Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi

(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1-Chương 30: Thế lực ngang nhau


Lăng Thần tránh thoát khỏi chân Hạ Thiên Tịch, nhưng làHạ Thiên Tịch vẫn như cũ từng bước ép sát công kích tới, hai người ngươi một quyền ta một cước, kỳ thật đều là Hạ Thiên Tịch công kích Lăng Thần trốn tránh, cách làm này của Lăng Thần rốt cuộc làm Hạ Thiên Tịch thành công xù lông, cư nhiên khinh thường lão tử phải không?Ở trong mắt Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần trốn tránh như vậy không công kích lại chính là miệt thị y, thậm chí là cười nhạo y, điều này làm choHạ Thiên Tịch trong lòng lửa giận nháy mắt tràn đầy.Tuy rằng thể thuật ngươi so với ta cao hơn một cấp, nhưng là ngươi cũng không nên quá đắc ý.

Hạ Thiên Tịch gợi lên tươi cười, trong lòng lặng lẽ niệm một câu chú ngữ cương quyết thuật cho bước chân, cũng không nên quên, y còn có ma pháp.Trên chân có thêm cương quyết thuật, hơn nữa Hạ Thiên Tịch sắc bén công kích, ngay cả Lăng Thần giờ phút này cũng không thể không đánh trả.

Hạ Thiên Tịch cách đấu thuật tuy rằng là trong ba tháng nhanh chóng học được, nhưng là đều là do người bên cạnh Hạ nguyên soái chỉ bảo y, bị những cận vệ đó dùng phương thức biến thái tra tấn ba tháng, y mỗi ngày chịu đau cũng không phải chịu không, hơn nữa hiện tại chân hắn lại thêm cương quyết thuật, tốc độ lập tức đề cao một bậc, nhanh chóng công kích làm Lăng Thần chỉ là một mặt tránh né cũng có lúc bị đánh trúng, đặc biệt chính là,Hạ Thiên Tịch một quyền hung hăng đánh vào hai má Lăng Thần, tuy rằng không có trực tiếp đánh vào trên mặt, nhưng là cũng làm khuôn mặt tuấn mỹ kia của Lăng Thần đổi màu, vì vậy Hạ Thiên Tịch càng thêm hưng phấn, thân thể còn hăng hơn đánh máu gà gấp trăm lần.Lăng Thần híp lại đôi phượng mâu nguy hiểm, trên má truyền đến nóng rát đau đướn làm hắn không thể không nhìn thẳng vào đối thủ trước mắt.Thoạt nhìn, nghe đồn quả nhiên đều là không thể tin, chim sẻ đều biến thành phượng hoàng một ngày, phế vật khẳng định cũng có thể biến thiên tài một ngày.Lăng Thần lập tức coi trọng tăng lên, giờ khắc này hắn không hề một mặt trốn tránh cũng bắt đầu công kích, hai người thế nhưng có thể lực ngang nhau so chiêu...Hai người một quyền ta một cước tại trong gian phòng nhỏ hẹp không ai yếu thế hơn.Càng đánh Lăng Thần càng kinh hãi, hắn biết thiên hạ đồn đãi Hạ Thiên Tịch như thế nào, một phế vật bị toàn bộ liên bang cùng đế quốc kinh bỉ, nếu tang thi cùng ma thú cũng quen biết Hạ Thiên Tịch, hắn khẳng định y cũng sẽ bị chúng khinh bỉ.

Nhưng là hôm nay so chiêu cùng Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần cảm thấy được đồn đãi quả thực đều là cmn gạt người!

Hạ Thiên Tịch đánh giáp lá cà thật không tồi, không thể nói so với hắn lợi hại hơn, nhưng là thiếu niên trước mắt này phỏng chừng không có mấy người có thể hơn y, hơn nữa tốc độ Hạ Thiên Tịch cũng rất nhanh, y ra quyền cùng ra chân phối hợp có thể nói là ngang cơ với hắn, Lăng Thần híp lại một đôi ánh mắt sắc bén.Hạ Thiên Tịch nhíu mày, đáng chết, y đều đã thêm vào chân cương quyết thuật vậy mà cũng chỉ có thể ngang cơ với Lăng Thần, y tuyệt đối không cam tâm, thoạt nhìn cách đấu thuật này vẫn là không được.----------------Tiểu kịch trường:Ngạo kiều Hạ nữ vương: "Cư nhiên dám cùng lão tử trình độ ngang nhau, lão tử phải ly hôn với ngươi."

Lăng trung khuyển bất đắc dĩ: "Phu nhân, chúng ta còn chưa kết hôn đâu!"

Hạ nữ vương trừng mắt: "Ai bảo người không cầu hôn?"

Lăng trung khuyển tâm hoa nộ phóng quỳ xuống: "Phu nhân, nhẫn kim cương một cái, trung khuyển một con."

Hạ nữ vương tức giận: "Nhẫn kim cương lạc hậu như vậy? lão tử muốn phiếu phiếu.."
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1-Chương 31: Nội dung khảo hạch


"Còn muốn đánh sao?

Có đánh nữa cũng không có ý nghĩa không phải sao?"

Lăng Thần một tay ngăn cản công kích của Hạ Thiên Tịch nói.

Hạ Thiên Tịch sắc mặt đen đen, được rồi, liền dựa vào tình thế trước mắt, có đánh nữa cũng không có kết quả gì.Hai người không thể không dừng tay.Bởi vì không đánh bại Lăng Thần, đặc biệt còn vận dụng cả ma pháp cũng đánh không được Lăng Thần,Hạ Thiên Tịch một chút đều không hài lòng, lập tức lên mạng thành lập một cái tài khoản giả thuyết, lên mạng rèn luyện.Theo sự phát triển của công nghệ hiện tại, người thật có thể tiến vào mạng giả thuyết, mạng giả thuyết có không ít phòng huấn luyện, mặc dù tại mạng lưới sẽ không cảm giác được đau đớn, nhưng là trong mạng giả thuyết chiêu số huấn luyện gì đó đều có, sau khi bị Lăng Thần kích thích,Hạ Thiên Tịch lập tức tiến vào phòng huấn luyện trên mạng giả thuyết, một đời này y có tâm hiếu chiến tranh cường, sẽ không suy sút bản thân.

Lăng Thần đi tắm một cái lúc trở về liền thấy được Hạ Thiên Tịch đang luyện tập trong mạng giả thuyết, khóe miệng hơi gợi lên, thoạt nhìn nghe đồn phế vật này cũng không phải là phế vật như vậy!

Hạ Thiên Tịch lúc này đang ở trong phòng huấn luyện một lần lại một lần lặp lại những huấn luyện vô vị buồn tẻ, mặc kệ huấn luyện đó có bao nhiêu buồn tẻ nhàm chán y đều không để ý, giờ khắc này y thầm nghĩ phải biến cường, chỉ có biến cường mới có thể không bị bất luận kẻ nào bắt nạt.Trong phòng huấn luyện huấn luyện mấy canh giờ, khi Hạ Thiên Tịch logout ra khỏi mạng lưới liền nhìn thấy Lăng Thần đã ngủ, Hạ Thiên Tịch mệt mỏi duỗi duỗi người, nhanh chóng đi tắm rửa rồi lên giường đi ngủ.Y chính là còn không có quên có hai hạng mục khảo thí đâu, chỉ cần qua cửa thứ nhất, mặc kệ hai hạng khảo thí là đề mục gì, y đều nhất thiết phải vượt qua.Ngày hôm sau, quang não liền phát ra tin tức, yêu cầu thí sinh 9 giờ toàn bộ tập trung tại quảng trường.

Hạ Thiên Tịch thấy giường của Lăng Thần đã không có ai, cũng không nghĩ nhiều lập tức liền hướng quảng trường đi đến.

Quảng trường giờ phút này đã tụ tập không ít người, nhìn thời gian còn cách 9 giờ nửa tiếng, Hạ Thiên Tịch nhàm chán ngáp một cái, thừa dịp mọi người không chú ý vận dụng thần thức quét một chút không gian của mình, cư nhiên nhiều ra một mảnh thủy mật đào mọng nước.

Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt, nuốt nuốt nước miếng, thật sự là rất muốn ăn.Ngày hôm qua bị gia hỏa Lăng Thần nháo một phen, y liền quên khen thường của hệ thống, không nghĩ tới cư nhiên là thủy mật đào.

Có điều, ngày hôm qua gia hỏa Lăng Thần kia, Hạ Thiên Tịch một đôi mắt hoa đào lóe lóe, trước kia hắn chính là tên nói không nên đánh đồng y với hắn cùng một chỗ, như vậy sữ làm hắn cảm thấy thực sỉ nhục.Lăng Thần sao!

Rất tốt, ngươi cũng đã chọc tới lão tử.Đầu tiên là Lancet, sau là Lăng Thần, một ngày nào đó ta sẽ cho các ngươi biết, lão tử cũng không phải dễ chọc.Đợi một hồi rốt cục đến 9 giờ, lúc này một nam nhân mặc một thân quân trang đi tới, đứng ở trên bục cao, nhìn huân chương trên vai hắn, cư nhiên là hai ngôi sao, trung giáo a!"

Xin chào mọi người, ta tên là Luân Ân Lan Địch, các ngươi có thể gọi ta là Lan Địch trung giáo, từ hôm nay trở đi, ta sẽ phụ trách hai vòng khảo thí này của các thí sinh, hiện tại, ta tới nói cho các ngươi một chút nội dung hai vòng khảo thí."

Lan Địch hơi hơi dừng lại một chút nhìn về đám đông học sinh nói "Hai vòng khảo thí cuối cùng là kết hợp cùng một chỗ, như vậy nội dung khảo thí của các ngươi chính là trong vòng một tháng tăng 3 cấp cơ giáp chiến sĩ."

"Cái gì?

Trong một tháng tăng 3 cấp cơ giáp chiến sĩ?"

"Không thể nào!

Ai trong một tháng có thể thăng cấp a?"

"Trong một tháng có thể thăng ba cấp cơ giáp chiến sĩ, kia không phải thiên tài sao?"

"..."

Phía dưới nhất thời nghị luận sôi nổi.
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1-Chương 32: Phân tổ


Lan Địch nhướng mày nhìn đám đông học sinh nghiêm túc nói "Trật tự, ai còn ồn ào, lập tức hủy bỏ tư cách khảo thí."

Nhất thời phía dưới lặng ngắt như tờ.Lan Địch quan sát đám học viên bên dưới, đừng nhìn hiện tại người rất đông, cũng không biết sau một tháng còn lưu lại được mấy người."

Các vị đều biết, muốn thăng cấp cơ giáp chiến sĩ, ngoại trừ tự thân rèn luyện đề cao chính mình thể thuật, tinh thần lực cùng độ phù hợp cơ giáp, còn cần phải hấp thu năng lượng tinh hạch, cho nên vòng khảo thí thứ hai là liệp sát ma thú cùng tang thi, cướp lấy tinh hạch trong đầu bọn chúng, sau đó hấp thu tinh hạch đó để tăng thành chiến sĩ cơ giáp cấp 3, thời gian khảo thí là một tháng, trong một tháng này ta sẽ cho các ngươi tiến vào trong rừng rậm Tử Vong, cho nên các ngươi lúc này nên nghĩ kĩ, trong rừng rậm Tử Vong có ma thú, tang thi cùng thực vật biến dị, hết sức nguy hiểm, tùy thời đều sẽ gặp phải cái chết, chỉ cần ngươi tiến vào trong đó, chúng ta cũng không thể cam đoan an toàn cho các ngươi, bên trong rừng rậm Tử Vong, hoặc là chết, hoặc là sống, học sinh nào muốn rút lui hiện tại đều có thể rời đi."

Sau khi Lan Địch nói xong, sân tập trung lại lần nữa sôi trào."

Ta không muốn đi rừng rậm Tử Vong tìm chết, ta phải rời đi."

"Chúng ta còn chưa tiến vào trường học, làm sao đã bắt đầu đi công kích ma thú cùng tang thi?"

"..."

Nhất thời, âm thanh kêu thảm một vùng.Rừng rậm tử vong cách Khăn ha ra đát tinh cầu không xa, rừng rậm lớn ngăn cách tang thi, ma thú với nhân loại, nhưng là trong rừng cũng có không ít tang thi cùng ma thú hoạt động, trên cơ bản đều là một ít tang thi cùng ma thú cấp hai, có điều những thứ này đối với nhóm học viên chưa từng bước qua chiến trường mà nói đã hết sức khủng bố rồi.Xem ra, trường quân đội số 1 quả nhiên không hổ là trường quân đội số 1, chỉ là một cuộc khảo thí cũng đã nghiêm khắc cùng tàn khốc như vậy, chỉ mới khảo thí đã có chết chóc, trách không được chỉ cần là học sinh từ trường quân đội số 1 đi ra đã được liên bang cùng đế quốc hoan nghênh, quả thật là khảo thí tàn khốc.Có một ít người tuy không cam lòng, nhưng là bọn họ nội tâm sợ hãi đám tang thi cùng ma thú, cho nên chỉ có thể lựa chọn rời khỏi.Lan Địch nhìn đám người vẻ mặt mất mát rời đi, khuôn mặt nghiêm túc không có biểu tình gì, nhưng là trong đáy mắt lại có nồng đậm khinh bỉ trào phúng, làm quân nhân, bọn họ tồn tại chính là để bảo vệ gia viên không bị tang thi cùng ma thú xâm nhập, nếu ngay cả tang thi cùng ma thú cũng sợ vậy còn tư cách gì làm quân nhân?Có điều nhìn đám người không rời đi, đáy mắt Lan Địch có tán thưởng, vui mừng tươi cười, năm nay nhân số người ở lại nhiều hơn năm trước không ít, hy vọng kết thúc khảo thí năm nay người có thể tiến vào trường quân đội số 1 cũng không ít đ!Kế tiếp chính là phân tổ, bởi vì trong rừng rậm Tử Vong nguy hiểm rất lớn, cho nên Lan Địch để giảm bớt thiệt mạng xuống thấp nhất liền phân phối 5 người một tổ."

Cái gì?

Muốn ta cùng phế vật này một tổ, ta không muốn!"

"Ta cũng không muốn."

"Dựa vào cái gì chúng ta phải cùng một tổ với phế vật này?"

"..."

Bốn người còn lại sau khi biết mình cùng tổ với Hạ Thiên Tịch lập tức phản đối, bọn họ tuyệt đối không đồng ý cùng một tên phế vật ở chung một tổ."

"Các ngươi ai không đồng ý, hiện tại có thể lui ra ngoài."

Lan Địch ánh mắt lạnh lùng quét qua những người này, sau đó ánh mắt dừng lại trên vẻ mặt bình tĩnh củaHạ Thiên Tịch, phát hiện trên mặt y không có biểu tình gì, mới thu hồi ánh mắt.Bốn người kia không dám lên tiếng, chẳng qua ánh mắt nhìnHạ Thiên Tịch tuyệt đối không tốt, không có cách nào, ai bảoHạ Thiên Tịch trong mắt mọi người là một tên phế vật, cho dù y có thể qua được khảo thí vòng một, ai biết có phải y chỉ được cái nhìn được nhưng không dùng được chứ!

"Này, tiểu tử, ngươi nếu là sợ hãi hiện tại có thể lui ra, bằng không một lát nữa đi rừng rậm Tử Vong ngươi nếu sợ hãi, chúng ta cũng không quản ngươi a!"

Một đội viên vẻ mặt kiêu ngạo đi đến trước mặt Hạ Thiên Tịch, biểu tình kia quả thực chính là nhìn người bằng nửa con mắt.Ba người còn lại lập tức phụ họa lời người này.Hạ Thiên Tịch liếc mắt nhìn qua bọn họ, sau đó lập tức nhắm mắt lại dưỡng thần."

Ai, Vân thiếu, y thật đúng là kiêu ngạo a!"

Một đội viên trong đó rất là khinh thường Hạ Thiên Tịch nói.Người được kêu là lão đại cũng là đội trưởng của tiểu đội năm người, thí nghiệm ở cửa thứ nhất của hắn tuy không có cao bằng Hạ Thiên Tịch, nhưng là người này chính là con cháu gia đình giàu có, là thiếu công tử của tập đoàn Vân thị, Vân thị là tập đoàn tài phú số một của liên bang, cho nên hắn kiêu ngạo là việc thực bình thường.Tuy rằng thân phận Hạ Thiên Tịch so với tên Vân Duệ này cao hơn nhưng Hạ Thiên Tịch trong mắt mọi người chỉ là một tên phế vật, cho nên sẽ không có người đi nịnh bợ kết giao.
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1-Chương 33: Chạy trốn


"Hừ" Vân Duệ kiêu ngạo nhìn Hạ Thiên Tịch hừ lạnh một tiếng, trên khuôn mặt âm nhu mang theo thần sắc trào phúng, âm thầm quyết định sau khi tiến vào rừng rậm Tử Vong sẽ bỏ rơiHạ Thiên Tịch, bọn họ sẽ không mang theo phế vật này tiến vào rừng rậm Tử Vong.

Hạ Thiên Tịch không biết ý tưởng trong lòng của Vân Duệ, cho dù có biết y cũng không quan tâm, y vốn không muốn đi chung với những người này, bởi vì y biết đi cùng những người này chỉ biết sẽ liên lụy chính bản thân mình mà thôi.

Phân phối thành viên xong chính là phân phối đồ vật, bởi vì trong rừng rậm Tử Vong không có đồ ăn, ngay cả ma thú cùng thực vật đều bị cảm nhiễm biến dị, nhân loại không thể ăn được, nếu không sau khi ăn sẽ nhiễm độc biến thành tang thi.Mỗi người được nhận dịch dinh dưỡng dùng khoảng một tháng, cho nên trong một tháng này họ chỉ có thể dựa vào dịch dinh dưỡng sống qua ngày.Nhìn dịch dinh dưỡng trong tay, không ít đệ tử con nhà giàu bắt đầu ồn ào, bọn họ đã trải qua cuộc sống với thịt cá, hiện tại bắt bọn họ đi ăn loại dịch dinh dưỡng mùi vị quái dị này, thật sự là không bằng tự sát luôn cho thống khoái.Nhưng là mặc kệ những người này ồn ào như thế nào, bọn họ vẫn bị Lan Địch đuổi lên tòa hạm, tòa hạm rất nhanh khai hướng rừng rậm Tử Vong.Qua thời gian ba tiếng, tòa hạm của bọn họ rốt cục đi tới bên ngoài rừng rậm Tử Vong, từng tổ từng tổ đội viên bắt đầu đi xuống tiến vào bên trong rừng, từ hôm nay trở đi bọn họ liền phải ngây ngốc một tháng trong rừng rậm Tử Vong này.

Hạ Thiên Tịch theo thành viên tiểu tổ vừa mới tiến vào rừng rậm Tử Vong không bao lâu sau đã bị người bỏ rơi, nhìn những người này cố tình bỏ lại y,Hạ Thiên Tịch nhếch khóe miệng, y tuyệt đối không thừa nhận là y cố ý tụt lại phía sau.Chờ những người này rời đi được một lúc,Hạ Thiên Tịch lập tức xuất ra từ không gian hai quả thủy mật đào tươi ngon mọng nước, khi y ở sân tập trung xem xét thủy mật đào trong không gian của mình đã rất muốn ăn, nhưng là khi đó người xung quanh quá nhiều, y nếu tùy tay từ trong không gian xuất ra thủy mật đào, khẳng định sẽ bị người hoài nghi.Sau khi ăn xong hai quả thủy mật đào,Hạ Thiên Tịch mới thỏa mãn nhấc chân bước vào rừng rậm Tử Vong.Trong rừng rậm Tử Vong chủ yếu đều là thực vật biến dị, trải qua biến dị, thực vật này lớn lên vừa thô lại cao, cành lá nhìn qua phi thường tươi tốt, thứ nguy hiểm nhất trong rừng rậm Tử Vong không phải là tang thi hay ma thú mà là thực vật biến dị, có chút thực vật tuy biến dị nhưng cũng không nguy hiểm, nhưng đại đa số thực vật biến dị đều tồn tại nguy hiểm.

Vèo!Đang đi Hạ Thiên Tịch nhanh chóng lắc mình, một cái cành cây bên trên còn điểm xuyết mấy bông hoa trắng nhỏ bay vụt qua, nếu không phải y né tránh đúng lúc, cái cành này trực tiếp liền đâm ngực hắn thành một cái lỗ thủng lớn.May mắn sau khi tu luyện ma pháp, ngũ giác của y liền trở nên linh mẫn rất nhiều, nhìn cành cây kia không cam lòng quay lại lại nhanh chóng đánh úp tớiHạ Thiên Tịch,Hạ Thiên Tịch nhảy lên một cái, trong tay nhanh chóng ngưng tụ ma pháp nguyên tố, một đoàn ngọn lửa đỏ rực cháy trên bàn tay y, cành cây này cảm giác được nguy hiểm, dừng lại ở không trung không có động tĩnh gì, tựa hồ đang quan sátHạ Thiên Tịch, nhưng là mùi hương thịt người vẫn khiến cho cành cây này không chịu được, nhanh chóng chạy về phíaHạ Thiên Tịch,Hạ Thiên Tịch không chút do dự cầm trong tay hỏa nguyên tốt ném về phía cành cây kia, hơn nữa nhanh chóng lắc mình, thêm một cái cương quyết thuật trên chân mình, nhanh chóng chạy ngược hướng với cành cây kia.Vừa rồi y chỉ nhìn thoáng qua liền biết cành cây này tên là thảo đằng, khi chưa biến dị là một loại dây leo xinh đẹp, nhưng sau khi biến dị thảo đằng to lớn hơn rất nhiều có thể tùy ý co duỗi, dùng đao kiếm hoặc súng bình thường căn bản là không thể cắt được, trừ khi y triệu hồi ra cơ giáp, nhưng là thực không khéo trong mấy tháng qua y một mực rèn luyện tăng cường thể thuật, tinh thần lực, còn không có hấp thụ qua năng lượng tinh hạch, đến bây giờ cơ giáp chiến sĩ cấp 1 cũng không đạt tới, căn bản là không đối phó được thảo đằng.Cho nên y hiện tại chỉ có thể chạy trốn.
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1- Chương 34: Trường Giang số 9


Chạy một hồi, nhìn phía sau thảo đằng không còn đuổi theo, Hạ Thiên Tịch mới lau lau mồ hôi chảy ra trên trán."

Ngu xuẩn, ngu ngốc, chỉ biết chạy trốn, ngươi không phải còn có ma pháp sao?

Tại sao không dùng ma pháp?

Ngay một gốc cây nho nhỏ cũng không đối phó được, ngu ngốc, ngu ngốc..."

Thanh âm trẻ con mang theo cười nhạo vang lên trong đầu."

Là ai?"

Hạ Thiên Tịch nhíu mày.Chợt một đạo bạch sắc quang mang hiện lên, một cái tiểu đoàn tử chỉ nhỏ bằng quả trứng gà xuất hiện trước mặt Hạ Thiên Tịch.Hạ Thiên Tịch nhìn đoàn tử màu trắng này, một đôi mắt tròn tròn nhỏ nhỏ đen lay láy, giờ phút này chính là ngốc ngốc nhìn Hạ Thiên Tịch, mà Hạ Thiên Tịch cũng là phi thường ngốc nghếch nhìn đoàn tử này, đây là...chó sao!Người ta biến dị đều sẽ hướng to lớn hơn, nhưng sao con chó này lại càng biến càng nhỏ?"

Ngu ngốc, ta không phải chó biến dị, ta là chó ma pháp."

Cún con toàn thân lông tóc đều dựng đứng, càng giống một cái nắm xôi nếp.

Hạ Thiên Tịch ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén nhìn về cún con "Ngươi có để đọc được ý nghĩ trong đầu ta?"

"Đương nhiên!"

Cún con thập phần ngạo kiều vẫy vẫy cái đuôi "Ta chính là một bộ phận của hệ thống, hiện tại hệ thống cùng ngươi có trói buộc, cũng chính là hai chúng ta có trói buộc, ta tự nhiên có thể đọc được suy nghĩ của ngươi..."

Nhìn ánh mắt Hạ Thiên Tịch càng ngày càng lạnh thậm chí còn có sát ý, cún con lập tức dựng đuôi nói "Này này, hệ thống chính là tự có công năng riêng, ngươi nếu không muốn cho ta biết, ta sẽ không thể biết, bởi vì ngươi vừa rồi không có bố trí thiết bị phòng vệ, ta mới có thể biết được."

Hạ Thiên Tịch thở dài nhẹ nhõm một hơi, vậy được, bằng không chỉ cần nghĩ trong đầu y về sau nghĩ cái gì bí mật đều bị một con chó con biết được, y không ngại giết con chó con này.

"Đúng rồi, hệ thống kia là như thế nào?"

Hạ Thiên Tịch nói ra nghi hoặc trong lòng, từ sau khi trọng sinh hệ thống vẫn luôn đi theo y, tuy rằng chưa bao giờ thương tổn qua y, nhưng là y cũng cảm thấy thực không thể tin được."

Hệ thống chính là hệ thống, nói nhiều ngươi cũng không hiểu, có điều ngươi chỉ cần biết rằng hệ thống sẽ giúp ngươi trở nên cường đại là được rồi, chờ ngươi đủ cường đại rồi, tự nhiên biết ệ thống là như thế nào."

"Vậy còn ngươi? ngươi là thế nào?"

Một con chó con chỉ lớn bằng một quả trứng gà, nhìn thế nào cũng thấy quái dị."

Ta vừa mới nói, ta là một bộ phận của hệ thống, là một con ma pháp chó, có thể dạy dỗ ma pháp cho ngươi."

Cún con thập phần kiêu ngạo.Chẳng qua nó quá nhỏ, lại đầy mặt lông,Hạ Thiên Tịch một chút cũng không nhìn ra biểu tình kiêu ngạo trên mặt nó."

Vậy ngươi vì cái gì lúc này mới xuất hiện?"

Hệ thống trong đầu chính là ở cạnh y đã mấy tháng."

Đó còn không phải bởi vì ngươi quá yếu sao."

Cún con vẫy vẫy cái đuôi, ánh mắt đen nhánh nhìn Hạ Thiên Tịch thập phần khinh thường "Tinh thần lực của ngươi quá kém, còn không đủ chống đỡ để cho ta xuất hiện, may mà ngươi tu luyện ma pháp mấy tháng, tinh thần lực rốt cục đề cao, ta mới có thể xuất hiện."

"Tinh thần lực cùng ma pháp có quan hệ?"

Hạ Thiên Tịch khiếp sợ, trách không được tinh thần lực của y tăng nhanh như vậy, ngay cả y cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được."

Đương nhiên."

Cún con lắc cái đuôi mười phần ngạo kiều "Ngươi cho là pháp sư tu luyện ma pháp là dựa vào cái gì?

Còn không phải là tinh thần lực, chỉ cần tinh thần lực của họ càng cường đại, ma pháp lại càng cao, chờ tinh thần lực của ngươi đề cao đến một tầng nhất định, còn có thể dùng tinh thần lực đi công kích người khác."

"Tinh thần lực còn có thể công kích người?"

Hạ Thiên Tịch lại lần nữa khiếp sợ, bởi vì cái này tại liên bang và đế quốc là điều chưa từng xảy ra."

Đương nhiên."

Cún con thập phần kiêu ngạo nhìn Hạ Thiên Tịch "Có điều, tinh thần lực hiện tại của ngươi quá kém, còn không đủ để công kích người khác, cho nên nhiệm vụ trước mắt của ngươi lúc này là tu luyện ma pháp, đề cao tinh thần lực."

Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, hiện tại đã biết ma pháp có nhiều chỗ tốt như vậy, y khẳng định càng nỗ lực tu luyện."

Ngươi tên gì?"

"Trường Giang số 9!"

"..."

Khóe miệng Hạ Thiên Tịch run rẩy "Ngươi cùng Trường Giang số 7 có quan hệ gì?"

Cún con lúc này càng thêm ngạo kiều, phi thường kiêu ngạo nói "Trường Giang số 7 là ba ta, Trường Giang số 8 là anh trai ta, ta là Trường Giang số 9."

"..."

Hạ Thiên Tịch lại tiếp tục tiến nhập rừng rậm Tử Vong, chẳng qua lúc này bên người lại thêm một tiểu viên cầu màu trắng.Rừng rậm Tử Vong nơi chốn lộ ra quỷ dị, yên tĩnh trong rừng rậm tản mát ra từng đợt mùi vị tanh tưởi, hương vị này do rất nhiều thực vật biến dị cùng tang thi phát ra,Hạ Thiên Tịch lần này còn chưa đi được bao xa liền đụng phải một con tang thi cấp 1.

Tang thi cấp 1 hành động phi thường chậm chạp, không chạy được nhanh cũng không có linh trí, hai cái chân cứng đờ tiến tới phía Hạ Thiên Tịch đánh úp lại, Hạ Thiên Tịch còn không quên mục đích mình tiến vào rừng rậm Tử Vong, chính là lấy tinh hạch trong đầu tang thi.Tang thi có thân thể bất tử, tuy rằng nó đã chết, nhưng chỉ cần giữ lại đầu của nó trên cổ, cho dù mất nửa thân thể, tang thi vẫn tồn tại được, cho nên để đối phó tang thi cần phải chém đứt đầu nó.

Hạ Thiên Tịch phi thường chán ghét tang thi, cả người tỏa ra mùi vị tanh tưởi quả thực khiến người không nhịn được muốn nôn."

Thật quá ghê tởm, tiểu Hạ Hạ, ngươi mau giải quyết a!" tiểu Cửu giơ lên một bàn tay đầy thịt hồ hồ che mũi, ánh mắt chán ghét nhìn tang thi.

Hạ Thiên Tịch nhìn cún con nhân tính hóa như vậy lắc đầu cười cười, gọi nó là Trường Giang số 9 có điểm quái dị, cho nên Hạ Thiên Tịch kiên quyết gọi nó là tiểu Cửu.Đối phó với tang thi cấp 1 Hạ Thiên Tịch vẫn là dư sức, thủy hệ nguyên tố trực tiếp đóng băng tang thi, trong tay Hạ Thiên Tịch xuất hiện một cây kiếm băng, nhảy một cái tới trước mặt tang thi đang bị đông cứng, kiếm băng hung hăng chém một cái vào cổ tang thi, đầu tang thi liền rơi xuống đất, bàn tay Hạ Thiên Tịch không chút do dự hung hăng vỗ vào đầu tang thi, ngay lập tức đầu tang thi nát như dưa hấu, một viên tinh hạch lớn cỡ tiểu Cửu xuất hiện trên mặt đất, Hạ Thiên Tịch không chút do dự cất tinh hạch vào không gian của mình.

Y muốn thu thập đủ tinh hạch sau đó tìm một chỗ hấp thu thăng cấp.Kỳ thật rừng rậm Tử Vong chỉ cần không vào sâu, cơ bản bên ngoài đều là một ít tang thi ma thú cấp một hoặc hai, Hạ Thiên Tịch đối phó ma thú như vậy quả thực dư sức.Lại liệp sát không ít ma thú cùng tang thi, Hạ Thiên Tịch hôm nay thu hoạch tương đối khá, quyết định tìm nơi nghỉ ngơi một chút, tùy tiện ăn chút linh quả giải quyết bữa trưa, y sẽ không uống dịch dinh dưỡng, nơi xa đột nhiên truyền đến cứu mạng thanh âm.

Hạ Thiên Tịch bước chân dừng lại một lát, sau đó lập tức tránh đi, y mới sẽ không hảo tâm đi giúp người khác.Đinh!Hệ thống thông báo: Phía trước có người cần cứu giúp, xin ngài lập tức chạy tới giúp đỡ, phần thưởng là một mảnh linh quả, đồng ý chọn Có, không đồng ý chọn Không.Hạ Thiên Tịch co rút khóe miệng bất đắc dĩ nhìn tiểu Cửu trên vai "Hệ thống ngay cả việc này cũng quản sao?"

Tiểu Cửu vẫy vẫy cái đuôi "Đây là cơ hội cho ngươi rèn luyện."

Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ hướng tới nơi đang kêu giúp đỡ chạy đi, chỉ là cứu một người liền có được một mảnh linh quả cũng đáng.Thêm một cái cương quyết thuật cấp thấp lên chân, để bản thân chạy càng nhanh hơn, Hạ Thiên Tịch hướng tới nơi phát ra thanh âm nhanh chóng chạy tới.Rất xa liền nhìn thấy một đầu ước chừng cao năm thước động vật biến dị, một đôi tai to, cái miệng như bồn máu lớn, phát ra mùi tanh tưởi, mà người đang đối đầu với động vật biến dị này lại càng thêm nhỏ bé, giờ phút này nhân loại đã triệu hồi ra cơ giáp, biến thân thành chiến sĩ cơ giáp, chẳng qua hắn mới là chiến sĩ cơ giáp cấp 2, muốn chiến thắng ma thú thoạt nhìn đã đạt tới cấp bốn, có vẻ không có khả năng.

Hạ Thiên Tịch rất xa đứng một bên quan chiến, giờ phút này y thực hối hận, y hiện tại chỉ là một pháp sư cấp thấp, lại càng không phải là cơ giáp chiến sĩ, nếu cứ để y tiến lên giúp đỡ người khác, nói không chừng y cũng sẽ trở thành mồi cơm của con ma thú thổ hệ cấp bốn này.

"Ta cũng không được đổi ý sao?"

Hạ Thiên Tịch nghiến răng nghiến lợi hỏi.Này quả thực chính là tìm chết a, y cư nhiên còn vội vàng lại đây, thật sự là ngu không thể tả."

Không thể."

Tiểu Cửu lắc cái đuôi ngắn ngủn của mình, ánh mắt khinh thường nhìnHạ Thiên Tịch nói "Ngươi thân là ma pháp sư hệ thống tuyển chọn, sao có thể vô dụng như vậy, nhanh tiến lên, người kia sắp không chịu được nữa rồi."

"Nhưng mà ta đánh không lại viêm ma thú."

Viêm ma thú là thổ hệ ma thú, huống chi vẫn là ma thú cấp 4, trong rừng rậm tử vong, thổ hệ cùng mộc hệ quả thực là có thể xưng thiên hạ vô địch."

Ngươi sao lại không có tiền đồ như vậy?"

Tiểu Cửu biểu tình hận sắt không thành thép.Hạ Thiên Tịch tuyệt không cảm thấy cái đó và không có tiền đồ có quan hệ gì với nhau, rõ ràng biết đánh không lại lại cứ muốn đâm đầu vào, y cũng không phải thánh mẫu Bạch Liên Hoa, yêu thương thế nhân."

Nhanh tiến lên, ngươi học tập ma pháp lại không học thực hành, vậy ngươi học ma pháp có ích lợi gì?"

"Không được, biết rõ đánh không lại lại còn muốn làm đấng cứu thế, ta không có ngốc như vậy."

Hạ Thiên Tịch nói xong, lập tức xoay người chạy đi, nếu không đợi lát nữa con viêm ma thú phát hiện ra y, phỏng chừng y chạy cũng không kịp.
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1- Chương 35: Anh dũng tiến lên


"Đứng lại đứng lại."

Tiểu Cửu nhe răng nhếch miệng nghiêm túc nói "Lập tức tiến lên, ngươi nếu đã lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ mà không hoàn thành nhiệm vụ hệ thống sẽ trừng phạt ngươi."

Hạ Thiên Tịch chợt dừng chân lại, kể từ khi trong đầu có hệ thống, y mỗi lần lựa chọn nhiệm vụ đều hoàn thành, trước nay còn không có thất bại qua, cho nên không biết có trừng phạt như vừa nói.Hiện tại bị tiểu Cửu nhắc nhở, Hạ Thiên Tịch không thể không dừng lại hỏi "Vậy nhiệm vụ thất bại sẽ bị trừng phạt như thế nào?"

"Hừ...biện pháp trừng phạt của hệ thống rất nhiều, ví dụ như chịu dòng điện 100.000V, đóng băng một giờ, tịch thu tinh thần lực, nghiêm trọng hơn nữa là cùng người giải trừ trói buộc."

"Thật sự có thể giải trừ trói buộc?"

Hạ Thiên Tịch lập tức hưng phấn hỏi.Tiểu cửu lắc cái đuôi nhìn Hạ Thiên Tịch đang mắt sáng lấp lánh nói "Đương nhiên có thể."

"Vậy có tạo thành thương tổn gì tới ta không?"

"Sẽ không."

Hạ Thiên Tịch lập tức trên mặt hiện tươi cười."

Bởi vì ngươi sẽ chết."

"..."

Oán hận trừng mắt nhìn tiểu Cửu một cái, Hạ Thiên Tịch thu hồi biểu tình hộc máu, lúc này không thể không hướng tới phía viêm ma thú.

Người đang chiến đấu với viêm ma thú đã vô lực, năng lượng cả người bị tiêu hao hết, cơ giáp triệu hồi ra vì không còn năng lượng nên đã biến mất, giờ phút này Hạ Thiên Tịch mới nhìn rõ học viên đang chật vật kia cư nhiên là đội trưởng tiểu đội của y.Năng lượng trong cơ thể Vân Duệ đã tiêu hao không còn một mảnh, vô lực té trên mặt đất, mắt thấy viêm ma thú giơ lên móng vuốt sắc bén hung hăng chụp vào hắn, trên mặt Vân Duệ có nồng đậm thần sắc sợ hãi, hắn nhắm mắt lại không muốn nhìn đến cảnh bản thân bị con viêm ma thú này chụp tới huyết nhục bay tứ tung.Nhưng đang chờ đợi, móng vuốt thật lớn của viêm ma thú không có chụp tới, trước người thoảng qua nhè nhẹ lương khí, khi Vân Duệ mở to mắt liền nhìn thấy một bức tường thiên lam sắc băng sương trước mặt, bức tường này phi thường xinh đẹp, lương khí nhè nhẹ tản mát trong không khí, hắn thậm chí còn nhìn qua được bức tường trong suốt là móng vuốt của viêm ma thú chụp tới tường băng.Vân Duệ bị một màn trước mắt làm cho quên cả phải chạy trốn như thế nào."

Chết chưa?

Chưa chết còn không nhanh chạy đi?"

Hạ Thiên Tịch nhảy đến trước mặt Vân Duệ nhướng mày ác thanh nói, tường băng D cấp ma pháp này của y căn bản là không ngăn được móng vuốt của viêm ma thú, một vuốt của viêm ma thú chụp tới làm cho tường băng bị nứt ra một cái khe, chỉ nghe răng rắc một tiếng, tường băng mỹ lệ bằng mắt thường thấy được từng đoạn rạn nứt, quá trình này có thể coi hết sức mỹ lệ, nhưng là viêm ma thú lại một lần nữa vung móng vuốt chụp tới, tường băng trước mắt viêm ma thú nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh."

Dùng thổ hệ ma pháp, nếu đầu súc sinh này là thổ hệ ma thú, ngươi liền dùng thổ hệ đối phó với nó."

Tiểu Cửu đã chui vào bên trong áo của Hạ Thiên Tịch, giao lưu thông qua tinh thần, thanh âm tiểu Cửu trong đầu Hạ Thiên Tịch vang lên.Lão tử phải dùng thổ hệ ma pháp gì?

Cấp thấp đối với cấp 4, đúng là trắng trợn tìm chết a!
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1- Chương 36: Bi ai Hạ Thiên Tịch


Hạ Thiên Tịch giờ phút này rất muốn chửi má nó, nhưng là y cũng không có nhiều thời gian mà chửi má nó, chỉ phải căng da đầu đối phó."

Đất nứt."

Khi tường băng biến mất, Hạ Thiên Tịch nhanh chóng hạ xuống ma pháp, một vùng đất nứt nhỏ ra xuất hiện dưới chân ma thú, mặt đất tách ra một cái khe, nhưng mà viêm ma thú cao tới năm thước, lớn ba thước, một mảnh đất nứt này của y đường kính cũng không quá một thước, căn bản là đối với viêm ma thú này không gây ra nổi thương tổn gì.

Mà Vân Duệ sau khi Hạ Thiên Tịch tiến tới liền chống đỡ thân thể trốn sang một bên, nhìn Hạ Thiên Tịch cuốn lấy viêm ma thú, Vân Duệ khẽ cắn môi, trong mắt có tình tự không nói rõ, khi gặp phải con viêm ma thú này tiểu tổ đã bị dọa cho chạy tứ tán, để lại duy nhất một mình hắn, đến cuối cùng thật không ngờ là phế vật này tới cứu hắn.Nhưng là nhìn thân ảnh hốt hoảng của Hạ Thiên Tịch đang chật vật chạy trốn dưới chân viêm ma thú, Vân Duệ khẽ cắn môi nhanh chóng xoay người rời đi, nói hắn vong ân phụ nghĩa cũng được, chỉ cần có thể bảo trụ tính mạng, hắn chỉ có thể làm như vậy, hiện tại năng lượng của hắn đã tiêu hao hết, ở lại cũng chỉ chờ khi viêm ma thú ăn hết Hạ Thiên Tịch rồi đến lượt mình, cho nên Vân Duệ nhanh chóng rời đi.

Hạ Thiên Tịch không có chú ý tới Vân Duệ rời đi, y hiện tại không có tinh lực để chú ý tới Vân Duệ, y đang hốt hoảng chạy trốn dưới công kích của viêm ma thú, thân ảnh chật vật dưới thân viên ma thú đang trốn đông trốn tây, niệm ma pháp vốn là một việc hao phí tinh thần lực, tinh thần lực của y vốn dĩ không cao, huống chi bản thân cũng chỉ là một pháp sư cấp thấp, đối phó với viêm ma thú còn chưa được nửa giờ, Hạ Thiên Tịch cảm giác được tinh thần lực của mình đã hao phí nhiều, sắc mặt cũng bắt đầu tái nhợt, tinh thần lực tiêu hao làm cho thân thể y có điểm lung lay muốn đổ.

Cố tình hạ xuống một pháp thuật đất nứt, tường băng, kiếm băng, đối phó với viêm ma thú đều không có gây được thương tổn gì, điều này làm cho Hạ Thiên Tịch phi thường muốn mắng cha gọi mẹ, không phải nói trong rừng rậm tử vong chỉ có ma thú cùng tang thi cấp một hai thôi sao?

Đầu viêm ma thú cấp bốn này là sao?"

Chậc chậc, có vẻ ngươi muốn bỏ lại mạng ở nơi này."

Tiểu Cửu vẫy cái đuôi vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa."

Câm miệng" Hạ Thiên Tịch mặt xám mày tro chật vật chạy trốn, tức giận rống lên "Lão tử chết đối với ngươi có ích lợi gì?"

"Ta có thể lại lựa chọn một người có sức chiến đấu cao hơn."

Tiểu Cửu thật sự là một chút cảm tình đều không có nói.

Hạ Thiên Tịch thật muốn một ngụm máu phun chết con chó ranh này.

Cố tình lúc này lại họa vô đơn chí, trong rừng rậm dây đằng điều mọc thành bụi, Hạ Thiên Tịch hoảng loạn chạy trốn đến mức đường còn không kịp nhìn, lập tức dưới chân bị một cây đằng điều thô to cuốn lấy ngã sấp xuống đất, cùng với mặt đất tiếp xúc thân mật, Hạ Thiên Tịch bị ngã đến đầu váng mắt hoa, nhưng còn chưa đợi y đứng dậy một bóng ma thật lớn phủ xuống, viêm ma thú mở ra cái miệng rộng như bồn máu, gầm rú cúi đầu muốn đem Hạ Thiên Tịch một ngụm nuốt vào trong bụng.
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1-Chương 37: Lăng Thần đã đến


Khi viêm ma thú mở ra cái mồm lớn như bồn máu, một cỗ tanh tưởi hôi thối thẳng tắp xộc vào mũi, Hạ Thiên Tịch bị huân thiếu chút nữa trực tiếp ngất đi, ngẩng đầu lên nhìn cái mồm rộng như bồn máu cùng hàm răng đen vàng lởm chởm, Hạ Thiên Tịch nghiến răng nghiến lợi nói "Ta nếu phải chết, ta cũng sẽ đem con chó nhà ngươi chết trước."

Cắn răng cố gắng dùng tinh thần lực không còn là bao khởi động một bức tường băng trước mặt, hy vọng bức tường này có thể cho y ba giây thời gian là được, Hạ Thiên Tịch nhanh chóng từ trên mặt đất bò dậy, nhưng là tinh thần lực của y hao tổn quá nhiều, tường băng hoa lệ dưới một cái ngoạm của viêm ma thú biến mất, Hạ Thiên Tịch vừa mới từ trên mặt đất bò dậy còn chưa kịp chạy trốn, hàm răng thật lớn của viêm ma thú đã nhanh chóng hạ xuống người y, bị khoang miệng của viêm ma thú bao vây, cỗ mùi hôi thối tanh tưởi càng thêm nồng nặc, huân Hạ Thiên Tịch khiến y muốn trực tiếp cắt đứt luôn dạ dày, nhưng là trước mắt y đã không còn kịp hôn mê, bởi vì y sắp bị viêm ma thú ăn luôn...

Hạ Thiên Tịch, khóc ròng!Thật vất vả sống lại một lần, lại bị một đầu súc sinh hôi thối ăn luôn, thật sự là vận đen đến tận cửa mà.Hạ Thiên Tịch thật muốn rống to , chính là y không có thời gian....Ngay khi Hạ Thiên Tịch tưởng mình sắp bị đầu súc sinh ăn luôn, một mạt sắc lạnh quang mang thoáng hiện trước mặt, trầm thấp thanh âm lạnh lùng vang lên bên tai "Còn thất thần làm gì?

Còn không mau chạy ra ngoài?"

Bên trong miệng viêm ma thú, một dáng người đĩnh đạc một thân cơ giáp chiến sĩ, đường cong lưu sướng xinh đẹp, giờ phút này chiến sĩ cơ giáp đang dùng hai tay cơ giáp chống đỡ khoang miệng của viêm ma thú hạ xuống.

Hạ Thiên Tịch phản ứng lại, thân thể chợt lóe một cái từ bên trong miệng viêm ma thú chạy ra, tuy rằng cơ giáp triệu hồi ra không rõ bên trong là ai đang khống chế, nhưng là giọng nói lãnh liệt trầm thấp mang theo từ lực, trừ bỏ Lăng Thần còn có thể là ai?Trong lòng Hạ Thiên Tịch cảm xúc trăm mối ngổn ngang, chẳng qua tình hình hiện tại không cho y nghĩ nhiều, sau khi Hạ Thiên Tịch chạy ra Lăng Thần cũng lập tức chạy ra ngoài, Hạ Thiên Tịch mới phát hiện ra Lăng Thần đã là chiến sĩ cơ giáp cấp 3, chẳng qua cấp 3 so với cấp 4 vẫn là còn cách xa."

Gào..." viêm ma thú tức giận, thân thể to lớn run run đứng lên khiến đất cũng phải chấn động.Lăng Thần lắc mình đi tới bên cạnh Hạ Thiên Tịch, thanh âm lãnh liệt vang lên bên tai Hạ Thiên Tịch "Nhanh triệu hồi ra cơ giáp, chúng ta liên thủ công kích."

Chính hắn còn không phải đối thủ của viêm ma thú, chỉ có thể cùng người khác liên thủ, nói không chừng còn có một tia hy vọng, cho dù không giết được viêm ma thú, chạy trốn cũng có thể nắm chắc."

Ta còn không phải là cơ giáp chiến sĩ."

Hạ Thiên Tịch hữu khí vô lực nói.Thời gian ba tháng y chi lo tăng lên thể thuật, tinh thần lực, không có tăng lên độ phù hợp cơ giáp, căn bản là không có thời gian hấp thu năng lượng, thăng cấp thành cơ giáp chiến sĩ.Lăng Thần bỗng nhiên quay đầu, cơ giáp to lớn nhìn Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch cho dù không nhìn được biểu tình của Lăng Thần lúc này, nhưng là cũng có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực bắn ra từ đài cơ giáp màu bạc kia, trên mặt không chỉ có một trận hoảng loạn."

Không phải cơ giáp chiến sĩ cũng dám vào rừng rậm Tử Vong, ngươi bị ngốc sao?"

Thanh âm lãnh liệt của Lăng Thần có chút nghiến răng nghiến lợi.Ngươi mới ngốc, cả nhà ngươi mới ngốc.Hạ Thiên Tịch rất muốn phản bác, nhưng ngại người ta vừa mới cứu mình, y cũng ngượng ngùng phản đối lại.
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1-Chương 38: Chạy trốn!


Lúc này viêm ma thú lần thứ hai công kích lại."

Cẩn thận."

Thanh âm tức đến hộc máu truyền đến, Hạ Thiên Tịch còn không có phản ứng kịp cơ giáp màu bạc đã giơ lên hai tay túm lấy eo Hạ Thiên Tịch bế lên, nhanh chóng xoay người hướng phía sâu trong rừng rậm chạy đi.Viêm ma thú rống giận đuổi theo sau lưng, tuy rằng Lăng Thần là cơ giáp chiến sĩ cấp 3, nhưng đối thủ là ma thú cấp 4 nên cũng chỉ có thể chạy trốn, nếu không có Hạ Thiên Tịch hắn có thể dùng sức liều mạng, nhưng là lại mang theo một cái vướng bận nên không được."

Không được, ngươi càng chạy càng tiêu hao năng lượng, viêm ma thú liền tính theo chúng ta liều mạng."

Hạ Thiên Tịch nhìn viêm ma thú đuổi theo bọn y, bọn họ đã chạy trốn trong rừng hơn một giờ, mà viêm ma thú vẫn cứ tức giận như cũ, không xa không gần đuổi theo bọn họ, thực rõ ràng là muốn tiêu hao năng lượng của bọn họ.Lăng Thần đã biến thành cơ giáp chiến sĩ, chạy nhanh như vậy cũng không thoát khỏi viêm ma thú, xác thực là thể lực đã tiêu hao."

Vậy liều mạng với nó."

Lăng Thần chợt dừng chân lại, hắn cũng hiểu chỉ chạy trốn như vậy là không phải cách."

Không được, chúng ta đánh không lại nó."

Hạ Thiên Tịch cắn môi, được Lăng Thần ôm hơn một giờ chạy trốn này, thân thể y đã nghỉ ngơi không sai biệt mấy, chẳng qua tinh thần lực tiêu hao không phải nhanh như vậy có thể khôi phục.Trong lòng suy nghĩ, Hạ Thiên Tịch giờ phút này cũng bất chấp bại lộ ma pháp, hiện tại vẫn là chạy trốn là quan trọng."

Ngươi tiếp tục chạy, ta có biện pháp bỏ rơi viêm ma thú."

Lăng Thần không hoài nghi tiếp tục không chế giáp nhanh chóng chạy trốn, tuy rằng Hạ Thiên Tịch còn không phải là một chiến sĩ cơ giáp, nhưng là lại có thể duy trì một thời gian lâu như vậy khi viêm ma thú công kích rõ ràng là có tuyệt chiêu gì đó.

Hạ Thiên Tịch nhanh chóng điều động ma lực trong cơ thể mình, ở trên chân Lăng Thần thêm một phép cương quyết thuật, khiến cho tốc độ của Lăng Thần có thể đề cao.

Lăng Thần cũng cảm giác được cơ giáp biến hóa, hắn điều động năng lượng trong cơ thể khống chế cơ giáp nhanh chóng rời đi, tốc độ này vốn đã là cực hạn, giờ phút này lại chợt tăng lên, thật giống như có một luồng gió nâng thân thể hắn, giảm bớt trọng lượng cơ thể hắn, làm tốc độ của hắn lại tăng nhanh.

Lăng Thần cũng không cho rằng đây là công lao của bản thân, hắn ngoài ý muốn liếc nhìn Hạ Thiên Tịch một cái.

Hạ Thiên Tịch trong lòng ngực sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, ma pháp của y vốn dĩ tiêu hao quá nhiều, thân thể cũng không hoàn toàn khôi phục, lúc này lại vận dụng ma pháp, thân thể đã có điểm ăn không tiêu.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Hạ Thiên Tịch, hàm răng gắt gao cắn môi dưới, tựa hồ rất thống khổ, trong lòng Lăng Thần chấn động, không hiểu sao đau lòng, không hề nghĩ nguyên nhân gì khiến tốc độ của bản thân tăng lên, nhanh chóng ở trong rừng vội vàng chạy.(Sau khi biến thân thành cơ giáp chiến sĩ, người bên ngoài không thể nhìn được người bên trong khống chế cơ giáp là ai, nhưng là người bên trong cơ giáp lại có thể nhìn được bên ngoài."

Trải qua sự phối hợp của hai người, rốt cục bỏ rơi được viêm ma thú, trên đường Lăng Thần tìm được một một cái hang động đem giấu Hạ Thiên Tịch vào trong, đến tận trong động rồi Hạ Thiên Tịch mới dừng sử dụng ma pháp,đồng thời linh lực của y lúc này cũng không còn lại chút nào, cả người ướt đẫm mồ hôi ngã hẳn vào người Lăng Thần, sắc mặt tái nhợt dọa người, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo thoạt nhìn càng thêm điềm đạm đáng yêu.Cả người Hạ Thiên Tịch lúc này ngay cả khí lực đứng lên cũng không có, sau khi Lăng Thần ôm y tiến vào trong động lập tức thu hồi cơ giáp, Hạ Thiên Tịch lập tức cảm giác được cái ôm ấm áp phía sau, tuy rằng Lăng Thần người này thoạt nhìn lạnh như băng, một khuôn mặt tuấn mỹ mang rất ít biểu tình, nhưng là cái ôm của hắn lại rất ấm áp.
 
(Edit Hoàn)Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Tiểu Bánh Trôi
Quyển 1: TQĐS1-Chương 39: Ma pháp bại lộ


Hạ Thiên Tịch giãy dụa suy nghĩ muốn từ trong ôm ấp của Lăng Thần thoát ra, nhưng là cả người y thật sự không còn tí sức lực nào."

Đừng nhúc nhích."

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần thấp giọng quát, vừa ôm y vừa quan sát cẩn thận nơi hai người ẩn nấp xong mới nhìn người trong lồng ngực hỏi "Ngươi có khỏe không?"

"Không sao, để ta nghỉ ngơi một chút là được."

Ma lực cạn kiệt, cũng không biết khi nào có thể khôi phục lại, Hạ Thiên Tịch nhíu mày nghĩ mình thật sự có đủ xui xẻo."

Ngươi trước cứ uống chút dịch dinh dưỡng, nghỉ ngơi một chút."

Lăng Thần nói xong liền lấy ra từ ba lô của mình một túi dịch dinh dưỡng đưa cho Hạ Thiên Tịch, hắn hiện tại có thể nhìn ra thể lực Hạ Thiên Tịch cạn kiệt nghiêm trọng, tuy rằng hắn thực nghi hoặc, nhưng là cũng không có dò hỏi ra miệng."

Ngươi là ma lực cạn kiệt, uống cái túi dịch dinh dưỡng kia căn bản là vô ích, nhanh xuất ra linh quả mà ăn, linh quả có thể trợ giúp ngươi khôi phục ma lực trong cơ thể."

Thanh âm tiểu Cửu lại vang lên trong đầu.

Hạ Thiên Tịch hiện tại thực sự muốn giết chết tiểu Cửu, rõ ràng không biết lượng sức còn ép y đi hoàn thành nhiệm vụ, y thiếu chút nữa đều phải chết.

"Không nên oán giận, ngươi xem ngươi không phải không có việc gì sao? nhiệm vụ này cũng chỉ là rèn luyện ma pháp của ngươi mà thôi, cho nên nhiệm vụ thất bại cũng không bị hệ thống trừng phạt."

Tiểu Cửu vẻ mặt tất cả là vì tốt cho ngươi nói."

Lão tử giết ngươi!"

Phát hiện bị chơi, Hạ Thiên Tịch lập tức phẫn nộ rống giận.Một người một thú giao chiến tại tâm trí trong đầu, tuy rằng Lăng Thần không nghe được, nhưng là hắn nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt thần sắc không ngừng biến đổi, phượng mâu màu bạc của Lăng Thần hiện lên một mạt lạnh sắc quang mang.Sau khi đại chiến cùng tiểu Cửu một trận, Hạ Thiên Tịch thực sự là không còn tinh lực nào nữa, nhìn Lăng Thần bên người đang nhíu mi, dù sao thời điểm vừa mới thêm cho chân Lăng Thần cương quyết thuật đã khiến hắn hoài nghi, hiện tại y muốn hồi phục thể lực cùng ma lực nhất định phải ăn linh quả, xem ra y có lẽ phải bại lộ ma pháp của bản thân.Con ngươi Hạ Thiên Tịch quay tròn một vòng, đôi mắt nhìn Lăng Thần hung tợn uy hiếp "Nhớ kỹ, bất luận ngươi nhìn thấy cái gì, sau này đều phải quên đi cho ta."

Lăng Thần nhướng nhướng mày, lười biếng nheo lại đôi phượng mâu hẹp dài, khóe môi gợi lên nụ cười tà khí nói "Đây là thái độ ngươi đối đãi với ân nhân cứu mạng?"

Hạ Thiên Tịch bị một ngụm huyết sặc chết.Ân nhân cứu mạng?

Được rồi, Lăng Thần xem như là ân nhân cứu mạng của y.

Hạ Thiên Tịch trong lòng buồn bực, có chuyện gì buồn bực hơn so với việc bản thân bị người mà mình ghét cứu mạng?

Y hiện tại cũng không có dư thừa tinh lực ứng phó Lăng Thần, lập tức từ không gian lấy ra hai trái thủy mật đào trắng trắng hồng hồng, thủy mật đào tươi ngon mọng nước hương thơm tản mát xuất hiện trong tay Hạ Thiên Tịch.Đồng tử màu bạc của Lăng Thần khi nhìn thấy bàn tay trống không của Hạ Thiên Tịch xuất hiện hai trái thủy mật đào liền co rút, một mạt bạc sắc chợt lóe rồi biến mất, khuôn mặt tuấn mỹ không có biểu tình gì, giống như không có nhìn thấy Hạ Thiên Tịch lộ ra chiêu thức đó.

Hạ Thiên Tịch tinh tế quan sát thần sắc trên mặt Lăng Thần, phát hiện trên mặt hắn không có biểu hiện gì thì cảm thấy một trận mất mát, chẳng lẽ hắn không hiếu kỳ?

"Ngươi không hiếu kỳ sao?"

Hạ Thiên Tịch đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần hỏi."

Hiếu kỳ cái gì?"

Hạ Thiên Tịch giơ lên thủy mật đào trong tay, đưa một quả trong đó cho Lăng Thần, bản thân từng ngụm từng ngụm ăn một trái khác.Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch từng ngụm từng ngụm ăn thủy mật đào, thịt quả tươi ngon tràn trong khoang miệng, khiến cho hai má của y phình lên, đáng yêu giống như một con chuột hamter, hai tay ôm lấy thủy mật đào của mình gặm phi thường nghiêm túc.

Thủy mật đào mọng nước bị Hạ Thiên Tịch từng ngụm từng ngụm ăn vào, chất lỏng ngọt ngào làm dịu đi cánh môi Hạ Thiên Tịch, chất lỏng không kịp nuốt xuống theo khóe môi chảy ra, chảy xuống cằm lướt xuống cần cổ duyên dáng, cuối cùng biến mất ở cổ áo.Kỳ thật bộ dáng Hạ Thiên Tịch giờ phút này rất là chật vật, y bị viêm ma thú đuổi theo lâu như vậy, quần áo đều nhăn nhúm bụi bẩn, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo cũng đầy bùn đất, mái tóc hỗn độn rối bù, một người lôi thôi nhếch nhác như vậy hẳn là không có lực hấp dẫn gì mới phải, nhưng là Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch động tác giống như con chuột nhỏ, động tác vô tình toát ra lực hấp dẫn, Lăng Thần không tự giác nuốt nuốt nước bọt, bạc sắc đồng tử trong nháy mắt trở nên sâu thẳm rất nhiều.
 
Back
Top Bottom