Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man

[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 20: Nó có thể trở nên đẹp trai


Edit: Ry337 được Phổ Sầm Tư vớt ra khỏi nước, toàn thân ướt sũng, thở không ra hơi.Phổ Sầm Tư cầm khăn lông lau khô cho 337: "Chê mình sống lâu quá à?"

337 ở trong máy giặt bị quay cho váng đầu lắc não: "Muốn thử xem dùng như nào, sau đó...

Không cẩn thận rơi xuống."

Nó rúc vào trong lòng bàn tay ấm áp của Phổ Sầm Tư, cái râu thân mật cọ lên ngón tay hắn.Phổ Sầm Tư không hiểu nổi mạch não của con quái vật này."

Muốn dùng cái này để tắm?"

Phổ Sầm Tư liếc nhìn mấy quả cà chua vẫn còn xoay tròn trong nước: "Cũng được, nhưng chắc chưa tắm sạch thì đã chết đuối rồi."

337 lắc râu, một con mắt nhìn chằm chằm vào mặt Phổ Sầm Tư, rất là nghiêm túc nói: "337 muốn thử giặt quần áo cho người phụ trách."

"..."

"337 muốn làm gì đó cho người phụ trách, ví dụ như giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa..."

"Hôm qua nghe truyện gì?"

"Nàng tiên ốc."

"Tao có cho mày xem cái này à?"

Phổ Sầm Tư đóng nắp máy giặt: "Mày đóng giả làm con ốc thì cũng được, chắng lẽ còn muốn chứa người?"

"337 vô tình đổi sang truyện khác."

337 dùng xúc tu cuốn lấy cà chua bi Phổ Sầm Tư nhặt lên cho nó: "Người phụ trách không được nói 337 như vậy, trái tim nhỏ của 337 sẽ không chịu nổi."

"Mày còn học mấy thứ vớ vẩn đó thì đừng hòng nghịch máy tính bảng nữa."

"337 không có, người phụ trách mắng oan 337, 337 chỉ là muốn báo đáp người phụ trách."

"Bớt nói là được."

"Sao người phụ trách lại ghét tiếng động như vậy?"

"Quái vật nhỏ không cần biết."

"Muốn biết cơ, 337 muốn hiểu thêm về người phụ trách."

"Im miệng."

Phổ Sầm Tư nhét một quả cà chua bi vào trong một cái miệng nhỏ của nó, sau đó thả nó vào trong bể cá ở phòng khách, trở lại phòng tắm rửa mặt một hồi, lại đến phòng ngủ thay quần áo rồi mới đi ra.337 gặm cà chua bi, ánh mắt vẫn luôn dõi theo Phổ Sầm Tư.Cà chua bi bị gặm mất một nửa, Phổ Sầm Tư vươn tay với 337, 337 bèn nhảy lên lòng bàn tay Phổ Sầm Tư.Phổ Sầm Tư cầm 337 xuống lầu: "Mày có bạn đó."

337 ngừng gặm cà chua: "Bạn?

Người phụ trách không phải là bạn sao?

Số Một cũng vậy mà, có phải người phụ trách chê 337 ồn không?

Muốn bỏ 337 xuống dưới lầu sao?"

Phổ Sầm Tư mở cửa phòng ra, đặt 337 xuống đất, chú Corgi chân ngắn vui sướng lao đến.337 bị con vật bốn chân lông xù kia dọa cho hết hồn, nửa quả cà chua rơi trên sàn nhà, cơ thể còn chưa hoàn toàn chạm đất, nó đã vội vàng bò ra sau dép của Phổ Sầm Tư, hai cái xúc tu bám chặt lấy mắt cá chân hắn."

Đây là cái gì!!!

Nó muốn ăn 337 kìa!!!

Người phụ trách mau mang 337 ra khỏi đây!!

Á á á!!!

Nó trông đáng sợ quá!!"

Phổ Sầm Tư không thể ngờ được là nhóc 337 này sẽ sợ chó.Hắn đành phải bỏ ý tưởng cho 337 chơi đùa cùng Bill.Phổ Sầm Tư đóng cửa lại, khom lưng bóc 337 đang quấn lấy cổ chân hắn lên, thả trong lòng bàn tay: "Chẳng lẽ nó lại trông xấu như mày?"

"Đúng là 337 trông không đáng yêu, nhưng 337 có thể trở nên đẹp trai mà."

"Mày còn có loại năng lực này?"

"Đúng thế, nhưng lúc này...

Thì chưa được."

337 khua xúc tu diễn tả độ lớn: "Phải đợi 337 lớn về lại như hồi chưa vào phòng thí nghiệm mới làm được."

Phổ Sầm Tư lại phá lệ, sau khi 337 rửa ráy xong thì cho phép nó nằm trên vai hắn chơi, nhưng không cho phép làm ồn quấy rầy hắn.Tầm quan sát của 337 trở nên cao vút, nó nghe lời nằm trên vai Phổ Sầm Tư, hai cái xúc tu thu về, ngay cả ba cái miệng cũng khép lại.Nó rất thích bám lấy Phổ Sầm Tư, nhưng sợ bị Phổ Sầm Tư ghét bỏ, nên đành phải cực kỳ cẩn thận nhúc nhích về phía cổ Phổ Sầm Tư, muốn từ từ chạm vào cổ hắn.337 còn chưa kịp nhúc nhích đến đúng chỗ, Phổ Sầm Tư đang tưới cây bỗng quay đầu đối mắt với nó.Sắc mặt Phổ Sầm Tư cực kỳ khó coi, hắn hỏi."

Muốn bị mang đi cho chó ăn?"
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 21: Gặp người giữa ngân hà


Edit: Ry"Nhưng mà quái vật nhỏ xấu thế thì chắc chó cũng không ăn đâu."

Phổ Sầm Tư tiếp tục tưới hoa, 337 bị nói thì không nhích tới nữa."

Người phụ trách không được nói 337 xấu, có tin đêm nay 337 sẽ biến thành người cho anh xem không?"

"Vẫn còn muốn chui vào thế giới tinh thần của tao à?

Mày thật sự cho rằng tao sẽ không vứt mày về lại phòng thí nghiệm?"

Phổ Sầm Tư đặt bình nước tưới hoa lên trên giàn cây: "Trí nhớ của quái vật nhỏ chưa phát triển à?"

337 nhỏ giọng "hứ" một tiếng, nó thì thầm: "Không phải mà."

Phổ Sầm Tư trở lại phòng ngủ, lấy từ trong đống đồ ăn vặt để ở ngăn tủ ra một túi kẹo.337 trông thấy một núi đồ ăn vặt, râu cũng dựng thẳng, chỉ cảm thấy trước mắt toàn là tim với tim, trực tiếp nhảy xuống khỏi vai Phổ Sầm Tư, nhào về phía đồ ăn vặt.Kết quả bị Phổ Sầm Tư tóm lấy giữa không trung.Bong bóng tươi đẹp của 337 lập tức vỡ tan."

Người phụ trách..."

337 dùng râu vuốt ve hổ khẩu của Phổ Sầm Tư, hi vọng hắn có thể thả mình ra.Phổ Sầm Tư đóng cửa tủ lại: "Mày quá ồn ào, không cho ăn quà vặt nữa."

"Người phụ trách, do 337 trông thấy đồ ăn vặt nên mới không khống chế được mình, cái này không thể trách 337, phải trách đồ ăn vặt...

Ơ...

Vẫn là trách 337..."

Phổ Sầm Tư nghe 337 líu ríu một hồi, dứt khoát ném cả 337 lẫn túi kẹo kia vào trong bể cá.337 có được kẹo, không lải nhải nữa, ngoan ngoãn nằm trong bể cá, xé gói kẹo, thò râu vào trong túi nhìn thật lâu, sau đó mới dùng xúc tu mò ra một viên kẹo hoa quả màu đỏ xinh đẹp nhất."

Người phụ trách có ăn viên kẹo này không?"

337 ngốc nghếch hỏi Phổ Sầm Tư: "Nó là viên tốt nhất 337 chọn ra đấy."

Phổ Sầm Tư bận bịu với đống tư liệu trên tay, không ngẩng đầu: "Tự ăn đi, muốn chơi thì xuống dưới tìm Số Một hoặc Bill, trước khi lên lầu nhớ tự rửa ráy cho sạch sẽ."

337 nhìn viên kẹo màu đỏ kia hơn nửa ngày, cuối cùng vẫn đặt nó về chỗ cũ, ai bảo cái này là nó muốn để lại cho người phụ trách chứ.Mấy ngày liên tiếp Phổ Sầm Tư đều mê mệt với việc nghiên cứu, 337 đành phải ôm túi kẹo của nó, đi xuống dưới lầu.Từ lần trước bị Bill dọa cho một trận, 337 không dám đến gần căn phòng kia, lần này nó góp nhặt rất nhiều dũng khí, chậm rãi duỗi ra một cái xúc tu, mở cửa phòng.Nó lặng lẽ thò râu vào qua khe cửa, bất ngờ bị một cái lưỡi lớn màu đỏ liếm cho một cái.337 hoảng sợ nhìn lên, đối diện với cặp mắt đen láy và một hàm răng nhọn hoắt.Nó lập tức đóng cửa lại, liều mạng hét lên trong đầu, sau đó không ngừng chạy tới chạy lui trên sàn nhà tầng một.Đợi đến khi 337 bình tĩnh lại, nó vào bồn tắm trong phòng vệ sinh rửa râu hơn nửa ngày.Một lần nữa bị Bill dọa chết khiếp, 337 đành phải đi tìm Số Một chơi.Mấy ngày nay 337 đã ít nhiều được nuôi về hình dáng cũ, vết thương trên người nó đang dần mờ đi, chỉ là con mắt và cái miệng kia không thể mọc lại.Mỗi ngày 337 đều học Phổ Sầm Tư rửa tay tắm táp, bởi vì thường chạy theo Phổ Sầm Tư mà các loại hành vi cử chỉ của nó càng ngày càng giống con người.Một giờ sáng, khoảnh khắc Phổ Sầm Tư hoàn toàn chìm vào trong giấc ngủ, dường như hắn bị ai đó kêu gọi đến một địa phương đen nhánh.Hắn đứng đấy, nhìn về phía bầu trời đen như mực.Nơi này hẳn là thế giới trong mơ, mấy năm qua hắn luôn có những giấc mơ kỳ quái như vậy.Phổ Sầm Tư đi về phía trước hai bước, ánh sáng cũng theo đó mà đến, những vì sao từ từ bay lên, tạo thành một khung cảnh tuyệt mỹ.Dưới chân hắn, là ngàn vạn hành tinh; trên đầu hắn, là vô số dải ngân hà.Không giống một giấc mơ cho lắm.Vì những hiệu ứng hình ảnh này quá chân thật.Hắn như đang thật sự đứng giữa vũ trụ.Phổ Sầm Tư quay người ra sau, một thiếu niên thanh tú mặc áo trắng quần đen xuất hiện trước mắt hắn.Mắt trái của em đeo một chiếc bịt mắt màu trắng, mắt phải vừa sợ hãi vừa mừng rỡ nhìn về phía Phổ Sầm Tư.Em đứng giữa ngân hà, mở miệng gọi hắn: "Người phụ trách..."
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 22: Không thể có tình cảm


Edit: Ry337 sinh ra trên thiên thạch, đã chứng kiến vẻ đẹp của sao trời, trải nghiệm sự bao la của vũ trụ.Thế nên, thế giới tinh thần của 337 chính là một vũ trụ mênh mông.Phổ Sầm Tư không cho phép 337 tiến vào thế giới tinh thần của hắn, 337 bèn tích lũy đủ sức mạnh, kéo Phổ Sầm Tư vào thế giới tinh thần của nó."

Nơi này là thế giới tinh thần của cậu*?"
*337 đã bắt đầu mang hình dạng của con người nên mình đổi xưng hô của Phổ Sầm Tư với ẻm
Nơi này có những hệ sao mà Phổ Sầm Tư chưa từng biết, cũng là những nơi con người chưa từng thăm dò được đến."...

Đúng vậy."

337 có hơi lúng túng không biết nên làm gì, em tự tiện kéo Phổ Sầm Tư vào đây, rất sợ Phổ Sầm Tư sẽ trách mình.Hệ sao xung quanh đang vận động, thậm chí còn có một hành tinh nhỏ xẹt qua đỉnh đầu Phổ Sầm Tư, giống như một ngôi sao băng."

Rất đẹp."

Phổ Sầm Tư đi về phía 337: "Không ngờ quái vật nhỏ thật sự có thể biến thành người."

"Chỉ làm được ở đây thôi."

337 giải thích: "Bởi vì nơi này không tính là thế giới thực, nên dù có thay đổi thế nào cũng sẽ không khiến tôi tiêu hao quá nhiều sức mạnh."

337 trước mắt hắn, chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì không khác gì một con người thực thụ, thậm chí tướng mạo còn xuất chúng hơn người bình thường, có điều lại thiếu một con mắt.Phổ Sầm Tư đã từng suy đoán về sức mạnh của 337, hơn nữa hắn cũng đã từng thấy dáng vẻ trẻ con của 337 trong mơ, nên dù 337 có lấy hình dáng của con người xuất hiện trước mắt hắn, hắn cũng không thấy bất ngờ lắm.Bởi vì Phổ Sầm Tư hiểu rõ sức mạnh của 337, những gì nó biểu hiện ra chỉ là một góc của núi băng."

Sao thế giới tinh thần của cậu lại là vũ trụ?"

"Có thể là vì tôi đã phiêu bạt trong vũ trụ quá lâu.

Con người các anh sinh ra trên Trái Đất, có người thân cùng huyết thống, có bạn bè quen biết thân nhau, còn có bạn đời cùng nắm tay đi đến cuối cuộc hành trình.

Tất cả các anh cùng sinh sống trên hành tinh màu xanh lam xinh đẹp này."

337 ngửa đầu nhìn về phía một hệ sao nào đó: "Nhưng 337 chưa từng có bạn, con người là sinh vật đầu tiên mà 337 gặp."

Phổ Sầm Tư nghĩ đến 958 đang bị nhốt ở sở nghiên cứu: "Cậu chắc chứ?'337 khẽ gật đầu: "Chắc."

Phổ Sầm Tư cũng không nói đến sự tồn tại của 958, bí mật của những sinh vật ngoài hành tinh này, không phải thứ con người có thể thăm dò đến.337 dè dặt vươn tay, lần này không phải là xúc tu đen như mực nữa, em nắm lấy góc áo Phổ Sầm Tư, không khỏi xấu hổ mà hỏi hắn: "Người phụ trách...

Không muốn thưởng gì đó cho 337 sao?"

Phổ Sầm Tư cười một tiếng rất khẽ: "Quái vật nhỏ muốn phần thưởng gì nào?"

"337 muốn người phụ trách đặt tên cho 337, cái tên chỉ thuộc về người phụ trách thôi."

Bọn họ cùng đứng trên sao trời: "337 còn muốn chạm vào người phụ trách."

"Chẳng phải giờ tôi đã không gọi cậu là thứ bẩn thỉu nữa à?

Quái vật nhỏ vẫn còn chưa hài lòng?"

"337 muốn tên cơ, là cái tên giống như con người các anh vẫn dùng để gọi nhau ấy, những người kia đều biết số hiệu của 337."

Em nắm chặt góc áo của Phổ Sầm Tư, tiếp tục nói: "337 muốn trở nên khác biệt với những người khác trong thế giới của người phụ trách, 337 muốn được người phụ trách gọi tên."

"Q...

Vật nhỏ cũng tham lam nhỉ."

Phổ Sầm Tư bất đắc dĩ nhếch môi: "Chuyện tên lúc trước đã nói rồi, mấy hôm nữa..."

Cậu sẽ phải trở lại phòng thí nghiệm.Phổ Sầm Tư không nói hết câu, nhưng 337 thông qua giao lưu tinh thần cũng hiểu được.Cái ngày 337 được chuyển tới tay Phổ Sầm Tư, nó đã được định trước là vật thí nghiệm của Phổ Sầm Tư.Chỉ có thể dùng để nghiên cứu, không thể có tình cảm.337 đã được coi là một ngoại lệ, số ngày nó sống sót trong tay Phổ Sầm Tư lâu hơn bất cứ thứ sinh vật ngoài hành tinh nào trước đấy.Những nhà nghiên cứu kia luôn nói 337 là một "sinh vật không não", mà không hề biết sự thật là nếu lấy bọn họ ra so với 337, bọn họ mới là thứ phù hợp với bốn chữ "sinh vật không não".Từ khi còn nhỏ, Phổ Sầm Tư đã thích quan sát những sinh vật với vẻ ngoài dị dạng, ví dụ như chú chim non vừa ra đời đã chết vì rơi từ trên cây xuống, hay là con bướm đã bị nhện đen ăn mất một nửa, hay như một cái kén ve màu vàng không biết đã bị ai đạp nát.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 23: Sinh ra ở khu ổ chuột


Edit: RyCuộc sống hai mươi năm về trước của Phổ Sầm Tư so với bây giờ phải nói là một trời một vực, khung cảnh trong giấc mộng hoang đường lần trước, chính là nơi hắn đã từng ở.Mẹ của hắn tên là Địch Dung, có vẻ ngoài xinh đẹp, thường sơn móng tay màu mận chín rất diễm lệ, bà luôn trang điểm tinh xảo, rồi mỗi ngày đi hẹn hò với một người đàn ông khác nhau.Còn Phổ Sầm Tư, Địch Dung luôn nói là cha hắn không chấp nhận sự tồn tại của hắn.Dù có qua bao nhiêu năm, kiểu gì trên thế giới cũng sẽ tồn tại vài nơi như khu ổ chuột này.Đây không phải là vì khoa học kỹ thuật không đủ phát triển, mà là có những kẻ giàu sang cố gắng chèn ép một khu vực, từ đó tiến hành các loại giao dịch ngầm.Phổ Sầm Tư sinh ra ở khu ổ chuột, khoa học kỹ thuật ở nơi đó không tính là phát triển, nhà cao tầng cũng chỉ lác đác vài cái.Vốn dĩ Địch Dung đã tích lũy đủ tiền để rời khỏi khu ổ chuột, nhưng sau đó tiền kia lại bị chính em trai ruột của bà ta là Địch Tài trộm mất, mang đi rượu chè cờ bạc gái gú.Địch Dung chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đành phải dẫn theo Phổ Sầm Tư vào nhà Địch Tài sống, căn nhà đó ở khu ổ chuột vẫn được coi là tương đối thoải mái dễ chịu.Phổ Sầm Tư ở trong một căn phòng nhỏ dưới lầu một, mẹ hắn ở phòng ngủ chính trên lầu hai.Bài trí trong phòng không khác nhau là mấy, sàn nhà và mặt bàn luôn tích đầy bụi, cũng chẳng có ai đến quét dọn.

Địch Dung và Địch Tài không quá giống chị em ruột, có lẽ là vì ba mẹ bọn họ đã dồn hết gen tốt cho Địch Dung, còn Địch Tài lại kế thừa toàn bộ khuyết điểm.Địch Tài khá béo, rất thích trêu chọc Phổ Sầm Tư, hoặc là cố ý nói vài thứ dơ bẩn thấp kém với hắn.Hầu hết thời gian, Phổ Sầm Tư luôn ở trong phòng nhỏ của hắn, thỉnh thoảng sẽ có những con côn trùng bò vào từ khung cửa sổ, đều bị hắn cắt ra thành mấy khúc.Đầu tiên là sâu ăn lá, tiếp đó là nhện, còn có chim non và rắn.Tay hắn luôn nhuốm máu thịt, hắn không hề có chút thương tình nào với những sinh vật kia, chỉ khoảng một năm, hắn đã hiểu rõ cấu tạo trong cơ thể của chúng.Người đầu tiên phát hiện như khác thường là Địch Tài, bởi vì gã thường thấy xác những con rắn chết ở khu vực quanh nhà.

Ban ngày Phổ Sầm Tư thích ở quanh nhà tìm một vài côn trùng kỳ lạ, ban đêm sẽ dùng những chiếc bình xếp chúng gọn gàng lên bệ cửa sổ trong căn phòng nhỏ.Có một ngày Địch Tài trông thấy những chiếc bình thủy tinh đó, gã trực tiếp quăng xuống.Phổ Sầm Tư lại tìm chúng về, giấu ở dưới giường, để tránh bị phát hiện lần nữa.Có lần Địch Dung đi đến nửa tháng không về, cuối cùng người tới lại là vài cảnh sát, hỏi bọn họ có phải là người thân của Địch Dung không.Sau đó, Phổ Sầm Tư nhìn thấy trong tấm ảnh chụp hiện trường tai nạn xê cộ, một ngón tay đã bị đứt lìa được sơn màu mận chín.Địch Dung không còn, Địch Tài đương nhiên không muốn nuôi Phổ Sầm Tư nữa.Gã liên lạc với một tổ chức ngầm gần khu ổ chuột, muốn bán đứa trẻ cho bọn chúng để lấy tiền trả nợ đánh bạc.Những ngày đó, Địch Tài luôn quanh quẩn trước cửa phòng, tiếng bước chân trong đêm thường xuyên đánh thức Phổ Sầm Tư.Địch Tài lo Phổ Sầm Tư sẽ chạy trốn, lại sợ hành động của mình sẽ khiến hàng xóm chú ý.Có một ngày, Phổ Sầm Tư cứu được một chú chó bị xe đâm, trên người hắn toàn là máu của nó, hắn vừa về nhà, bước vào căn phòng nhỏ đã bị Địch Tài cầm dao dồn vào trong.Phổ Sầm Tư quá thông minh.Mấy ngày qua, dù Địch Tài có dùng lý do gì để lừa hắn, hắn cũng không tin gã lấy một lần, lại thêm những tay chủ nợ vừa đánh vừa chửi bắt gã trả nợ, tất cả sắp khiến Địch Tài phát điên rồi.Gã dữ tợn cầm dao, tay run rẩy, ép Phổ Sầm Tư phải đi với gã.Lúc này Phổ Sầm Tư muốn leo ra từ cửa sổ, thế nhưng bắp chân lại bị Địch Tài tóm lấy, gã giật hắn vào trong.Địch Tài bị Phổ Sầm Tư dùng một chiếc bình thủy tinh trống trên bệ cửa sổ đập vào đầu, gã đau đớn thả tay ra.Phổ Sầm Tư lấy con dao gấp hắn giấu dưới gối, chạy ra ngoài.Ngày kế tiếp, Địch Tài chết trong căn nhà đó.Cảnh sát phát hiện ra Phổ Sầm Tư đang trốn trong ngăn tủ ở căn phòng nhỏ.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 24: Nó nói nó thấy hơi nóng


Edit: RyĐịch Tài chết do trượt chân ngã từ trên tầng hai xuống.Sau khi Phổ Sầm Tư chạy ra ngoài, hắn lại vòng về căn nhà, bò vào trong phòng nhỏ qua khung cửa sổ.Hắn không chạy thoát khỏi Địch Tài, phương pháp tốt nhất chính là tìm một nơi khó bị phát hiện, rồi trốn ở đó.Khi còn bé, nơi luôn cho là nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất.Hắn núp trong phòng, Địch Tài lại chạy ra tìm hắn ở ngoài một vòng cũng không thấy.Gã trở về nhà, không ngừng gọi tên hắn.Địch Tài không nghĩ hắn vẫn còn ở trong phòng nhỏ, cho là hắn trốn ở trên lầu.Hắn ngồi trong ngăn tủ tối đen, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ trên lầu vọng xuống, sau đó là tiếng một vật nặng lăn xuống cầu thang.Đến tận ngày hôm sau, hắn cũng không ra ngoài.Ngày thứ 21 sau khi Địch Tài chết, một nhà hảo tâm ngoài xã hội biết được chuyện về hắn qua mạng, cố ý bỏ tiền chu cấp cho hắn đi học vô điều kiện.Những chuyện sau này đơn giản hơn nhiều, Phổ Sầm Tư đang du học ở nước ngoài thì bất ngờ được một phó viện trưởng của tổ chức QW nhìn trúng, ném cành ô liu với hắn, mời hắn vào làm việc ở sở nghiên cứu này.Năm thứ ba, Phổ Sầm Tư đã thăng chức lên làm tổ trưởng tổ nghiên cứu, được điều đến tổ thứ nhất, chuyên môn phụ trách nghiên cứu cấu tạo cơ thể và kết cấu tế bào của những sinh vật ngoài hành tinh.Cứ vậy cho đến bây giờ, đột nhiên tiếp nhận vật nhỏ gọi 337 này.Một nhân viên nghiên cứu trước kia từng hợp tác với Phổ Sầm Tư đã dùng một câu để đánh giá hắn."

Hắn ấy hả, không giống đồng loại của chúng ta lắm."

Phổ Sầm Tư nảy sinh hứng thú với 337, đơn giản chỉ vì nó là quái vật đầu tiên có thể hiểu ngôn ngữ của con người mà hắn gặp.

"Người phụ trách sẽ không nỡ đưa 337 về phòng thí nghiệm đúng không?"

Em thử hỏi thành câu, trong đôi mắt kia là tha thiết cầu xin, thậm chí em còn hi vọng giờ phút này Phổ Sầm Tư sẽ nói không nỡ, dù chỉ là lừa em cũng được."

Cậu thử nói đi?"

Bên trong đôi mắt dưới lớp kính của Phổ Sầm Tư, sâu như thể một chiếc đầm không đáy, thế nhưng khóe miệng hắn vẫn lại giữ một nét cười nhạt nhòa.337 cúi đầu suy tư, em thử thả góc áo Phổ Sầm Tư ra, nắm lấy tay hắn.Em nói: "Sẽ không, 337 biết người phụ trách sẽ không."

Phổ Sầm Tư không trả lời em, vấn đề này chính hắn cũng không có được đáp án.Mỗi một nhân viên nghiên cứu, trước khi gia nhập tổ chức QW, đều đã phải ký tên vào hợp đồng, chức vị càng cao, hợp đồng phải ký càng nhiều.Tiết lộ bí mật của tổ chức, trừng phạt cao nhất có thể là cái chết.

Lần đầu tiên 337 dùng hình dáng của con người nắm tay Phổ Sầm Tư.Nó thật sự rất thích người phụ trách, giống như thích dâu tây và mùa hè vậy.337 rất ngốc, nó không học được gì, cũng không biết cách nói chuyện, thậm chí những tri thức hiện giờ mà nó biết cũng tồn tại rất nhiều sai trái.Thế nhưng người phụ trách chưa từng so đo những điều này, người phụ trách không chỉ mua viên sữa cho nó, mà còn nhặt cà chua bi lên cho nó, cũng chưa từng làm nó bị thương.Lần duy nhất ở phòng nghiên cứu đó, người phụ trách đã vì lo cho nó mà chủ động lại gần, chia sẻ nỗi sợ với nó.Những cái này 337 biết hết.Bởi vì 337 chưa đủ mạnh, nên không thể để Phổ Sầm Tư ở lại trong thế giới tinh thần của nó quá lâu.Những ngày hạnh phúc nhất của 337, không phải là tháng ngày phiêu bạt trong vũ trụ, càng không phải là thời gian ở sở nghiên cứu, mà bắt đầu từ khoảnh khắc nó gặp Phổ Sầm Tư vào ngày thứ 160.Gần đây, 337 càng nuôi càng mập, Bill ở dưới lầu đã bị chủ nhân đón về, 337 luôn thích leo lên đầu Số Một, sau đó hai tên nhóc sẽ chạy tới chạy lui quanh phòng khách ở lầu một.Mỗi đêm sau khi làm xong thí nghiệm, Phổ Sầm Tư sẽ xuống dưới lầu nhặt 337 đang ngủ trên đầu Số Một, đặt vào trong bể cá.Có hôm 337 mơ màng tỉnh lại, nó dùng râu cọ xát lên ngón tay Phổ Sầm Tư: "Người phụ trách, hình như 337 không khỏe..."

Phổ Sầm Tư dừng bước: "Làm sao?"

Hiện giờ ngày nào 337 cũng được cho một đống đồ ăn, đều là chất lượng tốt nhất có thể, còn chưa tới hai tuần, nó đã tăng thêm mấy cân, giờ Phổ Sầm Tư có muốn nắm nó trong tay cũng không được.337 lắc râu: "Đầu hơi choáng...

Cơ thể cũng hơi nóng..."
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 25: Dường như bị hấp dẫn


Edit: Ry"Ốm à?"

Phổ Sầm Tư hơi nhíu mày, dán ngón tay lên trên râu của 337, nhưng nhiệt độ cơ thể nó vẫn lạnh lẽo như mọi khi, không có gì khác thường.337 duỗi ra hai cái xúc tu, cọ lên đầu ngón tay Phổ Sầm Tư: "Sẽ không sao đâu, người phụ trách đừng lo."

Nó bỗng cảm thán: "Nếu 337 không phải quái vật nhỏ thì tốt biết bao nhiêu, như vậy thì 337 có thể ôm người phụ trách rồi."

Cậu đã rất giống con người."

Phổ Sầm Tư bước đi: "Hình như hôm nay cậu hơi yếu."

Tiếng của 337 không có chút sức sống, Phổ Sầm Tư cầm nó lên lầu, đặt nó vào trong bể cá, lại gảy gảy hai chiếc râu uể oải của nó mấy cái."

Để tôi đi kiểm tra tư liệu của cậu, xem trước đó có tình huống nào giống vậy không."

Phổ Sầm Tư trở lại phòng ngủ, lướt nhanh qua đống báo cáo về 337 trước kia, cũng không tìm được bất cứ ghi chép nào liên quan đến việc 337 sinh bệnh."

Vẫn thấy nóng à?"

Phổ Sầm Tư nhìn vật nhỏ rũ râu trong bể cá: "Chẳng lẽ là phát sốt?"

Nhưng trước kia 337 ở phòng thí nghiệm chưa từng sinh bệnh.Thuốc của con người không thể đút cho sinh vật không thuộc về Trái Đất.Phổ Sầm Tư mang 337 vào phòng tắm, đặt nó trong bồn rửa dưới dòng nước lạnh lẽo, quan sát xem liệu nó có thấy khá hơn không.Quá nửa cơ thể 337 chìm trong nước, giống như con cá đang thổi bong bóng.Phổ Sầm Tư ngồi trên ghế sô pha, tháo kính xuống, day day ấn đường, đặt đống tư liệu đã đọc hơn nửa ngày lên bàn trà, đứng dậy đi vào phòng ngủ lấy quần áo, định đi tắm trước.Lúc này đã một giờ sáng, 337 đã ngủ thiếp đi trong bồn nước.Gần đây, Phổ Sầm Tư trực tiếp nuôi 337 như nuôi người, hắn muốn thử xem có thể rèn cho 337 những tập tính giống như con người không.Vào những giờ cố định, Phổ Sầm Tư sẽ cho 337 bánh mì, một ngày cho ba lần.Còn có sữa bò và trà, 337 đều rất thích uống, không hề phát sinh tình huống bài xích.Mà tất cả những thí nghiệm này, Phổ Sầm Tư không ghi chép lại bất cứ chi tiết nào.Bắt đầu từ ngày hắn tiêu hủy tư liệu của 337, cho đến khi 337 chết, những bí mật này sẽ không bị phơi bày.Hiện giờ, 337 là vật thí nghiệm của riêng Phổ Sầm Tư.Nước ấm xối lên chiếc gáy mượt mà, lại lướt qua bả vai cường tráng, và bờ eo thon gầy.Mặc dù Phổ Sầm Tư thường xuyên ở trong phòng thí nghiệm làm nghiên cứu, nhưng hắn có vóc người cường tráng, vừa nhìn đã biết hắn cũng không phải hạng tầm thường.Tiếng nước ào ào, đánh thức 337 đang ngâm mình trong nước lạnh, nó chậm rãi nâng râu lên, đúng lúc Phổ Sầm Tư ngửa cổ, để mặc cho dòng nước ấm xả xuống yết hầu nhấp nhô của hắn.337 cảm thấy luồng nhiệt kia càng thêm rõ rệt.Phổ Sầm Tư cận hơn ba độ, không quá cao, nhưng lúc này hắn không đeo kính, nên cũng không thấy được cái râu đang lặng lẽ thò ra của 337.337 chưa từng thấy con người trần trụi, nó cảm thấy Phổ Sầm Tư cởi trần quyến rũ hơn Phổ Sầm Tư mặc quần áo rất nhiều.Như thể đang mời gọi nó lại gần.Phổ Sầm Tư tắm xong, khoác áo choàng, ra khỏi phòng tắm.Hắn không biết 337 ở bên cạnh đã nhìn trộm no mắt rồi.Phổ Sầm Tư đeo kính lên, sợi tóc rơi trên thái dương bị hơi nước mịt mờ làm ướt, hắn quay trở lại phòng tắm, quan sát tình trạng của 337.Khi Phổ Sầm Tư bước ra khỏi bồn tắm, 337 đã giả vờ ngủ rồi.Phổ Sầm Tư cúi đầu, có giọt nước từ lọn tóc hắn rơi xuống cơ thể 337, khiến 337 giật mình suýt chút nữa nhảy lên làm lộ chuyện nó đang giả vờ ngủ.Giọt nước kia lành lạnh, nhưng nơi nó nhỏ xuống lại khiến 337, không hiểu vì sao cảm thấy nóng hổi.Nó không biết nguyên nhân là gì.Ở trong vũ trụ, ở trong phòng thí nghiệm, đều chưa từng xảy ra tình huống như vậy.

Dường như nó bị Phổ Sầm Tư hấp dẫn.

_______________________________Tin vui cho các thím là bộ này có chút thịt nhé~~~ Nhưng không có xúc tu play đâu từ bỏ đi =))))))))))))))))))))))))))))))))
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 26: Bọn họ đều không quên


Edit: RyPhổ Sầm Tư đi vào phòng khách bưng bể cá theo, bỏ chút nước lạnh vào, nhẹ nhàng vớt 337 lên, đặt vào bể.Hắn vốn định đặt 337 ở phòng khách, nhưng luôn cảm thấy có chút không yên tâm.Dù sao thì 337 cũng đang ốm.Phổ Sầm Tư đặt 337 lên tủ đầu giường trong phòng ngủ, đeo tai nghe cách âm lên, tắt đèn.Một giờ sau, Phổ Sầm Tư bị kéo vào trong thế giới tinh thần của 337.Hắn nhìn thấy sự khác thường từ bộ dáng con người của 337, gương mặt em ửng hồng, bên mắt trái còn rải rác chút mơ màng.337 đang cuộn mình trong thế giới tinh thần, Phổ Sầm Tư ngồi xổm xuống, dùng tay chạm lên mặt em.Quả nhiên nóng bỏng.Mà không chỉ khuôn mặt, ngay cả thể tinh thần* cũng nóng hổi.
*Hiện 2 người đang ở thế giới tinh thần, cơ thể ở trong này thật ra chỉ là ý thức, không phải cơ thể thật, nên gọi là thể tinh thần
Hắn định rút tay về, lại bị 337 nắm lấy, 337 dán mặt lên lòng bàn tay hắn, cọ qua cọ lại đến mấy lần.Thể tinh thần là thứ nhạy cảm nhất.Ngón tay Phổ Sầm Tư vuốt ve hàm dưới 337, 337 ngoan ngoãn mềm mềm như một chú thỏ con.Hắn nghiêng mặt 337 về phía mình, càng thấy rõ hơn khuôn mặt thanh tú này.Hình dạng con người của 337 không khác lắm với thiếu niên mười tám tuổi bình thường, ngay cả đôi hàng mi thật dài đang run run và chiếc áo thun màu trắng em mặc trên người đều trộn lẫn hơi thở của con người.Mới chỉ ngần ấy ngày, 337 đã rất ra dáng một con người.Thậm chí còn giống con người hơn Phổ Sầm Tư."

Vật nhỏ đang động dục?"

Phổ Sầm Tư rũ mắt, lòng bàn tay vẫn đang vuốt ve khuôn mặt 337: "Có phải là chưa từng trải qua chuyện này không?"

337 không hiểu Phổ Sầm Tư đang nói cái gì, mơ màng lắc đầu: "...

Chưa."

"Thì ra là vậy."

Phổ Sầm Tư xoa nắn vành tai 337, khẳng định suy nghĩ trong đầu: "Chúc mừng cậu, trưởng thành rồi."

Giao phối là bản năng của động vật.Về một mặt nào đó, động dục có nghĩa là cơ thể đã trưởng thành.Chẳng trách thể tích của 337 lại nhỏ hơn 958 nhiều như vậy, bởi vì nó còn chưa hoàn toàn trưởng thành."

Chẳng lẽ lại phải ném cậu cho đồng loại?"

Phổ Sầm Tư còn chưa nói hết, 337 đã nắm chặt lấy cổ tay hắn, em sốt ruột, hơi thở cũng trở nên bất ổn: "...

Người phụ trách không được vứt bỏ tôi, người phụ trách không thể vứt bỏ 337."

Thể tinh thần đang trong trạng thái phát tình của 337 nóng đến đòi mạng, nhưng không có cách nào làm dịu, chỉ có thể dán sát vào Phổ Sầm Tư hòng tìm kiếm chút an ủi."

Chỉ một lát thôi 337 sẽ khá hơn, đừng ném 337 cho người khác."

Giọng nói của 337 yếu ớt vang lên."

Qua đây."

Phổ Sầm Tư đỡ tay sau gáy 337, cảm xúc lành lạnh dán sát trong nháy mắt giúp 337 dễ chịu hơn nhiều.Bọn họ càng thêm thân mật, dây thần kinh trong đầu Phổ Sầm Tư như đang bị thứ gì đó mơn trớn.Vẻn vẹn không đến một giây đồng hồ, Phổ Sầm Tư đã cảm nhận được cảm giác của 337 ở thời khắc này.Sao hắn lại quên khi vật nhỏ ý thức mơ hồ sẽ không thể khống chế được sức mạnh của mình nhỉ.Phổ Sầm Tư hít một hơi thật sâu, đuổi đi những ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu, một lòng chăm sóc cho 337 đang gối đầu lên đùi hắn.337 thật sự nhịn rất giỏi, dù cơ thể có run rẩy đến mức nào đi chăng nữa, em cũng không chủ động yêu cầu thứ gì từ hắn.Ánh mắt Phổ Sầm Tư lướt trên mặt 337, trượt xuống bờ eo xinh đẹp kia, 337 nằm nghiêng nắm chặt lấy tay Phổ Sầm Tư, hai chân cũng khép chặt, cố gắng áp thân dưới xuống, sợ Phổ Sầm Tư phát hiện ra sự khác thường của em.Thật ra bọn họ đều không quên.337 cũng đã coi như là một con người từ lâu.337 có thể cảm nhận được đau đớn, có thể hiểu được ngôn ngữ của loài người, làm ra các loại động tác.Thậm chí ở một số phương diện, khả năng của 337 còn cao hơn con người rất nhiều.Bọn họ có thể ân ái trong thế giới tinh thần.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 27: Thử ở chỗ này một chút


Edit: RyPhổ Sầm Tư không có cách nào nảy sinh hứng thú với con người.Sinh vật có thể khiến ánh mắt hắn nán lại lâu nhất cũng chỉ có những vật thí nghiệm lưu lạc đến trên tay hắn này.Đầu ngón tay Phổ Sầm Tư lướt trên mặt 337: "Vật nhỏ dùng giao lưu tinh thần thử một chút đi."

337 nghe thấy, nhưng em lại không làm như vậy.Em vùi đầu vào trong ngực Phổ Sầm Tư, rầu rĩ nói: "Người phụ trách ở bên 337 một lát nữa là được rồi."

Phổ Sầm Tư nắm gương mặt em: "Hiện giờ cậu không ổn định như vậy, lỡ hấp dẫn những sinh vật khác đến đây thì phải làm sao bây giờ?"

Loại tình huống này Phổ Sầm Tư chưa từng gặp, hắn không có biện pháp để chứng thực suy đoán của mình, nhưng chỉ cần nó có 1% khả năng xảy ra thì cũng tồn tại nguy hiểm."

Người phụ trách để 337 ôm một lát là được rồi."

Phổ Sầm Tư không còn cách nào khác, đành phải để 337 ngồi trên đùi hắn, để em ngả đầu lên vai hắn.Đây là lần đầu tiên 337 ôm Phổ Sầm Tư, cho dù đương là lúc phát tình, sự mừng rỡ lan tràn trong lòng em vẫn ngọt ngào như nước đường, nụ cười nở bên môi rất lâu.Cánh tay em vòng qua eo Phổ Sầm Tư, sự khô nóng trong cơ thể càng sôi sục trào dâng.Phổ Sầm Tư có chút không biết phải làm sao với vật nhỏ trong ngực."

Cậu có biết hiện giờ cậu dán vào tôi như thế sẽ truyền toàn bộ cảm giác của cậu cho tôi không?"

Phổ Sầm Tư nắm lấy eo 337: "Giống như lúc này, tính đợi đến lúc cậu tiêu hao hết năng lượng lại quay trở về làm cái thứ sinh vật đen như mực còn không to bằng lòng bàn tay tôi kia, rồi tiếp tục chịu đựng?"

Phổ Sầm Tư đã hiểu rõ hơn nhiều về sức mạnh của 337: "Đến lúc đó, cậu có muốn giao lưu tinh thần cũng không làm được."

"Nhưng mà người phụ trách không thích 337 chạm vào thế giới tinh thần..."

"Còn nói nhảm nhiều như vậy nữa?"

Phổ Sầm Tư bóp eo 337 một cái: "Cậu vẫn còn chưa hiểu ý tôi?"

"...

Vậy ngày mai người phụ trách không thể mắng 337 tiến hành giao lưu tinh thần với anh."

Đầu dây thần kinh của bọn họ chạm vào nhau, 337 vẫn có chút thẹn thùng hơn Phổ Sầm Tư, không dám quấn vào quá gần.Có hơi giống ân ái trong tưởng tượng.Nhưng cảm giác lại là chân thật, bởi vì loại khoái cảm kia có thể truyền thẳng vào đầu.Dường như đang có hai cơ thể mơ hồ quấn lấy nhau ở trên giường, người tấn công có bờ ngực nhễ nhại mồ hôi, người nhận lấy đầu ngón tay nắm chặt ga giường không thả.Trong thế giới tinh thần, bọn họ cứ ôm lấy nhau như vậy.Nhưng đầu dây thần kinh của bọn họ.Đang trải qua việc còn điên cuồng hơn cả việc ái ân.Thật ra Phổ Sầm Tư có thể chạm vào 337 ở trong thế giới tinh thần, nhưng hắn thật sự không thể dấy lên dục vọng với con người.Trong suốt hai mươi tám năm cuộc đời của Phổ Sầm Tư, dục vọng là một thứ có cũng được mà không có cũng chẳng sao.Dù thỉnh thoảng phát tiết dục vọng, hắn cũng không cảm nhận được thứ gọi là khoái cảm.Từ sâu trong lòng hắn, hắn cực kỳ phản cảm loại chuyện đó.Còn về nguyên nhân, có lẽ phần lớn có liên quan đến chuyện hồi nhỏ của hắn.Hắn sống như một con người bình thường.Nhưng lại không giống một con người bình thường.337 nhắm mắt lại, thở hổn hển nơi cổ Phổ Sầm Tư, cánh tay em ôm lấy Phổ Sầm Tư, không nhịn được mà nắm chặt lấy lưng áo hắn.Cuộc ân ái này của bọn họ có thể diễn ra trên bãi cỏ mùa xuân, cũng có thể là trong bể bơi giữa mùa hè.Chỉ cần bọn họ muốn.Đầu dây thần kinh có thể mang lại tất cả sự kích thích mà bọn họ muốn.Sức mạnh tinh thần của 337 có hơi không chịu nổi, khoảnh khắc em cảm nhận được cao trào, bởi vì họ đang ôm lấy nhau mà thứ cảm giác đó cũng trực tiếp truyền lại cho Phổ Sầm Tư.Phổ Sầm Tư mở mắt ra, lấy kính xuống, nghiêng đầu nhìn 337 với khuôn mặt đỏ hồng.

Hắn hơi cúi xuống, trong tích tắc khi bờ môi sắp tiếp xúc với nhau.Hắn nói: "Tôi cảm thấy chúng ta có thể thử một chút ở đây."

_______________________________Anh lại bắt đầu dụ dỗ thằng bé rồi...
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 28: Em trở nên rất kỳ quái


Edit: Ry337 không kịp phản ứng lại với câu nói này của Phổ Sầm Tư.Thử cái gì?Ở đây ư?Có thể thử cái gì?Em ngả đầu lên vai Phổ Sầm Tư, còn chưa trở lại từ đợt cao trào trong trí óc, mắt phải của em vẫn còn chìm trong cơn sóng tình, cái tai đỏ như những trái cà chua bé xinh.Mùi hương trên người Phổ Sầm Tư thơm lắm, 337 thử giương cằm lên, nhưng em không có can đảm trực tiếp dán lên bờ môi ấy.Hai cánh môi sắp chạm vào nhau, 337 mong đợi vô cùng, kết quả là một trận trời đất quay cuồng, em bỗng bị Phổ Sầm Tư đè xuống dưới người.Đôi mắt tỉnh táo của Phổ Sầm Tư nhìn em: "Chỉ dùng giao lưu tinh thần làm dịu có đủ không?

Không muốn làm chút chuyện khác à?"

Đúng là sự khô nóng trong cơ thể em dịu đi nhiều, nhưng vẫn còn một chút dục vọng đang không ngừng bùng cháy.Em nâng tay lên, nắm lấy tay Phổ Sầm Tư, đặt tay hắn lên ngực mình."

Người phụ trách..."

Thanh âm của em vào thời khắc này mềm mại mà yếu ớt, độ dụ hoặc gần như không thứ gì có thể so sánh.Trong mắt 337, tất cả đều là Phổ Sầm Tư."

337 muốn ôm người phụ trách..."

Tay hắn dừng dưới cằm em, khẽ cười một tiếng: "Chỉ ôm thôi sao?"

Phổ Sầm Tư nắm ngược lại tay 337: "Không dám yêu cầu thứ gì khác?"

Với 337 mà nói, Phổ Sầm Tư bằng lòng ôm em đã khiến em thỏa mãn vô cùng, còn những phương diện khác, đúng là 337 không dám nói."

Còn muốn... muốn..."

Ánh mắt 337 dời đi, lúng túng nửa ngày cũng không nghẹn ra được một chữ."

Mạnh dạn nói đi."

Phổ Sầm Tư cúi xuống, tiến đến bên tai 337: "Đêm nay, cái gì người phụ trách cũng có thể cho em."

337 dần chuyển ánh mắt lại, nhút nhát nhìn Phổ Sầm Tư: "Vậy...

Mười hộp sữa viên được không?"

"Được."

Bàn tay to rộng của Phổ Sầm Tư dần đi xuống: "Một trăm hộp cũng được."

"Cảm ơn người phụ trách..."

337 không nhịn được dùng tay che mặt: "Người phụ trách đừng chạm vào 337, 337 cảm thấy cơ thể trở nên thật kỳ quái."

"Nhất là...

Nhất là chỗ đó..."

Bàn tay với khớp xương rõ ràng của Phổ Sầm Tư dừng trên bụng 337, hắn dựng thẳng một ngón tay, khẽ chạm vào giữa hai chân em.337 thắt chặt bụng dưới, trong chốc lát không dám cựa quậy.Em khe khẽ hít vào thở ra, gương mặt vừa đỏ vừa nóng bỏng, lí nhí từng lời: "Thật kỳ lạ...

Cơ thể của con người...

Tại sao lại như vậy?

Vừa rồi...

Bị người phụ trách...

Chạm vào...

Chỗ đó đã trướng đau lâu lắm rồi..."

"Vậy sao không nói sớm?"

Một Phổ Sầm Tư không đeo kính, ngũ quan rõ nét hơn rất nhiều, hắn cố ý nắm chặt chỗ kia, cách vải quần vuốt ve hai lần.337 càng ôm chặt lấy mặt mình, em ép bản thân không được phát ra thứ âm thanh kỳ quái nào đó."

Người phụ trách...

Tại sao..."

337 vẫn chưa nói xong đã im bặt.Vì Phổ Sầm Tư đã vươn tay vào trong quần em, động tác nho nhỏ ấy, thế mà lại khiến em có được một thứ cảm giác thỏa mãn khó hiểu mà diệu kỳ."

337."

Phổ Sầm Tư gọi em.Không phải là đồ bẩn thỉu, đồ xấu xí, cũng không phải là quái vật nhỏ."

Có muốn biết con người giao phối như thế nào không?"

Phổ Sầm Tư đang hỏi em.Giao phối...Giao phối!Giao phối?!Bàn tay đang bụm mặt của 337 bị Phổ Sầm Tư lấy ra, em đỏ mặt muốn quay đầu đi, cằm lại bị Phổ Sầm Tư nắm lấy.Bọn họ đồng thời nhìn vào mắt nhau.Phổ Sầm Tư cúi đầu xuống, bờ môi dịu dàng chạm lên bịt mắt trái của 337."

Mau trả lời, có muốn biết hay không."

____________________________________Ông anh 28 tuổi dụ dỗ bé trai tỷ tuổi???

Nếu mà gắn tag thì chắc là ngụy niên thượng hả?
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Chương 29: Nó nói nó yêu anh


Edit: RyCả ngày hôm nay 337 đều nằm sấp trong bể cá, râu cũng không dám thò ra.Nó còn đang xấu hổ.Những chuyện đêm qua bọn họ làm trong thế giới tinh thần, muốn để cho 337 tiêu hóa hết, ít nhất cũng phải một tuần.Nhưng trái ngược với nó, Phổ Sầm Tư sáng nay rời giường lại sờ lên cái râu đang rũ xuống cơ thể của 337, sau đó vào phòng thí nghiệm.Bởi vì nó giữ Phổ Sầm Tư trong thế giới tinh thần lâu như vậy, thể tích của 337 lại giảm xuống.Sáng sớm Phổ Sầm Tư đã bỏ vào trong bể cá năm quả cà chua bi, đến tối chỉ còn lại hai quả, nhưng râu của 337 vẫn chưa dựng lên.Phổ Sầm Tư gảy chiếc râu mấy cái, 337 đã sắp không khống chế nổi hô hấp, nó sợ Phổ Sầm Tư hỏi nó về những chuyện đêm qua."

Đừng giả chết nữa."

Hôm nay Phổ Sầm Tư không mang 337 ra khỏi phòng ngủ.

"Hai ngày nữa tôi phải mang cậu trở lại sở nghiên cứu một chuyến."

337 không giương râu lên, trực tiếp dùng giao lưu tinh thần."....

Không muốn trở lại phòng thí nghiệm đâu."

Phổ Sầm Tư nhéo râu của 337 một cái: "Tạm thời nhẫn nhịn một chút, nếu như thuận lợi, mấy năm tới cậu sẽ không bị người phụ trách khác tiếp nhận."

337 nâng lên con mắt bé xíu của mình: "Thật không?"

Phổ Sầm Tư dùng đầu ngón tay vuốt ve râu của 337: "Hôm trước tôi đã đệ đơn xin, chắc giờ mấy lão già kia còn đang họp bàn, để xem là sẽ từ chối hay chấp thuận đề nghị này."

"Hai đêm tới phải kéo tôi vào thế giới tinh thần của cậu, cậu nhất định phải trở nên gầy yếu hơn cái ngày tôi mang cậu về đây."

Phổ Sầm Tư nghịch 337 trong tay: "Hiểu chưa?"

Mặc dù 337 không hiểu, nhưng nó vẫn gật râu xuống: "337 hiểu rồi."

"Có muốn ra ngoài chơi không?"

Hai cái râu của 337 lập tức dựng đứng, nhảy nhót trong tay Phổ Sầm Tư."

Người phụ trách muốn dẫn 337 ra ngoài chơi à?"

337 vui vẻ đến mức râu cũng rung rinh: "337 có thể ra ngoài với người phụ trách sao?"

Phổ Sầm Tư không khỏi nhếch lên khóe môi: "Không thể."

337 lập tức héo."

Người phụ trách lại lừa 337."

337 vừa nói vừa dùng râu quấn lấy ngón tay Phổ Sầm Tư.Tâm tình của Phổ Sầm Tư được 337 làm cho vui vẻ hơn nhiều."

Nếu ngày mai trời nắng thì cùng đi."

Đã xem dự báo thời tiết, biết ngày mai là một ngày nắng đẹp, Phổ Sầm Tư đặt 337 vào trong bể cá.337 đối mặt với cửa sổ, dính hai cái râu lại với nhau, sau đó bắt đầu cầu nguyện.Ngày mai trời không được mưa, nếu không thì buổi hẹn hò của nó và người phụ trách sẽ bị hủy.Miếng vải tàng hình cỡ trung mà Phổ Sầm Tư mua vài ngày trước, có giá hơn một trăm ngàn đồng, giờ đã có đất dụng võ.Mấy năm dạo gần đây, Phổ Sầm Tư không rúc trong phòng thí nghiệm chỗ sở nghiên cứu thì cũng là vùi đầu trong phòng thí nghiệm ở nhà, nhiều lắm là thỉnh thoảng đi mấy chuyến đến các cửa hàng khá gần với trụ sở.Loại sinh vật không được phép phơi bày ra ngoài ánh sáng như 337, không thể xuất hiện trong tầm mắt của dân chúng.Phổ Sầm Tư lái xe, 337 ở trên ghế lái phụ nghịch miếng vải tàng hình."

Người phụ trách, đây là lần đầu tiên 337 ra ngoài chơi."

337 vui vẻ hỏi không ngừng: "Thế giới con người các anh lớn cỡ nào?

Có lớn hơn vũ trụ không?

Không đúng, hẳn là không thể to hơn vũ trụ được, nhưng những hình ảnh trong máy tính bảng đó đều thần kỳ ghê."

Đã lâu rồi Phổ Sầm Tư không ra ngoài, hắn tìm chỗ đỗ xe trước, để 337 nằm trên vai mình, không cho lộn xộn, có việc gì thì trực tiếp giao lưu tinh thần.Con phố này không có nhiều người, những chiếc xe lao vùn vụt trên đường, bên trên còn có từng đoàn tàu chạy trên không.337 tò mò nhìn bốn phía, dùng giao lưu tinh thần nói với Phổ Sầm Tư: "Anh xem, bọn họ có thể lái xe trên không trung kìa?"

Phổ Sầm Tư liếc lên một cái: "Đó là tàu bay nam châm, sử dụng nguyên lý vật lý."

"Hì hì, người phụ trách ơi."

337 dịch đến bên cạnh lỗ tai Phổ Sầm Tư, thầm thì như đang ăn trộm: "337 yêu anh lắm nha."

Hai cái râu của nó ngượng ngùng quấn lại với nhau."

337 mãi mãi yêu người phụ trách."
 
Back
Top Bottom