Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 6: Phổ Sầm Tư (6)


Edit: Ry(Mình không tìm được raw chương này nên edit trực tiếp từ convert trên wikidich, độ chính xác chỉ khoảng 60-70%)Ở trong thế giới tinh thần có thể làm xằng bậy tùy thích.Đây là bất ngờ lồng trong bất ngờ.Nó ở trong thế giới tinh thần không khác gì với con người.Nhịp thở của nó, số lần nó chớp mắt, và cả trái tim đang không ngừng nảy lên trong lồng ngực.Tuy là hư cấu, nhưng lại có thể chân thực cảm nhận được.Như những lúc nó vùi đầu vào trong ngực hắn, cảm giác hơi thở khe khẽ phả trên lồng ngực ấy, thật sự tồn tại.Có hai lần điên cuồng nhất trong thế giới tinh thần, một lần là ngày trước khi đem trả vật thí nghiệm về viện nghiên cứu, và ngày một lần nữa đón vật thí nghiệm về nhà.Thiếu niên như thể nói mãi cũng không đủ, nó không ngừng kể những chuyện thú vị cho Phổ Sầm Tư nghe.Ví dụ như, buổi sáng nó thấy con nhện bé xíu màu trà, giữa trưa lại thấy một chú bướm mỹ lệ xinh đẹp vô cùng.Lại không biết những cái đó Phổ Sầm Tư đã nhìn thấy cả trăm lần.Cái miệng nhỏ đang liến thoắng bị chặn lại, hai bóng dáng cùng chồng lên nhau.Thứ gọi là dục vọng này, đối với Phổ Sầm Tư trước kia, cực kì hiếm khi xuất hiện.Từ nhỏ hắn đã chán ghét con người, sao có thể bằng lòng chia tâm tư của mình lên con người được.Chiếc cúc cuối cùng bung ra, từng cảnh xuân lộ rõ, đầu ngón tay dừng trên da thịt trắng nõn.Hắn cực kỳ thích lăn lộn cơ thể của vật nhỏ trong thế giới tinh thần.Hắn thích nghe những tiếng rên rỉ rải rác của nó, thích nhẹ nhàng cắn ra dấu hôn trên xương quai xanh kia, thích nắm lấy vòng eo rồi không ngừng đẩy đưa.Cơ thể trần trụi trên khăn trải giường màu xám, dù có đang cuộn tròn thì dừng trong đáy mắt ai đó đều tích tụ vô vàn quyến rũ.Vật nhỏ không biết chút gì về những tâm tư muốn giày vò nho nhỏ này của hắn.Dưới sự dẫn dắt của hắn, nó dần thả lỏng, giang cánh tay, đòi một cái ôm.Hắn cố ý không cho nó.Nó giống như một đóa hoa tươi đẹp trong cụm lá xanh, nụ hoa đong đưa trong gió.Nước mắt nó trượt xuống khỏi khóe mắt, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, nhìn Phổ Sầm Tư.Phổ Sầm Tư mềm lòng.Hắn đã mềm lòng từ lâu.Bàn tay đang nắm mắt cá chân buông ra, hắn cúi đầu xuống, liếm đi những giọt lệ mằn mặt, nhẹ nhàng ôm nó vào lòng.Nó thỏa mãn cong môi, cái cằm theo đó mà cọ lên thái dương Phổ Sầm Tư.Cơn sóng tình leo lên cơ thể của bọn họ, khiến bọn họ chìm xuống đáy biển của tình ái.Hình dáng con người của nó rất khác với hình thái quái vật trong thế giới hiện thực.Con mắt hơi nâu nâu, không biết có phải vì nó đã từng đi qua vô số hệ sao hay không mà trong ánh mắt ấy lấp lánh vô vàn, thật quá hút hồn người.Cũng may là dáng vẻ này chỉ có thể thấy được trong thế giới tinh thần.Nếu thật sự xuất hiện ở bên ngoài, Phổ Sầm Tư không quá muốn để cho vật nhỏ này xuất hiện trong tầm mắt những kẻ khác.

Tình dục cuồn cuộn trào dâng, những nụ hôn không ngừng rơi xuống, đầu lưỡi năm lần bảy lượt khiêu khích.Nó nắm lấy cánh tay hắn, cầu xin cảm giác an toàn, muốn được ỷ lại vào hắn.Hắn cam tâm tình nguyện để quái vật nhỏ này ỷ lại.Thời gian ở thế giới tinh thần tương đồng với thời gian trong thế giới thực, hắn lừa quái vật nhỏ, để nó xoay lưng lại.Quái vật nhỏ không thích tư thế này.Nhưng nó vẫn rất ngoan, chỉ rầm rì hai tiếng, con mắt ướt dầm dề nửa khép, dưới sự giúp đỡ của Phổ Sầm Tư, nó hơi chống người dậy.Nhè nhẹ hôn lên mặt hắn.Nụ hôn sâu khiến người không thở nổi bỗng ập đến, cằm nó bị Phổ Sầm Tư nắm chặt, bị bắt phải tiếp nhận đợt tấn công này.Những nụ hôn hạ xuống, mặt nó vùi trong gối, ngón tay mảnh mai nắm chặt lấy chăn.Nó muốn quay đầu lại nhìn Phổ Sầm Tư đang tiến vào cơ thể mình.Phần gáy bỗng bị người kia khẽ cắn, đây là một loại bản năng trong giao phối, Phổ Sầm Tư đang chìm trong tình dục cũng sẽ bị bản năng chi phối.Ngón tay bỗng siết lấy chăn, chăn đệm bị nó nắm tạo thành những nếp nhăn.Những tiếng rên rỉ đã cố kìm nén tràn ra từ cổ họng, nó gian nan ghìm lại nước mắt, để tránh lại khóc ướt gối giống lần trước.Từng tiếng thở dốc thỏa mãn, hắn yêu thương hôn lên vành tai của quái vật nhỏ.Có lẽ thế giới này là hư cấu, nhưng bọn họ là thật.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 7: Phổ Sầm Tư (7)


Edit: RyDựa theo kế hoạch gốc, hẳn là một năm sau hắn mới liên hệ với những cảnh sát kia, bắt đầu chạy trốn khỏi tổ chức.Thế nhưng như vậy không được.Hắn có chờ bao lâu cũng được, nhưng Tiểu Tứ Mộc không thể chờ được.Cứ tiếp tục thế này, viện nghiên cứu sớm muộn cũng sẽ hạ lệnh khởi động lại dự án nghiên cứu.Trực tiếp đẩy sớm lên một năm, chuyện hắn cần làm nhiều vô cùng, tư liệu cần sửa sang cũng có một đống lớn.Hắn phải lấy đi những tư liệu nghiên cứu ở sở, báo cáo nghiên cứu của những năm qua, còn có vị trí cụ thể của các viện phụ.Toàn bộ được sắp xếp thành tài liệu, gửi cho đối phương.Vị cảnh sát mặc thường phục liên lạc với hắn, chính là người năm đó tới tìm hắn.Chỗ ở được sắp xếp ở khu ổ chuột, lại giúp hắn thay đổi thân phận.Thân phận nhà nghiên cứu cao cấp đương nhiên không thể đường hoàng mà xuất hiện, cho dù có ở khu ổ chuột cũng sẽ dễ dàng bị tra ra.Rời khỏi tổ chức, sau này có xảy ra bất cứ chuyện gì, hắn cũng không biết.Phổ Sầm Tư huấn luyện Tứ Mộc dùng sức mạnh, cũng là vì hắn biết rõ tổ chức sẽ không dễ dàng buông tha cho bọn họ như vậy.Nếu như có một ngày, hắn xảy ra chuyện, Tứ Mộc vẫn có thể tự bảo vệ mình.Thật ra chuyện Tứ Mộc có thể biến thành con người, Phổ Sầm Tư chưa từng nghĩ đến.Phổ Sầm Tư không cần Tứ Mộc phải thay đổi bề ngoài, cũng không cần Tứ Mộc trở thành con người.Dù Tứ Mộc vẫn giữ nguyên dáng vẻ ban đầu, hắn vẫn sẽ sống cùng Tứ Mộc.Cho dù nó có là thứ bẩn thỉu, là thứ ngu ngốc, là quái vật nhỏ.Thì hắn vẫn sẽ yêu.Tứ Mộc không cần phải cưỡng ép bản thân như vậy.Mấy ngày trước khi rời khỏi nơi đó, Phổ Sầm Tư thoáng thấy được thiếu nhiên đột nhiên xuất hiện trong mảnh lá xanh rờn dưới lầu.Giống Tứ Mộc trong thế giới tinh thần như đúc.Hắn không hỏi Tứ Mộc, cũng không cần phải hỏi Tứ Mộc.Dù Tứ Mộc có mang dáng vẻ thế nào, có trở thành loại quái vật gì, hắn quả thật không ngại.Sau khi Tứ Mộc có được dáng vẻ con người, cảnh sát Hồng Du đã tới cửa tìm hai lần.Khi có người lạ trong nhà, Tứ Mộc sẽ luôn đứng xa xa, tôn kính gọi hắn là Phổ tiên sinh.Khách khí mà lại không mất lịch sự.Chỉ là ánh mắt kia thường xuyên nhìn về phía hắn."

Cậu ta không phải là người đúng không?"

Hồng Du hạ giọng, ánh mắt rời khỏi Tứ Mộc đang đi xuống đầu hành lang: "Cái thứ cậu giấu trong ngực lần trước đâu?"

Hồng Du làm cảnh sát từ khi mới hơn hai mươi, giờ đã ngoài bốn mươi, làm tròn thì cũng được ba mươi năm làm cảnh sát hình sự.Phổ Sầm Tư biết không thể lừa được tay cảnh sát hình sự trước mắt này: "Chính là em ấy."

"Chuyện này..."

Hồng Du uống một hớp nước: "Mặc dù tôi từng suy đoán, nhưng nghe chính cậu thừa nhận vẫn có chút không thể tin được."

Phổ Sầm Tư khẽ cười: "Có thể tạo một thân phận cho em ấy không?"

Ly nước được Hồng Du đặt lên bàn trà, nét mặt ông trở nên nghiêm túc: "Cậu nên hỏi tôi có cần bắt đứa bé đó không mới phải, đừng có quên chức trách của tôi là gì."

Phổ Sầm Tư xoay cái bút trong tay: "Ngài bắt em ấy đi, bắt thì tôi lập tức quay lại tổ chức, bán kế hoạch đã dày công chuẩn bị của mấy người cho bọn họ."

"Tôi có bắt thì chắc chắn cũng là vì đưa nó trở lại hành tinh của mình, chứ không phải là giam giữ."

Hồng Du quan sát vẻ mặt của Phổ Sầm Tư: "Sao?

Quan tâm đến đứa bé đó như vậy?"

"Tôi có thể cam đoan với ngài là em ấy sẽ không làm tổn thương con người, cũng cam đoan sẽ không để bất cứ ai biết được thân phận thật của em ấy."

Phổ Sầm Tư rũ mắt, ánh mắt rơi xuống tư liệu đặt trên đùi: "Xin hãy yên tâm."

"Không phải là tôi không muốn giúp cậu chuyện này, nhưng cấp trên đã quy định..."

"Ai sẽ biết?"

Phổ Sầm Tư viết một dòng chữ: "Em ấy không khác gì với con người cả, hiện giờ chỉ thiếu một thân phận thôi."

"Thế nhưng rốt cuộc đứa bé đó cũng không phải là sinh vật Trái đất, như vậy là làm trái với điều thứ 78 của bộ luật Trái Đất."

"Vậy tôi dùng năm năm làm gián điệp để đổi lấy một thân phận cho em ấy, đủ không?"

Phổ Sầm Tư giương mắt nhìn ông: "Tôi chỉ yêu cầu chuyện này, không cần gì khác."

Hồng Du khẽ thở dài: "Cậu làm gì để cam đoan rằng nó sẽ không làm tổn thương con người?"

Phổ Sầm Tư biết ông nói vậy là đồng ý."

Tôi đúng là không thể cho ngài một cam đoan cụ thể, nhưng nếu có một ngày em ấy thật sự ra tay với con người, cứ việc tính lên đầu tôi."

Phổ Sầm Tư nhớ đến con mắt đơn thuần trong veo của Tứ Mộc: "Còn em ấy, hi vọng ngài có thể trả em ấy về vũ trụ, cảm ơn ngài."
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 8: Phổ Sầm Tư (8)


Edit: RyKhông phải Phổ Sầm Tư không tính tới chuyện sẽ bị tổ chức tìm được.Lúc ấy cuộc điện thoại hắn nhận được ở trong cửa hàng.Là của Hồng Du gọi tới.Ông bảo hắn hãy rời khỏi nơi đó, mau tìm chỗ ẩn nấp khác.Phổ Sầm Tư từ chối.Nếu cứ tiếp tục trốn tránh, sớm muộn tổ chức cũng sẽ dời sự chú ý sang Tứ Mộc, đó không phải là chuyện tốt.Tứ Mộc có một thân phận không thể công bố ra ngoài.Phổ Sầm Tư chọn đi theo đám viện trưởng, cũng coi như là cung cấp manh mối cho phía cảnh sát.Bọn họ đã từng nghĩ tới kế hoạch này, nhưng độ nguy hiểm quá cao, nên không sử dụng.Phổ Sầm Tư lại thấy chẳng sao hết.Bởi vì những chuyện này không thể lựa chọn.Nếu như trở lại một năm trước, ai đó nói với Phổ Sầm Tư rằng hắn sẽ vì một con người mà làm đến mức này, chắc chắn hắn sẽ không tin.Có điều, quái vật nhỏ cũng không hẳn là con người.Câu trả lời Phổ Sầm Tư cho những kẻ đó, đều là vật thí nghiệm 337 đã chết.Tổ chức nửa tin nửa ngờ, tin là vì Phổ Sầm Tư thật sự có thể làm được chuyện này, nghi ngờ là vì lục soát khắp căn nhà của hắn cũng không tìm được xác của vật thí nghiệm.337 và 003 đều là sinh vật bắt giữ được trên thiên thạch, rất quý hiếm.Nên nhóm viện trưởng cực kì coi trọng hai sinh vật này.Nếu không thì cũng không rủ lòng từ bi cho 337 điều dưỡng cơ thể.Đổi thành vật thí nghiệm khác, có chết mười con ở phòng thí nghiệm, đám viện trưởng cũng không thèm chớp mắt lấy một cái.Chỉ trong những ngày vừa qua, số nhân viên nghiên cứu chết trong tay 003 lại có thêm một.Là người phụ trách cũ của 337.Phổ Sầm Tư thờ ơ lạnh nhạt, đến phút cuối cũng chỉ nhắc nhở Quế Điền Lương vài câu.Bọn họ hoàn toàn không biết gì về mức độ nguy hiểm của 003.Tiểu Tứ Mộc khóc rất nhiều, đây là điều Phổ Sầm Tư biết được sau khi trở về.Hắn thật sự không hiểu lắm, vì sao trong con mắt kia lại có nhiều nước mắt trong suốt long lanh đến như vậy?

Vứt bỏ thân phận nhà nghiên cứu cao cấp, hắn chỉ là một con người bình thường.Tứ Mộc bỏ đi gông xiềng của vật thí nghiệm, cũng coi như là một con người.Hắn và Tứ Mộc đều không thích nghĩ về những chuyện không vui trong quá khứ, điểm ấy thật giống nhau.Chuyển đến nhà mới, mở phòng khám thú cưng, hắn phát hiện khuyết điểm của Tứ Mộc vẫn rất nghiêm trọng.Ví dụ như em luôn dùng khuôn mặt vui vẻ nói chuyện với những con người kia.Rõ ràng hắn chỉ dặn là không được làm tổn thương con người, chứ chưa từng nói là phải dùng nụ cười để tiếp đón.Có mấy lần hắn đã ám chỉ với Tứ Mộc về chuyện này, Tứ Mộc lại cười nói với hắn: Vì họ mà khách hàng mà, cái này rõ ràng gọi là tận tụy với công việc, hừ, người phụ trách đúng là so đo từng tí một.Cái cách gọi người phụ trách này, xuất phát từ miệng Tứ Mộc, luôn có một sự nũng nịu nồng đậm.May mà Tiểu Tứ Mộc chỉ lộ dáng vẻ đáng yêu này với hắn.Nếu Tiểu Tứ Mộc dám làm nũng với người khác, hắn nghĩ là mình sẽ không nhịn được mà lôi Tiểu Tứ Mộc về, hung hăng dạy dỗ lại một trận.Tứ Mộc của hắn rất cố gắng làm một con người.Ban ngày làm việc, Tứ Mộc từ sáng sớm đã đeo chiếc tạp dề màu xanh nhạt, kiểm tra tình trạng của những con thú cưng kia, chủ động nhận lấy việc mà Phổ Sầm Tư không muốn làm.Phổ Sầm Tư không thích chạm vào mấy con thú đó.Nhưng lại không muốn Tứ Mộc mệt mỏi như vậy.Nên thỉnh thoảng vẫn sẽ đè xuống sự khó chịu trong lòng, tắm cho những con chó con mèo kia.Nếu có lông chó dính vào mặt, Tứ Mộc sẽ luôn mặt mày cong cong cười hắn, hắn chỉ cần ra vẻ mất kiên nhẫn, Tứ Mộc sẽ vội vàng chạy tới ôm hắn.Nếu là lúc trước, có lẽ hắn sẽ cho rằng quãng thời gian bình yên này thật nhàm chán, nhưng giờ đã trải qua, hắn chỉ muốn một lòng một dạ chìm đắm trong đó.Tứ Mộc có thêm mấy người bạn, mặc dù hắn không hài lòng lắm, nhưng vẫn thấy vui thay cho Tứ Mộc.

Thế nhưng, hắn đã yên tâm quá sớm.Hắn đã quên rằng, tổ chức sẽ không bao giờ để yên cho kẻ phản bội.
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 9: Phổ Sầm Tư (9)


Edit: RyNếu không xảy ra chuyện chết chóc ấy.Tứ Mộc của hắn cũng sẽ không lo được lo mất như vậy.Trong những tháng ngày hắn không có ở đây, Tứ Mộc đã trải qua như thế nào?Khuôn mặt mềm mại kia sao lại hóa cứng rắn lạnh lẽo rồi?Vì sao nụ cười rực rỡ ấy lại dần bị giấu đi?Tứ Mộc không đề cập một chữ nào tới chuyện trong thế giới thực, hắn chỉ cần hỏi một câu thôi, khuôn mặt kia đã hiện vẻ bối rối, phơi bày từng lời nói dối.Không sao.Tứ Mộc nói.

Hắn tin là được.Những khổ sở một năm đó mà Tứ Mộc phải chịu, hắn sẽ bù đắp.Hắn càng thêm thích kéo Tứ Mộc làm tình, cho dù hắn biết tháng ngày sau này còn rất dài, nhưng hắn càng muốn coi ngày hôm nay như tận thế mà vượt qua.Bọn họ qua làm tình để phát tiết dục vọng, an ủi lẫn nhau bằng dây thần kinh.Tứ Mộc trần trụi nằm trên giường, em chỉ cần nhìn về phía hắn với ánh mắt mong đợi ấy.Đã đủ để khơi dậy con thú dữ ẩn sâu trong nội tâm hắn.Hắn mất rất nhiều sức lực để giữ vẻ dịu dàng tao nhã, cố gắng không dọa đến Tiểu Tứ Mộc trong thế giới tinh thần.Hắn coi Tứ Mộc như cục cưng mà dỗ dành.Nhưng vẫn có vài lần ở trên giường hơi quá đà khiến Tứ Mộc khóc.Khi hắn vẫn chỉ là một sợi dây thần kinh, thật ra hắn vẫn luôn cảm nhận được ai đó đang không ngừng truyền tới sự ấm áp cho hắn, nghẹn ngào gọi tên hắn, đợi hắn quay về.Hắn biết, đó là bé cưng của hắn.Vòng eo nhỏ dưới áo sơ mi sáng màu, viên thịt phấn hồng gần cúc áo thứ ba, đôi chân với đường cong xinh đẹp mượt mà, bất cứ ai nhìn thấy cũng phải nổi dục vọng.Hắn rất thích đùa bỡnTứ Mộc.Chính là ý trên mặt chữ.Nụ hôn đầu tiên sẽ luôn rơi trên trán Tứ Mộc, rồi dần dần đi xuống, ngón tay to dài dán trên ngực trái em, đầu ngón tay ngang bướng gảy lấy viên thịt phấn hồng đáng thương kia.Tay hắn bị Tứ Mộc nắm lấy."

Người phụ trách..."

Tứ Mộc khẽ thở dốc gọi hắn.Những chiếc hôn đã rơi xuống phần bụng dưới bằng phẳng bóng loáng, có lẽ là Tứ Mộc không chịu nổi kích thích như vậy, đầu gối kẹp chặt vào nhau, ngay cả cái tay đang nắm lấy tay hắn kia cũng đang khẽ run run."

Không muốn như thế này..."

Tứ Mộc với hốc mắt ửng đỏ nói: "Không muốn...

Thế này..."

Không phải là Tứ Mộc không chịu được, mà là Phổ Sầm Tư quá đáng.Khi nụ hôn ẩm ướt rơi xuống, những xúc tu tinh thần trong suốt kia cũng dây dưa với đối phương, nhất là bên phía Phổ Sầm Tư, mạnh mẽ mà ngang ngược, không ngừng khiêu khích những xúc tu trong suốt của Tứ Mộc.Cho nên, mỗi một nụ hôn đều tương đương với một lần đẩy Tứ Mộc lên cao trào.Phổ Sầm Tư khẽ nhếch môi: "Em sợ cái gì?

Không đủ khoan khoái à?"

Ánh mắt di chuyển trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tứ Mộc, đôi tay bị nắm lấy lại đảo ngược tình thế trói lại Tứ Mộc, ngón tay đan vào nhau, mười ngón chặt chẽ.Những nụ hôn lại rơi xuống.Bị ấm áp bao trùm, Tứ Mộc lại chảy nước mắt.Tứ Mộc lấy chăn che đi bụng dưới, dùng chân đạp Phổ Sầm Tư, nghẹn ngào chỉ trích hắn: "Em đã bảo là không muốn mà...

Hư ưm...

A..."

Tứ Mộc đang chìm trong khoái cảm lúc cao trào, sức đạp không lớn, rất dễ bị khống chế."

Tứ Mộc không muốn làm với người phụ trách nữa, người phụ trách luôn như vậy..."

Hắn dùng khóe môi vẫn còn vương chất lỏng trắng đục, hôn Tứ Mộc một cái."

Luôn như thế nào cơ?

Tiểu Tứ Mộc, ngoan, đừng sốt ruột như vậy."

Tứ Mộc vẫn đang nức nở.Phổ Sầm Tư biết mình lại quá đà, khoái cảm khi những xúc tu tinh thần kia quấn quít thật sự quá lớn.Mà vừa rồi còn lặp đi lặp lại ít nhất cũng ba bốn lần.Đây cũng là lí do bọn họ thích trực tiếp làm tình hơn, dây thần kinh chỉ cần khẽ chạm vào nhau đã có thể mang tới kích thích nghiêng trời lệch đất.Khoái cảm tới quá nhanh, nên không có cảm giác chân thực.Hắn ôm Tứ Mộc dỗ dành hồi lâu, tiếng nức nở mới dừng lại.Hắn vỗ lưng Tứ Mộc, Tứ Mộc đã được dỗ ngoan, tiến tới hôn lên môi hắn.Người trong ngực đuôi mắt vẫn còn đỏ, dùng âm thanh vừa nhỏ vừa nhẹ nói: "Tứ Mộc không khóc, cho phép người phụ trách tiếp tục đấy."

Tứ Mộc nói tiếp."

Nhưng không cho phép dùng mấy cái xúc tu tinh thần đáng chết kia nữa."

______________________________Xúc tu play của các bác đây =))))))))))))))))))
 
[Edit - Hoàn] Cơ Dị - Dã Dữ Man
Phiên ngoại 10: Kỳ quái play (1)


Edit: RyTuyết lớn đã tan, đường phố cũng được bỏ lệnh cấm.Cửa hàng được trang trí tinh xảo nơi góc đường đã sáng đèn.Nhưng tấm biển tạm ngừng kinh doanh vẫn chưa được tháo xuống.Trên lầu hai, Tứ Mộc chỉ to bằng lòng bàn tay đang chơi một cái dây nhỏ, mấy cái xúc tu lật qua lật lại sợi dây màu đỏ, dựa vào kí ức tối hôm qua, thử tạo ra một hình dạng khác.Hôm rồi Tứ Mộc thấy một cái video dạy chơi dây trên máy tính bảng.Em cố ý bảo Phổ Sầm Tư dạy mình.Đương nhiên Phổ Sầm Tư không biết chơi dây, đành dựa theo video hướng dẫn mà Tứ Mộc tìm được, mất mấy phút để học, sau đó dạy cho Tiểu Tứ Mộc.Hắn học mất mấy phút, Tiểu Tứ Mộc học mất mấy tiếng.Cuối cùng Tiểu Tứ Mộc vẫn không làm được.Xúc tu mềm mềm cầm sợi dây màu đỏ, cực kỳ cẩn thận, chỉ sợ cái xúc tu nào đó bị trượt khỏi dây, đầu tiên Tứ Mộc dùng bốn cái xúc tu kéo dây, sau đó lại duỗi thêm bốn cái xúc tu khác, móc vào mấy vị trí mà tối qua Phổ Sầm Tư chỉ cho em.Cái xúc tu đang giữ dây bỗng trượt ra, sau đó dẫn tới bốn cái xúc tu khác nhanh chóng cuộn vào nhau.Hầy----Lại một lần thất bại hoàn mỹ.Dây đỏ nhẹ nhàng rơi trên râu và cơ thể của Tứ Mộc.Em không vui rũ râu.Mười giây sau, em giận dữ dựng râu, ở trong lòng mạnh mẽ hạ quyết tâm.Hôm nay không học được thì không được ăn viên sữa!Hừ!Mấy cái xúc tu lại bắt đầu vây quanh sợi dây đỏ, lăn qua lộn lại.Khoảng năm phút sau, trên ghế sô pha trong phòng khách, truyền tới một tiếng gọi cực kỳ ấm ức."

Người phụ trách----"Đúng lúc Phổ Sầm Tư vừa nấu canh xong, cầm cái chén sứ nhỏ, định để Tứ Mộc nếm thử.Sau đó, hắn nhìn thấy một cục màu đen bị trói trong mớ dây đỏ.Đúng vậy, không nhìn lầm đâu.Tứ Mộc lật tới lật lui, rồi không phân được chỗ nào xúc tu nên móc vào, sau đó càng móc càng loạn, cuối cùng khiến bản thân bị dây đỏ cuốn lấy, xúc tu cũng thắt thành mấy nút rồi.Phổ Sầm Tư suýt chút nữa không kìm được nụ cười."

Cái này..."

Phổ Sầm Tư đặt cái chén nhỏ màu trắng lên bàn trà, ngồi xuống giúp Tứ Mộc gỡ dây đỏ và xúc tu bị thắt nút: "Chơi dây thôi cũng trói mình vào trong được là sao?

Hả?

Vậy chẳng phải là anh không thể yên tâm để em chơi những thứ còn khó hơn chơi dây à?"

"Không phải đâu mà."

Tứ Mộc ngoan ngoãn để Phổ Sầm Tư cởi nút cho mấy cái xúc tu của mình: "Cái này thử thách trí thông minh quá, mà nó phải dùng bảy tám cái xúc tu cùng lúc mới chơi được, cho nên, Tứ Mộc mới không học được."

Tháo được cái dây đỏ khỏi cơ thể Tứ Mộc, Phổ Sầm Tư lại đi tháo những cái nút trên xúc tu.Tứ Mộc ngửi thấy mùi thơm của súp ngô, con mắt nhỏ trên cái râu không kìm được mà nhìn vào cái chén con con."

Cái này là người phụ trách làm cho Tứ Mộc à?"

"Ừ."

Phổ Sầm Tư rũ mắt: "Em nếm thử đi."

Tứ Mộc thích ngọt, nhưng khẩu vị rất nhạt.Phổ Sầm Tư chỉ cho chút muối và gia vị, để Tứ Mộc nếm thử trước, nếu thấy nhạt thì mới cho thêm.Vị giác của Tứ Mộc gần như là kiểu không cần muối cũng ăn được.Cho nên giờ mỗi lần Phổ Sầm Tư nấu cơm đều phải hỏi ý Tứ Mộc.Đề phòng cho gia vị hơi quá tay, Tiểu Tứ Mộc lại không thích.Một hồi cũng tháo được xúc tu, Tứ Mộc lanh lợi nhảy đến một bên ghế sô pha, Phổ Sầm Tư cầm cái chén nhỏ tới cho em.Tứ Mộc rũ râu, nhấp một chút nước súp ấm áp.Tứ Mộc bỗng trịnh trọng nhìn chằm chằm vào chén súp kia: "Hừm, mặn!"

Phổ Sầm Tư chăm chú nhìn Tứ Mộc: "Anh nêm nếm dựa theo khẩu vị thường ngày của em."

Hắn đặt cái chén nhỏ xuống, cố ý thấp giọng: "Em nhìn vào mắt anh lặp lại đi."

Gần đây Tiểu Tứ Mộc có chút tinh nghịch, râu sắp vểnh cả lên trời rồi.Phụt một tiếng,Tứ Mộc không nhịn được cười.Phổ Sầm Tư cũng giương khóe môi."

Được rồi, không đùa với người phụ trách nữa, mau lên mau lên, Tứ Mộc còn muốn uống nữa, vừa rồi mới nhấp được có tí tẹo, không đủ.

Ha ha, người phụ trách, đừng cù Tứ Mộc, a, nhột --- chết --- ---- á----"
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back