Tâm Linh | Countryhumans | Âm binh đến!!

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
384275667-256-k217598.jpg

| Countryhumans | Âm Binh Đến!!
Tác giả: Black_RavenLee
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Lưu ý!
__________
1.Truyện không liên quan đến lịch sử,không xúc phạm quốc gia nào cả,không tin là thật và toxic!

2.Đôi lúc tôi bí quá hoặc quá bận thì sẽ không thể ra chương,mọi người thông cảm cho!

3.Tôi yêu những câu chuyện đời thường,nên là tôi ít viết ngược nhé!

4.Những câu chuyện của tôi viết là giả,mong mọi người đừng toxic nhé!

5.Trong lúc đọc có thể sẽ có một số câu hoặc hoàn cảnh gây khó chịu,nên là nếu có khó chịu thì hãy cứ lướt qua và đừng toxic nhé!

6.Các nhân vật có thể có vấn đề về tâm lý đấy nhé!

7.Tôi tôn trọng cậu!

Vậy nên cậu cũng sẽ tôn trọng tôi chứ?

8.Cảm ơn vì đã đọc!!​
 
| Countryhumans | Âm Binh Đến!!
[Chương 0]:Xin chào!


Xin chào!

Đây là bộ truyện đầu tiên về thể loại tâm linh của tôi!Tôi không giỏi viết truyện lắm,đặc biệt là cảnh đánh nhau nên sẽ không hay đâu!

Truyện tôi viết có phần hơi tùy hứng,nên nó có phần không liền mạch,nếu thấy khó chịu thì không cần đọc đâu!Tôi có hơi lười nên là có thể chương truyện hơi ngắn hoặc là ra chương lâu đấy!Dưới đây là một số lưu ý nho nhỏ!__________

Lưu ý!

__________

1.Truyện không liên quan đến lịch sử,không xúc phạm quốc gia nào cả,không tin là thật và toxic!

2.Đôi lúc tôi bí quá hoặc quá bận thì sẽ không thể ra chương,mọi người thông cảm cho!

3.Tôi yêu những câu chuyện đời thường,nên là tôi ít viết ngược nhé!

4.Những câu chuyện của tôi viết là giả,mong mọi người đừng toxic nhé!

5.Trong lúc đọc có thể sẽ có một số câu hoặc hoàn cảnh gây khó chịu,nên là nếu có khó chịu thì hãy cứ lướt qua và đừng toxic nhé!

6.Các nhân vật có thể có vấn đề về tâm lý đấy nhé!

7.Tôi tôn trọng cậu!

Vậy nên cậu cũng sẽ tôn trọng tôi chứ?

8.Cảm ơn vì đã đọc!!

[Nhân vật chính]:

[People's Republic of China]

[United States of America]

[Italian Empire]

[Đọc vui vẻ!!]
 
| Countryhumans | Âm Binh Đến!!
[Chương 1]:Nhiệm vụ


[Chương 1]

__________

(RẦM!!!)(Loạt xoạt loạt xoạt...)...Từ trong khu rừng có tiếng động rồi lại tỉnh lặng đi,sau bên trong chỉ có màng đêm tối mịt mù,nó toả ra một sự âm u đến kì lạ.Sự rùng rợn khiến con người ta phải rùng mình khiếp sợ,một thứ gì đó không sạch sẽ đang hiện diện nơi rừng núi này.Nó không phải người...không!

Nó...đã từng là người!__________

#Ngôi thứ nhất#

Chào!

Tôi là People's Republic of China,à mà thôi,cứ gọi là China đi cho ngắn nhỉ!

Tôi hiện là một sinh viên đạ#Ngôihiện đang theo học ngành y!

Cụ thể hơn là y học cổ truyền và tâm lý học!

Tôi đây coi vậy chứ cũng thuộc dạng học sinh xuất sắc đấy!

Cơ mà đó là ngành tôi đang theo học,tôi đây vẫn phải cần tiền để nuôi sống bản thân và học phí nữa!

Và tất nhiên là tôi có đi làm rồi,cụ thể hơn là đi làm pháp sư trừ tà!

Tôi không phải lừa đảo đâu,thật sự là trừ tà đấy!

Tôi từ bé đã thấy những thứ không sạch sẽ rồi,chỉ là lúc đó nhỏ quá không nhận thức được nên cứ kéo theo rắc rối.Khi tôi lớn hơn cũng nhận thức được vài thứ nên khôn ra rồi,cơ mà lúc đó tâm lý vẫn chưa vững nên cũng hơi lộ.Giờ thì không có đâu,tôi đây cũng thuộc dạng cao tay trong giới tâm linh đó!

Cơ mà tôi không có trừ tà một mình đâu,thật ra vẫn còn hai người nữa.Họ cũng là pháp sư,tôi vô tình quen được lúc vẫn còn non tay.Họ đã giúp đỡ tôi khá nhiều,có thể xem là thầy của tôi đi.Thật ra họ không chỉ có hai,họ là cả một hội pháp sư nha!

Tôi từng nghe họ kể họ có cả một hội cả chục người,nhưng mà boss lớn của họ bảo họ tách nhóm để làm việc nhiều nơi và thu nạp thêm thành viên.Và đúng vậy,giờ tôi là thành viên của hội rồi.

Thật ra tôi không định tham gia đâu,nhưng hai người họ đã giúp tôi khá nhiều nên...yea,tôi đã tham gia,nhưng giờ cũng ít gặp họ rồi,hình như họ đi làm việc quan trọng gì đó của hội ý.Tôi thì chưa từng hoạt động cho hội lần nào cả,mặc dù cũng tham gia lâu rồi.

Ô,hình như tôi nói nhiều thứ linh tinh quá rồi!

Quên đi quên đi nha,cứ coi như tôi kể chuyện bịa đặt đi,tốt nhất là vẫn không nên nhớ gì hết á!

__________

#Ngôi thứ ba#

"Ugh!

Cuối cùng cũng kết thúc buổi học!"_y cất sách vở vào cặp rồi chậm chạp đi khỏi đó.

*Nên đi ăn chút gì không nhỉ?~*_y nghĩ bụng,tay lắc lư cái cặp sách trên tay."

Huh!"_y nhìn người trước mắt,bất ngờ đến đơ cứng cả người."

Xin chào cáo nhỏ~"_cười híp mắt....

"Lâu quá rồi không gặp,tìm tôi có gì không Meri?"_y tựa lưng vào ghế,mắt liếc nhìn phía ngoài.Hôm nay trời có chút âm u.

"Chút chuyện nhỏ thôi~ không phải căng thẳng,muốn ăn gì không?~"_hắn cười nhẹ nói,mắt nhìn gương chiếu hậu xem xét nét mặt căng như dây đàn của y.Hắn là United States of America,một trong hai người đã giúp đỡ y lúc còn non trẻ.Trông bỡn cợt vậy thôi chứ làm v#Ngôin nơi đến chốn lắm,coi vậy chứ có khi còn chăm hơn cả y đấy!

"Vào thẳng vấn đề đi"_y nhắm nghiền mắt lại,không muốn kẻ kia thông qua đôi mắt của y mà nhìn thấu cảm xúc lo lắng của mình."

Hn~ vẫn thẳng thắn như ngày nào nhỉ~"_hắn cười khúc khích rồi lái xe chạy vào một con hẻm nhỏ vắng vẻ,tay hắn vươn ra sau đưa thứ gì đó cho y.Đến khi y nhận lấy hắn mới bắt đầu nói."

Cũng không có gì lớn,chỉ là từ giờ cậu sẽ bắt đầu tham gia làm nhiệm vụ của hội với bọn tôi thôi~ nói trước là nhiệm vụ hội giao toàn việc lớn không đấy~ thứ trên tay cậu là manh mối mà hội thu thập được,còn lại phải để chúng ta tự lực cánh sinh thôi~"_hắn nói khá nhiều thông tin,y trầm ngâm để tiếp thu một lúc rồi mới nhìn thứ trên tay.Một thứ gì đó khá dài được đựng trong túi nhựa,y không nhìn rõ hình dạng của nó vì trong đó còn có một chất gì đen đen.Thật ra chất đó cũng không xa lạ lắm,y tất nhiên nhận ra đó là máu.Y lấy cái bao tay dùng một lần trong phẫu thuật ra đeo vào,y theo học ngành y nên hay có thói quen đem theo dụng cụ phẫu thuật,cơ mà vào việc đã."

Ưm..."_y lấy thứ đó ra ngắm nghía,một cây trâm cài tóc làm từ bạc.Trông có vẻ đã mất vài thứ trang trí bên trên,nhưng đó không phải là thứ khiến y chú trọng nhất.Cây trâm toả ra một sự âm u kì lạ,là âm khí!

Nó khiến y khó chịu mà phải nhăn mặt lại.Âm khí rất nhiều,đến mức hắn đang thong thả cũng mặt nhăn mày nhó mà kéo cửa kính xuống."

Cất thứ đó vào lại đi!

Khó chịu chết đi được!"_hắn bực dọc nói,y cũng không ý kiến mà ngay lập tức nhét nó lại vào túi nhựa."

Âm khí nhiều thật,có vẻ vụ này căng hơn tôi tưởng"_y trầm tư suy nghĩ,mặc dù không phải là lần đầu y tiếp xúc với âm khí,nhưng khi cảm nhận được âm khí của cây trâm,nó khiến y cũng phải run rẩy nhẹ."

Vừa đi tới đó,vừa kể sơ công việc cho cậu!"_hắn lái xe chạy đi,rời khỏi con hẻm đó hắn cũng bắt đầu nói."

Lần này chúng ta sẽ đối đầu với một yêu nữ,nghe đâu ả sống cũng vài chục năm rồi,tác oai tác quái rất nhiều"_lắc đầu thở dài."

Nhiều như nào?"_y hỏi."

Đến mức cảnh sát cũng phải vào việc,nhưng vì không tìm được lý do nên mới nhờ đến hội!"_hắn giải thích."

Khoan!

Cảnh sát nhờ đến hội pháp sư á!?"_bất ngờ."

Haha!

Đã bảo là hội ta quy mô lớn lắm,lan ra đến đủ loại ngành nghề và quốc gia rồi~ quan hệ hơi bị rộng đó,người âm còn quen được huống chi là người dương!

Làm sao mà lại đi so sánh với mấy cái hội cùi nào đó kia chứ~"_hắn nói,hình như trong giọng nói có phần mỉa mai thì phải."

Hội cùi?

Còn hội khác à?"_y thắc mắc."

Ừ,thế giới này nhiều yêu ma như vậy thì đâu chỉ có boss mới nghĩ đến việc lập hội!

Có một số kẻ cũng lập hội để tiêu diệt yêu ma quỷ quái và trong số đó có một hội đối đầu với ta!

Cơ mà bọn họ chú trọng việc trừ tà nhanh gọn,hạn chế để người ngoài biết đến nên quan hệ và quy mô không lớn bằng ta!

Tất nhiên khi trừ tà thì gặp nhiều khó khăn hơn rồi!"_hăn cười khà khà,trông có vẻ rất hả dạ khi nói đến cuối."

Ồ"_gật gù."

Quay lại việc chính,cảnh sát không tìm thêm được manh mối gì nên nhờ đến chúng ta!

Vốn dĩ chỉ có hai người bọn ta,nhưng boss xét thấy cậu có năng lực mạnh nên định sẽ để cậu tham gia,sẵn lấy cái này làm bài kiểm tra năng lực cho cậu"_nói một lèo."

Ưm...ồ!"_y dừng lại một chút để tiếp thu rồi mới ồ lên một tiếng,nó khiến hắn hụt hẫn mà than.Nói chuyện một hồi thì cũng đến nơi,y bước xuống xe.Thứ đầu tiên khiến y chú ý không phải là hiện trường trước mắt,mà là cánh rừng phía bên cạnh,âm khí nhiều quá đáng!!"

Tới rồi à?"_một người trông khá cao tuổi đi tới."

Ngài Italian!"_y nhìn thấy anh liền chạy lại."

Đã bảo không cần gọi là ngài mà!

Cứ gọi thầy là được!"_anh gõ lên trán y một cái rồi quay sang nói chuyện với hắn.Anh là Italian Empire,là người còn lại trong hai người giúp đỡ y.Y có vẻ kính trọng người này hơn thông qua cách xưng hô,có thể là vì người này đã dạy y nhiều thứ chăng?"

Thầy!

Thế nào?"_America."

Hah,không rõ lắm nhưng có vẻ là liên quan đến cánh rừng kia..."_anh thở dài liếc nhìn về phía cánh rừng.Hắn và y cũng nhìn sang,quá rõ ràng rồi,âm khí nặng như vậy thì ít nhiều cũng phải liên quan đến chứ!

Hắn gật gù rồi quay sang hỏi y."

Cậu có năng lực cảm nhận mạnh,thế nào?"_hắn nói."...không rõ-ưm!"_y nhìn vào cánh rừng,vốn ban đầu chỉ cảm thấy âm khí mà không thấy gì,lúc sau lại nhìn thấy một đoàn người đông đúc,chớp mắt liền tan đi.Đột ngột một cảm giác ập đến nơi cổ họng y,cái mùi thối rữa tràn vào không khí khiến y không kiềm được mà nghẹn ứ cổ họng."

Sao đấy!!"_anh vuốt nhẹ lựng y,một lúc sau y mời thở phào nhẹ nhõm.Cái mùi đó biến mất khiến y thấy dễ chịu hơn rồi.Sau đó liền kể lại với hai người."

Thầy!

Cái mùi đó kì quái lắm!

Học trong ngành y cũng thấy nhiều xác rồi,cũng ngửi đến quen rồi mà cái mùi này còn tởm hơn nữa!

Cảm giác không miêu tả nổi!"_y nhăn mặt."

Chú mày có vẻ bị nó để ý hay sao ý!

Tôi với thầy có ngửi thấy gì đâu!

Chú mày xui thật!"_hắn vỗ vào lưng y mà cười khúc khích."

Hn,đoàn người?...có thể là gặp phải đoàn vong linh thôi"_anh xoa cằm nói."

Thôi được rồi!

Vào xem hiện trường trước đã rồi tính sau!"_anh nói rồi đi về phía hiện trường,hắn và y cũng chạy theo sau.__________

[END Chương 1]

Hơi xàm,mọi người thông cảm!Tôi không giỏi miêu tả và giải thích lắm nên có chút dở và không liền mạch mọi người bỏ qua cho!Tạm biệt!
 
| Countryhumans | Âm Binh Đến!!
[Chương 2]:Mệt quá nha!!


[Chương 2]

__________

"Ôi chao!

Mặt dập nát thế này,ả cũng mạnh tay quá đấy chứ!"_hắn nhìn khuôn mặt dập nát be bét của nạn nhân mà cảm thán."

Thấy cũng nhiều rồi,nhưng thế này thì đúng là...quá tàn bạo đi!"_y nhìn cái xác mà nhăn mặt."

Hai đứa bớt đánh giá!

Lo kiểm tra đi!

Nhớ đeo bao tay vào đấy nghe chưa!"_anh nhéo tai cả hai khiến họ la oai oái rồi cũng lủi đi làm việc của mình.Y thì đi loanh quanh xem,hắn thì nằm cạnh cái xác để trò chuyện.Từ!

Đừng có nghĩ hắn điên,do năng lực của hắn thôi.Vì thời gian chết đã lâu nên linh hồn chạy mất rồi,năng lực nhìn thấy ma cũng vô dụng hắn mới dùng đến năng lực khác của mình,là trò chuyện với xác.Năng lực này có thể nói chuyện với xác không có linh hồn,nghe thì bất khả thi nhưng đó là năng lực hắn có.Cho dù xác có biến dạng đến đâu hay chết lâu cỡ nào cũng được,nhưng chỉ có thể biết được chuyện trong 7 ngày trước khi chết thôi,cơ mà nếu cái xác là câm bẩm sinh thì hắn chịu.Thật ra thì năng lực của hắn mạnh hơn thế nhiều,cơ mà bị phong ấn bà nó rồi!"

Xin chào!

Anh trai này,nói chuyện chút đi!"_hắn tươi cười chào hỏi,làm nhiều riết hắn quen rồi.Cơ mà lâu lâu hắn vẫn phải đi tìm bác sĩ tâm lý,không là hắn tự kỉ mất.(Nói cái gì)"Vì sao anh chết?"_America.(Vì...vì sao chết...vì ta...ta...không biết...)"Ể?

Sao lại không biết!?"_bất ngờ.(Không biết...ta chỉ nhớ là đang đi trong rừng thì thấy một thứ gì đó rất đáng sợ,nhưng ta không nhớ rõ...ta chạy ra khỏi đó nhưng không thoát,thứ đó vồ lấy ta rồi ta không nhớ gì nữa...)"Tội nghiệp,vậy anh trai có nhớ trước đó đã làm việc gì sai khiến nó giết anh không?"_America.(Không có)"Vậy à...cảm ơn anh trai,an nghỉ đi nhé,xin lỗi vì đã làm phiền anh!"_hắn ngồi dậy,chấp tay cầu nguyện...."

Hn,chả có gì đặt biệt cả,mệt quá đi thôi!"_y đã đi loanh quanh được một lúc rồi,không thấy gì hết trơn á."

Thôi vậy"_y vừa mệt vừa chán mà quanh lại chỗ của hắn,vừa lúc hắn cũng cầu nguyện xong cho người kia mà đứng dậy."

Thế nào?"_China."

Hah,không thu thập được gì cả"_lắc đầu."

Khó ghê"_y vò tóc."

Thôi,đi tìm thầy cái đã rồi tính tiếp"_y kéo hắn đi tìm anh,loanh quanh một lúc mới thấy."

Cậu giúp tôi lấy vài thứ ghi trong này!

Đem tới địa chỉ này giúp tôi,cứ để bên ngoài là được!"_đưa tờ giấy."

Ồ được!"_người đó cầm lấy rồi chạy đi."

Thầy!"_y kéo hắn chạy lại chỗ anh."

Huh!

Thế nào?"_Italian Empire."

Ây!

Chẳng thu thập được gì cả!"_hắn than vãn."

Đúng vậy đó..."_y cũng ỉu xìu."

Thôi không sao,cả hai cũng cố gắng hết sức rồi!"_anh xoa đầu cả hai để an ủi."

Mà thầy nói gì với người kia vậy?"_y nghiêng người nhìn về hướng người vừa chạy đi."

Nhờ lấy chút đồ thôi,không cần để ý!

Đi,chúng ta lâu không gặp nên đi ăn đi!

Ta trả!"_anh đẩy cả hai lại chiếc xe của hắn."

Tuyệt!"_y nghe vậy thì vui vẻ chạy lại xe trước.__________

"Nhâm nhâm!"_y vui vẻ ăn.

"Cứ từ từ,còn nhiều lắm!"_anh gắp cho y.

"Sao đấy Meri?"_anh nhìn sang hắn.

"Ế!

Ah,không có gì!"_hắn giật bắn rồi xua tay.

"Cậu im lặng từ lúc lên xe đến giờ rồi,có chuyện gì à?"_anh lo lắng hỏi hắn.

Hắn cứ lắc đầu,miệng cười tươi nói không có gì rồi bắt đầu ăn.Anh cũng có phần không tin,nhưng cũng đành phải bỏ qua vì không có lý do để gặng hỏi hắn.Cả ba ăn xong,liền lên xe chạy đi mua thêm một số đồ ăn vặt rồi mới về.Lúc đến nhà y cũng đã 18:42 rồi.

"Tạm biệt hai người nhé!"_y vẫy tay chào họ,nhìn chiếc xe đã đi xa y mới quay người bước vào nhà.

(Cạch)

Mở cánh cửa ra,bên trong tối ù không một bóng người.Hiển nhiên là vậy,y sống một mình mà,y xách túi đồ từ tốn đi vào.Nhét cả túi vào tủ lạnh rồi chui vào phòng,y quá mệt mỏi rồi ah.Hôm nay y vốn chỉ định học xong rồi về,ai mà ngờ đến việc lại phải đi làm nhiệm vụ bất ngờ như vậy chứ.

Y mệt lắm rồi,mặc dù cũng không phải làm gì nhiều,nhưng từ cái lúc nhìn thấy đoàn vong linh và cái cảm giác nghẹn ứ nơi cổ họng ập đến là y mệt nhừ hết cả người rồi.Hôm nay với y là quá đủ,thế nên y nằm được một lúc là ngủ luôn.Y đánh một giấc đến tận tối muộn cơ.

...

"Ưm~"_y thức giấc,đưa tay dụi mắt rồi bất chợt hoảng hốt mà nhìn đồng hồ.Giờ cũng đã 9h tối rồi,y vò tóc bất lực rồi chui vào phòng tắm để làm sạch cơ thể nhếch nhác của bản thân.Y không thích để vậy rồi tiếp tục ngủ đâu.

Y ngủ cũng lâu nên không thấy buồn ngủ nữa,bản thân cũng đói nên y bèn xuống bếp.Tính nấu gì đó cơ mà lại hết đồ ăn mất,bụng y cứ cồn cào lên mãi nên y cũng đành miễn cưỡng ăn tạm mấy món ăn vặt mua hồi chiều để chống đói qua đêm.Ăn xong cũng dọn dẹp rồi tắt hết đèn điện trong nhà,trở lại căn phòng ngủ của mình.

Y nằm trên giường tay bấm điện thoại vì bản thân chưa buồn ngủ,bấm một lúc y cũng hiu hiu.Định bụng tắt đèn đi ngủ thì bất chợt...

(Choang!!)

"Huh!"_giật thót.

"Cái gì vậy!?"_cau mày.

Tiếng động lớn phát ra từ phía ngoài,tiếng động lớn như vậy dù có muốn không để ý cũng không được mà.Y bèn từ tốn áp sát cánh của phòng,cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng y.Dù cảm giác không rõ nhưng y vẫn cảm nhận được,đây rõ là âm khí ah!

Y nhăn mặt lại,con này gan nhỉ!

Còn dám vào tận đây cơ đấy!

Tiếc là nó gặp phải y,một pháp sư trừ tà.Đúng là một ngày xui xẻo,y thở dài.Định bụng lao ra cho nó một chưởng thì bất chợt...

(Choang!!)

(GAOOOOOO!!)

*Đm!!

Lại cái quái gì nữa đây trời!!*_bực bội.

(Rầm!)*Aiss!

Nhà của tao!

Đm,đã cố tu mấy bữa nay rồi mà cũng không yên là sao!!*_y bực dọc muốn chửi nhưng không muốn đả động đến bên ngoài,chỉ âm thầm chửi mắng trong bụng.*Bình tĩnh nào China!

Mày phải kiềm lại...*_y hít thở đều lại để kiềm chế cơn tức,nhưng mà bên ngoài thì...(Choang!)(Rầm!)"Mệt quá nha!!"_y bực bội mở cửa cái rầm mà đi ra ngoài,mặt y cau có trông có phần hơi đáng sợ....Y nhìn mấy người trước mặt mình,có phần hơi bất ngờ.Y nghĩ chỉ có vong linh thôi,không ngờ lại có cả người.Nhìn mấy người đó bối rối lùi lại mà thủ thế,y không sợ va chạm đâu.Cơ mà đây là nhà y,nếu va chạm chắc chắn sẽ mất nhà ah.Y hít một hơi thật sâu rồi thở ra,nhìn mấy người trước mặt nói."

Mấy người là ai?

Đêm hôm lại xâm nhập trái phép vào nhà người khác?

Muốn vào tù lắm à?"_nhăn nhó.Họ không nói gì với y mà chỉ nhìn nhau trao đổi gì đó,tổng có bốn người.Theo suy đoán của y thì họ có khả năng rất cao cũng trong giới tâm linh,vì ban nãy y cảm nhận được âm khí nhưng giờ lại không,khả năng cao đã bị bốn người kia bắt hoặc trừ khử,mà có khi là chạy rồi cũng không chừng."

À...thì có một số chuyện,cậu thông cảm cho chúng tôi,chắc chắn chúng tôi sẽ bồi thường cho cậu mà!

Nên là..."_một trong số những người đó lên tiếng trước khi y định nói gì đó tiếp,có vẻ là người rụt rè."

Là chuyện gì mới được?"_y lên tiếng,mặc dù cũng đoán ra được phần nào nhưng vẫn muốn chính miệng họ nói ra."

C-chuyện này..."_người đó ấp úng."

Tck!

Cứ trực tiếp ra tay là được rồi!"_một kẻ khác lên tiếng,có vẻ là định lao lên nhưng đã bị người khác ngăn lại.Bị người kia ngăn,tên đó cũng không lao lên nữa,có lẽ người kia khá có quyền nhỉ?"

Sao~ muốn động tay động chân à~"_y cười mỉa mai,lại chơi trò khích đểu đối phương,y thích những tên có tính cọc cằn lắm,như vậy thì khi khích đểu mới vui."

Ngươi!..."_tên đó tính nói gì đó nhưng đã bị bịt miệng lại,y chỉ mỉm cười nhìn họ mà không chút dao động."

Hn,tôi đoán cậu biết chúng tôi vì sao lại xâm nhập vào nhà cậu rồi nhỉ?"_một trong số những người đó nói,nghe xong tất cả liền rơi vào trầm lặng nhìn y.Bất ngờ thật,y Không nghĩ lại bị vạch trần sớm như vậy ah,cơ mà y không sợ,vẫn ung dung lắm."

Hn...~ thế thì sao?~"_khúc khích.Ba người khác nghe xong liền thủ thế,chỉ duy có kẻ vạch trần y lại bình thản đến lạ.Có vẻ là người có tâm lý khá điềm tỉnh,loại người này dễ nói chuyện nhưng khó thao túng lắm ah.Y ung dung nhìn kẻ đó,híp mắt cười nói."

Chúng ta nói xa quá rồi~ quay lại chuyện chính nào,mấy người xâm nhập vào nhà tôi,còn phá nhà tôi!

Tính sao đây hửm?"_y khoanh tay."

Thẳng thắn đấy,nhưng chúng tôi đông hơn!

Không sợ chúng tôi làm gì à?"_người đó lên tiếng."

Hah!

Mấy người nghĩ mấy người làm gì được tôi à?"_khúc khích.*Ah...tên này vốn dĩ từ lúc ban đầu là đang trêu đùa bọn mình!!*_ba người còn lại liền có chung suy nghĩ khi nghe y nói."...rốt cuộc cậu là ai?"_người đó im lặng một chút rồi mới lên tiếng hỏi,y không còn kiên nhẫn nổi nữa,trực tiếp đáp."

Không liên quan đến mấy người,thế rốt cuộc tính lằng nhằng đến bao giờ!?

Nãy giờ nói lạc sang chuyện khác nhiều lắm rồi đấy!!"_bực bội."...thành thật xin lỗi!

Khụ,đây đủ chưa?"_người đó đưa ra trước mặt y một tấm gì đó kèm một tờ giấy,y cầm lấy mới liền ngợ ra.Là một tấm thẻ ngân hàng ah,còn là thẻ đen nữa chứ,giàu rồi!

Y lật mặt,tươi cười cầm tấm thẻ trong tay nói."

Ui thế này đủ rồi!

Mấy người đi được rồi đấy!"_y không kiên dè,trực tiếp đuổi đi luôn.Mà họ cũng không ở lại làm chi,nhanh chóng rời khỏi đó.Y nhìn họ rời đi rồi lại nhìn căn nhà,thật là mệt mỏi."

Mà mấy người đó là ai nhỉ?~ trông mấy người đó không giống như chỉ là nhóm trừ tà nhỏ"_y xoa cằm suy nghĩ."

Hn...ây!

Thôi kệ đi!

Hôm nay quá mệt mỏi rồi,đúng là ở hiền gặp phiền mà"_y mặc kệ họ,nhìn căn phòng tồi tàn mà than vãn rồi cũng chui lại vào phòng đánh một giấc,y quá mệt mỏi rồi ah.

__________

[END Chương 2]

Chương này xàm quá,thông cảm nhé!

Vì chương này có chút bí ý tưởng nên viết đại luôn,hehe!

Chương 3 có thể sẽ lâu lắm mới ra đấy,vì tôi không giỏi viết những cảnh đấm nhau nên cần cày phim để học hỏi :>

Tạm biệt!
 
| Countryhumans | Âm Binh Đến!!
[Chương 3]:Rắc rối


[Chương 3]

__________

"Oáp~ sáng sớm lại phải đi làm,mệt quá đi~"_y ngồi trên ghế than vãn."

Chịu đi,ai bảo hôm nay là ngày nghỉ nên không đi học,tất nhiên phải đi làm sớm chứ!"_hắn vừa lái xe vừa cười khúc khích,y bực dọc nhìn hắn rồi lăn ra ghế ngủ luôn."

Ấy!

Sao lại ngủ rồi?

Này!"_hắn nhìn y qua gương chiếu hậu,thấy y lăn ra ngủ thì liền gọi nhưng không tác dụng.Hắn cũng đành bất lực để y ngủ mà tiếp tục lái xe,tới nơi liền gọi y dậy."

Này sâu lười mau dậy đi!

Tới rồi!"_hắn lay lay người y."

Ưm~ tới rồi?"_y dụi mắt ngồi dậy."

Ừ!"_kéo y xuống xe rồi đóng cửa xe lại,hắn nhìn quanh tìm bóng dáng ai đó.Thấy người cần tìm liền kéo y chạy lại."

Thầy!

Hôm nay làm gì?"_hắn hỏi."

Vào đó!"_anh chỉ tay vào cánh rừng."

Hả?"_y nhìn theo hướng anh chỉ liền tỉnh cả ngủ,thành thật mà nói y không thích cánh rừng đó lắm,nó có âm khí dầy đặc như vậy,đi vào thật sự sẽ rất khó chịu ah.Nhưng anh đã nói thì y cũng đành theo vậy."

Nhóc cứ cầm theo dụng cụ y tế mãi như vậy không thấy phiền à?"_anh nhìn cái cặp trên tay y bèn nói,anh biết y có thói quen hay đem theo dụng cụ phẫu thuật và thuốc than nhưng cứ cầm đi làm việc như thế có chút phiền đấy."

Không ạ,đôi lúc cầm theo cũng có ích lắm ạ!"_y cười nói."

Ừm,được rồi"_anh gật đầu,nhìn sang hắn nói vài thứ rồi đi về phía cánh rừng.Y thấy vậy cũng chạy theo,còn hắn lại không đi theo họ mà đi đâu đó."

Meri không đi chung?"_y quay đầu nhìn hắn rồi nhìn anh."

Cậu ấy sẽ theo chúng ta sau"_anh nói rồi dừng lại ở bìa rừng."

Nhớ đi sát bên tôi,vào đó lạc tôi tìm không ra đâu"_anh nhắc nhở y."

Vâng!"_y cũng gật gật đầu,cả hai tiến vào cánh rừng.Phía ngoài nhìn vào thì thấy những cái cây rất tươi tốt,nhưng khi tiến sâu vào bên trong mới thấy,nền đất khô cằn đến mức không có một mầm cây nào sống nổi.Y đi nãy giờ,cùng lắm cũng chỉ thấy mấy cái mầm cây chết.Mà nghĩ cũng đúng,bên ngoài nhìn vào đã đủ thấy âm khí nhiều cỡ nào huống chi là mấy cái mầm cây này tiếp xúc trực tiếp lâu như vậy.Không khô héo hết mới lạ,y cũng không nghĩ ngợi đến nữa mà tiếp tục bám sát lấy anh.Y lặng lẽ bám sát bước chân anh,thỉnh thoảng đảo mắt quan sát xung quanh.Không khí bên trong rừng khiến y có cảm giác như bị ai đó bóp nghẹt cổ,càng đi sâu,cái mùi ẩm mốc pha lẫn mùi thối rữa càng đậm đặc."

Thầy...nơi này...có cái gì đó rất khó chịu..."_y đưa tay che mũi,giọng khàn khàn."

Ừ,oán khí lẫn âm khí tồn tại lâu ngày mà hình thành một lớp khí dầy,mà cậu có thấy gì không?"_anh dừng chân,giọng điệu trầm xuống.Y khẽ ngẩng đầu,phút chốc,trước mắt y lại hiện lên...một đoàn người.Lần này,họ không còn mơ hồ nữa.Từng gương mặt nát bấy,mắt trắng dã,miệng há ngoác ra như muốn gào thét."..."_y không nói gì,chỉ lặng lẽ siết chặt bàn tay,cảm giác buồn nôn lại ập tới."

Nhóc"_anh đặt tay lên vai y,giọng nhẹ nhưng dứt khoát_"đừng để chúng nó nhìn lâu,tránh bị kéo hồn""...vâng"_y nhắm mắt,hít một hơi sâu để ổn định lại cái cảm giác buồn nôn kia.Anh từ từ buông tay ra,ánh mắt nhìn vào khoảng rừng tối đặc trước mặt."

Chắc yêu nữ kia đang trú ẩn gần đây""Thầy nhìn kìa!..."_y nhíu mày nhìn về phía hơi xa,khi lại gần hơn họ mới thực sự chắc về suy đoán của mình,là xác chết.Một vài xác chết trông có vẻ còn mới,một vài thì đã bấy nhày dòi bọ lúc nhúc."

Có lẽ phần lớn là nạn nhân của ả,phần còn lại...chính là những kẻ trót dại tiến vào để trừ tà,nhưng không đủ năng lực""...hah..."_y thở dài,có cảm giác nặng nề trong tiếng thở dài khẽ đó.Một cơn gió lùa qua,lạnh thấu xương.Tán cây đen sì lắc lư như đang cười nhạo những kẻ xâm nhập."

Chúng ta đi thêm khoảng vài mét nữa,tìm vị trí thuận lợi đặt trận pháp""Dạ"_y khẽ gật đầu,lặng lẽ bước theo....Một lúc sau,họ dừng lại ở một khoảng đất trống.Mặt đất nứt toác,vết máu đen đặc lấm tấm trên nền đất xám ngoét."

Nhóc,lấy giúp ta gói bột chú và mấy lá bùa trong ngăn ngoài cặp ta"_anh đặt túi xuống,bắt đầu chuẩn bị."

Vâng!"_y nhanh nhẹn lấy đồ đưa cho anh.Trong lúc y đưa,ánh mắt y vô thức liếc sang một thân cây gần đó.Rồi đột nhiên-(Soạt...)"...đệt,rắc rối tới rồi..."_y buộc miệng chửi,chân mày gần như dính liền vào nhau.Một bàn tay trắng nhợt,ngón tay dài ngoằng đang thò ra từ khe thân cây nứt."

Thầy..."_y chọt chọt vào vai anh mà gọi,lực có phần mạnh như thể muốn chọt thủng luôn vai anh."

Thấy rồi ông tướng"_anh nhàn nhạt đáp,bất lực với cái tính thấy gì là cũng chỉ chọt mà không nói,cánh tay phải đã rút ra một thanh chủy thủ(*) khắc đầy phù chú.Ngay lúc đó,cả thân cây rung lên bần bật.Một tiếng cười the thé như kim loại cào qua tai người vang lên khắp không gian.(HAHAHA...Cuối cùng...cũng mò vào...)"Tck..."_y khó chịu che miệng_"trăm năm chưa súc miệng hay gì!

Ô nhiễm không khí thật chứ..."

"Sợ hửm?"_anh bước lên trước,ánh mắt soi xét nhìn vào khe nứt."

Không nhé!"_y phản bác,như thể sợ thứ kia sẽ xúc phạm danh dự bản thân vậy."

Hẳn rồi,nhóc mà sợ thì chắc Meri sẽ cười vào bản mặt nhóc đó"_anh nhếch môi khúc khích,giơ thanh chủy thủ lên ngang mặt,nghiêm giọng niệm chú.Một luồng kim quang mãnh liệt loan toả,áp chế,khiến bàn tay trắng bệch kia co rụt lại."

Ta không muốn phí thời gian lằng nhằng,nếu ngươi ngoan ngoãn hiện thân,ta sẽ để lại chút ít phước đức cho tàn hồn"(KHÀ KHÀ...mày nghĩ...tao sợ à!?)_giọng nữ the thé ấy vang lên,khe nứt trên thân cây từ từ rách toạc,để lộ một gương mặt khô quắt,hốc mắt trống hoác,làn tóc đen bết dính quét xuống đất."...gớm thật"_y cau mày,trong bụng thầm mắng."

Nhóc,cầm gói bột chú,đợi ta ra hiệu thì ném thẳng vào mặt nó"_anh thì thầm."...dạ dạ"_y gật đầu,trong bụng lại nghĩ thầm,ném mạnh chút cho nó nổ mặt luôn.Yêu nữ từ từ trườn ra,tứ chi vặn vẹo kêu răng rắc.Cái miệng rộng ngoác như nứt toác ra đến tận mang tai.(HAHAHA...đúng là thịt tươi...thịt tươi tự dâng đến miệng...)(Soạt!)Y bước lùi lại vô tình giẫm trúng một nhành cây,nhìn xuống lại là nhành cây dương xỉ non,y bất chợt cảm giác sẽ có chuyện lớn.Anh vẫn giữ tư thế phòng bị,từng bước dồn hơi thở ổn định.Lúc nghĩ sẽ có cuộc chiến giữa cả hai,thì bất chợt-(Ầm!!!)Một nhánh cây phía xa ngã xuống,từ phía sau lưng họ,America từ tốn đi ra,tay vác theo một khẩu súng cỡ lớn."

Yo~ lâu rồi không đi săn quỷ,em vui vẻ một bữa nhé~"_hắn cười toe,nhìn anh."...tùy..."_anh xoa trán bất lực.(Đoàng!)Một viên đạn được đặc chế riêng cắm phập vào mắt trái của yêu nữ.(KHẸC!!!)Y bịt chặt tai khi tiếng gào vang rền,mặt nhăn,mắt nhìn như muốn nổ mồm con yêu nữ."

Ồn vãi...ô!

Thế là không ném bột chú vào mặt con nhỏ kia được nữa à?"_y nghĩ ngợi."

Tiếc quá..."_y chán nản nhìn,thấy yêu nữ đang bất lực với hắn,một thành phần chơi đồ tầm xa thì cũng hơi cạn ngôn."...thôi thì cũng đi..."

"Hôm nay cũng nhàn..."...(KHÉC!!)(ĐOÀNG)"CHINA!"_anh và hắn hét lớn,hoảng hốt nhìn sang y."

Ô đệt!"_y nhìn con yêu nữ chạy sang chỗ mình mà giật mình,bật lùi lại rồi nhảy sang bên,con yêu nữ cũng phóng thẳng vào cánh rừng biến mất dạng.Xung quanh bất chợt yên ắng đi,yêu nữ biến mất,âm khí lúc đó cũng tan đi phần nào."..."_y thề,sau này không đi chung với hai người này nữa,hai người đó đánh mà y dính đạn lạc không...__________

#Ngôi thứ nhất#

Tôi có hơi hoảng sau pha hồi nãy,nhìn lại hai người kia,một người thì bất lực nhìn tôi rồi lại nhìn về hướng con nhỏ kia chạy,người thì cười ngặt nghẽo.

Thành thật,tôi muốn đấm cho tên America một cú,đã có đồ chơi được đặc chế riêng rồi mà cũng xử không được nữa,đã vậy còn để tôi suýt trúng đạn lạc.

Má nó,tự nhiên muốn đả đảo ông này ghê,tưởng là hơn tôi một bậc là thích làm gì làm à!!

Đả đảo!!

Tôi thề sau này sẽ đánh què hắn!!

Hừ,mà nói gì nói,hai đánh một mà trong đó một người chơi đồ chơi đặc chế riêng,vậy mà cũng không đánh lại.Hừm,bộ con yêu nữ chơi đồ hả trời?

Hay là được buff?

Rất có khả năng...

Thôi đi về,hôm nay mới vào chưa bao lâu đã có gặp nó,chưa giao chiến bao lâu đã để nó chạy,mệt thật đó.Đi về ngủ cho lành,mai sau chắc bỏ nghề quá,đi làm chung là dính đạn lạc không à.

__________

[END Chương 3]

(*) : Chủy thủ hay còn gọi là dao găm hoặc dao găm hai lưỡi,là một loại dao có lưỡi ngắn,sắc bén ở cả hai bên,và thường có một mũi nhọn.Nó được thiết kế chủ yếu để đâm,nhưng cũng có thể dùng để cắt.

__________

Xin chào,lâu rồi không đăng chương mới.

Không phải bỏ luôn đâu,do bận quá nên cũng quên bén luôn.

Chương này lại xàm nữa rồi,tôi không nghiêm túc được rồi,tôi không có biết viết đánh nhau á (π^π)

Dở quá thì không cần đọc nữa đâu,tại tôi cũng ít có thời gian viết lắm.

Còn bí nữa,đình sẽ viết bộ khác nhưng cũng không có ý tưởng rõ ràng luôn.

Thôi,dù sao cũng cảm ơn vì đã đọc nhe.

Tạm biệt.
#Ngôi
 
Back
Top Bottom