Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1090



Tiếng xào xạc của lá cỏ trong rừng vang lên.

Những binh lính nước Tây Cầm vượt núi bí mật xâm nhập Thiên Nguyên đang di chuyển nhanh chóng trong rừng.

Sau khi phát hiện dấu vết của binh lính Thiên Nguyên, vị chủ tướng dẫn quân rằng cơ hội của họ đến.

Chỉ cần giải quyết âm thầm nhóm Thiên Nguyên , quần áo của họ, họ thể lẻn doanh trại Thiên Nguyên một cách thần quỷ , từ bên trong mở một kẽ hở cho Tây Cầm!

Tuy nhiên, những kẻ tính toán , nhưng ngay khi họ chuẩn bao vây nhóm tinh nhuệ của Thiên Nguyên theo thế bán nguyệt, những binh sĩ Thiên Nguyên vốn tưởng như đề phòng bỗng chốc hành động.

Đồng thời, phía lưng quân Tây Cầm cũng xuất hiện những binh sĩ Thiên Nguyên ẩn náu.

Hai bên giáp công, lâu , bộ binh lính Tây Cầm vất vả vượt núi xâm nhập lãnh thổ Thiên Nguyên đều tiêu diệt.

Bên nhanh chóng kết thúc chiến trận, Khương Tú Tú tự nhiên cũng kém phần.

Chu Yết còn tấm vé để khống chế Khương Tú Tú, đương nhiên cô khóa mang .

Tại là mang chứ giải quyết ngay tại chỗ? Đương nhiên là vì cô mục đích riêng.

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc hai bên tiến triển thuận lợi, Thương Linh và Kiêm Tiên cũng cần .

Giống như Khương Tú Tú, khi khống chế tình hình chiến trường hai bên, Thương Linh và Kiêm Tiên trực tiếp tay tiêu diệt hai con hung thú khác kích động chiến tranh.

Hung thú tuy tiêu diệt, nhưng chiến sự giữa hai nước nổ thì thể dễ dàng chấm dứt.

Bốn phương Thiên Nguyên chiến hỏa bùng cháy, bách tính hoang mang yên, từ đó, tai họa thực sự của Thiên Nguyên cuối cùng cũng giáng xuống.

Bảy ngày khi mang Chu Yết và tù binh Tây Cầm về doanh trại.

Khương Tú Tú đang trong trướng đốt đèn vẽ bùa.

Giữa trướng của cô là một chiếc lồng lớn giam giữ Chu Yết.

Chỉ thấy Chu Yết cổ và tứ chi đều xích linh quang khóa chặt, đầu dây xích nối với một trận pháp đất chuyên dùng để khắc chế Chu Yết.

Khương Tú Tú bỏ qua tiếng gào thét điên cuồng của Chu Yết, tự cầm bút vẽ bùa.

Linh khí lưu chuyển, một nét thành hình.

Ngay khi đầu bút của cô sắp thành, Khương Tú Tú bỗng cảm nhận một luồng hung sát khí nguy hiểm từ đỉnh đầu đè xuống.

Áp lực kinh khủng khiến tay cô cầm bút đột nhiên cứng đờ, trong trướng, Chu Yết vốn đang gào thét khi cảm nhận khí tức , run lẩy bẩy, đó ôm đầu co rúm .

Khương Tú Tú thấy tờ bùa bút xé rách một đường, ngẩng đầu ngoài, phát hiện xung quanh trướng đột nhiên chìm một sự tĩnh lặng kỳ lạ.

Tiếng bước chân của binh lính canh gác bên ngoài, tiếng thì thầm, tiếng côn trùng, tất cả như biến mất trong nháy mắt.

Thế giới dường như đột nhiên yên tĩnh .

Cảm giác đó giống hệt lúc Kiêm Tiên kéo lĩnh vực, nhưng mùi m.á.u tanh theo gió đêm lọt mũi khiến Khương Tú Tú rõ ràng vẫn đang ở hiện thực của thời .

Không chần chừ, cô vứt bút xuống, vơ lấy chiếc túi đeo bên hông, nhanh chóng bước ngoài, giật mạnh tấm rèm trướng.

Trước mắt, những trướng xung quanh đều yên tĩnh.

Chính xác hơn, lửa trại vẫn còn, nhưng con đều biến mất.

Trướng chủ của Khương Tú Tú hơn vạn , giờ phút như chỉ trong một thở, tất cả biến mất dấu vết.

Đồng tử cô khẽ run, tay nắm chặt tấm rèm, đó bước ngoài, ngẩng đầu, lạnh lùng con quái vật khổng lồ bao phủ bởi khí đen mặt.

Thân dê, mặt , răng hổ, móng , mắt nách.

như miêu tả của Kiêm Tiên về hung thú thượng cổ, Thao Thiết.

Cùng là hung thú, nhưng khí tức của Thao Thiết nguy hiểm gấp bội so với Chu Yết.

lúc , Khương Tú Tú chỉ lạnh lùng thẳng, đối mặt với đôi mắt trong làn khí đen, cất giọng lạnh như băng:

"Nhả ."

Phiêu Vũ Miên Miên

Đôi mắt Thao Thiết đảo qua đảo , như hiểu ý cô.

Khương Tú Tú mắt đỏ lên, nghiến răng, từng chữ một với hung thú mặt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Ta bảo ngươi, nhả họ ."

Thao Thiết tham ăn, thể nuốt vạn vật.

Lúc , tất cả sinh linh trong doanh trại biến mất trong nháy mắt, chỉ hung thú mặt điều đó.

Khương Tú Tú nhớ rõ lời dặn của Kiêm Tiên.

Nếu Tứ Hung xuất thế, dù gặp bất kỳ con nào, cũng đừng do dự, hãy chạy ngay lập tức.

cô thể chạy? Khương Tú Tú dù chỉ là một hồn phách dị thế đến từ tương lai, nhưng những biến mất mặt, đều là những cùng cô sát cánh chiến đấu suốt hai tháng qua.

Làm cô thể bỏ mặc họ mà chạy lấy ?

Dù những lẽ mất mạng, cô cũng đòi t.h.i t.h.ể của họ.

Ánh mắt như lửa thẳng hung thú mặt, Khương Tú Tú trong mắt chỉ hàn ý, chút do dự, hàng chục tấm lôi phù đồng loạt bay từ tay cô.

Lôi phù như ý thức bay về phía Thao Thiết, vây quanh nó, theo pháp quyết biến hóa của Khương Tú Tú.

Trong lôi phù yêu khí quen thuộc lưu chuyển, trong chớp mắt, mười mấy tấm lôi phù bỗng biến thành hàng trăm tấm, dày đặc vây quanh Thao Thiết.

Nếu Chu Yết thấy, sẽ phát hiện trong lôi phù của Khương Tú Tú chỉ khí tức Phượng Hoàng, mà còn pha lẫn một tia yêu khí của nó.

Thao Thiết nuốt chửng hơn vạn , vẫn cảm thấy đói, đôi mắt đám bùa chú vây quanh, chỉ há miệng, định nuốt chửng những thứ .

Khương Tú Tú nhanh chóng kết ấn, đầu ngón tay linh lực cuồn cuộn, chút do dự mở miệng:

"Lôi giáng!"

Trong nháy mắt, lôi hỏa giáng xuống như mưa, đều nhắm một hướng.

Hình dạng khổng lồ của Thao Thiết như nhấn chìm trong biển lửa sấm.

Trong chớp mắt, một cái miệng lớn mở , như nuốt chửng cả biển lửa sấm.

Chỉ một giây , tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Khi lôi hỏa tạm ngừng, Thao Thiết mặt thể tả tơi, vài chỗ lôi đánh cháy đen, nhưng bản nó như hề hấn gì.

Há miệng, bỗng nhả một đống lôi hỏa, cùng với đó là hàng trăm binh sĩ.

Hàng trăm binh sĩ lôi hỏa bao phủ, rõ sống chết, Khương Tú Tú vung tay, lôi hỏa tan biến.

Chỉ thấy trong đám binh sĩ cháy đen, cựa quậy, phát tiếng ho thảm thiết.

Trái tim căng thẳng của Khương Tú Tú dần thả lỏng.

Vẫn còn sống.

Dù lẽ chỉ sống một phần ba, nhưng ít nhất vẫn còn sống.

Nghĩa là những Thao Thiết nuốt chửng vẫn thể cứu.

nhanh chóng kết thúc.

Trong lúc Khương Tú Tú suy nghĩ, Thao Thiết lôi hỏa đánh cũng hồi phục, những mặt đất, cùng thể , đôi mắt vốn đảo qua đảo giờ chăm chú phụ nữ mặt, mở miệng, giọng khàn khàn đầy khát khao:

"Ăn... ngươi thơm hơn những con ."

Hồn phách của cô, thơm hơn cả vạn .

Nó , ăn cô.

Thao Thiết xong, há miệng lớn định nuốt chửng cô, Khương Tú Tú đối mặt với hung thú mặt, chút sợ hãi, nhanh chóng dùng linh lực vẽ bùa trong trung.

Phù văn linh quang khổng lồ hiện từ hư , từng đạo bao phủ Thao Thiết.

Hai đạo trong đó chính xác khóa chặt miệng Thao Thiết, kéo mạnh, khiến cái miệng lớn mở rộng hơn.

Sau đó, một đạo phù lệnh, cùng giọng lạnh lẽo:

"Thiên địa thủy đức, vạn pháp tùy lưu... dĩ phù vi bằng, dĩ khí vi dẫn. Thỉnh phụng sá lệnh, trạch tứ phương!"

Lời dứt, phù lệnh hóa thành thủy long khổng lồ, đột nhiên xông miệng Thao Thiết.
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1091



Đào Tiết kịp phòng , nuốt chửng con rồng nước khổng lồ, ban đầu còn ngỡ ngàng, nhưng ngay đó liền chủ động nuốt trọn.

Lúc nó thể nuốt nổi hỏa lôi mang theo lực lượng Phượng Hoàng, nhưng một con rồng nước tầm thường chẳng đáng để nó bận tâm.

Khương Tú Tú thấy động tác của nó cũng hề hoảng hốt, đôi mắt khẽ nhướng lên, tay kết ấn, pháp quyết biến hóa. Ngay giây phút , con rồng nước từ đuôi bừng lên ánh sáng vàng rực.

Ánh kim quang từ từ lan tỏa khắp rồng.

Khi Đào Tiết kịp nhận , con rồng nước nó nuốt chửng .

Khương Tú Tú chăm chú Đào Tiết, một giây, hai giây...

Rồi Đào Tiết bỗng "ọe" một tiếng, lượng nước khổng lồ cùng hàng ngàn ồ ạt tuôn từ miệng nó.

Trong chớp mắt, cả doanh trại như lũ lụt quét qua, chỉ ngập tràn nước, mà còn la liệt "xác chết".

lúc , Khương Tú Tú còn tâm trí để quan tâm những đó còn sống . Xác nhận kim quang của Trử Bắc Hạc cũng hiệu quả với Đào Tiết, cô lập tức chuẩn lặp chiêu cũ, định bắt nó nhả thêm nhiều nữa.

Đào Tiết hai lừa, thể cho cô cơ hội ? Ban đầu nó chỉ nghĩ cô là một huyền sư chút bản lĩnh, nhưng ngờ cô chỉ thần hồn hiếm , mà linh lực còn mang theo lực lượng khắc chế nó.

Đào Tiết do dự phóng hắc khí, hắc khí trong nháy mắt bao phủ quanh , chỉ một thoáng, thể nó biến mất mắt.

Khương Tú Tú nó biến mất nhưng dám lơ là. Cô tin Đào Tiết đặc biệt xuất hiện bỏ như .

Tay lặng lẽ đề phòng, quả nhiên, bóng dáng Đào Tiết đột nhiên xuất hiện phía cô, cái miệng quái vật khổng lồ há rộng, nuốt chửng nửa thể cô.

Khương Tú Tú lòng run lên, tay kết ấn, thuật pháp khởi động.

Ngay đó, một sợi xích linh quang xuất hiện trong tay cô, cô dùng sức kéo mạnh.

Chu Yểm trong lồng kéo khỏi trướng, trong chớp mắt đổi chỗ với cô.

Nhìn thấy cái miệng khổng lồ sắp nuốt chửng , Chu Yểm dù là hung thú cũng nhịn kêu lên:

"Đại nhân tha mạng! Là Chu Yểm đây!"

Đào Tiết dừng một chút, nhưng ngay đó vẫn chút do dự nuốt chửng Chu Yểm bụng.

Kệ nó là Chu Yểm Chu Tước, nó đều ăn!

Chu Yểm trong mắt lóe lên tia sắc bén, vì tự cứu còn cách nào khác, lập tức phát tán hung khí, cố gắng ngăn cản phận Đào Tiết nuốt chửng.

Hai con hung thú, đột nhiên đối đầu .

Trong trướng, nhờ trận pháp và Chu Yểm hoán đổi vị trí, Chu Yểm kiềm chế Đào Tiết, Khương Tú Tú tranh thủ chút thời gian chuẩn .

Dù hai thành công, nhưng Khương Tú Tú dám khinh thường một con thú hung thượng cổ. Chỉ cần Đào Tiết khi hỏa lôi đánh trúng, ngoài vài vết lõm đáng kể , vẫn thấy chút suy yếu nào.

Khương Tú Tú con quái vật khó đối phó đến mức nào.

Muốn giành lấy một tia sinh cơ, cô chuẩn tâm thế lấy mạng đổi mạng.

Nhanh chóng điều chỉnh trận pháp trong trướng, Khương Tú Tú chút do dự rạch lòng bàn tay, nhỏ m.á.u trận pháp.

Linh quang bừng sáng, Khương Tú Tú giữa trận pháp, tay kết ấn, miệng nhanh chóng tụng niệm:

"Cửu Thiên Đại Đế, Nam Cực Chí Tôn, Viêm Hỏa Chi Tổ, Câu Trần Chi Tinh. Bắc Phong Cửu Lũy, Thủy Lục Dương Minh.

Nhật Nguyệt Tinh Thần, Thành Hoàng Uy Linh, Thập Nhị Tuyền Quynh.

Thần Cự Giả Diệt, Quỷ Cự Giả Khuynh..."

Máu từ lòng bàn tay ngừng thấm trận pháp, sắc mặt Khương Tú Tú trắng bệch rõ rệt, nhưng ấn quyết trong tay vẫn hề lay động.

lúc , một tiếng gầm thét vang lên bên ngoài.

Phiêu Vũ Miên Miên

Mái trướng bật tung, thể tả tơi của Chu Yểm ném xuống chân Khương Tú Tú.

Khương Tú Tú sắc mặt đổi, tay kết ấn cuối cùng.

"Cấp cấp như luật lệnh!"

Thanh âm vang lên, trận pháp chân bừng sáng kim quang, đó, năm đạo linh quang xuất hiện quanh Đào Tiết đang hắc khí bao phủ.

Trong linh quang hiện năm vị thần tôn.

Năm vị thần tôn vây quanh Đào Tiết, một chân giậm mạnh, mặt đất chân Đào Tiết nứt khe lớn, định nhấn chìm nó xuống.

Đào Tiết nhẹ nhàng nhảy lên, nhưng một khác cầm rìu lớn c.h.é.m tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tiếp theo đó, viêm hỏa, băng kết, thủy trụ, ngũ đạo càn khôn chi lực khóa chặt nó trong khe nứt.

Khương Tú Tú nghiến răng, dùng kim quang và m.á.u tươi ngưng tạo thành một thanh quang kiếm.

Thanh quang kiếm khổng lồ mang theo lực lượng lôi đình từ trời giáng xuống, thẳng hướng Đào Tiết.

"Đinh" một tiếng, giáp trụ Đào Tiết vỡ tan, quang kiếm đ.â.m cơ thể nó, chỉ sâu vài tấc, thể tiến thêm.

Dù , vẫn khiến Đào Tiết nhịn gầm lên.

Khương Tú Tú thấy , càng siết chặt ấn quyết trong tay, bất chấp m.á.u từ lòng bàn tay chảy ngừng, chỉ tập trung điều khiển quang kiếm tiếp tục đ.â.m xuống.

Xuống nữa.

Quang kiếm khó nhọc đ.â.m sâu thêm một tấc cơ thể Đào Tiết, đó thể tiến thêm nữa.

Khương Tú Tú cam lòng, đúng lúc , Tam Thụ hóa thành hỏa phượng từ trong cơ thể cô bay , mang theo uy thế lạnh lùng lao thẳng quang kiếm.

Phượng hoàng lượn quanh kiếm, ôm chặt lấy, dùng sức đè xuống.

"Tam Thụ!"

"Gầm!"

Tiếng hốt hoảng của Khương Tú Tú cùng tiếng gầm thét của Đào Tiết vang lên.

Chỉ thấy hắc khí quanh Đào Tiết kim quang và hỏa diễm phượng hoàng nhanh chóng thiêu đốt, còn thể nó thì giãy giụa điên cuồng, cố gắng thoát khỏi quang kiếm.

năm vị thần tôn xung quanh khóa chặt nó.

Khương Tú Tú thấy , kịp quan tâm đến chấn động thần hồn do quang kiếm và bản thể Đào Tiết giằng co, điều khiển quang kiếm định đ.â.m xuyên nó.

Khi cô cảm thấy sự giãy giụa của Đào Tiết yếu , định cùng Tam Thụ một mạch kết thúc, trong đêm tối, một đạo hắc quang chợt lóe lên.

Như một thanh kiếm sắc ngang qua trăm dặm doanh trại, chỉ "đang" một tiếng, quang kiếm do Khương Tú Tú dùng thần hồn, cốt huyết ngưng tụ cùng năm vị thần tôn đột nhiên gãy đôi.

Năm vị thần tôn tiêu tán, quang kiếm tan biến, hỏa phượng thần hồn của Tam Thụ cũng quét bay.

Khương Tú Tú định gọi Tam Thụ, miệng nhịn phun một ngụm m.á.u lớn.

Đào Tiết tự do, như phẫn nộ lao tới, đuôi quất mạnh, thể Khương Tú Tú đánh bay mười mấy trượng.

Khi rơi xuống đất, mặt cô xuất hiện hai bóng hung thú.

Ngoài Đào Tiết, còn một con... Cùng Kỳ.

Thì là, hai con thú hung thượng cổ.

Khương Tú Tú tim đập thình thịch.

Một con khó đối phó như , thêm một con nữa... Chúng coi cô là ai?

Dù Khương Tú Tú tự tin đến , cô cũng nghĩ thể mà thoát khỏi tay hai con thú hung thượng cổ.

Nếu thần hồn hủy ở đây, cô ở thế giới nguyên bản cũng sẽ chết.

Khương Tú Tú về phía thần hồn Tam Thụ rơi đất xa, suy yếu rõ rệt.

Cả cô và Tam Thụ đều thể c.h.ế.t ở đây.

Chỉ còn cách dùng biện pháp cuối cùng.

Dùng sợi lông hồ ly do Văn Nhân Bạch Y buộc cho cô, kéo thần hồn cô và Tam Thụ trở về thế giới nguyên bản.

Như , cô và Tam Thụ sẽ rời khỏi gian sớm hơn, còn thể Phượng Linh Linh cũng sẽ tuyên bố tử vong.

Khương Tú Tú nắm chặt tay.

Cô cam tâm bỏ như .

Nếu như... nếu như yêu lực cửu vĩ của cô vẫn còn...

Ý niệm động, trong n.g.ự.c cô chợt bừng lên một đạo yêu quang trắng.

lúc , Đào Tiết và Cùng Kỳ đồng loạt lao tới.

Hai con hung thú khổng lồ, cuồn cuộn hung sát chi khí, trong khoảnh khắc sắp nuốt chửng cô, yêu quang trong n.g.ự.c Khương Tú Tú bùng nổ.

Ngay đó, hai con hung thú đánh bay dữ dội!
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1092



"Hai lão già ức h.i.ế.p một đứa trẻ, các ngươi còn hổ ?"

Trong luồng hào quang yêu khí, những chiếc đuôi hồ li trắng như tuyết phấp phới, cùng với uy áp dữ dội, hình bóng Kiêm Tiên xuất hiện giữa dòng yêu quang, phía là mười chiếc đuôi khổng lồ vung vẫy oai phong.

Nhìn kỹ hơn, thể thấy phía cô còn thêm vài chiếc đuôi hồ li như hóa từ hư ảo.

Trắng như tuyết, nhưng bao phủ bởi từng tầng linh quang, hóa đó chính là chín chiếc đuôi khác kết tụ từ linh hồn của Khương Tú Tú.

Vừa , hai hung thú Cùng Kỳ và Thao Thiết mỗi một đuôi quất bay .

Hai hung thú da dày, tuy quất bay nhưng nhanh chóng dậy, cảm nhận khí tức đối phương, hai hung thú đó còn sát khí ngút trời giờ thu liễm một phần.

Trong lòng cảnh giác, nhưng mặt vẫn giữ vẻ hung dữ.

Khói bụi mù mịt, yêu quang tràn ngập, Khương Tú Tú từ từ tiến lên, hai bóng lưng sát cánh bên , phía là hàng chục chiếc đuôi hồ li phấp phới, thoáng qua như ngàn quân vạn mã.

Điều khác với khí tức mà chúng cảm nhận đó.

Nếu rõ đối phương chỉ hai , hai hung thú hẳn tưởng rằng bộ hồ li cửu vĩ từ Thanh Khâu đều kéo đến .

Kiêm Tiên cũng nheo mắt, chín chiếc đuôi phía Khương Tú Tú giống hệt , cùng với hồn tức tương đồng trong linh hồn.

Lúc , nếu còn xác định mối liên hệ giữa Khương Tú Tú - linh hồn dị giới với , thì quả thật là ngu ngốc.

Nếu , cô cũng nhận cảm ứng mà xuất hiện ở đây.

Khương Tú Tú cũng bất ngờ sự xuất hiện đột ngột của Kiêm Tiên, giây tiếp theo, như chợt nghĩ điều gì, cô lấy từ n.g.ự.c một tấm bài.

Đó là tấm bài Kiêm Tiên đưa cho họ lúc chia tay, bài phụ thêm yêu lực của Thập Vĩ.

Cô từng nghĩ đây là bài bảo mệnh Kiêm Tiên dành cho và Trử Bắc Hạc, nhưng ngờ, yêu lực tấm bài dẫn dắt yêu lực vốn áp chế trong linh hồn cô bộc phát .

Cảm nhận yêu lực và linh lực quen thuộc trong linh hồn, ánh mắt Khương Tú Tú về phía hung thú càng thêm sắc bén.

Tới đúng lúc.

Như , cuối cùng cô cũng thể thoải mái tay .

Kiêm Tiên và Khương Tú Tú gần , tự nhiên là đầu tiên cảm nhận sự đổi khí tức của cô.

Chiến ý cuồn cuộn , giống .

Khóe miệng nhếch lên, dù xác nhận suy nghĩ trong lòng, nhưng lúc , đối mặt với hai hung thú thượng cổ, ngay cả cô cũng thời gian để tán gẫu.

Cảm nhận yêu lực tỏa từ linh hồn Khương Tú Tú, Kiêm Tiên đột nhiên :

"Vốn định một đánh ba con sẽ mệt, nhưng giờ em thể đếm là một ."

Khương Tú Tú khóe miệng dính máu, lúc vẫn đang tập trung cảm nhận yêu lực cửu vĩ trong linh hồn, nhịn đầu:

"Hả?"

Chỉ thấy Kiêm Tiên nhẹ nhàng giơ tay, giây tiếp theo, cảnh tượng mắt biến đổi, hai cùng hai hung thú cô kéo lãnh địa của trong nháy mắt.

Khi rõ cảnh tượng trong lãnh địa, Khương Tú Tú hiểu ý "một đánh ba" của cô là gì.

Chỉ thấy trong lãnh địa nguyên bản của Kiêm Tiên, còn một hung thú khác.

Hung thú thượng cổ - Đào Ngột.

Rõ ràng, khi xuất hiện ở đây, Kiêm Tiên vốn đang đánh với Đào Ngột.

Có vì cảm ứng yêu lực của cô, nên Kiêm Tiên mới mang theo Đào Ngột dịch chuyển tới đây ? Tam hung trong tứ hung thượng cổ cùng lúc xuất hiện, Khương Tú Tú cho rằng đây là trùng hợp ngẫu nhiên.

Chúng rõ ràng là chủ đích nhắm cô và Kiêm Tiên.

Dù mắt là ba hung thú, nhưng trong lòng Khương Tú Tú hề nảy sinh chút sợ hãi nào, lẽ vì Kiêm Tiên đang ở bên cạnh, sự dẫn dắt của hai linh hồn khiến linh hồn cô cảm giác nôn nao khó tả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Như một sức mạnh tiềm ẩn trong linh hồn đang dần thức tỉnh.

Cô thậm chí còn tâm trí để nghĩ ngợi lung tung -

Tam hung ở đây ,

Vậy thì, hung thú còn ?

Ở chỗ Thương Linh, là... chỗ Trử Bắc Hạc?



Khương Tú Tú ngờ rằng, hung thú còn - Hỗn Độn, lúc ở chỗ Thương Linh, cũng chẳng ở chỗ Trử Bắc Hạc.

Nó đang ở hoàng thành Thiên Nguyên.

Kinh thành, lúc đang hắc khí bao phủ.

Trên đường phố, khắp nơi vang lên tiếng cãi vã, đánh .

Không ai kinh thành bắt đầu loạn lạc từ khi nào, chỉ khi nhận , dân chúng kinh thành dường như đều điên cuồng.

Những mâu thuẫn nhỏ nhặt hàng ngày biến thành xung đột lớn, cãi vã nhỏ thành đao kiếm, oán khí và ác niệm cũng theo đó mà sinh sôi.

Trong cảnh kinh thành đại loạn, một đạo quân lớn từ ngoài thành áp sát, nhưng chủ soái dẫn đầu là Liệt Viễn Hầu - tướng trấn thủ Mục Bắc vốn nên xuất hiện ở đây.

Liệt Viễn Hầu cũng họ Trử, nhưng thuộc chi nhánh khác của tộc Trử.

Trước khi Trử Bi đăng cơ, lão hoàng đế đày đến Mục Bắc, ai ngờ rằng, khi Thiên Nguyên bốn bề thù địch, dẫn quân Mục Bắc thẳng tiến về hoàng thành.

Nguyên tướng cùng các đại thần đang bàn kế đối phó với cảnh hỗn loạn bất ngờ xảy trong kinh thành.

Vì quá nhiều đánh , quân Vệ ty kinh thành bắt xuể, ngay cả Huyền Thính Ty trực thuộc hoàng đế cũng xuất động lực.

Cũng trong lúc , họ nhận tin Liệt Viễn Hầu dẫn quân áp sát hoàng thành.

Nguyên tướng lúc cùng các đại thần thành lâu, xuống Liệt Viễn Hầu, ánh mắt đầy uy nghiêm:

"Liệt Viễn Hầu! Ngươi chiếu chỉ mà dẫn quân về kinh, chăng tạo phản?!"

Dưới thành, Liệt Viễn Hầu mặt mũi đạo mạo, lớn tiếng :

"Thiên Nguyên đại loạn, bệ hạ chinh Bắc cảnh, bổn hầu hoàng thành nguy nan, đặc ý dẫn quân về bệ hạ trấn thủ hoàng thành! Xin Nguyên tướng mở cửa thành!"

"Thật là nực ! Trước khi chinh, bệ hạ lệnh cho quân trấn thủ ngoại thành bảo vệ hoàng thành, cần gì đến các ngươi?"

Nguyên tướng tuy cao tuổi, nhưng giọng vẫn vang vọng, quát lớn xuống thành:

"Ta nhân danh giám quốc, lệnh cho ngươi lập tức rút quân! Nếu , ngươi cùng bộ binh sĩ phía đều xử tội phản nghịch!"

Liệt Viễn Hầu , mắt lạnh như băng, trong miệng lẩm bẩm: "Lão già điều."

Nói , hiệu cho bên cạnh lấy cung tên, hai lời, trực tiếp nhắm Nguyên tướng thành lâu.

Hoàng đế giao hoàng thành cho lão già , nếu lão chết, hoàng thành sẽ trong tay .

Phiêu Vũ Miên Miên

Liệt Viễn Hầu tham vọng che mắt, màng đến việc hành động sẽ để tiếng ngàn năm, giương cung b.ắ.n thẳng về phía Nguyên tướng.

Với cách giữa hai bên, Nguyên tướng thành lâu, nếu thần thủ thì khó thể b.ắ.n trúng.

ngay khi mũi tên của Liệt Viễn Hầu b.ắ.n , phía bỗng hiện lên một bóng hình Hỗn Độn mờ ảo.

Yêu lực của Hỗn Độn quấn lấy mũi tên, khiến nó như ý thức, mang theo khí thế sắc bén hung hãn, nhắm thẳng tim Nguyên tướng mà bay tới.

Nguyên tướng cùng các đại thần thành lâu kịp phản ứng lùi , quân sĩ lập tức dựng khiên che chắn, nhưng ngờ mũi tên xuyên thẳng qua khiên, chỉ còn vài tấc nữa là trúng tim Nguyên tướng.

Trong tích tắc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng hình đột nhiên hiện bên cạnh Nguyên tướng.

Khi mũi tên mang theo lực Hỗn Độn chỉ còn cách tim Nguyên tướng vài phân, bàn tay với những ngón thon dài nhẹ nhàng nắm lấy mũi tên sắc nhọn .
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1093



Mũi tên sắc như điện rơi bàn tay gân guốc , dường như mất hết sức mạnh.

Ánh hào quang vàng rực xua tan khí đen hỗn loạn bám mũi tên. Trên thành lâu, tất cả về phía đàn ông đột nhiên xuất hiện, đều sửng sốt nên lời.

Phiêu Vũ Miên Miên

Nếu họ nhớ nhầm, chính là Thương Linh, vị chủ soái mà Hoàng đế đích hạ chỉ trấn áp loạn địch ở phương Nam.

ai thể cho họ , tại đáng lẽ đang chỉ huy quân đội ở phương Nam, giờ xuất hiện ở hoàng thành? Và cả cách xuất hiện ...

Hắn, rốt cuộc là ai?

Thương Linh lúc ý định giải thích nhiều với . Hắn nắm chặt mũi tên trong tay, cảm nhận ác niệm bám đó, đôi mắt đen sâu thẳm như vực thẳm.

Hắn xuống chân thành, nơi Hỗn Độn hiện lưng Liệt Viễn Hầu.

Tất cả ở đây đều thấy nó, nhưng thì khác.

Tứ Hung xuất thế, Thương Linh với phận Kim Long bảo hộ Thiên Nguyên tự nhiên là đầu tiên cảm ứng .

Cũng vì thế, khi hoàng thành Thiên Nguyên gặp biến, cũng là đầu tiên phát hiện.

Hỗn Độn thích phụ thuộc kẻ hung ác, nơi nào ác nhân, nơi đó sẽ khí tức của nó.

Vì , trong Tứ Hung, nó hung thú hung dữ nhất, nhưng là con khó đối phó nhất.

Bởi nó bao giờ tự tay, mà thường dùng khí Hỗn Độn ảnh hưởng đến con , khiến họ trở thành công cụ của nó.

Trước mắt, đại quân áp sát hoàng thành, lòng trong thành hỗn loạn, chính là tác phẩm của Hỗn Độn.

Hoặc lẽ, còn thứ khác...

dù thế nào, Thiên Nguyên, giữ; bách tính hoàng thành, cũng bảo vệ.

Ánh mắt đen lạnh lẽo, Thương Linh xoay cầm mũi tên, đó chút do dự, phóng thẳng về phía Hỗn Độn.

Mũi tên bao phủ bởi long khí vàng rực, mang theo sát khí lạnh lùng xuyên thẳng đến vị trí của Hỗn Độn. Đồng thời, Thương Linh nhẹ nhàng nhún chân, cả bay lên trung, theo mũi tên lao thẳng về phía Hỗn Độn.

Dáng vẻ tiên nhân của từ lúc xuất hiện khiến quân phản loạn thành chấn động, huống chi là lúc , khi bay theo mũi tên như một thanh kiếm sắc, khiến Liệt Viễn Hầu cùng đại quân phía đều rối loạn.

chẳng mấy chốc, họ phát hiện, mục tiêu của đến dường như bất kỳ ai trong họ.

Sau khi mũi tên b.ắ.n trượt, thậm chí như nắm thứ gì đó biến mất trong tầng mây.

Liệt Viễn Hầu chuyện gì đang xảy , nhưng nhanh chóng trấn định tinh thần. Kẻ cản đường tự biến mất, tất nhiên thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một .

Thấy Liệt Viễn Hầu nhanh chóng chỉnh đốn quân đội chuẩn công thành, Nguyên Tướng cùng thành lâu cũng lập tức phản ứng.

Chiến sự chỉ chực bùng nổ.

Trử Bắc Hạc tuy bố trí quân phòng thủ ở ngoại thành, nhưng trong thành đại loạn, ngay cả quân phòng thủ cũng xuất hiện hỗn loạn, vì thế kịp thời phát hiện quân phản loạn của Liệt Viễn Hầu áp sát.

Quân tâm vốn vững, giờ ứng chiến vội vàng, chẳng mấy chốc lộ suy yếu.

Tiếng kêu thương ngừng vang lên, xác c.h.ế.t dần chất đống chân thành. Thấy tình hình bất lợi, các đại thần vội kéo Nguyên Tướng chuẩn rút về hoàng cung.

Nguyên Tướng thế giận dữ quát:

– “Cửa thành mà phá, cửa cung hoàng giữ ?!”

Ở cũng thôi.

Nếu hôm nay Thiên Nguyên định mệnh vỡ, thì ông cũng giữ ở tuyến đầu!

Nguyên Tướng chịu rút lui, thậm chí tự đến bên chiến cổ, giật lấy dùi trống, tự tay thúc giục tướng sĩ.

Tiếng hò hét ngoài thành ngừng, trong thành, bách tính nỗi sợ thành phá k*ch th*ch, trong lòng càng sinh ác niệm.

Cửa thành vỡ, trong thành loạn thành một cục, cháy g.i.ế.c cướp bóc khắp nơi.

Trên tầng mây, Thương Linh hóa thành Kim Long chân , đánh với Hỗn Độn. Ánh mắt liếc xuống thành, cảnh hỗn loạn như một con quái vật khổng lồ nuốt trời, bao trùm cả hoàng thành lẫn Thiên Nguyên.

Lúc , Thương Linh mới hiểu, tất cả những chuyện đây, Tứ Hung xuất thế hôm nay, tai họa của Thiên Nguyên, đều bắt nguồn từ ác niệm nơi đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Những ác niệm như đột nhiên xuất hiện, như ẩn náu hoàng thành từ lâu.

Chỉ khi tích đủ sức mạnh, nó mới bùng phát dữ dội, thậm chí... lôi kéo Tứ Hung, công cụ cho nó.

– “Đây mới là... tai họa thực sự của Thiên Nguyên...”

Lòng Thương Linh chùng xuống, sát ý với Hỗn Độn mắt càng thêm lạnh lùng.

Tuy nhiên, Hỗn Độn tuy giỏi chiến đấu, nhưng giỏi ẩn náu. Mỗi nó ẩn , hấp thụ thêm ác niệm trong thành, khiến khí Hỗn Độn quanh càng mạnh, Thương Linh nhất thời gì nó.

Nếu Khương Tú Tú mặt ở đây, thậm chí thể thấy ánh hào quang quanh Thương Linh lúc tối rõ rệt.

Bởi vì, hào quang chân của đại diện cho vận nước Thiên Nguyên. Lúc Thiên Nguyên đại loạn, vận nước suy yếu, nếu giữ , Thiên Nguyên sẽ còn tồn tại...

Vận nước càng tối, tham vọng và ác niệm của quân phản loạn càng mạnh. Khi cửa thành sắp phá, ai đó hô lớn:

– “Viện quân! Viện quân đến !”

Những tướng sĩ đang cố thủ thành cùng Nguyên Tướng xa, chỉ thấy phía xa bụi cuốn mù mịt, quả nhiên thiên quân vạn mã đang xông tới.

Thương Linh cũng theo, đó thoáng thấy điểm hào quang vàng dẫn đầu đoàn quân.

Ánh hào quang đó càng đến gần càng rực rỡ, ẩn hiện cùng hào quang của .

Lòng Thương Linh chấn động, đến là ai.

– “Là Hoàng thượng! Hoàng thượng trở về!”

Trên thành, tướng sĩ nghẹn ngào hét lên. Những lính vốn kiệt sức bỗng như tiếp thêm sinh lực, trong tay tràn đầy sức mạnh.

Còn Liệt Viễn Hầu dẫn đầu quân phản loạn, khi tin Hoàng đế trở về, trong lòng run lên, xa, quả nhiên thấy lớp giáp đen là khuôn mặt trẻ trung nhưng đầy uy nghiêm.

Ánh mắt Liệt Viễn Hầu đỏ ngầu, trong lòng những ý định rút lui, ngược tràn đầy sự điên cuồng của kẻ liều mạng.

Hắn , thì còn đường lui.

Trử Bi trở về thì ? Hắn thể mang theo bao nhiêu quân?

Giết Trử Bi, chiếm hoàng thành, tự nhiên sẽ là đế vương tiếp theo.

Cùng họ Trử, cam tâm mãi mãi khuất phục một đứa trẻ non nớt !

Hai quân đối đầu, bên nào chịu lùi bước.

Chiến cuộc bùng lên...

Trong thành ngoài thành, tiếng hò hét kéo dài suốt ba ngày.

Cùng lúc đó, ở doanh trại phía Tây, xác c.h.ế.t khắp nơi lượt thu dọn. Trong trại chính hỗn loạn, may mắn còn một nửa tướng sĩ sống sót.

Đó là vạn quân cứu từ bụng Thao Thiết.

Tướng giữ phía Tây dẫn tra xét từng trong vạn quân , nhưng mãi tìm thấy chủ soái của họ — Hoàng hậu nương nương.

Mãi đến ngày thứ tư, trong núi cách trại chính trăm dặm, lãnh địa của Kiêm Tiên xé toạc.

Ba con hung thú thoi thóp ném ngoài lãnh địa.

Theo đó, là Kiêm Tiên và Khương Tú Tú thể tả tơi.

Kiêm Tiên đứt ba đuôi, Khương Tú Tú thương tổn thần hồn, ôm lấy thần hồn của Tam Thụ, gắng gượng chống đỡ.

Kiêm Tiên dù thảm hại, nhưng ngăn cô chế nhạo Khương Tú Tú.

Chỉ là, lời chế nhạo thốt , cô chợt nhận điều gì đó .

Sau khi cảm ứng kỹ, Kiêm Tiên sững sờ, đó mặt hiếm hoi lộ vẻ hoảng loạn.

Dù đối mặt với ba hung thú cũng hề biểu lộ, nhưng giờ khiến lòng Khương Tú Tú thắt .

Vừa định hỏi, thấy Kiêm Tiên cô, trong mắt mang theo sự bối rối và vô định như trẻ nhỏ.

Cô :

– “Ta... cảm ứng khí tức của Thương Linh nữa.”
 
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Chương 1094



Kiêm Tiên thể thông thiên đạo, cũng thấu hiểu vạn vật bản tức.

Trước , bất kể Thương Linh ở nơi , cô luôn thể lập tức cảm nhận khí tức của .

lúc , cô thể cảm ứng nữa.

Sau thoáng chốc bối rối, đôi mắt Kiêm Tiên dần trầm xuống, ngay giây phút , ảnh cô đột nhiên biến mất mặt Khương Tú Tú.

Khương Tú Tú thấy , lòng bỗng căng lên, nhưng lập tức đuổi theo, mà ánh mắt quét qua ba con hung thú đang thoi thóp.

Không kịp nghĩ đến thương tổn của nguyên thần, Khương Tú Tú đơn thủ kết ấn, nữa dùng nguyên thần ngưng tụ thành ba chiếc đuôi.

Ba chiếc đuôi chút do dự lao thẳng về phía ba con hung thú, xuyên thủng n.g.ự.c chúng, đinh chặt chúng tại chỗ.

Ba con hung thú trong cổ họng phát tiếng r*n r* đau đớn, nhưng âm thanh yếu ớt khó .

Phiêu Vũ Miên Miên

Xác định chúng còn gây sóng gió nữa, đuôi hồ ly phía Khương Tú Tú mới tan biến.

ba chiếc đuôi đ.â.m hung thú hóa thành cột đá khiến chúng thể nhúc nhích.

Làm xong những việc , nguyên thần Khương Tú Tú càng thêm suy yếu, nhưng cô kịp nghĩ nhiều, ngón tay vạch một đường trung.

Yêu lực của Cửu Vĩ xé rách hư , theo khí tức của Kiêm Tiên, Khương Tú Tú bước khe nứt, theo sát xuất hiện tại Hoàng thành Thiên Nguyên.

Bước khỏi khe nứt, khi rõ Hoàng thành mắt, Khương Tú Tú chút choáng váng.

Mấy tháng khi rời , Hoàng thành vẫn là cảnh tượng phồn hoa, nhà cửa tinh xảo, đường phố rộng rãi, thậm chí còn thể nhớ cảnh tượng vạn dân tiễn đưa lúc .

lúc , Hoàng thành là một cảnh tượng điêu tàn, tường thành vỡ vụn, m.á.u gần như nhuộm đỏ hào thành.

Trong thành cũng khá hơn bên ngoài, nhiều nơi là đống đổ nát khi đốt phá, tuy đến mức xác c.h.ế.t chất đống như ngoài thành, nhưng vết m.á.u còn sót phiến đá xanh cũng chứng minh những gì xảy với tòa Hoàng thành .

Khương Tú Tú dừng quá lâu, theo khí tức của Kiêm Tiên mà tìm đến.

Chưa kịp tìm thấy Kiêm Tiên, Trử Bắc Hạc xuất hiện mắt.

Hắn vẫn là bộ giáp sắt đó, giáp dính đầy m.á.u me, dáng vẻ từng thấy bấy giờ, quan trọng hơn là, hào quang nhạt .

Khương Tú Tú trong lòng dâng lên cảm giác bất an, kịp hỏi nhiều, cô nhanh chóng tìm thấy chỗ của Kiêm Tiên.

Đài tế Hoàng thành, nơi cô và Trử Bắc Hạc từng cùng tế bái thiên địa, lúc Kiêm Tiên đang ở đó, mặt cô là một con kim long mất sinh cơ, yên lặng.

Đó là bản thể của Thương Linh.

Con kim long khổng lồ trải khắp xung quanh đài tế, vốn là lớp vảy rồng sáng chói nhất, nhưng lúc dường như mất ánh hào quang, trở nên xám xịt.

Điều khiến Khương Tú Tú đau lòng hơn là, thể Thương Linh, cắm mấy chục thanh đao kiếm, mỗi thanh đều mang theo khí tức và ác ý của con .

Dù những thứ nguyên nhân khiến Thương Linh tử vong, thậm chí những thứ như còn thể tổn thương căn bản của Thương Linh.

... lúc đâm, Thương Linh chắc hẳn đau.

Bản thể phượng hoàng của Ngũ Quang cũng ở bên cạnh, lông phượng rụng mấy chiếc, đó, nước mắt lăn dài, trong miệng phát tiếng ai oán.

Có lẽ thấy ồn ào, Kiêm Tiên vung đuôi quăng xa.

Sau đó bước lên, nhẹ nhàng ôm lấy đầu rồng, bảy chiếc đuôi còn mở , bao bọc lấy đầu rồng.

Ánh yêu quang thuần khiết tỏa từ cô.

Khương Tú Tú thấy những tia yêu quang đó từ từ thấm cơ thể Thương Linh, nhưng như bùn đổ xuống biển, biến mất dấu vết.

Bản thể của Thương Linh còn như đây, phản ứng với cô.

Khương Tú Tú chỉ cảm thấy trong lồng n.g.ự.c như ngàn cân đè nặng, cổ họng nghẹn , khó thành lời.

Cô bao giờ nghĩ, Thương Linh sẽ gặp chuyện.

Sao thể gặp chuyện? Hắn rõ ràng là...

"Hỗn Độn và Thâu Ác xuất hiện tại Hoàng thành, Thương Linh g.i.ế.c c.h.ế.t Hỗn Độn."

Trử Bắc Hạc đến bên cô, giọng trầm tĩnh kể những chuyện xảy trong ba ngày qua.

...

Vốn dĩ, Trử Bắc Hạc và Thương Linh ở đây, giải quyết Hỗn Độn cùng cảnh tượng hỗn loạn ở Hoàng thành chỉ cần một thời gian nhất định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Và họ thực sự .

Trử Bắc Hạc g.i.ế.c c.h.ế.t Liệt Viễn Hầu,

Thương Linh thì g.i.ế.c c.h.ế.t Hỗn Độn.

cảnh tượng hỗn loạn nhân gian vì thế mà biến mất.

Ngược , khoảnh khắc Hỗn Độn c.h.ế.t , ác niệm trong thành Thiên Nguyên tăng lên gấp bội, trong thành ngoài thành, xuất hiện một nhóm mặc áo choàng đen.

Họ xuất hiện rằng, rút đao tự vẫn.

Máu nhuộm đỏ đất, lòng Hoàng thành rộng lớn, hình thành một tà trận khổng lồ.

Lấy hung thú tế phẩm, lấy tất cả ác niệm của Thiên Nguyên và lục địa ngưng tụ thành Thâu Ác.

Thâu Ác bản thể, đến , bách tính đều rơi cảnh g.i.ế.c chóc điên cuồng và ác niệm.

Thương Linh nỡ Thiên Nguyên rơi địa ngục, cùng Trử Bắc Hạc và Ngũ Quang còn ở Hoàng thành g.i.ế.c c.h.ế.t Thâu Ác.

Hào quang và hỏa phượng đều thể khắc chế ác niệm.

họ vẫn thua.

Không thua Thâu Ác, mà là thua bách tính.

"Ác niệm của Thâu Ác khống chế bách tính, khi Thương Linh dùng rồng che chở họ, những đó dùng đao kiếm trong tay, tay với ."

Mấy chục thanh đao kiếm mang theo ác niệm dễ dàng xuyên qua vảy rồng, đ.â.m cơ thể Thương Linh.

Lúc đó Thương Linh đau, nhưng đau vì vết thương đâm, mà là đau vì những dân tay với .

Cũng chính vì thế, ác niệm thừa cơ xâm nhập cơ thể Thương Linh, ăn mòn thịt m.á.u kim long, khống chế , biến thành ác long Thâu Ác sai khiến.

...

Giọng Trử Bắc Hạc lớn, nhưng đủ để Kiêm Tiên xa rõ từng chữ.

Ngay cả Khương Tú Tú đều thể cảm nhận ác ý từ những thanh đao kiếm cắm thể Thương Linh, Kiêm Tiên thể cảm nhận ?

Thấy rõ rằng dù dùng bao nhiêu yêu lực cũng thể gọi về sinh cơ của Thương Linh, Kiêm Tiên cuối cùng buông , từ từ .

Yêu khí thuần bạch lúc trở nên đục ngầu, Kiêm Tiên mặt biểu cảm, Trử Bắc Hạc, hỏi :

"Những đó ?"

Chính là để bảo vệ những kẻ dân đen ngu đó, chống Thâu Ác hóa từ ác niệm, mà những dân che chở đ.â.m .

Thâu Ác cô sẽ tha, nhưng những kẻ dân tổn thương , cô càng tha.

Kiêm Tiên lúc yêu lực bộc phát, dù vì chiến đấu với ba hung thú mà tổn thương nhỏ, nhưng cô dường như thèm để ý, ngược yêu lực do nguyên thần suy kiệt tỏa ẩn hiện ánh hồng.

Trong ánh hồng, còn thể thấy rõ khí đen.

Khương Tú Tú và Trử Bắc Hạc thấy , đều thấy , liền định bước lên ngăn cản:

"Kiêm Tiên! Cô tiên hãy bình tĩnh !"

Chỉ là hai bước lên, Kiêm Tiên vung đuôi đánh bay.

Chiếc đuôi hồ ly khổng lồ cùng yêu lực lạnh lẽo hướng thẳng về phía họ.

Trử Bắc Hạc lập tức bảo vệ Khương Tú Tú, dùng hào quang hóa thành kết giới.

Kiêm Tiên trong cơn thịnh nổ thu liễm yêu lực, kết giới hào quang đánh tan ngay lập tức, Trử Bắc Hạc và Khương Tú Tú đánh bay xa mấy chục mét.

Kiêm Tiên lạnh lùng hai , mái tóc dài như tuyết phủ dường như khí xám bò lên, cả cô như đắm chìm trong bão tuyết.

Lạnh lẽo, kinh hãi.

Bảy chiếc đuôi còn ánh hồng càng thêm rực rỡ, mang theo khí tức sát phạt như nghiền nát trời đất.

Cô :

"Thương Linh chết, Thiên Nguyên mà bảo vệ cũng cần tồn tại nữa."

Họ tổn thương , cô sẽ khiến Hoàng thành, thậm chí bộ bách tính Thiên Nguyên, từ nay về tiêu diệt!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back