Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Đoạn Tình Kết - Thập Thế

[BOT] Mê Truyện Dịch
Đoạn Tình Kết - Thập Thế
Ngoại truyện 2: Nguyên đán phụng hiến (Nhật Huy thiên)


Một trản nến sáng, một ly rượu nhạt, một thanh trường kiếm, một... tiểu bát cổ của trẻ con.

Hương thơm tử đản hưởng chầm chậm lan tỏa, hơi ấm bao phủ khắp nơi trong gian phòng buổi hoàng hôn.Một người ngồi lặng lẽ bên bàn, tự rót tự uống.

Hắn trông có vẻ trẻ tuổi, bất quá là khoảng hai mươi, một thân hắc sắc thâm y bằng lụa, hoa văn nổi bật hình tinh tú điểm bạch vân, tôn lên vẻ tuấn mỹ vô trù, khí độ ung dung của hắn.

Khẽ động bát tiểu cổ, dùi trống nhỏ tinh xảo đập vào mặt da dê của trống, phát ra tiếng "thùng thùng" thật giòn.

Đôi môi tú bạc của hắn hơi nhếch lên, quyến rũ ra một cánh cung tựa hỉ tựa ưu.Hương khí vương vấn trong không gian, song đồng sâu thẳm mà đen hun hút của hắn phát ra vẻ mơ màng, không biết đang nhìn về đâu.

Phảng phất, tựa hồ như trôi về lồng ngực ấm áp rộng lớn của người nọ, được bàn tay của y vỗ về, được thanh âm trầm ấm của y dỗ dành.

Mình nằm trong lòng y, rất an tâm, rất vô lo, dường như ở với người nọ chính là ngự nơi cực lạc, tất cả những gì là trần tục đều không thể quấy nhiễu, thuần khiết không chút tạp chất.Ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến tiếng cười, khiến ánh hoàng hôn dần hạ bừng lên sức sống.Hắn đứng dậy, đi tới trước khung cửa sổ, đẩy cửa nhìn ra ngoài, trong sân có hai bóng dáng đang nhảy nhót giữa tuyết."

Nguyệt!

Xem chiêu!"

Theo tiếng gọi của thiếu nữ, thiếu niên đang chăm chú thì lập tức chịu một khối tuyết ném tới, vừa trúng vai."

Hảo, ta không giáo huấn ngươi không được!"

Thiếu niên cũng vốc lấy một nắm tuyết trắng, chạy về hướng hoàng y thiếu nữ."

A a —" Thiếu nữ vừa chạy vừa thét.Thiếu niên đã bắt được nàng, nắm tuyết trong tay lập tức nhằm mặt nàng phi tơi.

Nữ hài kia ngã xuống, mái tóc dài che hết khuôn mặt, chẳng thấy rõ được gì, chỉ nghe thấy tiếng "Ô ô" nức nở phát ra.Nam tử trẻ tuổi trong phòng khẽ nhíu mày, lộ ra vẻ lo lắng.

Thiếu niên bất vi sở động, hừ một tiếng: "Đừng có lừa ta, mánh khóe này ta không mắc lừa nữa đâu."

Nữ hài vần chưa ngừng nức nở, cũng không ngẩng đầu lên, vẫn ngồi chồm hỗm trên đất, đôi vai đơn bạc khẽ run rẩy.

Thiếu niên tuy vừa dứt lời, nhưng vẻ mặt lại có chút lưỡng lự.

Vừa mới giằng co một hồi, thấy nữ hài vẫn không có ý định đứng lên, không khỏi có chút dao động, cúi xuống: "Thần?

Làm ngươi bị thương thật sao?"

"Đương nhiên..."

Nữ hài run run một lát, đột nhiên bật phắt người dậy, một đống tuyết văng trúng mặt thiếu niên: "Không phải!

Ha ha ha..."

Thiếu niên chật vật đứng lên trong tuyết, tức giận đến đỏ cả má, một lúc sau mới đuổi theo lần hai.

Hai bóng dáng một vàng một trắng, trong sân rộng tung tẩy, nhìn kĩ lại, phát hiện dung mạo hai đứa giống hệt nhau, ngay cả khóe miệng vui cười, cũng như một khuôn.

Đúng là một đôi song bào huynh muội phấn điêu ngọc trác.Nam tử trẻ tuổi nhìn bọn nhóc cười đùa ầm ĩ, khóe miệng cũng lộ ra tiếu ý nhàn nhạt, dung mạo, so với huynh muội kia, bảy tám phần là giống.Vô thức sờ tiểu cổ trên tay, lòng lại phiêu lãng, giống như bay về một thời không rất xa, bản thân áp vào bụng người nọ, tượng tượng dáng dấp của cục cưng bên trong.

Tay người nọ ấm lắm, xoa lấy gáy hắn, khoảnh khắc còn đang ôn nhu nói chuyện với hắn đột nhiên chuyển thành tiếng rên rỉ.

Rồi phụ vương tới, muốn tách hắn ra khỏi người nọ, mình lại cứ ôm chặt tay y không buông.

Người nọ đau đớn, vậy mà tuyệt đối không thương tổn hắn, bàn tay rõ ràng đã trắng bệch, nhưng vẫn nắm lấy bàn tay hắn, vẫn ôn nhu như lúc ban đầu..."

Nghĩ cái gì vậy?

Sao lại nhập thần như thế?"

Nam tử đứng trước cửa sổ vẫn không động, tùy ý để hồng y mỹ nhân ôm lấy hạ thân hắn, khuôn mặt xinh đẹp tựa lên vai hắn, không ngừng phả hơi.Thấy hắn không để ý đến mình, hồng y mỹ nhân không chịu khép đôi môi đỏ mọng, oán giận nói:"Lại sao vậy?

Ngay cả ta vào lúc nào cũng không biết."

Hắc y nhân cuối cùng cũng chớp chớp mi, nhàn nhạt đáp: "Đệ trên người đậm mùi dược vị, sao lại không biết."

"Dược vị rất nồng sao?"

Hồng y nhân cả kinh, vội vàng giơ ống tay áo lên ngửi ngửi, lẩm bẩm: "Người ta đã tắm rồi mà."

Sau đó dụi đầu vào lồng hõm vai hắn, cọ cọ, nũng nịu: "Nhật Nhật, người ta rất nhớ huynh a..."

"Huy, đừng nháo!"

Ôm lấy tay y, hắc y nhân bất đắc dĩ nhíu mày.Hồng y mỹ nhân chớp chớp đôi mắt phượng dài, tà mị cười: "Ta nháo cái gì?"

Nhưng tay không hề ngoan ngoãn mà xâm nhập vào vạt áo người kia dò xét, di chuyển từ trên xuống dưới."

Hôm nay phụ vương sẽ trở lại, đệ an phận chút đi."

"Trở về cũng được thôi!

Hôm nay là đại niên tam thập, náo nhiệt một chút cũng không sao."

Nói xong, đôi môi liễm diễm, mọng như tô son kia bắt đầu di chuyển đến hai gò má hắn."

Nếu đệ muốn náo nhiệt thế này, chỉ e tất cả mọi người dự tân niên đều ngã ngửa hết."

Hắc y nhân đưa tay ngăn cái "miệng lang" kia lại, điềm đạm nói.Hồng y mỹ nhân thoáng liếc thấy tiểu bát cổ trong tay hắn, con ngươi ánh lên, cười cười: "Huynh muốn phụ vương về gấp để làm chi a?"

Hắc y nhân nghe vậy, mi dài hất lên: "Không phải đệ đã làm chuyện tốt gì chứ?"

"Huynh nói xem?"

"Đệ!"

Hắc y nhân đẩy y ra, lạnh lùng: "Lá gan đệ thật không nhỏ!"

"Đương nhiên."

Hồng y nhân không biết sợ vẫn cười, chiếc cổ thon dài ngẩng cao, cằm nhỏ khả ái vênh lên: "Chuyện gì mà ta không dám làm."

Hắc y nhân không để ý đến y nữa, ngồi xuống bên bàn, uống cạn ly rượu nhạt.

Hồng y nhân mỉm cười bước lại, chủ động rót rượu cho hắn, lại thấy hắn đặt ly rượu xuống, không uống."

Sao vậy?

Sao không uống, sợ ta hạ độc ư?"

Hồng y nhân mở to mắt, làm như vô tội, nói.Hắc y nhân thản nhiên đáp: "Đệ không hạ độc, bất quá bỏ thuốc vào thôi."

Hống y nhân cắn môi dưới, ủy khuất u ám nhìn hắn, thực sự thần tiên cũng phải thương xót.

Hắc y nhân lại bất vi sở động, nói: "Còn không mau đi chuẩn bị.

Để xem lúc phụ vương trở về sẽ xem đệ giải thích thế nào."

"Có gì mà phải giải thích chứ, không phải chỉ là hồi sự thôi sao.

Nột, ta bảo đại ca —" Hồng y nhân kéo dài giọng, khẽ cười: "Huynh khẳng định ta hạ dược vào rượu?

Người ta toàn thân đều là thuốc, huynh không biết sao?"

Hắc y nhân biến sắc.

Kì thật từ lúc y vào mình một mực chú ý, chưa hề lộ ra mảy may sơ hở, chẳng lẽ y vẫn có cơ hội?Hồng y nhân toét miệng, với lấy bàn tay hắn, lộ ra nửa chừng cánh tay trắng bóc, ôn nhu nói: "Đùa thôi mà, đại ca đừng tưởng thật."

Hắc y nhân thật không thể chịu nổi y, ánh nến mờ mịt, đôi mắt người đó trở nên yêu dã dị thuờng, mang theo một sự mị hoặc mập mờ đầy hứng thú.Hai người đang im lặng thì trong chốc lát, bên ngoài vang lên những tiếng huyên náo.

Công lực của hắc y nhân thâm hậu, đã nghe thấy động tĩnh, liền đứng dậy."

Phụ vương về."

Hồng y nhân gật đầu, cũng đứng dậy, dựa vào hắn, giữ hắn lại: "Nột, phụ vương đã trở về, nếu vui mừng thì không sao, chứ nếu mà kinh hách...

Huynh phải giúp ta nga!"

"Đệ còn biết sợ a?"

Hắc y nhân nghe vậy, không khỏi bật người khẽ.

Người này không cười thì lạnh lùng như trúc, khi cười lên, lại phảng phất giống đông tuyết tẫn dung, lê hoa sơ trán.

Hồng y mỹ nhân không khỏi ngây người, sửng sốt hồi lâu, đột nhiên nắm lấy tay hắn, nói nhỏ: "Ta không sợ gì cả.

Ở bên cạnh huynh, ta không sợ gì hết..."

Hắc y nhân càng nở nụ cười diễm lệ, không nói gì, nhưng cũng không giằng tay ra, để y nắm tay mình, cùng ra ngoài cổng...
 
Đoạn Tình Kết - Thập Thế
Ngoại truyện 3: Tình nhân tiết tiểu lễ vật


"Vào đi."

"Môn, môn chủ!"

Ngôn Phi Ly sau khi gõ cửa thì vào, ai mà biết lại thấy được một màn thế này, ngơ ngác đứng lặng, rồi mới phản ứng, nhất thời thất kinh."

Phi Ly, ngươi đến rồi hả."

Bắc Đường Ngạo ngâm mình trong dục dũng sau bình phong, thản nhiên lên tiếng."

Thuộc hạ vô lễ, thuộc hạ không, không biết môn chủ đang tắm."

"Không sao."

Bắc Đường Ngạo lơ đễnh, đôi mắt lim dim, thư thái ngâm mình trong nước, thả lòng toàn thân, thỉnh thoảng còn vốc nước lên người.

Tay chân Ngôn Phi Ly luốn cuống.

Chưa được môn chủ phân phó thì chưa được ly khai, nhưng cũng không thể hỏi môn chủ được, cho nên không dám mở miệng.Mái tóc buông dài, tuy không thấy xuân sắc sau bình phong, nhưng thanh âm khi môn chủ tắm rửa, nước cũng không tản đi lãnh hương trên người hắn, còn thi thoảng có tiếng hanh ngâm vì thư thái, kích thích cảm quan của Ngôn Phi Ly.Ngôn Phi Ly có chút ảo não, không biết mình vì sao lại khẩn trương thế, gần như thở cũng quên, chỉ có thể cứng ngắc đứng đó."

Ngươi tìm bản tọa có chuyện gì?"

Hồi lâu, Ngôn Phi Ly cơ hồ đã quên béng đi mình có chuyện muốn nói, Bắc Đường Ngạo cuối cùng nhàn nhạt cất lời."

A?

Ân.

Biên chế của Bắc môn năm nay đã làm tốt, hồi báo thuộc hạ của mỗi phân bộ đã lên, thuộc hạ đã chỉnh lý xong, chỉ chờ môn chủ phê duyệt."

"Nhanh vậy sao?

Ngươi rất có khả năng, bản tọa quả nhiên không nhìn lầm người."

Bắc Đường Ngạo đối với thuộc hạ không tiếc lời khen, phân phó: "Đem giúp ta áo choàng vào đây."

"Gì, gì ạ?"

"Bên kia."

"Vâng."

Ngôn Phi Ly cuống quít đi qua bình phong, thấy trường bào của hắn, quay đầu, đã thấy Bắc Đường Ngạo đứng lên, thân trên xích lõa đứng trong mộc dũng, dùng tay sửa sửa mái tóc đen ướt sũng.Lãnh diễm dung nhan không cần bàn, thân thể thiếu niên trắng trẻo, khí tức vừa lãnh ngưng vừa trầm bao quanh phiêu tán, làm cho người ta chịu kích thích cực đại, giống hệt dạ minh châu tối trân quý, cho dù giữa ánh sáng ban ngày, cũng phát ra quang mang.Đại não Ngôn Phi Ly ầm một tiếng, hoa mắt, lập tức đanh mặt, chậm rãi mang áo đến."

Sao mặt ngươi đỏ vậy?"

Bắc Đường Ngạo kỳ quái hỏi.Ngôn Phi Ly nỗ lực kiềm chế nhịp đập kịch liệt của trái tim, thu liễm tâm tình, đáp: "Thuộc hạ chỉ là, chỉ là không quen..."

Bắc Đường Ngạo không để tâm, còn thấy có chút buồn cười, nhìn tên võ tướng trẻ tuổi tuấn tú này, rõ ràng lớn tuổi hơn mình, cũng không phải tiểu cô nương, có cái gì phải xấu hổ chứ.

Huống hồ cả hai đều là nam nhân.

Cả cổ cũng đỏ lên rồi kìa.

Bước ra khỏi dục dũng, Bắc Đường Ngạo tiện tay hất mái tóc ra sau, nói: "Chuyện gì quan trọng thì báo trước.

Còn lại, bản tọa sẽ từ từ xem sau."

"Vâng."

Ngôn Phi Ly do dự một chút, lại nói: "Môn chủ, tóc..."

"Ân?"

"Nên lau khô."

"Không sao, khô ngay ấy mà."

"Không được!

Vạn nhất cảm lạnh thì sao!"

Cảm lạnh?

Bắc Đường Ngạo mỉm cười.

Hắn từ nhỏ đến lớn còn không biết lạnh là thế nào.

Nhưng không ngờ tân võ tướng thiếp thân này lại quan tâm mình.

Vốn tưởng rằng bản thân y nửa năm qua, ở môn phải tự sinh tự diệt, sẽ khiến y nảy sinh bất mãn, ai ngờ chuyện gì y cũng giải quyết dễ dàng, còn chẳng mảy may dao động.Quả thật, mình không nhìn nhầm người!Trong lòng Bắc Đường Ngạo thỏa mãn, nhưng không tỏ ra mặt.

Cầm một chiếc khăn sạch ném cho y, quay lưng ngồi xuống, đàm đạm: "Ngươi lau cho ta đi."

Ngôn Phi Ly ngơ ngác tiếp nhận chiếc khăn, hồi lâu mới phản ứng lại, tiến đến lau mái tóc dài giúp hắn, vừa lau vừa báo cáo sự vụ trong môn.

Chỉ là bàn tay thuận theo mái tóc khẽ run.........."

Nguyên lai lúc đó ngươi phát hiện mình có tình ý với ta?"

"...

Đại khái vậy."

Ngôn Phi Ly lúng túng mà có phần ngượng ngùng, nhưng vẫn thừa nhận.

Thở dài nói: "Ta khi đó mới minh bạch cảm tình của mình với ngươi.

Loại nghiệt tình này ta muốn đoạn vô số lần, nhưng không làm được."

"May mà ngươi không làm được.

Nếu không, sao có thể lại vén mây nhìn nguyệt minh chứ."

Bắc Đường Ngạo hôn tóc mai y, cười: "Bây giờ ngươi thấy bản tọa tắm rửa còn hồi hộp nữa không?

Bất quá hồi hộp cũng không sao, bản tọa tới giúp ngươi."

Vừa nói, bàn tay đã dần lần mò xuống."

Ân...

Khiêm Chi..."

"...

Phi Ly, không ngờ đã nhiều năm rồi...

Ngươi ở đây vẫn, vẫn...

Ha, cừ khôi vậy..."

"A — nhẹ thôi...

Khiêm Chi..."

Trong thạch động, dưới ôn tuyền, hai bóng dáng đan vào nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, triền miên không ngừng.Sau lần đụng chạm kịch liệt cuối cùng, hai người đồng thời xuất ra, cùng hoan duyệt (1) lên đến đỉnh.(1) hoan duyệt: vui vẻ, vui thích ~> dịch ra tiếng Việt cứ thấy thô thô thế nào í nên để nguyên Thân hạ mềm oặt, muốn khụy xuống trong nước, lại bị tên kia ôm lại, cười: "Sao mau bỏ cuộc vậy?"

Y tựa như không còn hơi sức, một lúc sau mới đáp: "Già rồi, là thế đấy."

Hôn lên những lọn tóc ẩm nước, Bắc Đường Ngạo nói: "Già gì mà già, ngươi đang tráng niên đấy chứ."

Ngôn Phi Ly vô lực lắc đầu: "Ngươi nhìn tóc ta mà xem, đã bạc gần hết rồi, không già rồi thì là làm sao."

"Hảo, già thì già, giờ đến lượt ta bồi ngươi."

Ngôn Phi Ly bưng lấy khuôn mặt hắn, tinh tế quan sát "Ngươi một chút cũng không thay đổi, vẫn y như ngày đầu ta bắt gặp ngươi."

Bắc Đường Ngạo mỉm cười, ôm lấy y: "Người ta nói sắc suy nhi ái thỉ (2).

Vậy sao ta đối với ngươi lại càng già càng yêu?"(2) sắc suy nhi ái thỉ: nhan sắc tàn phai thì tình cảm cũng giảm.Ngôn Phi Ly đáp: "Ta sao biết được.

Nguyên lai ngươi đúng chê ta già."

"Thế nào lại thành vậy.

Không nói nhiều, ngươi càng già ta càng yêu ngươi."

"...

Khiêm Chi, ngươi càng lớn tuổi càng buồn nôn."

"Buồn nôn?

Ta lại không thấy vậy, chỉ thật lòng mà nói thôi."

Nói xong, chăm chú nhìn Ngôn Phi Ly: "Bất quá tới bây giờ ta vẫn chưa thấy ngươi thú nhận."

Ngôn Phi Ly quay mặt ra chỗ khác "Bao nhiêu tuổi rồi chứ, ta không nói được."

Bắc Đường Ngạo có chút mất hứng: "Ngươi chưa từng nói.

Trước kia cũng chưa nói!"

Ngôn Phi Ly cứng đờ, nghĩ kĩ lại, bản thân hình như quả thật chưa từng nói gì với hắn, xấu hổ: "Ngâm nước nóng lâu sẽ khó chịu.

Khiêm Chi, chúng ta nên lên thôi."

"Không!"

Bắc Đường Ngạo kéo bóng dáng đang mưu toan chạy trốn kia lại, siết chặt y trong vòng tay mình, nhướng mày: "Hôm nay ngươi nhất định phải nói!"

"Nói cái gì?"

"Ta vừa rồi nói gì ngươi nói đó."

"Khiêm Chi, tâm ý của ta với ngươi, hà tất cần nói ra."

"Không được.

Nhất định phải nói!"

Ngôn Phi Ly im lặng hồi lâu nhìn hắn, càng nhìn càng thấy dáng vẻ của hắn như Ly nhi hồi nhỏ, không lấy được thứ mình muốn thì vẻ mặt cau có.

Y yêu nhất cái tính con nít này của Bắc Đường Ngạo, mới thôi kiên quyết "Được rồi, ta nói."

Bắc Đường Ngạo đại hỉ, lập tức mặt đổi sắc.Ngôn Phi Ly nhìn hắn dù cực lực kiềm chế nhưng vẫn lộ ra vẻ mặt mong chờ, càng nghĩ càng thấy giống Ly nhi, trong lòng thấy ấm áp, vô vỗ hắn nói: "Ta cũng yêu ngươi!"

Bắc Đường Ngạo không ngờ y chỉ đơn giản mà nói ra, nhất thời sững sờ.

Ngờ vực hồi lâu mới lên tiếng: "Sao ta thấy thái độ của ngươi đối với ta rất giống khi nói với Ly nhi Nguyệt nhi Thần nhi."

"Sao lại thế."

Ngôn Phi Ly sớm biết tính hắn "Tình cảm của ta với ngươi sao lại giống như với các con được."

Bắc Đường Ngạo ngẫm lại, vẫn thấy vừa rồi đột ngột quá, mình chưa chuẩn bị, bèn lệnh: "Ngươi lập lại đi!"

Ngôn Phi Ly cũng không rõ vì sao lại dễ dàng thốt ra như vậy, phàm chuyện có một ắt có hai, lần hai nói xong, còn dễ dàng hơn lần một.Ngôn Phi Ly than một tiếng, áp tay lên mặt hắn, chậm rãi nói: "Khiêm Chi, ta yêu ngươi!

Rất yêu ngươi!

Ta không biết vì sao lại thế này.

Nhưng vào một đêm của hơn hai mươi năm trước, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã bị ngươi chinh phục."

Bắc Đường Ngạo mỉm cười, ánh trăng trên trời sáng tỏ phía sau, nguyệt minh rõ hơn đương niên.Trong sơn động, dưới ôn tuyền, lại một màn xuân sắc!
 
Đoạn Tình Kết - Thập Thế
Ngoại truyện 4: Cuộc sống khổ cực về đêm của Ngôn Phi Ly


Giữa đêm trăng tỉnh lại, lờ mờ mở mắt, nổi bật ngoài kia là một vầng trăng sáng.Cửa sổ nửa mở, không khép kín, ánh sáng nhu lượng kia khẽ lọt vào, trải dài xuống giường.Ngôn Phi Ly không hề động, im lặng nhìn chăm chú ra ngoài khung cửa.

Ánh mắt sau đó mới chậm rãi rời đi, rơi xuống cánh tay trước ngực mình.Cánh tay nõn nà ấy, đường cong ưu mỹ, cơ thịt khẽ động, tràn trề năng lượng và sức sống.

Đầu ngón tay, thon dài và thẳng, đang chôn trong vạt áo để mở của y.

Tuy rằng người nọ công lực thâm hậu, hô hấp dài mà không tiếng động, nhưng Ngôn Phi Ly dường như lại có thể cảm giác thấy khí tức nhẹ nhàng của hắn phả sau gáy mình.

Bởi vì, không có lý do nào khác, người nọ đang ôm siết lấy mình mà ngủ.Ngôn Phi Ly cười khổ.Trước đây, nam nhân này tính nết thanh lãnh, đạm bạc, ở chung càng lâu lại càng phát hiện, hắn giống như một hài tử.

Tư thế ngủ này thực vất vả.

Thử nghĩ xem, một nam nhân bị người ta ôm lấy từ sau, có ngủ được thoải mái không chứ?Khuôn mặt người nọ úp vào lưng gáy mình, ngực dính sát vào mình, bụng áp vào sau ngực, một cái chân thon bướng bỉnh còn bá đạo xen vào giữa hai chân, khoát lên đùi phải phía dưới của mình.

Hơn nữa, cánh tay trái buông trước ngực y, thân thể không chút yếu thế vắt ngang ôm lấy.

Ngôn Phi Ly cảm giác, mình giống như một cái gối ôm lớn của hắn.Ngôn Phi Ly giật giật, hơi nghiêng người đi.Người phía sau vì động tác của y, vô thức lùi lại.

Nhưng cũng chỉ là xê dịch, cơ bản vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu.

Ngôn Phi Ly chậm rãi nằm thẳng lại, khuôn mặt người nọ sát ngay cổ y, tay vẫn không an phận mà giật giật, sờ soạng trước ngực y vài cái.Ngôn Phi Ly thực sự muốn kéo tay hắn xuống.

Nghiêng người nằm thì không sao nhưng khi nằm ngửa, cánh tay trên ngực như tảng đá, khiến người ta nghẹt thở.Nhưng Ngôn Phi Ly vẫn không dám làm bừa, bởi vì tư thế này có thể khiến người nọ tỉnh giấc, hậu quả có thể nói rất nghiêm trọng.

Có khi nghiêm trọng đến nỗi...

Y hai ngày cũng đừng mong xuống giường!Bất quá, Ngôn Phi Ly là một người thông minh.

Nghiên cứu và thí nghiệm trường kỳ, y đã nắm được kỹ xảo cùng phương pháp thích hợp.

Ngay sau đó, y chậm rãi xoay người lại, từ từ đổi phương hướng cũng như góc độ.Người nọ như ngủ không yên mà nhíu mày, nhưng thân thể lại quen thuộc mà nương theo động tác của y, điều chỉnh lại tư thế, nằm đối mặt với y.Trong quá trình di chuyển, Ngôn Phi Ly đã cẩn thận từng li từng tí, rời cánh tay kia xuống.

Chỉ còn cái chân người nọ, vẫn cố chấp len vào giữa hai chân y.

Ngôn Phi Ly đương nhiên có cách ứng đối thích hợp.

Phương pháp của y rất đơn giản, chính là chân mình cũng gác lên đùi hắn, giống như hắn, tay vắt ngang sang thắt lưng hắn, nằm trong lòng hắn.Quả nhiên, một lúc sau, người nọ có chút khó chịu, người giật giật, rồi đẩy mạnh y ra, xoay người, bỏ đi ràng buộc cho Ngôn Phi Ly, mặt hướng vào vách tường mà nằm, trầm trầm ngủ.

Khóe miệng Ngôn Phi Ly khẽ nhếch, lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó duỗi thân một cái, thoải mái điều chỉnh tư thế, kéo cái chăn mỏng, từ từ nhắm mắt lại. ...Khi tia nắng ban mai sắp đến, Ngôn Phi Ly cảm thấy ngực bị áp đến khó chịu, tê tê ngứa ngứa, nhiệt độ cơ thể tăng cao.

Mở mắt, trông thấy đầu người nọ đang chôn trước ngực mình, nửa thân trên đè lên người mình.Ngôn Phi Ly có chút lè nhè: "Sáng sớm, đừng nháo."

Người nọ không thèm để ý, vẫn vùi đầu làm chuyện của mình.Ngôn Phi Ly bị hắn làm cho mềm nhũn, giống như nằm trên mây, liền hơi chớp mắt, lẳng lặng mà để hắn thao túng.Khi tới hậu diện, Ngôn Phi Ly hanh một tiếng, dứt khoát nhắm mắt lại, nghiêng hẳn sang một bên....Trời đã sắp tỏ rồi, người nọ thỏa mãn hít một hơi dài, sau đó mới mang cái thân thể kia dựa sát vào mình, hôn hôn tóc mai y, vươn tay ra ôm lấy y, kéo y nằm xuống.Ngôn Phi Ly tinh bì lực tẫn, buồn ngủ lắm rồi, thực sự không có hơi sức để làm lại cái công trình ban đêm một lần nữa.

Huống chi lúc này, dư vị của khoái cảm vẫn chưa tiêu tan, cảm giác được hắn ôm vào lòng vẫn là tốt nhất, liền mặc kệ.Người nọ thấy Ngôn Phi Ly đã trầm trầm ngủ, khóe miệng chậm rãi nhếch lên đắc ý, hà hơi bên tai y, nhẹ giọng: "Đừng cho là ta không biết, dám thừa dịp ta ngủ mà bỏ rơi ta...

Đây là trừng phạt ngươi."

Đáng tiếc, Ngôn Phi Ly mơ ngủ chẳng nghe được gì, tất nhiên cũng không biết, ham muốn ngủ yên mỗi đêm của mình lại phải trả cái giá đắt vậy...
 
Đoạn Tình Kết - Thập Thế
Ngoại truyện 5: Tiểu đoản văn của Đoạn tình kết


Tiểu Đường: Phi Ly, ta đã hiểu rồi, ta yêu ngươi!

Tình yêu cao hơn tất cả, ta quyết định vứt bỏ Lâm Yên Yên, cùng ngươi song túc song phi (nôm na là cùng ở cùng đi).Tiểu Ngôn: Xin lỗi môn chủ, ta đã yêu người khác.Tiểu Đường: Cái gì?! (nổi giận) Ngươi yêu ai?Tiểu Ngôn: Đó!

Chính là hắn!Lăng Thanh lên sân khấu, ôm Tiểu Ngôn vào lòng.Tiểu Đường: Nguyên lai là hắn.

Tiểu Ngôn: Sao vậy?

Ngươi đã hết hi vọng chưa.Tiểu Đường: (cười nhạt) Ngày mai ta đi tìm một nam nhân khác gả hắn đi, xem ngươi còn ở với ai!Lăng Thanh: Môn chủ, ta không lấy chồng!Tiểu Đường: Không đến ngươi làm chủ! (phất tay, Lăng Chu lên) Đem đệ đệ ngươi đi, hảo hảo quản giáo, ngày mai tìm một nhà tốt để gả!Lăng Thanh: (giãy dụa) Ta không lấy chồng!

Ta không lấy chồng!

Ta không lấy chồng!

Các ngươi đừng mơ!Bị Lăng Chu đánh bất tỉnh.Tiểu Đường: Sao nào?

Ngươi đã hết hy vọng chưa? (lặp lại lời tiểu Ngôn)Tiểu Ngôn: (im lặng) Ngươi muốn ta ở cùng ngươi cũng tốt, bất quá có điều kiện.Tiểu Đường: (đại hỉ) Điều kiện gì?

Ta sẽ đáp ứng hết!Tiểu Ngôn: Ta muốn có một phòng riêng thật lớn, quản lý toàn bộ tài sản và thu nhập của ngươi.

Ta muốn ngươi từ nay về sau chỉ yêu một mình ta, trong lòng chỉ có ta, nằm mơ cũng phải mơ thấy ta.

Ta vui thì ngươi mới vui, ta không vui ngươi phải nghĩ cách để ta vui.

Nếu có người khi dễ ta, ngươi phải là người đầu tiên bảo vệ ta... (lược vô số dài dòng ~~~)Tiểu Đường: (gật đầu như dập tỏi) Không vấn đề, không vấn đề!Tiểu Ngôn: Còn nữa, ta phải ở trên.Tiểu Đường: (hoang mang) Ở trên cái gì?Tiểu Ngôn: Ngốc!

Đương nhiên là lúc lên giường!Tiểu Đường: (cứng đờ)Tiểu Ngôn: Không đồng ý thì thôi. (xoay người muốn chạy)Tiểu Đường: Khoan... (không cho giãy dụa, cắn răng) Được!Trên giường:Tiểu Đường: Ngôn Ngôn (lôi kéo), ngươi không có kinh nghiệm, nên để ta đi.Tiểu Ngôn: Thực tiễn xuất chân tri.

Không có thực tiễn sao có kinh nghiệm. (chí lý =] khổ bạn tiểu Đường, cơ mà ta thấy đáng lý thứ tự trên dưới nó phải vậy mới hợp với ngoại hình chứ nhở =])Tiểu Đường: ...

Nhưng việc này cũng cần nhân tố thiên phú.Tiểu Ngôn: Cái gì?

Ý ngươi ta trời sinh chỉ làm kẻ tầng lớp thấp kém?

Ngươi trời sinh là người tầng lớp cao?Tiểu Đường: Không phải, ngươi đừng nóng giận, ta chỉ buột miệng thôi, không có thấp cao gì cả.Tiểu Ngôn: Hanh!...Tiểu Đường: Ai yêu!

Sao lại đau vậy~~~Tiểu Ngôn: Biết lợi hại chưa?

Hãy ngẫm cái nỗi khổ làm thụ trước kia của ta.Tiểu Đường: (thanh âm run rẩy, sắp khóc) Ta cuối cùng cũng đã hiểu ~~~...Tiểu Ngôn ...

Tư vị của ngươi cũng không tồi nha!Tiểu Đường: (Mắt rưng rưng, trình diễn vẻ quyến rũ) Ngươi thích là tốt rồi~~~Tiểu Ngôn: (thỏa mãn cười) Bảo bối, ta hảo hảo thương ngươi.Tiểu Đường: Ân...

A...

Â... (lược vô số tiếng rên trên giường~~~)...Tiểu Ngôn: Ngươi quả nhiên rất có thiên phú.

Ta quyết định sau này ngươi sẽ ở dưới.Tiểu Đường: (gặm chăn) Chúng ta như thế này thì sinh con sao được?Tiểu Ngôn: Cái gì?!

Ngươi còn muốn ta sinh con cho ngươi?

Mơ tưởng!Tiểu Đường: (vô cùng u oán-ing) ...Từ đó về sau, nhân dân lao động cuối cùng cũng đổi đời thành chủ!
 
Đoạn Tình Kết - Thập Thế
《Đoạn tình kết 》100 câu hỏi và đáp


Vấn đề 1: Vì sao các ngươi yêu đối phương?Bắc Đường: Lâu ngày sinh tình.Phi Ly: Vừa thấy đã chung tình.Mỗ Thập: Ừ!

Không tồi không tồi!

Khởi đầu rất tốt đẹp.Vấn đề 2: Tiểu Đường có nguyện ý vì Phi Ly sinh hài tử không? ( Mỗ Thập: Hãn!

Sao có thế phát sinh vấn đề kính bạo này được||||||)Bắc Đường: Ta không thể sinh hài tử!Mỗ Thập: Người ta đang hỏi ngươi có nguyện ý không.

Nếu ngươi có thể sinh, ngươi nguyện ý không?Bắc Đường: Nguyện ý.Mỗ Thập: ( khóc rống chảy nước mắt, hai mắt như ánh sao~~~)......

Phi Ly, thân mụ quả nhiên không để ngươi tìm lầm tiểu công a ~~~Vấn đề 3: Như vậy, Phi Ly có nguyện ý để Tiểu Đường sinh hài tử cho ngươi không?Phi Ly: Không muốn.Mỗ Thập: (ngạc nhiên) Vì cái gì?Phi Ly: Rất thống khổ.Mỗ Thập: ( lại cảm động khóc rống lên chảy nước mắt).....

Tiểu Đường thật sự là hảo phúc khí nga!

Phi Ly, ngươi quả nhiên là người ta yêu nhất a ~~~ Hãn, ta hay nói giỡn a, Tiểu Đường ngươi, ngươi buông tay ta ra ||||||||||||Vấn đề 4: Tiểu Đường nguyện ý để Phi Ly phản công không?Bắc Đường: Không muốn.Phi Ly: Không muốn.Mỗ Thập: (kinh ngạc) Phi Ly ngươi vì sao không muốn a?Phi Ly: (cười ôn hòa) Bởi vì hắn không muốn.Mỗ Thập: Ô ô ô, Tiểu Đường thật sự là hảo phúc khí nga!

Phi Ly, thân mụ yêu ngươi!Mỗ Đường không thể nhịn được nữa, tay trái vung mạnh một cái, Mỗ Thập hóa thành ngôi sao, không thấy bóng dáng......Mỗ Thập từ ngôi sao lại bò đến ~Vấn đề 5: Phi Ly thích nhất Tiểu Đường ở điểm nào?

Đồng dạng Tiểu Đường thích nhất điểm nào của Phi Ly?Phi Ly: Tính trẻ con.Bắc Đường: Bộ dạng xấu hổ tức giận phát ra tiếng rên rỉ. (biến thái mà =)))Mỗ Thập: Vấn đề này vô cùng bình thường ~~~Vấn đề 6: Lần đầu tiên của hai người là khi nào?Bắc Đường: Mười sáu tuổi.Phi Ly: Mười chín tuổi.Vấn đề 7: Như vậy, khi Phi Ly cùng với Đường Đường ở trong rừng vẫn là xử nữ a?Phi Ly: Không phải.

Ân......

Phải ( không biết nên trả lời như thế nào)Mỗ Thập: Rốt cuộc là phải hay không phải?Bắc Đường: (cười) Đương nhiên là phải.Mỗ Thập: Hãn, mọi người hiểu được chứ?

Phi Ly đã từng cùng với nữ nhân, nhưng cùng nam nhân thì......

Hắc hắc hắc ~~~Vấn đề 8: Phi Ly cùng Tiểu Đường người nào có duyên đồng tính? (ý bảo ai hấp dẫn người cùng giới a, ta đoán thế)Bắc Đường: Không biết.Phi Ly: Không biết.Bắc Đường: (cười) Vậy chuyện với Lăng Thanh là sao?Phi Ly: (Cũng cười) Còn Úc Phi Khanh thì sao?

A, đúng rồi, hình như còn có Ngột Kiệt nữa.Bắc Đường:......Vấn đề 9: Người nào có duyên với người khác giới?Bắc Đường: hắn!Phi Ly: hắn!Bắc Đường: Ngươi không biết trong Tổng Đà có nhiều nữ nhân thầm mến ngươi a?.Phi Ly: Vậy ngươi không biết trong Xa Kinh nữ nhân mê luyến ngươi càng nhiều a?Mỗ Thập: Hãn......

Xem ra là ngang tay a |||||||||||Vấn đề 10: Buổi tối muốn thử nghiệm H ở nơi nào? ( ở trong ôn tuyền kia vô cùng kiều diễm khiến người ta muốn trở về chỗ cũ a a a)Bắc Đường: Chỗ nào đều hảo.

Đương nhiên ở ôn tuyền thì rất tốt.Phi Ly:......

Ân, ta cũng vậy.Mỗ Thập: Thật sự sao?

Hãn......

Phi Ly bị Tiểu Đường làm hư rồi |||||||||Vấn đề 11: Cảm thấy được đối phương yêu ngươi không?

Có yêu nhiều không?Bắc Đường: Yêu.

Vô cùng yêu......

Hài tử cũng đều sinh, ngươi nói sao?Phi Ly: Yêu.Vấn đề 12: Ngươi có yêu đối phương nhiều không?

Phải biểu hiện tình yêu của mình như thế nào?Bắc Đường: (cười) Vừa rồi đã trả lời rồi.Phi Ly: (sắc mặt ửng hồng) Giống như trên......Mỗ Thập: (hãn)......Vấn đề 13: Nếu như Phi Ly khỏe, Đường Đường muốn mấy hài tử? ( tốt nhất nếu có thể kể ra bao nhiêu nam nữ hài, hắc hắc)Bắc Đường: Càng nhiều càng tốt, nam hài nữ hài đều tốt cả.Mỗ Thập: ( hãn)......Vấn đề 14: Nếu ngươi khỏe mạnh, Phi Ly nghĩ muốn sinh cho Tiểu Đường bao nhiêu cục cưng đâu ( tốt nhất nếu có thể kể ra bao nhiêu nam nữ hài)Phi Ly: Ba là đủ rồi.Mỗ Thập: (gật đầu) Sinh hài tử thực sự vất vả, sinh Tiểu Ly cũng không dễ dàng a~~~Vấn đề 15: Ở nơi nào hưởng thụ nhất?Bắc Đường: Ở đâu cũng đều thực hưởng thụ.Phi Ly:......

Cùng hắn.Vấn đề 16: Thích dùng loại tư thế nào?Bắc Đường: Chính diện.Phi Ly: Đều......

Hoàn hảo.Vấn đề 17: Thích ăn đồ ăn nào nhất? (thứ bình thường a)Bắc Đường: Không đặc biệt thích thứ gì.Phi Ly: Thanh đạm một chút.Vấn đề 18: Sau ngày tiếp chưởng Thiên môn, hai người muốn cùng nhau làm chuyện gì nhất? ( trừ bỏ trên giường a.

Ví dụ như mở quán trọ hay lên núi ẩn cư)Bắc Đường: Tìm một nơi thanh tĩnh ẩn cư.Phi Ly: Giống như trên.Mỗ Thập: A ha hả, xem ra hai người đã trở nên vô cùng ăn ý nga ~~~Vấn đề 19: Đối phương có loại ham mê khác người không?Bắc Đường: Không có.Phi Ly: Không có.Vấn đề 20: Nếu nhìn thấy đối phương cùng một nam hoặc nữ nhân ở trên giường, hơn nữa quần áo không chỉnh tề thì sẽ làm gì?Bắc Đường: Tiến tới chất vấn rõ ràng.Phi Ly: Lui ra ngoài.Bắc Đường: Ân?

Ngươi đã quên lời nói của ta sao?Phi Ly:......

Hỏi rõ ràng.Cười với nhauMỗ Thập: hãn......

Lại ở biểu diễn sự ăn ý ~~~Vấn đề 21: Nếu đối phương không muốn cùng ngươi H ngươi sẽ thế nào?Bắc Đường: (cười) Làm cho hắn nguyện ý.Phi Ly: Sẽ không miễn cưỡng.Vấn đề 22: Nếu hài tử bắt gặp các ngươi đang H thì sẽ giải thích với nó ra sao?Bắc Đường: (bạo gân xanh)......Phi Ly:......Mỗ Thập: Hãn......

Đây là vấn đề được đặt ra?

Chẳng lẽ giải thích bằng thân thế!?

Khụ khụ......

Nếu đương sự bảo trì lặng yên, bỏ qua bỏ qua!!!Vấn đề 23: Đối phương sinh khí, hơn nữa là giận dữ với ngươi, ngươi sẽ làm gì?Bắc Đường: Hỏi ra nguyên do, sau đó dỗ dành hắn.Phi Ly: Giống như trên.Vấn đề 24: Phi Ly cùng Tiểu Đường có thể nói cho Ly nhi kỳ thật Phi Ly là 'mẫu thân' ruột của nó hay không?Mỗ Thập: Vấn đề này Ly nhi thông minh sẽ tự mình giải quyết.

Bỏ qua bỏ quaVấn đề 25: Lần đầu tiên nhìn thấy đối phương cảm giác như thế nào?Bắc Đường: Cảm giác có điểm bất ngờ.Phi Ly: Cảm giác...... giống như quá xa không thể với tới.Mỗ Thập: Cụ thể một chút?Bắc Đường: Bất ngờ bởi tuổi trẻ tuấn tú, tính cách cũng rất kỳ quái, khiến người ta cảm thấy hứng thú.Mỗ Thập: Hãn......

Sớm biết rằng ngươi nhất thời hứng khởi ~~~ Còn Phi Ly?Phi Ly:......

Không cách nào hình dung được, chỉ muốn tới gần hắn hơn một chút, cho dù chỉ là một ít quang mang cũng được.Bắc Đường: (cười)Mỗ Thập: hãn......

Đâu không cần trước mặt ta thân thiết như thế......Vấn đề 26: Các ngươi nghĩ gì vè lần H đầu tiên của hai người?Bắc Đường:......

Ảo não.Phi Ly: Thực phức tạp, thống khổ, mất mác, mờ mịt......Bắc Đường:......

Thực xin lỗi.Phi Ly: (mỉm cười) Ta nói rồi, là ta cam tâm tình nguyện......Bắc Đường: (đột nhiên liễm diễm cười) Ta sẽ hảo hảo bồi thường ngươi, đêm nay......Mỗ Thập: Làm sao làm sao?

Không cần trước mặt ta nói ý tứ a, ta cũng muốn nghe ta cũng muốn nghe......

Hãn!

Không nghe sẽ không nghe, đừng trừng ta nữa......Vấn đề 27: Một tuần H mấy lần? (Hãn, vấn đề này hảo cụ thể |||||||)Bắc Đường: Không tính được.Phi Ly: Này......

Khó mà nói.

Có thể không trả lời không?Mỗ Thập: Có thể có thể.

Phi Ly, thân mụ tuyệt sẽ không làm khó ngươi nga ~~~Vấn đề 28: Thích đối phương ở điểm nào nhất?Hãn......

Vấn đề này ms phía trước đã hỏi, bỏ qua bỏ quaVấn đề 29: Chán ghét đối phương ở điểm nào nhất?Bắc Đường: Không thích hắn cái gì cũng không nói, có tâm sự luôn giấu kín.Phi Ly: Không thích hắn không tín nhiệm ta.Mỗ Thập: Ha hả a, hai người vẫn cần phải chờ khai thông nga ~~~Vấn đề 30: Đối với đối phương có chỗ nào bất mãn không?

Bình thường là chuyện như thế nào?Bắc Đường: Giống như trên.Phi Ly: Không có bất mãn gì cả.Vấn đề 31: Đối phương nói gì sẽ khiến ngươi cảm thấy không có biện pháp cự tuyệt?Bắc Đường: (cười) Rên rỉ có tính không? (Hãn.

Thằng cha biến thái mà)Phi Ly: (xấu hổ)Mỗ Thập: Phi Ly?Phi Ly: (trầm tư) này......Bắc Đường: Ta nói gì ngươi cũng không có biện pháp cự tuyệt, phải không?Phi Ly: Ân. (Ôi Ly nhi của ta TT^TT)Mỗ Thập: Hãn......

Rõ ràng là quan hệ bất bình đẳng a ~~~Vấn đề 32: Quan hệ của hai người là được công nhận hay vẫn là bí mật?Bắc Đường: Trong phạm vi nơi của ta thì được công nhận, tỷ như bọn Phương Đông cùng Tây Môn, ở nơi khác thì vẫn là bí mật.Mỗ Thập: Có thể lý giải.Vấn đề 33: Thích nhất hôn đối phương ở đâu?Bắc Đường: Tóc mai, môi.Phi Ly: Môi.Vấn đề 34: Nếu có thể, Tiểu Đường có muốn thú Phi Ly thành phi không?Bắc Đường: Vì sao lại không?Mỗ Thập: Phi Ly nguyện ý không?Phi Ly: (cười) Vì sao lại không muốn?Mỗ Thập: Hãn......

Này hai người ~~~Vấn đề 35: Loại biểu tình nào của Phi Ly có thể câu khởi thú tính của Tiểu Đường đại phát?

Hoặc một loại biểu tình của Tiểu Đường khiến Phi Ly tâm động?Bắc Đường: Tất cả đều thực hấp dẫn ta.Phi Ly: Dộ dáng đạm cười.

Bởi vì rất ít gặp, cho nên thực thích.Vấn đề 36: Tư thế của hai người khi ngủ? ( bởi vì cơ thể hai người đều cao xấp xỉ nhau ~~~)Bắc Đường: Nằm ngửa, hoặc là ôm hắn ngủ.Phi Ly: Nằm nghiêng, hoặc là bị hắn ôm ngủ.Mỗ Thập: Phi Ly, ngươi khi ngủ không ôm hắn sao?Phi Ly: Ân......

Có khi xoay người sẽ tựa vào người hắn.Mỗ Thập: Hãn......

Hai nam nhân cùng nhau ngủ sẽ không phải rất nóng sao?Phi Ly: Hoàn hảo.

Hắn luyện công phu khiến nhiệt độ cơ thể so với người thường thấp hơn, đông ấm hạ lạnh.Mỗ Thập: Hãn......

Nguyên lai Tiểu Đường còn có công dụng này a >.< ||||||Vấn đề 99: Chuẩn bị đến câu hỏi 100 đại kết cục cực kì khuôn sáo cũ rích: thỉnh nói với người yêu một câu.Bắc Đường: Ta yêu ngươi.Phi Ly: Ta cũng vậy.Mỗ Thập: Nhất, sao buồn nôn thế......Vấn đề 100: Ân ân, cái kia......

Vì để góp cho đủ số câu, lại hỏi vấn đề cũ: hãy nói một câu với thân mụ đi.Bắc Đường: Cút!

Phi Ly, đi, chúng ta về nhà.Phi Ly: Ân, bảo trọng.Mỗ Thập thạch hóa ing......Này, này, đây là con của thân mụ sao?5555555~~~~ Phi Ly, ngươi bị Tiểu Đường dạy hư, sao lại khiến thân mụ thất vọng như vậy~~~~[1] Quá ngũ quan, trảm lục tướng; qua năm cửa ải, chém sáu tướng: Dựa theo tích Quan Vũ khi rời bỏ Tào Tháo tìm Lưu Bị từng vượt qua năm cửa ải và chém đầu sáu viên tướng, uy danh lừng lẫy.

Ngụ ỵ vượt qua muôn vàn khó khăn.Toàn văn hoàn
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back