Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Đam Mỹ] Lại Đây Chồng Hôn Một Cái

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Đam Mỹ] Lại Đây Chồng Hôn Một Cái
Chương 28.2: Mùa thu vừa lúc ngọt ngào


-Mật Kết-Hàn Đông mua nước cho cả đám quay lại thì nhìn thấy một người ngồi ở bên cạnh, ngay lập tức hắn nhận ra đó là Tăng Lý.

Cũng không phải hắn quen Tăng Lý, chỉ là giờ này ở bên ngoài đọc sách, mà Phí Lập lại còn ở đây, thì chắc chắn đó là Tăng Lý."

Đọc gì thế?"

Hàn Đông tò mò bước đến, sán lại gần, ném chai coca cho Tăng Lý.

Đội bóng rổ trường bọn họ thường hay luân phiên đi mua nước, hôn nay đến lượt của hắn.

Hàn Đông nhìn thấy trên tay Tăng Lý là sách tiếng Anh, hơi ngạc nhiên, chậc chậc hai tiếng, "Chăm thế, sao không vào lớp mà đọc?

Ở ngoài lạnh chết đi được."

Hắn và Phí Lập đều là học sinh kém giống nhau, nhưng Phí Lập thì thi được vào, còn hắn thì là do ba mẹ tìm quan hệ mua xuất cho vào, thành tích rất kém, mà hắn cũng chẳng có suy nghĩ gì về học tập cả.wtp Mật KếtTăng Lý hơi quẫn bách, nếu có Phí Lập ở đây thì ít nhất cậu có thể bình tĩnh đối mặt với Hàn Đông, nhưng chỉ có một mình thì hơi khó.

Tăng Lý ngồi sang bên cạnh, luống cuống chuyển ánh mắt lên người Phí Lập: "Tôi, tôi đợi cậu ấy... về cùng."

Thật ra Hàn Đông hơi ngưỡng mộ quan hệ của hai người, gật gật đầu, bây giờ cũng chưa đến lượt hắn ra sân nên hắn bèn ngồi xuống bên cạnh cậu, Tăng Lý tránh sang bên kia, Hàn Đông không chú ý đến sự khác thường của cậu."

Cậu rất thích Phí Lập à."

Bỗng nhiên Hàn Đông hơi xúc động, nheo mắt nhìn sân bóng rổ, "Nó cũng rất quan tâm đến cậu.

Đừng thấy tên nhóc Phí Lập kia hung dữ, suốt ngày mắt để trên đỉnh đầu mà lầm," Hàn Đông quay đầu nhìn Tăng Lý, hơi nhướng mày, "Thật ra chỉ là một con chó ngốc, nó là gia đình đơn thân, em trai cùng mẹ khác cha không thân với nó, ngoài miệng không nói nhưng thật ra lại rất muốn có quan hệ tốt với em trai.

Nó rất thích con nít."

Chẳng hiểu vì sao Hàn Đông lại nói nhiều như vậy, có thể là hắn cảm thấy nhàm chán, thong dong ngáp một cái."

Cậu... không chơi cùng sao?"

Tăng Lý cẩn thận hỏi.Hàn Đông ở đây, cậu không học thuộc được.

Trách mình không tự chủ được, với lại Hàn Đông còn nói chuyện với cậu.wtp Mật Kết
"Ờ, không đánh."

Hàn Đông ngửa người ra đằng sau, dựa vào cái cọc lạnh cóng, nhìn sân bóng rổ, "Có Thái Khang ở đó, gần đây tôi cãi nhau với nó.

Nếu không phải sáng hôm nay đến lượt tôi mua nước, thì có lẽ cậu sẽ không nhìn thấy tôi."

Tăng Lý khó khăn trả lời một tiếng ừm, hơi ngại ngùng, cũng không biết nên nói gì.Dường như hắn đang nghĩ về lúc trước, hai người cãi nhau một lần, lần ấy Phí Lập còn đi xuống, vừa lúc đụng phải hắn ở cầu thang..."

Thôi bỏ đi, tôi đi đây."

Bỗng nhiên sắc mặt Hàn Đông không tốt lắm, nhìn chằm chằm Thái Khang một lúc thì đứng dậy, "Cậu giúp tôi mang mớ nước này sang đó với, cảm ơn nhé, tôi về phòng học trước đây."

Hắn nói xong thì đi luôn, Tăng Lý ngẩn ngơ nhận lấy túi nước trong tay Hàn Đông.

Cậu cảm thấy trong lòng con trai cũng là kim ở đáy biển... thái độ thay đổi rõ nhanh.wtp Mật Kết
Hình như đứa con trai nào chơi bóng rổ cũng có một sức hấp dẫn riêng biệt, sân bóng rổ sáng sớm Phí Lập bật người ngảy lên, lúc nhảy lên áo bóng rổ bị gió thổi có thể nhìn thấy thấp thoáng đường cong cơ thể của chàng trai ấy, khỏe mạnh, cường tráng, chỉ thuộc về cơ thể tuổi trẻ.Phí Lập dồn sức đánh quả bóng vào trong rổ, "bụp" một tiếng, rổ bóng lắc lư, Phí Lập uống một ngụm nước, vẫy vẫy tay về phía bên cạnh, nâng chân lên bước đi: "Tao không đánh nữa, mấy đứa mày chơi đi."

Hắn nói xong cũng chẳng thèm quan tâm đến mấy người trong nhóm đang gọi mình, đi thẳng đến bên cạnh Tăng Lý, chân trái đạp lên cái ghế bên cạnh cậu, nâng cằm lên "này" một tiếng."

Xem gì đấy?"

Phí Lập nghiêng đầu qua, đến trước mặt Tăng Lý để xem quyển sách từ đơn trên tay cậu, đầu cũng không biết là cố ý hay không cẩn thận mà cụng vào trán Tăng Lý.

Hắn cười, huýt mấy tiếng sáo, nói: "Ôi, học thuộc từ mới tiếng Anh à.

Bên ngoài lạnh thế, đi thôi đi thôi, vào lớp đi."

Thời gian dần dần tiến đến bảy giờ, học sinh cũng bắt đầu lục tục kéo đến trường, mặt mũi Phí Lập khôi ngô, vừa đẹp trai vừa thích đánh bóng rổ, lại còn ngầu lòi, khiến người ta rất thích."

Ừm..."

Tăng Lý chú ý đến có người đang nhìn về phía bọn họ, chính xác mà nói là đang nhìn lén Phí Lập, cậu ngượng ngùng đưa áo khoác đồng phục trả lại cho Phí Lập, rồi gấp quyển sách lại, cầm chai nước khoáng định đứng dậy, cậu không quen bị ánh mắt người khác nhìn.Cũng may là có Phí Lập ở đây, Tăng Lý thở ra một hơi.wtp Mật Kết
"Lạnh chết mất lạnh chết mất."

Phí Lập nhanh chóng mặc áo khoác vào, vừa nãy đánh bóng không cảm nhận được, một khi nhiệt độ trên cơ thể hạ xuống thì bắt đầu thấy lạnh.

Hắn đưa thay kéo Tăng Lý lên, dán sát vào người cậu.

Phí Lập quay đầu cười với Tăng Lý rồi nói: "Có lạnh không?

Ấy... mặt cậu bị lạnh cóng đỏ lên rồi này."

Hắn đưa tay xoa xoa hai má Tăng Lý, Tăng Lý cảm thấy tay của hắn còn lạnh hơn cả mặt của mình, nên vội vàng tránh ra, rụt cổ lại, nhỏ giọng lên án: "Tay cậu còn lạnh hơn đấy...

đụng vào má tôi rõ lạnh."

Đối với sự ghét bỏ của cậu Phí Lập ngược lại chỉ cười thôi, cười liền mấy tiếng.Tăng Lý hơi tức giận, trừng hắn, giọng điệu vừa bất đắc dĩ vừa xấu hổ: "Cậu... cậu cười gì."

"Không không không," Phí Lập cười một lúc, đưa tay kéo áo của Tăng Lý lại một cách cẩn thận, cười nói: "Cậu không cảm thấy vừa nãy cậu rụt cổ lại rất giống một loài động vật sao?"

"Gì... gì cơ?"

Tăng Lý vốn nghĩ rằng hắn sẽ nói là thỏ, vì trước mặt cậu Phí Lập hay gọi mình là thỏ nhỏ.

Nhưng cậu không nghĩ đến Phí Lập lại cười to mấy tiếng, vừa vui vẻ nói: "Giống ba ba, rùa đen, đụng một cái là rụt lại."

"Cái đầu này của cậu... chậc chậc."wtp Mật Kết
Trong nháy mắt Tăng Lý bị Phí Lập cố ý dùng từ ngữ trêu đùa đến mức đỏ mặt, da mặt cậu không dày được như Phí Lập, cắn răng cả nửa ngày cũng không thốt được ra một câu, cuống đến mức viền mắt cũng đỏ lên.

Phí Lập rất thích trêu chọc cậu, lại còn cố tình nói: "Lúc bình thường có phải cậu cũng mẫn cảm như vậy không?"

Hắn cúi người dùng đầu mình cụng vào đầu Tăng Lý một cái, cực kỳ thân mật, đôi môi chứa ý cười, trong ánh mắt có ánh sáng.Tăng Lý đỏ mặt cúi đầu, ngại ngùng đẩy Phí Lập ra, nhưng không đẩy được, cậu nói: "Cậu... cậu...

Phí Lập cậu..."

"Tôi làm sao?"

Phí Lập không dừng lại, cười hỏi cậu.Tăng Lý lại càng cuống lên, hắn càng thích.Run rẩy.wtp Mật Kết
"Cậu..."

Một lúc lâu sau Tăng Lý mới thốt ra được một câu, "...Vô... vô sỉ...!

Mặt, mặt dày...!"

Cậu lớn thế này rồi nhưng chưa từng mắng người khác đâu.Khí thế của Tăng Lý không đủ, cực kỳ yếu ớt, Phí Lập thích cậu như thế này, hắn kéo Tăng Lý sang, ôm chặt, ngửi mùi trí thức trên người cậu, đây là thứ mùi mà hắn không có, mùi này chỉ thuộc về những người trí thức thôi.Nhưng Tăng Lý vẫn là Tăng Lý, tuy cậu vẫn ngại đến mức hận không thể tìm được một nơi để trốn, cách Phí Lập mấy trăm dặm, nhưng cậu vẫn không thể làm ra chuyện đẩy Phí Lập ra rồi đi.

Chỉ đành cúi đầu không quan tâm đến Phí Lập, rồi bước đi.Tuy Phí Lập kéo cậu, nhưng trên thực tế vẫn luôn được Tăng Lý đưa đi, hắn thấy Tăng Lý ngại thành như vậy cũng không dám trêu cậu nữa, ngại ngùng rút tay lại rồi đút vào trong túi áo, nhún nhún vai, bước theo lên đụng đụng cánh tay Tăng Lý."

Giận à?"

Phí Lập có ý nhận sai, lấy lòng nói, "Giận thật à?

Tăng Lý?

Thỏ nhỏ?

Anh Lý?"

"Không..."

Anh Lý bị hắn gọi đến mức mềm cả tai, ngại ngùng quay đầu đáp, rồi lại cúi đầu, "Cậu đừng...

đừng như vậy."

Cậu thấy xấu hổ.Làm gì có người nào đột nhiên... nói đến chỗ đó chứ...Phí Lập còn có thể nói gì nữa, "Được được được, không trêu cậu nữa.

Sao cậu lại không biết đùa như vậy chứ, là... lạ."...Đáng yêu lạ.wtp Mật Kết
Tăng Lý không biết hắn muốn nói gì, bèn ngẩng đầu lên nhìn thấy Phí Lập đang quay đầu xoa xoa mũi, cậu còn nghĩ rằng hắn nói cậu kỳ lạ, nên không nói gì chỉ kéo dài khoảng cách với Phí Lập, tăng nhanh bước chân.Phí Lập biết bản thân nói sai, tâm tư của Tăng Lý rất nhạy cảm, hắn vội vàng đuổi theo, sáp đến bên cạnh còn đưa tay kéo giây rút hộ Tăng Lý, nói: "Anh Lý em sai rồi, em sai, con mẹ nó em sai, là em không biết xấu hổ."

Tăng Lý nhìn hắn một cái, Phí Lập liền cười: "Được rồi thỏ nhỏ, ông đây đủ thành ý chưa?"

"Không... không giận..."

Tăng Lý vội vàng chuyển ánh mắt, hơi đỏ mặt, bước chân cũng chậm lại đợi Phí Lập, nhỏ giọng nói: "Tôi sẽ không... giận cậu."

Cậu đã quen bị người ta ghét bị người ta xa lánh, cũng chẳng thể giận nổi, không thể buồn nổi.

Chỉ là lúc nghe thấy Phí Lập nói cậu kỳ lạ, theo bản năng cậu cảm thấy hơi không thoải mái.Phí Lập biết bản thân nói sai nên rất ngại.

Không ít người quay đầu nhìn hắn, Phí Lập bèn kéo tay cậu đút vào túi áo, mày nhăn lại, mím chặt môi, nhìn có vẻ đang không vui.Đây chính là dáng vẻ vừa hung dữ vừa lạnh lùng lúc lần đầu tiên bọn họ gặp nhau."

Tay... tay..."

Tăng Lý cuống quýt muốn rút tay mình ra khỏi túi áo Phí Lập, nhưng Phí Lập kéo cậu không cho đi, lại trêu chọc Tăng Lý, được voi đòi tiên.

Ngón tay cái còn miết vòng tròn trong lòng bàn tay cậu, làm hai má Tăng Lý nóng bừng.Có một vài người trước mặt thì là một anh chàng đẹp trai lạnh lùng hung dữ, nhưng sau lưng lại lén lút cầm tay bạn để nghịch.Trái tim thiếu nữ nổ tung.wtp Mật Kết
Tự học buổi sáng luôn là thời gian hài hòa nhất của trường học trong một ngày, âm thanh oang oang đọc bài buổi sáng tuôn ra khỏi lớp học, xuyên qua hành lang, vang vọng khắp sân trường.Thầy chủ nhiệm lượn mấy vòng, bên này đốc thúc một ít bên kia đốc thúc một ít, nhìn thấy ai ngủ thì gọi dậy, khiến học sinh kém không thể yên ổn.Mỗi lần như vậy Phí Lập cực kỳ sợ người giáo viên này đến vào tiết đọc buổi sáng, hắn đánh bóng xong thì rất mệt, muốn nằm ngủ một lúc thôi, kết quả lại bị một cái roi gõ gõ lên bàn làm hết hồn, tỉnh dậy.Sau đó lại còn ảnh hưởng đến người vô tội—Vốn dĩ Tăng Lý đang cầm sách giáo khoa ngồi ngay ngắn học bài giống như các bạn khác trong lớp.

Tiếng gõ đột ngột vang lên khiến cậu bị dọa giật mình, cả người run rẩy.Hàn Đông cũng vừa bị đánh thức, uống một ngụm nước, vốn vẫn còn đang buồn ngủ, nhưng vừa nhìn thấy Tăng Lý bị dọa giật mình lùi lại đằng sau hắn không nhịn nổi "phụt" một tiếng, phun hết nước ra ngoài....Đm buồn cười quá ha ha ha!wtp Mật Kết
"Hàn Đông mày..."

Giọng Phí Lập bỗng chốc bị khàn, cũng tỉnh dậy, sau đó đưa tay che mắt Tăng Lý lại, quay đầu cậu sang phía cửa sổ.

"Toi rồi toi rồi."

"...Hàn...

Đông...."

Thầy giáo chủ nhiệm kia bị phụt nước đầy mặt, nghiến răng nghiến lợi, mỗi chữ như bị ép qua khẽ răng, "Tan học... cậu đến văn phòng tìm tôi!"

Hàn Đông mở to đôi mắt vô tội, đau khổ nói: "Ấy...

đừng mà thầy ơi...."

Thầy chủ nhiệm đi rồi, để lại Hàn Đông một mình phiền muộn, Phí Lập ở bên cạnh chế giễu hắn, cười không ngừng lại được."

Mẹ mày ai bảo mày muốn tìm chết... ha ha ha ha, đáng đời, từ lúc khai giảng đến giờ, mày bị gọi lên văn phòng mấy lần rồi?"

"Đm ba lần...!"

Hàn Đông đau khổ nói, "Lần đánh nhau kia, với một lần truyền giấy, và... mẹ nó nữa Phí Lập, tao phát hiện ra mỗi lần bị gọi đều là vì mày!

Tao phải giết mày!"

Phí Lập chậc mấy tiếng, chống má cực kỳ khinh bỉ cậu ta, "Liên quan chó gì đến tao, lại còn đòi giết tao, với cái năng lực này của mày thì tao sẽ giết mày trước."

"Vậy... vậy tao sẽ dùng sống lại vô hạn để giết mày!"

Hàn Đông nói."

Vậy tao sẽ ở điểm sống lại lấy đầu mày trước."

Tăng Lý: "..."

Hai người ấu trĩ quá đấy.25/10/2022
 
[Đam Mỹ] Lại Đây Chồng Hôn Một Cái
Chương 28.3: Mùa thu vừa lúc ngọt ngào


-Mật Kết-Không vui vẻ được như bọn họ, nhà họ Tưởng sau khi sắp xếp hậu sự cho Từ Âm xong thì Tưởng Tu Vũ ở nhà ngẩn ngơ mất mấy ngày, cuối cùng mới xách cặp ủ rũ đến trường.Vẫn đang là tiết tự học sáng, tiết thứ nhất vẫn chưa bắt đầu.Vì Từ Âm nên gần đây tinh thần của Tưởng Tu Vũ không tốt lắm, quầng đen bên dưới mắt rất thâm, một vòng tròn quanh mắt, trước ngày Từ Âm chuẩn bị rời đi đã nắm lấy tay cậu ta, cách mặt nạ oxy gọi tên cậu ta."

Tu Vũ... con lại đây."

Giọng của Từ Âm rất nhẹ, mang mặt nạ oxy, gương mặt trắng bệch không có màu máu, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành một cơn gió rồi biến mất không thấy đâu.Bị tra tấn đến mức không nhìn ra hình dạng nữa.wtp Mật KếtBà ta cảm nhận được bản thân sắp phải đi, trong lúc mơ hồ nói vài lời, ví dụ như bản thân có lỗi với gia đình Tưởng Văn Linh, bảo cậu ta sau này phải cố gắng khống chế được tính tình, đừng dễ dàng cãi nhau với người khác, nếu không một khi xúc động sẽ gây ra sai lầm lớn.Giọng của bà ta hơi nghẹn ngào, đứt quãng, càng ngày càng nhỏ, rồi cuối cùng biến mất không nghe thấy nữa.Một giọt nước mắt lăn từ khóe mắt người đàn bà già nua, làm ướt cái gối màu trắng.

Đau ốm mang bà ta đi, mang đi nỗi nhớ, có lẽ là để lại chút ký ức vui vẻ hoặc đau khổ.Giây phút lúc nhịp tim dừng lại ấy, nước mắt mà Tưởng Tu Vũ cố nén cuối cùng cũng không chịu được nữa mà tuôn rơi, cậu ta nằm úp xuống bên cạnh bàn tay Từ Âm mà khóc lớn.

Ngày hôm ấy, cậu ta mãi mãi mất đi người mẹ, mất đi người yêu cậu ta nhất trên thế giới này, mất đi người thân nhất trên thế giới này.Cuộc đời đắng cay, bước đi vội vã, không quý trọng, có thể một ngày nào đó, cũng chẳng còn cơ hội nữa.wtp Mật Kết
Tưởng Tu Vũ khóc khàn cả giọng, giống như trưởng thành trong một đêm, giúp ba lo liệu hậu sự cho Từ Âm.

Ông Tưởng cũng phải đi rồi, bà Tưởng cũng chẳng còn sống lâu được nữa.Vì chuyện của Tưởng Văn Kỳ hai ông bà bắt đầu chậm rãi ý thức được những sai lầm của mình.Đả kích này với ai cũng rất lớn.Tưởng Tu Vũ bỗng nhiên cảm thấy, một gia đình đang tốt đẹp tại sao đột nhiên, đột nhiên lại tan nát thế này.Tất cả đều là góp nhặt từng ngày.Thật ra ngay từ lúc bắt đầu cậu ta vẫn luôn nhớ đến những bữa cơm của Từ Âm, bản thân cậu ta từ trước đến nay chẳng phải làm gì cả, nhưng đến sau này, Tưởng Văn Kỳ vô cùng bận rộn, cậu ta cũng chỉ đành bắt đầu học nấu cơm.

Chỉ là không làm ra được mùi vị ấy.Sân bóng rổ trống trải, thời gian đọc buổi sáng các học sinh đều quay về phòng học đọc bài.Tưởng Tu Vũ đeo cặp trên lưng, ngẩn ngơ, mất tập trung.wtp Mật Kết
Bỗng một chai coca rỗng đập vào chân cậu ta, hình như là muốn quăng vào thùng rác bên cạnh nhưng không trúng.Tưởng Tu Vũ ngẩn ra, ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn thấy một tên con trai.Tóc trên đầu dựng lên."

Xin lỗi, tôi không cố ý."

Thái Khang nhấc đôi chân dài, đứng dậy từ bậc thang, một gương mặt lạnh tanh bước đến bên cạnh chân Tưởng Tu Vũ, cúi người nhặt chai coca lên."

Bụp" một tiếng, lần này trúng rồi.Tưởng Tu Vũ nhìn theo hắn, Thái Khang cúi đầu, ánh mắt hai người chạm nhau."

Cậu...."

"Này, hai em học sinh kia!

Tiết tự đọc sáng lại ở ngoài lượn linh tinh làm gì đấy hả?

Lớp nào!"

Thái Khang quay đầu nhìn bảo vệ một cái, khoảng cách hơi xa, chắc không nhìn rõ hắn.Hắn lập tức túm lấy cánh tay Tưởng Tu Vũ, nhấc chân chạy, "Theo tôi."

"Này...!"

Thái Khang mím môi giải thích: "Bị bắt sẽ bị ghi tội."

Cuối tháng chín, cả thế giới trong phút chốc bị màu vàng rực rỡ bao phủ, mùa thu vừa đẹp.Theo ngày thu mà đến, đồng thời cũng là lần thi tháng đầu tiên.wtp Mật Kết
Tăng Lý hoàn toàn tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, lúc đầu Phí Lập còn chưa cảm thấy có gì cả, cứ như bình thường mà quấy rầy cậu, hoặc là trêu ghẹo chú thỏ nhỏ, chơi không biết mệt.

Tận đến lúc Tăng Lý thật sự không vui, hơi nhăn mày lại, gương mặt trắng hồng kia tràn ngập không vui, quay đầu nói với Phí Lập: "Tôi... tôi phải học, Phí Lập, sắp, sắp thi tháng rồi đấy."

Tăng Lý đúng là minh chứng tốt nhất cho việc cần cù bù thông minh, cậu không được tính là thông minh, một tiết học cậu chuyên chú nghe giảng thì vẫn sẽ có rất nhiều chỗ không hiểu được.

Cậu có thể duy trì ở mấy thứ hạng đầu trong lớp cũng là dựa vào phấn đấu không ngừng nghỉ cả ngày lẫn đêm, cùng với sức chịu đựng chưa bao giờ buông lỏng.Phí Lập thấy cậu không vui thì sợ ngay.

Hắn gối đầu lên cánh tay, đôi mắt chẳng che giấu chút gì mà nhìn chằm chằm Tăng Lý, nói: "Không phải chỉ là một cuộc thi tháng thôi à, có thể quan trọng hơn tôi sao?

Vào học tan học cậu toàn học thuộc, muốn nói chuyện với cậu cậu cũng không thèm quan tâm, quan hệ của hai chúng ta vẫn còn tốt chứ?"

Mẹ nó uất ức quá đi mất.wtp Mật Kết
Bắt đầu từ trước thi tháng một tuần, con thỏ nhỏ này đã bước vào trạng thái, lên lớp nghe giảng, tan tiết ngủ bù, tan học ngồi sau xe hắn mà vẫn học thuộc bài!

Về nhà hắn mất công leo lên tầng chín tìm cậu chơi, thế mà mẹ nó cậu ấy lại đang làm bài tập!

Định mệnh!

Uất ức thật đấy!Tăng Lý ăn mềm không ăn cứng, không chịu được cái giọng mềm dẻo này của hắn, bỗng chốc cậu không còn cáu nữa, bất đắc dĩ nói: "Phí Lập, chúng ta có thể... chăm chỉ học hành cùng nhau mà."

Xem ra đối với Tăng Lý, đây là một chuyện cực kỳ vui vẻ, cũng có thể tiếp tục ở cùng với Phí Lập, không làm lỡ cả hai, tốt biết bao.Nhưng Phí Lập lại cảm thấy Tăng Lý đúng là ma quỷ, tuy hắn có căn bản, thành tích cũng không tính là quá kém, xếp hạng thứ mười từ dưới đếm lên, nhưng hắn hoàn toàn không có ý tưởng muốn học hành."

Ầy," Phí Lập nghẹn lời, xoa xoa mũi, quay đầu lại, "Tôi xem sách một lúc là đau đầu, thôi bỏ đi bỏ đi."

Tăng Lý nhìn hắn một cái, bất đắc dĩ thở dài, không nói gì, chỉ cầm bút lên tiếp tục viết.Có thể là Phí Lập thật sự cảm thấy lời đề nghị này của Tăng Lý cực kỳ ma quỷ, nên cả buổi sáng không tiếp tục quấy rầy cậu nữa, không phải ngủ thì cũng là lấy bút của Tăng Lý viết bài.Chữ của Tăng Lý rất đẹp, Phí Lập cảm thấy lúc hắn tỉnh dậy đằng nào cũng đang rảnh rỗi, không bằng theo ý thỏ nhỏ, chép bài vậy.Buổi chiều tiếng chuông tan học vừa mới vang lên, Phí Lập bèn vội vã xách cặp đứng dậy, duỗi thắt lưng lười biếng, trong chốc lát cả cơ thể đã thoải mái hơn nhiều.Tăng Lý cảm thấy Phí Lập đúng là không thích học hành.wtp Mật Kết
Phần lớn học sinh đều có kế hoạch tương lai cho riêng mình từ thời cấp ba, Phí Lập nhanh chóng đẩy xe đạp ra khỏi nhà để xe, vẻ mặt sáng láng, so với tên nhóc ỉu xìu, mệt mỏi lúc nãy trong lớp thì như hai người khác nhau vậy."

Nhanh lên, lên đây."

Phí Lập vỗ vỗ chỗ ngồi đằng sau, quay đầu nhìn Tăng Lý, hất hất cằm, vênh váo, "Anh đưa cậu đi ăn đồ ngon."

"Gì thế?"

Tăng Lý ngoan ngoãn ngồi xuống đằng sau xe, hai tay nắm lấy cặp sách, ngẩng đầu nhìn Phí Lập.Phí Lập chỉ cười: "Kích thích."

Tăng Lý cũng cười không nói gì, Phí Lập kéo lấy tay cậu ôm eo mình, nói một câu "Ngồi chắc nhé!" rồi đạp xe, vèo vèo vèo lướt qua hàng cây bên đường. adrenalin của Tăng Lý tăng cực nhanh, không chịu nổi kích thích này, theo bản năng ôm Phí Lập càng chặt, dựa đầu vào lưng hắn.Vì vậy Phí Lập rất vui.wtp Mật Kết
Gần đây thật ra thời tiết rất lạnh, hai người đều mặc thêm áo, cho nên lúc Phí Lập dừng xe lại trước một quán bán kem, cậu đã giật mình.Đừng bảo là giống như cậu đang nghĩ đấy nhé?"

Kem, kem?"

"Ừm, kích thích chứ?"

Phí Lập xuống xe, dựng xe ở bên đường, duỗi lưng, quay đầu nói: "Chú nhỏ nhà tôi mở đấy, không phải là hết mùa hè rồi à, bây giờ không bán nữa, nhưng có thứ kích thích."

Tăng Lý hơi rung rinh, một ngày lạnh như thế này, ăn kem thì hơi lạnh sẽ từ miệng rồi lan ra khắp tứ chi, nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi."

Trông vẻ mặt ngẩn ngơ của cậu kìa."

Phí Lập đút một tay vào túi quần, một tay khác kéo Tăng Lý lại gần mình, Tăng Lý không đứng vững, bị động để Phí Lập kéo đi, Phí Lập gần như là dán sát vào bên tay cậu cười nhẹ, mang theo ý tứ khen ngợi nói: "Sau đó chú nhỏ của tôi gọi tôi đến giải quyết hộ chú ấy, tôi nghĩ thỏ nhỏ của chúng ta thích đồ ngọt như vậy, nên gọi cậu qua đây.

Thế nào, ông đây tốt với cậu chứ?"

Tăng Lý cảm thấy cái đuôi chó của Phí Lập cũng sắp vẫy lên đến trời cao rồi, nên cậu hào phóng nở nụ cười, nhẹ nhàng nói một câu, ừm, tốt.Cũng không biết Phí Lập đột nhiên bị làm sao, ngơ ngác nhìn Tăng Lý một lúc, rồi vội vội vàng vàng chuyển rời ánh mắt, như bị điện giật mà buông tay Tăng Lý ra, đút hai tay vào trong túi áo, cà phơ cà phất.wtp Mật Kết
"Đúng, đúng không."

Phí Lập giả vờ bình tĩnh, "Bây giờ không thấy tôi hung dữ nữa à?"

Thật ra lúc Phí Lập cười lên thì người khác sẽ không thấy hắn hung dữ nữa, mà rất sáng sủa.

Nhưng hắn không cười thì gần như toàn nhăn mày, trông có vẻ cực kỳ vênh váo, biếng nhác.Lúc mới đầu hai người vẫn chưa quen thân, Tăng Lý đã vì điểm này mà vẫn luôn sợ Phí Lập.Nhưng Phí Lập cũng chỉ đối xử khác biệt với mình Tăng Lý mà thôi, trước mặt Tăng Lý rất ít khi bày ra vẻ mặt hung dữ, trong những tình huống khác rất dễ làm người khác ngạc nhiên.Tăng Lý cười, nghiêng đầu tò mò hỏi hắn: "Tôi thích...

đồ ngọt, sao, cậu lại biết?"

Phí Lập đưa cậu vào một con hẻm nhỏ, không lâu sau hai người đã dừng lại ở một cánh cửa, Phí Lập nghe thấy thế thì nâng tay gõ cửa, một tay để trong túi áo, quay đầu nhìn Tăng Lý: "À, lần trước chúng ta đến con phố ăn vặt ấy, tôi thấy mắt cậu bị đồ ngọt dán chặt lại."

Phí Lập cong môi cười nói, "Làm sao, tôi đoán sai à, không thích?"

Phản ứng đầu tiên của Tăng Lý là nghĩ bị đồ ngọt dán chặt lại, rõ ràng, rõ ràng là Tưởng Tu Vũ mà?Chẳng lẽ cậu cũng như vậy..."

Không... không có."

Tăng Lý gãi gãi gáy, vội vàng phủ định, ngại ngùng nói, "Tôi thích."

Cực kỳ đáng yêu.wtp Mật Kết
Trong đầu Phí Lập bỗng nhiên nảy lên một suy nghĩ, lúc Tăng Lý nói câu ấy hắn cứ cảm thấy cậu đang nói, tôi thích Phí Lập.Suy nghĩ này lướt qua rất nhanh, nhưng Phí Lập lại cứ như bị thiêu đốt vậy, hai má hắn nóng lên, quay đầu, ép mình phải xóa những suy nghĩ kia ra khỏi đầu.Xem ra là vẫn chưa trút hết hơi nóng trong người, hôm nay lại tiếp tục.Cửa mở ra rất nhanh, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi xuất hiện ở cửa, mặt mày có vài nét giống Phí Lập, y thấy Tăng Lý thì hơi ngạc nhiên, nói: "Đến rồi đấy à, vào đi vào đi.

Đây là bạn học của Lập Tử đúng không?"

Y nói xong bèn mang hai người đi vào trong, "Vẫn còn một túi to đấy, đợi chút nữa hai đứa về nhà thì tiện đường mang về luôn đi, nhưng phải nhanh lên đấy, không thì tan hết."

Đây là lần đầu tiên Tăng Lý nhìn thấy chú ruột của Phí Lập, vốn dĩ vẫn còn hơi căng thẳng, kết quả lại bị một câu nói của Phí Lập trọc cười.Phí Lập nhăn mày bước nhanh hơn kéo chú nhỏ của hắn lại, nhỏ giọng nói chuyện, cứ như là sợ Tăng Lý nghe thấy, không vui nói: "Chú!

Cháu đã nói là đừng gọi nhũ danh trước mặt bạn cháu mà, sao chú vẫn gọi thế."

Chú Phí buồn cười, quay đầu nhìn Tăng Lý, biết hắn xấu hổ nên cũng cúi đầu nhỏ giọng nói với Phí Lập, âm thanh mang theo sự vui sướng: "Được được được, chú nhỏ không gọi nữa."

Y nói xong thì lớn giọng nói, "Hai đứa muốn ăn gì thì tự lấy nhé, chú còn việc chưa làm xong, chút nữa về thì đóng cửa lại cho chú là được, Phí Lập, nghe rõ chưa?"

Phí Lập không kiên nhẫn nói: "Nghe rồi nghe rồi, chú đi nhanh đi."

Quan hệ của hai chú cháu vừa nhìn là biết không tệ, chú Phí vừa đi Phí Lập liền quay đầu lại nhìn Tăng Lý, tay nhét trong túi quần, nghêng ngang hỏi: "Thích ăn vị gì?

Tự lại chọn đi, đừng khách sáo."

"Vị vani đi...?"

Tăng Lý bước đến, Phí Lập xoay người mở tủ lạnh, nghiêng đầu nhìn cậu một lúc lâu cuối cùng cũng không nhịn được nữa, thấp thỏm hỏi: "Từ nãy đến giờ cậu đang cười gì thế?

Cười cười cười."

Tăng Lý cười đến mức má lúm đồng tiền cũng lộ ra rồi: "Cậu nói thầm... cũng rất to."

Đây chính là báo thù lại lần trước Phí Lập nói cậu và Tưởng Tu Vũ nói thầm to.wtp Mật Kết
Mặt Phí Lập đỏ bừng, hắn quay đầu tốc độ mở tủ lạnh càng nhanh hơn, căng thẳng nói: "Câm, câm miệng.

Đừng, đừng nhắc đến nhũ danh của tôi.

Toàn đặt linh tinh."

Phí Lập cảm thấy nhũ danh của hắn thật sự rất mất mặt.Là có thể ăn hay là làm sao.Tăng Lý nhìn Phí Lập, bàn tay trắng nõn thon dài với vào trong tủ lạnh tìm cùng hắn, Tăng Lý nói: "Dễ thương."

Phí Lập ngẩn ra, Tăng Lý nhìn hắn một cái, rồi lại nghe cậu nói: "Rất...

đáng yêu, nhũ danh ấy."

Phí Lập sững sờ một lúc sau đó hai má bắt đầu đỏ lên, hắn lấy cái kem vị vani ra khỏi tủ lạnh, nhét cho Tăng Lý: "Ăn, ăn của cậu đi, nói nhảm nhiều thế nhỉ."

Nói xong hắn cũng lấy bừa cho mình một cái, dựa vào tủ lạnh, bóc vỏ kem.

Tăng Lý nhìn hắn một cái, không nói gì, ngoan ngoãn cúi đàu, cái lưỡi hồng hồng nhẹ nhàng liếm trên cái kem, rất là hấp dẫn người khác, Phí Lập nhìn cái cổ trắng nõn của cậu gần giống như màu của cây kem, trái tim hơi ngứa ngáy.Tăng Lý duỗi lưỡi ra liếm lên cái kem một cái, sau đó dùng răng nhỏ cắn một miếng, trên môi dính một ít kem màu trắng trắng xanh xanh.Nếu như liếm đi, chắc chắn sẽ rất ngọt.Kem ngọt, người, càng ngọt.wtp Mật Kết
"Bọn mình đi thôi, cậu đợi một chút, tôi mang một ít về."

Phí Lập nói xong, ném cái vỏ kem vào thùng rác, vỗ vỗ tay, quay người đi tìm túi bóng.

Không lâu sau, hắn nhét từng cái từng cái kem vào hai túi."

Cậu mang một túi về đi."

Phí Lập đóng tủ lạnh lại, đưa cho Tăng Lý một túi đầy ắp, Tăng Lý ngây ngốc nhận lấy, hơi luống cuống: "Thế này... thế này không... không tốt lắm thì phải?"

"Có cái gì mà không tốt."

Phí Lập kéo cậu đi ra ngoài, nói: "Chú nhỏ của tôi là người một nhà, đừng khách sáo với tôi, hai chúng ta ai với ai."

Tăng Lý cũng không hé răng, Phí Lập thấy bên mép cậu vẫn còn dính một ít kem, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, đưa ngón tay ra lau miệng cho Tăng Lý, rất mềm."

Chưa liếm sạch."

Ma xui quỷ khiến, Phí Lập rút tay lại, sau đó liếm kem mới lau ở miệng Tăng Lý.Ngọt thật.Tăng Lý theo bản năng duỗi lưỡi ra liếm, liếm vào chỗ vừa nãy Phí Lập mới lau cho cậu.Phí Lập ngây người.Cậu cũng sững sờ.26/10/2022--------------------Hết một chương hơn 9 nghìn rưỡi chữ, bản dịch gần 20 trang word liền, hôm kia t soát lỗi chính tả muốn lòi cả mắt.

Chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ!
 
[Đam Mỹ] Lại Đây Chồng Hôn Một Cái
Chương 29: Học tập 1


-Mật Kết-Trên xe còn có hai túi kem Phí Lập sợ nó tan mất nên phóng xe đạp vèo vèo trên phố, Tăng Lý bị dọa đến mức tóc tai dựng cả lên, thế nên lúc cậu xuống khỏi xe, khuôn mặt đã tái xanh.Phí Lập cất xe xong quay đầu thì nhìn thấy Tăng Lý choáng váng, bèn cười: "Nhìn dáng vẻ yếu ớt của cậu kìa, đi thôi, chút nữa tôi đi lên cùng cậu."

"Đi, đi lên?"

Tăng Lý không kịp phản ứng lại Phí Lập muốn đi lên để làm gì.wtp Mật Kết"Ừ."

Phí Lập cực kỳ tự nhiên đón lấy cái túi trong tay cậu, bước về phía cầu thang, "Cậu đợi một lúc, tôi leo lên tầng chín với cậu, tiện thể ăn chực một bữa."

Tăng Lý đi theo sau Phí Lập, nói: "Nhưng mẹ cậu... không phải vẫn chưa về sao?"

"Bà ấy á, bận lắm."

Phí Lập móc chìa khóa từ trong túi ra, nghịch ngợm quay nó trên ngón tay một vòng, sau đó cắm chìa khóa vào ổ khóa, giọng điệu thản nhiên, "Về cũng chẳng phải để thăm tôi, làm việc xong thì về kia rồi, em trai tôi vẫn còn ở Ma Đô."

Mấy ngày gần đây ít nhiều thì Tăng Lý cũng đã nghe qua chuyện nhà Phí Lập, nhưng cũng không hiểu rõ lắm.

Phí Lập không nói, cậu cũng ngoan ngoãn không hỏi.

Tăng Lý cúi đầu đợi Phí Lập mang đồ cất vào tủ lạnh rồi quay ra, Phí Lập nói: "Được rồi đi thôi, sắp tan mất rồi, chiều tối tan học xong thì tôi sẽ mang lên cho cậu, tôi lười nấu cơm lắm, trưa nay có tiếp đãi tôi hay không?"

Phí Lập cười xấu xa, Tăng Lý gật gật đầu, âm thanh mềm mại: "Tiếp, tiếp đãi."

Phí Lập không nhịn được xoa đầu cậu.wtp Mật Kết
"Bình, bình thường cậu ở nhà... cũng không tự nấu cơm à?"

Tăng Lý cực kỳ tò mò bình thường Phí Lập ở nhà một mình thì giải quyết thế nào.Không nghĩ đến Phí Lập lại nhún nhún vai, nói: "Tùy tiện ăn thôi, đến căn tin mua mang về, rồi đi đánh bóng rổ, đánh xong thì ăn."

Tăng Lý gật gật đầu, nắm chặt quai cặp, ngẩng đầu nhìn Phí Lập, nói trong lo lắng: "Nhưng, nhưng mà thế thì nguội hết rồi."

"Đằng nào cũng không có người quản tôi, có gì không giống nhau đâu."

Phí Lập vừa nói vừa nhìn Tăng Lý, mím môi cố ý nói: "Cũng chẳng có ai quan tâm tôi, tôi sống một mình mấy năm, bệnh lớn bệnh nhỏ cũng toàn tự mình chịu đựng, đã quen rồi."

Trong lời nói để lộ ra một ít tủi thân.Phí Lập còn rất là tâm cơ thở dài một tiếng.Tăng Lý thấy không đành lòng, môi khẽ mấp máy, hơi do dự, tay nắm chặt quai cặp, Phí Lập nhìn thấy phản ứng của cậu thì trái tim treo lên đến tận họng, trong lòng đang cực kỳ mong đợi câu trả lời của Tăng Lý.Kết quả lại không có.Con thỏ nhỏ này không hé răng lấy một lời.wtp Mật Kết
Phí Lập tức đến mức bật cười, dùng khuỷu tay đụng đụng Tăng Lý, mắng cậu: "Cái đồ không có lương tâm."

Tăng Lý bị hắn đẩy thì quay đầu nhìn Phí Lập, vẻ mặt ngơ ngác.Phí Lập liền véo má cậu, "Sao cậu không tỏ thái độ gì thế?

Tốn công ông đây vẫn hay quan tâm chăm sóc cậu như vậy, cậu cũng chẳng thèm thương tôi, đồ sói mắt trắng."

Động tác rất nhẹ, nhưng Tăng Lý vẫn bị hắn véo đến mức đôi mắt phiếm đỏ nước mắt lưng tròng, mở to đôi mắt màu nâu động lòng người kia nhìn Phí Lập nói: "Cậu cũng thế, cứ cảm thấy, hiếm lạ lắm à."

"Ơ—" Phí Lập nhất thời nghẹn họng.Tăng Lý cười nói: "Nếu, muốn ăn cơm, có thể đến nhà tôi.

Tôi cũng...

ăn cơm một mình."

"Cậu không chê tôi nấu không ngon là được..."

Tăng Lý ngại ngùng gãi gãi má."

Sao có thể chứ."

Phí Lập quay đầu đi, Tăng Lý chỉ nhìn thấy sườn mặt của hắn, sau đó lại nghe thấy Phí Lập thì thầm: "Có gì mà... hiếm lạ."

Cũng không biết rốt cuộc là phản ứng gì.Tận đến lúc Tăng Lý mở cửa chuẩn bị bước vào, Phí Lập mới sực tỉnh, túm lấy Tăng Lý, quay cả người cậu lại nói: "Cậu nói thật à?"

Tăng Lý chớp chớp mắt, một lúc sau mới kịp phản ứng lại: "Thật... thật mà."

Phí Lập cười, thả tay ra, rồi đút hai tay vào túi quần, nhướng mày, "Vậy được, không cho phép đổi ý, đổi ý là chó con."

Tăng Lý thấy Phí Lập có hơi hơi ấu trĩ, đổi sang dép mới rồi lấy đôi dép ở huyền quan ném xuống trước mặt Phí Lập, nhỏ gọng nói: "Cậu mới là chó con."

"Hê," Phí Lập nghe thấy thế thì đi dép vào muốn véo má Tăng Lý, Tăng Lý vội vàng tránh, Phí Lập đóng cửa lại rồi lê dép chạy đuổi theo cậu, "Cậu nói ai là chó con?

Nói ai?

Nếu tôi mà là chó con, cậu vẫn là thỏ đấy, chạy nhanh lắm."

Tăng Lý đóng cửa phòng bếp lại nhốt Phí Lập ở ngoài, cậu ở bên trong thè lưỡi với hắn nói: "Cậu vốn dĩ, vốn dĩ là một con chó con!"

Trên mặt Tăng Lý nổi lên một màu hồng không bình thường, rõ ràng là đang đùa giỡn đến mức hưng phấn, Phí Lập đập cửa mấy cái, hơi xúc động với một Tăng Lý vui tươi thế này.wtp Mật Kết
"Hừ, ông đây không thèm so đo với cậu, cậu là trẻ nhỏ một ba tuổi à."

Phí Lập đút tay vào túi quần, ngênh ngang dựa vào ghế sofa, nhướng mày, đôi mắt đen nhánh nhìn về phía phòng bếp, "Nấu cơm nhanh lên nấu cơm nhanh lên, tôi sắp đói chết rồi đây này."

Tăng Lý không so đo với hắn, bận rộn trong phòng bếp một lúc lâu, đợi đến lúc làm xong thì ngó đầu ra gọi một tiếng: "Phí, Phí ba tuổi... vào bưng đồ ăn."

Cái tay của Phí ba tuổi đang ăn vụng quýt ngừng lại, quýt cũng bị rơi xuống đất."

Cậu nói là là Phí ba tuổi đấy hả??"

Phí Lập đứng dậy chạy lại gần Tăng Lý, "Hôm nay tôi không cù cho cậu nhột không cù cho cậu gọi tôi là anh thì tôi không phải họ Phí!"

Hai người giao chiến từ phòng bếp đến tận sofa, Tăng Lý bị Phí Lập đè, vén áo lên bắt đầu cù, thật sự Tăng Lý không nhịn được, ngửa đầu cười không ngừng, cười đến mức nước mắt đảo vòng quanh hốc mắt."

Đừng...

đừng."

Tăng Lý cười không ra hơi, "Không muốn nữa, không muốn, Phí Lập, đừng cù nữa."

Tay Phí Lập cực kỳ mất nết cù loạn trên cơ thể cậu, cả người Tăng Lý trên dưới chỗ nào cũng mẫn cảm, tất cả đều là chỗ gây nhột, Tăng Lý thật sự không thể chống lại Phí Lập, mặt cậu đỏ bừng, cười khanh khách không ngừng lại được.wtp Mật Kết
"Có gọi không?"

Phí Lập đè Tăng Lý xuống ghế sofa, cong môi nhìn chằm chằm Tăng Lý, nụ cười cực kỳ xấu xa, "Gọi anh, anh Phí Lập sẽ tha cho cậu."

"Không... không gọi!

Ha ha ha...

đừng, đừng...!"

Cậu cũng có tôn nghiêm chứ!

Không gọi là không gọi!Hình như Phí Lập rất cố chấp với xưng hô này, đè lên Tăng Lý quyết chết cũng không buông tay, một tay gãi lên cổ Tăng Lý, xoa gáy cậu nói: "Có gọi không?

Gọi một cái nghe coi nào, không gọi thì đừng mong được ăn cơm, cho cậu cười tắt thở."

"Ha ha ha ha... không muốn... ha ha ha, Phí Lập... anh Phí Lập, đừng, đừng, anh ơi, đừng cù nữa!"

Tăng Lý, thua trận.Phí Lập thỏa mãn buông tay, định đứng lên.wtp Mật Kết
Tất của Tăng Lý bị hắn nghịch mà rơi mất, một đôi tất màu trắng rơi trên đất, trên sofa là một đống lộn xộn.

Đôi chân thon dài của Tăng Lý gác lên cẳng chân Phí Lập, đồng phục vì nô đùa mà mở tung ra, trên mặt vẫn còn đỏ bừng, một màu đỏ nổi bật trên làn da trắng.Mẹ nó dễ thương thế.Hệt như đậu phụ.Phí Lập nhìn đôi môi mở ra rồi mím lại của cậu ngẩn người một lúc lâu, Tăng Lý đẩy hắn, nói: "Ăn, ăn cơm thôi.

Tôi đói lắm rồi."

Tận đến lúc âm thanh này vang lên, Phí Lập mới chậm rãi hoàn hồn, dùng sức gãi gãi gáy, theo Tăng Lý đi ăn cơm."

Cậu nói xem sao tôi lại thích cậu như vậy chứ."

Tăng Lý đang ăn cơm thì nghe thấy Phí Lập đột ngột lên tiếng.

Cậu ngước mắt lên nhìn hắn, lại nhìn thấy Phí Lập đang nắm tóc, lông mày nhíu lại, không nhìn vào cậu, hơi buồn rầu, "Đúng thật là."

Cũng không biết gần đây hắn bị sao nữa."

Cậu, cậu chút nữa... có làm bài tập không?"

Tăng Lý hỏi."

Không," Phí Lập ngẩn người, ngẩng đầu nhìn cậu, hoàn hồn nói: "Tôi làm bài tập làm gì?

Cậu cũng có phải quen tôi ngày đầu tiên đâu."

Tăng Lý gật gật đầu, đưa đũa vào miệng ngậm, nhìn Phí Lập một cách cẩn thận: "Nhưng... nhưng tôi phải làm, ờm."

Đây là lệnh đuổi khách.wtp Mật Kết
Nếu Phí Lập ở lại đây... chắc chắn sẽ quấy rầy cậu làm bài tập.Sắc mặt Phí Lập bỗng chốc trở nên khó coi, tức tối cắn một miếng thịt, lườm Tăng Lý: "Cậu đúng là đồ vô lương tâm, Tăng Lý, cậu đúng là đồ đểu."**甘蔗男= trai đểu.

Nhưng chỉ là đổi một cách miêu tả sinh động hơn, lúc đầu thì ngọt, sau này lại chỉ còn lại bã.

Đây chính là quá trình ăn mía nhai hết nước ngọt còn lại bã.Tăng Lý: "?"

Phí Lập vẫn còn lườm cậu, trong miệng cũng ngậm đôi đũa, phát âm không rõ: "Đầu tiên thì ngọt ngào, ăn mãi ăn mãi còn toàn là bã."

Tăng Lý: "...."

Tôi vô tội quá."

Vậy... vậy cậu cũng làm bài tập với tôi đi."

Tăng Lý lén lút ngước mắt nhìn Phí Lập, thăm dò: "Bọn mình, bọn mình có thể cùng nhau, cùng nhau tiến bộ, thi vào cùng một trường đại học."

Điều này đã nhắc nhở Phí Lập.Bỗng nhiên hắn nghĩ đến, một khi tốt nghiệp, hắn và Tăng Lý trời nam đất bắc, vậy phải làm sao đây?

Phí Lập có nhiều anh em như vậy nhưng lại chẳng có ai khiến hắn cảm thấy nếu hai người phải đứng trước thời khắc biệt ly, làm hắn không vui đến mức muốn đánh người.Phí Lập hơi rung động, cắn chặt đôi đũa không nói gì, nhướng mày ý bảo Tăng Lý ăn cơm đi.

Tăng Lý nhìn ra do dự của hắn, bèn nhân lúc còn nóng mà rèn sắt: "Không, không khó đâu.

Phí Lập... cậu không biết, tôi có thể dạy cậu.

Chúng ta chầm chậm, chầm chậm tiến bộ, chúng ta có thể, thi vào cùng một trường đại học."

Cậu nhìn Phí Lập một cách chăm chú, từng chữ từng câu, cực kỳ nghiêm túc: "Chúng ta là, bạn bè.

Tôi muốn cùng cậu... học chung một trường đại học."

Phí Lập là người bạn thân đầu tiên của cậu.Cũng là người bạn trong số không nhiều của cậu.wtp Mật Kết
Phí Lập nghe thế thì đáy lòng cùng hơi lung lay, trầm mặc một lát hắn phiền não gãi gãi đầu, nói: "Nhưng tôi không thích đọc sách, tôi đọc sách một lúc là thấy chán lắm rồi, đau hết cả đầu."

"Nhưng," Phí Lập ngước mắt nhìn Tăng Lý nói: "Thật sự cậu muốn học chung một trường đại học với tôi sao?"

Tăng Lý cảm thấy điều này chẳng có gì phải che giấu cả, bạn bè chính là bạn bè, cậu cực kỳ trân trọng Phí Lập."

Ừm."

Tăng Lý nói."

Muốn bao nhiêu?"

Phí Lập sán lại gần.Nghe thấy thế Tăng Lý bèn nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: "Rất muốn... rất muốn chăng?"

Phí Lập thỏa mãn rồi.À.Chết cũng không hối hận."

Được, quyết định rồi đấy!"

Phí Lập bỗng nhiên lên tiếng làm Tăng Lý hết hồn, cậu trừng hai mắt lùi lại đằng sau, thiếu chút nữa thì ngã, Phí Lập vội vàng thả đũa xuống, tuyên bố: "Tôi phải học hành chăm chỉ!"

"Thực hiện nguyện vọng vào một trường đại học với Tăng Lý."

Phí Lập chống tay lên bàn, nhìn Tăng Lý cười.wtp Mật Kết
"À, được."

Tăng Lý ngạc nhiên cắn đôi đũa, gật gật đầu, "Vậy ăn cơm xong, rồi học bài."

Phí Lập bông chốc nản lòng: "...Ờm."

"Nhanh thế sao?"

"Ừm."

Tăng Lý không hiểu nhìn Phí Lập, nghĩ một lúc mới thăm dò hỏi: "Phải nắm chặt mỗi phút mỗi giây.

Xác định mục tiêu...

đợi đến lúc thi giữa kỳ, thi được, hạng thứ hai mươi, thế nào?"

Phí Lập gật gật đầu, một lúc sau mới phản ứng lại, sợ hãi đến mức đôi đã sắp rơi mất: "?!!"

Lớp bọn họ có năm mươi người, bây giờ hắn đang đứng vị trí thứ mười đếm ngược từ dưới lên, muốn bước vào top hai mươi?

Nói đùa à!Không nghĩ đến Tăng Lý lại cực kỳ nghiêm túc gật đầu, tự mình cổ vũ mình: "Ừm, hợp lý đấy... cùng nhau cố gắng nhé, Phí Lập."

Tăng Lý nhìn Phí Lập cười.Phí Lập: "...."

Ma quỷ!

Tăng Lý chắc chắn là ma quỷ!20/11/2022
 
[Đam Mỹ] Lại Đây Chồng Hôn Một Cái
Chương 30: Học tập 2


-Mật Kết-Trước cuộc thi tháng chuyện gia đình của Tưởng Tu Vũ cuối cùng cũng giải quyết xong, Giang Niên bận xong bèn tìm thời gian đến nhà Tăng Lý, trong tay ông còn mang theo một túi hoa quả.Du Du biết trước là ông muốn đến, xin nghỉ phép ở nhà tiếp đón Giang Niên.

Dù sao nếu không có Giang Niên thì Tăng Lý có thể sẽ gặp nguy hiểm.wtp Mật Kết"Cảnh sát Giang anh khách sáo quá, tôi còn chưa cảm ơn anh nữa."

Du Du lùi lại, nhường đường cho Giang Niên vào."

Đã lâu không gặp, cô gọi tôi cảnh sát Giang nghe lạ quá."

Giang Niên cười ngại ngùng, gãi gãi gáy thò đầu vào trong quan sát, hơi căng thẳng nói: "A Lý đâu?"

Du Du cười nói: "Đang trong phòng làm bài tập, tôi vẫn đang nấu cơm, vừa hay còn món cuối cùng, cảnh sát Giang ở lại ăn một bữa."

Giang Niên chẳng ừ hử gì cả, Tăng Lý nghe thấy âm thanh thì rón rén ra mở cửa, cậu trốn đằng sau khe cửa lễ phép gọi một tiếng: "Chú Giang."

"Không bận, cô cứ vào nấu ăn đi, tôi có vài câu muốn nói với thằng nhỏ."

Giang Niên quay đầu nhìn Du Du nói, Du Du đáp một tiếng vâng rồi vào phòng bếp, còn ông thì bước về phía Tăng Lý, cố gắng nín cười, rõ ràng là đang buồn cười, "Đã lâu không gặp."

Tăng Lý mím môi nhìn ông, nhẹ nhàng gật đầu, nói vâng.wtp Mật Kết
"Ra ngoài nói hay vào phòng nói?"

Giang Niên biết tình hình của Tăng Lý, nên cực kỳ kiên nhẫn hỏi cậu.Tăng Lý do dự một lúc mới lùi lại một bước, nhỏ giọng nói: "Vào...

đây đi ạ."

"Chú Giang đến đây lần này là muốn nói với cháu mấy chuyện của nhà họ Tưởng," Giang Niên cười rồi lấy một hộp socola được gói gém xinh đẹp từ trong túi ra, hơi căng thẳng đưa cho Tăng Lý, một tay khác xoa xoa mũi, dường như sợ cậu không thích, "Tiện đường cảm ơn cháu."

Tăng Lý vô cùng ngạc nhiên, một lúc lâu sau mới kịp phản ứng lại, chậm rì rì nhận lấy socola, lắc lắc đầu: "Cháu mới là người nên... cảm ơn chú Giang."

Trước kia cậu cũng từng có suy nghĩ gọi điện cho ông, nhưng lại sợ làm phiền Giang Niên, thứ hai là cậu không giỏi nói chuyện, cho nên tạm thời để đó.Giang Niên thấy cậu ngoan ngoãn, trong lòng lại càng yêu mến: "Không nói những thứ này nữa, để chú nói cháu nghe chút tình hình của nhà họ Tưởng nhé."

Ông vừa nói vừa định chuyển cái ghế sang để ngồi, lúc chuẩn bị ngồi thì mới nhớ ra, ông ngẩng đầu nhìn Tăng Lý: "Chú ngồi được không?"

Tăng Lý đỏ mặt, vội vàng gật đầu: "Được, được ạ."

Giang Niên cười, cởi mũ đặt xuống bàn, hình như ông mới làm việc xong là từ sở cảnh sát đến đây luôn.wtp Mật Kết
"Cảm ơn.

Nửa tháng nay chú đang bận rộn vì chuyện gia đình bọn họ, những thứ rắc rối khác thì thôi không nói nữa, nhưng tình hình bây giờ của gia đình bọn họ thì người anh cả của nhà họ Tưởng theo như yêu cầu của gia đình họ thì miễn vào tù, nhưng phải tốn không ít tiền."

Ông thở dài, ngòn tay nhẹ nhàng gõ gõ lên bàn, "Vụ án lần này rất đặc biệt, nên cũng được châm chước.

Cũng may là giữa người nhà bọn họ có hiểu lầm cho nên mới không tạo ra thương tổn nào, nếu không con trai cả nhà họ Tưởng chắc chắn phải vào tù."

Ông cười, bỗng nói sang chuyện khác: "Sự việc chú đã nghe nói rồi, lần này nếu không có cháu, mọi chuyện có thể không được thế này, hiểu lầm của nhà bọn họ có thể cả đời này cũng chẳng giải quyết được.

Cảm ơn cháu, Tăng Lý, cháu rất dũng cảm, cũng rất thông minh.

Nếu sau này có hứng thú có thể làm cảnh sát đấy."

Tăng Lý bị Giang Niên trêu đến mức ngại ngùng, cực kỳ xấu hổ, cậu đưa tay xoa xoa gáy, hỏi: "Bọn họ... giải hòa chưa ạ?"

Không ngờ Giang Niên lại lắc đầu: "Vẫn chưa, chuyện này ấy à, khó nói lắm.

Có lẽ chuyện này sẽ là một vướng mắc không bao giờ có thể xóa đi trong lòng mỗi người nhà họ."

Giang Niên không nói chi tiết, nhưng Tăng Lý có thể lờ mờ cảm nhận được, nhà họ bây giờ chắc chắn không tốt lắm, ít nhất thì Tưởng Văn Linh cũng không tốt.

Một người phạm phải sai lầm, thì làm sao có thể có được sự khoan dung như vậy?Có nguyên nhân ắt có kết quả, con trai thứ hai nhà họ Tưởng vì bản thân được yêu thương chiều chuộng hơn mà dẫn đến hậu quả đau lòng, mà Tưởng Văn Linh cũng được định trước phải vì những chuyện mình làm sai mà trả giá đắt.Trong chuyện này, đáng thương nhất, cũng vô tội nhất chính là Tưởng Tu Vũ.wtp Mật Kết
Trong lòng Tăng Lý cảm thán, Giang Niên nhận ra thương cảm của cậu bèn cười, nói: "Cháu đúng là giống mẹ cháu."

Tăng Lý ngơ ngác: "Dạ?"

Giang Niên cười, từng câu từng chữ lặp lại: "Lương thiện giống hệt nhau."

Mặt Tăng Lý đỏ bừng, cậu vẫn chưa thích ứng được với những lời khen của người khác nên vẫn hơi căng thẳng.Giang Niên chống tay ở mép bàn nói: "Nhưng, vì chuyện này bọn chú đã điều tra ra được trước kia con trai cả nhà họ Tưởng cho vay nặng lãi, những thứ này đều là phi pháp, đợi đến lúc sắp xếp xong chứng cứ thì ông ta có phải vào tù hay không, thì cũng chưa nói trước được."

"Dạ?"

Giang Niên nhìn thấy Tăng Lý ngây ngốc ngẩng đầu lên, đôi mắt ấy mở lớn tràn ngập mờ mịt, ông không nhịn được xoa đầu cậu, đứng dậy lại đội mũ vào nói: "Chuyện của nhà họ Tưởng, bọn chú là vì tình người mới bỏ qua.

Nhưng chuyện này không giống vậy."

Người sở dĩ là vì người, là vì con người luôn có tình cảm, luôn có tình cảm cao hơn tất cả.Tình thân, tình bạn, tình yêu... một người có những thứ này mới có thể xưng là con người.

Cảnh sát cũng không ngoại lệ, trong những tình huống hợp lệ sẽ được châm chước, cũng không đánh mất đi nghĩa lớn.Ông cười nói: "Cảnh sát bọn chú vẫn luôn vì nhân dân phục vụ, cũng là hậu thuẫn vững chắc nhất cho nhân dân.

Tưởng Văn Linh sa vào hố đen chuyện này tạo thành hậu quả không nhỏ, trong vụ án này bọn chú phải vì mỗi một người bị hại, mỗi một gia đình, thậm chí là cả xã hội, toàn thể nhân dân – đưa ra một tuyên bố công bằng, không thiên vị."

Ông nhìn socola trên tay Tăng Lý cười nói: "Chú cố ý đến đây nói với cháu một tiếng, không cần nghĩ nhiều, sau này con trai cả nhà họ Tưởng bị phán tội nào cũng không liên quan gì đến một đứa trẻ như cháu, không cần phải thấy áp lực.

Nhớ ăn socola đấy, nói với mẹ cháu một tiếng, chú không ở lại ăn cơm được, trong cục vẫn còn việc phải làm."

Ông nói xong thì đứng dậy, chỉnh lại mũ, trước khi đi lại không nhịn được mà xoa đầu Tăng Lý, cảm giác không tệ.wtp Mật Kết
"Chăm chỉ học hành nhé," Giang Niên cười, "Anh hùng nhỏ."

Ba chữ "Anh hùng nhỏ" này bất ngờ không kịp phòng bị tiến vào tai Tăng Lý, hung hăng gõ vào trái tim cậu.

Giang Niên đóng cửa lại, mặt cậu đỏ bừng, cực kỳ xấu hổ khi nghe ba chữ này.Anh anh anh hùng nhỏ... cậu, cậu là, anh hùng... sao?Từ trước tới nay Tăng Lý chưa từng cảm thấy những việc cậu làm có gì ghê gớm cả, chẳng qua chỉ là, chỉ là vẫn luôn, làm những chuyện mà bản thân có thể làm thôi.Giống như Tưởng Tu Vũ nói.Sự dũng cảm của Tăng Lý đến từ sự lương thiện cao cả của chính mình.

Giống kiểu người tốt quá mức ấy, rõ ràng bản thân cũng đang lún sâu vào trong vũng bùn, bị vô vàn trướng ngại vật bao quanh, nhưng lúc nhìn thấy người khác lún sâu vào đau khổ, lún sâu vào nguy hiểm, lại không chút do dự đưa bàn tay, hóa thân thành ánh sáng, ra sức phá tan trướng ngại vật, đưa bàn tay kéo Tưởng Tu Vũ ra khỏi vũng bùn.Cứ như vậy, ánh sáng không đáng kể trong mắt chàng trai ấy rơi vào trong mắt của một cậu trai khác, và càng ngày càng lớn lên trong thế giới của cậu ta, cuối cùng – chiếu sáng cả thể giới.Chúng ta đều là những người bình thường, đều bị cuộc sống khó khăn vây quanh, và trong độ tuổi ấy chúng ta đều trải qua những niềm vui và đau khổ, nhưng cho dù chúng ta là những người bình thường đến vậy, trong mắt vẫn có ánh sáng của các vì sao, vào một thời khắc nào đó cũng có thể thắp sáng cho người khác.Dựa vào chút ánh sáng của chúng ta, chiếu sáng thế giới của người bên cạnh ta.--Đồng thời, cũng chiếu sáng chính mình.wtp Mật Kết
Mỗi người trong chúng ta, đều có thể là một anh hùng nhỏ của ai đó, trở thành một siêu cấp anh hùng."

Ấy, cảnh sát Giang, anh không ở lại ăn cơm đã?"

Du Du vừa mang đồ ăn ra bàn thì nhìn thấy Giang Niên đang vội vàng bước ra cửa, hơi sửng sốt.Giang Niên lắc lắc đầu, nói: "Không đâu, trong cục vẫn còn chút việc, lần sau đi."

Ông dừng lại một chút, bước chân cũng ngừng lại, quay đầu nói: "Đúng rồi, cô Du."

Du Du ngẩng đầu: "Vâng?"

Giang Niên cười nói: "A Lý là một đứa trẻ ngoan, thêm thời gian nữa nó sẽ tốt thôi, nó có thể chậm rãi bước ra."

Du Du nghe thấy vậy thì cười gật gật đầu, nhìn theo Giang Niên rời đi, hốc mắt hơi cay.Đứa trẻ này... là do bà đã phạm sai lầm lúc còn trẻ, nếu không, đứa trẻ này bây giờ chắc chắn sẽ không giống như thế.Cậu nên giống như các bạn cùng trang lứa, trên mặt tràn ngập nụ cười, dưới ánh mặt trời, cất tiếng cười thật to.Ánh mắt Du Du dừng lại trên quyển album ảnh đặt trên bàn phòng khách.Một loạt ảnh, vẻn vẹn chỉ có hai mẹ con họ.wtp Mật Kết
Đã bao lâu rồi bà không nấu cho con trai một bữa cơm?Thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng thở dài.Bà cố nén nước mắt, nghĩ thầm Tăng Lý từ nhỏ đến lớn đúng là phải chịu quá nhiều cực khổ.Trước thi tháng một tuần, Phí Lập cảm thấy bản thân mình phải chịu rõ nhiều uất ức.Tự học sáng đánh bóng xong mệt gần chết, vốn dĩ hắn muốn ngủ bù lại bị Tăng Lý dựng dậy, cưỡng ép hắn đọc sách."

Á á á không muốn," Phí Lập bắt đầu làm nũng bất chấp, "Mệt chết mất mệt chết mất, tôi muốn ngủ!

Sách đọc mấy này hôm nay còn nhiều hơn cả số sách tôi từng đọc từ bé tới lớn cộng lại đấy!

Mẹ nó tôi đã cố gắng lắm rồi!"

Tăng Lý không biết làm sao với cơn cáu kỉnh này của hắn, chẳng nói gì chỉ mím môi, nhìn chằm chằm Phí Lập.Phí Lập: "..."

Định mệnh.Hắn bị Tăng Lý dùng đôi to mắt ướt sũng màu nâu nhìn chằm chằm một lúc lâu, trong lòng nghĩ thầm Tăng Lý ơi Tăng Lý mẹ nó cậu còn biết làm ra vẻ mặt này, cậu nghĩ nó sẽ có tác dụng với tôi sao?!Phí Lập ngồi dậy, giọng điệu không tốt nói: "Được rồi tôi học thuộc là được chứ gì."

Hàn Đông ngồi bên cạnh nghe: "...."

Khí phách của mày đâu?

Không chỉ là tự học sáng, Tăng Lý không chỉ đốc thúc hắn trong tiết học, mà tan học cũng phải ngồi đằng sau đọc bài cho hắn nghe, lúc đầu Phí Lập còn gào thét phản kháng, sau này đành nhận mệnh.Có ai có thể chống cự lại một người ngồi đằng sau lưng mình tủi thân kéo lấy áo khoác đồng phục của bạn, nhìn chằm chằm bạn như một con thỏ nhỏ chứ?Dù sao hắn cũng chẳng chống cự lại được.wtp Mật Kết
Mé nó Tăng Lý, biết cả cái này!Tiết tự học tối Phí Lập định phản kháng lại, trốn tiết chạy ra ngoài giải trí, lần này Tăng Lý có nhìn hắn thế nào thì Phí Lập cũng sẽ quyết tâm đi.Vô dụng!Phí Lập cảm thấy bản thân là một người lạnh lùng nhất trên thế giới này.Hắn đã làm chuẩn bị cho dù Tăng Lý có nói thế nào thì hắn cũng sẽ đi, không nghĩ đến Tăng Lý lại chẳng thèm để ý đến hắn, tay cầm bút và giấy miệt mài làm đề toán.Phí Lập: "...."

Một lúc sau, hắn không nhịn được chọc chọc Tăng Lý: "Này."

Tăng Lý dừng bút, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn hắn, đôi mắt vẫn còn mông lung: "Hả?"

Phí Lập đút tay vào túi áo, cố ý vênh váo nói: "Tôi đi đây, giáo viên mà hỏi tôi thì cậu cứ nói tôi đi vệ sinh nhá."

Tăng Lý đang bận tính đề toán, đang tính đến đoạn mấu chốt nên cũng không để ý lắm, cậu "ờ" một tiếng, quay đầu tiếp tục làm bài.wtp Mật Kết
Phí Lập: "???"

Hắn nhìn dáng vẻ lạnh nhạt này của Tăng Lý mà tức, mẹ nó, cái còn thỏ mắt trắng này, rất tốt, bây giờ còn không thèm nhìn hắn lấy một cái!Phí Lập khoanh tay chống chân đứng bên cạnh nhìn Tăng Lý rất lâu, Tăng Lý lại đắm chìm trong thế giới đề toán của mình, không hề chú ý đến Phí Lập.

Phí Lập cứ như vậy nhìn chằm chằm cậu cả nửa ngày, thấy Tăng Lý từ đầu đến cuối chẳng có phản ứng gì, hắn nghiến răng, tức điên cả người.Được.Rất tốt.Tăng Lý cậu có thể!Hàn Đông ngồi bên cạnh đợi Phí Lập một lúc lâu, nhìn gương mặt oán phụ của hắn rất lâu, cuối cùng không nhịn được nữa đứng dậy mắng hắn: "Dở hơi."

Sau đó lén lút truồn ra ngoài từ cửa sau.Phí Lập – người da đen đầy dấu hỏi chấm quay đầu lại nhìn Hàn Đông, lại nhìn Tăng Lý, thiếu chút nữa thì bị tức đến mức thăng thiên tại chỗ, hắn nghiến răng nghiến lợi cố ý nói với Tăng Lý: "Tối nay chắc tôi sẽ chơi hơi muộn, không về cùng cậu được, chút nữa cậu tự về một mình được chứ?"

Vốn dĩ hắn còn nghĩ Tăng Lý sẽ vì chuyện này mà phản ứng lại một tí, không ngờ Tăng Lý chỉ thản nhiên gật gật đầu, ngoan ngoãn nói: "Được."

Không hề phập phồng.wtp Mật Kết
Phí Lập: "?!!"

Hắn tức đến mức thất khiếu thăng thiên, sao hắn có thể để Tăng Lý về một mình, chuyện này nghĩ thế nào cũng biết không thể mà!Thế mà Tăng Lý lại không biết.Phí Lập lại lườm Tăng Lý một lúc lâu, thấy cậu chẳng phản ứng cũng chẳng nói gì, hắn tức gần chết, trong lòng lại nói thầm được được được Tăng Lý cậu được!

Có bãn lĩnh!Hắn đơn phương quyết định tuyệt giao với Tăng Lý một tiết.Phí Lập sĩ diện, sợ mất mặt nên chẳng nói gì, tự tức một mình, đút tay vào túi quần nghênh ngang bước đi.Tăng Lý không hề phát hiện ra có gì không đúng, cậu cắn bút chuyên chú làm bài.Phí Lập đứng ở cửa sau lén lút quan sát một lúc, thấy Tăng Lý chẳng có phản ứng gì, lúc này mới tức xì khói hậm hực bước đi.Phí gia hắn đây đúng là quá uất ức.09/11/2022
 
[Đam Mỹ] Lại Đây Chồng Hôn Một Cái
Chương 31: Dưới ánh sáng 1


-Mật Kết-Tối hôm ấy Hàn Đông và Thái Khang lại cãi nhau một trận.Phí Lập phiền gần chết, hắn dựa vào tường nhăn mày rút ra một cây thuốc lá.Vốn dĩ hắn định tiết ba sẽ quay lại lớp, kết quả lại xảy ra chuyện này, bây giờ sắp đến giờ tan tiết thứ bốn rồi."

Này."

Hàn Đông ném cả gói kẹo cao su vào tay Phí Lập, hắn đút tay vào túi quần, sắc mặt cực kỳ khó coi, "Kẹo cao su của mày đây, siêu thị tí thì đóng cửa mất."

Phí Lập nhìn hắn một cái: "Cảm ơn."

Làn khói cuối cùng của điếu thuốc cũng tan đi, Phí Lập tiện tay ném nửa điếu thuốc vào thùng rác, xé gói kẹo dùng lưỡi lấy ra một cái kẹo cao su, kéo vào trong miệng nhai.

Mùi thơm trong khoang miệng bắt đầu khuếch tán ra, ngọt lịm.wtp Mật KếtLớp mười chỉ học ba tiết tự học tối, một lúc sau dãy phòng học trở nên tối đen, Hàn Đông chống tay trên lan can, nửa người giấu đằng sau cây cột, cậu ta nhìn về phía tòa nhà của lớp mười một ở xa xa kia, không hiểu hành vi của Phí Lập: "Tăng Lý cũng có phải em trai ruột của mày đâu, sao mày lại sợ cậu ta phát hiện ra mày hút thuốc?"

Hàn Đông quay đầu nhìn hắn, cười một lúc, "Hơn nữa, cứ cho là em trai thì cũng không thể quản nổi chuyện anh trai mình hút thuốc mà."

Phí Lập không hé răng, chậm rãi nhai kẹo cao su, để mùi kẹp cao su át đi mùi thuốc lá.

Hắn nhăn mày, đẩy đẩy Hàn Đông đang đứng bên cạnh, hắn cũng đứng nấp sau cây cột, nhìn về phía lớp 11-1.Loáng thoáng có thể nhìn thấy một bóng dáng nho nhỏ ngồi ở ở sổ phía sau lớp học."

Tao không thích để cậu ấy nhìn thấy tao không tốt."

Phí Lập đột nhiên nói: "Có thể giấu thì cứ giấu."

Hàn Đông bật cười, thấy hơi mới lạ: "Mới mẻ đấy.

Trước kia mày nói, mày chẳng quan tâm thứ gì mà?"

Phí Lập quay đầu nhìn Hàn Đông, quay người lại, hai tay chống lên lan can, mặt hướng về phía cửa sổ phòng học.Hắn nhìn thấy bản thân mình trong gương.wtp Mật Kết
Không có biểu cảm gì, gương mặt Phí Lập hung dữ như du côn."

Con nít như mày làm sao mà hiểu được."

Phí Lập chế nhạo Hàn Đông một câu, nheo mắt lại nhìn lên trần nhà, thở dài: "Mày biết không, bình thường ánh mắt Tăng Lý nhìn tao lúc nào cũng là sùng bái.

Kiểu giống như anh hùng trong truyện tranh ấy, như đang nhìn một thần tượng mười phân vẹn mười.

Nhưng tao không phải."

Phí Lập ngừng một lúc rồi nói: "Nhưng tao muốn tao phải."

Hàn Đông lẳng lặng nhìn hắn, Phí Lập cười rồi nói: "Tao đã tuổi này rồi sao lại vẫn trẻ trâu thế chứ. –Nhưng đúng nhỉ, bất cứ ai được nhìn bởi ánh mắt ấy, ánh mắt đơn thuần đến mức mày cảm thấy chẳng có gì là không làm được, chắc chắn sẽ muốn trở thành người anh hùng trong mắt người kia, ít nhất tao muốn như vậy."

"Tao muốn trước khi Tăng Lý ý thức được tao là một người tồi tệ, thì cứ hưởng thụ sự sùng bái của cậu ấy."

Phí Lập nhún nhún vai, vừa cười vừa đá Hàn Đông một cái, nói: "Không nói cái này nữa, bực mình lắm, nói xem sao mày với Thái Khang lại cãi nhau?"

Lúc hai người họ xảy ra cãi vã đúng lúc Phí Lập không có mặt.Hàn Đông đút tay vào túi quần, nhăn mày, vừa nhắc đến Thái Khang tâm trạng hắn lại không vui, nói: "Nó bị điên.

Cực đoan.

Vốn dĩ đang nói chuyện bình thường, nó lại nói nó muốn đuổi theo ước mơ, tao nói được đấy, mày có thiên phú...."

Hàn Đông trầm mặc một lúc, buồn bực quay đầu sang nói: "Sau đó tao thấy thái độ của nó với trong nhà rất khó chịu, nên nói nó hai câu, nó lại động tay với tao, mẹ nó nữa quen rồi."

Phí Lập phát hiện ra kẹo cao su trong miệng càng nhai càng nhạt, nên cũng chẳng nhai nữa, nhổ bã kẹo vào thùng rác, đút tay vào túi quần, chậm rãi hỏi: "Thái Khang muốn làm âm nhạc đúng không?"

Hàn Đông: "Ừm, chơi dương cầm."

"Ồ, thảo nào, cái cái này đắt phết đấy."

Phí Lập nghĩ một lúc rồi nghiêng đầu nhìn Hàn Đông, "Thế này, thi tháng xong thì ăn một bữa?"

Hàn Đông trừng mắt: "Mày muốn tao chủ động cầu hòa với nó á?"

"Nghĩ nhiều rồi."

Phí Lập nói, "Tao mời khách, có đến không?"

Phí Lập nhìn ra Hàn Đông cũng có ý muốn giảng hòa với Thái Khang, không ngoài dự đoán, môi Hàn Đông hơi mấp máy, một lúc lâu sau mới nghiêng đầu nhìn hắn nói: "Tùy mày."wtp Mật Kết
"Nhưng," hắn nghĩ đến gì đó, do dự quay đầu hỏi Phí Lập, "Sao lại phải để đến lúc thi tháng xong?"

Nói đến đây là đầu Phí Lập lại đau: "Vì ông đây phải học hành chăm chỉ, chuẩn bị chiến đấu với thi tháng."

Hàn Đông ngạc nhiên: "Đm mày trêu tao à?"

"Ai rảnh mà đi trêu mày."

Phí Lập đạp hắn một cái, bĩu môi, giọng điệu không dễ nghe lắm, "Thỏ nhỏ, à, Tăng Lý ấy, muốn học hành chăm chỉ với tao để thi đại học, tao còn lòng dạ nào để đi quan tâm đến chuyện của bọn mày nữa?"

Hàn Đông chậc chậc mấy tiếng: "Mồm thì nói rõ khó nghe, cười thì lại rõ đê tiện.

Không biết lại còn tưởng mày đang yêu đương đấy."

"Mày cút mẹ mày đi."

Phí Lập mắng một câu, ngẩng đầu lên, lười biếng ngáp một cái, ánh mắt dừng lại ở đồng hồ đeo trên cổ tay."

Được rồi, sắp tan học rồi đấy, tao về lớp trước đây."

Phí Lập đút tay vào túi áo, quay người bước đi, "Hẹn rồi đấy, thi tháng xong thì đi."

Hàn Đông ở đằng sau mắng hắn: "Mẹ mày nữa Phí Lập mày đúng là cái đồ không có tiền đồ!"

Phí Lập cười.wtp Mật Kết
Tăng Lý vẫn đang đợi hắn đưa về nhà, hắn lười so đo với tên ngốc Hàn Đông kia.Tăng Lý vốn dĩ nghĩ rằng Phí Lập thật sự không đến, bèn chậm rì rì làm nốt bài tập, sau đó thu dọn đồ đạc ở trên bàn, lúc đứng dậy cậu mới chú ý đến bàn Phí Lập lộn xộn, cậu thở dài rồi lại ngồi xuống dọn hộ hắn.Lúc Phí Lập quay lại lớp điều đầu tiên hắn nhìn thấy chính là một màn này.Nói thật, hắn quay lại hơi muộn, bình thường tan học một cái là hắn và Tăng Lý đi về ngay, hắn sợ hôm nay tan học một cái là Tăng Lý chạy mất, cho nên dọc đường đi hắn vẫn luôn để ý.

Không nghĩ đến tên nhóc này vẫn chưa về.Phí Lập nổi lên ý xấu, hắn muốn trêu Tăng Lý một chút, nên hắn lén lút chuồn đến đằng sau cậu, Tăng Lý đang cúi người thu dọn sách vở bỏ vào gầm bàn cho hắn, Phí Lập bén vỗ mạnh lên vai cậu, cười sán lại gần: "Nhân lúc tôi không ở đây, lén lút ngồi vào chỗ của tôi à?

Nếu cậu muốn làm thì cứ nói với tôi một tiếng, anh đây cho cậu—""...Á!"

Tăng Lý bị dọa sợ hết hồn, cơ thể giật ra đằng sau, đập mạnh vào người Phí Lập.Mũi Phí Lập bị đụng đau, hắn che mũi lùi lại phía sau: "Đậu mé, Tăng Lý cậu mưu sát chồng mình à!"

Tăng Lý cũng hoảng, cậu bị Phí Lập dọa cho hết hồn, theo bản năng ngồi xuống, không nghĩ đến lại đụng phải hắn.

Tăng Lý vội vàng đứng dậy đến xem tình hình của Phí Lập, cậu lo lắng dùng tay nhẹ nhàng chạm vào mũi hắn, nhỏ giọng nói: "Cậu... cậu, không sao chứ?

Đau không?

Tôi... tôi đưa cậu đến phòng y tế nhé."

Thật ra Phí Lập cũng không đau như vậy.wtp Mật Kết
Đau cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt thôi, lúc vừa đụng thì khá đau, từ nhỏ đến lớn hắn ngã quen rồi, một tí đau đớn này có là gì.

Vốn dĩ Phí Lập định xua tay nói không sao, nhưng lúc này hắn nhìn vào ánh mắt quan tâm của Tăng Lý, trong lòng lại hơi ngứa ngáy, nên hắn bèn thay đổi chủ ý, hắn che mũi ngồi xuống nghế của cậu, rên rỉ: "Đau, cực kỳ đau.

Tôi đau gần chết rồi này, sao cậu lại ra tay mạnh thế chứ, nếu tôi bị cậu đụng chết thì tính phúc nửa đời sau của cậu biết phải làm sao?"

Tăng Lý bị Phí Lập trêu ghẹo quen rồi, cậu sốt ruột đến xem tình hình của Phí Lập, nói: "Rõ ràng... rõ ràng là cậu tự dọa tôi.

Tôi, tôi đưa cậu đến phòng y tế xem thế nào?

Đau lắm à?

Tôi xoa cho cậu nhé?

Nhịn một lúc... nhịn một lúc là hết thôi."

Cậu vừa nói vừa đưa tay định xoa cho Phí Lập, Phí Lập ma xui quỷ khiến lại bắt lấy cổ tay Tăng Lý, đôi con ngươi đen kịt nhìn cậu một lúc lâu.Tận đến lúc giọng nói lo lắng của Tăng Lý đánh thức hắn: "Phí...

Phí Lập?

đừng đùa nữa, nếu nghiêm trọng thì không thể chậm trễ đâu."

"À, à."

Phí Lập hoàn hồn, chú ý đến tay mình đang nắm chặt lấy tay Tăng Lý, hắn hoảng hồn, vội thả tay Tăng Lý ra cứ như bị điện giật.

Rốt cuộc hắn làm sao thế, làm sao thế này.Phí Lập hoảng loạn đứng dậy, bỗng chốc hắn không còn muốn trêu Tăng Lý nữa, hình như có thứ gì đó cực kỳ nóng bỏng đang quay cuồng bên trong trái tim hắn, khiến hắn mãi không bình tĩnh lại được, mạch suy nghĩ cũng không được bình tĩnh.

Trên mặt bóng bừng, trong lòng cũng nóng hừng hực như vậy."

Không, không sao.

Bây giờ không đau nữa, bọn mình đi thôi, về nhà."

Phí Lập không dám nhìn Tăng Lý nữa, hắn đút tay vào túi áo vội vàng cất bước đi."

Phí Lập!"

Tăng Lý theo bản năng túm hắn lại, xách cặp đi theo hắn, "Thật sự không sao chứ?

Có muốn... có muốn đi khám không?"

Xèo xèo.wtp Mật Kết
Lúc chạm vào làn da của Tăng Lý giống như có một cái bàn là đè lên người hắn vậy, thiêu đốt Phí Lập đến bất tỉnh nhân sự.

Ngọn lửa hành hạ tra hỏi trên từng tấc cơ thể hắn, đầu Phí Lập trắng xóa, giây tiếp theo hắn hung hăng hất tay Tăng Lý ra.

Bụp một tiếng, cặp sách rơi xuống đất.

Hắn sửng sốt, Tăng Lý cũng sửng sốt.Phí Lập hoàn hồn, quay đầu nhìn.Trên mặt đấy là cặp sách của hắn, Tăng Lý cầm hộ hắn, bị hắn quăng xuống đất."

Xin, xin lỗi...."

Không biết vì sao, Phí Lập cảm thấy bản thân không còn mặt mũi nào nhìn Tăng Lý, hắn ngồi xổm xuống xách cặp lên.Tăng Lý không nhúc nhích, trầm mặc nhìn Phí Lập một lúc lâu, bỗng nhiên lấy hết dũng khí đến kéo tay Phí Lập, lần này Phí Lập đã chú ý đến nên không đẩy ra.Chỉ là hắn cảm thấy tay hắn nóng bỏng, chỗ da tiếp xúc với Tăng Lý giống như có hàng nghìn vạn con kiến đang leo lên tay hắn vậy.Tê dại, tê dại đến thẳng trái tim hắn, khiến Phí Lập hoàn toàn tê liệt."

Phí Lập," Tăng Lý ngước mắt nhìn cái gáy của Phí Lập, giọng cực nhẹ: "Không sao chứ?"

Cái người này bạn nói xem kỳ lạ biết bao.Rõ ràng là một người vừa nhát gan vừa sợ sệt, sau khi bị hắn vô ý nổi giận thì phản ứng đầu tiên không phải là lùi bước, mà là lại nắm lấy tay của hắn, hỏi, không sao chứ?Kỳ lạ biết bao.wtp Mật Kết
Cái tên nhóc con này."

Không sao."

Phí Lập lắc lắc đầu, nhét tay vào túi áo, quay người xoa xoa mũi, "Không đau, vừa nãy tôi, ầy cậu cứ coi như tôi có tí tật xấu đi.

Đừng quan tâm đến những thứ này, về nhà về nhà thôi, lạnh gần chết rồi đây này."

Tăng Lý nhìn hắn một cách nghi ngờ, thấy Phí Lập thật sự không sao mới từ bỏ, quay lại đẩy ghế về chỗ cũ, tắt đèn, rồi mới đi ra ngoài cùng Phí Lập.Trên đường, đột nhiên Phí Lập nhớ đến gì đó, hắn quay đầu hỏi cậu: "Hôm nay cái cặp này sao lại dẹt dẹt thế?"

Tăng Lý bất đắc dĩ nói: "Vì bình thường cậu toàn làm phiền tôi... nên tôi chưa làm xong bài tập đấy."

Phí Lập dường như bây giờ mới phát hiện ra điều này, ngại ngùng quay đầu đi, cười rồi ồ một tiếng.Không lâu sau hắn lại hỏi: "Bình thường tôi... tốc độ như bây giờ.

Chỉ là bình thường...."

Tăng Lý kéo kéo quai cặp, bên dưới ánh sáng đèn đường, nói: "Không muốn khiến cậu đợi lâu mà thôi."

Thình thịch, thình thịch.wtp Mật Kết
Dưới ánh sáng đèn đường Tăng Lý giống như được mạ lên một lớp ánh sáng màu sắc, đánh thẳng vào trái tim Phí Lập.

Hắn thản nhiên cong khóe môi, xoa mũi, quay đầu, đá đá chân, một tay xách cặp, không nói gì.Hắn muốn nói gì, hai người đều hiểu không muốn chọc thủng.Nụ cười sẽ bị truyền nhiễm.Phí lập vừa cười Tăng Lý cũng cười theo hắn.

Nụ cười rất nhạt nhưng lại tràn đầy vui vẻ.13/11/2022
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back