Siêu Nhiên Dị Giới Độc Nhất

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
347437616-256-k579135.jpg

Dị Giới Độc Nhất
Tác giả: YuuVasilieva
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một ngày nọ, 100 người được chọn bị gửi tới một thế giới mới lạ do Chúa tạo ra.

Một thế giới của kiếm và ma pháp.

Những người chuyển sinh được nhận những đặc ân kì diệu và sức mạnh to lớn.

Điều này khiến không ít kẻ bị biến chất và tàn sát lẫn nhau để trở thành người mạnh nhất...​
 
Dị Giới Độc Nhất
Chương 1: Hôm đó tôi được chuyển sinh


Tiếng chuông báo thức reo in ỏi khắp căn phòng vào lúc sáng sớm, mặt trời đã ló dạng, tôi lại bắt đầu một ngày mới.Tôi thức dậy trên chiếc giường của mình trong tâm trạng chán nản như mọi ngày.Vớ lấy chiếc điện thoại lúc này hiển thị 6 giờ 1 phút sáng, tôi liền đăng nhập vào game và bắt đầu làm nhiệm vụ hôm nay.

Tầm 15 phút chơi game tôi mới rời khỏi giường mà đi rửa mặt, thay đồ rồi gặm bánh mỳ cất sẵn trong tủ lạnh từ tối qua rồi đến trường.Khoảng đường đến trường vẫn như thế, không có gì mới lạ nên tâm trạng tôi vẫn không khác khi nãy là bao.Đến trường tôi bước vào lớp thật nhanh và nhẹ nhàng không khiến mọi người để ý đến mình xong tôi bắt đầu ôn lại bài cũ và soạn bài mới.

Tôi thường làm bài ở trường vì ở nhà tôi sẽ không tập trung nổi.

Đơn giản là vì lúc đấy tôi chỉ toàn suy nghĩ đến game và anime mà thôi.Mọi người trong lớp vẫn như vậy, vẫn ồn ào như mọi khi.

Không thể trách họ được vì rốt cuộc tôi mới là kẻ lập dị trong một quần thể như thế này.Sau khi soạn xong bài cần học trong hôm nay tôi lại ngước nhìn ra cửa sổ.

Bầu trời xanh cùng ánh nắng của những ngày tháng yên bình như thế này thật đẹp.Nhưng lại thật tẻ nhạt.(Giá như có thể, mình muốn biến cuộc sống này trở nên thú vị hơn).(Chuyển sinh?

Không biết liệu nó có thật không nhỉ?).Suy nghĩ vu vơ đấy lại tiếp tục chạy trong đầu tôi mỗi ngày.

Điều này khiến tôi càng thêm khẳng định rằng mình là một kẻ lập dị không hơn không kém.[Thông báo: Đáp án cho câu hỏi của bạn là "có"]."

Hể?!"

Một âm thanh kì lạ vang lên trong đầu tôi sau đó bổng có 1 vòng tròn mang những kí tự như vòng phép hiện ra dưới chân một vài người trong lớp.

Tôi cũng nằm trong số đó và sau một cái chớp mắt thì bọn tôi đã bị dịch chuyển đến một nơi xa lạ."

Đây...đây là đâu?"

Những câu hỏi và những người bị hoảng loạn bắt đầu xuất hiện.Mọi người la hét, cầu cứu thậm chí còn có những người gọi tên người thân của mình và muốn được về nhà hệt như những đứa trẻ vậy.Không thể nói rằng là tôi không hoảng loạn được chỉ là tôi không thể hiện được mà thôi.

Tâm trí tôi lúc này đang rối tung cả lên, tôi cố phân tích những điều đang xảy ra nhưng không thể.

Tôi không thể--giữ bình tĩnh được trong tình huống này.Giọng nói kì lạ ấy lại vang lên trong đầu tôi.[Thông báo: Đã đến Asgard].(Asgard?

Từ từ đã Asgard theo mình nhớ không phải là nơi ở của các vị thần trong thần thoại Bắc Âu sao?).Một bóng hình mờ nhạt bước ra, người ấy không rõ hình dạng, mờ mờ ảo ảo trông cứ như một ảo ảnh vậy"Chào mừng trở lại, hỡi những đứa con của Thiên Chúa".Giọng nói ấy thật kì lạ làm sao, lúc trầm lúc cao, lúc là nam lúc nữ tuy xung đột như thế nhưng lại mang một cảm giác dễ chịu đến ngạc nhiên.Mọi người lúc nãy còn đang hoảng loạn giờ cũng đã bĩnh tĩnh trở lại, trong đó có tôi.

Có vẻ như điều này là do giọng nói dễ chịu của người đó."

Các ngài đã hoàn thành công việc của mình ở Trái Đất rồi nên tôi mới triệu hồi linh hồn các ngài đến đây và cũng xin lỗi vì đã dùng thuật dịch chuyển mà không báo trước"."

Triệu hồi linh hồn ư?

Nói như vậy có phải bọn tôi đã chết sao?".Mọi người lại tiếp tục hoảng loạn nhưng cũng không lâu sau khi người mờ ảo đấy nói tiếp"Bình tĩnh nào hỡi những đứa con của Thiên Chúa.

Đúng là các vị đã chết chết ở Trái Đất tuy nhiên các vị sẽ được đầu thai tại một thế giới khác do Thiên Chúa mới tạo ra và đây cũng là lý do tôi triệu hồi các vị.

Những người được chọn".(Người được chọn?

Đầu thai sang thế giới khác?

Sao nghe cứ như phim vậy?

Đây là mơ sao?

Nếu là mơ thì chân thật quá mức rồi!).Người ấy lại tiếp tục nói:"Các vị có nghe được một âm thanh kì lạ trong đầu mình trước và sau khi bị dịch chuyển đến đây không?

Nó là đặc ân của Chúa đấy".(Âm thanh kì lạ bang nãy sao?)."

Nó có thể giải đáp mọi câu hỏi và có khả năng ghi nhớ những sự việc sự kiện thường ngày một cách chi tiết, ngoài ra còn có thể nâng cao khả năng tiếp thu của các vị nữa nghe thật tuyệt đúng không nào?"."_____________".Không một ai nói gì có vẻ như họ đang thử công dụng thứ gọi là đặc ân ấy(Chỉ cần suy nghĩ trong đầu là được sao?

Vậy lúc sáng nay mình đã làm gì nhỉ?).Bỗng những hình ảnh của tôi vào buổi sáng hiện lên một cách chi tiết và chân thật được tua rất nhanh.(Kinh dị thật, nếu đem cái này đi thi ai là triệu phú thì chắc mình bế mấy cái giải nhất quá)."

Được rồi tôi chỉ thông báo bấy nhiêu thôi còn lại thì đặc ân sẽ giải đáp cho các bạn và giờ thì_".Người đó vung tay về phía chúng tôi và mọi thứ bắt đầu trở nên tối lại, ý thức của tôi cũng bắt đầu chao đảo và khi nhận ra thì tôi đã được chuyển sinh.
 
Dị Giới Độc Nhất
Chương 2: Cuộc sống mới bình yên


Tôi đã được chuyển sinh vào một thế giới kì lạ sau khi tỉnh lại.

Mọi thứ cứ như mơ vậy.Không ngay từ đầu đây đã là sự thật rồi, kể từ lúc mình vu vơ nghĩ về chuyện này.Hiện tại thì tôi được đầu thai đến một gia đình Nam Tước ở vùng ngoại ô hẻo lánh và tên của tôi hiện tại bây giờ là Valhgerz Braun Nier Lux, một cái tên thật dài nên tôi thường chỉ nhớ Valhgerz Lux mà thôi.Cũng đã 3 tháng kể từ lúc tôi chuyển sinh, nhờ có đặc ân nên ngôn ngữ ở đây được tôi tiếp thu rất nhanh vì đơn giản nó có thể tự dịch được, khá là tiện.

Mọi thứ ở đây rất yên tĩnh nên một kẻ như tôi khá dễ chịu khi ở đây.Một cơn gió dễ chịu thổi nhẹ vào trong chiếc nôi khiến cho tôi có cảm giác lạ lạ.Tôi lại tè dầm.______________"Ôi trời.

Cậu chủ lại tè dầm nữa rồi, Sarah em mau đóng cửa sổ lại đi"."

Vâng ạ"."

Thiệt tình, cậu chủ nhỏ tè dầm nhiều quá đấy".(Hah, chịu thôi, hiện tại tôi có kiểm soát được nó đâu mặc dù xấu hổ thật).Đây là người hầu của gia đình Valhgerz.

Cô Linda, không biết có phải chỉ quý tộc mới có họ không chứ tôi không thấy người hầu nào trong gia đình này mang họ cả.Còn cô bé vừa đóng cửa sổ ngăn luồng gió dễ chịu kia là Sarah.

Cô bé nhìn có vẻ khá nhỏ tuổi và khuôn mặt có nét của Linda nên tôi cũng đoán rằng hai người họ là hai chị em.Nói thật thì tôi vẫn chưa gặp bố của tôi từ lúc sinh ra, nghe người hầu bảo rằng ông ấy phải ra chỉ huy dọn dẹp hầm ngục.

Thế giới này cứ như game vậy."

Ara~ Linda khổ cho cháu quá.

Có lẽ do uống nhiều sữa mẹ quá nên nó có đi hơi mất kiểm soát tí"."

Phu nhân!

Dạ không, chỉ là cậu chủ tè dầm nhiều như vậy làm cháu lo lắng cậu chủ mắc bệnh thôi ạ"."

Đừng lo, đứa bé nào cũng như thế thôi, được rồi mẹ đây Lux bé bỏng".Mẹ bước đến và bế tôi vào lòng.

Quả thực cảm giác được tựa vào hai quả đào đấy khiến tôi thích thật nhưng vì đang là em bé hay biết rằng đây là mẹ mình nên tôi chả có cảm giác gì nhỉ?Mẹ tôi, Valhgerz Luna (như lúc nãy đã nói tôi không nhớ lắm mấy tên đệm dài dòng đó), phu nhân của gia tộc Valhgerz, sở hữu vẻ đẹp khá cuốn hút, mái tóc màu bạch kim cùng đôi mắt như đá Sapphire, dù là gái một con nhưng vẫn cứ khiến bao kẻ say đắm.

Sao tôi biết ư?

Đơn giản là vì mẹ hay bế tôi đi dạo quanh thị trấn và những con mắt đê tiện nhìn vào bà ấy nhiều đến mức phải nói là cực kì nguy hiểm vậy nên lúc nào bà cũng có nhiều hộ vệ xung quanh.

Quả thực bố tôi đúng là một người có phước, mẹ tôi không chỉ xing đẹp mà còn tốt bụng, bà hay giúp đỡ và tạo điều kiện làm việc cho những người khó khăn nên bà cũng được mọi người yêu quý.Và giờ người phụ nữ tuyệt vời ấy đang được một kẻ lập dị như tôi ngậm bầu ngực, đúng là sinh ra ở vạch đích nó là một cái gì đó."

Thưa phu nhân, ngài Nam Tước đang trên đường trở về đấy ạ, hiện tại thì hầm ngục đã được dọn dẹp xong".

"Tốt quá rồi, ông ấy không sao, vậy ta phải chuẩn bị bữa ăn thịnh soạn cho mọi người thôi".

"Tôi đã hiểu".(Bố sắp về rồi, không biết ông ấy sẽ trong như thế nào nữa.

Là một người khó tính chăng?

Hay một ông già hói?

Thôi không nghĩ nữa về là biết).Chiều đến mọi người đều tấp nập trước cổng thành để đón bố tôi, ngài Nam Tước của nơi này.Phía xa xa một đoàn xe ngựa đang tiến lại gần đây, hình dáng của người lãnh đạo top xe ngựa đó không ai khác là bố của tôi đang dần dần rõ ràng hơn.Một người đàn ông cao to điển trai, đang cưỡi bạch mã và mang một phong thái dũng mãnh đến kinh người, cứ như một anh hùng trong truyện cổ tích vậy.Đấy chính là bố của tôi thật không thể tin được.

Ông ấy mang hình dáng khác hẳn hoàn toàn tôi tưởng tượng, nhìn ông ấy như vậy tôi cũng mang máng đoán được ngoại hình của mình khi lớn lên rồi, mong chờ quá đi."

Karus!

Mừng chàng an toàn trở về".Bố tôi tiến lại gần ôm chầm lấy mẹ tôi và nở một nụ cười hiền hậu."

Ta về rồi đây, xin lỗi vì đã khiến nàng lo lắng".Đôi mắt mẹ tôi rưng rưng nhưng bà ấy lại cố nén nó đi và nở nụ cười lại với ông ấy."

Chàng về là tốt rồi, thôi ta cùng tổ chức tiệc nào".

Xong ông ấy quay sang tôi lúc này đang được Linda bế trên tay với nụ cười rạng rỡ."

Ôi con trai của ta, lớn thế này rồi sao".(Mới ba tháng tuổi thôi ông già)."

Nhìn nó giống ta quá, nàng sinh khéo thật đấy mà nó cũng có nét của nàng luôn này".(Lõn vài, sao biết được khi tôi mới ba tháng tuổi thế?)."

Ngắm nhìn người thân của mình khi trở về sau cuộc chiến dài khiến ta không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.

Hahaha!".Thế là đêm hôm đó thị trấn chúng tôi tổ chức tiệc xuyên đêm để ăn mừng đợt quét hầm ngục này.
 
Dị Giới Độc Nhất
Chương 3: Thánh Ma Pháp


Kể từ lúc tôi chuyển sinh đến giờ cũng đã 12 năm.

Cuộc sống hiện tại của tôi vẫn diễn ra tốt đẹp.Hằng ngày tôi thường luyện tập dùng kiếm và ma pháp.

Đây là một điều cần thiết vì gia đình tôi trấn giữ vùng biên cương và quét dọn các hầm ngục xuất hiện gần đây.Người dạy cho tôi kiếm thuật chính là bố của tôi ông ấy quả là một kiếm sĩ thực thụ, tôi được quản gia lâu năm bảo rằng bố tôi đã xong pha chiến trường và lập nhiều chiến công mặc dù còn rất trẻ.

Ông ấy còn cứu được công chúa không ai khác chính là mẹ tôi.

Tuy vậy ông chỉ xin cưới bà ấy và sống ở một nơi xa thủ đô như thế này.

Đức vua cũng ngạc nhiên vì yêu cầu này nhưng vẫn chấp nhận điều đó.Quả thực tôi rất tự hào khi có một người bố tuyệt vời như này."

Lux!

Con vẫn còn chậm quá đấy!

Di chuyển nhanh lên!"."

Hực-!".Hiện tại tôi đang được rèn luyện một cách gian khổ (đối với tôi là như vậy).

Việc luyện tập này đã bắt đầu khi tôi lên 6 nhưng đến bây giờ tôi vẫn không thể nào thích ứng được với các bài tập luôn đổi mới này."

Nhanh nữa lên!

Cứ chậm chạp như thế này thì con sẽ là người phải chết trên chiến trường đấy!"."

Hộc, Hộc...Gyaaah!".Tôi cố vung thanh kiếm gỗ nhắm vào người ông ấy nhưng hoàn toàn bị né được và sau mỗi cú né ấy là một đòn đánh khắp cơ thể tôi.Điều này đã kéo dài từ sáng giờ và tôi đã kiệt sức từ rất lâu.Không biết đã qua bao lâu nhưng cuối cùng ông ấy cũng dừng lại.

Tạ ơn chúa."

Tạm dừng tại đây thôi, con vẫn còn phải cải thiện nhiều hơn nữa đấy Lux"."

Hực, hực,...vâng-".Tôi thở như điên khi ông ấy bảo dừng lại, điều này thật sự quá sức so với một kẻ kiếp trước chẳng hoạt động tay chân nhiều như tôi.

Ấy vậy mà ông ấy lại trông có vẻ chẳng có gì là mệt mỏi cả."

Chiều này con phải học ma pháp với ông Gigurd phải không?

Nghỉ ngơi đi".Đúng vậy sau khi bị hành xác với kiếm thuật thì mỗi tối tôi lại phải tiếp tục luyện ma pháp.

Tuy vậy việc học ma pháp lại khá dễ dàng đối với tôi, có vẻ là vì hệ thống phân loại kĩ năng do đặc ân của chúa nên khi luyện tập xong chỉ cần kích hoạt là được.Trong số đó thì kĩ năng độc nhất của tôi là phản chấn.

Không có thông tin cụ thể nào cho kĩ năng này, chỉ biết là nếu hiểu rõ được cách thức vận hành kĩ năng của người khác thì sẽ kích hoạt được nó.Tôi đã cố thử nó khi giao đấu với bố nhưng thất bại vì ông ấy chưa bao giờ là đánh nghiêm túc với tôi cả."

Khăn đây thưa cậu chủ"."

Cảm ơn chị nhé Sarah"."

Cậu có muốn uống nước chanh để bù khoáng không?"."

Lấy cho tôi một ít"."

Vâng để tôi đi làm".Không ngờ Sarah lại đổi tính cách như vậy, cô ấy trầm tính hơn xưa nhiều quá, bây giờ cứ giống như Linda hồi trước vậy.Thưởng thức xong nước chanh mát lạnh tôi bước vào trong dinh thự sau buổi tập luyện, mẹ tôi đã chuẩn bị cho tôi một ít bánh ngọt do bà tự tay làm để tôi bổ sung lượng năng lực cho buổi học tiếp theo."

Lịch học của Lux dày quá làm mẹ chẳng có thời gian trò chuyện cùng con.

Có thấy mệt mỏi không?"."

Dạ không thưa mẹ, chỉ có như này con mới có thể giúp ít cho đất nước được"."

Còn nhỏ đã lo chuyện đó rồi sao, con làm mẹ buồn quá đấy, chẳng có bao giờ con nhõng nhẽo với mẹ cả".(Điều đó là không thể!).Tôi liền ăn xong cái bánh và cất bước đến thư viện của dinh thự để chuẩn bị cho buổi học ma pháp.Sư phụ của tôi, cũng là quân sư từng ở chung tiền tuyến với bố tôi.

Walder Gigurd, một ma pháp sư.

Ông ấy từng là một trong những ma pháp sư bậc nhất vương quốc và bây giờ đang dạy kèm tôi.Trước khi bắt đầu học ma pháp thì tôi sẽ được dạy trước về các môn như toán, văn, lịch sử sau đó mới bắt đầu học chuyên môn.Tuy vậy vì thế giới này mới được chúa tạo ra không lâu nên những định lý hay công thức vẫn còn quá sơ xài và cơ bản đối với một thằng mọt sách như tôi nên chẳng mất quá nhiều thời gian để tôi hoàn thành chúng"."

Con học những môn này rất nhanh nên ta sẽ bắt đầu học ma pháp sớm".Nói xong sư phụ liền làm phép triệu hồi một cánh cổng dịch chuyển đưa chúng tôi đến một vùng đất trống không người.

Nơi đây đã là chỗ luyện tập của tôi từ lúc bắt đầu học."

Hôm nay ta sẽ học ma pháp cấp trung, con nên nhớ từ ma pháp cấp trung trở đi thì không được dùng nó để nhằm vào con người"."

Vâng, con đã hiểu thưa sư phụ".Xong ông ấy liền niệm phép tạo ra một vòng ma pháp to lớn."

Hỡi ngọn lửa linh thiêng, thắp sáng mọi thứ và thiêu rụi mọi thứ"."

Ngọn Lửa Hủy Diệt!".Một ngọn lửa to lớn phừng lên thiêu rụi mọi thứ trên phạm vi diện rộng.(Quả thật loại ma pháp này không nên nhắm vào con người).Chứng kiến ma pháp tầm trung tôi lại thấy háo hức không biết ma pháp cấp cao hay thánh ma pháp sẽ có sức mạnh như thế nào."

Được rồi con hãy thực hiện xem nào"."

Vâng!"."

Đầu tiên tích tụ mana khắp cơ thể quy về một chỗ, sau đó cùng lúc giải phóng lượng lớn mana và nguyên lý để tạo ra thứ ma pháp ấy"."

Nguyên lý để tạo ra, để xem lửa thì cần có nguồn nhiệt vật dẫn để cháy, lúc nãy thầy đã nhắm vào đóng bụi cây khô đấy là chất dẫn cháy, lượng mana sư phụ dùng khi nãy là loại mana mang cực nhiệt đây là nguồn nhiệt.

Hiểu rồi".[Thông báo: Đã phân tích thành công.

Nhận được kĩ năng bậc trung: Ngọn Lửa Hủy Diệt].[Xác nhận muốn sử dụng kĩ năng Ngọn Lửa Hủy Diệt?].(Xác nhận).Xong tôi nhắm vào một cái cây khô gần đó và phóng một lượng mana nhiệt lớn vào đấy.Một vòng tròn phép khổng lồ hiện ra dưới gốc cây khô đấy.

Tôi tiếp tục truyền mana vào vì thấy ngọn lửa vẫn chưa xuất hiện.Sư phụ của tôi, người nãy giờ vẫn luôn quan sát bỗng biến sắc, ông liền bảo tôi thu mana lại nhưng đã quá trễ.Một ngọn lửa mang sắc đỏ rực từ trên trời lao xuống với một uy lực kinh khủng, nó thiêu rụi mọi thứ xung quanh với một diện tích cực đại, sư phụ đã kịp thời dùng khiên mana để bảo vệ chúng tôi nhưng khiên của thầy cũng không thể chịu nổi ngọn lửa ấy.

Cứ tưởng sẽ bị thiêu rụi bởi ngọn lửa của chính mình nhưng may thay nó đã dừng lại khi tấm khiên mana còn rất mong manh.Tôi cũng đã cạn kiệt mana sau khi thi triển kĩ năng đó và giờ đang nằm xuống đất vẫn còn nóng do nhiệt từ ngọn lửa mặc dù nó được khiên che trở.

Xung quanh chúng tôi nhìn cứ như dung nham, các khe nứt trên mặt đất chứa đầy magma, nhìn trong thật khinh khủng.Sư phụ tôi chết lặng trước cảnh tượng đấy hồi lâu, xong khi lấy lại được bình tĩnh ông ấy bắt đầu niệm phép sau đó quăng bình nước xuống dưới magma khi nước bốc hơi lên vòng ma thuật liền cảm ứng và tạo ra một cơn mưa lớn nhằm dập tắt chỗ này.

Mọi chuyện xong xui ông ấy liền đặt tay lên vai tôi với khuôn mặt nghiêm nghị.Tôi biết rằng sự việc này không nhỏ nên chuẩn bị nhận hình phạt của mình."

Lux.

Con tuyệt đối, tuyệt tuyệt đối không được sử dụng lại ma pháp này nghe rõ không!"."

V-vâng!

Con sẽ không dùng Ngọn Lửa Hủy Diệt thêm một lần nào hết"."

Con nói gì vậy?

Đấy không còn là ma pháp trung cấp nữa, thứ con mới sử dụng chính là thánh ma pháp đấy!".[Thông báo: Nâng cấp kĩ năng cấp trung lên thành kĩ năng cấp thánh:

Ngọn Lửa Phán Quyết].Chuyện này quá sức điên rồ nhưng sau khi nghe được điều đó cơ thể tôi bỗng phấn khích lạ thường.Thì ra đây chính là thánh ma pháp!
 
Dị Giới Độc Nhất
Chương 4: Biến cố, đảo ngược.


"Đấy là thánh ma pháp?".Sư phụ vuốt bộ râu bạc trắng của mình xong từ tốn giải thích cho tôi về thứ ma pháp cấp thánh này."

Thánh ma pháp là một ma pháp được tạo ra bởi đấng sáng thế, chỉ những người sở hữu thánh mana mới có thể sử dụng được thứ ma pháp này".(Chỉ những người sở hữu thánh mana?

Mình sỡ hữu thứ đó sao?).[Đáp: Có].(Đặc ân?

Đúng rồi mình là người được chuyển sinh tới đây nếu vậy có nghĩa là nhưng người chuyển sinh khác cũng có ư?)(Đáp: Đúng vậy].Tôi đã hơi thất vọng một tí khi nghe được câu trả lời trên, hóa ra tôi cũng chẳng phải người đặc biệt gì.Trong lúc đó sư phụ vẫn đang giải thích cho tôi lý do ma pháp trung cấp lại được tôi biến thành thánh ma pháp."

Có lẽ ta chưa dạy con điều này, các ma pháp mà con người xài điều có nguồn gốc từ thánh ma pháp, dựa vào điều đó các pháp sư mới biến hóa và tạo ra những ma pháp cấp thấp để có thể sử dụng, ma pháp cấp cao chính là ma pháp tiềm cận với thánh ma pháp nhất, nhưng so về uy lực thì vẫn kém xa"."

Ngọn Lửa Hủy Diệt là một bản không hoàn chỉnh của Ngọn Lửa Phán Quyết, lúc nãy con đã giải phóng thánh mana vào nên ma pháp mới biến đổi".Sau khi nghe sư phụ giải thích thì tôi cũng đã hiểu được đại khái.

Vậy là cho dù sở hữu được thánh mana nhưng vẫn phải biết được nguyên lý của các ma pháp cấp thấp hơn để thực hiện được à.(Đặc ân, tất cả người chuyển sinh điều đã sử dụng được thánh ma pháp hết rồi phải không?).[Đáp: Không, chỉ một số ít người chuyển sinh đã sử dụng được thánh ma pháp].Đây là thứ mình mong đợi, mình sẽ trở nên mạnh hơn những người chuyển sinh khác, bằng cách chuyển hóa các ma pháp khác lên cấp thánh.[Đáp: Không thể].(Heh?).Tôi vẫn chưa kịp hiểu được câu trả lời đó của đặc ân thì sư phụ đã tạo một cổng dịch chuyển để chúng tôi trở về dinh thự.Bước qua cổng tôi sững người trước khung cảnh hoang tàn trước mắt."

Chuyện-chuyện gì thế này?".Cả tôi lẫn sư phụ điều kinh hãi khi nhìn hình ảnh thư viện bên trong dinh thự bị tàn phá._______________________2 tiếng trước tại dinh thự mà Lux sinh sống."

Thưa ngài nam tước, có 2 kẻ tấn công binh lính ở cổng thành và đang sát hại dân chúng!

Mọi chuyện đang vô cùng cấp bách, những vệ binh điều đã được cử ra nhưng điều đã tử trận!"."

Cái gì?!".Karus liền tức tốc đến hiện trường cuộc chiến.

Cảnh tượng bên ngoài dinh thự khiến anh ấy cảm thấy kinh hoàng."

Tên nào dám làm những chuyện này!".Karus nổi giận tột độ, những đường gân xanh hiện rõ trên khuôn mặt anh."

Bọn chúng rất mạnh, xin ngài hãy cẩn thận, tôi không thể biết được kĩ năng của bọn chúng là gì vì bọn chúng quá nhanh".Phía xa xa, 1 bóng hình xuất hiện sau đám lửa, một kẻ lạ mặt bước ra từ đấy, người và lưỡi kiếm của hắn dính đầy máu cùng với nụ cười kinh dị sau khi tàn sát người dân vô tội.

Hắn mang một hình dáng của một thanh niên mái tóc đen cùng gương mặt không giống như người ở đất nước này.Điều này càng làm cho Karus điên tiết hơn, anh ấy rút thanh kiếm từ sau vai và lao vào tên đó với tốc độ cực nhanh.Tuy vậy hắn ta đã đỡ được đường kiếm ấy và đã giữ khoảng cách với Karus.Miệng hắn lẩm bẩm xong lại thốt ra những câu nói kì lạ."

Ngươi vẫn không phải kẻ chuyển sinh.

Chậc, phiền thật sự, vậy ta phải tốn công vào trong đó để lôi đầu hắn ra rồi".Nói rồi hắn lao tới với nụ cười thích thú trên mặt."

Tuy ngươi không phải kẻ chuyển sinh nhưng ta vẫn phải giết.

Đừng hận ta nhé".Karus lúc này đã không còn để tâm vào những lời của tên đó.

Anh bộc một lớp ma pháp cường hóa lên khắp cơ thể khiến tốc độ và sức mạnh được tăng cao hơn tên đó gấp nhiều lần nên anh đã chém trúng hắn ta.

Xong, khi hắn vẫn chưa kịp trở tay Karus liền chém tiếp đứt cánh tay đang cầm vũ khí của hắn.Lúc này trên gương mặt của hắn không còn là nụ cười như nãy mà là sự đau đớn và bất ngờ.Những đòn đánh mang uy lực kinh khủng phá hủy mọi thứ nó đánh qua khiến xung quanh 2 người là một bãi hoang tàn(Tên này, mạnh quá!).Khoảng cách sức mạnh đã được làm rõ, chiến thắng đã được định đoạt."

Hãy trả giả cho những gì ngươi đã gây ra!".Karus liền vung kiếm lên, xung quanh thanh kiếm tỏa ra một muốn sáng chói lóa mang theo một áp lực to lớn khiến hắn không thể cử động được.

Karus dồn lực cực mạnh để chém đứt thủ cấp của tên đó nhưng một lưỡi kiếm từ phía sau đã đâm xuyên tim anh.Máu từ miệng của Karus phung ra cơ thể liền đông cứng do không được bơm máu, lúc này anh mới nhớ lại báo cáo của binh lính khi nãy.

Có hai tên tấn công thành, nhìn sang người lính đó hiện tại đã chết lúc nào mà Karus không nhận ra."

Ngươi mạnh thật đấy nhưng lại chọn chiến đấu một cách đơn độc".Kẻ đâm lén rút thanh kiếm ra sau đó đạp ngã Karus xuống đất.Tâm trí Karus lúc này không còn lo cho tính mạng mình nữa, anh cố cử động cơ thể, ít nhất là để câu giờ cho người trong dinh thự chạy trốn nhưng lại vô vọng."

L-làm...làm ơn hãy tha cho...Luna...Lux".Thật phũ phàng làm sao.

Karus dũng mãnh một thời bây giờ lại đang van xin kẻ giết hại mình.

Trong tâm trí anh lúc này chỉ còn là sự an nguy của người vợ và đứa con của mình."

Hahaha!".Tên đâm lén cười lớn trước dáng vẻ cầu xin này của Karus.

Hắn ta vỗ đùi cười một cách điên khùng."

Luna?

Lux?

Ta không biết bọn chúng là ai nhưng xin lỗi ta đã vào dinh thự đó rồi".Karus chết lặng khi nghe câu trả lời đó của hắn.

Mắt anh mở to, khuôn mặt trông vô cùng tuyệt vọng."

Trong đó có đám hầu gái nữ và vài tên lính quèn, ta xử hết rồi.

À mà có một ả đàn bà tóc trắng xinh đẹp nữa đấy là vợ ngươi phải không?".Khi tên đó nhắc đến vợ mình, sự bất an của Karus đã hiện rõ mồn một trên gương mặt."

Ta chén cô ta rồi, ngon phết đấy".Karus gục đầu xuống đất.

Lúc này anh đã hoàn rơi toàn tuyệt vong và hối hận.Máu từ hốc mắt, mũi và miệng anh chảy ra không ngừng, đồng tử giãn đến mức như thể muốn nổ tung."

Gyaahhh!!!".Karus cố vùng dậy, anh gào thét, cố gắng làm những điều cuối cùng mà anh có thể làm để trả thù cho vợ của mình.

Nhưng một đường chém đã kết thúc tất cả, thủ cấp của anh rơi xuống trên đất.Karus đã chết.
 
Back
Top Bottom