[Đam Mỹ] Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp
Chương 104: Dị năng mất kiểm soát (Gộp chương lớn)
Chương 104: Dị năng mất kiểm soát (Gộp chương lớn)
Chương 104: Dị năng mất kiểm soát (Gộp chương lớn)
Nghe xong câu vừa rồi của Ứng Trầm Lâm, Thích Tư Thành như loáng thoáng hiểu ra được vì sao KID lại cần ống năng lượng gấp đến vậy.
Tuy nhiên, anh ta còn chưa kịp cất tiếng hỏi, vụ nổ gây ra sạt lở núi tạo đã nên một luồng gió mạnh, quét bay tất cả mọi nghi vấn của Thích Tư Thành, anh ta gào lớn: "Tất cả mọi người rút lui trước, rời khỏi chỗ này ngay!"
Vừa rồi Ứng Trầm Lâm chỉ sử dụng hai ống năng lượng, so với diện tích bề mặt ngọn núi, dung dịch bên trong cũng không nhiều, nhưng khi kết hợp với một lượng lớn chất làm lạnh loại xịn đã được GBK tài trợ trước đó, bề mặt ngọn núi vốn đã bị nhiệt độ ảnh hưởng nghiêm trọng càng trở nên quá tải.
Vụ nổ vừa rồi đã khiến bề mặt của dãy núi ở hai bên gần như nát vụn, đất đá rơi xuống ào ào như trút nước, san phẳng hẻm núi bên dưới chỉ trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, tiếng đổ sập kinh hoàng liên tục vang lên cùng với khói bụi lan rộng đã kích thích tất cả các giác quan của mọi người, các buồng lái cơ giáp đồng loạt hiện lên cảnh báo cháy nổ nghiêm trọng.
Trong phòng chờ của Cục Quản lý Koria, dàn hậu cần của Tinh hệ Rạng Đông nơm nớp lo sợ theo dõi hệ thống radar.
Từ khi KID quyết định sẽ đi cứu viện cho Tật Phong, bọn họ đã không dám lơ là, việc không liên lạc được với cả KID và Tật Phong khiến mọi người ngày càng bất an, bồn chồn không thôi, nhưng không ai cố gắng nỗ lực nối lại đường dây liên lạc.
Trong giây phút mấu chốt, nhiều khi chỉ cần bên ngoài tác động chút ít cũng sẽ khiến nỗ lực của cả hai bên đổ sông đổ biển, không ai dám đánh cược.
Trên bản đồ radar đã không còn tín hiệu của bất cứ cơ giáp nào, trước đó có liên lạc được với Thích Tư Thành, được anh ta cho biết GBK đã cắm thiết bị chặn tín hiệu quanh dãy núi xám, mọi người theo đó phỏng đoán, cả KID và cả Tật Phong đều đang có mặt ở dãy núi xám.
May mắn thay, dù không bắt được tín hiệu của cơ giáp nhưng hai chấm đỏ to tướng đại diện cho vật ô nhiễm cấp S, bọn họ vẫn có thể thấy, trong hai chấm đỏ đó, có một cái liên tục di chuyển, thoắt ẩn thoắt hiện, dùng đầu gối để nghĩ cũng biết nó là của con bọ ngựa cái sở hữu dị năng dịch chuyển không gian, chấm đỏ còn lại chính là vật ô nhiễm trên dãy núi xám.
Khi thấy chấm đỏ của hai vật ô nhiễm dính sát vào nhau, cùng tiến cùng lùi, dịch chuyển ra xa một góc của dãy núi xám, sau đó biến mất, biểu cảm của mọi người đồng loạt trở nên rất khó tả, nhưng đều thống nhất ngậm chặt miệng, không nói ra thắc mắc trong lòng...
Mãi cho đến vừa rồi, hệ thống nhận được cảnh báo sóng rung động, trung tâm của làn sóng này xuất hiện tín hiệu nhiệt của cơ giáp, là Tật Phong và KID, tâm trạng của dàn hậu cần Tinh hệ Rạng Đông lúc này cứ phải gọi là như đang ngồi tàu lượn siêu tốc.
Dựa trên tình hình trước đó mà suy đoán, ầm ĩ lớn cỡ này, chắc chắn các chiến sĩ cơ giáp của hai bên đã có va chạm, kiểu gì thì cũng đã lao vào đánh nhau tao sống mày chớt!
Quy mô của trận xung đột không biết phải lớn đến mức nào mới đủ sức khiến sóng chấn động lan đến tận Cục Quản lý bên này!
"Cục Quản lý đang cho nhân viên điều tra về đợt chấn động vừa rồi!"
"Phòng chờ của Tinh vực Thứ Hai có vẻ náo nhiệt lắm, nghe nói bên đó lại có mấy cỗ cơ giáp hư hại, hệ thống cứu hộ khẩn cấp cũng được bật lên rồi."
Thẩm Tinh Đường trầm giọng hỏi: "Bên chúng ta thì sao?"
"Cũng có hư hại... nhưng chỉ là hư hỏng nhỏ thôi."
Giang Tư Miểu nhanh chóng kiểm tra tình trạng hư hại của cơ giáp bên KID, phát hiện người bị thiệt hại nặng nhất chính là Hoắc Diễm, thân cơ giáp không có vấn đề gì, chỉ có mỗi lá chắn bảo vệ là độ bền đang giảm sút với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, Giang Tư Miểu khó hiểu sờ cằm: "Lạ thật, dư chấn cũng hết rồi, sao lá chắn của Hoắc Diễm vẫn cứ tăng độ hao mòn thế nhỉ......"
Giang Tư Miểu và Thẩm Tinh Đường đã cấm Hoắc Diễm và Quý Thanh Phong sử dụng mánh khoé phản từ trường ẩn nấp kết hợp với lá chắn ngược từ lâu nên cũng không liên tưởng đến trường hợp đó, chỉ nghĩ Hoắc Diễm đang dùng lá chắn chống đỡ lại nhóm chiến sĩ cơ giáp bên Tinh vực Thứ Hai.
Sau khi xác nhận sóng rung chấn đã biến mất, mọi người cũng mặc kệ chuyện kết nối liên lạc liệu có ảnh hưởng gì đến quá trình chiến đấu của mấy chiến sĩ cơ giáp nhà mình không, đồng loạt gửi tin nhắn hỏi han tình hình.
Thẩm Tinh Đường không có nhiều kiên nhẫn như vậy, cô cầm bộ đàm, liên tục gọi cho tất cả sáu chiến sĩ cơ giáp của nhà mình.
Chỉ có duy nhất đường dây bên Quý Thanh Phong là có phản hồi, bên cạnh còn kèm theo tiếng phụ họa của Triệu Lạc Kiệt.
"Sao ạ?
Sếp nói gì cơ?
À không liên lạc được với mọi người á?
Không sao đâu chị, bên kia mới sập núi thôi, lát là chị liên lạc được ấy mà."
Quý Thanh Phong cười nói, lúc này hắn đang đứng trên đỉnh núi cao, nhìn xa xăm về phía trước: "À vừa rồi xảy ra chuyện gì hả?
Bọn em chỉ qua đó trộm vật ô nhiễm cấp của GBK rồi giết nó thôi, còn đội trưởng Thích với Trầm Lâm bên kia thì hình như là..."
Triệu Lạc Kiệt giẫm chân lên xác con quái vật sư tử mà bọn họ vừa "thó" được từ GBK, bật chức năng nhìn xa của cơ giáp, chỉnh cự ly về bán kính 7km, mơ hồ thấy một góc núi ở đằng xa bị sập: "...Bên kia chắc là cho nổ núi rồi."
Các chiến sĩ cơ giáp khác của Tật Phong đứng cạnh Triệu Lạc Kiệt gật đầu, đồng thanh phụ họa.
Quý Thanh Phong chốt câu cuối cùng: "Chỉ nổ núi thôi ấy mà."
Nhóm hậu cần của Tinh hệ Rạng Đông: "..."
Trộm, giết, cho nổ núi???
Báo cáo môi trường trên hệ thống kiểm tra đã xác nhận lời của đám Quý Thanh Phong, đám người trong phòng chờ lần nữa quan sát bản đồ radar, lúc này, tất cả các điểm tín hiệu nhiệt đã hiện lên đầy đủ, tín hiệu của cơ giáp KID và Tật Phong đã bắt đầu di chuyển, ngược lại, mấy cơ giáp của GBK thì vẫn đứng im như tượng.
Nghe đến cái vụ "cho nổ núi" mà Quý Thanh Phong vừa nhắc, có người ngập ngừng hỏi: "Vậy mấy cỗ cơ giáp của GBK thì sao đây?"
Huấn luyện viên của YDS bên cạnh nghe báo cáo tình hình xong, bình tĩnh nói: "Sao là sao chứ?
Liên quan gì đến chúng ta?
Mấy người chưa thấy sạt lở núi chôn người bao giờ à?"
Câu nói này khơi gợi lại ký ức của tất cả mọi người, ở Khưu Tân, một vụ nổ đã chôn hai cơ giáp của YDS, tiện thể triệu hồi ra một cái Hố đen.....
Tất cả đồng loạt nhìn vào tín hiệu cơ giáp của GBK trên hệ thống kiểm tra, lần này....
KID cho nổ núi là để chôn GBK chứ gì....
Anh Trương không dám tin, hỏi lại: "Vậy là chúng ta cướp vật ô nhiễm cấp S của GBK, còn chôn luôn cả bọn họ thật à???"
Giang Tư Miểu sửa lời: "Anh thật là, vật ô nhiễm cấp S nào của GBK chứ, là của Tật Phong nhà anh cơ mà, không chôn bọn nó thì chôn ai?"
Thẩm Tinh Đường nhếch môi: "Tinh vực Thứ Hai lần này lỗ to nhỉ, liều lĩnh cho người của mình di chuyển đến hành tinh chính nhưng một vật ô nhiễm cấp S cũng chẳng xơ múi được."
Dàn hậu cần của Tinh hệ Rạng Đông nhìn nhau, ai nấy đều mang vẻ mặt khó tả.
Mặc dù việc bị người bên Tinh vực Thứ Hai tính kế, trắng trợn cướp tài nguyên lần này khiến bọn họ vô cùng khó chịu, bọn họ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho những pha va chạm với chiến sĩ cơ giáp của Tinh vực Thứ Hai, nhưng không ai ngờ, sự việc lại diễn biến thành ra thế này.
Vốn dĩ, hành tinh chính phải là nơi cạnh tranh khốc liệt nhất, kết quả bây giờ Tinh hệ Rạng Đông đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, xử đẹp hết tất cả tài nguyên cấp S trên hành tinh chính???
Huấn luyện viên bên Hắc Nha là người vô cùng thực tế, nhắc cho mọi người nhớ một sự thật chết người: "Từ từ rồi hãy mừng.
Kế hoạch ban đầu của chúng ta có chuẩn bị phương án xử lý hậu quả không vậy?"
Sau niềm vui sướng bùng nổ, câu nói này như một gáo nước lạnh dội vào mặt tất cả mọi người.
Vụ nổ núi này gây ra động tĩnh lớn như vậy?
Cục Quản lý chắc chắn sẽ nhúng tay vào, dù cho Cục Quản lý bên này là người của Tinh hệ Rạng Đông nhưng cũng không thể trắng trợn thiên vị cho bọn họ được, vấn đề xung đột với Tinh vực Thứ Hai phải giải quyết thế nào đây???
Thẩm Tinh Đường đáp: "Đối phó với Cục Quản lý thì dễ thôi, nhưng chúng ta không chuẩn bị cho việc bồi thường nổ núi, hơn nữa, người còn bị chôn dưới kia.... lỡ mà không lên được thì cũng khó nói lắm."
Sắc mặt của mọi người trong phòng chờ bỗng chốc thay đổi, mồ hôi trên trán của các huấn luyện viên thi nhau đổ, có người còn run rẩy, cầm chắc điện thoại, đề phòng tình huống xảy ra thiệt hại mạng người sẽ gọi ngay cho chủ tịch Liên minh Tinh hệ Rạng Đông.
"Bỏ điện thoại xuống, đừng hoảng đừng hoảng!"
"...Chúng ta cứ chuẩn bị sẵn phương án dự phòng đi, một khi các sếp hoặc Tinh vực Thứ Hai đến hỏi tội, chúng ta phải phủi sạch mọi chuyện, cứ nói không phải chúng ta làm, chỉ vì dọn dẹp vật ô nhiễm hăng say, không chú ý đến mới gây ra vụ sạt lở núi kia, vô tình chôn luôn cả GBK:" Anh Trương đi đi lại lại, bắt đầu nghĩ cách giải quyết hậu quả: "Chuyện có thể hóa nhỏ thì nhất định đừng để nó biến lớn.
Trước mắt cứ thế đã, chúng ta tự đi báo cáo với Cục Quản lý."
Giang Tư Miểu giật giật khoé môi: "Đây là chôn người còn xong phải đi đầu thú trước cảnh sát à?"
Anh Trương không ngần ngại gật đầu: "Đây là tình tiết có thể xem xét để giảm nhẹ tội còn gì."
Đúng lúc này, có nhân viên đến gõ cửa: "Làm phiền mọi người rồi, Cục trưởng nói cần họp khẩn cấp, bên mọi người cần cử ra một đại diện."
Tất cả mọi người trong phòng chờ đồng loạt nhìn về phía anh Trương.
Anh Trương: "..."
Trong phòng điều khiển trung tâm của Cục Quản lý Koria, hệ thống chủ đã nhanh chóng nhận được cảnh báo về sự thay đổi mạnh mẽ của môi trường ngay khi chấn động vừa diễn ra.
Không lâu trước đó, nhân viên của Cục Quản lý đã kiểm tra thấy dấu vết của vụ nổ ở rừng đầm lầy, khi robot tự động phụ trách kiểm tra tình trạng hư hại của rừng đầm lầy quét xong và truyền dữ liệu về, tất cả nhân viên của Cục Quản lý đều rơi vào trạng thái chết lặng, không nói nên lời.
Nhiệm vụ dọn dẹp vật ô nhiễm lần này liên quan đến nhiều Chiến Đội cơ giáp tiếng tăm của cả hai Tinh vực, Cục Quản lý bên này thuộc Tinh hệ Rạng Đông, dưới tình huống Tinh vực Thứ Hai liên tiếp dùng quyền lực chèn ép người khác, cấp trên đã sớm có thông báo xuống, nếu xảy ra xung đột hoặc va chạm nhỏ, Cục Quản lý Koria không cần thiết phải can thiệp, để tránh gây ra những rắc rối không cần thiết.
Các chiến sĩ cơ giáp của cả hai bên cũng rất thông minh, bật tắt tín hiệu cơ giáp một cách thành thạo, trốn tránh hệ thống kiểm tra của Cục Quản lý, Cục Quản lý bên này cũng cứ giả vờ mù có chọn lọc là được.
Nhưng, quá trình giả mù cũng chẳng mấy suôn sẻ, ai mà ngờ, kết quả của việc nhắm mắt làm ngơ lại dẫn đến hai vụ nổ khí quy mô lớn ở rừng đầm lầy, đợt nổ đầu tiên đã huỷ đi phần lớn diện tích cây cối trong rừng, đợt thứ hai thì trực tiếp thổi bay một nhóm cơ giáp của Tinh vực Thứ Hai ra khỏi khu ô nhiễm.
Còn chưa làm rõ chuyện ở rừng đầm lầy, thì bên dãy núi xám đã liên tiếp xảy ra hai đợt nổ.
"Diện tích thiệt hại của rừng đầm lầy hiện vẫn chưa thể ước tính được, bên dãy núi xám, hệ thống chủ liên tục nhận được báo cáo về hai đợt sóng rung động, một nhỏ một lớn."
Nhân viên nhìn vào hệ thống giám sát, nói: "Ba cơ sở hạ tầng gần dãy núi xám bị hư hại, phân tích từ sóng rung động cho thấy, có ít nhất hai dãy núi bị ảnh hưởng, rất có thể đã xảy ra sạt lở trên diện rộng."
Nhân viên hỏi: "Cục trưởng, tình hình như vậy, chúng ta cũng phải nhắm mắt làm ngơ sao ạ?"
Cục trưởng Cục Quản lý Koria im lặng một lúc mới lên tiếng: "Ở hiện trường đang có những cơ giáp nào?"
Nhân viên kia đáp: "Cơ giáp của Tinh vực Thứ Hai, vẫn là nhóm mà trước đó bị lộ tín hiệu nhiệt ở rừng đầm lầy, số lượng thì ít hơn, thiết bị thăm dò của chúng ta đã đến hiện trường trước đội cứu viện, dãy núi hai bên đều bị đánh sập, cơ giáp của Tinh vực Thứ Hai đều bị đè dưới hẻm núi, mức độ hao mòn tăng mạnh, ngoài ra, chúng ta còn phát hiện ra rất nhiều dấu vết của băng khô và chất làm lạnh nồng độ cao."
"Lúc đăng ký trước khi vào khu ô nhiễm, có hai cơ giáp của GBK mang vũ khí hệ băng đúng không?"
Cục trưởng Cục Quản lý Koria thấy nhân viên gật đầu, khẽ ngước mắt nhìn hệ thống kiểm tra: "Vậy thì không có gì đáng lo đâu, chiến sĩ cơ giáp của Tinh hệ chúng ta cũng đâu có ngu."
Đúng lúc này, có một nhân viên vội vàng đi tới: "Cục trưởng, bên phòng họp đã chuẩn bị xong, có thể tiến hành họp ngay được luôn ạ."
Anh ta nói xong, lại bồi thêm một câu: "Còn việc này nữa, quân biên phòng vừa gửi tin đến ạ."
Cục trưởng Cục Quản lý Koria nghe thấy vậy thì hơi cau mày, nhanh chóng hỏi: "Quân biên phòng gửi tin đến?
Bọn họ nói gì?"
Nhân viên kia đáp: "Một tiểu đội của quân biên phòng yêu cầu được tiến vào khu ô nhiễm, đang xin quyền hạn ạ."
Trong khu ô nhiễm Koria, Tật Phong và KID đã nhanh chóng rời khỏi 'hiện trường vụ án' sau khi sự việc xảy ra.
Thích Tư Thành còn gửi báo cáo cứu viện cho trạm gốc gần dãy núi xám, động tĩnh của vụ nổ núi quá lớn, dù trước đó GBK có làm sai, nhưng hành vi chôn người mà bọn họ vừa làm cũng chẳng tốt đẹp hơn là bao.
Thấy Thích Tư Thành gửi báo cáo, Ứng Trầm Lâm nghiêm túc lên tiếng: "Thật ra mọi người không cần quá lo lắng, trước đó GBK đã cắm thiết bị chặn tín hiệu quanh dãy núi xám, chúng ta và bọn họ đã làm gì mà dẫn đến chuyện sạt lở núi, chắc chắn không có ai ở bên ngoài khu ô nhiễm có thể biết được, ở hiện trường còn để lại nhiều dấu vết của chất làm lạnh, dịch năng lượng trước đó tôi rải trên bề mặt dãy núi đã bốc hơi sạch rồi, ngược lại, GBK mới là bên cần phải đau đầu, sau khi bị lộ mặt ở rừng đầm lầy, chuyện mà bọn họ phải giải trình chắc chắn không ít, giờ còn cần phải nghĩ lý do, giải thích cho Cục Quản lý Koria biết mục đích bọn họ sử dụng một lượng lớn chất làm lạnh vượt quá số lượng cho phép."
Giết vật ô nhiễm cấp S thì cần gì nhiều chất làm lạnh đến thế, hơn nữa, thái độ của GBK khi đối mặt với Tật Phong và KID cũng vô cùng tự tin, e là bên hẻm núi đó còn có vài bẫy rập chưa dùng đến, mà giờ cũng chẳng có cơ hội dùng nữa.
Chuyện này, nếu truy tận gốc rễ thì phải nói đến mục đích hành động của cả hai bên, nếu thật sự làm ầm ĩ, GBK và Tinh vực Thứ Hai chắc chắn sẽ là bên đuối lý.
Hàm lượng chất làm lạnh tại hiện trường đã vượt quá mức cho phép của Liên minh, Cục Quản lý đương nhiên cũng sẽ không tin núi có thể bị chất làm lạnh khiến cho nổ tung dễ dàng như vậy, nhưng dung dịch năng lượng đã hoàn toàn biến mất không dấu vết, Cục Quản lý chỉ có thể dựa vào chất làm lạnh và dấu vết chiến đấu để khôi phục hiện trường.
Còn lại, tất cả sẽ dựa vào lời khai của GBK, hoặc là đem tất cả âm mưu phơi bày ra ánh sáng, hoặc là GBK ngậm bồ hòn làm ngọt, dù có cay KID và Tật Phong đến mấy, Ứng Trầm Lâm tin, đám chiến sĩ cơ giáp đó sẽ không dại gì mà chọn phương án đầu tiên.
Thích Tư Thành suy nghĩ một lát, cuối cùng nhìn về phía Ứng Trầm Lâm: "Cậu đã tính toán trước từ đầu rồi đúng không?"
Ứng Trầm Lâm gật đầu: "Trước khi sử dụng cách này, tôi đã tính toán kỹ liều lượng dịch năng lượng cần dùng và quy mô sạt lở đất đá, GBK cùng lắm chỉ bị kẹt ở dưới đó, trong thời gian ngắn không ra được thôi, không gặp nguy hiểm gì đâu."
Cả đám cứ thế, vừa trao đổi vừa di chuyển về phía trước, khi đến được vị trí của Quý Thanh Phong và Triệu Lạc Kiệt, thấy bọn họ đang hợp sức xử lý xác của vật ô nhiễm cấp S hệ lôi mà họ cướp được từ tay GBK.
Con sư tử cấp S này không khó đối phó, ngặt nỗi nó da dày thịt béo, khiến đám Quý Thanh Phong mất khá nhiều thời gian.
Triệu Lạc Kiệt đang hì hục mổ xẻ xác sư tử, các chiến sĩ cơ giáp của Tật Phong vừa trầm trồ nịnh hót vừa vỗ tay cổ vũ, không ngờ đội phó nhà bọn họ còn có tay nghề xử lý vật liệu điêu luyện như thế này!
"Đội phó, không ngờ anh mổ xẻ vật ô nhiễm cấp S cũng ra gì và này nọ phết chứ đùa!"
"Đúng vậy, da của con sư tử này dày thế mà anh lia dao mấy phát là đã lột được hoàn chỉnh rồi, quá đỉnh!"
Quý Thanh Phong kéo con bọ ngựa cái xáp lại gần: "Mấy cậu đúng là thiếu hiểu biết, hồi trước tôi với lão Triệu nhà mấy cậu ở Thiên Vực Tinh á...."
Triệu Lạc Kiệt ném một miếng thịt sư tử đến trước mặt con bọ ngựa cái: "...Nín liền!
Chuyện ở Thiên Vực Tinh hay ho lắm đấy mà cứ đi bô bô cái mồm, có thời gian nói chuyện thì cho con gái cậu ăn đi."
Quý Thanh Phong gào mồm phản bác: "Là con trai, con trai, nó là cháu trai của anh đấy."
Khi nhóm bảy người "nổ núi" đáp xuống, thấy Triệu Lạc Kiệt đang ngồi xổm xử lý xác của sư tử cấp S, Quý Thanh Phong thì đứng bên cạnh, nhận thịt sư tử từ tay Triệu Lạc Kiệt, đút bọ ngựa cái ăn hết miếng này đến miếng khác, Lâm Nghiêu không nhịn được mà cảm thán: "Đại Phong à, con gái cậu cứ như sinh ra từ vạch đích ấy, giờ còn sang chảnh đến mức ăn luôn cả vật ô nhiễm cấp S rồi."
Thịt thừa trong quá trình xử lý xác của sư tử cấp S hệ lôi đều được Triệu Lạc Kiệt ném cho Quý Thanh Phong, quang minh chính đại biến nó thành món ăn vặt cho giun chúa bên trong bọ ngựa cái.
Để Quý Thanh Phong chịu trách nhiệm trông coi phương tiện di chuyển, những người khác của Tật Phong và KID bắt đầu bàn bạc kế hoạch tiếp theo.
Vật ô nhiễm cấp S cướp được từ tay GBK đã được nhanh chóng chốt hạ sẽ thuộc về Tật Phong, KID vốn đã có thu hoạch lớn bên rừng đầm lầy, không muốn tranh giành với những người anh em tốt bụng đã hỗ trợ hết tinh tệ đến ống năng lượng cho bên mình.
Hơn nữa, tinh thể dị năng công kích hệ lôi có ích với Tật Phong hơn, KID chủ động huỷ quyền tranh giành.
Thích Tư Thành có chút bất ngờ: "Cảm ơn mọi người."
Hoắc Diễm xua tay: "Đừng nói vậy, bên tôi với bên ông mà còn cần khách sáo với nhau chắc, hơn nữa, trước khi vào khu ô nhiễm đã phân chia rồi còn gì, mấy ông thầu dãy núi kia, bên rừng đầm lầy mới là địa bàn của bọn tôi."
"Chuyện tinh thể dị năng coi như xong nhé, tiếp theo thì sao đây?
Di chuyển đến hành tinh phụ thì chắc chắn rồi đó, nhưng đi giúp Hắc Nha hay YDS trước?"
Nhắc đến chuyện này, Thích Tư Thành lập tức mở các tin nhắn liên lạc đang chất đầy hộp thư mà trong quá trình chiến đấu vừa rồi anh ta không kịp xử lý: "Vừa rồi bên YDS gửi tin nhắn cho tôi, Coline nói tạm thời không cần chúng ta hỗ trợ, tôi thấy trước mắt chưa cần đến hành tinh phụ ngay đâu, độ hao mòn của cơ giáp chúng ta cũng vừa tăng lên kha khá sau trận xung đột vừa rồi, về trạm gốc nghỉ ngơi chút cũng không phải ý kiến tồi."
Du Tố không hứng thú với quá trình thảo luận, bàn bạc kế hoạch gì đó, đi lùi về phía sau, để cho mọi người tự do thảo luận.
Vừa nghiêng đầu, Du Tố đã thấy cơ giáp của Ứng Trầm Lâm dừng ở mép núi, dường như đang quan sát gì đó.
"Cậu ấy đang nhìn về phía khu vực cấm của Koria."
Theo đúng lúc lên tiếng: "Nãy giờ cậu ấy cứ nhìn bên đó mãi!"
"Du Tố, lúc cậu còn tại ngũ, bên chỗ kia đã là khu vực cấm rồi à?"
Du Tố khẽ rũ mắt: "Lại moi móc thông tin trong cơ sở dữ liệu đúng không?"
"Tớ moi móc bao giờ!"
Theo bất mãn nói, đúng là nó đã lật xem tất cả tài liệu được ghi lại trong cơ thể cơ giáp, nhưng đó không được tính là moi móc: "Lúc đó tớ chưa ra đời nhưng cơ thể này vẫn là của tớ nhá, tất cả tài liệu chiến đấu được ghi lại cũng là của tớ nốt, tớ moi móc chỗ nào chứ?"
Vị trí mà bọ ngựa cái đưa đám Quý Thanh Phong đến vừa đúng ngay rìa của dãy núi xám và rừng đầm lầy, hơn nữa, đứng từ nơi này, chỉ cần hơi nhìn chếch về phía bắc là có thể thấy một mảng đen kịt, có dấu vết cháy xém nặng nề, diện tích bao phủ cực kỳ rộng, nhìn từ trên cao xuống, lọt vào tầm mắt đều chỉ là một màu đen u ám.
Đang xem dữ liệu được ghi lại trong cơ giáp, Theo đột nhiên hỏi: "Ơ?
Sao bản ghi lại có chỗ bị thiếu vậy!
Cậu cố ý xoá hả Du Tố?"
Du Tố không để ý đến Theo, vừa định tiến lên phía trước, bỗng nhiên chú ý thấy dưới chân xuất hiện ánh sáng đỏ.
Du Tố khựng lại, quay người nhìn về phía con bọ ngựa cái phía sau, hét lớn: "Quý Thanh Phong!"
Nhóm người đang thảo luận bị tiếng hét của Du Tố làm cho hết hồn, hết người này đến người kia quay đầu nhìn về phía vị trí của Quý Thanh Phong.
Hoắc Diễm gào to: "Đại Phong!
Bọ ngựa!"
"Yên tâm không sao, em giữ chặt lắm mà...."
Quý Thanh Phong còn đang nói chuyện với chiến sĩ cơ giáp bên cạnh, vừa cúi đầu xuống đã thấy vòng tròn đỏ xuất hiện dưới chân, vội vàng siết chặt dây xích: "Mẹ kiếp, ăn thì lo ăn đi chứ!"
Con bọ ngựa cái bị siết chặt vẫn đang há mồm nhồm nhoàm ăn, dường như không hiểu vì sao thằng osin bên cạnh lại siết cổ nó, khiến bữa ăn bị gián đoạn, đôi mắt đỏ ngầu trừng trừng nhìn Quý Thanh Phong.
Triệu Lạc Kiệt đã sắp xử lý xong xác con sư tử, thấy Quý Thanh Phong luống cuống tay chân kéo bọ ngựa thì tặc lưỡi: "Trông con gái cậu kỹ vào, mặt đất nhuốm đỏ hết rồi kìa."
"Con trai cưng à."
Quý Thanh Phong kéo dây xích, cau mày nhìn vòng tròn đỏ mãi vẫn không biến mất: "Bây giờ chúng ta không đi nữa, thu cái vòng đỏ của con lại đi."
Ánh mắt Ứng Trầm Lâm trừng lớn: "Không ổn, dị năng của nó mất kiểm soát rồi."
Các chiến sĩ cơ giáp: "???"
Triệu Lạc Kiệt nhìn mặt đất, tay cầm dao dừng lại một chút: "Mẹ kiếp Quý Thanh Phong, con gái cậu ăn no xong còn muốn đi ị nữa hay gì??"
Vòng tròn đỏ dưới chân không hề có dấu hiệu nhạt màu tiêu tan mà còn lan ra thêm mấy phân, trong nháy mắt đã bao phủ cả đỉnh núi nơi Tật Phong và KID đang đứng, cảm giác áp bức, chóng mặt lộn ruột lộn gan quen thuộc ập đến, Quý Thanh Phong cố gắng chịu đựng cơn buồn nôn, ngượng ngùng cười hai tiếng: "Hay.... chúng ta ra ngoài dạo hai vòng...."
Lời hắn còn chưa dứt, tầm nhìn của tất cả mọi người đều đã tối sầm.
Nếu được thì mọi người Follow Face nhé, tại trên đó đỡ lag hơn nên mình cập nhật nhanh hơn trên Watt á, Watt nhiều hôm load mãi khum vô được TvT