(Đồng Nhân Dragon Ball) Con Gái Của Son Goku Rất Mạnh!
Chương 9
Chương 9
(Nguồn từ Pinterest)- Tao: Bây giờ rau quả sạch không thuốc trừ sâu, diệt cỏ đắt quá.
___________________________
Chiều sế tà, Krillin khuôn mặt lo lắng bay trên bầu trời và đáp xuống một ngôi nhà nhỏ.
Kể từ vụ đó, Krillin không biết phải ăn nói như thế nào với Chichi... vợ của Goku.
Vì thế ăn mặc bảnh bao như lãng tử từ thành phố tiếc rằng một màu đen từ đầu đến chân của bộ vest với chiếc mũ.
Lấy hết dũng khí đến nhà của vợ chồng Goku và gõ cửa...
BỐP!!!
- Chồng ơi!?
Mình về rồi à...
ủa?
Sao Krillin lại ôm đầu vậy?_Chichi nhìn Krillin ôm đầu của mình đang sưng một cục to tướng.
Mặc đi người nào đó ôm đầu.
Chichi nhìn xung quanh và thấy bóng người quen thuộc từ xa đang tới một tốc độ rất nhanh.
Không ở trên mặt đấu mà lại trên bầu trời.
Bóng người đó bay rất nhanh đến chỗ cô.
Bóng người đó chính là Higanbana.
Nhưng chưa cho kịp Chichi phản ứng thì một văn bản tràn ra từ miệng của Higanbana.
- Mẹ ơi!
Con thật bất hiếu làm sao.
Một tên lạ mặt xuất hiện tên là Raditz tự nhận mình là anh trai của bố(Goku) đã bắt con và Gohan đi.
Bố đã anh dũng chống trả lại và quyết cứu được con và Gohan.
Nhưng không chỉ có bố mà còn có Piccolo đến cứu.
Thật không may một tai nạn xảy ra đã cướp đi sinh mạng của bố.
Sau đó cái tên Raditz bị đánh bại nhưng hắn lại dùng một thiết bị thông tin rồi gọi đồng bọn của mình tiếp tục phá hủy Trái Đất.
Gohan thì đã bị Piccolo bắt đi để huấn luyện sức mạnh.
Từ giờ trở đi, con sẽ bắt đầu khổ luyện và sẽ gặp lại mẹ cùng với mọi người sau một năm.
Vĩnh biết mẹ, nhớ cúng cho bố vài món ngon và thắp 3 que hương.
- Nani???????
Bố chết?
Piccolo bắt Gohan đi!!!???
Con đi khổ luyện???
Trời ơiiiiii~_ Như một tiếng ngất nghẹn ngào.
Chichi lăn ra ngất đi.
Krillin nhanh chóng đỡ được Chichi và nhìn Higanbana trước mặt mình.
Nhìn lại thì hình như Higanbana ngày càng mạnh hơn thì phải.
- Phiền chú Krillin chăm sóc mẹ cháu một thời gian._ Higanbana cúi đầu và quay người bay đi.
Để lại Krillin trối trăn chở phải lo nốt việc còn lại
___________________________
Ánh trăng sáng rọi chiếu khắp khu rừng hoa anh đào đẹp đẽ.
Gợi lên những kí ức vui buồn trong tâm trí Higanbana.
-(Nhưng không bằng kí ức bất hạnh về loài hoa Bỉ Ngạn kéo theo đến kiếp này của mình)_ Kushina
Tóc đỏ...
Mắt đỏ...
Bộ Kimono đỏ thắm đó....
Phải Higanbana rất yêu màu đỏ thắm...
... cô luôn tự hỏi vì sao mà mình lại thích màu đỏ thắm như thế?
Giờ cô hiểu rồi...
... chỉ bởi vì cô luôn mang một chút ý nghĩa của màu đỏ.
Tên của cô lần kiếp trước đến kiếp này đều mang ý nghĩa của loài hoa Bỉ Ngạn mang màu sắc đỏ tươi tắn.
Kiếp trước đến kiếp này đều luôn thấy máu mang màu đỏ từ người thân của cô.
Không phải vì máu có màu đỏ.
Không phải vì màu đỏ luôn là thứ để trang trí cho các phụ nữ thường dùng.
Không phải vì bầu trời màu đỏ mang sự điểm rủi.
Không phải vì màu đỏ tượng trưng cho sự tàn ác.
Hay vì kiếp trước của cô luôn thấy màu đỏ quá nhiều nên dẫn đến nghiệm rồi.
Nhảm nhí?!
Cô chỉ có trải qua 2 kiếp thôi.
Giờ thì đây là kiếp thứ 3 của cô.
Nhưng dù gì cũng không thay đổi được...
... vì lí do màu đỏ đó mà dẫn đến cô làm bạn với Kushina.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Thế nào rồi?
My old friend?_Kushina
Thưởng thức những cánh hoa rơi rải đầy trong sân.
Kushina luôn ngồi vỉa hè mà ngắm mỗi ngày.
- Ổn hết rồi.
Giờ đây, tôi sẽ rèn luyện sức mạnh.
Nhất là khi ngủ..._ Higanbana
- Ừ!
Ổn lắm mà để mẹ của mình ngất xỉu cho người lạ trông à?
Con cái gì đâu có hiếu vl._ Kushina bĩu môi nói
- Là bạn của bố tôi đấy.
Rất đáng tin cậy, Karmani tui đói rồi.
Có gì ăn ko vậy?_ Higanbana.
Kushina im lặng.
Có lẽ cô không còn gì để hỏi cô bạn khát chiến lẫn khát máu đến cả kiếp trước đến kiếp này.
- Kushina... tôi thấy.
Raditz... có tình cảm với cậu._ Higanbana liếc mắt buồn tao phía Kushina.
Nói đến đây... tim của Higanbana có chút co bóp và đập không đều.
Nhưng thật may nó không đập quá to để đối phương không dễ phát hiện.
- Nói Raditz-san có tình cảm với mình.
Có lẽ.. mình có cảm giác thích anh ấy...
-...(Đau... thật sự cảm giác thấy nghẹn chỗ cổ họng... tại sao?
Mình thật sự rất là .......
ĐAU!!!)_ Higanbana.
- Nhưng không phải hắn là cái người Saiyan mạnh mẽ gì đó đâu!!!!
Cái tình cách của hắn rất là khó ưa!!!!
Khó ưa đến nỗi muốn đập cho vài phát vào mặt ấy chứ_ Kushina.
- Thôi nào, cô bạn của tôi đừng bật Mode On Stundere chứ?_ Higanbana vui vẻ cười đáp.
Thật đáng tiếc, khuôn mặt giả vờ của cô đã bị Kushina nhìn thấu.
Dù là cô đang cười rất vui vẻ như thật nhưng làm sao qua Kushina đã làm bạn với cô suốt bao nhiêu năm.
Đằng sau khuôn mặt vui vẻ đó là sự u buồn, đau khổ, tiếc muối,...
- Higanbana à... cậu ổn chứ._ Kushina nhìn thằng vào mắt Higanbana.
- À... không có gì.
Chỉ là tớ nhớ lại kí ức không vui vẻ mấy đấy mà.
Tớ đói nãy giờ.
Nấu cơm nhanh lên nhé._ Higanbana quay lưng đi.
- Cậu định đi đâu...?_Kushina
- À... chỉ là.. ra ngoài tập luyện tí._ Vẫn tay cho người tay sau.
Higanbana chạy hết tốc lực và cho rằng cảm thấy đủ xa để Kushina không thể thấy mình.
Nhìn về phía bầu trời đêm sao lắp lánh cùng với những cành cây và đoá hoa rơi trước mình.
Hi vọng cảnh mộng sẽ làm tan đi nỗi buồn.
Thầm thì với trái tim rằng mọi thứ sẽ ổn thôi.
Nhưng sẽ ổn hơi nếu không thấy một người lạ mắt khá giống Goku có mái tóc màu hường đang lơ lửng trên cành cây.
...-(Đm!
Cảm xúc buồn tao bay mất tiêu đâu rồi mà để lại cái cảm xúc dở hơi khó tả vậy trời.)_ Higanbana.
Ngẫm lại một hồi....-(Sao Black Goku lại xuất hiện trong giai đoạn này?
Cốt truyện đang thảy đổi sao?
Ai đó hãy cho tôi biết chuyện quái gì đang xảy ra đi.)__________________________
Ps: ĐỪNG HỎI TÁC GIẢ.
NGAY CẢ TÁC GIẢ CŨNG CHẢ BIẾT TẠI SAO ỔNG LẠI XUẤT HIỆN.
NHƯNG NHỚ BỘ TRUYỆN NÀY CÓ TAG HAREM!!
NHƯNG KHÔNG CÓ HHHHH NHÉ

