- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #121
[Edit - Full] Xuyên Việt Chi Tiên Sinh
Chương 120: Từ hôn
Chương 120: Từ hôn
Nguyên An Bình nhấc theo con cá nặng khoảng nửa cân đi về nhà : " Tuy không phải rất lớn , nhưng cũng đáng để nấu ăn đi ?
Trưa nay có món cá sốt chua ngọt ăn rồi , cao hứng không ?"
Trọng Tôn Thụy rất vui vẻ nhìn cá trong tay hắn : " Cao hứng a !
Ta muốn hỗ trợ nhóm lửa , Tiểu Hàn ca ca làm cơm rất cực khổ đị ?
" " Ngươi có thể nghĩ như vậy rất tốt , quả thật Tiểu Hàn Hàn ca ca làm cơm rất cực khổ , bởi vì mùa hè thật sự quá nóng .
Bất quá , ngươi không cần hỗ trợ nhóm lửa đầu , chuyện đó để ta làm .
" Bình thường đều là do hắn hỗ trợ nhóm lửa , hắn không thể để một mình Hoắc Tiểu Hàn vừa làm cơm vừa nhóm lửa được , Trọng Tôn Thụy biểu thị mình cũng muốn hỗ trợ : " Ta cũng phải giúp làm một chút gì đó chứ ?
" Nguyên An Bình suy nghĩ một chút : " Nếu ngươi muốn hỗ trợ , vậy giúp ta rửa rau đi .
" Trọng Tôn Thụy liên tục đáp ứng : " Hảo !
Ta sẽ rửa rau , An Bình ca ca !
Ngày mai chúng ta cũng đi câu cá đi , có lẽ còn có thể câu được cá đấy .
" " Vậy cũng được , nhưng mà , câu cá nhất định phải ngồi cạnh mới được .
Không thể như ngày hôm nay , cá thì câu không được , còn chạy đi chơi với bọn họ .
" " Hì hì .
" Trọng Tôn Thụy có chút ngượng ngùng cười cười : " Mãi mà vẫn câu không được cá nên ta cảm thấy có chút nhàm chán , bọn họ đều từ bỏ không câu nữa , nên ta cũng cầu không nổi nữa .
"Nguyên An Bình cười nói : " Ân !
Tiểu hài tử các ngươi luôn không có tính kiên nhẫn như vậy , huống hồ còn đang là ngày nghỉ , các ngươi vẫn thích đi chơi hơn , ta cũng không ép người nhất định phải câu cá .
" Về đến nhà , Nguyên An Bình liền cao hứng hô : " Tiểu Hàn !
Mau tới xem một chút , ta vừa câu được một con cá lớn đây .
" Hoắc Tiểu Hàn vốn đang ở trong gian nhà chính cùng Nguyên Tiểu Vũ các nàng tán gẫu , bỗng nghe thấy tiếng của Nguyễn An Bình : " Bọn họ trở về rồi , xem ra là đã câu được cá , ta đi xem xem .
" Nguyên Tiểu Vũ cười nói : " Không nghĩ tới An Bình cũng biết khoe khoang với ngươi a .
" Dương Uyển chỉ ôn hoà mỉm cười , không bình luận gì .
Nàng cảm thấy Nguyên An Bình tuy rằng tuổi còn trẻ , nhưng lại lão luyện thành thục như vậy , rất có khí thế .
Dù sao hai người bọn họ cũng còn trẻ , thỉnh thoảng có một chút tình thú là rất bình thường .
Nguyên Tiểu Vũ đứng dậy : " Đại tẩu !
Chúng ta cũng đi theo xem xem rốt cuộc là cá lớn bao nhiêu a .
" " Hảo .
"Nguyên An Bình đem cá bỏ vào chậu gỗ , liền thấy ba người bọn họ đi đến .
" Con cá này thật lớn , các ngươi thật lợi hại .
" Hoắc Tiểu Hàn ngồi xổm xuống , nhìn cá tán dương .
Tâm trạng của Nguyễn An Bình rất tốt : " Chỉ là một con cá trắm cỏ , nếu là cái chép thì tốt rồi .
Lát nữa làm cá ăn , Tây Hồng Thị có đủ không ?"
" Đủ .
"Nguyên Tiểu Vũ nhìn cá trong chậu : " Con cá này không nhỏ , rất thích hợp đem ra nấu ăn .
An Bình người thật là lợi hại , không nghĩ tới người cũng câu được cá .
" Nguyên An Bình khiêm tốn nói : " Là do vận khí tốt .
" Thật ra hắn cũng không có kỹ thuật câu cá gì , cũng không am hiểu về việc câu cá , chỉ là đã từng đi câu vài lân , cũng từng nghe được vài người đi câu chia sẻ kinh nghiệm câu cá .
" Vận may của người thật sự rất đáng kinh ngạc .
" Nguyên Tiểu Vũ luôn cảm thấy vận may của Nguyễn An Bình tốt vô cùng , đặc biệt là được kết giao với một nhân vật như Chương Lâm Dịch , sắp tới còn có được một trường học của riêng mình .
Nguyên An Bình cười nói : " Cái này ngược lại cũng đúng , ta quyết định ngày mai sẽ tiếp tục đi câu cá , có thể sẽ câu được cá lớn .
Trưa hôm nay các ngươi cũng ở lại ăn cơm đi , để Tiểu Hàn làm nhiều đồ ăn một chút , các ngươi kêu đại bá cũng cùng qua đây ăn cơm đi .
" Hoắc Tiểu Hàn cũng nói : " Phải a !
Ngày hôm nay cùng nhau ăn cơm đi .
" Nguyên Tiểu Vũ từ chối : " Không cần đâu , nương của ta nói hôm nay muốn ăn mì , bây giờ chắc cũng đang bắt đầu nấu cơm rồi .
" " Thời gian cũng không còn sớm , chúng ta cũng nên về rồi .
" Nguyên Tiểu Vũ nói với Hoắc Tiểu Hàn : " Tiểu Hàn !
Buổi chiều chúng ta lại tới tìm ngươi .
" Hoắc Tiểu Hàn giữ lại : " Các ngươi đừng đi mà , ở lại nhà ta ăn cơm đi .
" " Không được , chúng ta phải về giúp làm cơm , các ngươi ở lại đi , chúng ta đi a .
" Nguyên Tiểu Vũ cùng Dương Uyển rời đi .
Đi ra sân , Dương Uyển nói với Nguyên Tiểu Vũ : " Tình cảm của hai người bọn họ thật là tốt .
" " Phải a !
Dù sao cũng là đối tượng thành thân của nhau mà , Tiểu Hàn cũng coi như là khổ tận cam lại , sau này gả cho An Bình sẽ có phúc hưởng .
" Nàng cũng biết hiện tại Hoắc Tiểu Hàn là đối tượng được rất nhiều người hâm mộ , ai cũng biết Nguyên An Bình đối với Hoắc Tiểu Hàn rất tốt .
Nguyên An Bình là tiên sinh , sắp tới còn được sở hữu một ngôi trường , có thể xem như là một đối tượng có tiền .
Cho nên , ngay cả nàng cũng rất hâm mộ với y .
Bất quá , Nguyên Tiểu Vũ cũng chỉ hâm mộ một chút thôi , Nguyên An Bình càng tốt , nhà bọn họ cũng sẽ được thơm lây .
Sau này nàng thành thân cũng sẽ dễ dàng hơn một chút , các đệ đệ cũng có thể lấy được cô nương của những gia đình tốt .Sáng ngày thứ hai , Nguyên An Bình cùng Trọng Tôn Thụy lại mang theo cần câu chuẩn bị đi câu cá , lại phát hiện Hà Văn Tùng đột ngột trở về .
Trọng Tôn Thụy đi tới trước xe ngựa , hiếu kỳ hỏi : " Văn Tùng !
Sao ngươi lại về sớm vậy a ?
" Mọi lần , đến buổi sáng ngày đi học trở lại nhóc mới trở về , theo sau Hà Văn Tùng xuống xe là một thiếu niên xa lạ khoảng chừng mười tuổi , bé hiếu kỳ hỏi Hà Văn Tùng : " Vị tiểu ca này là ai a ?
Hà Phúc ca ca đâu ?
" Tâm tình của Hà Văn Tùng không quá tốt giới thiệu với bé : " Hắn tên là Vị Thanh , là thư đồng của ta , Hà Phúc bị Chương thức gọi đi rồi , nói là muốn cho hắn hồi Hà phủ làm quản sự .
Hà Phúc nói không nỡ lòng bỏ rơi ta , nhưng Chương thức lại nói hắn có tài , không thể để bị mai một , nên đã để hắn trở về Hà phủ .
"Dù sao Hà Phúc cũng là người luôn chăm sóc cho nhóc , đột nhiên rời đi , khiến cho nhóc có chút không thích ứng , Vị Thanh chăm sóc vẫn không hợp ý của nhóc .Nguyên An Bình nghe vậy liền hài lòng , lần trước Chương Lâm Dịch đến , hắn có kiến nghị nên tìm người thay thế Hà Phúc , bởi vì hắn phát hiện , Hà Phúc có vẻ như muốn làm cho Hà Văn Tùng trở nên hư hỏng .
Hắn nói với Chương Lâm Dịch mang Hà Phúc đi , thay thế bằng một thư đồng có tuổi xấp xỉ với Hà Văn Tùng .
Trước đó , hắn vẫn luôn không thấy Chương Lâm Dịch có động tác gì , nên tưởng hắn đã bận việc khác mà quên mất , hiện tại Nguyên An Bình đã yên tâm rồi .
Nguyên An Bình không nhắc đến Hà Phúc , mà chỉ hỏi Hà Văn Tùng : " Nếu đã đến rồi , vậy cùng đi câu cá đi , bọn ta sẽ chờ ngươi , đi lấy cần câu đi .
"Hà Văn Tùng rất nguyện ý đi câu cá : " Ta đi , các ngươi chờ ta một chút .
" Nói xong , nhóc liền chạy vào trong phòng .
Vị Thanh cũng lập tức đuổi theo : " Thiếu gia !
Ngài chậm một chút .
" Trọng Tôn Liên Giác ngồi ở dưới mái hiên , vừa cầm quạt phe phẩy vừa nói với Nguyên An Bình : " Chu Cẩn đã rời đi hơn nửa tháng , xem ra hắn đã gặp phải chuyện gì đó khó giải quyết rồi .
" Nguyên An Bình cũng có chút bận tâm , dù sao cũng là bằng hữu quen biết hơn nửa năm : " Ta đã nhờ người hỗ trợ đi nghe ngóng , có lẽ qua vài ngày nữa sẽ có hồi âm .
Xem ra , hắn nhất định đã gặp phải một chuyện rất không tốt .
" Trọng Tôn Liên Giác nói : " Hi vọng tính mạng của hắn không có gì đáng ngại .
"" Hẳn là sẽ không nghiêm trọng như vậy chứ ?
" Hắn cảm thấy Trọng Tôn Liên Giác có hơi làm quá vấn đề .
" Có lẽ vậy .
" Sáng ngày thứ hai , Nguyên An Bình thu thập xong sách vở , đang định lên lớp , lại bất ngờ phát hiện Tiết Chu Cẩn cư nhiên đã trở về .
Nguyên An Bình trêu hắn một câu : " Nhìn thấy người còn nguyên vẹn trở về , vậy ta liền yên tâm .
" Tiết Chu Cẩn không có tâm tình cùng Nguyên An Bình đấu võ mồm : " Ân !
Sự tình đều đã được giải quyết xong , nên mới trở lại .
" Phát hiện phản ứng của hắn có chút không đúng , Nguyễn An Bình liền dẫn hắn vào phòng làm việc , dò hỏi : " Rốt cuộc là người đã gặp phải chuyện gì ?
Cư nhiên rời đi hơn nửa tháng .
"" Ta bị từ hôn .
" Tiết Chu Cẩn tự giễu cười cười : " Bọn họ cảm thấy ta đã mất hơn phân nửa gia tài , lại còn không cha không nương , cũng không cho rằng tương lai ta sẽ làm được thành tựu gì , nên liền từ hôn .
" Nguyên An Bình không nghĩ tới thì ra là chuyện như vậy , bị đối phương từ hôn là một sự kiện rất nhục nhã .
Xem ra , đám người nhà bên kia cũng không thèm để ý đến mặt mũi của Tiết Chu Cần , trực tiếp từ hôn .
Kỳ thực , chuyện từ hôn này không phải chưa từng có người nào làm , chẳng qua là bọn họ muốn giữ mặt mũi cho hai bên , nên sẽ tìm một cái cớ nghe có vẻ miễn cưỡng một chút để giải trừ hôn ước .
Bất quá , Tiết Chu Cẩn đã đi lâu như vậy , hắn phải nháo một trận rất lớn đi ?
" Nén thương .
" Nguyên An Bình vỗ vỗ vai hắn , xem như là an ủi.
Nguyên An Bình động viên hắn một câu : " Không phải người ta thường nói đừng coi thường người nghèo sao ?
Ngươi hãy cố gắng nỗ lực , tương lai khiến cho bọn họ có muốn với tới cũng không được .
"