Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt Thở

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt Thở
Chương 5: Chậc, ren đen à! (1)



Giữa những tràng cười rộn rã, Diệp Nhược Hâm đột nhiên đứng bật dậy. Vẻ dịu dàng trên gương mặt cô ta tan biến như làn khói, chỉ còn lại sự căm hận lạnh lẽo như lưỡi d.a.o sắc nhọn, ghim chặt vào Đường Nguyễn Nguyễn.

"l*t s*ch quần áo cô ta ra, rồi ném xuống hồ!"

Vài cô gái lập tức xông lên, vây quanh Đường Nguyễn Nguyễn. Cô hoảng loạn chống cự, tiếng hét thất thanh vang vọng khắp nơi, nhưng chẳng có ai đến cứu cô cả.

Đường Nguyễn Nguyễn cố gắng bảo vệ lớp váy áo trên người, nhưng vô ích. "Rẹt" một tiếng, chiếc cổ áo bị xé toạc, lộ ra bờ vai trắng nõn. Trong cơn hoảng loạn, cô nhìn về phía hồ bơi, tuyệt vọng nhắm chặt mắt.

Ngay khi cô định nhảy xuống hồ, một bóng hình cao gầy như từ trên trời rơi xuống, chắn trước mặt cô. Một tay túm tóc Hàn Vũ Đồng, tay kia nắm lấy cổ áo cô ta giật mạnh.

Tiếng vải vóc xé rách vang lên chói tai giữa không gian ồn ào. Diệp Ninh Uyển nhếch môi, lạnh lùng thốt ra:

"Chậc, đồ ren đen, đúng là đồ lẳng lơ!"

Chưa kịp định thần, Hàn Vũ Đồng đã bị một cú đá thẳng chân vào hồ bơi.

Tiếp theo đó là những cô gái vừa ra tay với Đường Nguyễn Nguyễn.

Chưa đầy mười giây, hồ bơi đã chật kín những thân hình trắng nõn, như một nồi bánh chẻo sôi sùng sục.

Đường Nguyễn Nguyễn nhìn người phụ nữ cao ráo đang che chắn cho mình. Dù không nhìn thấy gương mặt sau cặp kính râm, cô vẫn theo bản năng khẽ gọi:

"Là... Uyển Uyển phải không...?"

Diệp Ninh Uyển không quay đầu lại, ánh mắt sau cặp kính râm ghim chặt vào Diệp Nhược Hâm. Cô mỉm cười, từng bước tiến về phía cô ta.

Diệp Nhược Hâm kinh hãi nhìn người phụ nữ đang từng bước áp sát, bất giác lùi dần về phía sau.

"Cô... cô muốn làm gì...?"

Thấy cô ta không nhận ra mình, Diệp Ninh Uyển nở nụ cười rực rỡ như đóa anh túc.

"Cô đoán xem?"

Bắp chân Diệp Nhược Hâm va vào ghế dài, không còn đường lui. Cô ta theo bản năng hét lên:

"Cứu..."

Chưa kịp dứt lời, Diệp Nhược Hâm đã bị l*t s*ch quần áo, "ùm" một tiếng rơi xuống hồ bơi.

"Cứu mạng... tôi... tôi không biết bơi... cứu..."

Diệp Nhược Hâm vùng vẫy trong nước, mãi mới ngoi đầu lên thở hổn hển được hai hơi, lại bị Diệp Ninh Uyển đạp thẳng xuống nước.

"Diệp... cô... ục ục..."

Những người khác cũng chung số phận. Hễ ai có ý định lên bờ, đều bị Diệp Ninh Uyển đá xuống.

"Không phải rất thích chơi nước sao? Vậy thì chơi cho đã đi, nhìn người khác chơi có gì vui, tự mình xuống đó!"

Bên cạnh, Đường Nguyễn Nguyễn hai mắt sáng long lanh, nhìn Diệp Ninh Uyển như thể đang nhìn một vị anh hùng từ trên trời rơi xuống.
 
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt Thở
Chương 6: Chậc, ren đen à! (2)



Cuối cùng, động tĩnh bên hồ bơi cũng thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng khách. Diệp Trấn Ninh và Diệp đại thiếu gia vội vàng chạy tới, cùng đến còn có cả vị đại thiếu gia nhà họ Bùi - Bùi Minh Hàm.

"Dừng tay!"

Giọng nói của Diệp Trấn Ninh vang vọng khắp hồ bơi.

Diệp đại thiếu gia Diệp Vĩnh Thần cũng chẳng còn tâm trí đâu mà gây sự với Diệp Ninh Uyển nữa, vội vàng nhảy xuống nước vớt cô em gái bảo bối của mình lên.

Khi được vớt lên khỏi hồ bơi, Diệp Nhược Hâm đã thoi thóp, bụng cô ta căng phồng, miệng không ngừng trào ra những ngụm nước, trông như một đài phun nước tí hon. Xấu hổ hơn nữa là cô ta chỉ mặc độc một bộ đồ lót trắng mỏng manh, để lộ thân hình đầy đặn... ừm, phần dưới cơ thể thì... lộ ra cả... màu đen...

Vẻ mặt Bùi Minh Hàm tối sầm lại, anh vội vàng bước tới định che chắn cho Diệp Nhược Hâm.

"Mau đưa cô ấy về phòng!"

Diệp Vĩnh Thần lo lắng cho tính mạng của em gái hơn, anh ta nhất quyết phải sơ cứu ngay lập tức. Hai người đàn ông bắt đầu tranh cãi.

Cuối cùng, Diệp Vĩnh Thần không nhịn được nữa, tung một cú đ.ấ.m vào Bùi Minh Hàm. Trước mặt bao nhiêu người, Bùi Minh Hàm tất nhiên không thể đánh nhau, anh ta tức giận quay người rời khỏi nhà họ Diệp.

Nhìn cảnh tượng này, trong lòng Diệp Ninh Uyển dâng lên một nụ cười lạnh lẽo.

"Thấy chưa, nhà họ Diệp cũng chẳng phải cổ hủ đến thế, chỉ là xem đối tượng là ai thôi."

Dù sao thì Diệp Nhược Hâm là bảo bối, còn cô chỉ là ngọn cỏ ven đường.

Cuối cùng, Diệp Nhược Hâm cũng phun ra ngụm nước cuối cùng, cô ta lật người, nằm sấp trên mặt đất ho sặc sụa. Gương mặt tái nhợt, vừa nhìn thấy Diệp Ninh Uyển, cô ta đã hét lên kinh hãi, vội vã chui vào lòng Diệp Vĩnh Thần.

"Anh! Anh! Cứu em! Người này muốn g.i.ế.c em! Chính cô ta đã đẩy em xuống hồ bơi!"

Diệp Vĩnh Thần ôm chặt Diệp Nhược Hâm trong lòng, ngẩng đầu nhìn Diệp Ninh Uyển với ánh mắt hung dữ. Nếu ánh mắt có thể hóa thành d.a.o găm, chắc giờ này Diệp Ninh Uyển đã bị ngàn vạn nhát d.a.o đ.â.m chết!

"Cô là ai? Dám cả gan xông vào nhà họ Diệp tôi ra tay độc ác! Quản gia! Báo cảnh sát! Bắt cô ta lại cho tôi!"

Diệp Ninh Uyển đã quá quen với ánh mắt căm thù của Diệp Vĩnh Thần, cô khẽ cười khẩy.

"Tôi mới đi có mấy năm mà mọi người đã không nhận ra tôi rồi sao? Vậy thì Diệp tổng gọi tôi về đây làm gì?"

Diệp Vĩnh Thần lúc này mới sực tỉnh.

"Cô... Cô là Diệp Ninh Uyển!"

Gương mặt tái nhợt của Diệp Nhược Hâm cũng thoáng chút kinh ngạc.

Cô ta siết chặt nắm tay, nhanh chóng che giấu sự kinh ngạc đó, thay vào đó là những tiếng nức nở nghẹn ngào.

"Uyển Uyển, em biết chị hận em, chị nghĩ rằng em đã cướp đi tất cả của chị, nhưng em thật sự không có, em không đến để cướp nhà của chị, em đến để gia nhập gia đình này! Chị không thể đối xử công bằng với em một chút sao!"

Diệp Ninh Uyển quay đầu liếc nhìn Diệp Nhược Hâm, lạnh lùng cảnh cáo.

"Đã không c.h.ế.t thì đừng vội khóc tang cho mình!"

"Diệp Ninh Uyển! Cô im miệng cho tôi!"

Diệp Chấn Ninh không nhịn được nữa, xông lên định cho Diệp Ninh Uyển một cái tát.
 
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt Thở
Chương 7: Chậc, ren đen à! (3)



Diệp Ninh Uyển đưa tay nắm lấy cổ tay ông ta, xoay ngược lại, ấn vai ông ta xuống.

Diệp Chấn Ninh quỳ một gối xuống đất, mặt áp vào nền gạch lạnh lẽo ẩm ướt bên hồ bơi, nửa người trên ngập trong nước.

"Á á á ---"

Diệp Chấn Ninh cảm giác như cả cánh tay không còn là của mình nữa, đau đớn đến mức hét lên thảm thiết.

Diệp Ninh Uyển buông tay, ném ông ta xuống đất, ánh mắt lạnh lùng nhìn gia đình ba người đang ngồi cạnh nhau.

"Diệp tổng, giờ tôi cũng là người nhà họ Diệp rồi đấy, tôi tính tình không tốt đâu, đừng chọc tôi!"

Diệp Chấn Ninh đau đớn đến mức khuôn mặt méo mó.

Diệp Nhược Hâm càng run sợ, đến mức không dám thốt lên lấy một chữ. Cô ta chỉ biết vùi chặt khuôn mặt nhỏ xíu vào lòng Diệp Vĩnh Thần.

Diệp Vĩnh Thần vừa định gọi bảo vệ đuổi Diệp Ninh Uyển ra ngoài, nhưng nghĩ đến lý do lần này nhà họ Diệp gọi cô về, anh ta đành nghiến răng nghiến lợi, nhịn xuống.

"Diệp Ninh Uyển, cô đừng quá kiêu ngạo!"

Diệp Ninh Uyển liếc nhìn Diệp Nhược Hâm đang sợ hãi nép trong lòng anh ta, mỉm cười nói:

"Chuyện bắt nạt cô em gái bảo bối của anh, tôi làm suốt đấy thôi? Anh chưa quen à? Có bản lĩnh thì lần này anh cứ tiếp tục thay cô ta báo thù đi."

Vừa nói, cô vừa cử động cổ tay.

Mấy năm trước, sau khi Diệp Nhược Hâm về nhà họ Diệp, cứ cách vài ngày cô ta lại khóc lóc kể lể bị Diệp Ninh Uyển bắt nạt.

Lúc đó, Diệp Ninh Uyển chỉ biết yếu ớt thanh minh, nhưng chẳng ai tin cô cả.

Hừ, bây giờ cô bắt nạt thật đấy, có giỏi thì đánh cô đi! Miễn là bọn họ đánh lại được!

Nghĩ đến việc năm xưa mình bị mấy anh em nhà họ Diệp hành hạ không biết bao nhiêu lần, cô chỉ hận không thể hôm nay tat cả bọn họ đều có mặt ở đây, để cô cho bọn họ xếp hàng, từng đứa một, cô sẽ cho bọn họ biết thế nào là lễ độ!

Tiếc là, Diệp Nhược Hâm đáng thương đã ngăn Diệp Vĩnh Thần lại, ấp úng nói:

"Anh, đừng vì em mà làm mất vui. Chị Uyển Uyển bao nhiêu năm nay lưu lạc bên ngoài, không có tiền, không biết sống qua ngày thế nào, chắc chị ấy rất hận em."

Diệp Vĩnh Thần cười khẩy:

"Cô ta trơ trẽn như thế, chẳng lẽ lại không kiếm ra tiền?"

Chát!

Một cái tát giáng xuống mặt Diệp Vĩnh Thần.

Vì lực đạo quá mạnh, cái tát này khiến Diệp Vĩnh Thần ngã nhào xuống đất, Diệp Nhược Hâm đáng thương bị anh ta đè dưới thân.

Diệp Ninh Uyển cúi người, túm tóc Diệp Vĩnh Thần lôi anh ta dậy, lại dáng cho anh ta mấy cái tát nữa, cho đến khi khuôn mặt vốn tuấn tú của anh ta sưng vù lên như đầu heo mới chịu dừng tay.

Diệp Vĩnh Thần cố gắng hé mắt nhìn, bắt gặp ánh mắt như ác quỷ của Diệp Ninh Uyển.
 
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt Thở
Chương 8: Được thay Hâm Hâm gả vào nhà họ Bùi là phúc phận của mày đấy (1)



"Câm miệng! Lần sau còn dám nói năng hỗn xược, tôi vặn gãy cổ anh!"

Diệp Ninh Uyển dứt lời, dùng sức vặn cằm anh ta.

Rắc!

Xương hàm gãy ngay lập tức, ít nhất một tháng tới Diệp Vĩnh Thần sẽ phải làm kẻ câm.

Chứng kiến cảnh Diệp Ninh Uyển ra tay dứt khoát, Diệp Nhược Hâm cuối cùng cũng chịu hết nổi, ngất lịm đi.

Diệp Ninh Uyển ném anh ta sang một bên, phủi phủi tay, đứng thẳng dậy, ra lệnh cho quản gia:

"Gọi xe cấp cứu."

Dưới uy thế mạnh mẽ của Diệp Ninh Uyển, quản gia như bị ma xui quỷ khiến, ngoan ngoãn làm theo. Chỉ còn lại Diệp Chấn Ninh đứng đó, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Diệp Ninh Uyển, rốt cuộc cô muốn làm gì?"

Diệp Ninh Uyển quay đầu lại, vẻ mặt ngạc nhiên:

"Không phải Diệp tổng gọi tôi đến sao? Nếu không còn việc gì nữa, tôi xin phép."

Diệp Chấn Ninh trừng mắt nhìn bóng lưng Diệp Ninh Uyển, gầm lên đầy bất mãn:

"Quay lại đây cho tôi! Diệp Ninh Uyển, đừng quên cô còn nợ nhà họ Diệp ơn nuôi dưỡng hai mươi năm qua!"

Diệp Ninh Uyển quay người lại, ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ.

Chẳng mấy chốc, xe cấp cứu đã đến đưa Diệp Vĩnh Thần và Diệp Nhược Hâm đi. Diệp Chấn Ninh lúc này mới lạnh lùng dẫn Diệp Ninh Uyển lên thư phòng trên tầng ba.

...

Trong thư phòng.

Diệp Chấn Ninh lấy từ trong ngăn kéo ra một tờ giấy, đẩy về phía Diệp Ninh Uyển, nghiêm nghị nói:

"Đây là tất cả chi phí sinh hoạt của cô trong hai mươi năm qua ở nhà họ Diệp. Giờ cô không còn là người nhà họ Diệp nữa, những khoản này cô phải trả lại hết."

Diệp Ninh Uyển cụp mắt, thản nhiên liếc nhìn những con số chi chít trên giấy, cười khẩy:

"Diệp tổng quả nhiên xuất thân kế toán, đến cả cây kem hai hào tôi ăn lúc ba tuổi ông cũng ghi vào đây."

Diệp Chấn Ninh chẳng hề bận tam đến lời chế giễu của Diệp Ninh Uyển. Ông ta chống hai tay lên bàn, người hơi nghiêng về phía trước, nhìn chằm chằm Diệp Ninh Uyển:

"Tôi cũng biết số tiền mười vạn ba nghìn tám trăm bảy mươi tư đồng hai hào ba xu này cô không trả nổi. Tôi không ép cô, chỉ cần cô đồng ý với tôi một việc, món nợ này sẽ được xóa bỏ."

Diệp Ninh Uyển đang định nói thì lại nuốt lời về. Cô muốn xem xem con ch.ó già Diệp Chấn Ninh này có thể phun ra ngà voi gì.

"Việc gì?"

Trên mặt Diệp Chấn Ninh nở nụ cười đầy nếp nhăn, trông như một bông cúc đang nở rộ.

"Chuyện tốt đây. Cậu Cửu của Bùi Minh Hàm mấy năm trước bị bệnh, giờ cần một người phụ nữ sinh vào ngày âm, tháng âm, giờ âm, phút âm để cưới về xung hỉ. Cô giúp việc này, coi như ân oán giữa cô và nhà họ Diệp được xóa bỏ."

* Xung hỉ: như cưới con dâu để giải trừ vận xui, tà khí

Nói đến đây, ông ta lại thở dài:

"Nhà họ Bùi là gia tộc giàu có bậc nhất Hải Thành, được gả cho Bùi Cửu gia là phúc phận tu luyện cả đời của cô, huống hồ người ta cũng không chê cô không còn trong trắng. Cô gả qua đó chẳng lo ăn lo mặc, chỉ việc làm thiếu phu nhân thôi! Tốt biết bao!"

Diệp Ninh Uyển cười lạnh, nhướng mày, không chút khách khí vạch trần ý đồ của Diệp Chấn Ninh:

"Tôi nhớ Diệp Nhược Hâm và tôi sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngày, cùng giờ, cô ta cũng phù hợp với yêu cầu mà. Chuyện tốt thế này sao ông không để cô ta đi?"

Sắc mặt Diệp Chấn Ninh lập tức sa sầm, quát lên:

"Diệp Ninh Uyển, đừng được voi đòi tiên!"

Diệp Ninh Uyển thích thú nhìn Diệp Chấn Ninh tức đến mức sắp lên cơn cao huyết áp, ánh mắt lướt qua tập tài liệu về dự án khu nghỉ dưỡng Thanh Thủy Loan trên bàn, trong lòng cô đã rõ mười mươi.

Chắc hẳn nhà họ Bùi đã đưa ra điều kiện rồi, lão cáo già Diệp Chấn Ninh tham lam muốn nuốt trọn cả hai, vừa không nỡ bỏ qua Bùi Minh Hàm, cậu cả nhà họ Bùi, vừa muốn cắn một miếng bánh từ dự án khu nghỉ dưỡng Thanh Thủy Loan.

Sao không c.h.ế.t nghẹn ông ta đi cho rồi!

Diệp Ninh Uyển im lặng hồi lâu, Diệp Chấn Ninh đang suy nghĩ xem nên ép cô thế nào thì nghe thấy Diệp Ninh Uyển đột nhiên lên tiếng:

"Tôi đồng ý."

Diệp Chấn Ninh kinh ngạc nhìn cô, chợt nhớ đến việc Diệp Ninh Uyển vừa gây náo loạn ở nhà họ Diệp, nhíu mày hỏi:

"Cô sẽ không vừa gả qua đó đã g.i.ế.c c.h.ế.t Bùi Cửu gia đấy chứ?"
 
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt Thở
Chương 9: Được thay Tâm Tâm gả vào nhà họ Bùi là phúc phận của mày đấy (2)



Diệp Ninh Uyển mỉm cười:

"Không đâu, g.i.ế.c người là phạm pháp."

Diệp Chấn Ninh nghĩ cũng đúng.

Lại nghe thấy Diệp Ninh Uyển nói tiếp:

"Nếu ông lo tôi gây họa cho ông, bây giờ cứ viết giấy cam đoan Diệp Ninh Uyển tôi và nhà họ Diệp không ai nợ ai, không còn bất kỳ quan hệ nào nữa là được."

Diệp Chấn Ninh vốn keo kiệt, lại đa nghi, nghe Diệp Ninh Uyển nói vậy, ông ta liền tìm giấy bút viết một bản cam kết, làm hai bản, ông ta và Diệp Ninh Uyển đều ký tên, đóng dấu vân tay.

Diệp Ninh Uyển cầm lấy thứ mình muốn, xoay người bỏ đi.

Diệp Chấn Ninh bỗng nhiên đứng dậy, vội vàng bước tới chặn cô lại:

"Cô muốn đi đâu?"

Nhìn Diệp Chấn Ninh sợ cô chạy mất, Diệp Ninh Uyển lạnh lùng đẩy ông ta ra:

"Yên tâm, tôi mà muốn chạy thì ai cũng không cản được."

Diệp Chấn Ninh bị đẩy lùi về sau mấy bước, lưng đập vào giá sách, đau đến mức ông ta nhăn nhó, chỉ biết trơ mắt nhìn Diệp Ninh Uyển rời khỏi thư phòng.

...

Tối hôm đó, Diệp Ninh Uyển mặc áo cưới đỏ rực, đầu đội khăn voan đỏ, chân đi giày thêu hoa đỏ, ngồi lên xe hoa nhà họ Bùi đến đón.

Mọi việc đều diễn ra trong bí mật.

Ngay cả hôn lễ cũng chỉ là Diệp Ninh Uyển ôm một con gà trống thay cho chú rể, quỳ trước bài vị tổ tiên nhà họ Bùi ở từ đường, khấu đầu mấy cái.

Hôn lễ kết thúc, Diệp Ninh Uyển ôm gà trống vào phòng tân hôn.

Gỡ khăn voan xuống, căn phòng đỏ rực hiện ra, trên chiếc giường lớn giữa phòng là một người đàn ông mặc đồ đỏ, chính là chồng của Diệp Ninh Uyển - Bùi Phượng Chi.

Cánh cửa phòng sau lưng bị đóng sầm lại, tiếp theo là tiếng khóa cửa xoay.

Dán tai vào cửa, Diệp Ninh Uyển còn nghe thấy tiếng người hầu thì thầm bên ngoài:

"Nghe bác sĩ nói Cửu gia tối nay sẽ mất, vừa rồi còn rút ống thở ra rồi."

"Cửu phu nhân mới thật đáng thương."

"Đó có phải Cửu phu nhân gì đâu, đó là người gả cho Cửu gia để xung hỉ, Cửu gia mất rồi, cô ta cũng không sống nổi."

Diệp Ninh Uyển đảo mắt, lên tiếng về phía cửa:

"Nói xấu thì nhỏ tiếng thôi, tôi nghe thấy hết rồi đấy!"

Bên ngoài cửa lập tức im bặt, tiếp theo là tiếng bước chân lộn xộn.

Diệp Ninh Uyển lúc này mới đặt con gà trống xuống, con gà ngoan ngoãn đến thảm trải sàn bên cạnh giường ngủ.

Cô đi đến bên giường ngồi xuống, bắt mạch cho Bùi Phượng Chi, thấy các kinh mạch trên người anh ta đều bị tắc nghẽn, trong đầu còn có m.á.u tụ chưa tan, chỉ cần đả thông kinh mạch là có thể sống.

Chỉ là, phương pháp này chỉ có thể dùng châm cứu, tay y không có tác dụng.

Diệp Ninh Uyển thở dài:

"Thấy anh đáng thương, để tối nay chúng ta không c.h.ế.t ở đây, tôi sẽ giúp anh, cũng mong anh có thể giúp tôi, cho tôi biết tin tức về cha mẹ tôi."

Vừa nói, Diệp Ninh Uyển vừa nhanh chóng c** s*ch quần áo của Bùi Phượng Chi.

Cô lấy ra cây kim châm vàng từ trong ngực, dùng cồn sát trùng kỹ càng rồi từng mũi từng mũi một đ.â.m vào huyệt đạo trên người Bùi Phượng Chi...

Khoảng hai tiếng sau, Diệp Ninh Uyển rút kim, lau mồ hôi trên trán, mệt mỏi ngã quỵ xuống mép giường.

Cô tựa vào đầu giường, nghiêng đầu quan sát Bùi Phượng Chi đang nằm đó.

Người đàn ông trên giường vì hôn mê năm năm mà gầy đi trông thấy, nhưng vẫn có thể nhận ra dung mạo tuấn tú, tuyệt mỹ vô song năm nào. Với chiều cao 1m90 cùng thân hình cân đối, chỉ cần rèn luyện thêm chút nữa, anh quả thực là hoàn hảo!

Không thể không thừa nhận, Bùi Phượng Chi năm đó xứng đáng với danh hiệu người tình trong mộng của hàng triệu cô gái!

Vừa nghĩ, Diệp Ninh Uyển không nhịn được đưa tay men theo cổ Bùi Phượng Chi xuống dưới, chạm vào lồng n.g.ự.c rắn chắc ẩn dưới lớp áo mỏng, rồi đến bụng...

Cho đến khi... mắt Diệp Ninh Uyển sáng lên, bảo bối ơi! Nhưng chưa kịp chiêm ngưỡng, cổ tay cô bỗng bị một bàn tay thon dài với những khớp xương rõ ràng siết chặt.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back