Lãng Mạn [ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình

[ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình
40. Cô dâu


Đảo mắt,một mùa hè nữa lại đến,Yến Oanh mang Sinh Nhi đến nhà cậu nghỉ hè,ba có công việc không thể đi được,còn Yến Nhiễm yên lặng chờ đợi bên cạnh cha,cố gắng làm một vợ hiền mẹ tốt.Ban đêm,bảo mẫu trông Tâm Như đã sớm ngủ say,Quách Thành cùng Yến Nhiễm ở trong phòng ngủ.Ánh đèn hết sức mê hoặc lòng người,cha con hai người Quách Thành lúc này đang trên chiếc giường gỗ lại làm chuyện ân ái.Chỉ thấy Yến Nhiễm trần như nhộng,thân thể nở nang đang quỳ xuống giữa cái giường,hai cái vυ' thoáng lay động mười phần mê người.Thân thể Quách Thành màu đồng tráng kiện phục vụ ở phía sau con gái,côn ŧᏂịŧ từ phía sau đi vào thật sâu trong huyệt động."

A...A....Ba Ba...chậm một chút..." thanh âm mảnh mai của Yến Nhiễm trong bóng đêm hết sức sắc tình."

Ưʍ...độ mạnh yếu như thế nào?"

Quách Thành điều chỉnh tốc độ cắm rút côn ŧᏂịŧ, dốc lòng hỏi con gái dưới người."

Nha...Hừ.....Thật thích..." giọng mũi của Yến Nhiễm lại càng mê người,tuyệt đối có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của đàn ông.Sau mấy chục lần cắm rút,Quách Thành ngừng lại,xâm nhập côn ŧᏂịŧ vào trong cơ thể ấm áp của con gái, hắn từ phía sau lao lên túm lấy hai vυ', dừng sức xoa bóp."

Nha...nha..." hiện tại thân thể Yến Nhiễm bị Quách Thành dạy dỗ cực kì nhạy cảm,hàm chưa côn ŧᏂịŧ không động,chỉ bóp hai vυ', cũng có thể mang đến kɧoáı ©ảʍ cho cô.Quách Thành cười, một bên xoa nắn hai vυ' của con gái,một bên nhẹ giọng thì thầm bên tai cô: " Làm sao lại mẫn cảm như thế?

Sau khi sinh đứa nhỏ liền không giống trước?

So với trước kia cởi mở hơn, hay con lại sinh cho ba một đứa nữa?"

" Ô..ân..."

Yến Nhiễm khép hờ hai mắt,một bên rêи ɾỉ,một bên nhỏ giọng oán tránh cha: " Đừng nói bậy...ừ...sinh đứa nhỏ làm cho phụ nữ tàn tạ...ừ...con mới không sinh đâu....Ân..."

Quách Thành cười to, an ủi con gái nói: " Làm sao như thế được? chỉ có phụ nữ lớn tuổi mới xuống sắc được,con gái của cha trẻ trung như thế, sinh năm sáu đứa cũng không vấn đề..."

" Ân...thật là xấu" người ta còn chưa mặc áo cưới....Đã hoài thai làm mẹ.....không bồi thường cho người ta...ân...còn muốn người ta sinh nữa..."

Cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của cha đang mấp máy trong nội huyệt,Yến Nhiễm hưởng thụ giống như kể ra nỗi lòng,người nói vô tâm,người nghe có ý,Quách Thành nằm cạnh con gái,thật sự thì thào nói: " Ba biết con tủi thân...ba ba đã có ý tưởng,rút ra một hôm thích hợp,cùng con tổ chức một hôn lễ nhỏ, sau đó mang con đi Maldives hưởng tuâng trăng mật,để con gái của ba làm cô dâu xinh đẹp nhất..."

Nghe thấy ý tưởng tốt đẹp của cha,Yến Nhiễm say mê quay đầu lại,nhìn thấy cô muốn cử động,Quách Thành vội vàng ôm chặt lấy chỗ hai người tiếp hợp,côn ŧᏂịŧ cứ như vậy xoạy 180 độ trong người con gái.

Yến Nhiễm nằm ngửa trên giường,Quách Thành thuận thế nằm trên người Yến Nhiễm,Quách Thành vội vàng ôm chặt lấy nơi hai người tiếp hợp,sáp sáp côn ŧᏂịŧ vào sâu trong huyệt động.Yến Nhiễm vươn hai tay thân mật ôm lấy cổ cha,ôn nhu nói: " Có phần tâm ý này của cha là đủ rồi, nhưng mà con phải nói,đối với con hình thức không quan trọng...."

Quách Thành sủng nịch chà xát khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái nhẹ giọng nói: " Nhưng mà cũng không thể ủy khuất con gái của cha nha?"

Yến Nhiễm ngọt ngào cười,càng ôm chặt cơ thể của cha hơn: "Chỉ cần là...trong lòng cha có con là đủ rồi...."

Quách Thành vui vẻ cười,hôn lên đôi môi ướŧ áŧ của con gái, tìиɧ ɖu͙© nỉ non nói: " Trong lòng cha đương niên là có con,trong thân thể cha còn có con nữa là..."

Nói xong,Quách Thành giật giật côn ŧᏂịŧ,dường như nhắc nhở hai người về sự thật tìиɧ ɖu͙©.Trên mặt Yến Nhiễm một hồi dâʍ đãиɠ, thấp giọng nói: "Ba ba là...lão sắc lang...."

" Con nói cái gì?"

Quách Thành giả vờ tức giận."

Lão sắc lang!

Lão sắc lang!"

Yến Nhiễm một chút cũng không yếu thế.Quách Thành cười xấu xa,nâng hai chân con gái lên tách ra hai bên sườn,vận sức đủ, bắt đầu một đợt cắm rút !Cảm giác côn ŧᏂịŧ của cha nhanh chóng vận động trong cơ thể, thân thể Yến Nhiễm theo bản năng lên xuống,côn ŧᏂịŧ của ba cắm vào thật sự sâu, dường như sắp đến tử ©υиɠ,cô có chút không chịu nổi !"

A...A...nhanh quá....chậm một chút....a...a.... sắp không chịu nổi...."

" Tiểu trứng thối,cho con kí©ɧ ŧɧí©ɧ cha, cho con nếm thử sự lợi hại của cha!"

Quách Thành không để ý đến lời cầu xin của Yến Nhiễm,côn ŧᏂịŧ càng cắm với biên độ lớn hơn!"

A...a....a...Ba...ba ...ba...tha cho con đi..."

Yến Nhiễm càng kêu lớn tiếng,kɧoáı ©ảʍ hỗn loạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ,cô đến cao trào rồi!"

Ô..."

Quách Thành cúi đầu,cuối cùng cũng ôm chặt cơ thể con gái,hắn cũng tới cao trào rồi,bắn hết dòng nhũ trắng đυ.c vào cơ thể con gái.Hai cha con thở hồng hộc thật lâu sau,cứ như vậy đi vào giấc ngủ
 
[ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình
41.


Nghỉ hè kết thúc,Tâm Như được tám tháng, Yến Nhiễm trở lại trường đại học,một lần nữa làm sinh viên.Tâm Như vẫn như cũ có bảo mẫu chăm sóc ở biệt thự ngoại ô, Quách Thành và Yến Nhiễm không dám để Tâm Như ở nhà trong nội thành,sợ Yến Oanh và Sinh Nhi không thể chấp nhận được,sợ hàng xóm láng giềng biết sẽ thuyết tam đạo tứ,hai cha con bọn họ lớn mật,cũng không dám công khai cùng thiên hạ đối đầu.Sau khi Yến Nhiễm nhập học trở lại,Tâm Như liền cai sữa,khóc nháo là điều không thể tránh khỏi,nhưng tính tình tham ăn vẫn nhu thuận thích ứng sữa của nhũ mẫu sau mấy ngày.Yến Nhiễm không trọ ở trường,mỗi ngày có xe của ba đưa đón từ trường về ngoại ô, như vậy cô có thể nhìn con gái hằng ngày.Ngày mùa hè trôi đi thực lâu,Yến Nhiễm đang im lặng ngồi trong giảng đường,cô cùng các bạn đang chăm chú nghe giảng.Nhìn qua thì Yến Nhiễm và các học sinh khác không có gì khác nhau,tuy rằng cô đã tạm nghỉ một năm, nhưng mà bạn học phần lớn đều cùng tuổi hoặc kém cô một tuổi,sau khi sinh Yến Nhiễm điều dưỡng thích hợp,khuôn mặt cùng dáng người vẫn chưa có một dấu vết của phụ nữ lớn tuổi, vẫn giữ lại bộ dáng thiếu nữa thanh thuần non nớt,như vậy cô cũng làm cho nhóm nam sinh bên cạnh tâm động không thôi.Sau tiết 1,Yến Nhiễm thu hồi sách vở,cùng bạn tốt đi ra khỏi phòng học,bên ngoài hành lang,Yến Nhiễm cùng bạn trò chuyện vui vẻ,thỉnh thoảng phát ra tiếng cười như chuông bạc,ngay lúc các cô muốn chậm rãi đi xuống cầu thang,có một âm thanh từ phía sau gọi cô quay lại: " Quách Yến Nhiễm!

Quách Yến Nhiễm!

Chờ một chút...."

Yến Nhiễm quay người lại,hôm nay cô mặc một chiếc váy liền áo màu trắng điểm xuyết một vài bông hoa nhỏ,mái tóc đen mượt cột cao ở đằng sau,trên mặt không có một chút phấn trang điểm đẹp đến bức người.Ánh mặt trời chiếu trên khuôn mặt cô,có vẻ sinh động hoạt bát, cô vừa quay đầu lại, thấy người gọi cô là bạn học cùng hệ nhưng không cùng lớp - Cao Xuân Hiên.Cao Xuân Hiên là bạn cùng lớp,trong lòng hắn luôn thầm mến Yến Nhiễm,khi thi đại học đăng kí cùng một trường với Yến Nhiễm,không ngờ rằng Yến Nhiễm nghỉ bệnh 1 năm,hiện tại Cao Xuân Hiên đã học năm hai,đối với Yến Nhiễm "khỏi bệnh trở về" hắn tự nhiên là mừng rỡ như điên.

Nam sinh cao 1m82, khuôn mặt tuấn tú, giờ phút này chạy đến trước mặt Yến Nhiễm, trên mặt hơi ngượng ngùng: " Đã lâu...đã lâu không gặp.."

Nhìn thấy soái ca lại gần Yến Nhiễm xinh đẹp,bạn thân của cô hiểu ý người nháy mắt một cái,một mình đi xuống cầu thang.Yến Nhiễm nhìn Cao Xuân Hiên cười nhẹ, sau đó cúi đầu,sau đó lại đáp: " Đúng vậy,đã hơn một năm không thấy,cậu...có khỏe không?"

Nghe thấy Yến Nhiễm ân cần hỏi thăm mình,trên mặt nam sinh nở nụ cười.thật sự đáp: " Tớ khỏe lắm, nghe nói cậu bị bệnh, tớ muốn thăm cậu, mà nghe nói cậu không dưỡng bệnh ở nhà,cho nên không đến...."

Nam sinh tiếc nuối làm cho Yến Nhiễm đau lòng một chút.Ai có thể đoán được Yến Nhiễm biến mất hơn một năm này,đã trải qua một sự kiện lớn trong sinh mệnh của phụ nữ - mang thai,sinh đẻ,nuôi con, hết thảy những việc này,không phải là chuyện mà cô gái ở tuổi cô phải gánh vác, nhưng có biện pháp gì chứ,vận mệnh đã an bài như thế,cô chỉ có cách tiếp nhận mà thôi.Yến Nhiễm nở nụ cười chua xót,sau đó nhẹ giọng đáp: " Ừm,tình huống cơ thể lúc đấy... quả thật rất kém,chỉ có cách điều dưỡng ở vùng ngoại thành, nhưng mà hiện tại đã không có chuyện gì rồi."

Đối với câu trả lời của Yến Nhiễm,Cao Xuân Hiên không có một tia hoài nghi,hắn cười chân thành nói: " Thật vậy sao?

Như vậy là tốt rồi,đúng rồi,hôm nay đài khí tượng dự đoán có sao băng , không bằng buổi tối mời cậu đi ăn tối,xem phim rồi cùng nhau xem sao băng ở sân thể dục.Đề nghị này thật lãng mạn!Cảnh tượng Cao Xuân Hiên nhắc đến,nếu như cô gái cùng tuổi Yến Nhiễm chưa trải qua chuyện nam nữ, hai thiếu nam thiếu nữ thanh thuần,cùng nhau ngắm sao băng trên sân thể dục có bao nhiêu lãng mạn, cầu nguyện những điều tốt đẹp,khoảnh khắc ấy cũng là một kiểu hạnh phúc!Đáng tiếc,Yến Nhiễm không thể có được,từ khi cô giao thân thể cảu mình cho cha, hơn nữa còn vì cha sinh hạ đứa bé,cô đã mất đi tư cách này rồi.Yến Nhiễm cúi đầu, yên lặng thật lâu không nói.Cao Xuân Hiên luôn luôn quan sát phản ứng của cô,nhìn thấy cô như thế,không nhịn được nhắc nhở cô: "Có được không?"

Yến Nhiễm hoảng hốt ngẩng đầu,trên mặt cười ảm đạm,nhẹ giọng nói với Cao Xuân Hiên: " Thật xin lỗi,buổi tối tớ còn có việc,không thể đi cùng cậu,cậu tìm bạn học khác nhé?"

Nghe thấy Yến Nhiễm cự tuyệt,trên mặt Cao Xuân Hiên thất vọng, nhưng hắn vẫn lễ phép,thấp giọng đồng ý cô: " Ừm,vậy được rồi,vậy để hôm khác nhé."

Yến Nhiễm đã trải qua chuyện nam nữa nên rất rõ ràng,tình cảm Cao Xuân Hiên dành cho mình là tình yêu nam nữa,nhưng bản thân mình đã không thể cho người ta hứa hẹn,không thể làm chậm trễ nam sinh tốt đẹp này,thế là Yến Nhiễm nhẫn tâm nói với Cao Xuân Hiên: " Nếu....không có chuyện khác,tớ đi trước đây,bạn học còn chờ tớ."

Nói xong,Yến Nhiễm lướt qua Cao Xuân Hiên,đầu cũng không ngoảnh lại" !!!"

đi xuống lầu,lưu lại Cao Xuân Hiên thất thần đứng ngốc tại chỗ, trong tay nắm hai tờ vé xem phim đã muốn thấm đầy mồ hôi.Chạng vạng,theo thường lệ,Quách Thành đỗ xe ở góc đường gần trường đại học của Yến Nhiễm chờ cô tan học,sau đó chở cô về nhà ở ngoại thành.Dọc đường đi,Yến Nhiễm đều rầu rĩ không vui,Quách Thành nhìn thấy trong mắt nhưng không hỏi nhiều.Buổi tối,sau khi dỗ Tâm Như đi ngủ,Yến Nhiễm không lập tức rửa mặt rồi lên giường tiến hành giao hoan điên cuồng theo thói quen ở cùng Quách Thành,bởi vì Quách Thành thấy Yến Nhiễm có tâm sự, cơm chiều cũng chẳng ăn được mấy,nói cũng không được mấy câu, cả khi dỗ Tâm Như cũng ngẩn người.Quách Thành không muốn ép buộc con gái,hắn muốn nghe chính cô nói ra tâm sự của mình.Hai cha con ngồi trong phòng khách,ti vi phát chương trình nhàm chán,hai người yên lặng không nói gì.Không biết qua bao lâu,Quách Thành ôm chầm lấy con gái,ôn nhu hỏi cô: "Hôm nay xó chuyện gì xảy ra vậy?

Sao lại không vui thế này?
 
[ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình
42


Lần cắm rút này kéo dài hơn một giờ,xong rồi hai cha con thở hồng hộc,Quách Thành đơn giản rửa sạch hạ thân cho con gái,rồi mới thân mật kéo thân thể trắng nõn của con gái vào lòng,hai cha con nằm ôm nhau.Trong phòng ngủ chỉ có ánh đèn tường mông lung,trong không khí tràn đầy hương vị của dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nữ sau khi giao hoan,Yến Nhiễm chui vào l*иg ngực rộng lớn của cha dịu dàng như con mèo nhỏ.Quách Thành vuốt ve cơ thể của con gái yêu thích không buông tay,làn da của con gái thật tốt,vừa trắng lại mềm,giống như trứng gà bóc,ngay cả da lưng cảm xúc đều tốt như vậy.Hai cái vυ' tuy rằng không cho Tâm Như ăn nhưng vẫn đầy đặn cực lớn, Quách Thành sờ sờ, tay liền không an phận,chậm rãi hướng về phía hạ thân con gái.Lướt qua khu rừng rậm,sau đó đến nơi hoa huyệt bí ẩn, Quách Thành còn ngại không đủ,cuối cùng tham lam nhìn, chỉ thấy huyệt nộn phấn hồng mềm mại, sau khi giao hoan xong hơi khép kín, căn bản không giống âʍ đa͙σ của người có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙©.Quách Thành nhìn, khẽ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ Yến Nhiễm nói: "Bảo bối,bây giờ nhìn tiểu hạt tiêu của con,vừa hồng vừa mềm,còn gắt gao khép chặt,nói con là gái trinh còn có người tin,ai biết được con bị ba cắm vô số lần,còn đã sinh đứa nhỏ nữa?"

Yến Nhiễm trong xấu hổ mang theo giận dữ hừ nói: " Hừ,còn nói, đều tại ba,nếu không người ta vẫn còn là cô gái ngây thơ đấy !"

Quách Thành cười xấu xa,hai ngón hay chụm lại,banh rộng hoa huyệt của con gái~Dù bị đang ông cắm qua ngàn lần,ngay cả vẻ ngoài cũng có thể giả bộ như chưa bị khai khẩn,nhưng chỉ cần thân thể bị đàn ông kí©ɧ ŧɧí©ɧ,cơ thể liền lộ nguyên hình!Quách Thành cười ha ha,nhìn huyệt động của con gái mở to tràn ra mật nước mê người,trêu chọc nói: "

Nhìn xem,nhìn xem!

Vừa rồi còn nói giống gái trinh,hiện tại liền biến thành da^ʍ phụ!"

Vừa nghe thấy lời ấy, Yến Nhiễm mệt mỏi hai má hồng liền giận dữ,cô vặn vẹo cơ thể trắng nõn,coi thường bàn tay,khẽ đánh lên cơ bắp màu đồng tráng kiện của cha, trong miệng còn hờn dỗi nói: "Ân...ân...ba ba hư...ba ba hư..."

Quách Thành càng thêm vui vẻ,hắn ôm chặt cơ thể con gái, nhất thời Yến Nhiễm yếu ớt không thể động đậy.Quách Thành hỏi đùa Yến Nhiễm: " Yêu tinh nghĩ một đằng nói một nẻo,con nói thật một câu,cùng ba làm rất thích có phải không?"

Yến Nhiễm thẹn thùng vùi đầu vào lòng cha,một lát sau,cô gật gật đầu, mặt lại càng trướng đỏ."

Ban ngày đi học có nhớ đến ba không?"

Quách Thành ôn hòa hỏi tiếp.Yến Nhiễm trong lòng hắn lại gật gật đầuQuách Thành vui vẻ tiếp tục hỏi: "Tại sao lại nhớ đến ba?"

Quách Thành thẹn thùng cựa quậy cơ thể,lại nói ra ý nghĩ chân thật khiến bản thân không còn chỗ trốn."

Không có chuyện gì, ở đây là nhà của chúng ta,chúng ta có hai người,con liền nói hết lời trong lòng với ba đi!"

Quách Thành hướng dẫn từng bước.Thật lâu sau,Yến Nhiễm nhẹ nhàng cười xấu hổi nhẹ nhàng nói: "Ban ngày lúc ngồi trong lớp...sẽ nhớ đến ba..."

" Nhớ ba làm sao?"

" Ha ha,có phải nơi đó nhớ ba không,huyệt nhỏ ngứa ngày?"

" Vâng...có khi ngồi xuống...nơi đó sẽ rất ngứa..."

" Chỉ có mình ngứa thôi sao?

Hay con có cả trướng nữa?"

"Vâng...còn có chính là...cảm giác thật hư không....muốn có cái gì đó....cắm vào...."

Nghe con gái nhu thuận đáng yêu trả lời,Quách Thành biết, phụ nữ khi trải qua tìиɧ ɖu͙© dùng với người chưa trải qua hoàn toàn không giống nhau,một khi miệng hố du͙© vọиɠ của phụ nữ bị mở ra, có khi so với đàn ông còn điền cuồng gấp trăm lần!Yến Nhiễm dù sao cũng là cốt nhục của Quách Thành,hắn hiểu con gái của mình,từ lúc bắt đầu chiếm giữ cơ thể cô, đến khi con gái chậm rãi yêu thích tìиɧ ɖu͙©,chủ động hoan ái cùng mình,Quách Thành biết con đã vượt qua cánh cửa kia,cô đã sắp đem tìиɧ ɖu͙© trở thành một loại hưởng thụ tốt đẹp rồi.Đương nhiên,Yến Nhiễm có thể đi đến bước này,không thể không kể đến công lao của Quách Thành .Giờ phút này Yến Nhiễm chui vào trong lòng Quách Thành thẳng thắn kể ra loại chuyện khó nói với người ngoài này."

Ừm,thực phiền...a...người ta rõ ràng là sinh viên....lại suy nghĩ đến chuyện đó...có một lần....thực sự không nhin được....thậm chí vào buồng vệ sinh...tự an ủi đó...."

Nghĩ đến nữ sinh nghiêm túc,quần áo nghiêm chỉnh,khuôn mặt thanh thuần,chui vào nhà vệ sinh tự an ủi,Quách Thành trong lòng ngứa ngáy không chịu được,hắn thoải mái cười to,sờ hoa huyệt của con gái nói: "Ai có thể nghĩ đến, con gái xinh đẹp thuần khiết của cha, bên ngoài mặc váy trắng thuần khiết, ngồi trong giảng đường đại học cao quý,trong lòng lại đang nghĩ đến làm thế nào để gậy thịt của cha có thể cắm vào?

Có phải khi nghĩ đến nơi đó sẽ ẩm ướt hay không?

Có phải khi đó làm cho váy ướt đẫm,như vậy không phải là để cho bạn học nhìn thấy sao?

Ha ha ha..."

" Ai nha!

Ba ba!

Lão không đứng đắn!

Người ta đâu có nghĩ như vậy?

Người ta còn phải học đấy,chỉ là thỉnh thoảng mới nhớ đến thôi,không nói với ba nữa,ba còn hỏi,nói ba còn cười con,chán ghét!

Sau này con không bao giờ tâm sự chuyện trong lòng với ba nữa..."

" Ha ha ha!

Đừng đừng đừng,ba ba sai lầm rồi,ba không bao giờ cười cợt con nữa, nhưng mà khi con đi học,phải chú tâm nghe giảng,về nhà rồi, con cởi sạch quần áo, để ba ba cắm con cũng không có vấn đề gì!

Ha ha ha...."

Nó xong,Quách Thành mạnh mẽ kéo cơ thể con gái lên người,để cho cô cưỡi lên người hắn,côn ŧᏂịŧ bị hắn tự đùa giỡn cứng rắn đến nóng cháy,nhắm ngay huyệt động đã ướŧ áŧ của Yến Nhiễm, mạnh mẽ cắm vào!"

A...Ba ba...A...thật sâu...â...a...a" Yến Nhiễm không phòng bị,toàn bộ trọng lượng của cơ thể đều dồn đến chỗ côn ŧᏂịŧ tiếp giao với huyệt động,cô cứ như vậy ngồi xuống nhổm lên, cứ như vậy,côn ŧᏂịŧ Quách Thành rốt cuộc cắm gần như đến tận tử ©υиɠ con gái!"

Aa....ba ba....a a!" theo bản năng Yến Nhiễm muốn bắt lấy cánh tay của ba,lại bị Quách Thành nâng cao cơ thể không thể động đậy,Quách Thành dùng sức kéo tấm lưng mảnh khảnh của con gái,côn ŧᏂịŧ nhanh chóng làm động tác cắm rút,hoa huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt chảy ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt,dây ra bụng Quách Thành ."

A...ba ....ba....a.....rất thích....a....a..." tư thế này trước kia rất ít dùng,không nghĩ tới sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế,cơ thể Yến Nhiễm bị ba làm đến kịch liệt run rẩy,cao trào của cô sắp đến rồi,hai má ửng hồng trên trán phủ một lớp mồ hôi tinh mịn,đôi môi anh đào của cô đã sắp không kịp thở.
 
[ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình
43.


Chủ nhật,Yến Nhiễm cùng ba đi mua sắm.Bọn họ muốn mua đầy đủ đồ ăn cho tuần tiếp theo,bao gồm thịt, trứng,sữa,và đồ dùng của Tâm Như.Trừ những thứ đó ra, Quách Thành còn muốn mua cho vợ yêu con gái của mình một bộ quần áo mới,Yến Nhiễm vui vẻ rạo rực đồng ý.Sau khi ăn sáng,hai cha con ăn mặc chỉnh tề,chuẩn bị xuất phát.Chỉ thấy trên người Quách Thành là áo sơ mi đang mốt,quần âu tối màu,làm cho dáng người hoàn mĩ của hắn càng thêm hoàn mĩ.Lại đến khuôn mặt, mặc dù đã ở tuổi trung niên,Quách Thành cùng con gái hàng đêm giao hoan, trong cơ thể chiếm được tinh hoa của xử nữ,khuôn mặt tỏa sáng,càng thêm tuấn lãng cương nghị.Lại nhìn con gái Yến Nhiễm,mặc một cái váy hoa dài màu xanh,mái tóc búi cao ở phía sau,trên mặt không trang điểm, thực là thanh xuân mơn mởn tươi mát, Quách Thành vô cùng âu yếm nhìn con gái, nhẹ nhàng ôm tấm lưng mảnh khảnh của cô,mang cô lên xe.Hai cha con đi đến khu buôn bán tấp nập ở thành Đông,nơi này cách nhà bọn họ rất xa,cho nên không sợ bắt gặp người quen, lại là chỗ phồn hoa đông người,có quy mô trung tâm thương mại,siêu thị,là nơi tốt nhất để mua sắm.Hai cha con bước vào khu đồ gia dụng mua gần hết đồ dùng hằng ngày,lên xe,sau đó đi đến tầng 4 cửa hàng quần áo nổi tiếng" Tô Châu" bán đồ nữ,mua quần áo mới cho Yến Nhiễm.Trái chọn phải chọn, Yến Nhiễm mới nhìn trúng một cái váy liền thân màu hồng,cô ướm váy lên người trước,cười tủm tỉm hỏi cha: "Có đẹp không ạ?"

Cha chưa kịp trả lời, nhân viên bán hàng ở bên cạnh đã tiếp lời: " Váy liền thân này là mẫu mới nhất của năm nay,thích hợp với thiếu nữ tầm hai mươi tuổi như em,em lại xinh đẹp như vậy, dáng người cực chuẩn,mặc vào nhất định là rất đẹp rồi!"

Quách Thành hơi hơi gật đầu,cười trả lời: "Đúng,không sai,màu này rất hợp với màu da của con."

Người bán hàng tiếp tục đề nghị: "Nếu em thích thì mặc thử một chút,để nhìn hiệu quả xem sao."

Yến Nhiễm gật đầu, lấy một cái phù hợp với số đo của mình.Nhẹ nhàng đi vào phòng thử đồ,Quách Thành đuổi theo cô cũng đi vào.Người bán hàng nhìn theo hai cha con hâm mộ không thôi,cô cũng không biết đây là hai cha con ruột, chỉ nghĩ rằng đây là người yêu lớn tuổi đang chiều chuộng người yêu mà thôi.Hiện tại,doanh nhân trung niên lấy vợ trẻ đẹp cũng không phải chuyện gì kì quái,đàn ông trung niên khoan dung độ lương cùng với người phụ nữ thanh xuân dạt dào lại vừa vặn hợp nhau, mỗi ngày bọn họ nhìn qua vô số người thấy nhưng không thể trách được.Trong phòng thử đồ Yến Nhiễm cởi váy

của mình thay váy mới.Phòng thử đồ này là một phòng rất lớn, ngăn cách ra nhiều gian,mỗi phòng tầm một mét vuông độc lập,bên trong có gương to và ghế dựa, trên cửa có then cài, có rất nhiều cặp đôi đi thử đồ,một nửa kia ngồi ở trên ghế chờ, bên trong người này thay quần áo xong, người kia sẽ đi vào.Yến Nhiễm cũng không ngoại lệ,đổi xong bộ quần áo mới, cô nhẹ nhàng mở cửa, nhìn cha đang lặng lẽ nói: "Cha xem có thích hợp không?"

Quách Thành mỉm cười rảo bước tiến vào phòng thử đồ nhỏ hẹp,nhìn thật kĩ,chỉ thấy con gái đưa lưng về phía mình,nhìn vào trong gương có thể bóng hình xinh đẹp của cô trong bộ váy mới,giờ phút này Yến Nhiễm thẹn thùng nhìn ba trong gương,mỉm cười mang theo tia xấu hổ, cô lấy ngón tay quấn quanh tóc,một lúc sau,oán trách hỏi cha: "Rốt cuộc là có đẹp hay không?

Cha cho ý kiến đi..."

Lúc này Quách Thành mới bừng tỉnh,vừa rồi bị sự xinh đẹp của con gái làm kinh sợ, hắn vội vàng nói liên tục: "Rất đẹp!

Rất đẹp!

Vẫn là mặc vào mới biết được!

Giống hệt công chúa..."

Được cha khen ngợi, khuôn mặt Yến Nhiễm càng thêm xinh đẹp, ánh mắt mê loạn nhìn ba,ánh mắt kia thật câu hồn nhϊếp phách.Loại ánh mắt này!

Là ánh mắt khi hai người giao hoan vào buổi tối,lúc đó Yến Nhiễm nằm dưới người Quách Thành rêи ɾỉ, ánh mắt này chính là ám chỉ khi đó!Trong nháy mắt, Quách Thành cái gì cũng hiểu,hắn cười thầm,đóng cửa phòng thử đồ thật chặt,sau đó " Xoẹt" một tiếng kéo khóe kéo phía sau váy của con gái,nhấc váy lên, "Soạt" một tiếng kéo cái váy mới của con gái xuống dưới!"

A" Yến Nhiễm không khỏi hô nhỏ một tiếng,giờ phút này nhìn trong gương trên người cô chỉ còn một cái áσ ɭóŧ tinh xảo và một cái qυầи ɭóŧ vô cùng gợi cảm,Quách Thành tới gần con gái, chậm rãi nắm lấy thắt lưng của cô,đồng thời dùng hai ngón tay đặt phía trước môi cô,ý bảo cô nói nhỏ,Yến Nhiễm hiểu ý nhỏ tiếng lại.Quách Thành ba thành hai cởϊ qυầи lót của con gái,vứt sang một bên,sau đó cởi bỏ áσ ɭóŧ,kích động vuốt ve hai khỏa đẫy đà trước ngực con gái...."

A...Ba ba...Ân...a" còn chưa bị xâm nhập, mới bị vuốt ve như thế Yến Nhiễm đã chìm vào tìиɧ ɖu͙©, trên mặt ửng hồng, âm thanh mê li,tiến vào trạng thái!

Có thể thấy cơ thể của cô được cha dạy dỗ mẩn cảm bao nhiêu!Quách Thành túm lấy một chân của con gái, để cho cô dẫm lên ghế,như vậy có thể dễ dàng cho lúc sau xâm nhập.Quách Thành kéo thắt lưng Yến Nhiễm,từ mông ở phía sau sờ soạng mật huyệt của cô,chỉ cảm thấy mật huyệt kia sau một hồi vuốt ve đã ngập nước như đại dương mênh mông bốn phía!Quách Thành cười đắc ý,cởi bỏ dây lưng của mình,rút côn ŧᏂịŧ đã muốn cứng rắn như sắt,khẽ chùng hai chân,tìm góc độ thích hợp nhất để cắm vào, sau khi thử,côn ŧᏂịŧ của Quách Thành thuận lợi cắm vào hoa huyệt Yến Nhiễm từ phía sau!Đột nhiên bị tập kích hai tay Yến Nhiễm mạnh mẽ chống vào tường phòng thử đồ, trong miệng hổn hển thở ngụm lớn,ba tựa đầu bên tai cô,nhẹ giọng bảo con: "Góc độ ngày đã được chưa?"

Yến Nhiễm dùng sức gật đầu,giờ phút này cô liều mạng ép tiếng rêи ɾỉ trong miệng."

Cha động vài cái nhé?"

Quách Thành tiếp tục hỏi.Yến Nhiễm gật đầu,tỏ vẻ cô đã chuẩn bị sẵn sàng.Thế là,Quách Thành vận sức,túm lấy thắt lưng con gái từ phía sau,bắt đầu biên độ cắm rút!"

Ô...ô...a...a....a..."

Yến Nhiễm gắng sức kìm nén tiếng rêи ɾỉ khi bị cha va chạm không chịu nổi,nhưng cô không dám lớn tiếng, sợ như vậy phòng bên cạnh sẽ đến xem,thế là cô đành liều mạng cắn chặt miệng,cơ thể cô trên tường phập phồng theo từng nhịp va chạm của cha,hai cánh tay tuyết trắng đầy mồ hôi tinh mịn...Cắm rút mấy chục cái Quách Thành kích động xoay cơ thể con gái lại,để cho cô đối mặt với mình,hai tay của hắn nâng hai đùi của Yến Nhiễm lên,để hai đùi của cô ở giữa thắt lưng của hắn,rồi sau đó công kích hoa huyệt của con gái từ phía trước!Hai tay Yến Nhiễm gắt gao bám vào cổ cha, cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô cắn vào bả vai cha,hoa huyệt của cô bị cha va chạm càng thêm mãnh liệt!

Một chút nữa thì cắm đến miệng tử ©υиɠ,cô chỉ cảm thấy chỗ cơ thể hai người liền nhau nóng lên,chất lỏng dàn dụa,không biết đó là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha,hay là dâʍ ŧᏂủy̠ của bản thân...
 
[ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình
44.


Cuộc hoan ái này kéo dài mười lăm phút, bởi vì dù sao cũng là giao hoan nơi công cộng,hai cha con không dám làm quá mức,cho nên tốc chiến tốc thắng,sau khi bắn qua một lần Quách Thành buông thân thể Yến Nhiễm, chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ ra."

A...Ba ba..."

Quách Thành thở gấp than nhẹ,hai mắt mê li nhìn ba,cảm nhận tính khí thô to của cha đang chậm rãi rút ra từ trong cơ thể.Quách Thành nhanh chóng thắt lại dây lưng,lại nhìn Yến Nhiễm,vẫn còn trong cao trào hoan ái vừa rồi nhất thời chưa thoát ra được,áo bra vắt vẻo trên vai,thân dưới trần như nhộng, bắp đùi chỗ gần hoa huyệt loáng thoáng dâʍ ɖị©ɧ cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha.Nhìn bộ dạng dâʍ đãиɠ cực điểm của con gái,Quách Thành thật sự hận không thể đẩy ngã cô xuống đất, lại hung hăng cắm rút một phen!Nhưng mà không được,lí trí còn sót lại ngăn cản không cho Quách Thành làm như thế,nếu hai cha con bọn họ ở trong phòng thử đồ quá 30 phút,sẽ có nhân viên phục vụ đến thúc giục,nếu để người khác phát hiện ra hai cha con bọn họ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ,cảnh tượng hạ thân liền nhau....hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.Thế là Quách Thành cố nén một bụng dục hỏa,thấp giọng thúc giục con gái: " Mau mặc quần áo..."

Yến Nhiễm từ trong bể dục tỉnh táo lại,mới phản ứng lấy qυầи ɭóŧ,ngay lúc này, Quách Thành lấy khăn tay,hết lòng vì con gái lau chất lỏng ở hoa huyệt và bắp đùi,Yến Nhiễm vội vàng mặc qυầи ɭóŧ, cha giúp cô mặc áσ ɭóŧ,lại giúp cô mặc quần áo của chính mình.Sau khi làm hết thảy thỏa đáng,cha và con gái thần thái tự nhiên bước ra khỏi phòng thử đồ,đi ra cửa hàng.Giờ phút này,người bán hàng chú ý đến một đôi nam nữ khí phái bất phàm,quần áo sạch sẽ.Người đàn ông trên mặt tự tin,vừa nhìn thấy liền biết người thâm trầm.Mà cô gái khuôn mặt mềm mại,e lệ cười, nhìn qua giống như xử nữ thanh thuần.Người bán hàng làm sao cũng không nghĩ đến,ngay vừa rồi,đôi nam nữ này vừa trình diễn một màn hương diễm trong phòng thử đồ bên cạnh.Hạ thể của cô gái thanh thuần này,vừa mới bị đại côn ŧᏂịŧ của người đàn ông cắm rút khai khẩn.Người bán hàng không biết gì tươi cười hỏi Quách Thành và con gái: "Thế nào?

Tiên sinh,tiểu thư,có vừa lòng với cái váy này không?"

Quách Thành mỉm cười đáp: "Ừ,hiệu quả mặc thử thật không sai."

Yến Nhiễm xấu hổ cười gật đầu,đưa chiếc váy liền áo cho người bán hàng nhẹ giọng nói:"Giúp chúng tôi gói lại."

Người bán hàng ân cần giúp bọn họ gói váy lại,sau đó,Quách Thành lại giúp Yến Nhiễm chọn thêm hai bộ quần áo mùa hè, đồng thời theo sự đề nghị của Yến Nhiễm, Quách Thành cũng mua cho chính mình hai bộ quần áo hưu nhàn của nam.cuối cùng Quách Thành đi quầy thu ngân thanh toán,hai cha con cảm thấy mỹ mãn bước ra khỏi trung tâm thương mại.Cha xuống bãi đỗ xe lấy xe,Yến Nhiễm cầm theo mấy túi to quần áo,đứng ở ven đường cạnh trung tâm thương mại chờ cha.Gió nhè nhẹ thổi qua, làm mái tóc của Yến Nhiễm nhẹ nhàng tung bay,cánh tay trắng tuyết dưới ánh mặt trời của cô,nhìn thật mê người.Lại một cơn gió lớn thổi qua,làm váy của Yến Nhiễm đột nhiên bị thổi lên,cô không kịp che lại,qυầи ɭóŧ tắng bao phủ cặp mông cùng cặp đùi lộ ra trước mặt người đi đường!Yến Nhiễm vội vàng đè váy xuống.Quách Thành nghĩ như vậy,trong lòng không ngừng nuốt nước miếng,ngay lúc đó,Quách Thành lái xe đến,Yến Nhiễm vui vẻ bước vào trong xe của cha.
 
[ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình
45.


Đêm xuống làm say lòng người,ánh trăng mê hoặc.Mẹ Trương sớm dỗ Tâm Như ngủ, Quách Thành cùng Yến Nhiễm ở trong phòng ngủ.Trong phòng ngủ không bật đèn,rèm che cửa sổ sát đất cũng không buông xuống,ánh trăng xuyên qua cửa sổ thủy tinh rộng chiếu sáng,có thể thấy được cảnh vật mờ ảo ở phía trước cửa sổ.Chỉ thấy trên cái ghế nằm đặc chế,một người đàn ông trung niên cường tráng đang nằm,hắn nằm nghiêng người thoải mái trên ghế,hai chân khẽ mở ra.Ở trên người hắn,có một cô gái da thịt trắng tuyết,dáng người mảnh khảnh, hai chân ngồi khóa trên người đàn ông, thỉnh thoảng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ da^ʍ mỹ."

A...Ân....a...ân...ba ba....chậm một chút...ân...."

Cô gái nũng nịu kêu lớn,âm thanh dễ nghe,nghe xong lại cực kì hưởng thụ triền miên.Không cần phải hỏi, đây là Quách Thành và con gái,mà hai bọn họ,chính là đang ngồi trên ghế tính giao hưởng thụ.Tư thế hiện tại chính là nữ trên nam dưới, nhìn như Yến Nhiễm ngồi khóa trên người cha,kì thật hạ thể cô và cha đang liền nhau,mật động giữa hai chân cô đã sớm bị côn ŧᏂịŧ của cha cắm vào thật sâu.Từng đợt rêи ɾỉ của cô đã xác minh hung khí của cha đang luật động trong cơ thể của cô.Cha một bên nắm eo nhỏ con gái nhẹ nhàng đung đưa,một bên dốc lòng hỏi cô: " Tư thế này có thoải mái không?"

" A...Ân....có..."

Yến Nhiễm thấp đầu,hai tay vô lực đặt trên bắp tay rắn chắc của cha.Nghe được câu trả lời say mê của con gái, Quách Thành cười khẽ,nhéo nhéo cặρ √υ' không ngừng lay động của cô,thấp giọng hỏi: " Tại sao làm nhiều lần như thế?

Tiểu huyệt của con còn mẫn cảm như vậy?

Cho dù con đã sinh con nhưng cũng không giống với đã sinh con!"

Yến Nhiễm một bên cảm nhận tính khí của cha mấp máy trong cơ thể mình, một bên hưởng thụ đáp: "Ân...đó là bởi vì....người ta còn trẻ.....nếu người ta qua ba mươi tuổi...mới không phục hồi nhanh như vậy..."

Quách Thành cười ha ha nói: "Ai nói?

Đàn bà ba mươi như sói, bốn mươi như hổ!

Khi đó mới là thời điểm du͙© vọиɠ của con mãnh liệt nhất!"

"Ân...a...khi đó Tâm Như đều đã lớn...con còn phải quản nó...làm sao còn tinh lực làʍ t̠ìиɦ mỗi ngày....ân"" Ha ha,con tiểu yêu tinh này,không bằng con nói khi đó ba ba đã sắp sáu mươi,già rồi bất lực đi?"

"Ân...nói bậy....người ta Đường Minh Hoàng bảy mươi tuổi vẫn còn có thể làm....cha mới năm mươi sáu mươi tính là cái gì?"

" Ha ha ha!

Đúng thật là như vậy!

Nhưng mà nếu tính ra,đến lúc con ba mươi lăm tuổi, ba ba đã cắm tiểu huyệt của con mười tám năm,tiểu huyệt kia của con cũng nên rộng ra thôi!" nói xong,Quách Thành vươn ngón tay,xấu xa cắm vào chỗ hắn và con gái nối liền với nhau..."

Ô...ba ba...Nhẹ chút..."

Yến Nhiễm nhíu nhíu lông mày xinh đẹp tuyệt trần, dù vậy cũng không quên cùng cha tán tỉnh."

Ân...khi đó tiểu huyệt của người ta rộng...cha cũng già đi...chúng ta sẽ không làm!"

" Ha ha!

Làm sao có thể như vậy?

Mặc kệ con biến thành như thế nào,ba vừa nhìn con một cái liền có xúc động cắm con không thương lượng!"

" Ô...người thật là xấu..."

" Ha ha,con nói cái gì?"

" Ba ba,thật là xấu, thật là xấu...."

Yến Nhiễm nũng nịu nói, cố ý chọc tức ba ba.Quách Thành làm bộ giận dữ ngồi dậy thật mạnh,kéo cơ thể Yến Nhiễm tránh ra khỏi côn ŧᏂịŧ,sau đó kéo Yến Nhiễm nhốt vào trong ngực.Mật động vừa mới bị cắm tràn đầy nóng cháy,bỗng nhiên lại hư không,cảm giác thật là khó chịu khổ sở!Yến Nhiễm bất mãn lớn tiếng hừ hừ nói: " Ai nha!

đừng như vậy mà! người ta khó chịu!"

Quách Thành cười to, ôm lấy Yến Nhiễm đứng dậy,ba bước dồn thành hai đi đến trước giường,buông cơ thể đầy đặn của Yến Nhiễm,hai đùi ngọc đặt ở hai bên giường,sau đó Quách Thành mở đèn nhỏ đầu giường,giơ hai chân con gái lên,côn ŧᏂịŧ nhắm ngay hoa huyệt,cắm vào thật mạnh!"

Hồng hộc! hồng hộc!" chỉ nghe tháy tiếng côn ŧᏂịŧ ma sát cùng âm thịt của Yến Nhiễm,tiếng nước quanh quần trong phòng ngủ."

A! ba ba...thật thích a...a....nhanh chút nữa..." hai chân Yến Nhiễm đạp lung tung, dâʍ đãиɠ không tả nổi."

Tiểu tao hóa!

Con muốn con mẹ nó ép khô lão tử sao?

Một trăm cái có đủ không?"

Quách Thành hùng hùng hổ hổ muốn giáo dục du͙© vọиɠ phấn chấn của con gái,động tác hạ thể không hề giảm bớt."

Đủ....đủ...hừ....ép khô cha....đỡ cho cha bên ngoài ăn vụng..."

Yến Nhiễm mê loạn trả lời cha."

Ha ha,tiểu da^ʍ phụ!

Thì ra là ôm tâm tư này nha?

Nói thật nha,từ khi có con,cha liền mất đi hứng thú với phụ nữ khác,lại đừng nói mấy người kia làm sao đẹp bằng con gái của cha..."

"Ô ô...chỉ mong vậy...."

Xong một vòng, Quách Thành ôm con gái đặt vào phía trong,bản thân cũng lên giường,nằm bên cạnh con gái.Hắn tách hai chân của con gái,xem xét nơi riêng tư của cô"Đều đã làm nhiều lần như thế,tiểu huyệt vẫn nộn!

Cho dù đã sinh con cũng không quá khác khi chưa sinh!

Con thật sự là trời sinh dâʍ đãиɠ!"

" Làm sao lại thế?

Chỗ kia của người ta so với trước đây đã thay đổi rất nhiều!

Trước kia nơi đó hồng nhạt, cho dù....tiểu âm thần vẫn có màu hồng nhạt,nhưng mà cha xem....xung quanh đã biến thành màu hồng tím,còn cái âm đế..."

Nói xong,Yến Nhiễm nhéo nhéo âm đế của mình,có điểm oán trách nói: " Hừ! toàn bộ âm đế đã biến thành màu hồng tím, còn không phải mỗi ngày cha cắm con?

Người ta nói nha,số lần làʍ t̠ìиɦ nhiều,bộ ρᏂậи siиɧ ɖụ© của phụ nữ sẽ biến thâm...."

" Ha ha,sẽ không,khi làʍ t̠ìиɦ bị sung huyết,âm đế sẽ đổi màu,nhưng khi làm xong,màu sắc sẽ chậm rãi khôi phục bình thường..."

" Cha mỗi ngày đều cắm người ta,cắm xong rồi nơi đó dính dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙,ngày hôm sau cha lại cắm,như vậy chỗ đấy của con,mỗi ngày đều là nước,làm sao có thể khôi phục màu sắc?"

"Ha ha! tiểu yêu tinh này!

Suy nghĩ thật nhiều,được!

Ba ba cắm xong sẽ giúp con rửa sạch!"

Quách Thành nhéo nhéo cái mũi nhỏ của Yến Nhiễm,sủng ái nói, hơn nữa xoay người xuống giường,đi vào phòng tắm lấy cái chậu sạch sẽ và nước ấm rồi trở về.Quách Thành để Yến Nhiễm nằm ngửa, dưới thân cô đặt một cái khăn sạch sau đó để chậu ở một bên, dốc lòng vì Yến Nhiễm lau rửa bộ ρᏂậи siиɧ ɖụ©.Ngọn đèn rọi xuống, nơi nữ tính riêng tư đầy mê người của Yến Nhiễm đầy đủ không sứt mẻ bại lộ trước mặt cha,Quách Thành yêu thích không thôi xoa nắn,trước tiên lau sạch âm đế,lấy sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong âʍ đa͙σ,sau đó lại bắt tay với vào khe hở âm thần,lấy hết dâʍ ŧᏂủy̠ còn sót lại trong đó.Một bên lau,Quách Thành một bên mỉm cười nói với con gái: " Nhìn xem ba ba có bao nhiêu tri kỉ!

Cắm con xong lại còn rau rửa bộ ρᏂậи siиɧ ɖụ©,nếu gả cho người khác,có ai làm được thế này không?"

Yến Nhiễm lấy tay che mặt,nhỏ giọng thì thào: "Nhanh một chút!

Người ta mắc cỡ chết đi được!"

Quách Thành cười ha ha có ý dùng sức nhéo âm đế của con gái, thấp giọng nói: "Con nha,thẹn thùng cái gì?

Lỗ nhỏ tu nhân này đỡ sớm bị côn ŧᏂịŧ của cha tối ngày cắm rút cả trăn nghìn lần rồi!

Thậm chí tϊиɧ ŧяùиɠ của ba đều đã chạy đến bụng của con khiến con mang thai rồi,bây giờ ba miết như vậy,con còn xấu hổ?"

"Ân...tuy rằng như vậy....nhưng cha không e dè lau rửa nơi đó của người ta...ân...vẫn rất là xấu hổ a..."

" Ha ha!

Xấu hổ cái gì mà xấu hổ?

Sau này lại có nam sinh nào theo đuổi con,liền cho hắn đến nơi này,để cho bọn hắn xem ba ba tự mình lau rửa bộ ρᏂậи siиɧ ɖụ© của con như thế nào,một đám bọn hắn chắc chắn sẽ bị dọa chạy mất."

" A...thật là xấu!"

" Ha ha,tiểu tao hóa, nói vậy mà con nghĩ là thật sao?"

" Ba ba trứng thối!

Dám lừa con!"

Quách Thành bất đắc dĩ cười,nhẹ giọng nói: " Thật lâu,ba lau tiểu hạt tiêu của con sạch sẽ lắm!"

Nói xong,vắt khăn tắm thật mạnh,mang chậu đi về phía phòng tắm đổ nước.
 
[ Edit ] [ Cấm Kỵ ] Cha Con Ái Tình
46. End


Đến giờ cơm chiều, mẹ Trương bận rộn trong bếp,Tâm Như im lặng nằm ngủ trong nôi,Yến Nhiễm đứng trước gương thưởng thức vóc người xinh đẹp của mình.Quách Thành đi từ gian ngoài vào,nhìn bộ dáng phô trương của con gái không khỏi cười khẽ nói: "Đã đẹp lắm rồi,càng nhìn càng đẹp."

Không nghĩ tới Yến Nhiễm chu cái miệng nhỏ nhắn,trắng mắt liếc nhìn cha một cái, nhìn chằm chằm vào cặp đùi của bản thân, thì thào nói: " Người ta nói a,nếu tính giao nhiều lần,khoảng cách của hai đùi sẽ lớn dần ra,chân của người phụ nữ sẽ biến thành vòng kiềng,cha nhìn chân con xem, có phải đã vòng ra rồi hay không?"

Quách Thành cười ngây ngô,thong thả chậm rãi đi đến phía sau con gái,hoàn toàn túm lấy cái eo mảnh khảnh của cô,nhẹ giọng nói: " Cái kia chỉ có cô gái vị thành niên mới như vậy,con đã trưởng thành,giao hoan như thế nào cũng sẽ không rộng ra."

Yến Nhiễm chăm chú nhìn hình ảnh thân mật của bản thân và cha trong gương,trên mặt dần hiện lên hai vệt đỏ ửng.Quách Thành nhìn con gái xinh đẹp mê người,càng thêm yêu thích không buông tay,hắn nhanh chóng bỏ tay bên eo con gái, duỗi tay về phía trước vuốt ve xoa nắn hai cái vυ' lớn đầy đặn của cô.Yến Nhiễm chăm chú nhìn mình và cha tựa sát vào nhau ở trong gương,trên mặt chậm rãi hiện lên hai vệt đỏ ửng.Quách Thành nhìn con gái xinh đẹp đáng yêu,càng thêm yêu thích không buông tay,hắn nhanh chóng duỗi hai tay về phía trước vuốt ve cắp vυ' đầy đặn..."

Ân...a....ba ba...." bị cha vuốt ve khi đứng như vậy,Yến Nhiễm mê loạn khẽ khép hai mắt,nhẹ giọng rêи ɾỉ.Nhìn còn gái tiến vào trạng thái,Quách Thành cười thầm,nhẹ nhàng đẩy cao váy ngắn của cô,kéo qυầи ɭóŧ xuống,tự lấy cây gậy của bản thân, chậm rãi ma sát, mạnh mẽ đánh vào cấm địa của con gái từ phía sau."

Ai nha!

Ba ba....

Cha làm sao cứ vào như vậy được?"

đột nhiên bị tập kích con gái mở to hai mắt,sợ hãi nhìn cha trong gương.Không nghĩ tới cha mỉm cười,thở nhẹ bên tai cô " Hư" một tiếng nói: " Cái này gọi là điểm tâm ngọt trước bữa ăn."

Yến Nhiễm chăm chú nhìn bộ dáng nghiêm túc của cha trong gương,không khỏi mân mê cái miệng nhỏ oán trách,giống như rất giận.Quách Thành cười đắc ý ôm chặt cơ thể con gái hơn nữa,đồng thời côn ŧᏂịŧ trong cơ thể cô cắm vào càng sâu,nhưng mà nếu như là điểm tâm trước bữa ăn,động tác không cần quá mãnh liệt,chỉ cắm như vậy là tốt rồi.Nhìn hai cha con trong gương,con gái ở phía trước,cha ở phía sau ôm chặt cơ thể con gái,vị trí côn ŧᏂịŧ của cha lộ ra bị cơ thể con gái chặn lại,cho nên không nhìn thấy trong gương,mà cặp mông lộ ra của con gái cũng bị che khuất, cho nên hiện tại nhìn trong gương không có gì là không ổn,nếu ai không biết sự tình,chỉ nghĩ đến hai cha con thân mật gắn bó,ai có thể nghĩ đến giờ phút này hạ thể hai người đang tương giao chặt chẽ đâu?Không biết tương giao bao lâu,mẹ Trương đến gõ cửa: "Tiên sinh,phu nhân,đồ ăn đã làm xong rồi,mời hai người dùng cơm."

Quách Thành và con gái hiểu ý cười,Quách Thành chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi người con gái,kéo dây lưng, đồng thời giúp con gái mặc lại qυầи ɭóŧ,thả váy,cứ như vậy hai cha con thần thái tự nhiên giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra đi đến phòng ăn.Trong lúc ăn cơm,mẹ Trương ôm Tâm Như đã tỉnh chơi đùa trong phòng khách,Quách Thành và Yến Nhiễm lẳng lặng ăn cơm, trong lúc đó tay chân không dám làm gì quá mức rêu rao,chỉ khi đối mặt,trong ánh mắt là sự dâʍ đãиɠ không thể che dấu được,Quách Thành trong lòng tơ tưởng: " Nhìn bộ dáng con gái thục nữ ăn cơm,ai có thể nghĩ đến tiểu huyệt của cô vừa bị cha cắm?"

Yến Nhiễm ngồi ở chỗ kia,ra vẻ dường như không có việc gì,kỳ thật trong lòng rất bất đắc dĩ mắng ba: " Lão cha trứng thối,vừa rồi cắm người ta như vậy, khiến bây giờ chỗ đó của người ta thật khó chịu...thật hư không....ai...nếu có thể làm thống khoái thì tốt rồi..."

Đối với tâm sự dâʍ đãиɠ của hai cha con này,vội vội vàng vàng ăn cơm chiều.sau khi Yến Nhiễm ăn cơm xong thay thế cho bảo mẫu,để bà đi ăn cơm,chờ bảo mẫu ăn cơm xong,dọn dẹp sạch sẽ,Tâm Như cũng bị Yến Nhiễm dỗ ngủ rồi,bảo mẫu ôm Tâm Như về phòng trẻ.Yến Nhiễm cùng ba ba hiểu ý cười,đối với du͙© vọиɠ mãnh liệt của hai cha con lại tới nữa rồi.Ba ba khẽ cười vuốt ve khuôn mặt của con gái nói: "Cứ làm ở trong phòng,thật buồn chán,bên ngoài ánh trăng rất đẹp, thời tiết cũng ấm, chúng ta ra ngoài ngồi một lát đi."

Yến Nhiễm nghe lời cha,gật gật đầu,hai cha con cầm tay nhau đi ra ngoài vườn hoa, cha vui vẻ ngồi xuống ghế mây,kéo con gái ngồi vào lòng.Chỉ trong giây lát,cha lại diễn trò cũ,nơi riêng tư của con gái,để cho côn ŧᏂịŧ của mình dừng lại trong cơ thể con gái.Yến Nhiễm khó nhịn tựa đầu vào lòng cha, nhẹ giọng thầm oán nói: "Ba ba thật là.... cứ im lặng ngồi như vậy thưởng thức ánh trăng không tốt sao?

Không nên cắm người ta..."

Quách Thành cười xấu xa,nhở giọng thì thầm bên tai con gái : "Chỉ có côn ŧᏂịŧ của cha ở trong cơ thể của con,ba ba mới có cảm giác yên tâm,nếu hai cha con chúng ta chỉ lẳng lặng ngồi ở đây, làm sao có thể biểu hiện rằng hai người chúng ta là một chứ?"

" Ai nha!

Ba ba...cha thật xấu..."

Yến Nhiễm xấu hổ đến mức nắm chặt bàn tay nhỏ, đánh cha hai cái.Quách Thành cười to trốn tránh,cầm lấy trái cây bên cạnh đút đến cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô: " Nào,bảo bối của ba, ba đút trái cây cho con,con đừng giận ba ba..."

"Ân...ô..." miệng bị chặn bởi hoa quả chua chua ngọt ngọt, tiểu huyệt dưới hạ thể bị côn ŧᏂịŧ của cha cắm chặn,giờ phút này trong lòng Yến Nhiễm có thể nói là cảm giác bị xuyên thấu thật phức tạp!Cắm con gái hơn nửa giờ,đút cho cô ăn không ít hoa quả,cuối cùng nhìn con gái ngọt ngào ngủ trong lòng mình,trên mặt Quách Thành lộ ra nụ cười từ ái.Quách Thành rút côn ŧᏂịŧ trong cơ thể con gái ra,cẩn thận ôm lấy cô,đi vào phòng ngủ, đặt con gái kiều diễm mềm mại lên giường.Quách Thành nằm xuống bên cạnh con gái,nhét côn ŧᏂịŧ cứng rắn vào trong tiểu huyệt rộng mở của con gái,hai cha con gắn bó chặt chẽ chìm vào giấc ngủ.Đối với người đang chìm đắm trong bể dục,hai cha con ngày ngày khoái hoạt giống như thần tiên.Sáng sớm,Quách Thành và Yến Nhiễm ăn mặc chỉnh tề,ăn sáng xong,chuẩn bị đi làm đi học,hai cha con đi ra sân,mẹ Trương ôm Tâm Như đáng yêu đến cửa chính,mẹ Trương cầm cánh tay nhỏ bé của Tâm Tâm nói: " Tâm Như ngoan,tạm biệt cha mẹ đi nào!"

Tâm Như một tuổi giọng líu lưỡi nói: " Tạm biệt!"

Quách Thành và Yến Nhiễm yêu thương nhìn Tâm Như,lưu luyến không rời lên xe,BMW màu đen cuộn bụi đất,nghênh ngang phóng đi.– Hết –
 
Back
Top Bottom