Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Đam][Hoàn] Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé Con Là Con Của Hắn

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Đam][Hoàn] Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé Con Là Con Của Hắn
CHƯƠNG 19


CHƯƠNG 19:
Liễu Giới Nguyên mắng: "Paparazzi rác rưởi."

Không phải như ý muốn của cậu chụp được rồi à?

Sao lại còn muốn chửi người ta nữa?

Người đại diện vô cùng khó hiểu.Liễu Giới Nguyên nói: "Tôi đợi hoài đợi mãi cũng chưa đăng lên, cậu ấy mà không tìm tôi thì tôi chuẩn bị gửi qua cho cậu ấy."

Người đại diện: "..."

Người đại diện ngốc luôn rồi, "Tại sao cậu lại muốn làm như vậy hả?"

Liễu Giới Nguyên: "Ba năm trước đây Hoắc Linh Quân uống say đi lên xe của tôi, hai chúng tôi trong sạch thuần khiết, cho dù có làm gì đi nữa thì chắc chắn không phải giao dịch dơ bẩn nhưng việc này lại bị người khác lấy ra hắc, trở thành nốt đen của Hoắc Linh Quân, nói sao đi nữa thì việc này cũng không thoát khỏi có liên quan đến tôi, tôi phải có trách nhiệm để cho mọi người biết được sự thật rằng Hoắc Linh Quân hoàn toàn trong sạch."

Người đại diện nghe anh nói vậy cũng hiểu một chút, hỏi: "Hiện giờ Hoắc Linh Quân có người đại diện không?"

"Chắc là không, cậu ấy cả trợ lý cũng không có mà."

"Một mình cậu ta chắc không tiện lắm đâu, phải có người đại diện mới được, nếu chỉ dựa vào một mình cậu ấy tẩy trắng mấy tin hắc đó chỉ sợ không được tốt lắm."

Liễu Giới Nguyên cũng rõ ràng, đã lăn lộn trong giới giải trí thì ai khống chế được dư luận thì người đó có quyền lên tiếng, nếu chỉ dựa vào một cái miệng thì dù cho có lý đến mức nào đi nữa thì cũng sẽ bị người ta đổi trắng thay đen.

Vẫn nên có công ty đáng tin cậy mới được, cần phải hợp tác với công tin đáng tin nhất.Mà bản thân Liễu Giới Nguyên có được 60% cổ quyền công ty nhà mình.Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ giới giải trí mà xem, nếu để cho Hoắc Linh Quân lựa chọn thì chắc chắn đầu tiên sẽ chọn nhà của anh.Nghĩ cũng không cần nghĩ."

Vậy là tốt rồi, cậu làm được."

Ánh mắt người đại diện dao động, trong lòng hiểu rõ, nếu hiện giờ Liễu Giới Nguyên muốn che chở Hoắc Linh Quân, vậy dĩ nhiên hắn sẽ không làm ngược lại.

Dù sao việc này cũng không phải chuyện gì lớn, có Liễu Giới Nguyên giúp đỡ tẩy trắng thì xoay ngược mấy tin hắc này cũng chỉ là vấn đề thời gian.Đoàn đội Marketing của Giải Trí Thân Tinh cũng không phải để trưng chơi cho vui, sở dĩ hắn muốn dùng tiền để hòa hoãn việc này cũng chỉ vì muốn đỡ lãng phí thời gian mà thôi."

Paparazzi tự thấy cậu không muốn liên quan gì đến Hoắc Linh Quân, chỉ là không ngờ các cậu lại đang đóng chung một bộ phim, sau này cũng phải cùng nhau đi tuyên truyền, vậy cứ mượn tay họ cho cái hot search miễn phí, ngày sau tin tức về bộ phim được truyền ra làm cho họ trở tay không kịp, còn giúp chúng ta tạo thế tuyên truyền trước, khá tốt."

"Chúng ta ở bên này cũng có thể theo chân bọn họ "tương tác" một chút vậy."

Liễu Giới Nguyên nói.Người đại diện: "Tương tác thế nào?"

Liễu Giới Nguyên cười cười rồi đem ý nghĩ của mình nói với người đại diện.Trong phim trường, Hoắc Linh Quân đang thảo luận kịch bản với Ngô Vân Tố, lúc nãy Vương Hợp Minh có sửa lại một chỗ.

Trong phim, Hoắc Linh Quân đóng vai em trai không có chút tương tác nào với nữ chính, Vương Hợp Minh đã sửa lại chỗ này, tăng thêm tình tiết tương tác của cả hai người.Liễu Giới Nguyên vừa vào cửa liền thấy Hoắc Linh Quân đang nói chuyện với Ngô Vân Tố.Sáng sớm nên máy móc còn chưa khởi động, Liễu Giới Nguyên thay quần áo xong mới vừa bước tới liền nghe Ngô Vân Tố nói: "Vương đạo có nói hai người có tiếp xúc thân thể ở chỗ này không?"

Hoắc Linh Quân lắc đầu: "Không nghe ông ấy nói, chắc là không có rồi."

"Chị thì thấy vậy nè."

Ngô Vân Tố phân tích: "Vẫn nên có thì tốt hơn, em nghĩ xem, ở tình huống này nếu chúng ta không có tiếp xúc chỉ đứng không không thì sẽ không quá có cảm giác xung đột, không đủ phóng đại sự mâu thuẫn, nếu như vậy thì sẽ không đạt được hiệu quả hoàn mỹ của bộ phim."

Hoắc Linh Quân nghe xong cảm thấy rất có lý, Ngô Vân Tố nói: "Cứ vậy đi, em cứ nắm lấy tay của chị, đừng sợ làm chị đau, tùy em muốn nắm mạnh cỡ nào cũng được―""Đang làm gì vậy hả?"

Liễu Giới Nguyên lãnh khốc chen ngang vào: "Nắm tay cái gì?

Hai người có đoạn này nữa à?"

Ngô Vân Tố nói: "Vương đạo mới vừa thêm vào, tôi đang thảo luận tình tiết với Huân Huân mà."

Liễu Giới Nguyên hừ một tiếng, "Sao tôi lại không biết Vương đạo lại thêm vào một đoạn thế này nhỉ?"

"Do cậu tới trễ đó, không tin thì cậu đi hỏi đi."

Ngô Vân Tố khó chịu, "Đừng có chen ngang chúng tôi chứ."

Liễu Giới Nguyên không nhúc nhích, anh nhìn tay bọn họ mà khí lạnh bay vèo vèo, cái mặt nhìn Ngô Vân Tố còn xấu hơn so với mấy ngày trước nữa, "Cô đừng quên trong phim chúng ta mới là một cặp, cô cũng đừng cả ngày cứ muốn dính lấy Linh Vân đi."

Ngô Vân Tố trợn trắng mắt, cô nhìn Hoắc Linh Quân bên cạnh mình, nhìn một hồi rồi quay đầu lại, nhỏ giọng nói: "Anh chờ đó."

Liễu Giới Nguyên nói: "Cô nói gì?"

Ngô Vân Tố: "Tôi nói anh quả là người tốt."

Hoắc Linh Quân đánh giá Liễu Giới Nguyên, "Miệng vết thương thế nào rồi?"

Liễu Giới Nguyên lãnh khốc nhìn Ngô Vân Tố, nụ cười đắc ý lướt qua trong giây lát, lúc ngồi xuống còn mang theo tư thế của người chiến thắng mà nói với Hoắc Linh Quân: "Còn đau một chút, yên tâm, sẽ không làm chậm trễ cảnh quay."

Ngô Vân Tố rốt cuộc lộ ra bộ mặt hoàn toàn xem thường.Hoắc Linh Quân còn nghĩ tới việc ngày hôm qua, tưởng Liễu Giới Nguyên thật sự đi tìm bạn giường, nghĩ qua nghĩ lại sau đó không muốn phản ứng gì với Liễu Giới Nguyên nữa mà chỉ lật kịch bản, "Ừ."

Liễu Giới Nguyên chợt ngừng lại, trong đầu nhanh chóng tua lại, chẳng lẽ câu vừa rồi nói trúng rồi, làm cho Hoắc Linh Quân sinh ra cảm giác áy náy chăng?

Anh vội vàng nói: "Thật ra đã sắp hết, chỉ là lúc kết vảy vảy rớt ra hơi đau một chút, không sao cả."

Hoắc Linh Quân: "Kết vảy tại sao lại rớt?"

Liễu Giới Nguyên: "Lúc tắm bị tróc ra."

Hoắc Linh Quân: "...Đồ dơ thì phải rửa sạch rồi."

Hoắc Linh Quân liên tưởng đến trường hợp nào đó, thì ra thật sự đi tìm bạn giường nha, a đàn ông, vì thế không thèm trả lời Liễu Giới Nguyên nữa mà tiếp tục cúi đầu xem kịch bản.Ngô Vân Tố ở bên cạnh Liễu Giới Nguyên vui vẻ cười thật tươi.Hì hì.Liễu Giới Nguyên: "..."

Liễu Giới Nguyên cạn lời: "Tắm rửa thì sao vậy?

Trên người dơ bẩn dĩ nhiên phải tắm rửa rồi?

Các người không tắm à?"

Ngô Vân Tố nói với Hoắc Linh Quân: "Đàn ông mà em biết rồi, bất quá em còn nhỏ lắm, những việc này không cần nghe đâu."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Liễu Giới Nguyên ấm ức, hôm qua anh ở công ty ngồi cả nguyên một ngày thảo luận rất nhiều việc với phòng Marketing còn không phải vì Hoắc Linh Quân sao, "Ngày hôm qua tôi ra khỏi nhà cậu xong là đi đến công ty liền, từ sáng sớm cho tới tối khuya, mệt đến muốn chết muốn sống, về đến nhà tắm rửa thì làm sao vậy?

Các người sẽ không phải nghĩ đến cái gì khác đi, suy nghĩ của các người thật quá dơ bẩn!"

Hoắc Linh Quân không nhìn anh, Ngô Vân Tố lại bắt được trọng điểm: "Anh làm gì mà hôm qua từ nhà Huân Huân đi ra hả?"

"Hôm trước tôi ngủ ở nhà cậu ấy, không đi ra từ nhà cậu ấy không lẽ đi từ nhà cô ra à?"

Ngô Vân Tố làm ra dáng vẻ con trai mình bị dê xồm làm nhục, tức giận lên: "Cô nam quả nam anh làm gì lại tới nhà Huân Huân ngủ?

Huân Huân, anh ta có làm gì em không vậy?"

Liễu Giới Nguyên: "...Đều là đàn ông với nhau tôi có thể làm gì cậu ta chứ?"

Hoắc Linh Quân: "Không phải là thầy Liễu đã cứu em sao, em mời khách coi như cám ơn anh ấy, vừa lúc mẹ em cũng ở nhà nên chúng em cùng nhau ăn bữa tối."

Sau khi Ngô Vân Tố nghe xong cũng cảm thấy yên tâm lại, "Có mẹ em ở đó thì chị yên tâm rồi."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Liễu Giới Nguyên không muốn tranh luận với cô liền kêu Hoắc Linh Quân và trợ lý đi ra ngoài.Chiếc Weismann của anh đang đậu ở ngoài cửa, Liễu Giới Nguyên cầm di động, anh kêu Hoắc Linh Quân đứng ở nơi cách chiếc xe không xa, sau đó anh lui ra phía sau vài bước rồi cầm điện thoại tìm góc độ.Hoắc Linh Quân hỏi anh muốn làm gì mãi mà anh vẫn không trả lời nên cậu hỏi trợ lý: "Anh ta muốn làm gì thế?"

Trợ lý nói: "Chắc là muốn chụp hình đó."

Hoắc Linh Quân: "Chụp ảnh thì kéo tôi theo làm gì."

Trợ lý: "Hai người không phải là bạn tốt à?

Thật ra tôi cảm thấy tâm địa anh Liễu rất đơn thuần, có thể làm bạn bè của anh ấy rất tốt đó."

Hoắc Linh Quân: "..."

Tôi sẽ không mắc ói cái câu tâm địa đơn thuần gì đó đâu.Nghịch nửa ngày, Liễu Giới Nguyên rốt cuộc chụp xong, Hoắc Linh Quân nói: "Chụp gì vậy cho tôi xem với."

Liễu Giới Nguyên nhìn điện thoại, "Không cho."

Hoắc Linh Quân: "..."

Bất quá không lâu sau, Hoắc Linh Quân liền biết Liễu Giới Nguyên chụp cái gì.Vào lúc nghỉ trưa, Hoắc Linh Quân mở Weibo ra xem, cậu vừa mới đăng nhập vào mở tin tức ra thì đã thấy rất nhiều người tag cậu, cậu lập tức mở ra thì thấy tất cả đều là chuyển phát status của Liễu Giới Nguyên rồi tag cậu.Trước đây có những người đu CP của hai người tag cậu ở Weibo, cậu nhìn qua cũng không quá nhiều, chính là hôm nay tag nhiều tới như vậy, cậu thật sự tò mò đã xảy ra chuyện gì."@Hoắc Linh Quân, hu hu hu hu CP tôi đu là thật!!!!!!

Cùng chung khung hình chung khung hình a a a a a!!!!!!"

"@Hoắc Linh Quân là cậu phải không là cậu đúng không???!!!"

"Có phải hợp tác rồi không QAQ ước mơ của mị."

Này là Weibo mà sáng nay Liễu Giới Nguyên mới đăng lên, status viết: Hôm nay thời tiết rất đẹp.

Chỉ có sáu từ đơn giản kèm theo một bức hình, hình để nhỏ không nhìn thấy gì nhưng mới vừa phóng lớn bức hình ra, Hoắc Linh Quân ngây ngẩn cả người, nhìn qua thì thấy là một bức hình chụp thời tiết không sai nhưng trong góc trái bên dưới bức hình chình ình hình dáng của cậu, hơn nữa còn rất rõ ràng!

Là cậu đang nói gì đó với trợ lý của Liễu Giới Nguyên.Đây không phải là hồi sáng Liễu Giới Nguyên kéo theo cậu đi chụp hình hay sao?

Sao lại chụp luôn cả cậu vào rồi!Hơn nữa quả nhiên là, cậu lại lên hot search cùng với Liễu Giới Nguyên, cứ thế tùy tùy tiện tiện lên hot search, lần trước là nắm tay, lần này là hợp tác, cũng không biết lần sau sẽ là cái gì.Đang lúc Hoắc Linh Quân không biết làm gì cho phải, Vương Hợp Minh có một yêu cầu là trong lúc điện ảnh đang được quay thì hy vọng sẽ không có bất kỳ chuyện gì bị lọt ra ngoài, cũng không biết chuyện này có được tính là bị lọt ra ngoài hay không nữa, cậu đang muốn đi ra tìm Liễu Giới Nguyên nói chuyện thì thấy Vương Hợp Minh đi tới, cười nói: "Tôi nghe phó đạo diễn nói cậu với Tiểu Liễu lại lên hot search."

Hoắc Linh Quân: "Thầy Liễu không cẩn thận chụp trúng tôi, mắt fans sắc nên đã nhận ra rồi."

"Không sao cả, không đề cập đến nội dung phim thì không vấn đề gì, nhìn thấy hai người ở chung với nhau tốt như vậy thì tôi yên tâm rồi, trước đây còn lo lắng nếu có gì khó ở với nhau thì sẽ làm chậm trễ việc hợp tác sau này, xem ra đều do tôi nghĩ nhiều."

Vương Hợp Minh nói: "Vừa rồi Tiểu Liễu còn nói với tôi cậu ấy có thể tiếp nhận bất kỳ cảnh diễn mờ ám nào với cậu, cần tăng cảnh tương tác cũng không cần hỏi qua cậu ấy, đặc biệt là các cảnh có tiếp xúc thân thể."

"..."

Hoắc Linh Quân nói: "Đây là anh ấy nói sao?"

Vương Hợp Minh gật đầu: "Đúng vậy."

Đúng lúc này thì Liễu Giới Nguyên đã đi tới.Hoắc Linh Quân nghiêng qua nhìn anh, Liễu Giới Nguyên cũng đối mặt với ánh mắt của cậu, lãnh khốc ho khan một tiếng.

Những gì mà Vương đạo vừa nãy nói anh cũng đều nghe được, nếu đã nói, anh tuyệt đối sẽ không nuốt lời.Liễu Giới Nguyên: "Vì điện ảnh hiến thân vẫn luôn là châm ngôn của tôi, tôi hoàn toàn không có vấn đề gì, tùy mọi người muốn quay thế nào cũng được."

Vương Hợp Minh sẽ tăng cảnh diễn nào đây?

Cảnh hai người đánh nhau?

Hoặc là cảnh mờ ám xung đột giữa hai người?

Hay chính là cái loại rát người, hai người hận trong lòng, sau đó đến gần lại gần sát hơn nữa, gần đến trong mắt chỉ có nhau, làn đạn trên màn hình sẽ không ngừng chạy qua câu "tiểu đội "áp đầu" đâu rồi hả?"* như vậy đó.(*Câu này thì mình không hiểu lắm nhưng theo như mình hiểu thì ý nói là kêu ai tới ấn đầu hai người xuống để hai người hun nhau đi ý.)Dù sao thì tùy Hoắc Linh Quân thích thôi, anh đều sẽ phối hợp, nếu Hoắc Linh Quân yêu cầu gia tăng cái loại cảnh diễn để vai trần đánh nhau hoặc vật nhau dưới mưa thì anh cũng sẽ không từ chối.

Khoan đã, nếu là cảnh diễn vật nhau dưới mưa thì có hơi kích thích quá không, áo sơ mi trên người ướt đẫm gì đó, khụ, thôi, ai kêu tâm anh thiện lương làm gì, có thể vì nghệ thuật hiến thân chứ, đợi lát nữa đi nói chuyện với Vương Hợp Minh vậy, cứ theo ý thích của bọn họ là được.Hoắc Linh Quân mở miệng.Liẽu Giới Nguyên lãnh khốc nhìn qua.Hoắc Linh Quân nói: "Nhưng mà thầy Liễu đã ký hiệp ước rồi, sẽ không quay bất kỳ cảnh diễn nam nam mờ ám nào cơ mà."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Hiệp ước gì?Anh có ký qua cái hiệp ước như vậy sao?Sau đó anh nhớ lại...Trước khi đóng phim này đúng là anh có ký qua một cái hiệp ước...1.

Tuyệt đối không xào CP!2.

Không quay cảnh đồng tính mùi mẫn!3.

Chưa có sự cho phép không được tùy tiện tag anh trên Weibo....Bà mẹ nó.-----Tác giả có lời muốn nói:Liễu Giới Nguyên: Trước đây rốt cuộc tôi đã luẩn quẩn thế nào mà lại đào nhiều hố cho tôi như vậy chứ hả.Mạnh Quyên biết Thu Thu là do Tiểu Hoắc sinh ra.-----Editor: Chúc mọi người khởi đầu năm mới 2023 nhiều may mắn và thuận lợi nhé và tiếp tục ủng hộ mình nhé! ^^
 
[Đam][Hoàn] Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé Con Là Con Của Hắn
CHƯƠNG 20


CHƯƠNG 20:
Lịch sử luôn giống nhau kinh người như thế đó.Liễu Giới Nguyên rất muốn xuyên về lúc ký hợp đồng để hỏi bản thân anh một chút, tại sao mày lại muốn hố mày tới vậy hả?Thôi.Anh mặc kệ rồi.Quá mệt mỏi.Vương Hợp Minh cũng suýt quên mất cái hiệp ước này, may nhờ Hoắc Linh Quân nhắc tới mới nhớ, nói: "Coi đầu óc của tôi này xém tí nữa đã quên mất rồi, ngại quá Tiểu Liễu, cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nhắc lại việc này nữa!"

Liễu Giới Nguyên: "..."

Mệt mỏi.Thật sự!Dù sao cảnh diễn phối hợp của song nam chủ cũng đã đủ nhiều, đến lúc đó tự phát huy cũng không phải không thể, Liễu Giới Nguyên nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc cũng nghĩ thông rồi nên không còn rối rắm về vấn đề này nữa.Anh ngồi trong phòng hóa trang, Hoắc Linh Quân thì ở bên cạnh bổ trang, cậu ngồi chơi điện thoại không ngẩng đầu lên, anh nhịn không được hỏi: "Sau khi tin tức về bộ phim được công bố, chắc cậu cũng phải ký công ty quản lý nào đó nhỉ?"

Hoắc Linh Quân: "Không vội."

"Không vội?"

Liễu Giới Nguyên nói: "Sau khi tin tức được công bố, đây chính là cơ hội tốt nhất để cậu xoay người đó, việc có công ty quản lý cực kỳ quan trọng, không có đoàn đội xã giao thì muốn tẩy trắng nói dễ hơn làm, cho nên tôi khuyên cậu nên nhanh chóng ký một công ty nào đó để có thể chuẩn bị mọi việc cho thật tốt."

Hoắc Linh Quân không lên tiếng.Liễu Giới Nguyên đứng lên đi vài bước đến bên cạnh cậu, từ trên cao nhìn xuống nói: "Tôi đang nói chuyện với cậu đấy."

Hoắc Linh Quân nói: "Thì anh cứ nói đi."

"Tôi nói nãy giờ mà cậu có trả lời đâu."

Hoắc Linh Quân tiếp tục chơi điện thoại: "Anh nói là việc của anh, tôi có trả lời hay không là việc của tôi."

Liễu Giới Nguyên bị chọc giận rồi, hung ác nói: "Sao cậu lại như vậy hả?"

Hoắc Linh Quân ngước đầu nhìn anh: "Tôi còn đang muốn hỏi sao anh lại thế này đây, sáng hôm nay chụp hình mắc gì anh cố tình gọi tôi đi ra ngoài?

Chụp tôi như vậy xong còn chưa tính sao lại còn cố ý đăng lên mạng, thế nào, anh muốn xào CP với tôi à?"

Liễu Giới Nguyên hừ một cái, "Tôi là loại người cần phải xào CP để có nhiệt độ sao?"

Rõ ràng anh đang làm chuyện tốt lại không được đương sự hiểu cho, càng nghĩ càng thấy giận, dựa vào cái gì, việc gì anh phải chịu ấm ức thế này!!!Hoắc Linh Quân nhìn anh tức tới mức muốn tự nổ liền đem điện thoại đưa đến trước mặt anh, nói: "Có phải vì việc này không?"

Liễu Giới Nguyên nhìn vào thì thấy đúng là cái tòa soạn tầm xàm bá láp đã liên hệ đòi "tiền kín miệng" với anh, bởi vì anh không trả tiền nên bên đó đã đem việc của anh và Hoắc Linh Quân treo ở trên Weibo trước bàn dân thiên hạ."

Bạo!

Ba năm trước đây Liễu Giới Nguyên đã sớm quen biết với Hoắc Linh Quân, ba năm trước Hoắc Linh Quân say rượu trắng đêm không về, lên chiếc siêu xe đó chính là chiếc Weismann của Liễu Giới Nguyên, hai người che giấu thật sự quá sâu!"

Bài đăng dùng từ mờ ám không rõ ràng nhưng dù sao cũng chậm hơn một bước so với Liễu Giới Nguyên nên chỉ có thể cố gắng dùng từ ngữ ám muội để miêu tả quan hệ của hai người, đáng tiếc, Liễu Giới Nguyên đã sớm thoải mái hào phóng "phơi bày" trước đó rồi, dù có nói họ mờ ám thế nào thì bây giờ cũng không có ý nghĩa gì nữa.Khi paparazzi thấy được Weibo của Liễu Giới Nguyên quả thực tức tới mức muốn khóc, vất vả lắm mới có thể tóm được Liễu Giới Nguyên một lần, bọn họ còn đắc ý chờ đếm tiền cơ mà, ai ngờ đâu Liễu Giới Nguyên tự bạo căn bản không cho bọn họ có cơ hội "đè ép", tiền giấy thơm tho cứ như thế bị vứt xuống sông cmnr.Thực tế không cần tới 5 triệu cũng được mà.Bất quá 5 triệu nhiều lắm sao hả?

Đây đã là giá thấp nhất trong giới của bọn họ rồi đó được chưa!Đường đường là ảnh đế con nhà giàu mà cũng tiếc 5 triệu này nữa, anh quá đáng lắm!Nhưng tin tức này không thể cứ thế bị lụi tàn trong tay bọn họ được, dù sao cũng vất vả lắm mới chụp được nhưng bây giờ có phát ra thì cũng không còn hiệu quả gì.

Cứ như thế rối rắm giữa việc phát hay không phát ra mãi, cuối cùng vẫn cứ nên phát ra đi để còn cọ được một ít nhiệt độ, nhiệt độ này lại đến từ Liễu Giới Nguyên, trong lòng paparazzi miễn bàn nghẹn khuất biết bao nhiêu.Cá nóc Liễu bộc phát tính tình lên rồi, anh không thèm nói gì nữa mà xoay người trở về ngồi xuống.Cầu tôi nha.Cám ơn tôi đi.Bây giờ tôi chính là đại ca ở đây đó!Hoắc Linh Quân nói: "Nói sao đi nữa thì vẫn rất cám ơn anh, vốn dĩ việc này tôi không trông cậy một ngày nào đó có thể nói ra sự thật rồi."

Hoắc Linh Quân biết việc này khẳng định là Liễu Giới Nguyên cố ý thúc đẩy, ban đầu cậu vốn không nghĩ như vậy, sau lại nhìn thấy paparazzi đăng bài Weibo này lên mới hiểu được nguyên nhân hôm nay vì sao Liễu Giới Nguyên lôi cậu đi ra ngoài chụp ảnh.Loại tin tức kiểu này, paparazzi chắc chắn đã sớm thông báo cho Liễu Giới Nguyên để "đổi tiền" rồi, Liễu Giới Nguyên có thể trực tiếp đưa tiền luôn là xong, không cần thiết phải đăng bài gây sóng gió cho mọi người nghị luận như thế, ngoại trừ việc có thể giúp cậu làm sáng tỏ chuyện cũ năm xưa ra thì chính bản thân anh lại không được chỗ tốt nào.Hai người trước đây là đối thủ một mất một còn, thật sự không nghĩ tới có thể đi một bước đến ngày hôm nay.Tuy là khi nhớ tới việc này hôm đó, trong lòng Hoắc Linh Quân vẫn có chút "bóng ma" nhưng sự cảm kích lại cũng là sự thật, dù thế nào đi nữa thì Liễu Giới Nguyên cũng cố tình giúp cậu, cậu nên nói một tiếng cám ơn.Cá nóc Liễu lên mặt, "Hừ."

Hoắc Linh Quân nói: "Anh hừ cái gì đó?"

Liễu Giới Nguyên nói: "Muốn hừ thì hừ."

Hoắc Linh Quân: "Nói đến việc công ty, tôi còn chưa nghĩ xong, nếu muốn tìm một công ty đáng tin cậy thì cũng phải đợi đến khi tin tức về bộ phim được thông báo ra ngoài thì tôi mới có tư cách chọn lựa, hiện giờ chỉ sợ không có người nào chịu ký hợp đồng với tôi đâu."

Liễu Giới Nguyên khí phách nói: "Cậu lo nhiều như thế làm gì, cậu nói thử xem cậu muốn ký công ty nào đi."

Hoắc Linh Quân nghĩ nghĩ.Liễu Giới Nguyên bình tĩnh nhàn nhã chờ cậu nói ra hai chữ "Thân Tinh".Nhìn thử toàn bộ giới giải trí này xem, Thân Tinh nhà anh nói thứ hai không ai dám nói thứ nhất.Đợi lát nữa Hoắc Linh Quân nói ra hai chữ Thân Tinh rồi thì anh nên nói thế nào đây nhỉ.

Liễu Giới Nguyên cố gắng chặn lại khóe miệng đang giương lên vì cười mà nghiêm túc tự hỏi, ừ, công ty chúng tôi rất nghiêm khắc, sẽ không dễ dàng ký hợp đồng với người khác mà cần phải có thực lực thật sự, thôi thì cứ hát một bài cho tôi nghe trước thử xem, không thì nhảy thử một bài cũng được.

Liễu Giới Nguyên nhớ lại Hoắc Linh Quân nhảy "Vũ Điệu Ướt Mưa" trong buổi biểu diễn nọ liền ho khan một tiếng.Chờ đến khi hát đủ nhảy đủ rồi, anh cảm thấy đúng là không tệ thì sẽ suy xét, nếu Hoắc Linh Quân thật sự muốn vào công ty của bọn họ, thật sự muốn làm sư đệ của anh, anh cũng không phải loại người vô tình nên anh vẫn sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt mà cho vào.Hoắc Linh Quân mở miệng.Đôi tay Liễu Giới Nguyên giao nhau, chân nhếch lên, chờ đợi.Hoắc Linh Quân: "Công ty quản lý Nhạc Phong."

"Không nghĩ tới ánh mắt của cậu vẫn rất không tồi, nếu thật sự muốn đến chúng tôi―" Liễu Giới Nguyên suýt chút nữa nói chữ "Tinh" ra, "Tinh―cậu làm sao vậy!

Để cho cậu chọn lựa mà cậu đi chọn Nhạc Phong?"

Hoắc Linh Quân: "Suy xét tổng thể mà nói thì Nhạc Phong đúng là rất thích hợp với tôi, cho dù là đào tạo Idol hay là đào tạo diễn viên đều có phong cách riêng, chí hướng sau này của tôi vẫn là trên sân khấu, chỉ cần có thể cho tôi một lần nữa được lên sân khấu thì đối với tôi chính là công ty tốt nhất."

Liễu Giới Nguyên: "Không có phòng đào tạo Idol thì có thể lập ra một cái, cậu không cần cố chấp như vậy, công-ty-mà-ai-cũng-biết-là-công-ty-đó-đó còn mạnh hơn so với Nhạc Phong.Công-ty-mà-ai-cũng-biết-là-công-ty-đó-đó còn có tên gọi tắt chính là Thân Tinh.Hoắc Linh Quân: "Dịch Hành đâu có dễ như thế chứ, nghề Idol và diễn viên cách nhau như biển và núi, hơn nữa muốn vận hành một bộ môn đào tạo khác phải tốn kém rất nhiều tiền của và nhân lực, có công ty nào sẽ tình nguyện vì tôi mà mở ra bộ môn đào tạo mới chứ?"

Công ty nhà tôi nè!My Company.Liễu Giới Nguyên nói: "Lại cho cậu một cơ hội chọn lại một cái."

Hoắc Linh Quân nhìn anh: "Đừng nói là anh muốn tôi chọn Thân Tinh nha?"

Liễu Giới Nguyên nâng cầm, tính cậu còn thức thời đấy.Hoắc Linh Quân nhìn vẻ mặt của anh thật đúng là ý như vậy, trong lòng cậu có chút ngạc nhiên, không ngờ Liễu Giới Nguyên lại muốn cậu vào Thân Tinh.Thật sự cậu không hề dám nghĩ đến Thân Tinh, rất nhiều ảnh hậu ảnh đế xuất thân trong này, rất nhiều người mới diễn viên mới tranh nhau vỡ đầu cũng muốn được vào công ty lớn này, không kém một người không được đào tạo chính quy là cậu đâu, đã vậy còn dính đầy tin hắc trên người.

Ông chủ của Thân Tinh khẳng định sẽ không cần cậu, chưa kể nghe nói ông chủ Thân Tinh thích những người đẹp dáng hình gợi cảm, cậu cũng không đủ gợi cảm mà.Hoắc Linh Quân nói: "Anh đề cao tôi quá rồi, tôi làm gì có cái bản lĩnh đó, hơn nữa ông chủ của Thân Tinh sẽ không cần tôi đâu, tôi nghe nói ông ta thích người đẹp gợi cảm ý."

Liễu Giới Nguyên không còn lời nào để nói: "Ai nói tôi―" dừng một lát, anh nhìn Hoắc Linh Quân rồi ho khan một tiếng: "Cậu cũng rất gợi cảm mà."

Hoắc Linh Quân: "..."

Hoắc Linh Quân đỏ mặt: "Phải không?"

Liễu Giới Nguyên đỏ mặt: "Ừ, tôi đã xem qua cậu nhảy "Vũ Điệu Ướt Mưa" rồi."

Hoắc Linh Quân mặt đỏ mặt đỏ: "Anh xem cái đó làm gì chứ."

Liễu Giới Nguyên mặt đỏ mặt đỏ: "Cậu nhảy mà không cho người ta xem à."

"Tóm lại!"

Liễu Giới Nguyên hất cầm, bá đạo nói: "Cậu cứ thử gửi mail cho bộ phận người mới xem sao đi, không thử thì làm sao biết được."

Hoắc Linh Quân do dự mãi, Liễu Giới Nguyên lại nói: "Có nghe không hả, kêu cậu thử thì cứ thử đi, nếu đã chọn thì phải chọn cái tốt nhất, đây không phải cũng là tính cách của cậu sao."

Hoắc Linh Quân nghĩ lại cảm thấy đúng là như thế, nếu nói không nghĩ đến Thân Tinh là giả, ai mà không muốn vào được công ty tốt nhất chứ, trong cuộc sống này tổng cũng phải bước ra một bước thì mới biết được có thể bước tiếp được hay không, nếu ngay cả đi hay không đi cũng phân vân mãi, chẳng lẽ phải đi xem bói mới được hay sao?Quả nhiên, paparazzi đăng Weibo không lâu sau, mọi người liền bắt đầu bới lại chuyện cũ năm xưa, những dị nghị nói Hoắc Linh Quân bán đứng thân thể đều bị lật đổ.Còn có người đào ra được trước đó Hoắc Linh Quân đăng Weibo cũng có thân ảnh của Liễu Giới Nguyên, nhìn là biết hai người chính là bạn thân còn thường xuyên hay đi chơi với nhau nữa.

Nếu ở một đêm cùng với bạn tốt của mình là giao dịch dơ bẩn, vậy thì sau này trong giới giải trí ai còn dám đi chơi với bạn bè của mình nữa, mắc công lại biến thành giao dịch mờ ám!Dưới sự sắp xếp của Liễu Giới Nguyên, đoàn đội PR-Marketing giúp Hoắc Linh Quân làm sáng tỏ mọi việc, đẩy hot search bài PR, mua account marketing, trong tối ngoài sáng lấy chuyện này để lăng xê Hoắc Linh Quân, chủ yếu là để cho bàn dân thiên hạ thấy được sự ủy khuất của Hoắc Linh Quân rồi theo đó giúp Hoắc Linh Quân để lại ấn tượng người tốt trong lòng công chúng.Đây chính là lực lượng dùng để tẩy trắng!Là phương pháp thao túng tâm lý con người.Chỉ cần rải tốt con đường Người Tốt này thì hướng đi sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.Tuy rằng Hoắc Linh Quân đúng là trong sạch thật nhưng công chúng cũng chẳng để bụng cậu có trong sạch thật hay không đâu, mà họ chỉ nguyện ý tin tưởng vào cái mà họ "Xem" được.Từ khi trở lại đến bây giờ, Hoắc Linh Quân mới coi như chân chân chính chính nhẹ nhàng thở ra, cũng coi như cậu đã chính thức lọt vào tầm mắt của quần chúng, chân thật trở về lại con đường này.Theo dư luận ảnh hưởng, fans trên Weibo lại đón chào cơn bão mới, Hoắc Linh Quân tận mắt nhìn thấy số fans của cậu vượt quá 500.000 người, và vẫn còn đang tiếp tục tăng nữa.Cậu có cảm giác như hồi đầu mới vừa xuất đạo, lúc vừa ra mắt với nhóm lần thứ 2 đứng trên sân khấu mà tiểu bạo.Mới nếm được cảm giác hot lên làm cho cậu kích động trong lòng, lòng mang hy vọng, khí thế hừng hực.Cho dù thế nào đi nữa, cậu đều muốn được một lần nữa đứng trên sân khấu, lại lần nữa có thể cảm nhận dáng vẻ mọi người vì cậu mà động tâm.Nhân khí một lần nữa được tích tụ liền có người sôi nổi tìm tới cửa, có người tìm cậu làm tiết mục, có người tìm cậu ca hát, đủ loại mời chào hoa hòe lòe loẹt, cơ hội khó có được, Hoắc Linh Quân sâu sắc cảm thấy đúng là thời điểm cần tìm một công ty đáng tin cậy để có thể bày mưu tính kế cho cậu.Công ty nào thì được nhỉ?Chẳng lẽ thật sự gửi mail cho bên Thân Tinh à?

Hay là cứ "làm giá" với đám người tìm tới cửa để có thể chủ động chiếm được tư cách đưa ra điều kiện đây?Nghĩ tới nghĩ lui rất nhiều ngày xong rồi, cuối cùng Hoắc Linh Quân vẫn lấy hết can đảm gửi mail qua cho bên Thân Tinh.Ai ngờ đâu bộ phận người mới của Thân Tinh thật sự trả lời lại cho cậu, yêu cầu cậu gọi điện trực tiếp cho giám đốc bộ phận của bên đó.Hoắc Linh Quân hưng phấn khó nhịn mà cầm điện thoại gọi qua, giám đốc bộ phận người mới rất nhanh nghe máy, là một giọng nói rất lãnh rất khốc, "Hi, chào cậu, tôi là giám đốc bộ phận người mới – Lưu Kiệt Uyên*."(*Trong tiếng Trung, tên Liễu Giới Nguyên – 柳戒元 đọc giống với Lưu Kiệt Uyên – 刘杰渊 đều là Liu Jie Yuan nên các bạn biết người-mà-ai-cũng-biết-là-ai rồi đó =]]]]].)END CHƯƠNG 20.
 
[Đam][Hoàn] Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé Con Là Con Của Hắn
CHƯƠNG 21


CHƯƠNG 21:
Lưu Kiệt Uyên?Sao nghe cái tên quen quá vậy ta?Hoắc Linh Quân còn chưa kịp cẩn thận nghĩ lại liền nhanh chóng nói: "Xin chào, tôi là Hoắc Linh Quân, mới đây tôi có gửi mail cho bộ phận người mới của quý công ty, bộ phận người mới bảo tôi gọi cho ngài."

"À, Hoắc Linh Quân đúng không?"

Đối phương ho khan một cái, giọng nói nặng nề: "Nghe nói cậu cố ý chọn công ty chúng tôi, chúng tôi cực kỳ vinh hạnh, có thể hỏi cậu một chút vì sao chọn công ty chúng tôi không?"

Hoắc Linh Quân: "Quý công ty trong giới vô cùng nổi tiếng, là công ty xuất sắc nhất trong ngành này, đối với nghệ sỹ dưới trướng cũng rất có trách nhiệm, bồi dưỡng ra rất nhiều diễn viên có thực lực, nếu để cho tôi lựa chọn đứng lên lần nữa, tôi tin rằng quý công ty có thể cho tôi một tương lai mới sáng lạn hơn."

Đây là những câu nói theo phép lịch sự, có điều Hoắc Linh Quân nói thiệt tình thực lòng mình, cũng không biết cậu có thể qua được một cửa này của giám đốc bộ phận này hay không.Chỉ là, Lưu Kiệt Uyên?

Cái tên này Hoắc Linh Quân càng nghĩ càng cảm thấy quen thuộc.Cậu còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì đối phương đã lên tiếng: "Xem ra cậu Hoắc rất hiểu biết về công ty của chúng tôi, vậy có thích nghệ sỹ nào trong công ty chúng tôi không?"

Hoắc Linh Quân nói: "Tôi đều rất thích ba vị Tống Huy Trình, Trương Giai Anh, Lý Vận Nga, có thể nói tôi đã xem phim của họ từ nhỏ đến lớn và vô cùng khâm phục kỹ thuật diễn của họ."

Đối phương dừng một lát: "Còn ai nữa?"

Còn ai nữa?

Ba người này còn chưa đủ à?"

Hoắc Linh Quân nghĩ nghĩ, "Tôi cũng rất thích thầy Khương Dị, khi còn học đại học thường xuyên đi xem buổi biểu diễn của thầy."

Giọng của đối phương trầm lại hơn, từng câu từng chữ hỏi: "Còn ai nữa?"......Còn chưa đủ nữa sao?Người giám đốc này xem ra rất tự hào đối với công ty nhà mình nhỉ, cứ một hai phải bắt cậu nói 180 cái là sao đây.Hoắc Linh Quân dừng lại không nói, cậu đang định mở miệng nói ra tên một người cậu kính ngưỡng còn một người cậu khá thích thì có vẻ như đối phương không chờ nổi nữa, hồng hộc nói: "Thầy Liễu đóng phim chung với cậu mà cậu không có gì muốn nói về anh ấy à?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Hóa ra là chờ cậu ở đây đúng không, Liễu Giới Nguyên, Hoắc Linh Quân đang suy nghĩ thì chợt nhớ đến vì sao cậu lại cảm thấy tên của đối phương quen thuộc tới như vậy, Lưu Kiệt Uyên, đổi cái âm điệu còn không phải là Liễu Giới Nguyên hay sao!Hoắc Linh Quân hỏi: "Giám đốc Lưu, họ của ông là Liễu hay là Lưu vậy?"

Đối phương sửng sốt, hạ giọng nói: "Tôi họ Lưu không phải Liễu, có phải nghe rất giống với tên của thầy Liễu Giới Nguyên đúng không?

Thật ra không phải đâu, tôi không phải thầy Liễu Giới Nguyên nha, cậu đừng hiểu lầm."

Hoắc Linh Quân: "..."

Tôi cũng chưa có nói hai người là một người nhé, chỉ là tò mò sao tên hai người lại trùng hợp đến vậy thôi, giống y như đúc.Hoắc Linh Quân: "Tôi biết hai người không phải cùng một người."

Đối phương nói: "Biết là tốt rồi, người đẹp trai hết phần thiên hạ như thầy Liễu trên thế giới này chỉ có một mà thôi, cho dù tên có giống nhau đi chăng nữa thì cũng không cách nào lớn lên đẹp trai như thầy Liễu được đâu."

Đâu cái rắm á."

Được rồi."

Đối phương nói: "Câu còn chưa trả lời câu hỏi của tôi."

Nói thêm gì nữa là Hoắc Linh Quân mém quên câu hỏi mất tiêu luôn rồi.

Thật ra không phải cậu không muốn đề cập đến Liễu Giới Nguyên mà do hiện giờ hai người đang đóng phim chung với nhau, cậu còn đúng lúc muốn vào công ty có Liễu Giới Nguyên, nếu như bị người khác hiểu lầm về mối quan hệ của hai người thì làm sao giờ, đem phiền phức cho Liễu Giới Nguyên cũng không tốt lắm vậy nên để tị hiềm mới không đề cập tới Liễu Giới Nguyên.Nếu đối phương đã chủ động yêu cầu thì cậu cũng không khó khăn thêm mà nói: "Kỹ thuật diễn của thầy Liễu rất giỏi cũng cực kỳ chuyên nghiệp, là một diễn viên tốt."

Giám đốc Lưu tỏ vẻ không quá hài lòng với lời khen này: "Mấy cái cậu nói chung chung quá."

"Vậy ông muốn nói về cái nào chứ?"

Hoắc Linh Quân cũng phiền."

Khụ."

Đối phương ho khan, hỏi: "Cậu thấy anh ta đẹp trai không?"

Hoắc Linh Quân: "...Rất đẹp trai."

"So với Vương Hoằng Chi ảnh đế Vương thế nào?"

"...Đều rất đẹp trai."

Đối phương nói: "Không, cần phải chọn ra người đứng nhất."

Hoắc Linh Quân: "...Tại sao cứ phải chọn ra người đứng nhất chứ, vào công ty các ông cần phải chọn người đẹp trước à?"

"Cậu chỉ cần nói ai đẹp trai nhất, mau lên."

Giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" gấp gáp nói, vẻ mặt ảnh đế Vương – Vương Hoằng Chi đang ngồi bên cạnh một lời khó nói hết, "Làm gì cứ phải lôi tôi vào thế hả, có thể đừng dùng nhiều kịch bản như vậy không?"

Giám đốc "Lưu Kiệt Uyên": "Cậu đừng xen vào, câm miệng lại."

Hoắc Linh Quân: "Hình như tôi nghe được tiếng của ảnh đế Vương thì phải?"

"Ảnh đế Vương hiện đang ở Bắc Cực bơi lội rồi, không rảnh trả lời cậu đâu."

Ảnh đế Vương nói: ""Ảnh đế Vương" nói hắn đã bị đông thành đá rồi, nhờ cậu tìm người giúp hắn làm tan băng."

Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng lùm bùm lốp bốp, một hồi sau giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" cầm điện thoại nói: "Nhanh lên!

Tôi với ảnh đế Vương― Rốt cuộc thầy Liễu Giới Nguyên với ảnh đế Vương ai đẹp trai hơn!"

"......"

Hoắc Linh Quân đã không còn sức nữa, thật không biết vì sao Thân Tinh có giám đốc bộ phận người mới như vậy mà công ty vẫn còn chưa đóng cửa, cậu bất đắc dĩ nói: "Thầy Liễu đẹp trai nhất."

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha."

Khụ, chờ một chút―"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.Hoắc Linh Quân đã suy nghĩ đến việc tiếp theo nên tìm công ty nào mới tốt thì giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" bên kia rốt cuộc cầm điện thoại, "Tốt, cậu được thông qua, cậu rút ít thời gian ra để tới đây bàn về hợp đồng công việc đi nhé."??????Chỉ cần một câu Liễu Giới Nguyên đẹp trai nhất là được thông qua rồi hở?Vẻ mặt Hoắc Linh Quân ngây dại, "Công ty các ông thu người tùy tiện như thế sao?"

"Sao lại tùy tiện chứ?!"

Giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" lời lẽ chính đáng nói: "Tôi đã cho cậu một khảo nghiệm rất mạnh rồi, thấy cậu vượt qua được nên mới cho cơ hội, tùy tiện chỗ nào?"

"......"

Thật đúng là khảo nghiệm "rất mạnh" đó."

Còn nữa, thầy Liễu đã nói rất nhiều điều tốt đẹp về cậu với tôi rồi, nhớ rõ mời người ta ăn bữa cơm đấy."

"......"

Hoắc Linh Quân rất nhanh rút thời gian đi Thân Tinh, vào cùng ngày quay xong cũng đã tối, Hoắc Linh Quân sốt ruột muốn đi, cậu vội vàng hẹn ngày giờ với giám đốc Lưu rồi, nếu qua trễ quá như vậy không nên, đến quá trễ thì sợ ký hợp đồng được hay không cũng là vấn đề.Lúc cậu đang muốn đi thì Liễu Giới Nguyên mới xong cảnh quay ngăn cậu lại: "Chờ tôi đã."

Hoắc Linh Quân nói: "Chờ anh làm gì?"

Trợ lý giúp Liễu Giới Nguyên cởi quần áo, Liễu Giới Nguyên nói: "Không phải cậu muốn đi Thân Tinh à?"

"Sao anh lại biết?"

Liễu Giới Nguyên ngừng lại, "Tôi quen biết với giám đốc Lưu, ông ấy nói tôi biết."

Cái ông giám đốc Lưu này thật ra là người ở thế giới song song nào đó xuyên qua đây đúng không?Tưởng tượng đến việc phải ứng phó với hai cái tên Liujieyuan (tên phiên âm của Liễu Giới Nguyên và Lưu Kiệt Uyên) thì Hoắc Linh Quân liền đau cả đầu, "Nhưng mà tôi sắp trễ mất rồi."

"Gấp cái gì."

Liễu Giới Nguyên nói: "Để tôi gọi điện cho ông ấy nói đợi một lát không phải được rồi à."

Hoắc Linh Quân: "Như vậy có được không đó?"

"Được sao không được!"

Công ty của anh anh nói được là được nhé!

Liễu Giới Nguyên nói: "Cậu đi vào phòng hóa trang đợi tôi, tôi thay quần áo xong dọn dẹp một chút rồi lái xe chở cậu qua cho, đúng lúc tôi cũng có vài việc muốn làm, hai chúng ta đi chung đi."

Chờ đến khi Liễu Giới Nguyên khởi động xe thì đã cách giờ hẹn chỉ còn vài phút, Hoắc Linh Quân bất chấp tất cả mà đi theo anh đến Thân Tinh.Đây là lần đầu tiên Hoắc Linh Quân đi đến tòa nhà của Thân Tinh, trước đây lúc chạy show đi ngang qua có nhìn hai cái.

Tòa nhà cao ngất giống như tên của nó vậy, vừa oai vệ vừa sáng chói, không hổ là thánh địa của cơ man nào là ảnh đế ảnh hậu, phảng phất như mang theo thánh quang, Hoắc Linh Quân có chút thấp thỏm vào cửa đi theo Liễu Giới Nguyên lên lầu."

Chào cậu."

Trước cửa phòng họp đã có người chờ sẵn, mới vừa thấy cậu liền vươn tay, ôn hòa cười nói: "Tôi là giám đốc bộ phận người mới tên Trương Cao Minh."

Hoắc Linh Quân sửng sốt: "Không phải anh là Lưu Kiệt Uyên sao?"

Trương Cao Minh cũng ngạc nhiên, hắn nhìn thoáng qua Liễu Giới Nguyên sau đó rất nhanh đã phản ứng lại: "Chúng tôi có hai giám đốc, giám đốc Lưu Kiệt Uyên có việc mất rồi, hai chúng tôi đều có tiếng nói như nhau."

Ba người ngồi xuống, Trương Cao Minh đem một phần hợp đồng đưa cho Hoắc Linh Quân: "Đây là bản hợp đồng chi tiết mà công ty chúng tôi đưa ra, tuy là công ty chúng tôi không có phòng đào tạo Idol nhưng thật ra cũng đã chuẩn bị từ lâu rồi, chỉ còn thiếu một cơ hội, vừa hay cậu Hoắc vào đúng lúc, cậu cũng coi như là "nguyên lão khai triều" của chúng tôi đấy."

"Nói vậy tôi gánh không nổi đâu."

Hoắc Linh Quân mở ra tỉ mỉ xem.

Lấy thân phận của cậu thì cũng không có mong chờ nhiều về việc Thân Tinh sẽ cho cậu điều kiện ưu đãi gì, thậm chí cậu cũng đã chuẩn bị sẽ có những điều kiện hà khắc rồi nhưng sau khi xem xong cậu thật sự bị hoảng sợ.Không biết còn tưởng cậu là vị tôn đại Phật nào mà lại có điều kiện hậu đãi lớn như vậy ký với cậu chứ.Thu nhập chia bảy ba, tất cả mọi người đều chia chác với công ty như thế cả, nghệ sỹ lấy ba công ty lấy bảy, Thân Tinh cũng tính bảy ba thế này với cậu nhưng mà ngược lại, cậu bảy công ty ba, chia như thế thì chỉ có siêu sao mới có thể có đãi ngộ như vậy, thế mà Thân Tinh lại cho cậu ưu đãi này.Hoắc Linh Quân còn tưởng bản thân cậu nhìn nhầm rồi, sau khi nhìn đi nhìn lại mấy lượt, cậu đang muốn lên tiếng hỏi một chút thì Liễu Giới Nguyên đã không kiên nhẫn nói: "Đừng nhìn nữa cứ ký đi."

"Cái này..."

Hoắc Linh Quân có chút do dự, điều kiện công ty đưa ra quá tốt đến nỗi cậu cũng cảm thấy không yên lòng, "Có phải quý công ty đưa ra điều kiện ăn chia bị gõ sai rồi không?"

"Không sai đâu."

Trương Cao Minh cười nói: "Tài năng của cậu Hoắc không cần bàn cãi, tiền đồ rộng mở, thành tựu của bản thân khẳng định tiến xa hơn so với chúng tôi đánh giá, hơn nữa bây giờ cậu đang có trong tay bộ phim của đạo diễn Vương, sau khi công chiếu thì ảnh hưởng càng tốt hơn nữa, chúng tôi cũng coi như là tiên hạ thủ vi cường."

Liễu Giới Nguyên đột nhiên ho khan, Trương Cao Minh nói tiếp: "Này còn do ánh mắt của giám đốc Lưu Kiệt Uyên của chúng tôi nhìn xa trông rộng nữa, vừa nhìn là biết cậu sẽ hồng lên nên lập tức quyết đoán đưa ra hợp đồng ưu đãi như vậy đấy."

Liễu Giới Nguyên nhếch chân lên, đôi tay giao nhau, Hoắc Linh Quân bị khí thế mạnh mẽ của anh ảnh hưởng đến liền quay đầu qua nhìn anh thì thấy anh đang nâng cầm, một dáng vẻ không ai sánh bằng.......Xem thì cũng đã xem, nói thì cũng đã nói, điều kiện tốt như vậy không có gì phải bàn nữa, Hoắc Linh Quân lập tức ký tên mình vào hợp đồng.Hoắc Linh Quân: "Rất cám ơn giám đốc Lưu, không biết khi nào ông ấy có thời gian nhỉ, tôi muốn mời ông ấy ăn một bữa cơm."

"Việc này..."

Trương Cao Minh nhìn thoáng qua Liễu Giới Nguyên.Liễu Giới Nguyên nói: "Ăn cơm cái gì, sao cậu không mời tôi ăn cơm đi, vẫn là do tôi đề cử cậu đến đây cơ mà, Lưu Kiệt Uyên không có kêu cậu mời tôi ăn cơm hay sao hả?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Thật ra Hoắc Linh Quân chỉ mời khách sáo thế thôi chứ người ta làm giám đốc chắc chắn rất bận, làm gì có thời gian mà đi ăn cơm với cậu chứ, Trương Cao Minh cũng nói: "Chỉ sợ giám đốc Lưu không có thời gian đâu, gần đây có vài người mới, đúng vào lúc ông ấy đang rất bận."

"Cũng phải."

Hoắc Linh Quân gật đầu, nói với Liễu Giới Nguyên: "Vậy nếu giám đốc Lưu đi không được thì thôi tôi mời anh đi ăn cơm vậy."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Liễu Giới Nguyên hừ nói, "Tôi là thứ lựa chọn sau cùng chứ gì?"

"Không có mà."

Hoắc Linh Quân nói: "Coi như anh thay thế giám đốc Lưu ăn cơm đi, không phải hai người là bạn tốt với nhau sao?"

Liễu Giới Nguyên lập tức tức muốn chết rồi, "Đã là hàng lựa chọn sau cùng thì thôi đi mà bây giờ lại thành thế thân luôn?"

"Anh giận cái gì chứ."

"Hừ."

Trương Cao Minh nhìn nhìn, ánh mắt hắn như thấu hiểu mọi việc.Đột nhiên Hoắc Linh Quân nhớ tới việc quan trọng liền nhanh chóng nói với Trương Cao Minh: "Đúng rồi giám đốc Trương, tôi quên mất nói với anh một việc, thật ra tôi đã có một đứa con trai ba tuổi rồi."

Trương Cao Minh giật mình, hỏi: "Cậu Hoắc đã kết hôn rồi à?"

Hoắc Linh Quân nói: "Không có, con trai tôi tôi một mình nuôi thôi."

Hiểu rõ, Trương Cao Minh tiếp lời: "Tôi hiểu rồi, có điều thật đúng là tôi chưa nghe ai nói cậu có con trai cả, thằng bé chắc giống cậu lắm nhỉ."

Hoắc Linh Quân cười cười, đang muốn nói chuyện thì điện thoại rung lên báo hiệu có cuộc gọi video call, bây giờ giám đốc Trương cũng không phải người ngoài nên cậu liền tiếp điện thoại luôn.Hoắc Thu Thu lệch đầu nằm trên sô pha, lúc điện thoại kết nối hình ảnh còn đang nhòe nhoẹt, Mạnh Quyên đang điều chỉnh ống kính điện thoại lại."

Mẹ."

Mạnh Quyên còn chưa kịp nói câu nào, Hoắc Thu Thu vừa nghe được tiếng cậu lập tức ngồi dậy, kêu lên: "Papi!"

Trương Cao Minh nghe thế liền đi qua nhìn thử, Hoắc Linh Quân nói: "Giám đốc Trương, đây là con trai tôi, năm nay ba tuổi."

Trương Cao Minh nhìn nhìn, rất tự nhiên hỏi: "Họ Hoắc hay là họ Liễu vậy?"

END CHƯƠNG 21.
 
[Đam][Hoàn] Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé Con Là Con Của Hắn
CHƯƠNG 22


CHƯƠNG 22:
Hoắc Linh Quân tức quá, "Đây là con trai tôi!"

Trương Cao Minh nhìn thằng bé rất giống Liễu Giới Nguyên nên lỡ miệng nói sai rồi, nhanh chóng nói: "Phải phải phải, tôi thấy đúng là con trai của cậu, nếu không thì sao lớn lên lại đáng yêu như thế chứ."

Hoắc Linh Quân: "..."

Tính anh thức thời.Trương Cao Minh nhìn biểu cảm của Hoắc Linh Quân rồi âm thầm nhẹ nhàng thở ra, hắn lại nhìn Liễu Giới Nguyên nhưng anh không có phản ứng gì, chẳng lẽ do hắn đầu váng mắt hoa thật ư?

Hắn dụi dụi mắt rồi lại nhìn lại mà vẫn cảm thấy bé con rất giống với Liễu Giới Nguyên mà, sao lại thế này, hình như chỉ có một mình hắn phát hiện ra bí mật lớn như vậy thì phải.Hắn cảm thấy vẫn nên mau biến khỏi chốn thị phi này là tốt nhất, Trương Cao Minh chào hỏi hai người xong liền vội vàng rời đi.Hoắc Thu Thu đã lâu chưa thấy hai người rồi, hiện đoàn phim đang trong giai đoạn căng thẳng với những cảnh quay sau cùng, Hoắc Linh Quân không ngày nào không thức đêm cả, bình thường khi cậu về được khách sạn thì bé con đã ngủ mất, thời gian của hai bên không thể nào khớp nhau nên ngay cả việc gọi điện cho nhau cũng rất xa xỉ.Tóc Hoắc Thu Thu có chút dài nên Mạnh Quyên đang dùng kẹp tóc kẹp lên cho bé làm lộ ra cái trán trơn bóng tròn trịa, khuôn mặt thịt đô đô như sắp trĩu xuống.

Bé con ôm lấy hổ bông của mình, vừa nghe thấy tiếng của Hoắc Linh Quân lập tức nhào tới, quả thật thấy được bé con rất rất nhớ papi của bé."

Papi~" giọng nói của bé con mềm mại, sau đó lại chào hỏi với Liễu Giới Nguyên, "Nhú Liễu~""Cục cưng ngoan, có ngoan ngoãn ăn cơm không đó?"

Hoắc Linh Quân cũng rất nhớ bảo bối của cậu, nhưng thật sự hiện giờ không thể về được, chỉ sợ đến khi kết thúc quay phim thì lúc đó mới có thể rời đi.Hoắc Thu Thu ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt có chút uể oải, mắt to chớp chớp, nhìn rất tội nghiệp, "Papi, khi nào papi mới về nhà nha?"

Hoắc Linh Quân dỗ bé, "Chờ vài ngày nữa được không, papi rất nhanh quay xong rồi."

Đây cũng là lần đầu tiên hai cha con họ xa nhau lâu như vậy sau khi cậu sinh Hoắc Thu Thu, nhất định bé con vẫn chưa quen được."

Papi gạt người."

Hoắc Thu Thu nói xong liền rớt nước mắt.Trẻ con nói khóc là khóc ngay, nước mắt tới rất nhanh, từng giọt nước mắt to to nhỏ nhỏ rơi xuống, bé con thật sự rất thương tâm, làm sao Hoắc Linh Quân không thể không thấy khó chịu chứ, cậu ở bên này dỗ bé, Mạnh Quyên ở bên kia cũng theo nhau dỗ bé, ngay cả Liễu Giới Nguyên cũng thế.Mạnh Quyên nói: "Mấy đứa quay phim phải tốn thời gian dài như vậy không về nhà lận à?"

Hoắc Linh Quân: "Rất bình thường mà, vài tháng không gặp đều rất bình thường, lần này vì quay gần nhà nên con có thể cố gắng về nhà xem thế nào."

Hoắc Thu Thu nằm trên hổ bông rơi nước mắt, bé con ôm gót chân nhỏ của mình, rầm rì rầm rì khóc lóc."

Cục cưng, lát nữa bà nội cho con ăn kem nhé, ăn xong thì đi ngủ nè.

Papi rất nhanh sẽ về thăm con nha."

Hoắc cục cưng cũng không dễ dỗ đâu, bé con bắt lấy chân, bĩu môi không thèm để ý Hoắc Linh Quân.Thế này thì làm sao đây a, Hoắc Linh Quân phát sầu, nếu bây giờ chạy về nhà thì tới nhà cũng đã là nửa đêm, sáng mai còn có cảnh quay, đi đi về về khỏi ngủ luôn mất.Hoắc Linh Quân bất lực nhìn về phía Liễu Giới Nguyên, trong lòng Liễu Giới Nguyên tự nhủ hóa ra cậu cũng có lúc như này, ngoài miệng thì anh trấn an: "Cậu chờ tôi an ủi bé cho."

"Thu Thu~" Liễu Giới Nguyên gọi Hoắc Thu Thu.Hoắc thịt thịt bắt lấy chân, dáng vẻ sống còn gì luyến tiếc, Mạnh Quyên lấy kem đưa cho bé, bé cũng không nhúc nhích.

Hoắc Linh Quân nghĩ không xong rồi, ngay cả kem là thứ bé con thích ăn nhất nhưng cũng không thèm ăn, vậy thì biết dỗ thế nào giờ.Liễu Giới Nguyên: "Cục cưng Thu Thu à~"Hoắc Thu Thu lẩm bẩm: "Mọi nười không cần dỗ, bé sẽ hông tha thứ!"

Mạnh Quyên múc một muỗng kem đút đến miệng bé, bé vừa ăn vừa nói sẽ không bỏ qua: "Bé chỉ ăn một ngụm hoi!"

Mạnh Quyên lại múc thêm một muỗng kem cho bé, Hoắc Thu Thu lại ăn, "Bé thích vị dâu tây cơ."

Hoắc Linh Quân, Liễu Giới Nguyên: "..."

"Được được, giờ chúng ta ăn cái này trước, ngày mai bà nội mua vị dâu tây cho con nha."

Mạnh Quyên lau lau miệng cho bé, "Đừng khóc nữa nhé?

Lại khóc nữa là mắt sẽ bị sưng lên, ngày mai đi nhà trẻ mọi người đều không biết con thì làm sao bây giờ."

Bé con vừa ăn vừa rơi nước mắt, Hoắc Linh Quân thở dài: "Nể mặt papi không khóc nữa được chưa?"

Hoắc Thu Thu ôm hổ bông, miệng ăn liên tục mà trên mặt thì vẫn còn tủi thân, bé quệt nước mắt xem như nể mặt papi nhưng vẫn còn ấm ức lắm.Lúc sắp cúp máy, Hoắc Linh Quân nói: "Papi yêu con nhiều."

Hoắc Thu Thu hít hít mũi, đôi mắt hồng hồng nhìn cậu: "Thu Thu cũng, cũng yêu papi."

Hoắc Linh Quân cực kỳ đau lòng, tắt điện thoại xong vẫn còn bần thần, Liễu Giới Nguyên nói: "Không thì về nhà một chuyến đi, các cảnh quay tiếp theo đã được sắp xếp kín hết rồi thì lại càng không thể về thăm bé được đâu."

"Làm gì có thời gian chứ, sáng ngày mai 6 giờ đã phải bắt đầu quay rồi."

Liễu Giới Nguyên tính tính: "Tôi có cách về gấp được, đi thôi, bây giờ về thì còn có thể sớm gặp bé con đấy."

Nhớ đến gương mặt tủi thân đầy nước mắt của con trai mình, Hoắc Linh Quân cũng nhịn không được, rốt cuộc dưới sự "xúi dại" của Liễu Giới Nguyên mà đã lên xe ngồi chạy về nhà, trên đường đi cậu gọi cho Mạnh Quyên, bà nói Hoắc Thu Thu khóc xong liền mệt mỏi, bà mang bé đi rửa mặt rồi đặt lên giường một cái là ngủ ngay.Cho dù thế nào đi nữa thì cậu vẫn muốn về nhìn con trai một chút, dù ngủ rồi thì chỉ cẩn sờ sờ khuôn mặt nhỏ của bé cũng được nên sau khi nói hai câu với mẹ mình xong thì cậu cúp máy.Lúc này đột nhiên cậu nhớ tới một việc liền quay đầu nhìn người đang lái xe là Liễu Giới Nguyên: "Anh muốn đi về chung với tôi à?"

Liễu Giới Nguyên hết nói nổi: "Tôi cũng đã chạy tới đây rồi, bây giờ cậu mới nhớ để hỏi, không thì giờ tôi xuống xe giữa đường đi về chắc?"

Hoắc Linh Quân cũng cảm thấy mình hỏi trễ rồi, "Vậy làm phiền anh."

Liễu Giới Nguyên: "Không có gì, tôi cũng muốn thăm Thu Thu."

Hoắc Linh Quân nháy mắt cảnh giác lên, "Anh muốn làm gì?"

Liễu Giới Nguyên: "...Tôi còn có thể làm gì chứ, tôi chỉ tới thăm bé con thôi mà."

Hoắc Linh Quân tự cảm thấy mình phản ứng hơi quá liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Liễu Giới Nguyên nhìn cậu một cái rồi tập trung lái xe, "Tôi cảm thấy nhất định trong lòng cậu đang có chuyện gạt tôi, tâm trạng không thích tôi tiếp xúc với Thu Thu của cậu đều có thể viết rõ ràng trên mặt cậu rồi, nhưng mà Thu Thu lại thích tôi, cậu lập tức thấy bất đắc dĩ, tôi cũng không rõ vì sao cậu lại chán ghét việc tôi tiếp cận với Thu Thu như vậy, chắc có lẽ do tôi đẹp trai hơn cậu đi."

Hoắc Linh Quân: "..."

Hoắc Linh Quân nói: "Tôi không chán ghét việc anh tiếp cận Thu Thu, tôi một thân một mình nuôi con nên dù sao cũng phải có chút phòng bị chứ."

"Vậy cậu phòng bị tôi làm gì hả?"

Liễu Giới Nguyên rất khó hiểu: "Bộ nhìn tôi giống người xấu lắm sao?"

Hoắc Linh Quân: "Dù sao cũng không giống người tốt."

Liễu Giới Nguyên: "Lời này của cậu hơi quá đáng rồi nha."

Hoắc Linh Quân: "Anh có thể im miệng lái xe không?"

Liễu Giới Nguyên: "Tôi cũng không phải dùng miệng lái xe, tại sao lại không thể nói chuyện?"

Hoắc Linh Quân cả giận: "Tôi muốn nghe nhạc."

Cậu mở nhạc ra, nhìn cũng không nhìn mà tùy tiện click mở một bài nhưng lại chính là ca khúc solo của cậu, Hoắc Linh Quân khựng lại, cậu nhìn Liễu Giới Nguyên: "Sao anh lại nghe nhạc của tôi vậy?"

Ánh mắt Liễu Giới Nguyên lập lòe: "Tôi chỉ nghe đại thôi, còn có ca khúc khác."

Anh tùy tay đổi bài nhưng lại vẫn là ca khúc của Hoắc Linh Quân, là phiên bản buổi biểu diễn, phiên bản này ở trên mạng không có âm nguyên*, chỉ khi nào mua CD concert đó thì mới có.(*Thang âm nguyên: Trong âm nhạc, thang âm nguyên, âm giai nguyên hay gam âm nguyên bất kỳ chuỗi âm thanh nào có bảy bậc theo cao độ tự nhiên, bao gồm năm nguyên cung và hai nửa cung cùng ở một quãng tám.

Trong chuỗi này, hai nửa cung cách nhau ba bậc của thang.

Đây là khái niệm trong âm nhạc của phương Tây, trong đó từ "âm nguyên" không phải là "nguyên âm", tương đương với thuật ngữ diatonique trong tiếng Pháp, hay diatonic trong tiếng Anh và một số ngôn ngữ khác.)Hoắc Linh Quân sợ ngây người, cậu nhìn Liễu Giới Nguyên, Liễu Giới Nguyên nhìn thẳng không chớp mắt mà chuyên tâm lái xe, mở nhạc ra xong, tai anh cũng đỏ lên.Cậu lại đổi một bài, kết quả vẫn là ca khúc của cậu, lúc này là phiên bản live*, giọng nam dịu dàng tinh tế phiêu đãng lặng lẽ làm tràn ngập sự mờ ám trong không gian kín này.

Hoắc Linh Quân cũng bắt đầu ngượng ngùng mà không nói chuyện nữa, Liễu Giới Nguyên cũng trầm mặc, tiếng hát vẫn chưa dừng lại mà càng phát thì hai người lại càng xấu hổ.(*Nguyên gốc: 清唱 – Thanh xướng (nhạc sống): Có nghĩa là hát biểu diễn mà không cần nhạc.)Tại sao lại muốn nghe nhạc của tôi chứ?

Hoắc Linh Quân muốn hỏi nhưng lại không thể nói ra lời.Nghe nhạc cái gì chứ, giờ thì hay chưa này!

Liễu Giới Nguyên tức giận nhưng lại không biết mình đang tức giận cái gì.Rất tức á, rất bực mình, rất mất mặt, rất muốn đào hố chôn mình luôn.Một hồi lâu sau đến khi ca khúc kết thúc rồi, Liễu Giới Nguyên mới khụ một tiếng, "Cái này, cậu đừng não bổ mà hiểu lầm―"Tai Liễu Giới Nguyên hồng hồng: "Mặc kệ cậu có tin hay không, đây là trợ lý của tôi nghe, không phải tôi, tôi mới không thích thể loại này đâu, tôi thích nghe thể loại nhạc high kìa, ví dụ như xập xình xập xình, bùm bùm, hừ hừ ha hí, ha hí hừ hừ như vậy, chắc cậu biết ha?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Hoắc Linh Quân nói: "Anh không cần giải thích đâu..."

"Tại sao không cần giải thích?"

Liễu Giới Nguyên nói: "Tôi muốn giải thích!"

Mặt Hoắc Linh Quân đỏ lên: "Vậy anh giải thích đi."

Liễu Giới Nguyên: "..."

"Cây ngay không sợ chết đứng."

Liễu Giới Nguyên đổi bài khác, "Này nhất định không phải ca khúc của cậu―""Chào mọi người, tôi là Hoắc Linh Quân, đây là lần đầu tiên tôi được lên đài radio, thật sự rất kích động, sau đây tôi sẽ mang đến cho mọi người một ca khúc do tôi tự soạn nhạc: «Một Mình Dưới Mưa»..."

"..."

"..."

Lúc xuống xe, tai Liễu Giới Nguyên vẫn còn hồng, anh khoanh tay ra vẻ kiểu người sống chớ tới gần, Hoắc Linh Quân đóng cửa lại, nhìn anh: "Đi a."

Hừ.Hoắc Linh Quân cạn lời, rõ ràng cậu mới là người nên có ý kiến đi được không.

Liễu Giới Nguyên đi theo cậu lên lầu, tới cửa nhà lúc Mạnh Quyên mở cửa ra nhìn thấy có cả Liễu Giới Nguyên thì có chút ngạc nhiên, "Tiểu Liễu cũng tới à."

Liễu Giới Nguyên nào còn dáng vẻ tức giận nữa chứ, ở trước mặt Mạnh Quyên trong một giây lập tức biến đứng đắn ngay, cười nói: "Chào dì, con tới đây thăm Thu Thu."

Mạnh Quyên nói: "Thu Thu ngủ rồi, không biết kêu có dậy không nữa, một khi nó ngủ là sét đánh cũng không tỉnh nổi."

"Không sao đâu mẹ, mẹ đừng gọi nó, tụi con vô nhìn một cái cũng được."

Hoắc Thu Thu đang ngủ rất sâu, Hoắc Linh Quân ngồi xuống mép giường, Liễu Giới Nguyên thì đứng ở bên cạnh, hai người cởi áo khoác ở phòng khách làm ấm người xong rồi mới đi vào.Khuôn mặt nhỏ trong điện thoại khóc lóc ỉ ôi mà giờ đang ngủ đến đỏ bừng cả mặt, thịt mum múp, cậu nhẹ nhàng vuốt ve bé con, trong mắt chan hòa sự dịu dàng, lúc cậu đang định cúi đầu hôn hôn bé con thì Hoắc Thu Thu mở to mắt ra.Bé con buồn ngủ mông lung kêu một tiếng, "Papi~" rồi nhìn nhìn, lại kêu một tiếng, "Ma ma~"Tác giả muốn nói: Liễu Giới Nguyên: ...END CHƯƠNG 22.
 
[Đam][Hoàn] Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé Con Là Con Của Hắn
CHƯƠNG 23


CHƯƠNG 23:
Hoắc Thu Thu cực kỳ vui vẻ ôm chặt lấy Hoắc Linh Quân, cậu bế bé lên, hôn hôn mặt thịt của bé sau đó bị bé con hôn lại trây đầy nước miếng lên mặt cậu.Hoắc Thu Thu hôn Hoắc Linh Quân xong thì quay qua hôn "ma ma" của bé, Liễu Giới Nguyên cũng bị trây đầy nước miếng trên mặt.Trong phòng ngủ nho nhỏ đều là tiếng cười của Hoắc Thu Thu, bé con vui vẻ vô cùng, bé đang nằm mơ thấy Hoắc Linh Quân dẫn bé đi ăn kem, không ngờ mới vừa mở mắt liền thấy papi bé ở trước mặt rồi, thì ra nằm mơ linh tới vậy nha, lần sau nhất định bé phải mơ thấy bánh kem mới được, lớn ――――― như vậy luôn nè!Đồng hồ trên tường chỉ 12h đêm, Hoắc Thu Thu một hai đòi nói chuyện với papi bé nhưng dù sao cũng là trẻ con nên kết quả nói chưa được hai câu đã ngáp rồi.

Hoắc Linh Quân mới vừa ôm bé con xoay quanh trong phòng khách hai vòng thì cánh tay nhỏ của bé đang nắm lấy áo của Hoắc Linh Quân đã buông xuống, ngủ mất tiêu."

Nhớ con lắm đấy, mỗi ngày đều hỏi papi khi nào mới về được đấy."

Mạnh Quyên đóng cửa phòng lại, "Lần này có thể ở lại hai ngày không?"

Trong lòng Hoắc Linh Quân hụt hẫng nhưng cũng không còn cách nào, đành xin lỗi nói: "Trời chưa sáng con đã phải đi rồi, cũng chỉ có thể ngủ được 2-3 tiếng đồng hồ thôi."

"Gấp vậy sao?"

Mạnh Quyên thở dài: "Vậy con tội gì phải lăn lộn qua lại như vậy chứ, sáng dậy Thu Thu lại khóc cho xem."

Liễu Giới Nguyên nói: "Không sao đâu ạ, sáng ăn cơm sáng xong chúng con đi cũng được."

Hoắc Linh Quân nhìn anh: "Ngày mai 6h30 phải có mặt ở đoàn phim rồi, ăn sáng xong mới đi làm sao mà kịp."

"Tôi đảm bảo đến kịp."

Liễu Giới Nguyên nói: "ĐI ngủ trước đi, nếu đã về thì thế nào cũng phải ăn bữa cơm với bé con rồi hẵng đi chứ."

Hoắc Linh Quân thấy anh thề son sắt, không tin nổi liền hỏi lại lần nữa, "Thật sự đến kịp à?"

Liễu Giới Nguyên gật đầu: "Tôi bảo đảm sẽ không đến trễ, 6h30 khẳng định đến được đoàn phim."

Từ trước đến nay Liễu Giới Nguyên nói được thì làm được, anh cho người ta cảm giác rất đáng tin cậy, khiến người ta luôn sẽ tin tưởng anh, Hoắc Linh Quân còn có chút không yên tâm liền bị Liễu Giới Nguyên đẩy mạnh vào phòng: "Tôi thật sự mệt lắm, cậu không buồn ngủ sao?"

Hoắc Linh Quân cũng rất mệt, hai người tắm xong xuôi, cậu lại đứng ở mép giường sầu não, cuối cùng cậu tự ôm chăn muốn ra ngủ ở phòng khách lại bị Liễu Giới Nguyên đang vừa đi vào vừa xoa tóc ngăn lại.Cửa phòng bị đóng lại, Liễu Giới Nguyên bảo: "Ngủ sô pha rất khó chịu, chỉ có mấy tiếng thôi mà, ngủ chung đi."

Đây là nhà tôi có được không hả, người này cũng tự nhiên quá đi, Hoắc Linh Quân rất không tình nguyện, cậu không muốn ngủ chung một giường với Liễu Giới Nguyên, "Giường nhỏ quá, anh ngủ một mình đi."

Liễu Giới Nguyên không cho: "Cậu biết không, tôi cảm thấy ba năm trước đây chúng ta thật sự có xảy ra chuyện gì đó, cho nên cậu mới để ý chuyện cùng giường với tôi như vậy, sợ châm lại tình xưa, tự cậu nhịn không được lại muốn cùng tôi làm cái gì đó đó."

Hoắc Linh Quân tức chết rồi muốn phản bác lại, Liễu Giới Nguyên đánh gãy cậu, "Nhưng tôi hoàn toàn không phải loại người trong tưởng tượng của cậu biết không, cậu có thể hỏi người khác thử xem, tôi Liễu Giới Nguyên có tiếng giữ mình trong sạch, mới sẽ không xảy ra quan hệ nam nam lung tung đâu nhé."

"Cậu đừng nói nữa tôi biết cậu muốn nói cái gì, bây giờ đã trễ lắm rồi, có muốn nói gì thì đợi ngày mai hẵng nói tiếp được không?

Đừng ảnh hưởng đến giấc ngủ của dì và Thu Thu."

Hoắc Linh Quân tức lắm, "Nói gì thì anh cũng nói được hết, còn nữa, cái gì mà tôi nhịn không được hả?

Rõ ràng là anh không chú ý, là anh không khống chế được bản thân anh thì có!"

Liễu Giới Nguyên sửng sốt: "Thì ra chúng ta thật sự ―"Hoắc Linh Quân ném một cái gối đầu qua, cậu mở cửa ném luôn Liễu Giới Nguyên ra ngoài rồi "rầm" một tiếng đóng cửa lại, liền mạch lưu loát.Liễu Giới Nguyên đứng ở ngoài cửa, trong lòng tê tê dại dại, ngạc nhiên rồi lại cảm thấy không ngoài dự kiến, giống như anh đã sớm biết nhưng nội tâm lại xúc động vạn phần.

Đúng là anh đã xảy ra quan hệ với Hoắc Linh Quân, chính là một đêm đó, anh đã lăn giường với cậu, đến bây giờ đã là ba năm.Nhưng rõ là anh không nhớ nổi mà!Chưa kể, hôm nay anh mới vừa biết được.Anh đã không còn là trai trinh nữa rồi.............Bà mẹ nó.Trong lúc ngủ mơ, Liễu Giới Nguyên nghe được một chuỗi âm thanh "Tít tít tít tít tít", rất nhỏ thôi, cứ xoay quanh ở bên tai anh, như là đang đưa ra ám hiệu với anh, chờ mong anh đáp lại.Anh cũng không biết tại sao anh có thể hiểu được chuỗi tin đó nữa, gian nan lật người lại, đôi mắt anh mới vừa mở ra một khe nhỏ liền thấy được khuôn mặt mũm mĩm ở trước mặt anh, đang trông mong nhìn anh, chưa kể miệng còn đang bập bẹ "Tít tắc tít tắc tít tắc" phóng ra sóng điện não tầng số cao mà anh không thể phân biệt được."

Nhú Liễu~" Thấy Liễu Giới Nguyên tỉnh lại, Hoắc Thu Thu cao hứng mà bò lên sô pha, tay chân lập cập suýt chút nữa là trượt xuống, may mà Liễu Giới Nguyên bắt được rồi đặt bé lên bụng mình.Hoắc Thu Thu cười vui vẻ, bé con ghé vào người Liễu Giới Nguyên, "Nhú Liễu~ nhú còn chưa dậy sao?"

Liễu Giới Nguyên nhéo nhéo mặt bé, nhéo xong rồi bỏ vào miệng "Ăn", Hoắc Thu Thu ha ha cười rộ lên đi móc miệng Liễu Giới Nguyên, miệng thì nói: "Má nhú hông còn gòi~ Ha ha ha ha ha."

Hoắc Linh Quân bế bé con lên, "Không phải ở trên mặt con sao, đi đánh răng với papi nào."

Tình trạng xấu hổ từ tối hôm qua vẫn còn kéo dài đến giờ, Hoắc Linh Quân xem như không nhìn thấy Liễu Giới Nguyên, anh cũng có chút bần thần, khi đánh răng còn nhìn gương hồi ức lại việc đó, nhưng cái tật xấu uống rượu xong là quên hết của anh quả thực khó chữa nổi, nên nghĩ mãi mà vẫn không nhớ ra được cái gì.

Liễu Giới Nguyên rất buồn bực, giống như anh đang bị tổn thất mất cả trăm triệu vậy."

Anh nói là kịp chạy trở về mà?

Bây giờ đã sắp 6h, nếu không đi thì sẽ không đến kịp đấy."

Vào giây thứ 326 sau khi anh tỉnh dậy, Hoắc Linh Quân rốt cuộc lên tiếng, Liễu Giới Nguyên nói: "Tôi nói đến kịp là đến kịp, cậu tin tôi đi."

Hoắc Thu Thu làm sao bỏ được papi cứ thế mà đi chứ, bé con cứ lôi kéo tay cậu: "Papi, bé cũng mún đi với papi!"

Hoắc Linh Quân dỗ bé, "Papi rất nhanh là có thể trở về chơi với con rồi, con chờ thêm được không nè?"

Hoắc Thu Thu dẫu miệng, "Không."

"Sao con lại không nghe lời thế hở?"

Hoắc Linh Quân đổi thành ôm bé, một bên uống cháo một bên gặm dầu cháo quẩy, rất là bận bịu.Hoắc Thu Thu vùi mặt vào cổ cậu, tay thịt nho nhỏ bắt lấy áo papi bé, làm nũng: "Bé nhớ papi mà~ papi hông nhớ Thu Thu sao?"

Hoắc Linh Quân lừa bé: "Không nhớ."

"Oa oa oa oa oa dốt cụt bé có phải là con duột của papi hông!" (Rốt cuộc bé có phải là con ruột của papi không!)Hoắc Linh Quân bị chọc cười, cậu hôn hôn tay thịt của bé, kiên nhẫn nói với bé: "Papi phải đi làm, làm sao có thể đem con theo được?

Con có đi chung thì cũng không có bạn nhỏ nào ở đó chơi với con cả, đến lúc đó con lại ồn ào muốn về nhà thì sao."

Hoắc Thu Thu mở to mắt bảo đảm: "Bé sẽ hông!"

Lúc này Liễu Giới Nguyên mới nói: "Nếu không thì cứ mang theo Thu Thu đi luôn đi, dù sao cậu cũng phải chiều nó một chút, nếu không trong lòng cậu cũng khó chịu mà."

Thật là tên tiểu nhân vô cớ gây rối, lớn đầu rồi mà cũng đi theo xem náo nhiệt, cậu nói: "Làm sao đi đây, hai chúng ta đến đúng giờ hay không còn chưa biết được đâu."

Liễu Giới Nguyên lau lau miệng rồi đứng lên, làm màu nói, "Tôi nói đến kịp là đến kịp, cậu không tin đúng không, tôi sẽ cho cậu mở mang tầm mắt."

"Ngoài ra."

Anh quay đầu lại: "Mang theo cục cưng nhà ta đi chung nữa."

Hoắc Thu Thu vui sướng vặn mông, "Tít tắc tít tắc tít tắc tít tắc~"Liễu Giới Nguyên đáp lại bé: "Tắc tít tắc tít tắc tít tắc tít~"Hoắc Linh Quân: "..."

Mạnh Quyên đưa ba người ra cửa, bà cho bé mặc vào mũ và bao tay xong, không yên tâm hỏi: "Hay là mẹ cũng đi cùng luôn?"

Hoắc Linh Quân: "Đừng, chúng con rất vội, mới sáng sớm mẹ bị huyết áp thấp cũng sẽ chịu không nổi đâu, chờ đến khi tới nơi rồi con gọi cho mẹ cho."

"Vậy cũng được.

"Mạnh Quyên cũng yên lòng, "Đi đường cẩn thận."

Ba người lên xe nhưng hướng đi cũng không phải đường trở về, Hoắc Linh Quân chịu đựng không nói gì, cậu ngược lại muốn xem Liễu Giới Nguyên tung ra chiêu thức gì mà chỉ cần nửa tiếng là có thể trở về đoàn phim, nếu chạy xe thì phải mất đến cả tiếng đó.Mười phút sau, xe dừng lại trước cửa một căn biệt thự, Hoắc Linh Quân ôm con trai xuống xe, đi theo phía sau Liễu Giới Nguyên vào cửa.Hoắc Linh Quân hỏi: "Chúng ta tới đây làm gì?"

Liễu Giới Nguyên: "Mượn đồ."

Hoắc Linh Quân còn chưa kịp hỏi mượn cái gì thì thấy cách đó không xa có một chiếc trực thăng đang dừng trên bãi cỏ, sau khi ngạc nhiên qua đi, cuối cùng cậu cũng biết tại sao Liễu Giới Nguyên lại mười phần tin tưởng nói nhất định có thể đến kịp rồi, thì ra là có máy bay trực thăng!Ngón tay múp míp của Hoắc Thu Thu chỉ vào nói, "máy bay nhớn!"

"Của anh hả?"

Liễu Giới Nguyên lắc đầu: "Của bạn tôi."

Nói xong thì có người trong biệt thự đi ra tới, trên người hắn còn mặc áo ngủ, nhìn dáng vẻ còn chưa tỉnh ngủ."

Hi!"

Người nọ thấy Hoắc Linh Quân liền bừng tỉnh, "Mấy ngày không gặp mà ông đã có vợ con luôn rồi á?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Liễu Giới Nguyên: "Chung đoàn phim thôi."

"Chào cậu chào cậu."

Người nọ nắm lấy tay Hoắc Linh Quân: "Tôi là bạn của Giới Nguyên, tên Hứa Nguy, ngày đó đi ăn cơm với Giới Nguyên chúng ta có gặp qua rồi."

Hoắc Linh Quân không quá nhớ rõ nhưng vẫn khách sáo chào hỏi lại, Liễu Giới Nguyên nói: "Tôi không dong dài với ông nữa, đang gấp."

Hứa Nguy nói: "Phi công chờ sẵn rồi, ông đi đâu lận?"

Đừng nói là đi hưởng tuần trăng mật nha?

Dù sao chắc chắn là muốn ngủ với thanh niên này rồi, có điều lâu như vậy mà còn chưa đuổi được tới tay, có phải "cậu nhỏ" không được hay không?Liễu Giới Nguyên: "Chúng tôi đang gấp về đoàn phim."

Hứa Nguy cạn lời, đi đoàn phim thôi mà ngồi trực thăng làm gì???

Thật lãng phí!Hoắc Thu Thu lại rất hưng phấn, sau khi lên trực thăng, Hoắc Linh Quân không thể nào quản được bé con nữa, dù cậu nói rất nhiều lần phải ngồi đàng hoàng nhưng cũng vậy, một hai phải nhìn ra ngoài, "Con muốn xem cái gì?

Mang tai nghe!"

"Cái này cái này."

Hoắc Thu Thu chỉ: "Nà cái gì nha?"

"Hông có cửa sao?"*"Ở trên cửa~"*(*Mấy câu của Thu Thu mình đọc Raw nhưng vẫn không hiểu lắm nên thôi theo QT luôn vậy, ai biết chỉ mình, tại Thu Thu hay đọc trại từ nên mình không rõ lắm.)"Bỏ tay xuống, con ngồi đàng hoàng cho papi."

Liễu Giới Nguyên nhận lấy Hoắc Thu Thu ôm vào trong ngực, dỗ bé: "Chúng ta còn rất nhiều cơ hội tới chơi, sau này chú mang con ngồi máy bay chơi được không?

Con muốn sao cũng được."

Sau khi cất cánh, Hoắc Thu Thu càng tò mò hơn, mắt to cứ nhìn mãi ra ngoài.Sáng sớm tinh mơ thành thị còn bao phủ bởi sương mù nhàn nhạt, sắc trời còn mờ sáng, hết thảy vừa tĩnh lặng vừa bình yên làm cho người ta có cảm giác tràn ngập sự hy vọng.Hoắc Linh Quân nhìn nhìn, tâm tình không khỏi thả lỏng lại, thở ra một hơi dài, khi cậu quay đầu thì đã thấy Hoắc Thu Thu ghé vào người Liễu Giới Nguyên đang xem cái này nhìn cái kia, Liễu Giới Nguyên bận rộn ôm ổn bé, còn phải có hỏi tất đáp đến chóng mặt, vậy mà trên mặt anh không có chút nào không kiên nhẫn.Tâm tình Hoắc Linh Quân lại buồn bực lên, càng thêm bất đắc dĩ.Cậu còn có thể giấu được bao lâu đây?

Đến lúc đó lỡ Liễu Giới Nguyên biết được Thu Thu là con trai anh ta thì sẽ phản ứng như thế nào?Đang lúc hoang mang thì bọn họ đã đến nơi rồi, nhìn đồng hồ còn sớm đến tận năm phút.Bên trong đoàn phim, Vương đạo và Ngô Vân Tố đã đến, Ngô Vân Tố đang trong phòng hóa trang để hóa trang, cô thấy ba người đi vào, trong chớp mắt sửng sốt, tiếp theo vui vẻ ra mặt, nói: "Tôi cũng làm bà bà rồi nè."

Liễu Giới Nguyên: "...Cô làm bà bà cái gì?"

Ngô Vân Tố không để ý đến anh mà ôm Hoắc Thu Thu, thích chết rồi: "Bảo bảo, con biết cô là ai không?"

Hoắc Thu Thu lắc lắc khuôn mặt mũm mĩm của bé làm cho Ngô Vân Tố thấy rất cưng, cô lắc lắc cục cưng nói, "Cô là dì con nha, bình thường cô hay gọi papi con là con trai, cho nên theo lý mà nói thì cô chính là bà bà của con đó."

Khiến cho đầu nhỏ mới hai tuổi rưỡi của Hoắc Thu Thu ngốc luôn, vừa là dì, vừa là bà bà?Hoắc Thu Thu nghĩ tới nghĩ lui, gọi: "Chị ơi."

"Ai da."

Ngô Vân Tố vui vẻ, "Cái miệng nhỏ ngọt quá chừng hà, vậy con thấy chị bao nhiêu tuổi nè?".........Bé mới hai tuổi rưỡi nha.Hoắc Thu Thu động não, rầu rầu, bà nội của bé bao nhiêu tuổi nhỉ?

"Năm bốn bốn."

Ngô Vân Tố: "..."

Liễu Giới Nguyên cười ngặt nghẽo.Hoắc Linh Quân kêu một tiếng, "Thu Thu!"

"Không sao đâu!"

Ngô Vân Tố xua tay: "Vậy theo cục cưng tôi nói đi, sau này tôi chính là 54 tuổi, 54 mà còn trẻ đẹp như vậy thì gọi là tuyệt thế đồng nhan đó!"

Ngô Vân Tố vẫn chưa ôm đủ: "Con xem, papi và bà bà đều ở đây, sau này con cứ tới đây chơi nhé, chỗ bà bà bất kể đồ ăn ngon hay đồ chơi nào cũng đều có cả, chúng ta người một nhà vui vui vẻ vẻ với nhau thật tốt nha~"Liễu Giới Nguyên không theo nói: "Ai cùng cô là người một nhà?"

Ngô Vân Tố: "Tôi chính là bà bà của bé con, anh là bà con thân thích nào của Thu Thu mà nói?"

"Tôi là Liễu―" Liễu Giới Nguyên nói: "Papa Liễu của bé!"

Trong lòng Hoắc Linh Quân nhảy dựng.Không ngờ Hoắc Thu Thu lập tức tiếp lời, vui sướng kêu lên: "Papa~"------Tác giả có lời muốn nói:Liễu Giới Nguyên: (Bi ai) Tôi không còn là người đờn ông trong trắng nữa rồi.

Tác giả: Cậu làm gì còn trong trắng!

Cậu làm cha luôn rồi!END CHƯƠNG 23.Editor: Sắp hết truyện rồi nên cố gắng làm cho xong luôn~ 😀
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back