Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc

[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
40: Dụng cụ điện rung tàn khốc


Bối cảnh tình yêu lãng mạn ngoài kia lại cất lên những lời nói như vậy, đặc biệt là trước mặt người lạ, trong không khí dường như có thể ngửi thấy mùi sỉ nhục.Mạnh Kim Tiêu thấy Diệp Kiều vô thức hít một hơi thật sâu...Cô nghĩ Diệp Kiều sẽ bùng nổ, nhưng cô ấy lại siết chặt tay, kiềm nén sự im lặng.Sự nhẫn nhịn của cô ấy trong mắt Tần Mạc Đàn là sự nghe lời.

Sắc mặt hắn lập tức dịu đi một chút, “Diệp Kiều, tranh thủ lúc tao còn kiên nhẫn dỗ dành mày, đừng có mà giở chứng nữa.”

“Không phải mày chỉ trích tao lén lút dính dáng với M khác sao?

Còn mày thì sao?

Tao ra nước ngoài hai tháng, về thì mày không làm M nữa, còn tự đi nhận nuôi nô lệ!”

Ánh mắt Tần Mạc Đàn sắc lạnh, dùng ngón tay chỉ về phía Đào Dần:“Bố mày chỉ làm với con Lily đó một lần!

Nó không phải người trong giới của chúng ta, không quen ai nên không dám tìm S linh tinh, chỉ có một lần duy nhất tao đã không kiềm chế được…

Còn những người phụ nữ hay nô lệ khác, tin hay không tùy mày, tao thực sự chưa làm với ai.”

“Bây giờ chính mày lại tạo ra một con nô nam, còn đòi chia tay tao?”

“Mày mẹ nó suốt bốn năm, ngày nào cũng nói bên tai tao rằng mày yêu tao sâu đậm, muốn mãi mãi làm chó cái của tao, tất cả đều là nói dối sao?”

Vẻ ngoài của Tần Mạc Đàn thực sự rất đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, vẻ lãng tử và có chút hư hỏng.

Dù hắn nói tục, cũng không quá thô thiển.Hắn làm vũ công phụ họa cho các ngôi sao hạng hai, ba được mấy năm.

Trên sân khấu, hắn tỏa sáng rực rỡ, dưới sân khấu cũng trăng hoa, không hề kiềm chế.

Bốn năm qua, Diệp Kiều đã ghen tuông điên cuồng, đã khóc cạn nước mắt, thực sự đã quá đủ.Trước đây để chiều lòng hắn, từ một người không hề có nô tính, cô đã cố gắng diễn tròn vai để lấy lòng hắn.

Hắn phấn khích thì cô cũng vui vẻ, hắn sảng khoái thì cô cũng hạnh phúc.Cô yêu hắn sâu đậm, nhưng cô ghét bản thân mình suốt ngày lo lắng, bất an như bị thần kinh.Hắn vừa ra nước ngoài, cô đã đề nghị chia tay.Lúc thu dọn đồ đạc rời đi, cô làm rất dứt khoát, cũng là thật lòng muốn cắt đứt tình cảm, không còn liên quan gì đến hắn.Nhưng hắn quay về, người sống sờ sờ đứng trước mặt cô, khiến cô đau khổ tột cùng.Mỗi lần từ chối, cô đều phải dốc hết toàn bộ sức lực.“Tần Mạc Đàn, em thực sự mệt mỏi rồi…

Và em cũng thật sự muốn bắt đầu lại với người khác.

Anh… buông tha cho em đi.”

Cả căn phòng bỗng chốc im lặng.Tần Mạc Đàn đột nhiên nhẹ giọng nói: “Mày muốn đá tao, để ở bên nó à?

Theo tao được biết, trước đây nó cũng không phải M.”

“Một đứa S nửa đường đổi hướng, một đứa M mới tập tành, hay thật đấy.”

Ánh mắt hắn liếc qua chỗ nhô lên lờ mờ dưới thân Đào Dần, lạnh lùng nói: “Đeo đai trinh tiết có quen không?”

Ba từ nhạy cảm đó khiến Mạnh Kim Tiêu giật mình, mông lập tức lạnh toát.

Cô nhìn theo ánh mắt Tần Mạc Đàn, mới biết hắn không nói về mình.Tần Mạc Đàn dường như đã chuyển hỏa lực từ Diệp Kiều sang Đào Dần, không biết có phải là thật lòng không.“Là nô nam, nhất định phải khai phá lỗ đít.

Vị thiếu gia thứ hai nhà họ Đào này, mày vẻ ngoài yếu ớt không chịu nổi hành hạ, súng ống của mình không dùng, lại đi nhận một chủ nhân để đụ lỗ đít, chẳng lẽ là vì cảm giác đặc biệt kích thích sao?”

Mặt Đào Dần bất giác nóng lên, bặm môi nói: “Không liên quan đến mày.”

Lúc đầu hắn cũng không phải tự nguyện, đã thua cược thì phải chịu, ở lại một đêm.Làm M thật sự đau quá đi!

Hắn nghĩ sẽ không còn liên quan gì đến Diệp Kiều nữa, nhưng cô đi rồi, chiếc khóa lại vẫn còn giữ.Bất đắc dĩ hắn chỉ có thể đi tìm cô…Tần Mạc Đàn quyết tâm gây khó chịu cho hắn, nói: “Nghe nói đít bị đụ lâu rồi cũng sẽ nghiện.

Không biết trong khoảng thời gian tao không ở trong nước, nhị thiếu gia nhà họ Đào đã nghiện bị đụ chưa?”

“Đồ chơi của nô nam và nô nữ rất khác nhau.

Các người đã mua đủ chưa, thiếu gì thì thiếu, nhưng không thể thiếu dụng cụ điện rung.”

“Có biết dùng thế nào không?”

Trên mặt Tần Mạc Đàn lại lộ ra vẻ trêu chọc đó, vừa nói vừa nhìn chằm chằm Đào Dần.“Buộc nô nam lại, đặt nằm thẳng.

Dùng dụng cụ điện rung đang bật rung khắp người, tốt nhất là dùng hai cái cùng lúc, điểm chạm, xoay tròn, ấn vào đầu vú, nô nam sẽ run rẩy la hét, sau đó từ từ di chuyển xuống hạ bộ, xoay tròn ở háng, rồi kích thích quy đầu.

Lúc này là đau nhất, nô lệ sẽ kêu to cầu xin tha thứ, vừa khóc vừa vặn vẹo.

Phải dùng chút sức mới ấn giữ được đấy.”
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
41: Bàn luận về cách dạy dỗ nô nam (cốt truyện)


Mày Đào Dần nhíu mày.Hắn liên tưởng đến đêm đó bị Diệp Kiều cột vào đầu giường.Tuy rằng cô ấy nghĩ hắn là lần đầu nên không dạy dỗ lỗ đít, nhưng con cặc hắn lại bị trói buộc, còn phải trải qua một trận cương cứng dữ dội khi bị roi quất.Cơn đau đó…

đủ để hắn kính sợ các loại thủ đoạn dạy dỗ.Tần Mạc Đàn thu hết vẻ sợ hãi của Đào Dần vào mắt, hắn tà mị nheo mắt lại, tiếp tục nói:“Dụng cụ điện rung chỉ là món khai vị thôi.

Dạy dỗ nô nam sao có thể thiếu con cặc giả điện rung được?”

“Lấy ra một cây con cặc giả điện rung to lớn, hung dữ, nói cho hắn cả cây này sẽ cắm vào lỗ đít hắn, nô nam lúc này nhất định sẽ sợ tới mức biến sắc, nhưng không nghĩ tới dáng vẻ đáng thương này lại càng muốn làm người ta đè nát hắn.”

“Bật công tắc lên, đến gần lỗ đít hắn trong ánh mắt hoảng sợ của hắn, từ từ kích thích xoay tròn ở miệng lỗ đít, sau đó nhắm thẳng vào đụ.

Con cặc điện rung khuấy đảo bên trong mông, nô nam khẳng định sẽ không chịu nổi, ai oán cầu xin liên tục, biểu cảm đau khổ và hoảng sợ.

Lúc này, tắt công tắc đi, hắn nhất định sẽ thở phào một hơi dài, toàn thân buông lỏng nằm liệt, lợi dụng lúc hắn không phòng bị, đột nhiên bật công tắc trở lại —— cơ thể hắn liền sẽ nháy mắt căng cứng, a, thật sự rất tuyệt vời.”

“Trong lúc hắn vặn vẹo thân mình chịu đựng đau đớn, mồ hôi chảy ròng ròng, có thể nói cho hắn, ‘bắn ra thì có thể tắt đi’, hắn nhất định lắc đầu, lúc này lại nói ‘lắc đầu chính là đồng ý’, hắn sẽ chạy nhanh gật đầu, nhưng ‘gật đầu chính là tốt’ nha, vì thế trong lúc hắn tuyệt vọng vừa lắc vừa gật đầu, có thể lẳng lặng thưởng thức hình ảnh tuyệt đẹp đó.”

“Nam giới bẩm sinh có ham muốn chinh phục cao hơn, cho nên nô nam ít hơn nô nữ.

SM mang lại cho họ chủ yếu là đau đớn, nhưng đối với chúng ta, đó lại là khoái cảm tột đỉnh.”

Sắc mặt Đào Dần lại càng khó coi thêm mấy phần.Không chỉ bởi vì những lời Tần Mạc Đàn nói khiến người ta đồng cảm như bị thao mà nghẹt thở, mà còn bởi vì… dưới háng hắn nơi con cặc bị đai trinh tiết giam cầm thế mà lại từ từ thức tỉnh.Sợi dây lưng siết chặt có điểm lằn, hắn lập tức cảm nhận được một tia đau đớn.Đào Dần phiền muộn vô cùng, hắn thật muốn tháo ngay món đồ chơi đó ra khỏi con cặc, sau đó vạch rõ ranh giới với bọn họ.Nhưng người đã hại hắn, Diệp Kiều, trông có vẻ cũng đáng thương.

Hắn bực bội cau mày, đưa ánh mắt cầu cứu cho Dịch Tuyển Thâm.Dịch Tuyển Thâm đã xem đủ vở kịch này rồi, cũng đã đến lúc kết thúc.

Con nô lệ nhỏ của hắn còn ở sau lưng chờ đâu.Hắn nhìn Tần Mạc Đàn, ngữ khí lạnh nhạt: “Ông chủ Tần tốt xấu cũng coi như là người có thân phận, có máu mặt.

Sinh con trai ra mà chỉ có từng đó tiền đồ?

Ông Tần nếu biết con trai mình xuống biển làm một tên S, không biết sẽ có suy nghĩ gì.”

Ánh mắt Tần Mạc Đàn sắc lẹm, bắn thẳng tới: “Mày biết bố tao?"

Ánh mắt Dịch Tuyển Thâm hờ hững, “Ông chủ Minh Lâu chứ gì, có gì lạ đâu.

Nghe nói ông chủ Tần rốt cuộc cũng thông được đường bay cảng phía nam, hiện tại đúng là thời điểm mấu chốt.

Mày lúc này không sớm về nhà giúp đỡ, lẽ nào phải đợi đứa em trai được nuôi dưỡng ở ngoài 18 năm kia của mày chiếm hết công lao, từng bước leo lên mới hoàn toàn tỉnh ngộ sao?”

“Mày rốt cuộc là ai?!”

Sắc mặt Tần Mạc Đàn hoàn toàn thay đổi.Đường bay cảng phía nam là thứ mà bố hắn vừa mới giành được hai ngày trước, chuyện này biết đến thật sự không mấy người.

Hắn rốt cuộc là ai?Đào Dần trộm thở dài nhẹ nhõm một hơi, hừ hừ, biết ngay A Thâm có thể dẹp yên cái thằng nhóc chết tiệt này.“Mày về sau đừng lại đến quấy rầy Diệp Kiều, nếu không, coi chừng A Thâm không khách sáo với mày và cả nhà họ Tần!”

Tần Mạc Đàn không thèm để ý đến Đào Dần đang mượn oai hùm.

Hắn nhìn Dịch Tuyển Thâm với vẻ mặt phức tạp rồi đứng dậy bỏ đi.Vị ôn thần đã đi, Đào Dần vui vẻ hẳn.Bốn người quay lại bàn ngồi, Đào Dần đã căng thẳng suốt buổi trưa nên đói bụng, cầm lấy thực đơn ở góc bàn bắt đầu gọi món.“Lại đây ngồi đi.”

Dịch Tuyển Thâm nói với Mạnh Kim Tiêu bên cạnh.Ba người đều đã ngồi xuống, người đứng cạnh Dịch Tuyển Thâm trở nên rất nổi bật.Mạnh Kim Tiêu cười khổ, cô cũng muốn ngồi lắm chứ, nhưng…Cô hướng về phía chủ nhân mình, nở một nụ cười nịnh nọt: Có thể không không ngồi không?“Ngồi xuống.”

Một câu trả lời không hề có chút tình cảm.Mạnh Kim Tiêu dịch người tới, cong đầu gối, nín thở từ từ ngồi xuống.Khoảnh khắc mông chạm vào ghế, cái hột le và lỗ lồn đang chết lặng bỗng bị siết chặt thêm một lần nữa.

Da đầu cô nổ tung, suýt nữa rên thành tiếng.Cắn chặt phần thịt mỏng bên trong môi, dái tai cô cũng ửng đỏ.
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
42: Chủ nhân nguy hiểm


Mạnh Kim Tiêu cảm thấy hôm nay quả thực rất muốn mạng.Cô như đứng trên đống lửa,ngồi trên đống than.Diệp Kiều im lặng bắt đầu uống rượu, không nói một lời.Mạnh Kim Tiêu nhìn cô ấy uống hết ly này đến ly khác, thầm nghĩ cô ấy đã từng rất yêu người đàn ông kia, nên lúc chia tay mới dám đề nghị khi hắn ra nước ngoài.

Khi đối mặt với hắn, cô ấy ngay cả dũng khí để đối đầu cũng không còn, trong khi cô ấy rõ ràng là một người rất rạng rỡ.Khi rắc rối đã được giải quyết, Dịch Tuyển Thâm chuẩn bị đưa Mạnh Kim Tiêu rời đi.Ngày thường, Dịch Tuyển Thâm dẫn theo người đến, Đào Dần chắc chắn sẽ trêu ghẹo một chút.

Nhưng lúc này hắn không còn tâm trí cho việc đó.Cuối cùng cũng tìm được Diệp Kiều, hắn chỉ nghĩ làm sao tháo được cái thứ đang bó chặt con cặc của mình ra!Trước đó hắn hỏi cô ấy chìa khóa, cô ấy lại nói không nhớ đã tiện tay ném ở đâu.

Người phụ nữ này, quả thực đáng giận.Nếu không phải vì chìa khóa, hắn đã không gọi điện thoại nhờ A Thâm đến giúp.Hắn hướng Dịch Tuyển Thâm và Mạnh Kim Tiêu vẫy tay, vừa lén lút mở vài chai rượu trên khay, không dấu vết đặt vào tầm tay của Diệp Kiều đang liên tục chuốc rượu.Tầm mắt hắn dừng lại ở chiếc túi không xa chân Diệp Kiều.Hừ hừ, đợi cô ấy say, chẳng phải hắn muốn lục thế nào cũng được sao.Dịch Tuyển Thâm đứng dậy, Mạnh Kim Tiêu mới cắn răng từ từ đứng lên.Cô đã dự đoán trước là cảm giác sẽ không tốt, nhưng vừa mới bước một bước… chỉ cảm thấy bắp đùi mềm nhũn, không thể khống chế mà ngã quỵ về phía chủ nhân.“Phịch” một tiếng, đột nhiên đâm vào lồng ngực hắn.Cảm giác tê dại từ dưới thân chạy lên cổ, chạy lên não, từng đốm nhỏ hoa nở trong đầu.Mạnh Kim Tiêu mặt đỏ bừng.Cô thế mà… lên đỉnh.Hai chân cô mềm nhũn như tôm luộc, không thể đứng vững.

Cô gần như siết chặt áo sơ mi trước ngực và trên vai chủ nhân, mới tránh được cảnh ngã chật vật xuống đất.Cô không nhớ lúc thất thố đó mình có rên thành tiếng không, tình huống quá xấu hổ, cô cứng đờ trong lòng ngực chủ nhân, nửa ngày không nhúc nhích.Chợt, cô sững sờ.Bắp đùi cô, có một thứ cứng rắn đang chống vào.Mạnh Kim Tiêu có chút kinh ngạc ngẩng đầu, chủ nhân cô đang nhìn cô với vẻ mặt không cảm xúc.Ánh mắt nặng nề.Mạnh Kim Tiêu vội vàng tránh ra khỏi lòng ngực chủ nhân, ngoan ngoãn đứng một bên, nhưng hơi thở cô lại vì ánh mắt đó mà lặng lẽ tăng tốc.Hai người ngồi trong xe, suốt đường không nói gì.Xe lái vào gara, xách theo nguyên liệu nấu ăn, mở khóa cửa vào nhà.

Mạnh Kim Tiêu vô thức siết chặt tay, vừa kích động lại có chút căng thẳng.Quả nhiên, ở hiên nhà, chủ nhân cô dừng bước, ánh mắt lạnh lùng dừng lại trên quần áo cô.Mạnh Kim Tiêu dùng bàn tay khẽ run, nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người.Ánh mắt hắn từ mặt cô quét xuống, đi ngang qua bộ ngực nhô cao, từ từ đi xuống, dừng lại ở chiếc đai trinh tiết ở phần dưới của cô.Mạnh Kim Tiêu không kìm được khép chặt hai chân.Không khí có chút áp lực này, ánh mắt chứa đựng sức mạnh kiểm soát, khiến một nửa máu trong người cô ngưng trệ, một nửa lại sôi trào.“Lại đây.”

Hắn nói.Mạnh Kim Tiêu từ từ hít vào, nhấc chân đi lên phía trước.

Mạnh Kim Tiêu rũ mắt, cứng đờ không nhúc nhích.Tầm mắt cô vừa vặn dừng lại ở bụng dưới của hắn, nơi đó đang có một khối lớn nhô lên, làm căng chặt quần.

Ngăn cách bởi lớp vải, cô vẫn có thể cảm nhận được sát khí của nó.“Chân mở ra.”

Hơi thở Mạnh Kim Tiêu tăng tốc.Cô khó khăn tách hai chân ra một chút để đứng.Cô sợ mình sẽ không đứng vững.Ngón tay hắn đang tìm kiếm giữa hai chân cô.Cảm giác lạnh lẽo lướt qua bắp đùi cô.

Hắn dùng một ngón tay cách miếng kim loại đặt ở cửa lồn cô, cô gần như lại run rẩy.Chỉ nghe “tách” một tiếng, phần hông bỗng nhiên buông lỏng, khóa đã mở.
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
43: Dùng cơm xong thì dùng em


Dịch Tuyển Thâm kéo, chiếc đai trinh tiết kẹp giữa hai cánh mông của Mạnh Kim Tiêu đã được rút ra.Sợi dây lưng mảnh khảnh lướt qua cửa lỗ lồn ẩm ướt và hột le của cô, kéo theo một chuỗi chất lỏng dính.“Cạch”.Giữa hai chân cô, một cây dương vật giả nhỏ tuột xuống, rơi thẳng xuống sàn.Dịch Tuyển Thâm dùng đôi mắt sâu thẳm, mông lung khiến người ta choáng váng, liếc nhìn Mạnh Kim Tiêu một cái.Mạnh Kim Tiêu hận không thể đào một cái hố ngay tại chỗ để chôn mình xuống.Dịch Tuyển Thâm treo chiếc đai trinh tiết lên lưng ghế một cách tùy tiện.“Lại đây nấu cơm.”

Hắn lạnh lùng buông một câu, trước vẻ mặt kinh ngạc của Mạnh Kim Tiêu, xách túi đồ đi về phía nhà bếp.Mạnh Kim Tiêu đứng đờ người ba giây, rồi mới bước chân đi đến nhà bếp.Dịch Tuyển Thâm đã nhanh chóng phân loại, rửa sạch nguyên liệu, và ướp bít tết.Mạnh Kim Tiêu trần truồng đứng ở cửa nhìn chủ nhân bận rộn, có chút không biết phải làm gì.Dịch Tuyển Thâm làm xong công việc rửa sạch, dùng giấy bếp lau tay.Hắn lấy chiếc tạp dề từ bên tủ lạnh, lồng vào cổ Mạnh Kim Tiêu, sau đó vòng ra sau lưng cô thắt lại.Đôi vú nhô cao của cô làm chiếc tạp dề phồng lên một cách khêu gợi.

Nhìn từ phía sau, cô trống trơn, hai cánh mông lộ ra ngoài không khí.Chỉ có hai sợi dây mảnh mai thắt ở cổ và eo, tôn lên tấm lưng trắng nõn càng thêm gợi tình.Buổi tối ăn bít tết.Quá trình làm bít tết nói khó không, lại cũng không hề dễ dàng.Chủ nhân cô chỉ nói qua hai điểm mấu chốt, rồi nhàn nhã đứng dựa vào khung cửa phía sau xem cô một mình bận rộn.

Mạnh Kim Tiêu vừa bất lực vừa sốt ruột.Chiên bít tết đòi hỏi phải chú ý lửa rất cẩn thận.

Cô cẩn thận giữ độ chín ba phần theo yêu cầu của chủ nhân, kết quả không cẩn thận lại thành năm, sáu phần.Mạnh Kim Tiêu rụt cổ, lén liếc nhìn chủ nhân, hắn không giận.Cô cắt một miếng nếm thử, thấy rất ngon.Miếng thứ hai dường như vẫn không đạt yêu cầu.

Cắt ra, thịt sống mềm đỏ chỉ còn lại một đường hẹp ở giữa.Mạnh Kim Tiêu có chút tiếc nuối cắt một miếng, ăn trong miệng thấy tươi ngon thuần khiết, rõ ràng là cực kỳ ngon.“Qua rồi,” Giọng Dịch Tuyển Thâm truyền đến từ phía sau cô, bàn tay to lớn của hắn tùy tiện xoa nắn mông cô, “Anh muốn mềm như vậy, nhớ chưa.”

Mạnh Kim Tiêu giật mình.Vội vàng dùng xẻng lật miếng bít tết trên chảo ngay lập tức.

Miếng bít tết lật qua, hồng hào với mùi cháy xém, đúng là ba phần!Mạnh Kim Tiêu vui mừng cực kỳ, tập trung tinh thần canh, cuối cùng cũng thành công cho ra lò.Pha nước sốt, rưới lên bít tết, tiện tay cắt thêm rau củ trang trí xung quanh.Bận rộn hơn nửa tiếng, Mạnh Kim Tiêu cuối cùng cũng làm xong các món.Để thử mùi vị, cô đã tự mình nếm mỗi món trong bếp, đến mức gần như no rồi.Tuy hình thức bình thường, nhưng mùi vị chắc chắn không tệ.Cô mang bữa tối đặt lên bàn trước mặt chủ nhân, nhìn hắn cắt một miếng bít tết, chấm sốt rồi đưa vào miệng, tim nhỏ của cô cứ đập thình thịch.Hắn dùng bữa với vẻ mặt bình tĩnh, cuối cùng còn uống hai muỗng súp kem bơ do cô làm, cho đến khi ăn xong hắn vẫn không nói gì.Mạnh Kim Tiêu lo sợ bất an đứng bên cạnh hắn.Là không thể ăn sao?Dịch Tuyển Thâm dùng khăn giấy lau khóe miệng, cuối cùng cũng đối diện với đôi mắt nhỏ đáng thương của Mạnh Kim Tiêu.Hắn nhìn vào chén súp, vươn một ngón tay, chấm súp kem trắng sữa rồi bôi lên đầu vú cô.Súp trắng ấm dính vào đầu vú đỏ hồng của cô, trắng xuyên phấn, đặc biệt quyến rũ.“Thế này, miễn cưỡng sắc, hương, vị đều đủ.”

Mạnh Kim Tiêu sững sờ trong giây lát, vui sướng, đây là khen cô làm ăn ngon sao?Cô chỉ kịp vui vẻ trong khoảnh khắc đó, giây tiếp theo, chủ nhân cô đột nhiên cúi người xuống, cắn lấy nụ hoa kiều nộn trên ngực cô.
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
44: Khiển trách


Khoảnh khắc đó Mạnh Kim Tiêu như bị điện giật, đột nhiên run lên một cái, không tự chủ mà rên rỉ.Dịch Tuyển Thâm ngước mắt, liếc nhìn cô một cái đầy cảnh cáo.Mạnh Kim Tiêu dùng sức cắn chặt môi dưới, nhịn xuống, im lặng.Nhưng cơ thể đã lên đỉnh trước đó, trong khoảng thời gian ổn định này, không những không nguội đi, mà sau khi bị áp lực lại càng thêm khao khát.Chỉ cần một chút trêu chọc, cô liền khó mà chịu đựng được.Chủ nhân cô đang tùy tiện hưởng thụ cơ thể cô như một món tráng miệng sau bữa ăn.

Thỉnh thoảng hắn lại dùng răng nghiền vú cô, có lúc nhẹ, có lúc mạnh, từng cơn đau đớn khiến Mạnh Kim Tiêu có chút phát điên.Cô hơi ngửa mặt ra sau, nhét khớp xương ngón trỏ vào giữa răng.Hơi thở càng ngày càng nóng…Đầu vú cô bỗng rời ra, chỉ còn lại hai hạt vú đỏ tươi, bóng loáng, run rẩy đứng thẳng trong không khí.Cơ thể Mạnh Kim Tiêu mềm nhũn ngay sau đó bị hắn ôm lên, ngồi trên bàn ăn.Dịch Tuyển Thâm lấy ra hai quả chuông nhỏ từ trong túi.

Đó là món quà hắn tặng cô vào ngày đầu tiên đưa cô về nhà.Bây giờ hắn muốn đeo lại chuông cho cô.Gần đây cô giống như một con mèo nhỏ động dục, dễ dàng bị các loại đạo cụ đẩy lên đỉnh.

Hắn sẽ khiến cô có nhận thức sâu sắc hơn về quy tắc của hắn.Đeo chuông xong, Dịch Tuyển Thâm gọi Mạnh Kim Tiêu quỳ xuống bên chân hắn.“Điều thứ 6 của qui tắc.”

Giọng hắn không chút gợn sóng, nhưng Mạnh Kim Tiêu nghe thấy tim giật nảy.Lần vô ý ngã vào người chủ nhân trước đó, quả nhiên đã bị ghi nhớ.“Vẫn còn phải suy nghĩ sao?”

Một cái tát dứt khoát ném vào vú trái Mạnh Kim Tiêu, tiếng chuông vang lên trong veo.“Ở bất kỳ thời gian, địa điểm, tình huống nào, nô lệ chưa được chủ nhân cho phép thì không được phép đạt cao trào.”

Mạnh Kim Tiêu vội vàng trả lời.“Rất tốt, xem ra vẫn chưa quên sạch sẽ ——” Giọng hắn thay đổi, ánh mắt trở nên sắc bén.“Vậy tại sao ở nơi công cộng, trước mặt người ngoài lại tùy tiện lên đỉnh?”

“Bốp”, một cái tát khác, ném mạnh vào vú phải, “Trả lời đi, đang suy nghĩ gì.”

Lần này mạnh hơn lúc nãy, Mạnh Kim Tiêu suýt nữa bị đánh lệch người.Hai quả chuông va vào nhau, leng keng leng keng vang lên vài tiếng.Mạnh Kim Tiêu căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác khoái cảm ti tiện mà kích thích đang điên cuồng len lỏi trong cơ thể.“Tiện nô, tiện nô biết sai rồi…”

Cô quỳ thẳng trở lại, hai bầu vú đã đỏ bừng, từng dấu ngón tay rõ ràng.“Nói đi, lần này phạt thế nào.”

Mạnh Kim Tiêu có chút sợ, nhưng sự căng thẳng mãnh liệt này lại khiến lỗ lồn cô càng ướt.“Xin… xin chủ nhân quyết định.”

Dịch Tuyển Thâm nhìn thẳng vào mặt cô, sau một lúc lâu, mở miệng nói: “Tự đi lấy một cây roi.”

“Vâng, chủ nhân.”

Còn có quyền chọn!Mạnh Kim Tiêu lặng lẽ thở phào một hơi, vội vàng bò về phía thư phòng.Mở cánh cửa kính, bên trong bày ngay ngắn các loại roi với hình thức khác nhau.Dài ngắn không đều, chất liệu không đều.Gần Mạnh Kim Tiêu nhất là một cây roi dài, màu đen bóng, to bằng ngón tay cái.

Mạnh Kim Tiêu chỉ cần nhìn thôi cũng có thể tưởng tượng được cơn đau bỏng rát da tróc thịt bong.Cô rùng mình một cái, đi đến phía trong cùng, lấy một cây roi da dê mềm mại.Là chủ nhân bảo cô tự chọn!

Cô vẫn muốn giữ lại một thân thể lành lặn…Cô ngậm roi, đưa nó vào tay chủ nhân.

Đầu cô cúi rất thấp, như vậy có thể ngăn cách ánh mắt của hắn.Dịch Tuyển Thâm xách cây roi da dê màu trắng ấm áp, nhìn chằm chằm đỉnh đầu con nô lệ nhỏ, nheo mắt lại.Hắn tùy ý quất vài cái trong không khí, tiếng xé gió vang dội lại khiến Mạnh Kim Tiêu lập tức cứng người.Âm thanh này…Cô bỗng nhiên hiểu ra, thật ra dù cô cầm cây nào đi chăng nữa, hắn cũng có thể đánh cô thành kết quả hắn muốn.
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
45: Hình phạt bằng gừng


Mạnh Kim Tiêu quỳ ngay ngắn trước ghế sofa.Nhưng chủ nhân lại đứng tránh ra.Cô vừa chờ đợi, vừa lo sợ bất an.Hai tiếng roi quất kia đã thể hiện rõ ý sẽ không dễ dàng tha thứ cho cô, cô căng thẳng tột độ trước những gì sắp xảy ra.Phòng khách tĩnh lặng, Mạnh Kim Tiêu chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của chính mình.Quỳ chừng hơn mười phút, phía sau dần truyền đến tiếng bước chân, từ xa đến gần.Mạnh Kim Tiêu vội vàng dựng tai lên.“Phần trên bò lên ghế sofa,” Dịch Tuyển Thâm dùng cán roi chọc chọc vào mông cô, “Mông nâng lên, đầu gối tách ra.”

Mạnh Kim Tiêu làm theo chỉ thị, đã ngấm ngầm chuẩn bị tâm lý.

Nhưng cô không ngờ, lỗ đít lại đột nhiên lạnh!Cô suýt nữa giật mình nhảy dựng lên.Chủ nhân thế mà lại cầm khăn ướt tự lau cho cái góc mà chưa bao giờ được thăm dò của cô…Khi chiếc khăn ướt lạnh lẽo lướt qua các nếp gấp, Mạnh Kim Tiêu cảm thấy thịt ở hai bên mông đều đang run rẩy.Đây là hình phạt sao?Chủ nhân chuẩn bị sử dụng lỗ đít của cô.Không phải là chưa từng nghĩ đến ngày này, cô vẫn có chút tự giác.

Chỉ là nó đến hơi đột ngột.Cô ngoan ngoãn nằm sấp trên ghế sofa không nhúc nhích, đáy mắt Dịch Tuyển Thâm hiện lên một tia vừa lòng.Hắn xé một gói bao, đeo vào ngón giữa, bóp ra một ít gel bôi trơn, bắt đầu xoay quanh miệng lỗ đít.“Ngô…”

Mới vừa thăm dò vào một chút, Mạnh Kim Tiêu đã không nhịn được co rút lại.“Thả lỏng, đầu gối.”

Hắn vỗ vỗ cái mông đàn hồi trắng nõn của cô để nhắc nhở.Mạnh Kim Tiêu lại quỳ tách đầu gối ra thêm một chút, chủ nhân bắt đầu nông ra nông vào, mỗi lần cắm vào đều sẽ đi sâu hơn một chút.A ha…Cô cắn chặt ngón tay kia, cảm giác căng tức có chút trướng đau.Cảm giác xa lạ khi bị xâm nhập lỗ đít này khiến cô nhạy cảm đến tột cùng.Ngón tay không ngừng đi sâu vào trong, xoay tròn, dưới tác dụng của gel bôi trơn, cuối cùng cả ngón tay đã đi vào.Khai thác là từng bước một, sau khi một ngón tay thuận lợi, từ từ lại thêm vào một ngón nữa.Mạnh Kim Tiêu thở dốc, khó khăn hít vào thở ra.

Lỗ đít tươi mới bị buộc phải giãn ra liên tục, giống như một đôi môi anh đào.Cả người cô nằm sấp trên ghế sofa, không dám cử động.Lỗ đít đột nhiên chạm phải một vật hơi thô, hình trụ, đang từ từ đi sâu vào cái lỗ đít còn chưa khép hoàn toàn.Mạnh Kim Tiêu có chút chịu không nổi mà vặn vẹo qua lại, rên rỉ thành tiếng.Cô không biết đó là cái gì, chỉ cảm thấy bề mặt có chút sần.Một bàn tay mạnh mẽ đè xuống lưng cô, hắn nhẹ giọng quát lớn: “Nhịn đi, đây là hình phạt của em.”

Mạnh Kim Tiêu chỉ có thể không ngừng cố gắng thả lỏng mình, vừa chịu đựng vật thể xâm nhập lỗ đít, bỗng nhiên cô mơ hồ ngửi thấy một mùi cay nồng độc đáo của gừng.Cái đầu hình trụ kia không quá lớn, cũng không cần nới ra quá nhiều.

Lỗ đít đã tiếp nhận hai ngón tay, giờ cũng thuận lợi tiếp nhận nó.Mạnh Kim Tiêu cảm thấy ngoài cảm giác căng tức ra, tạm thời vẫn có thể chịu đựng được.Cô phải kẹp món đồ này để nhận roi quất từ chủ nhân sao?Rất nhanh, cô đã nhận được câu trả lời.“Hai mươi roi, là hình phạt cho việc không tuân thủ quy tắc của em.

Anh muốn em rõ ràng báo ra từng số một, nếu em trốn tránh hoặc báo sai, hình phạt sẽ nhân đôi.

Rõ chưa?”

“Vâng, chủ nhân.”

Mạnh Kim Tiêu đáp lại.Hai mươi roi hoàn toàn có thể chịu được.

Cô chỉ cần nhịn xuống không lộn xộn, và đếm số rõ ràng là được…

Mạnh Kim Tiêu khựng lại một chút, lỗ đít dường như dâng lên một cảm giác kì lạ.Cây roi xé gió, “bốp” một tiếng quất vào mông cô.Mạnh Kim Tiêu rên lên một tiếng, gồng mình tiếp nhận, “Một.”

Cả người cô vì ứng kích mà căng chặt, cảm giác vật lạ ở lỗ đít do đó càng rõ ràng hơn.Chỗ bị ăn roi bắt đầu từ từ chảy ra cảm giác đau rát nóng bỏng, mà lỗ đít cô, thế mà cũng có một loại cảm giác nóng rực mãnh liệt không hiểu vì sao.Có chút cay, có chút đau.Cô có chút hoảng hốt, đây thật sự không phải ảo giác.
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
46: Chủ nhân tha mạng


“Bốp!”

Lại một roi dứt khoát ném xuống, chéo lên dấu roi trước đó.Mạnh Kim Tiêu bị rung động, khàn khàn báo “Hai”.Giọng cô vừa dứt, ngay sau đó roi tiếp theo đã theo kịp.Cái mông nóng rát đau, lỗ đít cũng nóng rát, cô cuối cùng cũng hiểu vì sao hình phạt chỉ có hai mươi roi.Cô chỉ có thể dốc hết sức mà thả lỏng mình, không liều mạng kẹp cái đồ vật muốn mạng kia.“Bốp!”

Một roi quất vào đùi trong non nớt của cô, Mạnh Kim Tiêu đột nhiên không kịp đề phòng mà phát ra một tiếng thét.Ôi đau…Cô cảm thấy cái đồ vật ở lỗ đít bị cô đẩy ra.Hóa ra đúng là gừng sống, mùi gừng đó căn bản không phải ảo giác.Cảm giác nóng rát mãnh liệt đã khiến trán cô toát mồ hôi.Cô giống như đang ăn ớt siêu cay, mà không phải dùng miệng để ăn.Khó chịu muốn lăn lộn.Cây roi quất xuống với tốc độ đều đặn, không nhanh không chậm, cho cô đủ thời gian để cảm nhận sự kích thích kép từ trong ra ngoài.Lỗ đít bỏng rát lợi hại, cô căn bản không thể thả lỏng.

Mỗi lần quất lại làm nó co rút, càng nhiều nước gừng càng mang đến kích thích mãnh liệt hơn.Cô nhịn không được hít vào, lên tiếng cầu xin: “Chủ nhân…

Ô chủ nhân em sai rồi…”

“Thế này đã xin tha?”

Giọng chủ nhân lạnh lùng từ phía sau truyền đến.“Mới mười hai roi, sao em nhớ được.”

Nhớ được nhớ được…

Cô không dám ô nữa…Cô đau quá, cái cay đó làm hai cái lỗ nhỏ của cô run rẩy.Cô ghi nhớ yêu cầu không được trốn tránh của chủ nhân, chỉ có thể cắn răng, liều mạng đẩy miếng gừng ra khỏi lỗ đít.Lỗ đít không có cơ chế chặn, khả năng đẩy ra rất tốt.

Cô thành công phát hiện mình có thể lặng lẽ đẩy món đồ ở lỗ đít ra ngoài từng chút một.Nhưng Dịch Tuyển Thâm không định tha cho cô như vậy.Hắn lẳng lặng nhìn chằm chằm màn diễn xuất mà cô tưởng là kín đáo.

Khi miếng gừng từ từ lộ ra một chút, lộ ra một nửa, hắn không chút lòng từ bi nào mà ấn nó trở lại.Mạnh Kim Tiêu kêu thảm thiết một tiếng, ngã sấp về phía trước.Nước mắt cô trào ra, chỉ còn lại tiếng thở dốc và rên rỉ nhỏ, nửa ngày không nói được lời nào.Dịch Tuyển Thâm dùng mũi giày đá đá lỗ lồn đã ướt sũng của cô, để lại một vệt ướt trên mặt giày.Hắn nhíu mày nói: “ nhớ kỹ nguyên nhân em bị phạt.”

Mạnh Kim Tiêu đột nhiên cảnh giác.Cô vừa rồi suýt nữa đã…Dịch Tuyển Thâm siết chặt cán roi, tám roi còn lại quất xuống liên tục.

Khi Mạnh Kim Tiêu báo xong số, cô đã gần như sụp đổ.Lượng nước gừng lớn tiết ra mang đến cảm giác bỏng rát cực kỳ dữ dội, cô không kìm được vặn vẹo mông, khóc đau đớn.Cô không thể ngừng kêu.Dịch Tuyển Thâm tiến lên ôm cô vào lòng, rút miếng gừng bị cô đẩy ra một chút, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô.“Cái này có thể nhớ kỹ không?”

Giọng hắn trầm thấp, mang theo sự an ủi.“Ô ô…

Có thể…”

Mạnh Kim Tiêu nức nở nói.Cô khóc đến hai mắt đỏ hoe, chóp mũi cũng đỏ hồng, trông đáng thương.Dịch Tuyển Thâm cười một chút, gần như không thể thấy.Hắn từ trên bàn trà nhặt lấy một viên đá tròn, đặt vào miệng lỗ đít cô.“Thả lỏng, cho em hạ hỏa một chút.”

Mạnh Kim Tiêu vừa thở phào nhẹ nhõm, lập tức lại căng thẳng.Viên bi lạnh lẽo từ từ bị xâm nhập lỗ đít, trải nghiệm kép băng và lửa, lại là một trận kích thích tột độ.Nổi da gà lập tức bò từ bắp chân lên cánh tay.Dịch Tuyển Thâm đẩy cô vào ghế sofa, hai chân mở rộng, tùy ý xem xét lỗ đít co rút run rẩy và lỗ lồn tràn lan dâm thủy của cô, ánh mắt sâu thẳm:“Đồ dâm đãng.”
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
47: Không cho phép dễ dàng lên đỉnh


Hắn thong thả mà tiến vào trong cô.Trong ngoài cô ướt hoàn toàn, bên trong dày đặc, khít khao, trơn mềm không thôi, không ngừng mút lấy hắn.Hắn một đường đi sâu vào bụng cô, chen vào đân mở cổ tử cung,làm cái bụng nhỏ phẳng của cô từng chút một nhô lên đầy dâm đãng.Mạnh Kim Tiêu khó khăn nuốt một ngụm nước bọt xuống, bất lực muốn lùi lại, lại bị ghế sofa phía sau chống lại, tiến thoái lưỡng nan.Hai cái chuông trên ngực bị hắn nắm, dùng sức kéo qua kéo lại.

Đau đớn khiến cô không ngừng ưỡn ngực để đón ý nói hùa theo động tác của hắn.Khoảnh khắc sắp lên đỉnh, tất cả động tác của hắn dừng lại.Mạnh Kim Tiêu từ từ rơi từ trên không trung xuống mặt đất.Ô…Cô cắn môi dưới, xuyên qua đôi mắt đẫm lệ, thấy chủ nhân đang mỉm cười nhìn mình.Mạnh Kim Tiêu khó chịu cực kỳ.Của hắn còn cắm trong cơ thể cô, hắn làm thế nào mà nói dừng là dừng.Cô rên rỉ thúc giục, chủ nhân không nhúc nhích.Cô ngửa mặt thở dốc, không rảnh lo cái lỗ đít và cái mông không thoải mái, không rảnh lo lỗ lồn đã bị căng đến đầy, mạnh mẽ dùng sức co rút.Đau đớn khiến cô tỉnh táo, cũng khiến cô đắm chìm.Cuối cùng cô cũng được như ý nguyện mà nghe thấy tiếng thở dốc của chủ nhân.Chủ nhân cúi xuống ôm chặt cô, lật cô lại, cô lập tức cảm thấy vào sâu hơn.Cô có chút da đầu tê dại.Tay hắn như có điện, ở xương bả vai và sau eo cô dao động qua lại, làm cô không ngừng run rẩy.Hắn lại bắt đầu từng chút một đụ cô, tấn công từ mọi góc độ.

Mạnh Kim Tiêu trong nháy mắt lại bị ném lên không trung.Hắn cúi xuống ôm cô vào lòng, ngực và bụng ấm áp dán vào lưng cô, bắt đầu tăng tốc.Mạnh Kim Tiêu cảm thấy mình đã chết rồi sống, sống rồi chết, cứ rút ra rút vào giữa sống và chết, khiến người ta hoa mắt chóng mặt.“Con vật nhỏ, sướng không?”

Cô nghe thấy chủ nhân cười khẽ bên tai, lồng ngực hắn chấn động làm sống lưng cô tê dại…Khi Mạnh Kim Tiêu được ôm vào bồn tắm, cô mệt đến không muốn cử động.Dịch Tuyển Thâm giúp cô tắm rửa, thoa thuốc, ôm vào chăn, làm một con nô lệ sưởi ấm giường.Mạnh Kim Tiêu tựa vào gối, thoải mái như tan chảy.Cô thỏa mãn than thở một tiếng: Ngoài việc có chút không chịu nổi, nô lệ có chủ nhân quả nhiên chỉ số hạnh phúc rất cao .Lăn lộn nhiều, thể lực Mạnh Kim Tiêu cũng tăng lên.Khi đi làm, để không bị chủ nhân bắt được đến chỗ tổng tài làm “trò khó ” mà kéo chậm công việc, hiệu suất và khả năng sắp xếp của cô ngày càng tăng.Cuối năm công ty chào đón buổi họp thường niên.Trên tiệc tối, Mạnh Kim Tiêu mặc một chiếc váy dạ hội màu xanh nhạt, nghịch ngợm mà thanh lịch.Nếu không phải phía dưới hai cái lỗ đều nhét trứng rung , cô sẽ rất tận hưởng màn ca vũ trên sân khấu.Đồng nghiệp trong bộ phận ngồi vây quanh một bàn, cô thì trán lấm tấm mồ hôi, còn phải cố tỏ ra không có chuyện gì.Cuối cùng thật sự nhịn không nổi, cô cắn răng đứng dậy chuẩn bị đi toilet một chuyến.Toilet tầng một chắc chắn rất đông người, lại đều là người trong công ty.Mạnh Kim Tiêu suy nghĩ một giây, chuẩn bị lên tầng hai.Cô đi về phía hành lang, dọc đường gặp người thì nheo mắt lại, giả vờ say nhẹ, sốt ruột tìm WC.

Cô đã thành công tìm được cầu thang lên tầng hai.Dịch Tuyển Thâm đã ở tầng hai, ngồi trên ghế sofa gần toilet, hút điếu thuốc thứ hai.Hành lang cuối cùng cũng vang lên tiếng bước chân.Hắn quay đầu lại, hơi nhíu mày.Hắn phun khói thuốc ra, sau đó trong làn khói, hắn bình thản quay đầu lại.“Dịch tổng…

Dịch tổng sao ngài lại ngồi ở đây ạ, thảo nào tôi tìm ở dưới mãi mà không thấy ngài… ha ha…”

Một người phụ nữ trẻ tuổi mặc chiếc váy dạ hội màu trắng tinh, cổ thấp, đường cắt may không chút nể nang phô bày đường cong eo, ngực, mông kiêu ngạo của cô ta.Cô ta cười, mắt say mộng, dáng vẻ kiều diễm, dọc theo tường đi tới một cách xiêu vẹo.
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
48: Nô lệ thành thật sẽ có thưởng


Cô ta đi đến trước mặt Dịch Tuyển Thâm, hai mắt mơ màng: “Bọn họ đáng ghét quá, cứ rót rượu cho tôi…

Hắc hắc may mà tôi khôn, chạy nhanh lên tầng hai hít thở không khí.”

“Cô say rồi, đi xuống đi.”

Dịch Tuyển Thâm nhàn nhạt nói.“Ghét thế… người ta, người ta không uống được nữa đâu.”

Người phụ nữ vừa làm nũng vừa giận dỗi.“Dịch tổng…

Dịch tổng ngài có biết không, tôi đặc biệt cảm kích ngài.”

“Trước đó, trước đó giám đốc Vương khi dẫn dắt tôi, thường xuyên cố ý hay vô tình dán rất gần tôi, tôi…

Tôi vẫn luôn khó chịu, ngài điều hắn đi tôi thật sự quá… quá cảm kích ngài.”

Cô ta nhanh chóng ngước mắt nhìn một cái, thấy Dịch Tuyển Thâm vẫn không có phản ứng gì, cô ta cắn cắn môi dưới.“Tôi, tôi có chút choáng đầu, vậy… vậy không quấy rầy ngài nữa nhé…”

Cô ta đang định đi, bỗng nhiên dưới chân mềm nhũn, trực tiếp ngã quỵ xuống bên chân Dịch Tuyển Thâm, hai tay thuận thế chống lên đùi hắn.“A đau quá…”

Cô ta rên rỉ một tiếng, sau đó cẩn thận xin lỗi, “Xin, xin lỗi.”

Góc độ này nhìn xuống, hai bầu vú căng đầy trước ngực cô ta rất sống động.Dịch Tuyển Thâm liếc nhìn cuối hành lang, rồi quay lại nhìn người phụ nữ õng ẹo trước mặt, lạnh lùng nói: “ Lấy tay cô ra, tôi không có hứng thú với cặp ngực giả của cô.”

Sắc mặt người phụ nữ trắng bệch: “Ngài…

Ngài đang nói gì vậy?

Người ta… người ta rõ ràng là thật mà.”

Cô ta đối diện với ánh mắt sắc bén của Dịch Tuyển Thâm có chút chột dạ, nhưng vẫn muốn ra vẻ không phục, chu môi vẻ mặt tức giận.“Ngài… ngài còn chưa sờ qua, đã nói người ta là giả, người ta…”

Dịch Tuyển Thâm một tay dập điếu thuốc vào gạt tàn, đứng dậy đi thẳng về phía cầu thang không quay đầu lại.Mạnh Kim Tiêu đang hoảng loạn đi xuống cầu thang.Cô vội vã muốn rời khỏi hiện trường.Dịch Tuyển Thâm một tay giữ cô lại.Trên hành lang thỉnh thoảng có người đi qua, hắn kéo cô vào phòng dụng cụ gần nhất.“Chạy gì?”

Hắn chặn cô ở sau cánh cửa.Mạnh Kim Tiêu mím môi.Nếu cô không nhìn lầm, cô vừa nãy…

Cô thấy cô thực tập sinh xinh đẹp của phòng Marketing hình như đang quỳ giữa hai chân hắn…Ánh mắt hắn gắt gao khóa chặt trên mặt cô, đặc biệt sáng trong căn phòng tối.“Em đang nghĩ gì?

Nô lệ, anh cần biết toàn bộ suy nghĩ của em.”

Trong lòng Mạnh Kim Tiêu rối bời như cái bánh quai chèo.Quy tắc 11: Chủ nhân có quyền có nhiều nô lệ hơn, nhưng nô lệ chỉ được có một chủ nhân.

Nô lệ cấm vì ghen tuông mà làm ra hành vi phá hoại quan hệ.

Nếu cần thiết, nô lệ có nghĩa vụ chuẩn bị nô lệ khác cho chủ nhân hưởng thụ.Cô âm thầm siết chặt tay, nhẹ giọng hỏi:“Chủ nhân, trừ em ra, anh còn sẽ nhận nô lệ khác không?”

Cô nín thở chờ hắn trả lời.Hóa ra trong vô thức, mình đã trúng độc quá sâu.Bởi vậy ngay cả việc hắn có lẽ sẽ có nô lệ khác, cô cũng cảm thấy khó tiêu hóa.Cùng lắm thì… mỗi người một ngả…Khi ý nghĩ này lóe lên, lòng cô chua xót lại có chút nhói đau.“Em bận tâm sao?”

Cô nghe thấy hắn hỏi lại.Không bật đèn, trong bóng tối Mạnh Kim Tiêu không thấy rõ mặt chủ nhân.“Có.”

Cô trả lời.Tuy rằng vi phạm thủ tục, cô vẫn chọn thành thật.Đáy mắt Dịch Tuyển Thâm lóe lên một tia ấm áp: “Rất tốt, nô lệ thành thật nên được thưởng.”

Hắn bóp cằm Mạnh Kim Tiêu, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.“Ngoài em ra, anh sẽ không nhận nô lệ khác nữa.”

Giọng hắn dừng lại ở tai cô, cũng dừng lại trong lòng cô.
 
[Drop | H Văn -Sm- 1 Vs 1 ] Chủ Nhân Của Cô , Vừa Tàn Nhẫn, Vừa Ác Độc
49: Hắn hôn sâu


Đây là lần đầu tiên chủ nhân hôn cô.Môi hắn rất mềm, rất lạnh, mang theo hơi thở đặc trưng của hắn, cùng với câu nói gần như là lời hứa, quét sạch tất cả cảm quan của cô.Hốc mắt cô bỗng nhiên có chút nóng.Vài phút trước, cô còn đang lo lắng nếu sau này hắn nhận nô lệ khác thì cô phải làm sao.Ở đâu mới có thể tìm được chủ nhân tuyệt vời như vậy nữa, không ai là hắn, không ai giống hắn.Trái tim này, thay đổi quá nhanh.Công tắc trên tường “bốp” một tiếng vang lên, căn phòng lập tức sáng trưng.Đôi mắt đỏ hoe của Mạnh Kim Tiêu đột nhiên không có chỗ che giấu.“Khóc?”

Ánh mắt Dịch Tuyển Thâm lẳng lặng dừng lại trên mặt cô.Mạnh Kim Tiêu rất lúng túng hít hít mũi: “Không, không có.”

“Thế thì ướt?”

Mạnh Kim Tiêu mở to mắt, đột nhiên ngẩng đầu, cô cho rằng mình vừa nghe lầm.Lại đối diện với ánh mắt rực lửa của Dịch Tuyển Thâm.“Chân mở ra, anh kiểm tra một chút.”

Mặt Mạnh Kim Tiêu từ từ đỏ lên.Cô chậm rãi tách hai chân ra một chút, để hắn đưa tay vào giữa hai chân cô.“Ngô!

Chủ nhân…”

Cô kinh hãi kêu lên một tiếng, ôm chặt cánh tay hắn, cầu xin nhìn hắn.Dịch Tuyển Thâm buông tay khỏi hột le nhô lên, di chuyển xuống dưới, sờ được một tay nước trơn tuột.Ngón tay thon dài của hắn xoay tròn ở cửa động, vừa mới thăm dò một chút, lập tức cảm nhận được chấn động từ bên trong.“Lên đỉnh rồi?”

“Không, không có.”

Mạnh Kim Tiêu vội vàng trả lời.Lần trước đã bị ăn roi rồi, cô còn dám sao.Cô cẩn thận ngước mắt nhìn chủ nhân, hôm nay hắn mặc một bộ vest chỉnh tề, vừa vặn.Ngay từ lúc hắn lên phát biểu, cô đã không rời mắt được.

Lúc này hắn ở gần ngay trước mắt, ánh mắt hắn chăm chú nhìn cô, tay hắn dâm đãng mà thọc sâu vào gảy bên dưới cô.Mạnh Kim Tiêu chịu không nổi mà hừ hừ.

Sâu bên trong lỗ lồn lại trào ra một cổ dâm dịch nóng bỏng, tưới lên đầu ngón tay hắn.Dịch Tuyển Thâm rút ngón tay ra, đưa đến bên miệng Mạnh Kim Tiêu: “Liếm sạch sẽ.”

Mạnh Kim Tiêu nuốt nước miếng, há miệng đưa hai ngón tay hắn vào miệng.Cái miệng nhỏ của cô mềm mại nóng bỏng, ngón tay hắn trong miệng cô thỏa thích trêu đùa một lúc với cái lưỡi nhỏ của cô, sau đó từ trong túi móc ra một tấm thẻ đưa vào tay Mạnh Kim Tiêu.“Lên trên chờ anh.”

Mạnh Kim Tiêu nhận lấy xem, là một tấm thẻ phòng màu đen, mặt sau in số phòng.Cô nhét tấm thẻ vào túi, cẩn thận tránh đồng nghiệp đi thang máy lên tầng cao nhất, quẹt thẻ vào cửa.Phòng rất lớn, là một căn hộ áp mái.

Cô đại khái nhìn một vòng xong, sắp xếp dép lê ở cửa.

Sau đó nghĩ nghĩ, cởi quần áo gấp gọn đặt một bên, trần truồng quỳ bên cạnh dép lê.Chuông cửa rất nhanh vang lên, Mạnh Kim Tiêu đứng dậy mở cửa, mở xong lại nhanh chóng quỳ trở lại.Cô sợ ngoài cửa có người đi qua, chỉ dám quỳ ở sau cánh cửa.Dịch Tuyển Thâm vừa vào cửa, liền thấy nô lệ nhỏ của hắn, đã rất tự giác cởi hết quần áo, quỳ ngoan ngoãn ở đó chờ hắn với tư thế quỳ tiêu chuẩn.Hắn nhìn chằm chằm cô, bỗng cảm thấy hoảng hốt.Đây là mong muốn của hắn từ nhiều năm trước.

Cô cuối cùng cũng giống như hắn muốn , chân thật đứng trước mặt hắn, quỳ dưới chân hắn, tiếp nhận khoái cảm và đau đớn hắn ban cho.Hắn dùng ngón tay nắm cằm cô, kéo cô đứng dậy, đẩy cô vào cửa, dùng sức hôn lên.Môi hắn rất lạnh, nhưng lưỡi hắn nóng bỏng.Cái lưỡi linh hoạt của hắn không ngừng cạy mở môi răng cô, một đường công thành đoạt đất, dùng sức quấn lấy, không tha cho một chút góc nào.Nụ hôn sâu này quá đỗi nhiệt liệt cuồng bạo, Mạnh Kim Tiêu chỉ có thể bị buộc ngửa mặt chịu đựng.Cho đến khi đại não dần thiếu oxy, hai chân cũng dần mềm nhũn xuống.
 
Back
Top Bottom