- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Edit] Đang Công Lược Thì Nam Chính Bỏ Theo Hệ Thống
Chương 8: Phỏng vấn

Truyện được đăng ở wattpad QuiinYue.
***
——————————
"Tôi biết ngay mà, nhất định là hắn vẫn còn nhớ đến tôi."




Là một người làm nhiệm vụ trăm trận trăm thắng đứng trên đỉnh kim tự tháp, tâm tính của Tô Hòa vẫn vô cùng mạnh mẽ.Sau một thoáng hoang mang lo sợ, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, mặt cũng dày hơn bình thường.Như thể quên sạch những lời cay nghiệt vừa rồi mình đã mắng hệ thống, Tô Hòa hiên ngang nói: [Tôi muốn vào công ty của nam chính.]1551 còn đang trong trạng thái kinh hoảng, suýt nữa tưởng mình nghe nhầm: [Nhưng mà ký chủ, chẳng phải vừa nãy......]Tô Hòa ngắt lời nó: [Cậu không thấy Chu Tần sắp vào tù rồi sao?
Con chó điên Cố Trầm Chu đó sẽ không bỏ qua cho hắn, mà hắn cũng sẽ không bỏ qua tôi!]Trong khoảng thời gian qua lại với Chu Tần, hắn đã sớm nắm rõ hoàn toàn tính cách con người này.Tên đó thích thứ gì thì nhất định phải có được, thứ đã có được thì thà hủy đi cũng không để rơi vào tay người khác.Một khi anh ta vào tù, chắc chắn sẽ khai ra hắn, lôi hắn xuống địa ngục cùng chôn theo.Tô Hòa: [Cho nên tôi nhất định phải chứng minh rằng, giữ tôi lại bên ngoài vẫn có ích cho hắn.]Vào công ty của nam chính, hắn sẽ có cơ hội tiếp cận một số thông tin.Chỉ cần lấy lý do "báo thù" ra để che mắt, Chu Tần chắc chắn sẽ bảo vệ "quân cờ" quan trọng nhất, và giờ cũng là quân cờ duy nhất của hắn.1551 chớp mắt, ngơ ngác nghiêng đầu, hoàn toàn không hiểu.Nó vốn chẳng thể nào lĩnh hội được cái nhân cách vặn vẹo của Chu Tần, nên dĩ nhiên cũng không hiểu nổi hàm ý trong lời ký chủ.Tô Hòa cũng không cho nó thời gian thích ứng, dứt khoát hạ lệnh: [Tóm lại, cậu phải nghĩ cách nhét được sơ yếu lý lịch của tôi vào bộ phận nhân sự của Cố Trầm Chu trong ngày mai.]Đôi tai mèo máy vốn đang cụp xuống vì tủi thân bỗng dựng ngược lên, ngay cả giọng nói cũng trở nên hốt hoảng: [Ký chủ, chỉ một đêm thì quá gấp rồi!]Việc đưa một bản sơ yếu lí lịch từ hư không vào nghĩa là nó phải đột nhập vào mạng nội bộ của một công ty lớn.
Cho dù nó là một AI cao cấp đến từ Trung giới, nhưng hàng ngàn thế giới nhiệm vụ đều có các thuật toán khác nhau, nó không thể hiểu hoàn toàn trí năng của một thế giới trong thời gian ngắn được.Đáng tiếc Tô Hòa hoàn toàn không để ý, hắn đã quen thói gây khó dễ cho hệ thống của mình.
Dù đây là một hệ thống mới, vẫn không thoát được những lời gay gắt ác ý của hắn: [Nếu ngày mai tôi không thể đi phỏng vấn, thì cứ chờ tôi khiếu nại với Chủ thần, tiêu hủy cậu đi.]Hắn đã sớm biết 1551 sợ nhất cái gì, phát hiện trong đầu không còn truyền đến tiếng phản bác nữa, trên gương mặt Tô Hòa thoáng hiện một tia đắc ý.......Sự uy hiếp của Tô Hòa quả thật có tác dụng với 1551, cho nên đến tận khi hắn đã lên giường đi ngủ, 1551 vẫn còn bận rộn vì chuyện này.Đuôi mèo máy cũng bởi vì thức trắng cả đêm mà rũ xuống, ngay cả ánh sáng vốn phát ra từ nó cũng trở nên ảm đạm đi.Khi trời bắt đầu tờ mờ sáng, khoảng cách đến lúc ký chủ đi phỏng vấn chỉ còn chưa đầy 3 tiếng, mà nó vẫn chưa thành công.
Dường như 1551 đã thấy được tương lai bị đưa đi tiêu hủy của mình.QAQĐúng lúc ấy, một hồi chuông vui tươi vang lên, khiến chiếc đuôi mèo máy của 1551 giật mình dựng đứng.Nó nhìn xung quanh, phát hiện tiếng chuông không phải đến từ nơi nào khác, mà chính là từ không gian của nó.1551 tròn mắt, lúc này mới nhận ra có người gọi điện cho nó.Đây là lần đầu tiên nó nhận được tín hiệu này.Nó cẩn thận nhấn đồng ý, ngay khoảnh khắc nhìn thấy ảo ảnh của 999 từ từ xuất hiện, nó cảm động đến nỗi cái đuôi cứ vung qua vung lại."
999!"
Đôi mắt điện tử của 999 sáng lên khi thấy 1551 bình an vô sự.
Nếu nhìn kỹ, dường như bên trong còn có hàng vạn dữ liệu nhỏ vụt qua, mang đến cảm giác khoa học kỹ thuật có vẻ lạnh băng lại lý trí.Thế nhưng, khi con mắt bình thường còn lại nhìn vào 1551, sự lo lắng đã hiện rõ.1551 nhìn người bạn đồng thời cũng là tiền bối duy nhất của mình, trên mặt nở một nụ cười không hề giả dối: "Anh tìm em có chuyện gì không?"
Bên má phải có lúm đồng tiền nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện, trông rất đáng yêu.999 là một hệ thống lão luyện đã từng dẫn dắt nhiều Ký chủ.
Cho dù 1551 không nói gì, anh vẫn nhạy bén nhận ra điều gì đó: "Hắn đang làm khó em có đúng không?"
Mặc dù không chỉ đích danh, nhưng cả hai đều hiểu rõ đang nói về ai.1551 nhẹ nhàng lắc đầu, rồi kể lại những gì Tô Hòa bắt nó phải làm.Để 999 không phải lo lắng, nó vẫn không nói ra chuyện mình bị đe dọa, chỉ bảo rằng đây là việc nó tự nguyện làm với tư cách là một hệ thống.Mắt điện tử của 999 bỗng loạn xạ, giọng anh đầy giận dữ: "Em không cần giải thích thay hắn, anh đã biết Tô Hòa không phải người tốt gì rồi."
Ngay khi phát hiện tư liệu bề ngoài của Tô Hòa nhìn thì hoàn mỹ, nhưng trên thực tế lại từng khiếu nại vô số hệ thống, thì 999 đã muốn đến để nhắc nhở cái hệ thống nhỏ vô tình bị anh đưa vào hố lửa này.Đáng tiếc anh quá bận, ký chủ mà anh quản lý không chỉ có một.
Lại gặp đúng lúc mấy kẻ ưa gây chuyện dưới tay làm loạn, thế là trì hoãn đến tận bây giờ.May mà 1551 xem ra vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị ký chủ cực đoan, hẹp hòi kia tố cáo.999: "Thôi được, để anh giúp em."
Nhiệm vụ đã bắt đầu, Chủ Thần tuyệt đối sẽ không vì một hệ thống mà điều chỉnh nhân sự đặc biệt.Trong mắt Chủ thần, hệ thống bọn họ đều là vật tiêu hao, chỉ phân biệt loại nào dùng tốt, loại nào không dùng được.Cho dù anh muốn đổi cho 1551 một ký chủ dễ nói chuyện hơn, thì cũng không phải là bây giờ.Ít nhất cũng phải đợi sau khi thế giới này kết thúc.Hai mắt 1551 sáng rực lên, nụ cười trên đôi môi càng thêm thân thiện, khiến người ta muốn lại gần: "Cảm ơn anh, 999!"
Giọng nói mềm mại, ở cuối câu tràn đầy sự cảm kích chân thành.Nhìn nụ cười của 1551, người chưa bao giờ nghi ngờ Chủ Thần như 999, cũng bỗng dưng thấy trong lòng khó chịu.Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, anh cảm thấy Chủ Thần đối xử với các hệ thống có thành tích kém quá hà khắc, rõ ràng đều là do Ngài tạo ra, sao lại nỡ lòng tiêu hủy một hệ thống mới ngây ngô như vậy.Mà suy nghĩ này là nghịch thiên phản đạo, cho dù chỉ nghĩ trong lòng cũng là bất kính với Chủ Thần.Không biết vì sao 999 lại có loại ý nghĩ này, anh vội vàng véo tay mình một cái, để bản thân khôi phục bình tĩnh.Chẳng lẽ đã bị nhiễm loại virus nhỏ nào rồi sao?
Có thời gian phải đến phòng bảo trì xem thử mới được.Có 999 gia nhập, cuối cùng bọn họ cũng đã thành công đột nhập được trước 6 giờ sáng hôm sau, nhét hồ sơ của Tô Hòa vào, đồng thời thực hiện một vài thay đổi nhỏ để nó trông không quá đột ngột.Dù vậy, giữa những người ưu tú đã được sàng lọc, trông hắn vẫn có chút lạc lõng.Mà Tô Hòa ngủ một giấc ngon lành, vừa mở mắt đã dùng giọng điệu mất kiên nhẫn hỏi 1551 đã làm xong việc chưa.Hệ thống nhỏ vừa tiễn 999 đi, nó cảm thấy hơi mệt mỏi, nhưng vẫn kiên nhẫn đáp lời ký chủ của mình.Tô Hòa bắt đầu đắp mặt nạ, vừa dưỡng da vừa tập yoga: [Thế còn tạm được.]1551 cố nén cơn buồn ngủ: [Ký chủ, chúng ta nên chuẩn bị cho buổi phỏng vấn rồi.]Đảm bảo khuôn mặt trắng không tì vết và vòng eo mềm mại là bài học bắt buộc mỗi buổi sáng của hắn.Tô Hòa hất cằm, hắn cho rằng vẻ ngoài của mình quan trọng hơn: [Không sao, đàn ông đều là sinh vật thị giác.]Hắn đã đặc biệt bỏ công sức tìm hiểu kỹ càng.Lần tuyển chọn này chính là vị trí trợ lý đặc biệt bên cạnh Cố Trầm Chu.Thư ký trước đó đã tạm thời nghỉ việc vì bị bệnh.Phải biết rằng, nam chính là kẻ vô cùng ghét chuyện trật tự mình gây dựng bị phá vỡ, hôm nay phỏng vấn vị trí bên cạnh hắn, chắc chắn chính hắn sẽ có mặt để xem xét.Ý kiến của những người phỏng vấn khác hoàn toàn không quan trọng, quan trọng là nam chính có muốn giữ hắn lại hay không.1551 ngơ ngác nhìn ký chủ cầm một cái gương bắt đầu luyện tập cười.Mặc dù thanh niên trong gương không có ngoại hình đẹp kinh diễm hàng đầu, nhưng cũng đủ thanh tú ưa nhìn, khi cười lên như một làn gió ấm áp, nếu nhíu mày, nét u sầu giữa hai hàng lông mày khiến người ta thương tiếc.Tô Hòa cực kỳ hài lòng với điều kiện ngoại hình của mình, lựa chọn quần áo cũng mất rất lâu.
Những bộ hàng hiệu Chu Tần tặng đều bị hắn cất đi, hắn cố ý thay một bộ quần áo bình thường để phù hợp với hình tượng nghèo khó nhưng nỗ lực trong tương lai của mình.Đáng tiếc, hắn tính toán đủ đường nhưng lại không ngờ buổi phỏng vấn được chia làm nhiều vòng.Chỉ khi đến vòng cuối cùng, mới có cơ hội gặp mặt Cố Trầm Chu.Công việc của công ty bận rộn, Cố Trầm Chu không thể nào tự mình theo dõi toàn bộ quá trình được.Dù Tô Hòa có tài ăn nói và tố chất tâm lý cực kỳ tốt, nhưng bản sơ yếu lý lịch không phù hợp chuyên ngành vẫn khiến hắn bị loại ngay từ vòng đầu tiên.Nhìn gương mặt ký chủ lúc đỏ rồi lại trắng, 1551 cố gắng thở thật khẽ.Lúc đến kiêu ngạo bao nhiêu, thì lúc bị loại ngay vòng đầu tiên thảm hại bấy nhiêu.Tô Hòa siết chặt bản lý lịch trong tay, trong lòng ngấm ngầm sinh thêm mấy phần oán hận với công ty này.Ngay khi hắn quay người định rời đi, sau lưng bỗng vang lên một giọng nam không hề xa lạ."
Xin chào, xin hỏi anh có phải là Tô Hòa tiên sinh không?"
Tô Hòa xoay người lại, vẻ mặt vốn không vui ngay khi bị gọi liền lập tức đổi thành nụ cười: "Xin hỏi có chuyện gì không ạ?"
Hắn nhìn người đàn ông đang bắt chuyện với mình, nụ cười trên mặt cũng chân thành hơn nhiều.Không ngờ lại là Trợ lý Trần bên cạnh nam chính, anh ta đã tìm tới hắn, vậy chắc chắn là ý tứ của nam chính rồi.Quả nhiên, giây tiếp theo Trợ lý Trần mở miệng, trực tiếp mời hắn tham gia vòng phỏng vấn cuối cùng.Tim Tô Hòa đập nhanh thêm mấy nhịp: "Là ý của Cố tổng sao?"
Cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc, hâm mộ của mấy người tham gia phỏng vấn xung quanh, hắn không kìm được mà nâng cao giọng thêm mấy phần.Trợ lý Trần đẩy nhẹ cặp kính gọng vàng, lịch sự đáp: "Đúng vậy."
Anh ta không hề vòng vo, chỉ nói một câu với các nhân viên phỏng vấn khác rồi rời đi.Để lại Tô Hòa đứng tại chỗ, hạnh phúc bất ngờ ập đến như được trúng thưởng.1551 kêu một tiếng: [Ký chủ, cậu giỏi quá.]Nó tưởng rằng tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch của Tô Hòa.Tô Hòa ngây người một lúc lâu, cho đến khi nghe thấy lời của hệ thống mới hoàn hồn, vẻ mặt tỏ ra đương nhiên: [Tôi biết ngay mà, sao nam chính có thể quên tôi được chứ, hắn thấy tên tôi trong danh sách, chắc chắn sẽ vì ấn tượng tốt mà muốn gặp tôi một lần.]Quả nhiên, tên đàn ông nào hắn cũng có thể nắm trong lòng bàn tay.Dù ngày bị bắt cóc, Cố Trầm Chu trông có vẻ lạnh lùng, nhưng trong lòng chắc chắn đã sớm ghi nhớ dáng vẻ kiên cường của hắn.1551 như hiểu như không gật đầu: [Ừm!
Nhất định là nam chính muốn gặp cậu!]Nó thật lòng vui mừng cho ký chủ.Trong văn phòng ở một phía khác.Ánh mắt Cố Trầm Chu trầm tĩnh dừng trên màn hình, nhìn vào bản sơ yếu lý lịch thoạt nhìn hơi đột ngột trên đó.Bộ âu phục cao cấp phẳng phiu khoác mặc người hắn, tôn lên dáng người cao lớn, khí thế mạnh mẽ như một bức tường vô hình đè ép người đối diện.Người đàn ông khẽ nhếch môi, giọng điệu mang chút hứng thú: "Lại sắp gặp mặt rồi..."
1551.