[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 86,110
- 0
- 0
[ Edit]Yêu Đương Cùng Người
Chương 47-48
Chương 47-48
Chương 47Trên tấm thảm dày nặng, thân thể thiếu nữ mảnh khảnh mang theo hương thơm tươi mới nằm đó.Lâm Nhược Vũ bị baba đè ở dưới thân, mười ngón tay cô cùng hắn đan chặt vào nhau, hai đùi trơn bóng banh rộng ra, nghênh đón từng nhịp ra vào của hắn.Từng chút từng chút, người đàn ông cường tráng ra sức túng dục làm càn trên cơ thể con gái hắn.Lâm Việt Hải không có cách nào khống chế bản thân mình.
Hắn bế con lên, một đường đi thẳng từ cầu thang vào sô pha phòng khách.
Côn thịt cương cứng vẫn đâm vào bên trong, thân thể va chạm theo từng bước chân mà phát ra tiếng bạch bạch bạch có tiết tấu.Lâm Nhược Vũ bị ba ba bế vào nhà, trần truồng ngồi ở trên sô pha, hai vú bị va chạm đến lắc lư qua lại.Cô thoải mái rên rỉ, trong miệng lung tung kêu lên: "Ba ba, ba ba...
Việt Hải, a, Lâm Việt Hải, Lâm Việt Hải...làm con...ba ba, ba ba, tới rồi...ba ba...A..."
Lâm Việt Hải nằm đè giữa hai chân cô, cơ bắp cả người căng cứng, hạ thân dùng sức đụ người phụ nữ nhỏ dâm đãng này, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp.Đột nhiên, hắn khựng lại.
Nhấc eo rút dương vật ra khỏi cơ thể Lâm Nhược Vũ.
Sau đó lấy qua một hộp bao cao su bên bàn nhỏ cạnh sô pha, lấy ra một cái xé bao bì rồi tròng vào côn thịt dính đầy dâm thủy.Sau khi xong việc mới lần nữa đâm vào hạ thể con gái, mạnh mẽ điên cuồng va chạm cô.Lâm Việt Hải thở dốc hô lên: "Kêu ông xã, Tiểu Vũ, kêu."
Lâm Nhược Vũ bị ba ba đưa lên cực hạn cao trào, ý thức sớm đã không phải do cô làm chủ, chỉ nghe cô thất thanh la to: "Ông xã, a...
ông xã, ba ba, ba ba con không chịu được, ông xã... không chịu được ~~""Ngoan, ngoan."
Lâm Việt Hải cúi người, ôm lấy cô gái nhỏ, gầm nhẹ, điên cuồng thao vào: "Ông xã cho em, ông xã cho em toàn bộ......"
Hắn đã dùng bao cao su, như vậy có thể tự do bắn vào bên trong cơ thể này rồi.
Lâm Việt Hải thích bắn vào trong bụng cô, hắn muốn bắn cho cô, bắn cho cô gái của hắn, bắn cho người hắn yêu.Lâm Việt Hải cuối cùng đã thực hiện toàn bộ những gì hắn muốn, đã làm được đến bước cuối cùng.Hắn như dã thú gầm rống, hòa cùng với tiếng rên rỉ yêu kiều của cô, làm cho cả không gian phòng khách tràn ngập mùi vị tình dục.Hai cha con ở trên sô pha cùng nhau đạt đến cao trào.
Sau đó ôm nhau nằm nghỉ, chậm rãi bình ổn lại cảm xúc cùng xao động trong lòng.Trời bên ngoài đã rất tối.
Trên sô pha bọc da theo kiểu Châu Âu, thiếu nữ phía dưới còn ngậm lấy dương vật nửa mềm của người đàn ông.
Cô thoát lực ghé vào trên ngực hắn hỏi nhỏ: "Sao ba lại có áo mưa?"
Ngữ khí hờn dỗi kia như đang tìm được dấu vết chồng mình ngoại tình, vì vậy nghe vào có vẻ chất vấn cùng hung dữ dọa người.Lâm Việt Hải nằm trên sô pha nghe vậy cười giải thích: "Mua ở cửa hàng ven đường, lúc đó em còn đang ngủ."
Bọn họ đang ở Thượng Hải, nơi phồn hoa nhất đại lục này, muốn thứ gì sẽ có thứ đó.
Chỉ cần có tiền, thứ gì cũng có thể mua được."
Thật sao?
Không phải trước kia cùng người phụ nữ khác còn dư lại chứ..."
Lâm Nhược Vũ không thuận theo, không buông tha, cằm gác trên lồng ngực rắn chắc, nói: "Ba ba, ba là người con tín nhiệm nhất, ba không được gạt con."
"Cô gái ngốc."
Lâm Việt Hải cười một tiếng, hắn duỗi tay, vuốt ve cái đầu nhỏ trên ngực, trong lòng đối tràn ra yêu thương ấm áp."
Ba sao lại gạt em?
Trước kia không có phụ nữ là thật, hiện tại có một tiểu yêu tinh mê người như vậy, càng sẽ không gạt em."
Chương 48Người Khương gia đi chúc tết đến tối muộn trở về mới biết được Lâm Việt Hải đã mang Lâm Nhược Vũ đi Thượng Hải, còn có Khương Thiện Thiện một thân một mình trở về nước.Con út Khương gia là Khương Mỹ Mỹ, một phen kéo chị hai Khương Thiện Thiện, hai người cùng vào phòng Lâm Nhược Vũ.
Sau đó Khương Mỹ Mỹ hỏi: "Chị hai, Lâm Việt Hải đi Thượng Hải chỉ dẫn theo Tiểu Vũ, cũng không có sắp xếp gì cho chị sao?"
Khương Thiện Thiện nghiêng đầu, mái tóc nhuộm đến vàng hoe.
Cô nhìn đứa em gái mười mấy năm không gặp, cười nói: "Xem em nói kìa.
Chị cùng anh ta đã ly hôn mười mấy năm, sắp xếp cái gì chứ."
Nhớ tới chuyện năm đó, mỗi lần đối mặt với Lâm Việt Hải, Khương Thiện Thiện vẫn có chút không tự nhiên.
Năm đó cô gây sự rất dữ dội, luôn cho rằng ánh trăng bên nước ngoài nhất định tròn hơn trong nước, luôn cho rằng Lâm Việt Hải đang chậm trễ cô, đang hại cô.Dù sống chết như thế nào cũng nhất định phải ly hôn cùng Lâm Việt Hải.Ngay từ đầu, Lâm Việt Hải một câu cũng không nói, mặc cho Khương Thiện Thiện làm ầm ĩ.
Khi đó, Khương Thiện Thiện mỗi ngày khóc lóc kể lể cùng Khương Mỹ Mỹ , nói Lâm Việt Hải luyến tiếc cô, không chịu buông tay.Kết quả thì sao, đứa bé vừa sinh ra, Lâm Việt Hải một giây đồng hồ cũng không trì hoãn, lập tức làm báo cáo ly hôn.
Tốc độ làm việc của hắn căn bản không hề có một chút gì gọi là luyến tiếc.Khương Mỹ Mỹ không biết sự thật lại là như thế, cho nên bây giờ mới có thể thắc mắc tại sao Lâm Việt Hải đi Thượng Hải nhưng lại không có bất kì kế hoạch gì về Khương Thiện Thiện.
Đối với cô ta, việc này thật đột ngột, giống như Lâm Việt Hải hẳn là nên phụ trách Khương Thiện Thiện mới đúng.Lại thấy Khương Mỹ Mỹ bày ra một bộ dạng đương nhiên, đối Khương Thiện Thiện nói:"Chị hai, chị không biết sao, Lâm Việt Hải mười mấy năm nay vẫn không tái hôn.
Mọi người đều đang đoán hắn rốt cuộc muốn tìm cái dạng người như thế nào?
Hiện tại chị đã trở về, vừa lúc lại ly hôn.
Hai ngươi đều là trai chưa cưới nữ chưa gả, hơn nữa còn có một đứa con, vậy sao không mau mau phục hôn?"
Khương Thiện Thiện đứng trong căn phòng nhỏ của Lâm Nhược Vũ, cúi đầu rũ mắt không nói gì.
Kỳ thật hôm nay khi nhìn thấy Lâm Việt Hải, cô liền phát hiện trạng thái của hắn được duy trì vô cùng tốt, thậm chí so với mười mấy năm trước còn anh tuấn hơn, có mị lực của đàn ông hơn.Khương Thiện Thiện có chút động lòng, nghĩ đến nếu bọn họ có thể phục hôn..."
Hơn nữa chị à, Lâm Việt Hải tuy rằng hiện giờ rất có tiền, nhưng chị cũng đâu thua kém.
Chị chính là Hoa kiều về nước, trên người phủ một lớp vàng, họ hàng thân thích ai cũng hâm mộ chị có thể gả cho một người ngoại quốc đó."
Khương Mỹ Mỹ tiếp tục xúi giục Khương Thiện Thiện, ở trong mắt cô ta, Khương Thiện Thiện đã từng cùng người nước ngoài kết hôn chính là một chuyện vinh quang.
Cho dù là kết hôn lần hai, lần ba, đó cũng là kết hôn cùng người nước ngoài.Đều vinh quang cả.Khương Thiện Thiện ngồi ở trên cái giường nhỏ của Lâm Nhược Vũ, chậm rãi sốc lên tinh thần.
Trong lòng cô tự biết, ở nước ngoài cô cũng không giống như mọi người nghĩ, được người da trắng bọn họ xem trọng.
Tệ hơn, ngay cả người da đen cũng xem thường cô.
Một người không có văn hóa, không có bằng cấp là cô, mỗi ngày chỉ có thể đi rửa bát thuê nuôi sống chính mình.Ngược lại, nếu gả cho Lâm Việt Hải sẽ rất khác so với gả cho người ngoại quốc.
Bên nước ngoài mặc dù kết hôn nhưng đôi bên đều bình đẳng.
Chồng cũ ngoại quốc của Khương Thiện Thiện chẳng những không nuôi cô, còn muốn cô chia sẻ gánh nặng chi phí sinh hoạt gia đình.Kỳ thật cuộc sống ở nước ngoài cũng không phải tốt như mọi người nghĩ.
Khương Thiện Thiện bôn ba mười mấy năm, rốt cục không chịu được nữa, ly hôn xong liền quay về.Nhưng những việc này, cô sẽ không để bất cứ bạn bè, thân thích nào biết cả.
Cứ thuận theo quan niệm sính ngoại của bọn họ, cô cũng coi như được khoác một vầng hào quang.Mà tầng hào quang này, không chừng thật sự có thể giúp cô phục hôn với Lâm Việt Hải.