Siêu Nhiên [Dịch] Dù các ngươi có gọi ta là vệ long hay không, ta vẫn sẽ đi ngủ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
372595876-256-k382581.jpg

[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Tác giả: MinhNg31
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Rồng, những sinh vật tồn tại trước khi nền văn minh của con người ra đời, đã trở thành những con rồng hộ vệ của đế chế.

Nhưng dù cho các ngươi có gọi ta là Vệ Long hay không, thì ta vẫn sẽ cứ ngủ thôi.

---------------------------------------
Tại hè chán quá không biết làm gì nên tui dịch cho vui thoi 😀😀😀 Tags: dragonfantasygenderbenderisekai​
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 0


"Ôi, thưa ngài vệ long!

Ngài đang ngủ sao?"

Lại có người lại đánh thức tôi dậy.

Thật phiền phức.

Buồn ngủ quá đi.

Tôi đã bảo họ nhiều lần là đừng đánh thức tôi khi ngủ đông, tại sao họ cứ đánh thức tôi dậy và làm ầm ĩ thế!Chẳng phải ta đã bảo vệ ngươi hàng ngàn năm rồi sao, chẳng phải đã đến lúc các ngươi ngừng đánh thức ta rồi sao?

Chẳng phải ta đã giúp ngươi từ khi ngươi còn chưa nói được lời nào sao?!"

Ngài vệ long!!!"

Ah, chết tiệt!

Ta dậy rồi đây!

Ta dậy rồi đây!!!

Lũ con người các người giống như lũ ruồi phiền phức vậy!!Giá như tôi không bị cám dỗ bởi việc được gọi là "Thần" thì tôi đã không phải đối mặt với sự khó chịu này.Còn về lí do mà tôi lại tái sinh thành một con rồng ở một thế giới khác, bị hành hạ bởi những con người giống như muỗi vào những đêm mùa hè...

Đó lại là một câu chuyện khá dài...Một câu chuyện dài bắt đầu ngay sau khi thế giới này được tạo ra.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 1: Xin chào thế giới (1)


Trước khi tiếp tục đọc, xin lưu ý rằng đây là tác phẩm hư cấu.

Đừng luôn liên hệ nó với cuộc sống thực, chẳng hạn như thường thức, tôn giáo, v.v.Giống như bên dưới, nó không giống như những gì bạn nghĩ trong cuộc sống thực.

Đây là hư cấu, vì vậy xin đừng cảm thấy bị xúc phạm.

___________________________________Thần là gì?Cho đến bây giờ tôi chưa bao giờ nghĩ sâu sắc về điều đó, nhưng tôi có thể chắc chắn rằng thứ gì đó trước mặt tôi là một vị thần.Nó có hình dạng của con người, nhưng cơ thể của nó được tạo thành từ vũ trụ, một sinh vật kỳ lạ.Chỉ cần nhìn vào thôi cũng thấy choáng ngợp và ngột ngạt, nếu đây không phải là thần thì là gì?"

Ồ, bạn mở mắt rồi à.

Tôi đã đợi cậu khá lâu rồi đấy."

Và rồi nó nói bằng một giọng điệu quen thuộc không cần thiết!

Như thể nó đang nói chuyện với người thân vậy!

"Tôi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng bây giờ với bạn, chúng vô nghĩa.

Tôi chỉ nói những gì cần thiết thôi."

Vị thần mỉm cười.Không, khuôn mặt của vị thần đó không có mắt hay miệng, vậy làm sao tôi nhận ra nó đang cười?

Cái gì?

Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Ta đã tạo ra một thế giới, ngươi có muốn chuyển sinh sang đó không?"

Chuyển sinh...?

Đây có phải là bộ tiểu thuyết chuyển sinh nào đó không?Xu hướng đó chẳng phải đã kết thúc rồi đúng không?

Nó đã lỗi thời rồi mà, đúng không?!"

Tất nhiên, cậu có quyền không chấp nhận lời đề nghị của ta, nhưng trong trường hợp đó..."

Vị thần đưa tay vẽ một hình chữ nhật, hình chữ nhật đó phát ra thứ ánh sáng kỳ lạ, cho thấy một khung cảnh khác.

"Cơ thể gốc của cậu đã chết rồi."

Cái gì?"

Bị ngừng tim đột ngột.

Chết vì nhồi máu cơ tim khi đang ngủ, nên bạn không thể làm gì được."

Tôi chết...?Tôi chết khi vừa vào đời mặc dù tôi còn chưa đạt được điều gì......?"

Vậy, cậu sẽ làm gì?

Cậu có chấp nhận lời đề nghị của ta không?"

Nếu tôi đã chết rồi...

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận.

Chết tiệt..."

Được rồi.

Cậu đã lựa chọn đúng đắn đấy.

Ta đã chuẩn bị cho cậu cơ thể tốt nhất.

Cậu nhất định sẽ thích."

Nhưng tại sao vị thần này lại đưa ra lời đề nghị như vậy với tôi?

Tại sao lại là tôi?

Liệu có mục đích gì không?

"Mục đích?

Không có mục đích nào cả.

Ta chỉ mong cậu sống một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc."

Nói xong, vị thần suy nghĩ một lát rồi nói thêm:"Nhưng nếu ta cứ thế tiễn cậu đi mà không có gì, cậu có thể sẽ không thấy có động lực...

Được rồi!

Ta sẽ đưa ra cho cậu một điều kiện."

Điều kiện?"

Nếu cậu đạt được điều gì đó khiến cậu hài lòng ở thế giới đó, ta sẽ ban cho ngươi một điều ước."

Một điều ước?"

Bất cứ điều gì ngươi mong muốn, nhưng ta chỉ ban cho cậu một điều thôi.

Nếu cậu muốn trở về thế giới ban đầu, ta cũng sẽ thực hiện điều đó."

Trở về thế giới ban đầu của tôi...?"

Nhưng, tôi sẽ nghiêm khắc trong việc đánh giá.

Cậu phải thực sự hài lòng, từ tận đáy lòng, nghĩ rằng không có gì có thể tốt hơn.

Nó sẽ không dễ dàng đâu."

Nói xong, vị thần khẽ vỗ tay, và đột nhiên mặt đất dưới chân tôi sụp xuống."

Chúc cậu có một chuyến hành trình vui vẻ!"

Rơi vào vực thẳm, linh hồn tôi bắt đầu trôi đi đâu đó, và khi bóng tối vô tận bao quanh, tôi mất đi ý thức.

-----------------------------------------[Vị thần sáng tạo của thế giới này.

Có nhiều ý kiến khác nhau về lý do tại sao vị thần vô danh này tạo ra thế giới, nhưng không có sự thật nào được tiết lộ.Vệ long của đế quốc, được biết đến là sinh vật đầu tiên và là sinh vật thông minh đầu tiên của thế giới, cũng không biết ý định của vị thần.

Về cơ bản, không ai trên thế giới này biết được ý định của vị thần sáng tạo.Có lẽ, vị thần sáng tạo mong muốn một thế giới nơi những tạo vật của mình có thể sống theo ý muốn.

[Nhà sử học Edward Rochus]

-------------------------------------------------Tôi đã từng đọc được một câu nói trong một cuốn sách.[Một con chim đang cố gắng thoát khỏi quả trứng.

Quả trứng là thế giới của con chim.

Bất kỳ một con chim nào muốn được sinh ra đều phải phá hủy một thế giới.]

(Tui cũng không biết tui có dịch đúng không nữa, bên eng nó viết như này [A bird struggles to break out of the egg.

The egg is the bird's world.

Anyone who wishes to be born must destroy a world.] , nghe cứ sao sao ấy, hoặc là do tui gà ngoại ngữ )Đó là từ cuốn...

Demian, đúng không?

Câu này còn có ý nghĩa khác nữa, nhưng hiện tại thì không quan trọng.Tôi đang trải nghiệm điều này theo đúng nghĩa đen, không hề có ẩn dụ nào cả.Thế giới xung quanh tôi.

Tôi đang cố gắng phá hủy cái thế giới vô cùng vững chắc này.Chính tôi, chưa được sinh ra, phải hủy diệt thế giới này để được sinh ra.Hmm...

Tôi ở bên trong một quả trứng?

Chim ư?

Hay là thằn lằn?

Nhìn thấy mình có tứ chi, tôi đoán tôi không phải là rắn.Vị thần nói rằng đã chuẩn bị cho tôi một cơ thể tốt nhất...

Không phải là con người, mà là một loài động vật!Trong số những sinh vật sinh ra từ trứng, cơ thể tốt nhất chỉ có thể thuộc về... có lẽ, một sinh vật trong truyền thuyết, rồng.Vâng, tưởng tượng có thể bị coi là vô nghĩa, nhưng từ khoảnh khắc tôi đối với một vị thần, thực tế và phi thực tế đều trở nên vô nghĩa.Cơ thể tốt nhất hay gì đó, tôi sẽ biết sau khi được sinh ra.Tôi dùng hết sức lực đẩy mạnh vào bức tường bao bọc mình.Cố gắng quẫy và đạp trong không gian chật hẹp, quả trứng bao bọc tôi cuối cùng cũng nứt ra một vết nhỏ.

Một đường rất mờ.

Một tia sáng lọt qua, hầu như không nhìn thấy được trừ khi nhìn kỹ.Đó chính là sự khởi đầu.Khi tôi đẩy mạnh, đường mỏng đó sẽ kéo dài, tách ra và rộng ra.Và thế là thế giới bao bọc tôi tan vỡ và sụp đổ.Với ánh sáng chói lọi và làn gió lạnh, tôi thoát khỏi thế giới quả trứng và đặt chân một thế giới mới.Chào thế giới!Lời chào đến thế giới mới.Cùng với đó, thế giới vốn tĩnh lặng bắt đầu chuyển động.

-------------------------------------

Tôi sinh ra là một con rồng với vảy bạc.

Vẫn còn trẻ, với cái đầu khá lớn và đôi cánh khá nhỏ gắn vào lưng.

Dù sao thì rồng vẫn là rồng.Tôi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong vũng nước gần đó.

Hình dạng của một con rồng non phủ đầy vảy bạc... trông giống như một con thằn lằn có sừng.Đây là gì?

Một con thằn lằn dễ thương à?

Cảm giác như nó có thể xuất hiện trong một bộ phim của công ty hoạt hình chuột nổi tiếng nhất thế giới.Thật may mắn là tôi không cảm thấy khó chịu khi di chuyển cơ thể mặc dù tôi vừa mới được sinh ra.Tôi nhấc người lên và nhìn quanh nơi tôi sinh ra.Một hang động nhỏ không có gì bên trong, ngoại trừ một góc có vũng nước.

Không có dấu vết của cha mẹ đã sinh ra tôi, thậm chí không có tiếng côn trùng hay tiếng chim trong thế giới này.Đúng Thế giới mà tôi phải đối mặt là một thế giới chưa có sự sống???.

Tôi nên nói thế nào nhỉ, chưa hoàn thiện?

Một kết quả còn nhiều thiếu sót?Nếu được hỏi thiếu gì, tôi có thể nó là thiếu rất nhiều và trước hết, cây còn nhỏ.Cây lớn nhất thậm chí còn không cao tới thắt lưng tôi.

Giống như tất cả các cây đều là cây non mới trồng.Hơn nữa, không có tiếng côn trùng.

Ngay cả tiếng chim cũng không.Có vẻ như không có sự sống nào cả.Thế giới này có ổn không...?

Khi tôi đang suy nghĩ, có thứ gì đó xuất hiện ở góc dưới bên phải tầm nhìn của tôi.

Hình dạng của một chiếc phong bì nhỏ.

Đây là gì?

Giống như một tin nhắn...

Tôi cẩn thận chạm vào chiếc phong bì bằng những ngón tay phủ đầy vảy, và đột nhiên nó mở ra.

_____________________________________

|

| Chà có vẻ như cậu đã chuyển sinh an toàn!|| Thế giới này chưa tồn tại được lâu.| Vì vậy vẫn chưa có bất cứ sinh vật nào cả|| Nhưng đừng lo lắng!| Ta sẽ cho cậu một số khả năng như phần thưởng khi tái sinh.|| Khả năng đầu tiên là sức mạnh sáng tạo.| Cậu sẽ có thể tạo ra bất cứ thứ gì cậu muốn!| Thế giới này giống như đồ chơi của cậu vậy.| Ta sẽ khắc ghi cách sử dụng kĩ năng này vào tâm trí cậu.|| Hãy lấp đầy thế giới này bằng sự sống mà cậu tạo ra!| Nhưng để tạo ra sự sống, cậu cần phải biết rất nhiều.

| Vậy thì phần thưởng thứ hai là khả năng tìm hiểu thông tin từ các thế giới khác.|Internet, đúng không?

Nó là một thứ đáng kinh ngạc, bạn biết đấy.| Tất nhiên, cậu là người thế giới đó nên tôi nghĩ cậu biết nó rất rõ.|| Ta nghĩ nó chắc chắn sẽ giúp ích cho Cậu.|| Cuối cùng, ta sẽ cho cậu khả năng điều khiển thời gian.|| dù tuổi thọ của cậu là vô hạn,| Nếu cậu sống từng ngày,| Ngay cả bạn cũng có thể sẽ kiệt sức.| Dừng thời gian, tăng tốc thời gian hoặc đảo ngược thời gian tất cả cậu đều có thể làm được nhưng nó có chút nguy hiểm nên tôi sẽ hạn chế sử dụng nó.|| Trong thế giới đó, cậu có thể trở thành một vị thần toàn năng.

|

| Nhân tiện, thứ này được làm ra để làm người đưa tin cho các vị thần.| Tên của nó là GodTalk!| Hiện tại chỉ có ta và cậu sử dụng nó thôi.|| Có lẽ một ngày nào đó, khi thế giới này có thêm thần , họ sẽ sử dụng nó?| Nếu cậu có thắc mắc gì, hãy hỏi bằng cái này này.| Ta sẽ trả lời một cách tử tế nhất có thể.

_______________________________________Cái này là cái gì.Ngay lúc đó, một thứ gì đó to lớn bắt đầu hiện lên trong tâm trí tôi.Phần thưởng đầu tiên.

Sức mạnh của một vị thần.

Sức mạnh để sáng tạo.

Sức mạnh để tạo ra sự sống.

Tất cả những phương pháp sử dụng sức mạnh đó tràn đầy tâm trí tôi.Sau đó, kiến thức liên quan đến phần thưởng thứ hai chảy vào tâm trí tôi và tôi sử dụng khả năng này mà không do dự.Khi tôi sử dụng nó, một cửa sổ hình vuông xuất hiện trước mặt tôi.

Nó có hình dạng quen thuộc của một trình duyệt web.

Khi tôi nhìn thấy biểu tượng của công cụ tìm kiếm nổi tiếng nhất thế giới trước đây, tôi không còn lời nào để diễn tả.Đây là... phần thưởng chuyển sinh sao...?
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 2: Xin chào thế giới (2)


Giống như thực tế ảo tăng cường, một cửa sổ tìm kiếm sẽ xuất hiện xuất hiện trước mắt tôi.Nhưng nếu không có bàn phím hay chuột... tôi phải sử dụng nó như thế nào đây?Con trỏ đang nhấp nháy trong ô tìm kiếm, nhưng... có vẻ nó sẽ không tự đọc suy nghĩ của tôi và tự động nhập cho tôi.Liệu có chức năng nhập bằng sóng não không?

Tôi có nên tìm kiếm với thiết bị nhập sóng não không?Ngay khi tôi nghĩ đến nó.[Thiết bị nhập sóng não]Các từ tôi vừa nghĩ tự động xuất hiện trong ô tìm kiếm và kết quả tìm kiếm ngay lập tức hiển thị.Hmm.

Xem nào...Tìm kiếm TreeWiki.[TreeWiki]Ra vậy, hóa ra nó hoạt động như thế này.Nó tự động cuộn lên và xuống dựa trên nơi tôi nhìn.

Cửa sổ đó cũng biến mất ngay khi tôi nghĩ về việc nó biến mất...Có lẽ nó tốt hơn tôi nghĩ.

Tuyệt vời.

Nó sẽ hữu ích để giết thời gian hoặc tìm kiếm kiến thức khác nhau khi cần.Chà, tuy nó chỉ có thể tìm kiếm thông tin thôi, nhưng chỉ điều đó thôi cũng rất quý giá với tôi ngay lúc này.Sau khi hiểu được phần thưởng thứ hai, kiến thức về phần thưởng thứ ba bắt đầu tràn vào đầu tôi.Sức mạnh có thể tự do kiểm soát thời gian.

Nó có thể tăng tốc, tạm dừng và đảo ngược dòng chảy của thời gian.Và cách sử dụng sức mạnh này... là tạo ra một chiếc đồng hồ quả quýt.Chiếc đồng hồ quả quýt được gắn với một sợi dây mỏng, không chỉ hiển thị thời gian hiện tại mà còn cả năm, tháng và ngày.Tuy nhiên, mọi thứ hiện đều được đặt ở mức 0 và cả kim giờ và kim phút đều dừng ở vị trí 12 giờ.Ngoài ra cũng có một biểu tượng ▸ xuất hiện trên mặt đồng hồTrên rìa đồng hồ có hai nút bấm và một mặt số có thể xoay, thật là một thiết bị kì lạ.Đây có phải là cách tôi điều khiển thời gian không?

Tôi thận trọng nhấn một trong những nút trên đồng hồ.Tích.Tiếng dây cót đồng hồ biến mất, vạn vật xung quanh tôi dừng lại.

Gió không còn thổi nữa.

Bụi tung lên bởi bước chân tôi không lắng xuống.

Mọi thứ xung quanh tôi dừng lại.Và khi thời gian dừng lại.

Ở trên mặt đồng hồ, biểu tượng [ II ] xuất hiện thay cho biểu tượng [ ▸] xuất hiện ngay trước đó.Tôi nhấn nút lần nữa và thời gian đang bị tạm đang dừng lại bắt đầu trôi tiếp.Oh, hóa ra đây là cách nó hoạt động.

Nhưng đưa một khả năng gian lận như vậy vào làm phần thưởng... ngài ấy đang nghĩ gì vậy?Haiz, làm sao tôi có thể hiểu được suy nghĩ của ngài ấy?

Tôi có thể dành cả đời để suy nghĩ mà vẫn không hiểu.Gạt sang một bên suy nghĩ về vị thần đó, tôi dành thời gian để tiếp tục nghiên cứu chiếc đồng hồ.Tôi cẩn thận xoay mặt số gắn ở phía trên.

Nếu tôi đoán đúng...Tốc độ gió tăng lên đáng kể.

Trên bầu trời, mặt trời và mặt trăng thế chỗ nhau liên tục với tốc độ có thể trông thấy.Biểu tượng ▸ trên đồng hồ thay đổi thành ▸ x2.Vặn núm vặn thêm nữa, biểu tượng ▸ x2 thay đổi thành ▸ ▸x3 và xoay thêm một lần nữa biểu tượng ▸ ▸x3 thay đổi thành ▸ ▸ x4.Khi tôi tiếp tục xoay nó, con số phía sau thay đổi và mặt trời và mặt trăng liên tục thế chỗ nhau.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, vị trí của mặt trăng và mặt trời liên tục thay đổi vị trí cho nhau .

Mặc dù tôiì cảm giác như chỉ mới vài giây trôi qua, nhưng một ngày rồi hai ngày trôi qua.Tôi giữ núm xoay và xoay theo hướng ngược lại, hy vọng dòng thời gian sẽ trở lại bình thường và nó quay lại thành ▸Chà, nó dễ sử dụng hơn tôi nghĩ.

Chỉ cần nghĩ đến tốc độ thời gian mong muốn và xoay nó, nó sẽ thay đổi tốc độ thồ gian đúng theo ý tôi muốn.Tôi vặn núm vặn trên đồng hồ, nghĩ đến việc thời gian trôi chậm hơn nữa, và biểu tượng trên đồng hồ đổi thành ▸ ×0,1.Làm chậm dòng chảy thời gian đến mức cực độ cũng không khác mấy so với việc dừng thời gian lại... nhưng, ừm, với tôi bây giờ điều đó vô nghĩa.Khi tôi tăng tốc thời gian một lần nữa, nhiều ngày trôi qua một cách nhanh chóng, liên tục lặp lại chu kỳ bình minh và hoàng hôn.Đồng bộ với tốc độ đó, kim phút và kim giờ trên đồng hồ cũng quay rất nhanh.

Với mỗi lần mặt trời mọc và lặn, bộ đếm ngày trên đồng hồ lại tăng thêm 1.Mặc dù ngày tháng liên tục thay đổi, nhưng tôi lại không cảm thấy có sự thay đổi nào.Tôi đang ở trong tình huống mà tôi không cảm thấy đói, cho dù chỉ một chút thôi, điều mà bất kỳ sinh vật sống nào cũng phải cảm thấy một cách tự nhiên.Tôi thở dài một tiếng và đưa thời gian trở lại bình thường.Có vẻ như tôi đã bước ra khỏi phạm trù của sinh vật sống.

Vâng, để có thể được gọi là một thực thể có thể tạo ra mọi thứ, kết nối với các thế giới khác và điều khiển thời gian theo ý muốn thì nếu như đó là một sinh vật sống... thì điều đó có vẻ hơi khó.

Tôi thở dài lần nữa và ấn nút trên chiếc đồng hồ bỏ túi, cái nút mà tôi vẫn chưa ấn.Sau đó, khi tôi bấm vào.

Mặt kính bao phủ đồng hồ mở ra.Vậy, tôi phải làm gì với thứ này?Tôi cẩn thận vặn ngược kim giây và kim phút bằng đầu ngón tay.

Không hiểu sao, tôi cảm thấy đây chính là điều mình cần làm.Sau khi xoay nhiều lần và đặt số ngày về 0, tôi đóng nắp lại và một cửa sổ nhỏ hiện ra trước mắt tôi.[ Đang tìm kiếm sự đồng ý từ thời điểm trước...Thời điểm trước đã đồng ý.Bạn có muốn tua lại thời gian không?

Y/N]Sự đồng ý từ thời điểm trước?

Hmm...

Đây có phải là hạn chế mà vị thần đó đã đề cập không?Cho dù tôi muốn tua lại thời gian, tôi cũng không thể làm được nếu thồ điểm trước không cho phép.

Được rồi.

Tôi ấn vào phần Y bằng đầu ngón tay.

Sau đó, chiếc đồng hồ bỏ túi bắt đầu quay ngược lại.Có phải thời gian đang quay ngược lại phải không?

Mặt trời và mặt trăng trên bầu trời lại bắt đầu thay đổi vị trí cho nhau, tuy nhiên, chúng lại mọc và lặn theo hướng ngược nhau.Chỉ sau một khoảnh thời gian ngắn, ngày hiển thị trên đồng hồ quả quýt đã trở về số 0.Phần thưởng thứ ba khá trực quan và dễ hiểu.

Và nó cũng rất mạnh mẽ.Có thể sẽ rất vui khi hét lên "The world!" và thời gian dừng lại.Tôi tua lại rồi triệu hồi chiếc đồng hồ bỏ túi lần nữa, rồi tua lại thêm một lần nữa.Chiếc đồng hồ quả quýt, sẽ biến mất khi rời khỏi tay tôi và có thể được triệu hồi lại bất cứ lúc nào, hẳn là một sức mạnh gắn liền với tôi.Bây giờ đã đến lúc thử nghiệm phần thưởng quan trọng nhất, phần thưởng đầu tiên, sức mạnh của sự sáng tạo.Khả năng tạo ra bất cứ thứ gì tôi mong muốn.Khả năng lấp đầy thế giới này, nơi không có sinh vật sống nào ngoại trừ một số loài thực vật, bằng sự sống mới.Tôi nên tạo ra thứ gì với khả năng này?Con người ư?

Trong một thế giới không có gì sao?

Điều đó thật vô lí.

Con người đứng đầu chuỗi thức ăn.

Nếu không có đủ sinh vật bên dưới, họ sẽ chết đói.Tôi có nên bắt đầu bằng cách tạo ra các dạng sống cơ bản không?

Nhưng điều đó có vẻ hơi khó khăn.Hay... có lẽ tốt hơn là tạo ra một nhóm các sinh vật đơn bào nguyên thủy và thúc đẩy quá trình tiến hóa của riêng chúng?Sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng thời gian đối với tôi không phải là vấn đề lớn, vì tôi có thể thay đổi thời gian theo ý muốn của mình.Mặt hạn chế của điều đó là không có gì đảm bảo sự tiến hóa của sự sống sẽ diễn ra theo ý muốn của tôi.À, không.

Có lẽ tôi có thể tạo ra một loài sinh vật rồi để nó tiến hóa thành các loài khác?Ví dụ...

Tôi tạo ra chúng và để các đột biến xảy ra thường xuyên hơn, nhiều hơn.Tôi không rành về sinh học, nhưng nếu tôi tạo ra một nhóm sinh vật có những đặc điểm như vậy, phân tán chúng khắp thế giới và tua nhanh thời gian... chúng sẽ tự tiến hóa và phát triển, phải không?Có khả năng một số sinh vật kỳ lạ sẽ xuất hiện... nhưng tôi có thể chỉnh sửa một chút.Nếu tôi không sử dụng phương pháp này và trực tiếp tạo ra mọi thứ... có vẻ như sẽ mất rất nhiều thời gian.

Nên có vẻ cách này là tốt nhất rồi.Nếu có chuyện gì không ổn... tôi sẽ tự xử lý.

Suy cho cùng, tôi là rồng, nên tôi cũng có nhiều khả năng khác nữa, đúng không?À, nói đến chuyện đó, là một con rồng, tôi cũng nên sử dụng phép thuật sao?

Tôi cũng cần suy nghĩ đến phép thuật nữa.Hmm... tôi có thể tạo ra sức mạnh ma thuật không?

Hay tôi cần phải tạo ra thứ gì đó thấm nhuần phép thuật?Thôi thì dù thế nào đi nữa, tôi cũng chỉ cần tạo ra chúng thôi.

Khả năng tạo ra bất cứ thứ gì thực sự là toàn năng.Tôi nhẹ nhàng vươn vai và đứng dậy, sau đó sử dụng phần thưởng đầu tiên, [Sáng tạo].Một cửa sổ trong suốt hiện ra trước mắt tôi.

Một cửa số cho phép tôi thiết lập chi tiết về những gì cần tạo.Hmm, xem nào...

Đầu tiên, một sinh vật.

Càng đơn giản càng tốt.

Sức sống cao, khả năng thích nghi với môi trường tốt.

Tuổi thọ... có lẽ là khoảng một năm.Vì tôi muốn tạo ra các sinh vật đơn giản nhất vó thể, có lẽ tôi cần tham khảo các sinh vật đơn bào.

Một sinh vật có sức chịu đựng cao đến mức ngay cả khi bị chia đôi, nó vẫn sẽ sống.Còn về thức ăn... hmm... quang hợp?

Không, không.

Chúng cần phải có sự hấp thụ và săn mồi.Chúng có thể sẽ ăn thịt lẫn nhau... nhưng vì đây là lần thử đầu tiên, tôi nghĩ rằng cứ như vậy đi.

Chúng có thể gặm lá cây hoặc thứ gì đó.

Tăng tỷ lệ và tần suất xuất hiện đột biến...

Đột biến gen?

Cái này... hừm...

Cũng được, tôi sẽ thêm nó vàoNhững sinh vật thích nghi tốt với môi trường sẽ sống sót, còn những sinh vật không thích nghi sẽ chết.Nhắc đến đây mới nhớ, hắn ta thật tàn nhẫn, tại sao lại tạo thực vật vào mà không tạo ra bất cứ động vật vào?Ô, đợi đã.

Tôi cũng nên tạo ra vi khuẩn hoặc vi-rút chứ?

Hay là Thần đã tạo ra chúng rồi?Hmm, tôi không chắc lắm.

Hmm, nếu có vấn đề gì thì tôi chỉ cần tua lại thời gian và làm lại.Vì vậy, tôi đã bắt tay ngay vào việc tạo ra một sinh vật sẽ trở thành tổ tiên chung của mọi sự sống.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 3: Xin chào thế giới (3)


Tạo ra những sinh vật mới là một ý tưởng hay, nhưng làm sao tôi có thể phân tán chúng khắp thế giới?Tôi chỉ muốn đổ một đống vào một chỗ và mặc kệ nó, nhưng nếu tôi làm như thế thì chúng sẽ không thể nào phân tán khắp thế giới được.

Hmm...Chà, bây giờ tôi không có gì ngoài thời gian cả, vì vậy có lẽ tôi sẽ đợi và xem sao?

Và nếu như nó không có hiệu quả, tôi có thể suy nghĩ các cách khác sau.Tôi lê lết người bước ra khỏi cái hang nơi tôi sinh ra.Hmm...

Đi bộ thật khó chịu.

Chân tôi to một cách kỳ lạ, khiến việc đi bộ trở nên khó khăn không giống như khi tôi còn là con người.Tôi có một đôi cánh trên lưng, nhưng liệu tôi có thể bay với chúng không?Nếu như một con rồng mà không thể bay thì nó chẳng khác gì một con khủng long cảTôi nhìn vào đôi cánh nhỏ ở trên lưng mình.Là một con rồng, tôi được ban cho một chiếc cổ dài, cho phép tôi có thể nhìn thấy lưng của mình, điều mà con người không thể làm được.Nhìn đôi cánh nhỏ bé trên lưng, tôi không nghĩ rằng mình có thể bay với nó.

Nhưng hiện tại, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cố gắng sử dụng chúng.Tôi chạm vào đôi cánh bằng đầu mũi, cố gắng nhớ lại cảm giác đó.

Cảm giác có thứ gì đó chạm vào gần xương cánh trên lưng tôi.

Một cảm giác kỳ lạ về một phần cơ thể khác với khi tôi còn là con người.Sau khi tôi ghi nhớ vào tâm trí cảm giác khi tôi di chuyển chúng bằng cách chạm vào chúng bằng đầu mũi, tôi cố gắng lặp lại cảm giác đó bằng cách di chuyển lưng.Thật khó để di chuyển một phần cơ thể mà ban đầu nó không có ở đó, nhưng sau khi di chuyển nó một chút, tôi đã bắt đầu quen dần.Hmm, à.

Có phải là thế này không?

Khi tôi di chuyển thứ gì đó trên lưng mình một mạnh mẽ, đôi cánh nhỏ rung lên.Nhưng có vẻ như tôi không thể bay được với thứ này.

Hmm...Đúng lúc đó.

Biểu tượng phong bì thư hiện lên ở góc dưới bên phải tầm nhìn của tôi.

___________________________________________

|| Cậu thấy thế nào về thế giới cậu đang đối mặt?| Nó vẫn còn khá nhiều thiếu sót, và gần như chẳng có gì ở đó.| Nhưng đừng lo!

Ta sẽ giúp cậu hết sức có thể!| Nhân tiện, ta cũng đã ban cho nó mana.| Nồng độ mana hiện tại còn khá mỏng, nhưng rồi nó sẽ dày đặc lên theo thời gian.

| Khi nồng độ mana tăng lên, và khi hệ thống ma pháp được thiết lập cậu sẽ có thể sử dụng phép thuật.| Tất nhiên, cơ thể rồng của cậu có thể sử dụng được phép thuật| Đương nhiên là cậu sẽ dùng được nó theo bản năng thôi.| Một con rồng to lớn có thể bay bằng đôi cánh nhỏ chính là nhờ vào sức mạnh ma thuật!| Tất nhiên, cậu cũng có thể phun lửa nữa, nên hãy thử xem!| Ta rất mong chờ về những gì cậu tạo ra.| Còn về việc hệ sinh thái còn quá nhỏ để cậu có thể sáng tạo,..| Ta đã lo liệu hết rồi nên đừng lo nhá!| Có lẽ ta đang chăm sóc cậu quá đà rồi!| Nhưng dù có nói gì đi nữa thì thế giới này cũng là dành cho cậu mà.| Hãy thoải mái tận hưởng nó nhé!

_______________________________Ah, cảm ơn ngài rất nhiều!Nhưng mà cho dù thế giới này có mana hay không thì cũng vô ích nếu tôi không sử dụng được!Ngài ấy nói tôi có thể sử dụng nó bằng bản năng!

Nhưng tôi thậm chí còn không biết nó có tồn tại hay không!!!

A!

Giống như vậy, Vỗ cánh không làm tôi bay như phép thuật!Như thế này!

Như thế này!

Cơ thể tôi dần nâng lên và tôi bắt đầu bay lên... bay lên...Hả?

Tôi đang bay à...?

Chân tôi rời khỏi mặt đất rồi sao???Cái gì đây!

Chỉ cần vỗ cánh là tạo ra được một luồng gió mạnh?!

Cơ thể tôi đang bay lên?!Cái gì?

Cái gì thế này???

Tôi đang bay!

Tôi đang bay!!!

Tôi đang bay!!!!Cơ thể tôi bay lên ngày một cao hơn.

Ô!

Tuyệt vời!

Chỉ bằng cách nhẹ nhàng thay đổi hướng vỗ cánh, tôi có thể di chuyển về phía trước, phía sau, sang trái hoặc phải!

Thật không thể tin được!

Điều này thật thú vị!Ngay cả khi tôi bay lên cao thêm nữa, tôi cũng không cảm thấy khó khăn gì.

Thật tuyệt quá đi!

Điều này thật vui!!Nhưng lưng tôi bỗng nhiên đau nhức và tôi bắt đài cảm thấy mệt.

Hmm.

Chẳng lẽ nào vì tôi mới sinh ra nên cơ bắp của tôi chưa phát triển đầy đủ?

Hay là vì các cơ bắp xung cánh của tôi chưa quen với việc bay?Ngay lúc đó.Các cơ gần cánh của tôi bị đau!

Ui!!!

Chuột rút, tôi bị chuột rút rồi!!!

Aaaargh!!!!T-tôi đang rơi!!!

Cao quá!

Độ cao khá cao!!!

Rơi từ đây xuống sẽ rất kinh khủng!!!

Cơ cánh của tôi đau quá nên tôi không thể vỗ cánh được!!!

Thôi chết rồi!!!

Cứu tôi với!!!!

Ầm!!!Và thế là, trước khi tôi kịp thử bất cứ điều gì, tôi đã đập đầu xuống đất.Có lẽ điều may mắn duy nhất là, mặc dù tôi rơi xuống đất đủ mạnh để tạo thành một hố sâu, nhưng cơ thể tôi không hề bị đau chút nào.A, đau quá!

Các cơ cánh nơi tôi bị chuột rút vẫn đau quá!!!

Nhưng tôi thậm chí không thể xoa bóp chúng vì tay tôi quá ngắn!!!!

Có phải vì tôi mới sinh ra, hay là vì vốn trước đó nó không hề tồn tại?

Dù sao thì tôi cũng không bao giờ tưởng tượng được mình sẽ bị chuột rút ở cánh.Có lẽ từ giờ trở đi...

Tôi nghĩ rằng mình nên khởi động một chút trước khi bay.May mắn là cơ thể tôi rất khỏe nên tôi không bị thương ngay cả khi ngã từ trên cao xuống.Tôi không chắc mình cao bao nhiêu hiện tại, nhưng nếu so sánh với chiều cao của tôi khi còn là con người...Ngã đập đầu xuống từ độ cao khoảng 3 tầng nhà mà không bị trầy xước chút nào chắc chắn đã chứng minh được sức mạnh của cơ thể tôi.Dù sao thì đó cũng không phải là điều quan trọng.

Tôi dang rộng đôi cánh và bay lên trời một lần nữa.Lần này, tôi cảm thấy một luồng năng lượng yếu ớt bao phủ đôi cánh của mình.

Đây có phải là mana không?

Nó di chuyển trong không khí một cách mờ nhạt?Nó mờ nhạt đến nỗi tôi sẽ không cảm nhận được nếu không chú ý kỹ, nhưng khi tôi vỗ cánh và bay lên, tôi mới bắt đầu cảm nhận được nó.Nồng độ của nó vẫn còn khá thấp nên tôi chưa biết phải làm gì với nó...

Nhưng có lẽ tôi sẽ có thể sử dụng ma thuật trong tương lai?Có lẽ tương lai sẽ rất thú vị.

Đúng vậy.Và thế là tôi bay vút lên trời cao.Điều đầu tiên tôi làm khi đã có thể bay vòng quanh thế giới là:"Xuất hiện đi, sự sống!"

Tôi đã đi khắp thế giới để phân tán những sinh vật sẽ trở thành tổ tiên của mọi sinh vật mà tôi đã tạo ra.Tôi cũng đã thêm một chút khả năng hấp thụ chấn động, vì vậy ngay cả khi rơi từ tít trên trời xuống, chúng vẫn sẽ ổn.Tuy nhiên khi tôi bổ sung khả năng hấp thụ chấn động thì bằng cách nào đó khiến cơ thể chúng mềm và nhão hơn, nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Tôi cũng đã thêm khả năng tự sao chép, khả năng thích nghi với môi trường, khả năng hấp thụ không khí để tiêu thụ năng lượng và khả năng đột biến...Oh, hình thứ tôi vừa tạo ra là slime.Không, tôi không cố ý, nhưng chúng bây giờ thực sự là slime!!!Hơn nữa, chúng nuốt những thứ nhỏ bằng cơ thể của chúng để kiếm ăn!

Chúng không thể nuốt bất cứ thứ gì quá lớn!

Chúng ăn những thứ như rêu và lá từ mặt đất!Hmm...

Ờ thì, tôi không biết điều đó có quan trọng không?

Nhưng dù sao thì đây cũng là một thế giới giả tưởng nơi tồn tại rồng và ma thuật.

Mà slime thì có hại gì chứ?Trên thực tế, nếu tôi cho chúng thêm khả năng tiêu thụ chất thải và phân hủy nó thì chúng sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho môi trường.Tôi cũng đã thêm khả năng tiết ra chất nhờn cho chúng khi chết sẽ biến thành phân bón cho đất.Do vậy, những sinh vật tồn tại ngay phía trên đáy của chuỗi thức ăn đã ra đời.

-----------------------------------------------Nguồn gốc của loài người là gì?Giáo hội Sự sống thờ Nữ thần Sự sống, tuyên bố rằng Nữ thần Sự sống đã tạo ra mọi sự sống trên thế giới này, nhưng điều này không hoàn toàn chính xác.

Sau nhiều thập kỷ nghiên cứu, tôi, một giáo sư tại Đại học Hoàng gia, cho rằng slime mới chính là nguồn gốc của mọi sự sống.Slime thích nghi với môi trường và chúng liên tục thay đổi!

Chúng mới là nguồn gốc thực sự của mọi sinh vật sống!Điều này có thể được xác nhận bằng các hóa thạch slime được tìm thấy trên khắp thế giới-- Bài thuyết trình của một giáo sư nghiên cứu về cuộc sống cổ đại tại Đại học Hoàng gia.- Sau bài thuyết trình này, giáo sư bị Giáo hội Sự sống và Đền Pantheon tuyên bố là kẻ dị giáo và mất tích.- Có tin đồn rằng vệ long của Đế chế có liên quan đến sự mất tích của giáo sư, nhưng sự thật vẫn chưa rõ ràng.

__________________________________Tôi đã rải slime khắp thế giới.Và việc quan sát những con slime đó hóa ra lại thú vị hơn tôi nghĩ.Không, ý tôi là sự biến đổi của slime ở mỗi vùng khác nhau.Và trong những môi trường khác nhau, chúng trải qua những quá trình tiến hóa khác nhau.

Ví dụ, khi so sánh hai vùng đầm lầy tương tự nhau, ở một vùng, slime trở thành slime bùn và hấp thụ chất nhầy của bùn, trong khi ở vùng khác, chúng trở thành slime độc ăn những vật liệu thối rữa trong đầm lầy để tạo ra chất độc.Sau khi vật lộn dưới hố một hồi, cơn đau ở cánh của tôi cũng dần biến mất.Ugh.

Đau quá.

Đó là cơn đau mà tôi không bao giờ muốn trải nghiệm lại nữa.Ngoài ra, trong môi trường đầy băng giá, xuất hiện những con slime băng cứng như băng, và ở những khu vực núi lửa, xuất hiện những con slime lửa với ngọn lửa liên tục bùng cháy.Slime ăn lá và tạo ra ngụy trang giống lá.

Slime tiêu thụ và hấp thụ quặng để biến thành sinh vật giống quặng, v.v.

Thế giới của slime là vô tận.Slime khi vào trong nước thường bị hòa tan và biến mất do áp suất thẩm thấu gây ra bởi sự chênh lệch nồng độ, nhưng rồi sau đó, những con slime thích nghi với cuộc sống trong nước cũng bắt đầu xuất hiện.Và một cách kì diệu, những con slime thích nghi với nước bắt đầu thay đổi bề mặt cơ thể để ngăn chất dịch cơ thể bị lấy đi.Từ một cơ thể đơn bào, slime bắt đầu phân chia để tạo ra những cơ thể có bề mặt cứng hơn, để bảo vệ độ ẩm bên trong chúng.Tuy nhiên, do bề mặt thay đổi nên chúng bắt đầu phát triển các cơ quan giống như miệng để dễ dàng hấp thụ các vi sinh vật làm con mồi.Chúng cũng bắt đầu tạo ra những cơ quan giống như vây để có thể di chuyển dưới nước một cách dễ dàng hơn.

Và để khắc phục tình trạng không thể thở bình thường dưới nước, chúng bắt đầu phát triển các cơ quan giống như mang để hấp thụ thứ gì đó giống như oxy trong nước...?

Nó có thực sự là oxy không?

Nhưng mà dù sao thì thì chúng cũng bắt đầu hấp thụ thứ gì đó giống như oxy trong nước.Cứ như vậy, slime bắt đầu biến đổi thành những sinh vật giống cá.

______________________________

Ờ thì tại sáng nay tui phải đi học thêm khá nhiều nên giờ mới có thể đăng chap mới được.

Mới lại tui cũng định thông báo là ngày mai sẽ không có chap mới vì tui có chút việc bận.

Sorry mọi người nhiều 😞😞😞
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 4: Xin chào thế giới (4)


Ngắm nhìn những sinh vật giống cá đang bơi dưới nước, tôi cẩm thận nhúng tay xuống biển.Cảm giác mát lạnh.

Khi tôi liếm nhẹ, nó có vị mặn rõ rệt, dường như không khác biệt gì với nước biển mà tôi biết

.Hmm.

Tôi muốn khám phá thế giới dưới nước nhiều hơn cơ...

Nhưng những gì tôi có thể nhìn thấy từ trên cao cũng có giới hạnTôi có nên nảy xuống dưới nước không ?

Nhưng làm sao tôi có thể bơi với cái cơ thể này?Một con rồng có thân hình to lớn như tôi liệu có thể bơi được không?.

Hmm...

Tôi không chắc chắn lắmChà, sẽ không có cách nào biết được nếu không thử đúng không?.

Tôi thận trọng bước xuống biểnNước biển lạnh bao trùm lấy chân và đuôi tôi.

Cảm giác cũng không tệ lắmÀ, tôi có bị đau mắt khi tôi mở mắt ở dưới biển không nhỉ?

Tôi hơi do dự vì chưa từng thử trước đây.Ugh....

Ah, Thôi kệ, nó chỉ là một thử thách mà thôi.

Làm sao mà rồng có thể chết đuối được!

Nếu tôi có thể bay bằng đôi cánh của mình, thì nước chắc chắn không phải là một vấn đề lớn.Nói xong, tôi hít một hơi thật sâu và lặn xuống biển.Và ngạc nhiên thay, tôi hoàn toàn cảm thấy thoải mái khi ở dưới nước.Không cần phải mìn thở, không khó chịu khi mở mắt và tôi có thể di chuyển thoải mái hơn vì cảm giác như không có gì đè nén vậyBơi à, tôi chỉ cần di chuyển đuôi qua lại để đẩy bản thân về phía trướcHmm, đúng như mong đợi của một con rồng tôi đã lo lắng vô ích rồi.Tôi nhanh chóng bơi xung quanh, quan sát mọi thứ xung quanh.

Một vùng biển nơi rong biển và sai hồ đang phát triển một cách chậm rãi.

Mặc dù chưa có loài cá nào thực sự, nhưng nó vẫn có nét quyến rũ riêng.Và có những con slime dần dần biến đổi thành hình dạng giống con cá đang thu hút sự chú ý của tôiSlime thích nghi với môi trường bằng cách biến đổi thành nhiều hình dạng khác nhauMột số con có hình dạng cá.

Một số thì lại trông giống mực một cách kỳ lạCó những con biến đổi thành hình dạng giống như bọ ba thùy hoặc tôm, thậm chí một số con còn biến đổi thành hình dạng kỳ lạ giống như những con cá ở biển sâu

Tôi tự hỏi liệu có bao nhiêu con trong số slime này sống sót?

Điều này đang ngày càng thú vị.Nhìn kĩ lại thì, những con slime tôi thả trên bờ đều biến đổi để có được các thuộc tỉnh khác nhau, nhưng những con slime dưới nước thì có phần khác biệtVì vậy, tôi đã đi khắp thế giới, thả những con slime và dành thời gian quan sát sự biến đổi của chúng.Một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày.

Thời gian lặp đi lặp lại với sự mọc và lặn của mặt trời.Thời gian cứ thế trôi, và thế giới dần dần thay đôiCảnh tượng sự sống từ từ lan tỏa từ hư vô.Ngay lúc đó, tôi nhận thấy mình đã vô tình bật cười.Với hành động và lựa chọn của mình, thế giới đã thay đổi rất nhiều, tôi cảm thấy mình như một con rồng tuyệt vờiChà, một con rồng có sức mạnh thần thánh chắc chắn sẽ là một con rồng hùng cường rồiSau khi quan sát những thay đổi trong cuộc sống trong nhiều ngày, nhiều tuần, nhiều tháng, một sự thay đổi khác sắp xảy đến với thế giới này.

------------------------------------------

Mana là gì?Năng lượng để sử dụng phép thuật.>Một sức mạnh bí ẩn lan truyền rộng rãi trên toàn thế giớiMột ân sủng mà các vị thần bạn tăng cho thế giới này.Sự nhận thức về ý chí đã tạo ra sự thay đổiCó rất nhiều pháp sư nên cũng có nhiều định nghĩa về mana, nhưng theo tôi thì nó được biểu như vậy .Nó giống như dòng máu chảy trong huyết quân của sự tồn tại được gọi là "thế giới" này,- Nội dung bài giảng đầu tiên trong lớp sơ cấp của trường ma thuật hoàng gia

----------------------------------------------------------Lúc đầu, tôi không để ý vì những thay đổi này rất nhỏ, nhưng theo thời gian, mọi thứ trở nên rõ ràng hơn,Nồng độ mana của thế giới đang dần dần tăng lênQuả thực trong tin nhắn của vị thần kia gửi cũng đã nhắc đến, nhưng ảnh hưởng của mana đến thế giới này là một thứ tôi không thể đoán trước đượcTuy nhiên, cũng thật tốt khi có một thứ mà tôi có thể thoải mái sử dụng.Khi tôi thở dài một cách nhẹ nhàng, mana bên trong tôi phản ứng lại, thở ra một hơi nhỏVì tôi không thêm bất kì thuộc tính nào nên nó chỉ như cơn gió thoảng qua.NẾU tôi nghĩ đến bất kì thuộc tính nào và thở ra, nó cũng thay đổi một cách tương ứng.Tôi có thể thở ra lửa, sét, băng hoặc thậm chỉ là nướcĐó chính là ma thuậtSức mạnh có thể hiện thực hóa những gì ta muốn.

Sức mạnh mang lại sự thay đổi bằng cách đặt mục đính và ý chí vào mana.Liệu sức mạnh này có mang lại sự thay đổi cho thế giới hay không...

Nó cũng có thể trở thành một mối lo ngại, nhưng cũng là điều tôi mong đợi.Không giống như tôi, hôm nay slime cũng đang phát triển rất mạnh.Những con slime trôi dạt xuống biển cũng đã mang hình dạng của nhiều sinh khác nhau.Một số chúng có vỏ cứng và trông giống côn trùng, trong khi những con khác đã có hình dạng hoàn chỉnh của cáTuy nhiên, những con slime sau khi trải qua quá trình tiến hóa như vậy, chúng không còn là những con slime đơn bào nữa, chúng cần rất nhiều năng lượng để duy trì cơ thể... nghĩa là chúng cần phải ăn.Vâng, điều này là không thể tránh khỏi .

Trong khi slime chỉ có thể hấp thu mọi thứ, thì cá có vảy, khả năng nuốt và tiêu hóa bằng miệng, và khả năng thở bằng mangNăng lượng cần thiết để sử dụng khác nhau rất nhiềuNhờ đó, cảnh tượng cá lớn nuốt cá bé là chuyện thường thấy.Chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.

Có lẽ đây cũng là một phần của dòng chảy tiến hóa.

Mặt khác, những con slime trên mặt đất vẫn chưa tiến hóa xa khỏi loài slime

Có những con slime có thể phun ra lửa hoặc thở ra khí lạnh, nhưng khó có thể coi chúng là sinh vật sống.À, những con slime giống đá này có phần hấp dẫn.Vì cơ thể rắn chắc nên việc di chuyển rất khó khăn, vì vậy một số con đã phát triển đôi chân nhỏ để di chuyển.Sự xuất hiện của những con slime có chân này khiến tôi nhớ đến những con golem.Nhưng nó vẫn thiếu đầu và tay, mà thôi kệ đi.Vì vậy, tôi tiếp tục quan sát những thay đổi trong thế giới và đi chu du khắp thế giớiNồng độ mana ngày càng dày đặc, tôi nhận thấy những điều bất thường đang dần xuất hiện trên thế giới.Cụ thể hơn, những hiện tượng thiên nhiên kỳ lạ bắt đầu xây ra."

Hmm...

Tôi nên nghĩ gì về điều này đây?"

Những cơn lốc xoáy khổng lồ liên tục hình thành giữa các hẻm núi lớn, và những xoáy nước lớn xuất hiện ở một số vùng biển.Mana lưu thông khắp thế giới, gây ra nhiều hiện tượng khác nhau.Không, nếu chỉ có vậy thì nó đã không được gọi là dị thường.Vấn đề lớn nhất là>"Aa....ahhhh...."

Những hiện tượng này bắt đầu có một chút trí thông minh,Tôi thở dài nhẹ nhõm khi nhìn cơn lốc trước mặtMột cơn lốc xoáy có sức mạnh đáng kể, nhưng vẫn không đủ để lay chuyển cơ thể tôiMột giọng nói yêu ớt vang lên từ bên trong nóGiọng nói của một trí thông minh vẫn chưa hoàn chỉnh.Có điều gì đó đang hình thành trong thế giới nơi mà tôi là người duy nhất có thể suy nghĩ.Phá hủy hiện tượng này không khó, chỉ cần thở ra một hơi đầy ma lực là có thể dễ dàng phá hủy nóNhưng tôi không muốn làm điều đóTôi không muốn hủy diệt một sinh vật mà thế giới này đã sinh ra.Vì vậy, tôi nói:"Tên ngươi là gì?"

"Ahah Naa...

Naaneun"Ok.

Tên của ngươi là....?"

"Naaneun...

Whoooo...?Nhưng dạng sống thông minh mới sinh không thể tự định nghĩa mình là gì cả.Suy cho cùng, nó giống như một tờ giấy trắng, làm sao nó biết được?

Vì vậy, tôi phải đặt tên cho nóMột cơn lốc xoáy không lô.

Có lẽ tôi nên lấy tên của các linh hồn gió,"Ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên Sylphid.

Đó sẽ là tên của ngươi từ bây giờ>"Syl...

Phid?"

"Phải.

Sylphid."

Một cái tên đồng nghĩa với Phong tinh linh vương.

Sau khi tôi đặt tên cho nó, một chuyển động kỳ lạ phát sinh từ cơn lốc xoáy.Cơn giả từng cuộn xoáy xung quanh giờ đây đang dần dần tiến lại gần tôi"Ta là...

Sylphid...

Sylphid.."

"Đúng vậy.

Ngươi là Sylphid."

"SylphidCơn lốc rất vui vẻ, Vui đến nỗi tôi có thể !cảm nhận được niềm vui của nó ngay cả từ xa,Nói một cách đơn giản, gió đang trở nên khá dữ dội."

Tên!

Hạnh phúc!"

Ta mừng vì nhóc vui.

Vậy thì chúng ta hãy tới những nơi khác""Vâng!

Tên!

Cảm ơn!!!Bỏ lại cơn lốc xoáy quần quại trong niềm vui phía sau, tôi bay đến một nơi khácCho dù là do mana, hiện tượng bắt đầu nảy sinh ra ý thức không chỉ có một hoặc hai.Trong ngọn núi lửa nơi đã sinh ra ngọn lửa vĩnh cửu

Trong xoáy nước khổng lồ hình thành trên biển.Trên ngọn núi cao nhất thế giới.Trong cái cây lớn như một ngọn núi nhờ vào manaNgay cả nơi bóng tối không một chút ánh sáng nào lọt vào

Ngay cả nơi ánh sáng của mặt trời không bao giờ lặnCác hiện tượng tự nhiên có ý thức riêng đang xuất hiệnTuy nhiên, không có cái nào trong số chúng có cùng một thuộc tính.Cứ như thể đã có ai đó cố ý làm vậy......Đợi đã, tôi có cần phải đặt tên cho tất cả những hiện tượng tự nhiên này không?

Hmm...

Khả năng đặt tên của tôi không tốt lắm.

Điều này thật phiền phức
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 5: Xin chào thế giới (5)


Tôi đã đi khắp thế giới, kiểm tra các hiện tượng tự nhiên có ý thức và xác nhận tổng cộng 7 hiện tượng tự nhiên, bao gồm cả cơn lốc xoáy mang tên Sylphid.Những hiện tượng tự nhiên vừa mới sinh ra với tâm hồn thuần khiết giống như những đứa trẻ sơ sinh.Những đứa trẻ trong sáng thuần khiết không hề có một vết hoen ố nào.Tôi tự hỏi liệu một người như tôi có nên đặt tên cho chúng không...

Nhưng có vẻ là hết cách rồi.Tôi là sinh vật duy nhất có tri giác đàng hoàn trên thế giới này.Có lẽ vì vậy, tôi đã đặt tên cho các hiện tượng tự nhiên đang phát triển ý thức này.Đối với ngọn lửa vĩnh cửu, tôi đặt tên cho nó là Ifrit.

Nó là cái tên dễ đặt nhất vì nó đơn giản nhất.Còn đối với dòng xoáy nước khổng lồ, Elquine...

Hmm, cái này không được .

Elaim..., cái mày cũng không được.Hay là tôi chỉ đặt tên là Undine thôi?

Nhưng chỉ Undine thôi thì có vẻ thiếu cái gì đó.Cuối cùng, tôi đã đặt tên nó là Thetis, theo tên một vị thần trong những vị thần thần thoại.Tôi muốn đặt cho nó một cái tên hay hơn nhưng...

Khả năng đặt tên của tôi thực sự rất tệ...

Còn đối với ngọn núi cao nhất thế giới, tôi định đặt tên là Ymir...

Hmm, liệu nó có phải là death flag không?Tôi có nên đặt tên là Everest không?

Cũng hợp lý vì nó là ngọn núi cao nhất thế giới mà.Hmm, có lẽ đây là lúc kĩ năng thứ hai của tôi tỏa sáng.

Ét o ét, kĩ năng tìm kiếm thông tin!!!Sau khi tìm kiếm, tôi đã quyết định đặt tên cho nó là Sagarmatha, tên tiếng Nepal của Everest.

Còn về ý nghĩa của cái thêm đó thì nó có thể hiểu là " cái trán của thế giới", nó cũng hợp lí đấy chứ.Còn đối với cái cây có kích thước to như một ngọn núi, tôi đặt tên cho nó là Cây thế giới...

Yggdrasil.Thành thực mà nói, tôi cảm thấy chẳng có cái tên nào phù hợp hơn cái tên này cả.Còn đối với vùng bóng tối nơi không một tia sáng nào lọt vào, tôi đặt tên cho nó là Erebus, một cái tên tôi lấy từ thần thoại Hy Lạp.Mặc dù thằng bé rất ít nói nhưng có vẻ như nó rất thích cái tên này.Và cuối cùng, đối với ánh sáng của mặt trời nơi mặt trời không bao giờ lặn, tôi đặt tên cho nó là Shamash, lấy từ truyện thần thoại của người sumerVà cứ như vậy, bảy đứa trẻ mà tôi đã đặt tên đã phát triển nhanh chóng qua nhiều thập kỷ."

Mẹ!"

Và chúng bắt đầu gọi tôi là mẹ.Đúng vậy, không phải cha, mà là mẹ!Tôi thực sự không hiểu!"

Ta không phải là mẹ của mấy đứa."

Với hy vọng rằng những đứa trẻ với linh hồn thuần khiết này sẽ lớn lên một cách đàng hoàng, tôi đã kể cho chúng nghe rất nhiều câu chuyện từ thế giới khác, bao gồm cả về gia đình.

Có lẽ đó là lý do.Dù sao thì, tôi là một con rồng, và những đứa trẻ này là các hiện tượng tự nhiên khó có thể gọi là sinh vật sống.

Tôi không chắc điều này có đúng không."

Nhưng mẹ là người đã đặt tên cho bọn con."

"Đúng vậy."

Tôi gật nhẹ đầu trước lời nói của Sylphid."

Nhưng nếu mẹ không đặt tên cho bọn con, con vẫn sẽ chỉ là một cơn lốc xuất hiện rồi biến mất thôi."

"Lý do mấy đứa phát triển là vì thế giới này tràn ngập mana, không phải vì ta đặt tên cho mấy đứa.

Và ta không phải là mẹ của mấy đứa.

Nếu muốn thì hãy gọi ta là cha ấy."

"Bọn con không thích điều đó.

Và mana xuất hiện không phải là do mẹ sao?"

Sylphid, nhóc đang nói gì vậy?"

Tất cả mana trên thế giới này đều được tạo ra bởi một người được gọi là "Tạo hóa".

Ta không hề liên quan gì đến nó."

"Nhưng mẹ đã nói rằng "Tạo Hóa" chưa bao giờ xuất hiện trên thế giới này."

"Phải, điều đó đúng nhưng..."

"Kể cả Tạo Hóa là người đầu tiên tạo ra thế giới này, thì ngoài việc đưa mẹ xuống thế giới này thì người đó còn làm gì nữa?"

"Hmm, xem nào... tăng cường nồng độ mana?"

"Đó chỉ là những gì mẹ nghĩ thôi .

Không có bằng chứng nào về việc đó cả.

Sẽ thuyết phục hơn khi nói rằng nồng độ mana tăng lên vì sự tồn tại của mẹ."

Ugh...

Trước đây, đứa trẻ này từng nói lắp và vô cùng dễ thương, nhưng làm sao nó lại trở nên logic đến vậy chỉ sau vài thập kỷ?Bây giờ tôi thấy không còn nét quyến rũ dễ thương nào nữa rồi..."

Nhân tiện, những người khác cũng đồng ý gọi mẹ là mẹ!"

"Cả những đứa trẻ khác nữa á!?"

Là đứa duy nhất có thể bay tự do nhờ được sinh ra từ một cơn lốc, Sylphid thường đến thăm những đứa trẻ khác để trò chuyện, đóng vai trò như một sứ giả."

Ifrit nói [Gọi mẹ làm tớ cảm thấy ấm áp và thoải mái, nên tớ rất thích!].

Thetis nói [Ước gì mẹ tới thăm tớ thường xuyên hơn.]""Ừm.

Gần đây tôi chưa đến thăm Thetis."

Không giống như những đứa trẻ khác, không dễ để nhìn thấy con bé vì con bé đang ở giữa đại dương."

Sagar(Sagarmatha) nói, [Vâng.

Tớ thích gọi mẹ hơn.] và Yggdrasil nói, [Dù thế có gọi mẹ như thế nào thì tớ cũng không quan tâm đâu.] Sau đó, cô ấy thì khẽ thầm, [Thực ra, tớ vẫn thích gọi là mẹ hơn.]"Ngay cả Sagarmatha, người rất ít nói, và Yggdrasil, người sẽ nhẹ nhàng rung cành cây để chào đón tôi.

Đều muốn gọi tôi là mẹ..."

Erebus nói, [Tớ thích được gọi là mẹ hơn.

Xét cho cùng, tớ nghĩ mình là đàn ông, nên việc có mẹ là điều rất hợp lý.] và Shamash nói, [Chẳng phải gọi là mẹ thì sẽ đẹp hơn sao?]"Hmm, những đứa khác thì không nói nhưng sao Erebus lại nói vậy ?!!Tôi chưa bao giờ kể cho chúng nghe những câu chuyện về việc nam nữ kết đôi để trở thành gia đình.Hmm.

Tôi không biết.

Tôi không hiểu.

Có điều gì khó khăn hơn việc phải làm cha mẹ trên thế giới này không?"

Con cũng thích gọi mẹ là mẹ hơn!"

"Thực sự thì đến bây giờ ta cũng không biết giới tính của mình là gì"Thật khó để biết cơ thể của con rồng này là con đực hay con cái.Nhìn hình ảnh phản chiếu của mình dưới nước, tôi trông giống như một con rồng bạc lộng lẫy, có lẽ tôi là con đực...

Rồi sau nhiều thập kỷ, một phong bì thư hiện ra trước mặt tôi.Thần sáng tạo lại định nói những điều vô lý gì nữa đây...

____________________________________

| Tất nhiên rồi, cậu là nữ!!

____________________________________Cái tên chết tiệt này chỉ gửi tin nhắn cho tôi sau hằng thập kỉ chỉ vì mỗi điều này thôi á?!!!

Trong cái thế giới không có sự sống này, tôi đã phải trải qua đủ mọi gian khổ để tạo ra một hệ sinh thái cơ bản, và hắn ta chẳng giúp gì cả!!!!

Và giờ hắn ta gửi một tin nhắn, và chỉ có một dòng này thôi sao?!Đùa à?!

Hả?!

Đùa nhau à!!!!

Đồ rác rưởi!!!

Đồ rác rưởi!!!!!!Tôi muốn phun hết cơn giận ra, nhưng tôi đã kiềm chế trước mặt Sylphid.

Tôi không còn cách nào khác ngoài việc kiềm chế bản thân.

Tôi không thể nào tức giận trước mặt Sylphid được.Tôi hít một hơi thật sâu để thở ra hàng ngàn ngọn lửa đang bùng cháy bên trong tôi.Hơi thở thoát ra thực sự rất nóng, nhưng đó chỉ là vấn đề nhỏ."

Wow!!

Mẹ thở ra lửa vì không thích được gọi là "mẹ" sao?!!"

"Không phải lỗi của con.

Tạo hóa đã gửi cho ta một tin nhắn sau nhiều thập kỷ, tuy nhiên nó lại chỉ có một dòng, điều đó khiến ta khá là bực mình."

"Ừm...

Mẹ nói là mẹ nhận được tin nhắn, nhưng con không thấy gì cả nên con không biết."

Có vẻ như Sylphid không thể nhìn thấy cửa sổ tin nhắn hình vuông...

GodTalk đang hiện ra trước mặt tôi."

Nhưng người đó đã gửi tin nhắn gì mà khiến mẹ tức giận vậy?

Đã nhiều thập kỷ rồi con mới thấy mẹ tức giận đến như vậy."

"Nội dung là bí mật.

Nhưng ta đã từng tức giận chưa?"

"Vâng!

Mẹ đã rất tức giận khi Ifrit đốt cháy một sinh vật nhỏ đang bò trên mặt đất."

À, tôi nhớ rồi.

Không lâu sau khi, một sinh vật đã trải qua tiến hóa trong hàng thế kỉ, nó đã tiến hóa ra khỏi hình dạng slime đã chui ra khỏi mặt nước.Ngoại trừ các loại slime với các thuộc tính khác nhau, đây là dạng sống trên cạn đầu tiên!

Tôi khá xúc động, nhưng một số con trong đám sinh vật đó đã đến gần núi lửa của Ifrit...Ifrit, không thể kiềm chế sự tò mò của mình, đã gây ra thảm họa khi đốt chúng.Cũng giống như một đứa trẻ có thể làm hại những loài côn trùng nhỏ, một hiện tượng tự nhiên có ý thức cũng sẽ làm như vậy.Vì vậy, tất cả những gì tôi có thể làm là nó vì hành động sai trái của mình.Vâng, thành thật mà nói, đó cũng là vì tôi cảm thấy thật tiếc nuối khi đốt và giết chết sinh vật vừa mới tiến hóa và bò lên khỏi mặt nước chưa được bao lâu.

Ừm.Đó là một sinh vật nhỏ giống thằn lằn, và giờ nghĩ lại, tôi thấy có chút đáng tiếc."

Nhưng nhờ lần bị mắng đó nên Ifrit không còn đốt những sinh vật khác nữa."

"Hmm.

Nếu lúc đó ta không mắng nó, thằng bé sẽ đốt cháy mọi thứ xâm phạm lãnh thổ của nó."

Các loại slime tiến hóa khác nhau có được nhiều khả năng khác nhau nhưng cơ thể của chúng không còn là cơ thể đơn bào như trước nữa, điều đó khiến chúng không thể tăng số lượng thông qua phân chia cơ thể nữa, đây cũng có thể coi là một nhược điểm.Dù sao thì, nói về Ifrit thế là đủ."

Nhưng thế giới những ngày nay có vẻ khá sôi động."

"Ta cũng nghĩ vậy."

Đã trải qua nhiều thập kỷ sau khi tôi phân tán các dạng sống đầu tiên, các sinh vật biển đã tiến hóa và đột biến nhanh chóng, quay trở lại đất liền và bắt đầu sinh sôi nảy nở.Bây giờ, mặt đất không còn là nơi hoang vắng không có sự sống nữa."

Kuwoooooo!!"

"Kyaaaaaaaa!!!"

"Mẹ ơi!

Nhìn kìa!

Bọn to xác đang đánh nhau kìa!!"

"Đúng vậy.

Mặc dù chúng vẫn nhỏ hơn ta."

Một thế giới tràn đầy sự sống.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của sự sống này...

Lại là từ một quá khứ xa xôi hơn nhiều so với thời đại mà tôi nhớ.Nói một cách đơn giản, đó là thời đại của khủng long.

"Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này...."

Tất cả những gì tôi có thể làm là khẽ thở dài.

---------------------------------------------------Chúng ta biết rằng vào thời xa xưa, trên thế giới có tồn tại rất nhiều rồng.Tuy nhiên hiện nay, lại chỉ còn lại rất ít rồng, bao gồm cả Vệ Long của đế quốc.Các hóa thạch hiện đang được trưng bày trong bảo tàng này có từ thời đại rồng, thời đại mà rồng phát triển thịnh vượng.

Và đây là hóa thạch của loài rồng không có cánh.Nghĩ đến cảnh tượng có vô số con rồng,mà mỗi con đều có thể làm rung chuyển cả một đất nước.

Quả thực, đó là một thời đại đáng sợ.-Người quản lý bảo tàng ở một quốc gia nào đó.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 6: Kỉ nguyên của rồng (1)


Những dạng sống đầu tiên xuất hiện trên mặt nước là những sinh vật giống cá, sử dụng vây ngực của chúng như chân trước.Do sự cạnh tranh khốc liệt để sinh tồn dưới nước, những sinh vật này đã chạy trốn lên mặt nước.Ban đầu, chúng tiến hóa để trốn lên mặt nước trong trường hợp khẩn cấp.Sau đó, có lẽ nhận ra rằng cuộc sống trên mặt nước tốt hơn mong đợi, chúng bắt đầu tiến hóa phổi thay vì mang và biến đổi vây sau mang thành chân trước.Ừ thì, tôi đã cho chúng khả năng đột biến và tiến hóa, nhưng chứng kiến chúng phát triển chân trước trong thời gian ngắn như vậy tôi đã thực sự rất sốc.Và khi tiến hóa thành như vậy, chúng phát triển bằng cách ăn nhiều loại thực vật và slime, tăng số lượng cá thể, tiến hóa, đột biến và cuối cùng phát triển cả chân sau.

Một số con thậm chí còn tiến hóa thành dạng giống thằn lằn, và một số tiến hóa thành sinh vật giống loài lưỡng cư...Các dạng tiến hóa thực sự rất hỗn loạn.Dù sao đi nữa.

Những loài xuất hiện trên đất liền bắt đầu tiến hóa và đa dạng hóa...Và bằng cách nào đó, kích thước của chúng bắt đầu tăng lên.Lúc đầu, tôi không hiểu tại sao, nhưng sau một hồi quan sát, tôi đã phát hiện ra lý do...

Lí do chủ yếu chính là do manaMana, một sức mạnh kỳ lạ có thể tạo ra sự thay đổi theo ý muốn của người sử dụng, kết hợp với ý chí của chúng, đã gây ra những sự tiến hóa kì lạ này!Những thay đổi về thể chất trên cơ thể chúng là điều tôi hoàn toàn không ngờ tới.Một con thằn lằn nhỏ phát triển một cách nhanh chóng, và biến thành một con khủng long lớn, và đôi chân trước của con thằn lằn khác luôn nhìn lên bầu trời đã biến thành đôi cánh nhỏ, cho phép nó có thể vỗ cánh bay lên trời cao.Đúng là thật tuyệt khi có thể thấy nhiều sự tiến hóa khác nhau... nhưng liệu thế này có hơi nhanh quá không?Nó nhanh hơn nhiều so với tốc độ tiến hóa mà tôi nghĩ.

Tôi nghĩ rằng nó phải mất hàng ngàn năm để tiến hóa đến như vậy, nhưng nó đã hoàn thành chỉ trong vài thập kỷ!Khủng long đã xuất hiện rồi!

Bạn không nghe nhầm đâu, khủng long đấy!Tôi định xem những con cá có chân tiến hóa thành những sinh vật nhỏ, nhưng đột nhiên khủng long xuất hiện.

Thật không thể tưởng tượng nổi."

Nhưng ngắm nhìn bọn chúng cũng thú vị đấy ạ."

"Cũng đúng."

Tôi vững thấy khá thú vị khi ngắm nhìn những con khủng long lớn chạy xung quanh và đánh nhau.

Và vì tất cả chúng đều tiến hóa theo những chiều hướng khác nhau nên thật thú vị khi thấy chúng chiến đấu bằng vũ khí độc đáo của mình.Một số con chiến đấu bằng hàm răng lớn với những chiếc răng sắc nhọn, số khác thì lại sử dụng móng vuốt và sự nhanh nhẹn làm vũ khí, và một số lại dựa vào sừng hoặc lớp da dày của chúng.Có lẽ vì vậy mà dạo này tôi rất thích xem những trận đấu của chúng.Nhìn bọn chúng ác chiến dữ dội như vậy khiến con cũng muốn có một cơ thể vật lý."

"Một cơ thể vật lý à...

Ta không chắc mấy đứa, những hiện tượng tự nhiên, có thể đạt được nó như thế nào."

"Những đứa khác cũng đang cân nhắc về điều này.

Đặc biệt là Erebus.

Cậu ấy nói rằng cậu ấy cần một cơ thể vật lý để trở thành bạn đời của mẹ."

"Thằng bé vẫn không từ bỏ ý tưởng đó à?

Haizz."

Khi tôi thở dài, Sylphid cười nhẹ và nói thêm,"Đừng quá khắt khe với chúng con quá chứ mẹ.

Nếu tất cả chúng con đều là nam, chúng con cũng muốn trở thành bạn đời của mẹ."

"À mà, Ifrit là nam, đúng không?"

"Cậu ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ thôi.

Đã nhiều thập kỷ trôi qua, nhưng tính cách cậu ấy vẫn giống như một đứa trẻ vậy."

Tôi đồng ý với lời Sylphid và gật đầu.

Đứa trẻ đó thực sự không có vẻ gì là đang trưởng thành cả.Tôi đã mắng thằng bé vì đã thiêu sống một sinh linh bé nhỏ...

Không chỉ vì sinh vật bị thiêu cháy kia rất quý giá, mà còn để giáo dục Ifrit, đứa đã thiêu sống một sinh vậy nhỏ bé mà không hề suy nghĩ gì.Nhưng nếu chỉ đơn giản là vì sinh vật đó quý hiếm, thì tôi chỉ cần quay ngược thời gian và hồi sinh nó thôiKhông, có lẽ tôi nên tua ngược thời gian về trước khi sinh vật đó bị thiêu cháy và mắng thằng bé vì việc đó?

Nhưng nếu tôi làm như vậy thì hiệu quả của lời mắng, sẽ giảm đi!Thôi thì, cứ mặc kệ nó đi.

Uhm"Liệu bọn con có thể sống ác liệt như bọn chúng nếu bọn con có cơ thể vật lý không?"

"Khó nói lắm.

Kể cả nếu các con có cơ thể, ta không nghĩ mấy đứa sẽ sống như thế đâu..."

Xét cho cùng, chúng là hiện tượng tự nhiên khổng lồ, vì vậy chúng ở vị trí hoàn toàn khác so với những con thằn lằn to xác kia.Ngay cả một mình Sylphid cũng có khả năng xẻ những ngọn núi bằng những cơn gió lớn của mình.Nếu những đứa trẻ này có được cơ thể vật lý...

Chúng sẽ trở thành những sinh vật phi thường.À, tất nhiên là không bằng tôi đâu!

-------------------------------------------------

Sau một thời gian trôi qua."

Mẹ ơi!

Erebus đã tìm ra cách tạo ra cơ thể vật lý rồi!"

"Vậy là.

Thằng bé cuối cùng cũng tìm ra cách rồi à."

"Vâng!

Nhưng cậu ấy nói cần sự giúp đỡ của mẹ, chúng ta cùng đi tới chỗ Erebus nha ?"

"Sự giúp đỡ của ta ư?"

Thằng bé cần sự giúp đỡ của tôi để tạo ra cơ thể, liệu tôi có thể giúp nó như thế nào?Cùng với sự tò mò, tôi đi đến hang động nơi Erebus ở cùng với Sylphid.Một hang động dài dẫn sâu vào lòng đất.

Một không gian tối đen, không một tia sáng nào có thể chiếu tới.Ở đó, Erebus, một "bóng tối" có trí thông minh, đã đợi sẵn ở đó."

Mẹ đã tới rồi.

Mẹ!."

"Mới gần đây, con vẫn gọi ta là mama mà, sao bây giờ lại là mẹ rồi.

Con cứ gọi ta là mama cũng được mà."

"Con bây giờ có phải là trẻ con nữa đâu, mẹ cũng biết điều đó mà."

"Tớ cũng đến đây nè!

Erebus!

Tớ đã mang mẹ đến đấy, hãy khen tớ đi!"

"Ừm.

Làm tốt lắm, Sylphid."

Erebus, với giọng nói lạ lùng đầy uy nghiêm, chào đón chúng tôi vào hang động tối tăm."

Vậy, theo con làm thế nào để tạo ra một cơ thể?"

"Nói một cách chính xác thì, nó không phải là tạo ra cơ thể.

Nó giống như việc mượn xác vậy."

"Mượn xác à?"

Ngay lúc đóẦm.Một tiếng bước chân nhỏ vang lên từ trong bóng tối."

Hử?

Tiếng bước chân?

Erebus.

Có vẻ như có một con thằn lằn nào đó đã đi lạc vào đây thì phải?"

"Không phải là thằn lằn đâu mẹ."

Có thứ gì đó đang đến gần.

Có thứ gì đó đang đi về phía chúng tôi trong bóng tối nơi mà không thể nhìn thấy một inch nào ở phía trước.

"Erebus.

Ta xin lỗi, nhưng ta cần chút ánh sáng."

Tôi tập hợp mana lại và tạo ra ánh sáng.

Sau đó, có thứ gì đó đang đi về phía chúng tôi từ cuối hang tối xuất hiện.Một con khủng long nhỏ có da đen, không giống như các con khủng long khác.Tuy nhiên, luồng khí tỏa ra từ con khủng long đó giống như là... bóng tối sâu thẳm vô tận.

Nói đúng hơn thì, nó giống hệt như của Erebus."

Erebus?"

"Đúng như con nghĩ.

Mẹ chỉ cần liếc mắt qua là nhận ra con rồi."

"Cái gì?

Cậu đã đánh cắp cơ thể này sao?

Ngầu thật đấy!

Cậu đã làm như thế nào thế???"

"Đánh cắp cơ thể ư?

Tớ không định làm điều gì đó man rợ như vậy đâu.

Tớ chỉ mượn xác của một con khủng long đã đi lạc vào hang và chết đói thôi."

Mượn cơ thể của một con khủng long chết đói...

Đây không phải là ma thuật điều khiển xác chết ư?"

Tất nhiên, vì nó đã chết rồi, nên con không thể ngăn cản cơ thể nó phân hủy, và nó cũng không thể chịu được sức mạnh của con lâu hơn được nữa...

Nhưng nó có thể dùng làm cơ thể tạm thời."

"Phân hủy à...

Giờ nhắc đến mới thấy mùi hơi thối."

Da nó bị nhuộm đen...

Có phải vì Erebus đang cư ngụ ở đó không?"

Dù sao thì, nhờ mượn cơ thể này, tớ đã hiểu ra một chút.

Trong quá trình bù đắp cho sự tan biến của cơ thể bằng sức mạnh của mình, tớ đã tìm ra cách tạo ra một cơ thể có hình dạng mong muốn bằng sức mạnh của mình."

Vì hầu hết sức mạnh của chúng là ma thuật, nên việc sử dụng ma thuật để tạo ra một cơ thể...

Điều đó không hẳn là không thể.Ma thuật có bản chất là hiện thực hóa mong muốn của người dùng.

Nên nó cũng có thể tạo ra cho chúng một cơ thể nếu như chúng muốn."

Tuy nhiên, sức mạnh của bọn con quá mạnh, nên một nếu là cơ thể bình thường sẽ không tồn tại được lâu.

Đó là lý do tại sao con nghĩ cần có một số vật liệu đặc biệt."

"Hmm...

À, ý con khi nói cần sự giúp đỡ của ta, là...con muốn mượn cơ thể của ta?"

Tôi đã có rất nhiều việc phải làm, duy trì sự cân bằng của các dạng sống trên khắp thế giới.

Việc cho chúng mượn cơ thể của tôi có thể khiến tôi gặp một số khó khăn."

Nếu mẹ nghĩ rằng con muốn mượn cơ thể của mẹ, thì con phản đối !

Con muốn bay cùng Mẹ, chứ không phải trở thành Mẹ và bay!"[Erebus]"Con vốn dĩ cũng không có ý định đó"[Sylphid]"Vậy là không phải con muốn mượn cơ thể của ta sao?"

Con khủng long đen bị Erebus chiếm hữu gật nhẹ đầu và nói.

"Bọn con không cần toàn bộ cơ thể của Mẹ.

Chỉ cần một chiếc vảy của Mẹ là đủ."

"Một trong những chiếc vảy của ta ư?"

"Đúng vậy.

Nếu bọn con sử dụng một trong những chiếc vảy của Mẹ làm lõi và sử dụng sức mạnh của mình, con tin rằng bọn con có thể có được một cơ thể giống như Mẹ."

Một cơ thể giống hệt tôi...

Có lẽ nó đang nói đến cơ thể của một con rồng, khác với cơ thể của khủng long sao?"

Cho đi một cái vảy thì không thành vấn đề, nhưng liệu như vậy đã đủ chưa?"

"Vâng.

Chỉ cần một cái vảy của Mẹ là đã đủ sức chứa toàn bộ sức mạnh của bọn con."

Hmm.

Cho đi một cái vảy thì không khó.

Dù sao thì chúng cũng mọc lại thôi.Tôi nhổ một chiếc vảy dưới cổ và đưa cho Erebus, hiện đang ở dạng một con khủng long đen."

Như vậy đã đủ chưa?"

"Vâng.

Đủ rồi ạ""Mẹ ơi!

Cho con một cái nữa!

Con nữa!"

Tôi nhổ một chiếc vảy khác và đưa cho Sylphid."

Nhưng phải làm thế nào để thực hiện?

Tớ chỉ cần truyền sức mạnh vào đó thôi sao?"

"Thay vì truyền sức mạnh vào nó, hãy nghĩ rằng cậu đang cư ngụ trong đó.

Cảm thấy như cậu đang dồn hết tâm huyết vào đó và mong muốn một cơ thể được tạo ra."

Erebus nói vậy rồi cầm chiếc vảy lên trên tay.

Sau đó, một luồng năng lượng đen bắt đầu rỉ ra từ cơ thể con khủng long, từ từ xâm nhập vào cái vảy.Khi Erebus đang thực hiện, màu đen của cơ thể khủng long bắt đầu phai dần và lớp vảy bạc của tôi chuyển sang màu đen.Khi màu đen của con khủng long biến mất hoàn toàn và vảy của tôi cũng nhuộm đen hoàn toàn, con khủng long ngã xuống đất với một tiếng động lớn."

Hmm...

Vảy của mẹ có thể chứa đựng nhiều hơn tất cả sức mạnh của con.

Nhưng có vẻ như điều này là hoàn toàn khả thi"Cùng với lời nói của Erebus, một làn sương đen bắt đầu thoát ra từ lớp vảy đen, dần dần hình thành nên một cơ thể rất giống tôi.Cổ dài và da phủ đầy vảy.

Miệng dài và răng sắc nhọn.

Và sừng nhô ra đây đó trên đầu.Chân trước hơi ngắn và cánh lớn.

Chân sau chắc khỏe và có một cái đuôi dài"Ồ!

Thật tuyệt vời!

Erebus trông giống mẹ quá!"

"Mặc dù nó nhỏ hơn ta rất nhiều"Hình dạng tổng thể trông giống tôi, một con rồng...

Mặc dù nó nhỏ hơn đáng kể và có một số khác biệt nhỏ trong các chi tiết...Erebus đã tạo ra cơ thể của một con hắc long."

Thành công rồi, Mẹ ơi.

Bây giờ con đã có được một cơ thể giống hệt Mẹ rồi."

Bên dưới cổ của con hắc long mà Erebus đã biến thành, chiếc vảy của tôi đã trở lại màu bạc và bị quay ngược chiều lại.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 7: Kỉ nguyên của rồng (2)


"Woww.

Thì ra đây chính là thế giới dưới góc nhìn của mẹ."

Hắc long, Erebus, nhìn xung quanh với vẻ ngạc nhiên."

Khá khen cho con khi có thể biến thân chỉ với một chiếc vảy của ta."

"Nếu không có vảy của mẹ, điều đó sẽ là bất khả thi.

Bởi vì cơ thể này được tạo ra dựa trên thông tin từ vảy của Mẹ."

"Thông tin từ vảy của ta?"

Thông tin về cơ thể, nó giống với gen di truyền đúng không?"

Nhưng ngay cả với tất cả sức mạnh của mình, con cũng không thể sao chép hoàn hảo cơ thể của Mẹ được."

"Đúng vậy."

Mặc dù nó rất giống tôi, nhưng nó lại rất nhỏ, thậm chí không bằng một nửa kích thước của tôi.Ngay cả với tất cả sức mạnh của Erebus, người có thể được coi là hiện thân của bóng tối, cũng không thể tạo ra một cơ thể giống hệt tôi...

Phải chăng tôi còn mạnh hơn những gì tôi nghĩ?"

Ugh...

Con không hiểu!"

Không giống như Erebus, người đã thành công trong việc tạo ra cơ thể hắc long, Sylphid dường như đang gặp khó khăn.

Có vẻ như con bé không thể truyền sức mạnh của mình vào chiếc vảy của tôi, thứ đang bị gió thổi tung lên."

Cậu phải bình tĩnh khi làm việc này.

Trước tiên, hãy cố gắng truyền toàn bộ sức mạnh của cậu vào chiếc vảy của Mẹ."

"Sức mạnh của tớ...

Ugh..."

Sylphid cố gắng truyền sức mạnh của mình vào vảy của tôi nhưng có vẻ khó khăn."

Hay là chỉ có Erebus mới làm được?

Có lẽ tớ không thể làm được rồi!?"

"Tớ không nghĩ vậy...

Có lẽ là cậu chưa quen được thôi."

"Chưa quen..."

"Tôi đã làm quen được với điều đó thông qua cơ thể của sinh vật nhỏ bé đó.

Có lẽ Sylphid cũng nên thử như vậy đi"Sau lời nói của Erebus, Sylphid dường như nhìn vào con khủng long nhỏ nằm trên mặt đất."

Cái thứ nhỏ bé đó...

Hmm...

Nó có mùi hơi khó chịu, trông tởm quá đi."

"Cậu không phải sử dụng cơ thể đó về lâu dài đâu, chỉ cần cố gắng làm quen với nó trong một lúc thôi.

Sao cậu không thử cư ngụ trong cơ thể đó trước đi?"

Sylphid do dự, rồi tiến lại gần con khủng long nhỏ đang nằm trên mặt đất.

"Trông nó hơi khó chịu một chút... nhưng nếu có thể được bay cùng mẹ...!"

Sylphid nhập vào cơ thể của con khủng long.

Con bé thực sự muốn bay cùng tôi đến vậy sao?Chúng tôi vẫn luôn bay cùng nhau khi con bé còn là "gió", nhưng có lẽ con bé vẫn muốn có một cơ thể thực thụ.Ngay khi Sylphid nhập vào con khủng long, da của nó bắt đầu chuyển sang màu trắng, thật đáng ngạc nhiên.Erebus thì làm nó chuyển sang màu đen, còn Sylphid thì chuyển sang màu trắng?"

Ugh...

Cơ thể này nặng nề quá..."

"Tôi công nhận.

Tớ không ngờ rằng một cơ thể có thể nặng đến vậy."

Sylphid, đang ở bên trong con khủng long, từ từ đứng dậy với một chuyển động có vẻ rất nặng nề.Đối với những đứa trẻ không có cơ thể... máu và thịt chắc hẳn phải mang lại cảm giác nặng nề đến khó tin."

Tớ nghĩ là tớ đã quen được một chút rồi."

Sylphid, trong cơ thể con khủng long, di chuyển xung quanh và thậm chí còn nhảy lên.Hành động trẻ con có phần ngớ ngẩn đó khiến tôi bất giác bật cười.

"Nếu cậu đã phần nào thích nghi với cơ thể, bây giờ cậu có thể thử nhập vào chiếc vảy của mẹ.

Hãy nhớ lại cảm giác có một cơ thể và tạo ra một cơ thể cậu muốn dựa trên thông tin của Mẹ bên trong vảy."

"Hmm...

Tớ không hiểu lắm, nhưng tớ sẽ thử!"

Thế là Sylphid rời khỏi cơ thể khủng long và bắt đầu nhập vào vảy của tôi."

Hmm...

Cảm giác có một cơ thể...

Thông tin của mẹ...?

Dù sao thì, tớ sẽ cố gắng tạo ra nó bằng sức mạnh của mình..."

Sylphid đã cố gắng hết sức để tạo ra cơ thể.Sau nhiều lần thử, bao gồm cả việc tạo ra thứ gì đó phủ đầy vảy và một con thằn lằn không có cánh, cuối cùng con bé đã thành công."

Mình làm được rồi!!!"

Sau nhiều giờ nỗ lực, con bé đã có thể tạo ra được hình dạng của một con "Bạch long".Có lẽ đặc điểm độc đáo nhất của nó là có tới hai cặp cánh."

Mẹ ơi!

Nhìn này!

Thân hình này thon gọn quá!"

"Đúng vậy.

Nó có vẻ còn thon gọn hơn cả ta nữa."

Cảm giác chung của tôi về cơ thể này là mỏng và thanh mảnh.

Với hai cặp cánh, nó giống như một cơ thể được tạo ra để bay với tốc độ cao.

"Hơi mất thời gian một chút, nhưng thế này là đủ rồi."

"Hehehe.

Bây giờ con có thể vui vẻ bay trên trời cùng mẹ rồi!

Mọi người sẽ ghen tị đến phát khóc cho mà xem!"

"Chỉ khi nào họ tạo ra được cơ thể, họ mới có thể khóc được."

Nhìn Erebus và Sylphid cãi nhau, tôi mỉm cười."

Được rồi, vậy chúng ta hãy dạy phương pháp này cho những đứa khác nữa nhé."

"Đúng vậy!

Mẹ!

Con thấy hơi bất công khi chỉ có chúng con có cơ thể!"

"Hmm.

Gặp trực tiếp những người khác...

Đây là lần đầu tiên."

Tôi khẽ cười khúc khích trước lời nói của Erebus.

Ngoại trừ Sylphid, những đứa trẻ khác đều ở im một chỗ, không thể di chuyển đi nơi khác."

Ồ, vậy là mọi người bấy lâu nay chỉ nghe kể chuyện về con và Sylphid cuối cùng cũng được gặp chúng ta.

Thật thú vị."

"Đừng lo!

Erebus!

Chúng đều là những đứa trẻ ngoan!"

Trước lời nói của tôi và Sylphid, Erebus chậm rãi gật đầu.

Bây giờ, chúng ta hãy gặp Ifrit, người ở gần đây nhất..."

À, vì những đứa trẻ khác cũng có thể gặp khó khăn trong việc làm quen với việc nhập xác, nên có lẽ ta nên mang theo cơ thể nhỏ bé này?"

"Đúng vậy.

Có khả năng những người khác cũng sẽ gặp khó khăn trong việc làm quen với nó."

Giống như trường hợp của Sylphid.

Những đứa trẻ khác có thể cũng gặp khó khăn tương tự.Tôi nhặt con khủng long nằm dưới đất lên.Mặc dù nó đã nguội lạnh và thậm chí bắt đầu thối rữa một chút... nhưng việc mang nó đi cũng không khó khăn gì.Tôi cầm xác con khủng long nhỏ và nói với Erebus và Sylphid:"Vậy thì chúng ta lên đường thôi.

Bắt đầu từ người gần nhất, Ifrit."

Cùng với hai đứa trẻ đã có cơ thể mới, tôi tiến về phía ngọn núi lửa đang bùng cháy.

-------------------------------------------Quá trình có được cơ thể của những đứa trẻ khác cũng có nhiều biến động, nhưng cuối cùng, chúng đều có được một cơ thể như chúng muốn.Trong quá trình này, xác của con khủng long nhỏ, vốn bị quá tải dưới vỏ bọc là "để quen dần", không còn giữ được hình dạng nữa và bị chôn xuống lòng đất.Dù sao thì."

Tớ không bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ tụ họp lại thế này!

Xin chào!

Tớ là Ifrit!"

Một con rồng đỏ nhỏ hơn một chút chào đón chúng tôi một cách vui vẻ.Có lẽ vì vẻ ngoài trẻ con của thằng bé nên trông nó trẻ hơn những đứa khác."

Bây giờ không cần phải cô đơn giữa đại dương bao la nữa.

Tớ là Thetis.

Rất vui được gặp các cậu."

Con rồng xanh có vây thay cho sừng tự giới thiệu mình bằng giọng nói bình tĩnh."

Chào.

Tớ là Sagarmatha."

Con rồng có thân hình làm bằng đá quý trong suốt kiệm lời hơn những đứa khác.Nhưng tại sao Sagar lại được cấu thành bằng đá quý?

Tôi không hiểu tiêu chuẩn về màu sắc của vảy cho lắm."

Tớ là Yggdrasil.

Việc di chuyển như thế này khá là lạ lẫm với tớ nên trông nó hơi kì một chút, nên tớ mong muốn mọi người có thể giúp đỡ tớ nhiều hơn ."

Con rồng có vảy xanh nói bằng giọng nhẹ nhàng."

Tớ là Erebus.

Tớ là người nghĩ ra ý tưởng mượn một chiếc vảy từ Mẹ để tạo ra cơ thể.

Vì vậy, mọi người đều nợ tớ một chiếc vảy đấy"

"Erebus.

Đừng nói những điều như thế."

"Vâng, thưa mẹ."

Erebus, người đầu tiên mượn vảy của tôi để tạo ra cơ thể, nói với giọng hơi khoe khoang, nhanh chóng rút lại lời khi tôi nhẹ nhàng mắng.

Thật là, sao đứa trẻ này lại trở nên như vậy chứ?"

Tớ là Shamash!

Tớ sẽ là sinh vật kiều diễm nhất!"

Con rồng lấp lánh với bộ vảy vàng khoe lớp vảy tuyệt đẹp của nó.Sagar và Shamash, tại sao màu vảy của chúng lại như vậy?

Có phải vì đặc điểm độc đáo của chúng không?"

Tôi không cần phải giới thiệu lại bản thân đâu nhỉ?

Tớ là Sylphid!

Tớ đã gặp mọi người ngay cả trước khi tớ, có cơ thể!"

Con rồng trắng có hai cặp cánh mỉm cười rạng rỡ khi nói chuyện.Mặc dù vậy, tất cả chúng đều hơi nhỏ.

Vì con lớn nhất, Sagar, chỉ bằng khoảng một nửa kích thước của tôi.Khi bọn trẻ có cơ thể mới, tôi khá mong chờ xem chúng sẽ làm gì tiếp theo.Tôi gãi nhẹ chỗ trần trụi chỗ quai hàm dưới, nơi những chiếc vảy đã được nhổ ra để chia cho bọn trẻ.

-----------------------------------------------------

Mỗi con rồng đều có một chiếc vảy đặc biệt ở dưới hàm dưới.Cái vảy đó mọc theo hướng ngược lại với những cái vảy khác.Theo như các ghi chép trong lịch sử, cái vảy đó được cho là điểm yếu của rồng, và những người tự nhận là thợ săn rồng đã đâm xuyên qua chiếc vảy đó để lấy mạng con rồng.Tuy nhiên, xét đến việc hầu hết những con rồng mà Sát Long Nhân khẳng định đã giết được thực chất là Drakes hoặc Wyverns, thì những chiếc vảy ngược không có khả năng là điểm yếu của rồng.Một chiếc vảy mọc ngược như vậy.

Ngay khi sự tò mò về chiếc vảy mọc ngược ngày càng sâu sắc, một học giả từ một để chế nào đó tình cờ có cơ hội hỏi Vệ long của đế chế đó về chiếc vảy đó đó.Vệ long của đế chế, có vẻ khó chịu, đã tóm gọn lại bằng một câu duy nhất."

Trên người ta không có cái vảy mọc ngược nào cả."

Vệ long của đế chế, với lớp vảy sáng bóng màu bạc, không hề có một chiếc vảy ngược nào ở hàm dưới.Thay vào đó, chỉ có một mảng da không có vảy, có kích thước bằng một chiếc vảy.Vệ long của đế chế, là lá chắn của con người từ thuở sơ khai, là người thầy của con người, là người hướng dẫn cho con người và là bạn của con người.

Chuyện gì thực sự đã xảy ra với con rồng đó, kẻ mà tên của nó thậm chí còn bị lãng quên?Đó là khoảnh khắc khơi dậy sự tò mò lớn hơn nữa trong số các học giả nghiên cứu về rồng.- Ghi chép của một học giả say mê loài rồng.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 8: Kỉ nguyên của rồng (3)


Đã bao lâu rồi kể từ khi bọn trẻ có được cơ thể ?Một lần nữa, một làn gió mới được thổi vào quá trình tiến hóa của sự sống."

Kraaaaak!"

"Krrrk!

Kyakh!"

Cuộc chiến giữa những con khủng long.

Không, là cuộc chiến giữa một con khủng long và một bầy khủng long.Một số loài khủng long nhỏ hơn bắt đầu cùng nhau săn một con khủng long lớn.Sức mạnh của mỗi cá thể đều yếu, nhưng bằng cách tăng số lượng cá thể, chúng đã khắc phục được nhược điểm đó."

Grrrr...."

Cứ như vậy, con khủng long lớn đang đơn độc vật lộn với đàn khủng long nhỏ đã ngã xuống đất với đầy vết thương, còn những con khủng long nhỏ có thể giành được một miếng thịt lớn mà không cần bất kì sự hy sinh nào."

Mẹ ơi, mẹ đang xem gì thế?"

"Hử?

Erebus đấy à?."

Erebus lặng lẽ xuất hiện từ trong bóng tối.

Thật thú vị khi thằng bé có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào bóng tối chạm đến.

"Ta đang quan sát những dạng sống khác.

Nhìn kìa.

Những con khủng long nhỏ đã bắt đầu tập hợp thành một nhóm."

"Những con khủng long nhỏ...

đang tập hợp nhau lại để sinh tồn."

"Đúng vậy.

Đó cũng là sự lựa chọn để sinh tồn."

Trong khi một số loài khủng long nhỏ canh trừng con mồi mà chúng săn được, những con khác lại mang theo con non từ nơi nào đó đến.Giấu con non ở nơi an toàn và cho chúng ăn con mồi đã săn được.

Chúng đang thử nhiều phương pháp khác nhau để sinh tồn."

Đây có phải là hình ảnh của gia đình trong câu chuyện mà mẹ đã kể cho bọn con không?"

"Um, tuy định nghĩa về gia đình vẫn chưa xuất hiện, nhưng hiện tại, như thế cũng tạm ổn rồi ."

Chưa có một sinh vật thông minh nào xuất hiện và cũng chưa có một hình thái xã hội nào được tạo ra.Nó có thể được coi là một hình thức gia đình nguyên thủy."

Mẹ ơi...

Mẹ có mong muốn có một gia đình như vậy không?"

"Hử?

Ta á?

Ờ...

Ta không chắc nữa."

Sau khi có được thân xác rồng này...

Tôi không chắc nữa.

Tôi không cảm thấy cô đơn.

Cảm giác cô đơn mơ hồ mà tôi từng cảm thấy đã biến mất từ khi tôi gặp bọn trẻ.Tuy chúng không phải là con ruột của tôi... nhưng nhờ có những đứa trẻ này, tôi cảm thấy mình có thể tiếp tục sống tiếp được cuộc sống hiện tại.Tôi vuốt ve đầu Erebus bằng chân trước trong khi nhìn những con khủng long nhỏ đang lấp đầy bụng chúng bằng con khủng long lớn."

Vẫn còn thời gian, chúng ta hãy tiếp tục xem đi.

Khái niệm gia đình vẫn còn mơ hồ ở thế giới này lắm."

Mặc dù những đứa trẻ này gọi tôi là mẹ, nhưng vẫn còn khá mơ hồ khi nói rằng chúng tôi là một gia đình thực sự."

Nhân tiện, con có biết những người khác đang làm gì không?"

"Những người khác... có lẽ đang chơi, hoặc họ đang làm bất cứ điều gì họ muốn."

Làm bất cứ điều gì chúng muốn...Đối với tôi, chỉ cần được đi lịch vòng quanh thế giới là đã thấy thú vị rồi."

Chúng có vẻ đang vui vẻ khi đi chu du khắp nơi ."

"Đúng vậy.

Trước đây bọn con không có cơ thể để đi vòng quanh như bây giờ."

Tôi mỉm cười với Erebus.

Thật đáng để nhổ vảy của tôi, khi thấy những đứa trẻ này hạnh phúc đến thế, tôi thấy chúng không hề lãng phí tí nào.

Chỗ vảy bị nhổ có cảm giác hơi ngứa và nhột.

Nhưng tôi vẫn có thể chịu được."

Nhưng tại sao mẹ lại gieo sự sống khắp thế giới này vậy?"

"Hử?"

Tại sao tôi lại tạo ra sự sống?Ừm...

Tại sao nhỉ...Mặc dù tôi được người được gọi là "Thần" đưa tới thế giới này, nhưng tôi lại không có trách nhiệm tạo ra sự sống.Nhưng giờ đây, tôi đang đi khắp thế giới này, tạo ra những sự sống mới.Không chỉ tạo ra sự sống mà còn phải chăm sóc và thỉnh thoảng điều chỉnh.Có vẻ như hành động của tôi khiến Erebus tò mò."

Có lẽ là.

Ta không thích sự im lặng bao trùm thế giới này."

Một thế giới nơi sinh vật duy nhất chuyển động chỉ có một mình tôi.Có lẽ cảnh tượng một thế giới trống rỗng như vậy khiến tôi cảm thấy vô cùng cô đơn."

Nó cũng khiến ta cảm thấy cô đơn nữa."

"Con hiểu rồi.

Con hiểu rồi."

Erebus có vẻ hài lòng với câu trả lời của tôi, chỉ mỉm cười và gật đầu.Mặc dù Erebus có ngoại hình giống rồng, nhưng thật thú vị khi tôi có thể đọc được biểu cảm của thằng bé.

Có vẻ như bây giờ tôi đã hoàn toàn trở thành rồng rồi.Khủng long thì đang phát triển mạnh mẽ, còn mấy đứa trẻ thì đang tận hưởng cuộc sống với cơ thể mới của mình.Gần đây, điều tôi quan tâm là... phương pháp sử dụng mana.

Mana là sức mạnh để hiện thực hóa ý muốn của một người.

Do đó, nếu tôi sử dụng sức mạnh này..."

Hmm.

Thành công rồi sao?"

Điều này có nghĩa là ngay cả việc thay đổi hình dạng vật lý cũng có thể thực hiện được.Tất nhiên, vì chỉ thay đổi vẻ ngoài nên chỉ số thực tế không khác nhiều so với bản gốc.Tôi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong nước hồ.

Một cô bé với mái tóc bạc trắng tinh khiết.

Một cô bé có cặp sừng nhỏ trên đầu.Mặc dù hình dáng đó chỉ là một đứa trẻ rất nhỏ, nhưng tôi cũng nên hài lòng vì đã có thể biến thành người.

Đúng vậy.Tôi cố mỉm cười với hình ảnh phản chiếu của mình dưới nước, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt tôi không dễ gì thay đổi.Khi tôi còn là rồng, việc thay đổi biểu cảm không khó... nhưng giờ khi tôi đã biến thành người, tôi trông khá vô cảm.

Chắc vậy.

Nhưng dù sao thì cũng ổn thôi.

Vì tôi đã biến thành người trong một thế giới mà con người không tồn tại.

Tôi đã làm rất tốt.

Yeah.Nghĩ đến việc tôi có thể biến đổi nhiều đến thế...

Tiềm năng của mana thực sự đáng kinh ngạc.Có lẽ... tôi thậm chí có thể sử dụng mana để tạo ra một tảng thiên thạch rơi xuống đây?À, tất nhiên, tôi không có ý định sử dụng nó trong tình hình hiện tại.

Tôi không có ý định tự tay gây ra sự tuyệt chủng của kỷ nguyên khủng long.Tuy nhiên, có vẻ như cần phải nghiên cứu thêm về ma thuật.

Nó có thể tạo ra lửa, phun nước hoặc nâng vật thể bằng ý nghĩ, v.v.Vì nó chưa được hệ thống hóa nên việc sắp xếp lại có vẻ cần thiết.Khi tôi đang nghiên cứu về ma thuật..."

Hử?

Năng lượng này giống như năng lượng của Mẹ vậy...?"

Một con rồng xanh đang thò đầu ra khỏi mặt hồ nơi tôi đang nhìn hình ảnh phản chiếu của mình."

Thetis.

Có chuyện gì thế?"

"A, mẹ?

Sao mẹ lại trông như thế?"

"Hình dáng này ư?

Hmm...

Đây là hình dáng của những sinh vật đến từ thế giới khác."

Vì thế giới này vẫn chưa có con người.

Sẽ dễ dàng hơn nếu giải thích theo cách này."

Một thế giới khác...

Giờ mơi nhớ, mẹ đã từng nói rằng mẹ có thể nhìn thấy những thế giới khác!"

"Um, đúng vậy"Đại khái là như vậy.

Chà, đúng là tôi có thể xem qua mạng internet của thế giới khác.Những câu chuyện tôi kể cho bọn trẻ cũng liên quan đến những sự kiện ở thế giới khác, nên đây sẽ không phải là một lời giải thích khó hiểu."

Nhân tiện...

Mẹ trông dễ thương quá.

Và cũng rất nhỏ nữa."

"Mặc dù ta chỉ thay đổi vẻ ngoài, nhưng bản thân cơ thể vẫn vậy."

Tôi nhìn lên cái đầu to lớn của Thetis.

Từ góc độ này, nó to bằng một chiếc xe tải cỡ lớn."

Dù sao thì, điều gì đưa con đến đây?"

"Ồ, không có gì đâu.

Con chỉ đang tò mò về loài khủng long thôi."

"Tò mò?"

Tôi hơi nghiêng đầu, và Thetis nhìn tôi với nụ cười toe toét."

Ôi trời!

Mẹ trong hình dạng đó thật dễ thương!

Nghĩ đến việc Mẹ vĩ đại có thể biến thành thứ gì đó đáng yêu như vậy!

Omg!

Omg!"

"À, có hơi xấu hổ đấy.

Con ranh con.

Nói tiếp những gì con đang nói dở đi."

"À, đúng rồi.

Vậy...

Con đang dừng lại ở đâu nhỉ?"

"Con nói là con đang tò mò."

Khi tôi chỉ ra điều đó, Thetis dường như nhớ ra và nói,"Con đang tò mò là.

Nếu như bọn con chỉ cần nhận được vảy của mẹ, bọn con đã có cơ thể, vậy điều gì sẽ xảy ra nếu bọn con chia sẻ vảy của mình với những con khủng long đó?

Đó là điều mà con đang suy nghĩ bấy lâu nay"Hmm, vảy của bọn trẻ à?"

Hmm, ta thực sự chưa nghĩ đến điều đó.

Việc chia sẻ vảy của ta với mấy đứa cũng là kết quả của nhiều cân nhắc khác nhau của Erebus."

"Um, con hiểu rồi.

Hmm...

Thực ra, khi con đang bơi ở biển, có một vài con khủng long bơi xung quanh và chơi đùa gần con."

"Gần con à?

Ta đoán là chúng không sợ con đâu"Nghe lời tôi, Thetis khẽ cười.

"Chúng thực sự không biết sợ.

Vì chúng quá lớn nên không có kẻ thù tự nhiên nào cả."

"Khủng long to lớn nhỉ.

Ở, nếu ở dưới đại dương thì kích thước to lớn cũng không thành vấn đề."

"Đúng vậy.

Con đang tò mò không biết điều gì sẽ xảy ra nếu con chia sẻ vảy của mình với những sinh vật đó, giống như cách mẹ chia sẻ vảy của mình với bọn con."

Hmm.

Chia sẻ vảy của chúng với khủng long.

Điều đó làm tôi tò mò."

Nhưng liệu có ổn không?

Chia sẻ vảy của con có nghĩa là con đã cho đi một phần thể của mình."

"Dù mẹ có nói vậy thì đó cũng là việc mẹ đã làm.

Mẹ cũng đã chia sẻ một phần cơ thể của mẹ với chúng con."

À, đúngCó vẻ như Thetis muốn bắt chước những gì tôi đã làm.Giống như một đứa trẻ bắt chước hành động của cha mẹ của chúng.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 9: Kỉ nguyên của rồng (4)


"Nếu con muốn làm thì ta sẽ không ngăn cản."

"Thật vậy sao?"

"Tất nhiên, làm sao ta có thể ngăn cản con làm điều con muốn?"

Nghe lời tôi nói, Thetis cười rất vui vẻ."

Tuy nhiên, vì chúng ta không biết hậu quả của hành động như vậy sẽ như thế nào nên con phải cẩn thận.

Hiểu chưa?"

"Vâng?

Vâng!

Con hiểu rồi!"

À, có vẻ như con bé vẫn không hiểu.

Con bé quá vui mừng để lắng nghe.Ngoài ra...

Tôi có thể tạo ra cơ thể cho những đứa trẻ này bằng cách chia sẻ vảy của mình, nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu chúng chia sẻ vảy của mình với mấy con khủng long?Tôi hơi tò mò một chút."

Để đề phong thì, ta sẽ giám sát việc này.

Nếu có vấn đề gì xảy ra, con có thể sẽ cần đến sự giúp đỡ của ta."

"Vâng!

Thật an tâm khi có sự quan tâm của mẹ !"

Sau đó, tôi trở lại hình dạng ban đầu của mình, hình dạng của một con rồng."

Vậy thì hãy đến nơi lũ khủng long ở...

À."

"Sao vậy?"

Thetis nhìn qua nhìn lại giữa hồ nước mà con bé đang ở và tôi, rồi nói,"Con định đưa Mẹ đi qua hồ bằng cách mở một cánh cổng xuyên qua mặt nước..."

"Và?"

"Có vẻ như cơ thể của Mẹ quá lớn để có thể vừa với hồ nước."

Ah."

Vậy thì có vẻ như mẹ sẽ phải biến đổi thành một hình dạng nhỏ hơn."

Thetis nói như thể đang gặp rắc rối.

Ừm, cơ thể tôi quả thực quá to lớn rồi."

Có vẻ như không còn lựa chọn nào khác rồi nhỉ."

Tôi sử dụng ma thuật để biến đổi cơ thể mình thành một bé gái."

Vậy thì, mẹ có thể bám vào vảy trên đầu con được không?"

"Hmm.

Như thế cũng được."

Tôi tạo ra một đôi cánh bằng ma thuật của mình và bay lên ngồi trên đầu Thetis.

"Để xem nào...

Cái vảy này có vẻ khá chắc chắn để giữ."

Tôi nắm lấy một trong những chiếc vây nhô ra từ bên đầu của Thetis."

Có đau không?"

Tôi cầm nó với lực vừa đủ để không rơi ra, nhưng sẽ rất nguy hiểm nếu nó làm con bé đau."

Cảm giác này có hơi lạ một chút, nhưng ở mức độ này thì không sao cả.

Vậy thì chúng ta đi thôi!"

Nói xong, Thetis nhanh chóng lặn xuống hồ.Mặc dù chúng tôi đã lặn xuống nước, tôi không hề cảm thấy khó thở chút nào, điều đó có nghĩa là ngay cả khi ở dạng người, cơ thể tôi về cơ bản vẫn là của một con rồng.

Thật tiện khi không cần phải thở.Toàn thân và tóc tôi đều bị ngâm trong nước hồ lạnh, từ khi biến thành rồng, tôi không có tóc, có thể nói cảm giác này khá mới mẻ.Trong hồ nước lạnh, ma thuật của Thetis tụ lại tạo thành một vòng tròn, và không chút do dự, con bé nhảy vào trong đó.Ngay khi Thetis bơi qua vòng tròn, quang cảnh xung quanh thay đổi.Từ một hồ nước yên tĩnh không chuyển động trừ khi Thetis di chuyển, đến một vùng biển rộng lớn liên tục gợn sóng.Nước biển mặn.

Cá nhiều vô kể.

Rong biển dài và những rạn san hô.

Chúng tôi hiện đang ở giữa biển mênh mông."

Chúng ta đã đến nơi rồi ạ.

Bọn chúng hẳn đang ở quanh đây...

À, chúng đây rồi!"

Thetis bơi rất nhanh qua biển cả mênh mông.

Tại nơi Thetis dừng lại, có năm con khủng long đã tiến hóa để thích nghi với đại dương."

Các cậu chờ lâu chưa?

Mình đã được phép rồi!"

Tôi không biết chúng có hiểu lời Thetis hay không, nhưng năm con khủng long biển cũng bắt đầu bơi vòng quanh Thetis.À, ở đây có vẻ rộng rãi, nên tôi có vẻ không cần phải duy trì hình dạng con người nữa.

Tôi buông vảy của Thetis ra và bắt đầu di chuyển ra xa con bé."

Mẹ?"

"Ta nghĩ là sẽ không có vấn đề gì nếu ta trở lại hình dạng ban đầu ở đây."

Tôi rời xa Thetis và cởi bỏ tấm vải da nhờn màu trắng quấn quanh người.Bây giờ, nếu tôi trở lại hình dạng ban đầu..."

Kyao!"

Hửm?

Ngay khi tôi sắp trở lại hình dạng ban đầu, một trong những con khủng long biển đang vây quanh Thetis, với chiếc cổ dài như rắn biển, lao về phía tôi.Hả, hmm...

Có lẽ nó đang coi tôi là con mồi nhỉ?"

Aa, dừng lại!"

"Kyauu!"

Con khủng long lớn há to miệng, cố nuốt chửng tôi trong một hơi.Có vẻ như nó đã đánh giá thấp tôi khá nhiều."

Tsk."

Tôi nhẹ nhàng búng ngón trỏ về phía con khủng long.

Kwoong!!Ngay lập tức, một luồng xung kích dữ dội ập tới bên cạnh con khủng long.Chà,có vẻ như nó đã tránh được đòn tấn công trực tiếp đó của tôi nhờ vào Thetis nhỉ."

Ta khuyên ngươi nên lựa chọn đối thủ cẩn thận hơn.

Đây là lý do tại sao dã thú vẫn chỉ là dã thú."

Mặc dù luồng xung kích từ cú đánh đó của tôi chỉ sượt qua con khủng long, nhưng da của nó đã bị xé toạc ra chỉ trong tích tắc."

Kraaaaak!"

Con khủng long quằn quại vì đau đớn.

Nếu như nó trúng đòn trực tiếp thì có lẽ cơ thể nó bây giờ đã bị xé thành hàng trăm mảnh rồi."

Ôi trời, phải làm sao đây!?"

"Hmm, mất một con cũng không có vấn đề gì đâu, phải không?"

Tôi nói với Thetis bằng giọng bình tĩnh, và Thetis, không biết phải làm gì, chỉ khẽ cúi đầu."

Con đã cẩn thận chọn một con thông minh, nhưng con vẫn không ngờ điều này lại xảy ra.

Hmm...

Con đó có khả năng phán đoán khá tốt mà...."

Con khủng long hiện đang chảy máu và đang quằn qoại trong đau đớn.

Chà...

đó là hành động theo bản năng, nên điều đó là không thể tránh khỏi.Tôi tập hợp mana của mình và nhẹ nhàng bao bọc con khủng long.

Sau đó, tôi hy vọng rằng vết thương của con khủng long sẽ lành lại nhờ ma thuật."

Kreuh?"

Khi con khủng long đang quằn quại trong đau đớn, ánh sáng bắt quanh cơ thể nó, và vết thương dần biến mất.

"Mẹ ơi, vừa rồi là chuyện gì thế?"

"Ta đã dùng ma thuật hồi phục để chữa lành vết thương của nó.

Ta nghĩ nó có thể có tác dụng và đúng là như vậy."

"Waah...."

Thetis rất kinh ngạc.

Ừm, tôi cũng không ngờ nó lại hiệu quả đến thế.Dù sao thì, có vẻ như tình hình đã được giải quyết.

Tôi biến đổi cơ thể mình... hay cứ gọi là biến hình đi.Những con khủng long khác có dấu hiệu bỏ chạy khi tôi đột nhiên xuất hiện, nhưng đó chỉ là vấn đề nhỏ thôi.Khi Thetis gọi chúng quay lại, chúng nhanh chóng tập hợp lại."

Bây giờ, con sẽ nhổ vảy của mình và chia sẻ chúng với những con khủng long này.

Không biết kết quả sẽ thế nào nhỉ?"

"Ta cũng không biết nữa."

Thetis nhổ năm chiếc vảy từ dưới cằm và chia cho năm con khủng long.Kỳ lạ thay, những chiếc vảy này lại tự động tìm thấy vị trí của chúng ở dưới cằm của các con khủng long."

Ồ, chuyện gì thế này?"

"Ta tự hỏi."

Những đứa trẻ mà tôi chia sẻ vảy cho ban đầu không có cơ thể, điều đó cũng dễ hiểu, nhưng điều gì sẽ xảy ra với những con khủng long đã có cơ thể?Thủy ma pháp, tương tự như của Thetis, tỏa ra từ các vảy dưới cằm của các khủng long, bao phủ toàn bộ cơ thể chúng.Vảy đen của mấy khủng long bắt đầu chuyển sang màu xanh và cơ thể chúng bắt đầu thay đổi.Vây biến đổi thành chân trước và chân sau, và chúng bắt đầu giống Thetis.Chúng có cánh, mặc dù nhỏ hơn một chút, và thay vì sừng... xuất hiện những hình dạng giống như vây.Sau một khoảnh khắc ngắn ngủi, loài khủng long biến đổi thành những sinh vật trông giống như Thetises thu nhỏ.Chúng trông giống như những con rồng màu xanh.Ngoại trừ một con."

Con đó... chính là con đã tấn công mẹ lúc trước."

"Ừm.

Lạ nhỉ."

Con khủng long đã tấn công tôi... có lẽ vì nó đã bị thương, nên không thể hấp thụ hoàn toàn sức mạnh chứa trong vảy của Thetis.

Có vẻ như nó đã biến đổi nửa chừng thành thứ gì đó giống Thetis.

Mặc dù nó có vảy màu xanh, nhưng cuối cùng nó đã biến đổi thành thứ gì đó gần giống với một con rắn biển khổng lồ.Hmm, có lẽ nó không thể hấp thụ hoàn toàn sức mạnh trong vảy của Thetis vì nó đã bị thương bởi đòn tấn công của tôi.Con khủng long đó trông giống như một con rắn biển, nhận ra rằng nó quá khác biệt so với những con khủng long khác...

Nó đã cắn lớp vảy rơi ra khỏi cơ thể và bắt đầu chạy trốn đi đâu đó."

Con đó...

Hmm..."

"Con có nên đuổi theo nó không?"

"Không.

Không sao cả.

Mất một con cũng không sao đâu."

Khi nói điều này, nét mặt của Thetis... có chút phức tạp.

-----------------------------------------Thảm họa của biển cả.

Rắn biển được biết đến là loài quái vật hoàn toàn khác với rồng, nhưng nghiên cứu gần đây đã tiết lộ rằng chúng là họ hàng xa của rồng.Chính xác hơn, chúng được phân loại là Lesser dragon, một nhóm bao gồm các quái vật như Drake và Wyvern, tuy không mạnh bằng rồng nhưng vẫn là những sinh vật đáng gờm.

-----------------------------

Trong khi rắn biển, tự do bơi qua đại dương và tấn công tàu thuyền hoặc bến cảng,tuy không thể hiện trí thông minh như rồng, nhưng sức mạnh của lớp vảy của nó là không thể phủ nhận.Cứng và chắc như vảy rồng, loại vảy này là một trong những vật liệu tốt nhất để làm áo giáp, và nhiều nhà thám hiểm đã mất mạng khi cố gắng săn rắn biển với hy vọng trở nên giàu có.Săn một con rắn biển, với lớp vảy cứng, có vẻ là điều không thể, nhưng nó lại có một điểm yếu.Ngay dưới hàm của con rắn biển.

Có một mảng da có kích thước khoảng một gang tay, nơi không có vảy mọc, và lớp da này khá mỏng manh, vì vậy nó có thể bị đâm thủng bằng một mũi tên hoặc một mũi tên nỏ đủ mạnh.Tất nhiên, việc đánh trúng vào điểm yếu duy nhất của một con Rắn biển khổng lồ đang hoành hành trên biển là một vấn đề khác.- Bách khoa toàn thư quái vật.

Phiên bản Rắn biển.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 10: Kỉ nguyên của rồng (5)


Những con khủng long đã kết hợp hoàn toàn với vảy của Thetis và thay đổi ngoại hình của chúng...

Hmm, có lẽ sẽ phù hợp hơn nếu gọi chúng là Rồng Xanh nhỉ.Dù sao thì, Lũ Rồng Xanh thực sự là một điều kỳ diệu."

Cảm ơn Mẹ đã ban tặng cho chúng con những chiếc vảy của Mẹ."

Có vẻ như trí thông minh của chúng đã phát triển khi chúng biến đổi."

Mẹ?"

"Đó có phải là cách mà chúng gọi người đã ban cho chúng vảy không ạ?"

Nghe vậy, Thetis nhìn tôi.Chà, xét đến việc Thetis và những đứa trẻ khác gọi tôi là mẹ thì điều đó cũng không sai."

Nhưng..."

Thetis liếc nhìn tôi liên tục.

Này, ý nghĩ đằng sau ánh nhìn đó là gì thế?"

Nếu chúng gọi con là mẹ... nghĩa là chúng sẽ phải gọi mẹ là....bà?"

"Ồ, thì ra đó là điều khiến con lo lắng à ?"

"Nhưng!

Mẹ thực sự rất đẹp!

Còn trong những câu chuyện mà mẹ kể cho bọn con, thì bà lúc nào cũng già nua và nhăn nheo, vẻ đẹp của bà thì đã bị thời gian làm phai tàn.

Nhưng vảy của mẹ lại luôn lấp lánh và tỏa sáng tuyệt đẹp!"

"Con đang nói cái gì thế?"

Ngay từ đầu, sắc đẹp làm gì có liên quan đến rồng cơ chứ ?

Dù sao thì tiêu chuẩn về sắc đẹp cũng đã mơ hồ ngay từ đầu rồi."

Ta không bận tâm đâu.

Gọi ta thế nào cũng được."

"Vâng, thưa mẹ!"

Cho dù những con Rồng Xanh đó có gọi tôi là bà hay không thì cũng chẳng quan trọng gì?Điều quan trọng là một giống loài thông minh mới đã được sinh ra trên thế giới này vì chúng đã nhận được chiếc vảy của Thetis."

Có vẻ như việc ban phát vảy diễn ra tốt đẹp hơn ta nghĩ, vậy thù có lẽ ta cũng không cần ở lại nữa."

Tôi đi theo con bé đề phòng trường hợp có vấn đề gì xảy ra, nhưng nếu không có vấn đề gì thì tôi cũng không cần phải ở lại."

À, nhưng tên của những đứa trẻ này..."

"Không phải con nên là người đặt tên cho chúng sao?

Con là mẹ của chúng mà."

Nghe lời tôi, Thetis do dự một lúc rồi gật đầu nhẹ."

Đúng vậy.

Chúng là con của con, nên con phải đặt tên cho chúng, giống như mẹ đã đặt tên cho chúng con vậy."

Tôi chỉ đơn giản mỉm cười với Thetis.

-------------------------------------------Và khi những đứa trẻ khác nghe tin về việc Thetis đã làm."

Nếu chúng ta chia sẻ vảy của mình với lũ khủng long, chúng cũng sẽ trở nên giống chúng ta đúng không?

Thế thì tớ muốn chia sẻ!"

"Phải.

Tớ cũng muốn nữa"Việc chia sẻ vảy dường như đã trở thành một xu hướng ở những đứa trẻ khác."

Chia sẻ thì tốt, nhưng mấy đứa nên cẩn thận lựa chọn người để chia sẻ."

"Eh?

Con không thể chia sẻ chúng với bất kỳ ai sao?"

Ifrit...

Con không hề suy nghĩ tí nào à...?"

Chia sẻ vảy của con có nghĩa là con đang chia sẻ sức mạnh của mình cho những con khủng long khác, biến chúng thành con của con.

Con hiểu ý nghĩa của điều đó, đúng không?"

"Nhưng mẹ cũng đã chia sẻ vảy của mẹ với bọn con mà?"

"Và đó cũng là cách mà ta đã biến mấy đứa thành con của ta."

Mặc dù nó làm cho khoảng trống dưới hàm của tôi hơi ngứa ngáy.

"Dù sao thì, hãy lựa chọn một cách khôn ngoan những người mà mấy đứa sẽ chia sẻ vảy của mình.

Hãy chọn những kẻ sẽ luôn đi theo và nghe lời mấy đứa và không kiêu ngạo với việc có được sức mạnh mà vảy của mấy đứa mang lại cho chúng."

Bọn trẻ đã đồng ý với lời nói của tôi.Việc chia sẻ sức mạnh với người khác luôn đòi hỏi việc cân nhắc thật cẩn thận.Và cứ như vậy, bọn trẻ đã đi khắp thế giới,lựa chọn những con khủng long để trao vảy.Tiêu chí của mỗi đứa trẻ đều khá thú vị, nhưng nói một cách đơn giản thì..."

Con đã chọn những kẻ giống như con, những kẻ có mong muốn được sải cánh bay trên bầu trời."

Sylphid mang theo những con khủng long khao khát có cánh để bay."

Con thì mang theo những kẻ vô cùng dũng cảm như ngọn lửa vậy!

Tất cả bọn chúng đều vô cùng dũng cảm!"

Ifrit mang đến những con khủng long dũng cảm... hay đúng hơn là chúng có tính cách hơi hung bạo nhỉ.Nhưng liệu có ổn không?

Chúng trông có vẻ khá hung dữ."

Còn con đã chọn những kẻ cũng yêu thiên nhiên như con.

Và chúng cũng rất hiền lành nữa."

Những con khủng long mà Yggdrasil chọn có tính khí tương tự như giống như con bé vậy.

Có vẻ như bọn trẻ đang mang theo những con khủng long giống với chúng?"

Tất cả bọn chúng đều là những đứa trẻ ngoan và đáng tin cậy.

Tuy nhiên, chúng lại khá kiệm lời."

Sagar mang theo những đứa trẻ trầm tính và kín tiếng.Nhưng có phải là chúng hơi trầm tính quá rồi không, chúng hầu như không nói gì cả."

Con thì đã chọn những kẻ đều có mong muốn giống con, những kẻ đều muốn trở nên xinh đẹp.

Những kẻ muốn noi gương con!"

Những đứa trẻ mà Shamash mang đến đang khoe khoang vẻ ngoài của mình.

Vảy vàng của chúng đang sáng lấp lánh.Nhưng trong thời đại mà khái niệm về cái đẹp vẫn còn khá mập mờ thì, liệu Shamash có đang coi mình là hiện thân của sắc đẹp không?Mà, tự tin chưa bao giờ là xấu cả.

"Con đã chọn những đứa trẻ đều muốn trở thành gia đình. ,Vì vậy, số lượng có lẽ khá đông."

"Erebus...

Con... vảy của con...!"

Erebus mang theo hàng chục đứa trẻ.

Không, dưới hàm của thằng bé hầu như không còn cái vảy nào!

Chỉ còn lại một cái vảy bạc mà tôi đưa cho thằng bé!"

Không sao đâu.

Nếu là để con có thể tạo ra gia đình thì đây chỉ là cái giá nhỏ phải trả thôi."

"Nếu đó là điều con muốn thì ta sẽ không ngăn cản, ta sẽ không nói nhiều nữa... nhưng ta mong rằng con biết điều độ hơn."

Có vẻ như Erebus rất coi trọng gia đình, có lẽ là vì những câu chuyện tôi nói về gia đình.Thành thật mà nói, tôi lo lắng thằng bé có thể mang theo những đứa trẻ giống như nó, những đứa con của bóng tối.

Nhưng điều này có vẻ tích cực hơn những gì tôi nghĩ.Thật tốt khi có nhiều con rồng được sinh ra như vậy..."

Vậy còn những con khủng long kia thì sao?"

Theo hướng tôi chỉ, có những con khủng long chưa hoàn hấp thụ được sức mạnh của cái vảy và không thể trở thành rồng.Có những con có chân trước biến thành cánh, đi bằng hai chân, nhỏ hơn rồng một chút, và có những con không mọc cánh và bò bằng cả bốn chân.

Chúng trông có vẻ hơi đáng thương, nhưng liệu tôi có thể làm gì để giúp chúng?

Đó là lỗi của chúng vì thiếu sức mạnh mong muốn .Kể cả khi tôi muốn giúp thì... dường như cũng chẳng thể làm gì được."

Những kẻ đó đã chuẩn bị cho điều này khi chúng hấp thụ chiếc vảy.

Mặc dù chúng đã biến đổi như vậy, nhưng bọn chúng vẫn đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với trước đây."

Tôi nhìn những con khủng long không thể biến thành rồng.

Chúng thật đáng thương, nhưng có lẽ chúng đã thỏa mãn theo cách riêng của mình.Chà, nếu chúng đã hài lòng thì có lẽ sẽ không sao cả."

Chúng ta hãy gọi những con có cánh là Wyvern và những con không có cánh là Drake."

"Huh?

À, được ạ."

Wyvern và drake, những sinh vật chủ chốt của thế giới giả tưởng.Có thể đây không phải là cái tên hay nhất dành cho những đứa trẻ không thể biến thành rồng, nhưng chúng lại rất phù hợp."

Vậy con định làm gì với những đứa trẻ đó?"

"Hmm...

Bọn con có lẽ đã không còn phải làm nữa.

Có vẻ như chúng đã hấp thụ được một phần sức mạnh của vảy và biến đổi rồi."

"Thế còn mấy cái vảy thì sao?"

"Bọn con đã thu hồi tất cả những gì có thể.

Nhưng Erebus đã ban phát vảy của mình ra quá nhiều khiến nhiều cái bị mất..."

"Điều đó đều nằm trong dự đoán của tớ cả."

"Được thôi, nếu Erebus đã nói vậy."

Hy vọng là những chiếc vảy chưa được thu hồi sẽ không gây ra vấn đề gì.Và thế là loài rồng xuất hiện trên thế giới.

------------------------------------Thật tuyệt khi loài rồng xuất hiện, nhưng..."

Một cuộc chiến nữa à?"

"Những con đỏ tấn công trước!"

"Những con đen đã xâm chiếm lãnh thổ của chúng con trước!!"

"Chúng con chỉ đi ngang qua thôi!

Chúng con thậm chí còn báo trước với Ifrit nữa!"

"Con hoàn toàn không nghe gì về điều đó luôn đó!!!"

Mọi thứ thật hỗn loạn.

Đặc biệt là những con rồng đỏ nóng tính và những con rồng đen, chúng quá đông để có thể kiểm soát, thường gây ra nhiều vấn đề.Haha, thật là lộn xộn."

Hỡi Thần Long Sáng Thế, xin hãy đưa ra phán quyết!"

"Rồng Sáng Tạo là ai?

Là ai vậy?"

"Nhưng mọi người đều gọi ngài là Thần Long Sáng Thế.

Ngài không phải là rồng thần đã tồn tại từ khi thế giới này được tạo ra sao?"

"Um, đúng vậy, nhưng..."

Thật là nặng nề khi được gọi bằng một danh hiệu cao quý như vậy."

Mặc dù đứa trẻ mày đen đã xâm chiếm lãnh thổ, nhưng chúng đã thông báo trước cho Ifrit...

Vì vậy, tôi nghĩ lỗi là ở Ifrit vì đã không truyền đạt thông điệp một cách chính xác."

"Cái gì?!

Tại sao?!"

"Hoặc là lỗi của mấy đứa màu đỏ đã tấn công mấy đứa màu đen mà không xác nhận với Ifrit."

"Nhưng..."

Thành thật mà nói, mấy đứa màu đỏ mới là người có lỗi khi tấn công mà không đánh giá tình hình.

"Từ giờ trở đi, đừng tấn công trước.

Các người không phải là những con thú vô tri, hãy cố gắng giải quyết mọi việc thông qua đối thoại.

Đừng cố gắng giải quyết mọi thứ bằng bạo lực."

Mấy đứa màu đỏ, biết lỗi của mình, gật đầu nhẹ với vẻ mặt buồn bã."

Còn mấy đứa, mấy đứa màu đen.

Đừng chỉ đánh nhau đến chết nếu chúng tấn công trước.

Hãy cố gắng giải quyết thông qua đối thoại."

"Nhưng..."

"Mặc dù bên kia có lỗi nhiều hơn, nhưng mấy đứa cũng đã phản công.

Mấy đứa biết mấy đứa màu đỏ như thế nào mà."

"Chuyện đó... nhưng khi bọn chúng tấn công trước, bọn con chỉ phản ứng lại..."

"Lần này, ta đứng về phía mấy đứa vì lỗi của mấy đứa màu đỏ là quá rõ ràng, nhưng hãy nhớ rằng đánh nhau là sai trái."

Những con rồng con, với tư duy tốt hơn loài thú một chút, khá là hoang dã.Nhưng thật may là chúng có thể hiểu được vấn đề thông qua trò chuyện.Và thế là tôi dành thời gian để hòa giải giữa vô số con rồng.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 11: Kỉ nguyên của rồng (6)


"Nhưng tại sao mẹ lại biến thành hình dạng đó vậy?"

"Hử?Hình dạng này có vấn đề gì sao ?"

Shamash hỏi và nhìn tôi, khi tôi đang ở hình dạng con người."

Hình dạng này có vấn đề gì sao?"

"Um...

Bình thường, mẹ trông rất lộng lẫy và xinh đẹp nhưng bây giờ, mẹ trông dễ thương hơn là lộng lẫy."

"Nhưng hình dạng này hợp với ta mà, đúng chứ?"

Tôi mỉm cười nhẹ và chọc ngón trỏ vào má mình."

Oh, nó thực sự hợp với mẹ đấy!

Dễ thương quá!

Nhưng con thích mẹ với vẻ đẹp lộng lẫy trước hơn!"

"Nhưng điều này không phải cũng tốt theo cách riêng của nó sao?"

Vì tôi đã trở thành nữ, tôi không nên tận hưởng điều đó sao?Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là tôi sẽ kết hôn và sinh con.

Bây giờ, tôi thậm chí có tới bảy đứa con,tuy chúng không phải con ruột của tôi, nhưng về cơ bản thì chúng vẫn là con tôi.

Và chính chúng cũng gián tiếp tại ra những đứa trẻ khác, và chúng giống như cháu tôi vậy, chúng thực sự rất đông.Không giống như khi tôi lang thang khắp thế giới một mình để tạo ra sự sống, có vẻ như tôi lại có một niềm vui khá là ồn ào rồi.

"Thưa Ngài Thần Long Sáng Thế!!!

Là con Rồng Xanh này gây chuyện trước!"

"Không thưa ngài, là tên Vàng ngu ngốc này mới đúng!!!"

Nhìn từ góc độ này, thì việc chăm sóc những đứa trẻ này thực sự là một công việc khó khăn.Số lượng rồng của mỗi loài đều khá ít...

à, ngoại trừ mấy đứa màu đen ra thôi.

Mấy đứa màu đen ngay từ đầu đã có tới hàng chục đứa rồi.Dù sao đi nữa, loài rồng ban đầu chỉ có số lượng rất nhỏ, nhưng giờ đây đã có hàng trăm con rồng tung cánh trên thế giới này.Do đó, tôi, người hiện đang làm trung gian hòa giải cho những đứa trẻ này, luôn phải đảm nhiệm một khối lượng công việc rất lớn."

Nếu không phải là vấn đề nghiêm trọng, tại sao các ngươi không giải quyết mọi việc thông qua việc đối thoại đi Các ngươi có phải là mấy con thú vô tri đâu.

Haizz, nếu Thetis và Shamash có thể nói chuyện với nhau thì..."

À, không.

Vấn đề có khi sẽ không được giải quyết đâu.Vì chúng đều được tạo ra bởi vảy của mấy đứa con của tôi nên bọn trẻ chắc chắn sẽ đứng về phía những con có màu vảy giống mình.Dù sao đi nữa, tôi là người duy nhất có thể lắng nghe lời nói của bọn trẻ nói từ góc nhìn trung lập.Và hôm nay, tôi cũng bị bọn trẻ làm phiền.

"Mẹ ơi!

Mẹ có thể biến về hình dạng ban đầu được không ạ!

Hãy cho bọn trẻ kia biết được vẻ đẹp rực rỡ của mẹ đi!"

"Nó sẽ khá phiền phức đấy.

Cơ thể của ta quá to và nó gây khá nhiều cản trở trong công việc của ta."

Vì tôi to gấp đôi người to nhất, Sagar.

Thành thật mà nói, rất khó để ngồi bình tĩnh với cơ thể đó.Và quan trọng hơn, việc ở trong hình dạng con người này cho phép tôi hồi tưởng về lúc tôi còn là con người.

Đúng vậy.Nếu một ngày nào đó con người được sinh ra... thì sẽ tuyệt vời biết bao khi có thể sống với họ với tư cách là một con người.À, nhưng tôi cũng phải làm gì đó với những chiếc sừng này.

Ngay cả khi tôi biến thân, những chiếc sừng này vẫn sẽ luôn ở đó, điều này khá là phiền phức."

Hmm... sao con không thử biến thành hình dạng này xem?"

"Hả?

Hình dạng này á?"

Shamash ngạc nhiên trước lời nói của tôi.

Có thực sự đáng ngạc nhiên như vậy không?"

Làm sao con có thể từ bỏ cơ thể xinh đẹp rạng rỡ như này để biến thành một hình dạng mong manh như vậy?

Trông nó yếu đuối quá!"

"Tuy trông có vẻ yếu đuối...

Nhưng ngay cả trong hình dạng này thì, ta vẫn mạnh hơn con nhiều đất."

Cho dù tôi đang ở trong hình dạng con người, nhưng bản chất của cơ thể của tôi vẫn là rồng.

Sức mạnh của tôi không hề biến mất đâu.Thành thật mà nói, ngay cả trong hình dạng này, tôi vẫn có thể dễ dàng đánh bại Shamash chỉ trong một đòn đánh.Đó chính là sự tôn nghiêm của sinh vật mạnh nhất thế giới.

Ahem.Hmm...

Có phải vì hình dạng con người trông giống trẻ con không?

Tôi thấy tuổi tác tinh thần của mình đang trẻ ra.

Hay là do tôi đang tưởng tượng nhỉ?"

Hay là con không thích vì sợ sắc đẹp của con sẽ biến mất nếu con biến thành hình dạng này?"

"V-vẻ đẹp của con biến mất ư?

Không thể nào!

Con luôn đẹp ở mọi hình dạng!"

Shamash tự tin tuyên bố.

Quả thực, hình dạng vàng óng của Shamash thực sự rất đẹpTôi tò mò không biết hình dạng con người của con bé sẽ như thế nào."

Được rồi... hãy tập hợp mana của con lại... và thử biến thành hình dạng giống như ta đi..."

Shamash tập hợp mana lại, sau một hồi vật lộn con bé đã bắt đầu biến thân kèm theo một luồng sáng nhỏ.Và hình dạng con người của Shamash là...

"Một thiếu nữ tóc vàng ánh kim."

Không hiểu sao, tôi có cảm giác thiếu nữa tóc vàng xinh đẹp kia nên cười kiểu "Ohoho!"

"Oh, đây là định nghĩa của con về sắc đẹp sao.

Hình dạng này của con đẹp thật đấy!"

"Vâng, cảm ơn mẹ."

Một thiếu nữ tóc vàng.

Không hiểu sao, tôi có cảm giác con bé sẽ hợp với việc uốn tóc bằng máy uốn tóc thành búi."

Hmm...

Con đã nói mà cho dù ở hình dạng nào đi nữa, con vẫn luôn cực kì xinh đẹp!"

"Shamash.

Sao con không thử cười với câu 'Ohohoho' nhỉ?"

"Hả?

À, để con thử.

Ohohohoho!"

Đúng như dự đoán, tiếng cười đó rất hợp với con bé.Trông con bé giống như một tiểu thư quý tộc nhỉ.

Hmm.

"Hmm...

Ngay cả trong hình dạng này con vẫn luôn xinh đẹp mà!

Nhưng mẹ vẫn trông nhỏ quá và còn dễ thương nữa."

"Đó chính là điều ta muốn nói."

Tôi trông như một đứa trẻ, trong khi Shamash trông như một thiếu niên, không còn xa tuổi trưởng thành nữa.Tôi lớn tuổi hơn, nhưng...

Tôi không hiểu tại sao lại có sự khác biệt như vậy.

Tôi vẫn chưa hiểu."

Con nghĩ rằng nhỏ bé cũng có lợi thế riêng của nó đấy nhỉ.

Có vẻ như con có thể vào những nơi mà bình thường con không thể vào được."

"Ừm.

Nó tiện hơn ta nghĩ nhiều"Và hình dạng con người trông cũng rất đẹp mắt nữa.Thành thật mà nói, mặc dù hình dạng rồng rất ngầu... nhưng nhìn nó quá nhiều cũng thấy hơi chán.

Đúng vậy.Và thế là, bắt đầu từ Shamash, việc biến thành hình dạng con người lại trở thành một xu hướng với những đứa trẻ khác.

-----------------------------------------Thời gian cứ thế trôi qua, số lượng rồng ngày càng tăng lên.Tôi đã lo rằng đất đai sẽ không đủ cho những con rồng khổng lồ kia, nhưng hiện tại, sống dưới hình dạng con người đã trở thành tiêu chuẩn nên việc này dễ quản lý hơn dự kiến.

Và khi sống như con người, một sự thay đổi bất ngờ đã xảy ra mà tôi không lường trước được."

Kruuk."

"Hử?

Ngươi đến rồi à"Hình dạng con người dường như là một kích thích đáng kể đối với loài khủng long.

Những loài khủng long có kích thước nhỏ hơn bắt đầu đột biến thành những hình dạng gần giống với con người hơn.Những loài khủng long giống người này...

Theo như cách gọi của thế giới trước đây của tôi thì hình như là lizardmen (người thằn lằn) nhỉ, và chúng cũng là những sinh vật khá thông minh.Chúng biết cách sử dụng công cụ và tạo ra lửa... có trình độ thông minh tương đương với người nguyên thủy.Người thằn lằn xuất hiện trước con người...

Đây có phải là âm mưu của loài bò sát không?!Well, đùa thôi."

Điều gì mang ngươi tới đây hôm nay?"

"Krruk.

Shk!

Shk!"

Người thằn lằn, những kẻ đã thay đổi vì ngưỡng mộ loài rồng khi biến thành người, hiện tại chúng vẫn có cấu trúc miệng không thực sự phù hợp để nói, và nó tạo ra âm thanh giống như tiếng kêu.

Và thứ mà nó cầm trên tay là một bông hoa nhỏ."

Ừm, cái này dành cho ta phải không?"

"Krru!

Kruup!"

"Cảm ơn."

Tôi mỉm cười và nhận lấy bông hoa mà người thằn lằn tặng.Một bông hoa nhỏ màu trắng.

Một bông hoa nhỏ thường nở quanh đây, nhưng được tặng nó làm tôi rất vui."

Vậy thì ta sẽ đền đáp lại.

Ngươi muốn gì?"

"Krruk.

Kruu!"

Người thằn lằn đưa cho tôi thứ gì đó nó mang theo bằng đuôi.

Một ngọn giáo đá vỡ.

Một ngọn giáo có lưỡi làm bằng đá obsidian đen bóng."

Hmm.

Một cây giáo gãy, ta hiểu rồi.

Ngươi có muốn ta sửa nó không?"

Mặc dù không thể nói, nhưng người thằn lằn vẫn gật đầu nhẹ đồng ý.Tôi không biết tại sao nó lại bị vỡ, nhưng chắc hẳn nó là một vật phẩm quan trọng đối với người thằn lằn này.Tôi cầm lấy ngọn giáo mà người thằn lằn đưa cho tôi.

Hmm.

Tôi nên làm gì để sửa nó đây?

Chà, câu trả lời là đơn giản.Tôi tăng cường mana của mình và cho nó quấn chặt ngọn giáo, sau đó sử dụng ma thuật.Vâng, mặc dù hệ thống ma thuật vẫn chưa được phát triển đầy đủ, nhưng tôi vẫn có thể sử dụng phép thuật phân mảnh nhiều như tôi muốn.Ma thuật mà tôi đang sử dụng bây giờ là... một loại ma thuật đảo ngược thời gian rất đơn giản.Mặc dù có vẻ đơn giản, nhưng ngay cả khi tôi cố dạy những con rồng khác, chúng cũng không thể sử dụng được!Chà, có lẽ đây là ma thuật dựa trên đặc quyền của tôi nên có lẽ điều đó cũng dễ hiểu.Thân giáo gây tự động dính lại với nhau, vết nứt trên cây giáo cũng từ từ biến mất, không lâu sau, một cây giáo không có dấu vết gãy đã hoàn thành.Và một phần thưởng nữa.

Tôi niệm phép đóng băng thời gian lên ngọn giáo để nó không gãy nữa."

Đây, nó sẽ không vỡ nữa đâu.

Hãy sử dụng nó thật tốt nhé."

"Krruk!

Khuff!

Khuff!"

Người thằn lằn, trông có vẻ đang rất kỳ vui vẻ.

Nhìn thấy nó vui vẻ như vậy khiến tôi cũng vui theo.

So với những đứa trẻ rồng có tính cách bắt đầu tệ đi gần đây...

Điều này thật tuyệt.

Chắc chắn rồi.

----------------------------------------Kho báu của người thằn lằn.

Ngọn giáo đá obsidian cổ đại là báu vật thiêng liêng được Thần Long Sáng Thế huyền thoại trao tặng cho tổ tiên của người thằn lằn.Theo truyền thuyết, tổ tiên của người thằn lằn đã dâng một bông hoa trắng cho Thần Long Sáng Thế và nhận được ngọn giáo đá obsidian chứa đầy ma thuật.Nhờ có ma thuật, ngọn giáo đá obsidian không bao giờ cùn và cán của nó bao giờ gãy dưới bất kỳ đòn tấn công nào.Ma thuật mà Thần Long Sáng Thế sử dụng trên ngọn giáo vẫn còn là vấn đề gây tranh cãi, liệu đó chỉ là ma thuật tăng cường sức mạnh hay là tác dụng bất thường của ma thuật nguyên thủy, và người ta nói rằng ngay cả loài rồng, bậc thầy về ma thuật, cũng không hiểu được loại phép thuật này.Ngọn giáo đá obsidian cổ đại vẫn được lưu truyền cho đến ngày nay và là báu vật của tộc người thằn lằn, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác cho người đại diện và tù trưởng của các bộ lạc lớn.- Bách khoa toàn thư về vũ khí huyền thoại.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 12: Kỉ nguyên của rồng (7)


Có một vấn đề.Không phải là một vấn đề nhỏ...mà là một vấn đề cực kì nghiêm trọng."

Hình như dạo này có vẻ như có nhiều rồng xuất hiện hơn mẹ nhỉ?"

"Không chủ vậy thôi đâu."

Tôi thêm một lời vào lời càu nhàu của Ifrit.Mọi chuyện vẫn ổn khi chỉ có một mình tôi bắt đầu, và rồi có bảy đứa trẻ đã ra đời từ các hiện tượng tự nhiên có ý thức nhờ vảy của tôi, và từ vảy của chúng, hàng chục con rồng khác cũng đã ra đời...Nhưng bây giờ, sau hàng trăm năm, mấy con rồng đã bắt đầu ghép đôi và đẻ trứng, và trước khi tôi nhận ra điều đó, số lượng của chúng đã gần đạt tới hàng nghìn con."

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc khủng hoảng tuyệt chủng của loài khủng long lại không đến từ thiên thạch mà từ loài rồng."

Những con rồng đều được sinh ra sau tôi và bảy đứa trẻ, và chúng ban đầu đều được biến đổi từ khủng long, có lẽ vì vậy nên chúng không thể thoát khỏi giới hạn của một sinh vật.Nói một cách đơn giản, chúng là sinh vật nên phải ăn để sống.Rồng, chúng cần phải tiêu thụ một lượng lớn thức ăn để duy trì cơ thể to lớn của chúng.

Hàng ngàn con rồng như vậy đang dang rộng đôi cánh bay lượn trên vùng đất này.

Đương nhiên, con mồi của chúng chính là những con khủng long khổng lồ vốn khá phổ biến trên vùng đất này.Mà cũng thật may mắn khi chúng không đụng chạm đến những con khủng long nhỏ hơn, người thằn lằn hay một số loài động vật có vú nhỏ.Chà, với kích thước của loài rồng, việc ăn những thứ như thế thậm chí còn chẳng làm giảm cơn đói của chúng."

Con đang lo lắng về việc số lượng khủng long đang giảm dần.

Nhưng con không thể để bọn trẻ chết đói được."

"Ta nghe nói những con rồng đang chết đói vì bị đẩy ra khỏi cuộc thi thức ăn.

Chúng đến nhờ ta giúp đỡ, vì vậy ta đã dùng ma thuật để biến một tảng đá lớn thành thịt cho chúng ăn..."

Đó là lần đầu tiên tôi sử dụng ma thuật biến đổi để biến tảng đá thành khối thịt khổng lồ.Tôi đã làm nó vì tôi thấy thương cho những đứa trẻ đang ôm bụng đói...

Thành thật mà nói,tảng thịt đó không ngon lắm.

Nó khá nạc và dai.Tuy nhiên bọn trẻ đói vẫn ăn hết."

Chúng ta phải làm gì đó, đúng không mẹ?

Với tốc độ này, tất cả bọn trẻ có thể sẽ chết đói..."

Tôi hiểu là cần phải làm gì đó, nhưng vấn đề là phải làm thế nào?Tôi có nên tạo ra thêm những sinh vật mới ở đây không?

Không, hệ sinh thái hiện đang ổn định sẽ lại trở nên hỗn loạn.

Chà, nơi này vốn đã rất hỗn loạn vì lũ rồng đang hoành hành rồi...

Hmm...

Liệu nó có thể giải quyết được vấn đề hiện tại không?Không, có thể sẽ có những vấn đề khác phát sinh thêm.

Cái đó có lẽ sẽ là giải pháp cuối cùng vậy.

Nếu chúng không phải là những sinh vật đơn bào như slime, chắc chắn sẽ có vấn đề rất lớn xảy ra.Vậy thì...

Liệu điều gì sẽ xảy ra khi tôi chỉnh sửa lũ rồng một chút?

Nhưng chỉnh sửa một sinh vật sống lại là một nhiệm vụ rất khó khăn.

Không phải là không thể... nhưng thành thật mà nói, tôi không muốn làm vậy.Nếu những đứa trẻ này có thể quang hợp như cây thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.Đợi đã, quang hợp à?"

Mẹ có nghĩ ra ý tưởng nào hay không vậy mẹ?"

"Ta không chắc đây có phải là ý tưởng hay không, nhưng...

Ta có một ý tưởng."

Tôi không chắc liệu nó có hiệu quả không, nhưng đây là một ý tưởng đáng để thử

---------------------------------------Rồng về cơ bản là sinh vật sống.Nhưng đồng thời, chúng cũng là những sinh vật nhận được vảy từ các hiện tượng tự nhiên có ý thức.

Xuất phát từ hoàn cảnh như vậy, tôi đã nghĩ ra một giải pháp.Nói một cách đơn giản.[Nếu không có thịt, vậy sao không thử ăn mana?]Đó là kết luận.Rồng là sinh vật sống.Nhưng đồng thời, chúng cũng là con đẻ của các hiện tượng tự nhiên.Vì vậy, nếu nói chúng có một nửa là hiện tượng tự nhiên thì cũng không sai.Sẽ thế nào nếu tôi dạy chúng cách sử dụng mana , thứ đang trở nên khá dồi dào trên thế giới này?Nếu chúng duy trì cơ thể bằng mana và giảm thiểu việc ăn uống thì sao?Nếu chúng sử dụng sức mana như một chất dinh dưỡng để duy trì cơ thể thì sao?"

Vậy nên, ta muốn mấy đứa dạy cho con mình ma thuật để biến đổi cơ thể vật lý của chúng"Tôi tập hợp bảy đứa trẻ lại và nêu vấn đề.

Tôi giải thích rằng tình hình hiện tại rất nghiêm trọng đến mức khủng long có thể bị tuyệt chủng, và nếu khủng long tuyệt chủng, hầu hết các loài rồng cũng sẽ không thể sống thêm được lâu nữa"Tình hình bây giờ nghiêm trọng đến như vậy rồi sao thưa mẹ?"

"Đúng vậy.

Có giới hạn về số lượng thịt mà ta có thể phân phát.

Sẽ tốt hơn nếu dạy cho chúng ma thuật để thay thế cơ thể vật lý của chúng bằng mana, khi xét theo tình hình hiện tại."

"Con không ngờ tình hình lại xấu đi đến mức đó..."

Tôi gật đầu nhẹ trước lời nói của Thetis.

Rốt cuộc, biển cả, nơi Thetis và những con rồng xanh sinh sống, có vô số loài cá, vì vậy thức ăn đối với chúng không phải là vấn đề lớn.Nó hoàn toàn khác với trên đất liền nơi loài khủng long đang phải đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng.Một số con rồng vì quá đói đã ra biển để bắt cá và đã chúng đụng độ với những con rồng xanh...

Nhưng đó chỉ là một cuộc cãi vã dễ thương thôi."

Nhưng để bọn trẻ duy trì cơ thể bằng mana...

Liệu điều đó có thể không, Mẹ?"

"Không có lý do gì mà điều đó không thể thực hiện được"Tôi trả lời ngắn gọn lời của Erebus.Suy cho cùng, Erebus phải chịu trách nhiệm chính về những gì đã xảy ra.Nhờ công thằng bé tạo ra rồng cho đến khi hầu hết vảy trên cổ thằng bé không còn, mà số lượng rồng hiện tại chủ yếu là những con rồng đen.Nếu Erebus kiềm chế bản thân một chút thì tình hình có thể đã không nghiêm trọng đến vậy."

À, vậy thì để ta bắt đầu giải thích nhé."

Tôi bắt đầu giải thích về ma thuật mà tôi muốn truyền đạt cho bọn trẻ

Ma thuật là sức mạnh vô hạn có thể thay đổi theo ý muốn của người dùng.

Nếu bạn có thể kiểm soát tốt sức mạnh đó, không gì là không thể.Vâng, những gì bạn có thể làm với ma thuật tùy thuộc vào lượng mana của bạn.

Nhưng chúng ta hãy ngừng nói về vấn đề đó bây giờ."

Ma thuật mà ta sắp dạy bây giờ có thể giúp giảm thiểu các yếu tố sinh học mà rồng sở hữu và tăng cường phần sức mạnh tự nhiên trong chúng.

Nó cũng bao gồm việc biến đổi trái tim để hấp thụ mana mà chỉ thông qua việc thở."

"Biến đổi tim, điều đó có thật sự ổn không?"

"Về lý thuyết thì sẽ không có vấn đề gì."

Trên thực tế, ma thuật này lấy cảm hứng một chút từ khái niệm về trái tim rồng mà tôi thấy trong một cuốn tiểu thuyết giả tưởng.Với lượng ma lực khổng lồ mà rồng sở hữu tự nhiên, cộng với ma lực tích tụ trong tim theo thời gian, cơ thể sẽ tự động được duy trì.

Trừ khi là một con rồng mới nở, nếu không thì chỉ cần ăn một lượng thức ăn tối thiểu là được.Mấy con rồng con mới nở, Hmm, không còn cách nào khác!

Chúng phải được cho ăn thịt!"

Nếu chúng ta không hành động ngay bây giờ thì sẽ quá muộn, vì vậy cần phải nhanh lên.

Hiểu chưa?"

"Phải.

Nếu bọn trẻ có thể sống mà không cần ăn như cây cối, chúng sẽ rất vui khi được trở nên giống con hơn."

Nghe Yggdrasil nói, tôi và những đứa trẻ khác bật cười.

Dù sao thì Yggdrasil cũng chính là Cây Thế Giới."

Bây giờ, các con đều đã thuộc lòng phép thuật ta dạy rồi, đúng không?

Vậy thì hãy dạy nó cho con cái mấy đứa đi nhớ là không được bỏ sót một đứa nào đấy.

Chỉ cần dùng ma thuật này, con của mấy đứa sẽ không còn phải chịu đói nữa."

Sau đó, mấy đứa trẻ bắt đầu dạy ma thuật mà tôi đã dạy chúng cho con cháu của chúng.Với điều này...

Tôi hy vọng có thể trì hoãn sự tuyệt chủng của loài khủng long một chút.Tôi ước khủng long có thể tồn tại lâu hơn trong tương lai.

-----------------------------------Thời gian dần trôi qua.Hiệu quả của ma thuật mà tôi dạy thực sự rất tuyệt vời.Đối với những con rồng thù chúng không còn phải ăn thức ăn nữa, việc ăn uống không còn là việc chúng phải làm để tồn tại mà là một hoạt động giải trí để thưởng thức hương vị.Những vụ việc hai con rồng đánh nhau đẫm máu vì một miếng thịt cũng giảm đi.Người thằn lằn cũng dần giảm những hành động ẩn náu khỏi những con rồng săn khủng long.

Đặc biệt là con thằn lằn...

À không, là Thủ lĩnh tộc người thằn lằn, kẻ thừa hưởng ngọn giáo mà tôi đã phù phép.

Dù sao thì, trông con thằn lằn đó khá thỏa mãn với nóThịt của một con khủng long lớn là một món ăn đặc biệt có thể nuôi sống cả bộ tộc chỉ với một lần săn, nhưng họ không dám đi săn vì lũ rồng đang tàn sát và ăn thịt khủng long.Nhờ đó, tộc người thằn lằn ngày càng phát triển mạnh mẽ và chúng bắt đầu tiến hóa từ cuộc sống bộ lạc dựa vào săn bắn.Chúng bắt đầu tạo ra ngôn ngữ nguyên thủy, và không chỉ săn bắn, chúng còn có dấu hiệu bước vào một xã hội nông nghiệp.Và điều đáng ngạc nhiên nhất là chúng bắt đầu xây dựng những công trình trông giống như đền thờ.Vị thần được tôn thờ trong ngôi đền đó...

Hmm, tất nhiên rồi.

Đó là tôi.Cụ thể hơn, chúng đang tôn thờ cái danh hiệu của tôi Thần Long Sáng ThếĐó là một cái tên nghe rất giống như một thứ gì đó trong trí tưởng tượng của một thiếu niên...

Nhưng tôi có thể làm gì với nó bây ?

Nó đã trở thành một cái tên không thể tách rời với tôi.Bây giờ, tôi đã bước vào chế độ tận hưởng.À, đúng rồi.

Đúng rồi.

Ma thuật biến đổi loài rồng đã hoạt động gần như hoàn hảo... nhưng có một tác dụng phụ không mong muốn.

Bây giờ loài rồng đã trở thành một nửa là hiện tượng sinh học và một nửa là hiện tượng tự nhiên, với khoảng 1-2 phần là hiện tượng sinh học và 8-9 phần là hiện tượng tự nhiên... vì một lý do nào đó...Rồng rất hiếm khi đẻ trứng.Có phải vì phần hiện tượng tự nhiên của chúng tăng lên không?

Hay là vì tuổi thọ của chúng tăng lên, dẫn đến việc chúng không có con?Tỷ lệ sinh hàng năm của loài rồng giảm mạnh, thậm chí có thời điểm không có tới 10 con rồng được sinh ra trong một năm.Điều này thật đáng suy ngẫm...
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 13: Cuộc chiến của loài rồng (1)


Có nhiều nguyên nhân dẫn đến việc giảm tỷ lệ sinh của rồng, nguyên nhân chủ chốt chính là do sự kiêu ngạo của chúng.Khi còn là sinh vật sống, bản năng mách bảo chúng phải để lại con cháu, nhưng giờ đây, khoảng 80% cơ thể của chúng đã không còn nằm trong phạm trù của một sinh vật sống nữa rồi .Vù thế đó cũng là một điều dễ hiểu .Tuy nhiên, vì tuổi thọ của loài rồng đã tăng lên...

Nên ngay cả khi tỷ lệ sinh hàng năm giảm xuống, chúng vẫn có thể duy trì được số lượng.Nhưng."

Cô đơn quá..."

Gần đây, số lượng rồng đến gặp tôi bắt đầu giảm đi.Những lần người thằn lằn lúc trước vẫn thỉnh thoảng ghé thăm tôi giờ đã giảm xuống chỉ còn một lần mỗi năm chỉ để cung cấp thịt cho tôi.Chỉ có bảy đứa trẻ nhận được vảy của tôi mới thỉnh thoảng mới đến thăm.

Đây có phải là cảm giác của một ông già ở phòng sau không?Ít nhất thì cũng đáng mừng khi thấy môi trường chung đang bắt đầu ổn định.Loài khủng long vốn đang bên bờ vực tuyệt chủng đang dần phục hồi, và sự xung đột và tranh chấp giữa các loài rồng cũng đang giảm dần...

Hmm, hiện tại thì chúng không còn đến tìm tôi nữa, nên chắc hẳn là nó đang giảm đi, đúng không?

Số lượng thằn lằn cũng đang tăng lên.

Sẽ thật tuyệt nếu động vật có vú đa dạng hóa vào đúng thời điểm và con người nguyên thủy xuất hiện.Vì vậy, tôi đã dành thời gian rảnh của mình để quan sát tình hình chung của thế giới và tôi nhanh chóng cảm thấy buồn ngủ.Sau tất cả những công việc đầy mệt mỏi kia, việc tôi cảm thấy buồn ngủ là một điều rất bình thường.

Đúng vậy.Tôi đã để lại một lời nhắn trong hang động nơi tôi sống, để cho bọn chúng biết rằng tôi sẽ ngủ đông một thời gian, và sau đó tôi di chuyển lên một đỉnh núi cao để đào một hang cái hang lớn.Ở đây, tôi sẽ không bị người khác làm phiền.Và thế là tôi bắt đầu kỳ ngủ đông đầu tiên của mình.Chà, mặc dù nói là tôi đang ngủ đông, nhưng chỉ có cơ thể tôi ngủ, còn tâm trí tôi vẫn tỉnh táo.Lần này, tôi phải kiểm tra thật kĩ mọi thứ qua mạng internet của thế giới khác mới được.

Và thời gian cứ thế trôi qua thật nhanh.

----------------------------------------Tôi đã ngủ bao lâu rồi?"

Chiến tranh!!!"

Đột nhiên, một tiếng gầm lớn vang lên khắp đỉnh núi nơi tôi đang ngủ.

Chiến tranh?

Có cuộc xâm lược bất ngờ nào à?

Hay là người ngoài hành tinh đã xâm lược thế giới này?

Hay một con quái vật đầu bạch tuộc siêu việt đã thức tỉnh từ vực thẳm?Nếu không thì... có thể lẽ nào?Vì ngủ quá lâu nên cơ thể tôi hiện đang cứng ngắc, vì vậy tôi phải từ từ cử động mới có thể đứng dậy được.Ugh...

Tôi đã ngủ bao lâu rồi?

Phải mất nhiều ngày tôi mới có thể cử động một cách bình thường được.Khi cơ thể tôi đã có thể cử động một cách bình thường, tôi đu ra khỏi cái hang nơi tôi ngủ đông, bay lên trời và cuối cùng tôi cũng đã hiểu chuyện gì đang diễn ra."

Cái quái gì đang diễn ra thế này?"

Vô số con rồng bay trên trời, phun lửa vào nhau."

Chuyện gì đang xảy ra thế này?"

Một cảnh tượng kinh hoàng khi chúng không chỉ thở ra lửa mà còn quất đuôi và xé vảy nhau bằng răng và móng vuốt.Phần lớn các cuộc tấn công đều nhằm vào mấy con màu đen, trong đó có cả mấy con màu đỏ, mấy con màu vàng và mấy con màu xanh nhưng chúng chủ yếu tấn công mấy con màu đen.Đó là một cuộc chiến vô cùng hỗn loạn.

Đột nhiên.Kwaang!!!

Một ngọn lửa đột nhiên từ đâu đó bay đến, đập vào mặt tôi,và nổ tung.Hmm, hơi ấm một chút."

Một con rồng bạc khổng lồ...?

Liệu có phải là...?!"

"Chẳng lẽ là Thần Long Sáng Thế đã biến mất hàng trăm năm trước sao?!"

"Làm sao lại có thể là Thần Long Sáng Thế được!

Đừng ngừng tấn công!

Lần này, chúng ta sẽ thiêu rụi toàn bộ bọn màu đen!"

"Thần Long Sáng Tạo là ai, ai mà lại có cái tên sến súa đấy!"

"Đó chỉ là một thứ đồ cũ đã lỗi thời thôi!

Thế giới này đã thuộc về chúng ta, những con rồng đen!"

Tsk.

Bọn nhóc ngu ngốc này.

Đúng là lũ nhóc thằn lằn hỗn láo.Có vẻ bây giờ không phải là lúc để đánh giá mức độ giáo dục kém cỏi của bảy đứa kia."

Chúng ta phải làm gì với Thần Long Sáng Tạo đây?!"

"Tôi không biết!

Cứ phản công thôi!"

"Hít thở!

Tránh ra!!"

Một lần nữa, mấy đứa màu đen lại né được đòn tấn công của mấy đứa mày đỏ.Và đòn tấn công hụt đó lại bay thẳng về phía tôi.

Dmaaaaaaaaaa!Một đòn tấn công có thể làm tan chảy đá thành dung nham trong chốc lát.

Nhưng với tôi, đó chỉ hơi ấm một chút thôiTuy nhiên, vấn đề không phải là đòn tấn công đó có thể gây nguy hiểm cho tôi.Sao chúng dám phun lửa vào tôi?Tôi nhìn con rồng đỏ vừa phun lửa vào tôi.Nó là một con rồng khá lớn.

Không phải là một con rồng non chưa trưởng thành, mà là một con rồng đã trưởng thành từ lâu.Tôi từ từ vỗ cánh và tiến lại gần Rồng Đỏ."

Hi-hiieeek?!"

Có lẽ con rồng đỏ sợ hãi trước hình bóng của tôi đang tiến đến, liên tục phun lửa.

Tuy nhiên, ngọn lửa mà nó phun ra thậm chí còn không thể khiến tôi cảm thấy ấm nữa là."

Bọn trẻ bây giờ... thật chẳng biết phép tắc gì cả.

Cứ phun lửa vào người lớn như thế."

Khi tôi đến gần hơn, Rồng Đỏ hoảng sợ và cố gắng chạy trốn bằng đôi cánh của nó.

Nhưng."

Quá chậm."

Tôi nhanh chóng tóm lấy khuôn mặt của Rồng Đỏ đang cố gắng chạy trốn."

Ifrit có vẻ như đã giáo dục những đứa trẻ này sai cách rồi nhỉ.

Thật là một cảnh tượng đáng thương."

"Kh, khoughh!"

Con Rồng Đỏ cố gắng thoát khỏi bàn chân trước của tôi, nhưng sức chống cự yếu ớt của nó thậm chí còn không thể tác động đến một trong những móng vuốt của tôi."

Ngươi có muốn chết không?"

"Uuuugh...."

Tôi bóp lấy cái đầu trong lon bàn tay tôi.Và tiếng rên rỉ của Rồng Đỏ dần nhỏ lại và im lặng hẳn.Tôi lặng lẽ thở dài và thả con rồng trong lòng bàn tay xuống.Con rồng màu đỏ, với cái đầu đầy máu, ngã xuống bất tỉnh.Sự im lặng bao trùm lên toàn bộ chiến trường.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi, và không một tiếng động nào phát ra.Tôi dang rộng đôi cánh và bay đi nơi khác.

-----------------------------

Ngôi nhà cũ của tôi, cái hang tôi thường ở khi lũ rồng vẫn còn đang cãi nhau.

Ngôi nhà của tôi trước khi ngủ đông.Cái hang đã bị sập hoàn toàn do cuộc chiến của bọn rồng kia.Ngôi đền mà người thằn lằn xây cho tôi ở gần hang cũng đã bị phá hủy.Ngôi đền mà những người thằn lằn nhỏ bé đã cần mẫn xây dựng bằng cách xếp đá giờ đã biến thành một đống đổ nát.Tôi thở dài và nhìn lên bầu trời.Một cảnh hỗn loạn , thành quả của những con rồng khổng lồ khi chúng đánh nhau trên không trung, tấn công lẫn nhau.

Hậu quả là mặt đất đã bị phá hủy.Những cây khổng lồ đang bốc cháy và đổ xuống, vô số loài khủng long và động vật mất đi nơi trú ẩn và chết khi cố gắng trốn thoát, và những loài động vật nhỏ phải đào hang để sinh tồn trong một cảnh tượng địa ngục.Giữa khung cảnh như vậy, tôi thở dài khó chịu và khẽ nói.[ Stop]Không biết từ lúc nào, ma thuật đã thấm nhuần vào mọi lời nói của tôi, và những con rồng mà giọng nói của tôi chạm đến đều ngừng di chuyển và rơi xuống đất.

Một sự khó chịu nhẹ đang dâng lên.

Chính xác thì điều gì đã xảy ra khiến những kẻ non nớt này phải tiến hành chiến tranh?"

Chuyện gù đang xảy ra vậy?!"

"Cơ thể tôi không cử động được...!"

Nhìn xuống những con rồng đã rơi xuống và tạo ra hàng chục hổ lớn, tôi nuốt nước bọt và nói."

Chuyện gì đã xảy ra trong lúc ta ngủ vậy?

Tên kia.

Nói mau."

Tôi nói chuyện với Rồng Đen đang rên rỉ đau đớn trong một trong những miệng hố, và con Rồng Đen đó nhìn lên tôi và nói."

Thần Long sáng thế...!

Xin hãy thu lại sát khí của ngài đi ạ!"

"Nhưng ta không hề có ý định giết người."

"Vậy tại sao chúng tôi không thể cử động cơ thể?"

Hmm, sao lại thế nhỉ?Có lẽ là vì tôi đã bị đánh thức đột ngột bởi tiếng ồn trong lúc ngủ đông, chỉ để thấy thế giới mà tôi đang dày công xây dựng bị phá hủy bởi những sinh vật giống như cháu mình khi chúng chiến đấu?Chà, chắc hẳn là do mệnh lệnh mà tôi đã nói

Tôi tiếp tục đưa ra thêm một mệnh lệnh nữa[ Move ]Ngay lập tức, những con rồng đang vật lộn để di chuyển đã được giải thoát."

Tại sao chuyện này lại xảy ra?

Nói từ từ thôi""Ah, nếu tôi bắt đầu kể thì đó sẽ là một câu chuyện rất dài..."

"Tóm tắt ngắn gọn lại."

"Mấy con rồng màu vàng hỗn láo đã tấn công những con rồng con của chúng ta!

Một con rồng con đã bị hiến tế rồi!"

Cái gì cơ?

Những con rồng con ư?

Trong tình huống mà tỷ lệ sinh đã thấp thảm hại, và mỗi con rồng con đều quý giá sao?"

Này, mấy đứa màu vàng.

Những gì cậu ta nói có đúng không?"

"Đó là vì..."

"Nói rõ ràng."

"Chúng tôi đã tấn công mấy con rồng con, nhưng...

Đầu tiên, bọn màu đen đã mở rộng lãnh thổ của chúng quá mức và xâm chiếm lãnh thổ của chúng tôi!"

Vậy là mấy đứa màu đen đã đi xâm chiếm lãnh thổ trước, và mấy đứa màu vàng đã tức giận và tấn công mấy con rồng con vì điều đó?

Vậy thì tại sao những đứa khác lại tham gia?"

Này, mấy đứa màu đỏ và xanh.

Tại sao các ngươi lại tham gia vào trận chiến?"

"Bởi vì bọn màu đen đã sai!

Chúng tôi không thể cứ đứng nhìn bọn màu đen gây hỗn loạn bằng quân số của chúng!"

"Mọi chuyện còn tệ tới mức bọn màu đen còn mở rộng lãnh thổ ra tận biển.

Thật bất công!"

Hmm...

Vậy thì, cuối cùng thì đó là vấn đề lãnh thổ.Tôi thở dài một tiếng.[ Erebus, Shamash, Ifrit, Thetis, Sylphid, Sagarmatha, Yggdrasil, Hãy xuất hiện trước mặt ta. ]Tôi gọi tên bảy đứa con của tôi, và những đứa trẻ được gọi tên đều ngay lập tức xuất hiện trước mặt tôi."

Ugh?!

Mẹ ơi?!"

"Chuyện gì thế này...?

Mẹ ơi?!"

Bọn trẻ đột nhiên được triệu tập đến đều ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi."

Giải thích đi.

Chuyện gì đã xảy ra khi ta ngủ?"

Nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của tôi, bảy đứa trẻ đều thấy khó nói nên lời.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 14: Cuộc chiến của loài rồng (2)


Bọn trẻ, lúc đầu đảo mắt liên tục khi thấy tôi trông rất tức giận, từ từ mở miệng."

T-tại vì..."

"Tại vì bọn trẻ đó....

Có hơi hoang dã..."

"Bọn con đã không thể ngăn chặn cơn giận dữ của bọn trẻ khi con rồng con chết.

Con xin lỗi mẹ."

"Ah!

Erebus!

Con nghĩ đó là lỗi của cậu ấy!!!"

"Sagar và con vẫn luôn ở phe trung lập, nhưng bọn con vẫn không thể ngăn cản hoàn toàn bọn trẻ tự ý lao vào cuộc chiến."

"Đúng vậy.

Cả Yggdrasil nữa."

"Nhưng mọi người đều đã từng trải qua việc bị mấy con rồng đen xâm chiếm lãnh thổ ít nhất một lần rồi, đúng không?

Con nghĩ Erebus phải chịu phần lớn trách nhiệm vì chuyện này."

Vấn đề ở đây là việc này xuất phát từ việc xâm phạm lãnh thổ hay là vì con rồng con đã vị giết?Tất nhiên, cả hai đều là vấn đề lớn.

Rất lớn là đằng khác.

Nhưng điều đó không có nghĩa là có thể bắt đầu một cuộc chiến tranh mà chúng có thể giết lẫn nhau.Tôi thở dài một hơi, và với hơi thở ấy, một ngọn lửa bùng lên ngay trước nơi bọn trẻ đang đứng."

Vậy ai sẽ chịu trách nhiệm về việc này?"

"Đó là ..."

Tôi cảm thấy như thể mình có thể nghe thấy tiếng mắt mắt của chúng đang đảo tròn.Bọn nhỏ có hiểu rằng chúng đã làm sai điều gì đó hay không?

Hay chúng chỉ đang cố gắng tránh cơn giận của tôi?Dù thế nào đi nữa, điều đó cũng không thay đổi được sự thật là tôi cần phải mắng những đứa trẻ này."

Việc xâm phạm lãnh thổ của rồng đen là sai, nhưng đó là một sai lầm có thể được tha thứ và lãnh thổ có thể được trả lại.

Tuy nhiên, con nghĩ rằng việc làm hại những con rồng con là một sai lầm không thể cứu vãn."

Erebus nói một cách bình tĩnh.

Chắc chắn lời thằng bé nói là đúng, nhưng tại sao tôi lại có cảm giác như thể thằng bé đang cố gắng tránh né lỗi lầm của chính mình?Liệu thằng bé có đang cố che giấu một lỗi nhỏ đằng sau một lỗi lớn để thoát khỏi tình huống này không?Tuy nhiên, những đứa trẻ khác không thể đưa ra lời bào chữa nào khác cho lời nói của Erebus."

Mấy đứa cũng nghĩ vậy sao?"

"Thưa mẹ..."

"Chắc chắn, có thể nói là như vậy..."

Khi mà bọn trẻ không thể phản bác lại được nữa thì câu trả lời có vẻ như đã được quyết định.Vì thế."

Thật buồn..."

Những con rồng thì gây chiến, và bảy đứa trẻ lại không thể kiểm soát được những con rồng đó, và tôi, người đã ngủ mà không biết rằng đã có chuyện tồi tệ như vậy xảy ra.Mọi thứ đều buồn và đáng thương."

Thời gian chúng xác con rồng con đó chết là lúc nào?"

"Đó là... khoảng một tháng trước."

Erebus do dự trước khi trả lời câu hỏi của tôi.Một tháng...

Cũng không quá lâu.Tôi lấy ra chiếc đồng hồ quả quýt có thể điều khiển thời gian của mình."

Nếu như ta có thể khiến tất cả những điều này chưa bao giờ xảy ra, thì liệu cuộc chiến này có thể biến mất như thể nó chưa bao giờ tồn tại không nhỉ?"

"Cái gì?

Khiến tất cả điều này chưa từng xảy ra?"

"Mẹ ơi...?

Con có linh cảm không lành về chuyện này..."

Tôi ấn nút trên đồng hồ bỏ túi và nhanh chóng vặn kim đồng hồ lại.Một vòng cho 12h.

Hai vòng cho một ngày.

Sau khi tôi liên tục quay ngược kim đồng hồ, thì chiếc đồng hồ quả quýt đã hiển thị thời gian khoảng một tháng trước."

T sẽ đưa thế giới này về thời điểm trước khi tội lỗi kia xảy.

Điều này sẽ ổn thôi, đúng chứ?"

"Mẹ?!"

Tôi thở dài một tiếng rồi đóng nắp đồng hồ lại[ Đang tìm kiếm sự đồng ý của thời điểm trong quá khứ....Thời điểm trong quá khứ đã đồng ý.Bạn có muốn tua lại thời gian không?

Y/N]Không giống như khi tôi thử nghiệm trên chính mình, tôi đang tua ngược lại một thế giới với bọn đứa trẻ và các loài rồng khác....Nhưng vẫn tốt hơn là bỏ mặc cuộc chiến đáng ghét này.Và thế là thế giới bắt đầu quay ngược lại.

-----------------------------------------Tôi buộc cơ thể vốn đã không cử động tốt đã ngủ đông quá lâu của mình phải cử động.

Toàn thân tôi cứng đờ, và đau nhức, điều đó tôi không thể ngồi yên được.Tại sao tôi phải tua lại thời gian nếu không phải để ngăn chặn sai lầm trước khi nó xảy ra?"

Hự..."

Tôi tập hợp bọn trẻ trong khi đang thả lỏng cơ thể cứng đờ của mình.[Erebus, Shamash, Ifrit, Thetis, Sylphid, Sagarmatha, Yggdrasil, Hãy xuất hiện trước mặt ta.]Sau đó, bọn trẻ lần lượt xuất hiện trong cái hang nơi tôi vừa đang ngủ.Một lời triệu tập đột ngột.

Vì chưa từng trải qua việc này lần nào nên bọn trẻ đều đang tỏ ra bối rối."

Mẹ?!"

"Mẹ ơi?!

Mẹ không ngủ sao?"

"Đó chính là điều ta đang nghĩ.

Nhưng ta không thể ngủ yên được."

Tôi nói và cố gắng di chuyến cơ thể cứng đờ của mình.Tôi phải ngăn chặn cuộc chiến vô nghĩa kia nên không thể lấy cái cơ thể cứng đờ của mình làm cái cớ được.

"Ta muốn đặt ra một quy tắc cho tất cả mọi người."

"Cái gì?

Sao đột nhiên mẹ lại đưa ra quy tắc?"

"Gọi bọn con một cách đột ngột, và bây giờ thì là quy tắc...

Mẹ ơi, mẹ bây giờ hơi khác mọi khi, và có phần kỳ lạ..."

"Có một lí do thôi, chỉ một thôi"Tôi không thể nói rằng tôi đã nhìn thấy tương lai và quay ngược thời gian.Và khi nhìn vào phản ứng của bọn trẻ... có vẻ như ký ức của chúng từ trước khi tua lại đã biến mất.Vậy thì điều đó có quan trọng không?"

Đây là một quy tắc đáng lẽ phải được đưa ra từ trước, nhưng trước khi quá muộn, trước khi có một vấn đề lớn xảy ra, ta nghĩ ta cần phải nói cho mấy đứa biết."

"Một vấn đề lớn á?

Mẹ đang nói đến vấn đề gì thế?"

"Đó là quy tắc về mấy con rồng con."

Nghe tôi nói, tất cả bọn trẻ đều nghiêng đầu bối rối."

Mấy con rồng con""Sao tự nhiên lại nói về mấy con rồng con thế mẹ?"

Những đứa trẻ này có lẽ không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai nên chúng đang phản ứng theo cách này.

Vì vậy, dù có hơi gượng ép, tôi vẫn phải đặt ra quy tắc.Chẳng phải như vậy tốt hơn là để chiến tranh xảy ra sao?"

Sau khi ma thuật của ta thay đổi loài rồng, việc đẻ trứng và nuôi rồng con dạo này đang giảm đi, đúng chứ?"

Nghe tôi nói, bọn trẻ gật đầu.

Chắc hẳn chúng đều cảm thấy tỷ lệ sinh giảm mạnh.Vì thế."

Ta sẽ thiết lập một quy tắc rằng việc làm hại những con rồng con này là bị cấm, và nếu kẻ nào dám làm bị thương hoặc lấy đi mạng sống của bất kì con rồng con nào, thì tất cả rồng, bất kể màu vảy, phải đoàn kết lại để tiêu diệt thủ phạm."

Chỉ bằng cách lên tiếng mạnh mẽ như vậy, tôi mới có thể ngăn chặn được vụ việc làm hại hoặc giết chết mấy con rồng con trong tương lai."

Kẻ nào mà lại đi làm hại một con rồng con chứ?"

"Nếu như chúng tỉnh táo, chắc chắn chúng sẽ không bao giờ làm những điều như vậy."

Well, thế thì sao?Nếu chúng tỉnh táo, thì liệu bọn chúng có giết một con rồng con và gây chiến trước khi thời gian quay ngược lại không?

Rạn nứt tình cảm giữa những con rồng phải sâu đến mức nào để chúng có những hành động phi lý như vậy chứ?Tôi thấy thật khó hiểu."

Dù sao thì, hãy truyền đạt thông tin này cho những bọn trẻ kia đi.

Nếu bất kỳ kẻ dám làn hại rồng con, nó sẽ không được tha thứ."

Kể cả đó có là một con rồng khác.Tôi sẽ không chấp nhận bất cứ lý do nào để lấy chiến tranh làm cái cớ.

-----------------------------------------Đó là cách giải quyết mọi vấn đề.Hoặc ít nhất là tôi nghĩ vậy...."

Tại sao ngươi lại tham gia vào một cuộc chiến như thế này..."

Một cuộc chiến cục bộ giữa rồng đen và rồng đỏ.

Kết quả là hai con rồng đen và một con rồng đỏ đã mất mạng, và nhiều con khác bị thương, một số con thậm chí bị thương nặng.Tôi đã bắt được những kẻ gây ra trận chiến này và hỏi lý do."

Nhưng mấy con màu đen đó trông khó chịu quá!"

"Bọn màu đỏ đã khởi xướng cuộc chiến trước, làm sao chúng tôi có thể không đáp trả được cơ chứ?

Mắt đền mắt, răng đền răng.

Tấn công trả tấn công."

Những con rồng đỏ và đen la hét với nhau, mỗi con đều cho rằng mình đúng hoặc tốt hơn.

Chỉ cần la hét và làm phiền, tôi cảm thấy như có hàng ngàn ngọn lửa đang bùng cháy bên trong mình."

Và vì thế các ngươi tham gia vào một cuộc chiến như thế này..."

Tôi xoa đầu đang đau nhói của mình và thở dài.Trước khu chúng giết một con rồng con, tôi có thể gây áp lực với chúng bằng luật lệ, nhưng việc ngăn chặn những tranh chấp lớn nhỏ này không hề dễ dàng.Không, mấy con rồng con chỉ là cái cớ cho chiến tranh.Ngay cả khi không giết chết một con rồng con nào, bọn chúng vẫn phẫn nộ, dùng đủ mọi lý do để tham gia vào các cuộc chiến lớn nhỏ.Mặc dù tôi có mặt để răn đe, lũ rồng vẫn lén lút tránh lời cảnh báo của tôi, gầm gừ và làm gia tăng xung đột với nhau.Cho dù tôi có cố gắng ngăn chặn cuộc chiến thế nào đi nữa, những con rồng xảo quyệt này vẫn đốt cháy những ngọn lửa mà tôi không thể nhìn tới.Haizz...

Tôi chỉ muốn đập tan mọi thứ.

Thả một thiên thạch và xóa sổ mọi thứ, xóa sổ cả rồng nữa.Nhưng tôi không thể làm vậy.

Ít nhất, ở vị trí của tôi, người chịu trách nhiệm tạo ra sự sống trên thế giới này, tôi không thể làm điều gì đó vô trách nhiệm như vậy.Vậy thì, liệu tôi có nên khuất phục tất cả loài rồng và áp bức chúng bằng nhiều quy tắc không?[ Thời gian ở quá khứ muốn tua lại thời gian.Bạn có muốn quay ngược thời gian không?

Y/N]Oh.

Cái gì thế này?Điều này có thể xảy ra khi tôi tua ngược thời gian từ tương lai về quá khứ không?Đợi tua lại thời gian lần nữa sao?

Ngay lúc này??Tôi cẩn thận ấn Y bằng ngón tay.[Rồng Sáng Tạo là gì!

Chẳng phải nó là một con rồng hủy diệt thế giới sao!][Không thể nào...

Ngay cả khi tất cả rồng hợp sức lại, chúng ta cũng không thể chiến thắng được][Mẹ...][Buồn thật đấy.

Phải, rất buồn...]Những ký ức về tương lai tràn về trong tâm trí tôi.

Sau khi tôi cố gắng kiểm soát những con rồng kiêu ngạo và tự phụ, nơi duy nhất tôi nhìn thấy chỉ là đống đổ nát không còn sự sống nào tồn tại.Bảy đứa trẻ cũng bị tôi lấy lại chiếc vảy mà tôi đã ban cho và trở về với hiện tượng tự nhiên, và một tương lai khốn khổ khi tất cả những con rồng cố gắng chống cự đều tuyệt vọng và tự sát.Khủng long, người thằn lằn, động vật có vú nhỏ, tất cả đều biến mất, và tôi, người đã quyết định áp chế chúng, chỉ có thể rơi nước mắt trước vùng đất đã bị tàn phá này.Có lẽ đó là lý do tại sao tôi quay ngược thời gian.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 15: Cuộc chiến của loài rồng (3)


Tôi không thể cứ áp chế chúng mãi được.Tôi cũng không thể thuyết phục được bọn chúng.Tôi nên làm gì với những con rồng kiêu ngạo luôn nghĩ mình là bá chủ của thế giới này đây?Làm sao tôi có thể kiểm soát được những kẻ không thể kiểm soát?Đúng lúc đó, một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi.Nếu bọn chúng không nghe lời tôi, vậy tại sao không để bọn chúng nghe theo những người mà chúng muốn nghe theo!Rốt cuộc thì tôi có những đứa trẻ có thể hoàn thành được nhiệm vụ này![Erebus, Shamash, Ifrit, Thetis, Sylphid, Sagarmatha, Yggdrasil.

Hãy xuất hiện trước mặt ta.]" Mẹ ơi?!

Mẹ lại gọi bọn con có chuyện gì vậy?!"

"Làm ơn đừng tập hợp bọn con bất ngờ như vậy nữa!

Mẹ biết là bọn con đang bận rất nhiều việc mà!"

"Uh...Con thì không sao."

"Sagar và con lúc nào cũng có thời gian.

Mẹ có thể gọi bọn con bất cứ lúc Nhưng mẹ gọi bọn con có chuyện gì thế?"

Tôi lặng lẽ chỉ vào những con rồng đỏ và đen.Nhìn thấy những con rồng đầy thương tích, vẻ mặt của Ifrit và Erebus trở nên cứng ngắc lại."

Những đứa trẻ này đã đánh nhau và một số đứa đã chết."

"Uh, mẹ ơi?

Bọn trẻ có thể hơi bướng bỉnh, nhưng... có lẽ đánh nhau một chút cũng không sao?"

"Thế thì đứa trẻ nào lại đánh nhau đến mức cướp đi mạng sống của nhau?

Nhất là khi tỷ lệ sinh của rồng đang giảm mạnh, và số lượng của chúng cũng đang giảm dần.

Cố gắng giết nhau vì những tranh chấp nhỏ nhặt..."

Tôi thở dài và nói."

Ít nhất thì ta cũng đã đặt ra một quy tắc là không được làm hại những con rồng con...

Bằng cách đó, những con rồng con mới sinh có thể được bảo vệ.

Nếu không có quy tắc như vậy, những kẻ liều lĩnh đó chắc chắn đã giết chết những con rồng con kia rồi."

Sự việc này cũng có thể leo thang thành chiến tranh."

Dù sao đi nữa.

Vì ta không thể ngăn chặn tất cả bọn trẻ nên mấy đứa sẽ phải tự chịu trách nhiệm với bọn trẻ của mình."

"Bọn con ư?

Với bọn rồng hỗn xược đó á?"

"Mấy đứa trẻ của con khá ngoan ngoãn... nhưng nếu những đứa trẻ khác gây rắc rối thì sao?"

"Rắc rối?

Không phải là lũ rồng đen gây ra sao?

Chẳng phải chúng vẫn luôn điên cuồng gia tăng số lượng cá thể trong loài của mình sao?!"

"Yeah!

Lũ màu đen mà ngoan ngoãn ư?

Không thể nào!!!

Bọn chúng chiếm số lượng quá nhiều rồi!

Hiện tại, nếu tính số rồng con mới nở, chỉ riêng bọn màu đen thôi đã chiếm tới mười con số rồi!

Thật không công bằng!"

"Điều đó không bất công.

Đó là do mấy con rồng màu khác kia ít chủ động trong việc gia tăng số lượng gia đình của chúng thôi."

Chà, nhưng thực tế thì khoảng một nửa số rồng con là rồng đen."

Dù sao thì, vì chúng là con của con, vì vậy con nên quản lý chúng cho tốt.

Ta không thể quản lý tất cả bọn trẻ được."

"Làm gù có chuyện gì mà mẹ không giải quyết được?"

Nghe lời Erebus, tôi thở dài.

"Đúng vậy.

Ta đã nghĩ đến việc cưỡng chế quản lý chúng vài lần, nhưng nó chỉ dẫn đến sự hủy diệt."

"Sự....hủy diệt?"

"Không.

Không có gì"Không cần phải nhắc đến việc tua ngược thời gian từ tương lai."

Và... nếu mấy đứa không xử lý tốt, ta sẽ phạt mấy đứa.

Ta đáng ra phải làm điều này sớm hơn..."

"Cái gì?

Bọn con ư?

Sao đột nhiên lại như vậy?!"

"Ôi trời...

Điều này có vẻ sẽ gây khá nhiều rắc rối cho Erebus đây, dù gì thì phần lớn bọn trẻ đều là con của cậu ấy mà, phải không?"

"Um...

Nhưng mấy đứa trẻ của con, chúng rất ngoan."

"Con của con cũng vậy.

Chúng sẽ không đánh nhau trừ khi bị khiêu khích.

Vì vậy chúng sẽ ổn thôi."

Con của Yggdrasil và Sagarmatha hiếm khi gây ra vấn đề gì nên sẽ ổn thôi.Vấn đề lớn nhất là với bọn màu đỏ và đen... nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để hai thằng bé xử lý."

Mẹ ơi, nếu chúng con quản lý bọn trẻ đúng cách, thay vì phạt chúng con vì đã thất bại, mẹ có thưởng cho chúng con không?"

"Hmm?

Phần thưởng à?"

Nghe lời Erebus, tôi nhất thời không nói nên lời.Tôi chưa nghĩ đến điều đó sao?

Hmm...Được rồi!"

Trong vòng 100 năm tới, nếu mấy đứa có thể đảm bảo bọn trẻ của mình không giết những con rồng khác..."

Ánh mắt của bọn trẻ tập trung vào tôi.

Với đôi mắt đầy mong đợi về những gì sẽ thốt ra từ miệng tôi.

Một ánh nhìn hơi nặng nề."

Chỉ một điều thôi.

Ta sẽ ban cho bất cứ thứ gì.

Miễn là trong khả năng của ta."

Khi nghe những lời đó, tất cả bọn trẻ đều nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.Cái gì ?

Có gì ngạc nhiên đến thế sao?

"B-Bất cứ thứ gì?"

"Mẹ nói nghiêm túc đấy à?"

"Đúng rồi!

Mẹ ơi!

Mẹ không nên nói những điều như thế một cách nhẹ nhàng như vậy!"

"Mẹ ơi!

Mẹ cũng phải chăm sóc cho bản thân mình nữa chứ!!!"

"Ừm...

Con cũng không đồng ý về điều này...!"

"Ôi trời...

Chuyện gì đang xảy ra thế này!"

Tại bầu không khí lại như thế này?Tôi chỉ đơn giản là thực hiện mong muốn của chúng thôi, sao lại phải làm ầm ĩ thế??"

Hmm...

Không ai trong cả đám bọn mình tự tin vào việc quản lý những đứa trẻ của mình nhỉ, theo tớ thấy thì là như vậy?

Vậy thì, người chiến thắng của cuộc thi này....có lẽ là tớ rồi nhỉ❤

Lời nói tràn đầy tự tin của Shamash khiến tất cả những đứa trẻ khác đồng loạt nổi giận."

Lời tuyên bố đó!

Tớ không thể để nó trôi qua dễ dàng được!"

"Đây chính là lý do vì sao cậu là một thứ lấp lánh vàng không có não!"

"Tớ tự tin vào khả năng quản lý bọn trẻ của mình!"

Ừm, vậy thì...

Mấy đứa hãy cố gắng hết sức trong việc quản lý nhé?"

Nhân tiện, hình phạt sẽ là tịch thu vảy rồng mà ta đã đưa cho mấy đứa."

Sau lời nói ngắn gọn của tôi, vẻ mặt của bọn trẻ trở nên cứng đờ.Cái gì!

Sao vậy?

Có vấn đề gì sao?Tôi đưa vảy của mình cho bọn trẻ.

Và nếu bọn trẻ không làm tốt công việc của mình, tôi sẽ tịch thu chúng.Có vấn đề gì với điều đó sao?

------------------------------------------Vì vậy, lời đề nghị không phải cá cược mà tôi đưa ra, với hy vọng là lũ rồng sẽ không giết lẫn nhau, đã trở thành..."

Tại sao lại thành ra thế này..."

Một cuộc chiến mà chúng không làm gì ngoài việc không giết lẫn nhau."

Chắc chắn rồi!

Tôi đã nói là không được giết!!!!

Nhưng tại sao họ lại nghĩ đến những cách như nhổ cánh!

Hay chặt đứt chân tay!

Hay cố giữ mạng sống cho nhau!!!"

Tôi nhìn xuống những con rồng nằm gục dưới chân tôi với vẻ ngoài thảm thương."

Đặc biệt là những con rồng đen!

Erebus!!!

Cố tình khiêu khích những con rồng khác tấn công!

Sử dụng gia đình của mình theo cách như vậy!!!"

Tôi ôm chặt lấy cái đầu đang đau nhói của mình.Một cuộc chiến mà mạng sống được tha.

Một cuộc chiến mà vô số con rồng cố gắng xé xác lẫn nhau.Đây...không phải là kết quả mà tôi mong muốn.Trên hết, điều khiến tôi tức giận... là ngay cả sau khi tua lại thời gian nhiều lần, kết quả vẫn như vậy.Ngay cả sau khi tua lại thời gian hàng chục, hàng trăm lần, thay đổi điều kiện, thêm lệnh cấm, dừng đánh nhau, bọn trẻ ranh mãnh kia vẫn tìm ra kẽ hở trong các luật lệ yếu kém để gây chiến... khiến tôi cảm thấy choáng váng.Nhưng cấm đoán mọi thứ cũng giống như áp bức, điều đó chỉ dẫn đến sự hủy diệt.

Thông minh một cách không cần thiết, nhưng lại chẳng lắng nghe gì cả.

Nếu tôi biết mọi chuyện sẽ như thế này, tôi đã biến mọi thứ trở về hư không... không, không phải vậy.

Đúng vậy.Ngay cả khi tôi tức giận, vẫn có những điều tôi nên làm và không nên làm.Tôi thở dài và hồi phục cho những con rồng đang lăn dưới chân tôi.

Tôi có thể tái tạo hoàn toàn cơ thể đã mất của chúng, nhưng làm như vậy chỉ khiến chúng nhảy trở lại cuộc chiến.

Chuyện đó cứ lặp đi lặp lại.Mấy con rồng chỉ quan tâm đến mấy con rồng có cùng màu với chúng, còn với những con khác màu thù chúng sẽ loại bỏ lẫn nhau.

Bọn rồng chỉ coi những con có cùng màu vảy là gia đình, bỏ qua những con có màu khác.Đến lúc này, tôi thậm chí bắt đầu tự hỏi liệu sự tồn tại của loài rồng có sai ngay từ đầu hay không.Không, tôi cũng là rồng... nhưng tôi khác với những đứa trẻ đó.Vậy thì tôi nghĩ tôi sẽ cố chịu đựng thêm một chút nữa.Chỉ một chút nữa thôi.

Khoảng 100 năm nữa.-------------------------------------Trên đồng bằng, nơi tất cả rồng, ngoại trừ những con rồng con và trứng chưa nở, đều tụ tập.Ở đồng bằng, nơi tập trung tất cả rồng, bao gồm cả Ifrit, người đã mất cơ thể sau khi đã mất chiếc vảy.

Tôi nhẹ nhàng nói."

Ta đã đặt ra những quy tắc với hy vọng mấy đứa sẽ không đánh nhau, nhưng mấy đứa đều có ý định loại bỏ lẫn nhau, chỉ nhắm đến phần thưởng."

Trong suốt thời gian quy định là 100 năm, bọn trẻ không hề ngừng đánh nhau dù chỉ một giây.Bọn chúng chỉ đơn giản là cố không giết nhau, thế thôi.

Không, thậm chí điều đó còn bị vi phạm khi một con rồng đỏ giết chết một con rồng đen, và điều đó khiến Ifrit bị tôi tước đi chiếc vảy mà tôi đã ban cho và thằng bé cuối cùng đã quay trở lại là ngọn lửa vĩnh hằng.Còn về những con rồng đỏ, sau khi chúng mất cha mẹ của chúng là Ifrit, đã đi lang thang và không còn nơi nào để về nữa và hiện đang được tôi bảo vệ."

Mẹ ơi... nhưng..."

"Im đi.

Erebus.

Ta vẫn chưa cho con nói."

Erebus, Erebus...

Erebus thằng bé rất thông minh.

Tuy nhiên, thằng bé cũng rất xảo quyệt.Tại sao nó lại sử dụng trí thông minh tuyệt vời đó chỉ để loại bỏ những đứa trẻ khác?Dùng chính gia đình mình, chính con cái mình làm mồi nhử, làm vật hy sinh để tiêu diệt những đứa trẻ khác.Tôi buồn quá.

"Trong mắt mấy đứa, mẹ trông nhỏ bé đến vậy sao?

Bởi vì mẹ luôn là một người mẹ tốt với mấy đứa, nên lời nói của mẹ có vẻ như có thể bị bỏ qua sao?"

Bọn trẻ không nói một lời nào.

Mặc dù đã lớn lên dựa vào lòng tốt, thiện chí, tấm lòng của tôi... nhưng bọn trẻ vẫn lờ đi lời tôi nói, chẳng khác nào chúng muốn dang rộng đôi cánh theo ý muốn của mình."

Ta không muốn trở thành một ông bố bà mẹ đáng sợ và nghiêm khắc, vì vậy ta đã luôn cố tử tế nhất có thể, thuyết phục bằng lời nói nhiều nhất có thể."khoảng đất trống nơi tất cả rồng tụ tập.

Những con rồng có cơ thể khỏe mạnh và những con bị thương.

Tôi thở dài nhẹ khi nhìn thấy những con rồng tụ tập theo màu sắc của vảy.Ngay cả trong tình huống này khi tôi tức giận, chúng vẫn phân biệt nhau bằng màu sắc của vảy."

Giờ thì sự kiên nhẫn của ta đã đến giới hạn rồi.

Ta đã kiên nhẫn trong một thời gian dài, và thậm chí sau khi quay ngược thời gian lại hàng chục, hàng trăm lần, sự ngu ngốc của mấy đứa vẫn cứ lặp lại, và ta phát ngán vì điều đó."

Vậy nên tôi sẽ phải cho bọn chúng thấy được nỗi sợ thực sự.Tôi sẽ cho bọn chúng thấy rằng chúng nên sợ một sinh vật mạnh mẽ hơn nhiều thay vì căm ghét và đánh nhau.Tôi lặng lẽ sử dụng một ma thuật mà tôi không muốn sử dụng.Điều khiển một thiên thạch đang lặng lẽ quay quanh không gian và giáng nó xuống thế giới này bằng ma thuật.

Tảng thiên thạch khổng lồ, lao từ vũ trụ xuống thế giới này.Ngay lập tức, một tảng thiên thạch có khả năng hủy diệt thế giới xé toạc những đám mây trên bầu trời và lộ diện.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 16: Cuộc chiến của loài rồng (4)


Tảng thiên thạch khổng lồ rơi xuyên qua đám mây.Bọn rồng nhìn vào nó với sự kinh ngạc, sợ hãi, tuyệt vọng."

Mẹ-Mẹ ơi?!

Mẹ đang làm cái gì thế?!"

"Mẹ ơi?!

Làm ơn bình tĩnh lại!!!"

"Trời ơi..."

Tôi chưa bao giờ sử dụng sức mạnh này trước đây.

Nhưng bây giờ thì không còn cách nào khác."

Mẹ ơi!

Bọn con biết sai rồi!!!

Xin mẹ hãy tha thứ cho bọn con!!!"

"Con xin lỗi.

Mẹ ơi..."

"Nếu thứ đó rơi xuống, thế giới chắc chắn sẽ bị hủy diệt!

Mọi thứ sẽ hoàn toàn biến mất!!!"

Áp lực của thiên thạch khổng lồ đè nặng lên thế giới.

Áp lực lớn đến mức ngay cả những cơ thể cường tráng của rồng cũng khó có thể di chuyển dưới áp lực khổng lồ đó.Mặc dù thiên thạch vẫn chưa rơi hoàn toàn, một hố sâu khổng lồ đã bắt đầu hình thành trên đồng bằng.Chỉ là màn dạo đầu thôi đã nghiêm trọng thế này, điều gì sẽ xảy ra nếu thiên thạch thực sự rơi xuống?

Tất nhiên, thế giới sẽ bị diệt vong."

Mấy đứa đã đánh giá ta quá thấp, nên ta chỉ đang cho mấy đứa thấy ta có thể làm gì thôi."

"Mẹ?!"

"Tất nhiên là ta không hề có ý định để thiên thạch rơi xuống."

Bởi vì tôi không mong muốn thế giới này bị hủy diệt.Tôi làm vậy chỉ để cho những đứa trẻ ngốc nghếch này thấy một chút sức mạnh của tôi thôi.Tôi xua tan hoàn toàn những đám mây và nhìn tảng thiên thạch đang dần dần lộ diện.Tảng thiên thạch với kích thước khổng lồ, cháy đỏ rực khi đi qua bầu khí quyển.

Một thiên thạch to như một ngọn núi.Nếu nó rơi xuống, lớp vỏ của thế giới này sẽ bị lật ngược, dung nham từ trong đất sẽ phun trào, và đá cùng đất bị ném văng ra do va chạm sẽ trở thành đám mây bụi khổng lồ bao phủ thế giới.Nhưng sự tàn phá như vậy không phải là điều tôi mong muốn.Tôi tập hợp mana vào miệng và thổi mạnh ra.Một hơi thở màu bạc.

Bản chất chứa đựng bên trong nó...

Là sự hủy diệt.

Hơi thở hủy diệt có thể làm biến mất mọi thứ nó chạm vào.Một vệt sáng màu bạc, nó làm tôi gợi nhớ đến Dải Ngân Hà, đánh thẳng vào tảng thiên thạch khổng lồ."

Hơi thở của mẹ...?"

"Một hơi thở như vậy làm sao có thể chống lại được với tảng thiên thạch đó...!"

Ánh mắt của bọn trẻ vẫn còn đầy tuyệt vọng.Có vẻ như là vì nó có vẻ không khác gì việc đổ một ít nước vào đám cháy rừng lớn.Nhưng.BÙM!Khi hơi thở của tôi chạm vào thiên thạch, tình thế hoàn toàn thay đổi.Hơi thở của tôi giống như chiếc đũa đâm xuyên qua miếng đậu phụ mềm, xuyên qua toàn bộ thiên thạch, sau đó từ từ lan tỏa và bao phủ nó.Một hơi thở có khả năng hủy diệt mọi thứ nó chạm vào và biến mọi thứ trở lại thành mana, đang làm xói mòn tảng thiên thạch.Chỉ trong vài giây, vô số vết nứt lan ra từ cái lỗ trên tảng thiên thạch, và tảng thiên thạch khổng lồ dần chuyển sang màu bạc, vỡ tan thành nhiều mảnh và biến mất.Không còn một mảnh thiên thạch nào sót lại, lũ rồng trở nên câm lặng.

"Mấy đứa đã quên ai là người đã tạo ra sự sống trên thế giới này sao?

Ai đã trao cho mấy đứa cơ thể sao?

Nếu ta muốn, ta có thể tự mình hủy diệt thế giới này, nhưng mấy đứa chỉ nghĩ rằng ta sẽ im lặng."

Nỗi sợ hãi bắt đầu hiện rõ trong mắt bọn trẻ.

Đi kèm với nó là sự kinh ngạc sự khiếp sợ.Bây giờ đã quá muộn rồi.

Mọi chuyên không còn có thể thay đổi được nữaNhưng có lẽ đây lại là điều tốt nhất."

Mấy đứa.

Hãy trả lại vảy cho ta."

Tôi nói nhẹ nhàng."

Mấy đứa đã không kiểm soát được lũ trẻ của mình.

Không quản lý được chúng.

Cho đến khi ta hết kiên nhẫn, sự kiểm soát của mấy đứa vẫn không có kết quả gì, mà chỉ lợi dụng kẽ hở của quy tắc để gây rắc rối."

Tôi tiến lại gần đứa trẻ đứng gần tôi nhất, SylphidSylphid."

Quay về với gió đi."

"Mẹ ơi!"

Khi tôi gỡ lớp vảy bạc ra khỏi hàm dưới của Sylphid, cơ thể của Sylphid tan biến thành một cơn gió mạnh.

Con bé không hề chết.Chỉ là việc mất đi thân xác đã khiến bản ngã tan biến.Giống như Ifrit, theo thời gian, cơn gió này sẽ trở lại trạng thái ban đầu ."

Thetis."

"Mẹ ơi..."

"Trở về biển."

"K-Không!!"

Thetis lắc đầu, không muốn quay lại, nhưng đã quá muộn rồi.Chẳng phải con đã không nghe lời ta sao?

Chẳng phải ta đã cho con rất nhiều cơ hội sao?Nếu con không muốn quay lại hình dạng trước kia, tại sao con không quản lý bọn trẻ tử tế?Thetis, với lớp vảy bạc được lấy ra khỏi hàm, tan biến vào trong nước.Khi dòng nước này chảy và chảy ra biển, nó sẽ lại trở lại hình dạng ban đầy của nó

"Sagarmatha."

"Vâng.

Con xin lỗi mẹ."

"Hãy trở về nơi mình thuộc về đi."

Sagarmatha im lặng chấp nhận hình phạt và trả lại chiếc vảy bạc cho tôi mà không hề phản kháng.Và thế là lớp vảy sáng chói của Sagarmatha biến thành bụi và tan biến.Trán của thế giới im lặng sẽ lại trở về vị trí ban đầu.

(Câu này mình không hiểu lắm, bên eng là " The forehead of the silent world will return to its original place once again.")(Đây hình như là một câu ẩn dụ thì phải)"Yggdrasil."

"Con xin lỗi mẹ.

Đáng lẽ bọn con phải làm tốt hơn..."

"Hối hận bây giờ thì đã quá muộn rồi.

Hãy trở về hình dạng ban đầu của mình đi, một cái cây."

Tôi lấy lại cái vảy dưới hàm của Yggdrasil, và những chiếc vảy xanh của Yggdrasil biến thành những chiếc lá cùng màu và phân tán khắp nơi.Khi chồi nảy mầm, lá mọc và hoa nở trên hình dạng ban đầu của Yggdrasil, hình dạng một cái cây khổng lồ, con bé sẽ thức dậy một lần nữa."

Shamash."

"Uh, mẹ ơi..."

"Shamash."

"Con xin lỗi.

Con...

Con...."

"Shamash."

Tôi gọi tên Shamash ba lần, và cuối cùng Shamash cũng đưa chiếc vảy cho tôi."

Con thực sự... xin lỗi..."

"Đây là một hình phạt.

Một hình phạt cho việc mấy đứa không quản lý bọn trẻ của mình thật tốt."

"Mẹ..."

"Và cũng là hình phạt dành cho ta nữa.

Vì đã không quản lý tốt mấy.

Mặc dù chúng ta không mang trong mình cùng một dòng máu, nhưng đó là hình phạt vì đã tước đi cơ thể của những đứa con quý giá của ta."

Tôi gỡ bỏ lớp vảy bạc của Shamash, và Shamash biến mất trong luồng ánh sáng chói lọi.Và cuối cùng."

Erebus."

"Mẹ."

Erebus, hiện thân của bóng tối, ngước nhìn tôi."

Con có lời cuối cùng nào không?"

"Con xin lỗi.

Con đã quá ngu ngốc.

Con đã quá thiếu kiên nhẫn."

"Con không nên xin lỗi ta.

Con nên xin lỗi những đứa trẻ của mình đi kìa."

Những đứa trẻ phải hy sinh vì lòng tham của bậc cha mẹ mà chúng tin tưởng và nghe theo hẳn đã có cảm xúc thế nào?Tuy nhiên, tôi vẫn tự hỏi những đứa trẻ đó hẳn đã cảm thấy thế nào khi bất chấp mọi thứ mà vẫn tuân theo lệnh cha mẹ?Đó là lý do tại sao tôi không thể để yên cho Erebus nữa.Bởi vì thằng bé vẫn luôn thông minh hơn những đứa trẻ khác, vẫn luôn là một đứa trẻ ngoan và luôn khao khát có một gia đình.Tôi không thể để thằng bé một mình được."

Quay trở lại bóng tối đi."

Tôi nên quan tâm tới bọn chúng nhiều hơn.

Nếu tôi quay ngược thời gian, thì liệu tương lai có khác bây giờ nữa không?

Tôi không biết.

Đó là điều tôi không thể biết được.Tôi đã thấy quá mệt mỏi rồi"Đưa ta cái vảy."

Tôi với tay vào chiếc vảy dưới hàm Erebus."

Ugh!"

Đột nhiên, một vụ nổ mana xảy ra từ lớp vảy bạc của Erebus."

Erebus?

Con đã làm gì vậy?"

"Con xin lỗi mẹ."

Không biết có phải do vụ nổ hay không?

Nhưng chiếc vảy bạc dưới hàm của Erebus đã bị vỡ thành hai mảnh."

Con thực sự, thực sự xin lỗi mẹ."

Và rồi, Erebus biến mất vào bóng tối chỉ trong chớp mắt."

Erebus?

Erebus?!"

Mặc dù tôi gọi tên thằng bé lần nữa, Erebus vẫn không trả lời.

[Erebus!

Hãy xuất hiện trước mặt ta!]Mặc dù tôi đã gọi với mọi mong muốn và kết hợp với cả ma thuật, Erebus vẫn không xuất hiện.Chẳng lẽ thằng bé không muốn vảy của mình bị lấy đi nhiều đến thế sao?Làm sao thằng bé có thể tham lam đến thế?Tôi chỉ muốn sống hòa bình với những đứa trẻ thôi mà.Mọi chuyện đã sai ở đâu chứ?

Từ lúc bắt đầu ư?

Có phải từ khi tôi đưa chiếc vảy cho bọn trẻ không?

Hay là khi bọn trẻ muốn chia sẻ những chiếc vảy của chúng với những con rồng khác giống như tôi?Lúc đó tôi tràn ngập sự hối tiếc.

--------------------------------------------Thần Long Sáng Thế là một đức tin độc đáo của người thằn lằn.

Đây là một đức tin nguyên thủy tin rằng thế giới này được tạo ra bởi một con rồng bạc khổng lồ, và những kẻ phạm tội sẽ bị Rồng Hủy Diệt, là bạn đời của Rồng Sáng Tạo, bắt đi.Các học giả cho rằng nguồn gốc của tín ngưỡng này là tín ngưỡng rồng nguyên thủy.

Họ nói rằng nguồn gốc của tín ngưỡng này là từ thời đại mà vô số loài rồng thống trị thế giới.Đối với người thằn lằn nguyên thủy, những sinh vật đầu tiên xuất hiện trên thế giới trước khi con người xuất hiện, sự tồn tại của loài rồng mạnh mẽ và đáng sợ hắn phải là một sự tồn tại giống như thần thánh.

Và đức tin vào Thần Long Sáng Thế này có đề cập đến sự tồn tại của Thần Long Hủy Diệt, kẻ kết thúc mọi thứ.

Nó nói rằng khi thế giới này tràn ngập tội lỗi, Thần Long Sáng Thế nhân từ sẽ tức giận mọi sinh vật trên thế giới và trở thành Thần Long Hủy Diệt, kẻ sẽ hủy diệt thế giới.Người thằn lằn nói rằng ngọn giáo đá đen mà họ nhận được từ Thần Long Sáng Thế là bằng chứng cho thấy Thần Long Sáng Thế đã từng tồn tại.

Họ nói rằng trong thời đại mà vô số loài rồng tồn tại, Thần Long Hủy Diệt đã mở mắt vì cơn thịnh nộ của tội lỗi và chiến tranh.Sau đó, Người thằn lằn tuyên bố rằng Thần Long Hủy Diệt đã tiêu diệt phần lớn những con rồng làm nó thất vọng, nhưng các học giả không chấp nhận tuyên bố này.Lời giải thích hợp lý nhất về sự kết thúc của thời đại của rồng được cho là được gây ra bởi một tảng thiên thạch khổng lồ.

Người ta cho rằng vô số con rồng đã chọn tự lấy thân mình để ngăn chặn tảng thiên thạch sẽ hủy diệt thế giới này rơi xuống.Điều này được cho là bằng chứng từ kết quả xác định niên đại của nhiều xác rồng khai quật từ các ngôi mộ rồng và cho thấy rằng có một lượng lớn mana đã được ngưng tụ lại để phá hủy tảng thiên thạch đã được tạo ra cùng lúc.

Đây là lý thuyết được chấp nhận nhiều nhất.- Niềm tin của Người thằn lằn: Thần Long Sáng Thế và Thời đại của Rồng.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 17: Kết thúc của thời đại rồng (1)


Bọn trẻ đã quay trở lại thành hiện tượng tự nhiên, và Erebus thì đã bỏ chạy.Trong tình huống như vậy, tôi quay sang nhìn những con rồng.Những con rồng đã biến đổi từ khủng long khi chúng nhận được vảy.

Những con rồng con được sinh ra từ những con rồng đó khi chúng kết đôi với nhau đã phát triển mạnh mẽ và sinh ra rất nhiều con rồng khácCó rất nhiều rồng đến nỗi chúng bao phủ toàn bộ mặt đấtPhần lớn những con rồng đó đều cúi đầu trước mặt tôi."

Ngươi có hiểu được việc làm sai trái của mình không?"

Tôi nói bằng giọng nhỏ nhẹ.Nhưng không có câu trả lời nào được đưa ra.Dù có hàng ngàn cái miệng cũng không thể đưa ra câu trả lời.Nếu chúng đã biết mình sai, thì chúng nên dừng lại.

Vậy thì tại sao chúng vẫn tiếp tục dù biết mình đã sai?Có phải vì chúng là những sinh vật sống không?

Liệu chúng có thỏa mãn không nếu chúng có thể lột bỏ lớp vỏ là sinh vật sống của chúng và từ bỏ bảy cảm xúc để trở thành những sinh vật không có nó?Khi đó chúng sẽ không còn có thể được gọi là sinh vật sống nữa.

Tôi nhìn những con rồng với ánh mắt buồn rầu."

Ta phải làm sao với các ngươi đây?

Ta phải chấp nhận tội lỗi của các ngươi thế nào đây?

Ta thật sự không biết.

Các ngươi rốt cuộc muốn gì, hay là muốn làm thối rữa ruột gan ta như thế này?"

Nếu tôi không hiểu chính mình thì làm sao tôi có thể hiểu người khác?Khi tôi nhìn xuống những con rồng, một con rồng ở phía trước ngẩng đầu lên.Con rồng xanh già đầu tiên nhận được vảy của Thetis."

Tôi xin lỗi, Thần Long Sáng Thế."

"Ta không yêu cầu lời xin lỗi.

Ngươi mong muốn điều gì khi gây ra những cuộc chiến tranh như thế này?"

Giết hết bọn chúng thì không khó.Nhưng tôi không muốn làm vậy.Chúng là những đứa trẻ do chính con cái tôi tạo ra.

Những đứa trẻ sinh ra từ những đứa con của tôi.Tôi không muốn lấy đi mạng sống của chúng."

Chúng tôi muốn trở thành những thực thể hoàn chỉnh."

"Những thực thể hoàn chỉnh?"

Con rồng xanh đột nhiên đưa ra một chủ đề kỳ lạ."

Ngươi có ý gì khi nói rằng muốn trở thành những thực thể hoàn chỉnh?

Ngươi đang nói rằng hiện tại các ngươi là những thực thể không hoàn chỉnh?"

"Nói ra thì khá xấu hổ nhưng...

đúng vậy."

"Huh..."

Cơ thể đó ư?

Một cơ thể có thể bay lượn tự do, mạnh mẽ và có thể dễ dàng sử dụng ma thuật theo ý muốn, và có thể thở ra những hơi thở cực mạnh?Như vậy vẫn chưa hoàn thiện sao"Tại sao ngươi lại nói là chưa hoàn thiện?"

"Mặc dù Ngài đã ban cho chúng tôi một mức độ hoàn thiện nhất định, nhưng chúng tôi vẫn bị mắc kẹt trong xiềng xích của một sinh vật sống và chưa đạt được sự hoàn thiện hoàn hảo.

Cha mẹ chúng tôi nói rằng nếu họ ch iến thắng trong cuộc chiến, họ sẽ thực hiện mong muốn đó."

"Xiềng xích?

Cơ thể?"

Con rồng xanh lặng lẽ cúi đầu."

Làm sao mà một sinh vật liên tục đói, không thể cưỡng lại cơn buồn ngủ lại được coi là hoàn thiện?

Sự hoàn thiện không phải là trạng thái mà cơ thể không cần bất cứ thứ gì khác samà"Sự hoàn thiện mà chúng nói có phải là khả năng tồn tại mà không cần bất cứ thứ gì không?"

Giống như ngài, Thần Long Sáng Thế, chúng tôi cũng mong muốn có được sự hoàn thiện như vậy."

"Ngươi nghĩ như vậy là đã hoàn thiện rồi sao?"

Thật ngu ngốc.Chúng thật ngu ngốc khi nói rằng cơ thể của chúng vẫn chưa hoàn thiện."

Ngươi có biết điều gì sẽ xảy ra nếu ngươi từ bỏ những thứ đó không?"

"Chúng tôi nghĩ rằng mình sẽ trở thành những sinh vật tồn tại mà không dựa vào bất cứ thứ gì, chỉ tồn tại dựa vào chính mình."

Tôi rời mắt khỏi con rồng xanh, nhìn xung quanh và nói."

Những người còn lại có nghĩ như vậy không?"

Điều ngạc nhiên là có rất nhiều con rồn cũng đồng ý với lời của con rồng xanh già.Thật sự, chúng có tin vào điều đó không?Không ăn, không ngủ, không nhìn thấy con cái của mình liệu có thể gọi là hoàn thiện được không?Với sự hoàn thiện mà những con rồng đó đã nói đến, tôi cảm thấy như đã từng trải qua.

Nếu đó là sự hoàn thiện thì tôi và bảy đứa con của tôi đã có đủ rồi.Ah... thế à.

Những đứa trẻ này hẳn đã thấy điều này từ chính cha mẹ của chúng.Và chúng mong muốn trở thành một sinh vật giống như cha mẹ mình.Chúng muốn vượt lên và trở thành những sinh vật vượt trội hơn các loài khác.

Tôi gật đầu nhẹ.Liệu đó có phải là mong muốn của những đứa trẻ này không?"

Vậy thì, các ngươi muốn trở thành gì?"

"Giống như Thần Long Sáng Tạo đã biến đổi chúng tôi, chúng tôi mong muốn được tiến hóa thành những sinh vật hoàn hảo hơn nữa."

Chúng muốn tôi biến đổi chúng... có phải điều chúng muốn tôi làm là điều chỉnh tỉ lệ để rồng có thể tồn tại mà chỉ cần ma thuật thôi đúng không?Những con rồng hiện nay có khoảng 80% được tạo thành từ hiện tượng tự nhiên.Liệu chúng có đang yêu cầu tôi điều chỉnh tỷ lệ đó thành 100% hiện tượng tự nhiên không?Chúng có hiểu điều đó có nghĩa là gì không?Chúng có biết rằng chúng đang muốn từ bỏ việc làm một sinh vật sống không?

Tôi trở nên vô cùng buồn bã."

Tất cả các ngươi đều nghĩ như vậy đúng chứ?"

Sau đó, một số lượng lớn rồng gật đầu."

Trong số các ngươi có ai không mong muốn điều này không?

Hãy giơ tay lên."

Sau đó, một vài con rồng giơ tay lên.Không, ngay lập tức chúng bị những con rồng gần đó mắng và lại hạ tay xuống.Thật buồn, và lại buồn nữa."

Ta hiểu rồi.

Nếu đó là mong muốn của các ngươi."

Tôi nói mà không biểu lộ sự buồn bã.

"Những ai không muốn điều này, hãy đi theo ta.

Ở đó.

Đừng lựa chọn theo người khác.

Sự lựa chọn này phải là của riêng mình.

Nó không nên bị ảnh hưởng bởi ý muốn của người khác."

Và thế là một vài con rồng xuất hiện phía sau tôi.Rồng con.

Rồng vừa mới nở."

Chỉ có mấy đứa các ngươi thôi à"Tôi nói với ánh mắt buồn rầu."

Sao ngài lại buồn thế ạ?"

"Làm sao ta không buồn được?"

Sự hoàn thiện mà những đứa trẻ này nói đến.

Nó hoàn toàn khác với những gì chúng tưởng tượng.Làm sao tôi thể không buồn khi thấy chúng đưa ra lựa chọn ngu ngốc mà không hề biết điều đó.Nếu chúng nghe lời tôi thì ngay từ đầu đã không có chiến tranh."

Vậy thì, chúng ta bắt đầu thôi."

Sau khi đuổi những con rồng con ra sau lưng, tôi dùng ma thuật lên những con rồng đang cúi đầu.

Tôi đã thay đổi tỷ lệ hiện tượng tự nhiên và cỡ thể của một sinh vật sống vốn có ở loài rồng, nâng tỷ lệ hiện tượng tự nhiên từ 80% lên 100%.Sau đó, bọn rồng đang cúi đầu bắt đầu lăn lộn đau đớn trên mặt đất."

Argh...!"

"Cough!

Kuhuk...!"

"Kahak!

Dừng lại...!"

Những con rồng hét lên đau đớn.Nhưng tôi có thể làm gì chứ?Đó là việc tách rời tâm hồn và trí óc khỏi cơ thể của chúng.

Điều này không hề dễ dàng chút nào.Đó cái giá phải trả khi chúng từ bỏ cơ thể của mình.Những con rồng cào cấu mặt đất.

Những chiếc vảy đầy màu sắc của chúng trở nên bẩn thỉu vì bụi và đất.Tuy nhiên, ma thuật vẫn chưa dừng lại.Khi tim ngừng đập, máu ngừng chảy và cơ thể cũng ngừng hoạt động.Những con rồng được tái sinh thành những sinh vật chỉ có hiện tượng tự nhiên và linh hồn của chính mình, bỏ lại cơ thể vật lý của chúng.

[Đây có phải là... sự hoàn thiện...][Đây là sự toàn năng gì vậy...

Cảm giác như bây giờ mình có thể làm được mọi thứ...]Những con rồng được giải thoát khỏi cơ thể và tạm thời say mê sức mạnh đó.Có lẽ đó là cảm giác được giải thoát khỏi một cơ thể nặng nề và khó chịu.Làm sao chúng không nhận ra rằng đó chính là lớp áo giáp bảo vệ linh hồn và tinh thần của chúng?Và sự bất thường bắt đầu xảy ra với các con rồng.[Hmm?]Cơ thể của những con rồng biến thành nhiều hiện tượng tự nhiên khác nhau và bắt đầu mất dần hình dạng.[Thần Long Sáng Thế!

Có gì đó không ổn!][Cơ thể tôi đang tan rã...!]Tôi chỉ có thể nói bằng giọng buồn bã."

Các ngươi không biết rằng linh hồn và tinh thần mong manh thế nào nếu không có lớp áo giáp gọi là cơ thể sao?"

Cơ thể, linh hồn, và ý thức, chúng gắn kết chặt chẽ với nhau.Nếu chúng bị tách ra một cách cưỡng bức, điều gì sẽ xảy ra?[Thần Long Sáng Thế!!!!

Xin hãy giúp chúng tôi!!!!][Tôi không mong muốn điều này!!!!][Tôi không muốn thế này...

Tôi không muốn chết!!!]"Vấn đề không phải là cái chết."

Tôi nói với giọng buồn bã."

Đó là việc biến đổi thành một hình dạng mà linh hồn các ngươi có thể biến đổi thành được."

Mặc dù bọn chúng đã có được vảy và sức mạnh, nhưng điều đó dựa trên cơ thể ban đầu của chúng vốn là loài khủng long.Một khi bọn chúng rời khỏi những cơ thể mạnh mẽ đó, bọn chúng sẽ không thể duy trì được sức mạnh đó nữa.Linh hồn của những rồng biến đã thành hiện tượng tự nhiên bắt đầu co lại đến kích thước phù hợp.Khi thời trôi qua và mọi sức mạnh của nó cạn kiệt, loài rồng vốn là hiện tượng tự nhiên đã trở thành... những sinh vật nhỏ bé thấm nhuần năng lượng tinh khiết của thiên nhiên.

Ngoại hình của chúng bây giờ ... gần giống như linh hồn vậy.

---------------------------------------------Nữ thần Sự sống nói với những kẻ ngu ngốc."

Ngươi thật sự nghĩ rằng khi từ bỏ mạng sống đó, ngươi sẽ trở nên hoàn thiện sao?"

Và kẻ ngốc đó đã trả lời."

Vâng, chúng tôi tin rằng khi thoát khỏi cái nhà tù được gọi là thể xác này, chúng tôi sẽ trở thành một sinh vật hoàn thiện."

"Ngươi thực sự nghĩ vậy sao?"

"Chắc chắn rồi thưa ngài, đó chính là điều chúng tôi tin tưởng."

Nữ thần Sự sống buồn bã nắm lấy tay những kẻ ngốc và hỏi lại."

Cơ thể đó, cuộc sống đó không phải là nhà tù giam giữ các ngươi mà là lớp áo giáp bảo vệ linh hồn của các ngươi, làm sao các ngươi có thể từ chối nó chứ?"

"Làm sao cái áo giáp này lại có thể gợi lên những ham muốn vô nghĩa?

Bằng cách thoát khỏi nhà tù của cơ thể, chẳng phải chúng tôi sẽ có thể giải thoát bản thân khỏi mọi ham muốn vô nghĩa và trở thành những sinh vật hoàn thiện sao?"

Nhận ra quyết tâm kiên định của những kẻ ngu ngốc, Nữ thần Sự sống hiểu rằng người không thể lay chuyển được ý chí của họ nữa.

"Tất cả các ngươi đều nghĩ như vậy sao?"

Không có câu trả lời nào được đưa ra."

Thật sự, tất cả các ngươi đều nghĩ như vậy sao?"

Một lần nữa vẫn không có câu trả lời."

Ta hỏi lần cuối.

Đây có phải là ý muốn của tất cả các ngươi không?"

Sau đó, trong số những kẻ ngu ngốc, mười hai người đã giơ tay lên.

Và Nữ thần Sự sống đã tập hợp họ lại.Và Nữ thần Sự sống đã nói."

Hãy đi theo ta.

Hãy xem hậu quả của sự ngu xuẩn của chúng."

Và với đôi mắt đẫm lệ nhìn những kẻ ngu ngốc, Nữ thần Sự sống đã tước đi sự sống khỏi cơ thể của những kẻ ngu ngốc kia.- Trích từ Giáo Hội Sự Sống.
 
[Dịch] Dù Các Ngươi Có Gọi Ta Là Vệ Long Hay Không, Ta Vẫn Sẽ Đi Ngủ
Chap 18: Kết thúc của thời đại rồng(2)


"Hỡi Thần Long Sáng Thế....

Chuyện gì đang xảy ra vậy...."

Một con rồng đứng sau tôi lên tiếng.Theo như tôi thấy ở lũ rồng sau lưng tôi, có vẻ như chúng khá sốc trước tình trạng bi thảm của bọn rồng ngu ngốc kia."

Đây chính là cái kết của những kẻ ngốc nghĩ rằng chúng có thể trở thành một thực thể giống như cha mẹ mình chỉ vì chúng nhận được chiếc vảy từ họ"Có lẽ, nếu tôi thuyết phục chúng nhiều hơn, kết cục này có thể đã tránh được.Nhưng làm sao tôi có thể phá vỡ được sự bướng bỉnh của chúng, nó cứng như gân rồng vậy?Chúng thà chọn cái chết còn hơn bị tan biến.Sự thuyết phục của tôi sẽ vô nghĩa."

Chúng tôi... chúng tôi cũng sẽ như thế này sao?"

"Nếu như cái các ngươi quyết định từ bỏ thân xác và cuộc sống của mình."

"Làm sao điều này xảy ra được...."

Tôi thở dài một tiếng."

Các ngươi có biết tổ tiên của các ngươi... con của ta... bảy đứa nó đặc biệt thế nào không?"

Những đứa trẻ lắc đầu khi nghe tôi nói.

"Các ngươi hãy đếm thử xem trên thế giới này có bao nhiêu hiện tượng tự nhiên.

Các ngươi không thấy điều đặc biệt ở chỗ chỉ có bảy hiện tượng đó là thức tỉnh được khả năng tự nhận thức sao?"

"Điều đó thực sự đặc biệt đến vậy sao?"

"Tất nhiên là đặc biệt rồi."

Tôi gật đầu nhẹ và nói."

Các vật thể tự nhiên, các hiện tượng tự nhiên, ban đầu là những sinh vật không thể sở hữu khả năng tự nhận thức.

Nhưng những đứa trẻ đó, thông qua phép màu của ma thuật, đã sở hữu khả năng tự nhận thức.

Chúng đặc biệt hơn bất kỳ hiện tượng tự nhiên nào trên vùng đất này."

Thực vậy, sau khi những đứa trẻ đó có được nhận thức về bản thân, không một hiện tượng tự nhiên nào có thể sở hữu nhận thức về bản thân một cách rõ ràng, đó sẽ là bằng chứng."

Vậy thì... hình dạng hiện tại của họ là...."

"Ngược lại, có thể nói rằng những sinh vật có khả năng tự nhận thức đã trở thành hiện tượng tự nhiên."

Ít nhất, khả năng tự nhận thức cho phép chúng duy trì được ngay cả những hình dạng nhỏ như vậy.Nhưng điều đó chỉ làm cho cảnh tượng trở nên đáng thương hơn."

Thần Long Sáng Thế...

Vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra với chúng tôi?"

Tôi nhìn mười hai đứa trẻ đang co ro lại với nhau, hơi run rẩy.Chúng chỉ là những con rồng con mới nở.Những con rồng con chưa bị vấy bẩn bởi lòng căm thù và giận dữ.Có lẽ, nếu tôi chăm sóc chúng tốt... chúng có thể chọn một con đường khác với những con rồng ngu ngốc kia."

Ta đã tập hợp tất cả những con rồng con và những quả trứng chưa nở ở nơi khác, bây giờ chúng ta hãy cùng đến đó."

Khi tôi hơi duỗi tay ra, và bọn trẻ giật mình.Sự sợ hãi hiện rõ trong mắt chúng.Tất nhiên đó là điều không thể tránh khỏi.Tôi đã cho bọn chúng thấy tôi đáng sợ như thế nào.

Tôi đã cho chúng thấy sự hủy diệt của thế giới, xóa bỏ sự hủy diệt đó và thu thập sự sống từ vô số xác rồng.Nếu điều này không đáng sợ thì còn điều gì đáng sợ hơn nữa?"

Yên tâm đi.

Chỉ cần các ngươi không phạm phải tội lỗi như bọn chúng, ta sẽ không làm như vậy đâu."

Chỉ sau khi được trấn an như vậy, bọn trẻ mới có cảm giác nhẹ nhõm yếu ớt.Tôi đã quá tức giận, quá bốc đồng và hành động quá vội vã... nhưng tôi sẽ không làm như vậy nữa.Không cần phải ở lại đây nữa, chúng ta hãy đi thôi.Nhưng trước khi rời đi.Tôi nhìn vào xác của vô số con rồng còn sót lại trên đồng bằng sau khi linh hồn và ý thức của chúng rời khỏi cơ thể.Những cái xác chết vô hồn.

Tôi không thể để những cái xác rồng như thế này được.Tôi sử dụng ma thuật để kéo một lượng lớn đất từ dưới lòng đất lên, tạo ra một cái hố sâu khổng lồ.Sau đó, tôi tạo ra một cơn địa chấn trên mặt đất , khiến toàn bộ đồng bằng biến mất vào lòng đất, và tôi thả xác rồng vào trong cái hố khổng lồ đó.Cuối cùng, tôi đổ toàn bộ lượng đất vừa đào lên xuống lại lỗ để hoàn thiện.

Từ bây giờ tôi có thể gọi nó là ngôi mộ rồng.Có thể sẽ không sao nếu để nguyên như vậy, nhưng với tư cách là bậc làm cha làm mẹ, tôi không thể bỏ mặc những khoảnh khắc cuối cùng của con mình mà không có ai chăm sóc.Điều này khiến tôi hơi buồn... nhưng đây chính là kết cục của chúng.

Mọi vấn đề khác đều đã được giải quyết, nhưng vẫn còn một nỗi lo lắng trong lòng tôi.Erebus đã đi đâu?Thằng bé đã dùng thủ đoạn gì để không trả lời lệnh tập hợp của tôi?Tôi nhìn vào khoảng không nơi Erebus đã biến mất.Nhìn vào khoảng không trống rỗng, nỗi buồn và sự trống trải của đứa con mà tôi yêu quý nhất quay lưng bỏ chạy tràn ngập trong tôi.Tôi có nên quay ngược thời gian không?

Nếu có thì quay ngược về thời điểm nào?Kể cả nếu tôi quay lại thời điểm trước khi tôi lấy lại chiếc vảy, liệu tôi có thể nhìn Erebus bằng đôi mắt như trước không?Tôi có thể bắt được thằng bé khi nó đang cố chạy trốn vì không muốn bị tôi tịch thu lại chiếc vảy không, nhưng liệu tôi có thể bắt được trái tim của nó không?Nếu tôi quay ngược thời gian nhiều hơn nữa, tôi có thể thay đổi được suy nghĩ của nó... nhưng tôi đã quá kiệt sức về mặt tinh thần để làm vậy.Tôi chỉ muốn nghỉ ngơi một chút sau khi mọi chuyện kết thúc...

Tôi muốn từ bỏ mọi thứ, nhưng không thể.Vì thế.

Tôi lờ đi nỗi lo lắng nhỏ nhoi ẩn sâu trong tim và đi tới điểm đã đin cùng mười hai đứa trẻ.Bây giờ, tôi sẽ mở ra một thế giới mới với những đứa trẻ này.

----------------------------------------Lăng mộ rồng là một trong bảy điều cấm lớn của thế giới và được cho là khu vực được sử dụng làm nơi để chôn cất rồng trong thời đại rồng tồn tại ở thời cổ đại.Người ta cho rằng khu vực này, ban đầu là một đồng bằng rộng lớn, chứa nhiều xác rồng được chôn bên trong, và tùy thuộc vào tình hình, những xác rồng còn nguyên vẹn với xương và da vẫn có thể được khai quật.Tuy nhiên, khu vực này lại là một trong bảy vùng cấm nguy hiểm nhất thế giới, và ai đặt chân đến đây đều không thể đảm bảo tính mạng của mình.Hào quang tử thần tỏa ra từ vô số xác rồng ăn mòn thịt của các sinh vật sống, cướp đi sự sống của chúng, và những cơ thể bị hào quang tử thần nuốt chửng sẽ sớm trở thành xác sống, thèm khát sự sống và di chuyển.

May mắn thay, các ngôi đền của Giáo hội Sự sống xung quanh khu vực này đã ngăn chặn luồng khí tử thần thoát đó ra, và do đó, người ta không thể vào Lăng mộ Rồng mà không có sự cho phép của họ.Nếu bạn đang đọc bài viết này và tự tin vào khả năng của mình, tại sao không thách thức Giáo hội Sự sống và bỏ qua lệnh cấm này?Ngay cả việc kiếm được một mảnh xương hay da nhỏ cũng có thể khiến bạn giàu có chỉ sau một đêm.Tất nhiên, cũng có khả năng cao bạn sẽ trở thành xác sống và không thể quay trở ra.-Hướng dẫn cho những nhà thám hiểm khám phá thế giới.

Chương về bảy điều cấm lớn của thế gian.

--------------------------------------Sau đó, tôi dành khoảng thời gian yên bình để dạy bọn nhỏVì chúng là những đứa trẻ chưa bị vấy bẩn bởi lòng căm thù và tức giận, nên việc tôi có thể truyền đạt cho chúng ít nhất một số chuẩn mực đạo đức mới là một kết quả rất tích cực.Bao gồm cả việc liên quan đến những con rồng con và những con rồng mới sinh...

Ừm...Mặc dù con số chỉ tính bằng hàng chục, nhưng ít nhất thì chúng không cố giết lẫn nhau, điều này tích cực hơn nhiều.

Khi tôi đang dạy những điều khác nhau cho những con rồng con,"Waaaaaah!!!

Mẹ ơi!!!!!"

Sylphid vừa khóc vừa chạy tới."

Con đã tỉnh dậy rồi à?"

"Không phải chuyện con đã tỉnh dậy!!!

Sao mẹ có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy chứ!!!

Lũ trẻ đều đã biến thành những mảnh gió nhỏ rồi!!!"

"Đó chính là điều mà những đứa trẻ đó mong muốn."

Nếu chúng không mong muốn thì tôi đã không đi xa đến thế."

Nếu không thì con muốn những đứa trẻ đó bị tiêu diệt hoàn toàn sao?"

"Không, sao có thể như vậy được?!

Con chỉ thấy thương cho bọn trẻ thôi...."

"Ta có thể đã hơi khắt khe những đứa trẻ đó, nhưng ta không có ý định quay lại."

Nếu tôi có ý định quay lại, trước tiên tôi sẽ tua ngược thời gian.Tất nhiên, ngay cả khi tôi quay ngược thời gian thì kết quả cũng không khác đi."

Huwaaaah...."

"Và ta cũng không trả lại vảy cho con đâu."

"Cái gì?!

Tại sao?!

Con nghĩ mình đã bị trừng phạt đủ rồi mà!"

"Vài năm không phải là hình phạt.

Trừ khi có chuyện gì bất thường xảy ra, ta không có ý định trả lại chúng cho con đâu."

"Huwaaaah....

Mẹ ơi, mẹ nghiêm khắc quá...."

"Mấy đứa mới là người khiến cho ta phải nghiêm khắc như bây giờ.

Đã bao nhiêu lần mấy đứa phản bội lại kỳ vọng của ta rồi....

Haizz."

Tôi đấy Sylphid ra bằng một củ đập cánh khi con bé vẫn đang hờn dỗi."

Nếu con thực sự muốn lấy lại vảy của mình, hãy tìm Erebus.

Nếu con tìm thấy thằng bé, ta sẽ trả lại vảy cho con."

Thằng bé liệu có thể trốn ở đâu cơ chứ...

Tôi thậm chí còn không thể triệu tập nó dù tôi có thử bao nhiêu lần đi chăng nữa."

Erebus?!

Nếu con tìm thấy cậu ấy, mẹ sẽ trả lại vảy cho con?!

Mẹ hứa chứ?!"

"Hmm, ta hứa."

Tôi gãi chỗ dưới cằm không có vảy.Một khoảng da có kích thước bằng một chiếc vảy...

Tôi có cảm giác nó sẽ không giờ được che chắn bởi vảy nữa .

-------------------------------------------------

"Krrr!

Ồ, Thần Long Sáng Thế...!"

Ồ, các người.

Các người còn sống.

Và bây giờ các người còn nói được nữa."

Không lâu sau khi Sylphid đến, một người thằn lằn cầm giáo mà tôi nhận ra cũng xuất hiện.Mặc dù mặt đất bị tàn phá bởi cuộc chiến của những con rồng ngu ngốc, bằng cách nào đó họ vẫn sống sót.Trong tình huống mà khủng long gần như tuyệt chủng, những người thằn lằn này bằng cách nào đó đã sống sót.

Liệu họ có sống sót bằng cách đào hang dưới lòng không?"

C-cảm ơn vì đã kết thúc kỷ nguyên của loài rồng...!"

Hmm, tôi kết thúc nó vì tôi muốn thế sao...?

Cảm giác như nó đã kết thúc theo cách nào đó."

Không có gì đâu.

Ta chỉ làm vậy vì những kẻ ngốc kia đã vượt quá giới hạn thôi."

"C-Chúng tôi đã thấy mọi thứ.

Sự hủy diệt của thế giới...

Chúng tôi không muốn nhìn thấy những...

điều như vậy nữa...

Vì vậy, chúng tôi sẽ hiến tế!"

"Hiến Tế?"

Phía sau người thằn lằn đó, những người thằn lằn khác xuất hiện.Người thằn lằn đó mang theo những miếng thịt từ loài khủng long hiện đang khan hiếm, và một người thằn lằn nhỏ mang theo một bó hoa màu trắng."

Từ lâu, tục lệ này đã được truyền lại... là cúng tế và tổ chức nghi lễ cho Thần Long Sáng Thế...

Việc này rất khó khăn, nhưng chúng tôi sẽ không bỏ lỡ nữa..."

Ừm.

Thật đáng ngưỡng mộ.Nhưng thực sự không cần phải thực hiện nghi lễ quá cầu kỳ như vậy."

Cảm ơn.

Nhưng hãy mang thịt về nhé."

Tôi nói vậy và nhận bó hoa trắng.Đó loại hoa giống với loại hoa tôi đã nhận được khi sửa ngọn giáo của tên người thằn lằn trước đó."

Mang cho ta những bông hoa này là đủ rồi.

Đem thịt về và ăn cho no đi."

Tôi có thể ăn nó, nhưng tôi không nhất thiết phải ăn.Sẽ tốt hơn nếu đưa nó cho bọn thằn lằn, vì nếu không ăn, tính mạng của chúng có thể bị đe dọa."

Ngài thật nhân từ!!

Cảm ơn ngài!

Ôi, Thần Long Sáng Thế vĩ đại!!!"

Trong bối cảnh hầu như không còn loài khủng long nào tồn tại, một khối thịt lớn như vậy sẽ có giá trị rất lớn.Có lẽ, hôm nay sẽ là một ngày lễ lớn đối với họ."

Hôm nay là ngày để chúng ta ăn no nê!"

Bạn thấy đấy, đây là một lễ hội, phải không?Những người thằn lằn bắt đầu mang thịt đi với vẻ mặt vô cùng phấn khích.Nhìn bọn người thằn lằn, tôi đưa bó hoa trắng lên mặt, một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng xộc vào mũi tôi.Nhìn thấy những sinh vật vô tội như vậy khiến tôi cảm thấy mình có thể mong đợi tương lai một chút.

----------------------------

Nay tui bận rùi nên mai không có chap đâu nhé 😢😢😢
 
Back
Top Bottom