Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Đm/On-Going] Ghi Chép Về Sách Minh Họa Sưu Tầm Ác Mộng - Dậu Thời Hỏa

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Đm/On-Going] Ghi Chép Về Sách Minh Họa Sưu Tầm Ác Mộng - Dậu Thời Hỏa
Dm On Going Ghi Chep Ve Sach Minh Hoa Suu Tam Ac Mong Dau Thoi Hoa


Edit: RyalCảnh báo lần 2: Ngụy incest, không phải anh em ruột!Vừa với tay lấy một lọ dầu hào trên kệ, Tư Hòa đã nghe được một giọng nói đầy ngạc nhiên: "Tư Hòa?".Anh quay đầu, hơi ngẩn ra rồi nở nụ cười lễ phép: "Hiểu Manh à, lâu rồi không gặp".Trần Hiểu Manh cười cười bước tới, vỗ vai Tư Hòa đầy thân thiết: "Dạo này anh đi đâu thế?

Tự dưng từ chức mà chẳng nói câu nào, thủ tục từ chức là do em trai anh làm giúp anh cả đấy, bọn em còn tưởng anh có chuyện gì cơ!".Tư Hòa mỉm cười ngượng nghịu: "Ngại quá, anh có việc phải về quê".Khi trước ban ngày anh đi làm, ban đêm hay cuối tuần thì vượt ải Ác Mộng.

Từ ngày chết trong "Thị trấn nhỏ hiến tế cho biển sâu", anh trở thành động vật thân mềm trong sách minh họa của Ân Lưu Minh.Tư Hòa nhận thức được "mình" chỉ là món hàng phục chế của Tư Hòa thật nên không quan tâm đến công ty trong thế giới thực nữa, Tư Thành cũng chẳng nhắc tới bao giờ, hôm nay gặp đồng nghiệp cũ anh mới biết hóa ra Tư Thành đã giúp mình xin nghỉ việc.Trần Hiểu Manh từng được Tư Hòa dẫn dắt khi mới vào làm, lại là đàn em chung chuyên ngành trong trường đại học, quan hệ giữa hai người rất tốt.Tư Hòa biết cô đã kết hôn thì khá ngạc nhiên, anh chúc mừng rồi nói: "Tiếc là lỡ mất đám cưới của em, anh sẽ bù tiền mừng sau vậy".Trần Hiểu Manh hào sảng đáp: "Anh em mình cần gì khách sáo?

Để hôm nào vợ chồng em mời anh một bữa".Tư Hòa đưa mắt nhìn cô gái đứng cạnh cô.Trần Hiểu Manh giới thiệu: "Đây là em chồng em, tên Lôi Lôi, sắp vào đại học.

Em đưa con bé đi mua mấy thứ đồ linh tinh để chuẩn bị chuyển vào kí túc".Cô mỉm cười bồi thêm một câu: "Lôi Lôi cũng học trường mình đấy, chỉ là khác chuyên ngành thôi".Lôi Lôi ngại ngùng mỉm cười, ngoan ngoãn lên tiếng: "Em chào anh Tư".Tư Hòa nói chuyện với hai người một lúc, Trần Hiểu Manh hỏi: "Giờ anh đang làm ở đâu thế?

Tuần trước họp giám đốc Trương vẫn lấy anh ra làm ví dụ kia kìa, ông ấy khen anh làm việc tỉ mỉ".Nụ cười của Tư Hòa thoáng khựng lại: "Chắc là freelance".Trần Hiểu Manh không rõ lắm nhưng vẫn cười cười hùa theo: "Anh nghỉ ngơi một thời gian cũng tốt ạ, hồi xưa làm ngày làm đêm, hôm nào cũng tăng ca, đến cả thời gian tìm bạn gái cũng chẳng có...

Giờ anh có ai chưa?

Cần em giới thiệu giúp không?".Tư Hòa bật cười: "Không cần đâu".Lúc này, một chiếc xe đẩy từ quầy hàng bên kia đi tới: "Em chọn xong thức ăn rồi đây, anh".Trần Hiểu Manh ngước mắt nhìn, ngạc nhiên: "Tiểu Thành cao thế này rồi cơ á?

Đúng là càng ngày càng đẹp trai".Tư Thành cũng biết Trần Hiểu Manh, hắn lạnh nhạt gật đầu với cô một cái rồi quay sang phía Tư Hòa: "Về thôi".Tư Hòa ngượng nghịu nói xin lỗi với Trần Hiểu Manh rồi cùng Tư Thành đi mất.

Trần Hiểu Manh thấy bầu không khí giữa hai anh em là lạ, nghĩ họ cãi nhau nên không dám đề nghị mời cơm.Cô quay đầu, đúng lúc đối diện với gương mặt hồng hồng của Lôi Lôi.Trần Hiểu Manh ngơ ngác, chợt hiểu ra, cười cười: "Tiểu Thành đẹp trai lắm đúng không?".Lôi Lôi mím môi cúi đầu, cuối cùng vẫn nhỏ giọng đáp: "Đẹp trai lắm ạ...

Chị dâu ơi, chị có biết cách liên lạc với cậu ấy không?"..Tư Hòa và Tư Thành thanh toán rồi xách đồ ăn về nhà.Tới một đoạn đường vắng, Tư Thành bỗng mở miệng: "Anh giận sao anh?".Tư Hòa hơi ngẩn người: "Giận gì chứ?"."

Vì em thiếu lễ phép".Tư Hòa hơi dừng lại: "Thế là không được".Tư Thành chỉ nhìn anh chằm chằm mà không đáp.Tư Hòa lại cảm nhận được sự sợ hãi khó tả, cứ như đang bị một con rắn dõi theo... nhưng cũng không quá giống.Anh cố bình tĩnh lại: "Anh chỉ thấy lo thôi...

Tiểu Thành à, em không cảm thấy càng ngày tâm trạng em càng khó kiểm soát sao?".Tư Thành im lặng cúi đầu.Một lúc lâu sau, hắn thản nhiên nói: "Không còn cơ thể trói buộc thì linh hồn sẽ có khuynh hướng nghiêng về biểu hiện nội tâm, thực ra em không thấy khó kiềm chế như vẻ bề ngoài...

Anh phải quen đi".Điều khiến Tư Hòa thấy mình khó mà quen được nhất chính là giọng điệu như ra lệnh trong câu cuối cùng của Tư Thành: "Nhưng sống ở đời thì không thể hoàn toàn dựa theo cảm tính được.

Vả lại đâu phải em đã hoàn toàn đánh mất cơ thể, em đừng để lí trí mình buông thả quá".Tư Thành nhìn anh bằng ánh mắt sâu xa: "Em vừa thay cơ thể mới nên chưa quen, anh phải dạy em đấy".Tư Hòa cứ thấy câu này có gì sai sai, nhưng anh vẫn đáp: "Đương nhiên rồi".Đến lúc này Tư Thành mới mỉm cười.Hai anh em tiếp tục đi thêm một quãng, hắn đột nhiên lên tiếng: "Em không thích Trần Hiểu Manh lắm".Tư Hòa ngơ ngác: "Hiểu Manh làm sao?"."

Trần Hiểu Manh từng theo đuổi anh".Tư Hòa lại càng ngơ ngác: "Chuyện từ lúc nào thế?"."

Lâu lắm rồi, chị ta nhờ em tặng quà cho anh".

Tư Thành nhìn Tư Hòa.

"Anh không nhớ sao?"."

A, đó chẳng phải quà cảm ơn vì anh đã dẫn dắt em ấy ở công ty à?".

Tư Hòa nhớ đúng là mấy năm trước có một khoảng thời gian đôi khi Tư Thành lại mang quà về, nói là tình cờ gặp Trần Hiểu Manh và được cô nhờ cầm giúp.Tư Thành khẽ hừ một tiếng: "Đúng là cảm ơn thật đấy, nhưng đồng thời chị ta cũng muốn thử xem anh có ý gì với chị ta không.

Đến khi thấy anh đúng là đồ đầu gỗ thì chị ta lùi bước"."

Em còn trẻ mà sao suy nghĩ phức tạp thế?".

Tư Hòa choáng váng, chốc lát sau bỗng hỏi: "Em không thích Trần Hiểu Manh làm chị dâu em sao?".Tư Thành quay đầu nhìn anh chằm chằm: "Em không thích chị dâu nào hết".Tư Hòa hơi ngạc nhiên, sâu trong tiềm thức lại thoáng giật mình, như thể giác quan thứ sáu đang ám chỉ rằng anh không nên đào sâu về vấn đề này thêm nữa.Nhưng anh vẫn hỏi vì trách nhiệm của một người anh: "Tại sao?".Tư Thành lặng lẽ nhìn anh, giọng điệu rất bình thường: "Em không muốn trong nhà có thêm ai khác.

Hai anh em mình ở với nhau thôi, không được ư?".Tư Hòa nhận ra con ngươi hắn có vẻ bình lặng, nhưng dường như một cơn sóng dữ mang theo sương giá đang dần dâng lên.Anh liếm đôi môi khô khốc: "Tiểu Thành à, sau này em sẽ lập gia đình, xây dựng sự nghiệp.

Mình là anh em nhưng không thể ở cùng nhau mãi được"."

Tại sao không?".

Tư Thành nhìn Tư Hòa chằm chằm.

"Anh em mình thậm chí còn chẳng phải con người, sao phải lập gia đình với người khác cơ chứ?".Tư Hòa há hốc miệng: "Nếu ước với trò chơi Ác Mộng..."."

Thì cũng chỉ có anh quay lại làm người được thôi".

Tư Thành quay lại nhìn ráng chiều, thấp giọng: "Em thì không được".Tư Hòa ngẩn ngơ, run rẩy.Cơ thể của Tư Thành từng chứa một trong bốn trụ trời.Sau trận quyết chiến ở biển Hư Vô, bốn trụ trời lần nữa quay về trạng thái tĩnh lặng nhờ sức mạnh của Ân Lưu Minh.

Tuy nhiên, như thế không có nghĩa chúng đã biến mất – chúng tồn tại dưới dạng thức "khái niệm", vẫn bám vào bốn trang sách minh họa, không ảnh hưởng đến họ nhưng cũng không thể tháo gỡ, trừ phi họ chết, khi ấy chúng sẽ quay về với hư vô.Tiền thân của trụ trời là một huyễn linh không tuân theo quy tắc của hiện thực sinh ra trong thời đại thần thoại, vì thế, từ khoảnh khắc đón nhận một trong bốn trụ trời, Tư Thành không còn tư cách ước được quay về làm người với trò chơi Ác Mộng nữa.Môi Tư Hòa mấp máy, anh im lặng.Tư Thành vẫn nhìn trời, giọng dần chán nản: "Anh muốn quay lại làm người thì tự ước với trò chơi Ác Mộng đi.

Dù sao em cũng chỉ muốn mãi mãi ở bên người thân mà em trân trọng nhất, không muốn có ai khác chen vào".Dứt lời, hắn cất bước đi thẳng.Tư Hòa nhìn theo bóng lưng Tư Thành mà lòng đầy âu lo.Có lẽ là bởi cha mẹ đã qua đời, anh cũng chết, nên trong tiềm thức Tư Thành rất sợ mất người thân.

Cũng vì thế mà sau khi trở thành một phần của sách minh họa hắn mới coi trọng người thân đến vậy.Anh đã tìm được nguyên nhân khiến Tư Thành cư xử kì quái nhưng vẫn rất lo.Tuy về bản chất đã biến thành động vật thân mềm, nhưng thực ra họ có thể sống như con người cả đời trong thế giới thực.Sau khi trò chơi Ác Mộng trở lại như thường, hai anh em quay về hiện thực và sống trong căn nhà cũ.Ở trạng thái hiện tại, họ không cần ăn uống mà chỉ giữ nếp sống của con người vì thói quen thôi.Vì thế Tư Hòa chẳng thiết tìm việc nữa, anh muốn tập trung giải quyết vấn đề khó kiểm soát của Tư Thành trước.Tư Hòa mong chí ít hai anh em có thể ngụy trang thành người.Bản thân anh thì thôi không bàn tới, nhưng Tư Hòa mong Tư Thành có thể sống cuộc sống của một chàng trai bình thường, trải qua thanh xuân rực rỡ, kết bạn và tìm người yêu.Dù sao năm nay hắn cũng chỉ vừa mới bước qua tuổi trưởng thành.Nhưng khi quay về hiện thực anh mới biết Tư Thành đã xin thôi học đại học.Anh không hiểu nổi quyết định của hắn, nhưng Tư Thành chỉ đơn giản nói một câu: "Em không nên sống trong tập thể trước khi hoàn toàn kiểm soát được cảm xúc".Tư Hòa có cố gắng đến đâu thì Tư Thành vẫn ngày càng cực đoan, cố chấp, thậm chí hắn bắt đầu không nghe lời anh nữa..Tư Hòa tìm Thanh Diễm.Thanh Diễm là sinh thể đầu tiên được biến đổi thành người chơi trong trò chơi Ác Mộng, cũng là người hiểu rõ nhất về trò chơi Ác Mộng cũng như biển Hư Vô ngoài Thẩm Lâu và Ân Lưu Minh.Lẽ ra tìm Thẩm Lâu và Ân Lưu Minh dễ hơn đôi chút, nhưng chẳng biết vì sao mà Tư Hòa vô thức không muốn chứng kiến cuộc sống của hai người họ....

Chắc là bởi anh không muốn thấy cảnh họ âu yếm nhau.Thanh Diễm tỏ ra rất bình tĩnh trước vấn đề của Tư Thành: "Cậu không cần lo quá đâu.

Linh hồn con người chịu ảnh hưởng rất lớn từ trải nghiệm và kí ức, đúng là linh hồn đã thoát khỏi thể xác thì rất dễ trở nên cực đoan, nhưng cơ thể huyễn linh cũng là cơ thể.

Huống chi thân xác động vật thân mềm trong mơ của Tư Thành là do cậu yêu cầu phỏng theo cơ thể thật của cậu ta, nghĩa là sẽ không có quá nhiều khác biệt".Tư Hòa không hiểu: "Nhưng biểu hiện của Tiểu Thành thực sự rất đáng lo".Thanh Diễm uyển chuyển lựa lời: "Có lẽ cậu nên lo theo hướng suy nghĩ của thế giới thực"."

Thế giới thực?"."

Ví dụ như vấn đề tâm lí chẳng hạn?".

Cô nàng ám chỉ.

"Kiểu thời kì phản nghịch, vân vân".Tư Hòa ngơ ngác một hồi lâu, bỗng chốc phản ứng lại: "Ý cô là Tiểu Thành... cố tình làm thế ư?"."

Tôi không dám nói chắc, nhưng khả năng cao là thế".

Thanh Diễm vừa ngậm kẹo mút vừa nói.

"Một số đứa trẻ chỉ khăng khăng làm theo ý mình để được người lớn trong nhà chú ý...

Cậu hiểu ý tôi không?".Tư Hòa nghĩ ngợi chăm chú, chần chừ hỏi: "Lẽ nào Tiểu Thành không thích bị tôi quản thúc quá nhiều?".
 
[Đm/On-Going] Ghi Chép Về Sách Minh Họa Sưu Tầm Ác Mộng - Dậu Thời Hỏa
Dm On Going Ghi Chep Ve Sach Minh Hoa Suu Tam Ac Mong Dau Thoi Hoa


Edit: RyalThanh Diễm ngạc nhiên nhìn Tư Hòa: "Chẳng phải người bình thường sẽ được kết luận là thiếu sự quan tâm sao?"."

Hồi trước Tiểu Thành từng giận tôi vì quản lí em ấy quá chặt".

Anh thở dài.

"Có lẽ tôi thực sự không phải một phụ huynh đủ tư cách".Thanh Diễm cắn kẹo mút rồm rộp, hồi tưởng lại ánh mắt của tên nhóc Tư Thành kia rồi nghiêm túc nói: "Tôi nghĩ tốt nhất cậu không nên coi cậu ta là trẻ con".Tư Hòa im lặng chốc lát, gật đầu: "Tôi biết rồi".Quả thực Tiểu Thành đã không còn là một đứa trẻ nữa.Hắn đã là một người trưởng thành, độc lập và có chính kiến riêng, thậm chí đôi lúc lại khiến Tư Hòa run rẩy.Thậm chí Tư Hòa chẳng nhớ được lần cuối Tư Thành vừa bám theo sau vừa mềm giọng gọi "anh" là từ lúc nào nữa.Có lẽ cũng bởi sau khi cha mẹ qua đời chỉ có hai anh em nương tựa lẫn nhau, vì thế Tư Thành vô thức dựa dẫm vào anh nhưng lại không muốn bị anh quản thúc.Tư Hòa nghĩ kĩ, quyết định mình và Tư Thành phải tạm thời tách ra một khoảng thời gian..Đề nghị này bị Tư Thành phản đối kịch liệt.Hắn nhìn Tư Hòa không chớp mắt: "Anh muốn bỏ rơi em sao anh?".Tư Hòa kiên nhẫn trả lời: "Không phải.

Chỉ là anh nghĩ em đã lớn rồi, người lớn cần có cuộc sống riêng, nếu cả ngày cứ ở nhà mắt to trừng mắt nhỏ với nhau thì tâm lí sẽ dễ nảy sinh vấn đề do bí bách".Tư Thành nhìn hai bàn tay mình, bình thản hỏi: "Anh không sợ em sẽ mất kiểm soát sao?"."

Anh đã hỏi Thanh Diễm.

Sau khi phân tích tình hình của em, cô ấy nghĩ trạng thái của em đang nằm ở mức hoàn hảo".

Tư Hòa cố lựa lời.

"Hay chúng ta cùng đến nhờ hệ thống của Ác Mộng phân tích thêm cho em vậy?".Tư Thành khựng lại.Hắn cứng nhắc đổi đề tài: "Không cần đâu"."

Thế thì được".

Tư Hòa đáp.

"Anh sắp tìm việc mới, em thử nghĩ xem em muốn làm việc hay muốn quay lại trường?".Tư Thành im lặng một chốc rồi trả lời: "Em muốn ở với anh"."

Không được".

Tư Hòa từ chối.

"Không được thôi miên người trong thế giới thực để trà trộn vào công ty, phiền phức lắm".Tư Thành lại nhìn Tư Hòa chằm chằm, chẳng biết vì sao ánh mắt hắn lại khiến anh liên tưởng đến một con cún con bị bỏ rơi mà suýt mềm lòng đổi ý.Tư Hòa cố bình tĩnh lại, vốn không định dài dòng nữa, nhưng dù sao hắn cũng là em trai anh.

Cuối cùng anh vẫn không kìm nổi: "Tiểu Thành à, tuy không còn là con người nữa nhưng anh hi vọng chúng ta có thể sống như người thường...

Em không thích bị anh quản thúc thì thôi, anh chỉ nói dông nói dài nốt một lần này.

Em nên ra ngoài tiếp xúc với xã hội nhiều hơn, nên tìm người để yêu, cảm nhận sức sống của thế giới".Con ngươi Tư Thành thoáng tối lại.

Hắn thấp giọng: "Giờ em không chê những lời dông dài của anh nữa"."

Thế thì em nên ra ngoài nhiều hơn đi"."...".Tư Hòa thực sự không dám nhìn biểu cảm trên mặt Tư Thành lúc này, anh quay sang thu xếp đồ đạc: "Hai hôm nữa anh sẽ chuyển đi, có gì thì cứ gọi điện cho anh"..Tư Hòa lần nữa được công ty cũ nhận vào làm.Cấp trên hỏi lúc trước anh làm gì mà xin nghỉ đột ngột, anh cũng chỉ cười đáp ở quê có người thân qua đời nên bận bịu chuyện ma chay.Cấp trên bất đắc dĩ nói: "Thế thì xin nghỉ cũng được cơ mà?

Lại còn bảo em cháu đến xin hộ, làm bọn chú tưởng cháu có chuyện gì rồi chứ".Tư Hòa mỉm cười: "Chuyện hơi gấp ạ...

Cháu cũng không chắc cháu có quay lại được hay không"."

Quay lại được thì tốt, mà nghe nói cháu đang ở kí túc xá phải không?".

Cấp trên ân cần hỏi.

"Chú tưởng nhà cháu ở gần đây lắm, sao không ở nhà?"."

Gần đến mấy thì đi lại cũng hơi bất tiện ạ"."

Cũng phải, có gì không thoải mái cứ bảo chú nhé".Tư Hòa đã làm việc ở công ty này mấy năm, khá thân với các đồng nghiệp cũ nên cũng dễ dàng tìm lại chút cảm giác sinh hoạt ngày trước.Giờ nghỉ trưa, Trần Hiểu Manh chạy đến: "Em trai anh có đổi tài khoản WeChat không?".Tư Hòa ngớ người: "Hình như không, sao thế?"."

Cái con bé Lôi Lôi đi cùng em lần trước thích Tiểu Thành nhà anh lắm đấy".

Trần Hiểu Manh uống một ngụm trà nóng, cười hì hì.

"Nó hỏi em WeChat của Tiểu Thành nhưng chưa được chấp nhận lời mời kết bạn".Thấy Tư Hòa có vẻ vẫn ngơ ngác, cô bỗng hiểu: "Này Tư Hòa, anh không nhận ra rằng em trai anh rất đẹp trai phải không?".Tư Hòa tỉnh táo lại: "Ngày nào cũng gặp nhau, anh chẳng thấy gì hết"."

Anh có thấy gì mới là lạ".

Trần Hiểu Manh cười.

"Đồ đầu gỗ".Tư Hòa không biết cảm giác trong lòng anh hiện tại là gì, chỉ khách sáo nói: "Để anh bảo lại với Tiểu Thành"."

Thôi anh ạ, chuyện của bọn trẻ chúng nó thì cứ để chúng nó tự lo".

Trần Hiểu Manh xua tay.

"Em chỉ muốn xác nhận xem Tiểu Thành có đổi tài khoản WeChat không thôi, chúng nó mới bao tuổi mà cứ như đang mai mối thế".Tư Hòa thầm thở phào nhẹ nhõm.Trần Hiểu Manh bỗng hỏi: "Còn anh nữa, sắp ba mươi rồi mà chưa lấy vợ à?".Nụ cười bên môi Tư Hòa thoáng khựng lại: "Chưa gặp được ai phù hợp thôi"."

Anh khó tính thế này thì tìm đâu ra người phù hợp?".

Trần Hiểu Manh rót cốc nước nóng thứ hai.

"Cần em giới thiệu cho không?".Tư Hòa vô thức đáp ngay: "Không cần".Cảm giác kháng cự hết sức kì lạ bỗng chốc lần nữa xuất hiện dưới đáy lòng anh, giống hệt cái lúc anh nghe Trần Hiểu Manh nói Lôi Lôi thích Tư Thành.Tư Hòa cúi xuống nhìn bóng mình phản chiếu trong cốc nước....

Có lẽ không chỉ mình Tư Thành cố chấp với "người thân" duy nhất còn sót lại.Ngay cả anh cũng không muốn bất kì ai khác trở thành người thân mới.Thế là không được.

Tư Hòa nghĩ.Một ngày nào đó họ sẽ gặp được người con gái họ yêu, xây dựng gia đình hạnh phúc, và hai anh em không thể ở bên nhau mãi mãi..Đến tối Tư Hòa nhắn tin với Tư Thành quên trời quên đất, tiện thể nhắc tới chuyện mà Trần Hiểu Manh đã nói.Tư Thành trả lời rất nhanh: [Đúng là có người gửi lời mời kết bạn, em xóa rồi].[Sao không chấp nhận?].[Sao phải chấp nhận?].[Có thêm bạn cũng tốt chứ sao?].Tư Thành không đáp, chỉ hỏi ngược lại: [Anh muốn em tìm hiểu cái cô đó à?].Ngón tay Tư Hòa thoáng khựng trên bàn phím rồi lại tiếp tục gõ chữ: [Đó là chuyện lớn đời em, anh tôn trọng quyết định của em].[Dù em có chọn thế nào thì anh cũng ủng hộ em phải không?].Tư Hòa thấy hơi là lạ: [Đương nhiên rồi, anh là anh trai em, dù tất cả mọi người không ủng hộ em thì anh vẫn sẽ bên em].Tư Thành ở phía kia im lặng một lúc lâu rồi mới gửi một tin nhắn: [Tốt quá, em không thích con gái].Lòng Tư Hòa thót một nhịp...

Không phải như những gì anh đang nghĩ đấy chứ?Quả nhiên Tư Thành nhanh chóng gửi tin nhắn tiếp theo: [Em thích con trai].Tư Hòa như bị sét đánh, tựa vào đầu giường mà ngơ ngác một hồi lâu.Mãi sau anh mới choáng váng gửi cho Tư Thành một câu hỏi: [Em không đùa phải không?].[Dĩ nhiên, sao mà em lấy chuyện lớn trong đời ra đùa được].Tư Hòa thoáng tỉnh táo lại, anh ngẩn ngơ lướt lịch sử trò chuyện.Hóa ra Tiểu Thành thích người cùng giới tính.Anh không kì thị đồng tính luyến ái.

Ân Lưu Minh và Thẩm Lâu hay Hàn Triệt và Liên Vũ đều là những cặp đôi đồng tính, Tư Hòa thấy không có gì sai cả.Anh chỉ sợ hãi vì người em trai đã ở cạnh anh bao năm thì ra cũng thích đàn ông, nhưng anh là anh lớn mà lại chẳng biết gì.Anh trấn tĩnh bản thân, hỏi lại lần nữa: [Em phát hiện ra từ lúc nào?].Tư Thành đáp nhẹ như lông hồng: [Không lâu về trước].Vậy thì vẫn ổn, anh chưa đến nỗi vô trách nhiệm mà bỏ bê nhu cầu tình cảm của em trai mình quá lâu.Tâm trạng Tư Hòa dễ chịu hơn đôi chút.Ngẫm lại thì hình như Tư Thành bắt đầu trở nên kì lạ từ lúc anh biến thành động vật thân mềm biển sâu, đến nay tính tình vẫn không được bình thường cho lắm.Anh còn tưởng Tiểu Thành ngây thơ đơn thuần thay đổi vì chuyện mình chết đi, giờ nhớ lại mới thấy, có lẽ chuyện anh trai qua đời và việc phát hiện ra xu hướng tính dục chồng lên nhau mới đủ để biến Tiểu Thành thành con người như thế.Tư Hòa không rõ cảm giác trong lòng mình hiện tại là gì, anh vừa định gõ chữ đã thấy Tư Thành tiếp tục gửi tin: [Anh thấy thế nào?].[Đương nhiên anh vẫn ủng hộ em dù em thích con trai hay con gái.

Nhưng em cứ ru rú trong nhà thì cả bạn trai lẫn bạn gái đều không tìm được đâu].Tư Hòa cân nhắc lời lẽ thật tỉ mỉ, xác nhận không có vấn đề rồi mới gửi đi.

Tư Thành nhanh chóng trả lời.[Anh đừng lo, em đã có người em thích rồi].Tư Hòa lại ngẩn ra, vô thức gõ "Là ai", đến khi chuẩn bị ấn gửi thì bỗng dừng lại.Chẳng biết do đâu mà dường như anh sợ đáp án ấy.Tư Hòa xóa hai chữ kia đi, nhắm mắt trấn tĩnh một chốc, ngẫm xem ai có thể là ứng cử viên cho chức vị crush của Tư Thành.Từ khi anh chết ở "Thị trấn nhỏ hiến tế cho biển sâu" đến nay, Tư Thành dành đa số thời gian miệt mài vượt ải trong trò chơi Ác Mộng, những người tương đối thân quen với hắn cũng chỉ có các đồng đội trong công đoàn Khải Hải.Nhưng Ân Lưu Minh và Thẩm Lâu là một cặp, Hàn Triệt và Liên Vũ cũng là một cặp, tuy bốn người này đều rất giỏi giang nhưng Tư Hòa không nghĩ Tư Thành sẽ thích "đàn ông có chồng"....

Chắc không phải Mễ An Bồi đâu nhỉ?Tư Hòa thấy hơi khó chịu.Đúng là có một khoảng thời gian anh thường thấy Tư Thành đi chung với Mễ An Bồi.Nhưng anh cứ đoán mò cũng chẳng có nghĩa lí gì cả.

Tư Hòa ép mình không tơ tưởng đến những suy nghĩ linh tinh đó nữa, chỉ tiếp tục cúi đầu gõ chữ: [Nếu thích thì cứ dũng cảm theo đuổi người ta, anh sẽ ủng hộ em tuyệt đối.

Muộn rồi, anh ngủ trước đây].Gửi tin xong, anh chưa đợi Tư Thành đáp lại đã vứt điện thoại sang một bên rồi nằm xuống giường, trợn mắt nhìn trần nhà, không hề buồn ngủ.Chính Tư Hòa cũng không biết vì sao anh lại thấy buồn bực.Có lẽ anh cũng quá coi trọng mối quan hệ anh em giữa mình và Tư Thành.Họ phải làm quen với khoảng thời gian sống xa nhau.Tư Hòa thuyết phục chính mình như vậy nhưng vẫn thấp thỏm trong lòng, phải đếm từng đường gạch trên sàn nhà để cố ép mình vào giấc ngủ.Đếm mãi đếm mãi, đường gạch trên trần nhà bỗng dưng cựa quậy.Tư Hòa hơi ngớ ra.Rầm!Chất nhầy đen như mực rơi xuống, ngưng tụ thành người giữa không trung và nhào thẳng vào lòng anh.Tư Hòa bày tư thế chuẩn bị tấn công, khi nhìn rõ mặt kẻ kia thì nhanh chóng rụt tay lại đỡ lấy hắn, kinh ngạc thốt lên: "Tiểu Thành?".Tư Thành trốn trên trần kí túc xá ư?Từ lúc nào?

Bao lâu rồi?

Tại sao anh hoàn toàn không phát hiện?Tư Thành nằm trên người anh, đôi mắt sáng rực: "Anh à, anh nói sẽ ủng hộ em theo đuổi người em thích đúng không?".
 
[Đm/On-Going] Ghi Chép Về Sách Minh Họa Sưu Tầm Ác Mộng - Dậu Thời Hỏa
Dm On Going Ghi Chep Ve Sach Minh Hoa Suu Tam Ac Mong Dau Thoi Hoa


Edit: RyalVào khoảnh khắc bị Tư Thành đè xuống, Tư Hòa cảm nhận được rất rõ ràng – đứa nhóc chỉ mới vài năm trước vẫn chưa trổ mã, chỉ biết theo sau anh, nay đã trở thành một người đàn ông có thể gánh vác mọi chuyện.Tư Thành bây giờ cao hơn cả anh, đôi tay rắn rỏi chống hai bên đầu anh, lồng ngực ép vào thật sát.Thậm chí anh còn cảm nhận được nhiệt độ nóng rực từ cơ thể hắn.Anh ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt sáng lấp lánh trong đêm.Tư Hòa vô thức ngoảnh mặt đi: "Em cứ đứng dậy trước đã...".Tư Thành lặp lại: "Anh à, anh nói sẽ ủng hộ em, thật không?"."

Thật!

Nhưng em đứng dậy trước đã".

Thấy Tư Thành không chịu nhúc nhích, Tư Hòa bèn hóa thành động vật thân mềm biển sâu, trườn ra ngoài, lại ngưng tụ thành người rồi bật đèn lên.Tư Thành không đuổi theo, chỉ chậm rãi ngồi dậy, nhìn anh chằm chằm.Tư Hòa có cảm giác mình đã tìm lại chút tôn nghiêm của anh lớn.

Anh kéo ghế ra ngồi xuống, khẽ hỏi: "Em muốn đến tìm anh thì cứ đến thôi, sao phải trốn trên trần nhà?".Tư Thành nhìn anh, tỏ vẻ ấm ức: "Vì anh có muốn gặp anh đâu"."

Từ bao giờ anh lại thành không muốn gặp em thế?"."

Nếu không thì sao anh phải chuyển đi?".Tư Hòa day trán: "Để em học cách sống tự lập...

Em có người em thích rồi, nên lo mà thành gia lập nghiệp đi chứ".Tư Thành cười khẽ.Tư Hòa nhíu mày.Tư Thành chống hai tay ra sau: "Anh không hỏi xem em thích ai à?".Môi Tư Hòa mấp máy: "Là ai?".Tư Thành ôm gối của anh, cúi đầu vỗ nhẹ lên nó, mỉm cười: "Anh à, rốt cuộc anh ngốc thật hay đang giả ngốc vậy nhỉ?"."

Em nói gì...".Tư Hòa còn chưa nói hết đã phải nghẹn họng khi thấy Tư Thành nghiêng đầu hôn cái gối.Một suy nghĩ hoang đường không gì sánh nổi bỗng soán lấy tâm trí anh, khiến cả người anh như bị phong ấn, ngón tay cứng đờ chẳng dám cử động.Tư Hòa gian nan nói: "Em, em...".Tư Thành thản nhiên cười: "Thôi thì anh vẫn còn chưa ngốc đến mức đó"."

Em làm gì thế!".Cuối cùng Tư Hòa cũng thốt ra được một câu hoàn chỉnh.

Anh không dám tin vào mắt mình: "Sao em có thể lấy chuyện này ra đùa được?".Tư Thành sầm mặt: "Anh nghĩ em đang đùa anh sao?".Tư Hòa chạm mắt với hắn, cảm giác sởn tóc gáy quen thuộc lại xuất hiện.Giờ thì anh biết rồi.

Anh đã biết tại sao mình luôn thấy ánh mắt Tư Thành kì lạ, tại sao mình thường run rẩy.Ánh mắt ấy không chỉ cố chấp mà còn có ham muốn chiếm hữu mãnh liệt, như sói đói nhìn mồi, chuẩn bị ngoạm chặt lấy cổ họng con mồi mà xé ra một miếng thịt đẫm máu.Tư Hòa chính là con mồi đang bị sói đói để mắt.Tư Thành chầm chậm đứng lên, bước lại gần anh với gương mặt không biểu cảm.Tấm màn anh em giả dối đã bị gỡ bỏ, hắn không giấu được dục vọng chân thực trong lòng mình nữa, từng bước dồn Tư Hòa vào một góc.Anh hít một hơi sâu, cố ép mình và cả Tư Thành tỉnh táo lại: "Không phải anh nghĩ em đang đùa, chỉ là... anh hơi ngạc nhiên...

Em dừng lại đã".Tư Thành ngoan ngoãn dừng bước, hắn nhìn anh, giọng nói mang theo đôi phần ấm ức khác hẳn với biểu cảm trên mặt: "Chẳng phải anh đã nói anh nhất định sẽ ủng hộ em sao?"."

Chuyện này khác!".

Tư Thành lại hít một hơi sâu.

"Anh là anh trai em!

Thế này là loạn luân!"."

Mình có đẻ con đâu"."

Thế cũng không được!".

Tư Hòa quả quyết nói.

"Cha mẹ dưới suối vàng mà biết thì sẽ đánh chết em đấy!".Tư Hòa nhìn anh không chớp mắt.Ngay khoảnh khắc anh tưởng hắn sẽ nổi giận, hắn chỉ chậm rãi nói: "Vì mình là anh em ruột nên không được sao?"."

Đương nhiên!"."

Giờ mình cũng đâu phải con người"."

Thì cũng từng là anh em ruột"."

Không phải anh em ruột thì được, đúng không?".Tư Hòa ngẩn ra vì câu hỏi ấy, anh cố bình tĩnh lại: "Ý em là sao?".Tư Thành khẽ nghiêng đầu, nhẹ giọng: "Hai đứa mình... không phải anh em ruột, nhỉ?".Nhịp tim Tư Hòa bỗng tăng nhanh.Anh tỉnh táo đáp: "Em đang nói linh tinh gì thế?

Cha mẹ mà còn sống thì nhất định sẽ đánh chết em"."

Anh không cần lấy cha mẹ ra làm lá chắn đâu".

Tư Thành lại bước tới.

"Em từng đọc giấy chứng nhận nuôi con nuôi của anh rồi, vả lại giờ mình cũng chẳng còn quan hệ anh em nuôi nữa".Tư Hòa choáng váng.Mọi suy nghĩ trong đầu anh loạn cào cào – thì ra Tư Thành đã biết đến bí mật anh coi là lớn nhất đời mình từ lâu, anh nhất thời chẳng biết nên nói gì nữa."

Em... biết từ bao giờ?".Câu nói này có nghĩa Tư Hòa đã thừa nhận."

Từ lâu lắm rồi".

Tư Thành thản nhiên đáp.

"Có lần cha đánh em một trận rất đau, em thì đang trong tuổi nổi loạn nên đâm ra nghi ngờ chẳng biết mình là con nuôi hay con ruột.

Em lén vào phòng cha mẹ tìm kiếm.

Cuối cùng em thực sự tìm được một tờ giấy chứng nhận nuôi con nuôi, nhưng đó là của anh".Tư Hòa ngẩn ra."

Đương nhiên em bị cha phát hiện ngay lập tức, rồi lại ăn đòn thêm một trận nữa".

Nhớ lại chuyện ngày trước, nét mặt Tư Thành thoáng dịu đi.

"Mẹ đã nói chuyện với em, bảo em rằng anh vẫn chưa biết nên không được kể cho anh".Tư Hòa lại ngớ người."

Mẹ hỏi em thế này, chẳng lẽ anh được nhận nuôi thì không phải anh trai em hay sao?

Em đáp rằng đương nhiên anh vẫn là anh trai em.

Mẹ lại nói thế thì được, con ruột hay con nuôi cũng là con nhà mình, đừng để anh biết".

Tư Thành nhìn Tư Hòa.

"Mẹ bảo anh thường hay cả nghĩ, nếu anh biết thì thế nào cũng lo lắng băn khoăn".Tư Hòa im lặng.Tư Thành nói tiếp: "Nhưng hình như anh cũng biết từ lâu rồi nhỉ".Tư Hòa thấp giọng: "Anh phát hiện lúc sắp xếp lại di vật sau khi cha mẹ qua đời".Ngữ điệu của Tư Thành trầm xuống: "Mẹ nói đúng thật, từ khi biết chuyện là anh bắt đầu ám ảnh với những trách nhiệm thừa thãi".Tư Hòa không phản bác được.Anh rất trân trọng tình cảm với gia đình mình, cũng vì thế nên phải chịu đả kích tương đối lớn khi biết mình không phải con ruột của cha mẹ.Ngày trước anh cứ nghĩ Tư Thành là một đứa bé cần có người chăm sóc, và anh phải chăm sóc Tư Thành thật tốt vì nghĩa vụ của một người anh cả; nhưng trên thực tế, không phải Tư Thành cần anh mà là anh cần Tư Thành.Anh cần Tư Thành – đứa em trai chưa đủ chín chắn – "cần" anh, khi ấy anh mới có cảm giác mình vẫn là một thành viên trong gia đình, vẫn có những người thân cần trân trọng, chứ không phải cụm bèo đứt rễ.Nhưng thực tế thì sao?

Tư Thành không thể là đứa trẻ con cần người chăm sóc mãi được, hắn sẽ trưởng thành, sẽ có những quyết định riêng.Tư Hòa đã lường trước chuyện này từ khi biết mình không phải con ruột của đôi vợ chồng nhà họ Tư, nhưng anh luôn ép mình không nghĩ ngợi quá nhiều.Vợ chồng nhà họ Tư lấy nhau nhiều năm mà không có con, kết quả khám của bệnh viện nói cơ thể hai người có vấn đề nên rất khó sinh con đẻ cái.

Hai người bàn bạc với nhau, quyết định nhận nuôi một đứa trẻ từ viện mồ côi, đó chính là Tư Hòa.Khi ấy Tư Hòa mới chỉ hơn một tuổi, bị cha mẹ ruột bỏ rơi vì mắc bệnh nan y bẩm sinh, cần tốn rất nhiều tiền để cứu chữa.Vợ chồng nhà họ Tư mất bao công sức và tiền của mới chữa khỏi được cho Tư Hòa trước khi anh vào tiểu học, để anh được lớn lên như một đứa trẻ khỏe mạnh bình thường.Năm Tư Hòa học lớp hai, mẹ Tư phát hiện mình có mang.Bà vốn tưởng mình không thể sinh con đẻ cái, nào ngờ đứa bé ngoài dự định này lại rất khỏe mạnh.

Hai vợ chồng nghĩ mãi rồi quyết định vẫn sinh nó ra, đồng thời cũng hứa với nhau rằng không được phân biệt đối xử, phải coi cả hai đứa con như con đẻ của mình.Mai sau họ sẽ cho Tư Hòa biết khi anh cưới vợ, khi anh có một gia đình mới không chỉ bao gồm cha mẹ và em trai.Tiếc là chưa đợi được đến ngày ấy mà hai vợ chồng đã bất chợt qua đời vì tai nạn.Sau khi biết chuyện, Tư Hòa lại càng thêm cảm kích tình thương mà cha mẹ dành cho anh.

Anh dồn mọi sự biết ơn và hổ thẹn trong lòng mình vào Tư Thành.Tư Thành không chỉ là em trai anh, mà còn là giọt máu của cha mẹ, những người có ơn giúp anh sinh ra thêm một lần nữa.Thực ra Tư Thành là người tham gia trò chơi Ác Mộng trước.

Hắn kể cho Tư Hòa nghe chuyện sau khi vượt qua ải đầu tiên.Tư Hòa rất sợ, cũng rất lo lắng.Anh chỉ còn lại một người thân duy nhất.

Anh không thể để mất Tư Thành.Đêm xuống, Tư Hòa bước vào trò chơi Ác Mộng.Nguyện vọng đầy cố chấp giúp anh được trò chơi để mắt đến không phải là ước cho cha mẹ sống lại như của Tư Thành, mà là muốn bảo vệ Tư Thành.Kể từ khi bị động vật thân mềm biển sâu nuốt chửng để bảo vệ Tư Thành, anh chưa từng hối hận.

Dù chưa ước với trò chơi Ác Mộng nhưng nguyện vọng của anh đã thành sự thật.Tư Thành nói đúng, anh bị ám ảnh với những trách nhiệm thừa thãi.Trái tim Tư Hòa loạn nhịp, anh ngẩng lên, phát hiện Tư Thành đã bước tới thật sát.Tư Thành nhỏ hơn anh vài tuổi, lại cao hơn anh đến nửa cái đầu."

Mình không phải anh em ruột, thế là được rồi phải không?".

Giọng hắn hơi khàn, khiến anh càng lúc càng căng thẳng.Anh có ngốc đến mấy cũng hiểu ý hắn là gì, lắp ba lắp bắp: "Không, không được..."."

Vì sao?".

Tư Thành nhìn anh.

"Chúng ta không có quan hệ máu mủ, thậm chí chẳng phải người, vì sao không được?

Anh không muốn ở bên em mãi mãi sao anh?".Ngực Tư Hòa run lên: "Anh..."."

Chính anh nói nhất định anh sẽ ủng hộ em, cũng chính anh nói chúng ta sẽ luôn là một gia đình".

Tư Thành chầm chậm cúi xuống, bỗng nhiên dùng tay phải nắm lấy tay trái Tư Hòa.Anh cảm nhận được nhiệt độ nóng rực như muốn đốt trụi mình từ cơ thể hắn.Tư Thành kéo tay anh, gõ nhẹ lên tường.Công tắc đảo chiều, ánh đèn vụt tắt.Giữa đêm đen, Tư Hòa lại nhìn thấy đôi mắt sáng rực kia và cả dục vọng chiếm hữu đầy sức trẻ trong đó.Anh nhìn hắn chậm rãi tiến tới gần mình, cả người dán sát bức tường phía sau, cố kháng cự bằng giọng lí nhí: "Tiểu Thành, đừng...".Tư Hòa có cảm giác như cơ thể mình cũng nóng bừng lên như phát sốt, đầu óc anh mơ hồ, chỉ bị nắm tay mà cũng chẳng biết phải giãy giụa ra sao.Dường như Tư Thành đang khẽ mỉm cười.

Hắn thấp giọng thủ thỉ: "Anh à...

Để em thử một lần, được không?".Tư Hòa muốn đáp lời, nhưng đôi môi anh đã bị lấp kín.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back