Lãng Mạn Cưỡng Đoạt

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
79,376
0
0
278288854-256-k808184.jpg

Cưỡng Đoạt
Tác giả: ThienShyn
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Thiên Vũ là một học sinh bình thường trong trường, thích thầm đàn anh cùng câu lạc bộ văn học.

Một hôm sau giờ học cậu vừa tự xử vừa gọi tên đàn anh trong thư viện thì bị bạn học của đàn anh phát hiện.

Khác với suy nghĩ của cậu người đó hứa sẽ không tiết lộ chuyện đã xảy ra hôm nay nhưng với một điều kiện là cậu phải phục tùng hắn.

Warning: H chiếm phân nửa
𝗧𝗵𝗶𝗲𝗻𝗦𝗵𝘆𝗻.​
 
Cưỡng Đoạt
Mở đầu


Một buổi tối nọ Trong khuôn viên trường học vắng vẻ, phía trên lầu vẫn còn một phòng sáng đèn, phản chiếu một thân hình mảnh khảnh"Ah..ahh..."

Tiếng rên rỉ của cậu phá tan bầu không khí yên tĩnh"Minh Dương..ah..."

Phải, cậu đang tự xử trong thư viện cùng chiếc bút bỏ quên của đàn anh cậu thích, một việc làm vô cùng biến thái trái với vẻ bề ngoài ngây thơ của cậu khiến người khác khó lòng đoán được.'Hah...ah...sướng..quá.."

"Ah...em...sắp...ra...ahh...Minh Dương..."

Đang tới đoạn cao trào thì bỗng một tiếng nói khiến cậu giật mình hốt hoảng ''Một học sinh chăm ngoan lại ở trường vào giờ này, vừa thủ dâm vừa gọi tên của Minh Dương."

Không ngờ vào giờ này lại còn có người, cậu nhớ kỹ là đã kiểm tra hết mọi nơi''A...ai...đó..?''Thiên Vũ không khỏi đỏ mặt sợ hãi, không ngờ người trước mặt lại là bạn học của đàn anh - Hạo Hiên"Chà..nếu nói chuyện này ra không biết Minh Dương sẽ có suy nghĩ như thế nào về cậu?

Thật tò mò."

Hắn buông lời mỉa mai, cong môi cười nói Người này luôn đi cùng Minh Dương, nếu hắn kể chuyện này ra đàn anh chắc chắn sẽ ghê tởm cậu.

Cả trường sẽ biết cậu là một tên biến thái bệnh hoạn, khó mà sống nổi"X-xin anh...đừng nói chuyện này ra...t-tôi..sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn!"

Cậu lập tức nắm lấy vạt áo hắn cầu xin, giọng không kiềm được run rẩy"Bất cứ điều gì sao?"

Hạo Hiên nhếch môi cười, nâng cằm cậuGương mặt ửng đỏ của cậu hiện rõ trước mặt hắn, cậu sợ sệt nói "Ph..phải..."

Hắn ghé sát tai cậu, thì thầm nói"Vậy thì tiếp tục thủ dâm cho tôi xem đi."
 
Cưỡng Đoạt
Giao ước - H


"A-anh nói sao?"

Thiên Vũ bất giác nói"Tôi nói là tôi muốn cậu tiếp tục thủ dâm cho tôi xem"Hạo Hiên nhìn chằm chằm Thiên Vũ, chậm rãi nói rõ từng chữ"Đ-để làm gì chứ?

Anh thật sự muốn nhìn người khác thủ dâm hay sao?"

Cậu đỏ mặt, không khỏi bất ngờ trước lời đề nghị của Hạo Hiên "Hoặc là cậu thủ dâm cho tôi xem hoặc là tôi sẽ nói hết tất cả với Minh Dương, lựa chọn nằm ở cậu."

Hạo Hiên không nói gì, nhẹ nhàng đặt ngón trỏ lên môi Thiên Vũ Có vẻ như Hạo Hiên rất biết cách đánh vào tâm lí của người khác, đặc biệt là biết cách dồn người ta vào chân tường.

Thiên Vũ không còn sự lựa chọn nào khác, cậu gật đầu đồng ý."

Được...tôi sẽ làm theo những gì anh nói"Thiên Vũ chậm rãi dang rộng hai chân trước mặt Hạo Hiên, đưa ngón tay vào bên trong hậu huyệt sớm đã ướt át của mình.

Cái của cậu cứng lên dần theo từng đợt đâm chọt.

Để tăng sự kích thích, Thiên Vũ tháo từng chiếc cúc áo ra, cậu dùng tay còn lại chơi đùa cùng đầu ngực khiến chúng hơi sưng đỏ lên.Hạo Hiên quan sát Thiên Vũ từ đầu đến cuối, giọng chua chát nói "Chỉ vậy thôi sao?

Thật là nhàm chán.

Tôi muốn cậu phải dùng chiếc bút kia để chơi đùa với cái lỗ dâm đãng đó"Thiên Vũ không dám cãi lời đành thuận theo ý của Hạo Hiên, tay nhặt chiếc bút ở dưới sàn lên từ từ cho vào chỗ ấy của cậu.

Hậu huyệt đã được nới rộng từ trước nên vào một cách dễ dàng, cậu xấu hổ cố không để bản thân phát ra tiếng rên rỉ.

"Sao cậu không rên như lúc nãy nữa?

Gọi tên Minh Dương đi, tưởng tượng cậu ấy đang chơi cái lỗ của cậu thay vì cây bút kia đi" Hạo Hiên ghé sát tai cậu thì thầm nóiNhững lời nói của Hạo Hiên kích thích Thiên Vũ khiến cậu làm ngày một mạnh bạo hơn, âm thanh phát ra cũng ngày một lớn."

Ahh...ahhh..."

Tay cậu lên xuống ngày một nhanh, tiếng chóp chép dâm mỹ lan ra khắp cả phòng.

"Hah..ah..."

Thiên vũ thở dốc, cậu xuất tinh bắn đầy lên tay."

Ha, thật không ngờ một học sinh vừa ưu tú lại ngoan hiền như cậu mà có thể dâm dục đến như vậy.

Được rồi, cậu có thể về rồi"Hạo Hiên cong môi cười nói nhìn cậu đầy thoả mãn Thiên Vũ không đáp lại lời của Hạo Hiên, cậu chỉnh lại trang phục lau đi vết tinh dịch trên tay, cúi gằm mặt xuống lặng lẽ bước ra cửa."

Ngày mai lại tiếp tục nhé~"
 
Cưỡng Đoạt
Bí mật


Ngày hôm sau Thiên Vũ đến trường như thường lệ, cậu luôn có mặt đầu tiên trong trường và chuẩn bị bài một cách đầy đủ.

Bạn học lẫn thầy cô đều coi trọng cậu, coi cậu như một hình mẫu lý tưởng để noi theo nhưng chỉ ngoại trừ một mình Hạo Hiên - kẻ vừa phát hiện được bí mật của cậu, đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo ấy lại là một con người biến thái đầy dâm đãng.

Cậu vừa chép bài vừa nghe giảng nhưng trong đầu chỉ toàn xuất hiện hình ảnh xấu hổ ngày hôm qua khiến cậu không tài nào tập trung được.

Rắc.

Chiếc ngòi bút gãy kêu một tiếng.

"Này, cậu không sao chứ?"

Bạn học bên cạnh thấy vậy bèn hỏi thăm "A..không...không có gì.."

Thiên Vũ đáp, có lẽ cậu nên xin nghỉ 1 tiết.

Cậu liền xin thầy xuống phòng y tế nghỉ ngơi, thấy giáo thấy gương mặt xanh xao của cậu cũng không nói gì thêm liền cho phép cậu.

Trong phòng y tế, cô giáo kê cho cậu vài liều thuốc an thần sau đó để cậu nghỉ ngơi.

Một lát sau Minh Dương đến thăm cậu.

"A..tiền bối...không phải giờ này anh đang trên lớp ạ?"

Gương mặt cậu không giấu nổi vẻ mừng rỡ, vui vẻ nói."

Anh hỏi thăm bạn học nghe nói em không khoẻ trong người, em thấy như thế nào rồi?"

Minh Dương ân cần hỏi "Không sao ạ, chỉ là cảm nhẹ thôi" Thiên Vũ nói đại một bệnh, cậu không muốn Minh Dương phải lo lắng "Em không sao là tốt rồi.

Ngoan nhớ giữ gìn sức khoẻ, anh không ở bên cạnh em thường xuyên được."

Minh Dương xoa đầu cậu, dịu dàng nói"Em biết rồi ạ" Cậu đỏ mặt nói, hành động thân mật của hai người không khỏi khiến người khác ghen tị.

"Không phải anh còn tiết học sao?

Mau lên kẻo thầy giáo mắng đấy!"

Thiên Vũ nói, dù rất muốn Minh Dương ở lại lâu hơn nhưng cậu không muốn anh ấy phải bận tâm vì mình.

"Thôi được rồi, em nhớ uống thuốc đều đặn đó" "Được rồi được rồi, em nhớ rồi mà."

Sau một hồi khuyên nhủ cuối cùng Minh Dương cũng chịu rời đi.

Cậu nhanh chóng nghỉ ngơi, không muốn nghĩ ngợi gì nhiều về chuyện hôm qua nữa.

Một lát sau Thiên Vũ nghe thấy tiếng cửa mở, cậu cứ tưởng Minh Dương quay lại nên ngạc nhiên hỏi"Anh bỏ quên thứ gì à-...?

Chưa dứt lời sắc mặt cậu cứng đờ, cậu chợt nhận ra người trước mặt không phải là Minh Dương mà là Hạo Hiên "Sao thế?

Trông cậu có vẻ thất vọng"Hạo Hiên nhếch môi cười nói"A-anh lại muốn gì nữa?"

Thiên Vũ nắm chặt lấy vạt áo, cậu run rẩy nhìn Hạo Hiên.

"Đừng sợ như thế chứ.

Tôi đâu có ý định giết cậu""Đừng...đùa nữa."

Thiên Vũ nói, không dám nhìn thẳng mặt người đối diện

[ Spoil chương sau ] "Hừm, nhìn cậu khóc lóc thế này khiến tôi cảm thấy giống như mình đang cưỡng bức cậu vậy"

"Không phải cậu thích lắm sao?"

"Mau rên lên đi"
 
Cưỡng Đoạt
Bí mật II


Thiên Vũ cau mày, tức giận nói"Đừng...đùa nữa, chẳng phải hôm qua tôi đã làm những gì anh nói rồi sao?

Làm ơn tha cho tôi đi" Hạo Hiên cười nhẹ, tay đưa chiếc điện thoại lên trước mặt cậu.

Trên màn hình hiện đang phát video thủ dâm của cậu không sai đi đâu được.

Khuôn mặt đó, giọng nói đó đích thực là cậu vào tối qua.

Nhìn vẻ mặt bối rối của Thiên Vũ khiến cho Hạo Hiên vô cùng thích thú.

Hắn bắt đầu tăng âm lượng lên mức tối đa, tiếng rên của cậu khi gọi tên Minh Dương cũng lớn hết cỡ.

"Minh Dương...ahh...em sắp ra rồi"Thiên Vũ thất thần, hóa ra đêm qua Hạo Hiên không chỉ tình cờ bắt gặp cậu mà hắn đã có kế hoạch từ trước.

Cậu cố đi tới để giật lấy chiếc điện thoại trong tay Hạo Hiên nhưng hắn lại nhanh tay hơn mà giơ cao lên.

Hắn nâng cằm của Thiên Vũ lên, lạnh lùng nói"Cậu nghĩ tôi có thể dễ dàng bỏ qua cho cậu sao?

Tôi cho cậu mười giây, nếu cậu không nghe theo lời tôi thì tôi sẽ gửi đoạn clip này cho Minh Dương.

Hậu quả như thế nào chắc cậu cũng biết rõ"Thiên Vũ cúi gằm mặt xuống không đáp lại khiến cho Hạo Hiên dần mất kiên nhẫn.

Hắn bắt đầu đếm những con số đầu tiên, những con số được đếm một cách từ từ trong khi đó Thiên Vũ cố che hai tai của mình lại.

Trong tình cảnh này cậu không biết phải làm thế nào cho phải.

Hạo hiên đã đếm đến những con số cuối cùng."

Ba, hai, một, và ... kh-""T-TÔI ĐỒNG Ý" Thiên Vũ nói to, bây giờ cậu biết bản thân đã không còn đường lui.

Thiên Vũ ngước nhìn Hạo Hiên, cậu nói với giọng run rẩy như sắp khóc.

"Tôi sẽ làm theo những gì anh nói nên làm ơn...đừng gửi nó cho Minh Dương"Hạo Hiên nhếch mép cười, đây mới đúng là thứ mà hắn mong muốn.

Từ lâu hắn luôn muốn cậu phải khuất phục dưới chân hắn.

Thiên Vũ khiến hắn đặc biệt chú ý đến, hắn tự hỏi đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo ấy đang che giấu những ham muốn bị kìm nén nào.

Hạo Hiên nhìn thẳng vào đôi mắt đang sợ hãi của Thiên Vũ, nhẹ nhàng nói"Tốt lắm, bây giờ hãy nghe theo lệnh tôi mau cởi đồ ra, hôm nay cậu sẽ được chăm sóc đặc biệt."
 
Cưỡng Đoạt
Phòng y tế - H


Nghe theo lời Hạo Hiên, Thiên Vũ nhanh chóng cởi đồ ra.

Điều này khiến cho Hạo Hiên cảm thấy hài lòng.

Hắn nói với giọng đầy thoả mãn"Nào, bây giờ bệnh nhân Thiên Vũ cứ nằm xuống để bác sĩ chăm sóc cho cậu"Hạo Hiên tiến đến khóa trái cửa phòng y tế.

Tay cầm lấy chiếc áo blouse trắng đang được treo trên móc.

Hắn choàng nó vào người rồi bước đến bên cạnh giường Thiên Vũ ra lệnh cho cậu"Bệnh nhân Thiên Vũ xin hãy mở miệng ra"Thiên Vũ ngơ ngác, dường như chưa hiểu Hạo Hiên muốn làm gì.

Hạo Hiên chuyển sang vẻ mặt nghiêm trọng chậm rãi nói lại"Bệnh nhân Thiên Vũ, cậu có muốn biết hậu quả khi không vâng lời không?"

Những lời nói của Hạo Hiên tuy nhẹ nhàng nhưng lại có uy lực vô cùng lớn.

Thiên Vũ không dám không tuân theo, cậu sợ sệt há miệng ra.

"Bây giờ để tôi đo nhiệt độ cho cậu nào Thiên Vũ, tôi sẽ đưa nhiệt kế vào miệng cậu"Không để Thiên Vũ kịp phản ứng lại, Hạo Hiên kéo khóa quần xuống trực tiếp đưa thứ to lớn của hắn vào miệng cậu.

Có vẻ như hắn đã đâm hơi sâu làm Thiên Vũ cảm thấy khó chịu mà nhăn nhó.

Hạo Hiên mạnh bạo kéo tóc của Thiên Vũ ngược ra sau khiến cho cậu nhả dương vật của hắn ra.

Bây giờ ánh mắt hoảng hốt của cậu chạm trán với ánh mắt của hắn.

Hạo Hiên nhìn cậu nở một nụ cười xảo quyệt"Bệnh nhân Thiên Vũ có lẽ lần đầu sử dụng nhiệt kế nhỉ?

Lúc đầu có hơi khó chịu một tí nhưng sẽ quen dần thôi nên cậu cứ yên tâm."

Nói rồi Hạo Hiên liền ấn mạnh đầu Thiên Vũ vào côn thịt của mình"Mau liếm nó đi để tôi còn biết được nhiệt độ của cậu nữa"Thiên Vũ khó khăn liếm lấy đầu dương vật của Hạo Hiên khiến nó rỉ tinh dịch ra.

Do chưa có kinh nghiệm nên cậu làm một cách vụng về tuy nhiên lại khiến hắn thoả mãn đến lạ.

"Ha...tốt lắm, cứ làm như vậy đi"Nhưng với tốc độ chậm chạp của Thiên Vũ thì còn lâu mới làm Hạo Hiên ra được.

Hắn liền mạnh bạo ấn đầu cậu sâu vào trong rồi lại kéo ra thật nhanh."

Ư...ưm..."

Thiên Vũ khó thở cựa quậy nhưng lại bị hắn đè ngày một mạnh hơn khiến cho cậu run rẩy đến phát khóc Lúc này Hạo Hiên đã đạt đến giới hạn, hắn bắn thẳng vào miệng của Thiên Vũ.

Thấy cậu muốn nhả ra chỗ tinh dịch hắn liền gằn giọng ra lệnh cậu phải nuốt hết chúng"Cậu phải nuốt hết số tinh dịch mà tôi bắn ra, bệnh nhân thì phải uống thuốc có biết không?"

Thiên Vũ không dám cãi lại, dù ghê tởm nhưng cậu đành phải cố gắng nuốt hết chúng.

Hạo Hiên thấy vậy thì vô cùng thích thú nói"Được rồi ngoan lắm, cậu cứ tiếp tục thế này tôi sẽ cho cậu tận hưởng.

Nhưng còn giờ ta phải đi thôi, nếu không y tá sẽ về mất."
 
Cưỡng Đoạt
Nhà kho


"N-Này..chúng ta đi đâu vậy?"

Thiên Vũ khó hiểu hỏi Hạo Hiên, cậu bị hắn kéo đi đến một nơi nào đó.

"Rồi cậu sẽ biết thôi"

Nghe thấy câu hỏi của cậu Hạo Hiên không quay đầu lại mà trả lời, tay vẫn tiếp tục kéo cậu đi.

Biết có điều chẳng lành nhưng Thiên Vũ vẫn không dám chống đối hắn, chỉ có thể nơm nớp lo sợ mà đi theo Hạo Hiên.

Càng đi theo hắn học sinh càng thưa thớt hơn, Thiên Vũ không ngừng lo lắng trước tình cảnh của bản thân bây giờ.

Lo nhìn ngó xung quanh sợ người khác bắt gặp nên cậu không biết Hạo Hiên đã dừng lại từ khi nào khiến cho cả người cậu va vào người hắn.

Hạo Hiên đột nhiên nắm lấy hai bên vai của cậu siết chặt mà nói, gương mặt không chút biểu cảm khiến cho Thiên Vũ khó đoán được hắn đang mưu tính điều gì.

"Những lần trước chúng ta vẫn chưa làm tới bước cuối nhỉ?"

Thiên Vũ dường như đã hiểu ra ý đồ của hắn, cậu định bỏ chạy liền bị Hạo Hiên bắt lại đè xuống, cả hai hiện tại đang ở trong nhà kho vắng vẻ không một bóng người.

"Ư..b-buông ra"

Cậu căn bản không đủ sức chống lại hắn, chỉ có thể bất lực vùng vẫy nhưng đối với Hạo Hiên không khác gì mèo cào.

"A..ah..!"

Hạo Hiên khó chịu tát mạnh vào mông cậu một cái thành công làm cho Thiên Vũ ăn đau mà dừng lại, dường như cảm thấy vẫn chưa đủ hắn còn gằn giọng đe doạ thêm.

"Tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn đi nếu không tôi sẽ kể tất cả cho Minh Dương nghe đấy"

Nghe lời nói của Hạo Hiên khiến cho cậu run rẩy không kìm được mà khóc nấc, ánh mắt đầy uất ức nhìn hắn nói.

"Hức..tại sao anh vẫn không buông tha cho tôi vậy...tôi có gì đặc biệt đâu mà anh phải làm như thế.."

Cảm xúc bị kìm nén suốt thời gian qua không ngừng tuông ra.

Thiên Vũ thừa nhận việc cậu vừa tự xử vừa gọi tên tiền bối là sai trái nhưng Hạo Hiên đâu cần phải làm đến mức này, cậu đã gây thù gì với hắn đâu mà phải chịu đựng những thứ nhục nhã này đây.

"Cậu có gì hả?"

Bất chợt Hạo Hiên dừng mọi động tác của hắn lại mà nói.

"Đương nhiên là..."

"?"

Hạo Hiên vừa nói vừa nhìn cậu đầy ẩn ý khiến cho Thiên Vũ khó hiểu chờ đợi câu trả lời từ hắn.
 
Cưỡng Đoạt
Nhà kho II - H


"Cơ thể dâm đãng này rồi!"

Hắn đột ngột lật người cậu lại đâm một phát lút cán bên trong mà không có màn dạo đầu nào khiến cho Thiên Vũ trợn mắt đau đớn rên lớn, cả người không ngừng run rẩy."

Ahh..hức..! ahh..đau..ư..hah.."

May mắn thay nhờ có màn kích thích khi nãy giúp cho cơ thể cậu dễ thích ứng hơn, không quá đau đớn nhưng Thiên Vũ vẫn không chịu nổi mà bật khóc."

Đ-đau..ahh..hah..ư..hức..ah.."

"Haha...thủ dâm nhiều đến mức lỗ nhỏ không cần nới lỏng luôn này, cậu đúng là đồ lẳng lơ" Hạo Hiên lại còn ác ý sỉ nhục cậu, bắt đầu đưa đẩy phân thân của hắn vào trong hậu huyệt non mềm của Thiên Vũ.

"Ư..ahh..hức..ah.."

Bên trong vách thịt chật hẹp bị cự vật chèn ép đến đau đớn khiến cho Thiên Vũ không kìm được mà bật khóc.

"Hừm, nhìn cậu khóc lóc như thế này khiến tôi cảm thấy giống như mình đang cưỡng bức cậu vậy" Hạo Hiên nhếch môi cười nói, cậu hiểu rõ hắn cố tình nói vậy nhưng cả người bị thứ to lớn của Hạo Hiên liên tục xỏ xuyên khiến cho Thiên Vũ không thể mở miệng cãi lại, nếu không cậu sẽ phát ra những tiếng rên xấu hổ ấy.

"Không phải cậu thích lắm sao?"

Nhận thấy người bên dưới đang cắn môi đến bật máu chỉ để kìm lại tiếng rên rỉ khiến cho Hạo Hiên khó chịu.

"Mau rên lên đi"Hạo Hiên bắt đầu vỗ lên mông cậu đầy mạnh bạo, ép buộc Thiên Vũ phải rên lên để làm hài lòng hắn.

"Ahhh..đ-đừng..hức..ahh..mà..ư..hah..ah.."

Hắn vừa đánh vừa liên tục nhấp mạnh bên trong khiến cho Thiên Vũ cong người đau đớn, cuối cùng không chịu được mà nức nở rên rỉ những tiếng ngọt ngào bên tai hắn.

"Hức..ahh..ư..hah..ưm..ahhh.."

"Phải như vậy chứ"Tiếng rên của Thiên Vũ dường như kích thích Hạo Thiên khiến cho hắn đầy hưng phấn, ra sức nắc mạnh lỗ nhỏ chật hẹp của cậu hơn.

"Ahh..nhẹ..hức..ah..hah..đừng..ahh.."

Bên dưới Thiên Vũ không ngừng co rút kịch liệt, tinh trùng hoà cùng chút máu tươi chảy ra tạo thành một cảnh tượng vô cùng khó coi.

"Cậu nên nhớ tất cả của cậu đều thuộc về tôi, cậu chỉ được phép nghe theo những gì tôi nói" Hạo Hiên vừa nói vừa liếm lấy vành tai ửng đỏ của cậu, không ngừng ra sức đâm chọt như muốn nhét cả hai thứ kia của hắn vào trong hậu huyệt bị căng trướng tội nghiệp.

"Ah..hức..ư..hah..ahh.."

Thiên Vũ đau đớn khi nghe những lời hắn nói, cuộc sống của cậu không biết từ khi nào đã bị Hạo Hiên nắm thóp điều khiển.

"Ư..ahh..hức..hah..ah..hức.."

Nỗi hổ thẹn cùng uất ức khiến cho nước mắt không ngừng tuông rơi trên gương mặt xinh đẹp của Thiên Vũ lại được người đó cúi xuống liếm lấy không bỏ sót.

Hạo Thiên thích thú nhìn bộ dạng thảm thương của cậu, liên tục luân động mà mặc kệ cậu có khóc lóc cầu xin như thế nào.
 
Cưỡng Đoạt
Kì lạ


"Các em có thấy Thiên Vũ ở đâu không?"

Một đàn anh đứng trước cửa lớp học lên tiếng, mắt liên tục nhìn vào trong lớp tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy bóng dáng người cần tìm đâu.

"Em không rõ nữa""Khi nãy hết tiết cậu ấy đi đâu đó trông có vẻ vội lắm" "Đúng rồi tớ cũng thấy"Những cô gái chủ động trả lời, ít khi có đàn anh lớp trên ghé thăm nên họ rất hào hứng, đặc biệt người này lại vô cùng đẹp trai.

"Anh tìm Thiên Vũ có việc gì không ạ?"

Một bạn học tò mò lên tiếng hỏi, không biết mối quan hệ giữa hai người là gì.

"À anh có chút chuyện nhờ em ấy thôi" Nghe thấy những câu trả lời không giúp được gì từ họ khiến cho chàng trai có chút thất vọng nhưng anh vẫn mỉm cười, lịch sự trả lời.

"Ấy...hình như lúc nãy em thấy cậu ấy đi về hướng thư viện thì phải" "Thật sao?"

"Đúng vậy ạ"Chàng trai liền cảm ơn làm cô bé vừa trả lời đỏ mặt thẹn thùng, cảm giác như được khen ngợi.

"Cảm ơn em nhé"Nhận được câu trả lời ưng ý khiến cho người đó hài lòng, nhanh chóng rời đi trước sự nuối tiếc của các hậu bối.

Các cô gái không ngừng nhìn theo bóng lưng của đàn anh vừa đi khỏi, một cô nàng có vẻ như nhớ ra điều gì đó mà lên tiếng."

Hình như anh ấy là anh hay đi cùng tiền bối Minh Dương đúng không?

Những người còn lại nghe vậy cũng bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ, cố gắng lục tìm trí nhớ của mình.

"Cậu nhắc tớ mới để ý, hình như chính là ảnh á" "Anh ấy tên gì nhỉ tớ quên mất rồi""Để xem nào.."

"A!

Là Hạo Hiên.."•••

Thiên Vũ hiện tại đang đọc sách trong thư viện, nói đọc là không hợp lý cho lắm vì hiện tại trông cậu không có vẻ gì là thư thả đọc sách cả.

Cậu thật ra đang trốn trong thư viện để tránh gặp mặt Hạo Hiên càng lâu càng tốt.

Hiện tại là giờ ăn trưa nên chỉ có một mình Thiên Vũ ở trong thư viện.

Cậu cố gắng đọc sách để quên đi những kí ức đáng xấu hổ ngày hôm qua nhưng tay cậu vẫn không ngừng run rẩy, khó khăn lật từng trang sách.

Thiên Vũ càng cố quên nó đi thì lại càng nhớ rõ hơn.

Cậu nhìn trang sách trước mặt đầy ấm ức, không biết bản thân đã làm gì để phải chịu đựng những nỗi nhục nhã này.

"Ồ đang đọc sách à?

Học sinh ngoan có khác"

Đột nhiên có một giọng nói lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.

Thiên Vũ giật mình không dám quay đầu lại.

Cậu biết giọng nói này là của ai chứ, biết rất rõ lại là đằng khác.

Hắn nhếch môi cười lên tiếng, không giấu được vẻ thích thú trước bộ dạng run rẩy của người đang ngồi đó.

"Cho tôi tham gia với nào"
 
Cưỡng Đoạt
Thư viện - H+


Thư viện là nơi làm tình lý tưởng nhất, cảm giác người khác có thể phát hiện thật kích thích———

"Ahh..hức..đừng..ưm..hah..mà..ahh.."

Hạo Hiên vừa cắn lên cần cổ trắng nõn của Thiên Vũ vừa liên tục thúc mạnh, cậu bị hắn kéo vào trong một góc khuất thư viện mà đè ra xâm phạm.

"Hah..ư..dừng..ahh..hức..đi..ah..mà..ahh.."

Hắn bóp lấy cặp mông tròn trịa của Thiên Vũ mà thích thú nhào nắn thành vô số hình dạng, tay lâu lâu lại tát lên một cái in đỏ khiến cho cậu không kìm được mà ưỡn người rên rỉ.

"Ah..đ-đừng..ư..hah..ahh..hức..ah.."

Eo nhỏ lại bị Hạo Hiên ghì chặt lấy mà nhấp từng cú thô bạo, vì đã làm hôm qua nên nơi đó của Thiên Vũ mềm mại hơn giúp cho cự vật của hắn dễ dàng ra vào.

Tinh dịch ở nơi giao thoa của cả hai nhiều đến mức chảy xuống vương vãi khắp sàn.

"Ưm...hah..bị..ah..hức..phát..hiện..ahh..mất.."

Thiên Vũ sợ hãi có người phát hiện nhưng hắn lại chẳng để tâm đến mà không ngừng đâm rút bên trong hậu huyệt sưng tấy, cậu không biết bản thân đã bắn ra bao nhiêu lần nhưng Hạo Hiên vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Thế nhưng khi sắp đạt tới cao trào thì Hạo Hiên đột nhiên ngừng lại, hắn rút lấy dương vật của mình ra làm cho không ít tinh trùng chảy ra từ lỗ nhỏ của cậu."

Hah...ahh..ư..ah...?"

Thiên Vũ mơ màng khó hiểu nhìn hắn, Hạo Hiên liền nhếch môi cười đưa tay sờ lên gương mặt của cậu.

"Nhìn cậu đang bày ra bộ mặt dâm dục gì kìa" Thiên Vũ giật mình trước lời nói của hắn, Hạo Hiên dừng lại thì đáng lẽ cậu phải mừng chứ nhưng tại sao lại có cảm giác như không đủ, muốn thêm nữa...?Hạo Hiên không nói gì chỉ ngồi đó mỉm cười, tay hắn chỉ xuống dị vật gân guốc còn dính một ít tinh dịch của mình rồi nói "Nếu muốn thì tự ngồi lên nó đi" Thiên Vũ rối bời suy nghĩ, từ khi nào cậu không bỏ chạy mà lại đứng đây trước mặt hắn như đang chờ đợi thứ gì đó.

Cậu không thể hiểu nổi bản thân mình, trong đầu không ngừng cảnh báo cậu chạy đi nhưng hai chân lại đứng yên không di chuyển.

Nhìn thấy dáng vẻ chần chừ của Thiên Vũ khiến cho Hạo Hiên thất vọng, hắn buông một câu đầy chán nản.

"Được rồi về đi, từ nay về sau tôi sẽ không tìm đến cậu nữa" Hạo Hiên thở dài định kéo quần lên thì một cảm giác ấm nóng bao trùm côn thịt to lớn của hắn.

Hạo Hiên nhếch môi cười không khỏi thoả mãn, ngước lên nhìn gương mặt dâm đãng kia đang thở dốc đầy khó khăn.

"Không khác gì một con điếm cả" Vừa nói hắn vừa nắm lấy eo của Thiên Vũ mà dập mạnh xuống, nước dâm văng tung toé khắp nơi nhưng điều đó chẳng còn là vấn đề nữa.

Thiên Vũ ưỡn người không kìm chế mà rên rỉ, cơ thể cậu không ngừng run rẩy trước từng cú thúc mạnh bạo của Hạo Hiên.

"Ahh..ahh..ư..hah..ưm..ahh.."

Thứ to lớn của hắn như chọc bên trong bụng nhỏ của Thiên Vũ, nước mắt sinh lý không ngừng chảy ra nhưng cùng đó là những tiếng rên đầy gợi tình từ cậu.

"Hức..s-sâu..ahh..quá..ưm..hah..ah..ư..."

Bên dưới liên tục bị xỏ xuyên nhưng lại khiến Thiên Vũ sướng rơn người, hai chân cậu co quắp lại như muốn để thứ đó của Hạo Hiên vào sâu hơn.

"Ưm...ahh..sướng..hức..ah..hah..ư.."

Nhìn thấy người bên dưới bị dục vọng xâm chiếm mà rên la đến lạc giọng làm Hạo Hiên không khỏi thích thú, hắn liếm môi ra sức đâm rút cái lỗ nhỏ đầy tinh dịch không ngừng co bóp của Thiên Vũ.

"Ahh..hah..ư..ahh..ưm..hức..ahh..ah.."

Hạo Hiên liên tục nhấp mạnh mấy cái sau đó phóng thích dòng tinh trùng đặc sệt vào trong hậu huyệt ướt át, hắn rút dương vật ra để lại cơ thể run bần bật vì khoái cảm của cậu.

"Cậu chỉ cần làm thêm một việc thì tôi sẽ thoả mãn cái lỗ dâm đãng này của cậu hằng ngày"Vừa nói Hạo Hiên vừa dùng tay chọc ngoáy liên tục bên trong Thiên Vũ, tinh trùng không ngừng tràn ra ngoài tạo ra một cảnh tượng vô cùng dâm dục.

"Được chứ?"

Hạo Hiên hôn lên mái tóc của cậu rồi hỏi, nhưng có lẽ hắn sớm đã có câu trả lời khi nhìn thấy ánh mắt dại đi của người kia.

—————

835 words
 
Cưỡng Đoạt
Kết thúc


"Sao dạo này cậu hay mặc áo cổ lọ vậy Thiên Vũ?"

Một người bạn bất ngờ lên tiếng hỏi khiến cho Thiên Vũ hơi giật mình, thế nhưng cậu nhanh chóng lấy lại vẻ mặt điềm tĩnh thường ngày"À tại dạo này tớ thấy không khoẻ trong người" Thiên Vũ mỉm cười trả lời người nọ, thấy thế cô bạn đó cũng không hỏi gì thêm, chúc cậu vài câu qua loa.

"Vậy mong cậu sớm khoẻ lại nha" "Cảm ơn cậu" Thiên Vũ vừa dứt lời liền có người gọi tên cậu, cậu quay qua thì thấy vài bạn nữ đang đứng trước cửa phòng học vây quanh một người.

"Thiên Vũ ơi có anh lớp trên tìm cậu này" Thấy cậu nhìn mình người đó liền nhìn lại Thiên Vũ, ánh mắt của hai người chạm nhau.

Người đứng đó không ai khác chính là Minh Dương, vị tiền bối mà cậu thích thầm.

Cậu rời khỏi chỗ ngồi đi đến phía cửa, các bạn nữ cũng tự động rời đi cho hai người trò chuyện.

"Chào em Thiên Vũ, dạo này không thấy em đâu nhỉ" Minh Dương lên tiếng trước, anh nở một nụ cười ôn nhu khiến không biết bao nhiêu người đổ gục.

"À vâng dạo này em hơi bận học" "Thế à, vậy lát ra chơi em có muốn xuống thư viện cùng anh không?Nghe thấy câu trả lời của cậu Minh Dương liền ngỏ ý mời cậu đi cùng.

Dạo gần đây anh ít khi gặp Thiên Vũ nên muốn cùng cậu trò chuyện một lát, dù sao hai người cũng khá thân thiết.

"Xin lỗi anh nhưng mà lát nữa em có hẹn mất rồi" Trái với kì vọng của Minh Dương cậu lại từ chối lời mời này khiến cho anh có chút hụt hẫng.

Câu trả lời của Thiên Vũ làm anh hơi bất ngờ thế nhưng Minh Dương vẫn mỉm cười chào tạm biệt cậu.

"À không sao đâu, vậy anh đi trước nhé""Vâng tạm biệt tiền bối" Thiên Vũ vẫy tay chào tạm biệt anh sau đó quay về chỗ ngồi khiến cho các cô gái ai cũng tiếc nuối.

Ai cũng muốn nói chuyện cùng đàn anh mà còn không được, đằng này cậu lại từ chối hẳn lời mời của Minh Dương làm họ không khỏi khóc thầm trong lòng.

Lát sau đến giờ ra chơi ai cũng tò mò không biết cuộc hẹn nào quan trọng đến mức mà Thiên Vũ từ chối cả tiền bối đẹp trai kia, thế nhưng vừa quay qua quay lại cậu đã biến mất từ lúc nào làm họ vụt mất cơ hội rình trộm.

•••

Thiên Vũ bước từng bước lên bậc thang vắng vẻ, cánh cửa mở ra khiến gió lùa vào làm mái tóc cậu hơi rối đi, có thể thấy hiện tại cậu đang ở trên sân thượng.

Cậu đi đến một góc khuất đằng kia, cứ tưởng không có ai ở đó lại có một người đang ngồi đó, dáng vẻ như đang chờ đợi cậu.

Thiên Vũ không chần chừ mà ngồi lên đùi người đó, rúc người vào trong như một con mèo nhỏ để cho người nọ ôm lấy vào lòng.

Kẻ đó nhếch môi cười đầy thoả mãn trước hành động của cậu, tay vuốt ve gương mặt mềm mại của Thiên Vũ rồi hỏi

"Nói xem em muốn gì nào"

Nghe câu hỏi của hắn cậu ngước đầu lên, tay kéo cổ áo xuống lộ ra một cái vòng cổ màu đen có khắc hai chữ H, gương mặt không giấu nổi vẻ hạnh phúc mà trả lời

"Em muốn...chủ nhân lấp đầy em ạ..."

End
 
Back
Top Bottom