Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín

Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 9


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~
Trong phòng phát sóng trực tiếp:Lạnh đến chết dần chết mòn: Cưỡng ép?

Ta thích!Làm giàu nhờ bán ky: Đầu năm nay mọi người đều đẹp như vậy sao?

Chị gái nhỏ thật xinh đẹp.

Husky không hoạt bát: Tôi chỉ muốn biết tình huống hiện tại là như nào?

Hai chủ blog liền mạch chơi kích thích, hay là thuần cường?......

Bên kia rất nhanh liền bàn tán sôi nổi, hai người tại hiện trường lại hoàn toàn không biết gì, Thẩm Bân giống như phòng sói nhìn Diêm Hình, hắn lạnh lùng nói: "Trả nhẫn ngọc lại cho tôi."

Thẩm Bân: "......"

Cậu cảm thấy có lẽ mình hiểu lầm lão đại, nguy cơ lại lần nữa được giải trừ, Thẩm Bân sờ sờ tay mình: "Không được, lễ vật tặng người nào có lý lại thu về chứ?"

"Thứ nhất, chúng ta không phải bạn bè, cho nên không cần thiết phải đưa quà sinh nhật cho cô, thứ hai, đây là di vật của cha mẹ, trả lại cho tôi."

Diêm Hình không chút do dự nói, thái độ cực kỳ kiên quyết.Thẩm Bân lập tức không thể phản bác, di vật gì đó, lấy của người khác là không đạo nghĩa, nhưng cần phải nhấn mạnh bọn họ không phải là bạn bè sao?

Cậu không vui đem nhẫn ngọc cởi ra.Diêm Hình tiếp nhận, một lần nữa đeo nó lại trên ngón tay, Thẩm Bân đeo nhẫn ngọc bị rộng một vòng, còn hắn thì lại vừa vặn như in.Khi cậu nhìn thấy một màn như vậy lại càng tức giận, môi bĩu lên quả thực có thể treo được một chai dầu."

Tôi mỗi ngày đều tổ chức sinh nhật, mỗi ngày đều thu quà tặng giống nhau, thật vất vả có một cái mình thích, thế mà anh lại nói ra lời như vậy!"

Thẩm Bân hừ một tiếng xoay đầu, tính toán tạm thời tuyệt đối không để ý tới hắn.Diêm Hình khẽ nhíu mày: "......" game hành động trực tiếp này khá đặc biệt, người chơi có thể điều chỉnh khuôn mặt của mình một chút để tránh cho khuôn mặt của mình bị nhận ra trong thực tế, cho nên kỳ thực khuôn mặt này của Diêm Hình cùng với khuôn mặt thật của hắn chỉ có ba phần tương tự, hơn nữa đại đa số đồ vật bên ngoài đều không thể mang vào theo, ví dụ như vũ khí có lực sát thương lớn gì đó.

Nếu không Diêm Hình nói không chừng sẽ cho một cái đạn pháo nổ tung biệt thự, vô luận là mấy con Boss đều có thể chết thẳng cẳng.Điều này liền dẫn tới mọi người chỉ có thể mang theo bên người mấy thứ đồ vật vô dụng, ví dụ như nhẫn ngọc của Diêm Hình, trừ cái này ra, hắn hiện tại chỉ có hai bàn tay trắng, kiếm đâu ra lễ vật để dỗ dành Thẩm Bân?Nhưng Diêm Hình cũng không tốn cái tâm tư kia để tìm cách dỗ dành cậu, hắn là người chơi, đối phương chỉ là NPC, với người chơi mà nói, cho dù NPC có đặc biệt đến đâu thì cũng chỉ là giả thuyết.Thẩm Bân tức giận ngủ mất, cũng không biết trải qua bao lâu, khi cậu lần nữa tỉnh lại mở hai mắt, trong phòng đã hoàn toàn tối đen, vừa cảm giác tới trời tối, mà xung quanh đã không còn ai, nói vậy Diêm Hình đã sớm rời đi.Đầu giường, một đôi mắt phát sáng đang nhìn chằm chằm Thẩm Bân, cậu vừa ngẩng đầu, suýt chút nữa tắc thở, sau đó vươn tay lạch cạch một tiếng mở ra đèn ở đầu giường, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi có nhầm không!

Mỗi lần gặp được nguy hiểm liền tự mình chạy trước cũng thôi, còn ngồi chình ình dọa ta sợ?"

Vật thế quỷ dị ở đầu giường đó là mèo đen, nó nhàn nhạt nói: "Nhân vật lợi hại kia vừa rời đi không lâu, ta còn tưởng rằng ký chủ ngài đã bị chết khô."

Thẩm Bân: "......"

Cậu mất vài giây cũng chưa phản ứng lại được, con mèo đen này đang nói lái xe?"

Có thể đừng nói những lời kỳ quái như vậy được không?

Thứ nhất đừng dùng từ 'ngài' có được không?

Thứ hai ngươi phải nói cho ta là bị giết chết, chứ không phải dùng....để hình dung, dễ dàng khiến người hiểu lầm."

Thẩm Bân muốn đỡ trán, trước đó không lâu cậu tốt xấu cũng là một tiểu thiếu gia sống trong nhung lụa văn minh, lúc này chỉ muốn làm bẩn miệng mình.Mèo đen nghiêng đầu, ngữ khí không hề gợn sóng nghiêm trang nói: "Ngươi không hiểu lầm, ta chính là có ý tứ kia, nếu hắn giết ngươi đã sớm rời đi, ở trong phòng lâu như vậy, không phải làm thì là cái gì?"

Thẩm Bân đấm giường: "Chúng ta không có!"

"Ta biết" mèo đen gật gật đầu: "Người sáng suốt đều có thể nhìn ra tới ngươi quần áo sạch sẽ, mị lực kém như vậy sao?

Ánh mắt chọn ký chủ của ta hẳn là sẽ không mắc lỗi như vậy mới đúng."

Nó giống như rơi vào tự hoài nghi, một con mèo lẩm bẩm một mình.Mấy tiếng qua bọn họ làm gì ở trong phòng?

Ngồi chơi?"

Dừng!"

Thẩm Bân vươn tay ý bảo mèo đen câm miệng: "Ta bị nhốt ở chỗ này một buổi trưa, ngươi có tìm được manh mối gì hay không?"

Mèo đen: "Ngươi muốn tìm manh mối gì?

Đây là nhiệm vụ của ngươi chứ không phải của ta, ta chỉ là một con mèo nhỏ mà thôi."

Thẩm Bân trợn trắng mắt: "Chính vì là mèo, người khác mới không đề phòng ngươi mà nói ra bất cứ thứ gì, có thể thăm dò được rất nhiều bí mật, đến bây giờ, ta hoàn toàn không phát hiện ngươi có tác dụng gì, cho nên ngươi còn có thể làm gì?"

Mèo đen: "Nhiệm vụ của người chơi mới rất đơn giản, thu thập ba bộ nữ trang là được, ngươi muốn nghe điều gì khác nữa?

Còn ta có tác dụng gì, khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta có thể mang người rời khỏi thế giới này."

Thẩm Bân: "......"

Bỗng nhiên nghẹn lại, lập tức không có lời nào để nói, cậu lập tức cảm thấy mèo đen có tác dụng nhất!Hơn nữa Thẩm Bân lại nghĩ, đúng vậy, nhiệm vụ của cậu và những người chơi đó không giống nhau, chỉ cần thu thập nữ trang, ngoài ra không cần xen vào việc gì hết.Thẩm Bân nhanh chóng từ trên giường bò xuống: "Nhưng ta nhớ mình trước kia khi bị khống chế có rất nhiều nữ trang, hiện tại sao không còn kiện nào thế?"

Mèo đen chậm rì rì giải thích: "Bởi vì ta đã đến biến ngươi trở thành ký chủ, đã khiến thế giới giả thuyết này sinh ra thay đổi, nếu là nhiệm vụ, cũng không thể đem quần áo đặt ở dưới mí mắt ngươi được đúng không?

Yên tâm, trò chơi sẽ không thiết trí tử cục, căn biệt thự này chắc chắn có ba bộ nữ trang chờ ngươi đi tìm."

Thẩm Bân bĩu môi, còn chưa kịp mở miệng, mèo đen đã tiếp tục nói: "Quên nói cho ngươi, ngươi phải đợi người chơi khác đều rời khỏi thế giới này sau đó mới có thể rời đi, nhưng khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ tiến vào trạng thái vô định (bất khả chiến bại), tận đến khi mở ra nhiệm vụ sau."

Thẩm Bân nghe được lời phía trước thiếu chút nữa muốn nhéo mèo đen một cái, một buổi sáng cậu hai lần gặp phải quái vật hung hăng, ở thêm giây phút nào thì nguy hiểm thêm giây phút ấy, còn không thể trực tiếp đi trước?Nhưng lý do thoái thác phía sau khiến lửa giận của cậu trở nên bình ổn."

Ý của ngươi là, chỉ cần ta làm xong nhiệm vụ, ngay cả quái vật cũng sẽ không động vào ta?"

Thẩm Bân hỏi.Mèo đen gật gật đầu: "Đúng vậy, cho nên ký chủ muốn sống, tốt nhất mau chóng đi làm nhiệm vụ."

Gì cũng không nói, Thẩm Bân lập tức đi ra ngoài: "Đi!

Đi tìm nữ trang nào!"......Ban đêm biệt thự đèn đuốc sáng trưng, quản gia chuẩn bị bữa tối phong phú, làm chủ nhân Thẩm Bân ngay cả tầng cũng chưa xuống, cậu đang tìm kiếm từng phòng một xem có nữ trang hay không.Đôi người chơi là tình lữ kia cùng với Hứa Vĩnh Bình đã tìm cả một buổi trưa, lúc này mệt mỏi mới ngồi xuống ăn gì đó, Diêm Hình cũng không ở đây.Với người chơi khác mà nói, Diêm Hình và Thẩm Bân từ giữa trưa lên tầng hai vẫn luôn ở trong phòng chưa từng xuất hiện, làm chuyện gì thì trong lòng mọi người cũng biết rõ, nhưng thời gian có vẻ quá dài nhỉ, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Đương nhiên, cho dù có chết thật thì bọn họ cũng không quan tâm, vẫn là câu nói kia, phần thưởng của trò chơi có hạn, thiếu một người chơi liền nhiều thêm một phần phần thưởng.Thẩm Bân lại lần nữa lặng lẽ đẩy cánh cửa một gian phòng trên tầng hai, bật đèn nhìn quanh bốn phía, không ngoài sở liệu vẫn phải thất vọng rồi, đã đi vài phòng, bên trong đều sạch sẽ không chịu nổi, vừa nhìn liền biết không có quần áo.Cậu theo thường lệ đi về phía cửa tủ, vươn tay mở ra nhìn một cái, vốn tưởng rằng sẽ lại trống không, kết quả lại thấy một bộ váy ngủ màu đỏ treo bên trong.Thẩm Bân không bắt bẻ, không nói hai lời liền bắt đầu thay quần áo, lúc mặc trong lòng còn lắc lắc đầu, đây là cố ý hở hang như vậy để tiết kiệm vải sao?

Cánh tay xương quai xanh lộ ra thì cũng thôi, bên dưới cũng khó khăn lắm mới có thể che được đùi.
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 10


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Cho đến tận bây giờ, Diêm Hình cũng không tìm được thư phòng, thấy một gian phòng duy nhất ở tầng hai sáng lên, vốn tưởng rằng có người chơi khác cũng đang điều tra, lại phát hiện mèo đen đang ngồi xổm ở cửa.Đây hình như là của Thẩm Bân?

Mà phòng của Thẩm Bân cũng không ở chỗ này.Diêm Hình nghi hoặc đi tới.Mèo đen: "......

Meo ~" hướng về phía Diêm Hình kêu to một tiếng, thuận tiện nhắc nhở vị ký chủ nào đó đang thay quần áo ở bên trong.

Đáng tiếc Thẩm Bân nghe không hiểu tiếng mèo kêu, trong lòng cậu lúc này chỉ tràn đầy phỉ nhổ về áo ngủ, thuận tiện trả lời mèo đen một câu: "Kêu cái gì!

Lại kêu nữa ta liền làm cho ngươi một bộ quần áo ngủ gợi cảm để mặc!"

Cực kỳ hung dữ.Mèo đen: "......"

Nó có thể làm sao bây giờ?

Nó thực sự chỉ là một con mèo đen nhỏ thôi, đã tận lực nhắc nhở ký chủ ngốc rồi.Khi Diêm Hình đi tới cửa, Thẩm Bân mới vừa cởi xong váy thủy thủ JK đang mặc áo ngủ, cũng may cậu đang đối mặt với ngăn tủ, đưa lưng về phía cửa để thay đồ, cho nên hắn chỉ nhìn thấy dáng người trơn bóng của cậu, bước chân lập tức lui sang bên cạnh, nhìn lướt qua.Thay quần áo cư nhiên còn không đóng cửa!Phòng phát sóng trực tiếp hiện tại đã có rất nhiều bạn nhỏ đáng yêu đang liếm màn hình, thấy một màn như vậy lập tức thảo luận sôi nổi.Mèo đêm muốn yên tĩnh: Vừa rồi là chuyện gì?

Màn ảnh vèo một cái không cho người xem!Bling bling: Trò chơi rác rưởi, màn ảnh quá biến thái, ta cũng muốn liếc mắt một cái nhìn xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì, hu~Cam Ly: Thật không dám giấu giếm ta ở chỗ này ngồi trực cả một buổi trưa, đã nhận định chủ blog là mặt than, vĩnh viễn một loại biểu tình, nhưng vừa rồi hắn!

Biểu tình của hắn thay đổi!......

Sắc mặt Diêm Hình đen xì, vươn tay đóng sầm cửa lại.Thẩm Bân lập tức hét lên chạy ra bên ngoài, cậu cố ý không đóng cửa để mèo đen trông chính là sợ bị quái vật tập kích, lúc này mới kéo váy ngủ xuống chạy ra mở cửa: "Ta thay quần áo ngươi đóng cửa làm gì?!"

Hướng về phía mèo đen trên mặt đất rống lên.Dọa chết người!

Mèo đen: "......"

Mèo đen ngồi xổm trên mặt đất ánh mắt vô tội nhìn lên, lúc này còn lười không thèm kêu lên một tiếng.Phòng phát sóng trực tiếp:A Phiêu: A a a!

Thì ra là chị gái nhỏ thay quần áo!Bling bling: Vì sao người đàn ông khác tốt số như vậy, mà ta thì vĩnh viễn đen đủi, không muốn tồn tại trên đời này nữa.Nghịch bùn ngay lối vào thôn: Từ nay về sau, ta chuẩn bị học tập thật chăm chỉ, về sau làm công nghệ thông tin, trực tiếp hack game, muốn xem gì thì xem!Quần lót giặt sạch chưa khô: Lầu trên muốn thử, không sợ tù mọt gông à, lại nói lấy trình độ khoa học kỹ thuật của Đế quốc chúng ta, ngươi vẫn nên tìm cái sào tre nhìn lén bác gái ở cửa thôn đi.......

Hành lang không sáng như trong phòng, khi Thẩm Bân lao tới lại nhắm thẳng vào mèo đen trên mặt đất, cho nên ánh mắt đầu tiên hoàn toàn không thấy được Diêm Hình, rống xong sau đó khóe mắt mới phát hiện cách đó không xa có một người đang đứng.Hú hồn chim én!"

Sao anh lại ở đây?

Vừa rồi anh đã thấy gì?!"

Thẩm Bân lo lắng hắn phát hiện ra mình là nam, không bị nhận ra giới tính còn được, nếu không cậu mặc đồ nữ nơi nơi lắc lư, mặt không biết ném vào đâu cho hết."

Nếu cô sợ người khác thấy, thay quần áo còn không đóng cửa?"

Diêm Hình rõ ràng hiểu lầm ý tứ của cậu, lạnh lùng nói.Nghe giọng điệu là không phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường gì, Thẩm Bân trộm thở phào một hơi giải thích: "Đương nhiên là sợ quái vật đánh lén, cửa mở thì dễ chạy trốn hơn, hơn nữa không phải là tôi đã để Tiểu Hắc hỗ trợ trông cửa sao?"

Diêm Hình nhìn thoáng qua còn mèo đen to bằng bàn tay bên cạnh: "....."

Hắn thật không hiểu nổi, rõ ràng nói chuyện với mình thì nhanh mồm dẻo miệng, lại phạm phải loại sai lầm cấp thấp này, để con mèo trông cửa, có thể ngăn được người đàn ông nào muốn làm bậy?Còn nữa, ánh mắt Diêm Hình nhìn sang bên cạnh lại không nhìn thẳng vào cậu: "Cô đổi thành như vậy làm gì?"

Thẩm Bân ấp úng tìm cớ: "Vừa rồi tôi rời giường tắm rửa một cái, muốn thay quần áo, tìm mấy phòng mới tìm được áo ngủ..."

Đầu năm nay có rất nhiều người mặc áo lửng, nghe không có gì ghê gớm, nhưng màn ảnh phát sóng trực tiếp đáng chết quay mỗi từ phần cổ Thẩm Bân trở lên, các bạn nhỏ đáng yêu vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều muốn phát điên:Mran: Vậy thì sao?

CMN cho một cái màn ảnh đi, có phải không mặc đồ đâu!Tiện thiếu hề: Tôi đánh chữ bằng hai bàn tay thể hiện sự ngây thơ của mình, tôi chỉ học thiết kế trang phục, muốn nghiên cứu quần áo của chị gái nhỏ mà thôi, cũng không có cởi quần.Yêu nhau yêu nhau yêu nhau đi cưng: A!

Điều này có thể làm khó được tôi không?

Nghe tiếng cũng đã kết thúc, đang mặc quần.Bạn cùng lớp có tên là Fly biệt danh là Ruồi trong lịch sử: Ma mới đưa tin, nhìn các vị lão đại ở lầu trên, cảm nhận được tư vị bánh xe nghiền qua mặt.......

Diêm Hình không muốn làm chuyện vô nghĩa, mặt vô biểu tình mở miệng: "Đi mặc quần áo cho xong đi, dẫn tôi đi thư phòng."

Thẩm Bân vô tội nói: "Nhưng tôi đã mặc xong rồi mà, phần nên che đều che rồi, hơn nữa trong phòng không có quần áo khác, chỉ có bộ tôi vừa thay ra, khá bẩn."

Là một người quen nhìn sóng to gió lớn, đối với Diêm Hình mà nói ăn mặc hở hang căn bản không có vấn đề gì, có cái buổi hội tụ nào của giới thượng lưu không có mấy người mặc áo khoét cổ sâu chữ V và cúp ngực?

Vấn đề là hiện tại Thẩm Bân mặc rất đặc biệt.Vải của bộ đồ ngủ thoạt nhìn khá đẹp, nhưng đối với người tinh mắt, cơ hồ tương đương với nửa trong suốt, bản thân Thẩm Bân không nhận ra, nhưng Diêm Hình không mù.Nhưng hắn không nói gì nữa, chỉ đứng im một chút, sau đó lạnh lùng nói: "....Tùy cô."

Thẩm Bân gật gật đầu: "Đúng rồi vừa rồi anh nói muốn đi tìm thư phòng?

Thư phòng ở tầng ba, tôi dẫn anh đi."

Diêm Hình: "Ừ."

Thẩm Bân xoay người đi ở phía trước dẫn đường, Diêm Hình đi theo, xung quanh trong lúc nhất thời có vẻ hơi yên tĩnh, từ góc độ của hắn mà nhìn, dáng người đơn bạc của Thẩm Bân như đối lập với hành lang rộng rãi, thế mà lại có vẻ đáng thương.Ánh đèn trên tầng 3 là màu vàng ấm áp, khi lên lầu Diêm Hình đi ở phía sau, vừa ngẩng đầu, mới phát hiện áo ngủ của đối phương thật sự quá ngắn, căn bản không đạt được tới mức tuyệt đối, hắn nhíu mày thật chặt, cuối cùng vẫn không nhịn nổi, vươn tay cởi áo khoác màu đen của mình, hai bước tiến lên khoác lên trên người Thẩm Bân.Người nào đó nghi ngờ nhìn hắn, kết quả hắn giống như không xảy ra bất cứ chuyện gì tiếp tục mặt lạnh, xoay người kéo ra khoảng cách với Thẩm Bân, không hề có một câu giải thích nào.Áo khoác giống như Diêm Hình, có cảm giác lạnh lẽo, nhưng lại mang theo nhàn nhạt ấm áp, Thẩm Bân cười quấn chặt lấy bản thân, nhịn không được trở nên u mê, trộm đánh giá Diêm Hình cách đó không xa, nghĩ thầm vẻ ngoài của hắn quả thực bất cận nhân tình, nhưng vẫn là người đàn ông tốt.......Kỳ thật Diêm Hình chỉ là thấy quần áo Thẩm Bân quá lộ cảm thấy không thoải mái mà thôi, bản thân hắn căn bản không hề nghĩ gì nhiều.Hai người cuối cùng cũng đi tới góc tầng ba, Thẩm Bân vươn tay đẩy cửa, không ngờ nơi này lại bị khóa rồi."

Kỳ lạ, các phòng khác rõ ràng đều có thể mở ra, chúng ta đi lấy chìa khóa đi, chắc chắn ở trong tay quản gia."

Thẩm Bân nói.Cửa khóa, mới càng chứng tỏ bên trong có bí mật, Diêm Hình mở miệng: "Không cần, tránh ra."

Thẩm Bân nghe lời đứng ở bên cạnh, nhìn thấy đối phương vươn tay thử đẩy khóa liền nói: "Nhà tôi là biệt thự, loại khóa này trừ khi có chìa khóa, nếu không ——"Phanh ——Lời cậu còn chưa nói xong, liền nghe thấy một tiếng vang lớn, khóa bị Diêm Hình dùng bạo lực phá hỏng.Thẩm Bân: "......"

Quấy rầy.

Diêm Hình đẩy cửa phòng ra, đảo mắt nhìn trong phòng một cái: "Nơi này là thư phòng?"

Thẩm Bân còn đang đắm chìm trong việc đối phương có thể dễ dàng phá hỏng khóa, nghe vậy lập tức gật đầu: "Đúng vậy", sau đó cậu mới nhìn rõ tình huống bên trong, cuối cùng cũng hiểu vì sao Diêm Hình có nghi vấn như vậy.
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 11


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Nói là thư phòng, không bằng nói đây là một gian trưng bày ảnh chân dung của một người phụ nữ?

Trên kệ sách, trên tường, trên bàn, nơi nào cũng thấy các khung ảnh đầy đủ kích cỡ.Tuy ảnh chụp màu sắc đã ố vàng, nhưng khung ảnh lại được lau chùi cực kỳ sạch sẽ, nhìn ra được người đặt rất quý trọng mấy thứ này.Hai người cùng bước vào trong phòng, tiếp tục đánh giá xung quanh, trên kệ sách không hoàn toàn là ảnh chụp, còn có rất nhiều sách, nhưng bọn họ vẫn chưa kịp tra cứu điều gì thì đã nghe thấy tiếng cửa thư phòng bị nhẹ nhàng khép lại.Đừng tưởng rằng Diêm Hình có thể tay không hủy đi khóa cửa thì thứ này sẽ không rắn chắc, cánh cửa này cực kỳ dày nặng, không có lực đẩy căn bản sẽ không nhúc nhích, lúc này cửa bị đóng chặt, không gió, cho nên cửa bị đóng là chuyện gì xảy ra?Thẩm Bân bỗng nhiên quay đầu lại, không ai.Diêm Hình đương nhiên cũng nhìn qua, khóe môi mở ra: "Chạy."

Thẩm Bân: "?"

Cậu còn chưa kịp hỏi ra lời, liền thấy kẹt cửa bắt đầu có một đống tóc chui ra.Hiển nhiên là 'người quen cũ' tới.Thẩm Bân lập tức muốn chạy, nhưng đối phương đóng kín cửa rồi, còn có thể chạy đi đâu nữa?

Cậu vội vàng nhìn thoáng qua cửa sổ, tầng hai còn tạm, nhảy từ tầng ba thì còn có thể sống được sao?Phải biết là tầng 3 của biệt thự với tầng 3 của nhà bình thường không giống nhau đâu, cao hơn nhiều.Mèo đen vẫn luôn không có cảm giác tồn tại ở bên cạnh lúc này vèo vèo chạy loạn, cuối cùng cũng phát hiện tạm thời không ra được, liền tìm một góc trốn tạm, muốn hèn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.Mà phòng phát sóng trực tiếp đang không ngừng kích thích, mọi người tập mãi thành thói quen, trên cơ bản mỗi một phòng phát sóng trực tiếp đều thường xuyên giống như đang xem một bộ phim bom tấn.Mái tóc nhớp nháp còn ướt đẫm bọt nước, còn có bóng ma hàng này bò ra từ bồn cầu lần trước, hiện tại Thẩm Bân nhìn thế nào cũng cảm thấy một màn trước mắt thật ghê tởm.Tốc độ xuất hiện của tóc lần này nhanh hơn rất nhiều, căn bản không cho hai người có thời gian thở dốc liền nhanh chóng tấn công tới, Thẩm Bân hét lên một tiếng vội vàng lui ra sau, còn Diêm Hình thân pháp linh hoạt, lập tức tiến về phía quái vật vài bước.Không biết vì sao, đám tóc đó vừa tới gần Diêm Hình liền tự dưng bị đứt đoạn, quái vật bám riết không tha mà tấn công, đổi lấy chỉ có càng nhiều tóc bị cắt, trong lúc nhất thời mặt đất phủ kín tóc đen.Lúc mới thấy một màn như vậy Thẩm Bân còn sửng sốt, Diêm Hình còn có công năng khiến người rụng tóc sao?Nhưng khi cậu nhìn kỹ mới phát hiện, trong tay đối phương không biết từ lúc nào xuất hiện hai còn dao găm sắc bén, chỉ dài hơn bàn tay một chút, động tác quá nhanh nên khiến người không nhìn rõ, hắn dựa vào dao găm cắt quái vật.Tóc đứt nhiều, cuối cùng quái vật lộ ra khuôn mặt trắng bệch sưng vù, phẫn nộ nhìn chằm chằm Diêm Hình, lập tức toàn lực công kích về phía hắn.

Vừa rồi Diêm Hình nhìn như có thể chiếm thượng phong, là bởi vì đang trong thời kỳ bảo hộ người chơi mới, kỳ thực quái vật nhào tới chủ yếu là muốn đối phó Thẩm Bân, mà hiện tại nổi giận, giống như vừa mới phát hiện Diêm Hình người này thật đáng ghét, không giết chết hắn thề không bỏ qua.Hắn lập tức ăn không tiêu, vốn dĩ định tới gần quái vật công kích trực tiếp khuôn mặt, hiện tại đành phải lui về.Nghĩ cũng phải, nếu một người bình thường thực sự có bản lĩnh có thể trực tiếp đối phó quái vật, vậy tất cả phần thưởng chẳng phải là của một mình hắn sao?

Trò chơi này tuyệt đối sẽ không xuất hiện BUG lớn như vậy.Vốn dĩ Thẩm Bân đã chạy trốn rất vất vả, nơi nơi hất đổ các loại đồ vật để ngăn cản quái vật tới gần, hiện tại bị Diêm Hình phân đi hơn nửa lực chú ý tốt xấu cũng không nguy hiểm trí mạng như cũ nữa, dựa vào bên cửa sổ, cắn răng nói: "Nhảy xuống thì chết nhanh hơn hay là ở lại nơi này chết nhanh hơn?"

Diêm Hình thờ ơ nói: "Nhảy xuống."

Thẩm Bân gật gật đầu: "Được, nghe anh!"

Nói xong cậu liền bò lên trên bệ cửa sổ.Cửa sổ chống trộm trong phòng thiết kế khéo léo, có thể mở ra từ bên trong, ngày thường nơi này có vẻ trong suốt và sáng sủa, hiện tại vừa vặn có thể nhìn thấy.Diêm Hình vừa nói xong lại tránh hai đòn tấn công, khóe mắt ngẫu nhiên hướng về phía Thẩm Bân: "Cô làm gì thế?"

Thẩm Bân ngồi trên bệ cửa sổ: "Không phải nói nhảy xuống sao?"

Cậu vừa nói vừa nhìn thoáng qua bên dưới: "Cao quá, tôi không dám QWQ."

Diêm Hình: "......Tôi là nói nhảy xuống thì chết nhanh hơn!"

Thẩm Bân: "?"

Quái vật hiển nhiên có chút đầu óc, nhân cơ hội bỗng nhiên tấn công về phía Thẩm Bân, cậu ngửa người về phía sau, thân hình không ổn định, sắp bị rơi ra ngoài cửa sổ."

"Ai ai ai cứu mạng?!"

Thẩm Bân cuống quít muốn nắm lấy khung cửa sổ, với với vài cái, cuối cùng cũng có thể thành công, kêu rên nói: "Mẹ nhà ngươi!"

Vốn dĩ cậu cho rằng đây sẽ là ba chữ cuối cùng mình nói ra khi còn sống, lại cảm giác cổ tay bỗng nhiên bị nắm lấy, treo leo bên cửa sổ.Thẩm Bân ngẩng đầu vừa thấy: "Lão đại!"

Diêm Hình liếc nhìn đám tóc đen cơ hồ chiếm cứ phân nửa gian phòng, hàng này càng cắt càng nhiều, xem ra không thể cứng rắn đối phó, hắn đành phải bước lên cửa sổ, vươn tay không chút cố sức đem Thẩm Bân xách vào trong ngực, tư thế kia, không biết còn tưởng đang xách gà con.Người nào đó lập tức cảm thấy bản thân được cứu giúp, thiếu chút nữa vui quá mà khóc, nhưng ngay sau đó Diêm Hình liền mang theo cậu nhảy xuống từ tầng ba."

A a ——" Thẩm Bân hoàn toàn hét lên , chờ tới khi rơi xuống đất cũng chưa hồi thần lại được, khắp đầu đều là ta là ai, ta ở đâu?

Vừa rồi xảy ra chuyện gì?Diêm Hình lập tức buông tay thả cậu ra, nhưng hai chân Thẩm Bân đã nhũn cả ra rồi, liền vươn tay bám lấy cánh tay Diêm Hình, vốn dĩ cậu cho rằng lá gan mình rất lớn, nhưng người sống đứng trước cái chết, mới hiểu được sợ hãi là như thế nào.

Mà lúc này phòng phát sóng trực tiếp đã kích động một mảnh:Nửa vũ phỉ sương mù: Ta là tới liếm sắc đẹp của anh trai nhỏ, nhưng mà!

Anh trai nhỏ lại mang cô gái khác nhảy lầu QAQ, cảm giác mình bị thất tình!Bài tập về nhà đi ngược lại dòng chảy: Người từ cấp S trở lên đúng là có thể nhảy được từ tầng ba, nhưng nhẹ nhàng như thế lại còn mang theo em gái khiến người thật kinh ngạc.

Tem không tăng giá: Ố ồ?

Vốn đang cho rằng chủ bog muốn dựa vào giá trị sắc đẹp, không nghĩ tới là một lão đại ẩn hình~Ô, một chút tầm thường: Người khác đẹp trai hơn ta thì cũng thôi, còn lợi hại hơn ta?!

Nhìn tư thế ôm gái oái ăm này, ta là Phật.......

Phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng náo nhiệt, hai người bị nhắc đến vẫn không biết tình hình gì cả, Diêm Hình ngẩng đầu nhìn lại tầng ba, đống tóc đen kia cư nhiên đuổi tới, khuôn mặt sưng phù khiến người ghê tởm kia đang kề sát cánh cửa kính nhìn về phía bọn họ."

Tịnh Tịnh!"

Quản gia không biết xuất hiện từ lúc nào, thanh âm rất là run rẩy hô một tiếng.

Khuôn mặt trắng bệch cùng đám tóc dài khiến người ta sợ hãi trên tầng ba kia thế mà giống như hoảng sợ, cuống quýt rút như thủy triều xuống.Khi quản gia mắt thấy tóc đen sắp biến mất mới phản ứng lại, cuống quýt tiến lên vài bước, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không mở miệng.Giọng nói Thẩm Bân run rẩy: "Ơn cứu mạng, lão đại, về sau có chuyện gì, ngài cứ việc sai bảo."

Diêm Hình lạnh lùng nói: "Không cần, buông tay."

"Không!"

Thẩm Bân nói còn hướng tới gần ngực hắn thêm một chút: "Anh có biết cái gì là thương hoa tiếc ngọc không hả?

Tôi là nữ, còn sống!

Có đẹp không?

Có thơm không?"

Người nào đó vừa sợ hãi vừa trở nên lẳng lơ, nanh chó trong miệng khạc hết bài này đến bài khác.Diêm Hình: "......"

Vươn tay dùng bàn tay tách từng đầu ngón tay đang bám trên cánh tay mình ra, đối mặt với 'chị gái nhỏ' người khác cầu còn không được, hắn lại biểu hiện vô dục vô cầu.Thẩm Bân đối với hành động này chỉ lộ ra ánh mắt như cha già mà nhìn hắn, còn có thể làm gì?

Tự mình thưởng thức trai đẹp, càng tuyệt tình càng CMN quyến rũ~
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 12


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Phòng phát sóng trực tiếp:Manh manh đứng lên mà khóc L: Trên thế giới thật sự còn có loại người như này sao?

Đối diện với chị gái nhỏ xinh đẹp vẫn thờ ơ?Tiện thiếu hề: Buông em gái kia ra để ta lên!Trần Nhị Cẩu: Đây mới là dáng vẻ của cao thủ được không?

Các ngươi thấy qua cao thủ nào trầm mê với sắc đẹp chưa?Thiếu niên, bác ngươi tới rồi: ......Tôi cảm thấy lầu trên có lẽ không có bạn gái nhỉ.Cam Ly: Ta thì khác, là cao thủ, hôm nay lại liếm màn hình một ngày, hút dãi, anh trai nhỏ hay chị gái nhỏ ta chay mặn đều ăn.......

Diêm Hình không để ý tới Thẩm Bân, giương mắt nhìn về phía quản gia: "Tịnh Tịnh là tên của quái vật kia?"

Thẩm Bân nho nhỏ u oán một tiếng: "Không để ý tới tôi, thì ra anh thích loại hình như quản gia, khẩu vị nặng quá."

Diêm Hình: "......???"

Quản gia ở chỗ xa không nghe thấy Thẩm Bân nói thầm, cũng không trả lời Diêm Hình, không nói hai lời đi lên tầng hai.Lúc này Diêm Hình không thèm giáo dục Thẩm Bân, chạy nhanh đuổi theo quản gia, trực giác nói cho hắn trên người đối phương chắc chắn có manh mối quan trọng.Vốn dĩ Thẩm Bân cũng muốn chạy theo, hiện tại cậu căn bản không dám đợi một mình, nhưng bên cạnh không biết từ chỗ nào tới một thân ảnh màu đen, người nào đó theo phản xạ tiếp một cái, không ngờ là mèo đen."

Ngươi chưa chết?"

Cậu kinh ngạc hỏi.

Trước khi quẹo vào nhà Diêm Hình nghe thấy tiếng nói hơi hơi liếc nhìn về phía Thẩm Bân, sau khi thấy là mèo đen, ánh mắt lập tức nghi hoặc chớp một cái, bước chân cũng không dừng lại, lập tức đi tiếp.Theo lý thuyết, tóc của con quái vật kia cơ hồ phủ kín phòng, mèo đen hẳn là đã sớm không một tiếng động mà chết rồi mới phải....Nhìn xung quanh không còn ai, mèo đen mới sâu kín mở miệng: "Ngươi rất muốn ta chết?

Ta đã chết thì cho dù ngươi có hoàn thành nhiệm vụ cũng không thể rời khỏi thế giới này."

Thẩm Bân: "......Sao ngươi không nói sớm?!"

Mèo đen: "Ngươi ngốc à?

Không biết tự mình nghĩ?"

Nếu là ngày thường, Thẩm Bân đương nhiên có thể nghĩ vậy một chút, nhưng khi gặp được nguy hiểm, làm quỷ gì còn thời gian suy nghĩ tới chứ?"

Ngươi chạy thoát kiểu gì?"

Cậu hỏi.Mèo đen nhân tính hóa thở dài: "Mèo, có 9 mạng."

Thẩm Bân: "......"

Nghe được lời này, cậu không chỉ có yên lòng, mà thậm chí trong mắt còn lộ ra hâm mộ: "Vậy mỗi lần ngươi gặp phải nguy hiểm còn chạy nhanh như vậy!

Không sợ chết cũng không đợi ta."

Mèo đen: "Nói lý chút đi, ta một không thể dùng sắc dụ dỗ lão đại làm bùa hộ mệnh, hai không có bất cứ bản lĩnh nào khác để chống đỡ, ngươi cho rằng 9 cái mạng là rất nhiều sao?

Vận khí kém thì có 19 cái mạng cũng không đủ chết."

Thẩm Bân còn muốn nói cái gì, lại bỗng nhiên thấy Hứa Vĩnh Bình cách đó không xa đang chậm rãi đi tới, trong ánh mắt đối phương tràn đầy khói mù, đặc biệt là khi nhìn thấy cậu còn đang mặc áo khoác của Diêm Hình, nét mặt lộ ra vẻ khinh thường.

Thẩm Bân lập tức trở nên đề phòng, ôm mèo đen trong ngực muốn đi, mà Hứa Vĩnh Bình đương nhiên chặn ở phía trước, ngăn lại đường đi."

Anh muốn làm gì?"

Thẩm Bân nghi ngờ hỏi.Hứa Vĩnh Bình giễu cợt nói: "Cô hại chết em trai tôi, cô nói xem tôi muốn làm gì?"

Từng bước tiến lại gần.

Thẩm Bân bất đắc dĩ chậm chạp lui về phía sau, trong miệng lại không nhận thua: "Tôi nói cho anh biết, Diêm Hình đi lấy đồ ăn cho tôi, hiện tại anh ta rất coi trọng tôi, dám đụng đến tôi, anh muốn tìm chết sao?"

Hứa Vĩnh Bình đương nhiên kiêng kị Diêm Hình, nhưng hắn không dễ bị lừa như vậy: "Người đã từng ngủ qua, có người chơi nào sẽ quay đầu lại nhìn một cái?

Trói buộc."

Nói thì nói như vậy, nhưng hắn lại không lập tức ra tay, hiển nhiên vẫn có chút cố kỵ.

Rất nhiều người chơi sau khi dụ dỗ được NPC lên giường, liền không tiếp tục lãng phí tâm tư nữa, nhưng cũng không thiếu ngoại lệ, đặc biệt là người bản lĩnh lớn, chiều hay không chiều hoàn toàn dựa vào tâm tình.Cho dù chỉ có một phần xác suất nhỏ sẽ lật xe, Hứa Vĩnh Bình cũng không muốn mạo hiểm, hắn có thể thông quan vài trò chơi không phải không có nguyên nhân.Thẩm Bân cũng đoán được điểm này, lập tức khí thế càng lớn mở miệng: "Có bản lĩnh anh ra tay đi, có tin tôi thiếu một sợi lông, Diêm Hình liền băm anh!"

Lúc này nếu biểu hiện sợ hãi chẳng phải tỏ vẻ chột dạ sao?Hứa Vĩnh Bình thật sự muốn động thủ, nhưng không được, em trai chết đi đã mất tư cách chơi game, hai người nếu thua dưới tay một kẻ không biết là NPC hay là người chơi, vậy mới gọi là tức đến người chết cũng phải vùng dậy.

Thẩm Bân không chỉ không giống những NPC khác, mà còn khác cả người chơi, cho nên ngoại trừ Diêm Hình ra, những người khác đều không thể hoàn toàn xác định thân phận của cậu.Hứa Vĩnh Bình nỗ lực bình ổn lại lửa giận của mình: "Tôi hiện tại không giết cô, cô chờ đấy cho tôi!"

Buông ra lời tàn nhẫn, xoay người rời đi, tiếp tục ở lại hắn sợ rằng bản thân không khống chế được sẽ bóp chết Thẩm Bân.

Hắn rời đi xa rồi Thẩm Bân mới nhẹ nhàng thở ra: "Không chỉ phải tránh né quái vật, còn phải đề phòng người chơi, quá khó khăn."

"Cái gọi là quái vật dễ tránh, người chơi khó phòng, ta kiến nghị ký chủ tiên hạ thủ vi cường, giết hắn liền không còn nỗi lo về sau."

Mèo đen nhàn nhạt nói.

"Ách......Không tốt lắm thì phải?"

Thẩm Bân cực kỳ do dự, lúc trước Hứa Vĩnh An chết là vì cậu muốn tự bảo vệ mình mới đẩy người ra, xong việc, từ sâu trong nội tâm kỳ thực vẫn luôn hơi hơi bất an, khi ngủ trưa thế mà không gặp ác mộng, cũng coi như cảm ơn trời đất.Nghĩ như vậy, đại khái có lẽ cậu thật sự khá là lạnh lùng nhỉ, cho nên mới không có nhiều phản ứng, nhưng lúc này phải giết người có mục đích, Thẩm Bân cảm thấy có lẽ bản thân không làm được.Mèo đen đệm thêm: "À, ta quên nói, người chơi sẽ không chết thực sự, thế giới này đối với bọn họ mà nói chỉ là trò chơi, chết tương đương với bị loại trừ, nhưng vẫn tồn tại ở thế giới thực, ngươi không cần áy này."

Thẩm Bân: "......?"

Giọng nói của cậu lập tức lớn lên: "Chuyện quan trọng như vậy sao ngươi không nói với ta sớm?"

"Hiện tại cũng không chậm" mèo đen nói: "Chỉ có sinh mệnh của ngươi mới là chân thật, đã biết phải làm như nào rồi chứ?"

Người nào đó trịnh trọng gật gật đầu: "Về sau thần chắn sát thần, ma chắn giết ma!"

Lời nói ra chí khí ngút trời sau đó đổi lời: "Đơn độc quá nguy hiểm, chúng ta lại đi tìm lão đại đi."

Lập tức chạy.Mà NPC bên kia, sau khi quản gia thu dọn xong toilet, cô gái buộc tóc đuôi ngựa tặng quà cho Thẩm Bân lúc đầu, giống như đã hoàn toàn quên mất trước đó không lâu ở chỗ này có một màn máu tươi đầm đìa, một mình một người mặt mang ý cười đi WC.Trần nhà thường thường có giọt nước rơi xuống, trong hoàn cảnh yên tĩnh trống trải đặc biệt chói tai, cô gái ngẩng đầu nhìn qua một cái, vẫn không phát hiện điều gì khác thường, cô tiếp tục lộ ra tươi cười khóe miệng lộ ra độ cong mỗi lần đều giống nhau như đúc, giống như được cài đặt trình tự.Tóc đuôi ngựa không nhanh không chậm ngồi trên bồn cầu, ai cũng không biết dưới lớp da ngực kia của cô, bao vây lấy một quả tim giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.Cô không muốn phản kháng, có ai chết ở đây hay không cũng không quan trọng, cô rõ ràng đã nghĩ như vậy, nhưng thỉnh thoảng vẫn có một hai lần, sợ hãi trong lòng lập tức đạt tới đỉnh điểm, còn chưa bùng nổ, liền bị thẳng tay ngăn chặn.Tóc đuôi ngựa đang định đứng dậy khỏi bồn cầu, bỗng nhiên cảm giác có gì đó không ổn?

Cô nghi hoặc đứng lên nhìn lại bồn cầu, một đống tóc đen điên cuồng trào ra.Cô gái lúc này cuối cùng đã biết hoảng sợ, há miệng muốn kêu to, đống tóc kia lại như lợi kiếm, lập tức chui vào miệng tóc đuôi ngựa, sau đó nhanh chóng bao bọc lấy cả người cô.Không bao lâu, khi tất cả tóc đã chui vào thân thể tóc đuôi ngựa, tròng mắt hung bạo và những đường gân xanh nổi lên do bị bóp nghẹt chậm rãi khôi phục, thân thể khô quắt một lần nữa lại hồi phục bình thường.Quái vật thấy bản thân có được thân thể mới, vừa lòng cười.
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 13


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Diêm Hình đi theo sau quản gia lên thẳng tầng ba, thấy cửa thư phòng bị hủy, lại không thấy thân ảnh quái vật.Quản gia khom lưng nhặt lấy một bức ảnh trên mặt đất, vươn tay lau chùi vài cái, Diêm Hình cẩn thận đánh giá người phụ nữ trong ảnh, khí chất điềm tĩnh, khuôn mặt trắng nõn, cho dù hắn đã nhìn quen nhiều mỹ nữ cũng không thể không thừa nhận người phụ nữ này thật xinh đẹp.Đại khái có thể sánh bằng Thẩm Bân nhỉ, Diêm Hình nhẹ nhàng nghĩ.Sắc mặt quản gia có chút suy sụp, cũng không tỏ vẻ gì khác, liền bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, ông đã đến tuổi không có gì rối rắm, tóc mai đã sớm bạc, nhưng trước đó không lâu còn rất sung sức, lúc này lại cảm giác như già đi mười mấy tuổi.Diêm Hình nhìn ông bận rộn một trận, mới mở miệng hỏi: "Tịnh Tịnh là ai?

Không phải Quản gia nên cho những người gặp phải nguy hiểm bọn tôi một cái công đạo sao?"

Quản gia ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cho dù trong mắt lộ ra mệt mỏi vẫn cung kính mở miệng: "Tiệc vẫn đang tiếp tục, khách nhân ngài hẳn là ở phòng khách tầng 1, nơi này khá dơ loạn, tôi tới thu dọn là được."

Hoàn toàn không trả lời vấn đề, chỉ muốn đem người đuổi đi.Diêm Hình im lặng một hồi rồi nói tiếp: "Người phụ nữ trong ảnh có quan hệ gì với ông?

Thư phòng trở thành nơi sưu tập ảnh rồi sao?"......Quản gia lại lần nữa bày ra tư thế tiễn khách: "Quý khách, đây thuộc về vấn đề riêng tư, ngài không nên hỏi đến, vẫn là đi tham dự tiệc đi, chỉ cần ngài thành thành thật thật đợi ở đại sảnh, sẽ không gặp phải nguy hiểm."

Bộ dạng không chút phối hợp.Diêm Hình lạnh lùng nói: "Khung ảnh xung quanh tuy rằng bị rơi vỡ, nhưng rất nhiều ảnh không bị hư tổn."

Hắn nói trong tay không biết từ lúc nào xuất hiện một cái bật lửa, còn là loại S.T.Dupont, tới gần ven tưởng lấy một bức ảnh: "Tôi có thể khiến tất cả ảnh chụp đều hóa thành tro."

Sắc mặt quản gia lập tức trở nên khó coi: "Cậu dám uy hiếp tôi, biết hậu quả là gì chứ?"

Diêm Hình không hề vô nghĩa, ngón tay cái quẹt một chút đánh lửa, ngọn lửa lập tức bắn ra, vươn tay dí vào ảnh chụp."

Anh làm gì thế?"

Quản gia còn chưa kịp mở miệng, Thẩm Bân thấy một màn như vậy liền kêu lên: "Anh điên rồi, vừa rồi quản gia gọi quái vật là gì?

Tịnh Tịnh?

Hơn nữa nơi này đều là ảnh chụp phụ nữ, sự ra khác thường tất có yêu, ảnh này chắc chắn có liên quan tới quái vật, đốt cháy nó dẫn tới lửa thiêu thân thì phải làm sao?"

Cậu thoát khỏi Hứa Vĩnh Bình, sử dụng tốc độ nhanh nhất chạy tới tầng ba, với bộ dáng của quản gia vừa rồi liền biết chắc chắn sẽ đến thư phòng, quả nhiên, lão đại cũng ở nơi này.Diêm Hình nhìn Thẩm Bân một cái không nói gì, trong lòng hắn thoáng qua một suy nghĩ, xem ra 'cô gái' này ngoại trừ khuôn mặt ra cũng không phải không được điểm gì, vẫn là có chút đầu óc.Mà quản gia khi nghe được lời cậu nói lập tức từ hoảng loạn biến thành bình tĩnh: "Là khách thì phải đợi ở phòng khách, nếu không nói không chừng người tiếp theo gặp phải chuyện chính là cậu."

Ông nhìn bật lửa trong tay Diêm Hình nói như uy hiếp, ngữ khí chắc chắn đối phương không dám đốt nữa.Lời đã nói đến nước này, quản gia thu lại bộ dạng quy củ, trở nên mạnh mẽ.Sắc mặt Diêm Hình không thay đổi: "Ừ, nói như vậy cũng đúng."

Không biết là thừa nhận lời nói của Thẩm Bân hay quản gia, nhưng động tác tiếp theo của hắn vẫn tiếp tục bật lửa lên, hơn nữa còn bắt đầu đốt."

Dừng tay!"

Quản gia phẫn nộ kêu lên, không nói hai lời xông về phía hắn.Diêm Hình dễ dàng tránh thoát đối phương, vài bước đi tới giá sách, vươn tay cầm lấy khung ảnh quản gia vừa mới nhặt từ mặt đất lên lau chùi đặt lên, tiếp tục đốt.Quản gia bảo vệ ảnh chụp trên tường, quay đầu nhìn thấy thiếu chút nữa tái phát bệnh tim: "Tôi bảo cậu dừng tay!

Được!

Cậu muốn biết cái gì thì hỏi đi!"

Ông không còn cách nào khác, chỉ có thể lập tức thỏa hiệp.Diêm Hình lập tức đậy lại bật lửa, sớm thức thời như vậy không phải xong rồi sao.Thẩm Bân đứng bên cạnh vốn dĩ còn khó hiểu hành động của Diêm Hình, nhưng nghe thấy quản gia nói liền hiểu ra, vuốt lông mèo đen trên tay: "Hai người giấu tôi cái bí mật gì sao?"

Diêm Hình không để ý tới cậu, còn quản gia thì hung hăng trừng mắt nhìn cậu một cái, giống như ông hoàn toàn không để vị tiểu thiếu gia trên danh nghĩa của biệt thự này vào trong mắt.Thẩm Bân: "......"

Ông xứng đáng bị người uy hiếp.Diêm Hình: "Vấn đề tôi vừa hỏi, nói đi."

Quản gia tiến lên cầm lấy ảnh chụp thiếu chút nữa bị đốt cháy ở trên bàn, quan sát một hồi lâu mới giương mắt nhìn về hai người phía trước: ".....Bân Bân nói không sai, kỳ thực.....các người nhìn thấy lúc trước."

Ông không muốn dùng hai chữ quái vật để hình dung: "Là Tịnh Tịnh, tất cả ảnh chụp ở nơi này đều là Tịnh Tịnh."

"Ách....Ông nói người phụ nữ trong ảnh là con quái vật kia?

Bà ta vì sao lại biến thành như vậy?"

Thẩm Bân không đợi ông mở miệng liền hỏi.Ngữ khí quản gia thật không tốt: "Cô ấy không phải quái vật, cô ấy tên Tịnh Tịnh!"

Thẩm Bân: "Được rồi được rồi Tịnh Tịnh, cho nên bà ta vì sao lại biến thành như vậy?"

Quản gia: "Gả vào hào môn, bị người hại chết, thi cốt vô tồn, tôi chỉ biết như vậy, còn vì sao biến thành bộ dạng hiện giờ, không biết."

Diêm Hình lạnh lùng mở miệng: "Nói kỹ càng tỉ mỉ."

Quản gia: "......Hai mươi năm trước Tịnh Tịnh cùng lão gia kết hôn, ngay từ đầu cho rằng gả cho người yêu mình, không nghĩ tới hai năm sau có người ôm Bân Bân xuất hiện" ông nói nhìn về phía Thẩm Bân: "Từ khi đó Tịnh Tịnh giống như biến thành người khác, thậm chí còn ngoại tình để trả thù, sau khi bị lão gia biết, cô ấy liền mất tích."

Thẩm Bân sửng sốt: "......Cho nên mẹ tôi là?"

Tiểu tam?

Hai chữ này cậu chưa nói ra miệng.Quản gia nghe ra ý tứ trong lời nói của cậu lắc lắc đầu: "Không phải, mẹ cậu mới là người lão gia cưới hỏi đàng hoàng, Tịnh Tịnh cũng là bị lừa."

Thẩm Bân cảm thấy lượng tin tức lúc này có chút lớn.Diêm Hình vẫn mặt vô biểu tình như cũ: "Cho nên ông đóng vai trò gì trong đó?"......Quản gia như thả rơi bản thân: "Tôi chính là đối tượng ngoại tình của Tịnh Tịnh, nhưng tôi đối với cô ấy thật lòng, tôi biết tính tình lão gia, sau khi biết cô ấy ngoại tình, chắc chắn Tịnh Tịnh sẽ chết không được toàn thây, hơn nữa biệt thự từ trên xuống dưới vẫn do tôi chu toàn, thi thể Tịnh Tịnh chưa từng bị chuyển đi ra ngoài."

Thẩm Bân rùng mình một cái: "Vậy....thi thể còn ở trong biệt thự?"

Cậu cảm thấy đêm nay chắc chắn mình sẽ không ngủ được.Quản gia: "Tôi tìm mười mấy năm cũng không tìm thấy."

Diêm Hình trầm tư chớp mắt: "Cho nên điều kiện thông quan trò chơi là tìm được thi thể của Tịnh Tịnh rồi an táng để yên giấc ngàn thu sao?"

Quản gia không lên tiếng, ông căn bản nghe không hiểu trò chơi gì đó, còn Thẩm Bân thì không nói lời nào, bởi vì đối phương thông quan không liên quan gì tới mình, cậu chỉ còn thiếu một bộ nữ trang nữa thôi.Nói đến cũng thật phiền muộn, Thẩm Bân tìm được mỗi một bộ nữ trang không chỉ phải mặc ở trên người, trừ khi bị phá hủy bởi ngoại lực bên ngoài, nếu không cậu đều không thể thay ra khi chưa thấy bộ nữ trang tiếp theo, bằng không bộ nữ trang này sẽ không được tính là nhiệm vụ.Trước khi mặc vào áo ngủ, Thẩm Bân liền nói thầm hai câu mặc vào liền cởi ngay, mèo đen mới không nhanh không chậm nhắc nhở cậu điều này.Con mèo này không nói hết điều kiện nhiệm vụ ngay một lần cho xong, chính là để Thẩm Bân tiêu hóa tiếp thu từng chút một, nếu không chỉ sợ người nào đó tức giận sẽ đánh người, có thể nói cực kỳ khôn khéo.......

Diêm Hình hỏi xong vấn đề liền rời khỏi thư phòng, Thẩm Bân do dự một cái liền chạy nhanh theo sau, cậu đang suy nghĩ tối nay phải tìm lý do gì ăn vạ để được ngủ cạnh lão đại nhỉ?
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 14


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Đám NPC ở phòng khách giống như không biết mệt mỏi, vẫn luôn mang theo mỉm cười vui đùa ầm ĩ, hai người chơi tình lữ kia còn đang ở đây, thành thành thật thật ăn chút đồ vật, ngay cả Hứa Vĩnh Bình rời đi cũng không chú ý, dù sao đi điều tra biệt thự rất bình thường.Cô gái tóc đuôi ngựa từ toilet đi ra, mặt vô biểu tình đi vào phòng khách, nhìn cảnh tượng náo nhiệt trước mắt liền gợi lên khóe miệng trào phúng.Cảm giác có thân thể thật tốt.Tóc đuôi ngựa tự nhiên đi tới gần mọi người, cô quen biết tất cả NPC, nhưng hôm nay hình như có mấy người lạ tới?Thú vị.Hai người chơi tình lữ sau khi ăn xong, Phương Văn Tĩnh muốn đi WC, nhưng nghĩ tới một màn ghê tởm trong toilet trước đó không lâu, chắc chắn cô sẽ không giải quyết vấn đề ở tầng một, mỗi một tầng của biệt thự đều có toilet, cô liền chạy tới tầng hai.Làm bạn trai Trương Vĩ chắc chắn sẽ đi cùng, canh giữ ở ngoài WC.Tóc đuôi ngựa đuổi kịp hai người, đứng cách đó không xa nhìn Trương Vĩ đang nhàm chán đến chết, miễn cưỡng gợi lên khóe miệng ý đồ biểu hiện càng thêm tự nhiên một chút, sau đó đi tới."

Anh trai ở đây một mình làm gì thế?"

Vẻ ngoài tóc đuôi ngựa rất không tồi, cô chính là một trong những cô gái mà em trai Hứa Vĩnh An đã nhắm vào trước khi Thẩm Bân xuất hiện, lúc này đang cố tình ngụy trang giọng nói càng thêm dịu dàng, đôi mắt 'thâm tình' nhìn Trương Vĩ.Trương Vĩ vốn dĩ không phải người quá kiên định, nghe thấy giọng nói mang theo hơi 'ngượng ngùng' của cô, lập tức suy nghĩ bậy bạ, ánh mắt nhìn đối phương từ trên xuống dưới."

Không có, chờ bạn gái thôi."

Trương Vĩ nói.Khuôn mặt tóc đuôi ngựa lập tức trở nên mất mát: "Thì ra cô ấy thật sự là bạn gái của anh, vậy cô ấy rất hạnh phúc, anh ơi, chờ lát nữa em cũng muốn đi toilet, anh có thể chờ em một chút không?

Em rất sợ."

Ba chữ cuối cùng nói rất đáng thương, ánh mắt đó dù là ai nhìn vào cũng không đành lòng từ chối.Trương Vĩ cũng không ngoại lệ, nụ cười của hắn càng lúc càng rõ, gật gật đầu: "Được chứ, chắc chắn chờ em, đừng sợ, có anh ở đây."

Hoàn toàn giống như không nhận ra tâm tư của tóc đuôi ngựa, hoặc là nói đàn ông liền thích bộ dạng này của phụ nữ, phát hiện cũng sẽ không vạch trần.Làm người chơi, Trương Vĩ có thể nhìn ra các NPC trong thế giới game này khá kém cỏi, ít nhất biểu hiện tương đối giống NPC một chút, mà trong một số thế giới game khác mới gọi là hung tàn, NPC cùng người chơi tiếp xúc vài ngày đều không phân biệt ra đâu là thật giả.Cho nên hiện tại cho dù hắn có nhớ ra đã từng nói với quản gia mình và Phương Văn Tĩnh là vợ chồng, cũng không để ở trong lòng.Nếu hắn lại cẩn thận một chút thì sẽ phát hiện, những NPC khác cho dù biểu tình cứng đờ cũng sẽ không hoàn toàn không có đầu óc, ít nhất đối với lời nói mà các người chơi từng nói qua đều có thể nhớ kỹ, cho nên mọi người đều cho rằng Phương Văn Tĩnh và Trương Vĩ là vợ chồng, căn bản sẽ không hỏi lại vấn đề hai người có phải là người yêu của nhau hay không.Nhưng tóc đuôi ngựa trước mắt không biết, bởi vì cô là quái vật, vẫn chưa nghe được người chơi giới thiệu bản thân...Tóc đuôi ngựa trở nên vui vẻ: "Cảm ơn anh trai, em tên Dư Lệ, anh tên gì?

Nếu anh có bạn gái, vậy chúng ta...có thể làm bạn bè không?"

Lời nói kiểu muốn nói lại thôi, giống như nếu anh biểu đạt anh không có bạn gái, em liền muốn làm bạn gái của anh.Gợn sóng trong lòng Trương Vĩ càng lúc càng rộng, trước kia hắn cũng đã từng phát sinh quan hệ với các NPC ở thế giới khác, xong việc trò chơi kết thúc đúng là không cần chịu trách nhiệm, tuy có chút lo lắng sẽ xảy ra điều gì đó ngoài ý muốn, nhưng lúc trước không phải không xảy ra việc gì hay sao?Huống hồ NPC thế giới này rõ ràng cấp thấp hơn rất nhiều, càng thêm không thành vấn đề."

Anh tên Trương Vĩ, chúng ta đương nhiên có thể làm 'bạn bè'", có thể làm kiểu bạn bè tình một đêm, những lời này hắn chưa nói ra lời, chỉ là nụ cười càng sâu.Tóc đuôi ngựa thật cẩn thận không chế biểu tình trên mặt, biểu hiện càng ngày càng ngọt ngào, lại nói thêm với Trương Vĩ vài câu, hai người dần dần nhìn nhau, nhưng lúc này Phương Văn Tĩnh đi ra.Dư Lệ lập tức nói: "Anh trai ơi anh phải chờ em đấy nhé."

Liền xoay người vào toilet.Phương Văn Tĩnh sửng sốt, chờ sau khi cửa toilet đóng lại mới nhìn về phía Trương Vĩ: "Chuyện gì thế?"

Trương Vĩ không chút để ý giải thích: "Một NPC nói sợ hãi đi vệ sinh, nhờ chúng ta chờ cô ấy một chút, anh tự hỏi tìm ở biệt thự lâu như vậy cũng không có manh mối, không bằng đáp ứng cô ta, làm quen một chút để hỏi thăm tình hình.Hắn không phải kẻ ngốc, ngược lại, khi đàn ông làm chuyện xấu, đầu óc đều khôn khéo muốn chết, Phương Văn Tĩnh vừa nghe liền tin lời Trương Vĩ nói, nhưng trong lòng còn có một chút không vui: "Vậy sao cô ta gọi anh là anh trai?"

Trương Vĩ cười cười, vươn tay ôm Phương Văn Tĩnh: "Không phải em không nhìn ra đầu óc NPC ở thế giới này không tốt đấy chứ, nói không chừng bọn họ đều gọi người khác là anh trai chị gái ấy chứ, đừng để ý."

NPC chơi qua đường thì được, cho dù Trương Vĩ có tâm tư ngoại tình, cũng muốn giữ lại Phương Văn Tĩnh, dù sao người phụ nữ này mới có thể phát triển với hắn ở trong hiện thực.Phương Văn Tĩnh ngẫm lại cũng phải, liền bỏ cách xưng hô này qua một bên, chủ yếu là nếu cô đã lựa chọn cùng Trương Vĩ ở bên nhau, liền rất tin tưởng hắn.Tóc đuôi ngựa đại khái sử dụng thời gian gần bằng Phương Văn Tĩnh mới ra ngoài, cười ngọt ngào: "Anh trai em xong rồi, chúng ta đi thôi."

Hoàn toàn chưa cho Phương Văn Tĩnh một ánh mắt, cho dù hiện tại Trương Vĩ đang ôm cô.Phương Văn Tĩnh lập tức nhíu mày: "Em gái, không phải mỗi một người đàn ông đều có thể gọi là anh trai đâu."

"Không có mà, chị gái chị đừng hiểu lầm, em chỉ gọi anh Trương Vĩ là anh trai, không gọi người khác, đây là tôn trọng đối với anh Trương Vĩ mà, dù sao gọi thẳng tên cũng không hay."

Cô nói, biểu tình ngây thơ muốn chết.Giọng nói Phương Văn Tĩnh lập tức trở nên lớn hơn: "Tôi nói là, đừng gọi bạn trai người khác là anh trai, cô hiểu chưa?!"

Dù sao đối phương chỉ là một NPC cấp thấp, cô cũng không cần khống chế tính tình.Tóc đuôi ngựa ủy khuất nói: "Chị gái thật hung dữ nha, anh ơi em sợ."

Lại không nói lời gì khác, chỉ nhìn về phía Trương Vĩ cầu cứu.Ánh mắt này, thiếu chút nữa khiến Phương Văn Tĩnh bùng nổ, Trương Vĩ lập tức hòa giải: "Văn Tĩnh cô ấy không có ác ý, đừng sợ."

Sau đó hạ giọng lập tức an ủi Phương Văn Tĩnh: "NPC không đầu óc em ghen làm gì?

Trước tạo cái quan hệ hỏi chút chuyện thôi, sau đó anh vĩnh viễn cách xa cô ta giữ khoảng cách từ một mét trở lên được chưa?"

Phương Văn Tĩnh nghe được lời này nhìn tóc đuôi ngựa từ trên xuống dưới, thật lâu sau mới gật gật đầu, đợi NPC này không còn giá trị lợi dụng, nếu có thể giết thì tìm cơ hội giết luôn, cô nghĩ.Trương Vĩ tự cho là giọng nói đè ở bên tai Phương Văn Tĩnh đã rất thấp, lại không nhìn thấy tóc đuôi ngựa lộ ra một ánh mắt châm chọc, đảo mắt liền biến mất không thấy.A, đàn ông, đều đáng chết!......Thời gian buổi tối trôi qua nhanh, tìm kiếm đến gần 11 giờ Diêm Hình mới về lại phòng khách tầng một, liền dựa vào góc nhắm mắt dưỡng thần.Thẩm Bân liền ngồi ở bên người hắn, cũng nhắm mắt lại, một bộ tôi cũng mệt mỏi đừng tới quấy rầy tôi, kỳ thật trong lòng còn đang tính toán làm cách nào để dính vào lão đại này, buổi tối cần phải ngủ cùng nhau, bằng không có lẽ ngày hôm sau mình chỉ còn là một cái xác cũng nên.Lúc này tóc đuôi ngựa Dư Lệ từng tiếp cận Trương Vĩ, liên tục nhìn về phía hai người bọn họ, hiển nhiên trong lòng đang đánh chủ ý gì đó.Dù sao đối với cô mà nói, Thẩm Bân chính là đứa con của tên đàn ông khốn kiếp đã hại mình!
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 15


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Đương sự hoàn toàn không có ý thức nguy cơ, thậm chí còn vươn tay lấy bánh kem gần đó, ăn hết miếng này đến miếng khác, mèo đen thì nằm trên sô pha cách đó không xa, vẫn không nhúc nhích.Tóc đuôi ngựa Dư Lệ cầm miếng bánh kem trong tay, chậm rãi lại gần Diêm Hình, trong lòng cô lúc này đang nghĩ điều gì?

Đại khái là nhìn ra được Thẩm Bân có ý tứ với Diêm Hình, tiếp cận hắn."

Anh trai, ăn miếng bánh kem không?"

Dư Lệ mở miệng nói câu này, giọng nói rất tốt, cẩn thận nghe còn có chút yếu đuối động lòng người.Đáng tiếc đương sự ngay cả mắt cũng không mở ra, tựa như không biết có một chị gái nhỏ tới gần, hơn nữa còn đang dùng giọng nói dịu dàng gọi hắn.Thẩm Bân bên cạnh nghe được động tĩnh thì lặng lẽ nheo mắt nhìn qua, sau khi nhìn thấy Dư Lệ lại nhắm hai mắt lại, không phải chỉ có như vậy thôi sao?

Vẻ ngoài không bằng mình, nhảy nhót gì chứ?À đúng rồi, lúc trước người đàn ông cao to không phải cũng lộ ra xum xoe với mình sao?

Chẳng lẽ cô ta kế thừa khuyết điểm của hắn, hơn nữa dời đi đối tượng yêu đương, muốn xuống tay với Diêm Hình?Hừmmmmmm.....đáng ghét.Đôi mắt to trong veo của mèo đen nhìn chằm chằm vào Dư Lệ, sau đó chậm rì rì dùng bốn chân nhỏ đứng lên, mềm như bông hướng về phía Thẩm Bân kêu một tiếng: "Meo~"Mắt mèo, có thể thấy thứ người thường không thấy, nó cố ý nhắc nhở, đáng tiếc bên cạnh có người, không thể nói chuyện.Sau đó Thẩm Bân liền không phản ứng nó......

Dư Lệ nhìn đối phương ngay cả đôi mắt cũng chưa mở, lập tức mặt lạnh chớp mắt một cái, lại không lùi bước, tiếp tục mở miệng nói: "Anh trai, anh vẫn chưa ăn thứ gì, em biết rất nhiều người đàn ông mạnh mẽ đều không thích ăn đồ ngọt, cho nên cái bánh kem này không cho nhiều đường lắm, ăn hai miếng bổ sung thể lực nhé?"

Diêm Hình vẫn như cũ ngay cả mí mắt cũng không nâng lên chút nào.Mèo đen bên cạnh lại hướng về phía Thẩm Bân meo một tiếng.Thẩm Bân lần này có phản ứng, không mặn không nhạt mở miệng: "Meo meo meo, suốt ngày chỉ biết meo, sao phiền phức giống như người đưa bánh kem vậy, không muốn quan tâm ngươi có thể câm miệng không?"

Nhìn thì như quát mèo, trên thực tế nhằm vào ai, kẻ ngốc cũng có thể biết.Sắc mặt Dư Lệ cương cứng không thôi: "Chị à chị hiểu lầm em rồi, em chỉ quan tâm anh trai mà thôi."

Nếu không nhìn thấy vẻ mặt, vậy cô đành phải để giọng nói mang theo ủy khuất.Thẩm Bân thầm khinh bỉ trong lòng, giọng nói trào phúng: "Ngại quá tôi mới 18 tuổi, dì thật biết nói đùa, gọi người ta là chị, còn nữa, chồng tôi có tên gọi là Diêm Hình, con một, cũng không nhặt được đứa em gái nào ở đống rác, đừng gọi bậy anh trai."

Mèo đen: "......"

Chồng ???!!Người không biết xấu hổ quả nhiên thiên hạ vô địch.Mà Diêm Hình nghe thấy mấy từ này vẫn không nhúc nhích nhắm mắt lại dựa vào sô pha, Dư Lệ thậm chí còn cho rằng hắn ngủ rồi?

Trước mắt ủy khuất không có ai 'thưởng thức', đành phải tiếp tục dùng giọng nói biểu đạt: "Chị thật sự hiểu lầm xưng hô chỉ là tỏ sự tôn trọng với anh Diêm Hình, chị đừng hung dữ như vậy..."

Nói xong cô liền dùng tay kéo Diêm Hình một chút, ý đồ đánh thức người đàn ông đang 'ngủ giả vờ' này.Kết quả không ngờ Diêm Hình vẫn luôn không nhúc nhích lại giơ tay tránh né đụng chạm của cô, thậm chí trong tay xuất hiện một cái dao găm dài bằng bàn tay, đây là dao găm trước đây dùng để cắt tóc quái vật.Tóc đuôi ngựa hét một tiếng lùi về sau hai bước, vội vàng đem bàn tay bị cắt phải giấu ra sau lưng, cùng lúc đó bánh kem cũng bị ả không cẩn thận làm đổ, rơi lên quần áo của mình.Thẩm Bân muốn kéo Diêm Hình khi Dư Lệ muốn nhào tới, kết quả không cần cậu động tay, đương nhiên thấy càng vui, ngữ khí khinh thường nói: "Ngại quá, lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, tính cách hung bạo này của chồng tôi, dì à, dì có không phục thì chịu nhé!

Nghẹn lại!

Hiểu chưa!"

Kiêu ngạo.jpgXí ~ cậu đường đường một nhân vật phản diện, nói về xé bức trước nay chưa từng thua ai.Đương nhiên, trước kia cũng không có ai không có đầu óc cùng cậu xé bức là được.Lần thứ hai nghe thấy từ chồng Diêm Hình: "....."

Lúc này phòng phát sóng trực tiếp:Nỗi buồn của trứng trứng: Cho nên Thẩm Băng rốt cuộc có phải là NPC không?

Ta lục soát hồi lâu cũng không tìm thấy phòng phát sóng trực tiếp của cô ấy.Lặn xuống nước chìm xuống đáy vực: Đến chồng mà còn gọi được, là NPC trà xanh?Xin lỗi cái đã: Cút em gái ngươi đi, cô dâu nhỏ Thẩm Băng của ta có tính cách bạo như vậy, ngươi mới là trà xanh, cả nhà ngươi đều là trà xanh!Biển tím đầy sao: Theo ta cảm thấy chị gái cầm bánh kem mới thật sự là trà xanh nhỉ?

Ngươi nghe lời nói kia thử xem, ngươi đừng hung dữ như vậy nha ~Nhân vật thùng rác của năm: Haiz, ngươi đừng hung dữ như vậy nha ~ (híp mắt cười.jpg)Hai con chó đầu thôn: Ngươi đừng hung dữ như vậy nha ~......

Phòng phát sóng trực tiếp lập tức nổi lên một trận gió Ngươi đừng hung dữ như vậy nha, thường thường trộn lẫn một vài câu nói gọi Diêm Hình là chồng, gọi Thẩm Bân là vợ, đến bây giờ mọi người vẫn cho rằng Thẩm Bân là 'Thẩm Băng'.Dư Lệ không cam lòng, cũng không biết vì sao đối phương rõ ràng lộ ra địch ý, thậm chí còn dùng cả dao găm, cô đành phải lui về phía sau vài bước, tiếp tục ủy khuất một tiếng: "Em thật sự chỉ là quan tâm anh trai mà thôi."

Lại không đợi Diêm Hình và Thẩm Bân nói gì nữa, xoay người nước mắt muốn rơi chạy đi mất.Vì thế phòng phát sóng trực tiếp:
Cam Ly: Em thật sự chỉ là quan tâm anh trai mà thôi ~Mran: Em thật sự chỉ là quan tâm anh trai mà thôi ~Bài tập về nhà đi ngược lại dòng chảy: Em thật sự chỉ là quan tâm anh trai mà thôi ~......

Lại một loạt spam trích dẫn lời nói của trà xanh xuất hiện, các bạn nhỏ vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp chơi vui vẻ vô cùng, đáng tiếc người căn bản không am hiểu thứ trò chơi phát sóng trực tiếp này - Diêm Hình hoàn toàn không biết tí gì.Diêm Hình đối diện Thẩm Bân nhiều nhất chỉ có ba phần kiên nhẫn, huống chi chỗ bất thường trên người Dư Lệ người khác cũng không nhìn ra, hắn lại có thể phát giác ra khác thường.Như là con chuột chết từ dưới cống nước bò lên khiến người ghê tởm, dù chưa tỏa ra mùi hôi thối, nhưng lại cực kỳ kích thích thần kinh của con người.Ai bảo hắn có tinh thần lực mạnh mẽ chứ?

Quả nhiên là công kích đến từ linh hồn.Hơn nữa, hắn tin tưởng vào bản thân, dao găm của mình vừa rồi chắc chắc đã đụng tới Dư Lệ, nhưng lúc này bên trên lại không có bất cứ vết máu nào, chỉ là một cái dao găm sắc bén mà thôi, kể cả cả bật lửa hắn lấy được trong biệt thự cũng không thấy có tí máu nào, cho nên vì sao?......Nơi xa Dư Lệ giống như ủy khuất chạy đi, người khác đều không biết bên này đã xảy ra chuyện gì, dù sao tiếng nhạc trong bữa tiệc rất lớn, còn tưởng cô cầm một chiếc bánh kem để tự mình ăn, bởi vì vẫn cứ cầm trong tay.Trương Vĩ nhìn thấy cô hốc mắt đỏ bừng muốn hỏi một chút làm sao vậy, đáng tiếc Phương Văn Tĩnh ở bên người, chỉ đành từ bỏ, nhưng còn Hứa Vĩnh Bình, thấy Dư Lệ tiếp xúc Diêm Hình và Thẩm Bân sau đó xảy ra chuyện, thì liền đi theo, cảm thấy có lẽ có thể hỏi thăm vài điều.Trong toilet, Dư Lệ đóng cửa lại, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng, vươn cổ tay nhìn thoáng qua miệng vết thương, làn da bị cắt đứt lộ ra miệng vết thương không lớn không nhỏ, bên trong lấy đâu ra máu thịt?

Chỉ có một đám tóc đen không cẩn thận lòi ra.Không sao, chờ cô lại ăn vài người nữa, lực lượng sẽ càng ngày càng cường đại, đến lúc đó cô có thể chân chính tùy tiện bóp nát Thẩm Bân!......Hứa Vĩnh Bình ở cách đó không xa đợi vài phút, mới thấy Dư Lệ xuất hiện, cô liền sửng sốt, a?

Có một người, vừa lúc.
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 16


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Dư Lệ cơ hồ lập tức thay đổi biểu tình, tuy không quá mức yếu đuối động lòng người, nhưng có vẻ dịu dàng hơn rất nhiều.Hứa Vĩnh Bình không háo sắc giống như em trai hắn, nhưng nói gì thì nói, là một người đàn ông, trong tình huống không thù không oán đối mắt với một người phụ nữ đẹp cũng rất hòa khí."

Người đẹp một mình đi toilet không sợ sao?"

Hứa Vĩnh Bình hỏi, dù sao nơi này trước đó không lâu đã xảy ra án mạng, đồng thời hắn cũng muốn thử xem NPC này có biết chút gì đó hay không.Hung thủ án mạng liền đứng trước mặt, Dư Lệ đương nhiên hiểu ý tứ của hắn, lập tức lộ ra biểu tình sợ hãi khó xử, sau đó thở dài thật sâu, hình như có thiên ngôn vạn ngữ kẹt ở trong miệng.Hứa Vĩnh Bình vừa thấy liền biết có vấn đề, lập tức truy vấn: "Người đẹp có chuyện có thể nói thẳng, quen biết chính là duyên phận, có lẽ tôi có thể giúp được cô."

Dư Lệ nhìn hắn một cái, nhỏ giọng mở miệng: "Tới nơi này ai có thể không sợ được cơ chứ?

Nhưng có sợ không cũng không có tác dụng gì, một đám người chúng ta bị nhốt trong biết thự rất lâu, mấy người các anh thì rất xa lạ, vì sao lại tới tham dự tiệc?"

Là người chơi, câu hỏi của Hứa Vĩnh Bình còn chưa có được câu trả lời, cư nhiên đã bị hỏi lại?

Hắn chớp mắt một cái nói: "Chủ nhân mời mà thôi, sau khi tới mới cảm giác sự việc xảy ra có chút kỳ lạ, cô biết là nguyên nhân gì không?"

Tốt xấu gì cũng có đầu óc, Hứa Vĩnh Bình không coi đối phương là kẻ ngu ngốc mà nói thẳng ra thân phận người chơi, bình thường khi gặp phải NPC hỏi thăm sự tình trò chơi, hoặc là vừa khéo, hoặc là nói lên cô nắm giữ manh mối quan trọng.Điều này khác hẳn với việc trước đó không lâu Diêm Hình ở trước mặt quản gia để lộ ra hai chữ trò chơi, khi đó hắn là cố ý thăm dò thái độ đối phương.Chỉ cần có phản ứng, nói không chừng có thể tra ra manh mối.Huống chi lời nói của Dư Lệ với Hứa Vĩnh Bình lúc này, rất có vẻ mọi NPC đều say mình ta thì tỉnh, hắn vui thầm trong lòng, cảm thấy có lẽ đã gặp được cá lớn.Quả nhiên, Dư Lệ lập tức cúi đầu, vẻ mặt khổ sở nói: "Tất cả những điều này đương nhiên là có nguyên nhân", biểu tình của cô đúng lúc lộ ra sợ hãi, ánh mắt nhìn quanh bốn phía đánh giá một chút: "Chúng ta rời WC xa một chút rồi nói đi."

Hứa Vĩnh Bình hoàn toàn không nhìn ra cô đang đóng kịch, tuy hành vi của Dư Lệ có rất nhiều chỗ khiến người nghi ngờ, ví dụ như sợ hãi còn chạy tới cái toilet này?

Nhưng làm người chơi, hắn chắc chắn sẽ không sợ."

Được, chúng ta qua bên kia."

Hắn nhìn về phía ban công cuối hành lang ý bảo, dưới ánh trăng chiếu rọi, chỗ kia rất sáng, đúng là có thể cho người ta có cảm giác an toàn.Dư Lệ gật gật đầu, hai người sóng vai mà đi, ánh đèn trên hành lang vô cùng mờ ảo, xung quanh không biết vì sao bỗng trở nên yên tĩnh.Thân ảnh phía sau vốn dĩ mỏng manh nghiêng ngả, dần dần nhiều thêm tầng tầng tóc đen, mọi sợi tóc đều sinh ra từ dưới chân Dư Lệ, Hứa Vĩnh Bình cơ hồ lập tức liền nhận ra có nguy hiểm, sắc mặt trở nên lạnh lẽo, thân hình lại án binh bất động.Năng lực của hắn có hạn, không đoán ra được nguy hiểm từ đâu tới, mới đầu nghĩ có thể là do Dư Lệ gây ra hay không, dù sao cũng là NPC, trước sau biểu hiện có khác biệt, ban ngày lúc mới gặp cô không có vẻ linh động như bây giờ.Nhưng hiện tại Dư Lệ giống như cũng nhận ra được điều gì, run rẩy giống như cái sàng, đầu ngón tay chậm rãi nắm lấy ông tay áo của hắn, giống như đang tìm cảm giác an toàn.Trong lòng Hứa Vĩnh Bình lập tức đánh mất hơn phân nửa nghi ngờ, không có cách nào, rất nhiều nam giới đều có thiên tính bảo vệ kẻ yếu.Tóc dài lặng lẽ tiến tới sát hai người, ngọn tóc dọc theo chân Hứa Vĩnh Bình chậm rãi bò lên trên, lại hoàn toàn không chạm vào hắn, cách ra một chút khe hở nhỏ hẹp.Rõ ràng chưa qua bao lâu, xung quanh lại khiến người có cảm giác càng ngày càng hít thở không thông, Hứa Vĩnh Bình nện bước nhìn như không nhanh không chậm, nhưng chỉ có hắn mới biết lúc này trong lòng có bao nhiêu hoảng loạn, thành bại tại một khắc này.Hứa Vĩnh Bình rùng mình một cái, vừa định mặc kệ tất cả chạy thoát khỏi đây, mà Dư Lệ lại phản ứng nhanh hơn, không chút suy nghĩ lao vào lồng ngực hắn, thoạt nhìn cực kỳ sợ hãi.

Cho dù Hứa Vĩnh Bình ý chí sắt đá định chỉ lo lấy bản thân, cũng sẽ có một hai giây kinh ngạc, mà Dư Lệ thì không dừng lại chút nào, tóc dài màu đen từ sau lưng bò tới, trực tiếp xuyên qua ngực hai người.Hai mắt Hứa Vĩnh Bình bỗng nhiên trợn to, đám tóc khác thuận thế toàn bộ chui vào trong miệng hắn, ngăn lại thanh âm thống khổ phát ra.Cuối cùng Dư Lệ cũng không ngụy trang nữa, an tĩnh dựa vào ngực Hứa Vĩnh Bình, chậm rãi nâng lên ánh mắt xinh đẹp mang theo ý cười sung sướng nhìn hắn: "Người đàn ông chết trong nhà vệ sinh là em trai anh phải không?

Hai người các ngươi bề ngoài cũng thật giống nhau, hắn cũng là do tôi giết chết đấy."

Ý tứ khoe khoang rõ rệt.Ánh mắt Hứa Vĩnh Bình nhìn chằm chằm vào Dư Lệ, giống như muốn đem cô thiên đao vạn quả, đáng tiếc yết hầu đã bị phá hủy, ánh mắt cũng chỉ dừng lại mấy giây liền dần dần không còn thần thái.Quái vật cũng không lãng phí thời gian, giống như lúc làm với thân thể tóc đuôi ngựa, một lần nữa khống chế Hứa Vĩnh Bình.Mà cơ thể Dư Lệ giống như bong bóng xì hơi bỗng nhiên khô quắt lại, chỉ còn lại một lớp da người la liệt rơi xuống mặt đất, sau đó tóc đen bị cuốn lên, hoàn toàn bị cắn nuốt, hủy thi diệt tích.......

Giả dạng thành người từ ngoài đến, có vẻ càng thuận tiện hành sự một chút.Quái vật nhìn nhìn thân thể mới của mình vô cùng vừa lòng, cô hé miệng hắng nhẹ hai tiếng thử giọng, cũng may sau khi nuốt mỗi một người có thể dùng giọng nói của kẻ đó, nếu không thật đúng là không giả dạng được.Quái vật mang theo khuôn mặt của Hứa Vĩnh Bình, bằng vào ký ức tìm được phòng quản gia, mở cửa phòng ra, lập tức đi tới trước tủ quần áo, Hứa Vĩnh Bình bị tóc đen xuyên qua ngực, quần áo đã bị rách, cần phải thay một bộ khác.......

Mắt thấy sắp đến 12 giờ, quản gia đang đứng ở phòng khách tầng một sắp xếp phòng cho mọi người nghỉ ngơi, trước đó không lâu giải quyết xong Dư Lệ tiếp theo nhắm mắt dưỡng thần, đến bây giờ Diêm Hình mới mở hai mắt.Vô luận là người chơi hay NPC, thống nhất toàn bộ ở tầng hai, mỗi người một phòng, tùy ý chọn.Diêm Hình điều tra qua nơi này, bài trí bên trong mỗi phòng đều giống nhau như đúc, cho nên hắn tùy tiện đẩy ra cánh cửa của một gian phòng, Thẩm Bân tay mắt lanh lẹ, chui qua khe hở giữa tay hắn với cánh cửa khi mở ra vào trong phòng.Không đợi lão đại lên tiếng, Thẩm Bân liền nhanh chóng mở miệng: "Tôi tìm anh có việc."

Diêm Hình chớp mắt một cái, rầm một tiếng đóng cửa lại, ngăn cách thế giới bên ngoài, lạnh lùng nói: "Nói đi."

Dù sao Thẩm Bân cũng là một NPC duy nhất giống người bình thường, Diêm Hình mới nguyện ý cho cậu chút thời gian giải thích.Thẩm Bân khụ một tiếng, làm bộ làm tịch nói: "Vài lần quái vật xuất hiện trước kia, không phải đều là nhằm vào tôi sao?

Tôi có dự cảm, đêm nay quái vật chắc chắn sẽ còn đến tìm tôi, trong đó nhất định có liên quan, chẳng lẽ anh không muốn biết rõ ràng nguyên nhân sao?"

Diêm Hình lập tức hiểu ra đối phương đang tính toán gì, bản thân cùng quái vật giao chiến biết rõ không có khả năng có bất cứ trợ giúp gì để tìm ra nguyên nhân, dù sao quái vật xuất hiện liền động thủ, cho nên Thẩm Bân tới để cầu bảo hộ.Là một người đàn ông bên ngoài lạnh lùng bên trong còn lạnh lùng hơn, Diêm Hình chỉ nói ba chữ: "Đi ra ngoài."

Thẩm Bân: "......"

Chiếc đồng hồ bằng đá trong phòng khách tầng một đúng lúc vang lên thật mạnh mẽ, thanh âm bang bang vang vọng toàn bộ cản biệt thự, kêu 12 tiếng báo hiệu đã đến 12 giờ.Thẩm Bân ngáp một cái thật dài: "Buồn ngủ quá, tôi muốn ngủ."

Nói xong liền định đi tới cạnh mép giường, đáng tiếc còn chưa đi được hai bước, khi đi qua người Diêm Hình liền ngã vào người hắn, một giấy liền đi vào giấc ngủ.Đầu Diêm Hình đồng thời sinh ra một cái choáng váng, sau khi tỉnh lại phát hiện mình tiếp được Thẩm Bân đang ngã xuống, ánh mắt sắc bén chớp một cái, vừa rồi là chuyện gì xảy ra?
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 17


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Có thể khiến Diêm Hình choáng váng, chứng tỏ tinh thần lực rất cường đại, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, hắn liền khôi phục lại như lúc ban đầu.Cho dù có xấu xa như thế nào, lúc này Diêm Hình cũng không có khả năng trực tiếp buông tay vứt Thẩm Bân trên mặt đất, đành phải đem người bế lên trên giường.Có lẽ cũng coi như quen biết, chuyện nhỏ không tốn sức gì.Do đó phòng phát sóng trực tiếp còn ầm ĩ vài câu, hỏi có phải muốn mở ra chế độ 18+ hay không?

Kết quả khiến người hoàn toàn thất vọng, kế tiếp Diêm Hình căn bản không thèm nhìn qua Thẩm Bân một cái, bộ dáng giống như Liễu Hạ Huệ.....Từ khi quái vật giả trang thành Hứa Vĩnh Bình, lúc này mới vừa thay xong quần áo trong phòng, quản gia liền đi vào, khi ông sắp xếp phòng liền thấy thiếu hai người, Dư Lệ và Hứa Vĩnh Bình, chẳng qua biệt thự thường xuyên xảy ra một vài việc vượt quá sức tưởng tượng, người mất tích thực bình thường, quản gia không quan tâm mà thôi.Hiện tại vì sao Hứa Vĩnh Bình lại ở trong phòng?

"Sao cậu lại ở đây?"

Quản gia nghĩ liền kinh ngạc hỏi ra tiếng.Quái vật giờ phút này không dùng giọng nói của Hứa Vĩnh Bình, ngược lại biến thành giọng nữ buồn bã nói: "Sao tôi không thể ở đây?"

Quản gia lập tức khiếp sợ, trên mặt vui mừng xen lẫn phức tạp, không khống chế được giọng nói kêu lên: "Tịnh Tịnh!

Bà là Tịnh Tịnh!

Nhiều năm như vậy, cuối cùng bà cũng chịu gặp tôi sao?

Năm đó là tôi vô năng, không bảo vệ bà."

Cơ hồ muốn lão lệ tung hoành.Đáng tiếc quái vật lại không có chút tâm tư nào muốn ôn lại chuyện cũ, lạnh lùng nói: "Không cần, năm đó tôi lợi dụng ông trước, hiện tại tôi trở về báo thù, thằng nhóc kia đúng là may mắn, nhưng hiện tại cái gì cũng không cần lo, đêm nay nhất định có thể giết nó!"

"Nó" trong miệng quái vật không cần nghĩ cũng biết là Thẩm Bân, có liên quan tới việc ả chết năm đó, ngoại trừ quản gia và Thẩm Bân đã toàn bộ chôn cùng, quái vật thoạt nhìn giống như không muốn giết quản gia, nhưng Thẩm Bân nhất định phải chết.Quản gia nghe được lời ả nói mới như nghĩ ra điều gì: "Người hôm nay trong toilet, có phải bà giết hay không?

Còn có năm đó nhiều án mạng như vậy, Tịnh Tịnh bà....đừng tiếp tục nữa, được không?"

Đám người xấu xa hại chết ả, toàn bộ chết ở căn biệt thự này, quản gia biết ả chịu khổ, cho nên cũng không truy cứu có giết người hay không, nhưng nói cho cùng, Thẩm Bân lúc ấy còn nhỏ, là người vô tội."

Đúng" ả không e dè thừa nhận nói: "Không chỉ năm đó, còn có người trong căn biệt thự này hôm nay, cũng phải chôn cùng, nếu ông muốn làm người duy nhất sống sót lần thứ hai, thì câm miệng đi!"

Quái vật nói xong liền rời khỏi phòng, quản gia ở phía sau không lớn không nhỏ gọi Tịnh Tịnh....không có chút tác dụng nào.

Trước kia, quái vật bản lĩnh kém, trả thù xong, cư nhiên không có sức lực dư thừa đi đối phó cá lọt lưới Thẩm Bân, chỉ có thể nhìn cậu chậm rãi lớn lên, cuối cùng tới sinh nhật 18 tuổi của cậu, quái vật có một chút bản lĩnh, liền tuần hoàn thời gian ở biệt thự, khiến tất cả mọi người dừng lại trong một ngày này.Sau đó lại có người chơi tham gia, vận mệnh liền chú định có cái gì đó không giống nhau?

Quái vật biết đây là một cơ hội, cho nên mới bắt đầu cắn nuốt, tính toán hoàn toàn giết chết Thẩm Bân.Đêm khuya 12 giờ là thời gian tuần hoàn, các NPC sẽ đi ngủ lúc này, vốn dĩ người chơi cũng sẽ bị ảnh hưởng, nhưng tinh thần lực của Diêm Hình quá mạnh, nhẹ nhàng chống cự thành công, cho đến nay tất cả người chơi còn sống chỉ còn lại đôi tình lữ kia có khả năng nguy hiểm.Có điều tuy hai bọn họ không lợi hại cho lắm, nhưng cũng không hoàn toàn ngủ quá say, chỉ là đầu đau muốn vỡ ra mà thôi.Khi quái vật khoác lớp da Hứa Vĩnh Bình tiến vào phòng, Phương Văn Tĩnh và Trương Vĩ liền biết không xong, hai người tiên hạ thủ vi cường, liều mạng ra tay trước.Đáng tiếc thực lực quái vật xưa đâu bằng nay, hai người bọn họ không phải đối thủ, cho dù dây dưa hồi lâu, cuối cùng vẫn rơi vào kết cục tử vong.Quái vật nhìn Trương Vĩ cười trào phúng, lúc trước ả vốn dĩ muốn dựa vào mặt Dư Lệ câu dẫn đối phương đến phòng một mình để cắn nuốt, kết quả đụng phải Hứa Vĩnh Bình trước, nếu không thật trực tiếp động thủ với đôi tình lữ này, có lẽ sẽ khiến hai người bọn họ chạy thoát.Diêm Hình ở phòng bên cạnh nghe được động tĩnh, vốn định đi xem một cái, nhưng nhìn người nào đó đang ngủ vô cùng ngon lành trên giường, vẫn đứng lại tại chỗ không nhúc nhích.Ai cũng có suy nghĩ xa gần thân sơ, cho dù lạnh lùng như Diêm Hình cũng không ngoại lệ, tuy hắn không có cảm tình gì với Thẩm Bân, nhưng so với người chơi khác không phải càng xa lạ hơn sao?

Không đáng vì người khác bỏ Thẩm Bân lại một mình một người, nói không chừng sẽ gặp phải nguy hiểm.Hơn nữa giữa người chơi với nhau chính là đối thủ, sẽ đoạt tài nguyên, cho dù hắn không chủ động hại người cũng không đại biểu hắn muốn cứu người.Phòng bên cạnh liên tục vang lên tiếng động một thời gian mới hoàn toàn trở lại yên tĩnh, quái vật có chút no, người chơi và NPC khác nhau, sau khi cắn nuốt người chơi cần phải có quá trình tiêu hóa, cứ cảm giác trong cơ thể bọn họ có chút 'tạp chất' không dung hợp với thế giới này.Biểu tình trên mặt quái vật càng ngày càng hưng phấn, không nói hai lời đem tinh thần lực vươn về phòng Thẩm Bân, muốn giết chết cậu, kết quả tìm kiếm một vòng, không có ai?Ả đành phải bao trùm toàn bộ căn biệt thự, đào ba thước đất cũng phải tìm ra người.Diêm Hình ở phòng bên cạnh đứng im trước cửa sổ, khi tinh thần lực của quái vật tập kích đến, hắn cơ hồ theo bản năng lập tức phản kích lại, thiếu chút nữa lực lượng ngang nhau, cuối cùng vẫn là Diêm Hình tốt hơn.Quái vật cả kinh thu lại tinh thần lực, lần đầu tiên ả biết người đàn ông kia cư nhiên mạnh mẽ như vậy, trước đó không lâu khi ở thư phòng may là tóc mình lợi hại, nếu không ai thua ai thắng cũng không nhất định.Dù sao Diêm Hình cũng mới trải qua một trận đấu, chắc chắn sẽ có cách tấn công và phòng thủ tốt trước để đảm bảo an toàn cho bản thân, căn bản không thể gặp được quái vật liền giết chết, huống chi cho dù hắn ngày đó chiếm ưu thế đánh cho quái vật một trận, cũng chỉ khiến quái vật càng thêm cẩn thận để cắn nuốt mà thôi.Đánh không lại ả còn không chạy thoát được sao?Quái vật lúc này đúng là rất hận, Thẩm Bân đúng là rất may mắn.

Không chỉ mười mấy năm trước chỉ còn lại duy nhất mình cậu còn sống đến bây giờ, giờ phút này vẫn không giết được cậu.Khuôn mặt ả cực kỳ dữ tợn, nhưng không có cách nào, đêm nay vô luận quái vật làm gì cũng không thể tiếp tục cắn nuốt NPC gia tăng lực lượng, bởi vì vừa mới nuốt còn chưa tiêu hóa xong.Lại chờ một ngày, ngày mai sau khi tiêu hóa xong ả định nuốt hết tất cả NPC, chắc chắn có thể nghiền áp Diêm Hình!....Tinh thần lực là thứ tốt, nói như này, ở thế giới hiện thực Diêm Hình có thể sử dụng tinh thần lực bao trùm một khu vực rộng lớn, so với mắt thường còn nhìn thấy rõ hơn, nhưng đáng tiếc từ khi đi vào căn biệt thự này liền không tác dụng.Giả thiết trò chơi là như vậy, trong game tinh thần lực của người chơi ngoại trừ công kích ra thì không thể tùy ý phóng thích thăm dò, nếu không Diêm Hình căn bản không cần tự mình đi khắp nơi trong biệt thự điều tra, chỉ cần ngồi ở phòng khách liền có thể rõ ràng hết thảy xung quanh trong một giây.Này không phải BUG sao?

Bóng đêm càng ngày càng mát lạnh, Diêm Hình ngồi trên đệm gần cửa sổ dựa vào tường nhắm lại hai mắt, có lẽ hắn đang ngủ, có lẽ là không, dù sao người chơi có được tinh thần lực cường đại, thể chất không phải người thường có thể so sánh được, hai ba ngày không ngủ hoàn toàn không có vấn đề.Mà Thẩm Bân trên giường không biết mơ thấy gì, bỗng nhiên ha ha một tiếng, chép chép miệng nhỏ giọng gọi hai chữ: Diêm Hình.
 
Edit-Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn - Hoa Hữu Tín
Chương 18


Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunBí: Truyện chỉ được up duy nhất trên Wattpad và Facebook, những nơi khác là ăn cắp nha bà con~Cách đó không xa nhĩ lực vô cùng tốt Diêm Hình: "......"

Bình thường, một trò chơi có thời gian đại khái là năm ngày, mọi người chơi đều cho rằng trò chơi có khó hay không thì phải xem NPC, nếu NPC ngốc nghếch, vậy chắc chắn đơn giản, phúc lợi ít, nhưng trò chơi trước mắt này lại điên đảo tưởng tượng, trong vòng một ngày cơ hồ chết hết, chỉ còn lại một mình Diêm Hình.Đây là cái khái niệm gì?

Địa ngục có lẽ cũng chỉ như vậy thôi nhỉ!Hứa Vĩnh Bình chết đi mới càng phát điên, bị đá ra ngoài còn chưa tính, cư nhiên bỏ mình ngay ngày đầu tiên?

Hắn suy nghĩ nửa ngày cũng không cam lòng, tìm kiếm Diêm Hình khắp internet, chỉ cần biết tên, muốn tìm ra rất đơn giản, dù sao đại đa số người chơi đều lấy họ tên thật đặt cho phòng phát sóng trực tiếp.Huống chi Diêm Hình là người đàn ông cũng không biết phát sóng trực tiếp là vật gì, căn bản không chỉnh sửa tên phòng phát sóng trực tiếp, hệ thống sẽ trực tiếp lấy tên mà hắn đăng ký trò chơi.Cho nên đêm hôm khuya khoắt trong phòng phát sóng trực tiếp:Hứa Vĩnh Bình: Em gái nhà nó!

NPC Dư Lệ kia là chuyện gì?

Cũng dám hại ông đây!

Trò chơi ngu ngốc, có BUG à?

Còn Thẩm Băng nữa, con ngu này, đều CMN có bệnh, muốn chết cùng chết, chúc đoàn diệt!Lời này vừa nói ra nhưng khó lường, dù sao Hứa Vĩnh Bình trực tiếp sử dụng tài khoản của mình mắng chửi, tuy phòng phát sóng của Diêm Hình mới xuất hiện, không có bao nhiêu fan, nhưng không đại biểu có thể để người bắt nạt đến tận cửa nhà.Làm giàu nhờ bán ky: Đầu năm nay sao khắp nơi đều có gà rừng tự tiện cho mình thêm diễn vậy?

Nhân lúc anh trai nhà chúng tôi đêm khuya đi ngủ tới cửa mắng chửi phải không, có bản lĩnh hẹn đánh nhau, đánh mày thành gà đòn!Nhân vật rác rưởi của năm: Ăn hại thì nói ăn hại, còn có mặt mũi kêu to, tự tin ở đâu ra thế?

Ông nội mày cho mày à?Sờ sờ lẫn nhau: Ta không chấp nhận, ông nội hắn không cõng cái nồi này, nếu ông nội ở đây, chắc chắn sẽ đánh chết thằng ngu này.......

Trong lúc nhất thời phòng phát sóng trực tiếp rất náo nhiệt, ngươi một lời ta một ngữ mắng Hứa Vĩnh Bình, nhưng hắn tốt xấu cũng thông quan nhiều trò chơi như vậy, lập tức gọi các fan của mình tới giữ thể diện, mắng chửi lại.Màn ảnh cuối cùng trong phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình là khuôn mặt hắn ngồi ở cạnh cửa sổ, dưới ánh trăng nghiêng bóng, quả thực đẹp trai đến mức bi thảm, rất nhiều fan của Hứa Vĩnh Bình đều là vì hắn chơi game không tồi mới thần tượng hắn, hiện tại nếu bị pass rớt, cơ hồ lập tức di tình biệt luyến.Khuôn mặt đẹp trai của Diêm Hình không thơm sao?

Trong vòng một ngày người chơi chết hết mình hắn còn sống không trâu bò sao?

Việc gì phải đi theo Hứa Vĩnh Bình mắng chửi người?Hơn nữa thắng bại là chuyện thường của nhà binh, mỗi người tiến vào trò chơi sẽ có tu dưỡng nhất định và không phải chịu trách nhiệm khi bị đá ra ngoài, thừa nhận kỹ không bằng người thì làm sao?

Loại người giống như hắn, quay lại mắng chửi người thật là ghê tởm.Cho nên cuối cùng Hứa Vĩnh Bình cũng không chiếm được chỗ tốt, thậm chí thoát fan hơn nửa, đều cống hiến cho phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình....Ở trong game thiếu chút nữa bị Thẩm Bân chọc cho suýt khóc, ngoài game còn bị các fan chọc đến nhồi máu cơ tim.......Vầng trăng treo ở chân trời bên ngoài biệt thự dần dần bị ánh nắng thay thế, Thẩm Bân ngáp một cái rời giường, ánh mắt mơ hồ, hiển nhiên còn chưa tỉnh hẳn.Sau đó nhìn thấy người đàn ông cách đó không xa ngây ngô cười một cái, sáng tinh mơ thật CMN đẹp mắt, tâm tình tốt đến bay lên.Thẩm Bân tự nhiên đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, thời gian tuần hoàn cũng có chỗ tốt, ít nhất đồ dùng tẩy rửa mỗi ngày đều đổi mới không bị bụi bẩn.Diêm Hình chỉ đơn giản nói một câu Phương Văn Tĩnh và Trương Vĩ đã chết, thì không nói thêm gì nữa, Thẩm Bân sửng sốt, gật gật đầu, trong lòng lập tức hiểu ra hôm nay sợ là còn nguy hiểm hơn cả ngày hôm qua.Hai người dù sao cũng phải tiếp tục đi điều tra biệt thự, Thẩm Bân mở cửa liền nhìn thấy mèo đen ngồi xổm trước cửa trông mong nhìn mình, tối hôm qua nó lo lắng hãi hùng cả đêm, thế giới game hung tàn như vậy, 9 cái mạng phải dùng tiết kiệm một chút, nếu không thì không đủ.Thẩm Bân duỗi tay bế mèo đen lên, sau đó dương như không có việc gì đi theo bên người Diêm Hình, lão đại đi đâu cậu đi đó, tuyệt không hành động một mình.Tuy nói tìm được ba bộ nữ trang tiến vào trạng thái vô định rất quan trọng, nhưng cậu lo lắng căn bản không kịp vô định liền chết thẳng cẳng.Diêm Hình không quản cậu, chỉ cần tiểu tùy tùng không ngại là được.Phòng khách tầng 1, quản gia và các NPC tụ tập, tuyên bố một ngày party bắt đầu, nhưng cậu biết, hôm nay không phải ngày hôm qua, thời gian không còn tuần hoàn nữa....Mèo đen vươn móng vuốt chụp chụp Thẩm Bân vài cái, ý bảo mau đi tìm nữ trang mới quan trọng, tạm thời an toàn không phải biện pháp.Cũng không biết Thẩm Bân có hiểu hay không, lại qua một lúc lâu mới mở miệng nói với người đàn ông trước mặt: "Tôi mặc áo ngủ cứ cảm thấy không tiện, anh tìm trong biệt thự lâu như vậy, có nhìn thấy ở đâu có quần áo không?"

Diêm Hình lãnh đạm trả lời: "Phòng quản gia."

Hắn nhân lúc người không chú ý đã sớm tìm kiếm qua, căn cứ trên tường treo đầy ảnh chụp hắn nhận ra đó là phòng quản gia.Mà tủ quần áo của các phòng khác đều trống không.Thẩm Bân: "Không phải, tôi nói chính là quần áo nữ."

"Ừ" Ngữ khí của Diêm Hình không thay đổi: "Phòng quản gia."

Hắn lại lần nữa ngắn gọn nói một lần.Thẩm Bân nghi hoặc chớp mắt một cái: "Anh nói phòng quản gia có nữ trang?

Không thể nào, kinh khủng như vậy sao?"

Tuy mặt quản gia không xấu, nhưng ông ta một ông già hơn 50 mặc nữ trang vẫn rất đáng sợ có được không.Diêm Hình căn bản không trả lời câu hỏi này, nữ trang trong phòng quản gia được cất giữ cẩn thận, kích cỡ thì nhỏ, không giống như ông ta có thể mặc vào, mới đầu Diêm Hình không rõ vì sao có cái này, hiện tại đã biết, đại khái là của quái vật lúc còn sống nhỉ?Thẩm Bân có sở thích mặc nữ trang khi đang mơ màng, suy nghĩ duy nhất trong đầu đó là bộ dáng quản gia mặc nữ trang, bị sét đánh một cái, hơn nữa người khác đã mặc qua rồi, cậu tốt xấu còn có thói ở sạch nghiêm trọng, kiên quyết không đi trộm!Nhưng mà, bình thường người có sở thích mặc đồ khác giới không chỉ có một bộ quần áo nhỉ?

Có lẽ người ta còn cất giữ đồ mới nhỉ?

Thẩm Bân trở nên do dự, hướng Diêm Hình nói: "Vậy, anh có thể...."

"Không được."

Diêm Hình lạnh lùng cự tuyệt, không cần nghĩ cũng biết đối phương muốn hỏi điều gì, hướng về phía hắn giọng điệu do dự liền biết không có chuyện gì tốt.Thẩm Bân: "...."

Trong lòng khó chịu đem Diêm Hình yy một lần, nỗ lực điều chỉnh tốt ngữ khí: "Kỳ thực người ta chỉ muốn đổi một bộ quần áo cho anh nhìn dáng vẻ ~ xinh đẹp của người ta khi mặc váy thôi mà, đều là vì anh mà ~"Diêm Hình: "......"

Mèo đen: "......"

Nó thiếu chút nữa nằm không vững ngã từ trong ngực Thẩm Bân xuống đất, có thể đừng lẳng lơ như vậy được không!

Quá dọa người, à không quá dọa mèo nhỉ?Diêm Hình xoay người rời đi, giống như không nghe thấy lời cậu nói.Thẩm Bân thấy một màn như vậy tức giận đuổi theo: "Này!

Ngay lúc này, anh giúp tôi một lần, tôi sẽ báo đáp anh!"

Lập tức bại lộ bản tính.Diêm Hình vẫn không thèm để ý, Thẩm Bân có chút sốt ruột, muốn vươn tay bắt lấy ống tay áo của hắn, hắn lạnh lùng nhìn cậu, tựa hồ muốn nói nếu cô dám chạm vào tôi, đừng trách tôi không khách khí.Thẩm Bân đành phải ảo não thu hồi tay: "Thật sự chỉ giúp tôi một lần không được sao?"

Diêm Hình nhìn cậu: "Vì sao?"

Nếu sợ nguy hiểm, vì sao còn muốn thay quần áo?Thẩm Bân suy nghĩ thật nhanh: "....Bởi vì không thay quần áo tôi sẽ không thoải mái, tôi đối với việc thay quần áo có chấp niệm rất sâu!

Không biết vì sao."

Đừng hỏi, hỏi liền đẩy nồi cho giả thiết trò chơi đặt ra là xong.
 
Back
Top Bottom