Wattpad  Định Mệnh..(Draco X Reader)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
401189838-256-k195707.jpg

Định Mệnh..(Draco X Reader)
Tác giả: nlinhhpiqq
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Em chưa từng nghĩ chúng ta sẽ gặp được nhau..và định mệnh đã khiến em thay đổi suy nghĩ đó.

 
Định Mệnh..(Draco X Reader)
Chương 1: Tuyết trắng trên dĩ thế Montrevaultsky


Trên cao nguyên phủ tuyết Siberia, nơi gió mùa đông ngân lên như những khúc nhạc ngàn đời, lâu đài Montrevaultsky sừng sững giữa đại ngàn trắng xoá.

Đêm ấy, ánh trăng tròn như được dát bạc tràn qua những ô cửa kính chạm khắc hoa văn cổ, hắt xuống đại sảnh rộng lớn một vẻ đẹp vừa băng giá, vừa huyền ảo.

Katie Éloïse Amaranthe Montrevaultsky ngồi nép mình bên cửa sổ, cuộn trong tấm choàng lông trắng muốt.Đôi mắt xanh băng giá ngước nhìn những bông tuyết rơi ngoài kia, phản chiếu vẻ lặng lẽ của một tâm hồn hướng nội.

Cô yêu sự yên tĩnh của vùng đất này, nơi tiếng gió dường như thì thầm những bí ẩn cổ xưa chỉ dành riêng cho mình.

Trong không gian xa hoa ấy, tiếng bước chân dõng dạc vang lên, Adrien Vasili, anh cả, tiến vào.

Trên vai anh vẫn khoác bộ giáp phép nhuộm ánh bạc, đôi mắt xanh sẫm nghiêm nghị như ngọn giáo băng.

Anh nhìn em gái thoáng dịu lại, nhưng giọng nói vẫn cảm nhận được sự khắt khe quen thuộc.

-Em ngồi đó mãi để ngắm tuyết sao, Katie?

Người Montrevaultsky không chỉ mơ mộng.

Em cần mạnh mẽ hơn, cứng rắn hơn.

Cô khẽ nhíu mày, giọng nhỏ nhẹ như tiếng chuông thuỷ tinh trong đêm:
-Em chỉ.. muốn ghi nhớ khung cảnh này.

Ở đây, em thấy mình thuộc về.

Adrien chưa kịp đáp, Célian Armand xuất hiện.

Anh hai khoác áo choàng dài xanh lam, tay ôm cuốn sổ phép, ánh mắt dịu dàng hơn tuyết xuân.

Anh đặt tay lên vai cô, mỉm cười:
-Đừng trách em ấy, Adrien.

Katie luôn là cánh chim non của chúng ta.

Một cánh chim không phải để giam cầm trong băng, mà để bay đi khi đến lúc.

Lời nói chưa kịp tan, Alexandre Dimitri, cha của họ xuất hiện ở cuối hành lang.

Ông khoác áo choàng xanh đêm, ánh mắt xám lạnh như sương mù Siberia, uy quyền đến nỗi cả gian đại sảnh đường như lặng đi.

Giọng ông vang lên, trầm ấm nhưng cứng rắn:
-Cánh chim ấy...đã đến lúc phải rời tổ.

Katie quay lại, đôi mắt xanh băng run rẩy.

Cha cô tiếp lời, từng chữ như lưỡi gươm khắc sâu vào không khí:
-Triều đình pháp thuật Anh cần ta.

Từ nay, gia đình Montrevaultsky sẽ chuyến đến London.

Katie, con sẽ học tại Hogwarts.

Đó là định mệnh.

Cả đại sảnh rơi vào tĩnh lặng.

Gió ngoài kia gào thét, như tiếng dàn hợp xướng báo hiệu một khúc ngoặt không thể cưỡng cầu.

Cô cảm thấy trái tim mình chùng xuống, vừa hốt hoảng, vừa mơ hồ.

Cô nhìn Adrien, nghiêm khắc nhưng lặng im; nhìn Célian, ánh mắt thương cảm như gửi lời an ủi.

Trong khoảnh khắc ấy, Katie hiểu rằng tuyết trắng Siberia sẽ không còn là mái nhà duy nhất.

Nơi xa xôi kia, Hogwarts-ngôi trường của những huyền thoại và bí ẩn đang mở cánh cửa chờ đợi cô.
______________________________________________________________________________________
514 words.
 
Định Mệnh..(Draco X Reader)
Chương 2: Hẻm Xéo


London đón gia tộc Montrevaultsky bằng bầu không khí ẩm lạnh và sương mù dày đặc.

Giữa thành phố nhộn nhịp ấy, bóng dáng họ nổi bật như một bức tranh lạc vào sách cổ.

Alexandre, cha của Katie uy nghi trong áo choàng xanh đêm; Isolde Amaranthe De Lysmont, người được mệnh danh là đẹp nhất giới phù thuỷ đây là mẫu hậu của Katie thanh tao như đoá hồng trắng nở giữa sương; Adrien sừng sững như một tường thành; Célian lặng lẽ, tay ôm cuốn sổ phép; còn cô nép mình, dáng nhỏ nhắn trong tấm áo choàng xanh nhạt thêu chỉ bạc.

Cha dẫn đường, họ dừng trước Quán Cái Vạt Rò Rỉ.

Cô khẽ chau mày: tấm bảng gỗ lung lay, quán rượu tầm thường ấy hoàn toàn không xứng với vẻ hào nhoáng của gia tộc.

Nhưng chỉ đến khi bức tường gạch lặng lẽ mở ra, một thế giới khác bừng sáng, cô mới sững sờ.

Hẻm Xéo trải dài như dải lụa rực rỡ, đầy ắp cửa hàng pháp thuật, sách bay lượn, những chiếc vạc phát sáng, những cây chổi lơ lửng giữa không trung.

Tiếng cười, tiếng rao hoà quyện như một bản giao hưởng kỳ diệu.

Cô bất giác mở to mắt.

Vẻ đẹp mới lạ ấy khiến cô ngây người, ngoài ra điều ấy cũng khiến vô số ánh nhìn hướng về cô.

Một thiếu nữ tóc vàng ánh bạc, mắt xanh băng giá, thần thái quý tộc toát ra từ từng bước đi - vẻ đẹp mong manh mà kiêu hãnh.

Cô vội cúi mặt, bàn tay nhỏ nhắn siết chặt tay mẹ.

-Mẹ ơi...con không quen bị nhìn như thế..

Giọng cô run rẩy.

Isolde khẽ cúi xuống, mỉm cười như thì thầm một khúc nhạc êm:
-Đừng sợ, con yêu.

Con không cần trốn tránh ánh sáng, bởi con vốn sinh ra từ nó.

Lời mẹ dịu dàng như hơi ấm tan vào lòng Katie, khiến cô bình tâm đôi chút.

Nhưng ngay lúc ấy, một ánh nhìn khác khiến cô sững lại.

Đôi mắt xám bạc.

Lạnh lùng, kiêu ngạo, nhưng ẩn sâu đâu đó là một tia tò mò.

Draco Malfoy đứng đó, nổi bật với mái tóc bạch kim, chiếc áo choàng mới tinh, bên cạnh là cha mẹ cậu Lucius - Narcissa.

Gia đình Malfoy vốn mang danh vọng ngang hàng với những dòng máu thuần cao quý nhất.

Draco đảo mắt qua Adrien và Célian, rồi dừng lại ở Katie.

Nụ cười mỉm hiện trên môi cậu, nửa chế nhạo, nửa bí hiểm.

-Con bé Montrevaultsky phải không?

Giọng Narcissa vang lên rõ ràng, khiến người quanh đó ngoái nhìn.

-Đúng vậy.

Con gái của mình, Katie Éloïse Amaranthe Montrevaultsky.

Isolde trả lời.

Lucius Malfoy khẽ gật đầu rồi đi vào 1 cửa tiệm nào đó cùng với Narcissa.

-Hẹn gặp mày tại trường.

Draco Malfoy nói rồi đi thẳng.

Trong lòng Katie, sự xao động dâng lên như khúc nhạc đầu tiên của một định mệnh chưa được viết trọn.

Và định mệnh ấy mang tên Draco Malfoy.
_______________________________________________________________________________
518 words.
hong dc hay lắm tại mới tập viết hicc.
 
Định Mệnh..(Draco X Reader)
Chương 3: Tàu Hogwarts Express


Tàu Hogwarts Express lăn bánh, những tiếng xình xịch đều đều vang vọng trong không gian chật hẹp nhưng ấm cúng.

Katie ngồi gần cửa sổ, đôi mắt xanh ánh băng chăm chú nhìn phong cảnh Anh Quốc trôi vùn vụt bên ngoài.

Mái tóc vàng óng ánh ánh lên từng tia sáng khiến vài học sinh lén liếc nhìn, thì thầm với nhau: " Công chúa..băng giá sao?"

Katie khẽ cắn môi, quen với ánh nhìn nhưng vẫn thấy ngại ngùng.

Trong lòng, cô bé tự nhủ chỉ cần ngồi yên cho đến khi tàu đến nơi.

Nhưng tiếng gõ cửa khẽ vang lên.

Một cô bé tóc xoăn rối bước vào trước tiên, giọng nói lanh lảnh và đầy sự quan tâm:
-Xin lỗi, mình là Hermione Granger.

Chỗ này có ai ngồi chưa..?

Katie ngẩng đầu, đôi mắt xanh sáng lên, và lần đầu tiên, cô không còn ngập ngừng hay e ngại nữa.

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng rõ vang lên:
-Chưa có ai cả.

Bồ cứ tự nhiên.

Theo sau Hermione là một cậu bé tóc đen rối bù, mắt xanh lá - Harry Potter và một cậu bé tóc đỏ với những vết tàn nhang - Ron Weasley.

Họ nhanh chóng ngồi xuống, trò chuyện rôm rả.

Hermione quay sang cô, ánh mắt sáng rực:
-Còn bồ tên gì?

Năm nay bồ cũng vào năm nhất sao?

Katie mỉm cười khẽ, hơi nghiêng đầu, giọng thanh tao:
-Mình là Katie Montrevaultsky, cứ gọi mình là Katie.

Năm nay mình cũng vào năm nhất.

Ron lúng túng:
-Mont..Mon..gì cơ?

Hermione bật cười, còn Harry thì nhìn cô với ánh mắt đầy tò mò.

Katie bật khẽ một tiếng cười - trong veo và nhẹ như gió.

Khoảnh khắc ấy, cô không còn là cô bé nhút nhát như ở Nga nữa.

Cô trò chuyện cùng bộ ba, ánh mắt sáng, giọng nói trong trẻo khiến cả Hermione cũng thoáng ngạc nhiên: ở Katie có một sự thông minh và tự tin kỳ lạ, dù nét dịu dàng và thanh tao vẫn bao phủ toàn thân.

Thế nhưng, khi những học sinh khác đi ngang qua, tò mò ghé mắt nhìn vào khoang tàu, Katie lập tức cuối đầu, bàn tay khẽ siết chặt vạt váy.

Cảm giác ngại ngùng, hướng nội trỗi dậy mạnh mẽ.

Cô bé thu mình lại, chỉ trò chuyện vừa đủ với nhóm nhỏ của Harry, Ron và Hermione.

Harry nhận ra điều ấy, bèn hỏi nhỏ:
-Bồ thấy không thoải mái ở chỗ nào à?

Cô lắc đầu, đôi mắt xanh ánh lên sự kiên định:
-Không..Mình chỉ không quen có quá nhiều người nhìn thôi.

Nhưng khi ở cùng với mấy bồ, mình thấy ổn lắm.

Hermione nghiêng đầu, bất giác nở nụ cười:
-Vậy thì từ bây giờ, bọn mình sẽ là bạn.

Và đó là khởi đầu của một mối liên kết, Katie - cô bé được mệnh danh là "Công chúa băng giá" từ Phương Bắc, lần đầu tiên tìm thấy những người bạn thật sự tại Hogwarts.
_________________________________________________________________________
511 words.
 
Định Mệnh..(Draco X Reader)
Chương 4: Hogwarts


Con tàu Hogwarts Express dừng lại với một tiếng rít dài.

Tiếng ồn ào của hàng trăm học sinh vang vọng khắp các khoang.

Katie khẽ đứng lên, thu gọn hành lí, đôi mắt xanh băng hướng ra cửa sổ.

Bên ngoài, bóng tối đã phủ xuống, ánh trăng non phản chiếu mặt hồ đen thẵm, lung linh như gương khổng lồ.

-Đi nào, Katie.

Hermione mỉm cười, kéo tay cô.

Katie thoáng giật mình, nhưng rồi khé gật đầu.

Bước xuống sân ga, hàng trăm ánh mắt lướt qua, không ít học sinh thì thầm khi trông thấy mái tóc vàng óng ánh của cô bé.

Katie lập tức cúi mặt, bàn tay khẽ siết chặt lấy vạt áo choàng.

Harry để ý thấy, liền bước chậm lại để đi song song cùng cô.

Giọng cậu trầm ấm:
-Đừng lo, rồi bồ cũng sẽ quen thôi.

Cô ngước nhìn Harry, ánh mắt xanh long lanh dưới ánh trăng.

Lần đầu tiên, cô thấy một sự đồng cảm trong cậu - và bất giác, đôi môi khẽ cong thành nụ cười mảnh mai.

Khi những học sinh năm nhất tụ tập, giọng oang oang của bác Hagrid vang lên:
-Lại đây nào!

Tất cả học sinh năm nhất đi theo tôi!

Không chen lấn, đi thẳng hàng nhé!

Katie bước theo, trái tim dồn dập.

Con đường nhỏ dẫn xuống bờ hồ, từng chiếc thuyền nhỏ không chèo, chỉ lơ lửng đợi sẵn.

Cô, Hermione, Harry và Ron cùng ngồi chung một thuyền.

Cảnh tượng Hogwarts hiện ra sau lớp sương mờ khiến Katie lặng người.

Lâu đài nguy nga sừng sững trên đỉnh núi, hàng trăm cửa sổ sáng rực như những vì sao xa xôi.

Mái tóc cô bay khẽ trong gió, ánh trăng phản chiếu khiến đôi mắt xanh như hồ băng lấp lánh.

-Đẹp quá..

Giọng Katie nhỏ, như chỉ nói với chính mình.

Hermione quay sang, mỉm cười:
-Đúng, nơi này là nơi tuyệt vời nhất trên đời.

Trong khoảnh khắc ấy, Katie không còn là cô bé rụt rè nơi đông người, mà là một thiếu nữ quý tộc nhỏ tuổi đanh mở rộng tâm hồn trước thế giới mới.

Thuyền cập bến, cánh cửa gỗ khổng lồ mở ra, dẫn tất cả học sinh vào Đại Sảnh Đường.

Trần nhà cao vút phản chiếu bầu trời đêm, những ngọn nến bay lơ lửng, mùi thức ăn thơm nức lan toả.

Và cô bước đi, dáng thanh thoát, đôi mắt trong veo ánh lên niềm háo hức và quyết tâm.
______________________________________________________________________________
425 words.
sryy mn, chương này bí idea qaa, mốt lên cho ae chương dài hơn nhen :
 
Định Mệnh..(Draco X Reader)
Thông Báo.


Chuyện là dạo này mình khá bận trong việc học nên có lẽ mình sẽ trop truyện 1 thời gian nhenn..

Hẹn gặp lại!!
 
Back
Top