- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 575,961
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
[Đam Mỹ- Edit] Ngoài Hiện Thực- Dạ Dực (Tương Chí Dạ)
Chương 79: Chi nhánh Châu Á, sáu.
Chương 79: Chi nhánh Châu Á, sáu.
(Đang edit)NGOÀI HIỆN THỰC
Tác giả: Dạ Dực (Tương Chí Dạ)Người edit và beta: Cà phê hòa tanBản edit là phi lợi nhuận, chưa có sự cho phép của tác giả và chỉ được đăng duy nhất trên blog Cà phê hòa tan.
Khi có ý định mang truyện đi, xin hãy ghi credit tên tác giả và người convert cũng như người edit.
Đừng ngần ngại inbox hoặc comment hỏi xin khi reup vì mình rất dễ tính, xin cảm ơn rất nhiều.—————————————————————————————————————————–Chương 79: Chi nhánh Châu Á, sáu.Sau khi nhờ cấp dưới dàn xếp chuyện của Nhiễm Văn Ninh xong xuôi, Maya mới quay về phòng nghiên cứu."
Dương Nhàn, tổng hợp tất cả những trị số biến động của Dear Anna trong một năm này giùm tôi.
Ngoài ra, tôi còn cần tổng hợp các báo cáo làm việc của Nhiễm Văn Ninh...
À không, tôi cần tất cả mọi giấy tờ có liên quan đến những việc đã xảy ra từ khi cậu ta bắt đầu vào mộng làm việc cho đến bây giờ."
Thoạt trông Maya rất nghiêm túc, thế nhưng trong sự nghiêm túc này cũng có đôi nét vui sướng rõ rệt.Sau một hồi phân tích các số liệu và báo cáo trước mắt, Maya đã phải cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân mình lại.
Bà ta vừa vuốt ve mấy tờ giấy kia, vừa lẩm bẩm: "Thì ra cậu đã có thể làm được mấy chuyện như vậy từ tận nửa năm trước rồi ư?
Trị số biến động của 'Thiên sứ' đột nhiên thấp đi vốn dĩ là do cậu đã gọi nó về trong mộng."
"Đám người bên chi nhánh đội thứ hai đã che giấu cậu quá kĩ rồi.
Hạng Cảnh Trung à, bên tôi không đáng tin cậy đến như thế sao?"
Khi đối chiếu báo cáo làm việc của Nhiễm Văn Ninh cùng trị số biến động của "Thiên sứ", người ta có thể để ý đến một vài sai khác thời gian khá rõ rệt.
Có những lúc trị số biến động của "Thiên sứ" đột nhiên giảm đi trông thấy, thế nhưng khoảng thời gian này cũng không hề khớp với lịch làm việc của Nhiễm Văn Ninh.
Về chuyện này, Maya đoán rằng có lẽ cậu đã triệu hồi Dear Anna ngoài giờ làm việc.Maya gọi điện cho cấp trên, sau đó mới háo hức báo cáo: "Bên mình sắp có Hạng Cảnh Trung thứ hai rồi, người này thậm chí có thể mạnh hơn cậu ta rất nhiều đấy."
"Ừ, tôi biết rồi."
Giọng nói của Hình Tấn Chí vang lên đều đều từ phía bên kia đầu dây."
Nhiễm Văn Ninh có một mối quan hệ cực kì chặt chẽ với 'Thiên sứ' bên mình.
Hôm nay cậu ta có đi xem nó, thế nhưng chỉ vừa nhìn thấy nó thì cậu ta đã lập tức chịu ảnh hưởng ngay ngoài hiện thực.
Nếu có thể khống chế cậu ta một cách dễ dàng thì có khi bên mình sẽ nghiên cứu được cách để hoàn toàn kiểm soát mộng cảnh."
Maya chẳng mấy quan tâm đến thái độ lạnh nhạt của người kia.
Bà ta tiếp lời: "Đây quả thật là một bất ngờ cực kì to lớn."
Nghe xong một chuỗi độc thoại từ Maya, Hình Tấn Chí mới mở miệng: "Nhiễm Văn Ninh đã từng đại diện cho bên mình đi thăm hỏi mấy châu lục khác trong lần giao lưu trước.
Bây giờ, cả chi nhánh Châu Âu lẫn chi nhánh Châu Mĩ đều đang dõi theo từng động thái của bên mình rất gắt gao.
Hồi ấy tôi nhớ có Chu Chi Ngang đi chung với cậu ta nữa mà nhỉ, lập trường của cái cậu này từ xưa đến giờ cũng không đáng để hoài nghi đến như thế."
"Tôi nghĩ lối tư duy của mấy kẻ khai thác bên mình khá là đặc biệt đấy, có lẽ họ cũng không hoàn toàn đồng tình với chi nhánh chính đâu."
Về vấn đề này, Maya lên tiếng: "Mấy người đó không biết bên mình đã có thể kiểm soát 'Thiên sứ', hơn nữa họ cũng chẳng hề tin nhân loại có thể đánh bại được mộng cảnh.
Thứ họ thấy trước mắt chỉ là hi sinh và mất mát mà thôi, họ cũng chả hề xem trọng những thành quả mà chúng ta đã gặt hái được."
"Tuy mộng cảnh đã trở thành một vấn nạn mà toàn cầu đều phải lo lắng, thế nhưng cũng phải thừa nhận rằng loài người vẫn chỉ đang mắc kẹt ở giai đoạn khám phá ban đầu mà thôi.
Đây không phải là một chuyện đáng để lấy làm tự hào."
Hình Tấn Chí đưa ra một câu nhắc nhở."
Để 'Thiên sứ' ổn định được như ngày hôm nay, chúng ta cũng đã phải mất bao nhiêu năm ròng rã.
So với mấy con 'Thiên sứ' của các châu lục khác, Thiên sứ Ánh trăng của bên mình đã ngoan ngoãn hơn rất nhiều rồi.
Nó gần như chưa bao giờ gây chuyện."
Maya ngầm ám chỉ với cấp trên rằng đã đến lúc họ để lộ một ít thông tin về "Thiên sứ" ra cho người ta hay.Đáp lại vấn đề này, Hình Tấn Chí chỉ dứt khoát đặt ra một vài câu hỏi: "Bà biết mối quan hệ giữa Nhiễm Văn Ninh và cái mộng cảnh ấy từ đâu mà có hay không?
Rốt cuộc thì vì sao một con người bình thường như cậu ta lại có thể dính líu được đến một cái mộng cảnh như vậy?
Dựa vào đâu?
Thông qua cái gì?"
Maya bị hỏi đến á khẩu.
Chuyện này cũng khó mà làm rõ được chỉ qua mấy bước nghiên cứu ban đầu, vì hầu hết những thông tin họ nắm được hiện nay đều chỉ là lời từ một phía của đa số các tư chất giả."
Tôi chỉ có thể nhắn với mấy châu lục khác rằng bên mình đã thành công chiêu mộ được một vị tông đồ mới có danh xưng đàng hoàng mà thôi.
Chuyện để lộ cả trạng thái của 'Thiên sứ' bên mình ra ngoài quá mạo hiểm, có thể sẽ dẫn đến những thứ ngoài ý muốn."
"Việc bên mình có thêm một vị tông đồ mới cực kì mạnh mẽ khác hoàn toàn với việc mình có thể khống chế mộng cảnh ha.
Nhìn cho rõ đi Maya, đây là hai chuyện hoàn toàn khác xa nhau."
Hình Tấn Chí biết rõ Maya là một trong những người đã hết lòng cống hiến cho dự án "Thiên sứ", lẽ dĩ nhiên bà ta cũng sẽ muốn chứng minh rằng loài người đã tiến bộ vượt bậc trong lĩnh vực nghiên cứu về mộng cảnh.
"Thiên sứ" của chi nhánh Châu Á trở nên ôn hoà và ổn định như hiện nay cũng là kết quả từ bao nhiêu công sức của bà ta, dĩ nhiên bà ta không thể không kể công cho được.
Tuy là vậy, thế nhưng con đường khống chế và kiểm soát triệt để được mộng cảnh của nhân loại vẫn còn tràn đầy chông gai.Giả định nếu thông tin về "Thiên sứ" bị cố ý để lộ ra ngoài, người ta chắc chắn sẽ đinh ninh rằng loài người đã có thể chiến thắng mộng cảnh.
Chi nhánh chính đã vỗ ngực đảm bảo mình khống chế được mộng cảnh rồi kia mà, thế mà khi xưa họ lại im thin thít để mặc vô số đồng bào mình đâm đầu vào mộng rồi chết oan chết uổng như thế đấy.
Rồi sau đó, một truyền mười, mười truyền trăm, tất cả những hi sinh của các tư chất giả từ xưa đến nay đều trở thành dã tràng xe cát.Nghe vậy, Maya chỉ biết thở dài mà rằng: "Vậy thưa ngài, ít nhất hãy để tôi phụ trách lịch làm việc về sau này của Nhiễm Văn Ninh."
"Vậy thì được.
Cơ mà mấy châu lục khác cũng đang âm thầm theo dõi cậu ta đấy, tôi mong bà có thể kiềm chế bản thân cho thật tốt."
Hình Tấn Chí đồng ý."
Tôi hiểu rồi.
Yên tâm, tôi cũng sẽ không lặp lại sai lầm của mấy vị tiền bối hồi xưa đâu."
Maya nhìn chăm chú vào màn hình máy tính trước mắt, sau đó mới đưa ra một lời khẳng định chắc nịch.Sai lầm trong lời bà ta là một chuyện đã xảy ra từ rất lâu lúc trước.
Khi xưa, trong quá trình nghiên cứu dự án "Thiên sứ", một nhóm đàn anh của bà ta đã mắc phải một lỗi lầm rất nghiêm trọng, tạo nên một hậu quả vô cùng tồi tệ.
Kết quả là người toàn quyền quản lí dự án của khi ấy đã bị cách chức và điều chuyển đi nơi khác.
Dù vậy, Maya cũng không thể phủ nhận được rằng Hạng Lương Thành đã có những đóng góp rất đỗi to lớn trong việc gầy dựng cơ sở nghiên cứu cho lĩnh vực này.Hạng Lương Thành đã xâu chuỗi dự án "Thiên sứ" với mảng nghiên cứu sinh vật, trực tiếp nhảy cóc lên đến giai đoạn nghiên cứu tiếp theo.
Tuy vậy, ông ta lại thất bại dưới tay một thực nghiệm nào đấy, và thất bại ấy đã khiến ông phải buông tay từ bỏ việc tiếp tục đào sâu khai thác dự án nói trên.
Sau sự kiện đó, cái tên của ông đã dần dần phai nhạt khỏi ngành nghề đặc biệt này.Đây là những việc có thật đã xảy ra vào mấy thập kỉ trước.
Có lẽ hiện giờ, Hạng Lương Thành cũng không thể tận mắt nhìn thấy Thiên sứ Ánh trăng được nữa.Trong lúc chìm sâu vào cơn mê, Nhiễm Văn Ninh lại mơ thấy một vài mẩu chuyện lặt vặt từ khi còn bé.Nhiễm Văn Ninh lúc bấy giờ đang ngồi trên xe của mẹ, chiếc xe này vẫn đang lăn bánh đều đều.
Cậu đưa mắt nhìn ngắm hai bên đường, từ những hàng cây quen thuộc cho đến những cửa hàng quen thuộc, đây là đoạn đường từ trường tiểu học của cậu về nhà."
Văn Ninh, sao hôm nay con lại khóc trong tiết Văn vậy, con nói cho mẹ nghe được chứ?"
Giọng nói của Ninh Hiểu chợt vang lên ở hàng ghế phía trước.Đến lúc này, Nhiễm Văn Ninh mới hiểu vì sao mình lại khóc thê thảm đến thế trong tiết Văn của "Đèn kéo quân", đấy là vì mẹ cậu đã ép cậu rời bỏ Yến Lân vào mấy ngày trước đó.Sau đó, Nhiễm Văn Ninh cũng không thể nghe rõ bản thân mình đã trả lời mẹ như thế nào cả.
Thế nhưng cậu lại có thể nghe thấy mẹ tiếp tục an ủi mình: "Con đừng để trong lòng mãi như vậy, Yến Lân chỉ phải đi đến một nơi rất xa mà thôi, tụi con cũng không thể gặp nhau được nữa."
"Tại sao Yến Lân lại phải đi vậy mẹ?"
Cuối cùng, Nhiễm Văn Ninh cũng có thể nghe được mình đang nói gì.Nghe xong câu hỏi này, Ninh Hiểu đã trầm ngâm rất lâu.
Mẹ đang lái xe, vậy nên cậu cũng khó có thể nhìn thấy được nét mặt của mẹ mình trông như thế nào, thứ duy nhất cậu có thể thấy qua gương chiếu hậu là nửa bên mặt mơ hồ của mẹ."
Thằng bé đó rất nguy hiểm."
Rốt cuộc Ninh Hiểu cũng lên tiếng."
Yến Lân là người tốt mà mẹ, cậu ấy không phải kẻ xấu."
Nhiễm Văn Ninh khịt mũi, cố gắng bênh vực bạn mình.Ngữ điệu đều đều của Ninh Hiểu đột nhiên lại trở nên gấp gáp khôn kể, Nhiễm Văn Ninh rõ ràng có thể nhận thấy giọng nói của mẹ mình đang run rẩy đến kì cục.
Bà ân hận: "Văn Ninh, mẹ thật lòng có lỗi với con, mẹ nên nhận ra sớm hơn một chút, bây giờ chuyện cũng đã rồi, đã quá muộn rồi."
"Mẹ thế mà lại để nó dạy cho con nhiều thứ đến như vậy, rõ ràng con chỉ mới là một đứa bé mà thôi."
Nhiễm Văn Ninh hoàn toàn không hiểu mẹ mình đang nói gì cả.
Trong hồi ức của cậu, đây là lần đầu tiên Ninh Hiểu nói chuyện với cậu bằng một ngữ điệu như thế, nghe cứ như bà đang tự trách móc bản thân vì đã không làm tròn trách nhiệm của một người lớn vậy."
Mẹ thật sự không nên ép con chọn lựa như vậy, lúc ấy mẹ rối quá."
Ninh Hiểu liếc mắt quan sát con trai mình qua gương chiếu hậu.
Sau khi nhận thấy Nhiễm Văn Ninh không có phản ứng quá khích nào, bà mới tiếp tục chuyên tâm lái xe."
Cậu ta cực kì để ý đến việc con sẽ chọn ai, vậy nên con bắt buộc phải nói thẳng ra như vậy."
Nghe xong, Nhiễm Văn Ninh chỉ trầm ngâm ngồi yên trên hàng ghế sau xe.
Cả một quãng đường còn lại, cậu và mẹ cũng không trò chuyện cùng nhau nữa, sự im lặng ấy vẫn luôn bao trùm lên cả hai mẹ con mãi cho tới khi họ về đến cổng lớn của khu chung cư.Ngay lúc Nhiễm Văn Ninh định mở cửa xuống xe, một bóng đen chợt xuất hiện ngay bên cạnh cậu.
Cậu bị nó doạ đến hoảng hốt, chỉ biết lật đật quay đầu về phía bên trái để xem cho rõ.
Thì ra, cái bóng đen đang yên vị ở bên cạnh cậu lúc bấy giờ là một đứa bé trai.Đứa bé kia đang quay lưng về phía cậu, bận nhìn ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ xe.
Nhiễm Văn Ninh không tài nào thấy rõ được khuôn mặt của cậu bạn này vì cảnh sắc trong kí ức của cậu vẫn luôn cực kì mờ nhạt, nhưng lòng cậu đã có đáp án chắc chắn rồi, cậu ta chính là Yến Lân.Bắt đầu từ lúc này, nơi đây cũng không còn là hồi ức của Nhiễm Văn Ninh nữa, nó đã chuyển hẳn thành một giấc mơ.
Tiếng gọi của mẹ Ninh Hiểu vẫn vang lên đều đều, nhưng cậu cũng chẳng buồn xuống xe."
Yến Lân?"
Nhiễm Văn Ninh nhẹ nhàng cất tiếng gọi tên bạn.
Đây là lần đầu tiên cậu mơ thấy Yến Lân, cậu luôn lần theo tung tích của người bạn này trong tương lai, thế nhưng vẫn mãi chẳng thể bắt lấy bất kì một thứ gì cả.Tuy vậy, đứa bé trai kia vẫn luôn không quay đầu lại, cậu ta chỉ nhìn chăm chăm về phía cửa sổ mà thôi.
Nhiễm Văn Ninh cảm thấy thời gian của giấc mơ này đang lắng đọng lại, khiến tiếng giục giã của mẹ và phong cảnh ngoài cửa sổ xe cũng dần dần mờ nhạt đi mất.Không gian của lucid dream này vẫn từ từ thu hẹp, mãi cho đến khi nó chỉ nhỏ bằng không gian của một chiếc xe hơi.
Lúc này, bên ngoài cửa sổ xe chỉ còn lại ánh sáng.Có vẻ như Yến Lân đã chán ngắm nhìn mấy thứ ngoài cửa sổ, thay vào đó, cậu ta lại chậm rãi quay đầu nhìn về phía Nhiễm Văn Ninh.
Thấy vậy, cậu cố mở to đôi mắt của mình, thế nhưng lại hoàn toàn chẳng thể nào nhìn rõ được người kia trông ra sao.
Ngay sau đó, cậu đã sực tỉnh."
Trong tương lai, cậu sẽ chọn mình chứ?"
Đấy là câu nói sau cùng cậu có thể nghe thấy trong giấc mơ này.Sau khi Nhiễm Văn Ninh thức giấc, thứ đập vào mắt cậu đầu tiên là trần nhà của một nơi cực kì xa lạ.
Đoạn kí ức khi cậu ngất xỉu ở chi nhánh chính đột nhiên ùa về trong đầu cậu, cậu nhớ rõ khi ấy mình chỉ vừa mới trông thấy "Thiên sứ" mà thôi.Nhiễm Văn Ninh nghiêng đầu về một phía, bắt gặp Yuuya đang ngồi sát bên cạnh giường mình.
Thấy cậu đã tỉnh, hắn mới vội vã mở cửa ra ngoài để tìm nhân viên y tế.Nghe xong thông báo, một vài nhân viên y tế lạ mặt đã xông vào đây.
Mấy người đó xúm lại quanh Nhiễm Văn Ninh để kiểm tra và đo lường một hồi lâu, sau đó lại tuôn ra một chuỗi báo cáo về tình trạng sức khoẻ cho cậu nghe, thế nhưng lại chẳng có một chữ nào đọng lại trong đầu cậu cả."
Cậu có khoẻ không?"
Nhác thấy cậu chỉ lầm lì ngồi một chỗ chẳng buồn lên tiếng, Yuuya mới hỏi thăm như vậy.Nhiễm Văn Ninh đã suy nghĩ thấu đáo cả rồi.
Cậu chực mở miệng hỏi Yuuya mấy việc về "Thiên sứ", thế nhưng lại đột nhiên phải phanh lại vì người kia cũng đang ở trạng thái khá khó xử, cũng không thể nói linh tinh.
Vì thế, cậu chỉ đành chuyển sang hỏi thăm: "Maya có đây không anh?"
"Bà ấy đang bận làm việc, tí nữa mới qua thăm cậu được ha."
Yuuya đáp lời cậu như thế.Nghe xong, Nhiễm Văn Ninh mệt mỏi nhắm mắt lại.
Một lúc sau, cậu mới tiếp lời: "Tôi muốn hỏi bà ta một vài thứ ấy mà."
"Vậy tôi chờ chung với cậu nhé.
Chi nhánh của cậu có gọi tới đây hỏi thăm, tôi đã kể hết chuyện của cậu cho Trì Thác nghe rồi ha."
Yuuya giải thích.Nhiễm Văn Ninh gật gù tỏ vẻ biết ơn Yuuya, sau đó mới bắt đầu nằm xuống giường lần nữa.
Khi nhìn thấy con "Thiên sứ" kia, cậu đã tự động nhớ lại rất nhiều chuyện của khi trước, tính ra thì cậu cũng thường xuyên bị như vậy những khi nhìn thấy bản thân Dear Anna trong mộng.Hơn bốn mươi phút sau, Maya mới dừng chân trong phòng bệnh của Nhiễm Văn Ninh.
Nhác thấy bầu không khí giữa hai người này có hơi nghiêm túc, Yuuya mới xin phép ra ngoài trước, để lại không gian trò chuyện cho bọn họ."
Tôi rất lo lắng cho cậu.
Cậu có phản ứng cực kì dữ dội trước mặt 'Thiên sứ', đây là một chuyện thật sự rất ngoài ý muốn."
Maya mở lời bằng cách tỏ ra quan tâm.Để đáp lại, Nhiễm Văn Ninh chỉ nở một nụ cười nhạt nhẽo.
Cậu bắt đầu đặt câu hỏi: "Con 'Thiên sứ' đó của chi nhánh Châu Á là Dear Anna phải không?"
"Đúng thật là tông đồ chính tông của nó, cậu rất nhạy bén.
Đúng vậy, chúng tôi đang sử dụng Dear Anna như một cách để mở ra cánh cửa của Cung điện."
Maya đáp lại Nhiễm Văn Ninh bằng một câu khẳng định, đồng thời cũng kể với cậu rằng khi cậu đặt chân vào nơi ấy, trị số biến động của Dear Anna đột nhiên lại tăng lên rất cao.Tiếp theo đó, Maya nghiêm túc nói: "Cậu đã hoàn toàn thuộc về chi nhánh chính rồi ha, chúng tôi cam kết sẽ bảo vệ cậu, cũng như tạo những điều kiện cực kì thuận lợi cho phép cậu làm mọi thứ mà cậu muốn."
"Đương nhiên, các nhiệm vụ được chi nhánh châu lục bàn giao vẫn sẽ được xử lí bởi những chi nhánh nhỏ lẻ như bình thường.
Vậy nên cậu yên tâm ha, cậu vẫn sẽ làm việc bên chi nhánh đội thứ hai của Trung Quốc, cơ mà bên tôi sẽ phân công nhân sự xuống đấy để hỗ trợ và nâng đỡ cậu."
"Nếu cậu đã cảm thấy khoẻ hơn, chúng tôi mong rằng cậu có thể thử đi vào 'Điện vĩnh hằng' thêm một lần nữa."
Cuối cùng, bà ta vẫn lái chủ đề sang cái mộng cảnh ấy.Nhiễm Văn Ninh đồng ý với yêu cầu này rồi.
Ngày hôm sau, cậu lại đặt chân vào tầng lầu kia lần thứ hai.
Chỉ vừa mới bước vào cửa, cậu đã có thể nhìn thấy thứ được ca tụng là "Thiên sứ" kia đang lơ lửng giữa một loại chất lỏng không rõ.Sinh vật kia thoạt trông vẫn như thuở ban sơ, mấy chiếc râu như râu mực của nó buông thõng đến tận đáy bình chứa.
Trên chiếc đầu quá khổ của "Thiên sứ", hai rặng san hô vẫn đan chéo vào nhau dệt nên một tấm lưới lớn, sau đó dàn đều đối xứng sang hai bên lưng của nó, nhìn hệt như một đôi cánh.Lần này, Nhiễm Văn Ninh cũng không nhức đầu, choáng váng hay buồn nôn như hôm qua.
Tuy rằng nhịp tim của cậu vẫn đang dần dần trở nên gấp gáp, thế nhưng việc này hoàn toàn nằm trong khả năng chịu đựng của cậu.
Sau một hồi nhìn chăm chú vào "Thiên sứ", cậu mới chợt ngộ ra một điều, rằng cuộc đời nhỏ nhoi của cậu sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi lòng bàn tay của nó, vì bản thân thứ sinh vật này chính là Dear Anna."
Xin phép được giới thiệu lại lần thứ hai ha, đây là Thiên sứ Ánh trăng đến từ chi nhánh Châu Á của chúng tôi- Dear Anna."
Maya tự hào giới thiệu.Theo sự sắp xếp từ bên trên, Nhiễm Văn Ninh sẽ nằm xuống rồi vào mộng trong một tầng lầu ở ngay bên cạnh "Thiên sứ".
Chỉ cần cậu vừa ngồi dậy, bóng dáng của thứ sinh vật kia sẽ đập vào mắt cậu ngay.
Sau khi các trang thiết bị phức tạp được lắp đặt xong xuôi, cậu mới chìm vào trong giấc mơ của chính mình dưới hàng loạt những ánh nhìn chằm chằm từ rất nhiều nhân viên nghiên cứu ngoài hiện thực.Nơi cậu đặt chân vào là tầng thứ hai của "Dưới ánh trăng, Dear Anna".Từ khi vào mộng cảnh đến giờ, Nhiễm Văn Ninh vẫn luôn đi lang thang giữa một rừng sương mù trắng xoá, thế nhưng có vẻ như cái mộng cảnh này cũng không hề có bất kì một sự thay đổi nào cả.
Hướng mắt nhìn về phía sinh vật đang lơ lửng trên những tầng mây, cậu chỉ thấy nó đang im lìm say ngủ, căn bản chẳng buồn liếc mắt đến vị khách duy nhất đã ghé thăm nơi này vào hôm nay lấy một cái.Quái, mình không vào Cung điện được à?Nhiễm Văn Ninh cứ đi mãi, đi mãi.
Thời gian cứ thế trôi qua, và bầu trời sáng trưng của tầng thứ hai lại dần dần hoá đen kịt, lớp sương mù mỏng dưới chân cậu cũng từ từ biến mất.
Cuối cùng, cậu chả hiểu sao mình lại bị đuổi về tầng thứ nhất của Dear Anna rồi."
Điện vĩnh hằng" cũng không hề mở cửa chào đón Nhiễm Văn Ninh.