Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  |Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức

|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
49. Văn Văn


"Ai cho cô đi ra, cút vào cho tôi."

Một người đàn ông mang các cô đến xe tải đi tới, tát vào cái đầu vừa lộ ra, trong miệng không ngừng chửi bậy."

Vương ca, đừng đánh, đừng đánh, tôi biết cô ấy, cho tôi nói với cô ấy hai câu thôi."

Cái người tên Vương ca quay đầu lại, nhìn đến là người trong đội ngũ tới ngày hôm qua, nghe người khác nói bọn họ có không ít vật tư, toàn bộ ở trong tay người đàn ông này.

Anh ta nghĩ nghĩ rồi nói với người phụ nữ đó: "Nhanh lên, trong chốc lát xe chạy thì không đợi đâu."

"Lập tức, lập tức xong, cảm ơn Vương ca."

Người phụ nữ đáp lời, ra sức bò ra khỏi xe tải chạy thẳng tới chỗ Thích Thất, mắt thấy móng tay dơ hầy sắp bắt được Thích Thất lại bị Hàn Triều lấy đao đang cầm trong tay ra ngăn trở.

Người phụ nữ hậm hực dừng chân lại, dường như cho đến bây giờ mới nhìn thấy Hàn Triều, vuốt vuốt tóc mình, ôn nhu nói: "Hàn tổng, anh cũng ở đây nha, đã lâu không thấy.

Thích tỷ, thì ra chị ở cùng với Hàn tổng, trách không được trước mạt thế ngay cả công việc cũng không làm, nguyên lai là ở cùng với Hàn tổng."

Thích Thất toát mồ hôi -_-||, nguyên bản nàng còn không nhận ra người vừa tới, nhưng một câu này liền đào hố, bản lĩnh này ngoài trợ lý của nguyên chủ Văn Văn cũng không tìm ra người khác, ý cô ta là nếu trước mạt thế không phải đi theo Hàn tổng mà vô duyên vô cớ không đi làm, vậy trong lòng Hàn tổng khẳng định sẽ có vướng mắc, không đi với anh vậy đi với ai."

Ha hả......

Thì ra là cô, Văn Văn.

Cô như thế nào ở chỗ này?"

Vốn cho rằng trước mạt thế một cuộc điện thoại là lần cuối bọn họ giao thoa, không nghĩ tới còn ngày gặp lại."

Tôi vốn là cùng chị Hồng và đồng nghiệp trong công ty cùng nhau chạy trốn, ở ngoại ô thành phố C liền gặp Cường ca, chị Hồng xem chị phát Weibo trong nhà chuẩn bị thật nhiều vật tư đã cùng chồng mình đi căn cứ thành phố C định cư.

Chúng tôi mấy người theo Cường ca đi chỗ khác, sau thây ma lại thăng cấp, các đồng nghiệp đều lần lượt bị thây ma cắn, hiện tại chỉ còn có mình tôi."

Văn Văn vừa nói vừa khóc: "Còn cũng may nơi này tôi gặp lại được chị, Thích tỷ, về sau tôi không còn phải một mình nữa."

Nghe Văn Văn nói xong, Thích Thất xấu hổ, muốn cô ở cùng với Văn Văn, cô thật sự không muốn nha, đúng lúc cô chỉ biết cười chưa biết nói gì, Bạch Thi Thi và Lam Tiểu Điệp từ bên cạnh đi tới.Bạch Thi Thi nhìn thấy trước mặt ba người, tâm tư vừa động, trên mặt tỏ ra vẻ hữu hảo dễ thân: "Thích Thất, đây là bạn cô à?

Như thế nào lại không mời bạn cô lên xe buýt ngồi?

Cái xe này thật rộng rãi, chúng ta dù sao cũng đều đi thành phố J, vậy cùng nhau ngồi xe buýt đi."

Ách?

Nữ chủ đang nói cái gì?

Để Văn Văn ngồi xe buýt?

Cô có thể không cần hay không?

Cô đã tận lực giảm bớt tồn tại trước mặt cô ấy, nữ chủ như thế nào vẫn chú ý tới mình!

Ô ô...Sinh vật đơn tế bào Thích Thất như thế nào sẽ nghĩ đến được, tuy cô không nhảy nhót trước mặt nói chuyện, nhưng nữ chủ đã sớm chú ý tới cô, cũng cho cô không ít ngáng chân, tỷ như hiện tại."

Tốt nha, tốt nha, xe của mọi người ở nơi nào?

Chúng ta hiện tại lên đi, trong chốc lát đội ngũ sẽ đi."

Văn Văn bắt lấy tay Bạch Thi Thi liền đi về phía trước, cô ta cũng đã nhìn ra Thích Thất không muốn quản mình, còn đang cân nhắc nên ăn vạ như thế nào, may mắn xuất hiện người này.

Người này ăn mặc khá hơn so với Thích Thất nhiều, ở trong đội ngũ khẳng định địa vị không bình thường, xem tướng mạo, tính tình cũng mềm mại, cùng với đi theo tính tình không tốt Thích Thất, còn không bằng ăn vạ người này.Mắt thấy Bạch Thi Thi ba người cứ như vậy biến mất trước mặt mình, Thích Thất thảm hề hề nhìn hướng Hàn Triều, làm sao bây giờ?"

Không sao, ai mang đi người đó phụ trách, không cần để ý tới họ."

Xoa xoa đầu nhỏ đang rũ xuống, Hàn Triều trấn an, chỉ là người không liên quan mà thôi.Đằng kia, Văn Văn lôi kéo Bạch Thi Thi đến bên xe buýt duy nhất trong đội ngũ mới buông ra, Bạch Thi Thi trộm liếc một cái chỗ tay áo bị Văn Văn cầm, áo lông màu sáng đã bị dấu một bàn tay ấn rõ ràng.Sắc mặt cô trở nên có chút không quá đẹp, cô cũng chỉ có một cái áo lông này, là lúc trước Thích Thất hất nước vào người cô nên Hàn Triều đã bồi thường, cô biết trông cậy vào Hàn Tiến cho mình vật tư giữ ấm căn bản là không có khả năng.

Lúc trước muốn đồ trang điểm không thành, cô ra chủ ý làm Hàn Tiến tới thành phố M thu vật tư, kết quả chẳng những không thành công, còn khiến cho những người khác trong đội ngũ bất mãn.Hàn Tiến lúc ấy không muốn để ý tới cô nữa, nếu không phải cô cảm giác được trong lòng Hàn Tiến có biến hóa mà lôi kéo Lam Tiểu Điệp đi xin lỗi, cô cũng không biết không có Hàn Tiến chống lưng, cô có thể ở lại được trong đội ngũ này hay không.Mang theo Văn Văn tới gần xe buýt, Bạch Thi Thi cười ngọt ngào với Hàn Tiến đang đứng đó: "Hàn đại ca, đây là bạn Thích Thất, muốn đi cùng chúng ta, Thích Thất để em mang cô ấy lại đây."

Hàn Tiến nghe được Bạch Thi Thi nói, môi nhấp khẩn, nhíu mày liếc Văn Văn một cái, không kiên nhẫn nói: "Mang cô ấy đi lên đi."

Chờ Hàn Triều mang Thích Thất đi đến bên xe buýt, Hàn Tiến còn đang thương lượng công việc với Triệu Tín.

Triệu Tín thấy bọn họ lại đây thì hướng hai người làm mặt quỷ, Triệu Tín làm quái Thích Thất còn chưa lên tiếng đã nghe giọng Hàn Tiến bay đến lỗ tai."

Các người cũng chú ý một chút, không cần cái gì chó mèo đều nhặt lên xe."

Thanh âm tràn đầy bất mãn với Hàn Triều hai người.Cái gì?!

Tôi không muốn nhặt nha!!
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
50. Cường ca


"Đại ca, đây không phải là chúng tôi nhặt."

Hàn Triều dừng chân lại, không phải anh làm, đừng bắt anh phụ trách."

Các người không quen biết cô ta?"

Hàn Tiến nhíu mày."

Chúng tôi biết, nhưng không kêu cô ta tới, còn tại sao cô ta tới đây?"

Hàn Triều ái muội cười cười: "Vậy phải hỏi tri kỷ của anh một chút."

Hàn Tiến biểu tình mang theo một tia xấu hổ, bất quá vẫn là cường chống, nghiêm túc nói: "Ngay cả như vậy, kia cũng là bạn của các người, Thi Thi mới mang cô ta tới."

"Ai ai ai ai ai ai, đại ca, lời nói cũng không thể nói bừa như vậy, chúng tôi biết nhiều người, chẳng lẽ người nào gặp mặt nói một hai câu đều bắt chúng tôi quản hay sao?"

Nói xong liền mang theo Thích Thất cất bước lên trên xe buýt, sau đó không biết nhớ tới cái gì, dừng lại quay đầu nói với Hàn Tiến:"Văn Văn này chúng tôi không phụ trách, ai mang tới người đó quản, không cần xảy ra chuyện gì thì tới tìm chúng tôi."

Trách nhiệm khẳng định phải nói cho rõ ràng, lúc đó liền biết cái kia kêu Văn Văn không phải chuyện gì bớt lo, gây chuyện sẽ là việc sớm muộn, anh sẽ không phụ trách giải quyết.Quả nhiên không ngoài sở liệu, anh lên xe còn chưa ngồi ổn, người trong đội ngũ Văn Văn liền tìm tới, người dẫn đầu vóc người trung bình, khuôn mặt bình thường lại có tướng hung dữ, bộ dáng không dễ chọc, nhưng trong mắt thỉnh thoảng toát ra lên tinh quang chứng tỏ người này không chỉ là hạng người cậy mạnh mà dũng."

Ha ha ha......

Hàn đội trưởng, chúng ta lại gặp mặt, ngày hôm qua gặp mặt muốn lưu Hàn đội ở chơi, Hàn đội không chơi, nguyên lai là trộm đi đội viên của chúng tôi nha.

Cô gái kia trong đội chúng tôi chính là đứng đầu, trách không được Hàn đội xem trọng."

Đối thoại quen thuộc này làm Thích Thất ngốc lăng, cốt truyện quả nhiên cường đại, đây còn không phải trong sách lúc nguyên chủ gặp lại Hàn Triều, một hai phải ăn vạ anh, Cường ca tìm tới nói ra những lời này sao!

Sự tình phát triển đến bây giờ thay đổi nhiều như vậy, lời nói của Cường ca vẫn không chút biến hóa nào nha!Trong nguyên văn nói đoàn người Hàn Triều gặp được nữ chủ, mang các cô cùng nhau lên đường, Hàn Triều dần dần đối với nữ chủ sinh ra cảm tình, đúng lúc này, nam nữ chủ gặp chướng ngại vật của bọn họ, đó chính nguyên chủ, đi theo đội ngũ của Cường ca.Nguyên chủ nhìn đến Hàn Triều, bị ăn không ít khổ cô hạ quyết tâm ăn vạ anh, trong lúc ở đội ngũ Hàn Triều ăn ngon mặc đẹp, an toàn được đảm bảo, cô ấy lại phát hiện tình ý của Hàn Triều đối với Bạch Thi Thi.Có lẽ xuất phát từ dư tình vẫn còn với Hàn Triều, có lẽ chỉ là không muốn mất đi ngày lành hiện tại, tóm lại từ đó cô ấy nhìn Bạch Thi Thi khắp nơi khắp chốn đều không thuận mắt, ngáng chân nữ chủ, làm mọi người trong đội ngũ Hàn Triều có hảo cảm với Bạch Thi Thi đều đối với nguyên chủ rất bất mãn, thế nên khi Hàn Triều đuổi cô ấy ra khỏi đội ngũ, không ai cầu tình cho cô."

Cường đội, cô gái này chính là tự mình tới, chúng tôi hảo tâm lưu lại, nguyên lai là người của Cường đội nha."

Chân ở trên người người ta, chính ngươi lưu không được làm người chạy tới chỗ này, chúng tôi hảo tâm giữ lại còn trở thành sai, muốn lãnh thì lãnh trở về đi, chúng tôi còn không nghĩ lãng phí lương thực đâu.

Triệu Tín ám chọc chọc đến.Cường ca bị Triệu Tín nghẹn quá sức, loại phụ nữ này trong đội anh ta có rất nhiều, thiếu một người còn có thể tiết kiệm không ít đồ ăn, anh ta nguyên bản muốn xoát chút nhân tình, nếu bọn họ đã biết Văn Văn là người trong đội ngũ của mình...

Vừa định mở miệng, người phía sau liền kéo anh ta một chút, nói nhỏ vào tai: "Cường ca, xe này chúng ta gặp qua, ở chợ đầu mối thành phố C, bên ngoài đậu chính là chiếc xe này."

Nghe được lời này Cường ca đôi mắt lóe lóe, anh ta biết Sâu ở phía sau là có ý tứ gì, lúc trước Sâu vẫn luôn cho rằng kho lạnh chính là người ở xe buýt lấy đi, lúc trước Cường ca cũng không phải không có hoài nghi, hơn nữa theo tin tức họ thăm dò ngày hôm qua, đám người này vật tư rất phong phú, hiện tại nghĩ đến, kho lạnh ở chợ đầu mối chín phần mười chính là do bọn họ lấy đi."

Ha hả...

Cô gái kia là coi trọng đội ngũ của Hàn tổng có sinh hoạt tốt nha, không giống chúng tôi ăn uống cũng là vấn đề lớn.

Ai, thế đạo này thật khó!"

Đối mặt Cường ca khóc than, dang Hàn Tiến khóe miệng trừu trừu, vật tư các người còn thiếu?

Hai chiếc xe tải tràn đầy chính là vật tư của đội ngũ các người.Ý thức được ánh mắt mọi người nhìn mình không đúng, Cường ca khu hai tiếng, hơi xấu hổ một chút, lại nói tiếp: "Cô ấy đi các người không phải không được, nhưng mà các người xem đội ngũ chúng tôi nhiều người như vậy, nhìn thấy cô ấy lại đây đều đã đỏ mắt, tôi cản cũng ngăn không được nha."

Thấy không ai tiếp lời mình, Cường ca cũng không thèm để ý, nói: "Anh xem như vậy được không, các người lấy chút vật tư ra cho tôi đem về cho họ, bọn họ sẽ không có nhiều ý kiến nữa."
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
51. Bồi thường


Đám người Hàn Tiến minh bạch anh ta có ý gì, đây là muốn vật tư, nếu không cho, liền uy hiếp rằng người trong đội ngũ anh ta sẽ đều lại đây đi theo bọn họ ăn uống.Lại là Triệu Tín ra mặt, ha hả cười một tiếng: "Cường đội, cô gái này chúng tôi cũng không muốn tranh với anh, nếu không anh lấy cô ấy về, tin tưởng cô ấy vẫn có cảm tình với đội ngũ của anh."

Đòi vật tư gì đó thì không có, người anh nguyện ý lãnh trở về thì mau lãnh về, chúng tôi không phải một hai không thể."

Triệu tiên sinh nói lời này thật làm tổn thương tâm tư cô ấy, người ta dù sao cũng là hướng tới đội ngũ của các người, chúng tôi muốn cũng không nhiều lắm, hai mươi bao gạo, thế nào?"

Nghe vậy, Triệu Tín mặt trầm xuống cười lạnh ra tiếng: "Cường đội anh thật công phu sư tử ngoạm, anh cho rằng chúng tôi nhiều vật tư như vậy sao?"

Vẫn luôn dùng tinh thần lực quan sát bọn họ, Hàn Triều đôi mắt loe lóe, anh đã sớm nhận ra đám người Cường ca này, hiện giờ xem ra họ cũng đã nhận ra nhóm mình, hơn nữa hoài nghi vật tư kho lạnh ở chợ đầu mối là do nhóm mình cầm đi, bằng không cũng sẽ không ngoạm một miệng lớn như vậy.Quả nhiên, thanh âm Cường ca truyền đến: "Hàn đội, tôi người sáng mắt không nói tiếng lóng, các người đã đi qua chợ đầu mối ở thành phố C phải không?"

Thấy Hàn Tiến gật đầu, Cường ca nói tiếp: "Thừa nhận vậy thì tốt, vậy anh cũng thừa nhận vật tư kho lạnh là các người lấy đi.

Vật tư ở kho lạnh chợ đầu mối là đồ ăn một tháng cung cấp cho thành phố C, chúng tôi cũng chỉ muốn hai mươi túi gạo, không nhằm nhò gì tới các người."

"Kho lạnh?

Cái gì kho lạnh?"

Hàn Tiến trong lòng lộp bộp một chút, vật tư có thể cung cấp cho cả thành phố C trong một tháng, không nghi ngờ gì vật tư đó là rất nhiều."

Hàn đội anh đã thừa nhận đi qua chợ đầu mối, còn muốn giấu giếm sao?

Vật tư kho lạnh chúng tôi có thể không cần, nhưng anh dù sao cũng phải cấp chút đồ đi, rốt cuộc các anh em của tôi đi kho lạnh trở về không, còn bị thây ma vây quanh rất nhiều."

Xem biểu tình Hàn Tiến không giống biết có chuyện kho lạnh, Cường ca cũng có chút không xác định, rốt cuộc chợ đầu mối lớn như vậy, kho lạnh lại có vị trí kín đáo, không có người quen thuộc khó mà tìm thấy, có thể đã bị người khác lấy đi cũng không chừng.

Nhưng nếu đã mở miệng, anh ta như thế nào cũng phải lấy ít đồ vật trở về, không thể cứ như vậy bạch bạch đắc tội với người.Triệu Tín đôi mắt lập loè không chừng, vô số ý tưởng xuất hiện trong đầu anh, cuối cùng hóa thành nụ cười đưa đẩy khéo léo trên mặt, nói với Cường ca: "Cường đội, anh nói kho lạnh gì chúng tôi xác thật không thấy được, chúng tôi cũng không biết anh từ nơi nào nghe nói là vật tư bị chúng tôi lấy đi.

Nhưng anh cũng thấy rồi, trong đội chúng tôi chỉ có một dị năng không gian, như anh nói đó là đồ ăn cung cấp cho thành phố C cả một tháng, vật tư nhiều như vậy, chúng tôi kẻ hèn một cái không gian dị năng cũng không làm sao lấy được."

"Hàn đội, anh nói như thế nào?"

Triệu Tín chính là tên giảo hoạt, nói chuyện thật tích thủy bất lậu.Hàn Tiến có điểm hoài nghi có phải Hàn Triều lấy đi hay không, rốt cuộc đi chợ đầu mối không có người giám thị cậu ta, nhưng hiện tại không phải thời điểm nói cái này, ngay cả Hàn Triều lấy, anh cũng không nghĩ tới tiện nghi cho người ngoài: "Chúng tôi xác thật không thấy kho lạnh gì."

"Được, nếu các người nói không thấy vậy không thấy được đi, vậy gạo đâu?

Các người sẽ không cứ như vậy mà thôi bỏ đi."

Đã đắc tội với người một lần, cái gì chỗ tốt cũng không có sao?

Cường ca âm thầm cắn chặt răng."

Gạo không có, người anh muốn liền lãnh trở về......"

"Không cần, tôi không cần theo chân bọn họ trở về, Hàn đội trưởng tôi cầu xin anh, đừng để tôi theo họ trở về, anh kêu tôi làm cái gì cũng được, tôi cái gì cũng có thể làm, Bạch tiểu thư, Bạch tiểu thư tôi cầu xin cô, đừng để tôi trở về với họ, trở về tôi sẽ bị đánh chết."

Nguyên lai Văn Văn thấy Hàn Tiến có ý muốn cô ta trở về, vội chạy theo Bạch Thi Thi cầu tình, cô ta thấy được phụ nữ trong đội ngũ Hàn Tiến người nào cũng sắc mặt hồng nhuận, quần áo ngăn nắp, vừa thấy đã biết không ăn qua khổ gì cả, cô cũng muốn được cuộc sống như vậy, ở trong đội Cường ca bọn họ căn bản không coi cô là người, mỗi ngày buổi tối ít nhất phải phục vụ sáu bảy người đàn ông, chẳng những thế còn bị đánh, cô thật sự đã quá sợ.Bạch Thi Thi cũng theo nói: "Hàn đại ca, bọn họ không được thứ họ muốn, nếu Văn Văn theo họ trở về sẽ thành chỗ trút giận, họ sẽ đánh chết cô ấy."

Cô thật không muốn cầu tình cho Văn Văn, bất quá lưu cô ta lại có thể làm cho Thích Thất ngột ngạt, như vậy cũng đã không tồi, dù sao vật tư cũng không phải của mình, Văn Văn cũng không cần chính mình dưỡng.Hàn Tiến nghe được thanh âm mềm mại cầu tình của Bạch Thi Thi, lại thấy đôi mắt lóng lánh nhìn nhìn mình, anh mềm lòng: "Em thật là quá tốt, giống như em sau này sẽ có hại."

Bạch Thi Thi hướng tới Hàn Tiến ngọt ngào cười: "Sẽ không, em có Hàn đại ca chăm sóc, Hàn đại ca sẽ không làm em có hại."

Nghe được Bạch Thi Thi nói, Hàn Tiến nghiêm túc trở nên nhu hòa: "Không có anh xem em phải làm sao bây giờ."

Sau lại nói với đám Cường ca: "Hai mươi bao không có, các người nếu tính như vậy, tôi có thể đưa cho các người hai bao, nếu còn không được thì lãnh người về."
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
52. Mở siêu thị


"Được, thành giao."

Hai bao gạo có thể đủ cho bọn họ ăn mười ngày, một người vô dụng như vậy đổi được bao nhiêu đó gạo, thật đáng giá.

Sự tình cứ như vậy được giải quyết, ghé vào bên cửa sổ xem từ đầu tới cuối, Thích Thất có điểm kỳ quái, cốt truyện này thật không đúng, trong nguyên văn nói Cường ca rất thống khoái đẩy nguyên chủ đi, không có việc muốn gạo gì cả, chẳng lẽ người thay đổi cho nên cốt truyện cũng thay đổi theo?Cường ca đi rồi, Hàn Tiến mang theo mấy người lên xe, đi ngang qua bên người Hàn Triều thì tạm dừng một chút, nhìn anh thật sâu một cái rồi mới tránh đi.Đoàn xe lục tục xuất phát hướng về thành phố J, bởi vì Văn Văn đã đến đây, Thích Thất cũng không có tâm tư đi tìm người khác nói chuyện phiếm.

Cô không nghĩ tới trò chuyện một chút còn phải tốn tâm tư chú ý tới Văn Văn có đào hố mình hay không, mà cũng không biết có phải dị năng đã thăng cấp hay không mà Hàn tổng hiện tại thể lực càng ngày càng tốt, tối hôm qua không ngủ yên được, bây giờ ban ngày cô vẫn nên ngoan ngoãn ở bên người Hàn tổng ngủ bù đi.Lưng dựa vào ghế, Thích Thất đầu bắt đầu gục gặc, lại vừa giết chết một con thây ma, Hàn Triều thu hồi tinh thần lực trợn mắt nhìn thấy màn này, anh cong môi, không tiếng động ôm cô vào trong lòng, người sau cọ cọ vào ngực anh tìm vị trí thoải mái rồi nặng nề ngủ, Hàn Triều cũng lại lần nữa nháy mắt lại đi tìm thây ma vùng phụ cận.Không có Thích Thất ríu rít trên xe buýt, mọi người vẫn là không quen, trái phải nhìn xem, phát hiện hôm nay đặc biệt an tĩnh, an tĩnh đến độ bọn họ nghĩ phải cho có vài thây ma xuất hiện để bọn họ không nhàm chán như vậy.

Đồng dạng, an tĩnh như vậy làm cho đối thoại của Bạch Thi Thi và người phụ nữ mới đến nghe được rất rõ ràng."

Văn Văn, cô và Thích Thất là như thế nào biết nhau?"

Văn Văn có lẽ bị đói lả, trong miệng vẫn không ngừng nuốt bánh mì, nghe được Bạch Thi Thi hỏi chuyện, muốn nuốt bánh mì xuống trả lời, bất đắc dĩ bánh trong miệng quá nhiều, cầm nước uống mấy ngụm, bánh mì mới trôi xuống được, cô đáp: "Trước mạt thế tôi là trợ lý của Thích tỷ, quan hệ rất tốt, vẫn luôn như hình với bóng."

Cô không xác định được người trước mặt hỏi cô loại vấn đề này là có ý gì, nhưng nếu đem quan hệ với Thích Thất nói chặt chẽ một ít, có lẽ đội ngũ này mới có thể dễ dàng tiếp nhận mình chăng?"

A, là trợ lý?

Vậy Thích Thất lúc trước khẳng định làm giám đốc gì đó đi, bằng không làm sao sẽ có trợ lý."

Trên mặt Bạch Thi Thi có vẻ kinh ngạc, cố ý biểu hiện ra cô không biết Thích Thất làm gì, trên thực tế cô đã sớm có chủ ý, Hàn Triều lúc trước có nói qua Thích Thất là minh tinh."

Ha hả......

Bạch tiểu thư không biết sao?

Thích tỷ ở cao trung đã bỏ học, căn bản đều không có học đại học, sao có thể làm giám đốc."

Dứt lời, Văn Văn giống như nghe câu hỏi của Bạch Thi Thi có chút buồn cười, cứ cười ha hả không ngừng."

Vậy cô ấy là......"

"Cô ấy là diễn viên!

Trong giới giải trí."

Thanh âm mang theo rõ ràng tia coi khinh."

Không có khả năng, tôi ở trên TV cũng chưa từng thấy cô ấy."

Lam Tiểu Điệp bên cạnh không tin, cô mê mẩn xem TV, chỉ cần minh tinh có tiếng một chút cô đều biết, là căn bản không có người tên Thích Thất.Trừ bỏ người biết chi tiết về Thích Thất, trên xe buýt người còn lại đều có điểm khiếp sợ, Thích Thất trong giới giải trí hỗn loạn?

Ngay cả bọn họ người không xem TV không nghe giải trí đều rõ ràng vòng giải trí thật siêu loạn, tính cách Thích Thất như vậy có thể tồn tại trong giới giải trí hay sao?"

Đó là bởi vì cô không xem được cô ấy trên TV, cô ấy là sau khi theo Hàn tổng mới có tài nguyên diễn trên TV, phim còn chưa quay xong, cô đi đâu mà xem?"

Văn Văn giải thích nghi hoặc.Bạch Thi Thi do do dự dự nói: "Này không......

Này còn không phải là......"

"Không sai, chính là tiềm quy tắc, trong giới giải trí không có bối cảnh sao có thể đi lên, cô cũng không biết đâu, trước khi đi theo Hàn tổng Thích tỷ thật thảm, cái gì mà trợ lý, đến chính miếng cơm của mình còn là vấn đề, sau công ty thấy cô ấy ôm được đùi vàng của Hàn tổng mới để tôi đi theo cô ấy, bằng không như cô ấy như thế nào lại có trợ lý."

Văn Văn nói xong, vừa có điểm hâm mộ lại thêm ghen ghét, cô ta lựa chọn tiến vào giới giải trí nhiều ít cũng có chút mộng minh tinh, hơn nữa cô ta tự nhận mình không xấu hơn Thích Thất, EQ cũng cao hơn Thích Thất, tại sao Thích Thất lại có thể may mắn như vậy ký hợp đồng với công ty, lại được Hàn tổng coi trọng.Nghe vậy, hai người Bạch Thi Thi là có điểm vui sướng khi người gặp họa.

Các cô lúc trước xem thái độ của Hàn Triều đối với Thích Thất còn tưởng rằng Hàn Tiến không hiểu rõ tình huống chỉ thuận miệng nói bậy, hiện tại rốt cuộc các cô đã biết chân tướng, thì ra Thích Thất thật sự bị bao dưỡng, trách không được cô ấy vẫn luôn kêu Hàn Triều "Hàn tổng", nguyên lai là Hàn Triều vẫn luôn không xem cô ta là bạn gái, không cho cô ta kêu tên mình nha."

Cô nói cô là trợ lý của Thích Thất?"

Hàn Tiến thấy các cô không nói chuyện tiếp, mở miệng hỏi: "Vậy lúc trước cô ấy có mở siêu thị không?"

Anh đối với lời Hàn Triều nói, trước sau còn ôm tia hoài nghi."

Mở siêu thị?

Sao có thể, Thích tỷ nào có tiền mở cái gì siêu thị!"

Văn Văn thấy đội trưởng đội ngũ mở miệng hỏi, cô hưng phấn xoay người nhìn Hàn Tiến, không suy nghĩ gì trả lời ngay.Hàn Tiến đồng tử co rút lại, không mở!?

Là Hàn Triều lừa mình?

Cậu ta vì cái gì lừa mình?

Còn bởi vậy làm chính mình chịu nhục, hạ phán đoán sai lầm, cậu ta đều không nghĩ hậu quả sao?Hàn Tiến đem mọi trách nhiệm đều đẩy lên người Hàn Triều, anh cho rằng nếu không phải Hàn Triều lừa, anh sẽ không hạ mệnh lệnh sai lầm làm bọn họ đi thu thập vật tư ở thành phố M, cũng sẽ không làm đồng đội lâm vào nguy hiểm, do đó mọi bất mãn anh có hết thảy đều do Hàn Triều nói dối.Nhưng anh lại không nghĩ, là anh không có việc gì làm mà xen vào chiến tranh của mấy người phụ nữ, còn xen vào đúng lý hợp tình như vậy, anh phải chống lưng cho Bạch Thi Thi thì Hàn Triều đương nhiên muốn che chở cho người phụ nữ của mình.

Đến nỗi sau đó không phải không có người khuyên, nhưng mà ai khuyên như thế nào cũng không nghe vào.Ánh mắt sắc bén nhìn về phía Văn Văn, Hàn Tiến lại hỏi thêm một lần: "Cô xác định cô ấy không mở?"

Bị Hàn Tiến nhìn chằm chằm, Văn Văn nuốt một ngụm nước miếng, có chút khẩn trương: "Ưm... có lẽ là không có.

Cô ấy đâu kiếm ra bao nhiêu tiền, tiền đều bị công ty trích phần trăm.

Không...

Bất quá cô ấy đi theo Hàn tổng, Thích tỷ có nói qua mỗi tháng Hàn tổng đều cho cô ấy không ít tiền, cô ấy cũng muốn đầu tư cái gì, nhưng...

Khả năng chính là mở siêu thị?"

Hàn Triều buông nắm tay đang nắm chặt ra, nhíu mày, không xác định sao?"

Vậy cô ấy có phát Weibo nói rằng bão cuồng phong sắp tới, kêu gọi fans chuẩn bị vật tư?"

Nghe Hàn Tiến hỏi cái này, Văn Văn nhẹ nhàng thở ra, hỏi cái này thì cô biết."

À, anh nói cái này à, đương nhiên là có, lúc ấy sự tình nháo lên rất lớn, leo lên cả top Weibo, chị Hồng gấp không chờ được đi tìm Thích tỷ, sau đó ở nhà cô ấy gặp được Hàn tổng.Hàn tổng nói Thích tỷ đi siêu thị, mỗi ngày đều phải đi các đại siêu thị mua sắm, Hồng tỷ không chờ đợi được ở nhà Thích tỷ mới rời đi.Trước khi đi có hỏi Hàn tổng sự tình phải làm sao, Hàn tổng lúc ấy nói là Thích tỷ mở siêu thị, làm fans chuẩn bị vật tư đều là để tới siêu thị của Thích tỷ mua.Hồng tỷ lúc ấy thiếu chút nữa tức đến muốn ngất xỉu, cũng không ở lại chờ Thích tỷ, sau đó bảo công ty trực tiếp xóa đi tài khoản Weibo của Thích tỷ."
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
53. Bao dưỡng và bị bao dưỡng


"Đúng rồi!

Lúc ấy tôi nghe chị Hồng nói còn tưởng Hàn tổng nói giỡn, như vậy rất có thể chính là Thích tỷ mở siêu thị, vì quảng bá cho siêu thị mới phát Weibo, nói như vậy thật là Thích tỷ có mở siêu thị!"

Kỳ thật lúc ấy Hàn Triều nói giỡn với chị Hồng, anh thấy Thích Thất mỗi ngày đi ra ngoài mua mua sắm sắm, chất đầy đồ ở biệt thự thì thấy thật buồn cười, cho nên nói đùa, cô mua nhiều đến như vậy đều có thể mở siêu thị.

Kết quả khi chị Hồng hỏi anh, lúc đó Thích Thất đang đi siêu thị, anh liền thuận miệng nói như vậy.

Kết quả Hàn Triều cũng không nghĩ tới, chỉ là lời thuận miệng từ đó lại không ai hoài nghi xuất xứ vật tư của anh, đây cũng tránh cho Hàn Triều rất nhiều phiền toái sau này khi trở về thành phố B."

Cô nói chuyện này à, tôi biết nha, Weibo này tôi cũng thấy được, nguyên lai người phát Weibo này chính là Thích Thất, hèn chi tôi nói sao tên Thích Thất nghe có điểm quen tai.

Lúc đó từ đầu tôi xem bình luận đều là ai nấy đi chuẩn bị vật tư chống lại bão cuồng phong, kết quả ngày hôm sau lại có người bác nói rằng mở siêu thị, muốn fans mua vật tư đều nên tới siêu thị nhà cô ta mua, bình luận phía dưới muốn nổ tung đều là mắng cô ấy, trước mạt thế một ngày còn chưa hết hot."

Lam Tiểu Điệp cũng nhớ tới Weibo này, nếu không phải nhìn tin này cô cũng sẽ không mua nhiều đồ như vậy tồn ký túc xá, kết quả ngày hôm sau nói bão cuồng phong gì đó không tới, đều là tạo thế cho siêu thị, lúc ấy cô còn mắng minh tinh này.Nhưng mà, Lam Tiểu Điệp không nghĩ tới, chính là bởi vì nhìn Thích Thất phát Weibo này cô mới có thể sống không đói bụng cả tháng khi mạt thế bắt đầu.Lam Tiểu Điệp tức giận bất bình, nhìn Thích Thất ở phía sau ngủ ngon lành: "Thật là, như thế nào có thể vì chính mình mở siêu thị liền tuyên bố chuyện không thật đâu!"

"Thôi đi Tiểu Điệp, Thích Thất cũng không phải cố ý, cô ấy mở siêu thị lớn như vậy phải tuyên truyền cho siêu thị, cái này có thể lý giải."

Bạch Thi Thi nói như vậy giống như càng chứng thực Thích Thất xác thật mở siêu thị không nhỏ, nhưng tất cả đều ai nghĩ tới, đại siêu thị của Thích Thất mở ở nơi nào, ngoại trừ một cái tin Weibo, những thứ khác hoàn toàn không có chút dấu vết.Hàn Tiến có được đáp án, đã không còn tâm tư tiếp tục truy vấn, chỉ ngồi trên ghế trầm mặc.

Những người khác không có gì để nói, nhưng trong lòng đều cảm thấy quái quái, Thích Thất trong miệng các cô cùng với Thích Thất bọn họ biết thật là một người sao?

Thích Thất thật là được Triều thiếu bao dưỡng sao?

Triều thiếu đối với cô ấy thật sự không có cảm tình, chỉ là tiềm quy tắc thôi sao?Mãi cho đến khi bọn họ xuống xe nghỉ ngơi, về chuyện Thích Thất cùng Hàn Triều, cả bọn còn chưa được rõ ràng, vì thế Thích Thất mới vừa tỉnh ngủ cùng Hàn Triều phóng tinh thần lực chuyên chú đánh thây ma ngồi xuống bàn ăn liền cảm giác được ánh mắt chuyên chú đến từ bốn phương tám hướng.

Hai người nhìn nhau: khi ta ngủ (đánh thây ma) đã xảy ra cái gì?Ánh mắt dò hỏi nhìn về phía ai, ai nấy đều quay đầu đi chỗ khác, Thích Thất càng thêm kỳ quái, mọi người đây là làm sao vậy?Ngồi bên cạnh Thích Thất, Hà Nhu thấy mọi người đều cùng một bộ muốn hỏi lại không dám hỏi, quay đầu lại thấy Thích Thất một đầu mờ mịt không biết gì, Hà Nhu biết cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp, hiểu lầm chỉ có thể ngày càng tăng, cô giữ chặt Thích Thất, hỏi: "Thất Thất, cô và Triều thiếu là quan hệ gì vậy?"

Khôn khéo như Hàn Triều, vừa nghe được Hà Nhu hỏi chuyện là biết ngay vì sao biểu tình của mọi người đều kỳ quái như vậy, nhìn dáng vẻ là biết lúc anh không có mặt ở đây, đã có người châm ngòi ly gián thật thành công!"

Quan hệ?"

Thích Thất còn như đang lọt trong sương mù, quan hệ giữa cô và Hàn Triều đương nhiên là: "Tôi được anh ấy bao dưỡng nha, còn quan hệ gì nữa."

Đang dựng lỗ tai lên nghe, mọi người đều kinh ngạc, cảm thán, quả thật là bị bao dưỡng!"

Ha hả......"

Mọi người ở đây còn chưa hoàn hồn lại từ tin tức này, tiếng cười khẽ của Hàn Triều đã truyền đến: "Hiện tại thì không phải, hiện tại chính là em đang bao dưỡng anh, anh ăn uống còn phải dựa vào em, kim chủ tiểu thư."

Cái gì?

Bao dưỡng Triều thiếu?

Phong cách này không đúng rồi!

Triều thiếu còn cần người bao dưỡng!?(^_^) Thích Thất đối Hàn Triều híp mắt ngây ngô cười, đúng, lúc trước Hàn tổng có nói qua hiện tại là chính mình bao dưỡng anh ấy, rằng anh còn phải dựa vào mình nuôi anh ấy, nam chủ bị cô bao dưỡng nha, thật vui vẻ...Ai?

Không đúng rồi, nam chủ được mình bao dưỡng??Hàn Triều sủng nịch xoa bóp khuôn mặt Thích Thất, cô nhóc này thật vô tâm vô phổi, bị người tính kế cũng không biết, còn dám cười vui vẻ như vậy.Mọi người thấy động tác của hai người Hàn Triều thì trở nên nghi hoặc, hai người này nhìn thế nào cũng không giống như quan hệ kim chủ cùng tình nhân nha, nói Triều thiếu đối với Thích Thất không có cảm tình, đánh chết bọn họ cũng không tin, không thấy được ánh mắt Triều thiếu nhìn Thích Thất ôn nhu cỡ nào hay sao?

Ôn nhu lại mang theo vẻ bất đắc dĩ, bất đắc dĩ lại mang theo điểm sủng nịch, trong sủng nịch lại mang theo...Làm sao bọn họ tưởng tượng được hai người chỉ là quan hệ bao dưỡng cùng bị bao dưỡng!"

Triều thiếu, anh vì sao để Thích Thất kêu anh là Hàn tổng?

Không cảm thấy quá khách khí sao?"

Vương Tiểu Lợi đưa ra vấn đề làm cậu rối rắm, nếu Triều thiếu có cảm tình với Thích Thất, vì sao lại để cô xưng hô với mình khách khí như vậy?
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
54. Thổ lộ


"Bằng không kêu cái gì?

Giống cậu kêu là "Triều thiếu" hay sao?"

Hàn Triều trợn trắng mắt lên: "Tôi nói với cậu cái người lông còn chưa mọc này làm gì, nói cậu cũng không hiểu."

Đám người Triệu Tín lông đã mọc đủ thì hiểu rõ, thì ra là thế, mặc kệ là kim chủ và nhân tình, hay là "Hàn tổng" cái tên xưng hô này, hết thảy đều chỉ là vì hai chữ - "tình thú"."

Ai nói tôi nghe không hiểu, Thích Thất cũng bằng tuổi tôi, cô ấy như thế nào mà...

Ưm...

Ưm ưm..."

"Ăn cơm nhanh lên, nghe không nói, ngủ không nói, không biết sao?"

"Đúng rồi, con nít con nôi hỏi nhiều như vậy.

Chuyện không nên hỏi đừng hỏi."......Cách bọn họ không xa Tiểu Đậu Tử hỏi ông: "Ông nội, công việc của Thất Thất tỷ tỷ không tốt sao?

Vì sao bọn họ vừa nói tới công việc của chị ấy liền nhíu mày, còn nói Hàn Triều thúc thúc không phải thiệt tình đối với chị Thất Thất?

Vì sao không phải thiệt tình?"

"Chị Thất Thất của cháu công việc rất tốt, là có người cố ý muốn chúng ta hiểu lầm chị ấy, Hàn Triều thúc thúc đối với chị Thất Thất của cháu cũng rất thiệt tình, là đám người Triệu Tín thúc thúc còn không nghĩ ra, đến khi bọn họ nghĩ ra thì sẽ không hiểu lầm nữa."

Sống tới tuổi này ông còn cái gì xem không rõ, cái người Văn Văn kia vừa thấy chính là không có việc gì đều tìm chuyện mà khêu lên, nói cái gì cũng đều lấy Thích Thất tiểu cô nương đánh đồng với những minh tinh không đứng đắn, muốn người khác cố ý hiểu lầm Thích Thất cũng là người như vậy, còn cái kia Bạch tiểu thư cũng không khác gì, làm mọi người cho rằng Hàn Triều thiếu gia đối với Thích Thất căn bản không có cảm tình gì, chỉ là quan hệ tiền tài.

Muốn để ông già như ông nói, Hàn Triều thiếu gia nếu đối với tiểu cô nương Thích Thất gọi là không cảm tình, vậy trên thế giới đều không có ai có là người có cảm tình nữa......."

Thi Thi, cô cảm thấy Triều thiếu đối với Thích Thất thật sự không một chút cảm tình nào sao?"

Ở cái bàn nhỏ bên kia, đám người Bạch Thi Thi ăn xong cơm trưa, ngồi bên cạnh cái bàn nghỉ ngơi, thấy Hàn Tiến và Văn Văn đã rời đi, chỉ còn lại 2 người bọn họ, Lam Tiểu Điệp hỏi Bạch Thi Thi ngay.Ánh mắt Bạch Thi Thi nhìn về phía xa, cô vừa mới nhìn đến Văn Văn hướng về phía Hàn Triều rời đi, không biết chỉ là trùng hợp hay là Văn Văn theo đuổi Hàn Tiến.

Nghe Lam Tiểu Điệp hỏi, cô thu hồi ánh mắt, thất thần trả lời."

Không biết, theo đạo lý thì không có, tình nhân bao dưỡng thôi, có mấy người sẽ đối với con mèo con chó mình nuôi mà thật sự có tình, còn không phải có chuyện sẽ vứt bỏ ngay hay sao."

Theo cô thấy, Hàn Triều rất sủng ái Thích Thất, nhưng như vậy giống như cảm tình đối với sủng vật của mình, không có việc gì thì còn yêu thích, nếu thật sự có chuyện, hoặc là tìm sủng vật khác, hoặc cũng có thể tùy thời vứt bỏ.Nghe Bạch Thi Thi nói như vậy, tâm tư Lam Tiểu Điệp vừa động, tiến đến trước mặt Bạch Thi Thi, hỏi: "Thi Thi, cô cảm thấy Hàn Triều như thế nào?

Nếu tôi theo đuổi anh ấy, có thể hay không?"

Cô nghĩ đến cô sẽ được Thi Thi ủng hộ, Thi Thi có ý với Hàn đội, Hàn đội đối với Thi Thi cũng thật tốt, nếu cô cùng em trai của Hàn đội ở bên nhau, không phải là có thể làm chị em dâu với Thi Thi hay sao, các cô còn có thể ở bên nhau.Nghe vậy, Bạch Thi Thi nhìn hướng Lam Tiểu Điệp, trong đầu hiện lên rất nhiều ý niệm, cuối cùng nói: "Tôi cảm thấy có thể, Thích Thất kia là đẹp, nhưng thân phận cô ta, đem về nhà làm bạn gái có lẽ là không có khả năng, không phải có câu lâu ngày sinh tình sao, trong đội ngũ chúng ta, phụ nữ ngoài tôi và Hà Nhu chỉ còn có cô, cho nên cố lên!

Không phải nói nữ truy nam cách tầng sa hay sao."

"Nữ truy nam cách tầng sa", có nghĩa là con gái theo đuổi con trai là chuyện rất dễ dàng, khoảng cách chỉ như một tấm màn mỏng.

Nếu Lam Tiểu Điệp và Hàn Triều ở bên nhau, vậy đối với việc cô tiến vào Hàn gia cũng có chỗ lợi.

Nhiều ngày như vậy cô rốt cuộc đã biết, Hàn Tiến và Hàn Triều nguyên lai là người Hàn gia thành phố B.Hàn gia, ngay cả chỉ là một người thường ở thành phố B, cô cũng nghe nói qua, đó chính là đỉnh cấp hào môn của quốc gia Z.Muốn nói thế gia đại tộc ở quốc gia Z không ít, nhưng được xưng là đỉnh cấp thế gia lại chẳng có mấy nhà, bọn họ không có gia tộc nào mà không có trăm năm, thậm chí là mấy trăm năm truyền thừa.Được Bạch Thi Thi khẳng định, Lam Tiểu Điệp đã yên lòng, cũng có tâm tư vui đùa, hướng về phía Bạch Thi Thi nói: "Hà Nhu còn chưa nói, cô ấy đã có Ngô Hoa, còn cô?

Còn dám nói cùng Hàn đội không có gì."

"Tiểu Điệp, cô không cần nói bậy, tôi và Hàn đại ca không có gì."

Bạch Thi Thi mặt đỏ lên giải thích, cô cảm giác Hàn Tiến đối với cô có tâm tư, nhưng rốt cuộc anh cũng chưa nói gì, chính mình cứ vội vàng như vậy thật không sáng suốt."

Phải không?

Cùng anh không có gì?"

Không biết khi nào, Hàn Tiến đã trở lại, nhìn chằm chằm Bạch Thi Thi, cũng không biết anh nghe được đối thoại của các cô được nhiều hay ít.Bạch Thi Thi cúi đầu không nói, Lam Tiểu Điệp nhìn xem bên này, nhìn nhìn lại bên kia, đôi mắt xoay chuyển: "Không nói chuyện với hai người nữa, tôi cái bóng đèn này nên thức thời tránh đi, các người chậm rãi nói chuyện, đem chuyện "không có gì" nói cho rõ ràng đi.

Ha ha..."

Thấy Lam Tiểu Điệp như vậy liền đi, Bạch Thi Thi có chút khẩn trương, đứng lên muốn đuổi theo, lại bị Hàn Tiến giữ chặt: "Chúng ta nói chuyện."

"Nói......

Nói chuyện gì?

Đừng nghe Tiểu Điệp, cô ấy nói bậy."

Bạch Thi Thi có điểm không yên lòng, cô không biết đối thoại của mình và Lam Tiểu Điệp đã bị Hàn Tiến nghe được bao nhiêu, đối với cô không có chỗ tốt gì, trong quan hệ nam nữ ai chủ động sẽ thua, đạo lý này cô còn hiểu."

À?

Phải không?

Anh cảm thấy Tiểu Điệp nói rất đúng."

Hàn Tiến nhìn đến dáng vẻ khẩn trương của cô cười khẽ, buông xuống dáng vẻ bắt ép mà đứng đối diện với cô.Bạch Thi Thi không nói, đầu sắp thấp đến trên mặt đất, hiện tại cô càng nói càng sai, còn không bằng không nói gì cả.Hàn Tiến xem cô không nói lời nào chỉ cúi đầu, chợt nghiêm túc lên, nói: "Bạch Thi Thi, con người của anh không thích giấu diếm, anh thích em, tin tưởng em cũng có thể cảm giác đến, như vậy em muốn ở bên anh không?"

Nghe được Hàn Tiến nói Bạch Thi Thi có điểm kinh ngạc, cô biết Hàn Tiến có ý ít nhiều với cô, nhưng cho rằng Hàn Tiến còn một đoạn thời gian nữa mới thổ lộ, không nghĩ hiện tại anh lại nói ra.Kỳ thật trong nguyên văn Hàn Tiến là có ý với Bạch Thi Thi, nhưng cũng không biểu hiện ra nhanh như vậy, người nhiệt liệt theo đuổi Bạch Thi Thi vẫn là Hàn Triều, Hàn Tiến một phần không xác định tâm tư của Bạch Thi Thi, phần khác ngại chuyện Hàn Triều theo đuổi Bạch Thi Thi ai cũng biết nên anh không tiện thổ lộ, cho nên vẫn luôn chậm một bước, chờ sau khi Hàn Triều và Bạch Thi Thi ở bên nhau, Bạch Thi Thi mới biết được tâm tư của anh, sau đó vẫn luôn không ngừng lắc lư giữa Hàn Triều Hàn Tiến, cho nên mới có chuyện Thích Thất xem tiểu thuyết vẫn luôn không hiểu rốt cuộc ai là nam chủ ai là nam phụ.Hiện giờ không có Hàn Triều gia nhập, cũng không biết bọn họ hai người lại sẽ va chạm ra tia lửa gì."

Anh......

Anh nghiêm túc sao?"

Bạch Thi Thi ngẩng đầu, nhu tình như nước nhìn Hàn Tiến.Hàn Tiến lui ra phía sau một bước, nghiêm mình cúi chào, nghiêm túc nói: "Bạch Thi Thi tiểu thư, một lần nữa giới thiệu một chút, tôi, Hàn Tiến, nam, 29 tuổi, đương nhiệm đội trưởng trung đội bộ đội đặc chủng thành phố B, quân hàm thiếu tá.

Tôi lấy danh nghĩa thiếu tá thề, lời tôi nói là nghiêm túc."

Đối mặt với Hàn Tiến đứng nghiêm trước mặt mình, lần này Bạch Thi Thi thật sự không bình tĩnh, cô biết Hàn Tiến có bối cảnh, nhưng một phú nhị đại có bối cảnh so với một phú nhị đại vừa có năng lực vừa có bối cảnh là hoàn toàn không giống nhau, trách không được cô cảm giác đám người Triệu Tín đối với Hàn Tiến không bình thường, Hàn Tiến hạ mệnh lệnh cho dù họ bất mãn cũng sẽ phục tùng, nguyên lai họ là quân đội.Hiện tại người thiếu tá có bối cảnh này thổ lộ với mình, Bạch Thi Thi kích động không biết nói cái gì cho hay, chỉ có thể liếc mắt đưa tình nhìn Hàn Tiến.Hàn Tiến nhìn bộ dáng Bạch Thi Thi, nghĩ lầm cô là đang ngượng ngùng, lại nói: "Em đồng ý ở bên anh không?

Đương nhiên chính thức báo cáo phải cờ chúng ta trở về thành phố B mới làm được.

Hiện tại, nếu em đồng ý với anh thì gật đầu, không thì lắc đầu."

Bạch Thi Thi ngượng ngùng liếc Hàn Tiến một cái, gục đầu xuống, nhẹ nhàng gật."

Vậy là em đồng ý rồi, Thi Thi, anh rất cao hứng."

Nói là nói như vậy, trên thực tế Hàn Tiến đã sớm biết Bạch Thi Thi sẽ đồng ý, cô và Lam Tiểu Điệp đối thoại, anh một chữ nghe cũng không sót, đối với chuyện Lam Tiểu Điệp muốn truy Hàn Triều anh không có ý kiến gì, nhưng thông qua câu chuyện của họ, anh biết Bạch Thi Thi cũng có ý với mình, cho nên mới có thể quyết tâm đứng ra thổ lộ.Loại người kiêu ngạo như Hàn Tiến này, không xác định tâm ý đối phương tuyệt đối sẽ không thổ lộ trước, bởi vì rốt cuộc nếu đối phương cự tuyệt, bọn họ sẽ thật không còn mặt mũi.
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
55. Ăn tinh hạch


Tin tức Hàn Tiến và Bạch Thi Thi ở bên nhau, qua miệng Lam Tiểu Điệp, trong một buổi chiều mọi người trên xe buýt đều biết, mọi người đã sớm đoán trước nên cũng không có gì kinh ngạc, chỉ có người khiếp sợ nhất là Thích Thất, rốt cuộc Thích Thất biết rõ cốt truyện, hiện tại nam phụ nữ chủ ở bên nhau, vậy thân là nam chủ Hàn Triều phải làm sao bây giờ?Nói Hàn Triều còn chưa đề ra chia tay với mình, nhưng trong nguyên văn nói hiện tại lúc này nam chủ đã sinh cảm tình với nữ chủ, có kế hoạch rõ ràng như thế nào để theo đuổi nữ chủ, hiện tại biến thành như vậy thì cốt truyện phải làm sao bây giờ?

Hàn Triều có thể bị đặc biệt thương tâm hay không?Ánh mắt đồng tình của Thích Thất đối với Hàn Triều vẫn luôn liên tục cho đến sau buổi tối, từ chiều tới tối cứ phải tiếp thu ánh mắt không rõ của Thích Thất, Hàn Triều rốt cuộc chịu không nổi, trực tiếp lôi cô ra xa chỗ bọn họ đóng quân, tham khảo vấn đề ánh mắt đặc biệt này.Đội ngũ bọn họ đã mở rộng đến hơn trăm người, nhà dân bình thường ven đường đã không còn đủ cho bọn họ cư trú, cho nên cả đoàn tìm được một gò đất, quyết định cắm trại tại chỗ, cạnh gò đất là một ngôi miếu nhỏ, Hàn Triều kéo Thích Thất trực tiếp tiến vào bên trong."

Nói đi, sao lại thế này."

Hàn Triều trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, Thích Thất nhìn sắc mặt anh không tốt, tưởng nữ chủ cùng người khác ở bên nhau làm Hàn Triều thương tâm, cô khuyên nhủ:"Anh không cần quá thương tâm, kỳ thật anh thật tốt.

Thật mà, lớn lên xinh đẹp, vóc người tốt, tuy rằng tính tình có điểm cổ quái nhưng cũng là cực phẩm, tin tưởng vẫn sẽ có nhiều phụ nữ thích anh."

Lớn lên xinh đẹp?

Dáng người tốt?

Đó không phải là hình dung phụ nữ hay sao!

Tính tình cổ quái?

Anh tính tình thực cổ quái sao!

Cực phẩm?

Cực phẩm lại là cái món gì?

Đến nỗi thật nhiều phụ nữ thích, em thân là bạn gái người ta, nói sẽ có thật nhiều phụ nữ thích bạn trai mình, như vậy thật sự tốt hay sao?

Có để anh vào mắt hay không?!Hàn Triều sắc mặt càng thêm khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói với Thích Thất: "Em biết về sau anh sẽ chết như thế nào không?"

"Hả?......"

"Anh khẳng định là bị em tức chết!"

Thích Thất ngốc, chớp chớp đôi mắt to ngập nước nhìn Hàn Triều, cô làm gì?

Vì cái gì nói cô như vậy?Hàn Triều thở dài, từ khi lựa chọn tiếp tục ở bên cô đến giờ, số lần anh thở dài mau vượt qua số lần anh đã trải qua hơn 28 năm qua.

Anh cúi đầu xuống mổ nhẹ lên môi Thích Thất, sau đó ôm cô vào trong ngực.Có thể làm sao bây giờ?

Đánh cũng đánh không được, mắng lại mắng không được, sớm biết rằng, anh gặp được Thích Thất cũng chỉ có bại trận toàn diện."

Vì sao lấy loại ánh mắt này nhìn anh?

Anh làm sao mà em cảm thấy anh thật đáng được đồng tình?"

Cọ cọ ở ngực Hàn Triều, Thích Thất duỗi tay vòng qua eo Hàn Triều, nói: "Đại ca anh cùng Bạch tiểu thư ở bên nhau có phải anh thật thương tâm hay không?

Anh không cần buồn, anh thật tốt, thật sự!"

Nghe cô nói xong, Hàn Triều có điểm dở khóc dở cười: "Anh vì sao phải thương tâm, đại ca ở bên ai đâu có quan hệ gì đến anh.

Anh ấy sớm muộn gì cũng có bạn gái, anh thương cái gì tâm."

"Không phải đại ca anh, là Bạch tiểu thư, anh không phải thích Bạch tiểu thư hay sao?"

"Anh?

Thích Bạch Thi Thi?

Anh cùng cô ấy còn chưa nói quá hai câu, em từ đâu mà cảm thấy anh sẽ thích cô ấy?"

Hàn Triều không còn cảm thấy dở khóc dở cười mà cảm giác thế giới này thật huyền huyễn, nghĩ như thế nào anh cũng nghĩ không ra vì cái gì sẽ làm Thích Thất cho rằng anh thích Bạch Thi Thi."

Chính là rõ ràng......"

"A......"

Chỗ đóng quân truyền đến một tiếng hét thảm, ngắt lời Thích Thất nói, hai người liếc nhau, đã xảy ra chuyện......Hàn Triều lôi kéo Thích Thất trở về, vừa đi còn không quên dặn dò: "Tóm lại, anh không thích Bạch Thi Thi, đại ca anh cùng Bạch Thi Thi ở bên nhau, anh cũng không có ý kiến, về sau thu hồi tâm tình đồng tình dư thừa của em đi, cũng không cần không có việc gì mà suy nghĩ miên man."

Hai người thực mau tới đến chỗ đóng quân, nơi này đã sớm loạn thành một đoàn, mọi người đều tự tìm góc đợi, rời khỏi người đang la hét rất xa."

Trả lại mạng cho con tôi, đều là vì các người nhặt tinh hạch, con trai tôi mới mất mạng, tôi mạng thật khổ nha!

Lúc mạt thế tới con trai không bị biến thành thây ma mà lại bị mất đi trong tay các người, các người trả mạng lại cho con trai tôi!"

Nguyên lai, ban ngày trên đường hành tẩu, ba đội kia thấy đội Thích Thất chém xong thây ma sau đó đào lấy tinh hạch ra, bọn họ cũng học theo, đào ra không ít tinh hạch.Bọn họ cũng có người xem qua không ít tiểu thuyết mạt thế, có thể cảm giác đến năng lượng từ trong tinh hạch, nhưng không biết hấp thu như thế nào, đi học trong tiểu thuyết nói nuốt tinh hạch vào.Thời điểm bắt đầu xác thật cảm giác được dị năng tăng trưởng, còn chưa kịp cao hứng đã cảm giác tiếp được tự thân biến hóa, ý thức cũng không được rõ ràng, cuối cùng khi người nhà phát hiện anh ta đã biến thành một thây ma vô ý thức."

Bác gái, con trai bác bị như vậy chúng tôi thật đồng tình, nhưng chúng tôi cũng không biết anh ta sẽ nuốt tinh hạch nha, tinh hạch là đồ vật trong đầu thây ma, khẳng định sẽ có virus mà!"

Triệu Tín cố gắng trấn an bác gái.Bọn họ cũng thực khiếp sợ, nghĩ mà không sợ có được không, đặc biệt là Vương Tiểu Lợi thiếu chút nữa nuốt tinh hạch, sau khi biết chuyện này thật là phía sau lưng lạnh cả người, tinh hạch nguyên lai thật sự không thể ăn, ăn sẽ bị biến thây ma."

Cái gì kêu không biết con tôi sẽ ăn tinh hạch, các người chính là hung thủ hại chết con tôi, trả lại con trai cho tôi..."

Hai người Thích Thất trở lại xe buýt là nhìn thấy được một màn này, theo sát đến là hai người tay trong tay Hàn Tiến và Bạch Thi Thi.Thấy một màn như vậy, Bạch Thi Thi buông tay Hàn Tiến ra đi đến bên người phụ nữ kia: "Bác gái, con trai bác chết đi chúng tôi thật xin lỗi, bác không cần như thế này, có yêu cầu gì, chúng tôi có thể tận lực thỏa mãn."

"Cái kia Bạch tiểu thư......"

Cô nói như vậy không phải là xác định chúng ta làm sai sao?

Chúng ta đâu có kêu anh ta đi nuốt tinh hạch, tinh hạch có virus, anh ta lựa chọn nuốt thì phải có chuẩn bị đến chuyện bị biến thành thây ma, chúng ta không tin trước khi anh ta nuốt tinh hạch không có thương lượng qua cùng người nhà, người phụ nữ này rõ ràng chính là thấy con trai mình biến thành thây ma xong mới tới nơi này lừa bịp tống tiền."

Triệu Tín, không quan hệ, giao cho Thi Thi xử lý đi."

Hàn Tiến ngắt lời Triệu Tín, anh tin tưởng Thi Thi sẽ xử lý tốt.Triệu Tín câm miệng không nói, một chủ tử không quá khôn khéo, thêm vào một thiếu phu nhân không làm cho rõ tình huống, tổ hợp này, Hàn gia sẽ kham ưu nha!

Triều thiếu, chủ tử như vậy anh bảo tôi làm thế nào phụ giúp cho được?

Tôi thà rằng ở bên người Triều thiếu chẳng làm nên trò trống gì, cũng không muốn lại tiếp tục trên người Hàn đội lãng phí miệng lưỡi, mấu chốt là, cơ hội tôi muốn lãng phí miệng lưỡi cũng không có, mỗi lần muốn nói chưa nói xong đã bị chặn miệng.
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
56. Từ bỏ


Không gì đáng buồn bằng tâm đã chết, Triệu Tín lui về phía sau, cùng chiến hữu của mình đứng xem diễn, anh rốt cuộc biết vì sao các chiến hữu có chuyện đều không nói ra, nguyên lai không cần tính toán mọi việc phát triển như thế nào, không cần lo lắng cân nhắc lời nói sắc bén hay nhẹ nhàng, coi đó, không cần anh quản, bọn họ đều tự mình xử lý mọi chuyện.Cuối cùng Bạch Thi Thi lấy ba bao gạo ra giải quyết người phụ nữ lừa bịp tống tiền, đối với việc này Hàn Tiến phi thường vừa lòng và tự hào: "Thi Thi anh biết ngay là em có thể giải quyết, em thật là quá tuyệt vời."

Nói xong còn không quên xoay người đối với quân sư của mình như khoe: xem đi, tôi nói Thi Thi có thể giải quyết đi.Thấy một màn như vậy, Triệu Tín trừu trừu khóe miệng, gật gật đầu: anh là lão đại, anh vui vẻ thì tốt rồi.Từ nay về sau, tạp vụ trong đội ngũ bọn họ toàn bộ đều giao cho Bạch Thi Thi phụ trách, Triệu Tín lúc trước quản lý những việc này hiện giờ phi thường thống khoái mà buông tay lui về phía sau, cùng đồng đội nói giỡn chơi đùa, nếm được cuộc sống nhẹ nhàng trước giờ chưa từng thể nghiệm qua, cũng không tệ chút nào.Anh lại lần nữa đi tìm Hàn Triều: "Triều thiếu, tôi muốn trở về với anh."

Lần này anh là thật sự muốn trở về cùng Hàn Triều, không còn một tia không cam lòng nào nữa."

Tin ca, anh thật sự muốn từ bỏ?"

Triệu Tín không phải là người dễ dàng từ bỏ, lúc trước anh ta tìm tới Hàn Triều, Hàn Triều có thể cảm giác được anh chưa cam lòng cho nên mở miệng khuyên anh ta trở về, nhưng thật không nghĩ tới, ngắn ngủi mới có mấy ngày, Triệu Tín lại sẽ quay lại, chỉ khác là, lần này Hàn Triều có thể rõ ràng cảm giác được, Triệu Tín bất đồng, không hề không cam lòng, ngược lại còn thấy được ý tứ đã thoải mái buông bỏ.

Chỉ là, vì cái gì?

Hàn Tiến rốt cuộc làm cái gì chạm đến điểm mấu chốt của Triệu Tín để anh ta thay đổi lớn như vậy?Sự tình kỳ thật rất đơn giản, Triệu Tín là người thông minh, lại là người không cổ hủ, anh đã sớm thấy rõ khuyết điểm trong tính cách Hàn Tiến là việc anh vô luận như thế nào cũng sẽ không thay đổi được, nói anh là chim khôn lựa cành mà đậu cũng được, nói anh kẻ thức thời là trang tuấn kiệt cũng được, anh sẽ tuyệt đối không tiếp tục đi theo Hàn Tiến.

Nói đến chuyện trung thành, anh sẽ luôn trung với Hàn gia, ngay cả lắc lư giữa hai thiếu gia cũng không phải là phản bội Hàn gia chút nào.Nhìn ánh mắt kiên định của Triệu Tín, biết đây là quyết định của anh ta, Hàn Triều nói: "Tin ca, tôi nói rồi, tôi chưa bao giờ xem anh như cấp dưới, cho nên, lựa chọn của anh tôi sẽ tôn trọng.

Còn việc ở với tôi, tôi không có dã tâm như vậy, tôi cũng không cần thuộc hạ, tôi ở đây, anh thích ngây ngốc thì cứ đợi, không thích cũng có thể đi bất cứ lúc nào.

Hết thảy chỉ cần anh muốn làm gì cũng được."

"Tốt, thiếu gia!"

"Thiếu gia", là truyền thống của Triệu gia bọn họ, khi chưa quyết định đi theo ai đều kêu là "đại thiếu", "nhị thiếu", một khi đã quyết định theo ai, người đó chính là "thiếu gia" duy nhất của họ.......Bạch Thi Thi quản lý mọi thứ rất có tâm đắc, mấy ngày nay quản lý đội ngũ cũng coi như gọn gàng ngăn nắp, chỉ là..."

Hàn Triều, anh giúp Tiểu Điệp đi dựng lều trại đi, người khác đều có chuyện."

Từ khi Bạch Thi Thi và Hàn Tiến bên nhau, Bạch Thi Thi xưng hô với Hàn Triều không còn là "Triều thiếu" mà biến thành "Hàn Triều"."

Được."

Hàn Triều nói xong kéo Thích Thất đi đến giúp Lam Tiểu Điệp, anh cũng là người trong đội ngũ, tuy mỗi người đều kêu anh là "Triều thiếu", hành động anh cũng lười nhác, nhưng không phải chỉ ngồi không chờ người khác hầu hạ, nhờ anh làm chút chuyện thì cũng không phải không được."

Thích Thất không cần đi qua."

Thấy hai người đều nghi vấn nhìn về phía mình, Bạch Thi Thi nói: "Bên kia Hà Nhu giống như không đủ nước, cô đi giúp thêm."

Nghe được lời này Thích Thất buông tay Hàn Triều đi qua thêm nước, Hàn Triều nhìn về phía Bạch Thi Thi trào phúng cười cười, xoay người đi đến chỗ dựng trại, loại tiểu kỹ xảo này anh còn không thèm nhìn tới."

Hàn ca, thật là cảm ơn anh, bằng không đêm nay tôi không có lều ngủ."

Lam Tiểu Điệp lải nhải bên cạnh Hàn Triều, Thi Thi thật là đủ ý tứ, chính mình nói muốn truy Hàn Triều, cô ấy mấy hôm nay đều tạo cơ hội để cho hai người bọn họ đơn độc ở chung."

Thiếu gia, tôi tới giúp anh."

Triều Hổ ở một bên thấy Hàn Triều một mình dựng lều không ai hỗ trợ, buông việc trong tay đi tới."

Người phụ nữ này sao lại thế này, thiếu gia nhà tôi là tới giúp cô dựng lều, cũng không phải là để cô đứng không, chỉ nhìn không làm việc, thật đúng là vô dụng."

"Anh......"

Lam Tiểu Điệp ủy khuất cực kỳ, mỗi lần cô cùng Hàn Triều đơn độc bên nhau, đều có cái này Triều Hổ tới quấy rối, còn vẫn luôn mắng mình, không phải vô dụng chính là phiền toái, như thế nào không thấy anh ta đi mắng Thích Thất, chẳng lẽ cái này Triều Hổ chính là Thích Thất tìm tới đối phó với mình.Nếu Lam Tiểu Điệp biết Triều Hổ cùng Thích Thất bao nhiêu lần đại chiến, chỉ sợ cô sẽ không suy nghĩ như vậy, Triều Hổ chỉ cảm thấy toàn bộ phụ nữ đều là phiền toái, anh đều cảm thấy chướng mắt, không phải chỉ nhằm vào một mình Lam Tiểu Điệp mà là Triều Hổ cũng không tiếp xúc với phụ nữ khác, không thể nào vô duyên vô cớ đi mắng người.

Còn tiếp xúc với Thích Thất thì, Triều Hổ là sợ Thích Thất, mắng lại mắng không lại, đánh lại không dám đánh, lâu lâu có được thượng phong thì cô ấy liền đi tìm ngoại viện, còn cắt xén bớt thức ăn của mình."

Tôi nói sai rồi sao?

Thời gian dài như vậy tới cái lều còn không biết dựng, muốn người tới giúp còn chưa tính, người ta tới giúp cô, cô sẽ đứng ngốc ở đó, chẳng đưa được cái giá hay cây búa."

"Anh......

Ô......"

Bị mắng không chỗ dung thân, Lam Tiểu Điệp khóc lóc chạy đi."......"

Khóc?

Triều Hổ trảo trảo cái ót, nói như vậy hai câu liền khóc?

Anh cũng chưa nói cái gì chứ?

Như vậy tiểu nha đầu Thích Thất thật là tốt, nói như thế nào cũng không sao, người không chút nào giả vờ, không có động một chút là khóc, còn chịu được khổ nhọc, giống như loại dựng trại này đều có thể tự mình làm được tốt."

Thất Thất thực tốt."

Hàn Triều tán đồng nói.Nguyên lai Triều Hổ bất tri bất giác đem ý tưởng trong lòng đều nói ra."

A......

Thiếu gia tôi không tin anh nhìn không ra tới hai người kia đánh cái gì chủ ý, cái kia Bạch Thi Thi cũng quá khôi hài, tìm lý do cũng không biết tìm, Hà Nhu kia vốn dĩ là hệ thủy, còn kêu Thích Thất đi qua, cô ta tưởng người khác đều là ngốc hay sao, nhìn không ra chủ ý của cô ta."

"Hừ, không phải có người ngốc nhìn không ra hay sao!"

Người khác chỉ còn thiếu viết chữ lên trán có ý đối với anh, Thất Thất cái người ngu ngốc này còn vui sướng làm chân chạy cho người ta, không biết tới giữ gìn chủ quyền sao?

Thật ngốc muốn mệnh, muốn làm cô ghen, chắc mình phải nôn chết trước.Trên thực tế Thích Thất không tưởng đến phương diện này, trong nguyên văn nói Lam Tiểu Điệp sau khi Triều Hổ chết vẫn luôn độc thân, có thể thấy được Lam Tiểu Điệp đối với Triều Hổ thật thâm tình, bây giờ có người tới nói cho cô biết Lam Tiểu Điệp không thích Triều Hổ mà thích Hàn Triều, cô còn sẽ suy xét đến mức độ đáng tin cậy của lời nói đó, cho nên đừng nói tới chuyện để cô tự mình phát hiện.Bất quá, mặc kệ thế nào, Hàn Triều quyết định kết thúc trò chơi này, nếu Thích Thất không phản ứng, anh cũng sẽ không lại tiếp tục diễn kịch cùng hai người Bạch Thi Thi.
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
57. Đói


Mọi người dựng trại xong xuôi, các đội ngũ cũng bắt đầu chuẩn bị bữa tối, trên thực tế cũng không có gì phải chuẩn bị, từ khi cùng các đội ngũ kia lên đường, bọn Hàn Tiến cũng không tiếp tục ăn cơm như bình thường mà làm giống như những đội ngũ kia, ăn bánh mì, mì ăn liền, loại thức ăn nhanh là chủ yếu.Đồ ăn của bọn họ là do Bạch Thi Thi phát, đàn ông được hai gói mì ăn liền, một cây giăm bông, một cái bánh mì nhỏ.Phụ nữ được một gói mì, một cây giăm bông, một bánh mì nhỏ.Mấy thứ này đối với bọn họ đều đủ ăn cho nên đối với việc phân phối của Bạch Thi Thi cũng không có ý kiến gì, cho đến buổi tối hôm đó.Sau mạt thế mọi thiết bị điện tử đều thành đống sắt vụn, đám người Thích Thất cũng không có giải trí gì, ăn tối xong trời còn sớm, lại không có thây ma đột kích, đám người Thích Thất cùng nhau chơi đấu địa chủ.

Mỗi lần đều là Thích Thất làm địa chủ, không phải bởi vì bài cô rất tốt, mà là người chơi cùng Vương Tiểu Lợi và Triều Hổ đều không muốn cùng cô làm nông dân.Thích Thất lại một lần nữa bị nông dân đánh ngã."

Không chơi, không chơi, các người đều bắt tôi làm địa chủ, bài tôi lại không tốt."

"Bài cô tốt cô cũng không biết ra, chỉ cộng 3 với 2 cô cũng làm không được, toán học của cô có lẽ học từ giáo viên thể dục sao, chỉ biết một hai, một hai."

Triều Hổ cũng chỉ có thể khi đấu địa chủ mới hoàn toàn nghiền áp được Thích Thất."

Ha ha ha......

Thích Thất, ngược cô làm cô thua mãi, tôi cũng ngượng ngùng."

Mọi người xung quanh nghe được Vương Tiểu Lợi nói đều nhịn không được cười ha ha lên, Thích Thất bị ngược xác thật có điểm thảm."

Các người còn cười, không ai giúp tôi đã không nói, một đám còn cười tôi, tôi không chơi nữa, tôi đi tìm Tiểu Đậu Tử."

Nói xong Thích Thất hừ nhẹ một tiếng, xoay người đi.Khi Hách Kiến Quốc tiếp nhận vị trí Thích Thất vừa mới bỏ đi, Thích Thất đi tìm Tiểu Đậu Tử đã quay trở lại, mục đích cô trở về rất đơn giản, tìm Hàn Triều muốn đồ ăn."

Hàn tổng, cho em đồ ăn."

Vươn tay Thích Thất chờ Hàn Triều cho cô đồ ăn, Hàn Triều cũng không để ý, một bên nhìn chằm chằm bọn Vương Tiểu Lợi đánh bài, một bên lấy ra túi quả khô cho cô, vừa mới ăn cơm chiều, ăn thêm đồ ăn vặt không tốt cho thân thể."

Em không cần quả khô, cho em đồ ăn để ăn no."

Nhìn đến quả khô trong tay, Thích Thất nhíu mày, quả khô không đủ no.Đôi mắt Hàn Triều từ bàn bài chuyển đến trên người Thích Thất: "Em đói bụng?

Không phải vừa mới ăn cơm chiều xong sao?"

Thích Thất kéo một cái ghế ngồi bên người Hàn Triều: "Không phải em đói bụng, là Tiểu Đậu Tử, mới vừa rồi đi tìm cậu bé, còn chưa tới gần đã nghe Tiểu Đậu Tử than đói với ông nội, em liền trở về lấy đồ."

Bánh mì, mì ăn liền đối với con nít thật không gì hấp dẫn, Thích Thất không nghĩ nhiều liền quay trở về tìm Hàn Triều lấy đồ ăn.Bất quá người nói vô tâm, người nghe cố ý, huống chi là Hàn Triều người khôn khéo như vậy.

Hàn Triều thu hồi đồ ăn cấp cho Thích Thất, nói với cô: "Em đi dẫn Tiểu Đậu Tử đến đây chơi, con nít như vậy cả ngày đi theo ông nội cũng sẽ buồn."

"Được, em đi ngay."

Thích Thất từ ghế nhảy dựng lên, hướng về chỗ hai ông cháu.Chỉ chốc lát sau cô đã mang Tiểu Đậu Tử trở lại, nói đến cũng thật kỳ quái, từ sau thành phố M, cô không thường thấy Tiểu Đậu Tử nữa, cô vẫn cho rằng từ khi Văn Văn đến cô không đi bộ mọi nơi nữa, nhưng hiện tại suy nghĩ lại, giống như hai ông cháu họ cũng cố ý trốn tránh."

Tiểu Đậu Tử, lại đây."

Thấy Thích Thất mang theo Tiểu Đậu Tử lại, Hàn Triều vẫy tay kêu Tiểu Đậu Tử lại trước mặt anh."

Hàn Triều thúc thúc......"

Tiểu Đậu Tử đi đến bên người Hàn Triều, bộ dáng ngoan ngoãn làm anh nghĩ đến bộ dáng ngoan ngoãn của Thích Thất, ánh mắt không khỏi nhu hòa xuống, ôm Tiểu Đậu Tử lên ghế, sờ sờ đầu cậu bé, nhẹ giọng hỏi: "Ừ.

Tiểu Đậu Tử ăn cơm chiều chưa?

Gần đây sao không thường xuyên nhìn thấy cháu?"

Tiểu Đậu Tử nghe vậy hoảng loạn gật đầu: "Cháu......

Cháu ăn rồi."

Gia gia vừa dặn dò, không cần nói bậy.Hàn Triều đôi mắt mị mị lên, Thích Thất đứng bên cạnh muốn nói cái gì, bị anh kéo lại, mọi người bên kia cũng đều ngừng tay lắng nghe động tĩnh bên này.

Ban đầu bọn họ còn chưa để ý, nhưng Tiểu Đậu Tử lời nói rõ ràng thật chột dạ, một cậu bé như vậy vì sao muốn nói dối?"

Tiểu Đậu Tử, tuy rằng hiện tại không có trường học, nhưng lúc trước thầy giáo có dạy cho cháu hay không, trẻ nhỏ là không thể nói dối, nói dối mũi sẽ dài ra."

Đe dọa như vậy, Hàn Triều không chút nào cảm thấy sẽ đe dọa đến sự phát triển của con nít, anh nói tới mặt không đỏ tim không nhảy.Tiểu Đậu Tử rốt cuộc còn nhỏ, chuyện Pinocchio cậu bé có nghe mẹ kể qua, nhưng lời ông nội nói cậu bé lại muốn nghe theo, cho nên Tiểu Đậu Tử một bên che mũi, một bên nói: "Cháu không có nói sai, cháu sẽ không bị dài mũi."

"A?

Phải không?

Sao chú như thế nào lại cảm giác được mũi cháu dài ra một ít rồi, bằng không cháu hỏi bọn họ đi."

Hàn Triều chỉ hướng đám người Triều thiếu, mọi người đổ mồ hôi, Triều thiếu, chúng tôi không nghĩ cùng cậu gạt con nít, bất quá..."

Ai nha, Tiểu Đậu Tử cái mũi cháu như thế nào lại thành dài như vậy!"

"Tiểu Đậu Tử cháu nói dối phải không?"

"Cái mũi dài như vậy về sau người khác đều biết cháu nói dối."

Tiểu Đậu Tử thấy bọn họ đều nói cái mũi cậu thật dài, có điểm sốt ruột, vội vàng xua tay nói: "Cháu không nói dối, cháu không có ăn cơm chiều, Thi Thi tỷ nói đồ ăn trong đội không nhiều lắm, cho nên không phát đồ ăn cho gia gia và cháu, còn muốn gia gia bảo mật.

Cháu không có nói dối."

Nghe được Tiểu Đậu Tử nói, mọi người đầu tiên là kinh ngạc, rồi sau đó chính là trong lòng lửa giận thiêu lên, cái gì gọi là đồ ăn không nhiều lắm?

Ngay cả nếu đồ ăn không nhiều lắm, bọn họ nhiều người như vậy còn không đi tìm được hay sao?

Ngay cả tìm không ra được, bọn họ thà rằng chính mình không ăn cũng không cho ông già con nít bị đói."

Vì sao Tiểu Đậu Tử không tới nói cho các chú biết, còn muốn trốn đi?"

Hàn Triều tiếp tục hỏi, theo đạo lý Bạch Thi Thi làm như vậy, Vệ lão không có đạo lý phải phối hợp, vì sao ông làm như thế?Tiểu Đậu Tử một bên che lại cái mũi, một bên thưa dạ nói: "Gia gia nói, nếu nói với các chú, các chú khẳng định sẽ không ăn mà nhường đồ ăn cho cháu, các chú còn phải đi đánh thây ma, nếu đói bụng sẽ không có sức đánh, sẽ rất nguy hiểm.

Hơn nữa, Tiểu Đậu Tử đã đói bụng qua, biết đói bụng rất khó chịu, các chú rất tốt, cháu không muốn các chú bị khó chịu."

Nói xong, còn nhìn về phía mọi người muốn xác nhận, cậu không có nói dối, cái mũi có thể trở về bình thường hay không?Mọi người nghe được lời Tiểu Đậu Tử ấm lòng, lại nhìn động tác Tiểu Đậu Tử thì không khỏi mỉm cười, gật gật đầu, đừng lo lắng, mũi biến trở về bình thường rồi.Nhưng cùng lúc lại là vô cùng bất mãn, bất mãn đối với Bạch Thi Thi, cô ấy vì sao muốn nói cho hai ông cháu Tiểu Đậu Tử rằng vật tư không đủ?"

Tiểu Đậu Tử, gia gia vì sao sẽ cho rằng vật tư không đủ?

Vật tư ở chỗ chú, Thi Thi tỷ nói đồ ăn không đủ, các người liền tin sao?"

Con ngươi Hàn Triều hiện lên một đạo ám quang.

Bạch Thi Thi sao?

Lại là cô ta?

Muốn phá hư kế hoạch của anh, thật là đáng chết...
 
|Edit - Hoàn| Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày - Tiểu Yêu Mô Thức
58. Cọng mì


Tiểu Đậu Tử oai oai đầu nghi hoặc nói: "Là không đủ nha, đội ngũ chúng ta bị bọn họ lấy đi thật nhiều gạo cho nên không có gạo ăn, hơn nữa Thất Thất tỷ cũng không đến đưa cho mọi người đồ ăn vặt nữa, khẳng định chính là đồ ăn không còn nhiều.

Gia gia nói, các chú còn không nghĩ vậy cho nên chưa lo lắng vì lương thực, nhưng ông và cháu đã biết, phải tiết kiệm lương thực."

Nghe vậy, mọi người cũng nghi hoặc, bọn họ có phải hay không thật sự thiếu vật tư?

Không nói một đường đi tới bọn họ không tiết chế tiêu hao rất nhiều vật tư, từ thành phố M ra tới đây, chuộc thân cho Văn Văn cùng bồi thường bác gái tống tiền kia đã tốn năm bao gạo, chính là 250 ký, gạo nhiều như vậy đủ cho họ ăn vài tháng, có phải đội ngũ bọn họ thật sự bởi vì không gạo cho nên hiện giờ mới thống nhất ăn mì ăn liền hay sao?Mọi ánh mắt nhất trí nhìn về phía chưởng quản vật tư Hàn Triều, người sau cong cong môi, trào phúng cười cười: "Các người tưởng cái gì, nếu không vật tư tôi gạt các người làm gì, đã sớm bảo các người chạy nhanh đi mà thu thập vật tư."

Đúng rồi, Triều thiếu nếu không có vật tư, căn bản sẽ không gạt bọn họ, chỉ sẽ áp bức bọn họ đi làm cu li."

Vậy Bạch Thi Thi vì sao lại làm như vậy?"

Nếu vật tư không phải không đủ, vì sao Bạch Thi Thi không cho bọn họ ăn cơm, ban đầu tưởng muốn làm cho giống các đội ngũ kia, nhưng mà bọn người đó cũng không phải mỗi ngày chỉ ăn mì ăn liền, hiện tại xem sự tình này có điểm không bình thường."

Đại Sơn, anh đi tra xem, nhìn xem Bạch Thi Thi này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì."

Thấy mọi người trầm mặc, Triệu Tín nói với Chu Đại Sơn.

Triều thiếu có dị năng tinh thần, vừa rồi thấy anh không nhúc nhích ngồi ở chỗ kia, khẳng định là giám thị Bạch Thi Thi, nhưng anh ta ngồi đó không nói gì, ý tứ là muốn bọn họ tự đi tra sao?Không bao lâu Chu Đại Sơn đã trở lại, anh xuất thân là lính trinh sát, Bạch Thi Thi thật dễ dàng tra ra được, căn bản không tốn chút công phu nào.Nguyên lai sự tình vẫn là ở người phụ nữ tống tiền kia, không biết lúc ấy Bạch Thi Thi nói với bà ta cái gì, tóm lại người đó vẫn tới chỗ Bạch Thi Thi đòi ăn, đồ ăn sẵn thật không có cách nào giao cho bà ta, do vật tư đều là Hàn Triều nắm trong tay, mỗi lần phân phối đồ ăn đều hiểu rõ, cô ta không tiện lấy, cho nên đã nghĩ ra chủ ý này, cắt xén đồ ăn của hai ông cháu Tiểu Đậu Tử đi trợ cấp cho người phụ nữ tống tiền.Nghe được tin tức Chu Đại Sơn mang về, sắc mặt mọi người đều trở nên không đẹp, bọn họ mặc kệ Bạch Thi Thi và người đàn bà kia có chuyện gì, nhưng cô ta vì mục đích của chính mình mà lấy đi phần thức ăn của hai ông cháu Tiểu Đậu Tử thì thật quá đáng.Trên thực tế bọn họ tức giận không chỉ là bất mãn đối với Bạch Thi Thi, còn có sự nóng nảy đối với tình cảnh bản thân, từ chuyện người suy ra chuyện mình, bọn họ cũng có cha mẹ thân nhân, chưa gặp lại được gia đình, bọn họ chỉ có thể an ủi chính mình rằng cha mẹ thân nhân cũng sẽ có người bảo hộ, bình yên vô sự.Đây cũng là từ khi bọn họ biết được hai ông cháu Tiểu Đậu Tử là thân nhân của đồng đội, chiếu cố hai ông cháu, bọn họ cũng nghĩ rằng sẽ có người giống bọn họ, chiếu cố cha mẹ thân nhân mình.Nhưng mà khi họ biết được, ngay dưới mí mắt họ, hai ông cháu Tiểu Đậu Tử đều có thể bị người khi dễ, họ liền liên tưởng đến thân nhân mình, có thể cũng giống như hai ông cháu kia hay không, bị người lừa gạt khinh nhục."

Thật là thật quá đáng, tôi muốn cô ta vì sao lại làm như vậy, muốn đưa đồ cho bác gái kia sao không tự đưa đồ của mình?

Vì sao muốn cắt xén đồ của hai người Vệ đại thúc."

Vương Tiểu Lợi thiếu kiên nhẫn nhất đứng dậy muốn đi tìm Bạch Thi Thi lý luận, kết quả bị Hách Kiến Quốc ngăn lại, Vương Tiểu Lợi không ngừng giãy giụa, trong miệng kêu lên: "Hách ca...

Anh buông tôi ra, cái người Bạch Thi Thi kia thật quá đáng."

Hách Kiến Quốc gắt gao giam cầm Vương Tiểu Lợi, thanh âm đè thấp xuống, khuyên nhủ: "Biết cậu tức giận, nhưng cậu cứ như vậy đi tìm người, không nói có chứng cứ hay không, chỉ một Hàn đội kia cậu cũng không làm gì được."

Lời Hách Kiến Quốc khuyên bảo Vương Tiểu Lợi người khác không biết có nghe rõ hay không, nhưng một chữ cũng không lọt khỏi tai Hàn Triều.

Hàn Triều ý vị không rõ nhìn Hách Kiến Quốc một cái, nụ cười trên khóe môi càng khắc sâu, ánh mắt chuyển sang trên người Thích Thất đang cho Tiểu Đậu Tử ăn điểm tâm.

Quả nhiên vẫn là người tâm tư đơn giản làm trong lòng anh thật vui sướng."

Vậy anh nói làm sao bây giờ, liền như vậy bỏ qua cho cô ta sao?"

Vương Tiểu Lợi vẫn là không phục, cậu cũng không tin không thể nói lý lẽ.Xem cậu như vậy, Hách Kiến Quốc đành giải thích: "Cậu hiện tại đi hỏi cô ta, cô ta chỉ biết cắn ngược lại một cái, nói Vệ đại thúc bôi nhọ, cô ta không cắt xén thức ăn của họ, hiện giờ Hàn đội và cô ta thân thiết như vậy, cậu cảm thấy Hàn đội sẽ tin ai?"

Vương Tiểu Lợi trầm mặc, cậu lại không ngốc, Hàn đội khẳng định sẽ tin Bạch Thi Thi, cũng sẽ che chở cô ta, nháo đến cuối cùng chính mình vẫn là không có một chút biện pháp nào ảnh hưởng đến cô ta.Ánh mắt hy vọng của mọi người đồng thời nhìn về phía Hàn Triều, hy vọng anh có thể có chủ ý gì.

Hàn Triều lại là lười biếng duỗi eo, nói chậm rì rì: "Nhìn tôi làm gì, tôi không có cách nào."

Mọi người thất vọng, chẳng lẽ cứ để như vậy?"

Đúng rồi, Triệu Tín ngày mai bắt đầu kêu Bạch Thi Thi nấu cơm đi, cả ngày ăn mì ăn liền, ăn tới bổn thiếu gia đều mau biến thành cọng mì, lại không phải không có gạo, không cần phải ép bổn thiếu gia như vậy."

Đúng rồi, bọn họ có thể khai hỏa nấu cơm, nói như vậy, xem Bạch Thi Thi còn làm thế nào mà cắt xén đồ ăn của hai ông cháu.

Kết quả là mọi người cùng đồng thanh với Triệu Tín."

Rõ, thiếu gia!"

Ở một bên cho Tiểu Đậu Tử ăn đồ ăn, Thích Thất a a ~, nhìn dáng vẻ nữ chủ muốn bị xui xẻo.Sáng sớm hôm sau Bạch Thi Thi liền nhận được thông tri từ Triệu Tín, muốn cô về sau an bài người nấu cơm, không cần lại cho bọn họ ăn thức ăn nhanh.Tâm thần không yên cộng thêm không cam lòng, Bạch Thi Thi trở lại lều của Hàn Tiến, từ lúc cô và Hàn Tiến bên nhau, lều của họ là ở cạnh nhau, cô cùng Lam Tiểu Điệp, Văn Văn một lều, Hàn Tiến ở đơn độc một lều, nếu không có việc gì cô vẫn luôn ở bên lều Hàn Tiến.Hàn Tiến thấy cô thất hồn lạc phách thì có điểm kỳ quái, vừa mới đi ra ngoài thời điểm còn vui vẻ, như thế nào trong chốc lát trở về liền biến thành như vậy?"

Em làm sao vậy?"

Nghe được Hàn Tiến hỏi, Bạch Thi Thi nhớ ra, đúng rồi, còn có Hàn Tiến, có thể làm anh nói chuyện với Hàn Triều, vì thế cô tràn đầy oán giận nói với Hàn Tiến: "Còn không phải Hàn Triều sao, ghét mì ăn liền không thể ăn, một hai phải an bài em nấu cơm.

Anh cũng biết, đội ngũ khác cũng ăn như vậy, chúng ta không thể quá đặc thù, hơn nữa nấu cơm quá phiền toái, còn phải an bài người chuyên phụ trách, về sau em sẽ không còn nhiều thời gian ở với anh."

Chỉ tiếc cô không dự đoán được Hàn Tiến tuy rằng không bắt bẻ như Hàn Triều, nhưng từ nhỏ cũng là ngậm muỗng vàng lớn lên, đối với mấy ngày nay ăn thức ăn nhanh cũng đều sắp phun ra, cho nên anh một chút cũng không phản đối ý tứ của Hàn Triều, hơn nữa còn thực duy trì.
 
Back
Top Bottom