

Gabriel: anh học bài hát đó ở đâu vậy hả !?

Hahahaha...

Lucifer: Anh vô tình nghe được trong lúc dọn dẹp căng tin... em thích chứ !?

Gabriel: *gật đầu* Thích... em chỉ không ngờ anh hát bài hát đó thôi... tuy hơi lố bịch, nhưng lúc anh hát trông hài lắm... hahahaha !!!!

Lucifer: Thế mốt em buồn thì anh hát cho em cười... nếu em không cười thì anh hát chừng nào em cười thì thôi.

Gabriel: Hứa đó... giờ chúng ta qua thăm dì Ralph thôi.

Lucifer: Ukm... anh đưa em đi.

Anh đặt Gabriel xuống nhẹ nhàng rồi trượt tay xuống nắm lấy tay cậu.

Hai người cùng nhau đi đến phòng y tế để tìm dì Ralph để hỏi thăm công việc của dì ấy, vừa mới bước vào phòng thì dì Ralph bay lại ôm chặt lấy 2 người họ.

Ralphiel: Hai đứa đây rồi... dì vui lắm !!!

Lucifer: Công việc mới thế nào ạ !?

Ralphiel: Lâu rồi dì mới quay lại công việc sở trường của mình... chữa lành và chăm sóc những người bị thương.

Dì đang cảm thấy rất là hạnh phúc.

Cảm ơn cháu nhiều nhé Gabriel...

Gabriel: Cháu giúp được gì nhiều đâu chứ... cháu chỉ gợi ý bọn họ cho dì làm việc ở phòng y tế thôi.

Ralphiel: Với dì đây là một điều rất lớn lao... cơ mà sao Lucifer lại mặc đồng phục chiến binh !?

Lucifer: Gabriel cho cháu gia nhập hội chiến binh, nhưng để được công nhận thì cháu phải khiêu chiến với Metatron trước sự chứng kiến của cả học viện.

Mặt của dì Ralph toát lên nỗi lo lắng lớn, thấy thế nên Lucifer đặt tay trái lên vai dì ấy.

Anh giơ cánh tay mà Gabriel cùng Illya giúp anh triệu hồi, thanh kiếm và cả khẩu súng nữa lên cho dì ấy xem... nhưng vẫn không quên kéo sát Gabriel lại gần mình.

Lucifer: Cháu có những thứ này... và quan trọng nhất vẫn là em ấy.

Cho nên việc đánh bại hắn sẽ dễ dàng như trở bàn tay thôi.

Ralphiel: Nói... nói vậy là hai đứa !?

Gabriel: Vâng ạ...

Lucifer đã tỏ tình với cháu vào đêm qua.

Ralphiel: Thế... thế tối qua có mần ăn gì không !?

Lucifer: *lắc đầu* Chừng nào cháu hoàn toàn chăm sóc được cho em ấy thì mới đến bước tiếp theo.Hai người họ nắm lấy tay nhau thật chặt rồi mỉm cười với dì Ralph, trông họ thật hạnh phúc với những điều mới mẻ xung quanh.

Nhưng liệu một ngày mới của họ có kéo dài được lâu không !?
 
Em Yêu Anh Lucifer
Lucifer


Cuối cùng cũng đã đến lúc mà Lucifer khiêu chiến với Metatron để chứng minh thực lực của mình, mọi người đến để xem trận đấu này rất đông... có thể nói là cả học viện Heavenia đều có mặt.

Trọng tài và bình luận viên của trận đấu chẳng ai khác chính là cặp song sinh Yunael và Minael, họ bắt đầu hô to mấy cái khẩu hiệu tâng bốc Metatron.Yunael: Hôm nay chúng ta có mặt ở đây để làm gì nào !?Đám đông: Xem chiến thắng của Metatron !!!!

Minael: Các bạn nói gì cơ... chúng tôi nghe không rõ !!!Đám đông: BỌN TÔI Ở ĐÂY ĐỂ XEM METATRON CHIẾN THẮNG...

HÚ HÚ HÚ HÚ !!!!!!

Minael + Yunael: Đúng vậy... hãy cho anh ấy thấy tình yêu của chúng ta nào !!!!

Đám đông: METATRON HÃY CHIẾN THẮNG VÀ ĐUỔI ÁC QUỶ KHỎI HEAVENIA !!!!!

Lucifer ngồi buồn bã trong phòng chờ cùng với Gabriel sau khi nghe được những lời ấy từ đám đông, anh nắm chặt cánh tay sắt của mình lại.

Thấy thế nên Gabriel đi lại ngồi xuống bên cạnh Lucifer, đan tay mình vào bàn tay sắt của anh.

Cậu giữ tay anh thật chặt một hồi lâu, sau đó đưa tay lên má anh, nhẹ nhàng xoay mặt anh qua đối diện với mình.

Gabriel nhìn vào mắt Lucifer...Gabriel: Anh buồn hả !?

Lucifer: *lắc đầu* không !?

Gabriel: Thật không !?

Lucifer: À thì... một chút, bộ... trông anh giống ác quỷ lắm sao !?

Gabriel: Không...

đâu có đâu.Lucifer: vậy anh có giống thiên thần không !?

Gabriel: *cười* không luôn...

Lucifer: Thế... thế anh là gì !?

Gabriel: Anh là Lucifer... là người mà em yêu nhất.

Không gì có thể thay đổi điều này cả... còn anh, anh nghĩ em là gì !?

Lucifer: Là người anh yêu... em là người mà anh yêu nhất.

Gabriel: *cười* anh học nhanh thật đấy... nào, giờ hãy vui lên rồi đánh bại tên đấy cho em.

Cậu chòm lên hôn anh một cái thật sâu, Gabriel nhắm mắt lại để cảm nhận sự ấm áp sừ môi Lucifer, sự mềm mại của nó... cứ như ăn kẹo bông gòn vậy.

Lucifer: Chúc anh may mắn đi.

Gabriel: Hmm... hôn anh nãy giờ không được tính là chúc may mắn sao !?

Lucifer: Anh chỉ xem đó là tiếp thêm sức mạnh thôi, thôi thì anh tự lấy may mắn vậy.

Anh hôn lên trán Gabriel một cái rồi xoa đầu cậu, sau đó anh rời đi.

Dáng Lucifer lúc rời khỏi phòng trông thật là giống như một chiến binh thực thụ, vẻ oai nghiêm, điềm tĩnh ấy khiến cậu nhớ đến ba mình... còn sự ấm áp và an toàn mà anh mạng lại cho cậu thì giống mẹ.

Gabriel mỉm cười một cái rồi quay lưng đi đến chỗ khán giả để xem trận đấu cùng dì Ralph và Illya.

Sau khi đến được chỗ ngồi, cậu nghe thấy hai giọng nói thân quen đang gọi tên cậu.

Thì ra là dì Ralph và Illya đang gọi cậu lại để ngồi chung, thấy được Gabriel thì dì Ralph liền cầm lấy hai tay cậu, không biết cảm xúc của dì nên miêu tả như thế nào nữa, vui có, lo lắng có, dì trông như muốn trận đấu này diễn ra... nhưng cũng trông giống như không muốn nó diễn ra tí nào.

Illya thì khỏi nói, con bé trông có vẻ rất háo hức, không biết con bé theo phe ai.

Cơ mà lần này nó chọn ngồi cạnh Miyu (cô bạn cùng lớp của nó) thay vì ngồi với anh hai.

Ralphiel: Dì không biết nên miêu tả nó ra sao, Gab à... dì vừa lo vừa vui, ôi chắc tim dì vỡ tung quá.

Gabriel: Cháu... cháu cũng vậy, nhưng dì đừng lo... dù bất cứ chuyện gì xảy ra thì cháu nhất định sẽ ở bên Lucifer.Illya: Chừng nào cưới nhớ cho em làm phù dâu :)))) Miyu: Em nữa...

Ralphiel: Dì sẽ là người chuẩn bị trang phục cưới cho 2 đứa.Gabriel: Mấy... mấy người lo xa quá !!!! *đỏ mặt* Bất ngờ cả đấu trường hò reo dữ dội, thì ra là Metatron và Lucifer đã tiến ra sàn đấu.

Yunael và Minael bắt đầu buổi bình luận và tính điểm của mình.Yunael: Vâng thưa quý vị khán giả, trận đấu mà mọi người mong chờ nhất đã xuất hiện...Minael: Ở góc trái sàn đấu không ai khác chính là Tổng lãnh thiên thần Metatron.

Anh đã tay không một mình hạ sát 1789 ác quỷ ở trận chiến đi vào lịch sử.

Liệu lần này anh có tăng con số này lên 1790 không !?

Yunael: Góc phải sàn đấu thì khỏi giới thiệu nhé... vì có ai biết cái quái gì về hắn đâu mà kể... hahahahahaha !!!!!!

Tất cả mọi người đều cười nhạo Lucifer trừ Gabriel và dì Ralph, cậu cảm thấy tức giận thay cho Lucifer... và cũng thương anh vô cùng, anh đã quá im lặng trong một khoảng thời gian dài.

Chắc anh cô đơn lắm, phải chi cậu có thể đến bên anh sớm hơn... có lẽ bây giờ anh đã là một chiến binh...

à không, có lẽ là một tổng lãnh thiên thần tài giỏi hơn cả Metatron, hay thậm chí là cậu.

Trận đấu bắt đầu, tất cả mọi người đều cổ cũ cho Metatron.

Nhưng dù thế nào thì Gabriel vẫn cố hét lên thật lớn "LUCIFER CỐ LÊN !!!!"

để cho anh có thể nghe thấy.

Lucifer gắm thanh kiếm mình xuống đất, vặn phần cán kiếm nhiều lần như khởi động động cơ xe máy, lúc này thanh kiếm anh đỏ rực lên và tỏa ra hơi nóng cực lớn

Metatron: Làm gì thế !?

Chuẩn bị bỏ chạy à !?

Lucifer: Không... tao chuẩn bị cắt lưỡi mày.

Vừa nói xong anh vung kiếm về phía của Metatron thật mạnh, tạo ra một đường cắt bay thẳng đến chỗ hắn thật nhanh.

May cho hắn là né kịp, nếu không thì không những lưỡi hắn bị cắt mà có lẽ là cả người hắn cũng không toàn vẹn mà chôn.

Metatron lao tới tỉ thí với Lucifer bằng nấm đấm, hắn đấm 10 đòn, Lucifer đỡ được 10 đòn, phản lại 3 đòn, 1 vào ngực, 1 vào bụng, 1 vào ngay hàm phải.

Metatron: Ồ ồ... tay mới của mày lợi hại đấy, đúng là sức mạnh của tình yêu có khác.

Lucifer: Mày đáng lẽ cũng có sức mạnh này nếu như mày không phản bội em ấy...

Metatron: Sức mạnh tình yêu thì... mày nhìn xung quanh xem, ai cũng hô tên tao cả.

Còn mày !?

Ai hô tên mày chứ !?

Lucifer: Em ấy...

Gabriel đang hô tên tao !!!

Metatron: Excuse me !?

Tao chỉ nghe mỗi tên tao chứ có nghe tên mày đâu.Lucifer: Cần mày nghe làm gì... tao nghe là được rồi.

Metatron: Mày biết không, tao đã lợi dụng hết mọi thứ từ tên nhóc đấy... cho nên chả còn cái gì cho mày đâu, à khoan... có cái lỗ của nó tao chưa động tới thôi... và cái miệng của nó nữa, tao sợ đang thực hành nó lại lép bép thì khổ lắm.Lucifer: METATRON, TAO SẼ ĐẤM VỠ MỒM MÀY...

TAO SẼ BẮT MÀY QUỲ XUỐNG XIN LỖI GABRIEL !!!!

Metatron lao tới đấm vào bụng của Lucifer, tiếp đến hắn gạc chân anh ngã xuống đất... nhưng may thay anh đã quét chân hắn lại trước khi hắn kịp giẫm lên bụng anh.

Ngay khi Metatron vừa ngã xuống thì anh liền dùng cánh tay phải móc lên cằm hắn khiến hắn bay lên nóc trước sự ngạc nhiên của cả học viện.

Sau khi văng lên nóc nhà thì Metatron rơi xuống đất trở lại, lúc này anh đấm hắn bay thẳng vào tường dính luôn trên đó.

Lucifer tiến lại gần, nắm chặt cổ áo hắn rồi nhấc lên, một lần nữa anh nắm chặt tay phải rồi gòng lấy sức để chuẩn bị cho hắn ăn đòn.Lucifer: Bây giờ mày mau xin lỗi Gabriel không thì tao cho mày vỡ mồm.

Metatron đau đớn cắn răng chịu đựng không nói một lời nào, Lucifer tức giận ném hắn xuống đất rồi ngồi lên người hắn.

Liên tục dùng tay phải đấm vào mặt Metatron, với bao nhiêu sự tức giận, oán hận, điên cuồng, anh dồn hết vào những nấm đấm rồi giáng lên mặt Metatron.

Máu bắt đầu bắn ra từ mũi và mồm hắn, bám đầy trên tay anh.

Lucifer: Tao... sẽ...

đánh mày... chừng nào... mày chịu xin lỗi...

Gabriel và... thú nhận... mọi việc.

Máy quay phim tự động quay cảnh Lucifer dần Metatron ra bã và phát cho toàn học viện xem trực tiếp, mọi người khi thấy Metatron bị đánh đều quay sang phỉ báng LuciferĐám đông: Đồ ác quỷ... ngươi là đồ ác quỷ, ngươi chẳng qua được Metatron nhường thôi.

Bọn họ càng nói thì Lucifer đấm vào mặt Metatron càng mạnh, xem ra lần này hắn phải đập đi xây lại hết rồi.

Metatron trông có vẻ không chịu được nữa, nhưng Lucifer vẫn chưa có ý định dừng lại cho đến khi...

Gabriel ôm anh thật chặt từ phía sau.

Cậu tựa đầu vào lưng anh khóc thật nhiều... van xin anh dừng lạiGabriel: Lucifer...

đủ rồi... hức...

đủ rồi anh à... nếu anh đánh nữa là hắn ta chết đấy.

Lucifer: Chỉ là một câu xin lỗi thôi... hắn cũng không nói được.

Nếu thế thì không xứng đáng làm tổng lãnh thiên thần đâu.

Gabriel: Em không cần...cái em cần là anh hãy dừng lại, nếu anh giết hắn thì em sẽ không thể gặp anh được nữa.

Họ sẽ đưa anh đi... anh hiểu không !?

Lucifer sau khi nghe Gabriel nói thế thì anh dừng lại, không đánh Metatron nữa.

Anh đứng dậy khỏi người hắn rồi đỡ Gabriel lên, sau đó túm lấy cổ áo Metatron và nhấc hắn lên.

Lucifer: Cơ hội cuối cùng của mày Metatron.

Hắn ta mặt mày bầm dập, cố mở miệng để nói vài lời.Metatron: Nhabriel... xin... xin nhỗi...Lucifer: THÀNH TÂM VÀO !!!

Metatron: Xin... xin nhỗi vì đã phản bội em... việc chặt tay Lucifer là do tôi lên kế hoạch cùng với Yunael và Minael... tôi đã lợi dụng Gabriel để có được danh tiếng và địa vị... tôi sai rồi...Sau khi hắn thú tội xong thì Lucifer quẳng hắn xuống đất, cả học viện ai cũng im lặng sau khi chứng kiến cảnh vừa rồi.

Thế là Illya dẹp tan không khí im lặng bằng cách gọi tên LuciferIllya: LUCIFER...

LUCIFER...

LUCIFER !!!

Đám đông xuôi theo cô bé gọi tên anh để tán dương, việc anh khiến cho Metatron thú tội là một công việc cực kì anh hùng... trước giờ chưa ai dám làm điều đó vì không ai đủ mạnh để thực hiện, giờ thì anh đã xuất hiện để họ rồi.

Bất ngờ một đội quân kị sĩ xông vào đấu trường vây quanh Gabriel và Lucifer, chúng chĩa những ngọn thương ma thuật vào họ.

Thấy thế nên Lucifer đẩy Gabriel về phía sau lưng mình để che chắn cho cậu, bọn chúng nóiKị sĩ: Bỏ tất cả vũ khí xuống và đặt hai tay ra sau đầu, quỳ xuống từ từ !!!Lucifer ném thanh đại kiếm cùng với khẩu súng xuống đất rồi đặt hai tay ra sau đầu, từ từ quỳ xuống theo như lời của chúng.

Kị sĩ: Tao bảo tất cả vũ khí !!!

Tên kị sĩ đấy thúc mạnh vào bụng Lucifer khiến anh gục xuống, thấy thế nên Gabriel ôm lấy anh ấy van xin bọn kị binh.Gabriel: Các người không thể làm vậy...

đấy là tay của anh ấy.

Lucifer: Gab...

Gabriel...

Kị sĩ: Đây là lời cảnh báo cuối, tháo vũ khí ra không bọn tao bắn !!!!

Gabriel: Không... làm ơn.

Lucifer: Không sao đâu... anh sẽ tháo ra.

Anh lườm tên kị sĩ một cái rồi tháo cánh tay phải mình ra đặt xuống đất, mặc dù đã làm theo đúng những gì chúng nói nhưng bọn chúng bất ngờ túm lấy tóc của Gabriel rồi lôi cậu ra xa khỏi Lucifer.

Thấy thế nên anh đã đứng lên giữ lấy cậu, nhưng bọn chúng đã chặn anh lại, sau đó đấm vào mặt anh khiến anh ngã nhào ra.

Gabriel: Lucifer... thả... thả tôi ra...

Lucifer !!!

Lucifer: Gabriel... bỏ em ấy ra...

Gabriel !!!

Đám kị sĩ giữ Lucifer lại rồi vật anh xuống sàn, khóa cánh tay còn lại của anh ra sau lưng.

Nhưng mặc cho bọn chúng có đông và mạnh cỡ nào, anh vẫn đứng dậy bằng tất cả sức mạnh.

Lucifer: Ga...

Gabriel !!!

Đám kị sĩ nắm lấy tóc của Lucifer, giữ hết tay chân anh lại rồi tên trưởng đội lên một gối vào ngay ngực anh, tiếp đến hắn còn đấm liên tục vào bụng và mặt khiến Lucifer nôn ra rất nhiều máu.

Anh mặc cho cơn đau cứ đến liên tục, vẫn cứ tiến tới chỗ của Gabriel... thấy anh ra nông nổi này cậu khóc rất nhiều.

Gabriel: Lucifer...

đừng tới nữa... bọn chúng giết anh mất.

Lucifer: Gab...

Gab...

Cuối cùng tên kị sĩ nắm hai tay lại với nhau rồi đập vào sau gáy Lucifer thật mạnh, anh gục ngã xuống vũng máu của mình, hình ảnh của Gabriel đang mờ dần trước mắt anh...

Lucifer cố vươn tay tới phía cậu nhưng đã bị tên kị sĩ đạp mạnh lên đến mức gãy xương, dù đau lắm nhưng anh vẫn không la lối gì cả.

Anh chỉ nhìn về phía cậu cho đến khi hai mí mắt sụp xuống rồi ngất đi.

Cô bé Illya khi thấy anh hai mình bị bắt đi liền chạy theo nhưng đã bị dì Ralph và Miyu giữ lại.

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra !?

Ai là người đã phái đám kị sĩ đấy tới !?

Lucifer và Gabriel đã bị bắt đi đâu !?
 
Em Yêu Anh Lucifer
Hơi ấm con người


Sau khi anh trai mình cùng Lucifet bị bắt đi mất thì cô bé Illya cuống cuồng lên đi tìm người giúp, cũng may là bên cạnh cô bé còn có dì Ralph và bạn thân Miyu.

Miyu: Illya... mình nghĩ chị của mình có thể giúp Illya.

Illya: Phải rồi nhỉ... chị cậu là Luviagelita Edelfelt mà.

Nhà Edelfelt luôn luôn là nhà quyền lực nhất nhì thiên đường.Ralphiel: thế thì tốt quá, chúng ta có thể cứu Gab và Lucifer rồi.

Miyu: Cháu sẽ dẫn 2 người đến gặp chị cháu, nhanh lên chúng ta không có nhiều thời gian.

Sau đấy họ liền cùng Miyu về lại dinh thự của mình để tìm Luviagelita.

Trong khi đó, Gabriel bị bắt đem đến văn phòng hiệu trưởng còn Lucifer thì bị đưa đến 1 nơi khác.

Gabriel: Lucifer...

Lucifer !!!!

Thả bọn tôi ra !!!!

Các người muốn gì !????

Cậu vùng vẫy để cố thoát ra nhưng vô vọng bởi vì đám kị sĩ giữ cậu lại quá đông, chúng đưa cậu vào văn phòng hiệu trưởng... xô cậu té xuống đất rồi đi ra ngoài đóng cửa lại.

Để cậu ở lại bên trong cùng với một người mà cậu rất là sợ...

Sandalphon.

Sandalphon: Ôi... xem cháu kìa Gabriel, từ khi nào cháu trở nên giàu cảm xúc như thế chứ !?

Gabriel: Sandalphon... ngài... ngài làm gì ở đây !?

Sandalphon: Seraphim... cậu ấy nói với ta Metatron sắp đánh nhau với tên ác quỷ đó, ta hiểu con trai mình rất tự cao nên thế nào cũng bầm dập như vậy.

Tuy ta đã đến trễ để ngăn việc này diễn ra, nhưng ta e răng... vẫn còn thời gian cho việc trừng phạt.

Gabriel: Ngài... ngài tính làm gì !?

Sandalphon: Đừng lo... ta không làm gì cháu đâu, ta chỉ giao tên ác quỷ đó cho Zadkiel thôi.

Gabriel quỳ xuống van xin ông ấy đừng làm thế, nhưng khi Sandalphon búng tay...

đám kị sĩ đã xông vô bắt cậu tống vào một phòng giam ở bên dưới Heavenia.

Trên đường đến đấy do chống đối chúng nên cậu đã nhận không ít đòn đánh của chúng, cho nên khi bị quẳng vào phòng giam thì mặt mày cậu đã bị bầm dập trầy trụa cả.

Trong khi đó, Lucifer vừa tỉnh dậy sau cơn ngất.

Anh thấy mình đang bị trói chặt tay chân vào bốn góc một chiếc giường sắt, do tay phải của anh không còn nên chúng bỏ nó qua một bên, chỉ cố định tay trái và hai chân anh lại.

Bất ngờ có ai đó đi vào phòng, một tên ăn mặc giống như nhà bác học điên với cái đầu bù xù, cùng với một cái kính tròn đeo một bên.

Hắn ta lụm khụm đi đến trước Lucifer, ngắm nhìn anh một cách điên cuồng.

Lucifer: Ngươi là ai !?

Gabriel đâu !?

Đây là chỗ nào !?

Zadkiel: T-t-t-ta là Zadkiel, thiên thần của kiến thức và sự thông thái.

Lucifer: Gabriel đâu !?

Zadkiel: Ta không biết, ta không có hứng thú với nó.

Lucifer: Đây là chỗ nào !?

Áo...

áo ta đâu !?

Zadkiel: Ôi bé cưng à...

đừng hỏi người khác quá nhiều trong lần gặp đầu tiên chứ, thôi thì ta cho ngươi câu trả lời vậy...

đây là phòng nghiên cứu của ta, áo ngươi ta thấy vướng bận quá nên lột ra rồi.

Lucifer: Trả áo lại đây cho ta...

đó là áo của ba em ấy, ta không thể để mất nó được !!!!!

Zadkiel: ồ không không không không...

áo sẽ khiến ta không thể cảm nhận được hết cơ thể tuyệt đẹp của ngươi được, trông nó thật săn chắc... ta cảm nhận được thứ sức mạnh gì đấy từ ngươi... ta phải tìm nó...

Hắn ta đặt tay lên bụng của Lucifer, từ từ mân mê cơ bụng của anh, rồi vuốt lên ngực, sau đó... trượt qua phần bắp tay phải của anh.

Hắn xoa xoa phần cùi của cánh tay Lucifer, bất ngờ mọc vuốt ra rồi báu chặt phần đấy lại.

Những cái móng vuốt của hắn gắm sâu vào da thịt anh khiến nó chảy ra rất nhiều máu, Lucifer gào lên trong đau đớn, nhưng Zadkiel đã đưa tay lên bịt miệng anh lại.Zadkiel: Suỵt... ta chỉ mới tìm được nơi phát ra sức mạnh thôi, còn nhiều trò hay lắm.

Hắn ta đưa ta ra và một con chim bay tới rồi biến dao để hắn cầm lấy, Zadkiel đâm thật mạnh con dao vào bụng Lucifer rồi mổ nó ra.

Hắn ta thọc tay sâu vào trong rồi ngoáy mạnh khiến anh đau đớn và vùng vẫy trong vô vọng vì bị trói chặt.

Lucifer vừa gào vừa ho ra cả máu, hắn ta thích thú cười toZadkiel: Ôi thật tuyệt vời... ta thích cái hương vị này, sự u ám của nó, hắc khí... nó đang bốc lên nồng nặc từ ngươi !!!!!

Hahahahahahahaha !!!!

Tiếp đến hắn ta moi hết nội tạng trong người anh ra rồi đặt vào một cái thau, sau khi nhìn thấy cảnh tượng đấy...

Lucifer đã nhắm nghiền mắt lại buông xuôi.

Nhưng bất ngờ, anh bị tát một cái thật mạnh...

Zadkiel: Ồ ngươi vẫn chưa chết !!!

Lucifer: Cái... cái gì !?

Zadkiel: Thật tuyệt vời, nội tạng ngươi... các vết thương... chúng đang dần hồi phục.

Lucifer: Tại... tại sao !?

Zadkiel: Ngươi sẽ trở thành một mẫu vật nghiên cứu đầy thú vị của ta... giờ ta sẽ bắt đầu một trò mới nhé.

Hahahaha !!!!

Hắn ta bất ngờ đâm tay vào rồi bẽ gãy mấy một xương sườn của Lucifer rồi giật ra, nhanh chóng vết thương ấy khép miệng lại và xương sườn bị mất cũng được tái tạo.

Zadkiel: Thật tuyệt vời...

để ta xem có thể lấy được bao nhiêu bộ phận từ ngươi... ngươi sẽ trở thành một mẫu vật nghiên cứu thú vị của nơi đây.

Lucifer: Không... bao... giờ !!!!

Anh cố gắng nói 3 từ đấy rồi phun một nhúm máu vào mặt hắn, mắt anh dần sụp xuống... sự đau đớn dần biến mất, anh không còn cảm nhận được gì nữa... cứ mỗi lần Zadkiel lấy đi một thứ gì từ anh thì nó đều tự tái tạo lại, cùng lúc đấy máu cũng tuông ra từ miệng anh.

Anh không thể nào nhắm mắt lại được, vì mỗi lần anh có ý định từ bỏ là tên Zadkiel lại khiến anh đau đớn đến bừng tỉnh.

Lucifer: Giết... giết... ta đi !!!

Zadkiel: Ta đang cố đây bé cưng... nhưng có lẽ ngươi không thể nào chết được đâu...Lucifer: Rốt cuộc... ta là gì... tại sao... lại là ta chứ !?

Cuối cùng Lucifer nhắm mắt lại buông xuôi mọi thứ, quá trình tái tạo của các vết thương của anh đang dần chậm lại.

Thấy thế nên Zadkiel dừng lại việc tra tấn anh, hắn cởi găng tay cao su ra quẳng vào thùng rác rồi sai người đem anh đi.

Trong khi đó ở trong phòng giam, Gabriel đang cố để thoát khỏi đấy thật nhanh nhưng vô vọng, tất cả phép thuật của cậu đều không xi nhê gì với cánh cửa phòng giam.

Gabriel mệt mỏi ngồi bệt xuống sàn đất lạnh, co người lại nói chuyện một mìnhGabriel: Lucifer... anh đang ở đâu !?

Mong anh vẫn bình an.Bất ngờ, ai đó mở cửa phòng giam.

Gabriel đứng dậy niệm phép chuẩn bị phóng vào người mở cửa, nhưng ngay khi cửa mở ra cậu phải giải phép ngay lập tức vì người đó là Lucifer.

Bọn kị sĩ mang anh ấy tới rồi đẩy mạnh vào phòng.

Lucifer nằm dài trên sàn, cố gắng ngồi dậy nhưng không đủ sức, anh liên tục ho ra máu trông rất đau đớn.

Nhìn thấy cảnh tượng đấy Gabriel liền đến bên Lucifer, đỡ anh lên tựa vào người mình.

Gabriel: Lucifer... anh sao vậy !?

Các người đã làm gì anh ấy !?

Zadkiel: Muốn biết không !?

Gabriel: Ông...

ông đã làm gì anh ấy !?

Zadkiel: Không gì nhiều cả, ngươi nên biết hắn ta có một sức mạnh gì đó rất lớn... nhưng hắn không dùng nó, ta không biết là do hắn chưa thức tỉnh được sức mạnh đấy hay là hắn chưa muốn dùng.

Gabriel: ÔNG ĐÃ LÀM GÌ ANH ẤY...

TRẢ LỜI ĐI !!!! *tức giận*Zadkiel: 30 "bộ đồ lòng" 20 cái xương sườn và...

50 lít máu.

Đó là những gì ta thu thập được từ hắn, ta đành phải dừng lại ở đây vì hắn bắt đầu có dấu hiệu chậm phục hồi.

Ta nghĩ ta hơi mạnh tay quá rồi... hahahaha !!!!

Gabriel: Đồ khốn !!!!!

Cậu khai hỏa pháo sóng âm vào hắn ta nhưng đã bị chặn lại bởi một lá chắn ma thuật, cậu tức giận chưởng thêm vài quả nữa nhưng hắn đã rời đi.

Cánh cửa phòng giam khép lại, chỉ còn mỗi cậu và anh trong căn phòng tối.

Gabriel nhanh chóng cởi áo khoác mình ra đắp cho Lucifer ngay sau khi cậu đặt tay lên vết thương chưa lành trên bụng anh.

Cả người Lucifer lạnh toát, sờ lên trán thì anh sốt rất cao... máu cứ liên tục tuông ra từ miệng anh.Gabriel: Lucifer...

đừng làm em sợ mà... xin anh... hãy ở lại với em.

Lucifer vẫn không động đậy, hai mắt nhắm nghiền lại.

Gabriel lật anh nằm ngửa dậy, để đầu anh nằm trên đùi mình, hai tay cậu đặt lên giữa lồng ngực anh.

Gabriel bắt đầu tập trung truyền sinh lực cho Lucifer, thứ ma thuật huyền ảo bắt đầu phát ra ánh sáng từ tay cậu và truyền vào người anh.

Thân nhiệt anh bắt đầu ổn định trở lại, các vết thương bắt đầu khép miệng lại rồi lành hẳn, máu cũng không tuông ra từ miệng anh nữa.

Dần dần, Lucifer mở mắt ra.Gabriel: Lucifer... anh tỉnh rồi.Lucifer: Ga...Gabriel... anh tưởng... anh không gặp lại được em nữa.Gabriel: Không... tất nhiên là không rồi, làm sao mà có chuyện đó được.Lucifer: Chúng đánh em hả !?

Có đau không !?

Anh ngồi dậy rồi ôm cậu vào lòng, tuy vẫn còn mệt bởi việc bị tra tấn nhưng anh vẫn gắn gượng ôm lấy cậu thật chặt.

Lucifer co một chân phải cao lên để cho Gabriel dựa vào, anh dùng tay trái đặt lên vết bầm trên mặt cậu, nhẹ nhàng xoa nó.

Cậu mệt mỏi tựa đầu vào ngực Lucifer, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh.Gabriel: Ban nãy thì anh còn lạnh ngắt... giờ thì ấm lên rồi này, vi diệu thật.Lucifer: Em lạnh hả !?

Gabriel: Không... em đâu có lạnh đâu... hắt xì... *đỏ mặt* Thế là Lucifer cởi chiếc áo choàng của Gabriel ban nãy khoác cho mình đắp lên cho cậu, sau đó anh ôm cậu chặt vào lòng.

Gabriel ngước lên nhìn Lucifer, rồi đưa tay lau đi vết máu khô từ khóe miệng của anh, sau đó cậu kéo anh xuống rồi hôn một cái thật lâu, vị ngậy ngậy từ máu vẫn còn bên trong miệng anh... vị ngọt của nước bọt... hơi ấm từ anh... cậu như đang bị nó nuốt chửng, bất ngờ...

Lucifer đẩy cậu mạnh ra.

Mặt anh toát lên nỗi sợ hãi tột cùng, mồ hôi lạnh xuất hiện trên trán và má của anh.Gabriel: Có... có chuyện gì thế !?

Lucifer: Anh... anh có cảm giác như anh đang nuốt chửng em, anh thấy em đang dần tan biến... anh... anh...

Gabriel: Em... em vẫn ổn mà...

Lucifer: Anh nghĩ vừa hút sinh khí của em, anh xin lỗi vì đã làm vậy.Gabriel: Anh có thể làm vậy ư... !?Lucifer: Anh xin lỗi, anh không có cố ý.

Gabriel: Được rồi không sao đâu mà, anh đã từng làm điều này trước đây chưa !?

Lucifer: Chưa...

đây là lần đầu anh làm điều đấy, em ổn chứ !?

Gabriel: À ừm... em ổn, đừng lo quá... có lẽ là do anh đói quá đấy thôi, tên Zadkiel đã làm vậy với anh thật à !?

Lucifer gật đầu một cái rồi cúi gằm mặt xuống, cậu động viên anh bằng vài câu nói.Gabriel: Đừng buồn chứ, anh vẫn là anh mà... sáng nay em đã nói với anh cái gì nào !?

Lucifer: Anh là Lucifer... anh là người mà em yêu nhất.Gabriel: Còn gì nữa nào !?

Lucifer: Không gì có thể thay đổi điều đấy cả.Gabriel: Thế thì đừng có buồn rồi thắc mắc mình là ai nữa, hứa với em đi.Lucifer: Anh hứa, anh sẽ không bao giờ làm vậy nữa.

Anh ôm cậu thật chặt vào lòng để cậu có thể cảm nhận được hơi ấm của anh và anh cũng cảm nhận được hơi ấm của cậu, trời đã tối nên căn phòng giam ngày một lạnh hơn.

Lucifer và Gabriel là chỗ dựa tinh thần cho nhau vượt qua chuyện này, hơi ấm con người luôn là thứ tuyệt vời nhất để xoa dịu, cứu vớt những linh hồn bất hạnh... nhưng được trong bao lâu !?
 
Em Yêu Anh Lucifer
Open A New Chapter


Vì kiệt sức nên Lucifer ôm lấy Gabriel rồi dựa vào tường ngủ thiếp đi cho đến sáng hôm sau, bất ngờ Gabriel tỉnh giấc vì có tiếng mở cửa.

Cậu nhanh chóng lay Lucifer dậy, nghe thấy cậu kêu mình thì anh lim dim mở mắt ra.

Do ảnh hưởng của việc dùng ma lực quá nhiều nên khi mở mắt ra Lucifer thấy xung quanh sập tối, thế nên anh lắc mạnh đầu vài cái rồi tập trung nhìn vào Gabriel.Gabriel: Lucifer !?

Lucifer: Có... có chuyện gì vậy !?

Gabriel: Em nghe có người mở cửa, em lo quá !Lucifer liền đứng dậy đưa Gabriel ra sau lưng mình để nấp, cậu thấy thế nên ôm chặt anh từ phía sau vì cậu sợ họ lại bắt anh đi tra tấn.

Cảm nhận được sự lo sợ đấy, Lucifer đặt tay trái lên vòng tay của cậu đang ôm lấy anh rồi ngoái đầu về phía sau mỉm cười.Lucifer: Không sao đâu mà... ngay lúc chúng mở cửa, anh sẽ đánh lạc hướng chúng... ngay lúc đó em phải chạy thật nhanh, dù bất cứ chuyện gì xảy ra... em cũng đừng có quay lại.

Gabriel: Không... em sẽ không đi khi không có anh đâu.Lucifer: Em phải chạy đi, đừng ôm anh nữa... anh không thể chặn chúng khi em cứ ôm anh.

Gabriel: Làm ơn... xin anh !!!

Em không muốn...

Lucifer gỡ tay Gabriel ra khỏi eo mình rồi đẩy nhẹ cậu lùi về sau, cậu nhìn anh khóc rất nhiều, cậu cứ nấc lên khi nhìn vào anh... thế là anh đưa tay lên gạt đi nước mắt đang chảy dài trên má cậu.

Lucifer: Đừng khóc...

đừng khóc mà, anh không muốn thấy em buồn, Gabriel...

Gabriel: Hôn em đi... nếu đây là lần cuối ta nhìn thấy nhau thì hôn em đi.Sau khi nghe cậu nói, anh khum người thấp xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, sau khi âm thanh của ổ khóa cuối cùng được mở ra vang lên thì anh dừng lại, nhanh chóng quay mặt về phía cửa trong tư thế sẵn sàng đương đầu... anh phải làm điều này thật nhanh vì anh không muốn thấy sự buồn bã trên khuôn mặt cậu.Cuối cùng cánh cửa phòng giam tự động mở ra, ngay khi thấy có bóng người bước tới Lucifer lấy đà rồi chạy thật nhanh về phía cửa phòng đang mở để khi bọn kị sĩ xuất hiện trước cửa anh sẽ tông thẳng vào chúng cho Gabriel chạy.

Nhưng xuất hiện ở trước cửa không phải là bọn kĩ sĩ mà là Illya và Miyu, nhanh chóng Miyu đẩy Illya né ra cùng mình... còn Luicfer mặc dù đã cố dừng lại nhưng cuối cùng lại tông thẳng vào tường khiến nó bị thủng một lỗ qua phía phòng bên cạnh, Illya và Miyu được một phen hú vía.

Chứng kiến cảnh tượng đấy Gabriel liền hốt hoảng chạy ra khỏi phòng để đến xem tình trạng Lucifer, bụi từ bức tường bị anh tông sập dần tan đi, cậu nhìn thấy anh đang nằm sấp trên đống đổ nát.

Cậu nhanh chóng đến đấy đỡ anh ngửa dậy, may mắn là anh chỉ bị mấy vết bầm trên mặt và bắp tay thôi, còn lại không sao cả, thấy thế 2 cô bé Illya và Miyu cũng tới xem tình hình.Illya: Ảnh định làm gì thế !?

Miyu: Anh ấy có sao không ạ !?

Gabriel: Anh ấy định giúp anh chạy trốn, cũng may là chỉ bị bầm vài chỗ thôi.

Hai đứa làm gì ở đây thế !?

Illya: Miyu nhờ chị gái cậu ấy bảo Sandalphon thả anh hai và Lucifer ra đấy.

Miyu: còn nữa ạ, em đã nói hết cho chị ấy về trận đấu và lí do của nó... nên bây giờ anh ấy đã chính thức trở thành 1 chiến binh rồi đấy.

Cô bé Miyu lấy từ balo của mình ra cánh tay sắt của Lucifer rồi lắp vào cho anh, ngay lập tức anh liền giật mình tỉnh dậy... hốt hoảng nhìn xung quanh nhưng rồi cũng dừng lại khi nhìn thấy Gabriel, anh liền ôm lấy cậu thật chặt với tất cả sự vui mừng, cho nên cậu vuốt ve phần tóc sau đầu anh... trông Lucifer cứ như một đứa trẻ to lớn vậy.Gabriel: Ổn rồi... chúng ta được giúp rồi.

Illya: Tụi em lấy lại được đồng phục cho anh rồi này, mặc vào đi kẻo bị cảm lạnh rồi đài anh hai em nữa.Lucifer: Cám ơn em nhé Illya, Miyu nữa.Miyu: Không có gì đâu ạ.Lucifer nhận áo từ Illya và mặc vào, sau đó quay lại với Gabriel, thế là cậu liền ôm anh thật chặt ngay khi có cơ hội.

Áp mặt vào ngực anh lắng nghe từng nhịp đập, cảm nhận hơi ấm từ anh.

Đây cứ như liều thuốc giúp cậu dễ chịu và thư giãn vậy.Gabriel: Em thích sự ấm áp này.Lucifer: Còn anh thì thích được em ôm như vậy.

Illya: Em thì muốn về phòng !!!

Miyu: Illya này !!!

Mọi người đều cười thật vui cùng nhau sau đó đi ra khỏi cái tầng hầm này, Illya với Miyu có nói cho Lucifer và Gabriel nghe về việc một đám đông của Heavenia đang cùng nhau chào đón họ quay trở về, đây chính là thành quả của việc anh đã đánh thắng được Metatron, nhưng... quan trọng nhất họ đã chứng kiến tình yêu của hai người họ dành cho nhau, bây giờ chính là lúc Lucifer nên đi trước để cảm nhận sự chào đón này.

Khi gần tới cổng ra anh đột nhiên dừng lại không đi nữa mà quay lại nhìn Gabriel.Lucifer: Anh cảm thấy hơi lo lắng.Gabriel: Sao thế !?Lucifer: Anh không biết nên ứng xử thế nào cho phải, anh nên làm gì đây... trời đất ơi.Anh bỗng trở nên hoang mang tột độ, vò đầu bức tóc đủ kiểu.

Thế là Gabriel nhanh chóng đi tới giữ anh lại rồi hôn anh thật lâu cho đến lúc anh thả lỏng cơ thể thì cậu mới dừng lại.Gabriel: Anh chỉ cần ra đó vẫy chào họ thôi, em...

Illya và Miyu sẽ theo sau anh.Lucifer gật đầu một cái rồi mỉm cười thật tươi sau đó liền đi qua cánh cửa, do lâu ngày ở trong phòng tối nên khi thấy lại ánh sáng thì anh bị chói mắt một chút nhưng một lúc sau thì khỏi.

Ngay khi mắt đã điều tiết lại bình thường thì trước mặt anh toàn là những học viên của Heavenia đang cầm những cái băng rôn to lớn với các câu chào đón anh cùng với Gabriel quay lại, họ cùng hô hào tên anh và cậu rất lớn.

Trước cảnh tượng này anh không tài nào giấu đi được sự vui mừng khôn siết, nước mắt anh rơi xuống... là sự hạnh phúc, cuối cùng anh cũng được mọi người ở Heavenia chào đón, đặc biệt hơn nữa là anh đã có cậu bên cạnh mình, Lucifer đưa tay lên vẫy chào mọi người thật mạnh theo như lời Gabriel và đám đông đã phản ứng lại bằng cách hô hào tên anh.

Đám đông: LUCIFER !!!!

LUCIFER !!!

Bất chợt mọi thứ trước mặt Gabriel bỗng nhưng tối sầm lại, cậu chóng mặt vô cùng.

Thế rồi cậu không thể giữ thăng bằng được nữa mà ngồi bệt xuống đất như mất đi hết sức lực sau đó ngất đi, điều cuối cùng mà cậu nhớ được là Lucifer đã chạy tới bên cạnh cậu thật là nhanh.

Cuối cùng Gabriel cũng tỉnh lại sau cơn hôn mê, cậu đã gặp khó khăn trong việc ngồi dậy vì tay chân cậu như không còn tí sức lực nào cả.

Đảo mắt một vòng thì cậu nhận ra mình đã được đưa về phòng, có lẽ Lucifer đã làm điều đấy nhưng... anh ấy đâu rồi !?

Cậu nhanh chóng bỏ chân mình xuống giường, gắng gượng đứng dậy để lê từng bước đi tìm anh.

Bước ra khỏi phòng để tới phòng khách, cậu trông thấy Illya, Miyu cùng với một người phụ nữ nữa trông rất là đẹp với mái tóc vàng óng ánh uốn xoăn quý phái đang ngồi trên ghế uống trà.

Thấy được anh trai mình, cô bé Illya bật dậy mừng rỡ để đi đến trước mặt cậu.Illya: Anh hai, anh tỉnh lại rồi.

Miyu: anh đã bất tỉnh trong 3 ngày đấy ạ.Gabriel: Cái gì cơ !?

Đã có chuyện gì vậy...

đầu anh đau quá.Illya: Ồ em sẽ giải thích chuyện sau, xin giới thiệu với anh đây là chị gái của Miyu...

Luviagelita Edelfelt.Gabriel: Ôi trời đất, em vô cùng xin lỗi vì sự thiếu chu đáo này.

Mong chị không cảm thấy phiền ạ... em rất vui khi được gặp chị ạ. *bắt tay* Luvia: Bình tĩnh nào, chị đâu thấy phiền đâu... không khí ở đây rất ấm cúng nên chị rất là thích, vả lại chị cũng rất vui vì được gặp em đấy Gabriel. *bắt tay* Gabriel: Điều gì đã mang chị đến đây thế ạ !?

Luvia: Em ngồi xuống trước đi, Miyu...

Illya... cho chị một ít phút nhé.

Nghe xong câu nói đấy thì Illya cùng Miyu đi ra ngoài để cho Gabriel cùng với Luvia có một chút riêng tư, Luvia cầm tách trà lên nhấp một ít sau đó đặt xuống.

Cô bắt chéo chân của mình rồi đặt hai tay lên đùi... nhìn vào Gabriel với một thần thái của một quý cô.Gabriel: Chị ơi...

Lucife-Luvia: Xuỵt... chị sẽ nói trước.Gabriel: dạ... dạ vâng.Luvia: Em có biết vì sao em lại bất tỉnh không !?Gabriel: em không chắc nữa...Luvia: Em có muốn biết không ?Gabriel: chị định nói là do Lucifer phải không ạ !?

Livia: Phải... cậu ta đã hút ma lực trong người em gần như là cạn hết, đã có chuyện gì... cậu ta làm bằng cách nào !?

Gabriel: Không... anh ấy không có làm, là em truyền vào cho anh ấy.

Zadkiel, ông ta đã làm những điều tồi tệ với anh ấy...

đến mức anh ấy gần như chết đi.

Em... em đã truyền một tí ma lực cho anh ấy để anh ấy có thể khỏe lại thôi.

Luvia: thế còn bức tường... em biết đấy là tường gì mà, cậu ấy đã tông sập nó khi không có bất cứ trang bị nào cả.

Gabriel: Chị chắc hẳn đã nghe lời đồn về sự ra đời của anh ấy, em nghĩ đấy là lí do.

Luvia: Well... không phải thiên thần, cũng không phải ác quỷ, nhưng mạnh hơn cả 2.

Vậy chắc cậu ta mạnh lắm mới làm được việc đấy, thật sự rất mạnh.

Dù gì đi nữa chị muốn nói với em một điều, Lucifer đã trở thành chiến binh một cách chính thức.

Hiện cậu ấy đang làm nhiệm vụ một mình ở ngoài kia rất dễ dàng với sức mạnh của cậu ấy.Gabriel: Em... em không biết cám ơn chị như thế nào cả.Luvia: Chị có một yêu cầu.Gabriel: Chị nói đi... biết đâu em có thể đáp ứng được.Luvia: Được thôi, là về Illya... cô bé rất có tiềm lực, chị muốn con bé làm việc cho tập đoàn của mình.

Sở dĩ chị vừa phát minh ra một loại trang bị khai thác các sức mạnh của những á thần trước đây mà Ngài đã tạo ra.

Chị cần con bé trở thành người thử nghiệm cùng Miyu.Gabriel: Em... em e là con bé vẫn chưa sẵn sàng.

Luvia: Như thế này... vào kì thi chứng nhận thiên thần sắp tới, nếu 2 đứa có sự táo bạo trong kì thi thì sẽ được tuyển thẳng vào.

Em thấy sao !?Gabriel: Cứ như thế đi ạ... hy vọng tụi nhỏ sẽ không làm chị thất vọng.Luvia: Tin chị đi... không thất vọng được đâu, à mà nè...

điều gì ở Lucifer khiến em yêu cậu ấy !?

Cậu ấp a ấp úng, đan hai tay của mình vào nhau rồi hít một hơi thật sâu sau đó nhìn Luvia với vẻ e thẹn.

Cuối cùng cậu quyết định nói lên suy nghĩ của mình.Gabriel: Em cũng không biết nữa... nhưng em thật sự yêu anh ấy.

Chỉ có như vậy thôi.

Luvia: Chừng nào đám cưới nhớ mời chị !!!!!

Giờ chúng ta là chị em kết nghĩa rồi đấy !!!

Hai người cười vui vẻ cùng nhau, sau đó đột nhiên điện thoại của Luvia reo lên, cô bắt máy nghe thì có vẻ là chuyện rất quan trọng ở công ty nên Luvia chào tạm biệt Gabriel rồi ra về.

Illya cùng Miyu bước vào phòng.Illya: Anh hai khỏe lại chưa !?

Miyu: Chị em nói gì với anh thế ạ !?

Gabriel: anh khỏe rồi, chị em nói với anh một số chuyện về Lucifer ấy mà.

Hai đứa hôm nay không đi học à !?

Illya: Hôm nay là Chủ Nhật, học hành gì !?

Miyu: Tối nay ở công viên người ta có tổ chức hội chợ mùa hè, bọn em định rủ mọi người đi chung cho vui.

Nghe bảo có bắn pháo hoa nữa đấy ạ.Gabriel: Thế thì tuyệt quá... nhưng anh vẫn còn chóng mặt chết đi được, vả lại... anh bất tỉnh trong 3 ngày thì em ăn gì thế Illya !?

Lucifer nữa... anh ấy làm gì trong 3 ngày đấy !?

Illya: để em kể đầu đuôi câu chuyện, Lucifer đã bế anh về phòng... cả quãng đường ai nấy cũng hú hét vì hành động tình như cái bình của anh ấy...Gabriel: *đỏ mặt* oimeoi...

Miyu: mấy ngày nay anh Lucifer khá nổi tiếng... có cả 1 fandom riêng về anh ấy luôn đấy ạ, chỉ là họ không biết gì nhiều về anh ấy nên khá ít bài viết.Gabriel: Thật ư !?

Illya: Thật đấy, về việc ăn uống thì anh ấy xin phép được ở lại đây để nấu cho em và anh.

Đêm nào anh ta cũng nấu cháo rồi đem vào đút anh ăn... chăm sóc chu đáo, rồi còn thức xuyên đêm để canh chừng anh nữa.

Gabriel: Trời đất... anh ấy lại không ngủ ư !?

Đã bảo là đừng có làm vậy rồi mà...

Miyu: Anh nên vui vì Lucifer đã vì anh mà làm những việc này, vì anh mà dám thay đổi con người của mình tốt hơn.

Illya: Phải đó... sướng chết mà còn nói.

Bất ngờ có tiếng gõ cửa, Illya đi ra mở thì đó chính là Lucifer.

Khắp người anh đều lấm lem bụi bẩn và máu, anh nhanh chóng chạy lại ôm chặt lấy eo Gabriel rồi nhấc cậu lên, cậu nhanh chóng bám lấy vai anh.Gabriel: Lu...

Lucifer... sao anh lại ra nông nổi này !?Lucifer: chị Luvia nói với anh rằng em đã tỉnh lại, anh nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi quay về nè... em có đói không anh làm gì cho em ăn nhé !?

Gabriel: Em ổn... nhiệm vụ gì mà trông bạo lực thế !?

Anh có đau không !?

Lucifer: Không... anh không có đau, chỉ là xử lí vài con ác ma đang cản trở mọi người thôi.

Nhìn thấy em khỏe mạnh là bao nhiêu mệt mỏi sẽ tan biến nên dù có bạo lực thế nào anh cũng chấp hết.

Gabriel: Em yêu anh Lucifer !!!Lucifer: Anh cũng yêu em Gabriel !!!

Anh đặt cậu xuống để cậu có thể áp mặt vào lồng ngực mình, cậu ôm chặt lấy anh để cảm nhận hơi ấm và mùi hương của anh.

Tuy áo anh còn ẩm do mồ hôi đổ ra trong lúc làm nhiệm vụ nhưng như thế này lại khiến cậu rất thích thú, khắp người anh đều rất săn chắc nên ôm hoài chả chán.

Bất ngờ anh đẩy cậu ra rồi khom người xuống hôn lên môi cậu một cái nhẹ.Lucifer: Tối nay có hội chợ mùa hè ở công viên, em đi nhé.Gabriel: Tất nhiên rồi... nhưng trước tiên anh hãy đi tắm đi đã.

Lucifer: Vâng... anh biết rồi.Miyu: *nói vào tai Illya* Chừng nào tới cảnh H thế!?Illya: *thì thầm* chắc vài ba tuần nữa... tớ sẽ quay lại cho cậu coi chung !!!
 
Em Yêu Anh Lucifer
Hội Chợ Mùa Hè


Tối hôm đấy tất cả mọi người trong ký túc xá đều đã ăn mặc tươm tất để đi đến Hội chợ cùng bạn bè hay là người yêu, không riêng gì 2 cô bé Illya và Miyu... vì không thể chịu được nữa nên Illya đã quyết định đi cùng Miyu đến hội chợ trước để mua món kẹo táo trước khi quá trễ.

Gabriel: Hai đứa này bộ nôn nóng đến mức đấy sao !?

Lucifer: Nào nào... hai em ấy còn nhỏ mà, ham chơi là chuyện bình thường thôi.

Gabriel: Em xin lỗi vì làm trì trệ mọi thứ nhé, mỗi em thôi mà chuẩn bị hết 4 tiếng Lucifer: Em vẫn còn mệt mà nên đâu trách được, vả lại tiết mục pháo hoa vẫn chưa bắt đầu nên ta còn nhiều thời gian lắm.

Gabriel: đây là lời động viên hả !?

Lucifer: Ukm... anh xin lỗi, anh không giỏi trong khoản này lắm...

à mà nếu em mệt anh có thể cỏng em đến hội chợ, em thấy sao !?

Gabriel: Trời đất... sao anh lại đáng yêu đến thế chứ !?

Cậu vòng tay lên cổ Lucifer, nhón chân lên hôn anh thật lâu.

Anh thì ôm chặt lấy eo cậu áp sát vào người mình, cảm giác không giống lần trước nữa, anh không thấy mình "nuốt" cậu nữa mà thay vào đó là sự nồng cháy từ những nụ hôn cậu trao cho anh.

Gabriel từ từ đẩy Lucifer lên ghế Sofa rồi ngồi lên người anh và tiếp tục hôn say đắm, lúc này cậu trượt tay xuống túm lấy phần đuôi áo anh để cởi ra, anh dừng giữ chặt lấy eo cậu lại một lúc để cậu có thể lấy áo anh ra.

Gabriel đặt tay lên ngực Lucifer, vừa săn chắc lại vừa ấm... mãi lo cảm nhận hơi ấm ấy mà cậu quên mất mình phải hôn anh ấy, thế là Lucifer đặt tay mình lên bàn tay mà cậu chạm vào ngực mình rồi giữ thật chặt lại, anh nhẹ nhàng vật cậu nằm xuống ghế, từ từ cởi từng cái cúc áo của chiếc áo sơ mi trắng cậu đang mặc.

Lucifer vừa cởi vừa nhìn vào mắt cậu, vừa giữ chặt tay cậu áp sát vào ngực mình.

Sau khi cởi được toàn bộ cúc áo thì anh nhẹ nhàng hôn vào cổ cậu liên tục rồi lần lần di chuyển xuống ngực cậu, mân mê với phần nhũ hồng hào của cậu... mỗi lần anh lấy răng cứa nhẹ qua chúng thì cậu lại ưỡng người lên thật cao coi như là đáp lại sự khoái cảm mà anh tạo ra cho cậu.

Tuy là trước đây cậu chưa từng làm chuyện này bao giờ, nhưng trước đây đã xem vài bộ phim về tình huống này nên cậu đã áp dụng nó bằng cách dùng chân của mình ghì chặt phần hông của Lucifer áp sát vào phần ở giữa hai chân cậu.

Bấy giờ, Lucifer giữ chặt lấy hai tay Gabriel ở trên đỉnh đầu cậu, liên tục hôn ở cổ cậu khiến cậu cứ giật nãy người, thỉnh thoảng cậu lại không kìm được mà phát ra vài âm thanh xấu hổ mà cực kì đáng yêu.

Hơi thở Gabriel ngày một nóng dần và ngày một mạnh hơn.Gabriel: Lu...

Ci...

Fer...

Cậu gọi tên anh liên tục, sau đó trượt tay xuống để cởi cúc quần anh ra, vừa mới nắm lấy khóa kéo thì anh giữ tay cậu lại rồi lui ra xa.

Bất ngờ trước hành động đó của anh, cậu liền ngồi bật dậy hỏi xem có chuyện gì xảy ra.

Gabriel: anh sao vậy Lucifer !?

Lucifer: Anh... anh chưa muốn em trải qua chuyện này quá sớm, anh xin lỗi vì làm em hụt hẫng nhé.

Gabriel: Ý...

ý anh là sao !?

Lucifer: Anh chưa muốn quan hệ với em... là vậy đó.Gabriel: Nhưng... nãy giờ, em cứ tưởng... anh khiến em như một đứa dâm loàng vậy !!!!!!

Lucifer: Là lỗi của anh... anh xin lỗi.Nước mắt cậu bắt đầu ứa ra, vừa cảm thấy xấu hổ vừa uất ức khiến đôi mắt cậu đỏ hoe cả lên.

Gabriel không thèm nhìn Lucifer nữa rồi ngồi dịch ra xa khỏi anh, biết cậu giận mình thật rồi nên Lucifer cố xích lại thật gần để cài nút áo lại cho cậu nhằm làm cậu nguôi ngoai đi bớt cơn giận, thế nhưng cài mới được giữa chừng thì cậu hất tay anh ra rồi đứng dậy bỏ đi.Lucifer: Em... em à... em... !!!

Anh đã đứng dậy đi theo cậu nhưng quá trễ, Gabriel đi thẳng vào phòng ngủ rồi đóng sầm cửa lại nhốt anh ở ngoài.Lucifer: *gõ cửa* em... anh xin lỗi, tha lỗi cho anh nha.

Gabriel: lỗi của anh là gì !?

Lucifer: Anh cũng không biết, nhưng... chẳng phải tụi mình sẽ đi đến hội chợ cùng nhau sao !?

Gabriel: CÚT HẾT ĐI !!!!!!!! *lớn tiếng*Lucifer: em không mở cửa anh ở ngoài này hoài đó.

Gabriel: chi vậy !?

Lucifer: đợi em ra...Gabriel: Các người yêu thương gì tôi... lúc nào các người cũng lợi dụng tôi hết lần này đến lần khác để thõa mãn nhu cầu cá nhân, sau khi tôi không còn gì cho các người nữa thì các người quyết định làm tôi xấu hổ đến mức muốn đào lỗ chui xuống.

Nói đi, anh cần gì ở tôi nữa thì nói đi... nốt lần này thì tôi tự do.Anh nghe cậu nói vậy xong thì buồn bã ngồi xuống rồi tựa lưng vào cánh cửa phòng ngủ của cậu.Lucifer: Anh muốn em biết rằng anh yêu em thật lòng, anh thật sự không lợi dụng bất cứ điều gì từ em hết.

Anh không giỏi trong việc ăn nói cho lắm, nhưng vì em... anh sẽ cố gắng để cho em có thể nghe được những điều hạnh phúc nhất em từng có.

Anh sỡ dĩ muốn mình có thể tự chăm sóc cho em, rồi mới có thể cưới em... sau đó anh mới có thể quan hệ với em, anh muốn lần đầu của em phải là lần hạnh phúc nhất trong cuộc đời.

Anh không có cố ý làm cho em hưng phấn đến vậy, anh thật sự xin lỗi.

Gabriel: NÓI DỐI !!!!!

Lucifer: anh biết em giận anh rất nhiều, em có thể đánh anh nếu muốn... nhưng những gì anh nói là thật.

Anh yêu em Gabriel.

Gabriel: Đủ rồi, tôi không muốn nghe nữa...

để tôi yên.

Lucifer: nếu em muốn vậy... anh sẽ đợi em ngoài đây, cần gì cứ bảo anh nhé.

Thế là anh im lặng không nói gì nữa, do vậy anh có thể nghe được rất rõ tiếng khóc thút thít của cậu phía bên kia cánh cửa.

Chắc giờ cậu ghét anh lắm, có khi cậu sẽ không bao giờ nhìn mặt anh nữa.

Cả Heavenia bây giờ đã chào đón anh, nhưng còn cậu thì có lẽ đã quay lưng với anh... trước đây người ta dù hất hủi anh như thế nào đi chăng nữa thì khi thấy cậu cười anh cũng đều quên đi hết mà tiếp tục phấn đấu.

Nhớ lại, ở bên anh dù chỉ chưa được 1 tuần nhưng đã hết 4 ngày cậu đã phải khóc và gặp chuyện không hay... phải chăng anh đã quá ích kỉ !?

Lucifer: Gabriel...

đừng khóc nữa mà, em khóc là anh buồn lắm đấy.

Gabriel: BUỒN THÌ MÀ ĐI RA HỘI CHỢ CHƠI VỚI ĐÁM FANGIRL CHẾT TIỆT CỦA ANH ĐI KÌA !!!!

Ở ĐÂY LÀM CHI !?

Lucifer: anh thích đi cùng em hơn... anh không cần họ, anh chỉ cần em thôi.

Gabriel: CẦN TÔI LÀM GÌ NỮA !?????

Lucifer: không...

ý anh không phải là... anh chỉ muốn... anh không biết nói sao nữa, anh muốn em vui lên thôi.

Xin em...

đừng vậy nữa mà... anh biết lỗi rồi.

Gabriel: thế lỗi của anh là gì !?

Lucifer: ....Gabriel: lỗi anh là gì !?

Lucifer: ......Gabriel: NGỘ NGHĨNH NHỈ !?

LẠ LÙNG NHỈ !?

Lucifer: lỗi của anh là... không biết lỗi của mình là gì cả.

Anh không nói gì nữa mà im bặt trong vòng 2 tiếng tiếp theo, lo sợ anh làm chuyện dại dột thế nên Gabriel đã đi ra mở nhẹ cửa phòng xem có chuyện gì.

Vừa mở ra thì anh ngã người vào chân cậu do anh ngủ thiếp đi hồi nào không hay, có lẽ là do mấy bữa nay anh không ngủ liên tục 3 ngày liền để chăm sóc cho cậu.

Trong lúc ngủ thì anh đã khóc, nước mắt lăn dài trên má anh... có lẽ là anh thật sự buồn vì cậu giận anh.

Cậu ngồi xuống rồi lấy đùi mình làm gối cho anh, nhẹ nhàng lấy tay gạt đi nước mắt trên má Lucifer.

Cậu quan sát khuôn mặt anh thật lâu, vuốt ve mái tóc anh rồi hôn lên trán anh một cái.

Thi thoảng cậu lại đặt tay lên má anh để cảm nhận hơi ấm... trông anh thật sự cứ như một đứa trẻ to lớn vậy.

Cuối cùng cũng đã đến giờ pháo hoa khai hỏa, tiếng nổ chí chóe của nó có thể nghe được rất rõ từ khu kí túc xá xa xôi này.

Ánh sáng đầy sắc màu từ những ngọn pháo hoa nổ ra rọi vào trong căn phòng khách qua ô cửa xổ kia làm cho căn phòng này thêm ấm áp và vui hơn.

Bất ngờ Lucifer tỉnh dậy, anh đưa tay lên dụi mắt mình liên tục.

Lucifer: Gabriel... em... em hết giận anh rồi.

Gabriel: Ukm...

Lucifer: Anh xin lỗi... pháo hoa bắn mất rồi, tại anh mà em không đến hội chợ được.Gabriel: Mai mốt anh không có được nhận lỗi về phía mình một cách vô thức như vậy nữa nghe không, dù đúng hay sai anh cũng phải đấu tranh cho quyền lợi cá nhân của mình.

Lucifer: Anh biết rồi... dù gì anh cũng luôn cảm thấy có lỗi với em, em luôn luôn khóc vì anh thật nhiều, chịu khổ vì anh... anh không muốn em phải chịu đựng cảnh này vì anh nữa.Gabriel: Trời đất, đâu phải cứ khóc là em buồn đâu... hạnh phúc người ta cũng có thể khóc nữa mà, vả lại chịu khổ vì nhau mới có thể làm nên tình yêu chứ.

Lucifer: anh hiểu rồi... em cho anh xin lỗi nha, hãy cho anh chịu một phần vì đã làm em buồn nhé.

Cậu vừa mới gật đầu thì anh liền ngồi dậy ôm cậu vào lòng, anh nhìn vào mắt cậu một hồi lâu rồi đưa tay lên vén tóc cậu sau đó hôn cậu.

Gabriel lại tiếp tuch đặt tay lên ngực anh rồi cảm nhận hơi ấm, anh không giữ tay cậu lại nữa mà để cậu cảm nhận bao lâu thì tùy thích.

Bất ngờ Illya mở cửa đi vào, ngay khi thấy cô bé thì hai người dừng hôn nhau rồi anh đỡ cậu đứng dậy cùng mình.Illya: Biết vậy em rủ Miyu về xem chung rồi !!!Gabriel: Hội chợ vui không !?

Illya: Tất nhiên là vui rồi, em còn ăn được rất nhiều đồ ăn cùng Miyu nữa cơ.

Thôi em ngủ đây... bye 2 người !!!Nói xong cô bé đi vào phòng mình đóng cửa lại để Lucifer và Gabriel ngoài đây, 2 người họ quyết định cùng nhau ngủ trên chiếc ghế lười như lúc trước , cùng nhau nói về đủ điều về hội chợ mùa hè mà họ đã bỏ lỡ.

Anh cũng kể cho cậu nghe về những nhiệm vụ anh đã thực hiện và mức tiền công anh nhận được... anh bảoLucifer: Vậy là anh sắp có thể cưới em rồi, em sẽ đợi anh chứ Gabriel !?

Gabriel: Tất nhiên rồi, em sẽ đợi... chờ đợi mang lại hạnh phúc mà.
 
Back
Top Bottom