Siêu Nhiên Đế Chế Quỷ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
263129005-256-k238320.jpg

Đế Chế Quỷ
Tác giả: Tu_Kazuto
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả: DiE đẹp trai.

Trạng thái: Đang tiến hành, không có lịch ra cụ thể.

Thể loại: Viễn tưởng, Siêu nhiên, Ma thuật, Tương lai, Kinh dị, Đam mỹ, Bách hợp, Sinh tử văn.

Nv chính: Rin.

Nv phụ: Haru, Fly, Yura, Mika, Rion, Sylvia, Silver, Yena, Kera, Kaito, Alexta, Aqua Atalia, Yuri, Naoko, Miliana, Alan.

Câu chuyện kể về một vị Tử Vương ở Tử Giới.

Xuống Nhân Giới để tiêu diệt quỷ.

Vì một số lí do nào đó Tử Vương phải phong ấn sức mạnh của bản thân và ngủ yên trong một quả trứng.

Không lâu sau, có người tên là Anna nhặt được quả trứng ấy, đem về nuôi dưỡng và sau khi trứng nở ra một đứa trẻ.

Anna đã đặt tên cho đứa trẻ ấy là Rin.

Tưởng chừng cuộc sống của Rin sẽ hạnh phúc như bao đứa trẻ khác, nhưng kết quả là đột nhiên cả nhà Anna bị tiêu diệt.

Từ đó về sau, cuộc sống của Rin luôn phải đối mặt với sự cô đơn, cho tới khi gặp những người bạn...Cuộc sống trưởng thành, báo thù và phục hồi Tử Giới.​
 
Đế Chế Quỷ
[P1] 1. Khởi đầu.


Ở một nơi nào đó trong vũ trụ bao la, có một tòa lâu đài vô cùng lộng lẫy được xây dựng trên một hòn đảo nhỏ, hòn đảo ấy có một đôi cánh rất to bay khắp nơi trong vũ trụ, xuyên qua những vì sao.

Đó là Thiên Giới, nơi ở của Tân Vương và Thiên Vương.

Tại nơi đây, bên trong tòa lâu đài ấy là một cuộc họp mặt của các vị Vương trong khắp vũ trụ. [Thiên Giới] Trong đại sảnh, một vị Vương có mái tóc màu vàng dài đến eo, đôi mắt có màu xanh như một viên ngọc bích.

Khi nhìn vào đôi mắt ấy sẽ có cảm giác bị hút sâu vào bên trong.

Dáng người không cao lắm, hơi gầy, làn da trắng nõn thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp như là một mỹ nhân tuổi 18, nhưng trên thực tế Thiên Vương đã hơn 2xxx tuổi.

Tính tình dịu dàng và dễ gần.

Vị Vương ấy chính là Thiên Vương, tên là Kuruha.

Vị Vương đại diện cho sự thông minh.

Kế bên Thiên Vương chính là Tân Vương, Tân Vương có mái tóc dài đến lưng, có hai màu, một nữa là trắng, một nữa còn lại là đen, đôi mắt sắc bén có hai màu đỏ vàng riêng biệt, là một người có tính khí cọc cằn.

Vóc dáng cao to, nhưng không đen hôi.

Tân Vương tên thật là Akai, là một vị Vương cai quản toàn bộ những vị Vương còn lại.

Vị Vương đại diện cho sự quyền lực.

Đối diện với hai người họ là vị Vương đến từ Tử Giới, Tử Vương Kato.

Tử Vương có mái tóc trắng xóa dài đến chân và có đôi mắt từ trong ra ngoài đều màu đỏ vô cùng quỷ dị.

Trên đầu là một đôi sừng có màu tím đen, lỗ tai nhọn.

Dáng người cao gầy cùng với khuôn mặt tái nhợt cực kì giống xác chết biết đi.

Tử Vương mặc một bộ đồ màu đen, viền áo có màu đỏ cùng với áo choàng đen.

Cảm thấy tình hình của hai vị Vương đang trong tình trạng sắp đánh nhau, mắt thấy không ổn Thiên Vương đành phải lên tiếng để phá bầu không khí này: "Được rồi!

Hai người nhường nhau một câu có được không?".

Tân Vương liếc mắt nhìn Thiên Vương, khuôn mặt đang nhăn nhó tới nghiến răng, một lác sau mới lên tiếng nói: "Thôi được!

Nhưng ta vẫn không đồng ý việc này!".

Thiên Vương im lặng lén liếc nhìn qua Tử Vương, Tử Vương cảm nhận được ánh mắt của Thiên Vương, lại nhìn thẳng về phía của Tân Vương, cảm thấy có chút phiền phức nên cũng chậm rãi đứng lên và xoay lưng lại với họ chuẩn bị rời đi.

Trước khi đi Tử Vương đã dừng lại và nói: "Không cần lo cho ta!

Ta đi trước!

Bye!".

Thiên Vương nhìn theo bóng lưng của Tử Vương dần như cảm nhận được thứ gì đó nên đã lớn tiếng kêu Tử Vương dừng lại.

Nhưng có vẻ như Tử Vương không quan tâm đến tiếng kêu của Thiên Vương, cứ thế mà bỏ đi.

Trong lòng đột nhiên có cảm giác lo sợ Thiên Vương định đuổi theo Tử Vương thì bị Tân Vương ngăn lại.

Trên khuôn mặt của Tân Vương lúc này đều là sự phẫn nộ, nghiến răng nói: "Mặc hắn ta!".

Nghe được câu nói của Tân Vương, Thiên Vương trừng mắt nhìn Tân Vương, lập tức phản bát nói: "Nhưng sao ta có thể bỏ mặc hắn một mình dưới đó được chứ?".

Vừa dứt lời thì ý thức được bản thân đang bị liếc nhìn đến cả thân run rẩy.

Thiên Vương nhìn Tân Vương vô cùng ủy khuất nói: "Ta thừa biết ngài sẽ không bỏ hắn một mình ở dưới đó!".

Tân Vương nhìn chầm chầm Thiên Vương một lúc lâu mới hừ một tiếng.

"Nếu đã thế thì cứ như vậy!

Âm thầm mà làm!".

Nói xong Tân Vương cũng bỏ đi, bỏ lại một mình Thiên Vương đứng ngây người nhìn bóng lưng của Tân Vương một lúc mới chậm rãi cười một tiếng, thầm nghĩ: Quả nhiên là thế!.

Lúc này tại một nơi nào đó trong vũ trụ bị nổ tung, tạo ra chấn động cực kì lớn.

Thiên Vương đưa mắt nhìn nơi vừa phát ra tiếng nổ lúc nảy thì lập tức xanh cả mặt.

Nơi phát ra tiếng nổ lúc ấy chính là Tử Giới của Tử Vương.

Vừa lấy lại tinh thần thì lập tức nhìn thấy thân ảnh của Tân Vương xuất hiện đưa tay kéo hắn chạy nhanh như bay ra khỏi tòa lâu đài.

Ra khỏi tòa lâu đài ấy không bao lâu thì nơi ấy lập tức phát nổ.

Thiên Vương vừa chạy vừa nhìn lại phía sau tòa lâu đài tan vỡ thành vụn.

Trong lòng không khỏi khiếp sợ, nghĩ: Thật may là thoát kịp!.

Lại nhìn về phía trước chính là tấm lưng rắn chắc của Tân Vương thì không khỏi đỏ mặt.

Tân Vương kéo Thiên Vương chạy tới nơi an toàn thì dừng lại nghỉ chân.

Lúc này nhìn lại, thấy Thiên Vương mặt đỏ phừng phừng thở hồng hộc thì trầm mặt nhìn Thiên Vương, sau đó chậm rãi thở dài mới nhớ ra cơ thể Thiên Vương không chịu nổi tốc độ di chuyển của mình mới nói: "Xin lỗi!

Ta nên bế ngươi chạy mới đúng!

Nhưng trong trường hợp đó ta lại quên mất!".

Thiên Vương ngước mặt lên nhìn Tân Vương một lúc, sao đó nét mặt của Thiên Vương như muốn lật cả bàn. (╯°□°)╯︵ ┻━┻ Ngoài lề: Truyện hư cấu, không có thật.

Bối cảnh huyền ảo, tinh linh, rồng các thứ nhá.

Tất nhiên là có cả khoa học tương lai máy móc các kiểu.

Nên đôi khi hơi bị ảo tưởng.
 
Đế Chế Quỷ
[P1] 2. Tử Giới.


"Xin lỗi!

Ta nên bế ngươi chạy mới đúng!

Nhưng trong trường hợp đó ta lại quên mất!".

Thiên Vương ngước mặt lên nhìn Tân Vương một lúc, sao đó nét mặt của Thiên Vương như muốn lật cả bàn. (╯°□°)╯︵ ┻━┻

...

Thiên Vương thở dài một hơi rồi nhìn về phía Tử Giới, trong lòng có cảm giác bất an kịch liệt. [Tử Giới] Hiện tại, có rất nhiều nơi tại Tử Giới bị phá hủy.

Người dân nơi đây toàn bộ đều bị biến thành đá.

Cây cối trụi lá chỉ còn lại thân cây khô khan, đất đai nứt nẻ vô cùng thê lương.

Những tiếng hét của oan hồn liên tục gào thét phẫn nộ.

Gần như không thể nào tìm được sự sống ở nơi đây.

Trên tường thành cao, có bóng người bị hắc khí vây lấy như thể bóng đêm nuốt trọn, trong tay là một lưỡi kiếm nhuốm màu máu đỏ.

Nước da tái nhợt cùng đôi đồng tử lạnh lẽo phát ra ánh sáng đỏ khiến mọi thứ trở nên âm u dị thường.

Kẻ đó là Tử Vương.

Phía dưới mặt đất có một cô gái đang nhìn chầm chầm Tử Vương đứng trên bức tường thành kia.

Cô có đôi mắt màu đỏ, mái tóc màu nâu ngắn ngang vai, thỉnh thoảng lại phát ra ánh sáng có màu vàng.

Làn da của cô hơi ngăm đen, khuôn mặt đầy vết nứt, cát chảy ra từ những khe nứt ấy.

Dáng người cao lớn, cô mặc áo giáp tay cầm thanh song kiếm.

Cô gái này là Thổ Thần Yura, vị tướng quân bảo vệ cổng phía Bắc của Tử Giới.

Trên khuôn mặt đầy vết nứt ấy hiện tại đang khăn nhó cùng phẫn nộ, hàm răng cắn chặt phát ra tiếng keng két.

Xung quanh Yura bị bao vây bởi hắc khí của Tử Vương.

Cảm nhận được bản thân sắp bị nhấn chìm trong bóng tối.

Yura gào thét trong phẫn nộ cùng tuyệt vọng.

"TẠI SAO CHỨ?!!

TẠI SAO?!

NGÀI KHÔNG THỂ TỰ Ý QUYẾT ĐỊNH NHƯ VẬY ĐƯỢC!

TỬ VƯƠNG ĐẠI NHÂN!!!".

Yura nhìn chầm chầm lấy thân ảnh của Tử Vương rồi dần dần chìm vào bóng tối.

Tử Vương đưa mắt nhìn lại nơi Yura đứng lúc nãy gào thét, trong đôi mắt ấy tràn đầy sự buồn bã.

"Xin lỗi!"

Đột nhiên sau lưng của Tử Vương xuất hiện một ngọn lửa nhỏ, ngọn lửa ấy từ từ biến thành một con phượng hoàng lửa to lớn.

Sau đó lại từ từ biến thành một người thanh niên với mái tóc ngắn đỏ rực được vuốt ra đằng sau.

Trên người thanh niên này mặc một bộ đồ có màu đỏ, viền vàng.

Đôi mắt màu đỏ sắc bén liếc nhìn nơi Yura biến mất.

Một lúc sau mới nhìn về phía Tử Vương, thanh niên ấy lập tức cúi chào theo kiểu quản gia.

Thanh niên này chính là Hỏa Thần Fly, vị tướng quân bảo vệ cổng phía Tây của Tử Giới.

"Ngài cho gọi tôi?"

Tử Vương liếc mắt nhìn Fly, chậm rãi nói: "Ngươi chính là Phượng Hoàng Bất Tử do Nữ Thần Lửa Seika tạo nên!

Nhiệm vụ của ngươi, nên làm rồi."

Fly khi nghe thế lập tức ngước lên nhìn rõ khuôn mặt tái nhợt của Tử Vương, sau đó lại cúi người chào một lần nữa.

"Đã rõ!"

Sau đó Fly lập tức mở rộng đôi cánh và biến mất tại chỗ.

Xung quanh, chỗ Fly biến mất xuất hiện một tròn vòng lửa.

Nhảy xuống mặt đất, đưa mắt nhìn lại khắp nơi trên Tử Giới.

Tử Vương ngước mặt lên trời và đưa tay lên che mắt rồi cuối cùng nhếch khóe miệng cười thành tiếng.

Vừa dứt tiếng cười ấy, Tử Vương liền cầm lưỡi kiếm nhuốm máu ấy đâm thật mạnh vào mặt đất, khiến mặt đất từ chỗ lưỡi kiếm ấy đâm xuống lập tức bị chia làm hai phần.

Tử Giới bị chém làm đôi, tạo ra chấn động cực mạnh.

Ngay sau đó một không gian đảo ngược xuất hiện nuốt chửng lấy một nữa của Tử Giới rồi biến mất.

Chỉ còn lại một nữa của Tử Giới vẫn còn ở khoản không của ranh giới ánh sáng và bóng tối.

"Muốn chiếm nơi này của ta?

Ha, các ngươi còn non và xanh lắm!".

Sau đó Tử Vương hóa thành một luồng ánh sáng bay thẳng hướng về phía Nhân Giới. [Nhân Giới] Nhân Giới lúc này đang trong cuộc chiến với quỷ, ma, yêu.

Loài người chịu khổ khắp nơi, con mất cha, vợ mất chồng, người chết không đếm hết được.

Đế Đô là nơi sa hoa, là nơi nhà Vua và các Quý Tộc đang ngự trị, nhà Vua là một kẻ lười nhác, nham hiểm và thâm độc.

Nhà Vua gần như không quan tâm đến người dân ở ngoài Đế Đô đang khổ cực, chỉ lo cho lão có thể đứng vững trên ngai vàng hay không mà thôi.

Xung quanh Đế Đô chính là 12 thành trì vững chắc, được 12 Gia Tộc tọa trấn.

Người dân trong 12 thành trì có cuộc sống vô cùng an ổn, tuy không giàu có như Đế Đô, nhưng mọi người đều sống rất hạnh phúc.

Khác hẳn với những nơi khác luôn luôn có người phải bỏ mạng vì chiến tranh hoặc đói khát.

Tại khu rừng cách 12 thành trì rất xa, có một quân đoàn đang nghỉ chân ở đây.

Khu rừng này vô cùng nguy hiểm, luôn có người bỏ mạng khi tự ý bước chân vào, vì thế nó được gọi là Rừng cấm.

DiE Quân đoàn được lập ra bởi một tổ chức thuộc phái phản Vương, tồn tại với mục đích lật đổ sự cai trị của Quốc vương đương nhiệm.

Quân đoàn này chính là nhân vật nổi tiếng nhất trên khắp Đại lục và cũng là cái gai lớn nhất mà phe Hộ Quốc muốn nhổ bỏ.

DiE là một sự tồn tại thần bí, nhưng thứ mà khiến tất cả tò mò nhất chính là thủ lĩnh của quân đoàn này, không ai biết gã là ai, đến từ đâu, diện mạo như thế nào...

Và rồi gã được cả Đại lục đặt cho một cái tên Boss.
 
Đế Chế Quỷ
[P1] 3. Nhân Giới.


DiE Quân đoàn được lập ra bởi một tổ chức thuộc phái phản Vương, tồn tại với mục đích lật đổ sự cai trị của Quốc vương đương nhiệm.

Quân đoàn này chính là nhân vật nổi tiếng nhất trên khắp Đại lục và cũng là cái gai lớn nhất mà phe Hộ Quốc muốn nhổ bỏ.

DiE là một sự tồn tại thần bí, nhưng thứ mà khiến tất cả tò mò nhất chính là thủ lĩnh của quân đoàn này, không ai biết gã là ai, đến từ đâu, diện mạo như thế nào...

Và rồi gã được cả Đại lục đặt cho một cái tên Boss.

...

Có một sự tồn tại to lớn, bí ẩn và khiến phái Hộ Quốc đau đầu hơn cả DiE, chính là tổ chức đứng đằng sau điều khiển Quân đoàn này.

DiE đã rất nhiều lần phá hỏng những chuyện tốt của nhà Vua.

Tổ chức ấy thậm chí còn lấy đi những thông tin nội bộ của phái Hộ Quốc.

Chiếc áo choàng đen bay phất phới trong gió cùng với mùi máu tươi tanh nồng của xác chết.

Kẻ khoanh tay đứng từ trên cao nhìn xuống những xác chết ấy không ai khác chính là Boss, gã bị chột một mắt bên phải, mái tóc đen dài xõa ngang vai.

Từ sau lưng gã bỗng dưng xuất hiện một bóng đen, bóng đen ấy đã hét lên rằng: "CHÀO BOSS!!!

Về ăn cơm thôi má!

Đứng làm màu chi cho mỏi chân vậy?".

Lúc này, trên khuôn mặt của Boss đã hiện lên vài đường hắc tuyến.

Gã đã quay đầu lại nhìn bóng đen ấy và nghiến răng nói: "Nhãi ranh!

Hét vào mặt ai đấy hả?

Bố đứng đây hồi tưởng quá khứ chứ rảnh làm màu à?

Cút về ổ ngay cho bố!".

Sau đó Boss đã nắm đầu bóng đen lôi về Trụ sở đoàn.

Trước cổng Trụ sở đoàn, có hai nhân tố đang đánh bài...

à không, hai người họ đang canh gác cổng nghiêm ngặt.

Boss đi đến sau lưng họ trong lặng lẽ và nhìn họ thật lâu.

Thẳng cho tới khi một trong hai sắp thắng thì gã cất tiếng nói: "Đang làm trò gì vui thế nhỉ?".

Hai người giật mình vứt bài trên tay xuống đất rồi đứng bật dậy, tư thế cúi đầu chào Boss.

Hai tên này tên là Abe và Ibe.

Cổng Trụ sở đoàn chính xác hơn là một cánh cổng ma thuật dùng để dịch chuyển đến một nơi nhất định đã được thiết lập sẵn vị trí của nó. [Bên trong Trụ sở đoàn] Khu phố tấp nập người qua người lại, tiếng reo hò khắp mọi nơi.

Có tiếng của người bán hàng, có tiếng của trẻ con nô đùa, và tất nhiên là nơi đây không có ánh mặt trời chiếu vào.

Mọi nơi điều sử dụng đá ánh sáng để chiếu sáng khắp muôn nơi, một nơi ở như chốn thiên đường không có ánh mặt trời.

Bỗng nhiên, có một tiếng khóc thét lớn phát ra từ một căn nhà nhỏ rách nát, nằm ở hẻm vắng người qua lại.

"ÁAAAAAAAAA!!!

Có gián má ơi!!!

Cứu tôi cứu tôi!

Trời ơi!".

Đó là tiếng thét của một cô gái trẻ xinh đẹp, có mái tóc vàng óng ánh dài ngang lưng.

Cô ấy mặc một chiếc váy trắng dài, tên của cô ấy là Mika.

Đối diện cô là một người phụ nữ có đôi mắt màu đen như mực, tóc màu nâu cùng với bộ giáp màu bạc mặc trên người.

Nhìn qua người phụ nữ này trông có vẻ rất cường tráng.

Giọng nói trầm thấp của người phụ nữ vang lên: "Boss có lệnh mới dành cho cậu, là một nhiệm vụ đặc biệt.

Hi vọng cậu sẽ không tiếp tục từ chối mệnh lệnh từ Boss?".

Người phụ nữ vừa nói vừa chống nạnh, mi mày cũng bắt đầu ngăn nhó tỏ vẻ khó chịu.

Trên mặt đất, dưới chân người phụ nữ này là xác chết bẹp dí của bé tiểu cường tội nghiệp.

Mika vừa nói vừa khóc không thành tiếng: "A!

Được rồi!

Biết rồi!

Làm ngay đây!

Cậu mau phi tan xác nó đi!

Hanna!

Nhìn ghê quá!!!Huhu!".

Mika vừa dứt lời, mặt đất đột nhiên ngọ quậy như con sâu.

Trong chốc lát, xác chết tiểu cường đã không còn thấy đâu nữa và mặt đất trở lại như ban đầu.

Chỉ thấy đôi mắt của Hanna phát ra ánh sáng màu nâu rồi biến mất nhanh chóng.

Hanna nói: "Được rồi!

Tớ đi trước đây!

Chỗ này, không nên ở quá lâu!

Hừ, chỉ toàn là mùi ẩm mốc thôi."

Dứt lời cơ thể của Hanna từ từ chìm xuống mặt đất và rồi biến mất tại chỗ.

Mika thở dài một cái, thầm than trong lòng một tiếng, rồi xoay người nhấc chân bước đi vào hư không.

Chính nơi này, cái căn nhà rách rưới này lại từng là căn cứ nhỏ của riêng hai người họ.

Hiện tại, chỉ còn lại kỉ niệm nhỏ bé mà thôi, không còn gì khác hơn.
 
Đế Chế Quỷ
[P1] 4. Gặp lại người.


Chính nơi này, cái căn nhà rách rưới này lại từng là căn cứ nhỏ của riêng hai người họ.

Hiện tại, chỉ còn lại kỉ niệm nhỏ bé mà thôi, không còn gì khác hơn.

... [10 năm trước, tại Thành đổ nát] Ngày x tháng xx năm xxxx, xuất hiện mây đen xám xịt kéo tới bao phủ cả Thành đổ nát, cơn mưa kì lạ bất chợt rơi từ trên trời xuống.

Mưa rơi tí tách trên mặt đất, nơi nơi điều là máu và xác người.

Rất nhiều xác chết mất tay, mất chân, thậm chí là mất cả đầu.

Vốn dĩ nơi đây từng là một thành trì phồn hoa, tấp nập người qua lại.

Hiện tại, chính là đống đổ nát cùng với tiếng người kêu thảm thiết trước khi chết.

Bỗng có tiếng thì thào kêu cứu từ trong miệng của một cô bé có mái tóc xanh lá cây: "Ai đó...

Làm..

ơn... cứ..u.. t.ôi.. vớ..i.....

Tô... khô..ng... t..h.ể.. chế..t được...!"

Cô bé nước mắt dàn dụa, mắt nhìn thẳng vào cái mồm đang hả to đầy răng nanh nhọn hoắt kia.

Cô bé tuyệt vọng nhấm mắt lại, chờ đợi sự đau đớn trước cái chết đang đến gần.

Mưa tí tách rơi trên mặt đất, bóng hình thấp thoáng, bước đi vừa loạng choạng vừa chầm chậm, hai tay buông lỏng phía trước, tóc trắng dài tới mắt cá chân đã che đi khuôn mặt, miệng phát ra tiếng gầm gừ gì đó không rõ.

Tay phải hắn kéo lê một thanh kiếm sắc bén, phát ra âm thanh ken két.

Từng bước đi đã để lại dấu chân đầy máu, từ từ được cơn mưa xóa nhoà đi, chảy theo từng khe nứt mà thấm vào mặt đất cằn cỗi.

Đi được một đoạn, hắn ta dừng chân, ngẫn người vài giây, đầu ngước lên, con mắt đỏ tươi vô hồn lại chảy máu kia của hắn, đang nhìn vào thứ cản đường đi phía trước.

Trước mặt hắn chính là con quái vật toàn thân đen xì đầy gai nhọn sau lưng.

Con quái vật đang há to mồm, sắp ăn thịt cô bé kia.

Đột nhiên, hắn ta lấy đà nhảy lên cao, tay phải hắn cầm thanh kiếm đưa lên cao, chém một nhát từ trên xuống.

Nhát chém ấy đã khiến con quái vật chia làm hai, "rầm" một tiếng ngã xuống đất, cô bé đã được cứu.

Máu của nó bắn tung tóe khắp nơi, dính lên trên khuôn mặt của cô bé đang ngã quỳ trên mặt đất.

Sau đó, cô ngạc nhiên vì mình đã được cứu sống trong giây phút cuối cùng.

Cô mở to đôi mắt, nhìn chầm chầm vào kẻ đã cứu lấy mạng của mình.

Kẻ trước mặt cô, hắn ta bắt đầu kéo lê thanh kiếm, từng bước từng bước đi xa.

Mắt cô vẫn đang nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng đã đưa ra một quyết tâm to lớn.

Phía xa xa, trên bức tường thành cao kia, là một bóng người thoát ẩn thoát hiện, đang nhìn về phía cô bé ấy.

Đột nhiên, một cây dù xuất hiện trước tầm mắt, cô bé hồi phục tinh thần nhìn vào người đang che dù cho mình.

Người đó vươn tay về phía cô, ý là muốn cô cầm lấy tay mình làm thế để ngồi dậy.

Sau khi được đỡ ngồi dậy cô thầm nói một tiếng cảm ơn.

Người đó liền cất tiếng máy móc nói: "Xin chào!

Tên của tôi là Rion!

Còn cậu thì sao?".

Chiều cao của Sylvia thấp hơn Rion một cái đầu, khiến cô bé phải ngước lên nhìn người trước mặt, miệng nhỏ nói: "Tên của mình là Sylvia ạ!".

Rion nghe được câu trả lời thì gật đầu một cái.

Sau đó là bầu không khí ngượng nghịu giữa hai người mới gặp nhau, vốn dĩ không có chủ đề nói chung, thấy vậy Rion liền nói: "Tôi sẽ dẫn cậu đến một nơi dành cho tất cả chúng ta!

Nào, nắm chặt tay tôi và nhấm mắt lại!".

Sylvia đầu tiên là ngạc nhiên, bất ngờ vì nơi dành cho tất cả là gì?

Nghi ngờ mà nhìn người này, chỉ là vừa mới gặp mà thôi.

Nhìn thấy Sylvia nghi ngờ mà nhìn mình, mắt Rion loé lên tia sáng vàng, sau đó nói: "Mộc tộc!".

Sau khi nghe thấy cái tên gọi đó Sylvia lập tức xoá bỏ nghi ngờ, liền nắm lắm tay của Rion và nhấm mắt lại.

Vèo một tiếng, bóng dáng hai người đã biến mất tại chỗ.

Xung quanh khu vực hai người vừa đứng lúc nãy, xuất hiện những tia điện phát ra tiếng "xẹt xẹt".

Bóng người kia vẫn đừng nhìn vào vị trí của hai người họ, miệng khẽ mỉm cười từ từ biến thành một nụ cười quái dị.

Bóng người xoay mình, hoà vào làn khói đen biến mất ngay sau đó.
 
Back
Top Bottom