Tiểu Thuyết [Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.

[Edit-Bách Hợp-Đồng Nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Hồi 1-Chương 74😀rael Malfoy.


Ở Hogwarts còn rất nhiều phòng học bỏ trống, Kate nhanh chóng tìm được một gian, ngồi yên chờ trong đó một lát.Chẳng bao lâu, Malfoy đã vội vã bước vào."

Không ai thấy chúng ta chứ?"

Vừa vào, hắn đã lên tiếng hỏi ngay.Kate ngơ ngác: "Cậu lo chuyện đó làm gì?"

Có ai nhìn thấy thì liên quan gì đến họ đâu?Khuôn mặt Malfoy thoáng cứng lại, môi mấp máy một lúc, rồi quay phắt đi: "Thôi, không có gì!"

Hắn đối xử với cô vẫn y như vậy, Kate tuy đã quen nhưng cũng không định chiều theo."

Còn ngẩn ra đó làm gì?"

Cô giục, "Mau lại viết đi!"

Buổi chiều cô chỉ rảnh đúng hai tiếng.Malfoy mới gượng gạo đi đến một chiếc bàn ngồi xuống, lấy ra một cây bút lông ngỗng: "Nói đi, viết gì?"

Kate ném cuốn sổ ghi chép của Hermione lên bàn, rồi ngồi thẳng trên bàn đối diện hắn:"Đọc to ghi chú, tôi bảo dừng thì dừng, tôi bảo viết thì viết."

Malfoy hơi do dự, liếc nhìn cánh cửa trống không, mới bắt đầu đọc khe khẽ."

Lớn tiếng lên, tôi nghe không rõ."

Kate lạnh lùng nhìn chằm chằm.Hắn hít sâu một hơi, giọng lập tức vang hơn hẳn."

Chỗ này dừng!

Ghi chú thêm ngoại lệ thứ nhất trong năm ngoại lệ của Quy tắc Biến hình Cơ bản của Gamp."

Malfoy khựng lại, cầm bút mấy lần mà vẫn chưa đặt xuống.

Kate thì ngồi đó, như không thấy chút lưỡng lự nào.

Một lúc lâu, hắn mới nghiến răng hỏi:"Quy tắc Biến hình Cơ bản của Gamp là gì?"

Đó là kiến thức Biến hình học phải đến năm thứ năm mới học, dĩ nhiên học sinh năm nhất hiếm ai biết.Hắn cúi gằm, nghĩ rằng Kate thế nào cũng tranh thủ giễu cợt mình, giống như hắn từng trêu chọc cô vậy.Nhưng Kate lập tức trả lời dứt khoát:"Năm ngoại lệ của Quy tắc Biến hình Cơ bản của Gamp, nghĩa là những thứ phép biến hình không thể tạo ra, gồm: thức ăn; việc chuyển đổi giữa sinh vật sống và chết; vật phẩm có phép; số lượng; và việc tạo ra từ hư vô."

Nói xong, cô liếc hắn đang ngẩn người, mũi giày khẽ gõ bàn:

"Viết đi."

Malfoy giật mình, rồi cúi xuống cắm cúi viết.

Nhưng chữ vừa ra thì lập tức bị Kate dùng đũa phép xóa sạch."

Viết cho đẹp, nguệch ngoạc thế ai mà đọc nổi?"

Kate ưỡn cổ kiêu ngạo, bắt chước đúng điệu bộ hắn hay làm.Malfoy siết chặt cây bút, ngẩng lên thoáng nhìn cằm cô, rồi cúi xuống viết lại từng nét một cách ngay ngắn.Đợi hắn viết xong, giọng điệu đáng ghét kia lại vang lên:

"Tiếp tục đọc."

Malfoy cắn môi, cuộc sống được nuông chiều khiến hắn khó mà chịu nổi cách đối xử này.Hắn tức đến mức suýt ném bút bỏ đi, nhưng vừa thấy Kate đang xoa cổ tay trái, lại... nhịn xuống.Thế là suốt hai tiếng liền, hắn đọc đến khô cả cổ, chép đến mỏi cả tay.Điều làm hắn kinh ngạc là Kate lại hiểu nhiều thứ ngay cả hắn cũng không biết.Cuối cùng viết xong, hắn quẳng mạnh bút lông ngỗng, lửa giận sắp bùng ra.Nhưng ngay lúc đó, trước mặt hắn bỗng xuất hiện một cốc nước."

Cảm ơn nhé."

Kate nhảy xuống khỏi bàn, mỉm cười đưa cốc cho hắn.Malfoy ngây ra, theo phản xạ đón lấy uống một hơi lớn, mới sực nhận ra cơn giận đã dịu đi không ít.Thật ra, Kate hình như cũng không đến nỗi tệ...Hắn vừa nghĩ vậy, Kate đã thu lại cuốn sổ, tùy ý lật mấy trang, gật gù:"Không tệ.

Hai tuần tới cứ tiếp tục như vậy."

"Cái gì?"

Malfoy suýt bật dậy, "Chép mấy cái thứ này mà cần hai tuần lận à?"

Kate vô tội nhún vai:

"Nếu cậu không muốn thì tôi cũng chẳng ép.

Nhưng còn chuyện cái cổ tay của tôi thì..."

"Cô!"

Hắn nghẹn lời, mặt đỏ bầm tím, mãi mới thốt được vài chữ:"Tôi sẽ đến đúng hẹn."

Nghe thế, Kate mới mỉm cười hài lòng:"Vậy thì đội ơn ngài Malfoy."

Nói xong, cô quay gót đi thẳng, bỏ lại Malfoy đứng một mình, tức tối dậm chân như một cô bé.Không lâu sau, Pansy cũng hớt hải chạy tới, dáo dác nhìn quanh:"Thế nào rồi?"

"Còn thế nào nữa!"

Malfoy tức tối cắn môi, "Con nhỏ đáng ghét đó, sớm muộn gì ta cũng phải bắt nó quỳ xuống cầu xin ta!"

Pansy bất đắc dĩ: "Drael, chính cậu là—""Đừng gọi ta bằng cái tên đó!"

Malfoy vừa thẹn vừa giận, rút đũa phép chĩa vào cô.Nhưng khi nhìn thấy vẻ bất lực lo lắng trên mặt Pansy, hắn lại buông xuống, thở dài:"Xin lỗi..., ta hơi kích động."

Hắn vuốt mái tóc vàng đã vương ướt mồ hôi:"Về phòng sinh hoạt chung thôi."

"Ừ."

Pansy gật đầu, vẫn như thường lệ nắm tay hắn cùng đi.Đợi họ khuất hẳn, nơi bức tường bên hành lang, Kate dần hiện ra, lặng lẽ nhìn bóng lưng hai người.Nếu cô nghe không nhầm, thì Pansy vừa gọi hắn là "Drael", chứ không phải Draco?"

Cái tên này hình như nam nữ đều dùng được."

Cô khẽ lẩm bẩm, vẫn chưa thể chắc chắn suy đoán."

Hệ thống, ngươi có biết toàn bộ công năng của bộ pháp khí luyện kim này không?"

Hiện cô mới biết chuỗi tình nhân có thể điều chỉnh nhiệt độ cơ thể và tăng thêm 5 điểm may mắn.

Vậy các món đi kèm chắc cũng có tác dụng riêng.【Chưa thu thập đủ vật phẩm, không thể tra cứu.】Kate không nản, hỏi tiếp:"Vậy thì ngươi có thể tra giúp ta toàn bộ chức năng và giới hạn của chuỗi tình nhân này được không?."【Chuỗi tình nhân: do Ariel Shafiq chế tác cho người tình, chứa đựng tình cảm sâu đậm của chính nhà luyện kim.】【Khi mang, người sở hữu +5 điểm may mắn, có thể điều chỉnh thân nhiệt.】【Cấm kỵ sử dụng: chỉ giới hạn cho nữ.】Trời ạ, thông tin quan trọng thế mà hệ thống lại chẳng nói sớm!Kate cạn lời.Đã là vật phẩm đồng bộ, chắc pháp khí của Malfoy cũng mang hạn chế giống vậy.Thông thường, điều cấm kỵ của luyện kim khí, dù có dùng Hắc ma pháp, cũng khó mà thay đổi.Nghĩa là — Malfoy, kẻ dùng pháp khí kia, thực ra là con gái.Một phát hiện sốc thật sự.Nghĩ đến chuyện mình từng đối xử với Malfoy thế nào, Kate bất giác toát mồ hôi.Coi một cô gái như bóng ném tung hứng, đúng là chẳng hay ho gì...

Thời tiết dần ấm áp, Hermione cũng bắt tay vào kế hoạch ôn thi, còn lôi cả Harry và Ron — hai đứa thường mải nghịch trong giờ — cùng học."

Hermione, kỳ thi còn xa lắc xa lơ, sao cậu lại không gọi Kate vậy?"

Ron rên rỉ."

Còn chưa đến mười hai tuần."

Hermione phản bác, "Hơn nữa tay Kate bị thương, chị ấy cần phải nghỉ ngơi."

Harry cau mày giơ tay:"Nhưng hôm qua mình vừa thấy cô ấy cùng Malfoy trong phòng học bỏ hoang, không biết họ làm gì nữa."

Chưa kịp để Hermione đáp, Ron đã bật dậy gào lên:"Với Malfoy?

Sao cô ấy lại đi với thằng đáng ghét đó được!"

Tiếng hét khiến cả thư viện đang yên lặng bỗng chốc quay sang trừng mắt.Bà Pince cũng chống nạnh bước tới, lạnh mặt tống cả ba ra ngoài."

Xong rồi," Harry lúng túng thu dọn vở, "Giờ chỉ còn về phòng sinh hoạt chung làm bài thôi."

Cậu vừa định đi thì Ron khẽ kéo lại, đưa mắt nhìn Hermione.Chỉ thấy mặt Hermione đen hơn mực nồi, khí thế nặng nề khiến người ta nghẹt thở.Harry vội vàng chữa cháy:

"Đừng nóng, biết đâu họ chỉ nói chuyện qua loa thôi... hoặc, Malfoy nhân cơ hội bắt nạt Kate ấy!"

Ừ, chắc chắn là thế!Trên lớp bay lượn hắn từng dám sỉ nhục Kate trước mặt bao người, thì riêng tư còn giở trò gì nữa chứ!Hermione cau mày: "Thật à?"

"Chuyện này..."

Harry cũng chẳng chắc.Còn chưa kịp giải thích, Hermione đã lao đi, thậm chí bỏ cả đống sách vở lại.Trường có nhiều phòng bỏ hoang, cô chạy dọc khắp nơi tìm.

Mãi mới thấy Kate từ một phòng đi ra, cô liền ùa tới."

Kate, chị không sao chứ!"

Hermione hoảng hốt sờ khắp người cô, "Malfoy hắn có bắt nạt—"Chưa dứt lời, đã thấy Malfoy mắt hoe đỏ đi ra, giận dữ trừng cô một cái rồi quay gót bỏ đi."

Cái này...?"

Lần này đến lượt Hermione sững sờ.Kate phì cười, xoa nhẹ mái tóc cô, rồi kịp rụt tay về trước khi Hermione phản ứng:"Khụ, đại khái cũng chẳng có gì đâu."

Cô chỉ thuận miệng nhắc đến chuyện từng thấy một cô gái tóc vàng đi vào ký túc xá nữ, hỏi hắn có biết gì không.Nhân tiện, cô cũng bảo từ nay hắn khỏi cần chép chú thích nữa.Rõ ràng là chuyện tốt, vậy mà chẳng hiểu sao tên kia đỏ hoe mắt, còn bỏ chạy , kéo cũng chẳng nổi."

Miễn chị vẫn ổn là được."

Hermione thở phào, "Nếu Malfoy âm thầm bắt nạt chị, thì em sẽ..."

"Sẽ thế nào?"

Kate hứng thú hỏi.Hermione nghẹn họng, siết chặt nắm tay:

"Em sẽ mách giáo sư, để họ trừ điểm hắn!"

Kate suýt bật cười, nhưng thấy ánh mắt giận dữ kia, đành nuốt xuống."

Không sao.

Mà đã đến rồi, hay là ta đi dạo ha?"

Kate mỉm cười, "Lâu lắm rồi mình chưa đi dạo lâu đài."

Hermione chun mũi, kiểm tra cổ tay cô trước rồi mới yên lòng:"Trong lâu đài thì chán rồi, chúng ta ra ngoài đi, hôm nay trời nắng đẹp."

"Ừm, đều được."

Kate cười, không hề phản đối.
 
[Edit-Bách Hợp-Đồng Nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Chương 75: Rồng lửa nhỏ!


Nói là ra ngoài dạo mát, nhưng thật ra cũng chỉ loanh quanh gần lâu đài mà thôi.

Các cô vẫn chưa đủ tuổi để được phép đến làng Hogsmeade.Dẫu vậy, hai người cũng vòng qua được nửa vòng quanh làng, đang định quay về dùng bữa tối thì chợt chạm trán Hagrid.Nhưng lúc này, bước chân Hagrid lại có phần vội vã, chiếc áo khoác da chuột chũi quen thuộc cũng cởi xuống, ôm chặt trong lòng, tựa hồ bên trong giấu vật gì đó."

Hagrid!"

Hermione không chút hoài nghi, vui mừng chạy lên đón, "Bác làm gì ở đây vậy?"

Một cái đầu nhỏ bất chợt thò ra khiến Hagrid giật bắn người, nhưng khi nhận ra là hai cô bé thì mới thở phào."

À, không có gì... bác vừa sang làng uống chút rượu thôi."

Ông mở miệng giải thích, cả người nồng nặc mùi men, đủ để chứng minh chẳng hề nói dối.Hermione bị mùi rượu hun đến mức phải lùi lại một bước theo phản xạ: "Mùi trên người bác... nặng quá đấy...

Nếu bác vội về thì—"Câu chưa kịp dứt, Kate đã cướp lời: "Hagrid, trong tay bác, là trứng của một loài sinh vật thần bí nào đó đúng không?"

"Sao chị biết được?"

Hermione kinh ngạc quay nhìn.Kate chắp tay sau lưng, chậm rãi bước đến trước mặt Hagrid – gương mặt ông rõ ràng thoáng hiện vẻ căng thẳng."

Đừng quên, con từng ở nhà thầy Newt suốt một năm, lại còn tự tay bắt được một con rồng lửa non.

Về chuyện nuôi dưỡng rồng, cả ngôi trường này e rằng không ai rành rẽ hơn con."

Nàng hơi nghiêng đầu, mỉm cười nhìn ông: "Bác không mời bọn con về nhà uống tách trà sao?"

"Khoan đã—" Hermione giờ mới lờ mờ hiểu ra, "Kate, ý chị là, Hagrid đang ôm... một quả trứng..."

"Đủ rồi!"

Hagrid hốt hoảng cắt ngang, "trước tiên cứ đi theo bác đã!"

Ông ôm chặt vật trong tay, tất tả về phía căn nhà cạnh rừng Cấm.

Vừa vào trong, ông đã kéo rèm cửa kín mít.Kate cũng chẳng nhàn rỗi, rút đũa phép thắp sáng lò sưởi, thản nhiên nói: "Rồng ưa khí nóng, tốt nhất để cả gian nhà luôn ấm áp, còn nữa..."

Chưa kịp dứt lời, Hagrid đã sốt ruột tiến lại, ôm chặt áo khoác trong lòng, khẩn thiết hỏi: "Sao con biết đây là trứng rồng?"

Tất nhiên là nhờ "góc nhìn của Thượng Đế".

Nhưng chuyện này sao thể nói thẳng ra.

Kate khẽ ho một tiếng:"Ở làng Hogsmeade, người đến đủ loại, đặc biệt trong quán rượu càng hỗn tạp.

Dù có say, bác vẫn ôm vật ấy như báu vật, lại thêm Harry từng kể bác rất muốn nuôi rồng."

Hermione nhíu mày: "Đó cũng chỉ là suy đoán.

Nếu đây không phải trứng rồng, mà là trứng của loài khác thì sao?"

"Đúng vậy."

Kate nhún vai ra vẻ bất cần.

"Cho nên con chỉ đoán bừa.

Nếu đoán sai thì thôi, ai ngờ đoán trúng."

Ánh mắt nàng như muốn nói: "Tất cả là do bác tự lộ thôi."

Bị nhìn đến mức ấy, Hagrid thoáng ngờ vực chính mình.Nhưng ông vốn tính thẳng thắn, vài giây ngẩn ngơ rồi cũng đặt quả trứng được áo khoác bao bọc kỹ lưỡng lên bàn.Đây là lần đầu Hermione tận mắt thấy trứng rồng trong truyền thuyết, tức khắc tò mò ghé sát: "Đây là loài nào thế?"

"Xem màu sắc và kích thước, hẳn là một con Norwegian Ridgeback (Rồng Lưng Gai Na Uy), loài khá hiếm."

Kate điềm nhiên đáp, "Chúc mừng, bác sắp có rồng của riêng mình rồi."

Hagrid lập tức phấn chấn, kiêu hãnh chống nạnh: "Đó là lẽ tất nhiên!

Bác đã thắng được nó trong một ván bài ở quán rượu!"

Quả thật, được "hời" luôn khiến người ta hân hoan.Thấy ông vui đến vậy, Kate cũng chẳng nỡ nhắc đến điều luật cấm nuôi rồng đã ban hành từ hơn hai trăm năm trước."

Vậy tiếp theo, bác định tự mình chăm nó, hay gửi đến trại nuôi dưỡng rồng non?" nàng khéo léo dò hỏi.Hermione sáng mắt: "Đúng thế, anh trai Ron – Charlie, đang làm nghề thuần dưỡng rồng ở Romania, chắc chắn anh ấy sẽ sẵn lòng giúp."

"Sao được!"

Hagrid cau mày.

"Nó là của bác, tất nhiên phải tự tay nuôi lớn.

Bác sẽ là một ông ba tốt!"

"Nhưng mà..."

Hermione còn muốn tranh luận, song Kate đã khẽ lắc đầu ra hiệu."

Thế thì con sẽ liệt kê vài cuốn sách về nuôi rồng, bác có thể tìm ở thư viện."

Kate đứng dậy, ám chỉ Hermione cùng rời đi.Rời khỏi khu vực lều gỗ, Hermione mới băn khoăn hỏi: " Chị rõ hiểu nuôi rồng là phạm pháp, sao còn giúp bác Hagrid?"

"Bây giờ ông ấy đang háo hức, mà trứng rồng nếu tùy tiện di chuyển rất dễ ảnh hưởng đến phôi thai.

Đã vậy cứ để ông ấy lo đến khi nở đã."

Trong nguyên tác, chính bộ ba phát hiện trứng rồng của Hagrid, rồi bị Malfoy mật báo mới phải chịu phạt vào rừng Cấm, từ đó chạm mặt Voldemort đang hút máu kỳ lân.

Chuỗi sự kiện ấy mới dẫn đến cuộc phiêu lưu trong hầm đá.Theo Kate suy đoán, cả năm học này vốn là thử thách Dumbledore đặt ra cho Harry – để rèn tính cách, lòng dũng cảm và sự nhân hậu.Chỉ khi Harry vượt qua, cụ mới tiếp tục toàn bộ kế hoạch phía sau.

Nếu nàng xen vào quá sâu, quỹ đạo ấy sẽ vỡ.

Không có Harry, Voldemort hẳn sẽ dồn sự chú ý sang nàng.Tàn nhẫn thật, nhưng ngay cả khi không có nàng, Harry vẫn sẽ trưởng thành theo quỹ đạo ấy.

Còn nàng, chỉ là mượn ánh sáng của cậu ta để che giấu bản thân.Lần này nàng nhất định phải để sự việc tiến triển y hệt nguyên tác, để Harry hoàn thành bài khảo nghiệm."

Yên tâm, chị sẽ viết thư cho thầy – em cũng biết, thầy chị là một đại sư hàng đầu về sinh vật huyền bí."

Kate kiên nhẫn trấn an.

"Tóm lại, em cứ yên tâm, rồng nhỏ sẽ không sao đâu, Hagrid cũng vậy."

Hermione vốn tin cô nhất, nghe vậy mới khẽ gật đầu.
 
Back
Top Bottom