Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man

[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 30: Nó chỉ tin Phổ Sầm Tư


Edit: Ry"Vật nhỏ như cậu."

Phổ Sầm Tư dùng khóe mắt liếc lên vai mình: "Còn biết yêu?"

337 dựng thẳng râu: "Trước kia 337 không biết, nhưng giờ đã học được rồi."

"Vậy thì sao?"

Phổ Sầm Tư rẽ vào một tiệm kem ly, nhìn menu, nói với nhân viên thu ngân: "Cho một phần vị bơ sữa, cảm ơn."

"Có phải người phụ trách lại ghét bỏ 337 rồi không?

Dù có là sinh vật nào thì cũng đều có tình yêu thương mà."

Phổ Sầm Tư thanh toán, đưa cốc kem cho 337: "Rất tiếc, thời đại này hầu hết con người đã không còn thứ đó."

337 không cầm được cốc kem, bèn trực tiếp dùng răng gặm: "Lành lạnh, ngọt ngào, ngon quá ~."

Bởi vì 337 không thể xuất hiện trước mắt mọi người, nó chỉ có thể núp trong miếng vài tàng hình, từng miếng nhỏ ăn kem.Kem bơ sữa tan chảy cực kỳ giống mây trắng tung bay trên bầu trời xanh thẳm, từng giọt kem chảy xuống, rơi trên ngón tay Phổ Sầm Tư.

Răng của 337 rất sắc nhọn, nhưng nó chưa từng làm tổn thương bất cứ ai, kem chảy ra được nó dùng râu quấn vào trong miệng.Kem ăn được gần một nửa thì Phổ Sầm Tư ném vào trong thùng rác.Hắn lo 337 ăn nhiều quá sẽ bị tiêu chảy, hoặc là bị ốm.Dù đã dùng khăn giấy lau qua, chỗ bị dính kem vẫn sẽ có cảm giác dinh dính, Phổ Sầm Tư bèn tìm một nơi để rửa tay, hỏi 337 có chỗ nào muốn ghé thăm không.337 được cho ăn kem nên đã hơi no, nó lười biếng nằm trên vai Phổ Sầm Tư, hai chiếc râu đung đưa qua lại như quả lắc trong đồng hồ treo tường."

Đi đâu cũng được, chỉ cần được ở bên người phụ trách thôi."

337 bỗng nhìn về phía Phổ Sầm Tư, khe miệng nứt ra cười đến là vui sướng: "Có người phụ trách ở bên 337 mới là chuyện quan trọng nhất."

Vì nó bị che kín bởi vải tàng hình nên Phổ Sầm Tư không nhìn thấy bộ dáng hiện tại của 337, chỉ có thể cảm nhận được trọng lượng của nó trên vai."

Ừm."

Phổ Sầm Tư khẽ vỗ lên thân thể 337: "Vật nhỏ dễ dàng thỏa mãn như vậy?"

"337 bé xíu như vậy, đương nhiên chỉ có thể ăn chút xíu đó, yêu cầu vài chuyện nho nhỏ thôi."

337 cọ lên cổ Phổ Sầm Tư: "Anh xem 337 dễ nuôi như vậy, một ngày tám quả cà chua bi là no, thỉnh thoảng cho vài viên sữa là 337 sẽ được nuôi mũm mĩm, người phụ trách có muốn cân nhắc nuôi 337 mãi không?"

"Không cân nhắc, vật nhỏ còn không thông minh bằng Bill."

"Có mà, hôm nay về nhà, 337 sẽ học cách nấu bữa sáng bữa trưa bữa tối cho người phụ trách.

Chỉ vài ngày là 337 sẽ học được, Bill ấy hả, có khi mấy tháng cũng chưa học được đâu."

337 hừ một tiếng: "Người phụ trách cứ không chịu tin, 337 là thiên tài nhỏ cái gì cũng học được đó."

"Vậy sao cậu lại bị bắt hả?

Sức mạnh lớn như vậy, sao không chạy trốn?"

"Cái đó là do...

337 tưởng rằng bọn họ sẽ thả 337 đi."

"Không, họ vĩnh viễn sẽ không."

Ý cười thấp thoáng hiện lên trong đôi mắt Phổ Sầm Tư, che đi chút ảm đạm kia, hắn đẩy kính, ánh mắt lia sang một cửa hàng nhỏ ven đường: "Đừng tin tưởng bất cứ ai hết."

"Thế nên, 337 chỉ tin Phổ Sầm Tư thôi."

"Thật sự không biết là cậu ngốc, hay là không có não nữa."

"Dù 337 ngốc, không có não thì cũng đều sẽ ăn vạ người phụ trách.

Nếu có một ngày người phụ trách không cần 337 nữa, 337 sẽ dính chặt vào người phụ trách, buộc chung người phụ trách với 337, để người phụ trách có muốn vứt cũng không vứt được."

"Nhưng, cậu có thể sẽ phải trở về sở nghiên cứu, bọn họ sẽ đổi người phụ trách cho cậu, lại để cho những kẻ kia đến nhổ răng cậu, cắt đi cái râu còn lại của cậu."

Phổ Sầm Tư đã từng chứng kiến ký ức của 337, hắn biết 337 sợ những chuyện đó đến mức nào: "Vẫn chưa hiểu à?

Xác suất cậu có thể tiếp tục ở trong tay tôi--- Không đến 30%."
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 31: Nó nấu cơm thất bại rồi


Edit: Ry"337 không sợ."

Nó là một sinh vật bé nhỏ như vậy, nhưng nó vẫn đặt toàn bộ niềm tin vào Phổ Sầm Tư.337 cam tâm tình nguyện trở thành vật thí nghiệm của Phổ Sầm Tư.Phổ Sầm Tư có khi lạnh lùng, thường xuyên giễu cợt nó, nhưng hắn chưa từng thật sự khiến nó bị thương.Huống hồ, hắn còn là con người đầu tiên nghe hiểu lời cầu cứu của nó.Phổ Sầm Tư nhìn xuống, hai tay đút trong túi áo khoác, nơi cuối đường có làn gió khẽ nhấc lên một góc áo màu cà phê sữa."

Chỉ mong cậu đừng hối hận."

Cho đến nay, 337 vẫn không hiểu thứ cảm xúc con người gọi là tham lam, ích kỷ.

Suy nghĩ của nó bình thường mà đơn giản, nếu đã muốn ở bên Phổ Sầm Tư, vậy những chuyện đã hoặc sắp xảy ra kia nó đều sẽ tiếp nhận và thấu hiểu.Nó có thể làm được điều mà hầu hết con người không làm được.Ví dụ như, nó có thể một lòng tin tưởng Phổ Sầm Tư.Buổi chiều bọn họ mới về nhà, 337 không thể xuất hiện trước mắt công chúng, điều đó hạn chế hoạt động của bọn họ rất nhiều.Hôm nay bọn họ cùng nhau đi xem phim, Phổ Sầm Tư thấy hơi chán, nhưng 337 lại vô cùng hiếu kỳ.Khi ở rạp chiếu phim, 337 từ đầu vai Phổ Sầm Tư nhảy xuống đùi hắn.Nó len lén nhìn Phổ Sầm Tư sau lớp vải tàng hình, cẩn thận từng chút một muốn bò vào từ dưới vạt áo của Phổ Sầm Tư.

Mặc dù Phổ Sầm Tư không nhìn thấy nó, nhưng vẫn có thể cảm nhận được trọng lượng của nó.Mỗi lần 337 sắp bò được vào trong, nó sẽ bị Phổ Sầm Tư nắm lấy, kéo ra ngoài, đặt lên đùi.Lần một lần hai lần ba...

Vào lần thứ bảy, Phổ Sầm Tư quyết định dung túng 337.337 leo được đến lồng ngực Phổ Sầm Tư, lại thò râu ra từ cổ áo của hắn, cùng Phổ Sầm Tư nhìn về phía màn hình lớn.Đây quả thực là một lần hưởng thụ không gì sánh bằng.Xem xong phim, 337 muốn tiếp tục nằm trong áo Phổ Sầm Tư, không muốn về lại vai hắn.Nhưng lần này Phổ Sầm Tư lại không dung túng 337, hắn nắm lấy cơ thể của 337, trực tiếp đặt nó vào trong đống quà vặt hắn vừa mua, toàn bộ chỗ đó là mua cho 337.Có mấy hộp sô cô la đắt đỏ, còn có một ít bánh quy, hoa quả sấy, cùng với cà chua bi và viên sữa mà 337 yêu nhất.Hôm nay 337 thế mà thu hoạch được đầy mấy túi lớn sung sướng.Vốn cực kỳ ít ăn đồ ngọt hoa quả, Phổ Sầm Tư bị 337 quấn lấy cũng thỉnh thoảng ăn một miếng.337 vẫn thích nhất là cà chua bi, mỗi sáng thức dậy nó luôn phải gặm hết một quả, sau đó chạy đến phòng bếp, học theo cảnh nấu ăn trong phim trên máy tính bảng, thử làm bữa sáng cho Phổ Sầm Tư.Sau đó nó mới phát hiện ra...

Nó...

Ngay cả...

Con dao thái thịt cũng không cầm nổi...Điều này khiến 337 rất thất vọng.Nó lại...

Ngốc vậy à...Không thể thử thái thịt, 337 đành phải đi đánh trứng gà, nhưng mà nó chỉ có thể cầm nổi cái bát sứ màu trắng nho nhỏ.Có điều như vậy cũng không khiến 337 nhụt chí, nó vặn vẹo mở chốt, đợi đáy chảo nóng lên là đổ dầu vào, đổ trứng gà đã đánh vào trong chảo.Xèo xèo xèo----Lòng đỏ lòng trắng trứng cùng rơi xuống lớp dầu, lẫn trong đó còn có mấy miếng vỏ trứng.337 cũng biết chút kinh nghiệm trong cuộc sống, nó kéo dài xúc tu, muốn nhặt vỏ trứng ra."

Á----"Chảo lật xuống đất, 337 cũng rơi từ trên bàn bếp xuống, ngã bẹp trên sàn nhà.Lúc nó nhặt vỏ trứng thì bị bỏng, nhảy lên lại không cẩn thận ngã xuống khỏi bàn bếp, xúc tu theo bản năng nắm lấy cán chảo, thế là kéo cả chảo lẫn trứng gà rơi xuống.Phổ Sầm Tư rời giường, vẫn còn mặc áo ngủ, đúng lúc đi đến cửa phòng bếp, nhìn thấy bộ dáng chật vật kia của 337.Râu của 337 rụt vào, nó sợ Phổ Sầm Tư lại mắng mình.Lần này Phổ Sầm Tư lại không hề nói gì, dọn dẹp bãi chiến trường cho 337 xong còn cầm nó đi vào phòng tắm, giúp nó tắm rửa.Hắn cầm cái khăn mặt màu xanh da trời dùng riêng cho 337, để 337 lau sạch nước đọng trên người nó."

Đã không có khả năng thì đừng có thử."

337 dựng thẳng râu, nằm trong tay Phổ Sầm Tư như một con ốc sên nhỏ lười biếng, nó nói: "337 có ~""Có mà còn ném đồ xuống đầy sàn?

Ngã hỏng đầu rồi thì đừng mong tiếp tục ở lại với tôi."

337 biết Phổ Sầm Tư chỉ đang dọa nó, nó không sợ.Người phụ trách không nỡ ném nó đi đâu."

Hứ ~"Hôm nay là ngày mang 337 đến sở nghiên cứu, Phổ Sầm Tư thay quần áo, đặt 337 đang ở trên ghế sô pha vào lòng bàn tay, không bỏ nó vào trong bao con nhộng.Đến nhà để xe, Phổ Sầm Tư lên xe, hắn thả 337 và bao con nhộng trống không trên ghế lái phụ, một tin nhắn truyền tới.337 đang ngồi trên ghế lái phụ ăn sô cô la, nghịch bao con nhộng cỡ trung.Phổ Sầm Tư ấn mở tin nhắn, là sở nghiên cứu gửi tới.Trên màn hình giả lập màu xanh, hiện rõ năm con chữ màu đỏ."

Đơn xin không thông qua."
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 32: Có giá trị nghiên cứu


Edit: RyTrước khi 337 nhìn thấy, Phổ Sầm Tư đã tắt đi màn hình giả lập.Bọn họ trở về phòng thí nghiệm trong sở nghiên cứu, Phổ Sầm Tư rút một ống máu, trước hết đặt 337 ở trong văn phòng rồi đi tìm viện trưởng."

Lúc trước không phải Phổ nghiên cứu viên rất không muốn tiếp nhận 337 sao?"

Viện trưởng Gallaher Ilin đầu tóc bạc phơ, lão cực kỳ tán thưởng chàng trai nghiên cứu viên hàng đầu tuổi trẻ tài cao này: "Sao giờ lại xin tiếp tục nghiên cứu 337 vậy?"

"Nó có giá trị nghiên cứu."

"Vật thí nghiệm 958 cùng loài với nó đã được đổi tên, nó được xác định là một sinh vật nguy hiểm, nên số hiệu cuối cùng của nó là 003."

Gallaher Ilin khép sách lại: "Chúng tôi cần đảm bảo sự an toàn của tất cả nhân viên nghiên cứu trong viện."

Phía dưới nụ cười của Gallaher Ilin cất giấu bao nhiêu giả nhân giả nghĩa, Phổ Sầm Tư không muốn vạch trần.Phổ Sầm Tư cũng chẳng tin câu này lão nói là vì sự an toàn của bọn họ.Những năm qua, sở nghiên cứu không chỉ chết sinh vật ngoài hành tinh, mà còn có hàng trăm nhân viên nghiên cứu.Nguyên nhân cái chết hầu hết là vì không cẩn thận tiếp xúc với sinh vật vũ trụ, hoặc là không cẩn thận bị những sinh vật đó phát điên giết chết."

Vậy nếu tôi xin giải phẫu 337 thì tỉ lệ được thông qua là bao nhiêu?"

Ánh mắt Phổ Sầm Tư rơi trên cuốn sách của Gallaher Ilin: "Dù sao thì cứ tiếp tục nghiên cứu như vậy cũng không có được kết quả gì, còn không bằng để tôi giải phẫu 337 xem có thể phát hiện được gì không."

"Không."

Trong cặp mắt đục ngầu của Gallaher Ilin chứa đầy bản tính thối nát của loài người: "Chúng ta có thể giam chung nó với 003, để xem giữa đồng loại với nhau chúng có thể tạo ra đời sau không, nếu được thì vật thí nghiệm ở sở nghiên cứu của chúng ta sẽ tăng thêm nhiều."

"Viện trưởng, ngài quên 003 hung tàn đến mức nào rồi sao?"

Phổ Sầm Tư hơi nhíu mày: "Thả 337 vào chung với 003, lỡ chúng tàn sát lẫn nhau thì sao?"

Đây rõ ràng là muốn giết 337."

Nếu thế thì chẳng phải Phổ nghiên cứu viên sẽ có thứ để giải phẫu sao?"

Phổ Sầm Tư rũ mắt, khẽ cười một tiếng, khi hắn nâng mắt lên, trong đáy mắt chỉ còn lại băng giá: "Viện trưởng, ngài nói rất đúng."

Chuyện liên quan đến 337, Phổ Sầm Tư không nhắc lại nữa, bọn họ tiếp tục bàn về kết quả nghiên cứu gần nhất, sau đó Phổ Sầm Tư trở lại phòng làm việc.337 ngoan ngoãn nằm trong bao con nhộng đợi Phổ Sầm Tư.Nó dán râu lên vách thủy tinh, nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia, hễ nghe thấy nửa tiếng bước chân bên ngoài là nó sẽ hưng phấn lắc râu.Từ lúc sinh vật vũ trụ 958 đổi tên thành 003, đã có bốn nhân viên nghiên cứu chết trên tay nó.Đều là dùng xúc tu quấn lấy cổ bọn họ, trực tiếp khiến bọn họ ngạt thở.Theo đám nhân viên nghiên cứu trong viện, một người chết trong số đó, trước khi chết có một thoáng chốc như bị thứ gì đó khống chế, cứ thế đi về phía 003, sau đó chết trong tay nó.Nhưng đó cũng chỉ là những suy đoán khiến cho người ta khủng hoảng, phó viện trưởng xem lại video giám sát đã đưa ra kết luận là vì tên nhân viên nghiên cứu đó muốn thử tới gần 003 nên mới bị xúc tu của 003 quấn lấy cổ.Khi Phổ Sầm Tư biết chuyện này, hắn đã có đáp án ở trong đầu.003 mạnh hơn 337 nhiều, chưa biết chừng nó còn có khả năng khống chế tinh thần.Và 003 cũng thông minh hơn 337 rất nhiều, nó không để lộ sức mạnh của mình, cũng không ngốc nghếch cầu cứu loài người.Phổ Sầm Tư không có ý định báo cáo lại chuyện này.Những tên con người ngông cuồng ngạo mạn đó sẽ không bao giờ phát hiện được sức mạnh của 003.Đó sẽ là một màn hay.Tổ chức QW thành lập từ hơn hai mươi năm trước, có mười mấy viện phụ, nhân viên nghiên cứu có hơn một nghìn người.Phổ Sầm Tư nhậm chức ở đây năm năm, trở thành trưởng nhóm nghiên cứu, đã hiểu khá rõ về tổ chức này.Ở chỗ này, chỉ có một phần nhỏ nhân viên nghiên cứu là tự nguyện tham gia, còn lại đều là những người bị đống hợp đồng béo bở lừa tới, sau đó tổ chức sẽ nói chuyện với bọn họ, xem họ có muốn tự nguyện ở lại sở nghiên cứu lâu dài không.Loại sở nghiên cứu ngầm này không thể nào công khai xuất hiện dưới con mắt của dân chúng.Năm đó Phổ Sầm Tư trực tiếp gia nhập viện chính, về phần hợp đồng cũng là hắn tự nguyện ký kết với họ.Thời gian hiệu lực của hợp đồng, là trọn đời.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 33: Chuẩn bị đổi tổ nghiên cứu


Edit: RyChốt cửa được vặn, 337 trong bao con nhộng há miệng ra, y a y a kêu.Hai tên nhân viên nghiên cứu bước vào, trong đó một người tóc vàng mắt xanh, buộc tóc đuôi ngựa cao cao, người còn lại có mái tóc đen khá dài, đeo kính gọng đen.337 thất vọng rũ râu, nó chạy vào trong góc bao con nhộng, giấu mình đi."

Phổ tiên sinh không có ở văn phòng."

Longman Warren mở miệng: "Bọn mình đến phòng thí nghiệm tìm anh ta hả?"

Uông Vinh Thiên đẩy kính nói: "Không thì đợi sang tuần lại tới bảo anh ta ký đống giấy tờ chuyển tiếp này đi, hiện giờ cũng không vội lắm."

Longman Warren nghiêng đầu nhìn 337 trong bao con nhộng, đi về phía bàn làm việc, khom lưng đánh giá 337 đang rụt đầu rụt đuôi bên trong."

Con này đen sì sì, nếu có màu khác thì chắc sẽ đẹp hơn nhiều đấy."

Longman Warren cầm bao con nhộng, dốc sang một bên, khiến 337 tuột xuống từ đầu bên kia: "Không ngờ nó trông thế mà lại cùng loài với 003 to như vậy."

Trước kia Uông Vinh Thiên từng làm trợ lý mấy tháng ở tổ thứ ba, đã hỗ trợ nghiên cứu qua thứ quái vật này."

Nó hiền hơn cái con kia nhiều, lúc làm thí nghiệm gần như không giãy dụa phản kháng."

Uông Vinh Thiên đứng ở cửa: "Nhưng không ngờ cái thứ này còn có thể sống sót trở về đây đấy, chẳng phải những vật thí nghiệm anh ta lấy đi, khi mang trả gần như không có thứ nào còn nguyên vẹn sao?"

"Hình như là các viện trưởng đều cấm Phổ tiên sinh làm tổn thương 337, bởi vì loài này quá thưa thớt trong sở nghiên cứu của chúng ta."

Phổ Sầm Tư đã dặn 337 không được giao tiếp với các con người khác, nó ngoan ngoãn giả vờ như một sinh vật tầm thường, ngay cả râu cũng không thèm nhúc nhích.Longman Warren lật ngược bao con nhộng, lại xoay tròn, gã muốn quan sát cơ thể 337.337 bị lật qua lật lại đến đầu choáng mắt hoa, lại không thể lên tiếng bảo tên con người này dừng lại."

Mấy người làm gì ở đây?"

Phổ Sầm Tư vừa từ chỗ viện trưởng về, trong tay nắm chặt một phần tài liệu, hắn không quá vui nhíu mày, có ý trách cứ với hành vi tự tiện tiến vào văn phòng hắn của hai tên nhân viên nghiên cứu.Longman Warren lập tức ném 337 lại bàn, lưng eo ưỡn lên thẳng tắp, giọng điệu nghiêm chỉnh đến giải quyết công việc: "Phổ tiên sinh, chúng tôi là trợ lý của tổ nghiên cứu số năm, đến đây để tìm ngài ký giấy tờ."

337 đã được Phổ Sầm Tư tiếp nhận hơn năm mươi ngày, theo chỉ thị của viện nghiên cứu, khi hết thời gian, 337 sẽ được chuyển sang tổ nghiên cứu số năm, được một nhà nghiên cứu khác tiếp nhận.Còn Phổ Sầm Tư sẽ trở tổ nghiên cứu số một, tiếp tục giải phẫu những sinh vật ngoài hành tinh kia, và nghiên cứu vật thí nghiệm số 003."

Một tuần sau lại tới."

Phổ Sầm Tư đi vào văn phòng, đặt hồ sơ lên bàn, 337 trong bao con nhộng cẩn thận từng li từng tí thò râu ra, nhìn Phổ Sầm Tư cao lớn.Longman Warren gật đầu: "Được, đã quấy rầy Phổ tiên sinh rồi."

Hai tên nhân viên nghiên cứu rời đi, 337 lại hoạt bát chạy tới chạy lui trong bao con nhộng, y như một chú chuột bạch kéo theo chiếc đuôi của mình.Phổ Sầm Tư lấy mấy phần tư liệu nghiên cứu trước đây, mang về nhà.Trở về không đến một phút, Phổ Sầm Tư đã tiến vào phòng thí nghiệm trong nhà.Trên xe, bởi vì cơ thể suy yếu nên 337 lại nhắm mắt thiếp đi, nó nghĩ khi về nhà, nhất định phải nói chuyện thật nhiều với Phổ Sầm Tư, nhưng về rồi Phổ Sầm Tư lại bận bịu với việc khác.337 khó chịu một hồi, sau đó chạy tới phòng bếp rán trứng.Lần này chảo không bị rơi xuống đất, trứng gà cũng thành hình chín vàng, có phần rìa hơi cháy một chút, mà làm xong rồi 337 mới nhớ ra nó chưa bỏ muối.Nó không vào được phòng thí nghiệm, nên không thể gọi Phổ Sầm Tư đến xem thành quả của nó.337 nằm cạnh bếp, chưa đợi được Phổ Sầm Tư, bản thân nó đã thiếp đi rồi.Đến lúc nó tỉnh lại thì đã về tới bể cá trong phòng ngủ, Phổ Sầm Tư đang tựa ở đầu giường, lật xem một cuốn sách tương đối cổ xưa."

Người phụ trách, người phụ trách, anh có thấy trứng gà 337 rán không?"

337 nhảy ra khỏi bể cá, khoảnh khắc cơ thể nó chuẩn bị chạm tới ga giường, nó lại rụt về: "Người phụ trách, 337 có thể lên giường anh không?"

Phổ Sầm Tư vươn tay với 337: "Lại đây."
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 34: Nó muốn gặp người phụ trách


Edit: Ry337 nhảy lên tay Phổ Sầm Tư: "Làn da của người phụ trách thật ấm áp."

Nó theo thói quen nhảy đến trên người Phổ Sầm Tư, sau đó duỗi râu ra, chậm rãi bò vào ngực Phổ Sầm Tư."

Có phải cậu đã lén lút khống chế thế giới tinh thần của tôi?"

Ánh mắt Phổ Sầm Tư dời đến trên cơ thể 337, tiện tay giúp 337 để nó có thể trực tiếp bò được đến cổ áo ngủ.337 chột dạ cong râu, dán cơ thể lên áo ngủ của Phổ Sầm Tư, nó lặng lẽ nhích lại sát gần, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ trong lồng ngực hắn."

Ừm..."

337 thừa nhận, sẽ rất ngại để đòi phần thưởng cho việc chiên trứng ngày hôm nay: "337 biết người phụ trách không thích...

Nhưng mà..."

"Cho nên cậu tự tiện lấy đi đống ác mộng đó?"

"337 sợ người phụ trách ngủ không ngon nên mới làm như vậy."

337 dùng râu cọ lên xương quai xanh của Phổ Sầm Tư: "337 cũng muốn làm chút gì đó cho người phụ trách."

"Từ khi nào?"

"Hình như là...

Là từ khi 337 biết mình có thể vào thế giới tinh thần, nhưng mà người phụ trách yên tâm, dù 337 có chết cũng sẽ không làm chuyện gây hại đến người phụ trách."

337 nói năng đầy chính đáng: "Xin người phụ trách hãy tin tưởng 337."

"Không tốn sức mạnh?"

"Tốn chứ, nhưng chỉ cần ngày thường 337 ăn nhiều hơn một chút, trở nên mũm mĩm hơn một chút, là có thể giúp cho người phụ trách không buồn phiền vào ban đêm, như vậy chẳng phải rất có lời sao?"

Phổ Sầm Tư vuốt ve 337 hai cái, 337 rất hưng phấn dùng xúc tu cuốn lấy tay Phổ Sầm Tư."

Đêm nay người phụ trách có thể lại vào thế giới tinh thần của 337 không?"

Đầu ngón tay Phổ Sầm Tư lướt qua cái râu lạnh lẽo của 337: "Không vào, cậu cần phải nghỉ ngơi."

337 kéo tay Phổ Sầm Tư lại gần, để tay hắn bao lấy cơ thể mình: "Không sao đâu mà, hôm nay 337 nghỉ ngơi đủ rồi, 337 muốn gặp người phụ trách."

Xúc tu màu đen quấn lấy ngón tay thon dài, khiến cho bàn tay càng thêm trắng nõn gầy gò."

Không phải là hôm qua đã gặp rồi à?"

"Hôm qua là hôm qua chứ, hôm qua gặp rồi chẳng lẽ hôm nay lại không thể gặp à?

Người phụ trách kia thật keo kiệt, lấy nhiều máu của 337 như vậy, còn không cho 337 cái này, không cho 337 cái kia."

Phổ Sầm Tư không đồng ý, 337 liền bắt đầu lăn lộn ăn vạ, nó giỏi nhất là trò này."

Bây giờ cậu cũng đang nhìn tôi, có vào thế giới tinh thần hay không đâu còn quan trọng?"

337 kéo dài cái râu không trọn vẹn kia, nhẹ nhàng chạm lên hàm dưới của Phổ Sầm Tư.Hành động này với 337 theo một ý nghĩa nào đó chính là hôn.Nó sẽ không nói cho Phổ Sầm Tư biết, nó đang hôn trộm hắn."

Quan trọng chứ, bởi vì chỉ có ở trong thế giới tinh thần, 337 mới có thể hoàn toàn ôm người phụ trách, 337 mới có thể được coi là con người."

Phổ Sầm Tư rút tay ra khỏi đống xúc tu màu đen, thò tay lấy dâu tây trong bể cá cho 337: "Không cần phải cố chấp với việc chúng ta có phải sinh vật bình đẳng hay không."

"Vì chỉ khi cùng loài, 337 mới có thể ở bên người phụ trách mà."

337 cuốn lấy dâu tây Phổ Sầm Tư lấy cho nó, cắn từng miếng từng miếng nhỏ, có chất lỏng chảy xuống cơ thể nó.Phổ Sầm Tư rút một tờ giấy, lót xuống cho 337."

Nếu làm bẩn áo ngủ thì sau này đừng hòng bước vào phòng ngủ nữa."

337 nghe vậy, không dám ăn dâu tây nữa, nó hết do dự nhìn dâu tây rồi lại xoắn xuýt nhìn Phổ Sầm Tư."

Người phụ trách toàn bắt nạt 337 không à."

337 thả quả dâu tây còn hơn một nửa lại bể cá, ra vẻ như già đời lắm: "Hầy, ngoài nghe lời ra thì 337 còn biết làm thế nào nữa đây."

Giờ phút này, còn cách lần đổi người phụ trách sắp tới---207 tiếng.Không đến chín ngày.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 35: Tứ Mộc rất siêng năng


Edit: RySáng sớm, 337 sẽ leo ra khỏi bể cá, đến phòng tắm lấy một miếng vải ướt, sau đó lau chùi phòng khách phòng bếp và các phòng khác sao cho không còn một hạt bụi.Cơ thể của nó sẽ mọc ra những chiếc xúc tu có thể thò vào khe hở giữa đồ đạc và tường, lau sạch những vết bẩn ở đó.Đến trưa, 337 thường cầm cái bình tưới bé xíu mà mấy hôm trước nó đi mua với Phổ Sầm Tư, rót đầy nước, sau đó vẩy lên những đóa hoa rực rỡ tươi đẹp trên ban công.Tưới nước xong, 337 sẽ nằm trên giá đỡ ngoài ban công, giữa hai cái bình tưới nước cùng màu nhưng kích cỡ khác nhau, hưởng thụ ánh mặt trời.Những ngày này, ngoài buổi tối nó có thể gặp Phổ Sầm Tư ra thì những lúc khác, ngay cả một góc áo của Phổ Sầm Tư nó cũng không thấy.Dạo này 337 cực kỳ thích nằm chơi ở chân tường phòng ngủ, bởi vì như vậy nó có thể trông thấy Phổ Sầm Tư đầu tiên.Giữa trưa, khi 337 còn đang gà gật trên giá đỡ ngoài ban công, trong bể cá của nó, kiểu gì cũng sẽ có thêm quả mâm xôi, anh đào, cà chua bi mà trước đó không có.Mà trong đống hoa quả đó, thứ đầu tiên biến mất luôn là cà chua bi.337 thường xuyên nằm ngủ ở chân tường, buổi tối tầm tám giờ Phổ Sầm Tư bước ra khỏi phòng thí nghiệm là nó sẽ hoạt bát chạy theo sau hắn, kể cho Phổ Sầm Tư nghe những gì nó làm ngày hôm nay.Rất nhiều lần Phổ Sầm Tư cầm theo một đống giấy tờ ra, tắm rửa xong lại tiếp tục dựa vào đầu giường đọc.337 thì bò lên lồng ngực Phổ Sầm Tư, nghe tiếng tim hắn đập "thình thịch", rồi cùng hắn đọc những tài liệu đó.Những con chữ trên giấy kia, trong mắt 337 không khác gì đống giun rắn, trong cả một tờ nó chỉ nhận biết được vài chữ thường gặp.Khi bọn chúng tách ra, 337 còn hiểu được, nhưng khi chúng nó tạo thành câu, 337 lập tức mù tịt."

Lúc trước có phải cậu muốn có tên không?"

Phổ Sầm Tư rũ mắt, nhìn về phía 337 đang núp trong ngực hắn: "Vậy gọi là Tứ Mộc nhé, thấy sao?"

337 đang buồn ngủ nghe thấy tiếng của Phổ Sầm Tư, lập tức lên tinh thần, nó vươn râu ra, chào đón ánh mắt của hắn."

Được ~" 337 lười biếng trả lời, sau đó nhận ra Phổ Sầm Tư vừa nói gì, hai cái râu lập tức dựng thẳng, bắt đầu nhảy tới nhảy lui từ cổ đến người Phổ Sầm Tư: "Cuối cùng người phụ trách cũng đặt tên cho 337 rồi, 337 đã có tên gọi của con người, 337 không còn là 337 nữa!"

"337 tên là Tứ Mộc, là Phổ Sầm Tư Tứ Mộc!"

Phổ Sầm Tư tóm lấy 337 đang nhảy loạn ở trên người mình, lòng bàn tay nhẹ nhàng quét qua râu nó: "Còn quậy nữa thì ra bể cá nằm ngủ."

337 mừng rỡ dùng râu cọ lên đầu ngón tay Phổ Sầm Tư: "Đêm nay Tứ Mộc có thể ngủ cùng một chăn với người phụ trách không?"

Phổ Sầm Tư đặt 337 xuống: "Đừng nghịch là được."

337 nghe tiếng tim đập của Phổ Sầm Tư rất lâu, lúc này cảm giác trong cơ thể mình hình như cũng có một thứ đang thình thịch nảy lên, thậm chí tần suất còn nhanh hơn của Phổ Sầm Tư một chút."

Tứ Mộc yêu người phụ trách, vĩnh viễn yêu người phụ trách."

Câu nói này dùng giao lưu tinh thần truyền thẳng vào trong não Phổ Sầm Tư, cảm giác tinh tế màu nhiệm hơn rất nhiều việc dùng ngôn ngữ để diễn tả.Phổ Sầm Tư có thể cảm nhận được tình yêu đong đầy trong đó.Lòng bàn tay lướt qua con mắt trên râu của 337, Phổ Sầm Tư mở miệng nói: "Không biết là bộ não của vật nhỏ này có kết cấu như thế nào nữa, thật sự có thể nảy sinh tình cảm với con người sao?"

"Tứ Mộc không biết, không hiểu sao người phụ trách đã nằm trong tim Tứ Mộc rồi."

337 nhìn trần nhà, suy nghĩ rất lâu: "Có lẽ là lần đầu tiên gặp mặt, do ngửi được mùi hương thật thơm trên người phụ trách, cũng có thể là do người phụ trách đã đưa Tứ Mộc ra khỏi phòng thí nghiệm, cho Tứ Mộc một cái bể cá không hề đóng kín...

Ừm...

Tứ Mộc có thể kể ra rất nhiều rất nhiều chuyện, có khi một tối cũng không thể kể hết được."

"Vậy đừng nói nữa."

Phổ Sầm Tư lấy kính xuống, cất lên tủ đầu giường: "Vào thế giới tinh thần rồi lại nói."

___________________________________Bé cưng của chúng ta có tên rồi
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 36: Không giống trước kia


Edit: RyTrong phòng thí nghiệm, Phổ Sầm Tư quan sát tế bào nuôi cấy ra, ghi chép sự biến đổi của chúng.Chuột bạch đặt ở trong góc không phải là đám nuôi lần trước.Trên chiếc kệ sắt là những lọ chai, mỗi vị trí của chúng đã được sắp xếp lại cả chục lần, Phổ Sầm Tư khoanh tay, đứng cạnh bàn thí nghiệm.Tế bào dưới thấu kính hiển vi đã dần phân chia, Phổ Sầm Tư cúi xuống, chỉnh lại con ốc bị lệch, chuẩn bị kiểm tra lại.Một tin nhắn được gửi đến.Phổ Sầm Tư liếc nhìn, là tin nhắn gọi hắn mang 337 đến sở nghiên cứu, ký vào hợp đồng chuyển giao.Hắn khẽ nhíu mày, lấy xuống đôi găng màu trắng, dọn dẹp lại bàn thí nghiệm.Nước tưới trên mặt cánh hoa, những giọt nước óng ánh đọng lại trên lá cây xanh mơn mởn, hiện rõ những đường gân, 337 ngâm nga một ca khúc nó mới nghe được, cái râu đung đưa, đặt bình tưới xuống.Phổ Sầm Tư cầm theo bao con nhộng, đóng cửa phòng ngủ lại, đi bộ đến trước ban công.337 nghe thấy tiếng động, cái râu xoay lại, kinh ngạc nói: "Hôm nay người phụ trách lại ra từ giữa trưa kìa, có chuyện gì sao?

Anh muốn dẫn Tứ Mộc ra ngoài chơi à?"

"Ừ."

Bao con nhộng đặt bên cạnh 337, 337 ngoan ngoãn bò vào.Phổ Sầm Tư bấm lên một cái nút nhỏ trên bao con nhộng, một màn hình giả lập màu xanh bỗng xuất hiện, đầu ngón tay thuần thục bấm bấm mấy cái, hơi ấm kỳ diệu cứ thế xâm nhập vào bên trong bao.337 y a vẫy râu.Phổ Sầm Tư xuống nhà lấy xe, lái về phía phòng thí nghiệm.Sự ấm áp trong bao con nhộng khiến 337 buồn ngủ, hai cái râu của nó rung rung, nhưng hầu hết thời gian ánh mắt nó vẫn dán lên người Phổ Sầm Tư.Đến phòng thí nghiệm, Phổ Sầm Tư không xuống xe, hắn tựa người vào ghế lái, cầm 337 lên, gập ngón tay, nhẹ nhàng gõ lên bao con nhộng.337 dựng thẳng râu đối diện với Phổ Sầm Tư."

Có thể cố chịu vài ngày không?"

Râu của 337 rũ xuống, nó không trả lời Phổ Sầm Tư.Lúc ở nhà nhìn thấy Phổ Sầm Tư cầm bao con nhộng tới, trong đầu nó đã mơ hồ đoán được, mặc dù trong lòng nó không hề dễ chịu, nó vẫn chọn đi vào bao con nhộng.Sau đó Phổ Sầm Tư còn cố ý điều chỉnh nhiệt độ cho nó, nó lại cảm thấy Phổ Sầm Tư sẽ không nhẫn tâm như vậy đâu."

Người phụ trách..."

337 nhỏ giọng kêu: "Có phải anh không cần Tứ Mộc nữa không?"

Nó rụt lại râu về trong cơ thể, không có dũng khí tiếp tục nhìn thẳng vào Phổ Sầm Tư."

Anh chê Tứ Mộc phiền à?"

"Đúng rồi, thế nên mới muốn ném vật nhỏ cho những người khác đây."

Phổ Sầm Tư hạ giọng: "Vật nhỏ cam chịu trở lại phòng thí nghiệm một lần nữa, hay là muốn hoàn toàn thoát khỏi nơi đây."

"Tôi có thể thả cậu đi, nhưng yêu cầu là cậu vĩnh viễn không được quay lại."

"Tứ Mộc muốn ở bên người phụ trách..."

"Vậy cố nhịn ba ngày, nhiều nhất là ba ngày."

Phổ Sầm Tư mở dây an toàn: "Được không?"

Râu của 337 gật hai cái, coi như là đồng ý.Dù cho lần này lòng nó đau không kém với sự khổ sở của những lần làm thí nghiệm trước đây.Trước tiên Phổ Sầm Tư đưa 337 trở lại phòng thu nhận sinh vật của viện nghiên cứu, rồi đi gặp tổ trưởng của tổ nghiên cứu số năm, giải thích với gã hai ngày gần đây 337 suy yếu, cần phải đợi vài ngày nữa mới có thể tiến hành thí nghiệm.Tổ trưởng tổ nghiên cứu số năm không dám qua loa, lập tức gật đầu thuận theo.Phổ Sầm Tư ký hợp đồng xong, đưa 337 vào tay một tổ trưởng khác, lại đến phòng làm việc tìm hai phần tư liệu, mang về nhà nghiên cứu.337 vẫn nằm trong bao con nhộng, bao con nhộng lại được bỏ trong một không gian tối như mực, giống như vô số lần trước đây.Chờ đợi nó sẽ là đủ loại đau đớn, có lẽ những vết thương khó khăn lắm mới lành trên cơ thể nó sẽ lại bị dao giải phẫu rạch ra, có lẽ con mắt phải còn lại của nó sẽ bị con người cắt mất.Nhưng điểm khác biệt duy nhất của lần này là, Phổ Sầm Tư sẽ trở lại đón nó.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 37: Không phải người phụ trách của nó


Edit: RyMột ngày hai mươi bốn tiếng, Phổ Sầm Tư đều tự giam mình trong phòng thí nghiệm.Phổ Sầm Tư vốn nên trở về tổ nghiên cứu số một, nhưng hắn lại xin phép với cấp trên cho nghỉ một tuần.Ở viện nghiên cứu, 337 không biết đã bị nhốt bao lâu, bị một con người lấy ra khỏi ngăn tủ.Nó nơm nớp lo sợ nhô ra một con mắt, đánh giá con người đặt nó lên trên bàn thí nghiệm.Đây là một khuôn mặt xa lạ.337 rụt râu về, trông nó như một bãi bùn chết tròn vo, không có một chút động tĩnh.Đây không phải là người phụ trách của nó.Nó từ chối tiến hành giao lưu với con người này.Quế Điền Lương đeo vào đôi găng y tế dùng một lần, nắm dao giải phẫu, khom người xích lại gần.Dao giải phẫu lạnh lẽo cứng rắn dán lên da thịt của 337, khiến nó lăn lộn một hồi."

Sao cứ có cảm giác con này ốm yếu nhỉ."

Quế Điền Lương không phải là nhân viên của tổ nghiên cứu số năm, thân phận của y không khác mấy với Phổ Sầm Tư, đều là nhân viên nghiên cứu hàng đầu, nhưng y mới chỉ thăng chức một năm trở lại đây.Gần đây viện trưởng cực kỳ chú ý tới 003, nhưng 003 tính tình hung bạo, còn thường xuyên nổi điên.Là tổ trưởng của tổ nghiên cứu số một, Quế Điền Lương không thể nghiên cứu 003 ở khoảng cách gần, đành phải chuyển hướng sang 337, sinh vật cùng loài với 003."

Đúng là không thể so sánh nó với 003."

Viện nghiên cứu đối chiếu mã gen của chúng mới suy ra được chúng là đồng loại.Bởi vì 003 và 337 thật sự không giống nhau lắm, 003 có xúc tu, nhưng không có râu cũng không có miệng, hoàn toàn là một cục đen như mực.Nhưng 003 lại hung dữ đến mức có thể trực tiếp duỗi ra mười mấy chiếc xúc tu to dài, tấn công lớp kính đang giam giữ nó.337 thì mềm yếu và chỉ có thể kéo dài những chiếc xúc tu mảnh mai của nó, hèn mọn cầu xin những người phụ trách kia cứu lấy nó.Quế Điền Lương cũng là một nhà nghiên cứu gan dạ, y thấy 337 không nhúc nhích thì chủ động dùng tay nắm lấy nó, muốn quan sát gần hơn hai cái râu của nó.Phổ Sầm Tư sửa lại mấy phần tư liệu, đến sở nghiên cứu, trực tiếp đi về phía phòng viện trưởng.Ở viện nghiên cứu, người có quyền lớn nhất chính là viện trưởng.Dưới bất cứ tình huống nào, Gallaher Ilin luôn có quyền phủ quyết.Với những sinh vật cần chú trọng quan sát như vậy, nhất định phải xin phép viện trưởng.Gần đây Gallaher Ilin đến các viện khác khảo sát, Phổ Sầm Tư đẩy cửa phòng viện trưởng thấy trống không, bèn đặt hồ sơ lên bàn, trực tiếp nhắn cho lão một cái tin nhắn khẩn cấp.Phổ Sầm Tư đi xuyên qua từng dãy hành lang, đi vào gian phòng chứa hầu hết sinh vật trong viện nghiên cứu, tìm tới ngăn giam giữ 337, nhập mật mã, ngăn kéo mở ra, nhưng lại không thấy bao con nhộng cỡ trung mà hắn để ở đây.Lông mày Phổ Sầm Tư nhíu chặt, ánh mắt hắn không ngừng tìm kiếm lịch sử trên màn hình giả lập màu xanh, sau đó hắn thấy tên Quế Điền Lương.Quế Điền Lương và Phổ Sầm Tư đều là nhân viên của tổ nghiên cứu số một, trước đây vì việc nghiên cứu mà đã không ít lần tranh chấp với nhau.Cách nghiên cứu thường xuyên giết chết sinh vật ngoài hành tinh của Phổ Sầm Tư khiến Quế Điền Lương bất mãn vô số lần.Không thể phủ định thiên phú của Phổ Sầm Tư với việc nghiên cứu, nhưng những sinh vật chết trong tay Phổ Sầm Tư đều còn có giá trị, ít nhất vẫn có thể tiến hành thí nghiệm thêm mười lần nữa.Tổ trưởng của tổ nghiên cứu số một đã được quyết định là Phổ Sầm Tư từ lâu, nhưng vì Phổ Sầm Tư chỉ có hứng thú với việc nghiên cứu, mà hắn lại không quen nghiên cứu trong phòng thí nghiệm ở viện, nên chức đó mới rơi xuống đầu Quế Điền Lương.Quế Điền Lương lật tới lật lui 337, vẫn không tìm được đặc điểm nào, y nâng dao giải phẫu trong tay, nhắm cái râu không trọn vẹn kia, định cắt nó xuống.Khi dao giải phẫu sắp hạ xuống, 337 rụt râu về.Quế Điền Lương không lấy được mẫu vật, đành phải đổi vị trí khác, lựa chọn cắt một phần cơ thể của 337.Khoảnh khắc con dao hạ xuống, có người gõ cửa phòng thí nghiệm.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 38: Yêu cầu lại


Edit: RyĐặt dao giải phẫu lên bàn thí nghiệm, Quế Điền Lương giương mắt, nhìn thấy Phổ Sầm Tư đứng ở cửa."

Có việc gì?"

Quế Điền Lương sửa sang lại dụng cụ thí nghiệm: "Bình thường ba tháng cũng không thấy cậu đến phòng thí nghiệm được mấy lần, sao hôm nay lại rảnh rỗi thế?"

337 lặng lẽ thò râu ra, không nhịn được muốn duỗi xúc tu về phía Phổ Sầm Tư.Người phía trước chặn tầm nhìn của 337, nó bèn dịch râu sang bên trái, cho đến khi có thể thấy rõ Phổ Sầm Tư đang đứng ở cửa.Quế Điền Lương vô thức quay đầu lại, động tác của 337 nhanh hơn phản ứng của y, nó trực tiếp rụt râu lại vào cơ thể."

Tới lấy 337."

Phổ Sầm Tư đi về phía bàn thí nghiệm, nửa đường lại bị Quế Điền Lương giơ tay ngăn cản."

Chẳng phải cậu ở tổ số ba nghiên cứu 337 suốt hai tháng cũng không ra kết quả gì à?"

Quế Điền Lương nhíu mày: "Tôi đã xin viện trưởng chuyển 337 sang tổ số một rồi, hôm nay lấy vật mẫu trước, hai ngày nữa sẽ thí nghiệm nhốt chung nó với 003 xem có tình huống gì phát sinh."

"Hôm nay tôi không rảnh so đo với anh, dù sao thì 337 sớm muộn cũng sẽ trở lại tổ số ba, bên phía viện trưởng cũng đã đồng ý, tôi đã đệ đơn xin rồi."

"Tôi nhớ là viện trưởng đã từ chối yêu cầu của cậu một lần rồi."

"Không ngờ anh lại quan tâm đến chuyện này như vậy, sao?

Sợ tôi nghiên cứu ra bí mật của chúng, khiến tổ trưởng của tổ số một mất hết mặt mũi à?"

Bên môi Phổ Sầm Tư hiện lên nụ cười châm chọc: "Suy nghĩ ngu dốt."

Bị một lời nói trực tiếp đâm xuyên, sự khó chịu trong lòng Quế Điền Lương tăng cao: "Tất cả mọi người trong viện đều là nhân viên kỳ cựu, không phải..."

Phổ Sầm Tư cố ý hạ giọng: "Mấy năm nay đã chế ra được bao nhiêu tư liệu nghiên cứu giả rồi?"

Quế Điền Lương chết sững trong nháy mắt, sau đó siết chặt nắm tay, ánh mắt không tốt nhìn về phía Phổ Sầm Tư: "Còn cậu thì chắc chưa từng làm giả tư liệu, tôi không tin cậu thật sự có nhiều kết quả thí nghiệm như vậy."

Phổ Sầm Tư cười: "Vậy anh đi tìm đi, tìm trong đống tài liệu kia, tìm được thì mang tới cho viện trưởng luôn, để xem viện trưởng sẽ tin ai?"

Làm giả kết quả thí nghiệm, đối với loại tổ chức như của bọn họ, là một điều cấm kỵ.Quế Điền Lương gia nhập tổ chức trước Phổ Sầm Tư mấy năm, nhưng y không thăng chức nhanh như Phổ Sầm Tư.Bởi vì Phổ Sầm Tư là nhân viên năm đó phó viện trưởng trực tiếp dẫn về, huống hồ hợp đồng Phổ Sầm Tư ký còn là hợp đồng trọn đời.Những người đạt đến địa vị cao như bọn họ, phía sau luôn giấu kín những điều không thể để cho ai biết."

Còn chưa tránh ra?"

Quế Điền Lương thu lại cánh tay chặn đường Phổ Sầm Tư, y nhìn Phổ Sầm Tư, rất không hiểu: "Cậu...

Đã biết từ lâu, tại sao không tố cáo với viện trưởng?"

Phổ Sầm Tư đặt bao con nhộng lên bàn thí nghiệm, 337 ngoan ngoãn bò vào, nó dựng râu cười ngây ngô với hắn."

Nói với đám khọm đó làm gì, thứ bọn họ muốn chỉ là một tờ giấy ghi kết quả thí nghiệm, dù bọn họ có nhận ra thì chỉ cần dùng một câu giữa chừng thí nghiệm xảy ra vấn đề là đủ để giải thích."

Phổ Sầm Tư chỉnh lại nhiệt độ trong bao con nhộng: "Chuyện này chủ yếu nằm ở mức độ tin tưởng của bọn họ với anh."

Phổ Sầm Tư tiếp tục nói: "Không thể nhốt 337 và 003 chung với nhau, sau này cũng đừng xin mấy lão già kia cho nghiên cứu 337 nữa, bằng không, chính tôi cũng không dám chắc liệu anh có bị bọn họ trừng trị không."

"Bọn chúng là đồng loại, tại sao không thể làm thí nghiệm đó?"

Quế Điền Lương nhìn chằm chằm vào 337 trong bao con nhộng: "Tại sao nó lại thân thiết với cậu như vậy?"

Khả năng học hỏi của chúng mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, nếu có ngày 337 gặp được 003, lại truyền đạt cho 003 những thứ mà nó học được, sẽ càng không thể khống chế 003."

Dù gì tôi cũng làm người phụ trách của 337 suốt hai tháng, anh nói xem nó có thể không thân thiết với tôi sao?"
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 39: Nó có đồng loại sao


Edit: RyPhổ Sầm Tư mang 337 ra khỏi viện nghiên cứu, 337 dùng giao lưu tinh thần đặt câu hỏi với Phổ Sầm Tư."

Người phụ trách, 003 là sinh vật giống như em sao?"

Tích---Tin nhắn gửi tới.Phổ Sầm Tư rũ mắt kiếm tra tin nhắn: "Không hẳn."

"Về trí thông minh, thì cậu kém 003 nhiều."

Phổ Sầm Tư nhận được câu trả lời từ viện trưởng, tắt máy truyền tin, lấy từ trong túi ra một lọ sữa viên, ném lên ghế lái phụ, sau đó mở bao con nhộng cho 337.Râu cuốn lấy viên sữa, 337 thuận theo mu bàn tay của Phổ Sầm Tư, leo lên cánh tay hắn, nó cố ý giấu hộp giữa viên ra sau trước, rồi mới dựng râu, giả vờ đang giận dỗi."

Người phụ trách còn nói Tứ Mộc ngốc, Tứ Mộc giận."

Xúc tu của 337 vặn mở nắp bình, bỏ viên sữa vào trong miệng, tiếp tục lúng búng không rõ mà nói: "Người phụ trách...

Còn để Tứ Mộc một mình...

Ở đó lâu như vậy...

Lâu như vậy...

Hừ..."

Phổ Sầm Tư liếc nhìn 337: "Hình như là đói đến gầy rồi."

Lòng bàn tay vuốt ve 337 trên cánh tay trái, 337 cũng cực kỳ thân mật dùng râu và xúc tu vuốt ve ngón tay Phổ Sầm Tư.337 nuốt viên sữa đã nhai nát: "Tứ Mộc rất nhớ người phụ trách, nhất là hai ngày này."

Xúc tu màu đen của nó quấn lấy bàn tay khớp xương rõ ràng của Phổ Sầm Tư, cảm giác ấm áp trên da thịt của loài người chậm rãi truyền vào xúc tu của 337.Trong lúc những nhánh xúc tu màu đen mảnh mai đan xen với ngón tay hắn, Phổ Sầm Tư dần dùng bàn tay bao lấy 337: "Ừ."

"Sao bọn họ lại thả em ra vậy?"

Mặc dù 337 ngốc, nhưng không phải cái gì nó cũng không hiểu."

Tại sao cậu không nghĩ tới việc bỏ trốn?"

Phổ Sầm Tư lảng tránh đề tài này."

Có nghĩ mà."

337 ôm bình sữa viên, nằm trong lòng bàn tay Phổ Sầm Tư: "Đã từng thử nhiều lần rồi, nhưng lần nào cũng bị mấy người đó bắt về, sau đó vì để em an phận, mỗi một lần em bỏ chạy, bọn họ sẽ cắt một miếng thịt trên người em, sau đó em không còn sức chạy nữa."

337 tựa trên cổ Phổ Sầm Tư: "Rồi về sau cũng chấp nhận số phận."

Trước khi bọn họ về đến chỗ ở, Phổ Sầm Tư nhận được cuộc gọi video của viện trưởng, hắn vào phòng thí nghiệm.337 bò lên giá đỡ trên ban công, vươn râu, nhìn về phía bầu trời xanh thẳm.Chẳng lẽ nó thật sự có đồng loại ư?Thế nhưng sao nó phiêu lưu trong vũ trụ lâu như vậy lại chưa từng gặp được bất kỳ sinh vật nào khác?337 yêu ánh nắng ấm áp, hai ngày qua, bị nhốt trong một nơi đen tối lâu như vậy, nó càng thêm nhớ ánh sáng.Bình sữa viên đặt ở bên cạnh nó, ánh sáng phủ lên cả nó lẫn cái bình.Dần dần, nó thiếp đi dưới ánh mặt trời.337 có một giấc mơ.Trong mơ có một hành tinh rực rỡ sắc màu, có thật nhiều đồng loại to to nhỏ nhỏ, vẻ ngoài của bọn họ kỳ lạ vô cùng, nhưng tất cả đều là màu đen.Bọn họ vui cười, trò chuyện, râu chạm râu, cảm nhận tình cảm trong nội tâm của đối phương.337 cũng có mặt ở đó, nhưng cơ thể nó lại trong suốt.Râu của nó nhìn quanh, hi vọng có thể tìm thấy Phổ Sầm Tư.Nó chen vào bầy sinh vật đồng loại với mình, há miệng gọi Phổ Sầm Tư.Những sinh vật kia không hiểu ngôn ngữ của nó, cảm thấy lạ lẫm với hành động kỳ dị của nó.Hành động của 337 trong đám sinh vật này cực kỳ bất thường.Trong bầy quái vật nhỏ này, nó lại giống một con người.Hình ảnh bỗng thay đổi, 337 về giữa vũ trụ mênh mông.

Một vũ trụ tĩnh lặng đến chết chóc, không một hơi ấm, khiến nó có cảm giác như cổ họng bị bóp chặt đến ngạt thở.Nó bám vào trên thiên thạch, tịch mịch xuyên qua vô số hệ sao, ngao du trong vũ trụ không có điểm cuối.Thế nhưng những hành tinh xinh đẹp từng mang lại cho nó cảm giác ngạc nhiên vui mừng, gần như không còn nữa. ....

Nó đã không còn phù hợp để sống ở nơi này.
 
Back
Top Bottom