Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Livestream Cách Trồng Cây Ở Tinh Tế

Livestream Cách Trồng Cây Ở Tinh Tế
Chương 39


Con rết lớn đuổi theo sau xe phát ra tiếng động rất lớn, nhà cửa hai bên bị hàng trăm cái chân giẫm lên, cát bụi bay đầy trời, có nhà bị giẫm trực tiếp lên, phát ra tiếng vang dữ dộiHơn nữa, có quá nhiều chân, luôn có một hai chân bị mắc kẹt trong nhà, cho nên tốc độ đuổi theo cũng không nhanh lắm.Lúc sau Bạch Phỉ còn cố ý giảm tốc độ, hắn muốn duy trì một khoảng cách nhất định với con rết, tiếp tục dụ nó đi về phía trước.Nếu chạy quá nhanh, con rết đuổi không kịp, cuối cùng khó tránh khỏi việc nó không đuổi theo bọn họ nữa.Con đường đang đi chính là con đường mà bọn họ bị đàn kiến đuổi theo ngày hôm qua, Bạch Phỉ nhớ lại ngày hôm qua, dụ con rết lớn chạy về phía tổ kiến.Tới gần tổ kiến, tiếng con rết vang lên làm kinh động đến đàn kiến trên quảng trường.Bạch Phỉ chạy đến bên cạnh quảng trường, quẹo vào con đường nhỏ gần đó, cuối cùng dừng lại ở khu đất cao đối diện quảng trường.Không ngoài dự đoán, con rết đã bị miếng mồi nhiều hơn thu hút, không còn nhớ đuổi theo bọn họ, nửa người đã tiến lên thăm dò trong quảng trường.Trong quảng trường, đàn kiến tập trung dày đặc, có một đàn kiến đang nâng kiến chúa ở dưới pho tượng lên, cách xa con rết, nhiều con kiến thợ tập trung ở phía trước."

Tuyệt, chúng ta chỉ cần ở đây ngư ông đắc lợi (1) là được rồi."

Tang Mạt nhìn cuộc đại chiến hết sức căng thẳng trước mặt, tán thưởng nói.(1)渔翁之利: Là một thành ngữ Trung Quốc, ẩn dụ cho việc hai bên tranh chấp và bên thứ ba được lợi.Hạ Nhiên Chi dơ ngón cái lên: "Không hổ là đội trưởng, chúng ta dự đoán xem bên nào sẽ thắng?

Là rết hay là kiến?"

Hàn Kỳ Đạm: "Tôi chọn rết, dù sao cũng có hơn trăm cái chân như thép, một chân là có thể đâm xuyên qua một con kiến rồi."

Hạ Nhiên Chi: "Tôi đây chọn kiến, tay không khó địch trăm quyền, kiến nhiều như vậy, rết lại chỉ có một."

Trên quảng trường, kiến thợ xông lên đụng trúng chân và râu của con rết, bị chân con rết chém, cho dù thấy đàn kiến tiên phong bị chém, đàn kiến phía sau vẫn từng đợt từng đợt xông về phía trước, không hề hoảng sợ.Rất nhanh, những con kiến đã bò lên toàn thân con rết.Đàn kiến bò lên người con rết, phun ra nọc độc kiến (2), từ xa, Bạch Phỉ cũng có thể nhìn thấy được khí nóng tỏa ra vì giáp đen của con rết bị ăn mòn.(2) Nọc độc của kiến có chứa axit và alkaloid, gây ra các phản ứng độc hại.

Alkaloid piperidine và một số protein hàm lượng thấp có thể gây ra phản ứng tại chỗ (mụn mủ) và phản ứng toàn thân (sốc phản vệ).

Có nhiều loại kiến có độc lắm, như kiến ba khoang nè, nên mọi người cẩn thận nhen.Cảnh này khiến cho con rết càng nóng nảy, trực tiếp cuộn toàn bộ thân thể vào quảng trường.Lúc này bọn họ mới thấy toàn bộ diện mạo của bon rết, toàn bộ cơ thể con rết có thể quấn quanh một vòng trong quảng trường, hình thể thật sự rất lớn.Con rết lắc cái đuôi, quẹt sạch đàn kiến xung quanh, quét luôn đám kiến trên người xuống.Mới đầu có thể nhìn ra được, nửa thân sau con rết không linh hoạt lắm, nhưng bây giờ toàn bộ cơ thể bắt đầu tấn công đàn kiến.Chân trước dài nhất, xâu một con kiến lên, trực tiếp nhét vào trong miệng."

Hay thật, chúng ta dẫn nó tới ăn một bữa thịnh soạn."

Hạ Nhiên Chi nghe được tiếng động từ xa truyền tới, không khỏi cảm thán "Nhìn cảnh này, tôi cũng thấy đói bụng."

Hàn Kỳ Đạm thán phục: "Cậu xem cảnh này mà cũng có thể đói được sao?"

Lê Văn: "Tạm thời không phân thắng bại, sáng mai chúng ta lại đến."

Bạch Phỉ: "Được, đi thôi, đi ăn cơm, ngày mai chúng ta quay lại chiếm hời."

Ngay sau đó, Bạch Phỉ lái xe chở bọn họ ra khỏi quảng trường, tìm một điểm dừng chân để nghỉ ngơi.Bạch Phỉ hỏi Hạ Nhiên Chi: "Quả cầu năng lượng của cậu có thể làm được ở đây không?"

Hạ Nhiên Chi: "Có thể, đều tại anh tôi không chịu làm nhiều một chút, nhưng mà tôi có đem theo tài liệu."

" Vậy mỗi người chúng ta đều làm một ít, vừa khéo hôm nay không sử dụng tinh thần lực."

Tang Mạt nghe thấy nói.Buổi chiều, bọn họ làm một ít quả cầu năng lượng, cất vào không gian trữ vật dự phòng, sau đó đi nghỉ ngơi từ rất sớm.Sáng sớm ngày hôm sau, mấy người không hẹn mà tỉnh lại cùng lúc, Bạch Phỉ đưa bọn họ tới quảng trường xem tình hình chiến đấu.Chưa kịp đến quảng trường, liền thấy một quả cầu màu đen to lớn đang mấp máy ở giữa trung tâm quảng trường."

Đó là cái gì vậy?"

Hạ Nhiên Chi ngồi ở đằng trước, khó hiểu hỏi.Bạch Phỉ nhìn thấy ở viền quả cầu ngẫu nhiên nhô ra cái đầu rết và những đốt quen thuộc, trả lời: "Vẫn là con rết, nhưng lại biến dị, có lẽ là do ăn một lần quá nhiều kiến biến dị."

Đến gần hơn một chút, mọi người mới nhìn thấy rõ, biến dị làm cho con rết mọc thêm rất nhiều dốt và chân, đầu con rết dài hơn, cuộn lại một vòng, tạo thành hình dạng một quả cầu."

Hình dạng này xem ra chạy cũng không nhanh."

Bạch Phỉ trầm tư nhìn trước mặt."

Đừng có nói cậu lại thả nó nữa nha?"

Hạ Nhiên Chi trừng lớn đôi mắt hỏi.Bạch Phỉ: "Cũng không phải là không thể, nếu mọi người nắm chắc có thể đối phó được con rết, chúng ta có thể dụ nó đi một vòng quanh khu ô nhiễm, để nó xử lý những loại ô nhiễm khác."

"Không thành vấn đề, nhưng thứ này chạy quá chậm, rất bực mình."

Hàn Kỳ Đạm đã bắt đầu khinh bỉ vật biến dị này."

Có khi nhanh hơn ngày hôm qua" Bạch Phỉ thấy con rết trên quảng trường đã phát hiện ra bọn họ, đang lăn về phía bọn họ."

Nhiên Chi, cậu kiểm tra xem còn loại biến dị khác nào không, chúng ta dụ nó qua đó."

Hạ Nhiên Chi: "Không thành vấn đề."

Hạ Nhiên Chi: "Phía trước rẽ trái, đi thẳng về phía trước."

Theo hướng Hạ Nhiên Chi nói, Bạch Phỉ thấy trên đường phía trước có con gián biến dị, Bạch Phỉ trực tiếp lái xe đi qua, trước khi con gián giơ chân chém tới, liền xuyên qua khe hở đi qua.Quay đầu nhìn lại, con rết đuổi theo, vươn ra mấy cái râu, vây con gián lại.Rất nhanh, toàn bộ cơ thể con gián bị ăn hết.

"Nhanh thật, tôi muốn gọi nó là kẻ quét đường khu ô nhiễm."

Tang Mạt cảm thán.Xe chạy hơn nửa ngày trong khu ô nhiễm, để con rết nuốt toàn bộ các loài biến dị khác nằm rải rác trong khu ô nhiễm, lúc này hình dạng con rết đã lớn hơn một vòng."

Chúng ta chuẩn bị, đưa nó lên đường."

Bạch Phỉ vừa quan sát xung quanh vừa nói, "Chọn một nơi tốt một chút, mọi người chọn nơi nào?"

Lê Văn đề nghị: "Đưa nó tới gần tường vây đi."

Bạch Phỉ chuyển hướng xe, chạy thẳng đến tường vây.Tới gần tường vây, mọi người nhảy xuống xe, lúc này, con rết vừa vặn lăn đến bên cạnh tường vây.Đầu tiên, Bạch Phỉ triển khai tinh thần lực, ánh sáng màu xanh bao quanh con rết.Lúc này tinh thần lực rất ôn hòa, có thể làm dịu cơn nóng nảy của con rết, thuận tiên tinh lọc toàn bộ ô nhiễm.Sau đó, Tang Mạt tạo một thành trì phòng ngự xung quanh con rết, khiến cho con rết bị nhốt lại một chỗ.Lê Văn và Hàn Kỳ Đạm ngưng kết ra đao năng lượng màu đỏ, vọt vào trong vòng, đối diện với con rết.Hạ Nhiên Chi thì ở một bên, lấy quả cầu năng lượng hôm qua đã làm, ném vào khe hở.Vài người phân công rõ ràng, nhóm linh thực tạm thời không làm gì.Diệp Tử, Tiểu Thời cùng Khôi con ngồi ở một bên, chống đầu xem biểu diễn.Con rết bị nhốt làm hạn chế khả năng phát huy của nó, mỗi lần vung vẩy thân thể, đều sẽ bị năng lượng đao chém đứt chân.Chân bị chém đứt vặn vẹo dưới đất, cũng không chết mà ngược lại còn quay đầu công kích bọn họ.Cuối cùng, con rết hình cầu bị bọn họ chém cụt hết chân, rơi đầy đất, lực công kích không còn nữa, nhưng vẫn còn sống."

Thứ này bị cắt đầu vẫn có thể di chuyển."

Hàn Kỳ đạm vừa ném đao năng lượng vừa nói.Lê Văn ở một bên dừng lại: "A Đạm, cậu tránh ra trước đã."

Hàn Kỳ Đạm: "?

Anh kêu tôi tránh tôi liền tránh, chẳng phải rất mất mặt sao."

Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng thân thể vẫn rất thành thật tránh ra.Trong nháy mắt, ánh sáng màu đỏ bao bọc lấy tất các đoạn chân, nổ mạnh.Tinh thần lực của Lê Văn tựa như một cái máy khuấy, nổ các đoạn chân thành từng mảnh nhỏ.Nhưng dù nhỏ tới đâu thì rơi xuống đất nó vẫn còn nhúc nhíchBạch Phỉ tiến lên một bước: "Để tôi thử xem."

Nói xong, lại một lần triển khai tinh thần lực, lúc này, hắn không hề phóng thích năng lượng ôn hòa nữa, mà tưởng tượng năng lượng của mình ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn.Năng lượng màu xanh đậm cuốn các đoạn chân còn lại dưới đất lên, ngưng tụ chúng thành hình dạng lỗ đen vũ trụ, trong nháy mắt nghiền nát nó.*Lỗ đen vũ trụ

Bạch Phỉ thu hồi năng lượng, trước mặt sạch sẽ, tựa như con rết chưa từng tồn tại.Hạ Nhiên Chi kinh hãi rớt một quả cầu năng lượng: "Cậu quả nhiên phá bỏ nhận thức của tôi về hệ chưa trị."

Hàn Kỳ Đạm: "Trâu bò!!!"

"Vậy đội trưởng có thể triển khai tinh thần lực đến các góc của khu ô nhiễm không, trực tiếp thanh lọc một lần."

Tang Mạt hỏi.Bạch Phỉ: "Không thể, hiện tại tinh thần lực của tôi đã dùng hết rồi."

Tang Mạt: "Dùng hết?

Lát nữa không hồi phục sao?"

Bạch Phỉ: "Xem tình trạng đã, bình thường tình trạng khẩn cấp có thể khôi phục, giống chúng ta bây giờ đã thoát khỏi trình trạng khẩn cấp, có thể không được."

Còn mười mấy tiếng nữa là kết thúc trận đấu.Đêm cuối, đến lượt các linh thực đi làm.Khôi con và Tiểu Thời ở trong khu ô nhiễm sinh trưởng ra rất nhiều bản thể, thanh lọc khu ô nhiễm cả đêm, còn Diệp Hoài xử lý lúc rạng sáng.Một đêm trôi qua, năm người tỉnh lại, ngửi thấy không khí trong lành hơn rất nhiều, chuẩn bị rời khỏi khu ô nhiễm.Nhưng nhìn thấy đống phế tích bị con rết lớn giẫm đạp ngày hôm qua, cũng không thấy rõ đường nằm ở đâu, bốn người khác tất cả đều nhìn về phía Bạch Phỉ: "Đội trưởng, biết cửa nằm ở đâu không?"

Nói thật, Bạch Phỉ cũng cảm thấy khó xử, nơi này hoàn toàn khác với lúc bọn họ tiến vào.Cửa chỉ có một, lại còn nhỏ quá, Bạch Phỉ đành phải đưa ra ý kiến mới: "Vẫn là trèo tường tương đối nhanh."

Dù sao tối hôm qua bọn họ đến chỗ cách bức tường vây không xa, đi bộ một đoạn là tới tường vây.Nhìn bức tường cao mấy chục mét, chân Hạ Nhiên Chi có chút mền nhũn, nhưng nhìn bốn người khác không giống như nói đùa, bắt đầu muốn trèo lên.Hạ Nhiên Chi kinh hãi: "Bức tường này có thể trèo qua được sao?"

Nhưng cậu không có kỹ thật đó.Nhìn thấy cảnh này, Diệp Hoài tiến lên đụng vào mu bàn tay Bạch Phỉ, Bạch Phỉ quay đầu lại nhìn anh."

Tôi có thể đưa mọi người ra ngoài."

Diệp Hoài nói với mọi người nhưng đôi mắt vẫn nhìn Bạch Phỉ.Mọi người đều cho rằng, Diệp Tử sẽ biến thành hình dạng dây leo, đưa bọn họ ra ngoài, Bạch Phỉ cũng cho là như thế.Không nghĩ tới dưới đất bắt đầu lắc lư, có cái gì đó từ trong đất chui ra, cảm xúc dưới chân thay đổi, không còn là đất nữa mà là cành cây kiên cố.Mỗi người đều đứng ở một nhánh cây, mọc ra từ cây đại thụ vừng vàng cao lên.Bạch Phỉ nhìn thấy cây đại thụ mọc ra từ dưới chân, lúc này khó nén khiếp sợ.Thật sự quá giống.Nhìn về phía Diệp Hoài đang đứng song song cùng hắn, lần đầu tiên muốn hỏi, thật sự chỉ là cây mô phỏng cây thế giới sao?Đưa mọi người an toàn đứng lên tường vây, Diệp Hoài nhanh chóng thu hồi bản thể vừa mới mọc lên, muốn ở bên kia tường vây làm động tác tương tự nhưng bị Tang Mạt ngăn cản."

Kế tiếp giao cho tôi đi, tin lời tôi, trực tiếp nhảy."

Tang Mạt nói xong liền tự nhảy xuống đầu tiên, vẫn là chọn phương thức cong người, duỗi thẳng chân. (3)(3) 后仰的方式, 直直仰倒 nguyên câu nó là vậy nè, tui cũng không hình dung ra được động tác như nào, chắc là kiểu này nè.

Những người khác cũng nhảy xuống theo, khi sắp tiếp xúc với mặt đất, có ánh sáng màu cam bao bọc họ, giảm tốc độ rơi xuống và tiếp đấy vừng vàng trên mặt đất."

Đã ra khỏi khu ô nhiễm, bọn họ chắc là có thể nhìn thấy vị trí của chúng ta, chắc là chạy tới đón chúng ta."

Tang Mạt nói.Hạ Nhiên Chi: "Tôi vừa nghĩ tới cảnh ngồi cái loại xe kia là đầu tôi bắt đầu đau rồi."

Vừa dứt lời, thấy chiếc xe quen thuộc cách đó không xa chạy tới.
 
Livestream Cách Trồng Cây Ở Tinh Tế
Chương 40: Không thể dính như trước nữa.


Trên đường về xe chạy như điên, cho dù mấy ngày nay mọi người đã quen với loại phương tiện kiểu này, nhưng hiện tại cũng có chút chịu không nổi.Hạ Nhiên Chi trực tiếp nói với nhân viên lái xe: "Đại ca, anh lái xe chậm một chút được không?"

"Vào thành sớm, tan làm sớm, mọi người cũng có thể nghỉ ngơi sớm một chút, cho nên tốc độ nhất định phải nhanh."

Nhân viên không giảm tốc, ngược lại còn lái xe nhanh hơn.Lái xe với tốc độ như vậy, rất nhanh ba ngày bọn họ đã đến, có thể thấy rõ tường vây của nội thành.Lái xe vào bên trong, bọn họ lại quay về thế giới thành phố, xung quanh truyền đến âm thanh rộn ràng, nhốn nháo, khiến con người ta có loại cảm giác không chân thật.Xe ngừng lại ở một khách sản cũ nát."

Đêm nay mọi người sẽ nghỉ ngơi ở đây, hiện tại nhân viên chấm điểm đã tiến vào khu ô nhiễm để cho điểm, ngày mai sẽ có kết quả, đại khái ngày mai sẽ có người đưa mọi người về.

Vào đó báo tên trường sẽ được ở miễn phí, tạm biệt."

Nói xong, chờ mấy người xuống xe, xe lập tức rời đi, chỉ để lại mấy người bọn họ đứng trước khách sạn, nhìn biển hiệu đổ nát của khách sạn với ánh đèn rẻ tiền đang nhấp nháy.Đi vào khách sạn, có thể ngửi thấy mùi ẩm ướt, đại sảnh khách sạn rất u ám.Đi tới quầy lễ tân, Bạch Phỉ báo tên trường, nhân viên lễ tân lướt nhìn bọn họ một cái, ném cho họ bốn thẻ phòng."

Có một phòng ba người, một phòng đơn, và hai phòng đôi."

Nhân viên lễ tân báo phòng rồi không để ý tới bọn họ nữa."

Tang Mạt nhất định phòng đơn."

Bạch Phỉ đưa thẻ phòng đơn cho Tang Mạt trước "Bọn Diệp Tử..."

Còn chưa nói xong, Diệp Hoài thay đổi sắc mặt, nghe ý tứ của Bạch Phỉ là muốn cho đám linh thực bọn họ ở phòng ba người, anh mới không muốn ở cùng người khác một chỗ.Bạch Phỉ rõ ràng cảm thấy áp khí của Diệp Tử hạ xuống, vòng vo nói: "Diệp Tử ở cùng tôi một phòng đi, um...

Nhiên Chi và bọn Tiểu Thời một phòng?"

Qua mấy ngày ở chung, Hạ Nhiên Chi ở cùng hai linh thực rất tốt, lập tức sảng khoái đồng ý.Phòng cứ chia như vậy, thời gian còn rất nhiều, mọi người quyết định, ai muốn ở phòng thì ở, ai muốn ra ngoài thì ra.Bạch Phỉ lái xe mấy ngày nay, hơn nữa tinh thần lực hao hết, nên quyết định về trong phòng nghỉ ngơi.Nhưng cân nhắc Diệp Tử mới biến thành linh thực được vài ngày, hẳn là rất tò mò với thế giới này, liền nói với Diệp Hoài: "Ta muốn nghỉ ngơi, không đi ra ngoài, ngươi muốn đi chơi có thể đi cùng bọn họ"*Bạch Phỉ vẫn nghĩ anh công là thực vật biến thành linh thực nên tui vẫn để xưng hô là ta-ngươi nha, còn anh công thì tôi-cậu, khi nào yêu đương thì đổi lại thành anh-em.Diệp Hoài lắc đầu: "Tôi không muốn ra ngoài chơi."

"Được rồi, vậy ta đi tắm trước."

Bạch Phỉ lấy khăn tắm, đi vào phòng tắm.Tiếng nước tí tách tí tách từ phòng tắm vang lên, hình thể Diệp Hoài khôi phục thành hình dáng người lớn, nếu luôn duy trì hình dáng thanh niên sẽ khó tránh khỏi, thỉnh thoảng sẽ không duy trì được.Thỉnh thoảng khôi phục lại một chút, tránh bị lòi đuôi.Diệp Hoài đứng dậy đi lòng vòng quanh phòng, anh đến bên cửa sổ, liếc nhìn đám người bên ngoài cửa sổ.Không có hứng thú.Anh sống lâu như vậy, điều duy nhất anh cảm thấy hứng bây giờ, cũng chỉ có người ở trong phòng kia, cho nên chỗ nào anh cũng không muốn đi.Bạch Phỉ đi ra thì thấy Diệp Hoài an tĩnh ngồi ở mép giường, thấy hắn ra còn nhìn hắn một cái.Diệp Hoài đứng dậy: "Tôi cũng đi tắm."

"Biết cách tắm không?"

Bạch Phỉ hỏi xong liền cảm thấy có chút quái quái, nhưng Diệp Tử khẳng định chưa từng dùng phòng tắm của nhân loại.Cuối cùng, Bạch Phỉ lại đi vào phòng tắm, giải thích với Diệp Hoài: "Bên này mở ra là nước ấm, cái này là dầu gội, để gội đầu."

Vừa nói vừa nhìn thoáng qua mái tóc dài của Diệp Hoài, tóc này quá dài, khó gội sạch được."

Cái này là sữa tắm, tắm xong dùng khăn này lau người, khăn sạch."

Bạch Phỉ vừa nói vừa chỉ rõ vị trí cho Diệp Hoài.Diệp Hoài nhìn chằm chằm vào mặt Bạch Phỉ, căn bản không nghe được Bạch Phỉ đang nói cái gì.Cho nên cuối cùng dầu gội, sữa tắm cái gì, Diệp Hoài dùng hết một lần, anh chỉ biết cái này Bạch Phỉ vừa mới dùng qua, anh cũng muốn dùng một lần.Một lát sau, Bạch Phỉ nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, sau đó bên cạnh giường lỏm xuống, sau đó cảm giác lạnh lẽo kề sát lưng hắn.Thân thể Bạch Phỉ cứng đờ, xoay người, đối diện với đôi mắt của Diệp Hoài, ánh mắt đối phương trong sáng thuần khiết.Bạch Phỉ cân nhắc một chút mở miệng: "Diệp Tử, bộ dạng này của người không thích hợp kề sát ta như trước được."

Diệp Hoài: "Tại sao?

Tôi chỉ là thay đổi hình dạng thôi mà, nhưng tôi vẫn là tôi."

Lời này không có vấn đề thật, nhưng mà cũng là nói bừa."

Trong xã hội loài người, điều này là không thể.

Đây là hành động chỉ những người thân thiết mới được làm."

Bạch Phỉ nói.Diệp Hoài tuy rằng không tình nguyện, nhưng vẫn nghe lời nhích cơ thể ra xa khỏi Bạch Phỉ.Bạch Phỉ nhìn anh nằm ngay ngắn, lúc này mới xoay người ngủ.Chỉ có Diệp Hoài khi thấy Bạch Phỉ xoay người, trong nháy mắt, ánh mắt phát sinh biến hóa, dục vọng chiếm hữu mãnh liệt nhìn chằm chằm vào gáy Bạch Phỉ, suy nghĩ người thân thiết là cái gì.Sáng sớm hôm sau, cửa phòng Bạch Phỉ bị gõ vang.

Cửa phòng vừa mở ra, đã bị Hạ Nhiên Chi giữ chặt, đi vào trong phòng."

Đồ lần trước cậu đưa cho tôi đã khôi phục thành công, hiện tại đang ở phân tích."

Kéo Bạch Phỉ kéo vào phòng rồi đóng cửa lại "Tôi vừa thấy nó đã gấp không thể chờ nổi (1) đến tìm cậu."(1)迫不及待: thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là để chờ đợi.

Diễn tả tâm trạng lo lắngTrong phòng chỉ có hai người bọn họ, ngồi trên sô pha trong phòng, Hạ Nhiên Chi lấy ra vật hình vuông màu đen mà lần trước Bạch Phỉ gửi qua, để Bạch Phỉ mở quang não ra.Đem vật thể đó liên kết với quang não, quang não hiển thị đường truyền thông tin bị mã hóa, sau đó một tệp tài liệu xuất hiện.Mở thư mục ra, bên trong chỉ có một đoạn video dài 10 giây.Bạch Phỉ nhìn Hạ Nhiên Chi, Bạch Phỉ bấm mở đoạn video này ra.Trong video hiển thị một màn hình cơ giáp, giống như được một cơ giáp nào đó quay lại.Màn hình hiển thị tình huống bên ngoài, vị trí trung tâm là một chiếc cơ giáp màu trắng bạc, trong ba tầng, ngoài ba tầng bị bao vây, mà chiếc cơ giáp quay video này hiển nhiên là một trong số đó.Tiếp theo có một âm thanh truyền ra: "Bạch Kỳ Đàn, cậu bây giờ thay đổi chủ ý, Đế quốc còn có thể bỏ qua cho cậu."

Nói xong, cơ giáp màu trắng bạc kia trên màn hình động đậy, phát lệnh tự hủy, giống như bắn pháo hoa hoa mỹ.Hơn 10 giây rất nhanh liền phát xong, nhưng tin tức khiến Hạ Nhiên Chi và Bạch Phỉ rất kinh ngạc."

Ông ấy không phải chấp hành nhiệm vụ anh dũng hy sinh, mà là bị ép phải tự sát."

Hạ Nhiên Chi che miệng nói.Kết cục của vị đại thần hệ chữa trị này trong Đế quốc, xưa giờ chưa từng ghi lại điều này.

Đế Quốc chỉ ghi lại công lao của ông ấy, khen ngợi thành tích của ông ấy, lại im bặt không nhắc tới chuyện hãm hại ông ấy năm đó."

Khó trách tư liệu của ông ấy ít như vậy, ít đến mức tôi cảm thấy kỳ quái, xem qua cũng hiểu, tư liệu chân thật của ông ấy khẳng định đều bị thanh lý hết rồi."

Bạch Phỉ nói.Hạ Nhiên Chi chạy nhanh rút thiết bị ra khỏi quang não của Bạch Phỉ, hỏi Bạch Phỉ: "Thứ này cậu lấy từ đâu?"

Bạch Phỉ: "Nhặt được ở khu rừng rậm trong lúc thi đấu."

Hạ Nhiên Chi: "Sao lại ở đó?"

Bạch Phỉ lắc đầu."

Kỳ thật ba trăm năm trước, mặc dù Bạch Kỳ Đàn là hệ chữa trị cấp S, nhưng cũng không quá quý hiếm, bởi vì khi đó ô nhiễm chưa nghiêm trọng, hệ chữa trị cũng nhiều, hơn nữa còn có cây Thế Giới quan trọng nhất, cho nên nếu ông ấy phạm phải chuyện gì bị loại bỏ, cũng chỉ là chấn động một thời.

Sở dĩ ông ấy được khen ngợi như bây giờ, chỉ là bởi vì hệ chữa trị cấp S không còn xuất hiện nữa, bước ngoặc quan trọng nhất là cây Thế Giới đột nhiên khô héo, ô nhiễm bùng phát."

Hạ Nhiên Chi kể cho Bạch Phỉ về giai đoạn lịch sử đó."

Tại sao cây Thế Giới đột nhiên khô héo?"

Bạch Phỉ hỏi.Hạ Nhiên Chi mở giao diện trên quang não của mình, tìm kiếm vấn đề Bạch Phỉ hỏi vừa nãy.Sau khi giao diện mở ra, đưa cho Bạch Phỉ xem.Không có tư liệu nói rõ nguyên nhân cây Thế Giới khô héo, phần lớn đều là giới thiệu cây Thế Giới."

Cốc cốc cốc" đột nhiên ngoài cửa có người gõ cửa, Hạ Nhiên Chi nhanh chóng xóa sạch tin tức trong quang não.Bạch Phỉ đứng dậy, đi ra mở cửa.Đứng ngoài cửa là một người xa lạ, thấy bọn họ liền nở nụ cười nói: "Tôi là người được trường học điều đến đón mọi người trở về, đi thôi."

"Còn vài người đi ra ngoài chưa về."

Bạch Phỉ bất động thanh sắc (2) liếc mắt đánh giá đối phương.(2) 不动声色: một thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là không nói hoặc không biểu lộ cảm xúc; diễn tả thái độ điềm tĩnh,"Không cần lo lắng, tôi đã sớm tìm được bọn ở bên ngoài mang lên phi thuyền rồi, chỉ còn hai người nữa thôi."

Người ngoài cửa kéo cửa ra, ý bảo Bạch Phỉ đi theo hắn ta."

Cái gì, bọn họ đi trước cũng không nói cho chúng ta" Hạ Nhiên Chi thu dọn đồ đạc, ồn ào ra cửa, đi đến trước cửa nói Bạch Phỉ."

Đội trưởng, đồ đạc của cậu còn chưa thu dọn."

Bạch Phỉ mở của phòng, cười áy náy với đối phương: "Không nghĩ tới đột ngột như vậy, tôi và cậu ấy thu dọn đồ đạc một chút, rất nhanh liền ra."

Sau khi đi vào phòng, Hạ Nhiên Chi hạ giọng nói với Bạch Phỉ: "Người nọ không bình thường."

Bạch Phỉ gật đầu, đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra: "Đi, chúng ta đi xuống trước."

Chỗ bọn họ ở là lầu hai, vốn dĩ không cao, sau khi nhảy xuống, Bạch Phỉ mang theo Hạ Nhiên Chi đi vào một cái hẻm nhỏ đối diện, quan sát cửa khách sạn."

Cậu nói xem, bọn họ thật sự bị người lạ kia mang đi sao?"

Hạ Nhiên Chi nói"Tôi gọi thử xem."

Hạ Nhiên Chi gọi cho Lê Văn, trong nháy mắt bị cắt."

Không phải chứ, thật sự không gọi được."

Gọi cho Hàn Kỳ Đạm cũng giống như vậy.Cuối cùng, Hạ Nhiên Chi không ôm hy vọng gọi được cho Tang Mạt, đầu bên kia rất nhanh đã bắt máy: "Nhiên nhiên, tôi đang muốn về tìm các cậu, trường học cho người tới đón chúng ta."

Hạ Nhiên Chi: "Chị Tang, người nọ là kẻ lừa đảo, chúng tôi bên này cũng có người tới tìm, bảo chúng tôi đi theo hắn."

Tiếng nói Tang Mạt từ đầu bên kia truyền đến: "Không có khả năng, người tìm tôi chính là tên nhân viên ngày hôm qua, hắn ta còn nói không muốn đi, bảo tôi tự mình trở về tìm mọi người đến chỗ của hắn."

Xem ra người này mới là thật.Người ngoài cửa đợi một hồi, nhận thấy có gì đó không thích hợp, thu dọn đồ đạc lâu như vậy sao?Đưa tay gõ cửa vài cái, phía sau cửa không hề phản ứng, biểu tình người nọ thay đổi, ra sức phá cửa, chỉ nhìn thấy căn phòng trống rỗng cùng cửa sổ mở rộng."

Con mẹ nó, người chạy rồi."

Người nọ truyền tin nóiÂm thanh truyền tới: "Hắn không quan trọng, bắt được mấy cái Linh Thực rồi, đi giao hàng trước đã."
 
Livestream Cách Trồng Cây Ở Tinh Tế
Chương 41: Cậu không phải linh thực.


Hạ Nhiên Chi đang nói chuyện với Tang Mạt, Bạch Phỉ nhìn thấy một người vội vã chạy ra từ cửa khách sạn, chính là người vừa gõ cửa phòng họ.Sau khi ra ngoài, người kia nhìn trái nhìn phải rồi chạy về một hướng.Bạch Phỉ ra hiệu cho Hạ Nhiên Chi đuổi kịp: "Cậu nói lại với Tang Mạt, nói cô ấy về với người kia trước, chúng ta còn có việc phải trì hoãn."

Hạ Nhiên Chi sau khi nói với Tang Mạt, tắt máy: "Cô ấy nhất quyết muốn đi cùng với chúng ta, cô ấy nói sắp tới cửa khách sạn rồi."

Quả nhiên sau khi Bạch Phỉ ra khỏi hẻm nhỏ, không lâu sau liền gặp được Tang Mạt, hai người theo dõi biến thành ba người."

Hắn rất cảnh giác, không ngừng nhìn xung quanh."

Ba người bọn họ lại một lần nữa trốn tránh, Tang Mạt nói.Đi theo người phía trước, từ đám đông ồn ào đến rìa thành phố, tiến vào một khu vực bỏ hoang.Đi vào khu vực bỏ hoang bị che lấp, bọn họ nhìn thấy có hai cơ giáp đứng ở đó.Người mà bọn họ theo dõi gặp một người cũng từ bên ngoài trở về, chào hỏi, nhìn cửa khoang cơ giáp mở ra."

Nhiên Chi, Tang Mạt hai ngươi bắt người kia, tôi đi khống chế cơ giáp."

Bạch Phỉ nói xong liền nhanh chóng lao ra ngoài, trước khi người này đi lên cơ giáp.Hạ Nhiên Chi và Tang Mạt đuổi theo sau, mỗi người một bên, trực tiếp chế trụ người này.Không nghĩ tới khi Bạch Phỉ tiến vào cơ giáp bên trái, Lê Văn và Hàn Kỳ Đạm cũng lao ra, làm hành động tương tự như bọn họ với một cơ giáp khác.Người trong cơ giáp thấy có người xông tới, chuẩn bị đóng cửa khoang thì phát hiện đã không kịp, liền nhanh chóng kết nối tinh thần với cơ giáp.Nhưng vừa mới kết nối liền gặp được một lực cản cường đại, toàn bộ tinh thần lực bị văng ra.Cơ giáp bị kẻ xâm nhập khống chế.Bạch Phỉ khống chế được cơ giáp, phát hiện cơ giáp này chỉ có một người, cộng thêm một người bên ngoài cũng chỉ có hai người.Thuận lợi trói họ lại và ném ra giữa sân."

Vì sao gạt chúng ta?

Có mục đích gì?"

Bạch Phỉ trực tiếp hỏi."

Không có mục đích gì, chỉ là nghe nói có hệ chữa trị cấp S, tôi tương đối tò mò, nên đi qua nhìn thử."

Một người trong đó nói.Lê Văn bên kia cũng ném một người trên cơ giáp và một người ở dưới cơ giáp ra giữa sân.Hai đội gặp nhau."

Nếu là tò mò, lét lút theo dõi chúng ta làm gì?"

Hàn Kỳ Đạm dùng mũi chân đá vào người bọn họ một cái.Đối phương chưa kịp bịa ra cớ gì, thiết bị liên lạc trên một người vang lên.Bạch Phỉ rút con dao giấu ở bên chân ra, đặt lên cổ người kia: "Đừng nhúc nhích."

Ấn nút nghe, chỉ nghe thấy âm thanh đối diện truyền đến: "Mấy người sao còn ở cái tinh cầu nát kia, mau xuất phát."

Ở bên kia có một giọng nói khác vang lên rõ ràng: "Dám trói ông mày, coi chừng ba tao tìm đến, đánh nát đầu chó bọn mày..."

"Làm nó câm miệng lại."

Giọng nói bên kia không kiên nhẫn nói, sau đó cúp máy.Trước khi cúp máy, Bạch Phỉ nghe thấy bên kia có âm thanh kịch liệt vang lên.Giọng nói quen thuộc, ánh mắt Bạch Phỉ lạnh xuống, con dao càng lúc càng gần hơn."

Bọn họ ở đâu?"

Giọng nói Bạch Phỉ lạnh như băng, hắn không chắc tiếng động lớn đó có phải là âm thanh để bọn nó im lặng hay không.Diệp Tử, Tiểu Thời và Khôi con sẽ bị đối xử như thế nào?"

Tôi...

Tôi không biết."

Lưỡi dao lạnh như băng kê sát vào da thịt, cảm giác giây tiếp theo sẽ đâm vào mạch máu, nhưng người này vẫn còn mạnh miệng như vịt chết.(1)(1)死鸭子嘴硬: thường được dùng để miêu tả một người bướng bỉnh, không muốn chấp nhận sự yếu đuối và không muốn thừa nhận sai lầm dù có thế nào đi chăng nữa."

Không biết, vậy thì vô dụng."

Bàn tay cầm con dao nhanh chóng, gọn gàng cắt đứt động mạch trên cổ, không chút do dự.Thời điểm người này ngã xuống, ánh mắt hiện lên sự hoài nghi."

Cậu... cậu... cậu..."

Người bên cạnh không thể tin nổi, nói cũng nói không rõ.Bọn họ không phải là sinh viên sao?

Nói giết người liền giết?Bạch Phỉ cầm con dao nhỏ máu chỉ về phía người tiếp theo: "Anh cũng không biết?"

"Tôi nói, đừng giết tôi, chúng tôi từ hang ổ lại đây, cậu ở trên cơ giáp khởi động hệ thống tuần tra là có thể trở về."

"Được, đừng nói dối, bằng không người đầu tiên chết chính là anh."

Bạch Phỉ lau sạnh con dao, để lại chỗ cũ, đối mặt với bốn người nói:"Tôi phải nhanh chóng đuổi kịp bọn họ."

Chỉ dựa vào lời nói đối phương, liền tùy tiện xông vào, thật sự là hành động không lý trí lại nguy hiểm, nhưng bây giờ Bạch Phỉ không có biện pháp khác.Thời gian kéo dài càng lâu, nhóm linh thực càng nguy hiểm.Hắn một mình xông vào chỗ nguy hiểm còn chưa tính, không thể để cho đồng đội cùng hắn mạo hiểm được.Bạch Phỉ nhìn thoáng qua bốn người: "Nhân viên công tác còn đang chờ, mọi người đi về trước đi."

"Không được, còn không biết đi đâu?

Có cái gì nguy hiểm, làm sao để cậu đi một mình được."

Hạ Nhiên Chi cự tuyệt."

Đúng vậy, Bạch Phỉ, cậu không xem bọn tôi là đồng đội sao?."

Hàn Kỳ Đạm mất hứng nói.Lê Văn không nói hai lời, kéo hai người bên kia lên một cơ giáp khác, ở khoang cơ giáp bên kia nói với Bạch Phỉ: "Gặp lại sau."

Tang Mạt cũng kéo một người bên bọn họ lên cơ giáp, lớn tiếng nói với Bạch Phỉ: "Cứ để hắn chờ, để hắn tan ca muộn vài ngày."

"Mọi người..."

Bạch Phỉ nhìn bọn họ hành động trước một bước, cũng nhanh chóng tiến vào cơ giáp, liên kết tinh thần lực với cơ giáp, khởi động trình tự quay về.Bên kia cơ giáp, sau một tiếng vang lớn, đầu lĩnh bị cắt liên lạc, không vui mắng: "Con mẹ nó, giáo huấn thì giáo huấn, lớn tiếng như vậy làm gì?

đừng có giết chết."

Kết quả quay đầu lại phát hiện, trên cơ giáp bọn họ có lồng sắt trong suốt chuyên giam giữ linh thực đã bị vỡ nát.Mảnh vỡ trong suốt rải rác khắp nơi, có một ít đâm vào người bên cạnh, phát ra tiếng kêu đau đớn.Thanh niên tóc bạc đứng ở giữa lồng sắt, mái tóc bạc tung bay, vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn ta.

Hai đứa kia cũng hung tợn nhìn hắn ta.Sao có thể?

Lồng sắt mà bọn họ bỏ ra giá cao chế tạo để ức chế năng lực của linh thực, làm sao có thể bị vỡ nát từ bên trong?Trước kia chưa từng xuất hiện tình huống như vậy.Đầu lĩnh hoảng loạn: "Còn không mau dùng biện pháp khác đi, mấy tên vô dụng."

Người nằm trên mặt đất run rẩy rên rỉ, còn chưa làm gì, cả người lại bị một sức mạnh cường đại đánh trúng, bay ra ngoài, đập vào vách cơ giáp.Một sức mạnh khó có thể hình dung tràn ngập trong khoang cơ giáp, làm cho người tiếp xúc nhịn không được quỳ xuống, đầu lĩnh cũng nhịn không được, hai đầu gối mềm nhũn.Ngay cả Tiểu Thời và Khôi con ở gần cũng không chịu nổi cái sức mạnh này, lui về phía sau.Linh thực có sức mạnh như vậy sao?

Bọn họ thật sự bắt được linh thực?Đầu lĩnh ngẩng đầu lần nữa, nhìn về phía trung tâm cơ giáp, lại thấy thân hình thanh niên chậm rãi biến lớn, thẳng cho đến khi dừng lại, giống như một vị thần.Cảm giác sợ hãi khó tả lan tỏa khắp cơ thể.Hắn ta nhìn thấy đối phương nói hai chữ, không nghe rõ là cái gì, liền mất ý thức.Diệp Hoài không tốn chút sức xử lý bọn bắt cóc trên cơ giáp, thử đưa tinh thần lực của mình vào để liên kết với cơ giáp.Liên tiếp thì được, nhưng cơ giáp đã thiết lập khóa chặt lộ tuyết, cho dù Diệp Hoài có sức mạnh cường đại, cũng không khống chế được công nghệ cao.Chỉ có thể chờ đến nơi rồi quay trở về tìm Bạch Phỉ.Sáng nay vốn dĩ anh không muốn ra ngoài, nhưng Hạ Nhiên Chi có chuyện lôi kéo Bạch Phỉ, không còn cách khác liền chơi cùng Tiểu Thời và Khôi con, Hạ Nhiên Chi năn nỉ anh đi theo hai đứa nó, Bạch Phỉ cũng để anh đi ra ngoài chơi một lúc.Kết quả ra cửa không chú ý một cái, hai đứa kia bị đánh thuốc mê, lúc Diệp Hoài đi cứu cũng bị trúng chiêu.

Lúc tỉnh lại ngay chỗ này, cảm giác gây mê còn trong cơ thể, Diệp Hoài nghe thấy bên ngoài có âm thanh, nghe một hồi liền nổi giận.Đối phương còn muốn lừa Bạch Phỉ tới đây, nhưng cuối cùng không thành công, Diệp Hoài thở phào nhẹ nhõm.Khi thuốc mê hoàn toàn tan biến, màn biểu diễn ở trên được thực hiện.Khôi con chỉ vào Diệp Hoài: "Diệp Tử, cậu có sức mạnh cường đại như vậy từ khi nào?"

Cho dù lúc trước đe dọa bọn nó, cũng không có cảm giác như vậy.

Mà lần này, nó rõ ràng cảm nhận được, sức mạnh quen thuộc này đến từ đâu.Sức mạnh này có phần tương tự tinh thần lực của Bạch Phỉ, tuy cảm giác bất đồng, nhưng giống như đến từ cùng một chỗ.Chỉ có Tiểu Thời do dự nói: "Cậu là..."

Diệp Hoài xoay người, ngón trỏ đặt ở bên miệng, ngăn Tiểu Thời nói tiếp.Lúc nãy Diệp Hoài vẫn luôn đưa lưng về phía bọn nó, hai người bọn nó tuy rằng nhìn thấy Diệp Hoài cao lên, nhưng không nghĩ tới hình dáng sau khi quay lại, hoàn toàn không phải thanh niên lạnh lùng, mà là nam nhân trưởng thành."

Không đúng, cậu không phải linh thực, rốt cuộc cậu là cái gì?"

Đối với sự phát triển ngắn ngủi của Khôi con ở vườn bách thảo mà nói, cái này quá bất thường, nhưng đối phương không muốn nói, nó nghĩ cũng không ra."

Quên đi, cậu là cái gì cũng không quan trọng, chỉ cần không làm hại Bạch Bạch là được, xem ra cậu cũng không làm hại ba, cũng không làm hại bọn tôi."

Khôi con từ bỏ suy nghĩ.Diệp Hoài: "Ta vĩnh viễn sẽ không làm hại hắn, còn có, trước mắt giữ bí mật giúp ta một đoạn thời gian, ta không biết dùng bộ dạng này đối mặt với hắn như thế nào."

"Được rồi, nể tình cậu hôm này cứu tôi cùng Tiểu Thời, có thể giúp cậu giữ bí mật một đoạn thời gian."

Khôi con nói "Không có cậu, chúng tôi cũng không ra khỏi được cái lồng giam này, bị nhốt vào liền không còn sức mạnh."

Cơ giáp trải qua hai lần nhảy vọt, cuối cùng chậm rãi dừng lại trên một tinh cầu.Vị trí rất lệch, đáp xuống dưới lòng đất, vào trong một đường ngầm.

"Bây giờ chúng ta trực tiếp trở về sao?"

Tiểu Thời hỏi."

Chờ một chút, đem rác rưởi xử lý một chút đã" Diệp Hoài nhìn người nằm trên mặt đất, cảm thấy không khí bên trong cơ giáp ô nhiễm.Vì thế, bọn họ mở cửa khoang, kéo người đã bị xử lý qua, chuẩn bị tìm một chỗ ném đi.Dọc đường đi xung quanh rất trống trải, không có một bóng người."

Không phải bọn họ muốn đem bán chúng ta sao?

Sao lại không có ai."

Khôi con khó hiểu."

Có khả năng bị lộ tin tức, chạy rồi."

Tiểu Thời trả lời.Xử lý xong ba người quay về đường cũ, chuẩn bị leo lên cơ giáp trở về.Đang muốn quẹo vào chỗ bọn họ đỗ cơ giáp thì có tiếng nổ vang lên.Ba người trốn ở một góc quan sát, phát hiện có hai chiếc cơ giáp trở về, dừng lại bên cạnh cơ giáp của bọn họ.
 
Livestream Cách Trồng Cây Ở Tinh Tế
Chương 42: Giả vờ vẫn là người trước mặt biết giả vờ.


Sau khi cơ giáp dừng lại, lông mày Bạch Phỉ nhíu lại giờ mới thả lỏng, nói với Hạ Nhiên Chi và Tang Mạt: "Cẩn thận một chút, xem ra đối phương đã trở về được một lúc rồi."

Mọi người ra cửa khoang, đều không nói gì, cẩn thận quan sát xung quanh.Thấy chỗ ngã rẽ có bóng người, Bạch Phỉ lấy súng năng lượng từ sau lưng, từng bước tới gần.Nhìn thấy có người tới gần bên này, Diệp Hoài đang chuẩn bị ra tay, đột nhiên cảm nhận được hơi thở quen thuộc.Trạng thái tàn nhẫn trong nháy mắt chuyển đổi, thân thể thu nhỏ lại, ngẩng đầu lên lần nữa, thấy nòng súng đang chĩa vào mình.Bạch Phỉ không nghĩ tới lúc xoay người, hạ nòng súng xuống, đối mặt lại là Diệp Tử, chỉ thấy vẻ mặt Diệp Tử ủy khuất nhìn hắn, Bạch Phỉ nhanh chóng đem nòng súng dời đi.Tiếp theo, một cái ôm mang theo cảm giác mát lạnh đột nhiên ập tới.Bạch Phỉ ngửi được một mùi hương nhàn nhạt, có hơi thở phun ở cổ hắn, eo bị ôm rất chặt."

Diệp Tử...

Ừm...

Buông ra..."

Bạch Phỉ còn chưa nói hết câu, giọng nói Diệp Hoài truyền đến tai:"Tôi cứ tưởng sẽ không bao giờ gặp lại cậu nữa."

Giọng nói mang theo chút run rẩy, nghe thấy âm thanh này, tim Bạch Phỉ mềm nhũn, để Diệp Hoài ôm thêm một lúc."

Sợ rồi sao?"

Bạch Phỉ sờ đầu Diệp Hoài.Diệp Hoài vùi vào cổ Bạch Phỉ, gật gật đầu.Khôi con và Tiểu Thời sắc mặt biến ảo nhìn cảnh tượng trước mắt.Giả vờ vẫn là người trước mặt biết giả vờ.Sau khi những người khác nhìn thấy cảnh tượng bên này, Bạch Phỉ mới nhẹ nhàng đẩy Diệp Hoài ra, nhìn Tiểu Thời và Khôi con ở phía sau.Mũi Khôi con cay cay, nó mới là đứa thực sự sợ hãi nha."

Bạch Bạch..."

Vừa mới chạy hai bước, đã nhận được ánh mặt lạnh lùng của Diệp Hoài, ngay lập tức dừng lại, không dám nhào vào Bạch Phỉ."

Cảm giác xung quanh đều không có người, đúng rồi, đám người bắt cóc các ngươi đâu?"

Lê Văn đi tới nói với Bạch Phỉ, thuận tiện quay đầu hỏi nhóm linh thực."

A..."

Khôi con mở miệng, cảm giác có một cái nhìn chằm chằm không có cách nào bỏ qua được sau gáy, căng da đầu nói, "Tôi và Tiểu Thời, một người đánh hai, chế ngự toàn bộ bọn họ."

Bạch Phỉ: "Vậy bọn họ đâu rồi?"

"Ném rồi."?

Sao nghe có vẻ không đáng tin vậy.?Nhưng tất cả đều an toàn là tốt rồi.Quan sát một vòng, không có kết quả gì, bọn họ đi hỏi đồng lõa vẫn còn đang bị trói trong cơ giáp.Hỏi nửa ngày, cũng không thu được tin tức gì.Chỉ biết là bọn họ nhận tiền làm việc, về phần tin tức chủ thuê là ai, bọn họ căn bản không biết.Đối phương cung cấp địa điểm giao hàng này cho họ.Sau khi hỏi xong, Bạch Phỉ cũng không thả bọn họ, để bọn họ chỗ này tự sinh tự diệt.Đây không phải đơn đầu tiên, cũng không phải đơn cuối cùng.Loại tai họa này trên thế giới thiếu một cái tính một cái.Điểm dừng của cơ giáp là dưới một tòa nhà bỏ hoang, thang máy đã bị hư từ lâu, mấy người bọn họ đi theo cầu thang bộ.Lên đến tầng 5, nhìn tòa nhà gạch thô trống trãi, mọi người cảm thấy không cần thiết phải đi lên nữa."

Chúng ta có nên nhanh chóng chạy về nhà hay không?"

Hạ Nhiên Chi vừa dứt lời, bên ngoài truyền đến một tiếng hét.Rất nhiều người ở bên ngoài kích động la hét."

Đang làm gì vậy?

Sao nhiều người cùng nhau tụ tập lại vậy?"

Tang Mạt tiến đến cửa sổ, nhìn cách đó không xa nói.Hàn Kỳ Đạm: "Đi xem thử."

"Từ từ."

Bạch Phỉ kêu dừng, xoay người nhìn nhóm Diệp Tử, chỉ màu tóc và con mắt của bọn họ."

Các ngươi thay đổi màu sắc một chút."

Mang theo đám người bọn họ đi trên đường, thật sự quá nổi bật, khó trách bị người theo dõi.Tiểu Thời và Khôi con đổi màu tóc và con mắt giống màu của Bạch Phỉ, Diệp Hoài sửng sốt một chút, cũng biến thành màu đen."

Tóc Diệp Tử có hơi dài."

Bạch Phỉ vuốt tóc Diệp Hoài, nhìn gương mặt này, ánh mắt hơi nheo lại.Cái dạng này trông còn quen hơn.Diệp Hoài đành phải biến tóc ngắn lại, biến xong lại nhìn thằng vào mắt Bạch Phỉ.Nhận ra thì nhận ra.Anh sẽ giải thích với Bạch Phỉ.Nhưng Bạch Phỉ chỉ nhìn anh một lúc, rồi phất tay với những người khác, ý bảo mọi người ra ngoài.Mấy người lần đầu tiên tới tinh hệ thứ 7 vẫn rất hiếu kỳ, cuối cùng quyết định đi xem một chút, chỉ cần buổi tối chạy về tinh thế thứ 5 là được rồi.Hành tinh này tên là Lam Tinh 1086, nghe nói là tinh cầu thứ 1086 này rất giống Trái Đất cổ.

Kiến trúc xung quanh thoạt nhìn rất cũ nát, cài này nối tiếp cái kia, trông rất chật chội.Tới đường phố, lần đầu tiên mấy người bọn họ cảm thấy chật chội.Lê Văn nhíu mày: "Tại sao nhiều người như vậy?"

"Cái này mà cũng không biết, ngoại tinh ô nhiễm bắt đầu từ tinh hệ thứ 6, càng ngày càng nghiêm trọng.

Một số tinh cầu không thể ở lại được, nhưng xin đi tới tinh cầu khác lại quá khó khăn, cho nên chỉ có thể dọn đến ở lại tinh cầu ít bị ô nhiễm hơn, vì vậy cư dân đương nhiên ngày càng nhiều."

Hạ Nhiên Chi trả lời.Bọn họ đi vào chỗ đám người ồn ào, thấy rất nhiều người vây quanh một cái màn hình lớn đang tranh cãi ầm ĩ.Âm thanh trong màn hình truyền đến: "Ô nhiễm ngày càng nghiêm trọng, tinh hệ thứ 10 đã thất thủ, kế tiếp chính là tinh hệ thứ 9, rất nhanh sẽ đến chúng ta.

So với ngồi chờ chết, không bằng chủ động xuất kích.

Đế Quốc nhiều năm như vậy vẫn chưa thực hiện được hứa hẹn xử lý ô nhiễm giúp chúng ta, vậy chúng ta cũng có lý do để phản bội Đế Quốc.

Liên minh ngoại tinh hệ đã bắt đầu tấn công, hình ảnh kế tiếp xin mời mọi người thưởng thức, sẽ có một ngày, con cháu của chúng ta cũng có thể ở lại tinh hệ thứ nhất, không bị ô nhiễm quấy nhiễu."

Hình ảnh thay đổi, là cảnh tượng liên minh ngoại tinh hệ chiến đấu với quân đội Đế Quốc.Bạch Phỉ nhận ra đó là tinh hệ thứ 5.

"Nghe nói đường từ tinh hệ thứ 3 đã bị đóng, e là rất khó đánh."

"Anh không hiểu, bố cục nhiều năm như vậy, khẳng định có nội gián."

"Đóng thì đóng, nói không chừng đến lúc đó nội bộ tan rã."

Âm thanh nói chuyện xung quanh truyền tới, mấy người Bạch Phỉ liếc nhìn nhau.Lặng lẽ rời khỏi đám người, Hạ Nhiên Chi nhỏ giọng nói: "Chúng ta hiện tại không thể quay về, đừng nói tinh hệ thứ nhất, tinh hệ thứ 5 chúng ta cũng không về được."

Hàn Kỳ Đạm: "Sao đi thi đấu một cái, thế giới liền thay đổi.?"

Bạch Phỉ đột nhiên nhớ tới lần trước, khi thanh lọc cho Tiểu Thời ở trung tâm nghiên cứu, lúc đó nhân viên an ninh không trói chặt, sau đó cũng không tìm thấy người.Kể từ lúc ấy, mọi thứ đều có dấu vết để lại.Bạch Phỉ: "Trước tiên tìm một chỗ ở lại, dù sao cũng không thể trở về được, nhưng đừng để người khác biết chúng ta từ tinh hệ thứ nhất tới."

"Không xong rồi, thông tin cũng không gửi về tinh hệ thứ nhất được."

Hạ Nhiên Chi nói.Bạch Phỉ: "Hiện tại đường ở tinh tế đều bị chặn hết, huống chi truyền tin.

Đừng gửi nữa, cẩn thận định vị ngược đến chúng ta"Hạ Nhiên Chi: "Đúng vậy, tôi phải nhanh chóng xóa một chút."

Đi bộ một vòng trên phố, quan sát tình huống tinh hệ một chút.Khắp nơi thật sự có rất nhiều người, ngoại trừ dân cư trú, còn lại đều là tạm thời di chuyển đến tinh cầu này.Những con phố hơi hẻo lánh có rất nhiều người vô gia cư.Cuối cùng 5 người bọn họ quyết định trở về tòa nhà trước đó, xung quanh tòa nhà ít người, quan trọng hơn là dưới tòa nhà còn có ba chiếc cơ giáp.

Nếu như liên minh ngoại tinh hệ không chịu nổi một kích, rất nhanh sẽ bị Đế Quốc tiêu diệt, như vậy bọn họ có thể lái cơ giáp trở về.Nửa tháng sau, đám Bạch Phỉ dần dần biết một số chuyện chưa từng nghe thấy ở tinh hệ thứ nhất.

Từ tinh hệ thứ 6 về sau, 80% đều là người có tinh thần lực tàn tật, tỉ lệ phần trăm vẫn luôn tăng lên.Người bình thường đối mặt với ô nhiễm, không thể thoải mái như người có tinh thần lực.Bọn họ sẽ bị một loại bệnh ô nhiễm, cường độ thấp có thể chuyển biến, nếu nghiêm trọng, sẽ có biểu tình dại ra, càng nghiêm trọng hơn, sẽ trở nên tàn bạo, ngốc nghếch công kích người khác.Dân số ở đây đông đúc, mỗi tháng đều có người mắc bệnh ô nhiễm, trên đường thường xuyên phát sinh sự kiện đánh người.Bạch Phỉ và Diệp Hoài đi ngang qua gặp được vài lần, sau khi giải quyết xong, còn có người tới mời bọn họ gia nhập tổ chức bảo hộ.Dù sao ở chỗ này cũng không có việc gì, bọn họ đi xem thử.Những người khác cũng tìm việc để làm, cách vài ngày gặp nhau một lần để trao đổi thông tin với nhau.Những tháng gần đây, người bị đưa đến Lam Tinh 1086 càng ngày càng nhiều, bạo lực thường xuyên xảy ra, nhân viên tổ chức bảo hộ cũng nhanh chóng mở rộng.Tổ chức bảo hộ kỳ thật chính là tổ chức tự phát trên Lam Tinh 1086, dùng mánh khóe của mình để loại bỏ ô nhiễm.Đơn giản mà nói chính là loại bỏ nguồn ô nhiễm, bảo vệ những người chưa bị ô nhiễm.Bạch Phỉ và Diệp Hoài đi theo sau một nhân viên của tổ chức.Người trước mắt rất cởi mở chào hỏi: "Xin chào, tôi tên Đàm Tiếu, sáng hôm này nhận được một tin giúp đỡ.

Ở phố Hạ Lộc khu Đông thành có một hộ gia đình bị ô nhiễm.

Chúng ta cùng đi đi."

Đi tới nơi Đàm Tiếu nói, gia đình này đóng chặt cửa sổ, xung quanh có hàng xóm nhiều chuyện mở cửa trộm nhìn lén.Bạch Phỉ gõ cửa, mới đầu không ai đáp lại, gõ thêm mấy lần, bên trong vang lên âm thanh gắt gỏng."

Cút" có tiếng vật nặng đập xuống đất, có tiếng phụ nữ trẻ con la hét.Bạch Phỉ đá văng cửa, thấy trong phòng có người đàn ông mắt lồi ra, siết chặt cổ một người phụ nữ.Diệp Hoài tiến lên, cứu người phụ nữ, đá người đàn ông qua một bên.Đàm Tiếu nhìn thoáng qua: "Vài ngày nữa sẽ biến thành bệnh ô nhiễm nặng, đến lúc đó cả nhà này đều thảm rồi.

May mà hôm nay chúng ta đến."

Nói xong, đi tới nhanh chóng vặn cổ đối phương.Máu tươi phun tung toé, rơi trên mặt đất đều là màu đỏ đen."

Cẩn thận đừng để máu dính vào người, ô nhiễm quá nặng."

Đàm Tiếu dặn dò.Sau khi xử lý xong, trên đường trở về, Đàm Tiếu liếc mắt đánh giá Bạch Phỉ một cái, phát hiện hắn không có gì khó chịu, nói tiếp "Bên ngoài tổ chức của chúng ta là đi ngăn cản đánh nhau ẩu đả, gây thương tích, nhưng ai cũng biết phải loại trừ những người bị bệnh ô nhiễm nặng này, nếu không thì không có cách nào ngăn chặn hoàn toàn những sự cố như vậy xảy ra, cho nên, thực ra chúng ta làm chính là bí mật làm loại chuyện này."

"Tiểu soái ca, cậu hiện tại hoàn toàn hiểu rõ về tổ chức, muốn đi cũng không được."

Đàm Tiếu nhìn mặt Bạch Phỉ, cố ý đùa giỡn nói.Hiếm khi thấy có người đẹp mặt như vậy, thanh niên bên cạnh cũng không tệ, chỉ là ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống gã."

Phải không?"

Bạch Phỉ nhàn nhạt nói, "Tôi thực sự không muốn gia nhập."

Nói xong, kéo Diệp Hoài rời khỏi.Chỉ là tới đây nhìn một cái mà thôi, hắn không thích có người thay hắn quyết định.
 
Livestream Cách Trồng Cây Ở Tinh Tế
Chương 43: Anh đã chờ cái nắm tay này nhiều năm rồi.


Bạch Phỉ cùng Diệp Hoài chưa đi được bao xa thì đã bị một người chặn lại ở ngã rẽ."

Bạch Phỉ."

Đối phương chuẩn xác kêu tên hắn."

Có thể mời hai người tới tham quan tinh hệ phía sau chúng ta một chút được không?"

"Tham quan?

Ông nhàn hạ như vậy, không bằng đưa chúng tôi trở về."

Nếu đối phương biết tên của hắn, đương nhiên cũng biết bọn họ là từ tinh hệ thứ nhất tới."

Hiện tại mọi người đều biết pháo đài tinh hệ đã đóng cửa, cậu phải ở đây rất lâu, khó có một lần đến nơi xa như vậy.

Chờ khi cậu về tinh hệ thứ nhất, sẽ không còn cơ hội nhìn kỹ ngoại tinh hệ nữa."

Người kia thở dài một tiếng "Có lẽ sau khi cậu về, ngoại tinh hệ cũng không còn nữa tồn tại."

Ai cũng biết từ tinh hệ thứ sáu đến thứ mười liên hợp lại, đối kháng với Đế Quốc, cũng chỉ là lấy trứng chọi đá.Nhưng ngoại tinh hệ không tồn tại là có ý gì?Bạch Phỉ liếc nhìn Diệp Hoài một cái, Diệp Hoài gật đầu với Bạch Phỉ.Hai người nửa tháng sớm chiều ở chung, khi còn là cây non, cũng rất hiểu ý nhau rồi.Hiện tại hai người bọn họ có đôi khi chỉ nhìn một cái, liền có thể hiểu.Vậy thì đi xem thử.Phi thuyền liên tiếp nhảy vọt hai lần, trước tiên là đi đến tinh hệ thứ chín.Đến tinh hệ thứ chín, Bạch Phỉ có thể thấy ô nhiễm màu đen lan ra khắp tinh hệ, tinh cầu giống như đã chết, phần lớn trong đó là những chấm đen nằm trong vũ trụ."

Ở trên này..."

Bạch Phỉ có chút khiếp sợ nhìn trước mắt, hắn biết ô nhiễm rất nghiêm trọng, nhưng không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy."

Ở trên này không có người, cơ bản có thể chuyển sang tinh hệ thứ tám và thứ bảy, đều đã chuyển đi rồi, còn lại chưa chuyển đi."

Chưa chuyển đi, không cần nói cũng biết sẽ như thế nào."

Chúng ta cũng không thể dừng lại ở chỗ này quá lâu, chủ yếu mang cậu đi tới biên giới nhìn tinh hệ thứ mười."

Giang Húc nói.Dừng lại ở biên giới tinh hệ thứ mười, toàn bộ tinh hệ thứ mười như là rơi vào trong một mảnh hỗn độn, các tinh cầu đang hợp nhất với nhau, đừng nói sinh tồn, chỉ cần tiến thêm một bước, có lẽ sẽ bi xé rách.Ô nhiễm dẫn tới tinh hệ thứ mười diệt vong, quan trọng hơn là một cái tinh hệ ô nhiễm lớn đang tràn ra ngoài, rất nhanh sẽ cắn nuốt chín tinh hệ, từng cái một, cắn nuốt toàn bộ."

Đế Quốc biết không?"

Bạch Phỉ hỏi.Giang Húc: "Đây không phải là do hành vi của Đế Quốc 300 năm trước dẫn đến sao?

Bọn họ căn bản không coi nhân dân ngoại tinh hệ chúng tôi là người."

Tinh hệ thứ chín cũng không thể ở lâu, bọn họ trở về điểm xuất phát, rồi đến tinh hệ thứ tám.Phi thuyền chậm rãi dạo quanh tinh hệ thứ tám, Bạch Phỉ nhìn thấy tinh hệ thứ tám có một vài tinh cầu biến thành màu đen, đây mới là nguyên nhân dân số trên các tinh cầu khác tăng vọt.Nhưng tinh cầu ô nhiễm ngày càng nhiều, luôn có người không có cách nào chuyển đi được, chỉ có thể cùng diệt vong với tinh cầu.Trơ mắt nhìn hoàn cảnh sinh tồn từng chút một trở nên kém đi, ở trước mặt tự nhiên khổng lồ, nhân loại nhỏ bé tự nhiên sẽ sinh ra cảm giác bất lực.Cảm giác chờ đợi quần thể bị diệt vong, thật không dễ chịu, nhưng Bạch Phỉ quá hiểu.Hắn cũng từ thời đại như vậy tới đây, không nghĩ tới thời đại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, vẫn còn vô số các tinh cầu và con người cũng tuyệt vong như Trái Đất."

Sao lại cho tôi xem những thứ này, cho dù tôi là hệ chữa trị, nhưng đối mặt với trình độ ô nhiễm này cũng bất lực."

Bạch Phỉ hỏi."

Tôi biết, tôi muốn cậu nhìn tình cảnh khó khăn của chúng tôi, quả thực là có một thỉnh cầu." lúc này Giang Húc mới dời ánh mắt nhìn về phía Diệp Hoài."

Tôi đã thấy video của trận đấu cuối cùng, cậu không phải là cây mô phỏng cây Thế Giới biến dị, trên thế giới này không có bất kỳ cây mô phỏng nào có thể giống cây Thế Giới như đúc, huống chi rễ cây mô phỏng cây Thế Giới căn bản không lớn như vậy."

Không đợi Diệp Hoài nói chuyện, Bạch Phỉ nhăn mày: "Ông xem video từ đâu?"

Giang Húc: "Trận đấu của đội các cậu không chỉ có mình chúng tôi chú ý."

Nói đến này, Bạch Phỉ đột nhiên hiểu được, tại sao có người ra giá cao tìm người bắt cóc bọn Diệp Hoài."

Thỉnh cầu của ngươi là cái gì?"

Diệp Hoài bất thình lình hỏi.Giang Húc: "Thỉnh cầu cậu tìm một chỗ ở tinh hệ thứ bảy, gieo nguyên thân xuống.

Chúng tôi chỉ muốn Đế Quốc có thể coi trọng ngoại tinh hệ, chứ không phải ngồi xem mặc kệ.

Có nguyên thân của anh, Đế Quốc nhất định sẽ phái người tới chữa trị ô nhiễm cho chúng tôi."

Bạch Phỉ: "Đơn giản như vậy liền giảng hòa với Đế Quốc sao?

Vậy các ông chuẩn bị lâu như vậy là vì cái gì?"

Giang Húc: "Nếu có khả năng ngăn chặn ô nhiễm lan ra, chứ không phải như lúc trước mặt kệ, thậm chí ngăn cản thỉnh cầu tinh lọc sư đến thanh lọc, chúng tôi cũng sẽ không bị bức thành như vậy."

"Ông nói đây là hành vi của Đế Quốc 300 năm trước dẫn đến, là có ý gì?"

Bạch Phỉ đột nhiên nghĩ đến lời Giang Húc nói trước đó."

Không phải vừa nãy tôi có nói thỉnh cầu tinh lọc sư tới tinh hệ thứ mười thanh lọc sao?

Cậu nhất định không thể tưởng tượng được, ông ấy từng là hệ chữa trị cấp S, thấy tinh hệ thứ mười ô nhiễm nghiêm trọng, tập hợp một vài tinh lọc sư tự nguyện tham gia thanh lọc nơi này, nhưng lại bị Đế Quốc ngăn cản.

Hạ mệnh lệnh không được tới, nếu không chính là tội phản quốc."

Giang Húc nhớ lại tin tức mình thấy khi còn bé nói."

Đế Quốc không cho phép nhân dân ngoại tinh hệ được hưởng cùng quyền lợi với bọn họ, không xứng có được thanh lọc của hệ chữa trị.

Vốn dĩ họ có thể ngăn chặn ô nhiên lan ra."

Bạch Phỉ không nghĩ tới Giang Húc đã hơn 300 tuổi, nhưng mà người trước mắt quả thật nhìn rất già, ở ngoại tinh hệ có thể sống 300 năm là tuổi thọ rất cao, cũng là người duy nhất biết sự tình xảy ra năm đó.Điều này trùng khớp với đoạn video mà hắn và Hạ Nhiên Chi đã xem trước đó, hắn không cần hỏi Giang Húc cũng biết, Bạch Kỳ Đàn nhất định là một mình trốn đi, sau đó vĩnh viễn lưu lại trong vũ trụ."

Đưa chúng tôi về trước đi."

Bạch Phỉ mở miệng.Giang Húc cũng giữ lời, nói là dẫn bọn hắn tới tham quan, thật sự là tham quan, lúc Bạch Phỉ nói phải trở về, phi thuyền không chậm rãi di chuyển nữa mà tăng tốc.Chỉ là lúc thả bọn họ về Lam Tinh 1086, nhịn không được mở miệng nói với Bạch Phỉ: "Thỉnh cầu vừa rồi của tôi, xin cậu suy nghĩ một chút."

Giang Húc xem như nhìn ra, muốn được Diệp Hoài đồng ý, phải để vị hệ chữa trị mới bên cạnh này đồng ý mới được."

Nếu tôi không cân nhắc, ngài sẽ đối xử với nhóm chúng tôi như thế nào?"

Bạch Phỉ nhìn thẳng Giang Húc.Giang Húc cởi chiếc mũ cũ nát của ông ra, hành lễ với Bạch Phỉ: "Không được, vậy chúng tôi chỉ còn con đường lật đổ Đế Quốc thôi."

Nói xong, Giang Húc xoay người đi vào trong bóng đêm.Không nghĩ tới bị dẫn đi tham quan liền tham quan cả ngày, hiện tại trời đã tối, trên đường ngoại trừ hai người bọn họ không còn người nào khác.Bạch Phỉ nhìn về phía Diệp Hoài, hất cằm lên hỏi: "Anh có gì muốn nói?

Hử?

Cây Thế Giới, giả vờ là Diệp Tử ở bên cạnh tôi cũng đủ lâu ha."

Diệp Hoài bị vạch trần chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Phỉ: "Em đã sớm biết rồi sao?"

Bạch Phỉ: "Vốn dĩ không xác định, nhưng thấy anh biến về nguyên thân dẫn chúng tôi ra ngoài, liền đoán được.

Tôi còn đoán được chứ đừng nói những người khác xem video.

Không phải ngày thường anh rất cẩn thận sao, sao lúc đó lại quên mất?"

"Bởi vì lúc đó sức mạng của tôi khôi phục được một nửa, lúc ấy đầu óc đột nhiên nóng lên, muốn biết em có còn nhớ tôi không?

Những người khác nghĩ như thế nào tôi không suy xét quá nhiều."

Diệp Hoài càng nói càng gấp, cuối cùng âm thanh nhỏ xuống."

Tôi vẫn giữ hình dạng Diệp Tử, bởi vì em chỉ chấp nhận hình dạng Diệp Tử."

"Nếu ngay từ đầu ở hình dạng như này, em có thể đối xử tốt với tôi sao?

Không đúng, không phải cái dạng này, tôi còn có một việc muốn nói với em."

Bạch Phỉ trơ mắt nhìn Diệp Hoài trở nên cao hơn hắn một cái đầu, toàn bộ ngũ quan trở nên sắc bén, đường nét càng khắc sâu, toàn bộ khí tràng cũng trở nên cường đại hơn.Diệp Hoài: "Đây mới là hình dạng của tôi, nếu ngay từ đầu tôi ở hình dạng này đứng trước mặt em, em sẽ đối xử với tôi giống như đối xử với Diệp Tử sao?"

Bạch Phỉ nhìn khuôn mặt đã từng thấy qua trong khu vực cấm, chần chờ vài giây, suy nghĩ một chút, bình thường hắn đối xử với Diệp Tử như thế nào.Nghĩ đến Diệp Tử lăn lộn trong lòng bàn tay hắn, quấn quanh đầu ngón tay hắn, cảnh tượng dính lên hắn khi ngủ, cùng với khuôn mặt trước mặt này không có cách nào liên hệ với nhau được, đành phải lắc đầu."

Em xem, tôi cũng không có biện pháp."

Diệp Hoài buông tay "Nếu em không quen hình dạng này của tôi, tôi có thể biến trở về Diệp Tử."

Bạch Phỉ sửng sốt, rồi phì cười.Thấy Bạch Phỉ cười, Diệp Hoài yên tâm, tự nhiên nắm chặt tay Bạch Phỉ đi về phía trướcBạch Phỉ cứng đờ, từ khi Diệp Tử biến thành hình dáng thanh niên, cũng không lộ ra đặc tính thích bám dính lấy hắn nữa, cùng lắm là hắn đi đâu Diệp Tử đi theo đó.

Nhưng hiện tại sau khi nói ra, Diệp Hoài hoàn toàn biến về hình dáng trưởng thành lại giống như trở lại thời kỳ Diệp Tử.Hắn có nên nói cho Diệp Hoài, hai người trưởng thành tốt nhất không nên nắm tay nhau như vậy.Nhưng nhìn khóe miệng Diệp Hoài nhếch lên, những lời nói này đi lại trên môi hắn không biết bao nhiêu lần, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.Nắm tay là hành vi theo bản năng, sau khi nắm tay Bạch Phỉ, Diệp Hoài mới phát hiện có chút không ổn, nhưng cũng không muốn buông ra.Anh chờ cái nắm tay này nhiều năm rồi.__________________________Chương sau chương cuối rồi mà 2 anh mới nắm tay....
 
Livestream Cách Trồng Cây Ở Tinh Tế
Chương 44: Hắn được thần linh ưu ái


Đi trong màn đêm ở tinh cầu xa lạ, khó có được phút giây yên tĩnh.Lòng bàn tay Bạch Phỉ hoàn toàn bị bàn tay Diệp Hoài bao lấy, làn da tiếp xúc, chạm vào có cảm giác vừa lạnh vừa ấm."

Tôi nhớ rõ anh, nhưng không nghĩ tới còn có thể gặp anh ở chỗ này."

Bạch Phỉ nói "Nhưng hạt giống của anh sao có thể ô nhiễm thành như vậy?"

Diệp Hoài không nói gì, chỉ nắm chặt bàn tay Bạch Phỉ.Ừm...

Thực vật có suy nghĩ riêng của mình, Bạch Phỉ không tiếp tục hỏi nữa, hắn chỉ hơi tò mò một chút."

Anh thấy đề nghị vừa rồi thế nào?"

Bạch Phỉ thay đổi chủ đề.Diệp Hoài: "Ông ta nói cũng thật nhẹ nhàng, tìm một chỗ trồng nguyên thân của tôi là được rồi.

Nhưng không ai biết, nguyên thân của tôi không dễ trồng, huống chi hiện tại tôi chỉ có một nửa sức mạnh, không phải vấn đề suy xét hay không, căn bản là không có biện pháp trồng."

"Cho dù trồng xuống, cũng không lớn như trước, hơn nữa tôi đối với đất trồng, nhiệt độ, độ ẩm các loại đều rất khắc nhiệt."

Bạch Phỉ thuận tiện hiểu được một ít tập tính sinh mệnh của thực vật, kén chọn, khó nuôi sống."

Tại sao anh chỉ có một nửa sức mạnh?"

Bạch Phỉ hỏi.Diệp Hoài quay đầu nhìn hắn, ánh mắt khó có được nhu hòa: "Một nửa kia ở nơi khác."

Nhưng mà nhìn thấy ô nhiễm khổng lồ như vậy, Bạch Phỉ xác thực cũng không có biện pháp thờ ơ, cuối cùng bàn bạc với Giang Húc ở Lam Tinh 1086, thanh lọc một ít trong khả năng của mình.Đám người Bạch Phỉ tự thành lập một tổ chức, hợp tác với tổ chức bảo vệ.Trải qua một tháng thanh lọc, bạo lực trên Lam Tinh 1086 đã giảm đáng kể, số người mắc bệnh ô nhiễm cũng giảm.

Chuyện này lan truyền ra khắp tinh hệ.

Có những tinh cầu khác mời bọn Bạch Phỉ đến, Bạch Phỉ cảm thấy thời gian ở Lam Tinh 1086 không sai biệt lắm, dự định cũng những người khác lái cơ giáp đi qua đó.Bạch Phỉ và Diệp Hoài bên này còn bệnh nhân cuối cùng phải xử lý, để những người khác xuất phát trước.Hạ Nhiên Chi: "Được rồi, tinh cầu kia cách không xa lắm, tôi gửi đường bay cho cậu, buổi tối gặp."

Sau đó, Hạ Nhiên Chi, Tang Mạt và Khôi con lái một chiếc cơ giáp xuất phát từ Lam Tinh 1086, tiếp theo Lê Văn, Hàn Kỳ Đạm và Tiểu Thời cũng xuất phát.Chờ đến khi Bạch Phỉ bên này kết thúc, hắn nhận được tin tức những người khác thuận lợi tới đích, lúc này mới cùng Diệp Hoài trở về tòa nhà.Khi tới tòa nhà, đến gần nơi chiếc cơ giáp mà họ đã đỗ trước đó, nơi đó vốn dĩ chỉ có lẽ loi một chiếc cơ giáp, Bạch Phỉ lại nhìn thấy có 5-6 chiếc cơ giáp ở đó.Thoạt nhìn trang bị hoàn mỹ, không thể so sách với những chiếc cơ giáp nát của bọn họ, căn bản không giống cơ giáp của ngoại tinh hệ.Từ trên cơ giáp bước xuống một người Bạch Phỉ rất quen thuộc.Đại hoàng tử một thân quân trang thẳng tắp, sau khi nhìn thấy Bạch Phỉ, âm thanh uy nghiêm truyền đến: "Đã lâu không gặp."

"Đã lâu không gặp, đại hoàng tử."

Bạch Phỉ đè xuống nghi hoặc trong lòng, chào hỏi đại hoàng tử.Tại sao đối phương lại ở đây?Đại hoàng tử tới gần Bạch Phỉ, bất động thanh sắc (1)nhìn thoáng qua Diệp Hoài bên cạnh.(1) 不动声色: có nghĩa là không nói hay thể hiện cảm xúc; mô tả thái độ bình tĩnh."

Các ngươi lưu lạc vất vả đến đây lâu như vậy, cùng ta trở về đi."

Đại hoàng tử nói với Bạch Phỉ.Bạch Phỉ: "Ngài đặc biệt tới đón chúng tôi sao?"

Đại hoàng tử: "Đúng vậy."

Bạch Phỉ: "Nhưng đồng đội của tôi không ở chỗ này, đã đi qua một tinh cầu khác ở tinh hệ thứ bay rồi."

Đại hoàng tử: "Nơi đó không xa, chúng ta có thể thuận đường cùng nhau đón bọn họ."

"Chiến tranh kết thúc?"

Bạch Phỉ nhìn đại hoàng tử chỉ dẫn một bộ phận nhỏ như vậy tới nơi này liền suy đoán."

Liên minh ngoại tinh hệ chỉ là một đám đám ô hợp, chiến tuyến kéo dài quá lâu, sắp tan rã rồi."

"Vậy sau này sẽ làm gì với ngoại tinh hệ?

Đại hoàng tử có gặp qua ô nhiễm tinh hệ thứ mười chưa?"

Bạch Phỉ hỏi.Đại hoàng tử vỗ vỗ vai Bạch Phỉ: "Cái này Đế Quốc sẽ cân nhắc sau, hiện tại cùng ta trở về đi."

Bạch Phỉ lui lại một bước, nhìn thẳng đại hoàng tử nói: "Xin lỗi đại hoàng tử, tạm thời không thể cùng người trở về, tôi còn phải gặp đồng đội, đã nói sẽ đi thanh lọc ô nhiễm tinh cầu kia, cũng không thể nói chuyện không giữ lời."

Khóe miệng Đại hoàng tử cứng lại, nhưng rất nhanh khôi phục, gật đầu với Bạch Phỉ, xoay người như là chuẩn bị trở lại cơ giáp.Nhưng sau khi quay đầu, tựa như gật đầu với người đứng bên trái, bên phái.Hai bên phải trái đột ngột xông lên, Bạch Phỉ nhìn thấy bên trái có người đánh tới, khởi động đao năng lượng chém tới đối phương.Đánh vài cái phát hiện không đúng, đối phương cố ý để hắn cách xa Diệp Hoài.Bạch Phỉ xoay người nhìn về phía Diệp Hoài, phát hiện mục tiêu là Diệp Hoài.Diệp Hoài toàn thân bộc phát ra năng lượng màu xanh đậm, những người xung quanh đều không có cách nào tới gần, thậm chí còn áp chế được tinh thần lực hệ công kích.Bạch Phỉ nháy mắt bừng tỉnh, đại hoàng tử là tới bắt Diệp Hoài, xem ra cây Thế Giới có sức hấp dẫn rất lớn.Nhanh chóng giải quyết xong mấy người bên cạnh, Bạch Phỉ vọt tới bên người Diệp Hoài, đánh ngã những người xung quanh anh, nhường cho Diệp Hoài một lối thoát.Đang chuẩn bị kéo Diệp Hoài chạy về phía cơ giáp gần đó, Bạch Phỉ đột nhiên cảm thấy phía sau lưng đau đớn, có cái gì chui vào trong cơ thể hắn.Xung quanh bị áp chế không động đậy được, Bạch Phỉ nhìn về phía xa, đại hoàng tử vốn dĩ tiến vào trong cơ giáp, thế mà quay lại, trong tay cầm một cái nỏ, mới vừa phóng xong.Diệp Hoài nhổ ống tiêm phía sau lưng Bạch Phỉ ra, chất lỏng đã bị tiêm vào, trong nháy mắt hai mắt anh đỏ lên, đánh ngã những người xung quanh.Đại hoàng tử nhìn Diệp Hoài mang theo Bạch Phỉ tiến vào cơ giáp, đóng cửa khoan cơ giáp lại, sau đó khởi động.Nhấc tay ý bảo chung quanh, không cần đuổi theo, rất nhanh Diệp Hoài sẽ tới tìm mình.Sau khi tiến vào cơ giáp, Bạch Phỉ rõ ràng cảm thấy nhiệt độ vẫn luôn tăng cao, nhìn ánh mắt lo lắng của Diệp Hoài, cố gắng chống đỡ tinh thần nói: "Đừng lo lắng, đưa tôi vào khoang chữa trị, để xem anh ta tiêm gì cho tôi?"

Diệp Hoài nghe lời bế Bạch Phỉ lên, đặt hắn vào khoang chữa trị duy nhất trên cơ giáp.Bạch Phỉ cảm giác đầu óc choáng váng nặng nề, dần mất ý thức, tiếp theo hắn giống như mơ một giấc mộng dài.Trong mộng có người kêu hắn là Bạch tướng quân."

Bạch tướng quân, anh đã giải tán đội thanh lọc tinh hệ thứ mười, hiện tại xác định muốn đi một mình sao?"

Người đứng trước mặt ánh mặt lo lắng nhìn hắn "Đế Quốc đã phát văn kiện, không ai được đi ngoại tinh hệ thanh lọc ô nhiễm, mặc kệ là ai đi đều là tội phản quốc."

"Anh biết tội phản quốc nghiêm trọng như thế nào không?"

"Tôi biết, cậu đi xuống trước đi."

Bạch Phỉ nghe thấy âm thanh phát ra từ trong miệng hắn, đem người đuổi đi, sau đó đứng dậy đi vào toilet, rửa mặt bằng nước lạnh.Ngẩng đầu, bọt nước theo gò má chảy xuống, Bạch Phỉ rõ ràng thấy gương mặt này giống hắn như đúc.Nhưng hắn biết, đây không phải hắn, mà là Bạch Kỳ Đàn.Giấc mộng này chân thật lại rõ ràng, Bạch Kỳ Đàn xoay người đi ra ngoài, dọc đường đi đều có người chào hỏi hắn, nhưng có lẽ do quyết định trước đó của hắn, rất nhiều người lén thảo luận về hắn.Đi thẳng ra ngoài tòa nha, Bạch Phỉ nhìn thấy tán cây khổng lồ che khuất bầu trời.Đây là cảnh tượng 300 năm trước, lúc này cây Thế Giới vẫn còn, tất cả vẫn chưa xảy ra.Đến tối, Bạch Kỳ Đàn mặc quân trang, một mình lặng lẽ ra cửa.Đi tới dưới tán cây Thế Giới, Bạch Phỉ biết Bạch Kỳ Đàn là tới để từ biệt với cây Thế Giới."

Ta đi rồi, không biết còn có thể trở về hay không."

Bạch Kỳ Đàn vuốt ve thân cây khổng lồ.Bạch Phỉ thấy Diệp Hoài ngồi trên tán cây, mái tóc bạch ngân dài xõa xuống thắt lưng, dưới ánh trăng tựa như một vị thần.Lúc Bạch Kỳ Đàn từ biệt, ngón tay Diệp Hoài vươn tới, muốn chạm vào mặt hắn, nhưng lại khắc chế thu trở về."

Em sẽ trở về."

Bạch Phỉ nghe thấy Diệp Hoài ở dưới tán cây nói, nhưng hình như chỉ có hắn mới nhìn thấy Diệp Hoài, nghe thấy âm thanh của Diệp Hoài.Kế tiếp, Bạch Phỉ bị Bạch Kỳ Đàn dẫn tới kết cục đã định trước.Dọc đường đi, Bạch Phỉ đều suy nghĩ câu em sẽ trở về kia, là có ý gì.Rõ ràng Bạch Kỳ Đàn sẽ tan thành mây khói.Khi tới tinh hệ thứ bảy, không có gì bất ngờ xảy ra, quân đội Đế Quốc sẽ xuất động cơ giáp bao vây ba tầng.

Khi vụ nổ xảy ra, ý thức của Bạch Phỉ tách ra khỏi người Bạch Kỳ Đàn, đi vào vũ trụ.Hắn rõ ràng nhìn đến một sức mạnh bao trùm toàn bộ vũ trụ, bao lấy Bạch Kỳ Đàn, nhân tiện đem ý thức Bạch Phỉ kéo tới.Thông tin khổng lồ chảy qua.Bạch Phỉ nhìn thấy thời điểm tận thế, sức mạnh này mang theo hắn tới tinh tế, xóa bỏ ký ức của hắn, cho hắn một thân phận hoàn toàn mới, truyền một nửa thần lực cho hắn, trở thành nguồn sức mạnh tinh thần lực của hắn, lúc ấy hắn là Bạch Kỳ Đàn.Tiếp theo, mang hắn tới thời đại tinh tế mà Bạch Phỉ quen thuộc, lần này hắn chỉ xóa đi ký ức của kiếp thứ hai, trói buộc tinh thần lực của hắn.(Kiếp thứ nhất Bạch Phỉ ở tận thế, xong Diệp Hoài đưa Bạch Phỉ tới tinh tế, đồng thời xóa ký ức kiếp thứ nhất, lúc này Bạch Phỉ là Bạch Kỳ Đàn, sau khi Bạch Kỳ Đàn chết, Diệp Hoài đưa anh về lại tinh tế, xóa ký ức lúc anh là Bạch Kỳ Đàn nhưng vẫn giữ ký ức của kiếp thứ nhất...

Nên Bạch Phỉ mới nghĩ là anh từ mạt thế xuyên qua....

Giải thích vậy mọi người có hiểu không?)Bạch Phỉ trơ mắt nhìn Diệp Hoài làm xong tất cả, biến thành một hạt giống tàn tạ.Một nửa thần lực của Diệp Hoài nằm trong cơ thể hắn, Bạch Phỉ nhìn thấy cây Thế Giới sinh trưởng hơn vạn năm, hơn vạn năm trong nháy mắt liền biến mất.Hắn nhìn thấy chính mình từ đôi mắt của cây Thế Giới, cũng nhìn thấy Diệp Hoài ở nơi xa chăm chú nhìn hắn.Nước mắt Bạch Phỉ chảy xuống.Thì ra Diệp Hoài nói anh chỉ một nửa sức mạnh, nửa còn lại là nằm trên người hắn.Thì ra anh nói em sẽ trở về, là có ý này.Khi mở mắt ra lần nữa, Bạch Phỉ nhìn thấy cửa khoang chữa trị mở ra, năng lượng màu xanh đậm bao bọc lấy hắn.Diệp Hoài khôi phục thành hình dạng nguyên bản, không ngừng vận chuyển năng lượng trong cơ thể, giống như điên rồi.Thấy Bạch Phỉ mở mắt, hình như còn chưa kịp phản ứng.Bạch Phỉ đứng dậy, ôm chặt lấy Diệp Hoài còn chưa phản ứng, hít sâu một hơi, trong hồi ức hắn nhìn thấy vô số lần Diệp Hoài muốn vươn tay đụng vào hắn, rồi lại thu tay về.Diệp Hoài cũng không phải là linh thực, mà là thụ thần.Hắn được thần linh ưu ái.Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể ấm áp trong ngực, chóp mũi là hơi thở quen thuộc, Diệp Hoài cẩn thận vòng cánh tay qua eo Bạch Phỉ, càng ôm càng chặt.Anh trước kia tuân thủ nghiêm ngặt thân phận thần linh, không dám xuất hiện trước mặt Bạch Phỉ, không dám vượt quá giới hạn.Nhưng sống lại một đời, chỉ có một ý nghĩ, bảo vệ người đó, anh muốn ánh mắt người này nhìn thế giới đồng thời cũng mãi mãi nhìn anh.——Bạch Phỉ trở lại 300 năm trước, trói buộc sức mạnh tinh thần lực của hắn hoàn toàn bị phá vỡ khi hắn trở lại.Tinh thần lực dồi dào từ trên người hắn trào ra.Sau đó Bạch Phỉ và Diệp Hoài chọn một tinh cầu ở tinh hệ thứ bảy, sau khi Bạch Phỉ thanh lọc tinh cầu đó, Diệp Hoài trồng nguyên thân của mình xuống.Hai người bọn họ ở chỗ này trông cây Thế giới đến mức tán cây của nó có thể che khuất bầu trời, từ từ thanh lọc ô nhiễm ngoại tinh hệ.Đồng thời, Đế Quốc và ngoại tinh hệ đình chỉ chiến tranh, bởi vì những người bị giam giữ trên tinh hệ thứ nhất, tất cả đều bỏ trốn trong một đêm, dẫn đến bạo loạn tinh thần lực và bạo lực.Nội bộ Đế Quốc tự lo không xuể, mà liên minh ngoại tinh hệ lúc này cũng kiệt sức, vô lực tấn công.Một năm này, tiểu đội năm người nhóm Bạch Phỉ, còn có Diệp Hoài, lại thêm hai đứa linh thực, xem như đội ngũ tám người.Ở ngoại tinh hệ giải quyết bệnh ô nhiễm, các loại sự kiện bạo lức, thanh lọc tinh cầu ô nhiễm, từ tiểu đội nho nhỏ mở rộng thành tổ chức khổng lồ.Sự kiện phát sinh ở tinh hệ thứ nhất, bọn họ thành lập tổ chức cứu viện, chẳng qua là cứu những người bạn cũ, còn cứu những dân chúng vô tội may mắn sống sót.Bạch Phỉ thuận tiện đem toàn bộ vườn bách thảo đến trồng trên hành tinh có cây Thế Giới.Tinh hệ thứ bảy một lần nữa thành lập tổ chức chính phủ mới, tôn chỉ chính là vì phục vụ mỗi người dân Đế Quốc, tận lực thanh lọc ô nhiễm, bảo hộ tinh tế.Mỗi người trong tiểu đội Bạch Phỉ đều đảm nhiện chức vụ quan trọng trong chính phủ mới, bình thường đều bận rộn bù đầu, thình thoảng mới tụ họp một lần.Thường xuyên gặp nhau nhất chính là Bạch Phỉ và Diệp Hoài, sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc.Diệp Hoài đứng dưới tán cây Thế Giới, lần đầu tiên không có thu tay về, mà thật sự chạm vào mặt Bạch Phỉ, vuốt ve phần da thịt mềm mại trên má, cuối cùng đặt tay sau gáy Bạch Phỉ, giữ cố định.Cúi đầu hôn xuống.--------Hoàn chính văn-------___________________________________Hoàn rồi!!!!

Chưa kịp ăn cơm chóa của hai anh đã hết truyện rồi, cảm giác tác giả bị dí để kết thúc truyện cho nhanh, tạm thời mình không thấy có ngoại truyện.

Về sau mình sẽ beta lại cho mượt hơn, với xoát lại chính tả.
 
Back
Top Bottom