Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man

[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 11: Kỳ quái play (2)


Edit: RyTứ Mộc đã học được đan dây thành hình ngôi sao.Em tung tăng nhảy đi tìm Phổ Sầm Tư.Muốn thể hiện trí thông minh của mình trước mặt Phổ Sầm Tư.Sau đó ---Em thất bại suốt năm lần liên tiếp.Bàn tay với khớp xương rõ ràng cầm sợi dây đỏ lên, tiến tới, xoa lên râu em: "Dạy lại cho em nhé."

Tứ Mộc vứt bỏ cảm xúc thất vọng, ngoan ngoãn cọ lên ngón tay Phổ Sầm Tư: "Vâng."

Lần này Tiểu Tứ Mộc khôi phục nhanh lạ thường, chỉ trong một tuần lễ ngắn ngủi, thể tích của em đã tăng gấp mấy lần.Ánh nắng ban mai mềm mại, chiếu vào trong ban công.Hiện giờ Phổ Sầm Tư coi như người thất nghiệp, cả ngày ngoài những lúc chơi với Tứ Mộc ra thì chính là đang lên kế hoạch xem sắp tới nên đi đâu.Mặt trời dần dâng lên phía chân trời, dây đỏ xoay chuyển trên đôi tay thon gầy của Phổ Sầm Tư.Phổ Sầm Tư ngồi trên ghế cạnh ban công, Tứ Mộc mềm mềm nằm trên đùi hắn.Nắng sớm phía chân trời vỡ tan lấp lánh trên người bọn họ.Phổ Sầm Tư một lần nữa đưa lại sợi dây đỏ cho Tứ Mộc, dùng đầu ngón tay cực kỳ cực kỳ khẽ búng một cái lên râu của em."

Còn không học được nữa chính là đồ ngốc."

"Tứ Mộc không phải là đồ ngốc, người phụ trách, anh xem, đầu tiên là thế này, sau đó là thế này, có đúng không?"

Phổ Sầm Tư khẽ gật đầu.Ánh mắt hắn hàm chứa chút dịu dàng, giống như nắng ban mai khi mặt trời vừa lên, lại như ráng chiều tà khi mặt trời lặn xuống.Ngón tay cong lên, không dùng sức gõ xuống đầu Tứ Mộc."

Sai rồi."

Tứ Mộc bỗng xoay lại, đối diện với ánh mắt của Phổ Sầm Tư.Nếu hiện giờ em có vẻ mặt, vậy chắc chắn sẽ là vô cùng ấm ức."

Người phụ trách, anh lại ăn hiếp Tứ Mộc, Tứ Mộc không vui."

Phổ Sầm Tư không nói gì, mở lòng bàn tay với Tứ Mộc.Tứ Mộc bò lên lòng bàn tay hắn, rũ râu thầm thì."

Lần này có cho bánh kẹo Tứ Mộc cũng không ăn, Tứ Mộc quyết định sẽ dỗi người phụ trách một ngày, cả ngày hôm nay người phụ trách không được nói..."

Râu bị thứ gì đó mềm mại chạm lên.Những lời sau đó Tứ Mộc quên sạch.Bởi vì Phổ Sầm Tư vừa hôn em."

Còn giận không?"

Hắn đang hỏi em.Thình thịch.

Thình thịch.

Thình thịch thình thịch.Là tiếng tim đập."

Giận, giận chứ, người, người phụ trách nói...

Ngốc, đồ ngốc..."

Em lắp ba lắp bắp, còn chưa nói hết, cái râu đã sắp co vào trong cơ thể.Nếu hiện giờ em có dáng vẻ của con người, vậy chắn chắn đã đỏ hết từ mặt đến cổ rồi."

Vậy anh không nói nữa."

Trong lời nói hắn pha lẫn sự dịu dàng.Nếu như Tứ Mộc là một cái kem ly, vậy giờ phút này em đã tan chảy trong tay Phổ Sầm Tư rồi."

Người phụ trách, anh không thể, không cương quyết như vậy, như vậy...."

"Như vậy cũng không được?

Vậy Tiểu Tứ Mộc muốn nghe gì nào?"

A, hi sinh tại chỗ.Em rụt râu về được chừng nửa phút lại thò ra, nhịp thở đã khôi phục lại như cũ."

Người phụ trách, anh có muốn...

Muốn vào thế giới tinh thần của Tứ Mộc không?"

Em có chút ngượng ngùng: "Tứ Mộc muốn ôm người phụ trách."

Dây đỏ mắc trên tay phải Phổ Sầm Tư, khiến cho cái tay kia càng thêm trắng nõn."

Em mới lớn hơn được có chút xíu, giờ anh đến thế giới tinh thần của em, vậy chẳng phải em lại biến thành ốc sên nhỏ rồi?"

Tứ Mộc uể oải: "Được rồi."

Phổ Sầm Tư nhận ra tâm tình em không vui, chủ động dùng xúc tu tinh thần trấn an em."

Cùng chơi nhé?"

Phổ Sầm Tư giơ sợi dây trước mặt Tứ Mộc.Tứ Mộc nằm trong lòng bàn tay trái của Phổ Sầm Tư gật râu.Ba cái xúc tu màu đen cầm lấy dây đỏ, bắt đầu theo chỉ dẫn của Phổ Sầm Tư.Đầu kia của dây đỏ là Phổ Sầm Tư.Đầu còn lại là Tứ Mộc."

A ---- A --- Ra ngôi sao rồi, vẫn là chơi với người phụ trách tốt nhấtttt ---""Ừ, Tiểu Tứ Mộc của anh giỏi quá."
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 12: Kỳ quái play (3)


Edit: RyGần đây Tứ Mộc càng ngày càng trở nên nghịch ngợm.Em ỷ vào hình thể nhỏ bé của mình, leo lên nóc ngăn tủ, muốn cho Phổ Sầm Tư một niềm vui bất ngờ.Niềm vui bất ngờ thì không có, nhưng lại cho một trận hãi hùng.Cái tủ cao 2m3, em trực tiếp nhảy từ trên xuống, rơi vào trong lòng Phổ Sầm Tư.Kết quả là bị mắng.Cái tủ quá cao, nếu Phổ Sầm Tư không đỡ được, vậy chắc chắn là Tứ Mộc sẽ rơi xuống đất.Phổ Sầm Tư mặc áo choàng tắm, dựa vào đầu giường đọc một cuốn tiểu thuyết nước ngoài, Tứ Mộc giả vờ như đang nghịch xúc tu, thật ra là đang lặng lẽ nhìn sắc mặt hắn.Em duỗi dài xúc tu màu đen, nhẹ nhàng chọc chọc tay Phổ Sầm Tư: "Anh vẫn giận à?

Người phụ trách."

Ngay cả ánh mắt cũng không buồn nhìn qua, Phổ Sầm Tư nhàn nhạt trả lời: "Không."

Tứ Mộc cố ý nhỏ giọng lầm bầm, dài giọng: "Rõ ràng là đang giận mà, còn không chịu nhận nữa, người phụ trách chẳng thành thật gì cả, nếu Tứ Mộc sai thì anh cứ nói cho Tứ Mộc biết đi, Tứ Mộc sẽ không trách người phụ trách đâu."

Em nói đến vô cùng hùng hồn.Lúc đầu định để người phụ trách lại mắng mình một trận, nhưng không ngờ người phụ trách lại không hề có chút phản ứng.Thậm chí ngay cả đầu cũng không nhúc nhích.Nguyên một ngày hôm đó người phụ trách không thèm để ý đến em.Ngay cả tức giận cũng không.Tứ Mộc nhẹ nhàng xê dịch cơ thể, dừng ở bên eo Phổ Sầm Tư, duỗi xúc tu túm lấy dây áo ngủ của hắn.Vừa kéo dây áo vừa mềm nhũn nói: "Người phụ trách --- Em sai rồi --- Tứ Mộc sai rồi ----"Cuối cùng Phổ Sầm Tư cũng ngẩng đầu nhìn em một cái: "Em thì sai chỗ nào?

Không phải sáng nay vẫn còn vui lắm à?

Giờ còn biết thử nhảy từ trên nóc tủ xuống, có phải một ngày nào đó sẽ định nhảy thử từ trên nóc nhà xuống không?"

Tứ Mộc ỉu xìu.Người phụ trách giận lên thật là đáng sợ.Em tội nghiệp rũ râu: "Trước kia chẳng phải người phụ trách cũng ném Tứ Mộc từ trên lầu xuống sao?

Tứ Mộc vẫn ổn đó thôi."

Phổ Sầm Tư nặng nề đặt cuốn sách xuống.Tứ Mộc bị dọa cho râu cũng run lên."

Tức là em thật sự định nhảy từ trên lầu xuống cho anh một niềm vui bất ngờ?

Đúng không?"

Tứ Mộc vội vàng lắc râu: "Không phải không phải, Tứ Mộc chỉ lấy ví dụ thôi, có ngã xuống cũng không sao hết."

"Vậy có đau không?"

Tứ Mộc gật râu: "Có."

"Nếu đau thì ngoan một chút, đừng có làm những chuyện gây tổn thương cho bản thân nữa."

"Tứ Mộc đâu có."

Sau đó em nghe thấy Phổ Sầm Tư cười lạnh một tiếng."

Hôm trước lúc năm giờ sáng em bò lên kệ bếp làm gì?

Đói bụng thì không biết đường gọi anh dậy à?

Hôm qua cả sáng lẫn chiều em bò lên ban công làm gì, không sợ rơi xuống?

Còn có hôm nay, tại sao lại nhảy từ trên cao xuống, anh có cần phải làm cái dù buộc vào người em không?"

"Em...

Trước kia chẳng phải em thường tắm nắng trên bàn công..."

"Khi đó trên ban công có kệ đỡ, em có ngã thì cũng là ngã trong sân thượng, mà giờ chỗ em bò lên là thành ban công."

"Người phụ trách..."

"Đừng có làm nũng."

"Người phụ trách..."

"Không cho phép làm nũng."

"Người phụ trách, Tứ Mộc yêu anh mà."

"Không cho phép..."

Hôm nay Phổ Sầm Tư thật sự không khống chế nổi tính tình, gần đây hắn vẫn luôn cố gắng kiềm chế không mắng Tứ Mộc, nhưng em luôn bò lên những chỗ thật sự quá nguy hiểm, quá không bớt lo.Phổ Sầm Tư không nói nữa.Tứ Mộc chớp chớp con mắt."

Nên người phụ trách đừng mắng Tứ Mộc nữa được không?

Tứ Mộc yêu người phụ trách nhất."

Phổ Sầm Tư khó có được rũ mắt bật cười: "Nhưng Tiểu Tứ Mộc không nghe lời thì phải làm sao bây giờ?"

"Đâu có?

Người phụ trách, Tiểu Tứ Mộc ngoan nhất mà."

"Ngoan còn bò lên chỗ cao?"

"Vậy..."

Em suy tư một hồi, chậm rãi nâng râu lên, nhẹ nhàng nói: "Tứ Mộc hứa sẽ không tái phạm nữa, có được không?"
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 13: Kỳ quái play (4)


Edit: RyThề thốt xong, Tứ Mộc lại làm loạn trong ngực Phổ Sầm Tư.Sách bị đặt lên tủ đầu giường, dây áo ngủ bên hông Phổ Sầm Tư đã bị Tứ Mộc quậy cho tuột ra.Em vui vẻ bò qua bò lại trên người Phổ Sầm Tư, còn không ngừng gọi người phụ trách.Bởi vì buổi sáng Tứ Mộc nhảy từ trên ngăn tủ xuống, mà Phổ Sầm Tư lại không nỡ nặng lời với em, bèn cố ý lờ em cả một ngày.Không dạy cho chút bài học, lần sau Tứ Mộc vẫn sẽ tái phạm.Hoàn toàn không coi chuyện sẽ bị thương ra gì.Trong chăn có một chỗ nhô lên, nơi này nhảy lên một chút, nơi đó nhảy lên một chút.Sau đó Tứ Mộc bị Phổ Sầm Tư nắm lấy cái đuôi sinh mệnh.--- Râu của em."

Vẫn chưa buồn ngủ?"

Phổ Sầm Tư không nhẹ không nặng nắn nắn cái râu màu đen: "Đừng nghịch nữa."

"Hôm nay người phụ trách không chịu nói chuyện với Tứ Mộc, Tứ Mộc có chút hưng phấn."

Tứ Mộc chui vào trong áo ngủ của Phổ Sầm Tư: "Hay là vào thế giới tinh thần đi, Tứ Mộc muốn hôn người phụ trách."

"Đợi thêm vài ngày nữa."

Phổ Sầm Tư vuốt ve cơ thể em: "Vất vả lắm mới nuôi được lớn như vậy."

"Chẳng lẽ người phụ trách không muốn nhìn thấy Tứ Mộc à?"

"Đợi em lớn thêm chút nữa."

"Vài ngày trước người phụ trách cũng nói vậy, hừ, đồ lừa đảo."

Tứ Mộc lại không chịu nằm yên cọ tới cọ lui trên lồng ngực Phổ Sầm Tư, áo ngủ bên hông cũng bị em cọ cho rơi xuống: "Người phụ trách xấu --- Á ---"Còn chưa nói xong, xúc tu tinh thần của em đã bị Phổ Sầm Tư móc lấy.Đó là một loại kích thích khác lạ.Tứ Mộc trực tiếp hóa mềm nhũn, dè dặt nâng râu lên, đánh giá đôi mắt sâu thẳm đang hàm chứa ý cười."

Thử nhúc nhích tiếp xem?"

Ngày thường xúc tu tinh thần của Tứ Mộc cực kỳ càn rỡ, chỉ có lúc này lại thẹn thùng như cô thiếu nữ mới lớn, cuộn lại một chỗ thành quả bóng.Nhưng bọn chúng thành thật hơn Tứ Mộc nhiều, thử thò ra một sợi để thăm dò, đung đưa về phía Phổ Sầm Tư, muốn quấn quýt với nhau, vào thời điểm sắp triền miên, nó lại rụt về.Tứ Mộc lúng túng nói: "Bọn chúng, hình như hơi, không nghe lời."

Bọn chúng trong suốt, ngay cả sợi dây thần kinh cuối cùng cũng vậy, chỉ cần chạm nhẹ vào những vật khác là cảm giác gấp mười sẽ trực tiếp truyền vào trong đầu.Phổ Sầm Tư và Tứ Mộc nhìn nhau.Xúc tu tinh thần của bọn họ cũng dừng lại nhìn nhau.Phổ Sầm Tư khẽ cong môi: "Có rất nhiều chuyện không cần phải đến thế giới tinh thần, Tiểu Tứ Mộc."

Bọn chúng quấn quít lấy nhau, đầu tiên bên phía ngang ngược thô bạo dần vây lấy bên ngượng ngùng, sau đó chúng cùng nhau dây dưa.Tứ Mộc như đang được vuốt ve khắp cơ thể.Dường như Phổ Sầm Tư có thể thấy được hình dáng con người của Tứ Mộc.Gương mặt phiếm hồng, con mắt ngập nước, bờ môi hồng nhạt.Lông tóc của Tứ Mộc rất mềm, nhất là khi em vùi đầu giữa hai chân hắn, bị hắn vuốt ve.Tinh thần xúc tu có thể cho bọn họ khoái cảm.Nhưng Phổ Sầm Tư vẫn không cảm thấy thỏa mãn.Dù sao thì hắn làm con người hai mươi mấy năm, vẫn thích kiểu trực tiếp dùng cơ thể phát tiết dục vọng hơn.Tứ Mộc bị xúc tu tinh thần dạy dỗ đến cả cơ thể mềm nhũn, như một vũng nước nằm trên ngực Phổ Sầm Tư, khe khẽ hít thở."

Không chạm vào chỗ kia một chút sao?"

Dục vọng nơi đáy mắt Phổ Sầm Tư như bùng lên toàn bộ, muốn bao phủ cả lý trí của hắn.Giờ phút này xúc tu màu đen mềm nhũn, còn mềm hơn cả kẹo bông, cuốn lấy nơi đó, nhưng lại không dám siết chặt, gần như không có chút sức nào.Việc xúc tu tinh thần triền miên khiến cho nhiệt độ cơ thể Tứ Mộc cao hơn bình thường một chút, không đến mức nóng bỏng, nhưng đủ để dẫn dắt ra rất nhiều ý đồ sâu xa của Phổ Sầm Tư.Xúc tu mềm mại hơn ngón tay, khi lau súng thoải mái muốn chết.Nếu hiện giờ Tứ Mộc có dạng người, hoặc là bọn họ đang ở trong thế giới tinh thần, có lẽ em đã bị Phổ Sầm Tư đè lên giường từ lâu rồi.Bởi vì không nỡ tiêu hao sức mạnh của Tứ Mộc, Phổ Sầm Tư vẫn luôn kiên trì đợi cho đến khi hình thể của Tứ Mộc lớn hơn chút nữa.Hoặc là chờ cho đến khi em có thể hóa thành con người, hoặc là chờ đến lúc việc hắn tiến vào thế giới tinh thần không tiêu tốn quá nhiều năng lượng.Tứ Mộc luôn líu ríu, vào thời điểm này, lại như thể một câu cũng không biết nói.Cũng không phải là em không muốn nói, mà là xúc tu tinh thần vẫn luôn quấn quýt khiến từng đợt khoái cảm như những cơn thủy triều ập đến, khiến em không thể nào mở miệng.Thậm chí động tác cũng không quá trôi chảy.Phổ Sầm Tư với áo ngủ rộng mở nhìn chằm chằm Tứ Mộc, môi mỏng khẽ nhếch, hắn nói."

Em dám ngừng xem, đêm nay bọn chúng sẽ không tha cho em đâu."

TOÀN VĂN HOÀN.6/3/2021 - 25/3/2021__________________________________Thật ra tui đã nghĩ về việc đặt cảnh báo 16+ 18+ giống Đảo Thanh Mai kìa, nhưng thôi lâu lâu thả cửa chút =))))))))))))))))))) Với cả giới trẻ ngày nay còn ghê gớm hơn mình ngày xưa nhiều nên chắc cũng chẳng cần =)))))))))))))Vậy là tròn 1 năm comeback và kết thúc với 4 bộ truyện hoàn, khá là thành tựu nhỉ =)))))Mong là mọi người enjoy câu truyện này =)) Và hẹn mọi người trong các bộ truyện sau~
 
Back
Top Bottom