Siêu Nhiên [DROP] (Cynonari) Như vòng hoa Viparyas

[Drop] (Cynonari) Như Vòng Hoa Viparyas
18


Collei đứng sau cánh cửa đóng chặt, nghe tiếng gõ cửa bên ngoài vẫn tiếp tục vang lên theo nhịp.Cốc cốc cốc.Cốc cốc.Cốc cốc cốc cốc cốc.Collei trầm tư, bây giờ mà đi vào thông báo cho thầy, không biết nhóc có bị la không nhỉ?...

Bị la là cái chắc.Thế giờ tiến lên mở cửa thì sao?

Ừm...

Chắc đại nhân sẽ không mách lẻo với thầy đâu!Đại nhân Sangemah Bay là người lớn, thầy nói người lớn sẽ không thường chấp nhặt với trẻ con đâu.

Dori gõ cửa liên tục chừng mười phút, cửa lại mở ra.Người mở cửa tiếp tục là Collei.Dori: .....

Quỷ hà.Lại là nhóc này nữa, không biết Đội trưởng Đội Kiểm lâm đi đâu rồi nhỉ?Thôi, dù sao cô cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị sập cửa vào mặt lần hai rồi.Bất ngờ thay, Collei cúi đầu cười mỉm, "Đại nhân Sangemah Bay đã đến rồi, mời vào."

Dori theo sau Collei đi vào chòi, trên mặt là biểu cảm cười tủm tỉm.... ?

Hồi nãy tại sao tự dưng lại đóng cửa?

Mém nữa là dập mũi tôi rồi đó biết không?Đùa nhau à?Nhóc Collei không thể nào ác thế được, nhất định là tên Tổng quản đó xúi bậy!Ha, tôi phải chỉnh mấy người ở khâu hợp đồng mới được.

Collei đem ghế đến cho Dori ngồi nghỉ, sau đó cấp tốc pha một bình trà rót ra ly, bỏ thêm vài cục đá, sau đó đặt ly trà vào tay cô."

Đi đường xa thế này, hẳn đại nhân cũng mệt rồi.

Ngài cứ ngồi nghỉ mệt đi nhé, để Collei vào trong báo cho thầy một tiếng."

Dori uống một hớp lớn, liếm liếm môi.Sau khi gần mấy tiếng ngồi nhấp nhô trên lưng thú thổ hàng mà được uống nước mát thế này...

Quá đã!Cô híp mắt, tâm trạng tốt lên trông thấy, "Cảm ơn, trà rất ngon."

"Nhưng xem ra tôi tới không đúng lúc rồi nhỉ, chỉ thấy nhóc mà chẳng thấy thầy nhóc đâu.

Đội trưởng Đội Kiểm lâm đang có việc bận sao?"

Còn tên kia nữa, đâu cả rồi?Collei đặt bình trà lên bàn, sau đó phủi tay trả lời, "Dạ đúng rồi ạ.

Thầy và anh Cyno đang ở trong phòng ngủ, thầy bảo chút nữa thầy sẽ ra."

"Ồ...

Vậy sao."

Dori cười híp mắt, "Bọn họ ngủ cùng nhau hả nhóc?"

Collei giật mình trố mắt nhìn Dori.

Mình chưa nói gì cả mà?Cô nhóc ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt của Dori thì lập tức quay đi, "Không, không có chuyện đó đâu đại nhân."

Nhìn phản ứng của nhóc ta, trong lòng Dori còn gì là không hiểu nữa?Cô làm bộ gật đầu, nhìn Collei nhẹ nhõm thở ra một hơi....

Ồ.

Ra là vậy sao.

Chuyện này coi bộ vui à nghen.

Dori tủm tỉm cười."

Được rồi, công việc của anh Tighnari nhiều thật, tôi đành phải chờ vậy."

Collei hơi nghiêng đầu về phía phòng thầy, mím môi.Bình thường giờ này thầy đã dậy rồi...

Không biết người thầy đã khỏe chưa?Có lẽ nhóc phải vào nói một tiếng, tiện thể xem tình hình thầy ra sao mới được.Collei quay đầu lại, rũ mắt, "Đại nhân đợi Collei một chút nhé, Collei vào gọi thầy."

Dori mỉm cười gật đầu, "Ừm hứm."

Thách nhóc gọi được đấy."

Nhóc gọi đi."

Tội con bé thật, mới tí tuổi đã phải nhận cú sốc lớn thế này.

Nhưng dù sao cũng phải sốc, không bằng sốc sớm một tí.Collei nhìn nụ cười của Dori, không hiểu sao cảm giác bản thân không nên đi gọi thầy cho lắm...Dori ngẩng đầu, "Nhóc tính đứng đây nhìn tôi uống sạch ly trà này sao?"

"Collei đi đây..."

Collei lắc đầu quay đi.Chắc là không sao đâu....Nhóc ta bước đến trước cửa phòng, vừa mở cửa ra-Trong phòng, Tighnari thân thể yết ớt ngồi trên giường, Cyno đứng đối diện quỳ một chân lên đệm, một tay cầm thuốc mỡ vịn lên vai anh, tay còn lại quệt thuốc nhẹ nhàng bôi lên môi cho anh.Nhìn từ phía Collei, hai người giống như đang sắp sửa tiến hành một số hành động không hợp với trẻ nhỏ là nhóc cho lắm. ...

Cụ thể là thầy nhóc, lại sắp bị người đáng- anh Cyno bắt nạt!Collei: !!!Đây đã là lần thứ n rồi!

Chị Nasrin nói, sau khi bị bắt nạt thì thầy sẽ rất là đau...

Sao thầy không nhờ nhóc giúp cơ chứ?Không lẽ nhóc không đáng tin cậy đến thế sao?Tighnari giật mình, chỗ ngồi của anh vừa vặn có thể nhìn ra cửa.

Anh thấy được nhóc đệ tử lấp ló sau cửa rưng rưng nước mắt, dở khóc dở cười.Xem ra Collei lại hiểu lầm cái gì rồi.Collei núp ở cửa chớp chớp mắt, ra hiệu cho Tighnari: Thầy ơi, hãy ra tín hiệu cầu cứu đi!

Em, em sẽ ngay lập tức...

Mà, hình như nhóc cũng không phải đối thủ của anh Cyno đâu?Nhóc mà xông vào thì chưa kịp đánh đã bị quăng ra là cái chắc.Tighnari hạ mi, hơi ngửa đầu ra sau, "Thuốc bôi đều chưa?"

"Ở khóe môi còn thiếu một chút, sao vậy?"

Cyno hỏi, tay đang bôi thuốc hơi ngưng.Collei lúc này mới nhìn rõ hai người đang làm gì, hóa ra không phải là thầy bị bắt nạt à...Ơ khoan, tại sao phải bôi thuốc?Collei nhìn lại lần nữa, là anh Cyno đang bôi thuốc cho thầy của nhóc.!!Vậy là thầy vẫn bị bắt nạt, hứ!Collei ấm ức lắm.

Sau này nhóc không thèm gọi anh Cyno là anh Cyno nữa, mà sẽ gọi là người đáng sợ!Ai bảo cứ bắt nạt thầy làm chi!

Không gọi là anh nữa đâu!!Tighnari đè lại tay của Cyno, quay đầu nói với Collei, "Collei, có vấn đề gì à?"

"Hong có..."

QAQAnh thở dài, "Đây là vết thương nhẹ sau chiến đấu, chỉ là Cyno lo lắng quá thôi."

Collei nghe xong, cả người đều ngơ ngác.

Vậy á hả?Nhóc gật đầu, "Ò."

Lại nói, "Đại nhân Sangemah Bay đang ở ngoài á nha, hai người nhanh lên."

Sau đó quay đi.Tighnari: ......Dori đến từ khi nào vậy?

Sao anh không nghe thấy?Còn cả tiếng bước chân của Collei nữa, bình thường nó to lắm mà?Tai anh suy nhược rồi?"...

Vết thương nhẹ sau chiến đấu?

Ha."

Tighnari ngẩng đầu, thấy Cyno đang cười."

Em nghĩ Dori đã nghe được bao nhiêu?"

Tighnari: ............."

Anh im đi."

Hai má Tighnari đỏ lên, tâm trạng gì đó đều bị chó ăn mất rồi.Anh đợi Cyno bôi thuốc xong, bặm bặm môi tán thuốc ra."

Đừng bặm môi nhiều quá, thuốc vào bụng cả, không tốt."

Cyno cất hộp thuốc, nhắc nhở.Tighnari nhíu mày, "Biết rồi, này không phải do anh bôi không đều hả, chỗ dày chỗ mỏng.

Lần sau để tôi tự bôi là được."

Cyno nhìn con cáo đang xù lông trên giường, khẽ cười, "Ừm."

Nari em đấy, lúc nào cũng nghĩ một đằng nói một nẻo như vậy-Cyno chợt ngẩn ra.

Nói một đằng, nghĩ một nẻo?Có khi nào... ?"

Nhìn cái gì, khách đang đợi kìa.

Đi ra để tôi còn thay đồ."

Tighnari bực bội nói.Thấy Cyno vẫn còn đứng đó trơ mắt nhìn mình, Tighnari gắt, "Bây giờ anh có đi ra không thì bảo?"

"...

Ừm, tôi ra liền."

Cyno không biết mang tâm trạng gì khi bước ra khỏi phòng.Dori ở ngoài đã nhàn nhã uống hết hai ly trà đá, chẹp miệng khen ngon không ngừng.

Lúc này thấy một trong hai đối tác đã có mặt, cô vui mừng vẫy tay, "Cho hỏi, nhà vệ sinh ở đâu vậy?"

Cyno vẻ mặt phức tạp, chỉ đường cho cô đến nhà vệ sinh treo chiếc chuông gió leng keng.Đến khi Tighnari sửa soạn thay quần áo xong đi ra, nhìn thấy chỉ có Cyno và Collei ngồi đối mặt nhau mắt to trừng mắt nhỏ.Anh nhìn Collei, hỏi, "Đại nhân Sangemah Bay đâu?"

Đừng nói là cô ấy bị Cyno làm cho tức chết rồi đấy chứ?Collei giơ tay trả lời, "Đại nhân đang ở ngoài nhà vệ sinh đấy ạ."

"À, vậy sao."

Tighnari thở ra một hơi, không bị Cyno đuổi đi là tốt rồi.

Anh đi về phía bàn làm việc, phía trên đã đặt sẵn một bức thư.Hửm?Thư của tiểu thư Dunyarzad sao?Tighnari mở thư ra đọc, đúng là chữ viết tay trên bức thư trước đó, chữ ký cuối thư vẫn là của Dunyarzad Homayani.Ngay cả dấu thư cũng y hệt, không có khả năng là giả.Mùi thơm của con dấu đóng trên thư vẫn còn lưu, thư chỉ vừa được viết chừng một ngày trước.Một ngày trước sao..."

Khi nãy Đại nhân Sangemah Bay có để lại cái gì trên bàn làm việc của thầy không?"

Anh rũ mắt hỏi.Collei cũng nhìn thấy Tighnari cầm lấy bức thư trên bàn, cô nhóc mím môi, "Dạ...

Em cũng không chú ý nữa.

Có thể là ngài ấy đã đặt nó lên khi em đi vào gọi hai người chăng?"

Tighnari trầm ngâm.

Thật là kỳ lạ.Tại sao thư của Dunyarzad lại do Dori đem đến chứ?Giữa hai người họ có mối quan hệ gì?Cyno chợt nói, "Có thể thư cũng không phải là do Dori "đem đến"."

Tighnari ngẩn ra, "Ý anh là, đây là do tự cô ấy viết?"

Làm sao có thể?

Dori đâu đã đọc được bức thư trước đó?"

Bức thư lần này viết cái gì?"

Cyno hỏi.Tighnari mím môi tóm tắt nội dung thư, "Đại khái là nói Dunyarzad, Dehya và Nilou mời chúng ta đồng hành cùng bọn họ.

Còn nói... sức khỏe của Dunyarzad đã hồi phục hơn nửa, cô ấy có manh mối về nơi sinh ra hoa Viparyas."

Ngừng một chút, anh ngẩng đầu, nhìn thấy dáng vẻ như dự liệu của Cyno, lại nói, "Nếu chúng ta muốn "trị hết" triệu chứng hút sinh mệnh do Viparyas gây ra, thì sáng mai tập hợp ở cửa rừng Adviya gần làng Gandharva.

Đây là nội dung lời mời."

Cyno chợt nhíu mày, "Sáng mai tại cửa rừng phía Đông?"

Tighnari, "Ừm.

Có thể là Dunyarzad đã nhờ Dori đem bức thư này đến cho chúng ta."

Xét đến việc Dori không thể đã từng đọc một bức thư không có bất cứ dấu vết bị người động vào, đây là khả năng cao nhất có thể xảy ra.

"...

Cái này, e là tôi không theo được."

Cyno ngả người ra lưng ghế, thở hắt.Tighnari khựng người, "Anh có nhiệm vụ mới sao?"

Cyno lắc đầu, "Không phải.

Đợt này tôi rời đi giữa lúc thi hành công vụ, vốn là một việc...

Không tốt để ghi vào báo cáo cho lắm."

Hắn hé mắt nhìn Tighnari, nói, "Bên đó là khu trực của một Mahamatra khác, tôi sẽ viết giấy nhờ tên đó hỗ trợ cho em nếu cần."

Cyno nhắm mắt lại, "Nếu rời công vụ quá lâu, mấy tên cấp dưới sẽ nghi ngờ."

Hiện tại tình hình của Nari đã tốt hơn khá nhiều, triệu chứng bên hắn không biết vì cái gì cũng có điều thuyên giảm, hẳn là không sao.Hắn nên rời đi một thời gian, chuyện bên này, Nari sẽ xử lý ổn thỏa thôi.Tighnari sầm mặt, "...

Không cần đâu."

Ai có thể rành rừng Adviya bằng Đội trưởng Đội Kiểm lâm chứ?...

Cyno đã bắt đầu tránh mặt anh rồi sao?Như vậy cũng tốt."

Thế nào?

Mọi người đã có câu trả lời chưa?"

Tiếng nói của Dori từ ngoài cửa tiến đến gần.Đến lúc Dori vào phòng, Tighnari mới nói, "Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác."

Anh cười khẽ, tất cả tâm trạng dư thừa đều bị thu lại không sót chút gì, "Đây không phải là đánh cược, mà là hi vọng, cũng là giải pháp có tính thiết thực duy nhất."

Giáo Viện không đáng tin, nguồn thông tin có tác dụng làm tài liệu nghiên cứu thì ít ỏi gần như không có, thậm chí biện pháp nhảy ra đột ngột trong đầu anh cũng chỉ là giải pháp tạm thời.

Cách duy nhất là phải tìm hiểu dựa trên khảo sát địa hình thực tế.Dori cười, "Phư phư...

Anh Tighnari muốn gọi là gì cũng được, tôi có thể xem như anh và anh Cyno đây là đã đồng ý lời đề nghị của chúng tôi rồi đúng không?"

Chúng tôi?

Suy đoán của anh đã được chứng thực.Tighnari nheo mắt, "Cô hợp tác với bên tiểu thư Dunyarzad rồi sao?"

Dori gật đầu, thẳng thắn thừa nhận, "Tôi đã để thư hồi âm của cô ấy lên bàn anh."

Tighnari nhíu mày, theo anh nhớ, mục đích giữa Dunyarzad và Dori xung đột với nhau.

Đến lúc mọi thứ đã giải quyết xong xuôi, bọn họ định làm thế nào?Anh muốn hỏi, nhưng rồi lại thôi.

Chuyện có liên quan gì tới anh đâu?Cyno ngồi khoanh tay nghe hết cuộc đối thoại giữa hai người, đợi cho Dori hết lời, hắn nói, "Tôi có việc, không đi được."

Dori vẫn cười như không có chuyện gì, "Ừm hứm, đã hiểu."

Cô tin chắc hắn ta sẽ không dại gì bẩm báo chuyện này lên Giáo Viện, bởi vốn dĩ bọn họ đã là châu chấu trên một sợi dây thừng.Nếu hắn dám báo, cô dám đảm bảo Đội trưởng Đội Kiểm lâm của hắn sẽ không thể nhìn thấy ngày mai.

Đáy mắt Dori lóe lên tia tàn nhẫn, nhưng lập tức bị che đi dưới nụ cười tủm tỉm đặc trưng."

Vậy nhé, tôi đi trước.

Cảm ơn, trà ngon lắm."

"Đại nhân đi thong thả, thứ cho tôi không tiễn."

Tighnari nhìn theo bóng lưng Dori ngày càng xa, không đợi đến khi khuất bóng đã quay về chòi.Câu đầu tiên mà Tighnari nói sau khi bước vào chòi là, "Collei, bây giờ em nên vào phòng dọn đồ.

Mấy ngày kế tiếp, thầy e rằng em sẽ phải chuyển đến sống chung với Nasrin một thời gian."

Collei đang bị mọi người quên mất chợt được nhắc tên, cô nhóc giật mình, "Dạ, dạ vâng thưa thầy!"

Oa, không được ngồi nghe lén nữa rồi...QAQCô nhóc ủ rũ lủi vào phòng mình dọn đồ theo lời thầy, để lại hai người lớn ngoài phòng khách đối mặt nhau, cùng với bầu không khí trầm mặc như bóp nghẹt yết hầu người trong cuộc.Tighnari ngồi xuống một bên ghế nhìn chằm chằm vào Cyno, không nhịn được hỏi, "Tại sao lại không đi?"

Đồng thời, trong lòng anh trộn lẫn thứ cảm xúc phức tạp.

Vì sao bản thân anh lại muốn níu kéo người này ở lại?

Đáng lẽ ra phải nhẹ nhõm hơn mới đúng chứ?Lại là do triệu chứng của Viparyas sao?Cyno im lặng một lúc lâu, mới nói, "Em thấy đấy, việc quay trở lại như lúc trước...

Hiện tại, tôi không làm được.

Tôi đã cố gắng hết sức."

Lần này đến lượt Tighnari không nói nên lời.Hóa ra...

Từ sau nụ hôn đó đến giờ, là anh đang cố cư xử như mọi khi đấy à?Anh đột nhiên muốn cười, thì ra người nọ giống mình đến thế.

Cyno ngẩng đầu, hít sâu một hơi, "Cho tôi thời gian chuẩn bị tâm lý, được không?"

Tighnari rũ mắt, "...

Được thôi.

Tôi cho anh ba tháng, nếu không thể dứt được thì đừng quay về gặp tôi nữa."

Tighnari đã nhận ra tình cảm Cyno dành cho anh.Nhưng tại sao, bản thân dù bất cứ giá nào cũng phải từ chối nó?...

Tất nhiên, bởi vì nếu không có Viparyas, có lẽ thứ cảm xúc này sẽ chẳng bao giờ được sinh ra.

Tighnari sợ, sợ sau khi hoa Viparyas được xử lý, dư âm tình cảm của bọn họ sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt, đến mức gió thổi cỏ lay cũng có thể áp sụp nó bất cứ lúc nào.Sumeru vốn là nơi thổ nhưỡng không thích hợp để ấp ủ hạt giống tình cảm này, không nói đến tình yêu của bọn họ lại trùng hợp nảy sinh dưới hoàn cảnh quá mức đặc thù, không thể biết được đó là thật hay giả.Cho nên, để nó tự chết đi là tốt nhất cho cả hai phía.:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:^_^:Muốn viết ngược một chút...

Mà đọc lại thấy vẫn không ngược lắm.

Vấn đề là đọc truyện của người khác tui khóc lên khóc xuống, sao tới lượt tui thì tui lại không viết ra được nhỉ?Không lẽ tui chỉ có thể viết ngọt được thôi ư...

Khum, tui không tin. (T-T)Sẽ cố gắng viết ngược tiếp trong những chương sắp tới.P.s.

Lặn tiếp đây he, bái bai. 😀Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ạ.
 
[Drop] (Cynonari) Như Vòng Hoa Viparyas
19


Tighnari nhận lấy mảnh giấy dặn dò từ tay Cyno, kể từ sau hôm đó trở đi, hắn dường như đã bốc hơi hoàn toàn khỏi cuộc sống của anh.

Cũng phải thôi, Tighnari đang trên đường đi đến nơi được nhắc đến trong "manh mối" của Dunyarzad.

Địa điểm thay đổi liên tục, Cyno có muốn cũng không thể gửi thư cho anh."

Mọi người...

Chúng ta có thể...

Nghỉ một chút không?"

Thiếu nữ thanh tú đỏ bừng mặt, mái tóc nâu sẫm đã được tết bím gọn gàng lúc bấy giờ rối tung lên, lại còn ướt đẫm mồ hôi dính bết vào đôi gò má có phần tái nhợt gầy yếu.Đây là Dunyarzad.

Dunzaryad Homayani.Cô đã được Dehya cõng đi một đoạn đường, sau đó tự thân cô cũng đã đi được một quãng khá xa.Bây giờ Dunyarzad đã mệt đến nỗi ngay cả một ngón tay cũng không thể động đậy, Dehya tiếp tục để cô dựa vào lưng mình, cõng cô đi thêm một quãng đường.Dunyarzad ngay cả nói chuyện cũng lao lực, chỉ có thể nói ngắt quãng từng chữ như vậy.Tighnari cảm nhận phương hướng một chút, lại mở bản đồ ra xem, sau đó anh nói, "Phiền tiểu thư cố gắng thêm, chúng ta sắp tới một chỗ rừng khá thưa, có thể dựng lều nghỉ ngơi vài ngày."

Nilou đứng kế bên an ủi, "Cố lên, sắp tới rồi."

Tighnari nghe thấy, giật giật tai.Sao hôm nay Dori im lặng vậy?Đúng lúc này, Dori đang đi đằng trước nhất cười khẽ, "Tôi đã chặt bớt mấy cành con ở tận đây rồi, mọi người nhẫn tâm ngồi lại sao?"

"Thật à?

Cô khỏe thế!"

Nilou ngạc nhiên kêu lên.Nụ cười của Dori lại loan ra, cô tiếp tục tiến lên một đoạn, "Đấy là tất nhiên."

Nilou, "Nhưng mà..."

Tighnari rũ mắt, có lẽ là anh nghĩ nhiều rồi.Bọn họ, tính cả anh thì tổng cộng có năm người.Trong đó tiểu thư Dunyarzad trong người có bệnh, không thể không ngại mệt mỏi, vì vậy dự tính chuyến đi nghiên cứu này sẽ kéo dài gần sáu tháng, cả đi lẫn về.Đấy là nếu như không thay đổi địa điểm và phương hướng.Tighnari khẽ thở dài.Chuyện ngoài ý muốn trên chuyến đường này, tất nhiên là điều không thể tránh khỏi.

Thế nhưng anh không mong tình trạng bết bát nhất xảy ra.

Mọi người lúc đi bao nhiêu người, khi về thì cũng sẽ có bấy nhiêu người về, không thay đổi bất kỳ ai.Bây giờ, điều cần phải chắc chắn nhất là..."

Manh mối mà cô có được, chắc chắn là đi ngược về phía Bắc chứ?"

Tighnari hỏi.Dunyarzad đầu nhẹ gật, sau đó gục đầu tựa lên vai Dehya, mặc cho cô muốn cõng mình đi đâu thì đi."

Thật ra nếu là nghỉ chừng vài phút ngay tại chỗ thì cũng được mà..."

Nilou nhìn dáng vẻ sắp không thở nổi của Dunyarzad, lo lắng thật sự.Dori đang dẫn đầu đoàn người lúc này mới đi chậm lại.

Cô quay đầu nghi hoặc, "Không phải chứ, tiểu thư Homayani đã yếu tới mức này rồi sao?"

Dehya thở dài, "Không phải là "đã yếu tới mức này", mà là "khó khăn lắm mới hồi phục được thế này"."

Dori chỉ đành tiếc nuối dừng lại, "Vậy chúng ta chỉ đành nghỉ ngơi một chút vậy."

Tighnari trầm ngâm nhìn xung quanh một lượt, "Nếu như thật sự phải nghỉ ngơi, chúng ta nên đi thêm một chút nữa, nơi này không thích hợp lắm."

Dunyarzad ở bên tai Dehya rầm rì mấy tiếng.Dehya gật đầu, truyền lời lại cho Tighnari, "Được."

Ở đội hình ban đầu, Dori vẫn là người đi trước dò đường, Tighnari là nam nhân duy nhất, vì vậy anh đi cuối bọc hậu, phía sau Dori là Dehya, sau đó là đến Dunyarzad yếu ớt được vây ở giữa.

Nilou đi giữa Dunyarzad và Tighnari để tiện hỗ trợ nếu một trong hai người có gì không khỏe.Mọi người ai cũng đem theo vật tư cần thiết đã chuẩn bị cầm sẵn trên tay, chỉ riêng Dehya là xách thêm một phần hành trang của Dunyarzad.

Lúc này Dunyarzad đã kiệt sức, thế nên tình huống chuyển sang Dehya cõng người, Nilou xách hành lý cho cả ba.Đi đến vùng giao giới giữa rừng rậm nhiệt đới và rừng thưa, Tighnari cất bản đồ trên tay, quay sang nhắc nhở, "Chúng ta mới chỉ đi được chưa đến một phần mười hành trình, hiện tại mọi người có thể nghỉ chân.

Khu vực này thường xuyên có thú dữ qua lại, dọc thân cây đôi khi có rắn, nhớ cẩn thận chút."

Anh vừa dứt lời liền nhíu mày rút cung hướng thẳng về phía Dunyarzad đang ngồi, cô giật mình la lên, "A!!"

Mày của anh càng nhíu chặt, trong rừng không nên phát ra âm thanh quá lớn, tránh thu hút thú dữ.Nhưng bây giờ không phải là lúc quan tâm đến vấn đề này.Tighnari gằn giọng, "Tránh ra!"

Dunyarzad hoảng hốt, cùng lúc đó, cô nghe được tiếng động lạ phát ra từ sau lưng.Ngay lập tức, Dunyarzad trắng bệch mặt đứng bật dậy, thất thểu cố bước về phía Dehya.

Trên thân cây xanh trơn phía sau, một con rắn màu sắc sặc sỡ đang trong tư thế chuẩn bị phát động tấn công.Dehya sầm mặt nhanh chóng kéo Dunyarzad ra phía sau, bản thân cảnh giác tiến lên phía trước che chở cho cô.

Nilou đứng vào vị trí bên sườn phải của Dunyarzad, có thể đánh yểm trợ cho hai người bất cứ lúc nào.Dori lúc này vừa vặn đứng ở bên trái cách Dehya gần ba bước chân, cô cười tủm tỉm lấy ra một đôi phi đao bằng vàng ròng được chạm khắc tinh xảo, sau đó phóng chúng về phía rắn độc.Phi đao bay đến, một chiếc bị rắn độc tránh thoát cắm vào thân cây, chiếc còn lại ghim chặt vào đuôi rắn, rắn độc chịu đau trở nên càng thêm hung hãn.

Phi đao chỉ có thể hạn chế khả năng di chuyển của rắn, không thể ngăn cản nó vồ mồi.Thân rắn độc cong lại, nó đột ngột phóng về phía Dunyarzad đang núp sau lưng Dehya."

Hức!!"

Dunyarzad hoảng sợ nhắm chặt mắt lại.Dehya mím môi, bởi vì ngại có Dunyarzad ở phía sau, cô không thể sử dụng đại đao được.

Hai tay Dehya nắm chặt thành quyền, cô bày ra tư thế phòng ngự điển hình.Không thể dùng vũ khí thì đành phải đánh tay không vậy.Dori lại móc ra một chiếc phi đao nữa, lần này phi đao chỉ sượt qua lớp vảy rắn gây ra một vết cắt nông.

Cô nhìn phi đao cắm lệch của mình, không khỏi khó chịu chậc lưỡi.

Thật là bất tiện, đáng lẽ ra nên đem theo trọng kiếm.

Đám Mahamatra trong thành đã bị nuôi hỏng chẳng khác nào có mắt như mù, cô nên mạo hiểm hơn mới phải.Rắn độc tránh khỏi phi đao, lệch khỏi quỹ đạo tấn công ban đầu."

Nilou!"

Dehya lo lắng quát khẽ.Nilou nhanh chóng lùi về phía sau, nhưng phạm vi phun độc quá xa, trên tay cô đã bị vẩy trúng không ít."

Á!"

Nilou sợ tái mặt, cả người khựng lại như một pho tượng."

Cô Nilou cứ yên tâm, không sao cả."

Tighnari thả tay, cung tên phóng tới ghim thẳng bảy tấc của rắn độc vào thân cây.

Rắn độc giống như một cọng dây thừng rũ xuống, chết đến không thể chết hơn.Không có thú dữ bị tiếng kêu la hấp dẫn, không thể tạo thành uy hiếp, mối nguy hiểm tạm thời được giải trừ.Tighnari hạ cung, anh nhàn nhạt nói, "Cô Nilou không có vết thương hở trong phạm vi độc phun trúng.

Tôi có đem theo bình nước dự phòng, rửa một chút rồi lấy khăn lau là được."

Dunyarzad lo lắng muốn lại gần an ủi, Dehya giữ vai cô lại, "Tiểu thư đừng đến gần, nguy hiểm."

Nói xong thì tiến lên kiểm tra xem Nilou còn vết thương ở những nơi khác hay không."

Không sao, chỉ là sau lưng có vài vệt đỏ do cành cây quẹt phải.

Nilou, cô cứ đứng yên đó, đừng nhúc nhích."

Dehya rũ mắt nói, "Tighnari, tôi cũng có đem theo bình nước.

Nilou là nữ, chuyện này cứ để tôi xử lý."

Tighnari ngưng lại việc lấy bình nước, anh gật đầu, "Được."

Dunyarzad cũng muốn giúp một tay, "Tôi có đem dư khăn."

"Vậy phiền tiểu thư cho Nilou mượn khăn nhé." ...Sau khi hoàn toàn thoát khỏi nguy cơ bị trúng độc, Nilou mềm nhũn cả chân."

Cảm, cảm ơn vì đã cho tôi mượn đồ nhé, Dunyarzad...."

Cô miễn cưỡng cười, nụ cười còn khó coi hơn khóc.Thật ra Nilou có một vết trầy khá sâu ở ngay đầu vai.

Vết thương này rất khó thấy, hơn nữa vẫn còn chưa lành hẳn.

Chỉ cần cô né chậm một chút, phạm vi phun độc của rắn sẽ bao trùm cả người.

Nilou cười tự giễu, đến lúc đó cô còn sống hay không cũng khó mà nói.Dunyarzad thông cảm vỗ lưng Nilou, "Không sao đâu, tôi hiểu cảm giác của cô mà."

Dunyarzad bị dọa chết khiếp nhiều lần đã quen, vì vậy lấy lại tinh thần tương đối nhanh.Nilou vốn là một vũ công, quá trình tích lũy kinh nghiệm chiến đấu cốt chỉ là thứ yếu, dùng để phòng thân là chính.

Bởi vậy, khi lần đầu đối mặt với kẻ thù mới trong một môi trường hoàn toàn xa lạ, có phản ứng hoảng loạn là điều hết sức bình thường.Dehya lại gần, xoa nhẹ đầu Nilou, "Bình tĩnh, sửa sang lại đồ đạc đi.

Chúng ta cần phải nhanh chóng lên đường."

Dunyarzad đứng bên cạnh gật đầu phụ họa, "Đúng vậy đúng vậy, nếu không thì...

Để tôi cõng cô nhé?

Như cách mà Dehya đã làm với tôi ấy."

Cô vừa nói xong, Dehya suýt chút nữa đã bật cười.

Dehya rất muốn nhắc cho Dunyarzad biết tình hình cơ thể của cô xấu ra sao, nhưng lời nói đến miệng lại nuốt xuống.Thôi, để tiểu thư tùy hứng một lần vậy.Dunyarzad không hề hay biết mình đã bị cười nhạo, vẫn bừng bừng nhiệt huyết.Hoảng loạn và sợ hãi trong lòng Nilou bị câu nói này của Dunyarzad làm bay hơn phân nửa, cô cười ngại ngùng xua tay, "Không, không cần đâu!

Như vậy phiền cô lắm..."

Chợt cô lấy ra một thanh Ajilenak ngào đường đưa cho Dunyarzad, "Mới vừa rồi mọi thứ hỗn loạn như vậy, cô cũng không thể nghỉ ngơi hoàn toàn được...

Nhận cái này đi, ăn để lấy sức."

Dunyarzad ngạc nhiên, "Ôi, cảm ơn cô nhé!"

Thật sự thì cô cũng hơi đói, không ngờ Nilou lại tinh tế như vậy!"

E hèm..."

Dori ngồi một bên cười cười, "Có vẻ như mọi người đã hồi phục được kha khá rồi nhỉ, chúng ta đi chứ?"

Bây giờ không ai có dị nghị gì về việc đi tiếp hay nghỉ ngơi.

Chuyện vừa xảy ra đã chứng minh nơi này không còn an toàn nữa.Mọi người xách lên hành trang chuẩn bị tiếp tục di chuyển.Lần này là Tighnari đi ở phía trước dò đường.

Anh rũ mắt, anh có thể cảm nhận được ánh mắt đề phòng của Dehya và Nilou.Cũng phải thôi, khi đó thời gian cấp bách, không nói không rằng lấy cung nhắm thẳng vào người ta, việc bị đề phòng âu cũng là điều dễ hiểu.Dori tranh thủ đi tới bên xác rắn nhặt lại ba chiếc phi đao, lau sạch máu và độc lẫn lộn dính ở phía trên.

Cô chậc lưỡi, như đùa như thật cười cười, "Không biết chừng đi tiếp mình lại gặp một đàn Hổ Lông Dài đang săn mồi đấy."

Được rồi, bây giờ số người mà Dehya cảnh giác đã tăng thêm một.Nhìn cô không ngừng cảnh giác nhìn trước lại nhìn sau, Tighnari giật giật môi, "Không có chuyện đấy đâu."

Hổ Lông Dài đang trong kỳ sinh sản, trên cơ bản chúng sẽ chẳng đi đâu hết.

Chỉ trừ phi có một đàn Hổ Lông Dài chưa tìm được đồng cỏ phù hợp mới có thể gấp gáp lùng sục khắp nơi.

Thường thì những chú Hổ Lông Dài đực trong đàn sẽ rất nóng nảy, chúng có thể sẵn sàng lao đến cắn xé bất kỳ sinh vật nào dám cản đường của chúng.Sau khi anh nói xong, đáp lại là một khoảng lặng kéo dài....

Không phải chứ?Tighnari có cảm giác không lành giật giật tai.Lúc bấy giờ đoàn người đã đi vào khu vực rừng thưa, tầm nhìn thoáng chốc trở nên xa hơn.Có thể thấy được ở phía rìa rừng thưa là đồng cỏ rộng lớn, ở đó có một đàn Hổ Lông Dài, rất đông, đang nằm nghỉ ngơi ở ngay trên đường mà bọn họ phải đi.Tighnari trầm mặc.Anh có đem theo băng keo, không biết có thể dán miệng Dori lại được không?Dunyarzad hít sâu một hơi, run môi hỏi, "Tôi nói này, bây giờ tụi nó có chỗ dừng chân rồi, chắc là sẽ không để ý đến chúng ta đâu ha?"

Dehya: ...........Cô mím môi, bất đắc dĩ nói, "Các loài động vật ăn thịt bản tính vốn đã rất hung dữ, vào mùa sinh sản của chúng thì phần bản tính này sẽ được phóng đại vô hạn."

Dori mỉm cười tiếp lời, "Cũng có nghĩa là, nếu ta tiếp tục đi thẳng vào địa bàn của chúng, thì chúng sẽ xem ta như đồ ăn, còn là loại tự động dâng đến miệng."

Nilou gật đầu phụ họa, "Đúng vậy, chỉ cần ngửi được hơi người, có mấy con còn chủ động lao đến, chúng ta thậm chí không nên đến gần đàn thú."

Mọi thứ cần nói đều đã được nói hết, Tighnari chốt nốt câu cuối cùng, "Cô muốn đi tìm chết thì cứ việc, tuy tôi sẽ không cản nhưng tôi không khuyến khích cô làm thế."

Dunyarzad nghe xong: .........Tôi không hỏi nữa, tôi biết sai rồi.

QAQ
 
[Drop] (Cynonari) Như Vòng Hoa Viparyas
20


Dehya hỏi, "Bây giờ phải làm sao?"

Tighnari trầm ngâm, Dori cũng hiếm khi để lộ ra vẻ ngưng trọng.Đội bọn họ nhìn như chỉ có Dunyarzad là cần được bảo vệ, thật ra cũng không phải.

Trên tổng số năm người, Nilou không thông thạo thực chiến, Dehya lại chủ yếu quen phát huy sở trường ở địa hình sa mạc, cộng thêm Dunyarzad không có khả năng chiến đấu, quả thực là vô cùng bất lợi.Thế nhưng cả một phần mười quãng đường tới đây, bọn họ đã đi qua một cách trót lọt vô cùng thuận lợi.

Tighnari cau mày, vùng rừng rậm nhiệt đới vừa rồi đáng lẽ phải gặp nhiều thú hơn mới đúng, một con rắn, có phải quá bất thường rồi không?

Chưa kể đến lá khô phủ lên lớp rễ cây lồi lõm và đường rừng trơn trượt một lớp khá dày, nhưng anh không nghe thấy tiếng động nào khác ngoài tiếng chim hót và tiếng bước chân sột soạt nặng nề khi dẫm phải lá khô của bọn họ.Đàn Hổ Lông Dài này cũng vậy, chúng nằm ngay trên con đường ngắn nhất dẫn tới đích đến, và với tình trạng của đội lúc này, dường như bọn họ chỉ còn một lựa chọn duy nhất."

Xem ra chúng ta đành phải đổi sang đi đường vòng rồi."

Tighnari trầm tư.Cảm giác này thật vi diệu.Cứ như là...

Có người đã vạch sẵn một con đường cho bọn họ đi vậy.Dunyarzad nhìn vẻ mặt suy tư của Tighnari, mím mím môi.Khu vực rừng thưa này rất rộng nhưng lại giống như một khu rừng nhân tạo, khoảng cách giữa hai cây cách nhau khá xa.

Thân cây tương đối nhỏ, tán lá mỏng và thưa chỉ tản ra gần phần đỉnh ngọn trên cao, tạo điều kiện cho bọn họ nhìn được xa hơn so với mức bình thường.Dori nhíu mày lật mở bản đồ, "Đường vòng thật sự rất tốn thời gian, anh chắc chứ?"

Bây giờ đã sắp đến giữa trưa, nhưng cái đó không phải là vấn đề.Vấn đề là, có rất nhiều đường vòng, phải chọn con đường nào?"

Không còn cách nào khác, chúng ta lại không thể đánh trực diện."

Tighnari nhàn nhạt nói, "Chọn đường đi qua phía dưới mõm núi đi, nơi này khá gần một thôn làng, nếu đủ may mắn, có lẽ đêm đến chúng ta có thể xin tá túc ở đó."

Dori gật đầu, sau đó quay lại hỏi ba người còn lại, "Mọi người có mang theo đủ lương khô không?"

Nilou vội nói, "Đủ mà."

Cô mang theo lượng thức ăn dự trữ đủ cho một tuần và hai bình nước, mấy ngày kế tiếp thì tự thân vận động, chẳng sao cả.

Cô mang theo đoản đao, có thể đi săn vài con vật nhỏ."

Vậy thì chúng ta tiếp tục xuất phát thôi."

Tighnari rũ mắt.Có vẻ như tầm nhìn nơi này thoáng đãng quá mức, ngay cả người bình thường cũng có thể nhìn xuyên qua rừng thưa thấy được những gì đang xảy ra trên đồng cỏ.Anh không chắc nếu con người có thể thấy được đàn Hổ Lông Dài này, thì liệu chúng nó cũng có thể quan sát ngược lại con người không."

Mọi người nhanh chóng ra khỏi chỗ này nào."

Tighnari nói.

Đoàn người đổi hướng, đi về hướng sườn núi cao."

Coi chừng dưới chân."

Dori nhắc nhở.Tighnari hiểu rõ, "Kiến?"

"Ừm."

Dori gật đầu, "Có một đàn kiến lê dương đang tiến về phía này, nhưng đoạn đường chúng ta đang đi...

Cũng không đúng lắm."

"Đã biết."

Tighnari thở dài khe khẽ, đâu chỉ là đoạn đường không đúng.Anh thuộc nằm lòng rừng Sumeru, có thể nói chắc chắn anh chưa từng thấy cái bản đồ nào lạ thế này.Mà kỳ quái thay, ngoại trừ động vật, dường như tất cả địa hình xuất hiện trên đường đi đều trùng khớp với các ký hiệu trên bản đồ.Chưa nói đến sự phân bố động thực vật bất hợp lí ra sao, việc bản đồ và đường đi khác hẳn so với thực tế là điều không thể bàn cãi.Trùng hợp đến mức này thì không thể gọi là trùng hợp nữa.Tighnari hoài nghi rằng bọn họ đã đi vào một bí cảnh ẩn, bản đồ trong tay là vật dẫn.Dori ở phía sau đội hình chợt ngẩn ra, "Trong rừng thưa có kiến lê dương sao?"

Tighnari một lúc lâu sau mới nói, "Chúng là loài kiến di cư, có lẽ bởi vì chúng ta vẫn còn ở trong vùng tiếp giáp với rừng nhiệt đới, nên...

Hẳn là có?"

Trước hết cứ quan sát xem sao.

Tighnari rũ mắt.Bản đồ là Dunyarzad đưa cho bọn họ, nhưng cũng có khả năng do Dori cung cấp, Dunyarzad có thể chỉ là một người chuyển tiếp.

Không có đủ cơ sở dữ liệu để xác định, cần thu thập vật chứng.Dori cười khẽ, "Ô kìa, Đội trưởng Đội kiểm lâm, không phải anh thuộc học phái Amurta sao?"

Tighnari nhướn mày, "Chuyên ngành của tôi là thực vật học."

Anh tinh tế nhận ra, sau khi nghe được ba chữ "thực vật học", trong mắt của Dori lẫn Dunyarzad đều lóe lên ánh sáng.Ồ?Tighnari nghiền ngẫm cười.Dehya nói, "Tôi có thể khẳng định.

Loài kiến này có một phần tập trung tại sa mạc, trên cơ bản chúng kiếm mồi mà không cần trinh sát trước, không chạy kịp thì chỉ còn đường chết.

Nếu như đã phát hiện chúng đang tới gần, chạy được thì chạy, còn không chạy được thì đứng yên tại chỗ, không được động đậy.

Mỗi đàn kiến dài gần ba mươi mét hơn, vì vậy đợi chúng đi qua cần chừng 15-20 phút."

Cô hỏi, "Nilou, cô chịu nổi không?"

Nilou đang gồng mình xách theo ba phần hành lý, đã sắp không chống đỡ nổi nữa, "Tôi có thể...

Thả đồ xuống không?"

Dehya trầm mặc, "Không nên."

Nếu như có con kiến nào bò vào, sự tình sẽ rất khó giải quyết.Nilou...

Nilou mếu.

QAQ"Hiện giờ đàn kiến cách chúng ta khoảng bao nhiêu mét?"

Dehya mím môi, hỏi vọng ra phía sau.Dori vẫn giữ nguyên tư thế hơi quay đầu, vì vậy nhìn được khá rõ ràng, "Chừng 4 mét."

Dehya thở ra một hơi, "Vậy chúng ta phải nhanh lên, có thể sẽ di chuyển khỏi con đường săn thực của chúng.

Nilou, cố chạy thêm một chút thôi."

Nilou cắn răng, "Ừm... !"

Tighnari dẫn đầu tăng tốc rẽ sang một hướng khác.

Như vậy sẽ khiến con đường dẫn tới mục đích của họ càng thêm xa, nhưng bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác.Đoàn người di chuyển nhanh dần, cuối cùng gần như là chạy về hướng sườn núi.Nilou cảm giác khóe mắt ươn ướt, là do mồ hôi từ trên trán chảy xuống.

Cô nhắm chặt mắt lại, chạy về phía trước.Đàn kiến đi thành một hàng dài và mỏng xuyên qua lá khô, nếu không phải Dori đã quen với việc quan sát để lẩn tránh Mahamatra, cô cũng không thể thấy được.Chúng đang tiến dần về phía này.

Tuy rằng bọn chúng di chuyển rất chậm, nhưng có vẻ như kiến chúa đầu đàn đã xác định được vị trí của bọn họ thông qua chuyển động.

"Nhanh, chúng ta bị phát hiện rồi!"

Dori nâng lấy Nilou suýt nữa thì ngã do vấp phải rễ cây bị che bởi lớp lá khô, dìu cô chạy về phía trước.Tighnari nhíu mày, sao anh cứ cảm thấy...

Dường như bọn chúng không bị mù, ngược lại còn rất tinh mắt?Nếu anh nhớ không lầm, chỉ khi nào con mồi bước nhầm vào địa bàn của chúng, kiến lê dương mới bắt đầu chiến thuật bao vây, lợi dụng ưu thế số lượng và bản tính hiếu chiến tấn công của chúng để kiếm ăn.

Nhưng rõ ràng bọn họ cách đàn kiến tận 4 mét.

Hơn nữa...

Cái tốc độ quỷ quái gì thế kia!?Dehya vừa ngoái đầu nhìn, sắc mặt lập tức tái đi, "Không phải, không phải loài này di chuyển rất chậm sao... ?"

Vậy mà đã sắp đuổi kịp bọn họ?!...

Chuyện này thật sự quá hoang đường!Ở phía sau, Dori chợt thét lên, "Nilou!"

Dehya đang cõng Dunyarzad nghe thấy tiếng thét, lo lắng dời mắt về phía Dori.

Chỉ thấy Nilou giẫm phải phần lõm của con đường, một chân nhấc lên không kịp, vấp phải phần gò đất cao hơn, ngã ập người xuống.

Lần này Dori không đỡ kịp.Ở phía sau, đàn kiến chỉ cách cô có hai mét, như cái chết đang chậm rãi đến gần.Nilou mặt cắt không còn giọt máu, "A...

A a a a...

A a a a a!!!"

Dori mày nhíu chặt, sau ba lần kéo người lên không được, cô quyết định quay đầu từ bỏ."

Dori, cô... !"

Dehya sầm mặt lại, gân xanh nổi lên thấy rõ.Tighnari đang chạy ở phía trước nhất bỗng dừng lại, lấy từ trong bao đựng tên một vật hình cầu không rõ, ném mạnh vào giữa đàn kiến."

Phụt!"

Khói trắng toát ra, cùng với đó là một mùi hương thảo mộc dịu nhẹ."

Đừng hít phải khói, chạy mau!"

Anh gằn giọng.Dori nhìn thấy khói mù khiến đàn kiến rối loạn, cắn răng nín thở, chạy trở về nắm lấy cổ tay Nilou, giật mạnh từ dưới lên."

Nilou!

Chạy!"

Dehya quát lên.Nilou hồn còn chưa định, Dori đã giúp cô xách lên hai phần hành trang, chạy lên trước, "Cô muốn chết à!?"

Lúc này Nilou mới sực tỉnh chạy theo...."

Ha...

Được rồi.

Có vẻ là chúng đã bị cắt đuôi."

Dori trả lại đồ cho Nilou, cúi người thở dốc.Khi nãy gấp quá không để ý nên cô đã hít phải một lượng khói nhỏ, có chút váng đầu.Dori hỏi, "Tighnari, đi rừng mà anh mang theo cả bom mù à?"

Tighnari đang chỉnh trang lại đồ đạc, nghe cô chất vấn cũng chỉ bình tĩnh trả lời, "Nó không chỉ là bom mù."

"Hửm?"

Dori dâng lên hứng thú.Tighnari liếc cô một cái, nói tiếp, "Bên trong là hỗn hợp các loại bột cỏ có tác dụng gây mê, một số còn chứa chất gây tê liệt và đột tử.

Khi gặp phải va chạm mạnh, kết cấu đánh lửa bên trong vỏ đựng sẽ khởi động, đốt cháy chúng tạo thành khói mang theo công dụng tương tự.

Tôi đã nghiên cứu kết hợp bọn chúng, hiệu quả thí nghiệm rất khả quan, đó là vì sao tôi phải cảnh cáo các cô."

Dori hít sâu một hơi, có nghĩa là mém tí nữa cô đi chầu ông bà rồi đấy à?Nilou chần chờ hỏi, "Vậy, tôi và cô Dori hít phải thì, có sao không?"

"Không sao, đây là vũ khí chuyên dùng để đối phó với thú dữ, chúng không gây ảnh hưởng quá lớn lên cơ thể con người."

Tighnari nói, "Đương nhiên, nếu cô hít khói trong vòng một giờ thì đó lại là chuyện khác.

Tôi không ngại chi ra một khoảng để chôn cất cho cô đâu."

Nilou: QAQDehya hỏi Dunyarzad sắc mặt đã bớt tái nhợt trên lưng, "Tiểu thư, chúng ta đã ra khỏi vùng nguy hiểm, người có thể... ?"

Dunyarzad cười yếu ớt gật gật đầu, "Cảm ơn cô đã cõng tôi một quãng đường xa như vậy, phiền cô thả tôi xuống nhé."

Dunyarzad sau khi đứng lên, việc đầu tiên làm là quay ra phía sau hỏi Nilou, "Ừm, Nilou nè...

Xách nhiều như vậy khá là mệt đó, tôi có thể lấy về phần hành trang của mình không?"

Cảm giác kinh hoảng mới rồi bị kinh ngạc thay thế, Nilou mừng đến sắp khóc, "Được, được chứ!"

Dehya nhìn chằm chằm Dori, xác định cô không có ác ý mới thở hắt ra, cười cười quay sang phía Nilou, "Cũng đưa tôi phần của tôi đi.

Cô đã vất vả nhiều rồi."

Tighnari nhìn xung quanh, bọn họ đang đứng ở bãi cỏ dưới chân núi, nếu đi thẳng nữa sẽ bị lệch khỏi đường đi nguyên bản, phải men theo sườn núi đi sang phía bên kia chân núi mới đến được thôn làng được đánh dấu trên bản đồ.Thế nhưng dùng nơi này làm chỗ dừng chân tạm thời cũng không có vấn đề."

Mọi người, chúng ta nghỉ chân một chút nhé.

Ăn chút gì đó lấy sức đi, sáng giờ mọi người đã đi được một quãng đường khá dài rồi."

Anh nói, đoạn mở túi lấy ra một hộp đồ ăn.Dori gặm thịt khô, nhìn thấy bên trong hộp đồ ăn của Tighnari là thứ gì, cô sửng sốt, "Quả Nhật Lạc và táo?

Anh chỉ ăn trái cây thôi sao?"

Tighnari cầm lên một quả Nhật Lạc tươi, điềm nhiên nhìn cô."

Không có, chỉ là tôi không ăn được thịt."

Anh rũ mắt nói.Nếu Cyno ở đây nghe được câu này của Tighnari, hắn sẽ không thèm nể nang cười vào mặt anh.

Tighnari nhủ thầm, may mà hắn không có ở đây.Tighnari là người cáo, đương nhiên thịt cũng nằm trong danh sách đồ ăn của anh.

Chỉ là dạ dày của anh đã bị Cyno chiều sinh hư từ nhỏ, thịt khô quá cứng quá sẽ không ăn.

Cyno nắm rõ Tighnari thích ăn cái gì, thế là cứ mỗi lần nấu cơm là toàn tìm về nguyên liệu dùng để nấu món anh thích, đa phần là nấm, nếu có săn thú cũng phải chọn con nào thịt ngon nhất.

Dẫn tới việc bây giờ ăn cái gì anh cũng kén chọn.Tighnari bực bội nghĩ, sao lại nghĩ tới tên kia nữa rồi?Không nghĩ nữa không nghĩ nữa.
 
[Drop] (Cynonari) Như Vòng Hoa Viparyas
21


"Tổng quản Mahamatra đến tìm tôi đây, phải chăng là đã có chuyện gì lớn xảy ra rồi sao?"

Nam nhân gấp sách lại, nhìn về phía cửa phòng được chạm trổ hoa văn Gothic, đã có một thiếu niên mặt lạnh đang đứng đợi ở đó."

Hay là cậu đến tìm Kaveh?

Nếu đúng là vậy thì tiếc thật, bây giờ anh ta đang đi dạo đâu đó gần Pardis Dhyai, cậu đến nhầm nơi rồi."

Cyno không kiên nhẫn chờ nam nhân nói xong, hắn bước vào nhà, đóng chặt cửa, sau đó cau mày nói, "Quan Thư kí, tôi đến tìm anh."

Alhaitham nhướn mày, "Ồ?

Nói tiếp đi, lý do là gì?"

Cyno mím môi, "Akasha không truy tung được vị trí của Tighnari."

"Thì?"

Alhaitham quay trở lại giọng nói vô cảm ban đầu, "Cyno, bốn người chúng ta quen nhau đã lâu, cậu biết tính tôi mà."

Hắn ta ngẩng đầu lên, nheo mắt, "Đừng nói lời vô nghĩa."

Cyno liếc hắn ta một cái sắc lẹm, tiếp tục nói, "Có một học giả, mang về một cây hoa.

Sự tình rất kỳ quái, tôi nghĩ anh nên tự mình xem thì hơn."

Ý là, vô nghĩa hay không, anh xem xong ắt sẽ biết.Alhaitham đen mặt."

Cây hoa? ...Chậc, hai người đúng là thích dính vào rắc rối đấy."

"Anh biết chuyện này sao?"

Cyno hỏi.Alhaitham không trả lời, chỉ hỏi, "Tighnari đi đã bao lâu?"

Cyno nhìn phản ứng này của hắn ta, thầm chậc lưỡi.

Chắc chắn hắn ta biết đến, thậm chí còn biết khá rõ.Ha.

Đúng là.Chắc là lại đang nghĩ cách lợi dụng mới đây.Tuy nghĩ thì nghĩ vậy, ngoài miệng Cyno vẫn trả lời câu hỏi của Alhaitham, "Sáng nay vừa khởi hành."

Hắn lại nói, "Bây giờ cây hoa đó đang được nuôi trồng trong nhà em ấy."

Alhaitham đột nhiên bâng quơ hỏi, "...

Cậu, hình như, đang mang nhiệm vụ truy bắt học giả trốn chạy bên sa mạc nhỉ?"

Cyno trầm mặc, "...

Ừm.

Xong vụ này tôi sẽ về lãnh phạt, nhưng báo cáo tiến trình hiện đã được gửi lên chỗ các hiền giả rồi."

"Dẫn tôi đi xem cây hoa đó đi."

Alhaitham lúc này mới gật đầu, "Tính chất của vụ án này khá nghiêm trọng, bên tôi vẫn còn đang điều tra ngọn nguồn."

Cyno nghe vậy, nhíu mày.Vụ án?

Nếu hắn ta đã dùng đến từ này, số lượng người bị liên lụy chắc chắn không ít."

Đã xuất hiện bao nhiêu người chết rồi?"

Cyno trầm giọng hỏi.Alhaitham nhàn nhạt nói, "Chết thì chưa thấy, nhưng dạo này tình trạng mất tích xảy ra khá thường xuyên.

Nhân chứng liên quan khai rằng, trước khi nạn nhân biến mất đều say mê một chậu hoa rất đẹp."

"Say mê thế nào?"

Cyno nhíu mày.

Nari không hề có biểu hiện gì như vậy....

Không hẳn, em ấy giấu cây hoa đó rất kỹ, đến bây giờ hắn cũng chỉ thấy được nó khi hai người vẫn còn tạm trú tại căn nhà gốc cây.Như thế cũng được gọi là say mê sao?Giọng nói của Alhaitham cắt ngang dòng suy nghĩ của Cyno, "Say mê đến gần như điên loạn."

Hắn ta trầm ngâm, "Để cho dễ hình dung hơn thì, nạn nhân không cho bất kỳ ai khác chạm vào hoa, ngoại trừ mình.

Bọn họ đối xử với nó dường như là trân bảo."

Ánh mắt Cyno tối lại.

Vậy là đúng rồi."

Tôi đã từng nghĩ chậu hoa là một ký hiệu đánh dấu đặc trưng của thủ phạm, nhưng nếu ngay cả người như Tighnari cũng mất tích thì...

E rằng phải thay đổi cách tư duy theo hướng khác."

Tighnari mất tích?

Đúng vậy, Akasha không định vị được tín hiệu vị trí của Tighnari, vì vậy em ấy được xem là "mất tích".Cyno sầm mặt, hai bên tay nắm chặt thành quyền.Đáng lẽ ra hắn không nên để cho Nari tham gia vào chuyến thám hiểm đó!Nếu em ấy không tham gia thì sẽ không mất tích.Nếu Nari không mất tích, bây giờ mọi thứ vẫn sẽ diễn ra như thường ngày.Hắn cũng không cần lo được lo mất thế này....

Giá như hắn có thể nhốt Nari lại thì tốt rồi.Mua một cái khóa thật chắc, nối vào dây xích tinh xảo nhất, chế ra một cái lồng vàng sau đó đặt em ấy vào, hắn sẽ không còn sợ hãi điều gì nữa.Trong trường hợp Nari phản kháng, chỉ cần cắt đứt gân tay và gân chân, như thế...

Em ấy sẽ phải ngoan ngoãn thôi.Ngày qua ngày, Nari sẽ chỉ thấy hắn, chỉ gặp hắn...

Em ấy sẽ không còn nhìn ai ngoài hắn nữa.Cyno giật mình, đột nhiên sợ hãi trong lòng như thủy triều trào dâng.Làm sao hắn lại có thể nghĩ như vậy?

Nari của hắn, hắn thương còn không hết, làm sao nỡ lòng tổn thương em?Thế nhưng ý nghĩ như cây non ăn sâu bén rễ trong đầu, hình ảnh tưởng tượng ra càng ngày càng chân thật...Không được.Không nghĩ nữa, không nghĩ nữa.Cyno thở hắt nhắm mắt lại, cảm xúc của chính hắn sớm muộn gì cũng sẽ mất kiểm soát, nếu như không có hành động can thiệp nào diễn ra.Sớm thôi."

Tôi sẽ dẫn anh đi đến chỗ của Nari...

Anh còn cần chuẩn bị gì không?"

Cyno nghe thấy giọng của chính hắn, khàn khàn, còn có hơi run rẩy."

Đợi chút," Alhaitham đi vào trong phòng, lúc quay lại trên tay cầm theo một chiếc hộp nho nhỏ và một cái túi xách đen sẫm khá lớn.

Hắn ta đưa hộp cho Cyno, "Nhận đi, đến chỗ Tighnari rồi chúng ta sẽ bàn về kế hoạch chi tiết sau."

Cyno trầm mặc gật đầu."

Chúng ta phải nhanh lên."

Cho dù nhanh đến mấy, khi bọn họ tới được căn chòi của Tighnari thì cũng đã là nửa ngày sau.Cyno để Alhaitham đứng đợi trước cửa chòi, hắn thì đi thẳng tới chỗ Nasrin, hỏi, "Tôi có việc cần gặp Collei một chút."

Đây là lần đầu Nasrin thấy vẻ mặt nghiêm trọng bậc này của Cyno, sau khi rụt cổ theo thói quen, cô không khỏi hoảng hốt, "Được thôi..."

"Collei, Collei, ngài Cyno có chuyện muốn gặp em này."

Collei đang giã thuốc bên trong ngớ người, "A... ?"

Đợi tới lúc Collei đi ra, Cyno cũng không vòng vo, nói thẳng, "Thầy của em mất tích rồi."

Collei nghe xong, sắc mặt không còn chút máu."

Cái, cái gì?"

Cyno chỉ im lặng nhìn cô nhóc."

Anh Cyno, lời nói đùa này...

Không vui đâu."

Collei cười như sắp khóc, nhìn Cyno, cô nhóc cũng biết đây không chỉ là đùa.Anh Cyno sẽ không bao giờ lấy sự an toàn của thầy ra để giỡn.

Collei biết điều đó.Nhưng chưa bao giờ con bé mong Cyno làm như vậy lúc này.Sắc mặt của Cyno cũng không tốt hơn là bao."

Anh không đùa.

Bây giờ Quan Thư ký từ Giáo Viện đang đợi trước cửa chòi, anh có chuyện bàn với anh ta," Cyno gần như là nghiến răng nói từng chữ, "Về Tighnari."

"Dạ...

Vâng."

Chưa bao giờ Collei biết nói chuyện cũng là một việc khó khăn đến thế.Đến khi cửa đã được mở khóa, Alhaitham chỉ nói đúng hai chữ "Xin phép", sau đó liền sải bước tới nhìn chằm chằm chậu hoa Viparyas được đặt trong góc, đến mắt cũng không thèm chớp lấy một cái.Để lại hai người Cyno và Collei đứng đối diện nhau trước bàn ghi chép."

Anh, anh Cyno."

Collei khô khốc nói, "Anh bảo thầy...

Mất tích, nghĩa là sao?"

Cyno trầm mặc một hồi, thở dài, "Ý nghĩa trên mặt chữ."

"Không phải thầy đi công tác hả... ?"

"Tighnari đã nói với nhóc như vậy sao?"

Cyno mím môi hỏi lại.Collei yếu ớt gật đầu, chần chờ một lúc, lại lắc đầu, "Thầy không nói gì cả, chỉ bảo em dọn đồ sang ở với chị Nasrin một thời gian.

Đợi khi nào thầy về...

Thì em lại dọn đồ về chòi ở với thầy."

Cyno nghe xong, trầm ngâm.Đó quả thực là những thứ mà có thể Tighnari sẽ nói."

Vậy sao."

Cyno nặng nề nói, "Anh nghĩ nhóc nên biết sự thật, Collei."

"Tighnari đã tham gia vào một chuyến thám hiểm, để tìm hiểu thực hư về cây hoa đó."

Cyno chỉ tay về góc nhà nơi Alhaitham đang đứng đối diện với hoa Viparyas, sau đó nói tiếp, "Và thật không may, em ấy đã mất tích trong chuyến đi này."

Collei sau khi nghe Cyno khẳng định, cả người cứ như bị rút hết sức sống, suy sụp tựa như một cái xác không hồn.Cyno trong lúc thở dài quan sát phản ứng của Collei, mày hơi nhíu.Nghĩ lại thì, ngay từ lúc mới bắt đầu, hắn chưa từng nói cho con bé biết việc không định vị được vị trí của thầy nó qua Akasha.Thế nhưng trông có vẻ như Collei đã chịu đả kích rất lớn.Nếu như chỉ đơn thuần là người mất tích, con bé sẽ không cho ra biểu hiện thế này.

Hắn quen Nari đã lâu, đôi khi em ấy cũng sẽ lén lút đi lấy mẫu thực vật về nghiên cứu, biến mất hai ba ngày chỉ được coi là một khoảng thời gian tương đối ngắn.Bây giờ chưa đến một ngày, sao Collei lại có phản ứng dữ dội như vậy?Tuy rằng sau khi biết được đầy đủ thông tin thì những phản ứng này là bình thường, thế nhưng mới bắt đầu đã như vậy thì có chút...Đoạn, hắn nheo mắt hỏi, "Nhóc, có phải em biết được cái gì rồi không?"

Collei bị chọt trúng tâm tư, mặt càng trắng, con ngươi vì hoảng loạn hơi né tránh, "Biết, biết cái gì cơ... !?"

"...

Collei."

Cyno nói, ngữ điệu cực kỳ lạnh lẽo, "Nhóc đang giấu anh chuyện gì?"

Đúng lúc này, giọng của Alhaitham vang lên cách đó không xa, "Đe dọa không phải là phương pháp tốt nhất để hỏi chuyện từ những đứa trẻ đâu.

Tôi biết cậu lo cho Tighnari, nhưng các bước phải được tiến hành tuần tự, không được gấp."

Cyno mắt hơi ngưng, hắn cũng biết vừa rồi bản thân có chút thất thố, "Nhóc cũng lo cho Nari, anh biết, anh cũng vậy, nhưng anh cần sự giúp đỡ của nhóc."

Collei nhìn hắn, sợ hãi trong mắt không có chút nào vơi bớt."

Vị thiếu nữ này, em tên là Collei, phải không?"

Lúc này Alhaitham tựa hồ đã có được thông tin cần thiết thông qua việc quan sát vật chứng, vẻ mặt không tự chủ hơi thả lỏng chút.Collei dời tầm nhìn khỏi người Cyno chuyển sang đặt trên người hắn ta.Alhaitham thấy cô bé đã không còn phòng bị như trước, khóe miệng hơi cong, "Collei, xin hãy yên tâm tiết lộ những gì em đã phát hiện, chúng tôi cam kết sẽ giữ an toàn cho em, và hứa sẽ đưa thầy em về sớm nhất có thể."

Collei rụt vai lại, sau đó nhìn thẳng vào mắt hắn ta, lại nhìn sang bên phía Cyno đang đứng khoanh tay lo lắng không thôi, chần chờ hồi lâu mới hỏi, "Vậy...

Hai người có thể cũng, cũng bảo vệ cho chị Nasrin luôn không?"

"Nasrin?"

Cyno thật sự khá bất ngờ khi nghe thấy cái tên này.

Hắn nhớ lại khi vừa mới gặp Nasrin vừa rồi, cô ấy không biểu hiện ra chỗ nào bất thường cả.Phản ứng rụt cổ đó, Nasrin lần nào gặp hắn cũng y hệt, thật đúng là trong khoảnh khắc ngắn ngủi không thể nào phân biệt được.Trầm ngâm một hồi, hắn gật đầu, "Đương nhiên rồi, Nasrin đã chăm em tốt thế này mà, anh cũng sẽ cố gắng hết sức để bảo đảm an toàn cho cô ấy."

Collei nhìn Cyno, trong mắt lóe lên một tia dao động."

Thật á?"

"Thật."

Alhaitham đứng một bên vừa ghi chép lại đặc điểm nổi bật của vật chứng, vừa nghía mắt nhìn một lớn một nhỏ đang chơi trò ngoắc tay ấu trĩ, khẽ nhướn mày.Thật sự rất giống cha và con gái.Thêm Tighnari nữa, hắn ta có thể tưởng tượng ra khung cảnh gia đình ấm áp điển hình trong các câu chuyện cổ tích....Bên phía Tighnari."

Nilou, cô ổn không?"

Dehya lay người Nilou, lo lắng hỏi.Sau khi hít phải khói trong bom mù của Tighnari, một thời gian sau, cơ thể Nilou bắt đầu xuất hiện các triệu chứng buồn nôn và chóng mặt.Nilou sắc mặt trắng bệch, miễn cưỡng cười cười, "Tôi...

Không sao, thật đấy."

Tighnari nghe tiếng nhìn sang, sau đó nói, "Đừng cậy mạnh."

Nilou không nói nữa.

Dehya thở dài, sau đó nói, "Cứ đà này, trong đội sẽ chỉ còn ba người có đủ điều kiện sức khỏe để đi tiếp, nhưng chúng ta cũng không thể bỏ mặc họ tại đây được."

"Không phải kế tiếp chúng ta sẽ đi đến một thôn làng sao?"

Dori cười tủm tỉm, "Có thể sẽ mượn được ít thuốc từ nơi đó đấy."

Dehya nhíu mày, "Giả sử mượn được thuốc đi, nhưng cô có dám dùng không?"

Dori chỉ mỉm cười không nói.Nilou nhìn mọi người lo lắng cho mình, cô ủ rũ dựa đầu vào vai của Dunyarzad đang đứng bên cạnh làm chỗ dựa.Tại cô hết, tạo thành gánh nặng cho mọi người rồi.Dunyarzad nhìn Nilou đột ngột đổ ập vào người mình, sốt ruột nói, "Bây giờ phải nghĩ cách đi, trời ơi, đừng có cãi nhau nữa!"

Tighnari quay đầu nhìn đám nháo nhào ở phía sau, nói thẳng, "Dunyarzad, cô tự đi đi.

Dehya, cô cõng Nilou.

Hành lý của ba người để tôi và Dori xách phụ cho."

Mọi người ngượng ngùng ngậm miệng, theo lời của Tighnari mà làm."

Chúng ta chuẩn bị xuất phát thôi, mục tiêu cần đến cách nơi này chừng một cây số hơn.

Khá gần, mọi người cố lên."

Tighnari dẫn đầu nói.Đoàn người lại tiếp tục đi.Tighnari run tai nghe ngóng, mày vô thức cau lại.Kỳ lạ.Không hiểu sao bây giờ mọi thứ có vẻ tự nhiên hơn rồi.

Anh không chủ quan đến mức nghĩ rằng mọi thứ hoàn toàn là do anh đa nghi, nhưng...Hình như, bí cảnh này, biết đọc tâm trí con người?Nghĩ đến đây, Tighnari nhíu mày.

Nếu những gì anh đang suy đoán là thật, vậy thì việc này thật sự không đơn giản.Tighnari thầm thở dài, lần này đúng là do anh sơ suất, hẳn là bên kia Cyno và Collei đang lo lắm.Tighnari đưa tay lên chỗ vành tai bên trái, Akasha của anh lúc này đã hoàn toàn ngừng hoạt động.Phải nói rằng Akasha có thể kết nối với mạng lưới được tạo ra từ ma lực của tiểu Điện hạ Kusanali cho dù ở bất kỳ đâu, miễn là chỉ cần nằm trong phạm vi đại lục Thất Thần cai quản.Ngay cả Akasha cũng bị ngắt kết nối...

Tighnari nhàn nhạt nhìn lướt qua bản đồ trên tay.Rốt cuộc tấm bản đồ này muốn dẫn bọn họ tới đâu?Đến gần chạng vạng, cuối cùng đoàn người cũng thấy được cổng thôn làng.Tiếng chim Hoàng Hôn lạ lẫm bị giọng nói của Dori cắt ngang, "Khoan, mọi người đừng vội vào làng.

Tôi hỏi cái này đã."

Trông cô khá hốt hoảng, Nilou quan tâm hỏi, "Sao vậy?"

Dehya cũng nhìn sang với ánh mắt nghi hoặc.Dori thở hắt ra, hỏi, "Akasha của mọi người...

Còn hoạt động được không?":x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:^_^:Tui đã quay trở lại ròi đây, với một số thông tin cần cập nhật thêm cho các bà con cô bác đã theo đọc fic (Cynonari) Như vòng hoa Viparyas của tui từ đó đến giờ. =))))Thứ nhất, sau một thời gian farm nguyên liệu cho otp bên HSR thì tui đã về với Genshin.

Mà tui hỏi tí, có đồng râm nào đu chung fandom YuanQing (Jing Yuan x Yanqing) bên HSR khum ạ? *(TvT)*Thứ hai...

Á hự, năm nay là năm cuối cấp của tui, có nghĩa là khả năng tui sẽ cày đề bục mặt luôn, thời gian viết truyện sẽ càng bị chia nhỏ hơn nữa.

Nhưng mà tui sure kèo fic này HE 100% nha, mọi người đừng hoang mang nữa. (/QAQ)/Thứ ba, tui còn chưa mở boss Scaramouche nữa, nên tui có thể sẽ không biết tường tận về hướng đi của cốt truyện gốc, dẫn đến trong fic sẽ có sự sai lệch...

Khá lớn, nếu không phải nói là hoàn toàn OOC.

Nhưng mọi ngừi hãy yên tâm, tui đang chạy cốt truyện như chạy deadline, nên chắc sẽ không có sai lầm gì lớn đâu, ha... d(ỌvỌ)bCuối cùng, thứ tư, tui mới đi tra GG, kết quả trong lore gốc Cyno 18-20t, Tighnari thì tận 23t.

Giờ sao mọi ngừi, thay đổi xưng hô hay là sao đây. =)))))Vưn ạ, thông báo đến đây xin hết.
 
[Drop] (Cynonari) Như Vòng Hoa Viparyas
22


Làng Gandharva, trong căn chòi của Tighnari."

Tiểu thư Dunyarzad đã đưa cho em một tấm bản đồ."

Collei ngồi phịch xuống, cả người ngửa ra dựa vào lưng ghế, đầu hơi cúi, "Một tấm bản đồ...

Trông rất vô lý."

Alhaitham nheo mắt, "Vô lý?"

Collei gật đầu, "Lúc đầu lướt sơ qua thì em tưởng là bản đồ thật, tại vì nhìn nó không khác đồ thật là bao."

Nhìn hai người trước mặt, cô nhóc gãi đầu, "Nói sao nhỉ, ngay cả những biểu tượng làng mạc thị trấn, thậm chí là màu sắc đặc trưng của bản đồ nhiệt cũng trông y như thật."

Nhớ lại lúc mở cuộn giấy lần thứ nhất, Collei tức tới nỗi ngồi bật dậy, "Cho đến sáng nay em mở bản đồ xem kỹ lại, mới thấy đường đi loạn hết cả...

Nhưng lúc đó đã trưa, thầy đi vào rừng mất rồi."

"Loạn là loạn thế nào?"

Collei đứng lên đi vào phòng, lấy ra một cuộn giấy da trông khá cũ."

Thứ mà em nói đây.

Mọi người thường xuyên đi đây đó, hẳn có thể thấy được chỗ không ổn."

Nói xong, cô nhóc mở cuộn giấy ra đặt lên bàn, sau đó lấy bốn cái chặn giấy đặt vào bốn góc.Tấm bản đồ hoàn toàn hiện ra trước mắt hai người."

Đây là do tiểu thư Dunyarzad đưa cho nhóc?"

Cyno nhíu mày.Quả thực, nếu như thật sự đi theo hướng dẫn của bản đồ, bọn họ đi chưa tới nửa dặm đã bị chặn bởi vách đá."

Dạ vâng."

Collei mím môi, "Chiều hôm qua vào lúc em đi tuần, chị Dunyarzad đã đưa nó cho em.

Nguyên văn chị tiểu thư có nói là..."

Đến đây, cô nhóc lục lọi trong túi đeo bên hông, lấy ra một cuốn sổ nhỏ.Bên trong ghi chi chít chữ là chữ, gạch xóa cũng nhiều vô số kể.Collei lật sổ ra, bắt đầu đọc, "...

Collei à, chị tặng em thêm tấm bản đồ nè, đây là hành trình công tác lần này của thầy em đó.

Khi nào có người tìm em hỏi về chuyến đi, em đưa cho họ cái này nhé.

Em nghe xong cảm thấy không đúng lắm, nhưng không biết là không đúng chỗ nào.

Bây giờ mới nhận ra bản đồ có vấn đề."

Cyno nghe xong lập tức hỏi, "Nhóc ghi lại cả chuyện hôm qua?

Còn ghi lại cái gì nữa không?"

Collei ngoan ngoãn gật đầu, "Thầy đã dặn là phải ghi lại mọi sự kiện đáng nghi để báo cáo lại tình hình mỗi khi đi tuần."

Cô nhóc rụt rè đặt sổ ghi chép vào tay Cyno, chỉ chỉ vào mấy trang có vết mực còn mới, "Đây là chuyện xảy ra mấy ngày gần đây, em, em viết không được sạch sẽ cho lắm..."

Alhaitham và Cyno nhìn vào chữ viết trên sổ, trầm mặc.Đúng là gạch xóa nhiều thật, nhưng nội dung được ghi rất chi tiết.Alhaitham khó được mở miệng an ủi, "...

Tuổi còn nhỏ mà ghi chép được như vậy đã là rất tốt rồi."

Hai người chia lượt đọc qua sổ ghi một lần.

Đọc xong, mặt của Alhaitham đã đen như đáy nồi.

Sắc mặt của Cyno cũng không khá hơn là bao.

Hắn nghiến răng, "Dunyarzad..."

Dường như hận không thể bắt trói người về dụng hình ngay lập tức.Collei nhìn hai người lớn mang lại cảm giác cực kỳ nguy hiểm trước mắt, hít một hơi, cố gắng nói cho hết, "Chị Nasrin cũng biết chuyện này.

Sau đó, chị ấy dặn em phải ở yên trong nhà, không được đi đâu cả...

Kết hợp với bản đồ, em nghĩ rằng đây có thể là một vật dẫn."

"Vật dẫn?"

Cyno ngẩn ra, ánh mắt ngày càng nghiêm trọng, "Ý nhóc là, bí cảnh ẩn?"

"Dạ vâng."

Collei ngoan ngoãn gật đầu.Alhaitham lại hỏi, "Làm sao em biết khái niệm này?"

Bí cảnh ẩn là một sự kiện rất khó gặp, phải có đủ điều kiện cần thiết mới có thể mở ra lối vào của loại bí cảnh này.

Người đi vào bí cảnh bắt buộc phải được chọn lựa kỹ càng, đáp ứng được một trong những điều kiện ngẫu nhiên mới có tư cách sở hữu "vật dẫn" - hay còn gọi là vé mời của bí cảnh ẩn.

Không ngoại lệ, người tham gia nhất định đều phải có được vé mời.

Có những bí cảnh chỉ thuần túy ẩn chứa phần thưởng, nhưng cũng có những bí cảnh nguy hiểm trùng trùng, cửu tử nhất sinh.

Nhưng kiến thức nâng cao như vậy, một cô nhóc làm sao biết được?Collei rũ mắt, "Chị Nasrin nghe em kể chuyện xong, sau đó nhìn thấy tấm bản đồ trên tay em thì nói cho em.

Lúc đó chị ấy dữ lắm, bảo em không được ra cửa.

Chị ấy khi đó..."

Cô nhóc vặn óc suy nghĩ một hồi, cuối cùng mới tìm ra được từ thích hợp, "...

Nhìn rất là bất lực."

"Chị Nasrin là một người rất tốt, em không muốn chị ấy gặp nguy hiểm.

Dù gì thì chị Nasrin cũng đã nhìn thấy tấm bản đồ, không biết chị ấy có bị ảnh hưởng gì không."

Cyno nghe cô nhóc nói xong, trầm mặc.Thứ này để cho càng nhiều người biết, đối với người trong bí cảnh càng có hại.

Nhưng hắn không thể biết được liệu Nasrin có gặp phải nguy hiểm gì hay không.Cách an toàn nhất cũng chính là cách mà cô ấy đã áp dụng lên Collei, hạn chế di chuyển hết mức có thể, tránh việc đi nhầm vào phạm vi bản đồ."

Chúng ta bàn tiếp về tấm bản đồ này đi."

Alhaitham cắt ngang câu chuyện, kéo mọi người về lại vấn đề đặt ra ban đầu....Bên trong bí cảnh, bầu không khí nặng nề lan tràn.Dunyarzad là người đầu tiên mở lời, đánh vỡ sự im lặng nghẹt thở, "...

Không có."

Cô hốt hoảng sờ vành tai trái của mình.

Akasha im lặng nằm đó, ánh sáng xanh nhạt lấp lóe của ma lực bao quanh không biết từ lúc nào đã trở nên ảm đạm, không nhìn kỹ sẽ không thấy.

Lúc này mọi người mới bàng hoàng nhận ra, bọn họ đã đi ra khỏi địa phận của Thất Thần, đến một nơi không rõ.Nilou khô cằn nói, "...

Đây, đây không phải là Sumeru sao?"

"Không phải."

Tighnari nhướn mày nhìn cô, tỏ vẻ bất ngờ châm chọc, "Tôi cứ nghĩ ngoại trừ tôi ra, mọi người ở đây đều đã biết trước bản thân đang đi đâu rồi chứ."

"Sao anh có thể nghĩ như vậy?!"

Nilou nghe xong lập tức phản bác, cô còn không biết chuyện gì đang xảy ra đây, thật là oan cho cô mà!

Nhưng nghĩ lại thì, Đội trưởng Đội Kiểm lâm nổi tiếng là người thông minh sắc sảo và liêm chính...Nghĩ đến đây, Nilou chợt giật mình, "Nếu anh nói thế, vậy có nghĩa là-" Không phải thật sự có người động tay vào tấm bản đồ đấy chứ!?Tighnari thu hết phản ứng của cô vào mắt, vừa lòng gật đầu, nói cho những người còn lại phát hiện của mình, "Đáng lý ra chúng ta đã không thể nào đi theo bản đồ, bởi vì có những con đường và địa hình trong đây không hề xuất hiện trong thực tế.

Nhưng mọi người..."

Tighnari nhìn lướt qua vẻ mặt của từng người một lượt, đến chỗ Dunyarzad, ánh mắt anh hơi ngưng, "...

Mọi người không ai thấy có gì kỳ lạ hết sao?"

Dunyarzad nghi hoặc, "Nó là bản đồ chỉ dẫn mà, làm sao nó là đồ giả được?"

Tighnari trả lời cô, "Hoàn toàn có thể."

"Tiểu thư đây lịch duyệt chưa sâu, chắc có lẽ không biết rằng, đối với một người vẽ bản đồ có kinh nghiệm lâu năm mà nói, làm giả một tấm bản đồ chẳng là vấn đề to tát gì."

Dehya trầm ngâm, "Vậy theo như lời anh nói...

Vấn đề mà chúng ta gặp phải ở đây, chính là tấm bản đồ này?"

Tighnari gật đầu, "Đó là kết luận của tôi dựa trên những gì đã phân tích được."...

Cùng lúc đó, trong căn chòi ở làng Gandharva."

Đúng như lời Collei nói, vấn đề nằm ở bản đồ.

Cụ thể hơn là ở nguyên nhân tại sao trên tấm bản đồ lại có những chi tiết vô lý giống thật đến như vậy."

Cyno nói.Alhaitham nghe xong, cũng đã nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề."

Sơ đồ đường đi của bí cảnh..."

Hắn ta lẩm bẩm, "...

Mọi thứ trong bí cảnh được xây dựng rất thật?"

Nếu chỉ là sơ đồ đường đi, vẽ tỉ mỉ như vậy để làm gì?

Là một tấm vé mời, chỉ cần một nét để chỉ đường và một vài biểu tượng thể hiện chi tiết đặc trưng là đủ.

Những thứ như màu sắc phân bố địa hình quá mức thừa thãi và không cần thiết.Nhưng nếu như nó đã xuất hiện trên "vật dẫn" thì có nghĩa đây là một manh mối về bí cảnh.Thật nhưng giả.

Đây là nhận xét đầu tiên sau khi bọn họ phát hiện ra bản chất của tấm bản đồ.Hiệu ứng thị giác tương đồng đã đánh lừa gần như tất cả mọi người, khiến họ vô thức lựa chọn tin tưởng và lạc lối.Gợi ý đã thể hiện rất rõ ràng....

Chỉ trách người xem nhận ra quá trễ.Không, thậm chí nếu như không phải Collei đã soi kỹ và nhận ra có gì đó không đúng, bọn họ vẫn sẽ không nắm được tình hình thực tế.Cyno đột nhiên đứng bật dậy, tay vơ lấy áo choàng đen khoác lên người, "Chúng ta phải nhanh lên."

Alhaitham bình tĩnh ngước mắt, nhàn nhạt hỏi, "Rồi cậu tính xử lý nó thế nào?"

Cyno chợt khựng người, sau đó sầm mặt ngồi lại vào chỗ cũ."...

Là tôi quá nóng vội."

Hắn cắn răng.Alhaitham nói đúng, nếu không có một kế hoạch cụ thể, hắn không có cách nào cứu Tighnari ra khỏi một nơi nguy hiểm như vậy."

Xây dựng rất thật..."

Collei đứng một bên nghe chẳng hiểu mô tê gì cả, nhưng trực giác khiến cô nhóc cảm thấy khẩn trương và bất an.Cyno hít một hơi thật sâu, hỏi ngược lại cô nhóc, "Một bí cảnh mà thôi, nó muốn nguỵ trang bản thân thì có thể thật đến mức nào?

Thế mà chỉ mới là vật dẫn đã có tính lừa gạt cao như vậy, nói không chừng người bình thường nhìn tấm bản đồ sẽ tin tưởng không chút nghi ngờ."

Collei vẻ mặt ngưng trọng, anh Cyno nói đúng.

Ngay cả nhóc cũng phải mất cả buổi để nhận ra khác thường, nếu là những người chỉ quanh quẩn trong thành Sumeru, việc bị lừa dễ như trở bàn tay.Cyno nói tiếp, "Như thế, ta có một câu hỏi mới."

Hắn rũ mắt, "Làm sao nó có thể thật đến như vậy?"

Không phải hắn đủ kiên nhẫn để giúp cô nhóc hiểu rõ, Cyno đang cần một thứ có thể làm hắn phân tâm để kiềm chế bản thân khỏi hành động không thể kiểm soát.

Vừa lúc Collei đang thắc mắc, giải thích cho cô nhóc hiểu cũng đã phần nào khiến Cyno phải suy nghĩ một điều gì đó khác."...

Nguồn tài liệu tham khảo duy nhất của nó chỉ có thể là ký ức và ý nghĩ của những vị khách được mời đến."

Collei là một người nhanh nhạy, gần như lúc Cyno vừa hỏi xong, đầu óc đã kịp thời nhảy số.Cyno gật đầu, nhéo nhéo thái dương, "Tighnari đang ở trong tình trạng rất nguy hiểm.

Những bí cảnh có thể đọc tâm trí con người đều đã được liệt vào mức độ cao cấp.

Chúng ta phải cứu thầy em ra trong khoảng thời gian ngắn nhất."

Để giải quyết một bí cảnh ẩn cần ít nhất một đội bốn người đã được rèn luyện, với đội ngũ ban đầu mà Tighnari tham gia...

Đó gần như là điều hoàn toàn không thể.Ngược lại, Tighnari ưu tú như vậy, không chừng đã bị chủ thể của bí cảnh để mắt đến.

Khi đó, nói là em ấy bị giám thị từ hành động cho đến mỗi một suy nghĩ mơ hồ nhất cũng không ngoa.

Nếu như nó bắt đầu tiến hành xâm nhập ký ức của em ấy...

Cyno đen mặt, không dám nghĩ tiếp nữa."

Tình trạng mất tích xuất hiện bao lâu rồi?"

Alhaitham rũ mắt, "Từ khi tôi bắt đầu điều tra tới hiện tại, nửa tháng."

Cyno, "Nửa tháng sao..."

Mới nửa tháng đã lừa được Tighnari, nếu như vật dẫn được tạo nên dựa trên độ chân thật của một bí cảnh có khả năng học tập con người, thì có lẽ số lượng người mất tích của Giáo Viện gửi cho hắn ta đã không còn đúng nữa.Alhaitham cũng đã nghĩ đến trường hợp này, hắn ta không tự chủ được nhíu mày, có lẽ tính chính xác của thông tin mà Giáo Viện đưa ra cần phải được xem xét lại.Cyno cầm bản đồ lên quan sát thêm một lượt, chợt nói, "Giấy hơi dày so với bình thường."

Collei nói, "Có lẽ là vì nó là vật dẫn...

Ý?

Sao góc giấy bị rách rồi?"

Góc bản đồ giống như tờ giấy cũ bị mòn dần, bắt đầu tách ra thành hai lớp.Tuy đã hơi ố vàng nhưng tổng thể bản đồ vẫn chưa cũ đến mức rách nát, trông như đã được bảo quản kỹ càng cẩn thận, sao mới đó đã rách rồi?Cyno nhìn nhìn, lấy móng tay len vào khe hở tách hai lớp giấy ra thêm một chút."

Ấy, anh Cyno cẩn thận chút, nếu làm hỏng vật dẫn..."

Collei hốt hoảng vội vàng cản lại.Còn chưa biết liệu vật dẫn bị ảnh hưởng thì bí cảnh có thay đổi gì không mà đã hành động liều lĩnh như vậy, anh Cyno không sao đó chứ?Cyno nói, "Đây là hai tờ giấy bị dính vào nhau."

Alhaitham và Collei ngẩn ra, không phải một tờ giấy sao?Đợi sau khi Cyno tách xong hai lớp giấy, hai người mới nhận ra đó là hai tấm bản đồ giống hệt nhau."...

Hai tấm?"

Collei ngơ ngác, cô nhóc không khỏi nghĩ đến, liệu một trong số đó là vé mời dành cho mình.Alhaitham hít một hơi thật sâu, thở hắt ra, "Cyno, hiện tại, không tính tôi, đã có bao nhiêu người mà cậu biết đã tiếp xúc qua hoa Viparyas rồi?"

Cyno nghe xong, nhíu mày, "Trên quãng đường vận chuyển, vật này bị bao bọc rất kỹ...

Tính đến hiện tại, số người tiếp xúc với hoa mà tôi thấy chỉ có Dori, người vận chuyển, Dunyarzad, Tighnari và tôi."

Collei, "Người vận chuyển là chị Nilou và chị Dehya.

Em chỉ mới nhìn qua nó một lần."

Thói quen kiểm lâm đã khiến Collei ghi lại tất cả những gì có tính đột phát vào cuốn sổ nhỏ, bao gồm cả cuộc gặp ngày hôm đó.Alhaitham mím môi, "Dunyarzad đã nói là đưa chúng cho những người hỏi chuyện...

Như vậy có hai khả năng."

"Thứ nhất, Collei là người đưa vé, tôi và cậu là khách mời.

Thứ hai, Collei và người gần đây tiếp xúc với hoa, cũng chính là cậu, Cyno, là khách mời của bí cảnh ẩn."

Cyno trầm ngâm, khả năng Alhaitham là khách mời không cao, dù sao hắn chỉ mới vừa tiếp xúc với hoa.

Alhaitham cũng nghĩ đến việc này, thế nhưng nếu là trường hợp sau, vậy thì...Tại sao Collei lại "được" mời đến bí cảnh?
 
[Drop] (Cynonari) Như Vòng Hoa Viparyas
23


Alhaitham âm thầm quan sát Collei một lượt.Không phát hiện dấu vết nói dối.

Tất cả những người có tiếp xúc qua Viparyas đều đã vào bí cảnh ẩn, Collei lại nhận được vé mời...

Dựa vào những gì đã biết thì điều này không thể nào xảy ra được.Nhưng sự thật là nó đã xảy ra.

Như vậy cũng có nghĩa, trong tất cả thông tin hắn ta tự thân thu thập cho đến giờ, một số đã bị lẫn lộn hoặc che giấu.Alhaitham lâm vào suy nghĩ, bắt đầu phân tích lại một lượt các thông tin trong đầu.Chưa kể đến việc Giáo Viện có biết chuyện này hay không, cách làm việc của bọn họ sẽ không cho phép người dân mất tích với số lượng lớn một cách rõ ràng như vậy.Xét đến lời khai của nhân chứng và sự việc được kể lại, ta rút ra được hai kết luận.Thứ nhất, những nhân chứng cung cấp lời khai là giả, hoặc, bọn họ chưa tới thời điểm nên đi vào bí cảnh.

Bọn họ là "thức ăn dự trữ".Thứ hai, Collei nhất định đã từng chạm vào hoa, chỉ là con bé không nhận ra.

Hắn ta có thể chắc chắn rằng, chỉ "nhìn" thôi chưa đủ, mục tiêu phải đáp ứng được điều kiện bổ sung là "tiếp xúc" mới có khả năng nhận được bản đồ dẫn đường.Alhaitham nghiêng về vế sau.

Việc Tighnari mất tích và Collei có được vật dẫn trong thời gian ngắn đã phủ định trường hợp thứ nhất.

Nhưng nếu có đến hai điều kiện cần phải đáp ứng, làm sao Viparyas có thể khiến số lượng người mất tích tăng lên theo thời gian?Trừ phi..."

Collei, lần đầu gặp Viparyas, em cảm thấy thế nào?"

Collei ngớ ra, "Em rất khỏe, không có gì không ổn hết."

Alhaitham xoa xoa giữa mày, "Còn về cây hoa thì sao, em thấy nó thế nào?"

Cô nhóc suy nghĩ một lát, mặt đanh lại, "...

Rất đẹp ạ.

Đẹp tới mức em không thể nghĩ ra được từ để miêu tả nó luôn, gần như gặp nó là không suy nghĩ được gì hết."

Alhaitham nghe xong mím môi, quả nhiên là vậy.Trừ phi hoa Viparyas còn có khả năng thu hút con mồi trực tiếp chạm vào nó.

Như thế, nhất định nó phải đem đến cho con mồi một thứ cảm giác mê hoặc độc nhất.

Chỉ cần đáp ứng được điều kiện "tiếp xúc", nó có thể đánh dấu và dẫn lối con mồi vào cái bẫy đã giăng sẵn.Cyno, "Vậy khi đó nhóc làm gì?"

Collei gãi đầu, "Em đứng bên cạnh thầy ạ, thầy lấy tay chắn giữa em và hoa, đẩy em lùi ra sau."

"...

Có khả năng là nhóc đã chạm vào nó rồi."

Cyno trầm mặc.Collei giật mình.Cũng có thể lắm chứ.

Lúc đó cô nhóc đứng kế bên thầy, thầy thì đứng bên cạnh hoa để quan sát, có thể đã thật sự chạm phải đâu đó.Nhưng...

Tại sao nhóc lại có cảm giác mình đứng cách hoa cũng không gần lắm nhỉ?Collei nhíu mày, nhất thời không tìm được nguyên nhân của cảm giác kỳ lạ này.Alhaitham, "Vậy à..."

Hắn ta nhìn kỹ biểu cảm của cô nhóc, trong lòng đã xác định."

Vụ án có tiến triển mới.

Không thể để liên luỵ nhiều người hơn nữa."

Alhaitham nói, "Đến bây giờ có thể xác định rằng, bất kỳ ai đã từng tiếp xúc với chậu hoa sẽ trở thành mục tiêu của bí cảnh ẩn, chúng ta không thể để việc này tiếp diễn thêm.

Không thể nhờ các học giả chuyên sâu của Giáo Viện phân tích, ta chỉ còn cách tự thân vận động."

Cyno nghe xong, lại hiểu theo ý khác, "Như vậy có nghĩa là, tùy vào thời gian tiếp xúc mà tác dụng phụ phải chịu có thể giảm đi sao?"

Alhaitham ngẩn ra, "Tác dụng phụ?"

Hắn ta trầm mặc, "Nó còn có tác dụng phụ sao?"

"Anh không biết?"

Cyno ngạc nhiên nhìn Alhaitham, hắn chính là ví dụ điển hình, "Như tôi bây giờ, không thích hợp.

Nếu cứ để như vậy, tôi sợ tôi sẽ nhốt Tighnari lại mất."

"Tôi nghĩ, các biểu hiện của tôi và Tighnari chỉ là bị phóng đại từ những triệu chứng ban đầu."

Alhaitham trầm mặc, nếu kết luận của Cyno là chính xác, cũng có nghĩa hắn đã tiếp xúc với Viparyas rất lâu.Khoan đã."

Triệu chứng ban đầu?"

Alhaitham nheo mắt, "Là cái gì?"

"Mục tiêu sau khi bị ảnh hưởng sẽ trở nên dễ bị kích động hay mặc cảm, mức độ hứng khởi tăng lên bất thường."

Cyno đã từng trợ giúp Tighnari tìm kiếm tài liệu và chiết xuất mẫu vật từ Viparyas, hắn vẫn có hiểu biết tổng quan về các triệu chứng này.Alhaitham lắng nghe câu hỏi của Cyno, trầm ngâm.

Kích động, mặc cảm, hứng khởi...

Liên quan đến cảm xúc của con người?"

Các triệu chứng này chỉ mới là giai đoạn đầu thôi đúng không?"

Cyno gật đầu.Nói cách khác, đây chỉ là tác động nhẹ nhất khi chỉ vừa mới tiếp xúc với hoa Viparyas chưa lâu.Alhaitham hỏi, "Thời gian bao lâu thì-" Hắn ta chợt dừng lại.Hắn ta muốn hỏi, cần thời gian bao nhiêu ngày thì triệu chứng bắt đầu phát tác.

Nhưng hắn ta không hỏi nữa.

Bởi vì Alhaitham đã có câu trả lời qua chính bản thân, sau khi ngẫm lại đã nhận thấy được cảm xúc nôn nóng trong lòng ảnh hưởng đến thái độ và hành động bên ngoài như thế nào.

Vô thanh vô tức, nếu không cẩn thận suy ngẫm sẽ không thể biết được....

Còn chưa tới một ngày.

Nhanh như vậy sao?Cyno dường như không thấy bất ngờ, hắn đã đoán được Alhaitham sẽ nhận ra, tiếp tục nói, "Sau một thời gian sẽ cảm thấy mệt trong người, hoặc là thường xuyên bị mất sức, choáng váng, sức khỏe yếu đi dẫn đến thường xuyên cảm sốt và hôn mê."

Alhaitham trầm mặc.

Sau một thời gian...

"Là bao lâu?"

Cyno ngẩng đầu, "Gần một tháng, cỡ hai ba tuần."

Trong những ngày bị hành hạ bởi triệu chứng, Tighnari đã quan sát chính anh và cả Cyno, dựa vào thời gian và biểu hiện của bọn họ để xác định ảnh hưởng của hoa đối với người bình thường.Tình hình của Cyno và Tighnari được xem như đặc biệt, bọn họ mỗi người đều bị ảnh hưởng bởi triệu chứng của cả hai trường hợp, nhưng mỗi trường hợp lại được giảm nhẹ một nửa.Chưa kể, Cyno vừa chăm bệnh cho Tighnari vừa điều dưỡng cơ thể bản thân, không chỉ làm những việc râu ria hỗ trợ anh nghiên cứu thì đôi lúc lại thảo luận với anh về xác suất triệu chứng, có thể nói hắn tham gia nghiên cứu cùng Tighnari cũng không sai.Alhaitham trầm mặc.

Nếu như nói đây là triệu chứng do hoa Viparyas gây ra, như vậy cách điều trị thông thường sẽ không có tác dụng.Hắn ta gật đầu, "Nếu lâu hơn nữa thì sao?"

Cyno im lặng nhìn Alhaitham, không nói gì.Sẽ chết, lâu hơn nữa sẽ chết."...

Thời hạn là ba tháng."

Đây là những gì Cyno đọc được trong bản nghiên cứu mới nhất của Tighnari trước khi anh mất tích.Alhaitham sắc mặt nặng nề.Đây là một thông tin rất quan trọng, vậy mà hắn ta lại hoàn toàn không nhận ra trong lúc lấy lời khai từ nhân chứng.Người mất tích đều bị ảnh hưởng hết sao?Alhaitham nhìn qua Collei, "Kể từ sau ngày đó, em có cảm thấy khó chịu không?"

Collei mờ mịt lắc đầu, "Em không bị sao hết ạ.

Chỉ là dạo này không hiểu sao Eleazar phát tác thường xuyên hơn...

Nhưng không đến mức mỗi ngày một lần.

Em nghĩ đó là do em đã lo lắng thái quá, vì vậy chị Nasrin đang cố gắng giúp em bình ổn lại cảm xúc."

"Vậy là nó ảnh hưởng đến cảm xúc của các cậu?"

Alhaitham vân vê một bên tai nghe, lâm vào suy ngẫm.Cyno gật đầu, "Trong trường hợp trong người không có bệnh."

"Không có bệnh."

Ánh mắt Alhaitham lóe lóe, "Vậy nếu có thì sao?"

Cyno liếc hắn ta một cái, "Bệnh vốn có trở nặng, cơ quan bắt đầu suy kiệt, hệ miễn dịch suy yếu, tư duy ngày càng đình trệ, bệnh nhân hôn mê thường xuyên, cuối cùng ngủ mãi không tỉnh.

Thời gian tùy thuộc vào bệnh tình của mục tiêu nặng hay không, bệnh tình càng nặng thì sinh lực xói mòn càng nhanh."

Hiếm hoi lắm hắn mới nói một câu dài thế này, nhưng nội dung thật khiến lòng người nghe nặng nề."

Cậu thuộc trường hợp nào?"

Alhaitham chợt hỏi.Đến đây, Cyno chần chờ một chút, lại nói, "...

Tighnari và tôi thì khác, em ấy bị ảnh hưởng bởi triệu chứng của cả bản thân và Dunyarzad, còn tôi thì đang chia sẻ một nửa sức ảnh hưởng với em ấy."

Hiện tại Cyno không thể cố kỵ nhiều như vậy, hắn chỉ có thể nói rõ ra một phần cho người có khả năng tin được nhất vào lúc này.

Alhaitham cũng không đào sâu tại sao Cyno biết cách giảm bớt triệu chứng, hắn ta biết Cyno sẽ không nói."

Khi tôi tìm thấy Tighnari thì bệnh tình của Dunyarzad đã lâm vào tình trạng nguy kịch."

Cyno nói tiếp.

Lời này chẳng khác nào trần trụi chỉ ra Dunyarzad chính là kẻ sau màn, thế nhưng manh mối từ đầu đến giờ đều hướng đầu mâu vào cô, để bọn họ không nghi ngờ cô cũng khó.Alhaitham nghe xong, trầm mặc.Tuy rằng cử thêm người tới lập một đội chi viện để đi vào bí cảnh cứu người mới là điều hắn ta nên làm, thế nhưng tình hình này...

Giáo Viện không có khả năng chịu để thiệt thòi lớn như vậy.Hắn ta không còn cách nào khác."...

Vậy cậu còn có thể đi vào bí cảnh ẩn không?"

Cách này khiến tỷ lệ giải cứu giảm đi rất nhiều, nhưng người bên Giáo Viện không dễ lừa như vậy.

Không chừng còn dính dáng đến lính đánh thuê thì lại càng không ổn.Chưa kể đến trường hợp chi viện không thành, cho dù đã xử lý xong hoa Viparyas, hắn ta không thể nói trước được liệu bí cảnh có chịu thả người hay không.

Nếu như ý thức của tất cả những người bị mắc kẹt đều tiêu thất theo sự sụp đổ của bí cảnh, vậy thì e rằng giữa Eremite và Giáo Viện sẽ xảy ra xung đột không nhỏ.Giáo Viện sẽ không chấp nhận kết quả này.

Thành Sumeru cũng gánh không nổi.Cyno không chút do dự nói, "Tôi sẽ đi."

Tình hình của Nari còn nặng hơn cả hắn.Alhaitham gật đầu, "Bên trong hộp là một bộ Akasha đặc chế do Tiểu điện hạ Kusanali chế tạo dành riêng cho những trường hợp khẩn cấp, vẫn có thể sử dụng khi người thi hành công vụ tiến vào địa hình gây nhiễu ma lực hoặc có tính chất đặc thù.

Một bộ bao gồm bốn chiếc, tôi đã trang bị một chiếc bên tai phải để tiện tuỳ thời liên lạc.

Cậu cũng đeo vào đi, chiếc còn lại cầm theo, khi nào gặp được Tighnari thì đưa cho cậu ấy."

Đợi Cyno đeo Akasha vào, hắn ta tiếp tục nói, "Bây giờ tôi đã tiếp xúc với hoa, e rằng cũng đã trở thành mục tiêu của nó."

"Cậu sẽ tiến vào bí cảnh, cùng Tighnari tìm cách cứu viện các nạn nhân.

Lưu ý, cứu được càng nhiều người càng tốt, nhưng trước hết phải ưu tiên tính mạng của chính mình.

Tôi sẽ ở ngoài đây phối hợp hành động với các cậu hết mức có thể, đồng thời quan sát hoa Viparyas, xem nó còn có thể đưa tấm bản đồ đến tay tôi bằng cách nào."

"Người đáng nghi nhất hiện tại là Dunyarzad Homayani, nhớ phải đề phòng cô ta."

Cyno nghiến răng, "Không cần anh nhắc, tự tôi biết rõ."

Hắn chợt dừng lại, nhìn về phía Collei, "Nhóc con, Nasrin bảo nhóc đừng đi đâu hết là một quyết định đúng đắn.

Ở yên trong nhà cô ấy, đừng tiến vào rừng."..."

Nếu nó chỉ là một tấm bản đồ giả thì không có gì để nói."

Tighnari bình tĩnh nói, "Nhưng theo quan sát của tôi, đây là vé mời dẫn đến một bí cảnh."

"Bí cảnh?

Là cái gì vậy?"

Dehya nghe xong, ngẩn người."

Có phải là cái tôi đang nghĩ đến không?"

Tighnari nhìn biểu cảm mờ mịt của những người trước mắt, thở dài gật đầu."

Bí cảnh là một khu vực đặc biệt, nó có thể là rừng, là sa mạc, là hang động, mật đạo hay miếu thờ...

Vân vân.

Bên trong có quái vật, có thể chúng mang hình dạng thú dữ, hoặc là kỳ dị hơn thế.

Nói chung thì đại khái là vậy.

Mọi người không phải là người trong nghề, tôi không thể nói rõ hơn được."

Anh trầm ngâm một hồi, lựa lời nói, "Theo một cách nói khác thì, hoa Viparyas đã tạo ra nơi này.

Khu vực rất rộng, có thể thấy được cây hoa này cũng không phải dạng vừa."

Nilou rối rắm, "Nói thật, tôi không hiểu lắm."

Tighnari: .....Hầy."

Ôi trời ạ, ngài Đội trưởng Kiểm lâm thật là, nói phức tạp như vậy người ta làm sao hiểu được."

Dori cười khẽ, "Như vầy nè, cô có thể hiểu là mình đang ở trong nhà của hoa Viparyas vậy đó."

Tighnari: ?Nhà?

Giống như nhà hát Zubayr sao?Nilou tỉnh ngộ, "Ồ...

Ra là vậy."

Cô gật đầu, "Hiểu rồi."

Tighnari: Không, cô không hiểu.Tighnari nhéo nhéo thái dương, "Nhà cái gì...

Nếu dựa trên bản chất của bí cảnh hiện tại, ta nên gọi nó là "giấc mơ"."

Nói đến đây trong đầu anh chợt xẹt qua một ý nghĩ mơ hồ."

Giấc mơ"?Hình ảnh một cậu trai có mái tóc màu nắng chợt hiện lên.Tighnari nhíu mày, Aether?Tại sao anh lại nghĩ đến cậu ta?"

Làm sao vậy?"

Câu hỏi của Dori cắt ngang dòng suy nghĩ của Tighnari.Anh lắc đầu, "Không có gì."

Ngước mắt lên, Tighnari nhướn mi, "Thật ra cũng không cần mấy cô hiểu.

Chúng ta đang mắc kẹt trong một nơi không có thật, nhưng nếu chẳng may các cô có mệnh hệ gì, chết là hết."

Dehya nghe xong, nhíu mày, "Này...

Cái này có quá qua loa không?"

Tighnari nói ra suy đoán của mình, "Không, sớm thôi, nơi này sẽ xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Nó sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm, và chúng ta cần tìm được lối ra càng sớm càng tốt."

Dunyarzad nghi hoặc, "Chẳng phải men theo đường cũ là được sao?"

Tighnari nhìn cô một cái, sau đó nhàn nhạt nói, "Không đơn giản như vậy."

Bởi vì, anh đã nhận ra đây là một bí cảnh có khả năng đọc được suy nghĩ con người.

Nó có thể biến hóa.Anh chỉ vào dấu x đỏ chót trên bản đồ, "Mục tiêu của nơi này là dẫn ta đến đây, tôi không chắc con đường chúng ta đã đi qua còn chính xác như những gì thể hiện trên bản đồ.

Nói cách khác, con đường cũ có thể đã không còn đúng nữa."

Tighnari nhàn nhạt nói, "Nếu đi men theo, tôi không chắc chúng ta sẽ gặp phải cái gì."

Có thể là một đàn kiến lê dương biến dị giống như lúc nãy.Có thể thấy, đàn kiến đó đến từ những chỗ mà bọn họ đã từng đi qua.Nilou mím môi, "Vậy chẳng phải là...

Chúng ta đã không còn đường lui nữa sao?"

"Chỉ có thể đi tiếp."

Dehya gật đầu.:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:^_^: Mấy cậu yêu, tớ có tin buồn cho mấy cậu...Chuyện là, tớ sẽ DROP bộ này vô thời hạn...

Vì lịch trình hiện tại của tớ khiến tớ lười chơi game hẳn.

Rất xin lỗi những người đọc dễ mến đã theo dõi tớ và đặc biệt là đã ngóng trông cái fic này xem coi có ngày nào nó đẻ chương mới hông, nhưng tiếc là tớ đã bỏ GI được gần 1 năm rưỡi hơn rồi, và bây giờ tớ không còn ý định sẽ tiếp tục chơi lại nữa.Chúc các cậu sẽ tìm được những fanfic Cynonari khác hợp gu và hay hơn, hehe...

Thôi, chúng ta kết thúc chặng đường đã cùng đi với nhau suốt thời gian qua ở đây nhé.

Cảm ơn các bạn đọc rất nhiều ạ, vì đã đồng hành cùng với tớ 🥺Huuuu, thật ra lúc đó tớ có viết dư ra nhưng chưa có đăng...

Thôi tớ đăng nốt phần đó làm bonus cho mấy cậu yêu ha.Phần còn lại thì chắc phải tùy thuộc vào trí tưởng tượng của các cậu thôi...

Mong fic của tớ sẽ để lại ấn tượng tốt với các cậu nhé...
 
[Drop] (Cynonari) Như Vòng Hoa Viparyas
24


Dori nhìn về cổng làng chỉ còn cách chừng hai chục bước chân chợt rũ mắt, khóe miệng mang cười cũng thu lại, "...

Anh Tighnari, tôi nói này."

Tighnari nhìn cô, "Làm sao vậy?

Cô có ý kiến gì về đường đi à?"

"Không phải.

Là về chuyện bản đồ."

Dori bâng quơ nói, "Vật dẫn mà anh nói đấy, tôi là người đầu tiên nhận được nó.

Tôi thừa nhận tôi cố ý kéo dài thời gian vào bí cảnh của mình để có thể đi chung với mọi người."

Như đột nhiên bị bấm nút dừng lại, mọi người không thể tin tưởng được đồng loạt nhìn về phía Dori.

Ngoại trừ Tighnari.

Anh lướt qua một loạt các biểu cảm trên mặt từng người, ánh mắt hơi trầm xuống.A...

Trong lòng anh cười khẽ, bộc bạch trực tiếp sao, trong hồ lô của con người xảo quyệt này lại đang bán loại thuốc gì nữa đây?Dori bị nhìn chằm chặp hồi lâu vẫn chẳng có biểu hiện gì bất thường, cô nhún vai, "Mọi người ngạc nhiên lắm à?"

Nếu ánh mắt hình viên đạn có thể giết người, Dori hiện tại đã bị bắn thành cái sàng.Dunyarzad phản ứng trước nhất, mặt mày xám ngoét, "Sao..."

Nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị Dehya cắt ngang.Dehya phẫn nộ gằn giọng, "Cô là người dẫn chúng tôi đến nơi này!?"

Dori điềm nhiên đối diện với Dehya, giống như người vừa thốt ra lời thú tội không phảimình, "Không hẳn là vậy.

Tôi đã biết trước chúng ta sẽ đến đây, nhưng tôi không phải là người dẫn đường."

Cô cười mỉm, "Nói sao nhỉ, đây chính là điểm đến mà tôi muốn thấy, nhưng để đạt được nó, tôi cần phải đáp ứng thêm một số điều kiện phát sinh.

Tôi cũng chỉ biết nhiều hơn mấy người một số thông tin mà thôi.

Ví dụ như..."

"...

Bạn đồng hành khác nhau cùng đi vào bí cảnh, cảnh tượng hiện ra sẽ khác nhau."

Sau khi cô dứt lời, chỉ còn tiếng chim đôi lúc lại vang vọng từ một cánh rừng xa.Tighnari nghe xong nhíu mày, anh có cảm giác...

Dường như anh là một trong số bạn đồng hành đáp ứng đủ điều kiện phát sinh mà Dori mong muốn.Dựa trên biểu hiện của Dori những ngày này, suy đoán của anh đã được chứng thực gần như tám chín phần mười....

Vậy điều kiện phát sinh đó là gì?Nilou hít một hơi thật sâu, lúc lâu sau mới bình tĩnh lại, chỉ là chán ghét không chút nào che giấu bộc lộ ra, "...

Vậy lúc trước cô đều diễn kịch với chúng tôi?"

Dori ngưng một chút, quay đầu nhìn Nilou, trong giọng nói là quyết tâm không thể nào lay chuyển, "Vẻ đẹp của hoa Viparyas không có từ ngữ nào có thể miêu tả được, lúc mới gặp lần đầu, tôi đã nghĩ rằng, bản thân phải sở hữu được nó bằng mọi giá.

Tổ hợp đồng hành hiện tại là con đường dễ nhất để tôi có thể đạt được thứ tôi muốn."

Tighnari trầm mặc, "Kể cả khi chiếm lấy nó cũng đồng nghĩa với việc tự sát?"

Dori gật đầu, "Đúng vậy.

Vì thế mới có đoàn đội chúng ta ngày hôm nay."

Tighnari mím môi, người này, chịu ảnh hưởng quá nặng rồi."

Tại sao cô lại muốn nói cho chúng tôi biết?"

Anh hỏi."

Chỉ là...

Chuyện này đã hoàn toàn vượt ra ngoài dự kiến của tôi, tôi không chắc chúng ta có thể quay trở về hay không.

Điều tôi có thể làm là cố gắng cung cấp đầy đủ thông tin mà tôi biết cho mọi người."

Dori cười nhẹ, "Sau chuyến này, anh có thể bảo vị kia nhà anh xử lý tôi thế nào cũng được, miễn là tôi có thể lấy được hoa Viparyas."

Tighnari mày hơi nhíu, dự kiến?

Lại nhìn sắc mặt tái trắng của Dunyarzad...

Xem ra có cơ hội anh phải tìm cách hỏi Dori vài câu.Hơn nữa, vị kia nhà mình, là ai?Dunyarzad thấy tình thế không ổn, nắm chặt tay, "Nhưng, nhưng mà nó thật sự không tuyệt vời như cô đã nghĩ... !"

Dehya nhanh chóng phản ứng lại, vỗ vai Dunyarzad, đột ngột ngắt lời, "Tiểu thư, chúng ta đến đây là vì chữa bệnh cho người, giúp người thoát khỏi nguyên do gây nên sự suy yếu của cơ thể."

Hiện tại Dori có thể được xem như một người từng trải, bọn họ còn muốn rời khỏi đây, đương nhiên kết đồng minh có lợi hơn đối địch nhiều.

Tuy rằng đồng minh này cô cũng không muốn kết lắm, tâm cơ rất sâu còn hay đâm sau lưng, nhưng trường hợp này bọn họ không thể không kết.Nilou đứng cạnh phụ họa gật đầu, "Đúng thế tiểu thư, chỉ cần tiểu thư khỏe mạnh là được, dù sao, hoa Viparyas cũng là thứ mà Dori khao khát, cô ấy muốn đi chịu chết thì cứ mặc kệ cô ấy đi, hà tất phải xen vào làm gì cho mệt thân?"

"Được mọi người thông cảm như vậy, tôi không thể mong cầu gì hơn nữa."

Dori dường như không cảm nhận được ác ý bài xích, cười cười phủi tay.

Cô liếc nhìn Dunyarzad một cái đầy ẩn ý, cất lại phi đao vào vỏ treo bên hông, "Chúng ta cần nhanh chóng vào làng."

Trời sắp tối rồi, tốt nhất bọn họ nên tìm một chỗ để dừng chân, bản làng này là một lựa chọn không tồi.Tighnari nhìn theo bóng lưng tiến về phía trước của cô, trong mắt dâng lên nghi ngờ.Cố ý sao?Anh thầm nghĩ, lúc đó anh vô tình bắt được tia hoảng loạn thất thố xẹt qua trong mắt Dunyarzad, phản ứng theo bản năng của một người không thể làm giả được, nhất định giữa hai người đã có gì đó, một giao ước chẳng hạn?

Có khả năng Dori thật sự đã không làm theo giao ước, vì vậy Dunyarzad mới kinh hoảng đến thế.Nếu đã như vậy, anh nên tin mấy phần vào lời nói của Dori đây?

Đại nhân Sangemah Bay khét tiếng là một thương nhân gian xảo, ngay cả Mahamatra cũng bị cô ta lừa qua lừa lại mấy lần.Nhưng đợt này có liên quan đến sống chết...

Hẳn là có thể tin được ít nhất ba phần.

Còn về Dunyarzad, không biết hai người hộ vệ kia đã biết về phần giao ước giữa tiểu thư nhà bọn họ và Dori chưa?Cho dù quyết đoán hay mềm dẻo, bộc trực hay tinh tế, hay sức mạnh có lớn đến đâu chăng nữa...

Cả Dehya lẫn Nilou đều khá tệ ở khoảng kiểm soát cảm xúc.Cho nên anh có cơ sở để đi đến kết luận rằng hai người này có thể thật sự không biết gì về giao ước kia.

Nếu như bọn họ đang giả vờ, mà có thể giả vờ đến mức độ này...

Hẳn là không thể, anh có thể cảm nhận được thiện ý rất rõ ràng từ Nilou.Còn về phần "vị kia" nhà anh...

Không lẽ Dori có quen biết thân thích của anh sao?Không, hẳn là không phải.

Dori có thể nhận ra anh là Valuka Shuna, nhưng đã lâu lắm rồi anh chưa từng nhìn thấy đồng tộc, thư cũng chưa từng nhận được.

Người trong tộc cứ như đã bốc hơi khỏi thế gian, không lý nào Dori có thể tìm được họ.Vậy có thể là ai được chứ?

Người nào liên quan đến anh mà lại quyền năng đến mức Dori phải e dè?Tighnari trầm tư suy nghĩ, bị tụt lại phía sau đoàn người."

Sao thế?

Anh Tighnari trong người không khỏe sao?"

Nilou lúc đi ngang qua thấy Tighnari không động đậy, có chút nghi hoặc."

Không, không sao..."

A!

Một ý nghĩ xẹt qua đầu Tighnari.

Chẳng lẽ cô ấy đang nói về Cyno?

Tại sao..........Mặt Tighnari bụp một cái đỏ bừng đến tận cổ.Hình như anh đã từng nghe được một cách nói khác cho cụm từ này.......Không không không, hẳn là anh nghĩ nhiều rồi, ý của cô ấy chỉ là tình bạn giữa hai người thôi.Nghĩ đến đây, trong lòng Tighnari nhói lên một cái, nhanh đến mức ngay cả chính anh cũng không phát hiện ra.Tighnari đột nhiên nhắm chặt mắt lại lắc đầu thật mạnh khiến cho Nilou đang lo lắng hoảng hồn, "Anh Tighnari, anh, anh không sao chứ!?"

Tighnari xua tay, "Tôi đã nói là tôi không sao, chúng ta phải nhanh chóng bắt kịp họ thôi."

"Được thôi..."

Nilou ngẩn ra, sau đó gật đầu, trong mắt vẫn còn lo lắng nhàn nhạt, "Nhưng nếu không ổn anh nhớ phải báo cho mọi người ngay đấy.

Đừng cố sức."

Dori cùng với Dunyarzad và Dehya đã đợi hai người trước cổng từ lâu, Dehya nói, "Tôi có đem theo một ít thuốc phòng ngừa, anh bị choáng sao?

Hay là cảm sốt?

Nếu là cái sau thì không ổn."

Trong môi trường không xác định, chỉ cần một căn bệnh nhẹ thôi cũng đã đủ để lấy mạng rồi.Tighnari nghe xong khẽ cười, "Tôi không bị gì cả, mọi người yên tâm."

Cơ thể anh chỉ mới bị ảnh hưởng bởi Viparyas trong thời gian ngắn, nhờ can thiệp kịp thời nên không còn quá nghiêm trọng, chỉ là yếu hơn một chút mà thôi.

Thật ra tần suất thế này rất tốt, anh vẫn có thể chịu được.Tighnari hơi cúi đầu, miệng hơi hé ra định lấy hơi, đột nhiên con ngươi mãnh liệt co rút lại.

Không đúng!Đều không đúng....

Cảm giác hụt hơi đã biến mất.

Tay chân tràn đầy sức lực.Tai anh có thể nghe được tiếng trò chuyện của mọi người ở đằng trước, cả tiếng gió vi vu khe khẽ và tiếng chim ríu rít loáng thoáng không biết vọng lại từ đâu.Mũi...

Được rồi, Tighnari khẽ lùi ra xa Nilou một bước, cô ấy đứng quá gần đến mức hương hoa Pardisarah trên cơ thể đã trở nên quá nồng so với mức độ mà mũi anh có thể chịu được....

Cơ thể anh đã trở lại như bình thường từ bao giờ?Kể từ khi bắt đầu đi sao?

Không phải.

Nói đúng hơn, là từ khi bắt đầu đi theo hướng dẫn trên bản đồ, cơ thể anh đã đỡ hơn rất nhiều.Điều kiện cơ thể khá hơn là chuyện tốt, thế nhưng sắc mặc Tighnari chẳng mảy may hiện ra chút vui mừng, ngược lại còn trầm như tích nước.Cho dù cậu trai kia đã nói các triệu chứng sẽ thuyên giảm, nhưng biến mất hoàn toàn thế này thì... !Ánh mắt Tighnari tối sầm.Tình trạng bản thân anh thế nào Tighnari biết rõ, để triệt tiêu triệu chứng nặng như thể đã đâm rễ sâu vào trong xương cần phải được đổi lấy bằng một cái giá rất lớn.Vậy cái giá mà anh phải trả là gì?Không hiểu sao, nhìn cổng làng đã gần ngay trước mặt, cảm giác bất an trong lòng Tighnari chậm rãi dâng lên....Ở bìa rừng Adviya phía Tây."

Cậu đã chuẩn bị chưa?"

Alhaitham nhìn Cyno, xác nhận lại lần cuối, "Kế tiếp đi sâu vào trong sẽ là phạm vi bí cảnh, tôi chỉ có thể tiễn cậu tới đây."

Cyno xách theo một chiếc balo nhỏ đựng hộp cứu thương và lương khô, gật đầu, "Tôi đã sẵn sàng."

Alhaitham, "...

Tôi chúc cậu có một chuyến hành trình vui vẻ."

Cyno hừ nhẹ, hắn lật mở bản đồ, không do dự quay đầu đi theo tuyến đường chỉ dẫn màu đỏ nổi bật đã được đánh dấu....Nari à, rốt cuộc em đã đi đâu?:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:x:^_^: Tới đây thì thật sự là chia tay rồi đó, chúc các cậu bắt đầu một cuộc hành trình mới đầy suôn sẻ 💗Cậu nào quằn quá thì xin mời cứ tiếp tục cuộc hành trình này mà không có tớ nhé, tớ sẽ chúc phúc cho cậu *^_^*
 
Back
Top Bottom