- Chủ đề Tác giả
- #66
[Edit][Jap] Lỡ Cười Ra Tiếng Trong Đám Tang Chồng Mình
Chương 63: NT (2)
Chương 63: NT (2)
Tác giả: Hà Cô LỗEditor: Just A Potatoe*Note: Chương này đổi xưng hô cho Triệu Thiên Đoan và Ngu Uyên, xét theo tuổi thì Ngu Uyên lớn hơn như xét theo thể xác thì Triệu Thiên Đoan lớn hơn nên thôi mình để xưng hô ngang hàng cậu - tôi nhé.________________Chương 63: Ngày thường (2) - "Vậy chi bằng chúng ta yêu nhau đi?"________________"Sai ở đâu cơ?"
Lâm Khải Triết cầm remote, ấn nút tiếp tục phát sóng: "Xem TV tiếp đi."
Trong chương trình, một đôi vợ chồng trẻ tuổi chia ra ngồi hai bên, cô gái rưng rưng nước mắt, người dẫn chương trình thì đang răn dạy anh chồng ủ rũ cúi đầu."
Khúc này sao rồi?"
Thái Khải lấy một gói đồ ăn vặt từ dưới bàn trà lên, ban nãy Lâm Khải Triết giúp anh cất vào đấy: "Cô gái này vẫn muốn ly hôn, MC đang răn dạy chồng cô ấy."
Lâm Khải Triết vừa nhìn là biết cô gái này đã mềm lòng."
Có vẻ hai người này không ly hôn đâu."
Thái Khải hỏi: "Sao vậy?"
Lâm Khải Triết nói: "Này là kịch bản chung của chương trình rồi, MC sẽ khuyên hai người bắt tay hòa giải, sau đó nhà tài trợ tặng vợ chồng son một phần quà, hai người nắm tay, kết thúc chương trình.
Hồi nhỏ em hay xem tiết mục này với mẹ mà."
Thái Khải tự dưng thấy đồ ăn vặt bớt ngon: "Ơ thế anh bị lừa à?
Không phải bọn họ lên đây để ly hôn hả?"
Lâm Khải Triết nói: "Nếu mà muốn ly hôn thật thì đã tới thẳng cục dân chính rồi, tham gia chương trình làm chi."
"Ăn cỏ gần hang thật luôn hả?"
Thái Khải nhìn cô gái trong chương trình với vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, "Đến chó còn không thèm ăn cỏ gần hang đó."
Lâm Khải Triết: "..."
Thái Khải cũng không biết là đang nói mình hay nói cặp vợ chồng trong TV.
Anh càng nghĩ càng thấy tức nên đổi kênh khác, kênh này đang chiếu phim máu chóa chủ tịch ngang ngược, chủ tịch này còn chẳng đẹp trai bằng Ngu Uyên, xong nhớ tới cái tên khốn Ngu Uyên này nên lại đổi một kênh khác, kênh này thì đang chiếu phim thôn quê, nữ chính được người ta gọi bằng vợ cả, chị dâu các thứ, làm Thái Khải lại nhớ tới vụ Ngu Uyên giả làm em trai lừa mình."
Sao bây giờ TV toàn chiếu mấy cái tào lao gì không vậy!"
Thái Khải tắt luôn TV để remote xuống, anh quay đầu phàn nàn với Lâm Khải Triết ngồi bên cạnh.Kết quả vừa mới quay đầu lại thấy Lâm Khải Triết nhếch miệng cười với điện thoại.Lúc này anh mới nhìn rõ hóa ra trên mặt Lâm Khải Triết có một cái má lúm đồng tiền rất nhạt, anh làm cộng sự với Lâm Khải Triết lâu vậy rồi mà đây là lần đầu tiên phát hiện ra cái lúm đồng tiền này, lại còn ngay lúc Lâm Khải Triết đang xem điện thoại.Có vấn đề rồi.Thái Khải hơi nhíu mày nhìn chằm chằm vào Lâm Khải Triết.Lâm Khải Triết đang tám về video mèo con ban nãy với Triệu Thiên Đoan, mãi một lúc sau mới nhận ra Thái Khải lại đang nhìn chằm chằm mình.Anh ấy ngẩng đầu lên.Thái Khải nhìn anh ấy bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu rồi nhận xét: "Cậu cười gì vậy."
Tự nhiên Lâm Khải Triết cảm thấy hơi chột dạ, giống kiểu nhiều năm về trước bị giáo viên chủ nhiệm bắt quả tang khi đang lén lút nắm tay dưới hộc bàn với Triệu Thiên Đoan.Anh ấy ho một tiếng."
Nãy em mới xem được cái video mèo con buồn cười quá ấy mà."
Vừa nhắc tới mèo là Thái Khải liền có hứng thú."
Đâu vậy?
Anh cũng muốn xem mèo."
Lâm Khải Triết: "..."
Đáng lẽ anh ấy không nên nhắc tới thứ mà Thái Khải cảm thấy thú vị."
Để em gửi qua cho anh nhé?"
Thái Khải nói: "Điện thoại của anh không có sim."
Lâm Khải Triết nói: "Anh bắt wifi là được mà."
Thái Khải nói: "Nhưng mà hết pin rồi."
Lâm Khải Triết nói: "Vậy anh đi sạc pin trước đi?"
Thái Khải căn bản chẳng nghe hiểu hàm ý của Lâm Khải Triết, anh ấy bảo anh mang điện thoại đi sạc thì anh mang đi sạc thật, sau đó ngồi trở lại bên cạnh Lâm Khải Triết: "Anh xem mèo với."
Lâm Khải Triết: "..."
Anh ấy đành mở cái video kia lên cho Thái Khải xem."
Điện thoại của cậu có kính chống trộm, anh nhìn không rõ."
Thái Khải đỡ điện thoại Lâm Khải Triết, lỡ tay bấm vào nút trở về, sau đó liền thấy ba chữ Triệu Thiên Đoan to đùng."
Hóa ra là cậu đang nói chuyện với bạn trai cũ à."
Thái Khải hỏi, "Bạn trai cũ gửi video mèo cho cậu làm gì."
Lâm Khải Triết ậm ừ: "Thì...
Nói xàm xí chút thôi."
Thái Khải hỏi: "Cậu ta muốn yêu lại với cậu à?"
"Thì...
Là...
Trò chuyện tí thôi ấy mà."
Thái Khải nói: "Thế thì chắc chắn là có âm mưu gì rồi, trong truyện toàn viết vậy, gửi mấy cái đáng yêu cho cậu, sau đó nhân lúc cậu sơ hở thì tấn công vào tim cậu."
Nói xong Thái Khải lại nghĩ tới một chuyện: "Nhắc mới nhớ, Triệu Thiên Đoan có tính là cỏ gần hang không?"
Cỏ gần hang, chó cũng chẳng thèm ăn.Lâm Khải Triết nghĩ tới câu nói chấn động của Thái Khải liền lập tức đánh trống lảng sang chuyện khác."
Thôi đi tắm đã, tắm xong em nói với anh chuyện này."
"Anh còn một câu hỏi cuối."
Thái Khải kéo cánh tay Lâm Khải Triết lại làm anh ấy ngồi xuống, "Cậu có định yêu lại với Triệu Thiên Đoan không?"
Thái Khải hỏi câu nào thẳng đuột câu đấy làm Lâm Khải Triết thực sự đỡ không nổi.Lâm Khải Triết không phản bác được.Chưa tính đến việc anh ấy và Triệu Thiên Đoan mới thêm bạn bắt đầu tán chuyện, ví dụ mà có yêu nhau lại lần nữa thì hai bên cũng cần phải suy nghĩ kỹ càng mới được, anh ấy đã 28 tuổi rồi, chẳng còn bao nhiêu tình cảm và tuổi xuân để mà phung phí nữa, thứ anh ấy muốn là cả một đời một kiếp.Những lời này có nói cho Thái Khải thì phỏng chừng anh cũng chẳng nghe hiểu được, cho nên Lâm Khải Triết chỉ đành lấy chuyện công việc làm cớ."
Với em bây giờ thì công việc là trên hết, mấy chuyện này để sau."
Thái Khải gật đầu: "Ờ, anh hiểu rồi."
Lâm Khải Triết cũng không biết Thái Khải hiểu cái gì, nhìn nét mặt anh giống đã hiểu, còn có hiểu thật không hay tự cho là mình hiểu thì Lâm Khải Triết cũng chẳng biết được.Anh chưa bao giờ hiểu được mạch não thần kỳ của Thái Khải, thế nên lại càng thêm kính nể kỹ năng trò chuyện của Ngu Uyên hơn."
Anh đi tắm đi, em nấu ít thịt cho cục than."
"Ừ, cảm ơn nhé."
Lâm Khải Triết vào phòng bếp nấu thịt rồi xé thành miếng cho cục than cáo cát, lại lấy một ít tiền mặt ra.Chờ Thái Khải tắm xong, Lâm Khải Triết đưa tiền mặt cho Thái Khải bảo anh dùng để đón xe và ăn uống."
Nếu mai anh dậy sớm được thì em làm bữa sáng cho, cơm trưa thì dưới nhà có quán ăn cũng ngon lắm đó, anh xuống đó ăn đi, trong nhà không có thịt nên anh ra siêu thị mua ít thịt cho cục than nhé."
Lâm Khải Triết lại đưa cho Thái Khải một tấm thẻ ra vào cổng, "Cái này là thẻ cổng, dùng để ra vào khu nhà."
Lâm Khải Triết sợ Thái Khải không nhớ kỹ nên lấy một tờ giấy ra, viết hết những thứ cần mua lên đó cho anh.Thái Khải đọc thật kỹ nội dung trên giấy một lần rồi nói một câu làm Lâm Khải Triết chẳng hiểu gì."
Anh thấy cậu tốt phết."
Lâm Khải Triết nói: "Anh tới chỗ em thì tất nhiên em phải quan tâm anh rồi."
"Không, không phải ý này."
Thái Khải nghĩ một lúc rồi nói: "Thôi bỏ đi, mai anh nói với cậu sau vậy."
Qua hôm sau, Lâm Khải Triết sợ Thái Khải ở nhà một mình không quen nên giữa trưa cố ý gọi điện hỏi thăm."
Anh ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi, anh đang uống trà sữa cậu mua đây."
Từ giọng nói có thể nghe ra được hiện giờ Thái Khải thỏa mãn cỡ nào, "Sao cậu biết anh thích uống trà sữa gạo huyết rồng vậy?
Mua hẳn hai ly cho anh luôn."
Lâm Khải Triết: "Ơ khoan, em đâu có—""Đội trưởng, có việc cần báo cáo."
Ngay lúc Lâm Khải Triết định hỏi trà sữa từ đâu ra, có cấp dưới đi vào, Lâm Khải Triết nói với Thái Khải: "Anh đợi tí, lát nữa em gọi lại cho anh."
Lâm Khải Triết cúp điện thoại nghe cấp dưới báo cáo xong, đang định gọi lại cho Thái Khải thì điện thoại reo lên.Anh ấy cầm lên xem, là điện thoại của Ngu Uyên."
Thái Khải sao rồi?"
Lâm Khải Triết nói: "Tôi đang đi làm, sáng nay lúc tôi ra cửa thì anh ấy vẫn rất tốt, muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, hôm qua anh ấy còn nói với tôi là thần nguyên sinh không cần ăn uống, kết quả sáng nay ăn một lúc 35 cái sủi cảo."
Ngu Uyên cười lên trong điện thoại: "Anh ấy ỷ mình không sợ béo đấy."
Lâm Khải Triết đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Hình như cậu mới đặt đồ cho Thái Khải hả?"
Ngu Uyên nói: "Ừ, tôi đoán anh phải đi làm nên đặt cơm trưa với trà sữa cho anh ấy, anh ấy thích uống vị đó."
Lâm Khải Triết thở phào nhẹ nhõm: "Tôi còn đang thắc mắc trà sữa đâu ra."
Ngu Uyên nói: "Ngại quá, sáng nay bên tôi cũng bận quá, chưa kịp nói với anh một tiếng, xong rồi cũng quên mất."
Lâm Khải Triết nói: "Không sao, buổi tối cậu đừng đặt đồ ăn cho Thái Khải, tôi với anh ấy hẹn tối ra ngoài ăn cơm rồi."
Trong lòng Ngu Uyên hơi giật: "Đi đâu vậy?"
Lâm Khải Triết nói: "Anh ấy nói muốn ăn hamburger, tôi biết có một tiệm hamburger làm tay khá ngon nên hẹn tối đến đó, điện thoại với thẻ ngân hàng đều để chỗ cậu rồi nên chiều nay tôi dẫn anh ấy đi làm lại."
"Làm phiền anh."
Ngu Uyên nói, "Có thể nói địa chỉ cho tôi không?"
Lâm Khải Triết nói: "Đợi thêm mấy ngày đi, tôi thấy mấy ngày nay anh ấy vẫn còn đang nóng, tối qua còn nói với tôi, cỏ gần hang đến chó cũng không thèm ăn, cậu chờ thêm vài ngày rồi tính sau."
Ngu Uyên nói: "Tôi biết, tôi chỉ nhìn xem thôi, không làm phiền anh ấy đâu."
Một tháng rồi không gặp, Ngu Uyên nhớ vợ tới cồn cào cả tim phổi, y biết bây giờ không gặp mặt Thái Khải được, nhưng có thể nhìn một chút thôi cũng tốt.Lâm Khải Triết liền gửi địa chỉ cho y: "Chắc tầm 5 rưỡi hay 6 giờ là bọn tôi đến đó, chừng nào tới tôi gọi cho cậu."
"Cảm ơn anh."
Ngu Uyên cúp điện thoại bắt đầu làm việc, không lâu sau, y nhận được điện thoại của Triệu Thiên Đoan."
Anh em, cậu có đang bận không?"
Ngu Uyên nhìn tài liệu trong tay, mở loa điện thoại lên."
Đang bận, có chuyện gì mau nói."
"Tôi định nhờ cậu mách nước chút, làm một người kiếp trước đàn ông 30 tuổi, kiếp này nam sinh 18 tuổi, làm thế nào mà cậu vừa giữ được sự chín chắn trưởng thành của đàn ông mà vẫn có sự nhiệt tình của nam sinh vậy?"
Ngu Uyên nhíu mày: "Ý cậu là gì?"
"Haizzz, tôi muốn theo đuổi vợ tôi, nhưng mà không biết giờ cậu ấy thích tôi năm 18 hay là tôi đã trưởng thành, tôi thì muốn cả hai nhưng sợ không chắc ăn lắm, xong tôi nghĩ ra, hê, không phải cậu thì còn ai?"
Ngu Uyên: "......"
Triệu Thiên Đoan nói: "Như vầy đi, tối nay tôi còn phải tám với vợ tôi, buổi tối cậu có rảnh thì tôi mời cậu một bữa, cậu giúp tôi một chút, hạnh phúc tương lai của anh em tôi đây đều dựa vào cậu hết đó."
Ngu Uyên nói: "Tối nay tôi không có rảnh."
Triệu Thiên Đoan hỏi: "Tối nay cậu tăng ca hả?"
Ngu Uyên nói: "Không phải, tối nay Lâm Khải Triết mời Thái Khải đi ăn, anh ấy nói địa chỉ cho tôi rồi, tôi đi xem Thái Khải, lâu rồi không gặp nên muốn nhìn anh ấy một chút."
"Cậu đi gặp vợ mà không rủ tôi??"
Ngu Uyên khó chịu: "Tôi đi gặp vợ tôi liên quan gì đến cậu?"
Triệu Thiên Đoan nói: "Không phải vợ cậu ăn cơm với vợ tôi à?
Mau gửi địa chỉ qua đây, buổi tối chúng ta đi chung đi."
Triệu Thiên Đoan khăng khăng muốn đi, Ngu Uyên cũng bó tay, đành phải gửi địa chỉ cho hắn, hai người hẹn chỗ gặp mặt.Gặp nhau xong, Triệu Thiên Đoan tự tay hóa trang cho Ngu Uyên, bắt y lén lút thập thò ngồi cạnh cửa sổ quan sát động tĩnh, thấy Thái Khải và Lâm Khải Triết đi vào thì dẫn theo Ngu Uyên thập thò lén lút dời qua hàng ghế dài bên cạnh hai người.Đã giao kèo trước là ai ngắm vợ người ấy, kết quả vì muốn giành chỗ ngắm vợ cho gần một tí mà hai người còn đấm nhau vài cái.Mà ở bên kia, bầu không khí giữa Thái Khải và Lâm Khải Triết lại hài hòa hơn nhiều.Gọi đồ ăn xong, Thái Khải nói với Lâm Khải Triết trong lúc đang chờ lên món."
Cậu còn nhớ chuyện hôm qua anh hỏi cậu có muốn hợp lại với Triệu Thiên Đoan không."
Triệu Thiên Đoan sát bên vểnh tai lên.Lâm Khải Triết nói: "Nhớ chứ, không phải em nói với anh rồi sao, với em bây giờ công việc là trên hết."
"Anh biết, cậu cũng khó mà ăn cỏ gần hang, mà anh nghĩ ấy, con người cậu tốt lắm, dù trên thế giới có tận 3,5 tỷ đàn ông, nhưng để tìm được người tốt như cậu thì cũng chẳng có mấy ai.
Về phần anh thì anh thấy bản thân cũng đẹp, dễ chung sống, cậu thấy sao?"
Lâm Khải Triết chẳng hiểu gì cả: "Thì, đúng là rất dễ chung sống?"
Thái Khải hỏi: "Vậy chi bằng chúng ta yêu nhau đi?
Dù sao cũng chẳng có vấn đề gì cả, còn có thể cùng nhau ăn cơm xem phim gì đó."