- Tham gia
- 8/9/25
- Bài viết
- 4,663
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 0
- Chủ đề Tác giả
- #1

[Dịch] Phục Thiên Thị
Tác giả: Tịnh Vô Ngân
Giọng đọc: Ẩn danh
Trạng thái: Đang cập nhật
Giới thiệu truyện:
Đầu tiên, phải nói là bộ Phục Thiên Thị này nhìn chung cũng không có gì mới sáo lộ, nhân vật chính Diệp Phục Thiên mang trên mình thần bí bối cảnh, có thần bí người hộ đạo, từ một cái thiếu niên thiên tài bởi vì mệnh hồn chưa thức tỉnh nên tu vi bị chậm trễ, nhận đủ khinh thường, sau đó… mệnh hồn thức tỉnh, tu vi tăng nhanh, bắt đầu quật khởi, từng bước một triển ép, đánh từ map nhỏ ra map lớn, đem các loại thiên tài, thiên kiêu đè xuống đất ma sát hết thảy…, yy, trang bức, đánh mặt đủ kiểu không sót cái nào.
Những sáo lộ trên quá đổi quen thuộc từ bộ Đấu Phá rồi, lão Thổ Đậu đã chơi nát từ lâu, hiện bộ Nguyên Tôn lão đang viết cũng thế, lão này viết 4 bộ đều cùng 1 sáo lộ, ngẫm lại thật kinh khủng như vậy.
Nhưng cũng phải nói, món ăn thì cũ rồi nhưng được cái dễ ăn nha, yy tự sướng thì bao giờ cũng được đa số đọc giả ưa thích, bên Trung thì càng khỏi nói. Huống chi tác giả bộ này có đầy kinh nghiệm viết truyện Huyền Huyễn, sung sướng điểm viết rất tốt, tình tiết diễn biến nhanh, hợp lý, nhân vật phụ vẫn có người có não, main là người có tình nghĩa trách nhiệm, đủ cuồng ngạo, đủ quyết đoán, đôi khi cũng lại rất vô sỉ, hài hước.
Tuy nhiên, nếu bộ này chỉ thuần túy đi theo sáo lộ trên thì thành tích cũng rất khó mà cao như vậy được.Đạo hữu nào đang đọc bộ này sẽ thấy, điểm nhấn của bộ này chính là ở chữ “Ngược”. Một bộ truyện huyền huyễn yy nhưng lại gây đọc giả chú ý bởi chữ “Ngược” này, (nghe cực kỳ vô lý nhưng lại rất thuyết phục).
Thật vậy, nói về chữ Ngược, chắc hẳn các đạo hữu không thể quên được một màn Bích Dao xả thân đỡ thay Trương Tiểu Phàm một kiếm trong Tru Tiên, có thể nói cảnh này chính là kinh điển, từng làm biết bao đạo hữu thổn thức không thôi.
Trong Phục Thiên Thị, mặc dù không chú trọng viết tình cảm tâm lý nhân vật như Tru Tiên, nhưng lâu lâu tác giả lại thêm một chút “ngược” kèm theo yếu tố tình cảm vào, làm bộ truyện bớt khô khan hẳn, đọc giả cũng bớt nhàm chán khi main cũng sẽ có lúc gặp sóng gió, bất lực, không phải một đường hát vang được. Một số đoạn “ngược” tác giả viết rất động lòng người…
Nôi dung: Tại Thần Châu ở Đông Phương có Nhân Hoàng lập lên đạo thống, có thánh hiền tông môn truyền đạo, cường quốc san sát nhau, chư hầu hùng cứ một phương. Trải qua vạn năm loạn lạc, lúc này ở Thần Châu lại xuất hiện hai vị đế cùng trảm Nhân Hoàng, thống nhất lại Thần Châu. Đó chính là Diệp Thanh Đế và Đông Hoàng Đại Đế.
Nhưng không ngờ Diệp Thanh Đế lại chết đi không giải thích được. Trên thế gian cái tên Diệp Thanh Đế liền trở thành điều cấm kỵ, mọi bức tượng liên quan đến vị đế này đều bị phá hủy. Thế gian này chỉ còn Đông Hoàng Đại Đế duy ngã độc tôn.
Mười lăm năm sau, Đông Hải thành Thanh Châu, một thiếu niên tên Diệp Phục Thiên đã tạo ra huyền thoại về hắn….
Những sáo lộ trên quá đổi quen thuộc từ bộ Đấu Phá rồi, lão Thổ Đậu đã chơi nát từ lâu, hiện bộ Nguyên Tôn lão đang viết cũng thế, lão này viết 4 bộ đều cùng 1 sáo lộ, ngẫm lại thật kinh khủng như vậy.
Nhưng cũng phải nói, món ăn thì cũ rồi nhưng được cái dễ ăn nha, yy tự sướng thì bao giờ cũng được đa số đọc giả ưa thích, bên Trung thì càng khỏi nói. Huống chi tác giả bộ này có đầy kinh nghiệm viết truyện Huyền Huyễn, sung sướng điểm viết rất tốt, tình tiết diễn biến nhanh, hợp lý, nhân vật phụ vẫn có người có não, main là người có tình nghĩa trách nhiệm, đủ cuồng ngạo, đủ quyết đoán, đôi khi cũng lại rất vô sỉ, hài hước.
Tuy nhiên, nếu bộ này chỉ thuần túy đi theo sáo lộ trên thì thành tích cũng rất khó mà cao như vậy được.Đạo hữu nào đang đọc bộ này sẽ thấy, điểm nhấn của bộ này chính là ở chữ “Ngược”. Một bộ truyện huyền huyễn yy nhưng lại gây đọc giả chú ý bởi chữ “Ngược” này, (nghe cực kỳ vô lý nhưng lại rất thuyết phục).
Thật vậy, nói về chữ Ngược, chắc hẳn các đạo hữu không thể quên được một màn Bích Dao xả thân đỡ thay Trương Tiểu Phàm một kiếm trong Tru Tiên, có thể nói cảnh này chính là kinh điển, từng làm biết bao đạo hữu thổn thức không thôi.
Trong Phục Thiên Thị, mặc dù không chú trọng viết tình cảm tâm lý nhân vật như Tru Tiên, nhưng lâu lâu tác giả lại thêm một chút “ngược” kèm theo yếu tố tình cảm vào, làm bộ truyện bớt khô khan hẳn, đọc giả cũng bớt nhàm chán khi main cũng sẽ có lúc gặp sóng gió, bất lực, không phải một đường hát vang được. Một số đoạn “ngược” tác giả viết rất động lòng người…
Nôi dung: Tại Thần Châu ở Đông Phương có Nhân Hoàng lập lên đạo thống, có thánh hiền tông môn truyền đạo, cường quốc san sát nhau, chư hầu hùng cứ một phương. Trải qua vạn năm loạn lạc, lúc này ở Thần Châu lại xuất hiện hai vị đế cùng trảm Nhân Hoàng, thống nhất lại Thần Châu. Đó chính là Diệp Thanh Đế và Đông Hoàng Đại Đế.
Nhưng không ngờ Diệp Thanh Đế lại chết đi không giải thích được. Trên thế gian cái tên Diệp Thanh Đế liền trở thành điều cấm kỵ, mọi bức tượng liên quan đến vị đế này đều bị phá hủy. Thế gian này chỉ còn Đông Hoàng Đại Đế duy ngã độc tôn.
Mười lăm năm sau, Đông Hải thành Thanh Châu, một thiếu niên tên Diệp Phục Thiên đã tạo ra huyền thoại về hắn….