Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit Hoàn] Không Thể Ký Hiệu

[Edit Hoàn] Không Thể Ký Hiệu
Chương 98


30/04/2021Edit: Nhật Nhật...Đối với hành vi cuồng mặt đẹp của Roy, Túng Phồn biểu thị, cậu miễn bình luận, dù sao đương sự đang ở ngay bên cạnh, cậu cũng không thể nói thẳng vào mặt người ta như vậy được, chỉ có thể nhịn trong lòng, bứt rứt vô cùng.Túng Phồn mím môi, nói: "Ý của anh đương nhiên là tốt, nhưng nếu cậu ấy cảm thấy thỏa mãn với tình trạng hiện tại rồi thì sao?"

Chuyện Roy muốn đầu tư phải xây dựng trên cơ sở Đường Á cũng muốn tập trung phát triển sự nghiệp, nhưng nếu Đường Á chỉ muốn yên phận làm một người mẫu nhỏ, vậy chuyện đầu tư kia sẽ không có bất cứ ý nghĩa nào, hơn nữa hai bên cũng dễ xảy ra tình huống một lời không hợp mà trở mặt với nhau.Roy có lẽ đã sớm nghĩ đến vấn đề này, bèn nói thẳng: "Vậy cũng không thể miễn cưỡng, dù sao đó cũng là cuộc đời của cậu ấy.

Tôi chỉ đang đưa ra đề nghị chuyện tôi muốn làm."

Thái độ này Túng Phồn vẫn rất tán thưởng, nhưng cậu cũng không thể xác định 100% chuyện Roy có ý gì khác với Đường Á hay không, chẳng qua là cảm thấy nếu Đường Á không muốn, Roy cũng không phải kiểu sẽ cứng rắn ép buộc người khác phải theo ý mình.Đèn trần tối đi, show thời trang chính thức bắt đầu, Túng Phồn cũng không nói thêm gì nữa.Show diễn lần này áp dụng hình thức phát sóng trực tuyến trên nền tảng livestream, bởi vì muốn giới thiệu tuyên truyền cho showroom chuẩn bị khai trương, hơn nữa phần lớn sản phẩm đều không phải kiểu dáng mới cho nên phát sóng trực tiếp càng có thể hấp dẫn nhiều người chú ý hơn, đạt được hiệu ứng quảng cáo như mong đợi.

Với lại lần này phát sóng trực tiếp, show diễn hợp tác với nền tảng ứng dụng do Phí Thiên khai thác, Roy cũng có đầu tư vào nền tảng này, hơn nữa đây cũng là ứng dụng livestream lớn nhất trong nước, nội dung phong phú, lượng người dùng nhiều, có thể nói là nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài.[Bắt đầu, bắt đầu rồi!

Hồi hộp quá đi!][Mặc dù không có nhiều mẫu mới, nhưng có thể thấy đồ thực tế sẽ được bày bán trong cửa hàng là đã tốt lắm.

Nếu có cái gì ưng mắt, tôi lập tức đặt mua.][Tôi thì lại mong chờ sản phẩm liên doanh cơ.][Tôi cũng thế, không ngờ họ lại hợp tác với Túng Phồn, đừng nói là cậu ấy sẽ thiết kế một bộ lễ phục cho chúng ta đấy nhé?"[Nghiêm túc mà nói, cho dù đó là lễ phục thì tôi cũng mua, đây chính là bộ lễ phục đầu tiên trong lịch sử thương hiệu Geoff đấy!]Đèn chuyển từ tối sang sáng, âm nhạc vang lên, màn hình lớn phía sau sàn catwalk hiện lên một loạt những cái tên.

Sau đó, người mẫu đạp trên nền nhạc bước ra, tất cả mọi người đang xem trực tiếp đều yên tĩnh lại, tập trung theo dõi show diễn lần này, không ít người lấy điện thoại, máy ảnh ra quay chụp lại.Người mẫu lần lượt, từng người từng người đi qua, dòng chữ trên màn hình lớn cũng thay đổi theo, phân chia bộ sưu tập mở đầu và kết thúc.Khoảng chừng mười lăm phút, chữ trên màn hình biến thành "Geoff X Star & Maple" —— Hợp tác thiết kế.Đi ra đầu tiên chính là Tống Hưởng, Tống Hưởng mặc một chiếc hoodie tay lỡ không có mũ trùm đầu, áo được thiết kế loang màu, từ đỏ, cam đến vàng, sắc độ không quá cao, không chói mắt mà còn cảm thấy rất năng động.

Bên dưới phối cùng với quần jean màu xám khói, thêm một đôi giày lười vải trắng, cả người nhìn qua rất nhẹ nhàng, tươi trẻ.Quần áo trông thì đẹp, nhưng không có cảm giác quá đặc sắc, mãi đến tận khi Tống Hưởng xoay người, mọi người mới nhìn thấy sau lưng áo thêu một chiếc lá phong lớn, lá cây chuyển màu từ trên xuống dưới, từ xanh đến đỏ, bày ra toàn bộ sắc thái của lá phong biến hóa bốn mùa, phải nói là vô cùng tỉ mỉ chi tiết.

Lá phong là được thêu trực tiếp lên trang phục, bởi vì liên quan đến vấn đề sản xuất sản phẩm số lượng lớn, cho nên dùng chính là thêu máy, nhưng mục đích chính là thể hiện vẻ đẹp của tranh thêu cũng đã đạt tới.Bên dưới phiến lá còn thêu một hàng chữ nhỏ "Geoff X Star & Maple", bên cạnh dòng chữ chính là logo Star & Maple.[Nhìn đằng trước thì chỉ thấy có cảm giác dễ nhìn thôi chứ không đặc sắc lắm, kiểu loang màu đẹp ấy.

Nhưng người mẫu vừa quay lưng, trong đầu tôi chỉ còn duy nhất hai chữ —— Mua nó!][Thật sự là rất đẹp, mùa nào mặc cũng hợp hết, hơn nữa còn không phân biệt nam nữ.][Thực sự là rất tỉ mỉ, tuy là mị thấy Túng Phồn hình như đang rải cơm chó cho mị vậy.][Nói như vậy có lẽ không được tốt lắm, nhưng mà là một Lá Phong Đỏ, tui cảm thấy tui nhất định phải có một cái trong tủ!][Không ngờ lại có thể thấy Tống Hưởng ở show thời trang như này, nhưng mà nghĩ lại thì hai người họ hợp tác cũng phải thôi.][Đồ Tống Hưởng mặc hầu như đều không kén dáng người, tôi thấy có lẽ ai cũng mặc được hết, muốn mua quá đi.]Ngay khi Tống Hưởng chuẩn bị đi xuống khỏi sàn chữ T, Đường Á lên sàn.[Ấu siệt!!!

Anh giai thần tiên!][Mặt mũi như vầy, đẻ ra kiểu gì được thế?

Thần nhan a a a!][Ý, mị biết người này, người này chụp nhiều ảnh quảng cáo cho Geoff Studio lắm, nhưng mà ảnh chụp toàn trưng bày ở cửa hàng nước ngoài thôi.]Trang phục Đường Á mặc là hoddie tay dài có mũ trùm.

Cũng là dùng thiết kế loang màu, nhưng lần này sắc thái chính là màu tím, pha lẫn chút xanh lục.Áo dài trùm qua mông, Đường Á mặc phối với một chiếc quàn vải màu trắng va giày thể thao cùng màu.

Tên nhãn hiệu là logo đều được thêu ở bên ngực trái, không quá nổi bật.Đến giao điểm xoay người, cũng không thấy sau lưng áo có họa tiết thêu nào, ngay khi mọi người vì không tìm được điểm sáng mà có hơi thất vọng thì Đường Á kéo mũ trùm lên đầu.Bấy giờ người xem mới phát hiện, trên mũ dùng chỉ màu tím rất nhạt thêu "Wisteria", nhìn chút là biết chủ đề của bộ trang phục này chính là "Hoa tử đằng".[Cái thiết kế này, mị thích!][Đây chính là nghĩ bình thường, nhưng thực ra không tầm thường một chút nào!][Màu tím vốn đã rất khó phối rồi, giờ làm thành chỉ tiết nhỏ ở trên mũ, nhất định tui phải mua nó!!!][Đứa nhỏ Túng Phồn này, được đó.][Không phô trương lại có đủ đặc trưng, yêu yêu.][Chứng khó lựa chọn online, không biết nên chọn mẫu nào QAQ.][Chỉ có trẻ con mới muốn lựa chọn!

Tui chỉ định nói là, Túng Phồn, cậu thiết kế thêm vài mẫu mới đi xem nào a a a!]Thiết kế hợp tác giữa Túng Phồn và Geoff tuy chỉ có hai bộ, nhưng độ thảo luận lại cực kỳ cao.

Thứ nhất là kiểu dáng phần lớn mọi người đều có thể mặc, không phô trương, lại có nét đặc trưng riêng; thứ hai là các chi tiết thiết kế rất tỉ mỉ, vài chi tiết nhỏ như vậy sẽ khiến mọi người cảm thấy quần áo mua về rất đáng đồng tiền bát gạo.Túng Phồn không biết trên mạng đánh giá như thế nào, nhưng cậu cảm thấy rất hài lòng.

Cậu cũng đã bàn bạc xong xuôi với ngài Geoff rồi, sau khi show diễn kết thúc, hai bộ trang phục này sẽ gửi cho Tống Hưởng và Đường Á, coi như là quà tặng riêng cho người mẫu."

Quần áo cậu làm rất tốt."

Roy nói.

Tuy đây không phải phong cách trang phục anh ta hay mặc, nhưng quần áo nhìn có đẹp hay không, anh ta vẫn có phán đoán riêng."

Cám ơn."

Túng Phồn cười nói.

Hai mẫu quần áo hợp tác thiết kế này, sau khi show diễn kết thúc sẽ đưa lên sàn thương mại điện tử nhận đặt hàng, nhưng người đặt trước sẽ được nhận hàng trước.

Nếu muốn mặc thử hoặc nhìn chất liệu thế nào rồi mới mua thì có thể chờ cửa hàng khai trương, không muộn.Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, Túng Phồn cùng Roy đi ra sau hậu đài.Tống Hưởng hớn hở cho Túng Phồn một cái ôm gấu, rồi cười nói: "Anh không biết lúc đi trên sàn chữ T em hồi hộp thế nào đâu.

May mà không cần nói gì, chứ không chắc chắn em sẽ nói lắp mất."

Túng Phồn cười nói: "Cậu như thế là không được rồi, có tiền đồ tí xem nào?"

"Dù sao cũng là lần đầu tiên em đi catwalk mà."

Có thể thuận lợi đi xuống, Tống Hưởng đã vui vẻ muốn đội ơn trời phật rồi, "Đúng rồi, nãy em mới xem, show diễn lên hotserach rồi đấy, tất cả mọi người đều khen sản phẩm liên doanh của anh thiết kế rất tốt.

Còn có nhiều người muốn hỏi thông tin của Đường Á nữa."

Dĩ nhiên, cũng có người khen cậu ta đi catwalk không tệ, quần áo phù hợp các kiểu, nhưng mà tự mình khoe ra thế có hơi ngại, âm thầm vui một mình một chút là được rồi.Roy hỏi Đường Á có muốn cùng đi ăn một bữa hay không.Đường Á kín đáo nhìn về phía Túng Phồn.Túng Phồn gật đầu với cậu ta, cậu với Roy không thể nói là yên tâm 100%, nhưng nhân cơ hội này có thể để Đường Á trao đổi thẳng thắn với Roy xem sao, xem xem cậu ta có hứng thú với lời đề nghị của Roy hay không cũng tốt.

Nếu có vấn đề gì, Đường Á có thể lại tìm cậu thương lượng.Roy để ý thấy hai người len lén ra hiệu cho nhau, nhưng chỉ là bộ như không thấy, nói: "Tôi đặt bàn trước ở nhà hàng rồi, gan ngỗng mới được chuyển không vận tới chiều nay, đi ăn thử nhé?"

Đường Á liếm môi, hơi do dự một chút, mới gật đầu nói: "Được."

Dù sao nếu Roy không muốn làm "người", cậu ta sẽ gọi ngay cho Túng Phồn.Roy cũng mời cả Túng Phồn và Tống Hưởng đi cùng, nhưng Tống Hưởng dạo này đang phải khống chế cân nặng, khuya vậy rồi không thể ăn thêm nữa.

Túng Phồn thì muốn về nhà với Phí Hành Phong, không muốn ăn ở bên ngoài nên cũng từ chối nốt, chỉ nói để hôm nào bảo Phí Hành Phong mời khách, mọi người cùng nhau ăn một bữa.Lúc Túng Phồn về đến nhà, Phí Hành Phong cũng vừa mới về.Túng Phồn lập tức nhào lên người đối phương, cười hỏi: "Anh có xem hotsearch không?"

"Có xem."

Phí Hành Phong cười, trở tay ôm Túng Phồn vào lòng, ngửi mùi hoa tử đằng nhàn nhạt trên người cậu."

Có phải em lợi hại lắm đúng không?"

"Ừ, cực kỳ lợi hại."

Nói xong, Phí Hành Phong cầm bó hoa hồng để trên bàn đưa cho Túng Phồn, "Chúc mừng show diễn thời trang hợp tác liên doanh của em diễn ra thuận lợi."

Túng Phồn cười tít cả mắt, nhận lấy bó hoa, từng bông từng bông nở to, khiến ai nhìn vào cũng thấy thích, lại giống như Túng Phồn, tuy không lộ mặt trên sàn diễn nhưng ai ai cũng biết đến cậu —— Khiêm tốn lại không người nào có thể lơ là."

Vậy buổi tối có đáng được ngài Phí massage cho một lúc không?"

Túng Phồn ngửi đóa hoa, hỏi."

Đáng chứ."

Trong nhà có ghế massage, tay nghề của Phí Hành Phong so với ghế massage hoàn toàn có thể bỏ qua không nhắc tới, nhưng đây là tình thú nhỏ giữa hai người, massage là giả, thân mật tán gẫu mới là thật.*Ngày hôm sau Weibo chính thức của phòng làm việc Túng Phồn, đăng phải ảnh mẫu do Đường Á, Tống Hưởng và Rose Color chụp.

Hai người sau hiện giờ độ nổi tiếng không thấp, kéo thêm không ít sự chú ý cho Túng Phồn.

Còn Đường Á lại là người mẫu được nhiều người chú ý nhất trong buổi trình diễn tối qua, người thích cậu ta đều muốn tìm hiểu thêm thông tin về người này, mà không biết sao lại chả có mấy, vừa hay bên Studio của Túng Phồn ra ảnh quảng cáo, họ nhất định phải để ý thật kỹ, biết đâu bên studio lại tiết lộ thêm một ít chuyện về Đường Á thì sao.Trang phục liên doanh cũng thuận lợi lên sàn thương mại điện tử, chỉ trong một ngày, số lượng hàng đặt trước đã hơn mười nghìn chiếc, số liệu đẹp đến độ Túng Phồn gọi trà sữa cũng gọi nhiều hơn một cốc.Hiện giờ, thương hiệu Star & Maple của cậu coi như đã chính thức ra mắt, cũng mang đến khả năng phát triển vô hạn trong tương lại cho Túng Phồn.Cùng lúc sự nghiệp của cậu càng lúc càng bay cao, nhà họ Túng cũng tuyên bố phá sản.

Nhưng tin tức này cũng không được quá nhiều người chú ý, giống như tất cả mọi người đều đã biết kết cục của nhà họ khi vấn đề chất lượng sản phẩm bị điều tra ra ngày hôm đó, không đáng để quan tâm thêm nữa.Lại thêm một tuần trôi qua, Phí Hành Phong chính thức vào đoàn quay phim.Ảnh chụp nghi thức khởi động máy rất nhanh đã bị các phương tiện truyền thông đăng lên mạng internet, mọi người lập tức thấy được Phí Hành Phong đang mặc chiếc áo thêu lá phong, thắp hương cùng đạo diễn.Sau buổi lể khởi động máy, Phí Hành Phong không có cảnh quay bèn cùng Túng Phồn tay trong tay đi về phía xe của mình.

Mà áo Túng Phồn mặc, chính là chiếc liên doanh màu tím.Người khác đều cho là hai bộ quần áo này chỉ là thiết kế liên doanh, cùng lắm thì là cách Túng Phồn thông qua chiếc lá phong kia để thể hiện tình cảm, nhân tiện rải cơm chó cho con dân.

Nhưng chỉ Túng Phồn mới biết, đây là đồ đôi —— Lấy tên của Phí Hành Phong cùng tin tức tố của cậu làm cảm hứng thiết kế, giống như tên thương hiệu của cậu vậy.Có phóng viên tinh ý phát hiện, trên tay hai người đều nhiều thêm một chiếc nhẫn, vội nhanh chóng chụp lại, đăng lên Weibo, còn kèm thêm phụ đề —— Nghi ngờ Phí Hành Phong và Túng Phồn đã lấy chứng nhận kết hôn, chúc mừng!----- Chính văn hoàn -----
 
[Edit Hoàn] Không Thể Ký Hiệu
Chương 99. Ngoại truyện 1


30/04/2021Edit: Nhật Nhật...Liên quan đến suy đoán hai người họ có thể đã đi lấy đăng ký kết hôn, dân mạng rất nhanh đã bàn tán sôi nổi, nhiệt độ thậm chí còn vượt qua cả phim mới của Phí Hành Phong.

Cuối cùng vẫn là Phí Hành Phong cảm thấy chuyện này không nhất thiết phải rùm beng như vậy, mới để phòng làm việc dùng tiền, kéo hotsearch xuống.

Bởi vì thực ra hai người họ vẫn chưa đi lấy đăng ký, chỉ là hắn cầu hôn Túng Phồn mà thôi.Muốn nói đến chuyện cầu hôn này, thì phải kể đến trước khi làm lễ khởi động máy ba ngày.Trước đó Túng Phồn có nói chờ hai người họ có thời gian, sẽ tiện đường đi lấy đăng ký.

Thành ra lời cầu hôn của hắn có hơi muộn.

Nhưng mà Phí Hành Phong cảm thấy chuyện quan trọng như vậy, dầu gì cũng phải đầy đủ lệ bộ mới được, muộn cũng không sao, quan trọng là có.Hắn cũng biết, Túng Phồn không phải người đặc biệt yêu thích mấy cái nghi lễ phô trương, cho nên Phí Hành Phong cầu hôn cũng vô cùng đơn giản.Hắn mang theo nhẫn đã đặt riêng về nhà, mua hoa tươi cắm vào các lọ trong nhà, sau đó xuống bếp làm một bữa tối thịnh soạn, thay một bộ âu phục Túng Phồn mới tranh thủ làm xong cho mình, còn đặc biệt xịt một ít nước hoa.Lúc Túng Phồn về đến nhà, thấy Phí Hành Phong ăn mặc trang trọng như vậy, bèn cười hỏi: "Làm sao thế này?

Có chuyện trọng đại gì à?"

Phí Hành Phong cũng không vờ vịt kiếm cớ này kia, hắn biết Túng Phồn thích thẳng thắn trực tiếp, cho nên lập tức kéo tay cậu, quỳ một chân xuống, nói: "Cầu hôn."

Túng Phồn bật cười thành tiếng, cậu chưa từng nghĩ Phí Hành Phong sẽ cầu hôn, hơn nữa trong suy nghĩ của Túng Phồn, cả hai người họ đều là nam giới, không cần bày vẽ mấy chuyện lãng mạn nhỏ như này.Hơn nữa, cậu đã nói sẽ cùng Phí Hành Phong đi lấy chứng nhận, thành ra có cầu hôn hay không thì cũng không quan trọng lắm.Nhưng mà, nếu Phí Hành Phong đã cất công chuẩn bị, vậy cậu cũng sẽ phối hợp với đối phương một chút, làm một cái bạn trai thấu hiểu lòng người.Túng Phồn mỉm cười, nhìn Phí Hành Phong, chờ đối phương nói tiếp.Phí hành Phong hôn lên mu bàn tay Túng Phồn, lấy nhẫn mình đã chuẩn bị kỹ từ trước ra, nói: "Anh hi vọng chúng ta có thể bình an, cùng nhau sống đến bạc đầu, cho dù có tranh cãi, hai ta vẫn sẽ không rời xa, cả đời này anh nguyện chung thủy chỉ có mình em.

Vậy nên, chúng ta kết hôn đi?"

"Được."

Túng Phồn không chút do dự nhận lời, "Tuy là em không có chuẩn bị gì, nhưng trái tim em đã sẵn sàng rồi, cũng nguyện ý hứa hẹn với anh Phí Hành Phong, sẽ cùng anh ấy hạnh phúc trải qua một đời.

Cho nên, anh Phí, anh nhớ phải chịu trách nhiệm với em đấy."

"Được."

Phí Hành Phong đáp, sau đó đeo nhẫn lên cho Túng Phồn trước.Túng Phồn kéo Phí Hành Phong đứng dậy, cũng đeo cho đối phương chiếc nhẫn còn lại, còn chủ động hôn Phí Hành Phong một cái, tựa như vừa nãy người cầu hôn thành công không phải người này mà chính là cậu.Phí Hành Phong khẽ cười, ôm lấy cậu nói: "Trong chiếc nhẫn này có lưu trữ DNA cùng tin tức tố của hai người chúng ta, mà đôi duy nhất trên thế giới.

Trong nhân còn có chip định vị, nếu có lỡ làm rơi mất thì cũng có thể nhờ GPS tìm lại."

"Lợi hại vậy luôn?"

Cái này ngược lại đúng là thực sự đặc biệt, rất nhiều đôi yêu nhau vì bất cẩn làm mất nhẫn mà cảm thấy âu sầu, giờ có chip định vị, ít nhất cũng còn hi vọng có thể tìm lại được, càng khiến người ta cảm thấy yên tâm hơn."

Đây là sản phẩm mới ra mắt của một thương hiệu trang sức chị anh đầu tư, thương hiệu này có kỹ thuật riêng để có thể lưu trữ DNA và Tin tức tố vào trong đá quý.

Còn hệ thống định vị này là bọn họ mới nghiên cứu ra, hơn nữa chip định vị được gắn cả trên nhẫn và trên đá.

Cho nên dù có người tháo viên đá ra đem đi nơi khác thì vẫn có thể thông qua định vị tìm được cả hai."

"Chị gái thực sự rất có mắt đầu tư."

Nhẫn như vậy ai là không thích chứ?

Dù sao, không cần biết là đắt hay rẻ, đây đối với tình cảm của hai người đều có ý nghĩa kỷ niệm.

Coi như chỉ mua về cho bản thân làm trang sức thì cũng không ai muốn làm mất cả, có thể tìm về bao giờ cũng tốt hơn."

Trên phương diện kinh doanh đầu tư, anh không thể sánh với chị ấy được."

Phí Hành Phong cười khẽ, " Nhưng mà trong chuyện chọn người, thì anh giỏi hơn chị ấy cả trăm lần."

Dù gì chăng nữa hắn cũng đã thoát phận FA rồi, còn tìm được người tốt như Túng Phồn, chỉ còn thiếu mỗi một tờ giấy chứng nhận nữa thôi, mà chị hắn đến người thích còn chưa có kia kìa.Túng Phồn cũng cười theo, lời khen này, cậu nhận.Hai người thắp nến lên, cùng nhau ăn bữa tối, muộn một chút lại cùng nhau tắm rửa, chìm vào buổi tối đầy ý nghĩa kỷ niệm này.*Show thời trang của Geoff kết thúc, sản phẩm liên doanh cùng Túng Phồn vừa mở bán online tức thì thành hottrend, hơn nữa hai người họ lại cùng mặc nó trong buổi lễ khởi động máy, cho nên số lượng sản phẩm nhận order trước lập tức bán hết veo.Ngài Geoff cũng không định sản xuất thêm nữa, dù sao chờ cửa hàng khai trương, cũng có thể bán thêm một đợt nữa.

Chờ số lượng sản phẩm lần này bán hết, sang năm có thể làm tái bản để kỷ niệm, như vậy vừa giữ được giá trị sản phẩm, vừa giữ vững quy cách tiêu chuẩn của thương hiệu.

Mặt khác, doanh số bán hàng tốt như vậy, cũng mở rộng thị trường kinh doanh cho Túng Phồn, quả thực là một mũi tên trúng mấy con chim.Đúng như Geoff đã dự doán, sau khi toàn bộ hàng bán online và offline soldout, lời mời hợp tác gửi đến Túng Phồn cũng nhiều như tuyết mùa đông vậy, tiếng tăm của Đường Á, Tống Hưởng và Rose Color đều theo đó mà tăng vọt.

Nhãn hiệu Star & Maple cũng được nhiều người biết đến hơn, từ lễ phục thảm đỏ đến trang phục hàng hiệu dùng hàng này, cái gì cũng có, hơn nữa quy cách lại cao, có thể để giới trẻ mới đi làm lấy làm nhãn hiệu tiêu chuẩn, cũng là hàng hiệu giá cả bình dân mà những người làm công ăn lương có mức thu nhập trung bình có thể sử dụng.Đơn hàng của Túng Phồn đã kín đến tận sang năm, chỉ chừa lại một ít thời gian để làm quần áo cho Phí Hành Phong, cái này là nhất định phải chừa ra.

Nếu có người khác muốn chen ngang thì cũng chỉ có thể chen vào thời gian dành cho Phí Hành Phong thôi.Đối với khối lượng công việc sắp xếp đến kín lịch này của mình, Túng Phồn cảm thấy vô cùng vui vẻ, cậu không sợ bận, chỉ sợ rảnh rỗi quá mà thôi.

Sau khi tự mình ra làm riêng, việc có đơn hàng hay không đã trở nên vô cùng quan trọng, có đơn hàng, phòng làm việc có thể tiếp tục hoạt động, không có, vậy thì toàn bộ nhân viên đều phải phơi lưới hết.Dựa theo những gì đã bàn bạc trước đó, nếu cuối tuần Phí Hành Phong có cảnh quay, Túng Phồn sẽ sang bên đoàn phim ở hai ngày.

Bởi vì còn phải đi đi lại lại nhiều, nên Túng Phồn trực tiếp để một cái laptop cùng bàn vẽ trong phòng Phí Hành Phong luôn, lúc người này bận quay phim, cậu sẽ ngồi trong phòng vẽ một chốc, chờ người này về, hai người sẽ sắp xếp làm những chuyện khác.Đãi ngộ của đoàn phim dành cho Phí Hành Phong không tệ chút nào, một phòng giường đôi lớn, Túng Phồn qua ở cùng cũng thuận tiện.Nhưng mà không phải lần nào Túng Phồn cũng ngoan ngoãn ở trong phòng vừa làm việc vừa chờ Phí Hành Phong, bởi vì trong đoàn phim còn có Tống Hưởng và Diêu Vi Nguyệt nữa.Diêu Vi Nguyệt thì còn nói được, hai người tuy đều là omega nhưng nam nữ vẫn có khác biệt, không đến nỗi cả ngày đều dính lấy nhau, nhiều lắm cũng chỉ cùng nhàu đi ăn một một bữa, hoặc là Diêu Vi Nguyệt mua được đồ ngọt ngon miệng, mời Túng Phồn qua phòng cô cùng uống trà chiều thôi.Nhưng mà Tống Hưởng thì không giống như thế, cậu ta với Túng Phồn đã quá quen thân, đến độ chả thèm để ý gì, bản thân Tống Hưởng lại là beta, đối với Phí Hành Phong mà nói thì không tồn tại bất cứ khả năng uy hiếp nào, cho nên Túng Phồn chạy đi tìm cậu ta ăn cơm, uống trà sữa, chơi game các kiểu, hắn cũng không tìm ra lý do nào để Túng Phồn đừng đi được cả, trái lại còn phải thêm tiền quà vặt cho cậu, để cậu mua đồ ăn.Ví dụ như hôm nay, Tống Hưởng cả ngày đều không có cảnh quay, Túng Phồn bèn gọi luôn Đường Á tới, thêm người đại diện của Tóng Hưởng nữa, bốn người bốn chân, quây vào làm một bàn mạt chược, lại còn chơi ăn tiền.

Động đến chơi ăn tiền, bốn người so với ai cũng keo kiệt hơn, nhưng họ lại thích thế, nói chơi vậy mới vui, thế là một ván 50 xu, chơi còn kẹt xỉ hơn cả mấy bà mấy thím trong khu tập thể cũ.

Bốn người thu nhập một năm không tính thấp, chơi một ván có chừng đấy, nói ra ngoài cũng thấy ngượng mồm.Nhưng Túng Phồn lại thấy rất kiêu ngạo, lúc chạng vạng, còn cầm mười tệ mình thắng được đi siêu thị gần đấy mua hai que kem mang về phòng."

Tèn ten!

Chiến lợi phẩm hôm nay!"

Túng Phồn vung vẩy hai que kem trước mặt Phí Hành Phong, nhường cho hắn chọn trước.Phí Hành Phong cũng không nhớ nổi đã bao lâu rồi mình không ăn loại kem que bình thường như vậy, nhưng hắn không đành lòng đả kích Túng Phồn, cười cười cầm lấy que vị vani, để que hương dâu lại cho cậu, nói: "Cho vào tủ lạnh trước đi đã, sắp ăn tối rồi."

"Được."

Túng Phồn hớn hở nhét hai que kem vào trong tủ lạnh, sau đó bắt đầu nói liên miên là hôm nay số mình may như thế nào.Phí Hành Phong chợt cảm nhận được cảm giác bất đắc dĩ của người lớn khi phải nghĩ ra lời khen ngợi mấy bạn nhỏ học mẫu giáo, có nhiều lúc bạn nhỏ cảm thấy mình tài giỏi không chịu được, mà nghe vào tai người lớn, thực lòng chỉ muốn nói một câu "Có vậy thôi hả" nhưng vẫn phải ra vẻ vô cùng kinh ngạc, tha thiết chân thành nới với bạn nhỏ "Bé giỏi quá".Được rồi, hắn vẫn nên rèn luyện thêm khả năng diễn xuất, chờ lúc đến tuổi làm ba, hắn cũng tích lũy được kha khá kinh nghiệm rồi.Với lại, dù sao Túng Phồn cũng là bạn trai hắn, cũng cần được cưng chiều, hắn lúc nào cũng dành cho cậu 100% sự cổ vũ!
 
[Edit Hoàn] Không Thể Ký Hiệu
Chương 100. Ngoại truyện 2


30/04/2021Edit: Nhật Nhật...Sáng sớm, Phí Hành Phong thức dậy, ánh sáng ban mai rực rỡ chiếu đến, hắn nhìn Túng Phồn còn đang say ngủ trong lồng ngực mình, khóe miệng hơi cong lên, hôn nhẹ lên trán cậu một cái.Giờ khí trời càng lúc càng nóng, rèm cửa trong nhà cũng chỉ dùng loại mỏng, lớp dày nặng bên ngoài chỉ có khi nào muốn ngủ trưa mới kéo ra.Túng Phồn không bị nụ hôn của hắn đánh thức, vẫn ngủ rất sâu.Thời gian hãy còn sớm, Phí Hành Phong nhẹ nhàng rời giường, chuẩn bị xuống dưới lầu chạy hai vòng, trở về tắm rửa qua rồi lại làm bữa sáng cho Túng Phồn.Không có cảnh quay của Phí Hành Phong, đoàn phim thả cho hắn ba ngày nghỉ, hôm nay đã là ngày cuối cùng, buổi chiều hắn sẽ phải quay về chỗ đoàn phim.

Túng Phồn cũng đi cùng, nhưng không phải vì nhớ thương gì hắn mà là vì muốn gặp chuyên viên tạo hình của đoàn phim.Nói đến chuyên viên tạo hình của đoàn phim thì cũng là bậc tiền bối có thâm niên trong ngành, đã phấn đấu cả cuộc đời cho sự nghiệp tạo hình, rất được kính trọng, kinh nghiệm cũng vô cùng phong phú.

Lúc Túng Phồn đến xem Phí Hành Phong quay phim, không biết như thế nào lại cùng vị tiền bối này nói chuyện, lại còn rất hợp ý nhau.Trong mảng thiết kế thời trang, Túng Phồn có rất nhiều ý tưởng độc đáo, phối hợp màu sắc cũng không có gì để chê trách.

Nhưng dính đến một vài loại trang phục cổ trang trong lịch sử, cậu lại không hiểu biết nhiều, mà đây lại chính là lĩnh vực mà vị tiền bối này am hiểu nhất.

Túng Phồn học được từ bà ấy không ít, đối phương cũng không phải người keo kiệt, cũng có thể là do tuổi tác đã lớn, địa vị trong giới đã vững, nói chung, chỉ cần Túng Phồn hỏi, bà đều là biết gì nói đó, thậm chí còn nói sâu hơn, Túng Phồn mỗi lần nói chuyện cùng đối phương xong đều đạt được lợi không ít, tiếng "Cô" gọi cũng càng tha thiết chân thành.Hôm nay Túng Phồn có cùng vị tiền bối tạo hình này hẹn gặp mặt, nói là muốn đàm luận về tạo hình của bộ phim tiếp theo mà bà vừa mới nhận, để Túng Phồn cho chút ý kiến về việc sử dụng phối màu, bà cũng nhân thể tìm hiểu gu thẩm mĩ bây giờ của giới trẻ.

Đồng thời có thể nói cho Túng Phồn biết thêm một ít về trang phục giai đoạn cận đại sẽ sử dụng trong bộ phim sắp tới.Sau khi rời giường, Túng Phồn lập tức lảo đảo đi vào nhà bếp tìm Phí Hành Phong."

Buổi sáng tốt lành."

Túng Phồn từ phía sau ôm lấy Phí Hành Phong, cố gắng làm bản thân tỉnh táo.

Hôm nay cậu không nằm nướng, có trời mới biết chuyện này khó khăn thế nào."

Sáng tốt lành."

Phí Hành Phong lắc chảo, dùng xẻng đảo đảo cơm bên trong.

Hắn đang làm cơm rang trứng, Túng Phồn chỉ đích danh muốn ăn từ tối qua, bên trong hắn còn bỏ thêm một ít các nguyên liệu khác nữa, nên là cũng không cần chuẩn bị thêm đồ ăn khác."

Em uống một cốc nước trước đi, sắp có cơm rồi."

Phí Hành Phong nói với Túng Phồn."

Dạ."

Túng Phồn lê đến chỗ bàn ăn, bưng cốc nước pha mật ong Phí Hành Phong đã chuẩn bị từ trước cho cậu uống một hơi cạn sạch, "Hôm nay chúng ta đi sớm một tí nhé, mua một ít đồ ăn vặt đến cho đạo diễn với những người khác luôn."

"Có cần không?"

Lúc Phí Hành Phong quay phim, thỉnh thoảng cũng sẽ mời đạo diễn và nhân viên trong đoàn đồ uống, chuyện lễ tiết xã giao này, hắn ở trong đoàn phim sẽ làm đủ, nhưng không tính sau ngày nghỉ phép mua quà vặt đến tặng, dù sao hắn cũng không phải đến thăm đoàn."

Đương nhiên là cần chứ."

Túng Phồn bắt đầu giảng đạo lý, "Em hay đến đoàn làm phim, mọi người ở đó đối xử với em cũng không tệ.

Lúc phim mới quay em cũng mang đồ ăn đến mà, coi như là đến thăm anh, từ đó đến giờ cũng khá lâu rồi còn gì.

Lần này hai chúng ta cùng nhau tới đó, mang theo ít đồ ăn vặt, coi như là tạo quan hệ với nhân viên trong đoàn phim.

Tiện thể cải thiện đồ ăn cho cô Diêu với Tống Hưởng luôn."

Lấy địa vị trong giới của Phí Hành Phong, có không làm quan hệ thì trong đoan phim chưa chắc đã có ai dám nói gì, đây cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ có nói hắn cao giá thôi.

Nhưng người khác cảm thấy Phí Hành Phong là ảnh đế, có cao giá hay không là một chuyện, nhưng khiến định vị bản thân thành không thân thiện lại là một chuyện khác.Hơn nữa, bên phía Diêu Vi Nguyệt, trước đó cũng nói trợ lý của cô mua thêm đồ ăn cho đoàn làm phim, Phí Hành Phong cũng nên hưởng ứng một chút.Hơn nữa, tuy điều kiện sinh hoạt ở đoàn phim không kém, nhưng phương diện ẩm thực thì phần lớn đều giống các đoàn phim khác, đều là cơm hộp phân phát thống nhất.

Cùng lắm thì mấy diễn viên chính được tự mình gọi món mà thôi, còn mùi vị vẫn là mùi vị cơm hộp.

Thành ra chuyện thêm món cho mọi người có vẻ đặc biệt chu đáo.

Diễn viên mà, kỹ năng diễn là trên hết, nhưng mà nhân duyên cũng không thể quá tệ, có đúng không?

Nếu không lại để cho người khác có cớ mà nói lời khó nghe.Phí Hành Phong nghĩ một chút, gật đầu nói: "Vậy cũng tốt, lát anh nói Thiên Lang đặt trước, trên đường về chỗ đoàn phim chúng ta tiện thể rẽ qua lấy là được."

Ý tốt của Túng Phồn đều là vì suy nghĩ cho hắn, đương nhiên hắn sẽ không từ chối rồi.Múc cơm ra hai bát, hai người vừa ngồi xuống, Phí Hành Phong lại nhận được điện thoại của Phí Thiên.Phí Hành Phong ấn mở loa ngoài, đặt điện thoại lên bàn, nói: "Chị, có việc gì thế?"

"Không có việc thì không thể gọi điện cho em à?"

Phí Thiên cười lạnh một cái, y như vừa cái icon [Lạnh lùng.ipg] vậy."

Chuyện chị rảnh rỗi gọi điện nói chuyện phiếm với em tính khả thi không cao đâu, còn thấp hơn cả chuyện chị đến công ty mà không họp đấy."

Phí Hành Phong không chút khách khí dè bỉu chị gái nhà mình.Phí Thiên có vẻ như bị Phí Hành Phong làm cho nghẹn họng, phải ngừng một lúc, xong mới nói: "Từ hồi em mười bốn là không còn tí dễ thương nào lúc bé hết."

Phí Hành Phong: "..."

Hắn muốn nói hồi mình còn bé cũng không có cái gì liên quan đến hai chữ dễ thương cả, nhưng mà nghĩ lại, mới sáng sớm đã tranh luận về chủ đề này với chị gái thì có hơi thiếu muối.Phí Thiên cũng không vòng vo nữa, nói thẳng vào chủ đề chính: "Là ba mẹ thấy cái tin hai đứa đi lấy đăng ký trên mạng, nhưng mà mãi chả thấy hai đứa nhắc gì đến, cũng không nói gì với trong nhà, cho nên bảo chị gọi điện hỏi một câu, rốt cuộc là hai đứa đã đi đăng ký hay chưa thế?"

Nghĩ đến cũng phải, nếu mà như bình thường, ba mẹ không bảo thì chị gái hắn cũng không hóng hớt như vậy.

Phí Hành Phong bèn nói lại dự định của mình và Túng Phồn cho Phí Thiên biết.Phí Thiên: "Chị nói này, nếu hai đứa đi làm đăng ký thật, cũng không thể im ỉm không nói cho trong nhà đâu đấy."

"Được.

Nhưng mà bọn em không tính tổ chức lễ cưới, bọn em định làm một chuyến du lịch kết hôn, đi nhiều nơi một chút, chờ quay về, hai nhà lại cùng nhau ăn một bữa cơm."

Phí Hành Phong nói.Ý tưởng này là do Túng Phồn đề cập đến trước, cậu cảm thấy mấy nghi thức rườm rà kia thực chất đều là làm cho người ngoài xem, có khi chỉ là vì muốn thu được một phần tiền mừng mà thôi.

Nhưng đối với cậu mà nói, thoải mái mà sống, vui vẻ cùng người mình yêu sinh hoạt dưới một mái nhà, cảm thụ tình yêu, cảm thụ sinh hoạt, cảm thụ những ngọt ngào trong đó, so với việc tốn công tốn sức, chuẩn bị lễ cưới rình rang còn có ý nghĩa hơn.

Người thực lòng chúc phúc cho bọn họ, thì cho dù họ có không làm lễ cưới, vẫn sẽ chúc phúc thôi.

Trái lại cũng vậy.Phí Hành Phong cân nhắc một chút, cảm thấy đấy cũng là một ý kiến hay.

Hắn là diễn viên, người khác đối với hôn lễ của hắn sẽ đặc biệt quan tâm, đến lúc đó công tác chuẩn bị sẽ vô cùng phức tạp.

Ví như rượu đặt của hãng nào, hôn lễ ra sao, phù rể là những ai những ai, mời báo nào đưa tin, từ chối báo nào, làm sao để đề phòng papazarri chụp trộm, cái gì cũng cần phải để ý chăm chút.

Ngay cả ai ngồi cùng bàn với ai, ai không thể đụng mặt ai cũng phải để ý, thực sự quá là mệt lòng.

Nhỡ đâu xảy ra sai sót gì, hắn bị anti trào phúng thì thôi đi, chẳng may Túng Phồn cũng bị kéo vào nói này nói kia thì quá là không đáng.Phí Thiên không có ý kiến gì với sắp xếp của hai người, thực ra bản thân cô cũng có suy nghĩ như vậy.

Nếu sau này kết hôn, cô cũng không muốn tổ chức lễ cưới.

Ai mà chả bận?

Có thời gian như vậy, cô kiếm thêm ít tiền cho người yêu thoải mái, để gia đình nhỏ của mình không có gánh nặng tài chính lại chả tốt hơn à?"

Được, chị sẽ nói lại cho ba mẹ.

Chị nghĩ hai người họ cũng không có ý kiến gì đâu."

Phí Thiên nói, "Nhưng mà lúc nào hai đưa đi đăng ký thì nhớ phải nói cho trong nhà một tiếng, kiểu gì cả nhà cũng phải cùng ăn một bữa mới được."

"Em biết rồi."

Cái này thì không vấn đề gì, chắc chắn Túng Phồn cũng thích, bởi vì mỗi lần về nhà, phân nửa đồ ăn trên bàn đều là mấy món tủ của cậu."

Đúng rồi, hai đứa có muốn chị nhờ người xem ngày lành tháng tốt cho không, đến hôm đó hãy đi lấy chứng nhận?

Tuy là không chắc sẽ chuẩn, nhưng mà coi như có tí hình thức, kiếm sự an tâm cũng tốt."

Phí Thiên không phải người quá mức mê tín, nhưng mà hễ công ty làm lễ khai trương động thổ gì đó thì cô vẫn sẽ xem một chút.Phí Hành Phong ngẩng đầu nhìn về phía Túng Phồn, muốn xem ý cậu thế nào.Túng Phồn không thấy chuyện này có gì mà mê tín, chỉ thấy nó cũng khá thú vị, bèn gật đầu.Vì thế Phí Hành Phong đáp lời: "Được, chị xem mấy ngày liền đi, để em xem ngày nào cả hai bọn em đều rảnh thì đi hôm đó."

"Được."

Hỏi xong chuyện cần hỏi, Phí Thiên cũng không nói lằng nhằng thêm với Phí Hành Phong, chỉ dặn hắn chăm sóc tốt cho Túng Phồn thì dập máy luôn.Túng Phồn cười tít mắt, gắp một con tôm nhỏ từ trong bát của Phí Hành Phong ăn, người trong nhà đã không ý kiến, cậu cũng an tâm hẳn.

Là một nhà thiết kế, cậu không biết loại trang phục như thế nào mới xứng để mặc trong lễ cười của họ, nhưng cậu biết, cuộc đời này, cậu sẽ làm vô cùng nhiều quần áo cho Phí Hành Phong, mỗi một bộ, đều là tâm huyết của cậu, cái này so với một bộ lễ phục cưới thì còn có ý nghĩa hơn nhiều.*Sinh hoạt mỗi ngày của Túng Phồn đều trải qua vô cùng phong phú, tình cảm với Phí Hành Phong cũng càng lúc càng sâu đậm, chuyện trên giường cũng là như vậy.

Hết thảy đều giống như những gì bọn họ tưởng tượng.Mà trong lúc hai người đang hạnh phúc tận hưởng cuộc sống lứa đôi thì tin tức của nhà họ Túng lại một lần nữa được mọi người biết đến.Túng Lãng lén lút trở về nước, bị lực lượng cảnh sát trực tiếp dẫn đi.

Giống như trong dự đoán của Túng Phồn, Túng Sĩ Lương không tính làm "người", ông ta thật sự đẩy hết mọi trách nhiệm lên đầu Túng Lãng.Nhà họ Túng đã hoàn toàn sụp đổ, Túng lão gia được đưa vào viện dưỡng lão, tuy đã làm phẫu thuật tim, tính mạng không còn nguy hiểm, nhưng lại bị chuyện công ty phá sản kích thích mà dẫn đến tai biến mạch máu não, hiện giờ sinh hoạt không thể tự gánh vác, lay lắt hơi tàn sống qua ngày.Lúc Túng Sĩ Lương nhận được đơn thỏa thuận ly hôn cũng chịu đả kích không nhỏ, trong một đêm mà cả người già đi rất nhiều, hiện giờ đang chịu án trong tù, ngày sau trôi qua thế nào đã rõ cả.Viên Miên Di sau khi biết bị con trai mình bỏ rơi, thì quậy một trận tưng bừng, nhưng cũng chẳng ích gì.

Nghe nói giờ bà ta thuê một căn phòng nhỏ trong khu nhà trọ, bán hết chỗ đồ hiệu xa xỉ của mình mới có thể sống qua ngày.Mà lần này Túng Lãng trở về, một là vì không biết nhà họ Túng đã đẩy hết trách nhiệm lên đầu mình, chỉ nghĩ nhà họ Túng phá sản, bồi thường tiền xong, mọi chuyện lại đâu vào đấy.

Hai là vì cậu ta cầm tiền ra nước ngoài tiêu xài, đầu tư làm ăn, kết quả còn chưa đến hai tháng, số tiền trong tay đã mất hơn một nửa.

Cậu ta lại chỉ nghĩ đó là do ngoài ý muốn, muốn làm lại từ đầu, nhưng tài chính không đủ, nên lại đi sòng bạc thử vận may, muốn nhanh chóng kiếm được tiền, gỡ gạc lại vốn liếng, kết quả là số tiền còn lại cũng bay nốt.

Lúc này trở về cũng là tính toán xem có thể moi được tí nào từ nhà họ Túng nữa hay không, dù sao người ta vẫn nói, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cuối cùng nghênh tiếp cậu ta chỉ có phòng khám* trong đồn công an —— Thực ra Túng Lãng ngay từ đầu đã tính nhầm rồi, nhà họ Túng từ trước đến giờ chưa bao giờ là lạc đà cả.*Phòng khám ở đây là nơi giam giữ phạm nhân chứ không phải khám chữa bệnh đâu các thím nhé.

Các thím xem phim Việt Cộng đen trắng ngày xưa là sẽ hay nghe thấy từ này này, giờ ít dùng rồi nhưng mà tôi thích nên để vậy.Xem xong mấy tin tức này, Túng Phồn cười cười, kẻ ác tự có kẻ ác trị, kết cục này đối với nhà họ Túng mà nói không hề quá đáng.Nghiêm Tiêu gõ cửa đi vào, nói: "Sếp, ngài Roy đến."

Túng Phồn đặt điện thoại xuống, cười đáp: "Được."

Nói xong, bèn đi ra phòng tiếp khách.
 
[Edit Hoàn] Không Thể Ký Hiệu
Chương 101. Ngoại truyện 3


30/04/2021Edit: Nhật Nhật...Roy tự nhận mình không phải là một người trông mặt mà bắt hình dong, cho đến khi anh ta gặp được Đường Á.So với mặt, Roy càng để ý đến năng lực cá nhân hơn.

Anh ta cảm thấy tướng mạo là do cha sinh mẹ đẻ, không ai có quyền đánh giá cả.

Hơn nữa quan niệm xấu đẹp của mỗi người đều khác nhau, trong số những người anh ta từng tiếp xúc, quả thực có không ít người có ngũ quan đặc biệt xinh đẹp, nhưng nếu để anh ta nói có ai lớn lên hợp mắt mình thì đúng là không có.Lần đầu tiên anh ta gặp Đường Á là ở quán café bên trong khu resort suối nước nóng.

Hôm đó anh ta tình cờ gặp được Phí Hành Phong, hai người bình thường cũng không liên lạc nhiều, nhưng cũng coi như có quen biết, gặp mặt đương nhiên là phải trò chuyện vài câu.Mà lúc Đường Á đi vào quán café, anh ta chỉ liếc mắt một cái đã chú ý đến người này, khi đó trong đầu anh ta chỉ còn duy nhất một suy nghĩ —— Người này, lớn lên đúng theo gu thẩm mỹ của mình.Có vài người ở trong mắt người khác, chỉ là lớn lên không tệ, trông cũng đẹp trai mà thôi, nhưng dừng ở trong mắt một số người lại chính là không chỗ nào không đẹp, mặc dù biết rõ, khách quan mà nói tướng mạo của cậu ta cũng không phải quá hoàn hảo, nhưng lại đúng lúc đúng với gu thẩm mỹ của mình, vậy đó chính là tuyệt mỹ, không cần người khác tán đồng, cũng không chấp chận bất cứ ý kiến phản bác nào khác.Nhìn thấy Đường Á nói chuyện với hai người vừa rồi cùng ăn với Phí Hành Phong, Roy đoán Phí Hành Phong nhất định là có quen biết với Đường Á, nhưng mà anh ta không chủ động nhờ Phí Hành Phong giới thiệu, càng không đến tự làm quen khi không có mặt Phí Hành Phong.Roy chưa bao giờ tùy tiện tới làm quen với một người lạ, anh ta khi đó cũng không biết gì về Đường Á, thậm chí còn không biết cả tên của cậu ta, chỉ ở trong lòng nhớ kỹ có một người như vậy, một người mà anh ta chỉ liếc mắt nhìn một cái đã biết mình thích người này.Không nghĩ tới lần gặp mặt thứ hai lại đến nhanh như vậy, Phí Hành Phong mời anh ta cùng ăn cơm, vốn anh ta cũng chỉ định gặp người yêu của Phí Hành Phong xem đó là người thế nào, lần trước có nghe Phí Thiên nhắc tới, hơn nữa trước giờ chưa thấy Phí Thiên vui vẻ như vậy bao giờ.

Nhưng không ngờ Đường Á cũng có trong danh sách những người cùng ăn.Ngày ấy, anh ta nhìn ra Đường Á không ăn được mấy, cũng có thể cảm giác được cậu hơi gò bó, nhưng mấy cái đó đều không ảnh hưởng đến tâm tình của Roy, anh ta thậm chí còn cảm thấy bộ dạng giữ kẽ không dám ăn quá no của Đường Á có chút đáng yêu.Sau đó, Roy bắt đầu đi tìm hiểu thông tin về Đường Á, anh không điều tra cặn kẽ các mối quan hệ của cậu, chỉ nhờ các mối quan hệ để biết những thông tin căn bản nhất.

Thậm chí sau khi biết rõ về Đường Á, anh ta còn đặc biệt nói về chuyện đầu tư với ngài Geoff, muốn thông qua Geoff Studio để có thể nói chuyện nhiều hơn với Đường Á.

Dù sao tìm hiểu qua người khác, với tự mình tìm hiểu vẫn có sự khác nhau.Sau khi biết tình hình phát triển sự nghiệp của Đường Á, Roy có ý muốn đầu tư cho cậu, theo cách nhìn của anh ta, nếu Đường Á muốn thì hoàn toàn có thể phát triển rộng hơn nữa mà không phải chỉ gò bó trong giới thời trang làm người mẫu.

Hơn nữa hiện giờ có không ít người mẫu chuyển hướng sang làm diễn viên, hoặc là chuyển sang làm MC cho chương trình giải trí, Đường Á cũng có thể đi theo hướng này.Nhưng bên Đường Á vẫn mãi kéo dài không cho anh ta một câu trả lời cụ thể, Roy cũng không vội vã, là một nhà đầu tư, anh ta vẫn luôn rất kiên nhẫn, cũng tin rằng hiểu biết lẫn nhau mới là cơ sở của mọi việc.Mãi đến tận khi show diễn thời trang kết thúc, anh ta mời Đường Á cùng đi ăn, hai người mới có cơ hội nhắc đến chuyện này.Lúc buổi diễn kết thúc, thời gian đã không còn sớm nữa.

Roy mời Đường Á ăn cơm, để tránh cậu tìm lý do từ chối, anh ta còn đặc biệt vận chuyển hàng không gan ngỗng từ nước ngoài về, chờ buổi diễn kết thúc mời người ta ăn cũng không phải chuyện gì quá mức, hơn nữa anh ta còn bao hết nhà hàng, đối với anh ta cùng Đường Á mà nói, đó chính là không gian nói chuyện tốt nhất.Trên bàn ăn hôm nay có cả champagne và rượu vang đỏ, món chính là gan ngỗng với sườn cừu nướng, những món ăn khác cũng là những món có trong thực đơn nhà hàng, sử dụng nguyên liệu đêu tươi mới cả.

Không câu nệ nghi thức ăn uống, cũng không sắp xếp món khai vị với món chính, món nào làm xong trước thì đem lên trước.Nhưng có lẽ vì không quen thuộc lắm, cho nên mới đầu Đường Á vẫn tương đối giữ kẽ, Roy cảm thấy trạng thái như thế này hoàn toàn không có lợi cho buổi nói chuyện, vì thế gọi nhân viên phục vụ, kêu họ mang lên hai đôi đũa, ngay cả cốc cũng đổi sang loại cốc vuông bình thường, thậm chí còn bảo nhân viên đi cửa hàng tiện lợi gần đó mua về hai lon Coca.Lần này, đồ ăn kiểu Tây lập tức biến thành món ăn tiêu chuẩn, thường xuất hiện trong các buổi tụ họp ăn uống trong gia đình, như này trái lại đúng là khiến Đường A thoải mái hơn không ít.Bản thân Đường Á cũng thích ăn, đối mặt với gan ngỗng cùng những món ăn ngon như thế này, chỉ có cậu mới biết mình mất bao nhiêu công sức mới có thể giả vờ từ tốn được.

Giờ Roy không làm bộ làm tịch nữa, giống như cũng làm cho cậu trong lúc vô tình lộ bản chất thật, tốc độ hạ đũa càng lúc càng nhanh, ngay cả rượu vang trong cốc cũng đổi thành Coca, ăn càng bon mồm.Thấy Đường Á thoải mái hơn rồi, Roy mới cất lời: "Tôi nghĩ chúng ta có thể vừa trò chuyện vừa nói về việc đầu tư cho cậu."

Đường Á nhìn đối phương một chút, nói: "Tôi không cảm thấy đó là một ý kiến hay."

"Tại sao?"

Cho tới tận bây giờ, Roy chưa từng đầu tư vào một cá nhân nào, nhưng chuyện đó cũng không có gì để ngạc nhiên, cũng có rất nhiều công ty đầu tư đầu tư cho ngôi sao, diễn viên, chỉ có điều, đây không phải xu hướng chính trong giới đầu tư mà thôi."

Bởi vì tôi không muốn làm siêu mẫu quốc tế, cũng không muốn phát triển sự nghiệp trong giới giải trí.

Ban đầu chẳng qua do tôi thấy nghề này rất thú vị, hình tượng lại đúng lúc phù hợp với định vị thương hiệu của Geoff, được ngài Geoff tán thưởng nên mới làm công việc này mà thôi."

Gan ngỗng ăn có hơi ngấy, Đường Á chọn mấy miếng hoa quả có vị chua ăn cho đỡ ngán, " Tương lai, tôi có thể sẽ tính đến việc tự xây dựng thương hiệu riêng, mở cửa hàng bán lẻ chẳng hạn."

Cái kế hoạch này cũng không tệ, Roy gật đầu nói: "Vậy tôi có thể đầu tư cho thương hiệu riêng của cậu."

Đường Á lễ phép nở một nụ cười nhẹ, nói: "Tôi nghe Túng Phồn nói anh rất giỏi trong việc đầu tư, nhưng hiện giờ tôi hoàn toàn không có kinh nghiệm gì cả, thậm chí thương hiệu sau này dự định đi theo định vị nào cũng chưa có hướng đi cụ thể.

Trong tình huống này, anh lại nói muốn đầu tư cho tôi, trước không nói đến chuyện tôi có gài bẫy, lừa tiền anh hay không, tự tôi cũng nhận thấy khoản đầu tư này mình có cầm cũng không an lòng."

Đường Á không phải kẻ ngốc, cậu tuy đã nhờ Túng Phồn hỏi thăm qua rồi, nhưng tạm thời Túng Phồn vẫn chưa nói kết quả cho cậu ta, cậu ta cũng không xác định được ý đồ của Roy đến cùng là gì.

Ấn tượng cá nhân của cậu với Roy không tệ, tuổi trẻ, tài cao, có mị lực của alpha, điềm đạm mà lịch lãm...

Những cái này đều là ưu điểm của đối phương, nhưng chính vì Roy nói muốn đầu tư cho mình, lại làm cậu sinh ra một chút cảm giác muốn đề phòng.Không phải Roy không đủ tốt, mà là vì chênh lệch giữa hai ngươi quá lớn, coi như đó là do cậu cả nghĩ đi, đối phương thực ra chỉ muốn làm bạn bè với cậu, vậy cậu cũng không thấy mình thích hợp để làm bạn với Roy.Roy lắc lắc ly rượu trong tay, thản nhiên nói: "Đầu tư có nhiều khi chính là quăng lưới để thử xem bên dưới có cá hay không, cậu cũng không cần quá áp lực bản thân.

Nếu cậu tiếp tục làm người mẫu, vậy tôi đầu tư cho cậu chắc chắn sẽ không lỗ.

Nếu cậu đổi nghề, một là nhìn xem lúc đó sức ảnh hưởng của cậu có thể mang lại lượng tiêu thụ thế nào; hai là nhìn chất lượng mặt hàng cậu kinh doanh ra sao.

Đương nhiên, nhưng cái này đều là nói sau, ít nhất trong vòng một năm tới, cậu vẫn sẽ làm ngươi mẫu đúng không?"

Đường Á gật đầu, cậu còn vừa mới ký hợp đồng một năm với Túng Phồn kia kìa.Ánh mắt của Roy rất dịu dàng: "Vậy chắc cậu cũng nhìn ra được tiềm lực của Star & Maple đúng không, làm người mẫu cho thương hiệu này, tương lai càng có hi vọng.

Hơn nữa còn có Geoff Studio, coi như chúng ta chỉ hợp tác khoảng hai, ba năm, tôi cũng vẫn có thể kiếm lời.

Nếu mọi việc sắp xếp ổn thỏa, chờ đến khi cậu không muốn làm người mẫu nữa mà ra ngoài tự kinh doanh, cũng có thể có một lượng fan nhất định duy trì, đối với việc mở rộng thị trường sau này rất có lợi.

Mặt khác, nếu cần hỗ trợ về tài chính, chúng ta lại có thể tiếp tục hợp tác, đối với hai bên mà nói thì đều không ai phải chịu thiệt cả."

Đường Á cẩn thận suy nghĩ một hồi, hình như đúng là không có chỗ nào không ổn thật.Đã nói đến thể rồi, Đường Á cũng không muốn loanh quanh luẩn quẩn nữa, nếu không cậu thấy hôm nay về khách sạn khéo mình cũng không ngủ được."

Anh Nigel..."

"Cứ gọi tôi là Roy được rồi."

"Vậy được..."

Đường Á hắng giọng một cái, nói: "Roy, được một nhà đầu tư như anh coi trọng, đang lý tôi phải rất vui vẻ mới đúng.

Nhưng tôi cũng tự biết lấy mình có bao nhiêu cân lượng.

Nói về tướng mạo, trong giới người mẫu tôi không tính là người nổi bật nhất.

Cho nên, khi anh nói muốn đầu tư cho tôi, tôi thấy rất bất an."

Roy không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn Đường Á.Đường Á lại giải thích tiếp: "Dĩ nhiên, anh là bạn của anh Phí, có thêm tầng quan hệ với Túng Phồn, tôi biết anh không phải người xấu, nhưng mà tôi thực sự không rõ lắm, khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều một chút..."

Roy đột nhiên nở nụ cười, anh ta không phải người hay cười, nhưng thấy Đường Á vừa xoắn xuýt không dám hỏi thẳng, vừa muốn biết rõ đầu đuôi như vậy, thực sự là có chút đáng yêu."

Được rồi, vậy tôi cũng nói thật với cậu.

Chuyện thưởng thức vẻ ngoài của một người là một chuyện mang tính chất chủ quan, nhưng cậu vừa vặn phù hợp với tất cả mọi định nghĩa về cái đẹp của tôi, cho nên tôi mới muốn đầu tư cho cậu."

Roy không vòng vo với Đường Á nữa, "Cậu có thể cho là tôi đang tùy hứng bốc đồng, nhưng tôi đây là đầu tư hoàn toàn theo sở thích của mình, loại đầu tư này có nguy hiểm, tôi biết, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp được một người có đầy đủ đặc điểm theo thẩm mỹ của mình, cho nên mới muốn làm chút gì đó cho cậu."

Đường Á trừng to mắt, kinh ngạc hỏi: "Cho nên, anh là nhan cẩu* hả?"*ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, ý chỉ nhưng người không có sức đề kháng với những thứ xinh đẹp."

Cuồng mặt*" thì Roy có hay nghe mọi người nói, nhưng "Nhan cẩu" thì là lần đầu tiên nghe thấy, chắc nghĩa của hai từ này không khác nhau lắm, nhưng tình huống của hắn thì không giống như thế.

Cái này phải giải thích thế nào nhỉ?*Gốc ở đây là nhan khống, ý chỉ những người thích người có khuôn mặt đẹp, nhưng cấp độ không cao bằng nhan cẩu.Roy nghĩ một chút rồi nói: "Lúc trước thì không phải.

Nhưng sau khi gặp cậu, tôi phát hiện có lẽ mình như vậy thật."

Roy thích khuôn mặt của cậu, còn thích đến mức muốn đầu tư, tức khắc sự tự tin trong lòng Đường Á phồng lên, còn cảm thấy khoảng cách giữa mình và Roy như được kéo gần lại.

Bởi vì ngoại trừ thích ăn, cậu vừa lúc cũng chính là một thành viên trong hội cuồng mặt!Như thể vừa tìm được đồng loại của mình, Đường Á vui vẻ gắp salad cho Roy: "Anh nói thẳng ra như vậy tôi cũng thấy an tâm hẳn.

Không cần biết sau này có thể hợp tác với nhau không, chúng ta cũng coi như bạn bè ha."

Roy mỉm cười gật đầu nói được, đây chẳng phải cái mà anh ta muốn sao?
 
[Edit Hoàn] Không Thể Ký Hiệu
Chương 102. Ngoại truyện 4


30/04/2021Edit: Nhật Nhật...Một ngày sau khi Đường Á đi ăn với Roy, Túng Phồn gọi điện hỏi thăm cậu ta xem bữa ăn hôm qua thế nào.Có lẽ là xuất phát từ nguyên nhân tìm được đồng loại trọng hội cuồng mặt như mình, cũng có thể xét từ góc độ để giúp cậu ta có thể thoải mái ăn cơm mà Roy thay đổi phong cách bữa ăn.

Nói tóm lại, thái độ của Đường Á với Roy cũng thay đổi hẳn, cảm thấy chỉ là cái mặt Roy nhìn khó ở thế thôi, chứ thực ra con người rất thân thiện, hai người cũng có không ít đề tài chung với nhau.Biết được hai người ở chung vui vẻ, Túng Phồn cũng yên lòng, không nói những cái khác, chỉ cần Roy không bắt nạt Đường Á là được rồi.Sau khi show thời trang kết thúc, ngài Geoff đã về nước trước.

Đường Á còn muốn ở lại bên đây chơi thêm khoảng một tháng, dù sao cũng có anh họ cậu ta là Hải Tuy ở đây, cậu ta cũng không cần ở khách sạn mãi, có thể tiết kiệm được không ít chí phí.Túng Phồn còn có công việc của mình, thỉnh thoảng lại còn phải dành thời gian tới đoàn phim thăm Phí Hành Phong nữa, nên cũng không có nhiều thời gian chơi cùng Đường Á, nhưng mà vấn đề này không cần Túng Phồn phải bận tâm, bởi vì còn có Roy ở đây.Lần này Roy đến đây, nguyên nhân đầu tiên là để xem xét các hạng mục dự định hợp tác với Phí Thiên, xem xét tình huống đầu tư, hai nữa là muốn mở thêm một công ty con ở bên này.

Mấy năm gần đây, tình hình phát triển kinh tế trong nước vô cùng tốt, là một nhà đầu tư, lại còn là một người có sẵn nhân mạch cùng cơ sở ở đây, tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội kiếm tiền tốt như vậy.

Thứ ba nữa là anh ta cũng muốn tự cho mình một kỳ nghỉ, bình thường anh ta đều là đi công tác kết hợp nghỉ ngơi luôn, mặc dù số lần nghỉ trong một năm của anh ta cũng không tính là nhiều.

Về phần những khoản đầu tư khác sau khi đến đây, vốn không nằm trong kế hoạch ban đầu của anh ta, nhưng nếu cơ hội tốt đã đến tay, anh ta cũng không muốn bỏ qua, thành ra mấy ngày nghỉ này cũng không đâu vào đâu cả.Nếu đã có thời gian, mỗi lần Đường Á hẹn anh ta, Roy đều không từ chối.Đường Á nhìn bên ngoài thì có vẻ lạnh lùng, nhưng một khi đã thân quen rồi thì sẽ phát hiện, thực ra cậu là một người rất phóng khoáng, thỉnh thoảng có hơi giữ kẽ hay bướng bỉnh chút cũng càng đáng yêu hơn, tuy là có đôi lúc cậu sẽ nhảy dựng lên, nhưng mà tuyệt đối không phải kiểu lập dị, tính khí cũng không tồi.Mà Roy là một người từng đi qua nhiều nơi trên thế giới, hiểu biết đương nhiên phong phú hơn Đường Á nhiều, Đường Á lại đặc biệt thích nghe mấy chuyện lạ đó đây mà Roy kể, cho nên mỗi lần anh ta kể chuyện, cậu đều vô cùng hào hứng, hỏi hết cái này đến cái kia, giống như mấy bạn nhỏ hiếu kỳ vậy.

Cái này khiến Roy cực kỳ có cảm giác thành tựu, cũng muốn dẫn Đường Á đến những nơi mà mình từng đến, để cậu có nhiều trải nghiệm hơn.Cứ như vậy, quan hệ giữa hai người càng lúc càng thân thiết, thậm chí những ngày không hẹn gặp nhau thì buổi tối cũng sẽ gọi một một cuộc điện thoại cho đối phương để tán gẫu.Roy có nhà ở bên đây, chỉ là trước giờ chưa từng đến ở, coi như mua nhà đầu tư bất động sản mà thôi.

Giờ anh ta muốn chuyển về đây phát triển sự nghiệp, tự nhiên là phải ở đây một quảng thời gian dài.

Phòng ở đã có sẵn, Phí Thiên lấy tư cách là chủ nhà, còn là bạn hợp tác lâu dài với Roy đứng ra giúp anh ta thuê người dọn dẹp bố trí nội thất, văn phòng công ty cũng giúp anh ta tìm, quả thực khiến Roy bớt rất nhiều việc.Phòng rất nhanh đã được dọn dẹp, sắp xếp lại nội thất xong xuôi, chỉ là tất cả đều là đồ mới cho nên phải để thoáng gió khoảng một một tháng, cho dù đồ dùng đều là loại thân thiện với môi trường thì cũng phải để hết mùi mới yên tâm vào ở được.Trong thời gian này, Roy có quay về bên kia giải quyết vài vấn đề nhỏ của công ty, còn điều vài trợ lý có năng lực về nước, để xây dựng công ty mới.Đường Á cũng đi ké máy bay tư nhân của Roy về một chuyến, cậu muốn xin gia hạn visa công tác, như vậy có thể ở lại trong nước lâu hơn.

Ngày trước cậu ở bên đây không có bạn bè gì, trở về chủ yếu là thăm thân, cơ bản là chỉ ở tầm một tháng rồi lại đi.

Nhưng giờ không giống thế nữa rồi, cậu không chỉ có bạn mới, mà còn có cả công việc mới, ở bên này lâu thêm nữa cậu cũng vui lòng.Lần thứ hai đi ké máy bay của Roy về nước, thời gian bay có hơi dài, tuy lúc ở trên máy bay Đường Á có ngủ một giấc rồi, nhưng ngủ trên máy bay dù sao vẫn không thoải mái như ngủ trong phòng của mình, cho nên lúc xuống sân bay, vẻ mặt cậu trông vẫn uể oải, không khác gì cây rau diếp bị phơi nắng mấy ngày, ủ rũ oặt từ bên này sang bên kia.Lúc máy bay của bọn họ hạ cánh đã là hơn mười một giờ đêm.Roy nói: "Giờ cũng muộn rồi, cậu đến nhà tôi ở một đêm đi."

Phí Thiên nói phòng ở của anh ta đã thông khí xong rồi, vào ở lúc nào cũng được, lần này anh ta quay về cũng tính sẽ tới đó ở.Đường Á dụi dụi mắt, vừa nhìn đồng hồ vừa hỏi: "Có làm phiền đến anh không?"

Roy cười nói: "Tôi chỉ ở có một mình, không phiền gì cả."

"Vậy được rồi."

Đường Á không từ chối nữa, giờ cậu chỉ muốn nhào lên giường đánh một giấc thật ngon thôi, chờ tỉnh ngủ lại ăn một bữa no nữa là thỏa mãn.

Giờ này, nếu cậu đi một chuyến vào nội thành, xong lại còn phải tìm khách sạn thì có khi phải đến một giờ mới được ngủ.

Mà đến nhà anh họ đập cửa cũng không hay, sáng mai chắc anh họ còn phải đi làm nữa.Phí Thiên đã cho xe ra đón họ, hoàn toàn không cần hai người phải làm gì cả.Đường Á lên xe lại gà gật ngủ tiếp một chốc, lúc đến nhà trái lại lại tỉnh táo hơn chút."

Nhà này của anh trông được đấy."

Đi vào nhà mới của Roy, Đường Á cảm thán nói.Đây là kiểu chung cư mỗi căn một tầng, mặt sàn phải cỡ 400m2, thiết kế không gian hợp lý, tầm nhìn thoáng đãng, trang trí tối giản, không quá xa hoa nhưng vẫn khiến người ở cảm thấy thoải mái tiện nghi."

Đây là khu bất động sản do nhà họ Phí xây dựng, tôi đi cửa sau chỗ Phí Thiên mới mua được, nghe nói khu này vừa mở bán đã hết sạch không còn phòng nào."

Hiện giờ giá phòng so với lúc anh ta mới mua đã tăng gần gấp đôi, lợi nhuận siêu khủng.

Hơn nữa khu này chỉ có hai tòa building, xây dựng song song với nhau, khoảng cách ở giữa lại khá xa, hạn chế tối đã việc chắn sáng, hoàn cảnh sống và tính riêng tư đều rất tuyệt vời.

Trong lòng Đường Á không khỏi ước ao, ai mà không muốn có một căn nhà lớn như vậy chứ?

Nhưng cậu cũng chỉ ước ao thế thôi, cậu không mua nổi chỗ như thế này đâu.Roy dẫn cậu đến phòng cho khách, nói: "Bên cạnh là phòng ngủ chính, có việc gì cứ sang tìm tôi.

Tôi cũng là ngày đầu tiên đến đây ở, cậu muốn cái gì thì cứ tự nhiên tìm nhé, tôi cũng không biết chính xác đồ ở đâu đâu."

Đường Á cười gật đầu, sau đó nói chúc ngủ ngon với đối phương.Một đêm an lành trôi qua.Sáng sớm hôm sau, Roy bị một cơn nóng đánh thức, một giây sau, anh ta nhận ra có mùi hoa tử đằng đang trôi nổi trong không khí —— Là mùi tin tức tố của Đường Á.Roy lập tức ý thức được vấn đề, nhanh chóng ấn nút mở thiết bị cách ly ở đầu giường, mùi hoa tử đằng trong nhà không quá nồng, hẳn là chưa khuếch tán ra nên ngoài.Rất nhanh, thiết bị cách ly đã bịt kín toàn bộ căn nhà, hệ thống thông gió cũng được mở ra.

Roy xuống giường, tự xịt cho mình một ít thuốc khử mùi, sau đó mới ra khỏi phòng, gõ cửa phòng bên cạnh.Quả nhiên không có tiếng đáp lại, Roy cũng không trì hoãn thêm nữa, trực tiếp mở cửa phòng ra.Mùi tin tức tố quyến rũ thuộc về omega lập tức quấn lấy anh ta, Roy cắn chặt răng cố giữ cho mình tỉnh táo, cái này đối với một alpha còn đang độc thân là chuyện hết sức khó khăn.Trong phòng, Đường Á đang ngồi sụp dưới sàn, tự lôi kéo quần áo của mình, hương hoa tử đằng thanh mát, khiên lòng người dễ chịu, nhưng cũng không che giấu được sự quyến rũ gợi cảm của Đường Á.Chai thuốc ức chế nhỏ vỡ nát bên chân Đường Á, ống kim chưa được xé ra.

Có thể là do lúc Đường Á vội vàng lấy thuốc, không cẩn thận làm rơi vỡ mất.

Mà hiển nhiên là Đường Á chỉ mang theo có một ống thuốc ức chế này, không có sẵn ống dự bị, nếu không cũng không đến nỗi bản thân vẫn còn tỉnh táo mà lại không tự tiêm được thuốc.Tầm mắt của Đường Á đã mơ hồ, thấy người vào là Roy thì nhẹ giọng gọi anh ta một tiếng.Trong tay Roy không có thuốc ức chế của omega, chỉ có thể chịu đựng, đầu lưỡi nếm được vị tanh của máu, cảm giác đau đớn khiến anh ta có thể giữ cho bản thân mình tỉnh táo.Roy bước nhanh đến, ôm Đường Á đặt cậu lên trên giường, tránh cho cậu lộn xộn bị mảnh thủy tinh vỡ dưới sàn làm bị thương.Omega tiến vào thời kỳ phát tình, trong tình huống không có thuốc ức chế càng không thể chống đỡ được tin tức tố của alpha, mặc dù Roy đã xịt thuốc khử mùi rồi, nhưng hiệu quả cũng không lớn, Đường Á bắt đầu dính lên người anh ta.Nếu như là alpha khác, chắc đã sớm không thể kiềm chế mà đánh dấu Đường Á.

Nhưng lý trí của Roy nói cho anh ta biết, anh ta không thể lợi dụng lúc người ta đang gặp khó khăn mà làm vậy, mặc dù anh ta thích Đường Á, nếu giờ có đánh dấu cậu, anh ta cũng sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.

Nhưng cái này với chuyện khi Đường Á còn tỉnh táo đồng ý cho anh ta đánh dấu lại hoàn toàn khác nhác.Roy không cho mình là chính nhân quân tử, nhưng đối với Đường Á, anh ta hoàn toàn không muốn làm kẻ tiểu nhân.Ấn Đường Á nằm lại trên giường, Roy lấy chăn bọc kỹ đối phương, nhìn đôi mắt ngập nước của cậu, nghe cậu khẽ giọng rên rỉ, Đường Á lớn lên vốn đã chọc đúng sở thích của anh, dưới tình huống này, sức hấp dẫn của cậu chỉ có tăng chứ không có giảm, hơn nữa tin tức tố omega không ngừng kích thích dây thần kinh của anh ta, khiến đôi mắt anh ta đỏ quạch, gân xanh trên trán cũng nổi phồng lên.Quấn kỹ chăn cho Đường Á xong, Roy lấy điện thoại của cậu gọi cho Túng Phồn, anh ta đã không còn sức mà về phòng lấy điện thoại của mình nữa rồi.Túng Phồn vốn còn đang nằm ủ trong chăn, vừa nghe được tin lập tức nhảy dựng lên, nói mình sẽ gọi cấp cứu ngay, dặn Roy nhất định phải cố chịu.

Cúp điện thoại xong thì vội vọt vào nhà bếp tìm Phí Hành Phong sắp xếp.Roy cứ vậy ôm Đường Á bị bọc kín trong chăn chờ đợi, lúc này đáng lý lựa chọn tốt nhất của anh ta là quay về phòng mình, tách khỏi Đường Á.

Nhưng anh ta lại lo lắng, mình đi rồi nhỡ Đường Á xuống giường đạp phải mảnh thủy tinh.

Hơn nữa, anh ta cố gắng áp chế xúc động trong lòng, giữ lý trí của mình tỉnh táo đã không dễ dàng gì rồi, bảo anh ta quét dọn mảnh vỡ bên dưới, hay là ôm Đường Á đổi một gian phòng khác, thì thực sự anh ta không làm được.Không biết qua bao lâu, Lý Thiên Lang dẫn theo nhân viên y tế đi vào.

Tình huống thế này, Phí Hành Phong và Túng Phồn cũng không thể tới được, tránh cho bị tin tức tố của omega trong thời kỳ phát tình kích thích đến, chỉ có thể nhờ beta như Lý Thiên Lang đến đây một chuyến.Chờ Đường Á tỉnh lại, cậu đã đang nằm trên giường bệnh trong bệnh viện rồi.Túng Phồn đang ngồi bên cạnh nghịch điện thoại, thấy cậu ta tỉnh bèn lập tức bỏ điện thoại xuống, hỏi: "Có chỗ nào thấy không thoải mái không?"

Đường Á cười cười, nói: "Tôi không sao."

Omega phát tình, là chuyện lớn, nhưng cũng không phải là chuyện gì quá to tát.

Cậu ta là omega, chuyện như thế này đã sớm quen.Túng Phồn thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt."

Nói xong, lại cầm cốc nước để sẵn ở đầu giường lại đút cho Đường Á uống mấy ngụm.Đường Á ngoại trừ do dùng thuốc ức chế mà có hơi uể oải ra, thì cũng không thấy không khỏe ở đâu cả, bèn hỏi: "Roy đâu?"

"Hành Phong đưa anh ta về nhà nghỉ ngơi rồi."

Phải chịu đựng lâu như vậy, thể lực của Roy cũng đã không chống được nữa, ngay cả Túng Phồn cũng nhìn ra anh ta không được ổn, có thể thấy là thực sự cần nghỉ ngơi, bác sĩ cũng đề nghị như vậy.Đường Á gật đầu.

Sau khi cậu phát tình, cũng không phải hoàn toàn không nhớ được gì, cậu nhớ đến bộ dạng cố gắng nhẫn nhịn của Roy, trong lòng thấy vô cùng cảm động.

Thực ra trong tình huống đó, cho dù Roy có không nhịn được đánh dấu cậu, thì cũng là chuyện bình thường."

Roy cũng đủ tàn nhẫn, thế mà lại có thể nhịn được."

Túng Phồn vô cùng bội phục đối phương, nói một câu.

Lần đầu tiên cậu phát tình cũng là Phí Hành Phong ôm cậu vào viện, nhưng mà khi đó thể chất hai người đặc thù, tình huống của Roy so với họ thì khó hơn nhiều."

Tôi cũng không ngờ được."

Đường Á một mặt cảm thấy bản thân không nhìn nhầm người, mặt khác lại cảm thấy nếu Roy có không nhịn được đánh dấu mình, cậu cũng sẽ không đổ lỗi cho đối phương."

Xem ra cậu với Roy cũng hợp nhau lắm chứ."

Túng Phồn không cho Roy nhịn được là do Đường Á không đủ hấp dẫn, sự hấp dẫn của Đường Á vốn đã không cần phải bàn cãi thêm rồi.Đường Á cười nói: "Người này đúng là rất tốt, ngày trước tôi đúng là cảm thấy anh ấy hơi khó gần, nhưng tiếp xúc lâu rồi mới phát hiện, thực ra đối với những người thân thiết, anh ấy vẫn rất quan tâm.

Thường thường tôi rủ anh ấy đi ra ngoài chơi, anh ấy cũng không kiếm cớ từ chối."

"Anh Roy bận rộn như vậy, mà mỗi lần cậu rủ đi chơi đều đồng ý đi, không biết còn tưởng hai người đã hẹn sẵn từ trước rồi ấy chứ."

"Nào có..."

Đường Á có hơi ngượng ngùng, cũng không biết tại sao mình lại phải ngại nữa."

Trước tôi còn thấy cái anh Roy này tình tình quá mức con buôn, nhưng lần này lại cảm thấy anh ta còn rất có tình người đấy chứ."

Túng Phồn không nghĩ là chỉ cần lý trí là đủ để khiến Roy có thể vượt qua sự hấp dẫn của omega khi đang phát tình, có thể giúp anh ta chịu đựng được, tất nhiên là phải có cả sự tôn trọng và không muốn làm Đường Á tổn thương nữa.Nghĩ đến đây, Túng Phồn bèn hỏi: "Cậu thấy con người Roy thế nào?

Ý tôi là làm người yêu ấy."

"Sao tự nhiên cậu lại hỏi cái này?"

Mặt Đường Á nóng lên, thời điểm omega phát tình cũng là lúc dễ dàng nhận ra ai là người thực lòng đối tốt với mình nhất."

Thì là tự nhiên cảm thấy Roy không tệ, có thể ở bên một người như anh ta, chắc chắn là một chuyện rất hạnh phúc."

Alpha bên cạnh có phải người có trách nhiệm, có đảm đương bên nhau, đối với omega mà nói là một chuyện vô cùng quan trọng.Đường Á không trả lời, sự nhẫn nại của Roy, cậu ta đã thấy tận mắt, đánh giá trong lòng đối với đối phương cũng sẽ khác.

Có lẽ chỉ có từng trải qua mới biết suy nghĩ thực sự trong lòng mình là gì, nhưng giờ cậu ta có thể làm gì được?

Hình như là chả thể làm gì cả, cậu ta thậm chí còn đang nghĩ, Roy không chạm vào mình có phải do anh ấy không thích mình hay không.

Nếu là thế thật thì có nói nhiều cũng chẳng để làm gì, chỉ khiến hai người lúng túng thêm thôi.Ở nhà, sau khi sức khỏe đã hồi lại, Roy ngồi trước màn hình máy tính, bên cạnh còn có cả máy in, chăm chỉ làm việc.Không lâu sau, một phần tài liệu đã soạn xong được in ra.

Roy cầm tài liệu lập tức ra khỏi nhà.Đường Á đang ngồi trên giường bệnh cầm ipad xem phim, Túng Phồn đã về trước, buổi tối mới mang cơm vào cho cậu ta.Roy đến khiến Đường Á có hơi luống cuống tay chân, lại vừa ngại ngùng, chỉ có thể lắp bắp nói: "Anh không ở nhà nghỉ ngơi thêm một chút à?"

Anh không sao."

Ngữ khí của Roy dịu dàng hơn bao giờ hết, anh ta đi tới cạnh giường của Đường Á, đưa phần tài liệu trong tay cho cậu.Đường Á khó hiểu nhìn thử, là một bản CV cá nhân, tên bên trên đề là "Roy • Nigel"."

Cái này..."

Đường Á hoàn toàn không hiểu này là sao.Roy bên ngoài nhìn có vẻ rất bình tĩnh, nhưng thực ra bàn tay nhét trong túi quần đã siết thành nắm đấm, nói: "Anh muốn xin ứng tuyển làm bạn trai của em, không biết em thấy có được hay không?"

Đường Á trừng lớn hai mắt, ngây ra nhìn đối phương, một lúc sau, đột nhiên vành mắt đỏ lên.Roy cho là cậu không thích, bèn vội an ủi: "Không sao, em không muốn thì thôi, chúng ta cứ làm bạn như thế này cũng tốt rồi."

Đường Á lắc đầu một cái, kéo áo Roy, giọng nghèn nghẹn, mang theo âm mũi, nói: "Không ngờ có một ngày lại có cái bánh nhân thịt rơi xuống rớt trúng đầu em.

Em tưởng anh không thích mình, mới nhịn không dám nói."

Roy bật cười, ôm chặt Đường Á vào lòng: "Ngay từ lúc mới gặp, anh đã thích khuôn mặt của em rồi, cho nên mới đặt quyền chủ động vào tay em.

Sau này tiếp xúc nhiều hơn mới thấy anh lại càng thích tính cách của em hơn, giống như không có điểm nào ở em mà anh không thích vậy.

Chẳng qua nhờ có chuyện lần này, anh mới hiểu rõ lòng mình, xin lỗi."

Anh ta khi đó không đánh dấu Đường Á là vì không muốn làm tổn thương cậu, đồng thời cũng là lúc đó anh ta mới phát hiện, mình không hi vọng có bất cứ ai khác làm vậy với Đường Á cả.

Nếu cậu thực sự cần ký hiệu, vậy người đó nhất định phải là anh ta, trừ phi Đường Á không thích anh ta, một chút cũng không."

Cũng không muộn..."

Cậu cũng vừa mới suy nghĩ rõ ràng, nếu Roy nói trước ngày hôm nay, sợ là cậu còn phải lo nghĩ thêm mấy ngày.Hai người ôm nhau một lúc lâu, Roy mới lại lên tiếng: "Dọn đến ở cùng anh được không?"

Đường Á gật đầu, nói tiếp: "Nhưng mà hai người chúng ta không ai biết nấu cơm hết, anh phải mời một đầu bếp nấu cơm siêu ngon cho em mới được."

"Chắc chắn rồi.

Mời một lúc mấy người, để mỗi ngày em đều được ăn món mới nhé."

Đường Á nhoẻn miệng cười, thuộc tính ham ăn cùng cuồng mặt của mình đều được thỏa mãn, yêu đương với Roy, thực sự là quá hoàn mỹ!----- Toàn văn hoàn -----

Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Ngoại truyện đến đây là hết rồi, bọn họ sẽ tiếp tục sống thật hạnh phúc, sự nghiệp cũng phát triển thuận lợi.Đây là lần đầu tiên tôi viết ABO, tuy không được như ý muốn, nhưng vẫn cảm thấy thử nghiệm lần này rất thú vị, bản thân tôi thấy rất hài lòng.Sau bộ này tôi sẽ nghỉ ngơi một thời gian để chuẩn bị cho truyện mới.

Hi vọng lại được gặp lại mọi người.Editor có lời muốn nói: Truyện hoàn rồi, vật vã mãi may mà vẫn theo kịp được kế hoạch ban đầu đặt ra.

Chắc mai mốt tôi sẽ không đặt kế hoạch hoàn truyện kiểu này nữa, tại tôi toàn ôm mấy bộ dài mà nhiều khi có việc đột xuất chạy theo không kịp.

Chào mừng các thím đến với hố mới của tôi nhé, dài lắm lắm.

Bộ này của chị bí viết về đề tài thể thao, tôi hóng mấy năm rồi mà chả nhà nào làm xong để đọc nên tôi đành tự đú vậy.

Hoan nghênh các cô cùng nhảy hố.

Hí hí hí...
 
Back
Top Bottom