Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
506,197
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
288961423-256-k726468.jpg

[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
Tác giả: 13579XV
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một thanh niên vừa là ảnh đế, vừa là một tổng tài.

Hắn được mệnh danh "Toàn năng nam thần", một người đàn ông tuyệt vời nhưng lại chưa yêu bao giờ.

Hắn buồn thật sự. (Haizzzz.

Thôi, tiếp) Không ai biết hắn rất thích tiểu thuyết và dành thời gian cho nó rất nhiều.

Một lần nọ, hắn thức đêm cày cho xong một cuốn tiểu thuyết tên là "Đấu la đại lục".

Và đêm đó, không biết vì lý do gì, nhà hắn sập (cái đó gọi là ở đâu cũng không an toàn).

Và thế là hắn xuyên qua một thế giới mới muôn màu muôn sắc.
cp Thanh Thiên x Đường Tam
Tui khá thích cốt truyện của Đường Gia Tam Thiếu nên chắc theo nhưng mà đổi xíu
____________________
À mà tui nói trước là tui ra chương mới thất thường lắm nha. (nhưng mà vẫn cố gắng thoi)
Đây là đam nha, ai không thích thì qua một bên ^^
Mà công nhận tui buff cho nhân vật chính dữ dằn thật.

Tui viết tùy hứng cho nên là nghĩ tới đâu viết tới đó.

Đừng có chê nha.

Truyện đầu tay của tui đó.

Không biết ổn không, lo ghê !!!!!​
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
1. Xuyên qua


Cơ Thanh Thiên, một nam thần hàng đầu thế giới, hắn theo nghề diễn viên từ khi mới ra trường và đã trở thành ảnh đế trong 2 năm.

Sau đó, hắn cũng đã đạt được nhiều thành tựu trong giới giải trí.

Tuy nhiên, từ khi ba hắn mất, hắn quay trở về và kế nghiệp gia sản và công ty của ba mình.

Công ty đó cũng rất nổi tiếng, đứng trong Top 500 công ty hàng đầu thế giới.

Và trong vài năm, hắn đã đưa công ty lên đến Top 10 toàn thế giới.

Hôm nọ, sau cuộc họp cuối cùng của ngày, hắn quay về nhà và tiếp tục cày cho xong cuốn tiểu thuyết đang đọc dở.

Thanh Thiên là một người rất thích đọc các tiểu thuyết và hắn đã đọc xong rất nhiều cuốn, đa số đều là những truyện "fantastic".

Đêm đó, hắn vừa cày xong bộ "Đấu la đại lục 1" của Đường Gia Tam Thiếu.

Gấp lại cuốn truyện và chuẩn bị rồi đi ngủ (cũng khuya rồi mà, chắc cỡ 22 hay 23 giờ gì đó).Đang ngủ, đột nhiên hắn nghe tiếng nổ từ các tầng lầu dưới và đang to dần lên : "Đcm, đứa nào chơi gì ồn vãi.

Đặt bom phá sập nhà hay gì thế.

Tức nha, cho tao ngủ coi."

Còn đang mơ màng ngủ, hắn chưa kịp làm gì cả thì cả biệt thự của hắn đã sập xuống.

Và thế là hắn cũng chết luôn."

Đinh!

Chúc mừng ký chủ thu được một cái bất ngờ hệ thống."

Đột nhiên nghe được tiếng nói, Cơ Thanh Thiên tỉnh lại và mơ hồ nhìn thấy mình đang ở ngoài vũ trụ.

Hắn lại nghe tiếp :"Xét thấy ký chủ quá tuyệt vời mà phải chết, hệ thống tặng cho ký chủ một cơ hội sống lại."

"Ngươi là ai, tại sao ta ở đây ?

Trời mé cái quần què gì vậy.

Ủa mà sao ta chưa chết ? ..."

Hắn tỉnh lại hoàn toàn, nhìn xung quanh, hoang mang hỏi."

Ký chủ à, ta là bất ngờ hệ thống.

Đây là trong hệ thống không gian.

Ngươi chết rồi, gần như nổ banh chành còn muốn gì nữa.

Nhưng mà ta thấy ký chủ quá tuyệt vời nên là định giúp ký chủ sống lại nhưng mà ở thế giới khác chứ không ở thế giới cũ được."

"À ... rồi ... okê ..."

"Vãi cả chè, ta thế nhưng lại được gặp hệ thống, còn được xuyên qua nữa chứ.

Ta thành khí vận chi tử rồi !

Sắp đi đến đỉnh cao nhân sinh rồi.

Haha !!!!"

Hắn kinh ngạc rống to."

Nhưng mà nghĩ lại cũng buồn ghê, ta cũng đang ở đỉnh cao mà ta ?

Làm cho cố vô, rồi bây giờ chết ngang xương zạy đó, để lại cái đống đó cho người khác.

Haizzz...

Buồn thật sự."

Hệ thống không quan tâm hắn, nó tiếp tục :"Thấy tội nghiệp ký chủ nên là hệ thống đặc biệt chuẩn bị cho ký chủ 3 lựa chọn bồi thường.

Ngươi muốn chọn cái gì cũng được hết, biết gì chọn đó.

Lẹ đi."

"À có vụ đó nữa hả, bất ngờ ghê, tưởng vô thế giới mới rồi mới được mấy cái quà tặng bla bla bla, bất ngờ ghê ! (Hệ thống : đương nhiên rồi, mày đọc tên tao chưa, ta tên bất ngờ hệ thống mà.

Không làm mày bất ngờ được mới lạ.)" "Thế thì cho ta tới một cái tu vi đỉnh cao đại đạo (tao : Cái tu vi cao nhất ở hồng hoang luôn rồi ak, kiểu vô địch không ai làm gì được hắn, khôn ghê)."

"À mà ...

Thôi khỏi, không có gì đâu, chọn tiếp đi."

"Cái thứ hai là một cái hệ thống nữa với mãn tích phân, cho vô cực tích phân luôn đi."

"Với lại cái thứ ba là nhan sắc cực bạo, bạo đến quên lối về, vô cực điểm nhan trị cũng được.

Sao mà ai nhìn cũng mê ak. (tao : tao quên nói là cái này nam thần nam nữ thông ăn, thật ra là hắn có xu hướng thích nam nhiều hơn.

Thiên : ngươi đừng có nói bậy, cái này ta gọi là tình yêu không phân biệt giới tính, HIỂU KHÔNG ?)"Cơ Thanh Thiên hắn chọn toàn cực phẩm."

À, sẵn tiện thấy ký chủ làm đôc thân cẩu lâu quá nên là mới vô tặng kèm ký chủ một cái "lão bà"."

"Hệ thống a, ngươi quá tri kỷ."

"Đinh!

Bắt đầu truyền tống quà bồi thường ...

Đã xong"Hắn cảm nhận một chút."

Tuyệt vời a hệ thống.

Nhưng mà sao ta cảm thấy thiếu thiếu.

A!

Cái hệ thống cùng với vô cực tích phân của ta đâu. aaaaaaaaaaaaaaa, ngươi đừng có mà quịch."

"À, cái đó hả, ta là của ký chủ hệ thống đây, muốn gì nữa, còn tích phân thì tính trong thương hành của ta luôn rồi còn đâu.

À mà bởi vậy nên ngươi có thể tính là mất 1 món quà bồi thường đó, nhưng mà không có bù đâu.

Ahihi..."

Hắn tức giận nhưng vẫn cố nhịn : Ta nhịn, chắc cái này quỷ hệ thống chỉ hố ta một lần thôi, bình tĩnh nào."

Xét thấy không còn gì nữa, hệ thống bắt đầu lựa chọn thế giới.

Đinh~đã chọn lựa xong.

Bắt đầu truyền tống ký chủ đến thế giới mới.

Chúc ngài sống lại zui zẻ nhá !!!!"(Hệ thống : mệt ghê, hắn hỏi nhiều qué, cũng may mình nhanh trí tống hắn đi nhanh.

Chờ một thời gian rồi quay lại với hắn, trước hết đi chơi xíu đã.)Đột nhiên hắn cảm thấy một trận đau đầu, thân hình vặn vẹo rồi bất tỉnh.Một lúc sau, hắn tỉnh lại nhưng rất mơ hồ mà còn buồn ngủ nữa."

Cái đcmm cái quỷ hệ thống.

Ta còn chưa biết ngươi có chức năng gì nữa.

Ta còn chưa biết một đống thứ mà sao ngươi quăng ta đi đâu rồi.

Ngươi ... hay ... lắm !"

Vì buồn ngủ nên chỉ vừa mới nói một lát lại mất đi ý thức và ngủ say.________________________________________________Đấu la đại lục, Tinh đấu đại sâm lâm.Cơ Thanh thiên mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Hắn đang không biết mình đang ở đâu.

Quay qua quay lại nhìn xung quanh, hắn thấy toàn là cây với cây, phần còn lại cũng chỉ là cây.

Hắn cố gắng tỉnh lại và thấy trong đầu hiện ra một tin nhắn.

"Ký chủ thân mên, ta đưa ký chủ xuyên qua thế giới có tên là "Đấu la đại lục".

Lúc đầu ta định cho ký chủ xuyên vào tân thủ thôn - Thánh hồn thôn.

Nhưng mà tại ta lo đi chơi nhanh quá nên hơi có chút sai lầm nho nhỏ.

Nên là bây giờ ký chủ đã trở thành một cái 10 vạn năm hồn thú hóa hình.

Zui không.

Mà nghe zạy thì ký chủ cũng biết ngươi đang ở đâu rồi đúng không.

Chúc ký chủ có một cuộc sống zui zẻ nhá.

Ta đi chơi trước 5 năm, đến khi cốt truyện bắt đầu ta sẽ quay lại làm bạn với ký chủ.

À quên nói, ta định cho ký chủ 2 võ hồn là "Bộ bài clow" với "Slime vương" mà tại ký chủ hơi xui nên là có chút vấn đề nên ký chủ mới là hồn thú đó.

Ký chủ ngài là một con slime vương nha.

Ân, ... nhưng mà đừng có lo, ta cái này hệ thống xịn lắm, xin hơn ngươi nhiều nên là ngoại trừ ngươi tương lai lão bà phụ thân, Đường Hạo với mấy cái xịn xò hồn thú thì hiện tại không ai nhận ra đâu.

Thoi, ta đi chơi đây, hẹn gặp lại.

À mà ta quên để lại quà tân thủ rồi nên là để khi truyện bắt đầu r ta đưa luôn.

Bye."

"Ngươi cái này ham chơi, vô trách nhiệm hệ thống."

Hắn tức giận la to.-----------------------lời nói của tác--------------------------------Chương đầu xong rồi đó, tao cảm thấy cũng ổnNhưng mà nếu tụi bây thấy không hay thì góp ý cho tao nhá.Lần đầu tiên tao viết truyện nên không biết được không nữa.Tao không biết khi nào ra chương tiếp theo nữa, chắc chờ cho bớt dl rồi viết tiếp.Tụi đọc giả tụi bay đừng có chê nha, góp ý thoi.

Đừng làm một tân nhân như tao bị mất hứng chứ.À mà muốn biết chương sau như nào thì tự não bổ đi nha
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
2. Gặp Tiểu Vũ


Sau một hồi, hắn bình tĩnh trở lại, hắn nhìn chính mình bộ dáng, ân ...

Cảm giác là cái siêu cấp manh tiểu hài tử a bốn năm tuổi bộ dáng (Thiên : không biết mặt mình như nào nhỉ).

May mắn là trong không gian hệ thống có mấy bộ đồ chứ hắn không nghĩ sẽ đi lại lỏa bôn thế này. (Tao : sao hắn biết lấy quần áo từ không gian hệ thống nhờ.

Hệ thống : ta có để lại chỉ dẫn trong thư mà, sao hắn không biết xài không gian hệ thống được.

Tao : sao tao không biết !!!!!) Thay đồ xong, hắn vừa đi tìm đường ra khỏi Tinh đấu đại sâm lâm, vừa nhớ lại cốt truyện.

Bởi vì hắn vừa đọc xong truyện "Đấu la đại lục" nên còn nhớ rất rõ.

Nam chủ trong truyện này là Đường Tam.

Hắn cũng là một người xuyên qua nhưng từ thế giới cổ đại.

Thế giới này, Đấu la đại lục, là một thế giới thực lực vi tôn.

Nơi này không có ma pháp, không có võ thuật, không có sức chiến đấu, nhưng có Võ Hồn thần kỳ.

Ở nơi này, mỗi người khi tới 6 tuổi, sẽ được hồn sư ở Vũ Hồn Điện trợ giúp tiến hành thức tỉnh Võ Hồn.

Võ Hồn có động vật, có thực vật, có đồ vật, Võ Hồn có thể phụ trợ sinh hoạt mọi người, người có thiên phú đặc thù có thể dùng để tu luyện cùng chiến đấu.Cấp bậc tu luyện chia thành :Hồn Sĩ: Từ cấp 1 đến cấp 10
Hồn Sư: Từ cấp 11 đến cấp 20
Đại Hồn Sư: Từ cấp 21 đến cấp 30
Hồn Tôn: Từ cấp 31 đến cấp 40
Hồn Tông: Từ cấp 41 đến cấp 50
Hồn Vương: Từ cấp 51 đến cấp 60
Hồn Đế: Từ cấp 61 đến cấp 70
Hồn Thánh: Từ cấp 71 đến cấp 80
Hồn Đấu La: Từ cấp 81 đến cấp 90
Phong hào Đấu La
Phổ thông phong hào Đấu La: Từ cấp 91 đến cấp 94
Siêu cấp Đấu La: Từ cấp 95 đến cấp 98
Cực hạn Đấu La: Cấp 99 ~ 100
Bán Thần: Cấp 99 ~ 100
Thần: 100 Cấp
Đi được một lát, Cơ Thanh Thiên cảm giác mình đã bị lạc đường.

Một lúc sau, hắn ngửi thấy hơi nước và đứng lại, cúi đầu suy nghĩ (tao : tao hay nghe là mùi nước mà thấy kỳ quá nên đổi).

Đúng lúc ngẩn đầu lên lại, hắn nhìn thấy một bé loli tầm 3-4 tuổi đang đứng nhìn hắn si mê.

Hắn giật mình và cảm thấy kỳ lạ : Tại sao lại có một bé gái như này trong rừng cơ chứ ?"

Tiểu soái ca, ngươi có phải là cái kia "viên thủy tinh" mềm mềm, nộn nộn không a ?"

"Cái gì mà viên thủy tinh chứ, lão tử là slime vương rõ ràng."

Hắn tức giận trả lời."

Vậy ngươi cũng là hồn thú a.

Nhưng mà slime là chủng loại gì thế ?"

"Cũng ?"

A, thì ra kia là cái này truyện nữ chính a.

Trong mắt hắn xoẹt qua một tia hiểu rõ.

Ân, nếu cô bé này là Tiểu Vũ nên mới có thể ở trong Tinh đấu đại sâm lâm đi ngang a.

Hắn nghĩ."

Ngươi là ai ?"

Dù biết rõ nhưng mà cũng phải tỏ vẻ xíu chứ.

Nếu không tự nhiên biết tên thì phiền toái a.

Là một ảnh đế thì dăm ba mấy đoạn diễn này nhằm nhò gì."

A, chào ngươi, ta là Tiểu Vũ, bản thể của ta là một con thỏ, con thỏ nho nhỏ xinh xinh.

Còn tiểu soái ca ngươi tên gì a ?"

"Ta là Cơ Thanh Thiên, là slime vương.

Mà chắc ngươi cũng chẳng biết slime là gì đâu nên đừng quan tâm."

"Vậy ngươi có thể cho ta xem thử không ?"

Với đôi mắt lấp lánh, vẻ mặt tò mò, Tiểu Vũ mong chờ hắn trả lời.

Không cần nói, Thanh Thiên nghĩ là tốt nhất nên đi theo nam nữ chủ hỗn là tốt nhất nên hắn lập tức thả võ hồn ra.

Một con slime gần như trong suốt màu xanh dương hiện ra, hóa thành thực chất và bám lên tay hắn.

Nó hình cầu và có vẻ hơi nhão, màu xanh dương và khá trong, lại còn có cảm giác manh manh.

Nhìn thấy con slime, Thanh Thiên liền rít gào trong lòng : vãi cả chè, con này là slime ak hả, sao nó khác với tưởng tượng của mình thế nhờ.

Rồi hắn liền nghĩ đến bản thể của mình, lập tức rùng mình một cái (Thiên : nếu biến ra bản thể chắc hình tượng của ta rớt hết.)Tuy nhiên, là một cái đúng chất ảnh đế thì hắn phải xử lý tình huống nhanh nhạy nên không làm cho Tiểu Vũ nhận thấy gì cả, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như không có việc gì.Mà Tiểu Vũ ở nhìn đến tiểu Slime thời điểm trực tiếp cướp, đem này slime từ Thanh Thiên trong tay đoạt lại đây, nàng đôi tay nâng tiểu Slime sau đó dùng gương mặt cọ tới cọ đi......

Đồng thời trong miệng còn lẩm bẩm nói: "A a a ~ hảo đáng yêu a ~"
Nhìn Tiểu Vũ cọ cọ con slime, Thanh Thiên vẻ mặt liền quái dị lên, la to trong lòng : dù cái này là võ hồn nhưng mà nó vẫn được tính là tiểu Thanh Thiên a.

Nhìn thấy vẻ mặt của Thanh Thiên, Tiểu Vũ liền đỏ mặt mà trả lại tiểu slime vương.

Lấy lại được slime vương, hắn liền ném lên đầu để đỡ vướng víu.

Slime con cũng rất thích nằm trên đầu của hắn."

Thiên Thanh a, ta có thể gọi ngươi tiểu Thiên không ?"

"Cũng được" Thiên Thanh suy nghĩ một chút liền trả lời."

Tiểu Thanh, ngươi có muốn hay không về nhà ta a, ta thấy ngươi hiện tại vô gia cư a."

"Ân, cũng được."

Thanh Thiên đi theo Tiểu Vũ, ngày càng tiến vào trung tâm rừng Tinh Đấu.Cuối cùng, họ dừng tại bên cạnh một hồ nước.Lúc này, Thanh Thiên thấy từ dưới hồ nước nổi lên một con rắn to cực với 2 sừng trâu (tao : sao tao vẫn thấy Thiên Thanh Ngưu Mãng nhìn kỳ kỳ sao ak) và từ rừng cây chạy đến một con vượn toàn đá.

Dù biết trước hình dáng của hai cái này 10 vạn năm hồn thú nhưng vẫn cảm thấy dị dị.

Cuối cùng là một người phụ nữ xinh đẹp đi từ một căn nhà gỗ xinh xắn."

Cái kia xà ngưu (?) là Đại Minh, cái kia vượn là Nhị Minh, còn đây là mẹ ta..."

Tiểu Vũ liền giới thiệu mọi người cho Thanh Thiên và ngược lại.

Tuy nhiên, Tiểu Vũ đã quên mất bản thể của hăn gọi là gì.

Quay qua tròn xoe mắt nhìn Thanh Thiên.

Hắn liền chỉ lên con slime trên đầu mình : "Ta bản thể như thế này, nó là slime mà các ngươi cũng không cần nhớ đâu, tại nhớ không được."

Thế là từ đó, Thanh Thiên liền trở thành ca ca của Tiểu Vũ, đương nhiên là vì sinh nhật hắn trước Tiểu Vũ vài tháng, thế là thành ca ca thoi, điều đó đồng nghĩa hắn cũng là ca ca của Thiên Thanh Ngưu Mãng (Đại Minh) và Thái Thản Cự Viên (Nhị Minh).

Hòa nhập vào cuộc sống hằng ngày, bồi dưỡng cảm tình với mấy con hồn thú.--------------------lời nói của tác------------------------Chương 2 như này là đủ rồi nhỉ.Thoi, bye mọi người, tao đi chạy dl đây.Lại một lần nữa : Tự não bổ để biết chương sau nha !
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
3. Võ Hồn Điện


Cuộc sống hằng ngày của 5 con thú rất vui vẻ, an nhàn.

Ngẫu nhiên có vài lần mẹ của Tiểu Vũ cứu vài người bị thương trong rừng Tinh đấu về giúp đỡ, trong đó có Bỉ Bỉ Đông.

Tuy hắn nhớ là sau đó Bỉ Bỉ Đông có đem người tới đánh giết lấy hồn hoàn nhưng mà nếu bây giờ giết Bỉ Bỉ Đông thì phiền toái lắm, thôi thì cứ đến rồi hắn đánh mấy phát cho quay trở về là được.Trong quãng thời gian này, Thanh Thiên cũng học tập được rất nhiều kiến thức về hồn thú do mẹ Tiểu Vũ dạy.

Hắn cùng Tiểu Vũ nhìn thì khác nhau một trời một vực (nhưng thật ra cũng khá giống nhau) : hắn thì luôn nghe là ghi nhớ chăm chú, thật ra với cái tu vi kinh khủng của hắn thì nghe qua một lần là nhớ nhưng mà để tỏ ra là "con ngoan trò giỏi" thì vẫn phải chăm chú ngồi nghe rồi ghi chép gì gì đó chứ; còn Tiểu Vũ thì luôn quay qua quay lại, có khi không thèm nghe mà ngồi ngủ,... , nói chung là không quan tâm lắm.Ngoài ra, hắn cũng thường xuyên vào rừng rèn luyện, đánh với các loại hồn thú từ trăm năm lên ngàn năm,...

để luyện kỹ thuật "đập thú" (tao : nghe ngược đãi động vật ghê).

Tuy nhiên, hắn chỉ đánh thôi chứ không giết chúng, đánh xong còn giúp bầy hồn thú đó hồi phục với tăng tu vi nữa.

Vì thế có thể nói không có ai trên cái đại lục này thân thiết với tất cả các hồn thú trong Tinh Đấu đại sâm lâm hơn hắn nữa.

Dù chỉ mới đọc xong "Đấu la đị lục 1" nhưng mà hắn cũng đã có xem sơ lược qua cuốn 2 (tao : tại không nhớ là có tao xem qua cuốn 3 với 4 chưa nên không ghi vào).

Hắn nhớ sâu bên trong ở vùng trung tâm còn có một đống hồn thú hơn 10 vạn năm.

Thế nên là hắn cũng có dành chút thời gian đi xem.Lúc đầu thì đám hồn thú đó rất ghét hắn nhưng mà sau khi bị đập một trận rồi được chỉ vài cách vượt qua lôi kiếp thì mấy cái khó ưa hồn thú đó cũng thân thiện hơn rồi, nhưng mà hắn thầm nghĩ nói thân thiện hơn cho nó đỡ chứ có cái nào hồn thú dám nói gì hắn.Thời gian trôi qua, đến bây giờ thì Thiên và Vũ đã được 6 tuổi.Đột nhiên, một ngày nọ, Thanh Thiên đang đi chơi xung quanh thì thấy được rất nhiều người không mang ý tốt hướng về phía trung tâm của Tinh Đấu đại sâm lâm.

Trong đó có rất nhiều phong hòa đấu la, hồn đấu la cũng như là hồn thánh.

Mà thế lực có nhiều phong hào đấu la nhất hiện nay cũng chỉ có Võ Hồn Điện.

Thế nên hắn đoán được người dẫn đầu đó là Bỉ Bỉ Đông.Thanh Thiên sực nhớ lại cốt truyện và nhớ có khúc mẹ Tiểu Vũ hiến tế cho Bỉ Bỉ Đông để cứu Tiểu Vũ, Đại Minh và Nhị Minh.

Hắn liền quay đầu chạy nhanh về kêu Tiểu Vũ và mẹ Tiểu Vũ, trong lúc đó, hắn nghĩ : Hay lắm, một đám ăn cháo đá bát.

Hắn nhớ là họ không đánh lại nên mẹ Tiểu Vũ phải hiến tế.

Nhưng mà bây giờ còn có hắn, hắn trong quãng thời gian này cũng đã gần như coi mẹ Tiểu Vũ là mẹ mình nên là không thể để cho mẹ chết vậy được.

Mặc dù hắn có tu vi cao nhưng mà để bớt phiền toái thì vẫn nên diễn một xíu : Nghề của anh đây rồi !Về đến hồ, hắn liền nói cho Tiểu Vũ cùng mẹ của nhỏ về việc Võ Hồn Điện đến.

"Dì ơi, dì có nhớ cái người mà dì cứu hồi lúc không, nàng tên Bỉ Bỉ Đông, là giáo hoàng của Võ Hồn Điện.

Thật ra là nàng tìm lý do để được dì đưa về.

Bây giờ nàng dẫn theo một đống phong hào đấu la đến..."

Vừa nói đến đó, Võ Hồn Điện cũng đã đến.

Vừa đến, Bỉ Bỉ Đông la to lên :"Bắt hết tất cả 10 vạn năm hồn thú đưa về Võ Hồn Điện cho ta."

Hai bên khai chiến với nhau.

Đương nhiên đứng nhìn thì thấy bên hồn thú chết chắc bởi nếu tính thêm Tiểu Vũ với Thanh Thiên thì cũng chỉ có 5 con hồn thú thôi.

Mà bây giờ Nhu Cốt (mẹ Tiểu Vũ) thì chỉ mới Hồn Thánh còn Tiểu Vũ với Thanh Thiên tính không tính cũng được, hai đứa nó còn chưa có cái hồn hoàn thứ nhất nữa trời mé.Thế cục nhanh chóng hướng về bên Võ Hồn Điện : 2 cái Phong hào đấu la dùng võ hồn dung hợp kỹ để giam giữ Đại Minh với Nhị Minh, Thanh Thiên biết đấy là Cúc đấu la và Qủy đấu la hay còn gọi là một đóa cúc hoa với một con tiểu quỷ.

Còn bên đây mẹ Tiểu Vũ thì đấu với một đống người.

Tính ra thì mẹ Tiểu Vũ cũng dữ dằn ghê.

Nhưng đương nhiên, không giữ lâu được.

Thanh Thiên với Tiểu Vũ đứng một bên nhìn, mắt đỏ dần lên.

Đương nhiên Tiểu Vũ là mắt đỏ lên lo lắng thật còn Thanh Thiên thì là diễn. (tao : tự nhiên tao thấy tội nghiệp cho đại thỏ quá, mặc dù tao biết là main nhà ta không phải bạch nhãn lang.)Đột nhiên cảm thấy bất an nên để nhanh chóng, Bỉ Bỉ Đông cũng tham gia vào."

Đcmm, sao mấy cái súc sinh các người lại vong ân bội nghĩa như vậy hả."

Hắn rống to lên.

Ai cũng nghe được và quay lại nhìn hắn.

It's show time !

Mọi người thấy hai mắt hắn đỏ lên, bắt đầu nổi lơ lửng lên, một cột sáng bùng nổ ra từ hắn chiếu thẳng lên trời rồi đột nhiên biến mất như nhập vào hư không.

Hắn cũng biến mất.

Vài giây sau, mọi người thấy hắn phiên bản lớn hiện ra, bình tĩnh đứng ngay giữa hồ, không gian xung quanh vặn vẹo như sắp vỡ ra.

Khóe miệng hắn diện lên một độ cong hài hước.

Ai nhìn thấy hắn cũng thất thần, ân ... vì hắn quá đẹp a, còn soái cộng thêm cái vẻ mặt bình tĩnh như không có gì ghê gớm ấy nữa."

Đình !"

Một chữ ra, tất cả mọi người đều đứng yên, không ai nhúc nhích được.

Hắn lại giơ ngón tay lên điểm một cái, tất cả hồn thú đều được hồi phục, còn tăng lên tu vi nữa.

Rồi lại một từ vang lên :"Tan !"

Lúc này, mọi người đã có thể di động lại (Thanh Thiên : thật ra không nói "Đình" cũng được mà tại ta muốn làm màu nên nói cho zui.) nhưng đột nhiên tất cả các hồn kỹ, hồn hoàn và hồn lực của tất cả mọi người bên phía Võ Hồn Điện đều biến mất hết.

Con ngươi của Bỉ Bỉ Đông và tất cả các Phong hào đấu la bên Võ Hồn Điện đều co rụt lại.

"Mấy con kiến hôi các ngươi cút hết đi !"

Thanh âm uy nghiêm (đương nhiên cũng là diễn a) vang vọng khắp nơi trong khú vực đó.

Đa số hồn thánh cùng hồn đấu la đều ngất xỉu.

Vẫn luôn có cảm giác nguy hiểm Bỉ Bỉ Đông, thấy cái kia hài tử biến hóa sau, thế cục nháy mắt xoay chuyển, vốn dĩ đã tới tay mười vạn năm hồn hoàn, hồn cốt liền như vậy ném !Đáng chết, Bỉ Bỉ Đông dùng sức chùy tại bên người trên cây.

Bên kia khống chế Thái Thản Cự Viên cùng Thiên Thanh Ngưu Mãng tiểu cúc và tiểu quỷ cũng đều không có hồn lực mà nhanh chóng rơi xuống, lần này, xem như hoàn toàn thất bại!Đều là bởi vì cái kia tiểu hài tử, đều là hắn sai, nếu không phải hắn......Như vậy nghĩ, Bỉ Bỉ Đông phẫn hận nhìn về phía giữa hồ tiểu hài tử, lại chỉ nhìn đến hắn hình dạng giảo hảo môi mỏng đối nàng gợi lên một mạt hài hước độ cung, phảng phất ở châm chọc nàng không biết lượng sức."

Tất cả rút trở về.

Nhanh !"

Thấy không bị đuổi theo, xem ra đây là tránh được một này kiếp.Thật là châm chọc, đây là ám sát không thành, tao phản sát sao ?Thấy người của Võ Hồn Điện rời đi hết, Thanh Thiên vẫn chưa thả lỏng bởi còn phải diễn cho đám hồn thù này coi nữa.Sắc mặt của Thanh Thiên tái nhợt nhanh chóng.

Hắn đột nhiên ngã xuống khiến ai cũng bất ngờ và cảm thấy tội nghiệp cho hắn.

Hắn vừa ngã xuống nước thì Đại Minh đã đem hắn vớt lên và đưa cho Nhu Cốt.

Ai cũng lo lắng cho hắn bởi vì nghĩ rằng hắn vừa sử dụng chiêu gì đó ghê gớm dữ lắm.Trong lúc đó, hắn nằm nhắm mắt và suy nghĩ hắn nên làm gì bây giờ : Dùng sức mạnh như vậy thì cũng phải "ngủ" ít nhất mấy ngày.

Ngày đầu tiên thì cứ làm như là mình ngủ thôi.

Nhưng mà còn sau đó thì làm gì cho đỡ chán bây giờ.

Nhưng mà lúc nãy nhìn mình cũng xịn xò phết.

Giờ nghĩ lại tự nhiên thấy mình soái ghê.--------------------lời nói của tác-----------------------Tao cam thấy chương này khúc đầu không ổn.

Nhưng mà khúc sau ổn rồi.Tui bay có ý kiến gì thì nói tao với nha.Thật ra chương này tao vừa ưng nhất mà cũng vừa thấy kỳ nhất trong 3 chương đầu giờ.Hoi mà tao nói vại thoi.

Bye
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
4. Tân thủ đại lễ bao


Siêu cấp ngoại quải tới tay--------------------------------------------------------Một ngày sau, Thanh Thiên thức dậy nhưng vẫn phải tỏ ra là đang bất tỉnh.

Điều chỉnh sao cho khuôn mặt hồng hào lên một xíu.

Rồi hắn suy nghĩ một lát, cảm thấy không biết mình nên làm gì bây giờ."

Chào ký chủ thân yêu, hệ thống của ngài quay về rồi đây."

Đột nhiên, một âm thanh vang lên trong đầ hắn.

Nghe đến cái giọng quen thuộc của hệ thống, hắn lập tưc bùng nổ nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Đương nhiên là không ai biết cả."

A, ngươi quay về rồi a."

Giọng nói của hắn rất bình tĩnh nhưng hệ thống nghe xong lại cảm thấy nổi da gà."

Haha!

Ký chủ, mấy năm nay ta đi đến nhiều nơi lắm, ngươi có muốn một vài bức ảnh hay gì không ?"

Âm thanh của hệ thống nhỏ dần đi.

Đột nhiên hệ thống thấy rất im lặng, im lặng một cách đáng sợ.

Một thú một máy trầm mặc hồi lâu."

Hệ thống à, ta cảm thấy cứ gọi ngươi là hệ thống không ổn lắm.

Hay là cho ngươi một cái tên nha.

Gọi Tiểu Thống được không ?"

"Ký chủ, có thể gọi tên khác sao ?"

"Sao, ngươi không thích ?"

Không có cơ thể hệ thống đột nhiên cảm giác rùng mình."

À không, tên này cũng ổn rồi.

Ký chủ, ngươi có phải đang giận ta đi chơi không quan tâm ngươi?"

"Ngươi nói xem.

Mà sau này gọi ta Đại Đại được rồi, CHO!

THÂN!

THIẾT!"

"Ký chủ...."

"Ai cơ ?"

Hệ thống đột nhiên có cảm giác nhà mình ký chủ đáng sợ sao sao ak.

Nói chuyện với hắn căng thẳng quá à."

Đại Đại, ngươi đừng giận mà, ta không phải đi chơi đâu, ta đang đi học tập để sau này ngươi muốn đi thì ta làm hướng dẫn viên du lịch ak."

"A, chỉ số thông minh của Tiểu Thống nhà ta cũng cao nhỉ ?"

"Đại Đại, ngươi cho ta cơ hội chuộc tội được không ?"

"Được, ta hiện đang rất chán cho nên ngươi hoặc cùng ta nói chuyện hoặc mở ra cho ta một cái phó bản chơi chơi."

"Được, được, mở liền."

Hệ thống (HT) cảm thấy ký chủ của mình quá đáng sợ rồi.

Hắn cũng bị dọa đến không dám như thế nào.

Sao hắn mới rời đi có mấy năm mà cảm thấy ký chủ đáng sợ qué.Trong lúc hệ thống còn đang quy hoạch cuộc sống sau này thì trong phó bản, Thanh Thiên đang vượt phó bản rất vui vẻ.Qua một tháng, hắn cảm thấy cũng đủ rồi, đến lúc nên tỉnh.

Trong quãng thời gian này, hắn cũng đã giết rất nhiều người và thú trong phó bản.

Trong đó, lần đầu tiên giết người đã làm hắn nôn rất nhiều và phải nghỉ ngơi mấy ngày (thời gian trong phó bản nhanh hơn so với bên ngoài rất nhiều).

Nhưng dần dần hắn cũng bắt đàu quen và đến bây giờ thì chẳng còn vấn đề nữa.

Vì thế hắn quyết định tỉnh lại."

Huhuhu, Đại Đại cuối cùng cũng ra rồi.

Mấy ngày nay ta buồn chán chết mất."

"Tiểu Thống, ngươi đừng có yếu đuối như thế a.

Ta nổi da gà."

"Đại Đại ... ngươi đừng có không quan tâm ta như thế nữa được không !"

Thanh Thiên đột nhiên có cảm giác mình có một cái nhi tử. (?) Đột nhiên hắn sực nhớ tới cái tân thủ lễ bao."

Tiểu Thống, ngươi có phải hay không quên gì a ?"

"Quên gì ????????"

"Của ta tân thủ đại lễ bao đâu !!!!!"

"A, lỡ quên, giờ phát.

Đinh !

Chúc mừng ký chủ đi vào một thế giới mới.

Hệ thống đem tặng ký chủ một cái tân thủ đại lễ bao.

Xin hỏi ký chủ có nhận không ?"

"Nhận."

"Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được một "Túi nguyên liệu và gia vị nấu ăn vô tận",
"Ẩn giấu bí pháp",
Một "Túi tiền vô tận",
Kỹ năng "nghe nói mọi ngôn ngữ"
Và một bộ tổ đội võ hồn gồm Ngũ hành võ hồn (cường công hệ), Tru tiên tứ kiếm võ hồn (cường công hệ), Phong Lôi nguyên tố võ hồn (mẫn công hệ), Thời không võ hồn (khống chế hệ), Thiên cầm võ hồn (phụ trợ hệ), Nước uống võ hồn (thực vật hệ), Trận pháp võ hồn và "Sáng" võ hồn."

"AAAAAAA, Tiểu Thống ngươi quá tri kỷ, ngươi là cái tốt nhất hệ thống ta từng gặp."

"À mà ta chưa nhìn mặt ta bao giờ, Tiểu Thông, đưa ta một cái gương."

Thanh Thiên nhìn chính mình trong gương, hắn ngẩn người ra một tiếng đồng hồ bởi khuôn mặt hắn quá đẹp, quá soái, nhìn hoài không chán.

Hắn lại càng không thể tin khuôn mặt lại có thể phù hợp với bộ dáng bây giờ của hắn.

QUÁ!

TUYỆT!

VỜI!Hắn giả bộ như vừa mới tỉnh lại, đúng lúc này mẹ Tiểu Vũ vào chăm sóc hắn.

Thấy Thiên Thanh tỉnh lại, Nhu Cốt vui vẻ lại gần nhẹ nhàng nói :"Tỉnh lại rồi à, nằm nghỉ một xíu đi, không có việc gì đâu."

Xong, mẹ Tiểu Vũ đưa hắn một chén cháo rồi đi ra ngoài nói cho mọi "thú" khác là hắn đã tỉnh.Trong lúc mọi người nghĩ là hắn đang nghỉ ngơi thì không ai biết hắn thật ra là đang cùng hệ thống nói chuyện "nhân sinh đại sự"."

Tiểu Thống, ta nhớ ngươi có nói là sẽ tặng cho ta một cái lão bà, ai vậy ?

Nói đi, ta hỏi mấy chục lần rồi mà sao ngươi cứ yên lặng vậy."

"Không được, nếu nói ra thì mất hứng hết.

Ngươi đừng hỏi nữa a." (Hệ thống của ngài đã offline.)"Haizzz, không nói thì thoi, cứ để thuận theo tự nhiên đi."

Hắn ngồi dậy và đi ra ngoài gặp mọi người.

Ai cũng lo cho hắn.

Một lát sau, Tiểu Vũ đi tới và ngồi bên hắn."

Tiểu Thiên, ngươi thấy ta thật vô dụng phải không.

Hôm rồi ta chỉ có thể đứng một bên mà nhìn người khác đánh ta người thân, nếu không có ngươi có lẽ mẹ ta cũng không còn nữa.

Ta thật vô dụng phải không ?"

Tiểu Vũ vừa nói vừa khóc."

Tiểu Vũ à, ngươi đừng buồn, chỉ là bây giờ ngươi chưa có đủ sức thôi.

Nếu ngươi muốn mạnh mẽ lên để bảo vệ người thân của mình, ngươi phải học được tự lập, ngươi có thể đi đến chỗ của nhân loại để nâng cao bản thân.

Hoặc đôi khi sức của một người không đủ, ngươi cũng có thể kết giao thêm bạn bè."

"Bạn bè ??????"

"Đó là những người đáng kết giao, những người không cần quan tâm gì cả mà vẫn luôn giúp đỡ ngươi và ngươi cũng luôn giúp đỡ họ vô điều kiện.

Các ngươi sẽ không bao giờ phản bội nhau và luôn giúp đỡ nhau đến cùng.

Các ngươi không quan tâm lợi ích mà chỉ nghĩ đến tình đồng đội.

Đó chính là bạn bè."

"Tiểu Thiên, vậy ngươi có thể làm bạn với ta được không ?"

"Không được."

Nghe vậy, Tiểu Vũ liền càng trở nên buồn hơn."

Nhưng mà ta có thể trở thành ngươi ca a.

Ta nhớ không nhầm thì ta lớn hơn ngươi vài tháng.

Ngươi tháng tám còn ta tháng bốn thì phải.

Nên là ngươi đừng trả giá, ta chỉ có thể làm ngươi ca thôi, không làm đệ đệ được đâu."

"Ca thì ca, ta sợ gì."

Nghe Tiểu Vũ nói xong, cả hai cười phá lên.

Và từ đó, Tiểu Vũ gọi Thanh Thiên là Thiên ca còn Thanh Thiên thì vẫn gọi Tiểu Vũ là Tiểu Vũ.

Ngoài ra, Tiểu Vũ cũng quyết định ra khỏi Tinh Đấu đại sâm lâm để đến nơi ở của nhân loại.

Tiểu Vũ hỏi mẹ, được đồng ý, nàng rủ Thanh Thiên đi cùng, Thanh Thiên hắn cũng đồng ý, hắn nghĩ : Sắp đến lúc gặp nam chính Đường Tam rồi.Trước khi đi, mẹ Tiểu Vũ giúp Tiểu Vũ và Thanh Thiên thức tỉnh võ hồn, võ hồn của Tiểu Vũ là bản thể của nàng, một con nhu cốt thỏ còn của Thanh Thiên thì hiện ra bộ bài clow tại võ hồn slime của hắn đã thức tỉnh rồi, nó đang nằm trên đầu hắn a.

Hắn nói cho mọi người biết hắn có hai võ hồn, ai cũng ngạc nhiên.Sau đó, hắn chuẩn bị sửa soạn đồ dùng.

Còn Nhị Minh thì đi "trấn lột" một vài người, đem hồn đạo khí của họ về.

Thanh Thiên chuyển hầu như mọi thứ vào một cái hồn đạo khí rồi đeo lên, chuyển một ít còn lại vào hồn đạo khí của Tiểu Vũ bởi vì nàng chả biết dùng mấy cái này đâu.

Hắn còn chỉ cho Tiểu Vũ "Ẩn giấu bí pháp" để người ngoài không biết Tiểu Vũ là hồn thú.

Chuẩn bị xong mọi thứ, mẹ Tiểu Vũ dặn dò một lát, hai người họ rời đi.

Hắn định dẫn Tiểu Vũ đến Nặc Đinh Thành để chuẩn bị cho việc gặp gỡ với Đường Tam.----------------------lời nói của tác----------------------Chương 4 xong rồi đó mấy đứa.Chương sau bắt đầu Đường tam xuất hiện nha.
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
5. Gặp Đường Tam


Dựa theo Tiểu Vũ ý tưởng, nàng là tưởng tới gần nhân loại thôn trang, sau đó làm bộ bị thương té xỉu ở thôn trang phụ cận, làm thôn trang người đem nàng nhặt về thôn trang, sau đó khóc lóc kể lể chính mình cùng cha mẹ đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thu hoạch hồn hoàn sau, cha mẹ vì bám trụ Hồn Thú làm nàng đi trước, kết quả nàng rời đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm ba ngày về sau, cha mẹ đều không có ra tới, hoài nghi phụ mẫu của chính mình đã bị Hồn Thú làm hại."

Sau đó xem ta như vậy đáng yêu, ca như vậy soái, tuổi nhỏ cũng đã là cái Hồn Sư, nhất định sẽ đáng thương ta ở trong thôn trụ hạ, ta nghe nói nhân loại là muốn thượng chuyên môn Hồn Sư trường học, mỗi cái thôn đều có một cái danh ngạch có thể miễn phí thượng Hồn Sư trường học, ta tốt như vậy thiên phú, bọn họ khẳng định là sẽ đề cử ta đi.

Còn ca thì họ cũng sẽ qua thôn khác xin lấy tại hiếm lắm mới có trẻ trong thôn có thể trở thành hồn sư."

Tiểu Vũ vẻ mặt đắc ý mà nói ra tính toán của chính mình, hiển nhiên đối kế hoạch của chính mình rất có tin tưởng.Thanh Thiên nhớ tới Đấu La trong nguyên tác Tiểu Vũ chính là bởi vì cùng là học sinh vừa làm vừa học mới cùng Đường Tam nhận thức.

Nói cách khác Tiểu Vũ cái này ở hắn xem ra tràn ngập tào điểm ý tưởng là thành công thực tiễn, này trong thôn người là có bao nhiêu thiện lương, trong thôn nhi là có bao nhiêu thiếu nhân tài, mới có thể làm Tiểu Vũ chó ngáp phải ruồi mà đi học.

Quả nhiên trong tiểu thuyết không khoa học địa phương vẫn là tồn tại.Nhưng bây giờ còn có hắn cái này một người nên không chắc Tiểu Vũ nguyên lai cách có hiệu lực hay không.

Thế nên hắn quyết định đi học đóng học phí luôn là tốt nhất.Ai?

Tiểu cô nương, ngươi như thế nào không trả tiền a?"

Ở Tiểu Vũ lần đầu tiên cầm hai cây kem rồi quay đầu mà đi, không trả tiền thời điểm, Thanh Thiên cảm nhận được đối Tiểu Vũ tiến hành nhân loại tri thức phổ cập tầm quan trọng.Sau khi trả lại hai cây kem cho ông chú, Thanh Thiên đầu tiên là lôi kéo Tiểu Vũ đi.

Một lát sau, hắn thuê một căn phòng hai giường rồi kéo Tiểu Vũ lên.Tiểu Vũ đứng nhìn hắn làm một loạt thứ, lên phòng, Thanh Thiên lấy ra hai bộ quần áo (đồ dùng sinh hoạt là hệ thống cấp nha.), một nam một nữ trông rất "quý's tộc".

Hắn đưa cho Tiểu Vũ bộ quần áo nữ.

Tiểu Vũ vẻ mặt kinh hỉ nhận lấy.

Trang phục của hệ thống là không có số đo nên Thanh Thiên hay Tiểu Vũ đều mặc rất vừa.

Sau đó, Tiểu Vũ hỏi hắn một đống thứ : "Vừa rồi ca mới làm gì vậy ?", "Sao ca biết nhân loại hay làm như thế ?", "Sao ca biết dùng những thứ đó?", ...Để Tiểu Vũ hỏi xong hết, hắn không vội trả lời mà bắt đầu "giảng" cho Tiểu Vũ cuộc sống sinh hoạt của con người để Tiểu Vũ không bị xem như quái dị.

Nói để Tiểu Vũ nghe nhớ hết thật sự rất mệt nhọc.

Thế nên Thiên Thanh quyết định nói những điều cơ bản nhất còn những thứ còn lại để Tiểu Vũ từ từ tự trải nghiệm.Sau đó, hai người cùng đi ăn cơm.

Rốt cuộc cũng có thể ăn cơm bình thường.

Tại khi còn ở trong rừng, dù mẹ Tiểu Vũ thường xuyên nấu ăn nhưng vẫn không có không khí ăn cơm bình thường của con người.Qua một ngày sinh hoạt, Tiểu Vũ cũng dần có thể hòa vào xã hội loài người.

Thấy cũng ổn ổn, Thanh Thiên lên kế hoạch đi đến Nặc Đinh học viện.Hôm sau, Thanh Thiên đến chỗ không người, lấy từ không gian hệ thống một cái xe moto.

Thấy Thanh Thiên từ hư không lấy ra một cái xe, Tiểu Vũ ngạc nhiên :"Thiên ca, hồn đạo khí không chứa đủ cái xe này nhưng mà sao ngươi có thể biến nó ra hay thế ?"

"Chắc là chủng loại thiên phú ....

đi ?

Nhưng mà không quan trọng, quan trọng là bây giờ ca và ngươi đi đến sơ cấp học viện."

"Ân, đi thoi."

Hai người lên xe, Thanh Thiên lái xe phóng một cái vèo.

"Kiếp" trước vì phải giữ hình tượng với lại quá gấp gáp nên không có thời gian và cũng không thể phóng moto phi như thế này.

Hắn mong lâu rồi và cuối cùng bây giờ cũng làm được.

Còn người bên ngoài nhìn thấy 2 đứa bé phóng xe như thế này thì rất kinh ngạc, nhưng mà cũng không ai nghĩ gì tại ai cũng nghĩ đây là một cái hồn đạo khí để di chuyển mà ba mẹ của hai anh em này cho.

Nhưng mà nhìn Thanh Thiên ngồi lái một chiếc moto phân khối lớn như này lại thấy hắn rất soái, ai nhìn đến cũng thất thần nhưng mà hắn phóng nhanh quá nên không ai nhìn mặt hắn lâu.Đến Nặc Đinh Thành, hắn cất moto và cùng Tiểu Vũ đi bộ.

Tiểu Vũ rất lười nên cứ hỏi sao hắn không lái xe vào luôn mà bắt nàng đi bộ.

Nhưng sau đó Tiểu Vũ cũng cam chịu mà yên lặng.

Sau một hồi đi bộ, Thanh Thiên và Tiểu Vũ cũng đã đến trước cổng Nặc Đinh học viện.Thấy hai người đi tới, người giữ cửa nhìn đến hai đứa nhỏ này.

Thấy cả hai mặc đồ quá "quý's tộc", hắn tưởng là nhân vật quan trọng nên lại lấy lòng, nịnh hót, dễ dàng cho hai người đi vào.Không chỉ thế, hắn còn tự nguyện làm hướng dẫn viên trường học cho hai người.

Vào cổng trường, Tiểu Vũ tò mò mà đi lên trước, quay qua quay lại nhìn còn Thanh Thiên đi sau cười cười.

Sau một lát, Thanh Thiên và Tiểu Vũ hai người đi đến phòng giáo vụ.

Thấy có người, Thành Thiên giành trước chào :"Chào lão sư, ta là Cơ Thanh Thiên, còn đây là ta muội muội, Tiểu Vũ, chúng ta đến đưng ký nhập học."

"Chào các ngươi, ta là lão sư trong phòng giáo vụ, các ngươi có thể gọi ta là Tô chủ nhiệm.

Đến, ta giúp các ngươi đăng ký.

Các ngươi có giấy chứng minh của Võ Hồn Điện không ?"

"A cái này ... không a.

Nhưng mà ta và muội muội đều là tiên thiên mãn hồn lực, ta võ hồn là thẻ bài clow, muội muội võ hồn là nhu cốt thỏ."

Nói xong, cả hai người đều hiện ra võ hồn."

Tốt, ta đã giúp các ngươi đăng ký xong, các ngươi học phí là 6 kim hồn tệ / người."

Thanh thiên đưa 12 kim hồn tệ cho Tô chủ nhiệm."

A, lão sư, ngươi có thể sắp xếp cho ta và muội đến Thất xá sao ?"

"Các ngươi xác định a ?

Đó là ký túc xá dành cho công độc sinh a."

"Không có gì thưa lão sư, chúng ta muốn đến đó."

"Aiiii, thoi được."

Thanh Thiên thở ra.

Hắn còn phải đưa Tiểu Vũ đến gặp nam chính Đường Tam nữa.Hai người đi đến Thất xá.

Trên đường đi, Tiểu Vũ vọt lên trước.

Vừa đi vừa nhảy nhót lung tung.

Thanh Thiên thở dài : Tiểu Vũ, ngươi đâu còn là thỏ con a.Đến nơi, Tiểu Vũ vọt lên trước mở cửa Thất xá.

Ai ai cũng nhìn đến Tiểu Vũ.

Hắn còn nghe được một giọng nói : "Chúng ta ở nơi này nam nữ có thể ở chung ?"

Rất rõ ràng, nói câu đó chỉ có thể là nam chính luôn có suy nghĩ "Nam nữ thụ thụ bất thân" của chúng ta.Tiểu Vũ đứng bên ngoài, chào hỏi : "Các ngươi tốt, ta là Tiểu Vũ, Vũ trong khiêu vũ."

Nhìn vào thấy Tiểu Vũ nói đến đó rồi ngừng, Thanh Thiên thở dài đỡ trán : Tiểu Vũ lại quên cái này ca rồi.

------------------------lời nói của tác----------------------------------Viết chương này tốn chất xám của tao quá à.

Nhất là cái khúc đi từ rừng đến vào Nặc Đinh Thành học viện ak.Nhưng mà cuối cùng cũng bắt đầu truyện của Tam Thiếu rồi.Tao cảm thấy giải thoát tụi bay ơi.Hoi, nói đủ rồi, tao còn nhiều việc lắm.

Bye !
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
6. Thất xá


Sau đó, Đường Tam (ĐT) và Tiểu Vũ (TV) đánh lộn một trận và kết thúc bằng Tiểu Vũ (TV) cưỡi đầu cưỡi cổ Đường Tam (ĐT) mà thắng.

Thấy 2 người đó đánh xong, Thanh Thiên (TT) mới bắt đầu bước đi từ ngoài vào :"Tiểu Vũ à, ngươi có quên gì không ak ?"

"A Thiên ca, ngươi đi đâu nãy giờ vậy ?"

Thanh Thiên (TT) ký đầu Tiểu Vũ một cái : "Ta đi sau ngươi nãy giờ đó."

Tiểu Vũ (TV) ôm đầu lè lưỡi : "Ta lỡ quên thoi mà."

Những người khác thấy Thanh Thiên (TT) đi vào, ngạc nhiên.

Mọi người nhìn đến mặt hắn đều thất thần, vẻ si mê.

QUÁ !

ĐẸP !

Đường Tam (ĐT) cũng vậy.

"Khụ ... khụ ..."

Vẫn không ai để ý."

Thiên ca, bọn họ bị sao vậy ?"

"Bị giống ngươi khi lần đầu gặp ta đó."

Tiểu Vũ nghe vậy đỏ mặt lên.

Những người khác nghe hai người nói chuyện cũng bắt đầu tỉnh lại."

Lão đại ...

""Dừng, không cần, để Tiểu Vũ làm là được.

À mà sẵn tiện, ta tên Cơ Thanh Thiên."

Tiểu Vũ và Thanh Thiên đi vào, chọn lấy 2 cái giường gần nhau rồi để đồ xuống"Kia, các ngươi có ai đó có thể giới thiệu tình huống trường học cho ta không a ?"

"Chúng ta này đó vừa làm vừa học sinh kỳ thật chính là phụ trách quét tước học viện, cụ thể công tác là từ chuyên môn phụ trách chúng ta lão sư an bài.

Học viện tổng cộng có sáu cái niên cấp, mỗi cái tuổi một cái ban.

Lão đại ngươi cùng Đường Tam là mới tới, hẳn là năm nhất học viên.

Dư lại chúng ta những người này, ít nhất cũng là năm 3, ta năm nay thăng nhập lớp 6.

Học viện mỗi ngày buổi sáng đi học, buổi chiều tự hành tu luyện.

Buổi sáng giống nhau là hai đường khóa, một đường là văn hóa tri thức, một đường là giảng võ hồn.

Chúng ta vừa làm vừa học sinh tại hạ ngọ phần lớn có một ít công tác.

Do đó đổi lấy một chút thu vào tới làm tiền cơm."

Vương thánh nói.

"Nghe mệt mỏi thật.

May mà chúng ta không phải vừa làm vừa học học sinh."

Mọi người nghe vậy kỳ quái nhìn Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ chớp chớp mắt nói : "Các ngươi muốn không kêu Thiên ca đóng học phí giúp cho.

Hắn có rất nhiều tiền a."

Thanh Thiên đột nhiên cảm thấy Tiểu Vũ quá hố cha hắn."

Được không được không ?"

Mọi người hướng về Thanh Thiên hỏi liên tục.

Chỉ có Đường Tam là không.

Sau đó, hắn (TT) gật đầu một cái, thấy Đường Tam vẫn còn đứng bên ngoài, nhìn hắn (ĐT) và hỏi : "Ngươi cần không ?

Mà thôi lỡ rồi, ta cứ đóng học phí cho ngươi luôn đi.

Đừng có từ chối.

Nếu muốn thì dành thời gian rảnh đó kiếm tiền trả ta."

Nghe vậy, Đường Tam cảm thấy hơi ấm lòng : Thì ra ngoài ba ra cũng có người để ý và quan tâm ta.Sau đó, hắn còn đem mặt khác học viên đơn giản giới thiệu một chút, này đó vừa làm vừa học sinh trung, võ hồn Tiên Thiên tốt nhất chính là vương thánh, chẳng những là Thú Võ Hồn, vẫn là sức chiến đấu rất mạnh thú trung chi vương, hắn hồn lực đã có cửu cấp, lại thăng một bậc liền có thể ở tốt nghiệp khi tham gia hồn thú săn giết, do đó thu hoạch hồn hoàn tăng lên danh hiệu.

Nghe xong vương thánh nói, Tiểu Vũ nhìn Đường Tam liếc mắt một cái, nói: "Đường Tam, ngươi hồn lực nhiều ít cấp?

Vừa rồi ta cảm giác lực lượng của ngươi tựa hồ rất mạnh đâu."

Đường Tam cũng không giấu giếm, rốt cuộc hắn này mặt ngoài võ hồn là nhất phế sài Lam Ngân thảo, "Ta là Tiên Thiên mãn hồn lực.

Cho nên lực lượng tương đối cường."

"Cái gì !

Tiên thiên mãn hồn lực !!!!"

"A, ta với Thiên ca cũng là tiên thiên mãn hồn lực a.

Hình như tiên thiên mãn hồn lực cũng không có gì ghê gớm lăm."

Thanh Thiên thở dài đỡ trán một xíu.

Những người còn lại thì vẻ mặt quái dị nhìn Tiểu Vũ."

Tiểu Vũ, ngươi võ hồn gọi là gì a ?"

Tiểu Vũ chớp chớp mắt to, mỉm cười nói: "Ta Võ Hồn là Nhu Cốt Thỏ.

Thực đáng yêu cái loại này Tiểu Bạch thỏ."

Nàng cười lên thời điểm, trên mặt sẽ lộ ra hai cái đáng yêu lúm đồng tiền, nói không nên lời động lòng người."

Nga, kia cùng ngươi nhu kỹ thực đáp."

Đường Tam như suy tư gì, lại đem ánh mắt phóng tới Thanh Thiên trên người.Hai người kia là huynh muội, nói như vậy cùng huyết thống người, Võ Hồn đều là cùng loại, chẳng lẽ cái này thật soái nam hài tử Võ Hồn cũng là con thỏ?

Đường Tam ở trong lòng não bổ một chút Thanh Thiên mọc ra tai thỏ bộ dáng, nhịn không được bưng kín ngực, phảng phất bị cái gì chọc trúng.Thanh Thiên tựa hồ là nhận thấy được Đường Tam ở não bổ cái gì đáng khinh đồ vật, chạy nhanh mở miệng: "Ta Võ Hồn là thẻ bài clow, một bộ bài."

Nga, không giống nhau a, Đường Tam hơi hơi thất vọng rồi một chút, lại thực mau nhắc tới hứng thú.

Hắn cho tới bây giờ tiếp xúc đến có thể tu luyện Võ Hồn đều là Thú Võ Hồn, trừ bỏ chính mình Hạo Thiên Chuy cùng miễn cưỡng xem như Khí Võ Hồn Lam Ngân Thảo còn không có xem qua mặt khác Khí Võ Hồn.Đường Tam đối Thanh Thiên Võ Hồn tràn ngập tò mò, lại cảm thấy lúc này để cho người khác thả ra Võ Hồn cho chính mình nhìn như chăng có chút đường đột, liền không có đưa ra loại này yêu cầu.Đúng lúc này, một người hơn ba mươi tuổi lão sư từ bên ngoài đi đến, "Mới tới vừa làm vừa học sinh sao?

Đường Tam đứng ra một chút."

Đường Tam từ chính mình trên giường đứng lên.Vị này lão sư tướng mạo bình thường, đạm lục sắc đầu tóc, trong tay ôm hai giường chăn đệm "Ta kêu Mặc Ngân, các ngươi có thể kêu ta mặc lão sư, đây là Đại Sư cho ngươi đệm chăn."

Hắn (ĐT) người tiếp nhận đệm chăn, tuy rằng chăn cũng không hoa lệ, nhưng một cổ khô mát hơi thở xông vào mũi, thế nhưng đều là mới tinh.

Trong đó còn có một cái gối đầu.Mặc ngân nói: "Đường Tam, ngươi là năm nhất vừa làm vừa học sinh, các ngươi về sau liền phụ trách sân thể dục phía nam hoa viên quét tước đi.

Mỗi ngày mười cái đồng hồn tệ, nhớ kỹ, mỗi ngày đều phải quét tước.

Đặc biệt là tạp vật nhất định phải rửa sạch sạch sẽ.

Nếu không sẽ khấu các ngươi tiền lương.

Nếu như xuất hiện hiện tượng làm biếng, học viện có quyền lệnh cưỡng chế các ngươi thôi học.

Nghe rõ sao?"

Đường Tam gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.Mặc ngân nói: "Ngày mai là khai giảng điển lễ.

Hôm sau bắt đầu chính thức đi học, năm nhất ở khu dạy học một tầng nhất ban đi học, hôm sau các ngươi đúng giờ đi học là được.

Từ hôm sau bắt đầu, các ngươi lại bình thường tiến hành công tác.

Ta sẽ không định kỳ kiểm tra.

Được rồi, các ngươi trước nghỉ ngơi đi.

Vương thánh, nơi này ngươi lớn nhất, đem quy củ đều cùng bọn họ nói."

Ôm trong lòng ngực đệm chăn, Đường Tam trong lòng một trận ấm áp, trong đầu không cấm hiện ra Đại Sư kia có chút cứng đờ khuôn mặt.------------------lời nói của tác-------------------
Xong chương 6 rồi.Trong chương có mấy chỗ ngoặc là để lần sau ghi tắt cho lẹ mà tụi by vẫn hiểu.Thanh Thiên là TT
Đường Tam là ĐTTiểu Vũ là TVcòn nữa thì sau này để t suy nghĩ tiếp.

Bye.
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
7. Ngày đầu ở trường (1)


"Đệm chăn?

Cái này hình như là cái vấn đề."

Tiểu Vũ ngốc ngốc nhìn Đường Tam trong tay đệm chăn, trong mắt toát ra vài phần xấu hổ.

Rốt cuộc hai ngày này nàng cùng Thanh Thiên đều là trụ khách sạn, căn bản không cần chính bọn họ chuẩn bị đệm chăn.Học sinh vừa làm vừa học đều là nghèo hài tử xuất thân, cũng so quý tộc hậu đại hiểu chuyện nhiều, mấy cái nhanh nhạy học viên lập tức có người nói: "Lão đại, ngươi trước dùng ta đệm giường đi, ta đem chăn nửa phô nửa cái là được."

Một người khác nói: "Lão đại, vậy ngươi dùng ta chăn.

Ta lấy đệm giường cũng có thể miễn cưỡng dùng."

Vương Thánh nhịn không được nhìn nhìn người nọ, nhỏ giọng nói: "Lão đại vừa thấy liền không giống chúng ta này đó người nghèo, có thể nhìn trúng chúng ta chăn?"

Tiểu Vũ tai thính mắt tinh, tự nhiên nghe được đến Vương Thánh nói cái gì, bất quá Tiểu Vũ cũng không để ý, nhìn nhìn này đó học sinh vừa làm vừa học phô đệm chăn, tuy rằng không thể nói có bao nhiêu dơ bẩn, nhưng phần lớn rách tung toé, nhíu mày nói: "Các ngươi đừng lão đại lão đại kêu ta, đều đem ta kêu già rồi."

Vương Thánh nói: "Như vậy sao được, đây là quy củ."

Tiểu Vũ nói: "Nếu ta là lão đại, ta nói nên là quy củ mới đúng.

Như vậy thì, các ngươi về sau đã kêu ta Tiểu Vũ tỷ."

Vừa nói, Tiểu Vũ ánh mắt dừng ở Thanh Thiên trên người, cười hì hì hỏi: "Thiên ca, chúng ta còn có hay không tiền mua chăn a?"

"Ngươi vừa kêu ta đóng học phí cho bọn hắn còn sợ thiếu tiền sao."

Thanh Thiên hơi hơi mỉm cười."

Vậy được, chúng ta đi trước mua chăn đi."

Nói Tiểu Vũ liền lôi kéo Thanh Thiên tay đi hướng cửa, lại đối bảy xá mọi người nói, "Chúng ta đây liền trước đi ra ngoài, các ngươi nên muốn làm gì thì làm đi thôi."

Nhìn Thiên - Vũ hai người thân ảnh biến mất ở cửa, bảy xá người lại là đồng thời nhẹ nhàng thở ra nhi, sau đó mồm năm miệng mười lên."

Oa, hai người kia căn bản không giống con nhà nghèo đi, hơn nữa ngươi nghe được không, bọn họ không cần làm trường học phái cho ta nhiệm vụ."

"Đúng vậy, cũng không biết này hai người tình huống như thế nào."

"Ta nghe nói nhà có tiền tiểu hài tử ăn no căng liền thích hướng chúng ta người nghèo nơi này thấu, nói là cái gì tưởng thể nghiệm sinh hoạt."

Đường Tam nghe này đó ngôn ngữ nhịn không được nhíu nhíu mày, trực giác nói cho hắn, này hai cái bạn cùng phòng tuyệt đối không có mặt ngoài đơn giản như vậy.Thanh Thiên đối Tiểu Vũ luôn luôn ưu tiên thật sự, vì thế rõ ràng nói là ra tới mua đệm chăn, liền diễn biến thành shopping.

Đơn giản Thanh Thiên còn có nhẫn Giới Tử và không gian hệ thống, bằng không thật là muốn xách theo một đống lớn đồ vật hồi trường học đi.

Trong lúc đi mua đồ, Thanh Thiên cũng đã suy nghĩ là nên giúp Tiểu Vũ nhanh hơn đuổi tới tay Đường Tam.Trở lại trường học khi sắc trời đã tối, Thanh Thiên cùng Tiểu Vũ đẩy ra bảy xá môn, chỉ có một Đường Tam nằm ở trên giường, tựa hồ là đang ngủ.

Nhưng là lấy Thanh Thiên đối vai chính hiểu biết, Thanh Thiên kết luận vai chính là không có khả năng sớm như vậy ngủ, phỏng chừng chỉ là ở nhắm mắt dưỡng thần.

Cho nên ở Tiểu Vũ tiến đến Đường Tam bên cạnh thời điểm, Thanh Thiên cũng không có ngăn cản."

Uy."

Tiểu Vũ đứng ở Đường Tam mép giường thanh thúy kêu một tiếng.Sau đó Thanh Thiên liền nhìn đến Đường Tam cảnh giác mở hai mắt, thân thể tựa hồ cũng vi diệu biến động một chút tư thế.Tiểu Vũ nhìn Đường Tam, "Còn chưa tới buổi tối đâu liền ngủ, ngươi buổi tối còn có ngủ hay không?"

Đường Tam vội vàng có chút xấu hổ bò dậy, lúc này, Tiểu Vũ khom lưng đôi tay chống ở Đường Tam mép giường, cười ngâm ngâm nhìn Đường Tam.

Thanh Thiên ở trong lòng yên lặng mà cấp Tiểu Vũ một nhón tay cái, không sai đối phó như vậy ngụy shota thật đại thúc thủ đoạn chính là muốn chủ động điểm.Đường Tam lúc này mới phát hiện Thanh Thiên cùng Tiểu Vũ đã đều đã trở lại, ngồi dậy, chỉ chỉ chính mình mép giường Tiểu Vũ tay, "Nam nữ thụ thụ bất thân, Tiểu Vũ ngươi vẫn là không cần dựa ta như vậy gần tương đối hảo."

Thanh Thiên bị Đường Tam lời này khí ở trong lòng phiên hai cái xem thường, nghĩ thầm không hổ là vai chính, quả nhiên phong cách kỳ thanh, đưa tới cửa muội tử đều ra bên ngoài đẩy.Tiểu Vũ nhưng thật ra không xấu hổ, hì hì cười, nói: "Ta là nữ hài tử, ngươi hẳn là nhường ta, đúng hay không.

Cho nên ta tới gần ngươi ngươi nên chịu đựng, ngươi tới gần ta liền không thể."

Nhìn Tiểu Vũ kia đỏ bừng khuôn mặt nhỏ, Đường Tam có nghĩ đi lên xoa bóp Thanh Thiên là không biết, nhưng là Thanh Thiên là rất muốn nhéo vài cái, vì thế Thanh Thiên bước lên hai bước, nhéo nhéo Tiểu Vũ mặt.

Sau đó xoay người đối Đường Tam nói: "Ngượng ngùng, Tiểu Vũ bị chiều hư, như có đắc tội, mong ngươi thông cảm."

Kỳ thật đi, lấy Đường Tam hàm dưỡng đương nhiên không đến mức cùng Tiểu Vũ trí khí, hơn nữa Thanh Thiên một khuôn mặt thật soái treo thành khẩn tươi cười, ngược lại là Đường Tam có hơi ngượng ngùng."

Không có việc gì, Tiểu Vũ cũng không như thế nào.

Đúng rồi, ngày mai ta khả năng muốn đi ra ngoài một chuyến, ta cũng không biết muốn bao lâu thời gian mới có thể trở về.

Trước cùng các ngươi lên tiếng kêu gọi."

"Đi ra ngoài?

Đi nơi nào?"

Tiểu Vũ tò mò hỏi.Đường Tam cũng không giấu giếm, "Lão sư nói ta hồn lực đã đầy, hẳn là mau chóng đạt được cái thứ nhất hồn hoàn, để tiếp tục tu luyện, chuẩn bị mang ta đi tìm kiếm thích hợp.

Thế nên phiền toái các ngươi giúp ta ...

"Tiểu Vũ cũng coi như là bảy xá xá trưởng, Đường Tam cũng không biết chính mình muốn đi mấy ngày, hướng nàng thông báo một tiếng tự nhiên là tất yếu.

Đương nhiên, này cũng cùng hôm nay giữa trưa cùng Vương Thánh xung đột có quan hệ.

"Dừng, không cần đâu, khi nãy trước khi ra ngoài ta đã nộp học phí cho cả phòng rồi, đừng lo."

Vừa nghe Đường Tam nói muốn đi đạt được hồn hoàn, trừ bỏ Thiên - Vũ hai người tổ bên ngoài mặt khác học viên trên mặt tức khắc đều toát ra hâm mộ biểu tình, đối với Hồn Sư tới nói, không có gì so tiến giai càng thêm chuyện quan trọng.

Thập cấp Hồn Sĩ cùng mười một cấp Hồn Sư ở hồn lực thượng chỉ kém một bậc, nhưng bất luận thực lực vẫn là địa vị thượng lại đều là một trời một vực.

Mà loại tình huống này càng đến cao cấp thời điểm cũng liền càng rõ ràng.

Nhưng sau khi nghe Thanh Thiên đã nộp học phí rồi thì càng zui hơn nữa.Tiểu Vũ nhíu mày nói: "Còn không có bắt đầu đi học đâu ngươi muốn đi.

Hồn hoàn thật sự như vậy quan trọng sao?"

Đường Tam còn không có mở miệng, Tiểu Vũ liền phát hiện chung quanh không khí có chút khác thường, mặt khác học sinh vừa làm vừa học đều dùng xem quái dị ánh mắt nhìn nàng.

Thanh Thiên chỉ cảm thấy chính mình sâu trong nội tâm xem thường đã nhảy ra phía chân trời, không thường thức thỏ con liền không thể phóng nàng ra tới nói lung tung : Những gì ta nói ngươi ngươi để đâu rồi.Hồn hoàn quan trọng sao?

Này còn dùng hỏi.

Đối với Hồn Sư tới nói, cơ hồ không có so hồn hoàn càng thêm chuyện quan trọng.Tiểu Vũ còn muốn nói gì, Thanh Thiên chạy nhanh túm chặt hiểu rõ nàng, nhìn một cái đưa mắt ra hiệu, Tiểu Vũ lúc này mới dừng, hung hăng mà trừng mắt nhìn Đường Tam liếc mắt một cái.Thanh Thiên - Vũ hai người tổ động tác nhỏ Đường Tam xem rành mạch, xem xong thật là càng không hiểu ra sao, chỉ cảm thấy đôi huynh muội này không phải giống nhau kỳ quái.------------------lời nói của tác-------------------Hết chương 7.

Dạo này tao rảnh ghê nên là đăng bù lỡ sau này bận.
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
8. Ngày đầu ở trường (2)


Một hồi không tính tranh chấp tranh chấp sau khi kết thúc, Thiên - Vũ hai người từ nhẫn Giới Tử lấy ra đệm chăn phô lên.

Đệm chăn trống rỗng xuất hiện ở Hạ Hoài trong tay, tự nhiên khiến cho Đường Tam chú ý, Đường Tam trong mắt xẹt qua một tia ánh sáng tím, thập phần nghi hoặc.Thanh Thiên cũng chú ý tới điểm này, trong lòng hơi hơi mỉm cười, cơ hội tới."

Có phải hay không rất kỳ quái vì cái gì đệm chăn sẽ đột nhiên xuất hiện."

Thanh Thiên cười đem đệm chăn phóng tới trên giường.Đường Tam chần chờ một chút, lại gật gật đầu.

Cho tới bây giờ cũng không biết Hồn Đạo Khí tồn tại vai chính còn không phải biết Thanh Thiên loại này hành vi có phải hay không ở Đấu La đại lục là bình thường hiện tượng.Thanh Thiên cùng Đường Tam giường là tương đối, hai người giường chỉ cách nửa thước tả hữu, ly đến phi thường gần.

Thanh Thiên ngồi ở chính mình mép giường, từ trong bọc nhảy ra một cái nhẫn Giới Tử, đưa cho đồng dạng ngồi ở chính mình mép giường Đường Tam."

Nặc, chính là cái này là...

Không gian Hồn Đạo Khí, có thể chứa đựng rất nhiều đồ vật đồ vật, tặng cho ngươi cũng được."

Thanh Thiên mở ra chính mình bạch bạch tay nhỏ, nâng nhẫn Giới Tử, đưa cho Đường Tam."

Này...

Không tốt đi."

Đường Tam nghe được Thanh Thiên đối nhẫn Giới Tử mơ hồ miêu tả liền cảm thấy vượt qua hắn nhận tri, như vậy một cái nhẫn nhỏ xíu mà lại có thể chứa được hai giường đại đệm chăn, không cần biết là ở đời trước vẫn là đời này Đường Tam đều không có nghe nói qua, kết hợp Thanh Thiên cùng Tiểu Vũ không tầm thường quần áo cùng sờ không tới sâu cạn thực lực, Đường Tam cảm thấy, thứ này hẳn là rất quý trọng.Thanh Thiên cân nhắc một chút, đại khái minh bạch Đường Tam băn khoăn, nhoẻn miệng cười, khuôn mặt soái cực đều sinh động và làm người khác thêm say mê vài phần, "Ngươi yên tâm cầm đi, cái này là ta chính mình làm, tuy rằng làm lên có chút phiền phức nhưng là không đến mức ngươi tưởng như vậy, bất quá không cần nói cho người khác là ta làm nga."

Đường Tam bị Thanh Thiên kia trương còn tuổi nhỏ liền để lộ ra vài phần soái khí tươi cười, hoảng có chút ngốc, liền nghe Thanh Thiên tiếp theo bồi thêm một câu, "Ta là xem nhà ta Tiểu Vũ thích ngươi mới đưa cho ngươi."

Thốt ra lời này Tiểu Vũ liền không vui, từ đầu giường thò ra một cái đầu, thật dài bím tóc ở Đường Tam cùng Thanh Thiên trước mắt quơ quơ, "Cái gì kêu ta thích hắn, rõ ràng là ngươi xem hắn tương đối thuận mắt đi!"

Thanh Thiên không lý phá đám Tiểu Vũ, đối Đường Tam bất đắc dĩ cười cười, "Tiểu cô nương đều như vậy thẹn thùng."

Đường Tam trong lòng dâng lên nồng đậm quỷ dị cảm, không biết vì cái gì, cái này lớn lên thật soái nam hài tử tựa hồ là ở nỗ lực đẩy mạnh tiêu thụ chính mình muội muội.

Chính là chính mình lớn lên giống nhau, thực lực liền trước mắt tới nói cũng không có thực thấy được, gia cảnh liền càng không cần phải nói, vì cái gì sẽ có người muốn cho hắn...Đường Tam nghĩ nghĩ, tựa hồ là chính mình tưởng quá nhiều, hơn nữa Thanh Thiên còn duỗi cái cánh tay chờ hắn lấy, cũng không làm cho người tổng duỗi, liền nhẹ nhàng cầm lấy nhẫn Giới Tử.Thấy Đường Tam cầm, Thanh Thiên lúc này mới lộ ra cái vừa lòng tươi cười, "Ngươi thả một chút chính mình máu đến cái này nhẫn, nó liền sẽ nhận chủ.

Cái này túi tiền bên trong có 100 ngăn không gian, mỗi cái không gian có thể trọng điệp phóng 200 kiện tương đồng vật phẩm."

Kỳ thật lấy Đường Tam cẩn thận căn bản khả năng không lớn cứ như vậy tin tưởng một cái mới vừa nhận thức không đến một ngày người, hơn nữa dựa vào hắn nói tới làm, nhưng là không biết vì cái gì, Đường Tam còn liền thật sự bị ma quỷ ám ảnh nghe Thanh Thiên nói, cắn khai chính mình ngón tay, thả một giọt máu lên nhẫn Giới Tử.

Liền thấy nhẫn Giới Tử phát ra một trận lam quang, sau đó Đường Tam liền cảm giác được tựa hồ có thứ gì đem chính mình cùng cái này nhẫn liên lụy đi lên.Đường Tam nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Thiên, liền thấy Thanh Thiên hơi hơi giương lên mặt mày nhìn hắn, màu đen, sâu thẳm con ngươi như muốn hút hắn (ĐT) vào, mang theo một tia gợn sóng cùng mị hoặc, xem đến Đường Tam mạc danh đỏ lỗ tai.Ghé vào đầu giường ló đầu ra Tiểu Vũ nhìn Đường Tam cùng loại với thẹn thùng phản ứng, chỉ cảm thấy tựa hồ phát sinh cái gì đến không được sự tình.Đường Tam cơm chiều là thô bánh, ở bên ngoài mang theo Tiểu Vũ ăn xong bữa tiệc lớn Hạ Hoài, chỉ là nhìn một cái ngắm liếc mắt một cái, cái gì cũng chưa nói.Cùng ngày sắc mới vừa ám xuống dưới lúc sau, sở hữu học sinh vừa làm vừa học liền đều đã ngồi ở chính mình trên giường bắt đầu tu luyện hồn lực.Cùng bình thường học viên bất đồng, học sinh vừa làm vừa học tu luyện muốn khắc khổ nhiều, cứ việc bọn họ tư chất có lẽ giống nhau, nhưng tu luyện Võ Hồn có thể nói là bọn họ tương lai duy nhất đường ra.Thông qua quan sát Đường Tam hiện, này đó học sinh vừa làm vừa học tu luyện Võ Hồn tư thế cùng chính mình đả tọa không sai biệt lắm, trên người ẩn ẩn có nhàn nhạt hồn lực dao động xuất hiện, chỉ là không biết bọn họ ở chân chính tu luyện thời điểm là như thế nào tiến hành.Chỉ có Tiểu Vũ là cái không chịu ngồi yên người, nàng cũng không tu luyện, chờ Đường Tam mới vừa ăn xong thô bánh, liền lôi kéo hắn cùng Thanh Thiên một hai phải đi ra ngoài đi dạo.Nếu là trước đây, Đường Tam tất nhiên cũng muốn tu luyện huyền thiên công.

Nhưng hiện tại hắn sớm đến bình cảnh, Tử Cực Ma Đồng cũng là muốn sáng sớm mới có thể luyện tập, không chịu nổi Tiểu Vũ thúc giục, cũng chỉ đến cùng nàng cùng nhau đi ra ký túc xá.

Thanh Thiên kỳ thật là không nghĩ đi, nam chủ cùng nữ chủ bồi dưỡng cảm tình hắn đi theo đi tính cái gì, chờ sáng lên sao (.

-'ω-) nhưng là không chịu nổi Tiểu Vũ năn nỉ ỉ ôi, vẫn là đi ra ngoài.Cái này mùa thời tiết đúng là nhất thoải mái thời điểm, không khí mát mẻ lại sẽ không mang đến hàn ý.

Lúc này, trời đã sập tối, không trung thực trong sáng, Tinh Đấu treo cao."

Thiên ca, Tiểu Tam, các ngươi xem, bầu trời ngôi sao thật nhiều."

Tiểu Vũ nhảy nhót nhảy nhót, tuổi này hài tử ứng có hoạt bát nàng là một chút cũng không thiếu.Nàng kêu Đường Tam vì Tiểu Tam, mà không phải Tiểu Tam tử, hơn nữa nàng lại là cái nữ hài tử, Đường Tam cũng cũng không có phản bác.

Bất đắc dĩ nói: "Ngươi kéo ta ra tới chính là vì xem ngôi sao sao?"

Đương nhiên không phải, là vì yêu đương a.

Thanh Thiên ở trong lòng phun tào, chắp tay sau lưng, đi ở hai người mặt sau.---------------------lời nói của tác----------------------Sao tự nhiên tao thấy kỳ kỳ.

AAAAAAAAAAA!

Tao chưa lên sân khấu hai chương rồi.

Cả hệ thống nữa.

Mà thôi bỏ qua đi.Hết chương rồi nha mấy bé.
 
[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Hải Thần Toàn Năng Lão Công
9. Lại đánh một trận (1)


Lúc này, ký túc xá ngoại đã rất ít có thể nhìn đến học viên cùng lão sư, sau lại Đường Tam mới biết được, trời tối tu luyện, là Hồn Sư truyền thống.Nhưng là Tiểu Vũ làm Thanh Thiên thất vọng rồi, Tiểu Vũ cười nói: "Không, đương nhiên không phải.

Ta muốn lại cùng ngươi đánh một hồi.

Ban ngày ta giành trước ra tay, miễn cưỡng xem như đánh lén đi.

Thắng ngươi cũng là thắng chi không võ.

Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng có chút không phục, liền lại cho ngươi một cơ hội."

Nữ hài tử giống Tiểu Vũ tốt như vậy chiến tuyệt không nhiều thấy, nhưng lại chính hợp Đường Tam ăn uống.

Đường Tam tức khắc tinh thần rung lên, lại không tự giác nhìn thoáng qua Thanh Thiên, "Được, vậy đến đây đi."

Tiểu Vũ cười dùng ngón tay ở chính mình trên mặt quát quát, "Chờ lát nữa bị ta đánh ngã cũng không nên khóc nhè nga?

Chuẩn bị tốt không có?"

Nhìn nàng kia đáng yêu bộ dáng, Đường Tam không cấm não bổ một chút Thanh Thiên làm cái này động tác bộ dáng nhưng nghĩ lại lại thấy Thanh Thiên làm động tác nào cool ngầu vẫn tốt hơn, ngẩn ngơ, nhưng vẫn là thực mau liền khôi phục bình thường, "Đến đây đi."

"Được, ta tới."

Vừa nói, Tiểu Vũ trên mặt toát ra một tia cười xấu xa, hướng tới Đường Tam đã đi tới.

Xác thật là tới, nhưng lại không phải công kích.Đường Tam nhíu mày nói: "Ngươi làm gì?

Không phải muốn luận bàn sao?"

Lúc này, Tiểu Vũ đã muốn chạy tới khoảng cách trước mặt hắn chỉ có không đến 1 mét địa phương.

Cứ việc bọn họ còn đều là hài tử, tứ chi cũng không trường, nhưng Tiểu Vũ còn ở đi phía trước đi, đã mất đi ra chân công kích khoảng cách.Từ Võ Hồn đi lên xem, Đường Tam biết, Tiểu Vũ nếu Võ Hồn là con thỏ, như vậy, con thỏ nhất hữu lực địa phương chính là chân, nàng cũng nên là chân lợi hại nhất, điểm này từ ban ngày giao thủ thời điểm là có thể nhìn ra.

Lúc này, nàng mất đi ra chân vị trí, đến tột cùng muốn làm gì?Thanh Thiên yên lặng lui ra phía sau năm bước, rời xa chiến trường.Tiểu Vũ gật gật đầu, cười nói: "Đúng vậy!

Ta này không phải tới cùng ngươi luận bàn sao?"

Liền ở Đường Tam trong lòng nghi hoặc đồng thời, Tiểu Vũ đột nhiên vung đầu, sau đầu bím tóc hóa thành một đạo hắc ảnh hướng tới Đường Tam cổ triền đi.Xong, Tiểu Vũ cùng Đường Tam bắt đầu đánh lộn.

Đánh rất hăng say.Nhưng ai biết, liền ở Đường Tam vận lực đồng thời, Tiểu Vũ đôi tay lại đột nhiên buông lỏng ra, ngay sau đó, Đường Tam liền cảm thấy một cổ đại lực từ bên hông truyền đến, tức khắc vô pháp lại khống chế cân bằng, trực tiếp về phía sau đảo đi.Thình thịch, Đường Tam ngưỡng mặt té ngã trên đất, một đôi tay nhỏ mượn dùng té ngã khi sinh ra trọng lực vừa lúc ấn ở Đường Tam hai cái trước vai khớp xương chỗ, làm hắn hai tay một trận tê mỏi vô pháp dùng sức.

Mà lúc này, Tiểu Vũ thân thể lại hoàn toàn khóa ngồi ở hắn bên hông, đang đắc ý dào dạt nhìn hắn.

Đường Tam bụng nhỏ chỗ toàn diện tiếp xúc cảm thụ được Tiểu Vũ kia tiểu ** co dãn.Thanh Thiên ở bên cạnh nhìn này tư thế cơ thể, nhịn không được che che mặt."

Thế nào?

Có phục hay không?"

Tiểu Vũ cúi đầu nhìn Đường Tam, vẻ mặt nhảy nhót.Nếu nói lần đầu tiên bị Tiểu Vũ té ngã thời điểm Đường Tam cũng không có cảm giác nhiều lắm, lần này liền buồn bực.

Từ lực lượng đi lên xem, Tiểu Vũ tựa hồ so với chính mình muốn yếu đi không ít.

Nhưng nàng này chiến đấu phương pháp lại quá quỷ dị.

Đường Tam bản thân kinh nghiệm chiến đấu lại không tính phong phú, tức khắc mắc mưu."

Không phục, lại đến."

Đường Tam nhìn Tiểu Vũ, trong lòng một trận không phục.Tiểu Vũ đắc ý dào dạt nói: "Ngươi còn muốn a?

Nhưng ta không cho ngươi cơ hội.

Có bản lĩnh, ngươi trước tránh thoát lại nói."

Bả vai khớp xương bị khống chế còn như thế nào tránh thoát?

Huyền thiên công vận hành lộ tuyến đều bị ngăn chặn."

Các ngươi đang làm gì?

Còn không mau lên.

Trước công chúng, cư nhiên......"

Đúng lúc này, một cái không hài hòa thanh âm truyền tới.Tiểu Vũ, Đường Tam cùng Thanh Thiên đồng thời quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người nữ lão sư chính nổi giận đùng đùng triều bọn họ đi tới.Xác thật, lúc này Đường Tam cùng Tiểu Vũ tư thế thật sự có chút chướng tai gai mắt.

Đường Tam nằm thẳng trên mặt đất, hai tay triều hai bên mở ra, Tiểu Vũ khóa ngồi ở hắn bên hông, đôi tay ấn ở trên vai hắn cúi đầu xem hắn.

Cứ việc hai người cái chỉ là hài tử, nhưng này động tác, thật sự có chút......Thanh Thiên ở bên cạnh thở dài một hơi.Tiểu Vũ khuôn mặt nhỏ đỏ lên, vội vàng từ Đường Tam trên người nhảy dựng lên.

Đường Tam cũng thừa cơ nghiêng người bò lên.Nữ lão sư đã đã đi tới, tức giận nói: "Các ngươi hai cái, sao lại thế này?"

Đường Tam cảm thấy chính mình là nam hài tử, hẳn là đứng ra giải thích, còn không chờ hắn mở miệng, Tiểu Vũ cũng đã cướp nói: "Lão sư, chúng ta là ở luận bàn."

"Luận bàn?

Nằm trên mặt đất luận bàn?

Thành bộ dáng gì?

Nhà các ngươi người lớn là như thế nào giáo dục của các ngươi?

Nhìn dáng vẻ, các ngươi hẳn là năm nay năm nhất sinh đi.

Còn tuổi nhỏ đi học nhân gia ve vãn đánh yêu, trưởng thành còn phải?"

Lão sư răn dạy giống như bạo đậu giống nhau ở hai người bên tai vang lên, Đường Tam nhìn trộm hướng Tiểu Vũ nhìn lại, Tiểu Vũ cũng đang xem hắn, còn hướng hắn thè lưỡi.

Đường Tam lại nhìn về phía Thanh Thiên, xác phát hiện Thanh Thiên sắc mặt không phải rất đẹp.Thanh Thiên người này có cái tật xấu, chính là bênh vực người mình, chính hắn người, chính mình như thế nào mắng đều được, nhưng là thật đúng là không tới phiên người khác mắng.Mà nghe lão sư nói cha mẹ, Đường Tam nhịn không được nói: "Lão sư, chúng ta thật là ở luận bàn Hồn Kỹ."

Hồn Kỹ cái này từ hắn ban ngày mới vừa nghe Vương Thánh nói, lúc này cũng coi như là sống học sống dùng.Nữ lão sư có chút khinh thường nhìn hắn một cái, nói: "Các ngươi vừa mới nhập học viện, có thể có cái gì Hồn Kỹ.

Biên lời nói dối cũng không tìm cái hợp lý.

Đi, cùng ta đến giáo vụ chỗ đi."

"Không đi."

Đường Tam cùng Tiểu Vũ cơ hồ là trăm miệng một lời đáp.Đường Tam nghiêm túc nói: "Lão sư, chúng ta thật là ở luận bàn Hồn Kỹ.

Nếu không, chúng ta luận bàn cho ngươi xem."

Tiểu Vũ vỗ vỗ bộ ngực, nói: "Ta đến đây đi.

Lão sư, ngài không tin, ta cũng cùng ngài luận bàn một chút hảo."

----------------lời nói của tác--------------------Chương sau lại uýnh lộn lần nữa.Đoạn này dài quá mà.

Không biết cắt sao luôn.
 
Back
Top Bottom