Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh

[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 56 🌸


🌼 Áo giáp 🌼

Nhưng Chung Niệm Nguyệt lại hỏi ngược lại Tấn Sóc Đế: "Bệ hạ có sủng ái ta sao ?"

Nàng mím môi nói: "Ta còn chưa cảm nhận được đâu."

Tấn Sóc Đế: "....."

Hắn không nhịn được mà bật cười, xoa nhẹ đầu Chung Niệm Nguyệt: "Thì ra là do trẫm không làm tốt ?"

Trưởng công chúa cũng không nói nên lời.Bà ta chưa từng gặp qua.....người nào không biết xấu hổ như vậy!Có ai mà không cố gắng che dấu lòng tham của mình chứ ?Cho dù muốn tranh giành hay cướp đoạt, thì bọn họ cũng phải giả vờ một vài câu rồi mới uyển chuyển nói vào ý đó.Nói tóm lại.....tóm lại là không có ai giống Chung Niệm Nguyệt!Vậy mà còn dám hỏi lại Tấn Sóc Đế!Hoàng đệ của bà ta giống như bị trúng bùa mê, ngày xưa bạc tình lãnh khốc, không quan tâm tới ai nhưng hôm nay người đó giống như chưa từng tồn tại.Trưởng công chúa vừa cảm thấy vui mừng vì đã có người làm vướng chân Tấn Sóc Đế nhưng vừa cảm thấy có chút không cam lòng, bởi vì đây là cảnh tượng mà bà ta chưa từng dám nghĩ tới.

Nếu Thái Hậu nhìn thấy bộ dáng này của hoàng đệ, nói không chừng cũng sẽ kinh ngạc không ít ?Trưởng công chúa ngẩng đầu, nói lời trái với lương tâm: "Chung tiểu thư hoa dung nguyệt mạo, đương nhiên nên được sủng ái hơn." *Hoa dung nguyệt mạo: Dung mạo như hoa như trăng, xinh đẹp.Lời này nghe thì giống như đang khen Chung Niệm Nguyệt.Phò mã không nhịn được mà quay sang nhìn bà ta, còn cho rằng bà ta hồ đồ.Nhưng Tấn Sóc Đế đã quá hiểu vị hoàng tỷ này của hắn.Tâm tư thủ đọan, hơn xa Xa Xương Vương.Lời này của bà ta ngoài mặt là khen ngợi, nhưng là đang ám chỉ hắn đối xử tốt với Chung Niệm Nguyệt chỉ là vì khuôn mặt này của nàng thôi.

Nếu là người khác thì hắn cũng sẽ làm như vậy.Trưởng công chúa mượn lời nói này để che đi sự hiềm khích.Trong lòng Tấn Sóc Đế cảm thấy có chút buồn cười.Bà ta cho rằng nói lời tốt như vậy thì hắn sẽ không có biện pháp trừng phạt bà ta sao ?❤ Mấy bữa nay mình đang thi cuối kỳ nên không đăng truyện được, hôm khác bù mọi người hai chương nè.

🌸 PASS như cũ nha mọi người🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 57 🌸


🌼 Đọc sách 🌼

Sau khi Huệ phi biết tin Thái Tử sẽ ở lại giám quốc thì vui mừng tới mức muốn nhảy dựng lên.Nàng ta nắm chặt cổ tay của Lan cô cô, giọng nói có chút run rẩy: "Nhìn thấy chưa ?

Ha ha ha, bọn họ không thể nào sinh được một nhi tử tài giỏi như bổn cung."

Các cung nhân trong điện cũng vội vàng nói theo Huệ phi, nói với nàng ta rất nhiều lời chúc mừng.Nàng ta đã đợi ngày này rất lâu rồi.Sau khi Kỳ Hãn được lên Thái tử, Huệ phi chưa từng được một ngày nào ngủ yên giấc.

Nàng ta sợ Thái Tử bị phế, mẫu tử bọn họ sẽ bị thiên hạ chê cười."

Không biết khi nào bệ hạ khởi hành ?"

Huệ phi hỏi.Sao Lan cô cô biết được để trả lời chứ ?Huệ phi bình tĩnh lại mới biết được nàng ta đang thất thố.Sao nàng ta có thể giống như người chưa hiểu việc đời chứ ?Huệ phi nghĩ tới nghĩ lui, gọi ma ma bên cạnh, nói: "Cầm lấy bùa bình an mà ta đã làm, đưa cho bệ hạ đi."

Ma ma đáp lại, vội vàng rời đi.Hôm nay Huệ phi thực sự cảm thấy rất vui, mấy năm qua nàng ta đã cõng thay cho Chung Niệm Nguyệt không ít tiếng xấu, sao có thể không cảm thấy nghẹn khuất chứ ?Phải biết là Thái Hậu trong tối ngoài sáng nhắc nhở nàng ta rất nhiều lần, nói nàng ta không nên ỷ vào có nhi tử là Thái Tử thì có thể tùy ý làm bậy.

Thân là cung phi, vậy mà lại liên tục gọi cháu gái nhà mẹ vào cung chơi, ngay cả hoàng hậu cũng không được làm vậy, huống chi nàng ta cũng không phải là hoàng hậu, lại còn không biết tuân thủ quy tắc.....Trong cung, người mà Huệ phi sợ nhất chính là Tấn Sóc Đế, thứ hai chính là Thái Hậu.Lần nàng ta bị phạt sao chép kinh Phật nửa tháng, nàng ta có cảm giác mỗi ngày đều sống cùng một xác chết, lúc nào cũng sợ hãi không yên.Có thể nói, khi Chung Niệm Nguyệt được Tấn Sóc Đế coi trọng chính là chuỗi ngày tra tấn nàng ta."

Rốt cuộc hôm nay cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm."

Huệ phi lẩm bẩm nói.Chỉ cần đợi bệ hạ khởi hành, nàng ta sẽ nghĩ cách khiến cho Trang phi không còn chỗ để đứng.....🌸 PASS như cũ nha mọi người 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 58 🌸


🌼 Búi tóc 🌼

Xe ngựa khởi hành được một lúc liền dừng lại."

Xảy ra chuyện gì sao ?"

Tam hoàng tử vén màn xe.Ngay lập tức cấm vệ đứng bên cạnh xe quay đầu lại nói: "Thưa điện hạ, không có chuyện gì cả."

Đội ngũ đang gấp gáp lên đường, cho nên cũng không quá mức phô trương, Đại hoàng tử ngồi chung xe ngựa với Tam hoàng tử, hắn nghe thấy vậy cũng vén màn xe ra nhìn.Hắn ngừng lại một chút rồi mới hỏi: "Là do phụ hoàng ra lệnh dừng lại ?"

Cấm Vệ đáp lời: "Đúng vậy."*Mọi người hãy về trang chính chủ đọc nhé ^^

Đại hoàng tử nhìn về phía bên kia.Lại nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.Hắn nhìn thấy phụ hoàng bước xuống xe ngựa, rồi đứng phía trước xe ngựa, đứng im bất động.

Giống như.....giống như bên trong xe ngựa có một người nào đó tôn quý tới mức phụ hoàng cũng phải tránh mặt một chút.Trong lòng Đại hoàng tử bật cười.Đúng là vớ vẩn.Ai có thể khiến cho phụ hoàng phải tránh mặt được chứ ?Dáng người Tấn Sóc Đế trường thân ngọc lập đứng phía trước xe ngựa, ngoại trừ cấm vệ xung quanh, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy môi hắn khẽ động, không nghe được hắn đang nói gì.*Trường thân ngọc lập: miêu tả đàn ông vóc dáng cao lớn, "ngọc lập" hiểu là dáng người thẳng tắp, mạnh mẽ rắn rỏi.Tấn Sóc Đế đang hỏi người bên trong xe ngựa: "Sao rồi ?

Có vừa người không ?"

"Vai hơi rộng một chút nhưng cũng vừa rồi."

Giọng nói Chung Niệm Nguyệt chậm rãi truyền ra.Tấn Sóc Đế thấp giọng nói: "Lần sau sẽ vừa người hơn."

Chung Niệm Nguyệt cũng không hỏi hắn tại sao lần sau lại vừa người hơn ?

Hương Đào hầu hạ nàng thay xiêm y, vài ba bước đã thay xong.Thư Dung cầm gương cho nàng xem.Bởi vì tuổi nàng còn nhỏ, ở độ tuổi này nam nữ đều chưa nẩy nở hoàn toàn, đều sẽ mang chút hương vị non nớt, cũng không có gì kỳ quái.🌸 Pass như cũ nhé mọi người ^^ 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 59 🌸


🌼 Thích khách 🌼

Đại hoàng tử giống với Thái Tử, thường xuyên nhận việc vặt ở bên ngoài chạy tới chạy lui.Chung Niệm Nguyệt chỉ gặp mặt hắn một lần ở huyện Thanh Thủy, sau đó là tại sinh thần của Tấn Sóc Đế, còn về sau nàng và hắn chưa từng đụng mặt nhau.

Tiểu cô nương kiều khí trong trí nhớ của hắn, sau khi về kinh thành Tấn Sóc Đế cũng không gióng trống khua chiêng sủng ái nàng, nên ấn tượng với nàng cũng trở nên mơ hồ.*Gióng trống khua chiêng: Làm rùm beng, ầm ĩ phô trương.Đại hoàng tử ngước mắt lên nhìn chằm chằm Chung Niệm Nguyệt, hơi cau mày.Nghĩ thầm, đúng là tiểu bạch kiểm!So với Thái Tử còn tiểu bạch kiểm hơn!*Tiểu bạch kiểm: Nếu hiểu theo nghĩa tốt thì là chỉ kiểu con trai trắng trẻo, ngây thơ trong sáng.

Nhưng thường người ta thường hiểu cụm từ này theo nghĩa không tốt: Chỉ những tên con trai ẻo lả nhu nhược, tính đàn bà hoặc là mấy tên tra nam.Ngay cả giọng nói cũng rất mềm mại!"

Không biết là người của phủ nào ?

Là Hầu gia hay Bá gia ?

Đứng thứ mấy trong nhà ?"

Đại hoàng tử nhìn chằm chằm nàng lên tiếng hỏi.Lúc này Tấn Sóc Đế mới chậm rãi bước tới: "Là Tuyên Bình thế tử."

Đại hoàng tử và Tam hoàng tử vừa nhìn thấy hắn thì ngay lập tức khom người hành lễ: "Gặp qua phụ hoàng."

Đại hoàng tử đứng thẳng lưng lại, lúc này mới nhớ ra Tuyên Bình thế tử là ai.

Phụ thân của người này chính là đường đệ của tiên đế.

Sau khi Tấn Sóc Đế kế vị, đa số các phủ vương công quý tộc đều đóng cửa trốn trong nhà, hiếm khi ra ngoài.

Đều là cáo ốm không thì du ngoạn nơi khác.Chỉ có duy nhất Tuyên Bình Hầu, tuy là trưởng bối nhưng ông thường xuyên tiến cung thỉnh an Tấn Sóc Đế.Đúng là rất hiếm khi gặp được Tuyên Bình thế tử.Hình như khi hắn ta sáu bảy tuổi đã đi theo mẫu thân đến phụng dưỡng ngoại tổ phụ.Lúc này nét mặt Đại hoàng tử mới thả lỏng: "Thì ra là Tuyên Bình thế tử."

Bối phận của người này đúng là không thấp.Chỉ là phụ thân hắn ta vẫn chưa qua đời nên hắn ta cũng chưa được kế thừa tước vị.

Khác với Cẩm Sơn Hầu, dù sao Cẩm Sơn Hầu cũng có quan hệ huyết thống với Tấn Sóc Đế nên hắn vẫn thân cận với Tấn Sóc Đế hơn một chút.🌸 PASS như cũ nhé mọi người 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 60 🌸


🌼 Thiếu niên 🌼

"Được....."

Nàng ta đáp lời.Dường như nữ tử này đã trang điểm vô cùng kỹ lưỡng, lông mày và môi đều tô màu rất đậm, còn búi cả kiểu tóc của phụ nhân, nhìn thoáng qua giống như đã già đi mấy tuổi.Nhưng với dáng người của nàng ta, thon thả nhỏ nhắn, đáng ra phải là thiếu nữ mới đúng.Không lâu sau.Giọng nói nàng ta có chút run rẩy nhưng vẫn từng câu từng chữ nói rõ ràng: "Người mặc xiêm y màu đen chính là Đại hoàng tử, tên là Kỳ Phương, tính tình bốc đồng thẳng thắn, rất khó thu phục.

Mặc xiêm y màu xanh lá chính là Tam hoàng tử Kỳ Cẩn, tính tình hắn ta âm trầm ngoan độc.....Người mặc xiêm y màu đỏ là Vương Dịch của Công bộ, ông ta là một người hà khắc, cay nghiệt....."

Thiếu niên ngạc nhiên, cười chế giễu: "Thì ra ngươi nhận biết được ?"

Không chỉ có người của hoàng thất mà ngay cả người của Công bộ cũng nhận biết được.

Cũng không phải bất kỳ nữ tử nào cũng có cái bản lĩnh này."

Nhưng ngươi nói sai rồi, Tam hoàng tử không được gọi là ngoan độc, mà Vương Dịch lại càng không phải là người cay nghiệt, từ trước tới nay thanh danh của ông ta trong triều rất tốt."

Thiếu niên ngừng lại một chút, thấp giọng hỏi: "Vậy ngươi có biết người mặc xiêm y màu trắng kia là ai không ?"

Người đứng trước mặt hắn ngay lập tức co rúm lại, dường như phải dùng hết sức lực mới có thể kiềm chế được nỗi sợ hãi có từ trong xương cốt.Nàng ta nói: "Là, là Tấn Sóc Đế sao ?

Có hơi xa, ta không nhìn rõ cho lắm....."

"Đúng vậy."

"Còn người mặc xiêm y tím bên cạnh ?"

Thiếu niên nghĩ thầm, hắn ta chưa từng nhìn thấy người này.Nàng ta kinh ngạc nhưng vẫn có thể nói ra được tên của người đó.Nàng ta nói: "Chung Niệm Nguyệt ?"

Nàng ta ngừng lại một chút, thất thanh nói: "Tại sao nàng lại xuất hiện ở đây ?"

"Hửm ?

Tại sao không thể xuất hiện ở đây ?

Chung Niệm Việt ?

Tên này nghe có hơi nữ tính."🌸 Pass như cũ nha mọi người 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 61 🌸


🌼 Lạc Nương 🌼

Đoàn người Tấn Sóc Đế mênh mông cuồn cuộn đi vào hành cung.*Hành cung: cung điện mà vua chúa ở mỗi khi vi hành.Diện tích hành cung rộng hơn mười héc ta, tường gạch đều đã được sửa sang lại, hành lang uốn cong, có chút xa hoa lộng lẫy.Chung Niệm Nguyệt đứng bên trong, cảm thấy có hơi ngạc nhiên: "Tại sao không ở phủ của quan huyện ?"

Tấn Sóc Đế bình tĩnh nói: "Trong phủ quan huyện khẳng định là đã bị tàn phá, sao có thể chứa được nhiều người như vậy."

Chung Tùy An biết muội muội vẫn còn thắc mắc, liền giải thích: "Ở huyện Vĩnh Thần có một ngọn núi, ngày xưa trên núi có một con suối, nước suối rất nóng.

Lúc đó quan huyện đã báo cáo lên cho tiên đế biết.

Từ đó về sau, mỗi năm tiên đế đều sẽ đến huyện Vĩnh Thần ngâm suối nước nóng, khi đó quan huyện đã nhận bạc từ Hộ bộ, xây một hành cung ở đây, nghênh đón tiên đế thánh giá."

Tấn Sóc Đế lạnh nhạt nhìn Chung Tùy An.Bình thường đều là hắn trả lời cho Chung Niệm Nguyệt, nhưng hôm nay tên này lại chen vào.Chung Tùy An hồn nhiên không phát hiện ra ánh mắt của Tấn Sóc Đế, trong ánh mắt của hắn chỉ có duy nhất muội muội này.Chung Niệm Nguyệt hiểu rõ gật gật đầu.Lúc nãy nàng còn thắc mắc, tại sao ở một cái huyện thành nhỏ lại có hành cung như vậy ?Dường như Tấn Sóc Đế cũng không phải là một người thích hưởng thụ, nếu không sao hắn lại chưa từng nói sẽ tới huyện Vĩnh Thần ngâm nước nóng.Chung Tùy An nhìn thấy Chung Niệm Nguyệt gật đầu, nỗi niềm ca ca tốt lại dâng lên, vội vàng nói: "Sau khi hành cung được xây xong, những phú hộ, quý tộc đều đua nhau chạy đến huyện Vĩnh Thần, mong muốn dính chút quý khí của tiên đế.

Cũng vì điều này, nên đã kéo được kế sinh nhai ở huyện Vĩnh Thần lên.

Ở đây mở rất nhiều tửu lầu, khách điếm và quán trà."

Điều này không có gì khó hiểu.Thì ra huyện Vĩnh Thần cũng đã từng phồn thịnh như vậy.Sau khi tiên đế qua đời, Tấn Sóc Đế lại không thích cái này nên đương nhiên nơi này cũng dần mất đi sự phồn thịnh đó.🌸 Pass ở cuối chương 60 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 62 🌸


🌼 Ô uế 🌼

Võ An Vệ nhìn thấy Tấn Sóc Đế rút kiếm, phải hết sức bình tĩnh mới không rơi xuống đất.Nếu không được bệ hạ phân phó thì bọn hắn cũng không dám hành động, chỉ sợ sẽ làm rối loạn mọi thứ.Lúc này đầu óc của Lạc Nương vô cùng rối bời.Nàng ấy sợ tới mức rùng người, lần đầu tiên cảm thấy lạnh người tới mức như vậy, lạnh tới mức muốn khảm vào xương cốt của nàng ấy.Chung Niệm Nguyệt vươn tay ra, đè lại cổ tay của Tấn Sóc Đế.Lạc Nương nhìn thấy nàng không có chút nào sợ hãi, còn nói với Tấn Sóc Đế: "Được rồi, vẫn ổn mà, giết nàng ấy làm gì ?"

Nhưng sau khi 'tiểu thế tử' mở miệng, dường như ánh mắt của Tấn Sóc Đế càng lạnh hơn.

Lạc Nương phát hiện nam nhân này đang quan sát mình.Nhưng không phải là ánh mắt của người nam nhân bị nữ nhân hấp dẫn.Mà giống như đang nhìn một món đồ vật.Ngay lập tức Lạc Nương run bần bật.*Hãy đọc ở trang chính chủ để được đọc truyện đầy đủ(tvanahh.wordpress.com)Trong lúc hoảng hốt, nàng ấy đã hiểu ra được vài điều.Hiện tại nàng ấy chỉ có hai sự lựa chọn.Một là thừa nhận bản thân được người khác sai khiến, hai là cắn lưỡi tự sát để chứng minh bản thân chỉ muốn hầu hạ tiểu thế tử chứ không có mục đích nào khác.Trong nhất thời, Lạc Nương không thể phân biệt được, con đường nào sẽ tiễn nàng ấy đến gặp Diêm Vương nhanh nhất.Thủ đoạn ngày thường của Lạc Nương chính là gió chiều nào theo chiều ấy, nhưng lúc này lại không biết nên làm thế nào.Mạnh công công nhanh tay lẹ mắt, nhặt xiêm y rơi dưới đất lên: "Còn không mặc vào ?

Đừng có làm bẩn mắt của tiểu chủ tử!"

Cổ họng Lạc Nương nghẹn lại, không nghĩ tới dáng người mà nàng ấy luôn tự hào, hôm nay trái bẩn măt chủ tử, phải cũng bẩn mắt chủ tử.Nàng ấy không nhịn được mà thắc mắc, những cung nhân đó khen nàng ấy đều là lời nói xạo sao ?Nhưng Lạc Nương vẫn rất quý cái mạng nhỏ này của mình, bò xuống giường, hai ba bước đã mặc xong xiêm y, ngồi bất động xuống mặt đất, lộ ra vẻ mặt nhu nhược đáng thương.🌸 PASS ở cuối chương trước ^^ 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 63 🌸


🌼 Ngu xuẩn 🌼

Cuối cùng Lạc Nương vẫn không chết.Chỉ là khi Đại hoàng tử và Tam hoàng tử nhìn thấy nàng ấy, trên mặt đều thẹn quá hóa giận.Bọn hắn không nhận ra bản thân bị nữ nhân này lừa gạt, mà còn thật sự muốn cầm danh sách đó đi bắt người, khó trách ánh mắt của phụ hoàng lúc đó lại kỳ lạ như vậy.Dáng vẻ của Lạc Nương vẫn yểu điệu rụt rè như cũ, đi bên cạnh Chung Niệm Nguyệt, muốn dựa vào nhưng lại không dám.

Chỉ sợ những cung nhân kia nhìn thấy lại đi cáo trạng với Tấn Sóc Đế.Hiện giờ nàng ấy đã sợ Tấn Sóc Đế muốn chết."

Mời điện hạ nếm thử, đây là do thiếp thân tự tay làm."

Lạc Nương đứng dậy, lấy đĩa thức ăn từ trong hộp ra ngoài, đặt trước mặt Đại hoàng tử.Trong xương cốt Đại hoàng tử vẫn còn chút khí phách của nam nhân, cho nên khi nhìn thấy dáng vẻ Lạc Nương nhu nhược, hắn cũng không so đo với nàng ấy nữa.Tam hoàng tử thì khác.

Trong mắt hắn ta xưa nay không phân biệt nam nữ, nếu không lúc đầu cũng sẽ không động thủ với Chung Niệm Nguyệt.

Hắn ta nhếch miệng, cười lạnh nói: "Đại ca dám ăn sao ?".

Dứt lời, đột nhiên hắn ta nhớ ra điều gì đó, quay sang nhìn Chung Niệm Nguyệt, cau mày nói: "Không phải là ngươi đã ăn rồi chứ ?

Phụ hoàng không quản ngươi sao ?"

Lạc Nương nhẹ nhàng nói: "Sao điện hạ lại nói như vậy, hiện tại thiếp thân đã là.....của tiểu thế tử." người.

Chữ này đã bị nàng ấy nuốt vào.Thói quen lẳng lơ.*Đọc ở trang chính chủ để được đọc truyện đầy đủ ^^ (tvanahh.wordpress.com)Suýt chút nữa đã nói ra rồi.Nếu như bị báo lại cho Tấn Sóc Đế, thì tiêu rồi.Tam hoàng tử nghe tới đó, nét mặt hắn ta có chút kỳ lạ.Mà nét mặt Đại hoàng tử lại trầm xuống, chỉ cảm thấy tiểu bạch kiểm này thật gian xảo, thời khắc như vậy, lại chỉ đắm chìm trong nhan sắc, mới hai ngày trôi qua, đã ngủ với người ta ?Lạc Nương nhìn trái nhìn phải, vội vàng nói: "Là đại trù nữ của tiểu thế tử."

Đại hoàng tử: "....."

Tam hoàng tử: "....."

Hắn liền thở phào nhẹ nhõm.🌸 PASS ở cuối chương 62 ^^ 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 64 🌸


🌼 Âm Dương 🌼

Đoàn người Chung Niệm Nguyệt đi đến gần huyện Cửu Giang của Thanh Châu thì không đi được nữa."

Hôm qua lũ lụt vừa mới rút xuống, bệ hạ.....long thể bể hạ quý trọng, xin ngài đừng mạo hiểm."

Các lính tuần tra, dịch thừa, áp quan của huyện Cửu Giang đều chật vật quỳ trước xe ngựa của Tấn Sóc Đế, vừa trả lời vừa run rẩy.

Người chức vụ lớn nhất mà bọn họ từng gặp qua chính là quan tri huyện.*Dịch thừa: quản lý trạm dịch.*Áp quan: là quan cửa khẩu.Tấn Sóc Đế không quan tâm, lướt qua bọn họ đi về phía trước, lần thứ hai hạ lệnh, cho quân lính dựng trại ở đây.Dựng trại lần này đơn sơ hơn rất nhiều, để có thể tùy lúc mà dọn dẹp.Biểu huynh nhà ngoại của Tam hoàng tử vẫn đang lải nhải."

Điện hạ không tin lời ta nói, thì sẽ bỏ lỡ một cơ hội tốt!"

Biểu huynh của hắn ta họ Dư, tên là Dư Quang, lớn hơn hắn ta hai tuổi, là cháu đích tôn của Dư gia, là tiểu bối được Dư gia coi trọng nhất.Bọn hắn từ nhỏ đã quen biết.Cũng giống như Chung Niệm Nguyệt và Thái Tử.Có không ít lần Trang phi dặn dò Tam hoàng tử, nhất định phải đoàn kết với huynh đệ nhà ngoại.

Bọn họ mới là huynh đệ thật sự của hắn ta, đều một lòng vì hắn ta.Còn không bằng đổi biểu huynh thành Chung Niệm Nguyệt còn hơn.Tam hoàng tử nghĩ thầm.Bên trong xe ngựa, Tấn Sóc Đế thấp giọng nói: "Niệm Niệm nghĩ xem, bây giờ chúng ta nên làm gì ?"

Đừng có nói là mấy quan huyện Cửu Giang đang quỳ ở đó, mà ngay cả Chung Tùy An và Vương đại nhân đều vô cùng ngạc nhiên mà nhìn Chung Niệm Nguyệt.

Vương đại nhân nghĩ thầm, bệ hạ là đang dạy dỗ tiểu thế tử thật sao ?

Còn Chung Tùy An thì nghĩ, nếu chút nữa muội muội không trả lời được thì bệ hạ có trách tội muội ấy không, hắn nên bảo vệ muội muội bằng cách nào ?Từ trước tới nay Chung Niệm Nguyệt chỉ là lười học.🌸 PASS ở cuối chương 63 🌸
 
[Edit - Hoàn] Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ - Cố Tranh
🌸 Chương 65 🌸


🌼 Truyền tin 🌼

Một phong thơ được đặt trước mặt Tướng công tử.Một thiếu nữ ăn mặc như phụ nhân, đẩy cửa vội vàng bước vào."

Người mà công tử phái đi đã đưa truyền tin về rồi sao ?"

Nàng ta run giọng nói.Tướng công tử thấp giọng đáp lời: "Ừ."

Nàng ta bước nahnh tới trước bàn, theo bản băng vươn tay tới cầm lấy phong thơ kia.Nàng ta kiêng kị Chung Niệm Nguyệt tới tận xương cốt, nhưng hiện tại Chung Niệm Nguyệt ra sao nàng ta vẫn chưa biết được.Sau khi chắn độc cho Thái Tử, nàng liền một bước lên mây, trở thành người được Tấn Sóc Đế sủng ái nhất sao ?

Không, cũng chưa chắc, tính tình Tấn Sóc Đế lãnh khốc vô tình.....Suy nghĩ của nàng ta vừa mới hiện lên, thì ngay lập tức bị Tướng công từ nắm lấy cổ tay.Tướng công tử cười nói: "Ngươi vội cái gì ?"

Lúc này nàng ta mới ngừng lại, gượng cười nói: "Công tử phải tin ta, Chung tiểu thư này thực sự rất là xấu xa, ta kiêng kị nàng nên mới luống cuống tay chân."

Tướng công tử chậm rãi mở phong thư ra.Nàng ta vội vàng nhìn xuống.Đập vào mắt nàng ta chính là.....chữ này thật xấu.Nàng ta nghe thấy Tướng công tử nhàn nhạt nói: "Thì ra Chung tiểu thư có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nhìn giống như tiên nữ a."

Thiếu nữ nghe thấy liền kinh ngạc, lúc này mới cố gắng đè lại thành kiến của mình, cẩn thận đọc nội dung của phong thơ kia.

Vừa đọc xong, sắc mặt nàng ta càng ngày càng trở nên khó coi.Bởi vì trong phong thơ đều là lời khen ngợi Chung Niệm Nguyệt.Nàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Chẳng lẽ người công tử phái đi, đã bị nàng mê hoặc rồi sao ?"

Tướng công tử buồn cười mà nhìn nàng ta: "Ngươi nghĩ người mà ta phái đi là ai ?

Là một nam tử trung niên ?

Còn chưa lại gần xe ngựa thì đã bị Cấm Vệ chém chết.

Người mà ta phái đi là một mỹ nhân nhu nhược, là một nữ tử tay trói gà không chặt, chỉ có như vậy nàng ấy mới bước được vào cửa."

Trên mặt thiếu nữ ửng đỏ, trong mắt có vài tia xấu hổ lướt qua.🌸 PASS ở cuối chương 64 ^^ 🌸
 
Back
Top Bottom