Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] Tinh Tế Diễn Tấu Giả - G Điều Luật

[Edit] Tinh Tế Diễn Tấu Giả - G Điều Luật
10. lại mở ra treo


Ngay khi Hựu Ngôn đăng động thái mới, fan của cậu lập tức bùng nổ.

Bọn họ gào lên: "Hựu Đại của chúng ta cuối cùng cũng xuất hiện rồi!!!

Hựu Đại ơi cậu đẹp trai quá!!

Lại còn ra bài nhanh thế này,tôi muốn sinh con cho cậu!!"

"Cuối cùng Hựu Đại cũng chịu hành động, khóc quá trời luôn..."

Hựu Ngôn không giống Hoa Trạch – một minh tinh công khai, có thông cáo, có hoạt động, có họp báo, có công ty quản lý.

Hựu Ngôn chỉ là một người đăng nhạc trên mạng.

Hựu Ngôn trông thế nào? – Không ai biết.

Bao nhiêu tuổi? – Cũng không biết.

Lịch trình ra sao? – Hoàn toàn không rõ.Cho tới bây giờ, Hựu Ngôn chỉ mới đăng vỏn vẹn 5 động thái.

Số lượng ít đến mức...

đừng nói so với Hoa Trạch, ngay cả người bình thường đăng bài cũng còn chăm chỉ hơn cậu.

Điều này khiến đám fan vừa giận vừa bất lực:
"Trời ơi, đại đại của tụi mình sao mà lạnh lùng thế này, nhìn sang Hoa Trạch bên kia mà xem, Hựu Đại mau học tập người ta đi!

Đăng bài nhiều vào, lộ diện nhiều vào!"

Nhưng Hựu Đại không chịu ra mặt, fan cũng đành bó tay (▔﹏▔).

Nghĩ đến việc Hựu Đại hiểu biết về văn hóa cổ sâu như vậy... chẳng lẽ là một ông chú trung niên không thích đám trẻ sao?

Không thể nào, nhìn trong video rõ ràng cậu vẫn còn rất trẻ, bàn tay kia chắc chắn chưa đến bốn mươi tuổi!Hựu Đại nghiên cứu đoàn trưởng: "Động thái mới kìa!

Nhanh lên!!!"

Thành viên nghiên cứu đoàn: "Tuân lệnh! \~()/\~"Thế là dưới động thái mới của Hựu Ngôn, bình luận ào ào kéo đến:
"Hựu Đại ủng hộ ngài!!"

"Hựu Đại mau phổ cập khoa học đi!"

"Ngồi chờ Hựu Đại ra video!"

Chỉ mấy phút sau, số bình luận đã vượt quá ngàn.Đám fan phấn khích nghĩ:
"Cuối cùng Hựu Đại cũng chịu lên tiếng!

Lại còn nói từ giờ sẽ đăng video đều đặn nữa chứ!

Có nghĩa là bọn mình có thể quỳ lạy Hựu Đại thường xuyên hơn!!!

Nghĩ thôi đã thấy hạnh phúc o(\*≧▽≦)o."

Dĩ nhiên cũng có antifan, nhưng lật đi lật lại cũng chỉ vài câu kiểu:
"Cái này mà gọi là âm nhạc á?"

"Cút khỏi giới âm nhạc đi."

"Chả hiểu cậu ta đang hát cái gì."

Những lời này yếu ớt đến mức fan học bá của Hựu Ngôn chẳng thèm để ý, chỉ lẳng lặng kéo ghế ngồi chờ video tiếp theo.Đăng xong động thái, Tang Ngôn không vào xem Tinh Võng nữa, mà lặng lẽ suy nghĩ:
Phải bắt đầu từ đâu để khiến người ta tiếp nhận âm nhạc cổ?

Thang âm?

Nhạc lý?

Lịch sử âm nhạc?

Những thứ đó nghe quá khô khan, lý luận lại quá cứng nhắc.

Âm nhạc... phải là để diễn tấu.

Không có gì nguyên thủy, thuần khiết hơn một buổi hòa tấu không lời.Cậu nhắm mắt lại, trong đầu liền vang lên một khúc nhạc piano – đẹp đẽ, sục sôi, dữ dội, khi thì tươi mới như suối chảy, khi thì yên tĩnh như ánh trăng, khi lại rực rỡ như giữa vườn hoa, có lúc lại u tịch như bạch cốt.

Cuối cùng, trong đầu cậu dần hiện ra một bức tranh quân hành khổng lồ – quân đội kéo dài ngàn dặm, từng bước vững chãi tiến ra chiến trường, không chút sợ hãi, như đang hiến dâng cả sinh mạng cho Tổ quốc.

Giống như những chiến sĩ hôm nay, đang dâng hiến cả đời mình để bảo vệ tinh cầu này.Cậu mở bản nhạc «FLOWER» đã thu trước đó, điều chỉnh âm sắc piano, tăng thêm quãng trầm để tạo cảm giác hùng tráng và nặng nề.Điều chỉnh ống kính, hướng về bàn tay mình, rồi nhấn nút ghi hình."

Không chỉ ca hát mới được gọi là âm nhạc.

Âm thanh thuần nhạc khí cũng là âm nhạc, được gọi là 'âm nhạc thuần túy'."

Thiếu niên mở miệng, giọng nói trầm ổn vang lên trong video vốn tĩnh lặng:
" Âm nhạc thuần túy không chỉ có lời hát, mà còn đòi hỏi giai điệu cực kỳ khắt khe.

Năm 1842, FRÉDÉRIC CHOPIN viết «Vũ khúc anh hùng Ba Lan», hôm nay tôi tặng cho các bạn – và cũng tặng cho những chiến sĩ đang canh giữ tinh cầu này."

Những ngón tay nhanh như gió lướt trên phím đàn.

Từng chùm nốt nhạc hùng hậu đập xuống như bão tố.

Cảm xúc cuồn cuộn trào dâng, tim đập dồn dập, adrenaline tuôn trào, máu chảy nhanh, nhiệt độ cơ thể tăng lên.

Chỉ vài tổ hợp âm thôi đã đủ khiến người nghe phấn khích.

Đây chính là sức hút của âm nhạc thuần túy.Khúc nhạc dài sáu phút được cậu hoàn thành không một lỗi nhỏ nào, không gián đoạn, không chỉnh sửa.

Đây không chỉ là một màn diễn tấu, mà là một cú đập tan mọi định kiến – chỉ với một cây đàn piano, cậu đã để lại cho người nghe một ấn tượng khó phai.

Hai bàn tay cậu di chuyển nhanh đến mức tạo thành ảo ảnh trong khung hình, khiến không ít người xem sững sờ.Cuối video, sau khi đánh xong nốt cuối cùng, thiếu niên chỉ nói một câu "Cảm ơn", rồi tắt máy.Hai giờ sáng, Tang Ngôn – vốn không quen dùng công nghệ cao – cuối cùng cũng làm xong video.

Cậu còn thêm vài chú thích về nhạc lý cơ bản, như khóa nhạc, âm điệu.

Tuy đơn giản, nhưng cũng đủ để fan "cày" nghiên cứu.Hựu Ngôn 02:11:
"Âm nhạc thuần túy"«Vũ khúc anh hùng Ba Lan», tác giả: FRÉDÉRIC CHOPIN (1842).

Nhạc cụ: piano."
\[kèm video]Đăng xong video, Tang Ngôn ngáp dài.

Nếu là thường ngày, giờ này cậu đã ngủ từ lâu.

Nhưng một bài hát thôi chưa đủ – còn rất nhiều, rất nhiều giai điệu tuyệt vời cần được giới thiệu cho mọi người, còn rất nhiều thanh âm thuần khiết phải để người ta nghe thấy.

Cậu muốn tất cả đều hiểu âm nhạc thực sự là gì."

Trao bản thân cho ý chí kiên định, trao thời gian cho dòng chảy chậm rãi."

Miệng lẩm nhẩm câu nói kỳ lạ nhưng đầy thành kính, tinh thần lực của cậu dần cạn kiệt, nhưng sự mệt mỏi lập tức tan biến.

Bên cạnh cậu, thời gian bắt đầu chậm lại một cách khó lý giải.Tang Ngôn là Ngôn Linh sư – từng là Ngôn Linh sư mạnh nhất.

Tinh thần lực đã theo cậu đến thế giới này, nên cậu vẫn có thể sử dụng Ngôn Linh.

Vừa rồi, cậu đã hạ một "Ngôn Linh" lên bản thân và không gian xung quanh, làm thời gian chậm lại.Đây không phải lần đầu cậu dùng Ngôn Linh ở thế giới này.Đêm hôm đó, fan Hựu Đại như phát điên –
Thần tượng của bọn họ như thể bật hack, video tung ra liên tục, động thái cũng đăng liên tiếp.

Từ «Vũ khúc anh hùng Ba Lan», đến «Khúc ánh trăng», «Romance», rồi «Ave Maria», tài khoản Hựu Ngôn từ 2 giờ sáng bắt đầu đăng đều đặn mỗi tiếng một bài, mãi đến 5 giờ mới dừng.Động thái cuối cùng là:
"Hựu Ngôn: TTối mai tiếp tục."o(°﹏°)o "Hựu Đại bị ba mẹ bắt đi ngủ sao?"

"Bốn bản nhạc cổ như thế này, đến Thư viện Bản Đồ Tinh Hệ còn chưa lưu trữ!

Hựu Đại đúng là văn hiến sống!!"
≡()≡ "Hựu Đại liều mạng thế này, thân thể có ổn không?"

Đó là suy nghĩ của fan."

Trời ơi!!!

Tôi vừa nghe cái gì thế này!!!

Tam quan âm nhạc của tôi sụp đổ mất rồi!!!" – có người qua đường hét lên.Người khác lại nói:
"Hựu Ngôn liều quá... nhưng mà... nghe cũng không tệ nhỉ?"

Đó là ý kiến của người qua đường.Có kẻ mỉa mai:
"Gấp gáp thế là sợ thua sao?"

"Muốn thắng nhờ số lượng à?

Mơ đi!

Hoa Trạch cho cậu hít khói mười con phố!"

"Nghe không vô nổi."

Đó là suy nghĩ của antifan.Bất kể thế nào, nhịp độ phát nhạc này đã khiến cái tên Hựu Ngôn được nhiều người biết đến hơn, và cũng khiến càng ngày càng nhiều người bắt đầu tìm hiểu "âm nhạc cổ" rốt cuộc là gì.Đặc biệt là thủ tịch tinh tế người vốn để mắt đến tài khoản Hựu Ngôn –
Anh ngồi nhìn từng động thái mới xuất hiện, không chút do dự tặng cho đối phương vô số biển sao.

Nhưng đồng thời, trong lòng anh cũng có chút lo lắng:
"Hựu Ngôn có phải liều quá không...?"
 
[Edit] Tinh Tế Diễn Tấu Giả - G Điều Luật
11. bạn học


Anh đeo tai nghe, hết lần này tới lần khác mở video của Hựu Ngôn nghe lại, nghe giọng giải thích của cậu, nghe cậu tấu hết bản nhạc này đến bản nhạc khác, cả người hoàn toàn đắm chìm trong đó.Anh biết âm thanh kia chắc chắn đã qua xử lý, không phải kiểu có thể dễ dàng lần theo sóng âm là tìm ra được thân phận thật sự của đối phương.

Nhưng cho dù đã được xử lý, anh vẫn ngay lập tức bị mê hoặc bởi giọng hát ấy.Trong trẻo, lạnh nhạt, nhưng lại có một sự trầm ổn khó đoán – nghe xong một lần là nghiện.anh mê luyến thứ giọng nói không rõ thực hư ấy, cũng tiện thể mê luôn cả người đứng sau giọng nói đó, mê đến mức chỉ cần nhìn đôi tay cậu lướt trên phím đàn, gảy dây ghita, hay nắm cần violin là đã ngẩn ngơ.

Người đó... với anh, có một sức hấp dẫn chí mạng.Cậu ấy bao nhiêu tuổi?

Giọng thật sự sẽ như thế nào?

Sao lại có nhiều nhạc cụ cổ như vậy?Trong lòng anh tràn đầy nghi vấn, cũng nhiều lần nảy ý định muốn điều tra thân phận thật sự của đối phương, thậm chí suýt nữa muốn lập tức bay đến trước mặt cậu để nói thẳng: "Tôi rất thích giọng của cậu."

Nhưng cuối cùng, anh vẫn nhịn xuống.> **Thích giọng hát của cậu 05:59:** Đừng liều quá, giữ gìn sức khỏe.

Nếu ngã bệnh, sẽ không thể tiếp tục hát cho chúng ta nghe nữa.Anh dùng tài khoản phụ của mình để lại câu nói đó, rồi nằm dài trên giường, lăn qua lăn lại, nghe đi nghe lại video mới nhất của Hựu Ngôn, mãi không bình tĩnh lại được.Bình luận của "Thích giọng hát của cậu" lập tức bị một đám fan quen mặt vây xem — ai bảo cái ID này lần nào xuất hiện cũng như vung tiền như nước, chính hiệu đại thổ hào chứ gì nữa.**Fan hâm mộ:** Oa, đại thổ hào ra tay! d=====(▔▔\*)b
**Fan hâm mộ:** Mau chụp màn hình lưu niệm với thổ hào!
**Fan hâm mộ:** Lần đầu tiên thổ hào để lại lời nhắn nha!
**Fan hâm mộ:** Thổ hào cũng quan tâm Hựu Đại ghê!
**Fan hâm mộ:** Hựu Đại chăm chỉ vậy, chẳng phải cũng vì #Cái thứ này mà gọi là âm nhạc sao?

Đùa nhau à!# mà tức giận sao?

Cậu ấy đang dùng hành động để chứng minh — âm nhạc của cậu ấy chính là âm nhạc.
**Fan hâm mộ:** Nghĩ lại chúng ta hình như chưa từng làm được gì lớn lao để ủng hộ cậu ấy.
**Fan hâm mộ:** Đúng đó... lúc Hựu Đại bị bôi đen, chúng ta đang làm gì? (⊙⊙) Hình như... chỉ đang lục tài liệu tham khảo?Nhóm fan học bá đột nhiên tỉnh ra — đúng là bọn họ có dán tư liệu phản bác nhóm anti, nhưng lại chẳng hề ngăn được Hựu Đại nhìn thấy cái chủ đề #Cái thứ này mà gọi là âm nhạc sao?

Đùa nhau à!#, để rồi cậu ấy phá lệ liên tục đăng năm bài một ngày.

Rõ ràng là cậu ấy đã tức giận.Bọn họ cảm thấy áy náy khôn cùng — đã gọi mình là "học fan bá hội ", vậy thì phải bảo vệ Hựu Đại trên mọi mặt trận, chỉ dựa vào tư liệu là chưa đủ!

Bọn họ phải rực rỡ lên mới được!**Đoàn trưởng nghiên cứu Hựu Đại:** Chúng ta mua chủ đề đi!

Quyết định luôn, #Âm nhạc cổ lưu phái#!

Vừa đúng lúc Hựu Đại đang phổ cập kiến thức về âm nhạc cổ, chúng ta có thể kéo đề tài này lên hot search!
**Toàn bộ nghiên cứu đoàn:** Tán thành!
**Đoàn trưởng:** Đến lúc đó mỗi người phải đóng góp một phần sức để phổ cập âm nhạc cổ!

Tương lai âm nhạc tinh tế dựa vào mọi người đấy!
**Toàn bộ:** Rõ!...Những con người trung nhị như vậy, thật sự không có vấn đề sao?---Bảy giờ, thiếu niên ôm thỏ vội vã lao vào phòng anh trai."anh!

Mau xem!

Lại bốn cái video mới!

Em hạnh phúc sắp chết mất\~""Ừ, anh thấy rồi."

Anh mỉm cười, bế cậu em lên giường mình, để cậu ngồi cạnh.Anh cũng để lại cả một mớ biển sao dưới video...

Đương nhiên, nửa câu sau này thì anh không nói ra."

Anh nghe đi, hay lắm!

Thì ra không cần lời hát cũng có thể tạo thành nhạc."

Bật video "Romance", cậu bé thỏ đã hoàn toàn đắm chìm trong tiếng nhạc.Anh cũng nghe cùng em trai, cả hai để nhạc chạy vòng lặp suốt một đêm, nụ cười trên môi anh càng thêm ôn hòa."

Hay không, anh?"

"Hay."

"Anh, có chuyện gì kiếm được tiền không?"

"Hửm?

Sao lại hỏi vậy?"

"Em muốn kiếm tiền để donate Hựu Đại mà!

Tiền tiêu vặt em xài hết rồi, giờ không biết phải làm sao để ủng hộ cậu ấy.

Cậu ấy cố gắng như vậy, fan như em cũng phải cố gắng gấp đôi mới được.

Cho nên..."

Thiếu niên lắc lắc người, nũng nịu: "Anh nói cho em cách nào kiếm tiền đi mà\~"Anh xoa đầu cậu: "Tiểu Thịnh có thể vay tiền anh, sau đó dùng việc nhà trả nợ."

"Lại như vậy nữa..."

Gương mặt thiếu niên đầy bất mãn: "Em không còn nhỏ nữa, anh đừng lúc nào cũng xem em như trẻ con.

Em cũng là vệ nhân, cũng cần rèn luyện."

"Vậy à..."

Hắn thở dài có chút bất đắc dĩ: "Đáng tiếc là em sắp khai giảng, giờ phải lo chuẩn bị nhập học rồi."

"Hả?

Khai giảng?"

Thiếu niên trố mắt, vẻ mặt như "Cái gì!

Còn khai giảng nữa hả!

Em quên mất luôn rồi!"

"Khoa Percy, chuyên ngành cơ giáp (chuyên tu vệ nhân), đứng nhất kỳ thi đầu vào.

Giấy báo nhập học đến mấy hôm trước rồi."

Hắn thản nhiên nói, nhìn cậu em với vẻ khó nén ý cười."

Anh!

Còn mấy ngày nữa khai giảng?

Có gì cần chuẩn bị mau giúp em chuẩn bị!"

Cậu em lập tức nhảy khỏi giường, vung tay múa chân lo lắng: "Huấn luyện thực chiến!

Phải rồi, huấn luyện thực chiến khi nào bắt đầu? em sẽ không bỏ lỡ chứ..."

"Yên tâm, còn mấy ngày nữa mới nhập học.

Còn nữa, trong số huấn luyện viên huấn luyện thực chiến... có anh đây."

"Ặc (⊙╴⊙)" Thiếu niên mới sực nhớ ra...

Anh trai sẽ không phải là..."

Anh cố ý để em cuống lên đúng không!"

"Ừm... ai mà biết được\~" Anh giả bộ vô tội, khiến thiếu niên càng tức."

Anh!

Đến đi!

Hôm nay em nhất định đánh bại anh!"

"Được thôi \~"Hai người cứ thế lao vào sân đối chiến giả lập, bắt đầu "thường ngày hữu hảo luận bàn".

Đương nhiên, kết quả chẳng cần nói — xác suất thiếu niên thắng anh trai gần như bằng không.Sau khi bị đả kích, cậu bé thỏ ủ rũ ôm thỏ về phòng mình, đăng nhập Minh Lượng Tinh Thần để nhắn cho Tang Ngôn.**Minh Lượng Tinh Thần:** Hựu Đại /(ㄒoㄒ)/\~\~ Tớ vừa bị anh trai đánh thảm bại!

Cầu an ủi!
**Minh Lượng Tinh Thần:** Hựu Đại!

Video mới tớ đều xem hết rồi, đáng tiếc không còn tiền tiêu vặt để donate cho cậu.

Nhưng cậu yên tâm, tớ sẽ rủ tất cả người quen bỏ phiếu cho cậu!
**Minh Lượng Tinh Thần:** Tớ vừa nhận được thông báo nhập học khoa Percy, sau này có lẽ không xem cậu nhiều được như trước.

Cậu tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không được quên tớ, nếu không tớ sẽ rất buồn đó.Bình thường Minh Lượng Tinh Thần nhắn mười câu, Tang Ngôn chỉ trả lời vài chữ.

Nhưng lần này, cậu vừa gửi xong thì Hựu Đại lập tức hồi đáp:**Tang Ngôn:** Trùng hợp ghê, tôi cũng vừa nhận được thông báo nhập học khoa Percy.(⊙╴⊙)Lại là cùng trường...

Ý là... hai người họ là bạn học cùng khóa sao?
 
Back
Top Bottom