- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,591
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 20 Hiểu lầm
Chap 20 Hiểu lầm
Tính ra ban đầu tui định biến cái truyện này thành truyện chill chill,rồi ko bt có chill không chứ sao thấy nó hơi nghiêng về hài


Mai này cậu sẽ không hối hận-anh vỗ ngực chắc nịch nói,Russia nghe xong thì suy nghĩ 1 lúc rồi cũng gật đầu đồng ý-nhưng giờ mình cắt đứt kiểu gì nhỉ ?
Kiểu gì cậu ta cũng tìm mọi cách cho coi-nghe Russia nói thì Finland bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ,xong anh búng tay 1 phát rồi vạch ra 1 kế hoạch cho Russia-dễ lắm,cậu nhờ người nhà ả ta là được,cậu nhờ người thân khuyên can là được ngay,còn nếu không thì cậu mua đại cho ả cái gì đó coi như là phí từ biệt,vậy là xong-được,vậy tớ thử dùng cách 2 vậy,dù gì nhờ người nhà cậu ấy cũng khá ngại-Russia nói rồi cũng tu 1 chai rượu,nghe câu trả lời của anh thì Finland hơi nhíu mày-làm gì mà nhát gan vậy,cậu để đấy tớ đi bảo cho,thằng này xưa nay chưa biết ngại là gì-anh nói rồi tiếp tục tu thêm 1 chai nữa,Russia ở bên thì bật cười,đúng là rượu vào thì lời ra,mong sao cậu ta có thể giữ vững cái thái độ này mà đi nhờ chứ anh cũng muốn thoát khỏi con nhỏ này lâu rồi-à mà...hic.. cái con nhỏ đó có người thân nào ở đây không ?-ừm hình như có,tên là Việt Nam-được,mai tớ đi gặp cái người tên Việt Nam đấy,mà cũng muộn rồi...tớ về đây-nói rồi anh ôm chai rượu loạng choạng đi xuống tầng dưới do phòng anh ở ngay bên dưới đấy,Russia thì vẫy tay chào tạn biệt thằng bạn,mong nó đi đường bình an-bình thường rõ trầm tính thế mà rượu vào cái nói như sung rụng,mong ngày mai cậu ấy giúp được mình chứ 1 đứa nhát gái thế kia không biết nói được bao nhiêu từ-Russia nghĩ đến đây thì thở dài,bản thân cũng đi vào trong phòng để dọn dẹp cái mớ mình đã bày bừa kia-hắt xì !-Việt Nam đang ngồi học thì tự nhiên bị hắt xì,cảm giác như ai đó đang nhắc đến mìnhQua 1 buổi chiều và 1 buổi tối,ngày hôm sau đã đến,bình minh đã ló dạng từ lâu nhưng chiếc áo khoác xám đã che đi ánh ban mai ấm áp vốn có của mặt trời,gió thổi qua từng đợt làm người ta bất giác run lên vì lạnh.Việt Nam trong bộ đồng phục mùa đông dày cụm đang chuẩn bị đi học,đi đôi giày da lên chân rồi mở cửa phòng ra,ôi gió ơi vì sao em lại lạnh đến vậy,nếu mùa hè em là nàng thu mát rượi đem lại sức sống thì mùa đông em lại như mụ dì ghẻ đội mồ sống dậy đánh Tấm như người đàn bà làng chài đánh chồng-lạnh quá....-Việt Nam khoanh tay rên rỉ trong cơn gió lạnh,mai này có tuyết thì còn lạnh đến mức nào chứViệt Nam từ từ đi bộ đến trường,em sợ đi nhanh 1 tí thôi là buốt thấu xương.Mười lăm phút sau Việt Nam mới vác xác đến lớp,trên tay là 1 ổ bánh mì nóng hổi,cắn 1 miếng mà cảm giác sức sống tràn trề,đột nhiên cả lớp bắt đầu nháo nhào lên xôn xao điều gì đó,Nam cũng hóng hớt xem chuyện gì,thì ra là về việc America đã tuyên bố rằng anh không có bị bede,nghe tin thì vui nhất chắc là mấy đứa con gái,còn buồn nhất chắc là mấy đứa con trai vì chúng nó vừa định chơi bê đê tập thể để lấy cái trèo cao,làm rể hào mônKhông chỉ có tin đó mà còn có cả tin Canada có vẻ không bị nguyền rủa,sau khi Hoàng cung lục tung cái thư viện lên thì cũng phát hiện ra sự tình,họ cũng tìm hiểu và nghiên cứu rồi đưa ra kết luận anh không bị cái vẹo gì hết,chẳng qua chỉ là lời đồn nhảm từ 1 ai đó.Sự tình vỡ lẽ cũng là lúc cái nước vỡ tổ,Việt Nam nghe thì cũng mừng cho thằng bạn đã được giải oan,vừa nhắc tào tháo tào tháo đến 2 anh em nhà này cũng xuất hiện như thần,chẳng có gì lạ khi 1 đám người vây quanh 2 người này hỏi thăm đủ kiểu làm kẹt cả lối ra-mấy cái người này đi ra coi-Taiwan ở ngoài cửa đang cố chen chúc qua bức tường người này nhưng lại bị mắc kẹt làm anh khó chịu giãy nảy lên-m-mọi người đi ra đi đã,chắn hết lối đi rồi-Canada cũng đang cố gắng đi vào nhưng cứ bị giữ lại,trong lòng anh đang cảm thấy ghét mấy con người này,đậu xanh ngày trước thì né như né tà giờ lại bu vào như ruồi gặp cứt,chán chả buồn nói-mọi người tránh ra đi hẵn,để tôi vào cái-America cũng chịu chung số phận,mọi chuyện cứ thế tiếp diễn cho đến khi ông bảo vệ chạy đến giải tán cả đám thì họ mới chịu dừng lạiTaiwan khó chịu cất cặp sách rồi chạy đến bàn của Việt Nam để bám,Canada cũng vậy,tiếp sau đó là Đông Lào,Cuba, China,mấy đứa chúng nó bám Việt Nam và bắt đầu trò chuyện rất vui vẻ-hahaha thật tuyệ-à không ý em là thật tội nghiệp khi nhỏ Laos không có ở đây-Taiwan mồm nói tội nghiệp mà mặt cứ cười phới lới,mấy đứa khác cũng nói tội nghiệp mà cái mặt y hệt như Taiwan,không nhắc thì thôi chứ nhắc đến lại nhớ,Việt Nam thở dài thườn thượt,ước gì ở Laos xuất hiện nhỉChẳng biết có phải do trời nghe thấu lòng hay là Laos nghe thấy mà thình lình em nó xuất hiện ở ngoài cửa chính,Việt Nam liếc nhìn ra cửa thì bất ngờ,cái dáng người nhỏ nhắn cùng mái tóc đen đến vai,đôi mắt xanh sapphire và bộ đồng phục cùng chiếc cặp vải,là Laos,em nó đã trở về bình an.Thấy Laos thì Việt Nam liền vẫy vẫy tay gọi rồi chạy ra ôm lấy em,mấy ngày không gặp cứ ngỡ đâu là cả thế kỉ,có lẽ chỉ mình Nam vui chứ bọn bạn Nam thì không vui chút nào,mắt đứa nào cũng ỉu xìu thở dài-Laos,dạo này cậu đi đâu vậy sao tớ không liên lạc được ?-Việt Nam hỏi trong lòng vừa vui vừa tò mò,đột nhiên Laos cất tiếng lên khiến cho toàn bộ người trong lớp đứng hình,kể cả Việt Nam-dạ,em đi về nhà để làm chút công chuyện thưa tiểu thư ạ-cái giọng điệu và cách nói chuyện này không giống Laos chút nào,sao mà đi mấy hôm thôi em nó lại trở lên thuỳ mị nết na thế này,Laos nói xong thì đi cặp sách rồi liền dắt Việt Nam về chỗ ngồi của mìnhMấy đứa bạn của Nam cũng chuyển chỗ ngồi chạy ra chỗ Laos hóng hớt,bất chợt Laos rơi lệ khóc trong ấm ức,hỏi ra mới biết cái "công chuyện" của Laos nói ở đây là được 1 vé đi học giáo huấn về mấy cái liên quan đến cách đi đứng nói chuyện ăn ngủ nằm,lí do là có ai đó đã tố cáo những hành vi của Laos trong trường cho cha mẹ em nghe,rồi nghe đâu cái đứa đấy còn thêm mắm thêm muối cho mấy cái hành động của Laos nên em bị xách cổ về giáo huấn lại,giáo huấn xong họ còn nhờ cái đứa tố cáo đấy để ý thêm những nhất cử nhất động của Laos để xem xem em nó còn tái phạm khôngNói xong Laos còn vạch tay áo ra cho cả đám xem mấy cái vết sẹo mà mấy cái bà già giáo viên đấy đánh,nhìn ghê gần chết-hức hức..em mà biết tên nào tố cáo em sẽ phanh thây nó ra,liên quan gì đến nhà nó đâu mà tố cáo-nói đến đây Laos khựng lại rồi nhìn cái đám đực rựa trước mặt,em bắt đầu suy diễn-nói đi,cả trường này tôi chỉ có thù có oán với mấy người,là ai ?
Ai đã tố cáo !?-Laos nói với gương mặt đen kịt,đôi mắt viên đạn soi từng đứa 1,đứa nào đứa nấy chối đay đảy vì vốn dĩ mấy người này không tố cáo thậtKhi nhóm bạn Nam đang lời qua tiếng lại thì đột nhiên có 1 anh chàng nào đó đứng ở cửa lớp Nam nói lớn vào trong-cho hỏi ở đây có ai tên Việt Nam không ?-là 1 anh chàng cao ráo sáng sủa,trên đầu còn đội 1 cái mũ len đang đứng ở cửa phòng hỏi,là Finland,nghe thấy tên mình thì Việt Nam cũng đi ra đứng trước mặt tên này-"ăn gì mà cao dữ"-Việt Nam thầm cảm thán-bạn tìm tôi có chuyện gì hả ?-Việt Nam lên tiếng nhưng không thấy đối phương trả lời,1 bầu không khí ngượm ngùng với cả 2Finland thì đang đứng như trời trồng nhìn Việt Nam,bây giờ đầu óc anh rỗng tuếch quên luôn cả việc chính,sau vài phút nhìn nhau thì Việt Nam định đưa tay ra để lay lay anh thì chợt anh lùi ra sau trước sự khó hiểu của Việt Nam-"c-c-c-c-c-c-c-con gái hả ?!
Sao Russia không nói gì hết !?
Trời ạ biết vậy đã không đi rồi,mà nhìn xinh vã-À không nói gì đây trời ạ,tự nhiên nhìn nhau giờ phải làm gì đây,chết rồi chẳng nhẽ chạy về"-bây giờ trong đầu anh nổ ra 1 trận hỗn chiến,anh nhát gái gần chết đi được,ban đầu nghe cái tên khá nam tính nên anh nghĩ là con trai ai ngờ đâu là con gái,chân anh định bỏ chạy nhưng lại dừng lại,giờ đi cũng không được mà ở lại cũng không xong,giờ anh phải làm sao đây -ờm...cậu gọi tôi có chuyện gì-Việt Nam hơi mất kiên nhẫn với tên này rồi,tự nhiên gọi ra rồi im ỉm không nói cái gì,Finland nghe vậy thì lắp bắp cố rặn ra vài từ-à ừ ờm..cậu là V-Việt Nam nhỉ ?-anh ú ớ hỏi,Việt Nam nghe thì cũng gật đầu-đúng vậy,cậu gọi tôi -cậu thì..ờm ý là...à cái...trông dễ th-à không ý tôi là trời ạ....-anh ôm mặt không biết nói sao,mở mồm ra là cứ nói nhăng nói cuội lên,Việt Nam thì cười trừ không biết phải nói sao,còn lũ bạn Nam thì nhìn anh với ánh mắt viên đạn,làm gì mà lâu dữ-"cái thằng kia là thằng nào vậy,cứ ú ớ định ngắm chị ấy đến bao giờ"-Taiwan/Đông Lào thầm nghĩ-tên đó bị làm sao vậy,cứ đứng đực mặt ra đấy-Laos cầm lấy cái gì đó xé qua xé lại gương mặt biến sắc hằm hằm nhìn con người ngoài cửa kia-trông mặt mày đến nỗi nào đâu sao cứ thích đi chiếm tiện nghi của người khác thế...MÀ CÁI CON NÀY ĐỪNG GIẬT TÓC TAO NỮA !!!-China nói rồi giật lại cái lọm tóc của mình,không biết Laos xé kiểu gì mà xơ hết cả tóc China làm anh khóc thành 1 dòng sôngFinland như cảm thấy sát khí mà hơi rợn người,anh hít 1 hơi thật sâu thật bình tĩnh để nói,định là vậy nhưng nhìn Việt Nam tự nhiên mồm anh lại méo đi-c-c-cậu..bảo Mickey- lộn Mainly t-tránh xa Russia ra...đ-đ-đừng đến gần c-cậu...ta...-nói rồi anh liền cúi đầu 90 độ và đi về với dáng đi cứng đờ giống hệt 1 con robotViệt Nam nghe xong thì bắt đầu vận động bộ óc thiên tài của mình,nói đừng đến gần là sao nhỉ,có khi nào Finland đang muốn gián tiếp nói là mình thích Mainly,có lí lắm vì Mainly lúc nào cũng bám theo Russia nên anh nhìn thấy anh ghen,xong anh vì không muốn ra mặt trực tiếp nên đi ra bảo Việt Nam nhờ hộ,càng nghĩ Việt Nam như bừng tỉnh,giờ Nam đang nghĩ có nên nói hay không đây vì nếu nói ra sợ rằng quá khứ của những kiếp trước sẽ lặp lại,nhưng không nói thì lại xấu tính quá,làm phụ lòng người ta đã nhờ vả-cậu sao vậy ?
Tên đó nói gì với cậu vậy ?-Cuba từ đằng sau Việt Nam lên tiếng,nghe vậy thì Nam quay ra xua tay lắc đầu ý muốn nói là không có gì-vậy sao ?
Có thật không vậy ?-Cuba nói,vốn dĩ anh sợ rằng Việt Nam lại đi lung tung rắc thính ở đâu đó rồi lại mang về 1 đống thằng ất ơ hay 1 đám con gái ất ơ đi tranh Việt Nam của anh-thật mà,không có gì đâu-Việt Nam chắc chắn nói,Cuba thì cũng chỉ gật đầu mong là như vậy-này mọi người,chiều đến tan học chúng ta đi thăm bệnh nhân đi-Việt Nam quay ra nói với mấy đứa bạn,nghe vậy thì vài đứa tỏ ý không muốn,chỉ có mỗi Canada và Laos không biết gì nên đồng ý khá nhanh-mà đi thăm ai vậy ?-Canada lên tiếng hỏi Việt Nam-là Germany-ủa cậu ta bị làm sao mà đi thăm vậy ?-Laos ngây thơ hỏi tiếp thì Việt Nam chỉ bảo là bị va chạm và trong đó có lỗi của Việt Nam cùng mấy đứa khác,nghe vậy thì Laos cũng không hỏi nhiều nữa-đi gì thế cho đi với-giọng nói từ đâu vang lên kéo theo sự chú ý của cả bọn,là America cung nụ cười tự tin,Laos thì bất ngờ thắc mắc hỏi cái tên này hết bede rồi hả thì cả bọn gật đầu,Laos bắt đầu hoang mang,mấy ngày nay bộ có chuyện gì lớn xảy ra lắm hả,có đứa nào gia nhập vào nhóm harem của Việt Nam không,có thêm đối thủ không,mà sao hôm nay có nhiều đứa bám Canada thế nhỉ,rõ nó bị nguyền cái gì cơ màCàng nghĩ càng đau đầu nên Laos thôi không nghĩ nữa,có gì mốt hỏi Việt Nam sauVề phía anh chàng nhát gái kia sau khi đã rời đi thì ôm mặt vì ngại,ngồi xuống cái ghế đá mà suy nghĩ về cuộc đời,bất chợt có người đi đến vỗ vai anh,là Russia-thế nào rồi ?-anh hỏi,nghe vậy thì anh gãi gãi má trả lời thằng bạn-chắc cũng...tàm tạm-tàm tạm ?-anh nhíu mày nói,vậy là sao nhỉ-n-nói chung là khá ổn áp,còn phía bên cậu thì sao ?-nghe Finland hỏi thì Russia thở dài,quả nhiên là không được rồi-lúc đấy tớ mua quà tạn biệt cho cậu ta,ban đầu thì cậu ta nhận nhưng sau khi nghe tớ bảo chấm dứt quan hệ với cậu ấy thì cậu ấy liền dãy nảy lên bảo tớ vô ơn bội nghĩa,rồi cậu ta mở hộp quà ra nhìn rồi vứt nó xuống đất,cậu ta bảo sẽ không chấm dứt,vậy đấy nên là tớ đành trông chờ cái cách của cậu vậy-Russia thở dài,trên tay thì cầm cái hộp quà mà bản thân đưa cho nhỏ Mainly-sao trên đời lại có đứa con gái trơ trẽn như vậy chứ,mà cậu tặng cậu ta cái gì vậy ?-đôi dép tổ ong-Russia tỉnh bơ nói,Finland nghe thì đen mặt-sao lại tặng người ta cái đấy-mạ vàng-...nhỏ đấy đúng là đồ mặt dày,đã bảo chấm dứt mà không chấm dứt,haiz...đen cho cậu thôi-Finland vỗ vai an ủi anh,mong sao Việt Nam có thể khuyên nhỏ Mainly đừng dây dưa gì với Russia nữa[Chiều hôm đấy]Việt Nam cùng lũ bạn sau khi học xong thì liền chuẩn bị đi thăm bệnh nhân,trên đường đi qua cái khu chợ thì cả bọn cũng mua 1 ít hoa quả mang vào.Đi tầm 10 phút thì cuối cùng cũng đến nơi,sau khi đi bộ trên hành lang dài và đi lên tầng thì cuối cùng cả nhóm cũng đến nơi,vừa định mở cửa thì bên trong phát ra tiếng nói chuyện,nhó vào thì thấy trong đó có 3 người,1 người mặc bộ quân phục đen đang nói chuyện với Germany,2 người còn lại thì không rõ mặt-thiệt tình con đấy,làm gì mà để người ta đánh thành ra như thế này,bộ ta dạy võ cho con con bỏ cho chó ăn hết roiif hả-người đàn ông lên tiếng trách móc,nghe vậy thì Germany liền bật lại-cha nói xem làm sao con có thể đánh lại chứ,2 đứa kungfu,1 đứa cứ đập toàn chỗ hiểm,1 đứa chơi bóng nên lực đá rất mạnh,chưa kể hình như đứa đấy còn dùng cả vinavo,muay Thái nữa-ngày xưa ta 1 mình cân cả 7 đứa không nhằm nhò gì-cha của anh nói,nghe vậy anh liền dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cha-thế sao cha thua ?-bị thằng con biết được sự thật thì ông gãi đầu-tại chúng nó được bơm thêm cái chất gì đó với cả chúng nó lì như trâu nên ta mới thua,chưa kể lúc đấy trời đông giá rét ta là người chứ có phải bò đâu mà chịu được,nếu không có mấy cái đấy thì ta thừa sức,mà với cả tại cha nhóc cả đó Italy,làm gì mà cứ báo đội không làm ta tức ói máu-nói rồi ông chỉ vào cậu bạn đang gọt táo ở bên khiến cậu giật mình-cháu có biết gì đâu ngài Nazi-Italy vội xua tay*Cốc cốc*-xin lỗi cả nhà nhưng bọn cháu có thể vào thăm được không ạ ?-giọng nói trong trẻo cất lên từ phía cảnh cửa thu hút những người ở bên trong phòng-a Việt Nam cậu đến thăm tớ hả ?-Germany nở 1 nụ cười thân thiện nói,thấy thằng con mình dịu dàng với người trước cửa như vậy thì Nazi cũng quay ra xem xét-chào cháu,cháu đến thăm thì ta cũng về vậy-nói rồi ông đứng dậy cầm cái mũ ở bên giường rồi đi ra khỏi phòng-cháu ngài,ngài đi thong thả- Việt Nam và mấy đứa bạn chào người vừa đi rồi cũng đi vào hỏi thăm Ger-đây là chút quà thăm bệnh mong cậu nhận cho,cũng không có gì nhiều,thật lòng cho bọn mình xin lỗi vụ hôm qua-Việt Nam cúi đầu xin lỗi rất chân thành,thấy mấy đứa khác vẫn kênh kểnh cái mănhj lên thì Việt Nam liền nhấn đầu mấy đứa đấy xuống-ôi không có gì đâu,hơi đau chút thôi,mà tiểu thư này chưa gì đã về rồi hả,tôi tưởng phải đi lâu hơn chứ-Germany xua tay với Việt Nam và quay ra nói với Laos-chắc tại tôi làm tốt nên là..mà khoan sao thiếu gia đây biết tôi đi cải tạo ?-Laos đang định nói cười vui vẻ thì thấy có gì đó sai sai thì liền nói,cả Ger cũng cảm thấy mình đã nói điều không nên nói nên vội cứu vớt tình hình-t-tại tôi thấy dạo này tiểu thư không lên lớp nên là--không đúng,câu sau toi nghe thiếu gia còn nói rằng "tưởng phải đi lâu hơn chứ",ngài nói thế là sao ?
Đừng nói là ngài chính là cái thằng đã tố cáo tôi cho gia đình đấy nhé-Laos bắt đầu ngờ ngợ ra,Germany thì hoảng hốt bào chữa nhưng có vẻ không được,Laos chính thức nổi đoá và bắt đầu tuôn ra những lời nói "êm tai" đánh bay đi những buổi học lễ nghi trước đó Laos đã học,giờ bắt được chuột rồi nên Laos cũng không cần phải giả nai nữaKhi 2 người đang chửi nhau và đang được mọi người can thì Canada lại thắc mắc quay ra hỏi Taiwan-vậy sao Germany bị đánh vậy ?-tại cậu ta tỏ tình Việt Nam-CÁI GÌ !?-cả Laos và Canada đều sốc-ê ê cậu thêm mắm thêm muối đấy hả Taiwan-Germany nói nhưng Laos và Canada không nghe lọt tai-thế sao lúc đấy cậu không bảo với tôi để tôi ra đánh 1 thể-Canada tức sôi máu nói,đậu xanh đi sau mà đòi hít mỡ ngon à,bọn này còn chưa được thì làm sao mà để cái tên đi sau này đạt được-trông ngài dáng người lều khều thế kia đánh làm sao mà được-China nói rồi xem xét từ đầu đến chân Canada,anh nghe mà không biết nói sao,bộ tên này mắt lác hay gì,tay chân anh lều khều khi nào,có da có thịt đàng hoàng,cơ nào ra cơ đấy,chẳng nhẽ anh lại cở áo ra đi so bụng với tên này-nhìn vậy thôi chứ tôi học quyền anh đấy-kệ cha ngài-China thờ ơ nói khiến Canada không biết phải nói sao,đột nhiên America vỗ vai anh,tay thì che miệng cười-về nhà nhớ ăn nhiều vào nhé em trai-America hùa theo China mà nói CanadaCứ thế sau khi trò chuyện "vui vẻ" 1 hồi thì tất cả cũng tạn biệt Germany mà đi về.Ame và Can thì đi 1 hướng còn lại cùng nhau trở về kí túc,đến nơi do những người khác trừ Đông Lào và Việt Nam ra ai nấy đều phải sinh hoạt và làm việc trong câu lạc bộ của mình nên đành tạn biệt nhau.Đông Lào và Việt Nam đi đến sân kí túc thì gặp 1 người quen,là nhỏ Mainly-"phải rồi vụ hồi sáng"-Việt Nam nhớ ra điều gì đó liền quay ra nói với Đông Lào-chị có chút chuyện em về trước đi-có nghiêm trọng không ?
Em đi cùng chị được không ?-đu đây là 1 câu hỏi lựa chọn nhưng nhìn cái đôi mắt long lanh chứa muôn ngàn vì sao kia thì ai nỡ từ chối nổi-không có quan trọng lắm,em đi cũng được-Việt Nam bất lực nói rồi đi đến trước mặt Mainly,nhỏ Mainly thấy Việt Nam đến tìm mình thì nhướng mày khoanh tay trông rất bố đời-chị gặp tôi có chuyện gì ?-nhỏ hỏi với điệu bộ khó chịu,mới sáng sớm đã bị Russia đề nghị từ mặt nhau giờ lại bị Việt Nam chắn đường nên nhỏ khó chịu-có người sáng nói với chị rằng em có thể tránh xa Russia được không ?-Việt Nam nói nghe vậy thì nhỏ nhăn mặt-việc gì tôi phải tránh xa chứ,mà ai nói vậy -1 cậu bạn nào đó trông rất đẹp trai,dáng người cao và đội cái mũ len có 2 cục bông,trên đấy có cái kính trượt tuyết thì phải-Việt Nam miêu tả ngoại hình của Finland cho Mainly nghe,nhỏ nghe thì suy nghĩ 1 lúc rồi đoán là Finland-thế vì sao cậu ta lại bảo chị chứ không bảo tôi ?-chị không biết,chỉ biết cậu ta bảo vậy,nghe giọng điệu có vẻ thật sự muốn em tránh xa Russia ra-có khi nào....cậu ta thích tôi ?-nhỏ Mainly tự biên tự diễn nói-không biết nữa-Việt Nam nhún vai nói nghe vậy thì nhỏ liền bắt đầu tuôn ra những lời suy đoán-khả năng là thế,chắc chắn cậu ta thích tôi mà ngại nên mới nói như vậy,nói đi chị định dấm nhẹm đi đúng không,chị ghen tị với tôi chứ gì hahahaha-nhỏ cười hô hố trông rất ố dề khiến cho cả Việt Nam và Đông Lào cảm thấy ớn lạnh-chị đưa số điện thoại của cậu ta ra đây-nhỏ nói rồi chìa tay ra trông sự ngỡ ngàng của Việt Nam-cậu ta không có đưa-xía,chắc chắn cậu ta đưa mà chị không muốn,muốn làm của riêng chứ gì,đợi đấy tôi sẽ đi chấm dứt với tên ngố đấy để đến với cậu ta,tôi cũng biết rằng với nhan sắc này kiểu gì ai cũng mê thôi-ớn thấy khiếp-Đông Lào nói rồi vuốt vuốt ngực như thể kiềm chế cơn buồn nôn,câu này đã chọc giận nhỏ Mainly nhưng nhỏ vẫn kiềm chế nói lại,mà giờ nhỏ mới để ý hoá ra Đông Lào đứng đây nãy giờ -a~Đông Lào em nói cái gì vậy,chẳng phải ai cũng khen chị như vậy sao,em nói vậy biết chị buồn lắm không ?-Mainly nói rồi thút thít như thật-chị em cái gì với cô,xưng hô cho đàng hoàng,thị nở mà cứ ngỡ mình là Thuý Kiều à-nói rồi Đông Lào liền kéo Việt Nam đi trước ánh mắt tức giận của nhỏ Mainly,nhỏ nhịn cậu lâu lắm rồi,quyết tâm 1 ngày nào đó phải trả lại toàn bộ sự cay đắng này-"ha...không sao để từ từ tao sẽ thôn tính cả cái đất nước này,1 ngày nào đó tao sẽ trả đủ cho mày và con nhỏ Việt Nam đó,thằng Russia tao không cần,nhưng trước hết vẫn là đi hỏi số điện thoại của cái tên mà chị ta nói cái đã,kiểu gì cũng có liên quan"-nghĩ rồi nhỏ liền quay người đi lên kí túc xá nam-hắt xì !-Finland đang nấu ăn thì chợt có cảm giác ớn lạnh tới tận xương tuỷ,anh vô thức run run...
.......HếtNgày 20/8/2025-21/8/20251 chap chill chill :> nhớ vote đấy nhé các tình yêu5005 chữ