Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết

[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 10 Gay cấn & nguyền rủa (2)


ỤwU mina đừng xem chùa nhé....Hiện tại đang là giờ ra chơi,trong lớp mọi người đang bắt đầu nhao nhao tiếng nói cười,đột nhiên cánh cửa lớp được đóng lại rồi khoá vào.Tay xoay xoay chiếc chìa khoá màu bạc cười gian tà-nay chọn sớm nhé~-cậu bạn kia,là America cười cười nói,nghe vậy 1 luồng điện chạy qua toàn bộ những con người trong lớp học này-a~con trai nhà Công tước Qing,China,trông cậu hợp gu tớ phết-nói xong America liền đi đến,tất cả đều tự động tránh ra,China đang mơ mơ màng màng đột nhiên có ai đó gọi tên mình thì liền bừng tỉnh,nhìn ra thì thấy thằng Ame đang tiến đến thì giật mình-k-khoan khoan đại hoàng tử ngài định làm gì vậy !?-China kéo Việt Nam ra làm bia đỡ đạn cho mình,Việt Nam đang mơ màng ngủ thì bị China kéo dậy thì cũng giật mình-hihi,nghe nói nhà Công tước năm nay làm ăn khấm khá nộp thuế cho quốc gia cũng nhiều,ta thưởng cho nè~-nói xong anh liền định hôn China,thằng này sợ té đái giơ Việt Nam lên,Việt Nam cũng sợ té đái giơ tay bịp mồm tên này,đôi mắt America hướng xuống nhìn Việt Nam đang nhắm mắt đầy sợ hãi,bản thân cũng đứng thẳng lưng dậy nhìn Việt Nam và China-hứ !

Mất cả hứng,quỷ xứ !-nói rồi America đi ra chỗ khác,sau vụ này chắc China hướng nội hết phần đời còn lại quáAmerica quay ra thì tia ngay đến cậu bạn ở góc lớp đang uống nước nồng độ mạnh,lập tức mỉm cười đi đến,giọng nói sến súa lại vang lên-a~con trai nhà Công tước Ussr đây mà,Russia~em lại đang uống rượu đấy hả,hư nghen-vừa nói Ame vừa tiến lại gần khiến Russia phụt hết mớ rượu đang ngậm trong mồm,khi lau miệng xong ngước lên thì thấy mặt America đã dí sát vào mặt mình khiến Rus sợ té đái lùi lại về phía sau-hưn~trông ta cũng đẹp trai đâu đến nỗi nào đâu,sao em lại tránh xa tôi vậy~-càng nói Ame càng tiến lại gần-tránh ra.!-Rus bắt đầu có dấu hiệu sắp nôn mửa ra đây,lấy chai Vodka cản mặt Ame lại,đột nhiên America bị kéo lại,quay ra thì thấy đó là 1 cô bạn,chính xác hơn là Mainly-ngài làm gì vậy !?

Cậu ấy không muốn mà sao ngài cứ làm cậu ấy khó xử vậy,bộ Hoàng gia đã dạy ngài thành 1 con người không màng mặt mũi liêm sỉ của mình như vậy ư ?-Mainly lớn giọng nói,Russia thì cảm kích,America thì bất ngờ,không nghĩ là có người lại dám thẳng thắn nói với mình những câu nói ấy-"may quá suýt nữa mất đi miếng mồi béo bở Russia,thế này kiểu gì cũng lấy được cảm tình của cậu ta,mà nhìn mặt tên này kiểu gì cũng bất ngờ rồi có khi mình bẻ cong lại nó cũng nên"-Mainly càng nghĩ càng phấn khích,mừng thầm trong lòng,1 mũi tên trúng 2 con chim,quá lời-ngươi nói vậy là đang sỉ nhục cách giáo dục Hoàng gia sao,ngươi có biết tội này là bị phạt nặng lắm không ?-"ể,sao khác tưởng tượng vậy"-câu nói của America khiến con này bất ngờ,nó nghĩ rằng tên này sẽ nói "cô gái này thặc là thú vị" hay là cái gì đó mang hướng tích cực-t-tôi chỉ hơi thẳng tính thôi....m-mong ngài đừng truy cứu-Mainly thút thít nói,nhưng em càng nói càng sai không 1 lời xin lỗi là ăn cứt rồi,bởi vậy mới nói học ăn học nói là 1 điều rất quan trọngAnh nhìn cô như nhìn 1 con chuột làm cụt hứng,quay ra thì thấy Russia đang nhìn mình bằng ánh mắt khinh bỉ,bản thân cũng biết điểm dừng mà tạm thời tha mạng cho chú gấu bự,nhưng riêng cái việc sỉ nhục anh là anh không bỏ qua-bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi,1 triệu là đủ rồi-anh phán 1 câu xanh rờn khiến Mainly chết lặng-1...1 triệu...t-tôi...tôi không có....-Mainly run rẩy nói,lương 1 tháng của Đại Nam cũng chỉ từ 250.000-450.000 đồng,chỗ kia phải gấp 2 lần,3 lần,làm gì có tiền -để tôi trả cho-Russia lên tiếng,đưa cho America 1 tờ phiếu rút tiền,trên đấy đã ghi 1.000.000 đồng,Mainly như mèo mù vớ được cá rán liền rất vui mừng,nó giúp Russia quả nhiên là hành động đúng đắn,giờ có nguyên cái chân to để ôm rồi-khỏi đi,mấy đồng lẻ của cưng anh đây không lấy-nói rồi Ame vẫy vẫy tay rời đi,Mainly chỉ nhân lúc đó mà nhào vào lòng Russia khiến anh bạn ngỡ ngàng-hức hức...c..cảm ơn cậu nhiều lắm...hức hức-vừa nói con nhỏ vừa sờ soạt khắp người anh khiến anh gượm chín mặt-k-không có gì đâu,c-cậu đi ra đi-Russia nói rồi đẩy Mainly ra,con nhỏ phụng phịu lắm lấy tay anh nhưng anh liền rút tay lại,tuy biết ơn nhưng thế này cũng hơi mất liêm sỉ quá rồi đấy-"có lẽ vẫn còn hơi nhanh,cá cắn câu rồi thì cứ từ từ"-a..tại mình xúc động quá ấy mà-Mainly nói rồi nở 1 nụ cười tươi như hoa cứt lợn khiến cậu bạn mặt lạnh bối rối[Time skip]Buổi chiều sau khi học xong thì cũng là 4 giờ,mọi người cất sách vở rồi chạy bay đi như ong vỡ tổ,Canada đang thu dọn đồ đạc thì đột nhiên có 1 mẩu giấy đưa trước mặt anh,ngước lên thì đó là Việt Nam-trao đổi liên lạc nhé-Việt Nam nói,dù sao thì càng nhiều bạn càng tốt,với lại trông cậu ta cũng có vẻ rất cô đơn và đáng thương nên Nam quyết định chơi chung với anh,Nam cũng không tin về mấy cái lời nguyền gì đó đâu-c..cậu..không sợ bị nguyền rủa hả-Canada dù rất thích nhưng vẫn sợ rằng Việt Nam vì mình mà bị vạ lây nên vẫn chần chừ không dám nhận,thấy vậy thì Việt Nam liền nhét vào tay cậu-không có gì là nguyền rủa hết,lời đồn linh tinh thôi,ngài phải tự tin vào chính bản thân mình chứ-ánh sáng cam len lói qua từng ô cửa sổ vấn vương trên mái tóc phản chiếu gương mặt kiên định kia,đôi mắt vàng mang vẻ không việc gì phải sợ như tiếp thêm sức mạnh cho anh,tay anh vươn ra cầm lấy mẩu giấy ấy,đôi môi cũng hơi nhếch lên mỉm cười nhẹ-cảm ơn-giữ chặt lấy mẩu giấy trên tay,chào tạn biệt người bạn đúng nghĩa đầu tiên của mình,đôi mắt dõi theo con người kia đến khi khuất bóng,đưa mẩu giấy lên môi chạm nhẹ vào nóXa xa phía lớp học Mainly nhìn hành động của người kia khiến nó nổ đom đóm mắt,nhưng sau đó cũng có phần hả dạ vì Việt Nam tiếp xúc nhiều với kẻ mà con nhỏ cho là bị nguyền rủa-"đợi đến lúc đấy xem,da người mày có bị lở loét không,lúc nãy tao nghe mấy đứa kia nói rồi,đúng là hồng nhan bạc phận mà"-miệng nhếch lên 1 nụ cười gian tà,chợt nó nghĩ ra cái gì đó khiến nó vui vẻ không thôi-nè~ngài Canada-nó cất tiếng gọi lớn khiến cậu chú ý,quay ra thì thấy đó là 1 bạn trông rất xinh xắn đang khoách chân,tay thì dựa vào má-có chuyện gì vậy ?-ngài quên mất vũng máu sáng nay hả,ngài có cần tôi giúp không~?-con nhỏ nói,nhắc đến mới nhớ Canada liền vội vàng tìm chổi lau nhà để lau-thôi để tôi làm cho,dù gì ngài cũng là Hoàng tử,làm sao có thể để ngài làm mấy việc tay chân như thế này-nói rồi con nhỏ liền nhanh chân đi xách xô nước và lấy chổi lau để lau-c-cảm ơn...-Canada nóiMột lúc sau thì Mainly xách cái xô nước vào,tay nhúng nhúng vào xô rồi bắt đầu lau,không gian ban đầu vốn tĩnh lặng,Canada thì ngồi im vì cũng không biết làm gì,đột nhiên con nhỏ lên tiếng-a~ngài Canada,liệu ngài có thể giúp tôi 1 chút được không ?-nghe nó nói vậy thì Canada liền đứng dậy-được,cậu muốn giúp đỡ cái gì-Canada tiến lên,tay vẫn cầm mẩu giấy,đột nhiên con nhỏ thọc cây lau nhà vào tay Canada khiến anh phản xạ nắm lấy nó,mẩu giấy cũng vì thế mà rơi vào xô nước-m-mẩu giấy !-anh giật mình bỏ cây lau nhà ra chụp lấy nhưng không được,nó đã rơi vào trong xô nước, định thò tay vào lấy thì con nhỏ này liền thọc cây lau nhà vào xô làm nước bắn lên túi bụi,bắn thẳng vào mặt và tóc anh-a !

Tôi xin lỗi,tôi "không" cố ý-con nhỏ xua xua tay xin lỗi,Canada lắc đầu không sao,giơ cái chổi lên thì chết lặng,mẩu giấy dính vào đâu mất rồi,nước thì nhiều mà màu lại đục nên anh không biết nó ở đâu cả,vậy là tan nát rồi sao-tôi xin lỗi~~!!-con nhỏ Mainly tay vơ lấy cặp sách ôm mặt rời đi để lại mớ tạp nham đấy ở lại cùng với Canada,lúc chạy đi còn vướng chân vào xô nước khiến nó đổ đầy ra sàn nhà,mẩu giấy cũng vì thế mà trôi raKhi vừa thấy nó anh liền nhặt lên,mở ra bên trong thì nó đã bị nhoè đi,không còn thấy như ban đầu nữa.Tay anh run run,môi mím chặt lại,anh không trách người con gái kia đã để lại anh 1 mình,anh chỉ trách bản thân vì sao lại cầm mẩu giấy này đi theo,vậy là coi như xong,có lẽ Việt Nam sẽ thất vọng về anh lắm,có lẽ anh sẽ lại khiến cho 1 người khác bị tổn thương.Nước mắt anh rơi xuống thành những hạt lớn đọng lại trên bàn tay,hoà chung với làn nước bẩn dưới sàn,anh nhắm chặt mắt lại,có lẽ anh không nên làm bạn với ai cả,chỉ nên âm thầm mà sống,giúp đỡ được người nhà là may rồi..........................-ngài làm sao vậy-giật mình mở đôi mắt ngấn lệ ra ngước nhìn chủ nhân của giọng nói,đôi mắt anh bị nhoè đi do nước mắt nên chẳng thấy rõ,chỉ thấy con người đấy đang chạy lại ngày 1 gần,anh lau đi lớp sương mờ nơi khoé mắt mở thật to mắt ra nhìn,là người bạn đấy,Việt Nam-c...cậu.....-nói đi,sao ngài lại ngồi đây với mớ hỗn độn này,ai lại làm gì ngài hả ?-Việt Nam nâng khuôn mặt của Canada lên,tay hất đi những giọt nước mắt còn đọng lại nơi khoé mi,như tìm được 1 nơi an ủi anh liền không kìm được cảm xúc mà khóc oà lên,Việt Nam thấy vậy thì bối rối an ủi-không sao đâu..có gì từ từ nói,nào bình tĩnh nào,không việc gì phải khóc hết,ai làm cậu khóc cứ nói đi,tôi..tớ sẽ xử lí cho-Việt Nam vuốt vuốt lưng Canada,sau vài lời động viên xoa dịu thì lúc này anh mới lên tiếng-ướt....ướt rồi hức hức....-Canada cố gắng nói ra với giọng ngắt quãng-ướt gì-Việt Nam thắc mắc,rồi anh đột nhiên đưa ra mẩu giấy ướt nhẹp ban nãy-g..giấy...ức hức hức...t..tớ...xin lỗi...-anh nói với giọng đầy hối hậnViệt Nam nhìn mẩu giấy đó trông quen quen, nhận lấy mẩu giấy rồi mở ra,là màu mực nhoè đi-trời ạ,tôi tưởng có chuyện gì,nào đứng dậy đi-nói rồi Nam kéo Canada lên ngồi lên ghế,đầu gối anh đã ướt sũng cùng với đôi giày đen-nếu ướt rồi thì thôi,tôi đưa cho cái khác,không cần phải chật vật tự trách bản thân như vậy đâu-c...cậu...cậu không trách tôi ư....-không,không hề,bây giờ thì đừng khóc nữa nhé-Việt Nam vỗ vỗ tấm lưng của Canada an ủi-sao...sao cậu quay lại đây vậy.....-à do tôi quen mất quyển vở toán nên quay lại lấy,dù gì cũng gần mà,lần đầu tiên tôi đãng trí như vậy đấy-nói rồi Việt Nam cười cười,Canada nghe vậy thì xuống dưới đất,giọng như sắp khóc đến nơi-có lẽ...do cậu tiếp xúc với tôi nên...đầu óc cậu bị đãng trí....đúng không....nếu vậy thì cậu đừng tiếp xúc với tôi nữa....-không,không phải ngài đâu,đừng nghe bọn họ xằng bậy,ngài chẳng làm gì tôi cả,đấy là do bản thân tôi thôi-không phải đâu....do tôi cả,họ đều nói rồi,tôi là người bị nguyền rủa...mái tóc cùng đôi mắt này đã gián tiếp làm hại bao nhiêu người....tôi không muốn có thê- -chưa nói hết câu thì Việt Nam áp má nâng mặt Canada lên đối diện với mặt mình-nếu như 1 màu tóc và 1 màu mắt mà quyết định số phận của 1 con người thì có lẽ nhiều người trên đời này đã chết từ lâu rồi,tôi nói rồi ngài không làm gì tôi cả và cả những người khác cũng thế nữa,mặt ngài rất đẹp,tính cách ngài rất đẹp,học lực của ngài rất xuất sắc và cả..-Việt Nam cầm lấy vài lọm tóc của Canada lên,ngón tay cái chạm nhẹ vào 1 bên mắt của Canada-...và cả mái tóc này nữa,nó đẹp như lụa vậy-nói rồi Việt Nam hôn nhẹ lên mái tóc của anh-còn đôi mắt này nó quyến rũ như rượu vang đỏ vậy,tất cả đều đẹp,không có gì là đáng sợ hết-lời vừa dứt Việt Nam đặt 1 nụ hôn nhẹ lên mí mắt của anh-thấy chưa,tôi đụng chạm,sờ vào thậm chí là hôn lên,nhìn xem tôi có bị gì đâu-Việt Nam giơ 2 tay lên khua khua qua lại mỉm cười nhìn Canada,cứ ngỡ cậu sẽ khóc lóc 1 trận nhưng không,mặt cậu đỏ tía tai lên-a-X-Xin lỗi !!!

Tôi làm có hơi quá đúng không,tại-tại tôi muốn chứng minh cho ngài là ngài không mang điềm xấu gì cho tôi hết,c-chắc ngài khó chịu lắm nhỉ,tôi xin lỗi-Việt Nam thấy mặt cậu đỏ lên nghĩ bụng chắc là do vì khó chịu,tức giận nhưng không,anh đỏ mặt lên vì ngại-không..không có gì đâu,cảm ơn những lời động viên ấy,tôi đỡ hơn rồi,cảm ơn cậu-Canada lấy tay che miệng mình lại liếc nhìn sang chỗ khác,Việt Nam thì thở phào nhẹ nhõm,may là anh không cảm thấy khó chịu về hành động của mìnhViệt Nam đi ra chỗ bầy nhầy kia,nước bẩn vung vãi khắp nơi,Nam cầm chổi lau lên và cái xô bị đổ,quay ra nói với Canada-ngài đang lau hả ?-không....-vậy ai lau vậy ?-Việt Nam cũng không bất ngờ gì với câu trả lời,lau miệng thôi mà cũng không biết huống chi đến cái này-là 1 cô gái cùng lớp tóc trắng mắt vàng,ngồi ở bàn chỗ kia-nói rồi anh chỉ về phía chỗ ngồi của con Mainly,Việt Nam nhìn là biết ai rồi,thật sự con nhỏ này chơi quá thâm,nhưng Việt Nam cũng tò mò không biết con nhỏ Mainly bắt nạt Canada kiểu gì nhỉTạm thời bỏ qua việc đó,Việt Nam đi xách nước về để lau sàn,vừa lau vừa thông não cho Canada-ngài Canada nè,ngài đừng nên tự ti như vậy,càng tự ti chúng nó càng không biết thân phận của mình mà chà đạp ngài,nghe nói Hoàng gia dạy nhiều võ thuật,dạy nhiều về sách vở,ngài giỏi về khoản sách vở rồi thì ngài hãy cố gắng trở lên mạnh mẽ hơn,thay vì tủi thân rơi nước mắt sao ngài không lấy nắm đấm của mình để thụi chúng nó cho hả dạ,ngài thấy đấy,bản thân ngài là Hoàng tử,đã là Hoàng tử thì không có lí do gì mấy đứa với thân phận nhỏ hơn kia dám chà đạp cả,ngài phải biết lợi dụng quyền lực của mình,lợi dụng ưu điểm của mình để đè c.hết cái lũ kia,ngài nghe rõ chứ-ừm...thật tình thì tôi giỏi cả văn lẫn võ,nhưng do tôi sợ làm tổn thương người khác....-không phải là làm tổn thương người khác,chẳng qua ngài chỉ phòng vệ mà thôi,nên là sau này thằng nào dám nói xấu ngài ngài cứ đấm nó 1 phát cho đến khi nào nó im miệng thì thôiSau đó cả 2 có 1 cuộc trò chuyện ngắn cùng nhau,khi đã dọn dẹp xong thì Việt Nam lấy sách và cùng Canada trở về-cậu về kí túc xá hả ?-Canada hỏi-ừm,còn ngài cũng vậy hả ?-không,tôi về hoàng cung,từ đây về hoàng cung cũng chỉ có hơn 5km thôi nên về được-ừmCả 2 dừng lại ở dưới sân trường,có 1 chiếc xe ngựa đã chờ sẵn ở đó,trên đó cũng có người,là America.Việt Nam chào tạn biệt Canada rồi trở về kí túc xá,còn Canada thì ngồi lên xe,không quên đánh thức thằng anh của mình-anh à,dậy đi-Canada lay nhẹ Ame-à hả !

Giật mình hà~-......từ khi nào mà anh trở lên gay lọ như vậy,nói đi anh gặp phải biến cố gì đúng không ?-Canada lo lắng hỏi,nhưng America chie chống tay lên bệ cửa sổ,mắt ngước ra nhìn con đường đang di chuyển-không có gì đâu,anh muốn sống thật thôi-nói rồi anh liền quay ra chỗ cửa sổ nơi mà người đánh xe ngồi-a~anh Jack,hôm nay trông anh như vì tinh tú trên trời vậy,rất đẹp~-xin đại Hoàng tử hãy tự trọng-người đánh lái giật mình run lẩy bẩy nói-ôi~có gì đâu,ta chỉ là muốn trò chuyện thân mật với anh thôi màSau đó cả chuyến đường,America cứ lên tiếng tán tỉnh ông đánh xe,dù ổng đã bỏ vợ bỏ con nhưng ông vẫn là qua 1 đời vợ,thậm chí ổng định bảo với Ame là 2 con ngựa kia cũng là giống đực nhưng thôi.Khi đến hoàng cung,America và Canada cùng nhau đi xuống,America vừa bước vào trong hoàng cung chưa chào hỏi được ai thì cái chổi từ đâu bay đến,chủ nhân của nó là người cha đáng kính của anh,UK-TIÊN SƯ NHÀ MÀY CON VỚI CÁI HÔM NAY MÀY ĐI LÊN TRƯỜNG MÀY ĐÃ LÀM NHỮNG GÌ !!!-UK vừa đánh vừa chửi làm Ame bật tốc độ chạy khắp hoàng cung-CON ...CON CÓ LÀM GÌ ĐÂU !

CON CHỈ SỐNG THẬT VỚI BẢN THÂN THÔI MÀ !-THẬT !?

THẬT CÁI CON C- -nói đến đây bỗng nhiên người lính bên cạnh chạm vào vai UK,bản thân thì lắc lắc đầu-thật....THẬT CÁI CON CÒ !

ĐỨNG LẠI !!!-và thế là chúng ta có cảnh cha con thâm tình rượt đuổi nhauNếu ở hoàng cung có cảnh cha con thâm tình thì không lâu sau đó ở kí túc xá Việt Nam có cảnh ông cháu thâm tình,hiện tại đang là 12 giờ đêm,Việt Nam lại mơ thấy ông tổ của mình,vừa gặp nhau thì ông đã ôm chầm lấy cọ cọ má với nhau-ôi cháu yêu của ta~sáng nay cháu vừa ngăn chặn cái con dở kia nó quyến rũ thêm người,thậm chí còn thúc đẩy thêm khiến cho con dở đấy bắt nạt thằng nhóc Hoàng gia kia,nếu lúc đấy cháu không xin chuyển chỗ thì có lẽ con kia được nước lấn tới làm quen rồi,dù sao thì đến cái lúc về con này mới biết vấn đề của cái thằng nhóc đấy mà-v..vâng..cháu cũng đâu biết đâu..t-tại thấy cậu ta đáng thương....với lại...cũng không có gì xấu cả-Việt Nam bị Xích quỷ ôm đến ghẹt thở,chợt ông bỏ Việt Nam ra,từ đâu lấy ra cây gậy đập phát vào đầu Việt Nam làm Nam đơ người-tuy nhiên,tại sao cái lúc cái thằng America nó đi quấy rối mấy đứa nhà mặt phố bố làm to kia sao mày lại không ra cản,để cái con Mainly nó đi cướp công rồi kìa-ông vừa nói vừa bổ bổ cây gậy vào đầu Việt Nam -t-tại con không để ý,lúc đấy con đang chửi nhau với thằng China..thôi ông ơi ông đừng gõ cháu nữa,vỡ đầu cháu giờ-nói rồi Việt Nam cầm lấy cây gậy của Xích Quỷ lại-thiệt tình,lần sau nhớ dưngd để cho nó ôm được cái đùi to như nhà Ussr nữa nhé-v..vâng...mà ông này,cái lời nguyền của nhị Hoàng tử có phải thật không-Việt Nam hỏi,nghe vậy thì Xích Quỷ mặt lạnh băng nói-bốc phét cả đấy,dù sao thì cũng đều là do ta cả-do ông á -Việt Nam bất ngờ,thấy vậy thì Xích Quỷ liền tường thuật lại hết sự việc-khi mà ta còn sống lúc đấy ta chơi thân với Hoàng gia lắm,nhưng có 1 lần cái thằng vua đấy nó trêu hoa ghẹo bướm bà tổ mày tức là vợ tao thì từ đó tao liền cắt đứng không thèm chơi chung nữa,lúc đấy thằng vua tóc trắng còn con vợ nó mắt đỏ,ta liền đi bốc phét lung tung rằng trong Hoàng cung cứ hễ ai mà tóc trắng mắt đỏ là đều bị nguyền rủa hết,ta bốc phét ác lắm,nhưng để thuyết phục hơn cứ hễ thằng đó đi đâu ta liền thả chó mang đủ loại bệnh đi cắn người,thế là từ bốc phét thành thật,tuy 600 năm trở lại đây không ai mang cái gene này nữa nhưng cũng không phải không có,chỉ là hay bị chết yểu thôi,lần này cái thằng nhị Hoàng tử gì đó mang cả 2 màu như trên bị lời ra tiếng vào là đúng,chứ nó chả bị nguyền rủa gì đâu-chỉ vì hiềm khích cá nhân mà bây giờ cậu ta rất khổ sở,sống không được tự do lời qua tiếng lại kìa-thì...ta chin nhỗi-Xích Quỷ chạm chạm 2 ngón trỏ lại với nhau lí nhí nói-vậy có cách nào để giải oan cho cậu ta không-thì cứ chơi với nhau,tiếp xúc với nhau nhiều vào,bọn nó không thấy có vẻ gì bất thường thì tự khắc sẽ chủ động quên đi mấy cái lời nguyền thôi-Xích Quỷ nói,thấy Việt Nam gật gù tán thành,thế mà không nghĩ ra nhỉ,vậy từ giờ trở đi Nam sẽ chơi với Canada nhiều hơn để cho cậu ta hết bị hiểu lầm,sẵn tiện cũng ngăn chặn việc cái con Mainly tiếp xúc và làm quen với cậu................HếtNgày 25/7/2025-26/7/2025-27/7/20254074 từ,quá chăm chỉ ✨
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 11 Cô gái see tình


Dạo gần đây Laos cảm thấy rất kì lạ,kể từ khi quen biết Việt Nam thì cô em đã mang trong lòng sự mến mộ,yêu quý,nhiều khi còn ích kỉ chỉ muốn Việt Nam chơi với mình thôi,thế nhưng giờ đây Laos đã phát hiện ra rằng,Việt Nam không chỉ có mỗi thằng em ruột là Đông Lào mà còn có em trai mưa,em trai kết nghĩa,em trai cũ Taiwan,2 cái tên này đã khiến cho em đau đầu mấy ngày nay,thế đell nào mà chỉ mới hôm qua thôi Việt Nam chỉ đi lên trường 1 lúc đoàng cái ngày hôm nay có thêm 1 vệ tinh mới lởn vởn quanh đây-"thằng nhị Hoàng tử...."

-Laos nổ đom đóm mắt nhìn cái thẳng tóc trắng đang ngồi trò chuyện vui vẻ với Việt Nam,ngồi bên cạnh Việt Nam là thằng Taiwan,đứng bên cạnh Canada là Đông Lào,còn bản thân em thì ngồi bên cạnh Việt NamNhưng đó cũng chưa là gì cả,Laos vẫn xử lí được,vẫn kéo được sự chú ý của Việt Nam tốt,thằng Taiwan thì đánh cho phát,thằng Đông Lào thì võ mồm là được,còn thằng Canada thì cứ từ từ nghiên cứu.Ngồi nghĩ ngợi,tay đan chéo đặt khuỷu tay lên bàn cười nham hiểm-Laos cậu bị sao vậy ?-Việt Nam nãy giờ thấy Laos cứ im im,miệng thì cứ cười cái gì đó liền hỏi,nghe vậy thì Laos giật mình lắc đầu-à không có gì đâu,cậu đừng để tâm-nghe Laos nói vậy thì Việt Nam cười,đưa cho Laos 1 cái kẹo-kẹo nè,cậu ăn không ?-có có có có có-Laos như 1 con thú lao vào lấy rồi ăn ngấu nghiến,đôi mắt thách thức liếc nhìn 3 con người đang đơ người kia,Taiwan phản ứng đầu tiên giãy đành đạch đòi Việt Nam,tiếp sau đó là Đông Lào,còn Canada vẫn còn liêm sỉ nên chỉ đứng nhìnViệt Nam sau đó cũng lấy ra đưa cho 2 đứa em,cũng đưa cho Canada 1 cái,ban đầu anh còn chối nhưng khi thấy 3 đứa kia định lấy cái kẹo đấy thì anh lấy luôn-cảm ơn cậu-Canada lí nhí nói,trông dễ thương phết,ít nhất là Việt Nam thấy vậy con 3 người kia thì ngược lại-"trông ngứa mắt phết"-Laos/Taiwan/Đông Lào miệng thì nhai nhồm nhoàm cái kẹo nhưng trong lòng vẫn thầm chửi con người kia[Đêm hôm ấy]Ánh trăng đã lên cao,đêm nay là 1 đêm đầy sao và gió,những con người dưới kia đã chìm vào giấc ngủ từ lâu,chỉ riêng 1 người.Bên trong căn phòng bao chùm 1 màu đen tuyền,ở 1 góc của căn phòng đấy vẫn còn có 1 người đang miệt mài ghi chép,nhìn qua thì có lẽ con người ấy vẫn đang miệt mài ngòi bút nhưng thật ra là đang lên kế hoạch thảm sát tình "bạn" -xong-cô gái ấy vui mừng cất tiếng giữa khoảng không tĩnh lặng,vâng người này không ai khác chính là Laos-hahaha..giờ chỉ mình tao là độc nhất vô nhị-Laos cười gian tà rồi gục xuống bàn ngủ thiếp đi đến sáng hôm sauCứ ngỡ nụ cười hôm qua có thể kéo dài mãi mãi nhưng không,gần đây Laos lại phát hiện thêm vệ tinh mới ngoài phạm vi lớp học,cái thằng mà lúc nào cũng lừ lừ trong phòng y tế bây giờ lại hay đến lớp của em nhiều đến lạ thường,nhiều đến bất thường-xin hỏi có bạn Việt Nam ở đây không ạ ?-người mà Laos nói chính là Cuba,cậu bạn học lớp ở tầng dưới-có,cậu gọi tớ hả Cuba-Việt Nam đi ra phía cửa chính lớp học,đột nhiên anh đưa trước mặt Nam là 1 túi giấy,mở ra bên trong là vài cái bánh sô-cô-la hình trái tim-t..tặng cậu !-Cuba e thẹn nói,nghe vậy Việt Nam mỉm cười cảm ơn rồi mời anh ăn cùng nhưng anh từ chối rồi biến mất luôn,đó là trước khi vào lớp,vào lúc sáng-cho hỏi có Việt Nam ở đây không nhỉ ?-lại là anh,Cuba,lần này anh lại tặng cho Việt Nam cái kẹp tóc,dù Việt Nam hơi e ngại nhưng vẫn nhận tại sợ từ chối thì người ta buồn,đây là lúc ăn trưa-cho hỏi có Việt Nam..-có,tớ đây,cậu gọi tớ làm gì hả ?-Việt Nam đi ra cửa chính hỏi-chỉ tớ bài này với,chiều nay cô giảng không hiểu cho lắm-anh đưa quyển sinh ra rồi chỉ vào,nghe vậy Việt Nam bảo anh vào trong và chỉ cho anhTrong 1 ngày mà đến lớp nhau chục lần thì thấy nó có bất thường không,mấy đứa bạn của Việt Nam ban đầu còn niềm nở nhưng càng ngày càng cảm thấy mất thiện cảm,vì thằng này chiếm dụng thời gian của Việt Nam vl,cứ hễ nghỉ giữa tiết,ra chơi,ăn cơm,đi về đều có mặt thằng này,ngày ngày chạy lên chạy xuống không thấy mệt-cho h--này~Cuba,cậu có thấy bản thân đến lớp bọn này hơi bị nhiều à~,hay là cậu có ý đồ khác-Laos đi ra với gương mặt đen xì xì,trên trán đã xuất hiện vài lớp gân-hửm ?

Liên quan đến cậu đâu Laos-Cuba thờ ơ nói,Việt Nam thấy Cuba thì liền đi ra nhưng bị chúng bạn cản lại-tớ nhớ ngày trước cậu hay ru rú ở trong cái phòng y tế lắm mà,sao dạo này không dúc vào nữa vậy ?-à~ngồi nhiều dễ bị trĩ lắm nên tớ đi lại cho khoẻ người-"bốc phét"-Laos khinh bỉ nhìn Cuba-à phải rồi,sao cậu đi hỏi bài Việt Nam lắm vậy,bộ lớp cậu không có người để hỏi à-Laos nói,Cuba vẫn rất thản nhiên-trong lớp thực lực tớ đứng đầu,cậu nói xem còn hỏi ai được nữa-giáo viên-học thầy không tày học bạn,cậu đã nghe chưa-tôi nhớ là cậu giỏi sinh lắm mà,lại còn làm việc trong bộ y tế nữa,đật trước hỏi không phải là cố ý đấy chứ -Laos bắt đầu dằn mặt Cuba,nghe thế thì anh lản tránh đôi mắt trả lời-đâu phải ai cũng toàn diện đâu,làm như thể mọi câu sinh tớ đều có thể làm ngon nghẻ vậy-đột nhiên Laos tiến đến khoác vai Cuba,miệng kế bên tai Cuba,khoảng cách gần nhưng em nó vẫn lấy hết sức để hét vào tai anh-CON EM CÙNG CHA KHÁC MẸ TỚ PALAMME THÍCH CẬU LẮM ĐẤY !!!!!!!

VIỆT NAM CHỈ COI CẬU LÀ BẠN THÔI !!!!!!!!-gào lên 1 phát khiến đầu Cuba ong ong,Laos còn sát thêm muối vào trái tim non nớt của anh khi nói Việt Nam chỉ coi anh là bạn,đau,đau lắm,kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác,đã thế anh chơi tới bến luôn-HAHAHAHA VẬY SAO,THẾ THÌ KẸ MẸ CẬU TA CHỨ,À MÀ HÌNH NHƯ CON CHÓ NHÀ TỚ LẠI QUÝ MẾN CẬU LẮM ĐẤY,ĐẬT TRƯỚC TỚ MANG NÓ THEO MÀ NÓ CỨ NẰNG NẶC ĐÒI ** VÀO CÁI CHẬU HOA CỦA CẬU ĐẤY,THẤY QUÝ MẾN CHƯA !!!!

MÀ CẬU ĐÃ THÂN THIẾT VỚI VIỆT NAM ĐƯỢC BAO NHIÊU,THẰNG NÀY CHƠI THÂN VỚI VIỆT NAM TỪ NĂM 4 TUỔI ĐẤY !!!-cái...cái bãi đó....SAO CẬU THẤY MÀ KHÔNG NGĂN !!!-và thế là chiến tranh tra tấn màng nhĩ nổ ra,tất cả chỉ kết thúc khi Việt Nam chạy ra ngăn cản-khoan đã nào,có gì từ từ nói với nhau-Việt Nam gạt 2 người kia ra,2 người mắt long lanh ngấn lệ nhìn Việt Nam-hưa,thôi tớ về đây,không chấp tiểu nhân đâu-nói rồi Cuba nước mắt ngắn dài chạy đi-nếu biết tên này có cảm tình với Việt Nam thì mình đã không để cho hắn tiếp cận rồi-Laos cắn móng tay lẩm bẩm-cậu nói gì vậy Laos ?-Việt Nam hỏi,nghe vậy thì Laos giật mình lắc đầu rồi đi vào bên trong[Đêm hôm ấy]Đêm nay là 1 đêm nhiều mây,ánh trăng mập mờ thoắt ẩn thoắt hiện chiếu qua từng lớp mây rồi đọng lại nơi bệ cửa sổ.Phía góc phòng là 1 người con gái đang hừng hực cùng đôi mắt thâm xì đang lên kế hoạch đấu khẩu-xong -Laos vui mừng nói,bản thân sau khi nói câu đó xong liền gục xuống bàn ngủ tít thò lò đến sángLần này Laos đã không cười chủ quan nữa,em nó lại âm thầm quan sát tình hình,nhưng có vẻ như dạo này khá yên bình trừ việc Cuba muốn dằn mặt Láo (nhưng chủ yếu là muốn gặp Việt Nam) nên tần suất đến lớp Việt Nam tăng lên gấp đôi,thậm chí anh ta còn bê cả bàn lên xin học ké nữa,mà giáo viên thấy cảnh này thì rất cảm động nên cho anh vào học luôn,giờ đây số lần anh ở trên lớp anh xòn ít hơn là số lần anh học trên lớp NamMột hôm thì có 1 học sinh lớp Việt Nam xin chuyển lớp do không chịu được áp lực,thế là Cuba thừa nước đục thả câu xin chuyển vào lớp này,đồng thời làm 1 bài kiểm tra để xem có đạt tiêu chuẩn không,kết quả khỏi phải bàn vì anh đã đủ tiêu chuẩn vào lớp Việt Nam.Từ 1 thằng học ké anh giờ đây như đang đứng trên cương vị khác,đó là trở thành học sinh của lớp luôn,trong vụ này thì lũ bạn của Việt Nam cay nổ mắt,đặc biệt là Laos-"mả bố nó chứ cái thằng này hay quá nhỉ"-Laos cắn cắn móng tay trừng mắt nhìn Cuba đang cười khinh bỉ mìnhNhưng thôi không sao,dù gì cũng chỉ thêm 1 thằng ất ơ đi vào lớp này,miễn không có thêm ai là được,nghĩ đến đây bỗng đầu Laos phát sáng,phải rồi,thằng cùng bàn của Việt Nam.Em nhanh mắt nhìn về phía bàn của Việt Nam,nhưng dường như cũng chẳng thấy gì mấy[Về phía Việt Nam]-ê China,chỗ dòng thứ 3 kia nghĩa là sao nhỉ,thầy NATO viết chữ xấu quá-Việt Nam quay đi ngẩng lại thì thấy NATO đã viết đến dòng thứ 5 rồi,thắc mắc liền hỏi-việc cô gái đi chiếc dép màu tím đã phần nào toát lên tính cách của con chó bên cạnh-China nói,Việt Nam gật gù hiểu ý,đột nhiên bụng Nam réo lên-mấy giờ rồi nhỉ-Nam hỏi,nghe vậy thì China nhíu mày-đồng hồ trên bảng kia mà không biết xem hả,11 rưỡi rồi-nói đến đây anh thấy Việt Nam nằm gục xuống bàn,mặt quay đi nhìn ra chỗ khác-30 phút nữa mới được ăn trưa,đói quá....-nghe Việt Nam nói vậy thì anh bắt đầu giở thói càm ràm-buổi sáng hôm nay ở căn tin kí túc xá tôi thấy cô ăn liền 2 cái bánh bao,thế mà bây giờ đã kêu đói rồi,ăn gì như lợn vậy-thì đói thật chứ bộ-Việt Nam uể oải nói,China nhìn Việt Nam tay đang ôm bụng,mặt nhìn ra chỗ khác thì không nói gì,đột nhiên anh để lên bàn 1 khối vuông gì đó rồi đẩy về phía chỗ Việt Nam-ăn không ?-China hỏi,Việt Nam quay mặt ra chỗ anh nhìn cái cục trước mặt-lương khô à ?

Thôi không ăn đâu,khô lắm-Nam nói rồi úp mặt xuống bàn-đã cho rồi còn đòi hỏi-China càu nhàu-không ăn thì thôi tôi lấy lạiTuy miệng nói vậy nhưng vẫn chần chừ chưa lấy,anh vẫn quan sát động tĩnh của Việt Nam,thấy Nam không phản ứng thì anh thắc mắc-....bộ không ăn thật hả-không.....Thấy vậy thì anh cứ có cảm giác khó chịu,lấy lại viên lương khô bỏ vào trong lọ rồi nhét vào cặp,bản thân thì tiếp tục nghe giảng-nè...thấy chán không-China ngáp 1 hơi dài quay ra hỏi Việt Nam,nhưng thấy Nam không trả lời gì thì hơi thắc mắc,ngó ra 1 chút thì thấy Việt Nam đã ngủ rồi-"ngủ cũng đúng,cái môn này chán ngắt,công NATO ông nói xà lơ gì đâu"-China nghĩÁnh nắng dần hiện ra xuyên qua khe cửa sổ,chiếu lên chỗ của China,cũng đúng lúc Việt Nam lật mặt quay về phía anh,anh thấy vậy thì ngồi thẳng người lên rồi dựa vào bàn đằng sau để cho ánh nắng chiếu hết lên mặt Việt Nam,vì quá chói nên Nam dậy luônNhững hành động đấy Laos đều quan sát được hết,có vẻ như là thằng này không có tình cảm gì đâu nên không cần phải lo,bản thân em cũng đỡ lo lắng hơn mà tiếp tục học hành,nhưng có lẽ Laos nên quan sát thêm 1 chút-chán quá.....-Việt Nam chán nản nói,tay thì tiếp tục viết bài,rồi sau đấy bụng Nam lại biểu tình dữ dội-nè-lần này China đưa cho Việt Nam 1 túi bánh nhân kem,bên trong có tầm chục cái gì đấy-nay trái gió trở trời hay gì mà sao tốt thế-Việt Nam hoài nghi hỏi,nghe vậy China liền đá vào chân Việt Nam,lông mày nhíu lại-tốt với tốt cái gì,thấy cô uể oải bò toài gương mặt than vãn khiến tôi mất hứng học,cho cô để cô bớt nói,vậy có ăn không ?-có-lần này Nam không từ chối nữa,lén lút cúi xuống ăn 1 cái-"mong thầy NATO không phát hiện"-cúi mặt xuống bàn nhai nhẹ,có lẽ do đói hoặc do việc ăn lén trong lớp ngon hơn hay sao mà thấy cái bánh đơn điệu này ngon phết,định xin China thêm mấy cái nữa thì anh cho Nam mấy gói luôn nhưng Nam chỉ dám lấy vài cái bánh nữaBụng lấp được chút ít,ngước lên đồng hồ thì nãy giờ mới trôi qua được hơn 10 phút,giờ ông NATO không viết nữa mà giảng chuyên sâu về tác phẩm "Lucy và con chó" hôm nay học nên Việt Nam định đánh 1 giấc tiếp.Nghĩ là làm Việt Nam tiếp tục nằm xuống bàn rồi dần chìm vào giấc ngủ,China lại thấy Việt Nam ngủ thì thở dài-"đi học hay đi ngủ vậy trời"-anh nghĩ,lần này anh ngồi nghiêng về phía trước 1 chút,tay chống xuống bàn để đỡ má,tay kìa thì kéo rèm cửa lại để ngăn chặn ánh sáng tiến vào,đổi lại tay,anh liếc nhìn Việt Nam đang ngủNgứa tay ngứa chân anh lấy vài sợi tóc Nam nghịch nghịch,ban đầu thì chỉ xoắn xoắn quanh ngón tay nhưng sau đó anh liền chơi mất dạy giật giật mấy phát khiến Việt Nam cau mày vuốt phần tóc mà anh nghịch ra chỗ khác.Thấy thế thì anh cũng để yên 1 lúc rồi lại nghịch tiếp,nhưng vừa chạm được vào thì đột nhiên có thằng ất ơ nào đó bắn cái gì đấy vào đầu anh khiến anh cau mày,rồi từ đó rơi xuống 2 mẩu giấy được quấn lại và bị bẻ cong ở giữa,anh ngó qua ngó lại thì thấy có 2 thằng khả nghi,1 là thằn bạn mới chuyển vào 2 là cái thằng đằng sau lưng anh,vì ở trên bàn nó có cái vòng chun Thử mở giấy ra thì 1 cái viết "đừng có động vào Việt Nam,để yên cho cậu ấy ngủ" và mẩu giấy thứ 2 thì không có chữ,chỉ có hình ảnh 1 bàn tay với ngón giữa giơ lên,quay mặt về phía Cuba thì thấy cậu đang thè lưỡi,ngón tay "thân thiện" được giơ lên-"rồi...tao là tao biết tờ nào của đứa nào rồi đấy,cái lũ chết bầm à"-3 máu 6 cơn ném lại cho 2 tên kia tờ giấy,mà cảnh này thật tình cờ là được ông thầy NATO thấy nên ổng cho China đứng xó để kỉ luậtLaos còn đang ngáp ngắn ngáp dài khi nghe thấy việc China bị đứng xó thì giật mình,nãy giờ em chỉ lơ là 1 tí thôi mà thằng này đã làm gì để bị đứng xó vậy,chắc chắn có liên quan đến Việt Nam,thế là chục phút cuối của tiết Laos cứ nhìn chằm chằm vào China với ánh mắt hình viên đạn khiến thằng này cứ thấy lạnh gáy dù ngoài trời đang nắng chan chan........[Đêm đến]Đêm nay là 1 đêm khó ngủ đối với Laos,tình hình em nó đang rất đau đầu khi càng ngày càng nhiều người muốn ve vãn Việt Nam,em nó phải lên kế hoạch để có thể loại bỏ hết những đứa đấy mới được-x...ong !-Laos vui vẻ giơ tay lên rồi gục xuống bàn,phải mãi 1 lúc sau em nó mới ngủ đượcKết quả là sáng hôm sau mắt Laos giống hệt con gấu trúc,hôm qua Laos thức đến tận 2 giờ sáng,người em nó lờ đờ như xác sống-Laos,cậu ổn chứ ?-Việt Nam lo lắng hỏi-à..không sao đâu..tớ không sao...-Laos nói,cố gắng đi lại như chưa có chuyện gì-mấy đêm nay cậu làm gì mà thức nhiều vậy-cậu thấy hả-ừm-nghe Việt Nam nói mà Laos bất ngờ,em nó tưởng Việt Nam đã đi ngủ từ 10 giờ rồi chứ,đột nhiên Việt Nam giơ tay lên áp vào trán Laos-ốm rồi,nay nghỉ 1 hôm đi-hả..ốm á-Laos bất ngờ,tay giơ lên trán xem thử,ờ ốm rồi này-cậu nên quan tâm chăm sóc bản thân mình hơn đi,như này không ổn đâu-thôi tớ vẫn đi học được mà-Laos lúng túng nói,giờ nghỉ 1 hôm mấy bọn kia được nước lấn tới chiếm mất slot của Laos thì sao,bọn này cạnh tranh ác lắm-không,như này nhỡ đang học cậu lăn ra ngất thì sao-phòng y tế thẳng tiến thôi-Laos dửng dưng nói,nghe vậy Việt Nam nhíu mày giáo huấn Laos 1 phen về giá trị của sức khoẻ,rằng sức khoẻ quan trọng thế nào,sức khoẻ quan trọng ra sao nên tốt nhất là Laos nên quay về phòng nghỉ ngơi,xin nghỉ 1 hôm,được quan tâm thì thích đấy nhưng xa Nam thì Laos không muốn-cậu bị ốm thì nên về phòng nghỉ ngơi,mà dạo này thấy cậu cũng khá căng thẳng,lúc nào cũng trong trạng thái suy tư,hay cậu nói xem cậu đang lo lắng cái gì-....tại xung quanh cậu nhiều vệ tinh quá-vệ tinh ?-Việt Nam bất ngờ,load 1 lúc thì cũng ngờ ngợ ra-ý cậu là...mấy người bạn ấy hả-ờm..giờ tớ mà nghỉ thì sợ chúng nó chiến hết phần của tớ mất,mai này cậu không chơi với tớ nữa thì sao-Laos nói nhỏ,Nam nghe như cũng hiểu ra vấn đề-Laos,nghe này,dù cho tớ có 100 hay 1000 bạn đi nữa thì tớ với cậu mãi mãi là bạn bè,không bao giờ thay đổi,thế nên là cậu không phải lo lắng điều gì cả,nên là cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi,dù thế nào tớ cũng sẽ về bên cậu -Việt Nam chắc nịch nói,Laos nghe vậy thì thở dài,nhưng sau đó là 1 nụ cười trên môi,lại rắc thính rồi-ừm...tớ sẽ ở nhà vậy.....mà mối quan hệ này có thể tiến xa hơn được không ?-nghe Laos nói thì Nam nghĩ chắc là ở mức bạn thân nên cũng không ngần ngại mà đồng ý (nhưng ý Laos không phải vậy),vậy là cô nàng kia có thể tạm thời an tâm ngủ ở nhà rồi,chỉ mong là khi về nhà Việt Nam sẽ không vác thêm cái thằng nào nữa hoặc là cái con nhỏ nào đó....

........HếtNgày 28/7/2025-29/7/2025Laos vừa nhìn tình vừa si tình :),khổ thân cảm nắng phải con bé đào hoa3504 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 12 Lễ kỉ niệm (1)


[Hơn 1 tháng sau]-Việt Nam,em đi dán cái tờ thông báo này ra bảng tin nhé !-1 chị gái nào đó nói vọng ra-vâng ạ -Việt Nam đang bê đồ nghe vậy thì liền trả lờiChị gái kia đưa cho Việt Nam tờ giấy lớn,Nam thử mở ra đọc thì thấy nó ghi là "Lễ kỉ niệm 200 năm thành lập trường".Đi xuống dưới tầng rồi đi ra bảng tin dán lên,vừa dán xong thì 1 đám học sinh bu vào như ruồi hóng hớt.Nam cũng nhanh chóng thoát ra rồi đi lên phòng hội học sinh,vừa mở cửa ra thì bị lôi vào trong phòng ban của mình để thảo luận...Tiếng chuông vang lên báo hiệu cho học sinh về lớp,Việt Nam bước vào trong lớp,đi ra chỗ ngồi thì thấy thằng China không có ở đây,cũng đúng thôi vì nay là đến phiên cậu ta đi tuần.Cất cặp sách rồi lôi ra 1 đống tờ thông báo lớn,Việt Nam nhìn mà xanh mặt,bây giờ Nam phải đi vào từng lớp để dán cái tờ này lên,sương sương 40 lớp thôi,không nhiều nhưng chủ yếu là phải đi lên đi xuống 4 toà nhà cao 5 tầng,nghĩ thôi cũng đã mệt,nhưng bản thân em không thể từ chối được vì là lính mới,đành vậy

[15 phút sau]

Tiếng chuông lần nữa vang lên cùng đồng nghĩa với việc tiết 1 sắp bắt đầu,vừa đúng lúc Việt Nam trở về.Bây giờ cái chỗ ngồi của Việt Nam chính là thiên đường,ngồi xuống 1 phát Nam nằm bò ra bàn luôn,đi lên đi xuống nãy giờ mệt chết đã thế còn bị mấy anh chị và mấy đứa cùng khoá chúng nó nhìn rồi bàn tán,trêu ghẹo,lúc đó Việt Nam chỉ muốn đi nhanh nhanh,không muốn ở lại thêm lâu nữa.Việt Nam chưa yên vị được 10 giây thì cái thằng bàn bên bắt đầu khởi động cơ hàm

-đi đâu đấy-China phe phẩy cái quạt hỏi

-đi làm chút chuyện

-trả lời như trả lời

-"..cậu ta nói cái gì vậy"-Việt Nam nghe China nói mà không hiểu gì,là sao ta,nhưng cũng không quan tâm nữa kệ tên đó khua môi múa mép,bản thân thì vẫn nằm dài ra bàn

Vài phút sau thì ông thầy Asean tiến vào,cả lớp đồng loạt đứng lên chào rồi ngồi xuống,Asean gật đầu rồi đi ra chỗ ngồi,lấy ra cái bình đựng trà rồi rít 1 ngụm

-như các em đã thấy thì sắp tới là lễ kỉ niệm 200 năm thành lập trường,thì thông thường mấy cái kỉ niệm này sẽ là dịp để các câu lạc bộ thể hiện,hoặc trưng bày sản phẩm để chấm điểm đánh giá,mua bán,v..v,năm nay thì đặc biệt nhiều chút vì là kỉ niệm 200 năm thế nên các thầy cô đã chơi cá đ- à nhầm nhầm chơi 1 trò chơi để xem năm nay nên cho cái gì vào cho nó sinh động,vui vẻ,sau khi chơi thì tất cả cũng đưa ra được quyết định là năm nay,trường sẽ tổ chức kịch,lớp nào muốn đăng kí thì liên hệ với nhà trường,muốn diễn kịch gì thì đưa ra,thời lượng diễn thì từ 15-20 phút tuỳ các em,chung quy là kịch ngắn,thế...lớp mình có muốn đăng kí không ?-Asean hỏi,nghe vậy cả lớp hùng hổ náo nhiệt

-chơi đi thầy ơi

-lâu lâu mới có thì mình cứ đăng kí đi thầy

-đúng đấy thầy

Hơn phân nửa học sinh trong lớp đều đồng ý,còn lại thì lại không do ngại,Asean thì theo số đông nên cũng đồng ý,dù sao ông này trước đây có ước mơ làm đạo diễn như bố mẹ lại cứ bắt đi làm giáo viên nên đây cũng coi như là dịp hiếm hoi để bản thân ổng có thể thực hiện ước mơ

-vậy thì các em muốn diễn cái gì ?-Asean hỏi,lời vừa dứt thì 1 khoảng không im lặng bao trùm,ai ai cũng đang suy nghĩ

Đột nhiên có cánh tay giơ lên,là Laos

-em thưa thầy,đóng kịch bộ công chúa tóc mây,Rapunzel đi thầy,và em xũng xin cái vai hoàng tử,cho bạn Việt Nam làm công chúa đi thầy-vừa nói xong thì có vài đứa đứng đậy đập bàn,còn ai khác ngoài mấy đứa bạn Nam đâu,chúng nó bắt đầu tranh nhau vai hoàng tử,thấy thế ông thầy đập bàn

-trật tự trật tự,được rồi,công chúa tóc mây chứ gì,ít nhân vật,diễn biến đơn giản,không phức tạp,kinh phí ít,thế có ai phản đối gì không ?-nghe đến đây ai ai cũng lắc đầu,vậy là chốt đóng kịch này luôn

-trước hết lấy tinh thần tự nguyện,có ai muốn đóng vai công chúa không ?

-em ạ/em ạ/em thầy ơi-Mainly,America và 1 đứa tự xưng là "chuppy" đồng thanh nói,sau đó cả 3 nhìn nhau,Mainly lên tiếng trước

-thầy ơi~công chúa là gái thẳng chứ không thể là 1 đứa tâm hồn thiếu nữ thân xác đàn ông được,cũng không thể để quái thú rừng xanh trong thân hình công chúa được,thầy nhìn xem mà cân nhắc-nghe Mainly nói vậy thì thầy cũng ầm ừ

-đất nước chúng ta là đất nước bình đẳng,nam nữ không quan trọng,quan trọng là thần thái và xuất thân,thầy nhìn em xem,dáng em cũng ngon mà,chân dài người nuột nà ăn đứt mấy đứa con gái ở đây luôn-America nói,nghe vậy thầy toán mồ hôi hột,giờ trái lệnh có bị coi là phản động Hoàng gia rồi bị chém đầu không nhỉ

-thầy ơi dáng em cũng ngon mà,trông em cũng mũm mĩm đáng yêu mỗi tội cái bầu khí quyển nhà em gần phố ẩm thực nên nó hơi nhiều chất béo,hít nhiều quá em mới thế này thôi chứ em cũng ngon mà-cô nang tự xưng là "chuppy" nói,Asean tiếp tục đồ mồ hôi,giờ mình mà không chọn nó nó quạo lên rồi nhảy nhảy làm sập sàn không nhỉ

Khi còn đang đắn đo thì có cánh tay từ đâu giơ lên,đừng có nói là lại có đứa muốn làm công chúa tiếp nhé

-thầy,sao thầy không bốc thăm,đứa nào trúng thì trúng,không thì thôi-là Germany,cậu bạn giơ tay ý kiến,như vớ được sợi dây thoát mạng Asean liền đồng ý

Thế là ông thầy liền hì hục gấp giấy rồi xáo xáo nó lên bắt đầu bốc,cả lớp nín thở chờ đợi

-vai đầu tiên là công chúa nhé,ờm...

để xem nào...-ông thầy nhắm mắt bốc đại 1 tờ,mở ra-Mainly !

Em sẽ vào vai công chúa nhé-chỉ chờ có thể Mainly cười không ngậm được mồm gật đầu lia lịa

-tiếp là hoàng tử,thầy bốc nhé //nhắm mắt bốc đại rồi mở ra//...China !

Em sẽ là hoàng tử nhé-China đang ngồi nói chuyện tự nhiên có ai đó réo tên làm anh giật mình,lắc đầu từ chối vì anh lười nhưng ông thầy mặc kệ

-tiếp là bà phù thuỷ nhé.....để coi coi....Việt Nam,em làm bà phù thuỷ nhé-Việt Nam thì cũng gật đầu không phản đối vì được góp mặt trong danh sách diễn viên là vui rồi,với lại đây là lần đầu em tham gia hoạt động ngoại khoá nữa chứ

-người cha nhé.....là Đông Lào,còn người mẹ.....là Cuba nhé,em đừng vội từ chối vì thấy không chấp nhận đâu-thấy Cuba định lên tiếng thì ông thầy chặn họng luôn,Cuba buồn rười rượi

-cho thêm 6 người lính đi cùng cho nó sinh động nhé-tiếp sau đó ông thầy đọc tên lần lượt ra,trong số những người lính đấy có cậu bạn Canada,Taiwan,Gẻmany cùng vài người khác

-đừng lo các em,ai ai cũng có vai,đã có lính thì phải có ngựa đúng chứ,giờ thầy tuyển 2 bạn làm ngựa nha,chỉ cần 2 bạn thôi để cho hoàng tử,lính đi bộ cũng được....để coi....Chuppy,em làm ngựa nha,mà thầy nghĩ 1 mình em chắc cũng đủ rồi,đi thêm đôi giày 20 phân hay đỡ thêm cái gì đó là được-dù cho cô bạn kia phản đối nhưng ông thầy vẫn nói không

-thêm 2 bạn kể diễn biến câu chuyện nha,lần này thầy không bốc thăm nữa mà đính thân chọn 1 nam 1 nữ,Laos và Russia nhé,2 bạn có chất giọng ổn định,rất thích hợp,mà thầy nghĩ tuy kịch có 1 chút nhưng cũng phải chất lượng,phải rồi America,em biết chơi piano đúng chứ,em phụ trách đánh đàn nhé,chỗ nào cần vui tươi thì vui tươi,cái gì cần kịch tính thì kịch tính,rồi có ai phản đối với vai diễn của mình không-vừa nói xong thì hầu hết tất cả đều giơ tay

-ừm,các em không hài lòng thì kệ các em,chúng ta sẽ tranh thủ những lúc sinh hoạt,giờ ra về,buổi tối để tập nhé cho nó mát,được rồi các em,học thôi

-còn 15 phút thì học được gì thầy-China nói

-học được bao nhiêu thì học,mở sách vở ra nay không kiểm tra bài cũ nhé-nói rồi ông thầy bắt đầu viết bài

[Buổi tối hôm đấy]

Như trước đó đã hẹn,mọi người tập trung ở dưới sân kí túc xá,xung quanh cũng có khá nhiều người,chủ yếu tập trung lại thành 1 nhóm,có lẽ cũng để luyện tập.Việt Nam mặc 1 cái áo cộc tay cùng với cái quần đùi đến đầu gối,quá mát mẻ,quay ra thì thấy Laos mặc cái váy trông dễ thương phết

-cậu mặc giản dị vậy,tớ thấy trong tủ đồ cậu có nhiều quần áo đẹp lắm mà-Laos quay ra thấy Việt Nam ăn mặc không khác gì mấy ông bụng bia rít điếu cày xung quanh khu nhà mình thì hỏi,nghe vậy Việt Nam chỉ lắc đầu

-khỏi đi,đi tập chứ có phải đi biểu diễn thời trang đâu mà diện đồ đẹp

-vậy hả,thế tớ cũng thay bộ này rồi ăn mặc như cậu vậy-nói rồi Laos định đi tìm trong tủ quần áo thì Việt Nam cản lại rồi lôi xuống dưới tầng

Đi xuống thì thấy khá nhiều người,loay hoay 1 hồi thì cũng thấy nhóm lớp mình,Việt Nam chạy ra vẫy vẫy tay.Asean nhìn qua thì thấy có vẻ đã đủ nên liền dẫn cả bọn đi ra chỗ mà ổng chiếm được

-chúng ta tập ở đây nhé,thời gian diễn ra sự kiện là vào giữa tháng 11,bây giờ vào tháng 10,tức là chúng ta còn hơn 1 tháng để chuẩn bị,thi xong hôm trước hết rồi nên mọi người tập trung vào nhé

-à...thầy ơi-đột nhiên trong nhóm có người lên tiếng

-sao vậy Germany ?

-em còn phải chấm bài nên là....-Ger lúng túng nói

-thôi không sao dù sao thì vai diễn của em cũng khá đơn giản nên là em cứ về trước đi,còn lại đừng ai bảo về nữa nhé !-nói xong ông thầy đưa ra cái sấp giấy mà ổng đã hì hục cả buổi chiều rồi đưa cho mấy đứa đọc

-lần đầu thầy viết nên có thể hơi sai sót,các em có gì góp ý nhé-tuy nói vậy nhưng chẳng ai dám góp ý,vì góp xong thì ông thầy này cũng mặc kệ

-các em đọc hết chỗ này rồi thuộc lòng,mấy đứa đóng vai thì ra cái chỗ nào đó mà học,còn những người còn lại theo thầy đi làm phông nền đồ hoạ các thứ nhé-Asean cầm trên tay 1 mớ bìa cắt tông mảng lớn bé,băng dính cùng nhiều thứ khác dẫn số lượng học sinh không diễn kịch đi ra chỗ khác để làm

Việt Nam cầm trên tay 1 sấp giấy được ghim lại,đọc sơ qua nãy giờ thì nó cũng khá ổn,chỉ cần điều chỉnh cơ mặt sao cho phù hợp là được

[2 tiếng sau]

-được rồi các em tập trung lại đây nào,ta thử diễn 1 đoạn nhé-Asean nói lớn sau khi đã chỉ đạo mọi người,ai nghe vậy cũng gật đầu

-3...2...1...diễn !

(Phần diễn tui in đậm lên nhé để dễ nhận biết,lời của Laos và lời nhân vật thì in đậm,lời của Rú dẫn truyện thì gạch chân và đậm)

Ngày xửa ngày xưa,ở 1 ngôi nhà nọ giữa ngôi làng yên bình,có 1 cặp vợ chồng sống với nhau rất hạnh phúc,thế nhưng sợi dây gắn kết vững bền giữa tình yêu của họ lại chưa đến,phải họ chưa có 1 mụn con

Phía bên kia nhà họ là 1 vườn hoa bạt ngàn,mùi hương ngào ngạt toả ra quanh năm suốt tháng,đặc biệt nhất có lẽ là khu vườn sau nhà vì nơi đó trồng rất nhiều loại rau lạ,trong đó có rau ba lăng.Người vợ trong nhà nhìn thì thèm lắm,lúc nào cũng ao ước được ăn nó cho đến khi mang thai,cô vẫn luôn mong mỏi được ăn,một hôm cô quay ra chỗ chồng mình nói

-anh ơi,em-

-khoan đã,dừng lại-Asean đột nhiên lên tiếng làm cả bọn ngỡ ngàng,nãy giờ có thấy mấy đứa này nói sai câu nào đâu nhỉ

-Cuba,em nên để cái giọng nhẹ nhàng xuống,nói sao cho nữ tính vào-Asean đi ra chỗ Cuba nói,nghe vậy thì cậu chỉ cười trừ gật đầu,tự nhiên rước phải quả con vợ này chi không biết,tính ra trong này có mình anh là bị ngược giới tính không đấy

[10 phút sau]

-thôi,thầy thấy đoạn này cũng ổn rồi,có điều Cuba về cố chỉnh lại giọng đi nhé,chuyển qua đoạn khác đi-nói rồi Asean ra hiệu cho China vào diễn,anh cũng đồng ý đi vào,nhưng vừa bước vào thì đập vào mắt anh là 1 đứa con gái đang trong tư thế bò,tay chân đều được dính thêm mấy cái khối tăng chiều cao

-cái...cái gì đây ?!-China giật mình chỉ vào cô bạn tự xưng là "chuppy"

-con ngựa-Asean thản nhiên nói

-bộ lớp mình nghèo quá hay sao mà đến con ngựa cũng không thuê nổi,phải nhờ đến cái con quái thú này-China không tiếc lời mà chỉ vào cô bạn đang bò đấy

-sao vậy,cứ thử đi em-Asean vẫn cứng rắn nói,China thì đời nào dám ngồi chối đay đảy

-em không hợp tác là tôi trừ 2 bậc hạnh kiểm của em

-thầy không đổi ngựa hay đổi người là em bảo cha em dùng quan hệ để giảm tiền lương thầy

-...-nghe đến đây thì Asean im lặng,nhiều khi ổng quên mấy mấy cái đứa này đều là anh to mặt lớn của đất nước,nhưng không sao,chỗ nào mà chả có luật lệ,nghĩ đến đây ổng định phản bác lại thì China nói tiếp

-đừng lo về kinh phí,em sẽ tự thuê ngựa hoặc mua đại lấy 1 con,thày không cần phải lo về tiền bạc-anh vừa nói vừa che miệng bằng quạt,có điều Asean là 1 người có cái tôi cao,cố chấp,thích người khác làm theo ý mình và có luật trường bảo kê nên liền phản bác tiếp

-thế bây giờ em mua con ngựa về rồi nó ỉ.a đ.ái tùm lum thì sao,trường cấm động vật,rồi cái lúc em đang biểu diễn nó lên cơn buồn ỉ.a rồi phọt ra đấy thì sao,ai dọn ?

Ai hốt ?

Rồi thế là từ truyện cảm động sang cảm lạnh,người ở dưới sẽ phải hít cái mớ c.ứt đấy của con ngựa,lớp diễn sau đó sẽ phải nhẵm lên cái chỗ mà con ngựa vừa thải ra,em nói xem có nhục nhã không ?

Có xứng đáng không

-ỉ.a đ.ái thì tự khắc có người dọn,trường cấm thì em nuôi ở ngoài,khi nào đi diễn thì buộc cái túi đằng sau con ngựa là xong,không thì khâu lỗ đ.ít nó vào cho nó khỏi ỉ.a đ.ái

-thôi tôi nói rồi,không là không,nếu không thì bây giờ tôi chọn lại người em thấy thế nào-thấy Asean cứ cố chấp như vậy thì China nhíu mày,người gì đâu kì cục,nhưng thật sự anh không muốn đôi co với giáo viên nên đành ngậm ngùi đồng ý đổi người

-thế có nh-

-THẦY ƠIIIIIIIIIII~~!!!!!!!!!!-là cô gái tự xưng là "chuppy" ban nãy,cô ta năn nỉ thầy cho diễn tiếp vai này,nếu không thì cô sẽ nhảy...quanh đây,Asean nghe mà đau đầu,nhưng bây giờ ông thầy cũng không dám đắc tội gì thêm với China nên quyết định cho cô làm cái cây bên đường,bản thân thì chọn lại 2 người con trai để diễn vai con ngựa

Vậy là coi như hôm nay cũng có chút quả ngọt rồi đi,mọi thứ khá suôn sẻ,mong rằng thời gian sắp tới sẽ ổn thoả

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Hết

Ngày 30/7/2025

Ụ ôi hoàn thành trong 1 ngày >:)))

2992 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 13 Lễ kỉ niệm (2)


Mọi thứ vẫn cứ tiếp diễn,sáng đi học,chiều tối đi tập luyện cho buổi kịch,ngoài ra những học sinh tham gia câu lạc bộ sẽ chuẩn bị cho câu lạc bộ của mình[Hiện tại]Hôm nay là chủ nhật, Việt Nam bước vào trong phòng hội học sinh,đập vào mắt là cảnh cậu bạn Germany đang khóc sướt mướt khi bị mấy anh chị vứt thêm bài kiểm tra của khối trên,tuy cậu chưa học nhưng lại bị ép viết hộ,mấy anh chị ở bên thì chỉ trỏ các thứ để nói ra lỗi sai,xong rồi thì bảo Ger viết lại,ngoài Germany ra thì America cũng đang bị bóc lột,nhưng của Ame là tình nguyện vì những người "nhờ" Ame là mấy anh trai-Việt Nam ơi~~~~~-nghe thấy cái giọng này Việt Nam giật mình,vừa quay ra đằng sau thì 1 thùng giấy các loại và bản kế hoạch,gập giấy được dí vào tay Việt Nam-ôi~em bé ngoan xinh yêu của chị à~em có thể làm cho chị 1 chútttt,chỉ 1 chúttttttttttt thôi được khum ?-người chị đàn trên kia không để Việt Nam mở lời đã cảm ơn rối rít rồi bài chuồn,Việt Nam trợn mắt nhìn cái thùng giấy trước mặt,từ qua đến nay là 10 thùng rồi đấy,cả chục nghìn tờ giấy để treo khắp trường,làm mấy cái chong chóng này đến phát ghét,đã thế lần này lại còn gập thêm cái phải dó gì ýKhông chỉ 3 người này bị bóc lột những người khác như China và Russia cũng bị đẩy ca,đang từ 1 tuần 1 ca bây giờ thành 1 tuần 4-5 ca,có khi nguyên cả cái tuần,mà không hiểu sao mấy ngày nay đi toàn gặp mấy vụ ẩu đả làm 2 anh chàng này bị thương không ít.Ngược lại trong số tất cả thì ban của Canada có vẻ khá nhàn,ban mà Canada làm là ban phê duyệt,chỉ cần đóng dấu phát là xong,cùng lắm là chạy đi mang cho giáo viên thôi,nguyên cái hội học sinh cay đỏ mắt nhìn cái ban nhàn nhất,thế mà lúc nào cũng than vãn đau lưng mỏi gối thoái hoá cột sống-băng.....rôn......-Việt Nam run rẩy dính mấy cái bông hoa mẫu đơn lên mấy cái băng,chân thì đang gập chong chóng,khi còn đang ngồi gập thì đột nhiên có ai đó gọi-cho hỏi có bạn Việt Nam ở đây không ạ-cái văn quen thuộc này chỉ có thể là Cuba-có đây...-Việt Nam đứng dậy vặn vẹo khởi động 1 lúc rồi bước ra ngoài-cho cậu nè,thấy cậu làm việc vất vả quá nên tớ mang cho-nói rồi anh đưa cho Việt Nam 1 lọ thuốc giảm đau,ngoài ra còn mang cả thuốc bôi và cùng vài dược liệu khác-cảm ơn nhé-Việt Nam tuy mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười cảm ơn Cuba,từ sáng đến giờ anh đến chỗ này 5 lần rồi đấy,chắc mỏi chân lắm-vậy..tớ đi nhé-Cuba quay người rời đi,không quên vẫy tay chào tạn biệt-ừm,cậu đi thận trọng-Việt Nam vẫy tay đáp lại[1 lúc sau]-mọi người cho em hỏi là chị Việt Nam có ở đây không nhỉ ?-1 cậu nhóc 2 mái lò đầu vào,là Taiwan-có đây....-Việt Nam đứng dậy chống lưng ưỡn người ra sau rồi đi ra ngoài-cho chị nè,em thấy chị không vận động nãy giờ chắc mỏi đít lắm-Taiwan đưa cho Việt Nam cái ghế lười do anh tự may,Việt Nam cầm lấy rồi cảm ơn,nãy giờ Taiwan đến chỗ này cũng được 3 lần rồiVẫy tay chào tạn biệt đứa em,bản thân vác cái ghế vào đặt xuống rồi nằm lên ngồi gấp tiếp,gấp được 20 phút thì lại có đứa gõ cửa rồi lò đầu vào-em hỏi 1 xíu anh chị ơi,bạn Việt Nam- -có đây Laos ơi.....-Việt Nam vác cái thân lười biếng đi ra ngoài gặp Laos,sáng giờ em nó đến đây 15 lần rồi,thêm lần nữa là đủ số lần mà cậu em Đông Lào đưa đồ ăn cho Việt Nam trong ngày hôm nay-cậu làm xong chưa ?-Laos hỏi,em nó đang muốn đi chơi với Việt Nam lắm rồi,tại còn 15 ngày nữa thôi,bây giờ nhiều rạp,câu lạc bộ được dựng lắm rồi-chưa nữa-vậy hả-Laos ủ rũ nói-nè cho cậu-Laos đưa ra 1 chậu hoa hướng dương bé bé xinh xinh-cái này là tớ trồng trong câu lạc bộ hoa đấy,cậu không cần phải ngại đâu cứ cầm lấy đi-nói rồi Laos dúi vào tay Việt Nam,Nam thì cảm ơn rồi chào tạn biệt Laos-mấy đứa bạn của em đến đây nhiều gớm nhỉ-1 bà chị nào đó nói,Việt Nam thì vâng dạ rồi đi vào bên trong gập tiếpNgồi hì hục thêm 3 tiếng đông hồ nữa thì cuối cùng tiểu đội đã gập xong và làm mấy cái ruy băng xong,làm được 1 phần xinh xinh trong số toàn bộ rồi,giờ thì tất cả đều giải tán ăn trưa-ăn trưa đi cả nhà ơiii-Việt Hoà cầm theo chục túi cơm hộp cùng với bánh các loại,ai nấy đều như hổ đói mặc kệ mặt mũi mà lao vàoViệt Nam vì được tẩm bổ nãy giờ nên cũng không đói là bao,vơ tạm lấy miếng mực khô,xin phép đi ra ngoài rồi đi tìm kiếm mấy đứa bạn.Đi ra khỏi phòng thì thấy mấy câu lạc bộ xung quanh đang làm cái gì đó,bản tính tò mò trỗi dậy nhưng sựt nhớ ra mình có quen biết gì đâu,đi ra thành ra dở người nên thôi-"không biết Taiwan với Đông Lào ở câu lạc bộ gì nhỉ,ra chỗ Laos trước vậy"-nghĩ là làm,Việt Nam liền đi đến câu lạc bộ hoaĐi đến phòng hỏi thì không thấy Laos đâu,chỉ có vài bạn học sinh đang phân loại giống và sắp xếp dụng cụ,đi ra khu vườn của câu lạc bộ đó thì cũng không thấy.Lủi thủi 1 mình giữa dòng người đông đúc,vừa đi vừa đá cái hòn sỏi,đá 1 lúc thì không hiểu sao nó bị bay ngược lại,suýt thì nguyên 1 lỗ ở chân,ngẩng đầu lên thì thấy người trong hội mình,China,Russia cùng vài đàn anh năm 2-cô làm gì ở đây vậy,bộ rảnh quá hay gì mà lởn vởn quanh đây-China lên tiếng trước,cầm cái quạt chỉ vào Việt Nam-đang giờ giải lao,tôi đang đi tìm Laos,cậu thấy cậu ấy ở đâu không ?-Việt Nam hỏi,nghe vậy thì tên này chỉ bảo mấy người kia đi trước,Nam nghĩ chắc tên này biết đường nên vẫn cứ đứng đấy-đi theo tôi-nói rồi China quay người rời đi,Việt Nam cũng chạy theoCái tên này đã chân dài rồi còn bước nhanh làm Việt Nam chạy hộc c.ứt.Đi được 1 lúc thì China dừng ở quán ăn,Nam thì nghĩ chắc Laos ở chỗ này,nhưng ngó nghiêng 1 hồi không thấy đâu thì thắc mắc-ê,Laos đâu rồi nhỉ-Việt Nam quay ra hỏi,nghe vậy thì China trả lời dửng dưng-ai biết được-ơ,thế lôi tôi ra đây làm gì-nghe vậy thì China vừa ăn sủi cảo vừa nói-tưởng chưa ăn thì lôi ra đây-câu trả lời quá hắc dịch nên Việt Nam đá tên này 1 phát rồi đi vào trong trường,nhìn thấy vậy thì anh nói lớn-ở trong hội trường ý !-có điều Việt Nam không nghe thấy,còn anh thì lại gọi thêm 1 bát sủi cảo nữa để ăn[Buổi tối hôm đấy]Tất cả mọi người đều đã tập trung ở dưới sân kí túc,cũng đã tìm được chỗ đẹp để tập luyện,Việt Nam đi xuống cùng với Laos,bây giờ em đã thuộc lòng hết cái lời của mình,vì cái truyện này chủ yếu là lời dẫn truyện,giờ chỉ cần mặt dày không coi trọng ánh mắt của người khác mà diễn như chốn không người là được.Tuy nói là vậy nhưng kiểu gì thì kiểu mấy khứa này vẫn cảm thấy ngại,đặc biệt là 2 cái đứa con trai giả làm ngựa-được rồi các em vào vị trí,3...2...1 diễn !-Asean nói lớn,nghe vậy tất cả liền nhanh chóng chuẩn bị bối cảnh và vào vị tríKể từ ngày gặp hoàng tử em ngày nào cũng đều trong trạng thái vui vẻ,Rapunzel gặp hoàng tử vào những buổi xế chiều và tối,vì đấy là khoảng thời gian mà mụ phù thuỷ không có nhà,dần dà cả 2 nảy sinh tình cảm và đã yêu nhau,còn mụ phù thuỷ thì không hay biết gì.Một hôm,khi Rapunzel đang được bà phù thuỷ chải tóc thì cô đột nhiên hỏi-này bà,vì sao khi con kéo bà lên con lại cảm thấy bà nặng hơn hoàng tử nhỉ-cô ngây thơ hỏi,nghe vậy thì mụ phù thuỷ nổi giận đùng đùng-á à...hoá ra mày trước giờ đã phản bội tao,tao nuôi mày nhiêu lâu nay thế mà mày lại tòn ten đi chơi với thằng khác à,mày được lắm,mày dám phản bội tao,mày dám giấu diếm tao,đã thế tao sẽ cắt đường sống của mày,đúng là nuôi ong tay áo nuôi cáo trong nhà-mụ phù thuỷ tức giận đùng đùng cầm lấy mái tóc vàng của cô kéo vào bên trong....-đúng,hay,hay lắm-Asean vỗ tay rôm rốp khen tới tấp,trong lòng thid đang thầm khen sự tài hoa của mình khi đã chọn ra được những con người có tài diễn xuất như vậy,học sinh ở bên cạnh thì nhìn Asean như nhìn người ngoài hành tinhCứ như vậy mọi thứ vẫn diễn ra rất thuận lợi,chốc lát thì chỉ còn 1 ngày nữa là đến ngày diễn ra sự kiện.Việt Nam mặc áo mùa đông đi học,bước ra ngoài sân kí túc xá thì thấy rất nhiều rạp của các câu lạc bộ mọc lên như nấm,trông khá là thích,tiếc là cái hội học sinh thì không có cái rạp kiểu này-nè Việt Nam, cậu có muốn đi thăm rạp của câu lạc bộ tớ không ?

Dù gì cậu cũng treo hết mấy cái chong chóng khắp trường,làm cả nghìn quả bóng bay và treo bảng biển trang trí các thứ hết rồi mà-Laos quay ra hỏi Việt Nam,nghe vậy thì Nam đồng ýCái rạp của Laos thì ở vị thế khá đắc địa,cụ thể là ở gần cổng trường,nguyên 1 dàn hoa đủ loại lai giống các thứ,nhiều loại cây cảnh rất đẹp và thơm,có điều giá hơi chát.Khi đang xem thì chợt có ai đó chạm vào vai Việt Nam làm Nam giật mình,quay ra thì thấy người quen-chị,chị có muốn xem câu lạc bộ của em không,thèm gì mấy cái hoa này,hít nhiều hỏng phổi đấy chị-nói rồi cậu kéo Việt Nam đi luôn trong sự ngỡ ngàng của cả 2,sau 2 giây thì Laos load ra được vấn đề,như biến thành con người khác Laos lao đến như hổ gặp mồi ngonSau khi chạy qua chục cái rạp thì cả 3 dừng lại ở 1 cái rạp rất đẹp-thủ công mỹ nghệ á,em khéo tay vậy-Việt Nam trầm trò,Taiwan được khen thì rất vui và tự hào-mấy cái này có gì đâu mà khéo tay,trồng được hoa hay không mới là khéo tay kìa -Laos thấy Việt Nam khen đứa mà mình ghét thì khó chịu ra mặt-ai cũng khéo hết-Việt Nam ngửi thấy có mùi liền nhanh chóng xoa dịu nếu không chắc lại vật nhau ra đây quá-mà Đông Lào đâu nhỉ,nãy giờ không có thấy-à cậu ta đang tập luyện,cậu ta trong câu lạc bộ bóng đá mà,mà chị đừng quan tâm tên đó làm gì,đi ăn gì đi-Taiwan hờ hững nói,sau đó liền kéo Việt Nam ra cái quán nào đó để ănĐang đi thì thấy có đám người bu vào 1 cái rạp nào đó,bản tính tò mò nên Việt Nam kéo Taiwan và Laos ra chỗ đó-ơ hay cậu này,khách hàng là thượng đế,tôi bảo cho thêm dứa vào thì có làm sao-1 cô gái nào đó nói,nghe vậy thì trong kia phản bác-thượng đế thì lên trời mà ăn,chỗ này không chứa,hơi đâu mà hầu-là 1 cậu trai trẻ tóc màu nắng cùng đôi mắt xanh lá,mà nói đúng hơn là cậu bạn lớp Việt Nam,Italy-bảo cho tí vào pizza cho nó thêm chua ngọt,thế mà cứ không làm cơ-chỗ này không có pizza dứa,bọn này không có chị thì vẫn còn người khác,cút đi !-Italy hăng máu nói,mấy người bên trong thì đang giữ tay chân cậu bạn lại,không quên bịt cái mồm cậu vào-bọn em xin lỗi..haha..của chị đây-1 anh chàng trong đó bước ra cùng với pizza dứa trên tay,Italy nhìn vậy thì như lên cơn điên vùng vẫy mạnh hơn để thoát ra nhưng bất thành,bà chị kia đã đi để lại con tim tan vỡ của kẻ ở lại-chị ơi cho em 1 pizza dứa-cái giọng nói ngọt chảy nước dãi này thật quen thuộc,Việt Nam nhìn kĩ thì hoá ra là Mainly,vẫn còn máu điên trong người nhân lúc mấy người giữ anh đang lơ là thì Italy liền vùng ra rồi đẩy ngã Mainly ra-MẮT CHỘT HAY SAO MÀ KHÔNG THẤY,Ở ĐÂY CẤM PIZZA DỨA !!!-con nhỏ bị đẩy thì liền đơ người trong giây lát,sựt nhớ ra cái gì đó liền khóc lóc tủi thân-hức hức.....m..mình xin lỗi...-con nhỏ khóc lóc sụt sịt,mấy đứa tít mịt ồ ạt ra xem,thấy cảnh khóc lóc não nề,nó qua ra nhìn mặt mày ra sao,người ngon dáng chuẩn thật thà,thế mà em lại làm người ta đauThế là bàn dân đi tránh cậu bạn Italy bạo lực,không hoà đồng mà không thèm nhìn sắc mặt cậu đang rất khó chịu,bộ mấy người này bị mù tập thể hay gì mà không thấy cái biển hiệu "cấm pizza dứa" to lù lù ngay bên,thậm chí anh còn dán cái bản mặt anh lên cùng với câu nói "cấm" nữa-cậu làm gì Mainly vậy-giọng nói trầm mang đầy sự khó chịu vang lên,là Rusia,từ xa anh đã thấy tất cả nên liền chạy ra trách móc-tại con nhỏ này bị mù,cứ chạm vào điều cấm kị làm tớ khó chịu-Italy phản bác-CÓ THẾ THÔI MÀ CẬU LẠI LÀM CÁI VIỆC QUÁ ĐÁNG NHƯ NÀY Ư !?

CẬU CÓ CÒN LÀ THẰNG ĐÀN ÔNG KHÔNG VẬY ?!!-Russia gào lên trách móc làm tất cả người ở đấy phát sợ,Mainly ngoài thì khóc trong lòng thì vui như trẩy hội,tha hoá được con gấu lớn này rồi-cậu nghe có hiểu không vậy,đã nói là c--DÙ THẾ NÀO THÌ CẬU LÀM CŨNG QUÁ ĐÁNG LẮM,NHÌN MÀ XEM TRẦY HẾT CON NHÀ NGƯỜI TA RỒI NÀY-chặn họng không để Italy nói thêm,anh chỉ vào vết xước nhỏ như con kiến khiến người ta phải soi kính lúp mới thấy đượcItaly thì tức nhưng cũng chẳng làm được gì,anh giờ chỉ cầu mong ai đó nhiều chuyện xen vào để nói lên tiếng lòng của mình mà thôi.Cầu được ước thấy Việt Nam đứng bên nghe rồi đánh giá tình hình thì cay dùm cậu bạn Italy,ngoài Nam ra thì Taiwan với Laos cũng tức,tức chủ yếu là do con này như thể cố tình đi vào vết xe đổ của người trước vậy-nè Russia,cậu có thấy mình hơi nặng lời và không nhìn tình hình không ?-giọng nói của Việt Nam cất lên khiến mọi người chú ý,Việt Nam đi ra chắn trước mặt Italy,Russia nghe thì lông mày nhíu lại tỏ vẻ khó chịu-mắt thấy tai nghe,thứ tôi thấy chỉ là cậu ấy gọi 1 phần pizza dứa--đừng nhắc đến pizza dứa-Italy khó chịu nói-...thứ tôi thấy chỉ là cậu ấy gọi 1 phần thức ăn rồi bị đẩy ngã,chẳng có gì sâu xa thế mà cậu ta như lên cơn điên đẩy bạn tôi là sao ?-anh trách cứ,nghe thì nó cũng có lí phết-nhưng cậu ấy,ý là Mainly không đọc rõ chữ "cấm pizza dứa" hay sao,chỗ nào cũng có quy luật,chạm phải điều cấm kị thì hậu quả đến phải tự nhận lấy,điều này bình thường mà-Việt Nam nói,nghe thế thì những người ở đó quay xe vội-dù là vậy đi chăng nữa thì chỉ vì 1 câu nói mà đẩy người ta ra thay vì nhắc nhở thì chẳng phải quá đáng lắm sao-Russia phản bác lại làm mọi người hơi lung lay-Mainly đứng ở chỗ này cũng đã chứng kiến sự việc của khác hàng vừa rồi khi gọi loại pizza đó,thế mà nó vẫn gọi thì cái này không biết là vô tình hay cố ý,mà biến cấm đàng hoàng minh bạch đập vào mắt đầu tiên thì nó phải biết đường mà tránh chứ-nghe Việt Nam nói làm Russia bất ngờ,còn mấy người hóng hớt thì khoá xe chỗ Việt Nam,ai nấy đều nhìn người con gái vẫn còn đang ngồi phệt dưới đất kiaThấy mọi người nhìn mình thì Mainly liền giở bài cũ,lợi dụng nhan sắc và cái giọng trời ban để thoát khỏi vụ này-t..tại tôi thấy cô gái kia mua được...với lại tôi đang thèm...n..nên là...hức hức....tôi...tôi xin lỗi...t-tôi không cố ý-Mainly thút thít nói,nghe vậy thì có người thương có người ngao ngán bỏ đi-"may quá đi mất,định gây ấn tượng mạnh mà thế này thì mạnh quá"-Mainly nghĩ,trong lòng thầm thở phàoSau 1 lúc thì mọi thứ cũng đi vào dĩ vãn,Việt Nam thấy cảnh tàn thì cũng đi về,đột nhiên có ai đó giữ lại,là cậu bạn Italy-cảm ơn cậu nhiều lắm !

Nhờ cậu mà tớ được 1 phen đã đời,à..tớ là Italy,con nhà Hầu tước gia tộc Roman,còn cậu ?-Italy hỏi,nghe vậy Việt Nam cũng cười đáp lại-Việt Nam,con nhà Bá tước gia tộc Đại Việt -hình như chúng ta học chung lớp thì phải,tớ thấy cậu quen quen-Italy nói,nghe vậy Việt Nam gật đầu,đột nhiên cả 2 bị tách ra,người tách chính là Taiwan,Việt Nam bị tách thì được Laos ôm lấy-cảm ơn cũng chỉ cần như vậy thôi nhỉ ?-Taiwan cười nói,nghe vậy thì Italy hơi khó hiểu,sau đó 3 người kia liền nhanh chóng chuồn đi mấtCứ như vậy ngày kỉ niệm cũng đã đến,sáng sớm pháo hoa bay ngập trời,những chiếc chong chóng xoay mình theo gió trải dài khắp trường học tạo lên 1 khung cảnh bắt mắt tràn đầy sức sống.Ngày lễ này diễn ra trong vòng 2 ngày,ngày thứ nhất thì là các vở kịch,còn ngày thứ 2 thì là khoảng thời gian vui chơi và khám phá các câu lạc bộKịch thì tất cả các lớp học đều tham gia,tổng cộng có 40 lớp,thời gian bắt đầu từ 8 giờ sáng đến 10 giờ đêm,lớp của Việt Nam thì diễn ra lúc 7 giờ tối-tự nhiên thèm trà sữa ghê-đây là câu nói của Laos,chính vì câu nói đó mà khiến cho vở kịch hoàn hảo đi xuống lòng đất..

.........HếtNgày 31/7/2025-1/8/2025-2/8/2025Gia tộc nó khác với người đứng đầu gia tộc hiện tại nhé 🗿☕️3478 chữ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 14 Lễ kỉ niệm (3)


-tự nhiên thèm trà sữa ghê-đây là câu nói của Laos,chính vì câu nói đó mà khiến cho vở kịch hoàn hảo đi xuống lòng đất[Quay lại buổi sáng hôm đấy]Khi này Việt Nam cùng Laos đã dậy từ sớm,hôm nay là buổi diễn sẽ diễn ra rồi,mặc dù tầm 7 giờ tối thì mới đến lượt lớp Việt Nam nhưng Nam phải dậy để phụ giúp hội học sinh chuẩn bị,còn Laos thì ra phụ câu lạc bộ 1 chút rồi cũng chuẩn bị cho phần diễn buổi tốiĐúng 8 giờ thì pháo hoa nở rộ,bong bay bay ngút trời với đủ loại màu sắc,sau khi giới thiệu 1 chút thì tất cả học sinh phụ huynh cùng nhau đi vào quảng trường,đây là 1 ngôi nhà siêu rộng và khá mát mẻ ở đằng sau khu nhà giáo viên,trên đó có 1 sân khấu lớn và phía 2 bên cánh gà là hậu trường,bên trong đó thì nối liền lại với nhau để dễ dàng di chuyển-khụ khụ khụ..-tiếng ho từ đâu vang lên phía bên dưới-cậu có sao không Russia-Mainly cầm khăn lau lau miệng anh,đồng thời xoa xoa phần ngực của anh-không sao..hơi đau họng tí thôi-ủa em tưởng ho thì phải xoa lưng chứ nhỉ-Đông Lào quay ra hỏi Việt Nam,nghe thế thì Việt Nam cũng chỉ biết lắc đầu,nhìn kiểu gì thì con nhỏ Mainly cũng đang sờ soạt Rus,xoa ngực chỉ là cái cớ mà thôi-xin chào quý ông quý bà cùng toàn thể các em học sinh đã đến trương trình ngày hôm nay !!!-anh chàng trên kia nói vào mic,đó là 1 thành viên của ban sự kiện hội học sinh-vâng, và sau đây là thể lệ diễn kịch,trước đó chúng ta đã bốc thăm số thứ tự,sau đây xin mời lớp a1 năm 6 sẽ là lớp diễn đầu tiên...[Time skip đến tối]Khi này lớp Việt Nam đang chuẩn bị cho màn diễn sắp tới,chỉ còn 1 tiếng nữa thôi là đến lớp Việt Nam rồi.Mọi người đang dựng khung hình,chuẩn bị bối cảnh và trang điểm-mọi người ơi,tôi mượn được đồ chơi búp bê rồi nè-Italy cầm cái con búp bê em bé vẫy vẫy cho mọi người,lí do mà anh phải đi mượn là vì cái con của lớp Việt Nam bị mất đầu,gắn không vào được-được rồi,còn tóc tai thì sao ?-Asean gật đầu rồi quay ra nói-được rồi thầy ạ-1 bạn nữ nói,Mainly nhìn mái tóc dài trước gương thì cười thích thú,tự luyến khen mình đẹp,có điều là con nhỏ đó đẹp thật-thầy ơi có 1 vấn đề !-chuyện gì vậy ?-thấy có người nói thì Asean hỏi-em không hiểu kiểu gì trang điểm hay để mặt mộc cho bạn Việt Nam đều thấy có cái gì đó hơi nổi hơn so với nữ chính của chúng ta-có gì khó đâu,em lấy tí nhọ nồi bôi lên là xong,lấy phấn đè lên trông cho nó nham nhở 1 tí-em làm rồi nhưng...-dời ạ,để đấy thầy làm-nói rồi Asean liền đi đến và phá huỷ khuôn mặt của Việt Nam,ổng làm sao cho Việt Nam nham nhở nhất có thể,loay hoay 10 phút thì trông nó cũng tàm tạm-...chắc ổn rồi đấy-Asean nhìn qua lại 1 lúc thì cũng gật đầu-Russia,giọng em đỡ hơn chưa ?-Asean quay ra hỏi Rus,anh nghe vậy thì gật đầu-ừmThế là hì hục thêm 1 lúc nữa thì mọi người cũng đã chuẩn bị xong,lời thoại các thứ đều ổn,chỉ còn 5 phút nữa thôi là đến lượt lớp Việt Nam rồi-tự nhiên thèm trà sữa ghê-Laos nói với Việt Nam,nghe vậy thì Việt Nam cười nói-lát diễn xong tớ khao cậu trà sữa,được không -cảm ơn cậu nhiều lắm,mãi yêu-Laos nói rồi ôm chầm lấy Việt NamVài phút trôi qua thì cũng đến lượt lớp Việt Nam,tấm rèm được kéo lại để chuẩn bị,người phụ trách chương trình đi ra nói-vâng cảm ơn 1 tiết mục đặc sắc kể về câu chuyện cô bé bán lá cà của lớp a1 năm 2,và sau đây là tiết mục của lớp a1 năm 1,xin mời mọi người thưởng thức(Tấm rèm mở ra,đó là bối cảnh 1 căn nhà và 1 khu vườn)(vì Rus bị đau họng chuẩn bị uống thuốc mà lời đầu tiên khá nhanh nên anh đọc trước,còn Laos đọc phần lời của Rus,còn lại vẫn bình thường)(lời các nhân vật và Laos in đậm,còn lời Rus thì in đậm gạch chân)Ngày mửa ngày mưa,ở 1 ngôi nhà ọ giữa ngôi làng yên bình,có 1 c*c vợ chồng sống với nhau rất hạnh phúc,thế nhưng sợi rây gắn kết vững bền giữa tình yêu của họ lại chưa đến,phải họ chưa có 1 mụn con

Phía bên kia nhà họ là 1 vườn hoa bạt ngàn,mùi hương ngào ngạt toả ra quanh năm suốt tháng,đặc biệt nhất có lẽ là khu vườn sau nhà vì nơi đó trồng rất nhiều loại rau lạ,trong đó có rau trà sữa

Nói đến đây bỗng Laos cảm thấy có cái gì đó là lạ,chết rồi ba lăng chứ có phải trà sữa đâu,mọi người ai nghe đều cảm thấy vừa lạ vừa sai,nhưng nghĩ đó chắc là kịch bản nên không quan tâm nhiều,Laos hốt hoảng nhìn về phía Asean thì ông thầy chỉ ra hiệu là tiếp

...Người vợ trong nhà nhìn thì thèm lắm,lúc nào cũng ao ước được ăn nó cho đến khi mang thai,cô vẫn luôn mong mỏi được ăn,một hôm cô quay ra chỗ chồng mình nói

-anh ơi,em muốn ăn rau b-trà sữa-cô vợ nói,nghe vậy thì người chồng chỉ lắc đầu

-không được em à,đó là loại rau của mụ phù thuỷ độc ác,nếu hái mụ ta sẽ g.iết anh mất-người chồng nói

*nhạc buồn nổi lên,America đang đánh đàn*

Nghe vậy thì cô vợ rất buồn,cô không ăn uống bất cứ thứ gì,thứ cô muốn chỉ là ăn rau b-trà sữa.Người chồng vì thương vợ nhưng cũng không thể làm điều dại dột,một hôm người vợ đi đến bên chồng nói

-anh ơi,em muốn ăn rau trà sữa,nếu không được ăn thì em sẽ chết mất-người vợ thều thào nói

-được,vậy anh sẽ thử lấy 1 ít xem sao-nói ồi người chồng liền an ủi người vợ,định rằng đêm hôm đấy sẽ đến và lấy trộm 1 ít

*nhạc kịch tính nổi lên* (nó kiểu tùng tùng tung tung tùng tùng tung...tùng tùng...)

Đêm hôm ấy người chống trèo qua tường bao nhà mụ phù thuỷ,cố gắng lấy 1 ít về cho người vợ ở nhà của mình.Anh lấy 1 cây về mang cho người vợ,người vợ ăn xong thì rất vui,tự nhiên ăn cơm lại và vận động bình thường,thế là hôm nào người chồng cũng lén lút đi lấy trộm rau trà sữa về cho vợ,có điều hành động đó của anh đã bị mụ phù thuỷ phát hiện từ lâu,bà ta chỉ đang chờ thời cơ chín mùi để bắt quả tang

-hôm nay có lẽ mụ ta không có ở nhà-người chồng nói rồi nhẹ nhàng đi vào ừ cựa chịnh khụ...ùm

Khi người chồng bước vào bên trong thì đột nhiên có 1 luồng khói đen toả ra ,đằng sau đó là xuất hiện 1 bà lão xấu xí,thấp lòm với khuôn mặt gian tà,đó chính là mụ phù thuỷ

*nhạc kịch tính sợ hãi*

-ha,gan lắm,gan lắm !

Ngươi dám ăn trộm cây b-trà sữa ở vườn của ta,ta cứ nghĩ rằng ngươi chỉ đến lấy 1 lần ai ngờ đâu ngươi lại cả gan đến thêm nhiều lần nữa,ha..HAHAHAHAHAHA !!!

-t..tôi xin lỗi bà,tôi van bà tôi xin bà hãy thương xót cho chúng tôi,người vợ của tôi muốn ăn loại rau này,vợ tôi còn mai thai nữa,nếu vợ tôi không được ăn loại rau này vợ tôi sẽ c.hết mất

-thì mặc xác nhà ngươi !

Ai bảo ngươi dám cả gan ăn trộm cây nhà ta,bộ ngươi không thể xin ta được à,cớ gì ngươi phải đi ăn trộm !?-mụ phù thuỷ nói,nghe vậy thì người chồng vô cùng sợ hại...khụ

-xin bà,bà muốn tôi làm trâu làm ngựa nhà bà cũng được,miễn sao tha cho vợ tôi...tôi xin bà *dập đầu quỳ lạy*

Khi này mụ phù thuỷ bắt đầu suy nghĩ rồi nở 1 nụ cười tà ác,quay ra nhìn người chồng

-ngươi nói...con vợ nhà ngươi mang thai ?

Được !

Ta sẽ lấy đứa trẻ đó để đổi lấy mạng sống của nhà các ngươi !-nghe mụ phù thuỵ nọi thì người chồng sợ hãi,anh sợ vợ mình nghe tin thì sốc quá liền làm điều dại dột liền bắt đầu thương lượng

-bà..xin bà có thể đổi lấy cái khác được không ?

Tiền tài,của cải hay cái gì cũng được,xin đừng lấy đứa trẻ đó

-NHÀ NGƯƠI NHIỀU CHUYỆN NHỈ !?!!

ĐÃ ĐI ĂN CẮP CÒN THƯƠNG LƯỢNG NÀY NỌ...hưm..hay thế này đi,nếu như đứa trẻ sinh ra là con gái~ta sẽ lấy nó đi !

Được chứ ?-mụ phù thuỷ cười gian tà nói,vốn dĩ bà ta đã tiên đoán được rằng đứa trẻ mà người vợ sinh ra sẽ là con gái

Người chồng nghe vậy thì cũng đồng ý,chỉ đành phó thác mọi sự cho ông trời.Về đến nhà người chồng đã khóc lóc nói với người vợ

-em à..anh đi lấy rau bị phát hiện rồi,bây giờ bà ta đòi con của chúng ta,nếu em sinh ra là con gái thì mụ ta sẽ lấy đi-nghe vậy thì người vợ khóc sụt sịt cầu nguyện

*nhạc buồn*

Quả nhiên như dự đoán của mụ phù thuỵ,đứa trẻ sinh ra là con gái,khi 6 tháng trôi qua thì bà ta đã đến và lấy đứa trẻ đi.Bóng bà ta dần khuật bóng...hụ..thì người chồng vỗ về an ủi người vợ

-em à,đừng khóc,không còn đứa này ta còn đứa khác

-huhuhuhuhu...chồng ơi....

-đừng khóc,vào trong đi,coi như đứa trẻ ấy xấu số

*Kéo rèm*

*30 giây sau thì mở rèm*

*khung cảnh chỉ còn nhà mụ phù thuỷ và bên trong nhà mụ*

Khi mụ phù thuỷ bế cô bé về,mụ ta đã đặt tên cho cô là Giao-bán-đồ,biệt danh là Công chúa nách mây

-.......ủa gì đấy thiếu gia Russia !?-Laos ở bên giật mình nói,Rus cũng thấy vậy,chết rồi,bỏ mẹ rồi

-thầy Asean đâu,mình nên xử lí sao đây ?-Laos nhanh chóng quay ra chỗ hậu trường bên trong,mọi người đều bảo ổng đi vào nhà vệ sinh rồi,do nghe Rus đọc mà ổng trầm cảm nên tự nhốt mình

-l-làm sao đây,nhanh lên đi đang diễn mà !-Cuba hốt hoảng nói

-kệ đi,cứ tiếp tục-nói xong thì 1 đám người chạy ra chỗ Mainly,nhỏ Mainly đang soi gương thì đột nhiên mọi người lấy bộ tóc giả của nhỏ rồi xé làm 2 dùng keo 502 dinh vào nách nhỏ

-ơ..ơ cái gì đấy-Mainly hốt hoảng nói

-tình huống khẩn,nhanh lên ra diễn !-mấy khứa bạn Nam cùng với mấy người khác nói

*kéo rèm*

Mụ phù thuỷ nuôi đứa trẻ đến khi 12 tuổi thì mụ ta liền bế cô đi lên 1 toà tháp cao,cách ly với thế giới bên ngoài,mụ nhốt cô ở đấy đến khi cô 18 tuội

*mở rèm*

Toà tháp này thì không có cầu thang,cũng không có dây leo,thứ đi lên đi xuống duy nhất chính là bộ tó-bộ lông nách dài vàng óng ả của cô,và khi mụ muốn lên mụ liền nói

-R-Giao-bán đồ !

Giao-bán đồ !!

Thả m-lông nách vàng của con xuống đi !

Mẹ của con đến rồi đây !!!

Lời vừa dứt thì bộ lông nách dài vàng xinh đẹp-pfff....được thả xuống,mụ liền giật giật vài cái rồi liền trèo lên

-....-Việt Nam nhìn cái thứ này,tuy biết nó mấy giây trước là tóc nhưng mà....vẫn phải cầm lấy mà leo lên

Thế là Giao-bán-đồ luôn ở đấy,cô không biết gì về bên ngoài,khi cô hỏi mụ phù thuỷ về bên ngoài thụ chỉ quát lên

-Mày không cần biết đâu !

Thế giới bên ngoài kia rất đáng sợ !

Ra ngoài cọp nó sẽ ăn thịt mày,mọi người sẽ ám sát mày,ở đây là nơi an toàn nhất !

Nghe chưa !?

-vâng ạ...con biết rồi...

*nhạc vui tươi*

Cô có 1 sở thích đó chính là hát,cô ca hát suốt ngày,giọng hát của cô rất hay và lời hát của cô mang hàm ý rất xâu xa,mặc dẫu có phần không hợp với thuần phong mĩ tục,tất cả đều là do mụ phù thuỷ đã tiêm nhiễm vào đầu cô.Một hôm như thường lệ cô đi ra bệ cửa sổ ngân nga hát

*âm nhạc vang lên*

-🎶 Từ chuồng trâu..em ngại nắng mưa dãi dầu...🎶🎶🎶🎶 về Đồ Sơn..kiếm tiền nó nhanh hơnnnn🎶🎶🎶🎶 giờ em áo ngắn với hai dây🎶🎶,giờ em má phấn với môi hồng 🎶🎶 hàng của em còn mới còn ngon nên lượt khác đông 🎶🎶🎶🎶tiền em kiếm rất nhanh..🎶🎶mỗi cuốc mấy trăm đô...chưa thèm..tính thêm tiền booooo🎶🎶🎶🎶 Sẽ không còn...🎶🎶phải chăn bò...🎶🎶chẳng còn phải cấy lúa sun cả tay🎶🎶🎶🎶 giờ em sướng như tiên...mỗi lúc khách đến chơiii em nằm..xuống thôi.là xong🎶🎶🎶🎶 Rồi 1 hôm..em bị té re liên hoàn...🎶🎶🎶🎶toàn thân em...mụn nhọn nó lan raaa🎶🎶🎶🎶 giờ em đã nhiễm HIV 🎶🎶,giờ em đã đắng cay ê chề🎶🎶 Chẳng còn khách đến nữa.như ngày xưa🎶🎶🎶🎶 giờ em ế nhăn răng🎶🎶,đói rách với lang thanggg..🎶🎶em lại..sống trong..chuồng trâu 🎶🎶🎶🎶Giọng hát của cô ngân vang khắp rừng xanh,vang xa đến tai của vị hoàng tử đang đi ngang qua đó.Vị hoàng tử đần(lần) theo giọng hát và đi đến chỗ toà tháp,nhìn thấy nhan sắc của cô thì siêu nòng-đây là lần đầu tiên ta gặp 1 người con gái có giọng hát hay và xinh đẹp như thế,làm cách nào thì ta mới có thể nắm lấy cánh tay xinh đẹp đó đây *cầm áo nhìn toà tháp*,1 toà tháp không có cầu thang,không có thứ gì để lên hết,ôi...nàng ấy thật tội nghiệpKhi còn đang chìm đắm trong tình yêu mới nhú thì đột nhiên anh nhìn thấy có 1 mụ già xấu xí đi đến và đứng dưới chân tháp,rồi mụ nói vọng lên-Giao-bán-đồ !

Giao-bán-đồ !!!

Thả lông nách vàng của con xuống đi !

Mẹ của con đến rồi đây !!-pfff con mẹ nó...-China dù nghe được từ bên trong rồi nhưng gặp cảnh này thật sự vẫn buồn cười,anh đang cố nhịn cười,lời vừa rồi may là anh nói nhỏ nên không ai nghe thấyTức thì lông nách vàng của cô được thả xuống,mụ phù thuỷ thử thử 1 lúc rồi liền trèo lên-hoá ra đây là cách để leo lên trên sao,được,vậy thì chờ khi mụ ta đi mất ta sẽ nhân lúc đo mà đi lênBuổi chiều hôm ấy,như thường lệ mụ phù thuỷ liền đi xuống dưới tháp,mụ sẽ trở nại vào ngày hôm sau.Nhân lúc đó..khụ..khi thấy mụ ta đi xa chàng hoàng tử liền đi đến bên chân tháp giả giọng gọi lớn-Giao-bán-đồ !

Giao-bán-đồ !

Thả nông-phụt !

Thả lông nách v-phụt-nách vàng của con xuống đi !

Mẹ của con đến rồi đây !!!Lời vừa dứt thì lông nách của Giao-bán-đồ thả xuống,vị hoàng tử liền giật giật như cách mụ phù thuỷ làm và liền leo lên-...-China hơi chần chừ,dù biết trước đó nó là...à mà thôi,anh vẫn phải trèo lênKhi leo đến nơi,Giao-bán-đồ thấy đó không phải là mụ phù thuỷ thì liền rất hốt hoảng,cô sợ haiz lùi ra đằng sau*nhạc tình cảm*-chào nàng,ta là hoàng tử,từ xa ta đã nghe thấy tiếng hát trong trẻo của nàng,liệu ta có thể làm quen được không *giơ tay ra*Nhìn thấy chàng trai khôi ngô tuấn tú thì cô liền giao động,đưa tay ra đón nhận-được...ạ-cô e thẹn nóiKể từ ngày gặp hoàng tử em ngày nào cũng đều trong trạng thái vui vẻ,Giao-bán-đồ gặp hoàng tử vào những buổi xế chiều và tối,vì đấy là khoảng thời gian mà mụ phù thuỷ không có nhà,dần dà cả 2 nảy sinh tình cảm và đã yêu nhau,còn mụ phù thuỷ thì không hay biết gì.Một hôm,khi Giao-bán-đồ đang được bà phù thuỷ chải tóc thì cô đột nhiên hỏi-này bà,vì sao khi con kéo bà lên con lại cảm thấy bà nặng hơn hoàng tử nhỉ-cô ngây thơ hỏi,nghe vậy thì mụ phù thuỷ nổi giận đùng đùng*nhạc kịch tính đáng sợ*-á à...hoá ra mày trước giờ đã phản bội tao,tao nuôi mày nhiêu lâu nay thế mà mày lại tòn ten đi chơi với thằng khác à,mày được lắm,mày dám phản bội tao,mày dám giấu diếm tao,đã thế tao sẽ cắt đường sống của mày,đúng là nuôi ong tay áo nuôi cáo trong nhà-mụ phù thuỷ tức giận đùng đùng cầm lấy lông nách vàng của cô kéo vào bên trong góc,rồi bà cầm kéo cắt phăng những sợ nông lách vàng của côBà đày cô đến hoang mạc xa xôi,bản thân thì giữ lại phần lông nách kia để g.iết hoàng tự..khụBà ta buộc bộ lông nách vàng của cô vào cái cột,chờ khi hoàng tử đến bà sẽ sát hại anh.Như thường lệ hoàng tử vào buổi xế chiều lại đi đến dưới chân tháp gọi lớn-Giao-bán-đồ !

Giao-bán-đồ !!

Thả lông nách vàng của em xuống đi !

Hoàng tử của em đến rồi đây !!!Lời vừa dứt thì lông nách vàng óng của Giao-bán-đồ được thả ra,hoàng tự như thượng lệ..khụ..treo lên,nhưng anh đâu biết được rằng thứ đợi anh ở trên kia chính mà mụ phù thuỷ độc ác.Khi trèo lên đến nơi thì... ?-"chết mẹ thói quen leo hẳn vào trong rồi"-China đổ mồ hôi hột vì như kịch bản thì anh chỉ đứng ở bệ cửa để Việt Nam đẩy xuống thôi,còn Việt Nam thì cũng bất ngờ vì tự nhiên anh trèo hẳn vào làm mẹ gì,bệ cao mà đẩy thì nó cũng phi logic quá-...ngươi là người lúc nào cũng đến gặp con tao sao ?-.....ờ..đúng !

Đúng vậy,tôi đã nhìn thấy bà ở dưới chân tháp,bà là mẹ của Giao-bán-đồ hả ?-đúng vậy.....Giao-bán-đồ đi tắm rồi,ta nhờ ngươi chút chuyện được chứ ?

Ngươi đi ra bệ cửa sổ đóng hộ ta cái cửa *cười gian tà và China hiểu ý*Sau đó hoàng tử liền đi đến bên cửa sổ,nhân lúc đó mụ phù thuỷ liền...?

Liền ra xem thử....-...-China và Việt Nam không biết nói gì,Việt Nam đẩy China xuống và China cũng thuận thế ngã nhưng chân anh lại vướng vào Việt Nam thành ra anh dừng lại,anh sợ giờ mình mà ngã thì sẽ kéo theo Việt Nam xuống vỡ đầu như chơi-...ha..ha ha cảm ơn ngươi nhưng ta nghĩ lại rồi...mở ra cho nó thoáng nhỉ ?-ha..haha đúng đúng,ta cũng thấy vậy...mà này bà,liệu bà có thể cho ta với Giao-bán-đồ yêu nhau được chứ-CÁI GÌ !?!!

YÊU NHAU Á,NGƯƠI NGHĨ SAO VẬY !?!

NGƯƠI NGHĨ NGƯƠI LÀ AI CƠ CHỨ *áp sát anh và tránh phần chân anh ra tỏ ý mau mau ngã đi,anh nhìn cũng hiểu ý chuẩn bị ngã,nhìn kiểu gì cũng thấy nãy giờ khá thân mật,đột nhiên..*-AAAAAAAAAA !!!!!!!!!!-đột nhiên có tiếng hét vang lên,là Canada trong bộ đồ lính,anh 1 mạch trèo lên toà tháp cao 5m không thang không dây không đồ bảo hộ không gì hết 1 mạch nhảy thẳng vào bên trong trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người xung quanh-n..ngươi là ai !?-..m-mụ phù thuỷ ngỡ ngàng nói (Laos rất sốc nhưng vẫn phải ứng biến,cảm giác quen thuộc trong chap 11 vang lên,báo động đỏ đang hoạt động hết công suất)-ta là... *cởi áo quân lính ra,cởi mũ ra thì bên trong là 1 bộ đồ khá quen mắt* TA LÀ THẰNG THỢ ĐIỆN !

TA ĐÃ TRÀ TRỘN VÀO QUÂN LÍNH HOÀNG GIA ĐỂ TÌM KIẾM DẤU VẾT CỦA 1 HỘ DÂN ĐÃ QUỴT TIỀN ĐIỆN SUỐT 6 NĂM NAY,CUỐI CÙNG TA CŨNG ĐÃ TÌM RA !

MAU TRẢ TIỀN ĐÂY !!À MÀ THÔI KHÔNG CẦN ĐÂU TA SẼ LẤY BÀ ĐI COI NHƯ LÀ TIỀN ĐIỆN SUỐT 6 NĂM QUA !!!Cả 2 ngỡ ngàng bật ngửa,bộ có nhân vật này hả-ngươi nói vậy là sao !?

Mà sao nhà ngươi không cắt điện đi !-BÀ CÒN GIẢ NGU,CHẲNG PHẢI BÀ ĐÃ YỂM BÙA CHÚ NÊN PHẦN PHÂN PHỐI ĐIỆN CHO NHÀ BÀ NÊN CHÚNG TÔI ĐÃ KHÔNG THỂ CẮT ĐIỆN SAO !!!

CÒN THẰNG KIA,ĐÂY LÀ MỤ PHÙ THUỶ,MÀY ĐỪNG CÓ MÀ SÁN SÁN VÀO NGƯỜI TA,NGHE CHƯA !?!

GIAO-BÁN-ĐỒ NHÀ MÀY Ở BÊN HOANG MẠC,LO MÀ ĐI TÌM ĐI,CHỖ NÀY ĐÃ CÓ TAO LO !!

MỤ NÀY KHÔNG PHẢI MẸ NÓ ĐÂU !!!-n...ngươi...ngươi không phải là mẹ của em ấy ư -ĐÚNG RỒI ĐẤY NÊN LÀ CÚT ĐI *Canada đẩy China đi,mà đẩy không nhìn đường nên đẩy luôn China vào Việt Nam khiến anh đè lên Việt Nam,Nam thì không kịp tránh nên bị anh đè-AAAAAAAAA !!!-giọng nói quen thuộc vang lên,là 2 vợ chồng,à nói đúng hơn là Cuba với Đông LàoCả 2 như Canada cũng 1 mạch trèo lên toà tháp cao 5m không thang không dây không đồ bảo hộ không gì hết 1 mạch nhảy thẳng vào bên trong trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người xung quanh,Asean lại nghe thấy tiếng hét ấy từ xa thì trầm cảm hơn nữa,America thì vẫn hăng hay đánh nhạc kịch tính-c-các ngươi,SAO CÁC NGƯƠI TÌM ĐƯỢC ĐẾN ĐÂY !?

2 VỢ CHỒNG CHÚNG MÀY !!!-em à,hôm nay anh chỉ muốn nói với em 1 điều thôi là thật ra ANH ĐÃ NGOẠI TÌNH !-Đông Lào said-CÁI GÌ !?!-Cuba said-anh thật lòng xin lỗi em nhưng đó là sự thật,chúng mình ly hôn đi !-á à...được !Vậy tôi cũng nói rõ cho anh luôn là tôi xưa giờ cũng chưa từng thích anh,thật ra...TÔI LÀ ĐÀN ÔNG ! *Cuba nói rồi cởi tóc giả và váy ra trong sự ngỡ ngàng của công chúng*-CÁI GÌ !?!

THẾ SAO CÔ MANG THAI ĐƯỢC !?-DO TÔI ĐÃ NGOẠI TÌNH VỚI MỤ PHÙ THUỶ NÀY,MỤ ĐÃ GIÚP TÔI MANG THAI DO TÔI KHÔNG MUỐN MỤ ĐAU,CHÍNH VÌ THẾ MÀ TÔI NẰNG NẠCH ĐÒI ANH LẤY CHO BẰNG ĐƯỢC CÁI RAU TRÀ SỮA ĐẤY ĐỂ CÓ CỚ ĐƯỢC ĂN MÓN RAU DO EM YÊU TRỒNG !

Ha..đương nhiên việc con của tôi với em yêu thì phải để mẹ nó nuôi rồi,anh thấy đấy đầu anh đã mọc cái sừng mấy chục ki-lô-mét rồi ! *nói rồi Cuba đi đến kéo China ra vứt ra chỗ khác*-trời ạ..khụ khụ khụ khụ..Laos ơi làm sao- Laos ơi,người đâu !?-Russia lúng túng khi thấy câu chuyện đã bị đẩy đi quá xa,bây giờ chúng nó đang cãi nhau um sùm,quay ra thì không thấy Laos đâu-Laos cậu đừng như vậy !-tiểu thư bỏ tôi ra tôi sắp mất vợ đến nơi rồi-Laos vừa nói vừa vơ cái quần áo hoá trang gì đó khoác lên-BỎ RA TÔI SẮP MẤT VỢ ĐẾN NƠI RỒI !!!-giọng nói từ đâu vang đến,Laos quay ra nhìn thì thấy Taiwan cũng đang vơ tạm đồ gì đó để mặc,cả 2 nhìn nhau không nói gì,đột nhiên xung quanh cả 2 bùng cháy dữ dội làm ai ở đấy cũng toát mồ hôi hộtĐột nhiên ánh đèn vụt tắt,rồi tiếng đàn kì lạ vang lên🎶Tung tung..tùng tùng tung túng tung Gomen ne sunao janakute yume no naka nara ieru shikou kairo wa shoto sunzen ima sugu aitai yo...🎶 nói chung là nhạc thuỷ thủ mặt trăng biến hình,lí do có nó là vì Laos đã nhắc nhẹ America là đổi nhạc nào mà xuất hiện,vì quá cấp bách nên Ame chỉ nghĩ ra được bài này-"lại gì nữa vậy ?"

-Việt Nam và China đổ mồ hôi hột,thế quái nào mà nó thành ra như này rồi-ta là bà tiên công lý !-ta là ông tiên tình yêu !-nhân danh công lý và tình yêu,bọn ta đến đây để trừng trị ngươi !-Laos và Taiwan từ trên trời từ từ đi xuống bằng dây thường xuất hiện như 1 vị thầnSau khi cả 2 đáp xuống thì liền bắt đầu giành giật Việt Nam và chửi nhau nảy lửa-"tổ sư bọn này bị làm sao đấy !?"

-Việt Nam nhìn mớ này mà lo lắng,phải ngăn chặn vụ này lại,nhìn về phía cánh gà,nhìn về phía sân khấu không biết bao nhiêu người đang nhìn cái lớp mình mà Nam muốn đội cái mo lên đầuChợt Nam nghĩ ra 1 cách*tạch,bỗng đèn đóm tắt đi hết chiếu vào mỗi Việt Nam*-HAHAHAHA HOÀNG TỬ !?

NGƯƠI ĐÃ BIẾT QUÁ NHIỀU RỒI,THÔI...THÌ CŨNG SẮP CHẾT ĐẾN NƠI TA CÙNG ĐỒNG BỌN SẼ TIÊU DIỆT NGƯƠI,VỊ THỢ ĐIỆN Ở ĐÂY CHÍNH LÀ NỘI GIÁN TA CÀI VÀO,2 VỢ CHỒNG NHÀ NÀY THÌ BỊ TA ĐIỀU KHIỂN MUA VUI,CÒN 2 NGƯỜI NÀY CHÍNH LÀ PHÙ THUỶ ĐỘI LỐT ÔNG BÀ TIÊN,BÂY GIỜ...NGƯƠI CHẠY ĐÂU CHO THOÁT !!!-a..nói rồi mụ phù thuỷ cùng đồng bọn áp sát hoàng tử đến bên cửa sổViệt Nam bên này thì đang ra hiệu cho lũ bạn là"nhìn tình hình đi mấy cụ ơi",lúc này mấy người cũng nhận ra vấn đề mà áp sát lấy China,Laos chợt nhận ra cái gì đó,em đi rồi thì đứa nào dẫn truyện phần nói của cô,vâng,còn ai khác ngoài cậu bạn đau họng Russia đâuSau đó tất cạ mọi ngượi...khụ..cùng nhau đẩy vị hoàng tử xấu số kia xuống.Vị hoạng tự ự..khụ khụ...rơi xuống dưới mớ gai mọc bên dưới toà tháp,gai nhọn đâm mù c*c của hoàng tự.khụ.. (mắt->ặc->c*c)*kéo rèm và nhóm Việt Nam nhanh chóng rời sân**mở rèm,khung cảnh là hoang mạc và hình ảnh Mainly cùng 2 đứa con đang chờ nát họng*Nhiều tháng trời hoàng tử bị mù mặc lang thang khắp nơi,cuối cùng cũng gặp được nàng thơ ngày nào mà anh cũng đều mong ngóng.Khi thấy anh thì cô liền nhận ra ngay,cô rất vui mà chạy đến ôm chầm lấy anh,nước mắt cô tuôn rơi rơi xuộng trên ..ặc..khụ khụ..trên đôi mắt anh,nước mắt hoá phép khiến đôi mắt anh sáng lại,từ đó anh rước cô về hoàng cúng..khụ..cưới cô về làm nợ...từ đó 2 người sống hạnh pặc......với nhauHết...Nói xong Rus ho sặc sụa..

..............

HếtNgày 3/8/2025Bài hát mà nhỏ Mainly hát là bài "người đến từ chuồng trâu" trích trong vụ án phức tạp của Võ tòng đánh mèo :),tại thấy hay nên cho vàoỦng hộ nhé,đừng xem chùa nhé,viết gãy tay ra :'>4863 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 15 Lễ kỉ niệm(4)


Mina bình tĩnh,cái kỉ niệm này diễn ra 2 ngày nên là vậy đấy 👀.....Hết...Nói xong Rus ho sặc sụa,mọi người trong lớp nghe thấy vở kịch đã hết thì thở phào nhẹ nhõm.Những người diễn kịch thì liền đi ra cúi chào khán giả rồi nhanh chóng bài chuồn vì quá nhục nhã,mọi người bên dưới thì vẫn đứng nhìn trong sự bàng hoàng hoang mang với bộ não chưa tải xong dữ liệu*Bộp bộp bộp bộp*Tiếng vỗ tay khiến mọi người chú ý,là ông thầy hiệu trưởng UN,ông đang rất xúc động về vở kịch vừa rồi,nãy giờ toàn là những vở kịch mà ông đã đọc đi đọc lại hàng trăm lần,riêng cái này thì ngoài sức tưởng tượng,có lẽ ổng nghĩ nãy giờ không phải là sự cố,tất cả đều là 1 phần trong vở kịch.Mọi người thấy UN vỗ tay thì cũng đồng loạt vỗ tay-tuy hơi khác nguyên tác nhưng vẫn có cái gì đó lôi cuốn-học sinh 1-tôi thấy nó cảm giác như mấy cái cảnh sau không phải là 1 phần vở kịch,nó giống sự cố quá-học sinh 2-ôi dào,hiệu trưởng đã nghĩ tất cả đều là diễn thì ắt hẳn nó là diễn,chắc không phải sự cố gì đâu-học sinh 3-thế hả...nhưng tôi vẫn thấy kì kì-học sinh 2-vâng đó là tiết mục rất là đặc sắc đến từ lớp a1 năm nhất đầy sự sáng tạo,và tiếp theo đây là tiết mục đến từ lớp a3 năm 2 ![Tại nhà vệ sinh nào đó]-*cốc cốc* thầy Asean ơi,lớp mình diễn xong rồi,thầy đi ra đi-Việt Nam gõ cửa dồn dập cùng với nhiều người trong lớp khác-thầy ơi vẫn chữa được mà,thầy đi ra đi-mọi chuyện qua rồi kệ đi thầy,bọn mình ăn chắc cái giải nhiều chữ nhất rồi-giải nhiều chữ là giải gì vậy Việt Nam-Laos nghe thấy kì kì thì hỏi-là giải khuyến khích-à....-chúng mày cút đi,bao nhiêu công sức thế mà chúng mày phá cho bằng hết-Asean từ bên trong nói vọng ra,nghe giọng thì có vẻ ổng đang khóc-tập luyện tốt bao nhiêu chúng mày lên đấy diễn tồi bấy nhiêu,biết thế tao đã không cho chúng mày đăng kí rồi,nhục quá đi mất,cứ c*c với lại trà sữa,Giao-bán-đồ,nách mây,làm quái gì có cái tên nào như vậy hả !?

Bắt đền chúng mày huhuhuhuhu-nghe thế thì mọi người chỉ biết nhìn nhau cười trừTầm chục phút sau thì cả lớp mới dỗ được ông thầy Asean đi ra ngoài,sau khi an ủi đôi lời,nói ngọt vài câu vuốt ve vài lần thì cả lũ liền tản đi,còn ông thầy thì đi về kí túc giáo viênỞ tại hậu trường,1 vài người trong lớp Việt Nam đang cố gắng gỡ cái bộ lông nách bất đắc dĩ ra khỏi nách nhỏ Mainly,con nhỏ thì đau không thể ai thấu,nhỏ Mainly mà biết đứa nào nhỏ keo 502 vào nách nhỏ thì chắc chắn nó sẽ xiên đứa đấy (Cuba said:lương y như từ mẫu)-a~...a...đau quá !

Nhẹ chút đi Russia-tớ nhẹ hết cỡ rồi,nhẹ quá nó- khụ khụ khụ...nó không ra-Russia nhẹ nhàng gỡ cái của nợ trên nách nhỏ ra-hức...ai biểu cậu tự nhiên đọc sai,rồi cả những người kia nữa,xử lí kiểu gì mà dính cái mớ này lên-Mainly tức giận thút thít nói-x..xin lỗi...tại lúc đấy tớ đau họng nên là nói bị nhầm....-hức hức..-con nhỏ nghẹn họng nghiến răng,chung quy tất cả đều là do RussiaSau khi gỡ ra được hết thì nhỏ liền đứng dậy rời đi để mặc Russia ở lại-tớ..tớ xin lỗi,do tớ cả-Russia lúng túng nói-"xin lỗi suông mà được à,rõ nhà làm bất động sản,có gần trăm toà nhà cho thuê,đất đai bạt ngàn thế mà từ khi chơi đến giờ không khao mình nổi 1 bữa ăn,cái loại này ki bo kiệt sỉ thấy gớm,cứ ngỡ con nhà Công tước Ussr hào phóng thế nào hoá ra còn chả bằng tên Mật Trận,đã thế mình cũng không thèm dây dưa nữa,khổ tốn nước bọt"-Mainly càng nghĩ càng tức,vốn ban đầu nghĩ nhà Russia có tiền thì sẽ tiêu xài không thèm nhìn giá,nào ngờ đâu ra chợ mua mớ rau thôi cũng trả giá nữa,làm nhỏ đi cùng mà thấy ngại-tớ nghĩ chúng ta tạm thời không chơi với nhau 1 thời gian,vậy thôi-nói rồi nhỏ Mainly liền rời đi để lại Russia ở đó,anh liền vội vã chạy theo xin lỗi,nhưng nói mồm không thì có lẽ Mainly không tha thứ cho Russ được rồi[Ngày thứ 2 của buổi lễ]Sân trường bất đầu xôn xao từ lúc 8 giờ,cửa cổng của trường cũng đã được mở ra để cho học sinh và những người bên ngoài có thể đi ra đi vào để giao du và trao đổi hàng-trường có hơn 50 câu lạc bộ,quyết tâm ngày hôm nay đi chơi cho bằng hết,mà nghe nói trương tối đến sẽ đốt pháo hoa đấy-Việt Nam quay ra nói với Laos nghe vậy thì cô bạn háo hức kéo Việt Nam nhanh nhanh đi xuống đề chơiTại rạp của câu lạc bộ thủ công mĩ nghệ,rất nhiều người đang chen chúc nhau ở đó,nhưng chủ yếu là con gái-chị trả 50 đồng để em Taiwan thêu tranh mặt chị !!!-1 bà chị nào đó đang chen chúc nói lớn-tôi trả 100 đồng !

Taiwan ơiiiii !!!

Em thêu mặt chị đi !!!-1 người khác nói-xê ra tôi trả 120 đồng để Taiwan lắp ghép mô hình mặt của tôi !-trưởng câu lạc bộ,anh đi gọi bé Taiwan đến đây đi !!!-1 bà chị lực điền nào đó xách cổ anh trưởng câu lạc bộ lên,anh thì sợ gần chết vội vã bảo người đi gọi Taiwan,nhưng chưa kịp gọi thì Taiwan đã xuất hiện như 1 idol giới trẻ làm bao nhiêu người xồn xồn nhao nhao nói lớn-TAIWAN ƠI CHỊ TRẢ EM 200 ĐỒNG,EM LÀM CHO CHỊ CÁI NÀY ĐI !!!-TAIWAN ƠI CHỊ TRẢ EM 500 LUÔN EM THÊU TRANH CHO CHỊ ĐI !!!-EM ƠI CHỊ TRẢ EM 600,EM LÀM CHO CHỊ ĐI !!!-mọi người bình tĩnh nào-anh trưởng câu lạc bộ khóc không ra nước mắt cố gắng ngăn cản lũ người này lại,anh sợ mấy đứa này mà hừng hực chạy vào có khi cái rạp nó sập mất-a~xin lỗi các chị nhưng hôm nay em không thể làm được,em còn có nhiều việc để làm-Taiwan từ đâu lôi ra cái khăn chấm chấm nước mắt crocodile như thật,những người kia nghe vậy thì tiếc hùi hụi,cậu còn không quên vẫy tay chào tạn biệt những con người kia rồi 1 phát tan biến vào trong không khí-...a...haha được rồi mọi người,ai muốn tôi thêu cho không nè-ơ !?

Mọi người đi đâu vậy -thấy mọi người bắt đầu tản đi dần làm anh trưởng câu lạc bộ hoang mang-ơ..này !

Tôi lấy 1 nửa chỗ mọi người bỏ ra cho Taiwan thôi !

Ê này !

MẢ CHA NÓ THẰNG TAIWAN ĐÂU,LÔI NÓ VỀ ĐÂY !

NHANH LÊN !!!-thấy khách mình bỏ đi thế thì anh hoá khùng kêu gọi toàn bộ nhân lực đi tìm cái máy hút vàng Taiwan về Còn về phía anh thì anh đã chùm mặt mũi kín mít để không ai nhận ra,bản thân thì đi tìm Việt Nam.Đang đi thì thấy China cùng với vài người khác đang đi tuần,thấy vậy thì anh liền đi đến chỗ China để hỏi cho nhanh-ê,đại ca, thấy Việt Nam đâu không ?-nghe thấy cái giọng quen quen thì China liền nhìn xuống,nhìn kĩ hơn thì thấy đó là thằng em mình,Taiwan-tốn tiền cho đệ đi học lễ nghi rồi cuối cùng thứ mà đệ mang về đây là 1 câu không đầu không đuôi à,tốn cả tiền-thì ca thấy Việt Nam đâu không-ai mà biết được-China thản nhiên nói,sống với nhau đủ lâu nên Taiwan hiểu thằng cha này đang nói dối-đừng nói dối vậy chứ đệ đang bận,nói đi huynh muốn cái gì,sủi cảo nhé,hay gấu bôn- -Taiwan chưa nói hết câu thì China liền chặn họng Taiwan lại-đừng có nói thêm gấu bông chứ-..vậy sủi cảo nhé-China định nói thêm gì đó nhưng liền không nói nữa,anh đứng thẳng người lên,lấy quạt che miệng rồi nhìn ra chỗ khác-khỏi đi,không hứng thú-bình thường huynh thích ăn sủi cảo nhất mà,thậm chí huynh còn nói đứa con gái nào cho huynh sủi cảo thì huynh sẽ yêu luôn mà không chần chừ,giờ ăn nhiều quá nên ngấy rồi hả ?-Taiwan nhăn mặt hỏi-không..vẫn thích...-đôi mắt vẫn lản tránh không nhìn thẳng vào Taiwan-mà nè lão nhị,em thích Việt Nam hả ?-nghe vậy thì Taiwan trả lời rất thản nhiên-ừm,thì sao-kiểu gì cũng từng là chị em,mà giờ thích người ta em không thấy kì sao-có sao đâu,miễn không cùng huyết thống là được,mà rồi rốt cuộc huynh có chịu nói không-không-"biết thế tự đi tìm cho rồi đỡ phải dây dưa mất hết cả thời gian"-Taiwan khó chịu rời đi,China nhìn Taiwan đi rồi thì bản thân cũng đi tiếp,mà cuộc nói chuyện vừa rồi Mainly lại vô tình nghe được-"China...con nhà Công tước Qing,kho vàng của nhà nước,nhà lại sản xuất tiền và phân phối...nhìn dáng vẻ có lẽ thuộc kiểu người không ki bo như Russia,được lắm,ông trời giúp mình thì mình cứ thế mà triển,đúng là trong cái rủi lại có cái may mà"-con nhỏ cười thầm,định nhân lúc tối nay nhỏ sẽ hành động[Quay lại với Việt Nam]Lúc này thì cả nhóm Việt Nam đã đông đủ,có mỗi Cuba và Đông Lào là chưa thấy đâu,mà chính xác hơn thì 1 người đang ở trong phòng y tế,1 người thì đang thi đấu-nè,hay là chúng ta đi đến xem Đông Lào thi đấu đi-Việt Nam đề xuất ý kiến,nghe vậy thì Laos phản bác ngay-ngồi xem mất hơn 60 phút,hết luôn 1 ngày rồi còn đâu-Laos mè nheo,tay thì đang kéo Việt Nam đi chơi trò khác-đúng đấy,bóng đá có gì vui đâu,chi bằng chúng ta đi xem cái khác còn hơn-Taiwan kéo Việt Nam về phía ngược lại với Laos-nếu 2 người không muốn đi xem thì 2 người có thể đi chúng với nhau,tôi với Việt Nam cùng đi xem-Canada nói,nghe thế thì Taiwan với Laos trừng mắt nhìn tên này-"tiên sư mày,mỡ đâu mà cho mày húp"-thôi Việt Nam ạ,tớ nghĩ chúng ta nên đi xem bóng đá,tự nhiên tớ có hứng thú hẳn-Laos quay ngoắt 360 độ nói với Việt Nam-trong các môn thể thao,em là em yêu bóng đá nhất,ta đi xem thôi-Taiwan lật mặt nhanh hơn bánh tráng nói,Việt Nam thấy vậy thì cũng dắt cả bọn đi xem bóng đá...-Đ*T MẸ TIÊN SƯ NHÀ MÀY,FAIRPLAY CỦA MÀY ĐÂU !?-THỀ !

Đ*O HIỂU KIỂU GÌ LUÔN !!!-bạn chơi vậy thì mình chịu rồi -các bạn là nhất,xin nhận của tại hạ 1 cái tátVừa vào bên trong thì nhóm của Việt Nam đã nghe thấy tiếng cãi nhau um sùm,nghe tình hình xung quanh thì biết được rằng trường bên chơi nãy giờ toà var nhau làm mấy người trong trường Nam bị thương,thậm chí còn có người bị gãy chân,hiện đang ở trong phòng y tế-ôi các bạn bị làm sao ý,chỉ là va chạm bình thường thôi mà,có khi do các bạn yếu đuối như mấy quý cô nên động 1 phát là bị trẹo với gãy chân-1 người bên trường bên nói,nghe vậy thì Đông Lào liền gắt lên-chúng mày chơi cái kiểu va chạm như thế thì khác nào lấy voi đè người,chơi bẩn thì cứ nhận chơi bẩn đi,nói thì lại tự ái mà không nói thì chúng mày tưởng mình chơi cao đẹp lắm-ôi~trường quý tộc đây sao,ăn nói sao khó nghe vậy nhỉ,giáo dục đứng nhất toàn quốc đây sao,trắng đen còn không phân biệt rõ ràng được thì còn làm được gì nữa-1 tên nào đó mỉa mai-đây là minh chứng sống của câu nói có tiếng mà không có miếng sao-nói đến đây thì đội bạn liền cười khoái chí,Đông Lào nãy giờ nhịn đủ rồi,anh liền đi lên định khô máu với chúng nó nhưng bị cản lại-khoan đã đội phó,em bình tĩnh lại-1 đàn anh nói-đừng để bọn này khiêu khích làm huỷ hoại thanh danh-nhưng....tck !-cậu tặc lưỡi khó chịu nhẫn nhịn bỏ qua nhưng có vẻ mấy đứa kia thích sôi động hay sao mà vẫn không ngừng khích đểuNhững người ở trên khán đài thì bất mãn chửi rủa đội bên,còn những người đi theo cổ vũ đội bên thì mắt nhắm mắt mở,có đứa còn chửi tay đôi lại.Việt Nam nghe sự tình cùng với cái văn chửi nhau của bọn kia thì cũng tức ngang,chơi bẩn mà cứ nghĩ mình cao thượngChục phút sau thì cũng đến giờ giải lao,Việt Nam muốn đi ra chỗ Đông Lào nhưng lại sợ phiền nên chỉ đành ngồi ở trên khán đài cãi tay đôi với mấy đứa cổ vũ đội bên.Những người hiểu chuyện như vậy khiến ta yên tâm nhưng còn 1 vài thành phần không hiểu chuyện lại bắt đầu đi ăn hoa quả,lao động trồng trọt,cụ thể là ăn cây táo rào cây sung*cốc cốc*-ai vậy ?

Vào đi-đội trưởng đội bên địch nói vọng ra,cánh cửa được mở ra,đó là 1 cô gái quen mắt,Leftoverybell-chào mọi người~-cô gái này là...-vị đội trưởng hỏi-em là học sinh của trường này,em có cái này muốn nói với mọi người-người trường này hả,hay mình đuổi đi-1 cậu bạn phe địch thì thầm với tên đội trưởng nhưng anh ta lắc đầu chưa đuổi vội-có chuyện gì ?-chẳng là....-sau đó con nhỏ này thì thầm mùa xuân với tên đội trưởng,nghe vậy thì tên này cau mày khó chịu,những người xung quanh cũng tràn đầy vẻ tức giận-này có thật không em ?-1 anh chàng hừng hực hỏi,nghe vậy thì con ả gật đầu-đúng là chỉ được cái mã,bọn nó dám nói như vậy ư,được,hay lắm đã thế--khoan đã-vị đội trưởng kia chặn họng tên này lại,bản thân nhìn Leftovery với ánh mắt cảnh giác nhưng sau đó liền biến mất-ừm,cảm ơn em vì đã cho bọn anh thấy được bộ mặt của mấy người đấy,nhưng dù thế nào thì bọn anh cũng không thể làm thế được-các anh bình tĩnh được như vậy thì tốt,em mong sao khi các anh rời đi thì sẽ không bị khinh thường nhẵm đạp như con chuột cống-sao em nói vậy ?-vị trưởng kia cau mày hỏi-vì ở đây....toàn con ông cháu cha hết mà~-...-anh ta không nói gì,không nói thì anh ta cũng biết chỗ này toàn quý tộc thượng lưu,còn có cả hoàng gia nữa-vốn dĩ đã có thù oán,các anh thắng họ cũng cố gắng dìm cuộc sống của các anh,các anh thua thì vừa tức giận vừa bị tiếng xấu,chi bằng thà làm 1 lần cho hả dạ còn hơn là đi đường nào cũng đầy tiếng xấu và đau khổ-nghe con ả nói vậy thì tất cả đều hùng hồn sôi máu,lần này thì tên đội trưởng kia cũng không phản bác gì nữa,anh ta đang suy ngẫm-cảm ơn em-không có chi ạ~-nói rồi con ả liền rời đi,không quên đóng cửa lại-...các em thấy sao-vị đội trưởng quay ra chỗ đội mình hỏi-triển luôn đi anh,em đang mong chờ lắm đây !

Đúng là cái bọn sinh ra ở vạch đích tư duy cũng thượng đẳng thật-1 người trong nhóm nói-chơi tới bên luôn,cho chúng nó biết mùi vị của chúng ta-đúng vậy !-tất cả đều đồng ý giơ tay,vị đội trưởng kia cười lạnh rồi đứng lên đi ra ngoài để tiếp tục cho hiệp 2Còn về phía nhỏ Leftovery,con nhỏ đi ra chỗ khuất tầm nhìn,ở đó có 1 người đang chờ nhỏ,đó là Mainly-sao rồi ?-Mainly hỏi,nghe vậy thì con ả giơ ngón cái lên-thành công mĩ mãn luôn tiểu thư-vậy là ổn rồi,ta đi thôi~-nói rồi Mainly liền đi vào sân bóng,đi lên ngồi tạm ở 1 hàng ghếHiện tại cả 2 đội đều đã ra sân,phía đội Đông Lào hiện đang thiếu 1 người,người dự bị đều đã bị thương hết,có người còn bị đau bụng các thứ nữa,cậu càng nghĩ càng khó chịu,cứ ngỡ chỉ là 1 buổi giao lưu vui vẻ ai ngờ đâu lại thành ra thế này.Đột nhiên giọng loa khắp nơi trong sân bóng cất lên,quay ra thì thấy là vị đội trưởng đội địch-nghe nói đội bạn bảo rằng đứa con gái yếu nhất trường còn có thể đá bóng thắng đậm đội bóng trường tôi,vậy thì tôi xin mời quý cô Việt Nam bước xuống đây để kiểm chứng lời nói của các bạn !!!!

Tình cờ là đội bạn có vẻ thiếu 1 người,xin mời ạ !!!!-giọng loa chói tai vang lên khiến bầu không khí trở lên tĩnh mịch,mọi người đều nhìn về phía con người đang nói kia,ai nấy cũng đều ngỡ ngàng,nhưng ngỡ ngàng nhất phải nói đến Việt Nam,đang yên đang lành tự nhiên bị réo tên-NÀY THẰNG KIA MÀY QUÁ ĐÁNG VỪA THÔI,ĐÂY LÀ TRẬN BÓNG NAM NAM CHỨ KHÔNG PHẢI NỮ !!!!!-Đông Lào xách tên này lên ngằn giọng nói,mắt trợn lên nhìn cái tên này-sao đâu,chơi vui thôi mà~chẳng phải các bạn nói vậy sao ?

Hay là lại nuốt lời rồi~?-tên đó thản nhiên nói-BỌN TAO CHƯA BAO GIỜ NÓI CÂU ĐẤY NHÉ !

CÓ CÁI LOẠI CHÚNG MÀY THÍCH GÂY SỰ NÊN MỚI BÀY RA ĐÚNG KHÔNG !!?

KHÔNG CHƠI ĐƯỢC THÌ CÚT !!!-Đông Lào nói rồi đấm vào mặt tên này 1 phát nhưng lại bị đội bên cùng đội mình cản lại-ôi~hèn chưa kìa,đúng là~c.h.ỉ đ.ư.ợ.c c.á.i m.ã-tên kia nhấm mạnh 4 chữ cuối làm toàn khán đài bùng nổ,chửi rủa các thứ,còn đội bên thì lại đi chửi ngược lại đội Đông Lào-ha~đúng là lũ công tử bột,công chúa cả-bạn nói ai là công tử bột,công chúa vậy ?-mọi người theo bản năng nhìn về phía nơi cất ra giọng nói,là Việt Nam-chỉ là chơi thôi mà,vui là được !

Đúng không ?-Việt Nam với gương mặt đen xì nhìn về phía đội bên,tên kia thấy vậy thì cũng gật đầu-đúng thế,để lũ thường dân cùng với hạ lưu bọn mình xem trình của các quý tộc như thế nào đi..........HếtNgày 6/8/2025Trong nhà Qing thì mấy đứa chúng nó xưng huynh đệ,còn ra ngoài thì xưng hô bình thường 😌,cái series này dài hơn dự kiến của mình 🗿3436 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 16 Lễ kỉ niệm (5)


-đúng thế,để lũ thường dân cùng với hạ lưu bọn mình xem trình của các quý tộc như thế nào đi-cậu ta mạnh miệng nói-được rồi được rồi trọng tài ơi !

Cho đội bạn xin thêm 5 phút chuẩn bị đi !-1 anh chàng đội bên nói,nghe vậy thì tên trọng tài cũng gật đầu[Trong phòng chờ]-V..Việt Nam nè..anh biết là em tức bọn kia nên mới mạnh miệng,nên là thôi đi,em không cần ra sân đâu,nhìn em thế này chắc cũng không biết đá bóng đâu nhỉ-vị đội trưởng cầm vai Việt Nam nói-cảm ơn anh nhưng em biết đá bóng,Đông Lào trước đây cũng đã chỉ cho em và cùng chơi với nhau,đối phương đã khinh chúng ta như vậy thế mà anh vẫn nhắm mắt cho qua hả ?-Việt Nam nói,sở dĩ tự tin như vậy là vì Nam chơi bóng khá thuần phục-...Đông Lào có phải như vậy không ?-đội trưởng hỏi-đúng là thế thật nhưng từ khi vào năm học đến giờ chị ấy đã không chơi bóng nữa,em chỉ sợ...-nhìn thấy được Đông Lào đang lo lắng thì Việt Nam liền đi ra vỗ vai cậu-không sao đâu,em cứ yên tâm,chị vẫn chơi được như thường-thật chứ ?-Đông Lào hỏi,nghe vậy thì Việt Nam gật đầu-vậy....em tạm tin chị vậyNói rồi Đông Lào đi ra cái túi của mình,lấy trong đó ra là 1 bộ đồ thể thao,chính xác là đồng phục của đội bóng Đông Lào,trên đó còn ghi 2 chữ Việt Nam-em vẫn giữ nó hả ?-ừm,mặc vào đi rồi ta bàn bạc tiếp-sau đó Đông Lào liền đưa bộ đồ đấy cho Việt Nam thay,rất nhanh Việt Nam đã thay xong và đi ra để bàn bạc với đội trưởng và những người khác[5 phút trôi qua]Khi này trên khán đài,nhiều người xem cảm thấy rất bức xúc và chửi mắng đội bên kia,còn ném lọ chai xuống,những người kia thì chẳng mảy may quan tâm đến,còn những đứa đi xem cổ vũ cho đội địch thì lại cố gắng biện minh và cãi cố-VÂNG !

KHÔNG ĐỂ QUÝ KHÁN GIẢ ĐỢI LÂU HIỆN TẠI ĐỘI BÓNG TRƯỜNG LIÊN CẤP QUỐC GIA R.F.C ĐÃ RA SÂN !

MỌI NGƯỜI HÃY HOAN NGHÊNH CHÀO ĐÓN !!!-tiếng loa phát thanh của sân bóng vang lên cắt ngang mọi cuộc cãi vã,tất cả đồng loạt nhìn ra sân trường,phía xa xa lấp ló 1 dáng người nhỏ nhắn buộc tóc cao cùng với bộ đồng phục bóng đá khiến cho cả khán đài rầm rộ,đặc biệt rầm rộ nhất có lẽ là bộ 3 Laos,Taiwan và Canada-*ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG !!!* VIỆT NAM CỐ LÊN !

VIỆT NAM CỐ LÊN !-Laos không biết từ đâu lôi ra cái trống to tổ bố gõ lia lịa,Taiwan cũng vậy,lôi cái trống giống hệt của Laos ra để gõ,còn Canada thì đang liên hệ gì đó ở cái điện thoại để bàn phía trên cùng ghế đài-VÂNG VÌ HIỆP 1 TRƯỜNG LIÊN CẤP QUỐC GIA R.F.C ĐÃ ĐI BÓNG TRƯỚC NÊN LÀ TRƯỜNG RUSTKOKIP THREE WOLF SẼ LÀ TRƯỜNG ĐI BÓNG TRƯỚC !

Nói xong thì đội bên kia bắt đầu giao bóng cho nhau rồi bắt đầu áp sát khung thành đội Nam.Việt Nam cũng bắt đầu chạy theo,kiểu gì thì kiểu Việt Nam vẫn là 1 đứa con gái nên là chạy chắc chắn không bằng mấy thằng cao to lực lưỡng kia,nhưng đấy chỉ là vài phút đầu,tiếp sau đó Việt Nam đã có thể đuổi kịp tốc độ của mấy người này.Rất nhanh cục diện đã thay đổi khi đội Việt Nam đã cướp lại được bóng và bắt đầu tiến về phía sân của đối phươngĐội Việt Nam bắt đầu chuyền bóng cho nhau,khi chuyền đến chân Việt Nam thì đùng đùng 5 đứa cao to lực lưỡng như cái xe bò mất phanh lao đến chỗ Việt Nam,chắc chúng nó nghĩ Việt Nam là con gái nên dễ chơi.Nam giữ bóng luồn lách qua 3 người rồi đá về phía Đông Lào đang chạy ở gần đó,anh thấy vậy liền phóng thật nhanh đến nhưng lại bị 1 tên đội địch cướp bóng-tck !-Đông Lào khó chịu rồi nhanh chóng điều khiển tốc độ chạy về phía sân của mình-VÂNG !

TÌNH HÌNH ĐANG RẤT LÀ GAY GO KHI MÀ CẢ 2 ĐỘI NGANG TÀI NGANG SỨC,CÓ VẺ LÀ VỊ TIỂU THƯ KIA RẤT CÓ TÀI NĂNG CHƠI BÓNG,TUY KÉM HƠN 1 CHÚT SO VỚI NHỮNG NGƯỜI KHÁC NHƯNG CÔ ẤY ĐANG DẦN HOÀN THIỆN NGAY TRÊN SÂN CỎ NÀY !

MỌI NGƯỜI CỔ VŨ NHIỀU LÊN ĐI Ạ !!!-vị mc bên trên kia nói xong,3 người tiên phong Laos Taiwan và Canada liền cổ vũ kịch liệt,hét khàn cả cổ họng-1..2...3 CHỤP !-lời Canada vừa dứt thì hàng loạt người đứng xung quanh anh liền chụp hàng tá bức ảnh,hoá ra vừa nãy anh gọi cho hoàng gia cử tầm 20 thợ chụp ảnh tốt nhất về đây để săn ảnh Việt Nam-SÚT !!

MAY QUÁ KHÔNG VÀOOOOO !-ông mc nói mà hội trường hô vang kịch liệt,chỉ có đội địch là tiếc nuối-may quá...-Việt Nam thở dốc,chạy hừng hực nãy giờ nên Nam khá mệt,nhưng dù thế nào thì Nam vẫn phải tiếp tục,phải làm cho bọn kia sáng mắt ra vì cái tội khinh người1 cầu thủ đội trường Nam ném bóng vào chỗ Đông Lào,anh liền nhanh chóng tăng tốc đưa bóng chuyền đi,vờn qua vờn lại chạy qua vài cầu thủ đội địch,anh quan sát thì thấy mình đang bị áp sát,ngó 1 cái thì thấy Việt Nam đang chạy gần đó thế là anh liền sút quả bóng về phía Việt Nam.Nam đỡ lấy rồi liền áp sát khung thành đội địch-nhanh lên !-tên đội trưởng đội địch nói lớn,tất cả liền lao đến như bay về phía sân nhàMột sút dứt khoát thẳng tắp lao vào lưới đối phương nhưng đội bên đỡ được,rất nhanh thủ môn đội địch liền đặt quả bóng xuống dưới nền cỏ và sút 1 cút xa bay hơn nửa sân cỏ trúng mục tiêu vào đội của tên thủ môn đấy.Nhanh chóng tất cả những cầu thủ ở bên này liền lao về phía sân nhà Việt Nam.Tên địch luồn lách bóng qua vài người đơn giản nhưng lại bị đội trưởng đội Nam lấy bóng rồi truyền ra xa cho 1 người khác,người đó liền nhanh chóng chạy theo bóng và làm chủ,chạy ngược hướng đi về phía đội địchĐội ta truyền qua truyền lại chơi trò bóng ma khi có 4 người đang thay phiên nhau truyền bóng,khi nhìn thấy chỗ Đông Lào đang không có ai thì ra hiệu rồi 1 phát cậu bạn đá về phía Đông Lào,anh nhanh chóng chụp lấy rồi tăng tốc tiến về phía khung thành,tên thủ môn đã chuẩn bị cho 1 cú trực diện thì đùng cái anh liền truyền bóng sang phía bên kia cho người khác khiến tên này ngỡ ngàng.Xong người này liền 1 phát đá vào lưới nhưng lại bị hụt đạp vào khung thành bật ra nhưng lại được Việt Nam đứng gần đó đỡ được,địa lợi nhân hoà Nam 1 cú đá thẳng quả bóng vào lưới trong cự li gần khiến tên thủ môn không kịp phản ứng.Vậy là 2-1 cho đội Việt Nam-VÀOOOOOOOOOO !!!!

2-1 CHO ĐỘI TRƯỜNG R.F.C !!!!-HÚUUUUUUUUUUUU !!!!!!!!!

R.F.C MÃI ĐỈNH !!!-VIỆT NAM IS THE BEST !!-Laos và Taiwan đánh trống đùng đùng,Canada thì chụp nãy giờ cũng được 1000 tấm rồi-CHINA HUYNH GÕ MẠNH LÊN !!!-Taiwan xồn xồn quay ra nói với China,hiện tại anh đang là người gõ trống bất đắc dĩ cho cái đội không coi trọng mặt mũi này-biết rồi...mà chúng mày cổ vũ bình thường thôi,làm thễ này gượm gần chết !-tuy China nói vậy nhưng anh vẫn gõ trống -THẾ NÀY NÓ MỚI TOÁT HẾT SỰ VUI MỪNG HUYNH HIỂU KHÔNG ?!-rồi...chúng mày nói gì cũng đúng hết.....gõ mạnh là được chứ gì-nói xong thì China liền dồn toàn bộ sức tay để gõ vào cái trốngMọi người chạy về phía Việt Nam ôm ấp chúc mừng,cứ ngỡ đâu hụt rồi ai ngờ Nam xuất hiện đá cho phát dằn mặt luôn.-em đỉnh thật đấy Việt Nam !-ông đội trưởng nói-chị đúng là chị của em-Đông Lào ôm Việt Nam giơ lên cao-k..không có gì đâu ạ,mọi người bình tĩnh đã,giờ mới cách nhau 1 bàn thôi,không nên chủ quan !-đúng là thế nhưng thắng thì phải ăn mừng chứ đúng không ?-đúng..đúng-Việt Nam cười cười nói*HUÝT !!*Tiếng còi cất lên đồng nghĩa với việc trận bóng được tiếp tục diễn ra.Vì nhờ việc dẫn trước 1 điểm nên đội Việt Nam rất hăng,nhưng đội bạn cũng hăng không kém,bây giờ họ bắt đầu tấn công tới tấp để nhanh chóng giành được thêm bàn thắng nữa.Bóng đang được dẫn dắt bởi đội Nam,Việt Nam và Đông Lào ăn ý với nhau,truyền qua truyền lại,khi thấy phía Đông Lào và mình bị áp sát,Việt Nam lướt bóng xoay người di chuyển ra chỗ khác rồi đá ra cho 1 người khác dẫn bóng,thấy thế những người kia liền chạy ra áp sát cậu bạn kia và thành công cướp được bóng,trận chiến lại tiếp tục bị đảo lộn khi đội địch cướp được bóng và đang áp sát khung thành phe taBọn chúng bắt đầu truyền bóng cho nhau như chơi bóng ma,nói thật chơi kiểu này khó chịu bỏ mẹ,mình là đứa truyền bóng thì không sao nhưng đăng này lại là đứa cướp bóng.Khi 1 đứa trong đó vừa chạy từ từ vừa truyền bóng thì đột nhiên như có bóng ma lao vút qua cướp lấy bóng,là Đông Lào.Rất nhanh Đông Lào tiếp tục bị ám sát,anh nhanh chóng đá cho thủ môn đội mình,anh bạn thủ môn liền suýt xa bay qua những người đội địch và tiếp đất an toàn nơi đội trưởng đội ta.Cục diện lại tiếp tục bị xáo trộn,mọi người hớt hải chạy về phía sân địch,hấp hối nhất chắc là phải phe bạn vì bên kia không lấy 1 bóng người phe bạn-mẹ kiếp !!!

Nhanhhh !!!-đội trưởng đội địch nói lớn làm tất cả mọi người tăng tốc chạy về nhưng đã muộnQuả bóng lăn nhẹ dưới sân cỏ,đội bạn trợn mắt bất lực,tiếng hô reo cổ vũ vang lên ngút trời,phải,thêm 1 bàn nữa-VÀOOOOOOOOOOOOOOOOOO !!!!!

3-1 CHO TRƯỜNG R.F.C !!!!!-ông mc nói lớn vào mic khiến cả khán đài hô vang không ngớt-R.F.C VÔ ĐỊCH !

R.F.C VÔ ĐỊCH !!!!-tiếng nói không ngớt vang lên trong sự phấn kích,còn phía bên cổ vũ cho phe địch thì khó chịu ra mặt,họ bắt đầu lên tiếng chửi rủa chính đội của mình,nhưng đại đa số thì họ vẫn còn 1 chút hi vọng nhỏ nhoi nào đó,dù gì cũng chỉ mới trôi qua 25 phút,còn 20 phút nữa cơ màTrong khi đội Nam đang ăn mừng bàn thắng mới thì phía bên kia đội bạn lại bắt đầu thảo luận gì đó-.......mất 2 bàn rồi đội trưởng-giờ làm sao đây........-mấy tên cầu thủ hỏi,nghe vậy thì tên đội trưởng cắn răng đi ra chỗ nhóm Việt Nam đang ăn mừng chiến thắng-ĐỘI TRƯỞNG EM ĐỈNH QUÁ !!!-RA ĐỜI EM NỂ MỖI ANH !-haha..các em đừng nói vậy,ai cũng đều cố gắng cả,sau trận này anh dẫn các em- -chúc mừng nhé-giọng nói từ đâu cất lên khiến mọi người đều chú ý,là tên đội trưởng đội bạn-sao nào tên kia,thấy sáng mắt chưa ?-Đông Lào châm biến nói,nghe vậy thì anh ta cứng họng nhưng vẫn rất niềm nở nói lại-haha..trận đấu còn dài mà anh bạn,đừng vội gáy sớm quá,mà tiểu thư Việt Nam đâu nhỉ ?

Tôi thấy tài năng của bạn rồi nên là bạn có thể rời sân được rồi đấy,dù gì đây cũng là trận nam nam mà,tự nhiên có 1 vị tiểu thư ở đây trông cũng hơi kì nhỉ ?-câu nói khắm lặm của tên này khiến mọi người khinh bỉ nhìn hắn-"ít nhất loại 1 người,dù gì thì thấy con nhỏ này có vẻ chơi rất thuần,không có nó thì có lẽ sẽ không có bàn thắng thứ 2"-sao đâu anh bạn,chơi vui thôi mà,chẳng phải thiếu gia đây vừa nói với tôi như vậy sao ?-như nhận ra được tình hình khán đài liền nhanh chóng im lặng để nghe cuộc nói chuyện,và sau khi câu nói đấy của Việt Nam cất lên thì cả khán đài liền chia ra làm 2 phe đối lập chửi nhau xối xả-à tại lúc đó tôi hơi bốc đồng xíu thôi,chứ cái này cũng chả hợp lệ gì mấy nhỉ ?-này anh bạn,có chơi có chịu,ai lại ăn không được đạp đổ như bạn-Đông Lào lên tiếng-đúng đấy,hèn nó cũng vừa vừa thôi chứ-anh đọi trưởng nói-*HUÝTTTT !!!* mọi người về lại sân,không câu thời gian !-lời nói của trọng tài cất lên cắt ngang cuộc nói chuyện của 2 nhóm-trọng tài anh--đừng nói gì hết,nhanh không tôi cho cái thẻ vàng-...-tên đội trưởng hầm hực đi ra sân,khi đi qua đám đội của mình anh liền nhắn nhủ điều gì đó,nghe vậy thì chúng nó liền gật gùTrận đấu tiếp tục diễn ra,lần này đội địch lại có vẻ thong thả hơn vừa nãy 1 chút,họ luồn lách qua rồi cướp được bóng từ 1 cậu bạn,rất nhanh họ liền chạy đến phía sân của đội ta.Việt Nam như mọi người đuổi theo tên cầm bóng,phía sau Nam còn có 2 tên nữa,cảm giác như bọn này không đuổi theo bóng mà đuổi theo Nam thì đúng hơn,nhưng Việt Nam không quan tâm cho lắm tiến lên thật nhanh chạy song song với tên đội trưởng đang giữ bóng.Đột nhiên tên này lấy đà nhảy bật sang 1 phát va vào Việt Nam làm Nam giật mình ngã về phía bên kia,2 tên đằng sau lao đến va vào Việt Nam làm Nam bay ra xa lăn chục vòng rồi đập lưng vào thành chắn xung quanh3 tên kia thì thừa nước đục thả câu khi mọi người đang lơ là mà lao lên như bay sút xa trúng vào lưới đội Nam,tỉ số đã được rút lại,3-2 cho trường Rustkokip Three Wolf-"a.....đau quá......."

-Việt Nam trợn mắt từ từ ngồi dậy,tay chân bủn rủn trong tiếng reo hò của đội địch đang ăn mừng bàn thắng-CHỊIII !!!-Đông Lào phi như bay về phía Việt Nam,thấy tay chân Nam xầy xước thì rất tức giận,rõ ràng là cố ý-đ*t con mẹ chúng nó chứ !

TRỌNG TÀI ĐÂU !?!!-Đông Lào gào lên trong sự tức giận,những người khác thì cũng chạy đến chỗ Việt Nam,Cuba không biết từ đâu xuất hiện với cái cán phi như bay đến*HUÝTTT !!!*Tiếng còi muộn màng vang lên,trọng tài giơ 1 thẻ vàng đầy bức xúc cho đội kia,ta còn bức xúc hơn khi chỉ có 2 tên chạy đằng sau kia là được nhận thẻ vàng,còn tên đội trưởng thì không có,do tên đó biện minh rằng mình bị trượt chân và lôi ra cái vết thương nhỏ bằng con kiến làm bằng chứng,tên trọng tài này cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua-ĐM CÁI THẰNG KIA SAO MÀY DÁM VA CHẠM VIỆT NAM CỦA BỐ !?!-Laos ở trên khán đài hét lên-cậu có biết tên kia là gì không ?

Nhà nó ở đâu để tôi trục xuất nó ra khỏi quốc gia-Canada quay ra hỏi 1 cậu bạn ở đó,ban đầu cậu ta conc e ngại nhưng cũng tuôn 1 tràn ra-CON MẸ NÓ THẰNG DỞ KIA,LÁT NỮA MÀY BIẾT TAY BỐ *ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG !!*-Taiwan tức giận gõ trống làm cái trống suýt nữa bị bục-chơi gì chơi bẩn dữ,mà cái tên trọng tài kia bị đui hay gì,rõ ràng là cố ý-China nói,chỉ có bị mù mới không biết tên đội trưởng kia cố ý-Việt Nam,em ổn chứ ?

Em cứ ra sân đi-đội trưởng đội Nam nói-nhưng nếu thế bọn mình sẽ thiếu người m-ưm..-1 cậu bạn đang nói thì bị mấy người khác cản lại-em cứ rời sân đi,không sao đâu-thôi ạ,nếu mọi người vẫn cần em,em sẽ cố gắng cống hiến đến giây phút cuối cùng-Việt Nam lắc đầu nói,vốn dĩ Nam định đi rồi nhưng khi nghe cậu bạn kia nói thì Nam liền từ chối-nhưng...-anh đội trưởng lo lắng ngập ngừng-không sao đâu,có thù ắt phải báo,đúng không ạ ?-nghe Nam nói chắc nịch như vậy thì anh đội trưởng thở dài,3 phần bất lực 7 phần cưng chiều-em muốn thì cứ việc,nhưng đừng quá sức đấy nhé !-vângSau 1 lúc sơ cứu nhẹ thì Việt Nam cũng đã vào sân,lần này quyết tâm phục thù,đương nhiên không phải bạo lực rồi,chỉ đơn giản Nam sẽ cố gắng giúp đội ghi bàn để làm bọn này bẽ mặt.Bóng tiếp tục được lăn đều trên sân cỏ,bọn bên địch vẫn làm chủ quả bóng,lần này lại có 2 tên áp sát Việt Nam,người ta nói không ai tắm 2 lần trên cùng 1 dòng sông,đằng này bọn này lại trái ý các cụ nhỉ.Khi Việt Nam chạy song song với tên này hắn liền định dở bài cũ lao đến Việt Nam,lần này Nam đã lường trước được mà giảm tốc độ lại khiến tên này ngã sõng xoài ra đất,nhanh chóng Nam cướp bóng và đạp lên mặt tên này 1 cái rõ thốn khiến nó có cảm giác hoà làm 1 với đất mẹ-"biết thế dùng 2 chân cho rồi"-Nam nghĩ *HUÝTTTT*Một thẻ vàng giơ lên cho Việt Nam-"bố nó chứ,mới đụng chạm vài giây thổi còi um sùm,mình nằm thẳng cẳng ra đấy mấy phút mới vác xác đến"-Việt Nam thầm nghĩ mà khó chịuViệt Nam lộn dòng chạy ngược về phía khung thành đội bạn,khi thấy mình bị bao vây tứ phương thì Nam liền đá sang phía góc cho 1 cậu bạn đội mình.Cậu ta nhanh chóng tăng tốc hướng về phía khung thành,bên địch có 10 đứa mà cứ ngỡ trăm thằng,chỗ đ*o nào cũng có,bọn chúng bao vây cậu bạn,thấy vậy cậu ta vờn bóng vài vòng rồi đá ra chỗ Đông Lào đang chạy gần đó.Đông Lào lao đến thật nhanh chụp bóng thì đột nhiên có ai đó va vào anh làm anh ngã về phía trước đập mồm xuống nền cỏ,tên đó còn nhẵm lên chân và tay anh làm anh đau bỏ mẹ,đặc biệt là tình huống này trọng tài quy không có lỗi,Đông Lào cố gắng đứng dậy từ từ chạy tiếpTên đó thừa nước chạy về phía gôn đội Nam,Việt Nam nhìn thấy có thằng bắt nạt thằng em mình nóng máu,phi thật nhanh về phía tên đó.Đội trương đội Nam thì áp sát tên kia cùng với vài người khác đã thành công lấy được bóng và lộn ngược dòng phi như bay về phía sân đội địch.Chuyền qua chuyền lại với nhau rất mượt,cuối cùng chuyền đến chân Việt Nam,hiện tại tính cả thời gian bù thì chỉ còn 6 phút hơn.Việt Nam chạy thật nhanh tiến về phía trước,vừa khắm vừa khốn nạn khi có tận 6 cái thằng cao to áp sát Việt Nam tứ phía,Nam không chắc luồn lách nổi qua cái lũ nàyBọn chúng bắt đầu hành động khi càng ngày càng tiến lại gần Việt Nam,Nam thì liền đá vào quả bóng và hất nó làm nó bật lên rồi lấy đà từ cái thằng đằng sau đạp thẳng vào bộ phận sinh dục của nó rồi bám lấy vai thằng đằng trước dựng đứng người lên đá quả bóng ra chỗ khác tiếp đất an toàn tại chân Đông Lào rồi 1 phát lao thẳng vào lưới,1 bàn thắng quá đỗi đẹp mắt,khán đài thì bùng nổ dữ dội-ĐỤ MÁ VIỆT NAM ƠIIII !!!

EM YÊU CHỊ !-ĐỈNH QUÁ EM ƠI !!!-LẤY ANH ĐI !!-QUẢ ĐẤY ĐỈNH THẾ,TÔI KHÔNG NGỜ LÀM ĐƯỢC LUÔN ẤY !

ĐỈNH QUÁ LẤY CHỊ ĐI EM ƠI !-VIỆT NAM CỦA BỐ,AI BẢO LÀ CỦA CHÚNG MÀY !!!-Laos nóng máu tuyên bố,Taiwan thì hừng hực hô vang,Canada thì hạnh phúc vì vừa sưu tầm được 10.000 tấm ảnh Việt Nam,Cuba thì bỏ bệnh nhân ở đó chạy ra hô hào Việt Nam đủ kiểu,tất cả đội chạy ra ăn mừng hô vang*HUÝTTTTTTTTT !!!!*Tiếng còi chói tai vang lên thu hút mọi sự chú ý của mọi người,đột nhiên tấm thẻ vàng giơ lên trong sự ngỡ ngàng của mọi người-Việt Nam nhận 1 thẻ vàng do làm chấn thương người khác,2 thẻ vàng bằng 1 thẻ đỏ,mời cô rời sân-như dội gáo nước lạnh vào tai người xem,những câu chửi rủa vang lên dữ dội,cả đội Việt Nam đi vào trách mắng các thứ nhưng ông ta chỉ lạnh lùng giơ thêm tấm thẻ vàng nữa dành cho ai dám chống đối ông ta-thôi không sao đâu,dù gì hôm nay em cũng rất vui,em đứng ở kia xem-Việt Nam thấy không khí trùng xuống thì nhanh chóng chữa lành,mọi người tiếc nuối đồng ý để tiếp tục trận đấu,dù gì cũng 4-2 rồi,mà thời gian chỉ còn 1-2 phút nữa là kết thúc nên là không nên trì hoãn lâuSau khi đá ra ngoài vài cái thì đội Việt Nam bị phạt 1 quả pen dù chả hiểu kiểu gì,nhưng may mắn làm sao khi thằng này đá hụt.Cuối cùng kết quả khỏi phải bàn,đội trường Nam thắng đậm,anh em chạy ra ăn mừng với nhau,đội bên kia thì vừa cay vừa bị mang tiếng muôn thuở,tuy vậy Việt Nam vẫn tôn trọng chào hỏi rồi bắt tay khiến bọn này bất ngờ,nhưng rồi lại nghĩ Nam đang sỉ nhục nên về trước,sau đó thì đội bóng bao nhóm bạn Nam đi ăn[Tối đến]Hiện tại đang là 8 giờ tối,chuẩn bị kết thúc ngày lễ kỉ niệm rồi.Việt Nam hiện tại đang được Taiwan cõng,lí do là vì lâu rồi Nam không chạy ác như vậy nên bây giờ hơi bị căng cơ,không đi lại bình thường được,ban đầu mấy đứa này còn tranh nhau nhưng sau khi chơi oẳn tù xì thì thằng Taiwan thắng nên được cõng-công nhận chị đỉnh thật đấy-Taiwan cảm thán-có gì đâu,nếu là em thì chắc em cũng chơi như vậy thôi,có khi còn giỏi hơn chị ấy chứ-Việt Nam khiêm tốn nói-không đâu,chị đỉnh thật mà-đúng đấy,cậu đỉnh lắm luôn,đừng khiêm tốn như vậy-Laos nói-cậu ăn thịt nướng không ?

Đây này-Canada đưa cho Việt Nam 3 xiên thịt dài hơn cả mặt Nam,Nam cảm ơn rồi nhận lấy-chị,chị có muốn ăn gì nữa không ?-Taiwan đặt Việt Nam xuống chỗ mấy cái thùng bằng gỗ sát vào tường,Việt Nam ngồi lên đấy nghe Taiwan nói thì Nam suy nghĩ-muốn ăn cái gì đó nóng nóng,dù gì bây giờ cũng hơi lạnh-VẬY CHỊ CỨ NGỒI ĐÂY ĐỂ EM ĐI MUA CHÁO THỊT !-Taiwan nói-CẬU CỨ NGỒI ĐÂY TỚ MUA MÌ CHO !-Laos không vừa đáp lại-tớ sẽ liên hệ nhà hàng cho cậu tha hồ mà ăn-Canada nói-cậu ngồi đây đi để tớ mua cơm nóng cho-Cuba nói-nhân tiện China trông Việt Nam nhé,tôi tin tưởng thiếu gia lắm mới cho trông đấy-"ai khiến ?"

-China hỏi chấm,nhưng rồi vẫn đứng đấy chờ bọn kia về-ăn không ?-Việt Nam hỏi,nghe vậy thì China liền lắc đầu,Việt Nam ăn thử 1 miếng,không biết là do đói hay do nó ngon thật mà Nam ăn 1 que mất có 30 giây,đột nhiên bụng tên này réo lên-này ăn đi,dù gì tôi cũng có 3 cái,ăn kiểu gì cũng không hết-tôi thấy cô ăn như chết đói thế kia thì có lẽ 3 que là không đủ-China nói rồi liếc ra chỗ khác,tự nhiên tên này nói xong Nam không muốn ăn nữa,bấm bụng bỏ qua vẫn tốt bụng nói-trông cậu đói thế kia chả nhẽ tôi lại mặc xác cậu ăn,nói ăn thì cứ ăn đi,chê hả ?

Hay ăn rau xào-cái đó khỏi đi....mà sao nay tự nhiên tốt bụng thế-anh liếc mắt qua nhìn Việt Nam,nghe vậy thì Việt Nam chỉ cười xoà-chắc là do sáng nay đá bóng xong nên là tâm trạng tốt lên-à.....mà cái đoạn cô cầm vai tên kia lộn lên ý,mọi người thì thấy ngầu còn tôi chỉ thấy cô lộ hết hàng thôi-hả-Việt Nam đơ mất mấy giây xong nghĩ lại thì thấy đúng thật,bỏ xừ nó chứ Nam chưa lường trước được chuyện này,thấy tên này còn đang nói về cái vụ đấy thì Việt Nam liền đá 1 phát,đang ngại thì chớ nó vẫn nói-đừng có nói nữa-Việt Nam gượm ngùng nói,quay ra thì thấy anh đã áp sát mình,1 tay chống ra đằng sau tường,tay còn lại để lên thùng gỗ tiến tới .....Hết................Đùa đấy :).....

Cảnh này vô tình bị Mainly nhìn thấy,con nhỏ trên tay là 1 bát sủi cảo,nhỏ trợn mắt kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt

-"tên China....và Việt Nam....đang hôn nhau ư ?"

-con nhỏ thất thần đứng đực mặt ra đấy,China thích Việt Nam từ bao giờ thế sao nhỏ không biết,như 1 ngọn lửa bị dập tắt giữa trời mưa Mainly khó chịu vứt cái bát sủi cảo đi,định vứt nhưng nghĩ lại thì lại thôi

-"mang về cho thằng Russia ăn vậy,đỡ tiếc 15 đồng đi mua"-Mainly khó chịu quay mặt rời đi

Còn về phía China và Việt Nam,thật ra anh chỉ đơn giản là ăn miếng thịt trên cái xiên kia thôi,không có hôn hít gì ở đây hết.Anh nhai xong thì Việt Nam mới hoàn hồn,làm Nam giật mình

-....ă...ăn thôi mà có cần phải như vậy không ?-Việt Nam quở trách nói,nghe vậy thì China phì cười

-ha..bộ cô muốn hôn lắm hay gì-nghe tuy ngứa đòn nhưng Việt Nam thấy tên này có vẻ cởi mở hơn trước nhiều,ít nhất là Nam thấy vậy

-có cho cũng không thèm-Việt Nam tức giận quay mặt ra chỗ khác để ăn nốt phần kia

-THÔNG BÁO CÔNG BỐ GIẢI CỦA VỞ KỊCH VÀ CÂU LẠC BỘ,XIN MỜI CÁC EM ĐI VÀO NHÀ HỘI TRƯỜNG !!!

XIN THÔNG BÁO CÔNG BỐ GIẢI CỦA VỞ KỊCH VÀ CÂU LẠC BỘ,XIN MỜI CÁC EM ĐI VÀO NHÀ HỘI TRƯỜNG !!!!

Tiếng loa phát thanh reo lên,Việt Nam định đi nhưng nhớ ra mấy đứa bạn vẫn chưa đến,hơn hết là cái chân Nam nó vẫn còn tê lắm,từ đây chạy đến đó không biết có kịp không nữa

-đi thôi ngồi đấy làm gì-China thắc mắc nói

-mấy người kia chưa về

-đợi làm gì kệ cha nó ta đi trước

-vậy cậu chạy trước đi,chân tôi vẫn chưa ổn lắm nên là sẽ đi chậm-Việt Nam nói rồi đẩy tên này đi trước,anh thì quay lại bế xộc Việt Nam lên rồi chạy trong sự bàng hoàng của Việt Nam

Còn lũ bạn Nam sau khi trở về thì không thấy Việt Nam đâu liền hốt hoảng đi tìm.China và Việt Nam đến nơi thì cũng đúng lúc nhà trường bắt đầu công bố

-VÂNG CHÀO MỪNG CÁC EM HỌC SINH VÀ GIÁO VIÊN ĐÃ Ở ĐÂY,SAU ĐÂY TÔI XIN CÔNG BỐ GIẢI CỦA NĂM NAY !-hội trường liền vỗ tay không ngớt,ai ai cũng chờ đợi

-ĐẦU TIÊN LÀ VỀ VỞ KỊCH,XIN TUYÊN BỐ GIẢI 3 THUỘC VỀ LỚP A4 NĂM 6,XIN CHÚC MỪNG CÁC EM !!!!

GIẢI NHÌ THUỘC VỀ LỚP A1 NĂM 2 !!!!

Và.....giải nhất.......xin thuộc về lớp.......lớp.........lớp.........lớp.........lớp............A1 NĂM NHẤT XIN CHÚC MỪNG CÁC EMMMMM !!!-sau đó là tiếng hân hoan không ngớt,trái với đó là sự bất ngờ không tưởng của lớp Việt Nam,cái kịch bản lỗi như thế mà được giải nhất á,ảo thật đấy nhưng thôi ăn mừng cái đã

Khi Việt Nam còn đang hoà chung niềm vui với mấy đứa bạn trong lớp thì China đột nhiên đưa tay ra trước mặt Việt Nam

-tuy đã biết nhau từ trước nhưng tôi vẫn phải giới thiệu đàng hoàng nhỉ,tôi là China,con nhà Công tước Qing,còn cậu ?

-Việt Nam con nhà Bá tước Đại Nam

-vậy từ nay làm bạn tốt nhé-nói rồi China cầm tay Việt Nam định hôn lên mu bàn tay thì Nam vả cho phát vào mặt

-cái gì đấy !?-China ngỡ ngàng nói,Việt Nam liền nắm lấy tay anh bắt tay

-bạn tốt

-....-China không biết nói gì nữa

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

HếtNgày 7/8/2025-8/8/2025Hú hú khẹt khẹt,ngày 7 tui viết có 20p chữ,đm chăm chỉ vl,giải thích tên trường cho ai ko để ý là trường rút ko kịp 3 consoi5171 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 17 Sự thật (1)


Từ khi lễ kỉ niệm kết thúc thì thái độ của China với Việt Nam khác hẳn,càng ngày càng nhiệt tình hơn trước[Sáng hôm ấy]Khi Việt Nam đang chăm chú học thì đột nhiên China đưa 1 mẩu giấy nhỏ ra cho Việt Nam.Nam tò mò mở ra thì thấy trong đó ghi "Italy bỏ ta"-"là sao ?"

-Việt Nam thắc mắc,Nam bắt đầu sử dụng bộ óc 3 chữ số của mình để suy nghĩ,dường như đã động não ra cái gì đó-cậu với Italy...chia tay nhau rồi hả-nhận được câu trả lời của Việt Nam thì anh bất lực-"con nhỏ này ngốc thật hay ngốc giả vậy,rõ rành rành ở đấy mà không hiểu gì hết...."

-China ôm mặt,chẳng nhẽ lại nói toẹt ra là "I love you",thế thì gượm mồm quá-sao vậy ?-Việt Nam thắc mắc-không có gìViệt Nam thấy vậy thì tiếp tục học,Canada ngồi đằng sau thấy hết cảnh tượng đấy thì thấy kì kì,mấy ngày nay tên China cứ khùng khùng điên điên làm trò con bò khua tay múa mép trước mặt Việt Nam làm anh khó chịu vô cùng.Canada chọc chọc Việt Nam bảo em đưa mẩu giấy vừa nãy cho anh xem,Nam nghe vậy hơi chần chừ nhưng rồi vẫn đưa cho CanAnh mở ra thì thấy dòng chữ đấy liền nhăn mặt,tên này càng ngày càng bạo,may mà Việt Nam không hiểu chứ không chắc anh lật bàn nhảy dựng lên quá-sau khi sử dụng định lý--THẦY ƠI THẰNG NÀY XÉ VỞ EM !!!-THẦY ƠI CON NÀY VỨT CẶP EM !!!-AI GÂY SỰ AI TRƯỚC !?-CHẲNG PHẢI MÀY NHẴM VÀO CHÂN TAO SAO !?-2 ĐỨA CHÚNG MÀY IM MỒM HẾT CHO TAO !!!-Asean ném 2 viên phấn vào Laos và Taiwan làm 2 đứa này câm nín nhìn nhau đầy hậm hực,Asean thì máu dồn lên não ném nốt cái dẻ lau bảng xuống đất,đùa chứ cứ tiết nào ông dạy là hễ tiết đấy 2 đứa này choảng nhau cãi nhau,giờ Asean hối hận lắm rồi,lẽ ra không nên để 2 đứa này ngồi với nhau-cứ để 2 anh chị ngồi thế này có ngày tôi bị động kinh mất,được rồi....TÔI SẼ ĐỔI CHỖ CHO 2 ANH CHỊ !!!

LAOS EM LÊN NGỒI VỚI ĐÔNG LÀO,CÒN MAINLY RA NGỒI VỚI TAIWAN !

ĐỔI CHỖ RỒI MÀ ĐỨA NÀO CÒN CHỬI NHAU NỮA TÔI ĐẤM CHO VỠ MỒM-như được giải thoát Laos nhanh chân chạy ra chỗ Đông Lào,còn Mainly thì nhanh chân chạy ra chỗ Taiwan,con nhỏ ngồi với Đông Lào đến phát sầu rồi[Ăn trưa]Tiếng chuông vang lên như tiếng kèn đến từ thiên đường,học sinh nghe xong thì như ong vỡ tổ phi thật nhanh xuống nhà ăn để xếp hàng.Việt Nam thì cất sách vở vào cặp,khi vừa cất xong thì đột nhiên China liền nắm lấy tay Việt Nam mà kéo đi trong sự bất ngờ của mấy đứa bạn,theo bản năng tất cả đều bỏ sách vở bút biếc ở đấy mà đuổi theo Việt Nam-t-từ từ đã !

Làm gì mà phải vội vàng vậy-Việt Nam bị kéo đi bất ngờ thì hoang mang,gỡ tay tên này ra nhưng không khả quan lắmSuốt cả quãng đường tên này chẳng nói 1 lời làm Việt Nam không biết xử lí làm sao,liếc ra đằng sau thì thấy mấy đứa bạn đuổi theo,mà đuổi không hiểu kiểu gì đi đến đâu tông vào con nhà người ta đến đấy làm mấy đứa học sinh nằm đất nhiều như ngả rạ,trông thì có vẻ oách phết.Mải nhìn đằng sau mà Nam không nhìn đằng trước nên thành ra đập mặt vào cái cột đèn ở đấy,ê ẩm hết cả hàm răng,gương mặt thì đỏ lên,đã thế cái thằng này lại còn kéo kéo nữa,Việt Nam thấy vậy liền ôm lấy cây cột khiến China phải nhìn ra đằng sau-sao vậy ?-China mặt tỉnh bơ hỏi-sao cái gì mà sao,không chạy nữa !

Bỏ tôi ra !-Việt Nam nói lớn rồi giật tay lại,đúng lúc lũ bạn Nam chạy đến chắn trước mặt Việt NamTaiwan và Đông Lào không nói không gì mỗi đứa đứng ở 1 bên bắt đầu tuôn ra những lời chó má,còn Laos và Cuba thì xoa xoa vết thương cho Việt Nam,Cuba và Canada định lấy thuốc mỡ bôi thì Laos lại định nhổ tí nước bọt cho nó nhanh,may mà Việt Nam cản kịp chứ không chắc Nam hãi hết phần đời còn lại quá-được rồi,nhanh ra ăn cơm đi không là hết phần ăn đấy-Việt Nam nhắc nhẹ,nghe vậy mọi người cũng nhanh chóng vác Việt Nam chạy đi ăn trưaTrong nhà ăn,khi những người xung quanh tập trung ăn phần thức ăn của mình thì Việt Nam lại được lũ bạn bón đến tận mồm-nào Việt Nam~phần thịt này ngon lắm,nói a~di nào-Laos đưa cái dĩa xiên miếng thịt bò lên cho Việt Nam nhưng Nam từ chối,chưa nói được mấy câu thì bị Laos thồn vào tận họng-c....cảm ơn..-Việt Nam cố nhai cái miếng thịt bò dai danh dách,1 núi thịt thế này nhai mỏi cả mồm-chị,ăn đi,cơm rang ở đây ngon lắm-Taiwan cũng như Laos không để Việt Nam nói thêm câu gì trực tiếp đút 1 thìa cơm lớn vào mồm Việt Nam-ăn thử 1 miếng bánh kếp này đi,hàng hảo hạn đấy-Canada nhét 1 miếng bánh vào mồm Nam,giờ miệng Nam chật kín rồi,cơ hàm hãi lắm rồi,ai nhét nữa chắc mồm Nam vỡ luôn quáTrái ngược với sự khổ sở của Việt Nam thì lũ bạn Nam lại có vẻ khá tận hưởng,có vẻ tất cả những đứa ở đây đều có 1 sở thích chung là được đút cho Việt Nam ăn và ngắm Việt Nam ăn cái phần thức ăn mình thồn vào họng Nam.Nhai gãy răng méo hàm thì cuối cùng Việt Nam cũng nuốt trôi cái mớ bòng bong ấy,chưa thở được 2 giây thì lại có đồ đến bón tận mồm Việt Nam-ăn đi,sủi cảo-China nhét 3 cái sủi cảo lớn vào miệng Nam,nhét xong anh mới nói làm Nam không kịp phản ứng-cậu ăn đi,bánh quy mình làm á-Cuba cũng thích thú nhét 1 cái bánh vào mồm Nam,còn Đông Lào thì chẳng nói chẳng rằng nhét 1 đống bánh cay vào mồm Nam,mặn ngọt cay hoà quyện với nhau khiến Việt Nam liên tưởng đến cái nhà vệ sinh ở trường-"không ổn,cứ như thế này mình sẽ ôm nhà vệ sinh cả ngày mất,phản ngăn chặn chuyện này lại"-Việt Nam nhai cái mớ thức ăn kia trong sự lo sợ,sau khi nhai xong thì Việt Nam liền nhanh chóng đứng dậy-m..mọi người,tớ có chuyện nên là...tớ đi trước nhé-Việt Nam lúng túng nói,lời vừa dứt thì tất cả đều nhìn Việt Nam,đầu tiên là bất ngờ,sau đó là suy nghĩ,cuối cùng là lưng tròng con mắt (trừ China với Đông Lào)-cậu...cậu ghét bọn tớ đến vậy sao-Laos làm rơi cái dĩa xuống đất,nhìn Việt Nam với ánh mắt ngấn lệ-ơ..không--cậu thật là quá dáng !-Cuba đập bàn nói,như có 1 mũi tên chí mạng xuyên thẳng qua người Nam-em không ngờ chị lại là con người như vậy !-Taiwan và Đông Lào đồng thanh nói,thêm 2 mũi tên xuyên qua Việt Nam-khoan đã...tớ đi....đi vệ sinh !-nói rồi Việt Nam liền chạy tụt quần ra ngoài căn tin,thấy vậy mọi người nhanh chóng đuổi theo,mặc kệ là đi vệ sinh hay đi tắm bọn này vẫn muốn đi chungViệt Nam chạy ra ngoài ngó nghiêng thấy 1 cái cây ở đấy liền trèo lên,tuy hơi bẩn với hơi rát nhưng còn hơn là bị ải chỉa cả ngày.Cũng may mà Việt Nam trèo lên cái cây cao vừa phải có nhiều lá cây,nhiều cành to nên mấy đứa bạn chạy ra ngoài thì không thấy,cứ vậy mà họ nhanh chóng chạy đến nhà vệ sinh-may quá....-Việt Nam thở phào-cậu...sao lại-hả !?-đột nhiên nghe thấy tiếng nói bên kia thân cây làm Việt Nam giật mình trượt mất xuống cành cây,may mà vẫn bám kịp cái cành bên dưới nếu không là gãy chân rồi-ai...ai vậy ?!-Việt Nam ngước lên trên thì thấy đó là 1 cậu trai với mái tóc màu nhẹ,đôi mắt xanh biếc hệt như bầu trời,là vị đại Hoàng tử AmericaAmerica không nói gì chỉ trườn xuống 1 chút rồi đứng lên 1 cành cây sát Việt Nam,anh kéo Nam lên.Không hiểu có phải do America chưa ăn cơm hay không mà anh kéo ỉu xìu,kéo như không kéo,cái động tác kéo giống hệt mấy con bánh bèo yểu điệu đỏng đảnh-....ngài kéo tôi mạnh lên với,ngài kéo thế này có khi ngài lại là người rơi xuống trước đấy-1 câu nói nhắc nhở nhẹ nhàng thế mà Ame lại khó chịu bỏ tay ra đánh như không đánh vào tay Việt Nam ( tôi chả biết miêu tả sao nhưng cái kiểu đánh khách sáo ý,giống vả nhưng mà nó ẻo lả hơn 🗿)-hứ !

Quỷ sứ hà,người ta đã giúp cho rồi mà còn này nọ,không giúp nữa giờ-ôi cái giọng nói chanh chua này khác hẳn với giọng nói trầm ấm mang cảm giác an toàn vừa rồi,Việt Nam chẳng biết nói sao nữaNếu Việt Nam có thể hít xà thì ngon nhỉ,chỉ có điều Việt Nam lại không làm được,vật lộn mãi cuối cùng cũng lên được.Vừa ngồi lên thở 1 chút,quay ra thì chạm phải ánh mắt khó chịu của Ame,Nam khó xử không biết có nên trèo xuống hay không vì lũ bạn đang lởn vởn quanh đây,may mắn làm sao là tiếng chuông báo kết thúc giờ ăn vang lên.Như tiếp thêm sức mạnh Việt Nam liền phi như bay xuống bên dưới rồi chạy vào trong lớp họcHiện đang là giờ nghỉ trưa,mọi người trò chuyện rất vui vẻ.Mainly bước vào trong lớp,theo sau là Russia cùng với hàng tá món đồ lung tung mà nhỏ Mainly đòi mua bằng được,dù Russia không muốn lắm nhưng sợ con nhỏ lại dỗi không chơi với anh nữa nên thôi-"cha mà biết chắc cha xẻo tay mình mất"-Russia vừa bê bừa khóc ròng,còn con nhỏ thì cảm thấy rất vui vì cuối cùng cũng bào được chút tiền từ tên gấu nâu nàyNhỏ ngồi xuống bàn liếc sang nhìn Việt Nam,vừa thấy thì đã cảm thấy khó chịu vì Việt Nam được nhiều vệ tinh vây quanh hơn mình,đã thế nhỏ phải có kế hoạch để mở rộng thêm quy mô.Nghĩ là làm nhỏ liền bắt đầu đi tia khắp lớp,nhìn qua nhìn lại thì thấy Italy đang nói chuyện với đám bạn của anh,chợt nghĩ ra 1 kế hay nên nhỏ liền bắt tay vào làm.Đứng dậy đi qua chỗ 3 con người đang nói chuyện kia bỏ mặc Russia ở đó cùng với sự tủi thân-a~ chào Italy-cút-Italy không nể nang nhỏ Mainly là con gái trực tiếp đuổi thẳng cổ làm nhỏ đứng hình-c-cho tớ xin lỗi về vụ hôm trước,liệu tớ có thể mời cậu đi ăn được chứ ?-không rảnh-"mẹ thằng cha này,đã làm đến mức đấy rồi mà còn không biết điều"-Mainly thầm chửi rủa người trước mặt,Italy nói rồi cũng chẳng để tâm đến con người này nữaTuy vậy nhưng nhỏ vẫn mặt dày dính ở đấy để chen vào cuộc nói chuyện của Italy,Russia nhìn cảnh thấy thì chỉ cảm thấy nhỏ khá vô duyên,định đứng lên kéo về thì bị ai đó ôm chầm từ phía sau kéo lại-"bàn tay này....đm nó chứ !"

-Russia nhìn cánh tay thân thuộc liền đổ mồ hôi hột-chào Rusky~em làm gì mà phải quan tâm đến cái con nhỏ đó vậy ?

Quan tâm anh nè~-là America,Russia sợ cái tên này chết khiếp đi được,cứ ve vản vuốt ve anh là anh phát khiếp-đ-đại Hoàng tử hãy tự trọng,c-cha ngài mà biết sẽ đánh ngài đấy-Russia vừa nói vừa gỡ tay Ame ra nhưng càng làm thì anh càng lấn tới-không đâu~chỉ có 2 chúng ta biết thì làm sao mà cha biết được-h..hiện tại có 30 người biết đến chuyện này đấy,ngại xem-không không~-America lắc đầu-đây là thế giới riêng của 2 ta,chỉ có ta và em thôiNghe câu nói đấy làm Russia suýt cầm chai Vodka đập vào đầu America nhưng may mà anh vẫn kìm chế lại được nếu không chắc anh bị đi tò hoặc bay đầu rồi.Khi còn đang không biết làm cách nào để tên này đi thì chợt China xuất hiện kéo Ame ra-hửm~China em đây là muốn bắt đầu mối quan hệ với ta rồi hả ?-xin ngài cẩn thận ngôn từ,tôi được cha ngài tuyên chỉ là giám sát ngài để tránh ngài có những hành vi làm bôi nhọ thanh danh hoàng gia và đi ngược với thuần phong mĩ tục-China nói,Russia thì cảm động còn Ame thì cảm lạnh,từ khi nào mà cha anh lại giao cái trọng trách này cho người ngoài vậy,nghĩ đến đây anh liền nhìn sang phía thằng em của mình,nhìn phát biết liền vì sao mà UK lại giao trách nhiệm cho người ngoài rồi-"đứa em mình chỉ tập trung đi chơi với cái đám bạn nó thì bảo sao cha lại nhờ người khác,mà từ khi nào Canada nhiều bạn dữ vậy,ngài xưa đến con ruồi còn không thèm động vào đồ ăn thừa của nó cơ mà"-anh hơi hoài nghi,chợt nhớ đến thăng em mình hay nhắc đến 1 người,cả ngày chỉ ngồi luyên thuyên về người đấy làm anh nhức hết cả đầu-"chắc là 1 trong 2 đứa con gái kia,mà thôi không nghĩ nữa"-China~-xin ngài cẩn thận ngôn từ-China mặt mày tối sầm,da gà da cóc nổi hết lên,lấy quạt che miệng nhìn tên gái không ra gái,trai không ra trai này-tôi hết việc rồi,tôi đi trước-nói rồi China liền xách đít quay về lại chỗ ngồi[Ngày hôm sau]-tớ buồn vệ sinh quá,tớ đi trước-Việt Nam nói xong liền xách dép chạy đi,miệng vẫn còn 1 đống thức ăn ddang cố gắng nhai hết-bọn này đi với-nói rồi 1 đám người đuổi theo Việt NamViệt Nam không dám ngước về phía sau,chạy ra ngoài rồi Việt Nam liền tìm chỗ leo lên,nhìn kiểu gì cũng chỉ thấy có cây là ổn nhất-"lần trước trèo cây này gặp người,giờ tìm cây xa xa hơn 1 chút"-Việt Nam nghĩ rồi liền chạy ra cái cây xa hơn,sử dụng hết sức bình sinh để leo lên cái cây đấy,cũng may mà lũ bạn đã đi xa -"may quá...ăn nữa chắc mình phải nằm viện dài dài quá"-Việt Nam thở phào nhẹ nhõm,chợt nghe thấy tiếng xào xạc bên kia-lại là cậu nữa à-đ-đại Hoàng tử !?-Việt Nam ngã ngửa,chạy ra đây rồi mà vẫn gặp là sao,trùng hợp nó cũng vừa vừa thôi chứ-c..cho tôi ngồi đây 1 lúc,sau đó tôi sẽ xuống liền-Việt Nam nhanh chóng nói,nghe vậy thì America hơi khó chịu mà phụng phịu ngồi phịch xuống-"có vẻ là rất khó chịu,nhưng biết phải làm sao giờ"-Việt Nam gượm gạo ngồi lúng túng ở đấy[Ngày tiếp theo]Việt Nam lần này bị giữ chặt lại,tay bên phải là Laos,bên trái là Taiwan,chân phải thì bị Cuba giữ,chân trái thì là Đông Lào,còn lại 1 thìa 1 đũa được đút lần lượt vào mồm Nam,1 của Canada,1 của China-c-các cậu-ưm....khoan-ưm...-không để Việt Nam nói gì bọn này cứ nhét đồ ăn vào mồm Nam,Nam định khóc thì bọn này đã rơm rớm nước mắt long lanh ngấn lệ làm Nam không dám làm gì nữa-các cậu khoan đã !

Tớ tự ăn được-sau khi nuốt xong thì Việt Nam liền cản lại,nghe vậy thì mấy khứa này nhìn nhau rồi cũng vui vẻ đồng ý-a..tớ--tớ có thuốc chống đau bụng đây-Cuba nói rồi lôi 1 đống thuốc ra làm Việt Nam cứng họng-tớ đi l--để tớ lấy đồ ăn cho-nói rồi Canada liền phi như bay đến quầy lấy đồ ăn rồi phi lại về chỗ,Việt Nam chỉ biết cười trừChợt Nam nảy ra 1 ý tưởng,Việt Nam cầm cái thìa xúc ít cơm cho lên miệng,đột nhiên em "vô ý" làm rơi cái thìa cung cơm xuống váy,thế là bẩn váy-chết rồi,tớ "vô tình" làm bẩn váy,để tớ đi thay nhé-nói rồi Việt Nam liền thần tốc chạy ra ngoài,load não 1 lúc rồi cả lũ cũng chạy theo,nhưng chỉ có vài người chạy ra được còn Cuba và Taiwan bị bắt lại do chưa ăn hết mà đã đi-2 vị thiếu gia này xin ăn cho hết cái mớ này,nhiều người không có mà ăn đâu-là bà bếp trưởng,bả rình nãy giờ để bắt do mấy ngày nay thấy nguyên cái nhóm này cứ bỏ cơm mà đi,Cuba và Taiwan đổ mồ hôi hột đành ngồi xuống xử lí cho bằng hết cái mớ kia[Quay lại với Việt Nam]Lần này Nam quyết tâm,chạy là phải chạy xa hơn nữa,chính xác làm tìm cái cây xa nhất.Khi tìm được mục tiêu thì Việt Nam liền trèo lên tít ngọn,ngó quanh thì không thấy America đâu,Nam thở phào-may quá...không có ở đây-nè,cậu theo dõi tôi hả,3 lần rồi đấy-cái giọng chanh chua quen thuộc này,Việt Nam nhìn xuống dưới thì thấy America đang ngồi dưới đấy-nói đi,cậu làm gì mà cứ trèo lên đây thế-tôi..ờm..trốn vài người-Việt Nam ấp úng nói,nghe vậy thì anh đảo mắt rồi ngồi đấy nhìn ra xa,Nam thấy mình ngồi lên đầu con ông cháu cha Hoàng gia thế này không ổn lắm nên Nam liền trườn xuống ngồi ở cành bên kiaKhông khí hiện tại đang rất gượm gạo,tuy gặp nhau mấy lần trong hoàn cảnh này rồi nhưng vẫn khó xử.Nam bắt đầu tìm kiếm vài câu chuyện-đại Hoàng tử,cho tôi hỏi là vì sao ngài lại trèo lên cây vậy,ngài ngắm hoàng hôn hay bình minh hả ?-Việt Nam quay ra hỏi-không,lên đây vì thích tjooi,mà bình minh hay hoàng hôn gì mà chả như nhau,ta ở hoàng cung ngắm suốt thấy có cái gì đâu,chỗ nào chả thế-America với cái giọng the thé nói-làm gì có chứ,chỗ này chỗ khác đều khác nhau,nếu ngài không phiền thì tầm 5 giờ chiều ngài lên đây ngắm thử đi,đẹp lắm luôn-khỏi đi,cậu thích thì tự ra đây mà ngắm-vậy chiều nay tôi đợi ngài ở đây vậy-lời vừa dứt thì tiếng chuông báo vào lớp reo lên,Việt Nam và America lần lượt trườn xuống dưới cây và chạy về lớpKhi giờ tan học kết thúc,America liền đi ra chỗ xe ngựa,hôm nay ông thầy NATO lại câu giờ thêm 1 tiếng nữa thành ra hiện tại đã là gần 5 giờ chiều,như thường lệ anh sẽ phải chờ thằng em của mình 1 lúc thì mới về được.Vài phút sau thì bóng dáng của Canada xuất hiện,cậu vẫy tay chào Việt Nam rồi đi ra chỗ xe ngựa đang chờ ở đó-mình về thôi anh-Canada ngồi trên xe ngựa thấy America vẫn đứng bên dưới thì nói,America thấy vậy thì hơi chần chừ 1 chút,dù ngoài miệng nói không muốn nhưng thú thật thì anh cũng tò mò,sau khi đấu tranh nội tâm 1 lúc thì America liền bước lên xe ngựa đi vềCòn về phía Việt Nam,sau khi cất đồ thì Việt Nam viện cớ để đi ra chỗ cái cây,nói thật thì Nam cũng chẳng có gì là hy vọng America đến.Nhìn qua nhìn lại 1 lúc thì đúng thật,y như dự đoán-"thôi thì ngồi ngắm 1 mình cũng được,thư giãn chút"-Việt Nam nghĩ rồi leo lên cái cây ấyNgồi lên 1 cành vừa phải không khuất tầm nhìn để nhìn ra xa,gió nhẹ thổi qua vừa lạnh vừa mát,Việt Nam trong bộ đồng phục mỏng khẽ run lên,dù nó là đồ thu đông nhưng vẫn cảm thấy lạnh,chắc do mặc váy.Nhưng lạnh thế này lại khiến cho người ta cảm thấy buồn ngủ,thôi thì ngồi không cũng chẳng có gì,Nam liền chuẩn bị đi xuống thì thấy có người đang leo lên khiến Nam bất ngờ phì cười nhẹ,thế là ngoài dự kiến rồi-chào ngài đại Hoàng tử-Việt Nam ngồi xê ra 1 chút để chỗ cho America ngồi,không quên lễ phép mà chào,nhưng America chỉ hơi lườm Việt Nam ngồi rồi xuống -ta sợ cô ngồi đây phải chờ nên thương tình đi đến thôi-Ame nhanh chóng thanh minh,Việt Nam chỉ gật đầu vâng dạ cho quaAnh nói rồi liền nhìn về phía mặt trời lặn,tình hình là anh chẳng thấy khác ở cái chỗ nào cả,nhưng không hiểu sao càng nhìn càng thấy có nhiều thứ trong đó,chưa kể hiện tại anh đang ngồi ở 1 nơi chênh vênh,khá là lạ ấy chứ.Gió nhẹ thổi qua từng đợt,ánh sáng vàng cam pha chút hồng bao phủ khắp cả 1 mảng trời,lấp lánh tô điểm là những vì sao đủ màu hiện ra,giống hệt như 1 bức tranh vậyViệt Nam liếc nhìn America,nhìn thấy anh đang chăm chú nhìn khung cảnh trước mặt,có lẽ anh đang chìm trong thế giới riêng của mình.Gió thổi qua làm bay nhẹ tóc anh,mái tóc màu vàng nắng tô điểm thêm chút cam,bồng bềnh như 1 bộ lông,đôi mắt xanh như trời thu trong lành,vừa mát mẻ vừa ấm áp,ngũ quan hài hoà sắc sảo như tạc tượng vậy,thật sự ngắm mãi không chán.Nếu Canada có nhan sắc giống như 1 bức tranh được thêu dệt từ ánh trăng ma mị thì America lại mang vẻ tràn đầy sức sống tươi rói của mặt trời,đúng là gene nhà này mạnh thật,được cả anh lẫn emViệt Nam mải chìm đắm trong suy tư mà không để ý America đang nhìn mình-cậu làm gì mà cứ nhìn tôi vậy ?-cái giọng có phần chua chua này được thốt ra từ miệng America,đột nhiên Việt Nam cảm thấy lạ,cứ lấn cấn cái gì đó,đôi lông mày nhướng lên đầy khó hiểu-bộ....ngài không bị gay hả ?-Việt Nam vô thức thốt ra khiến America bất ngờ,rất nhanh sau đó anh liền phản ứng lại-làm gì có chứ,ta là ta bị gay thật mà-...-Việt Nam im lặng nhìn America,tuy chẳng nói lời nào nhưng nhìn mặt là biết Nam không tin rồi-t-thiệt mà~ta không thích con gái,ta thích con trai,ta thích thêu thùa may vá hơn là đấu kiếm,nói chung ta muốn sống với người thương là con trai-America tuôn 1 tràn dài ra,Việt Nam bây giờ mới lên tiếng-giả tạo quá-hả ?-America bối rối,đột nhiên Việt Nam chỉ vào mặt anh-ngài...cái giọng...nghe giả quá-thì người ta đang cố đổi giọng mà-America thanh minh,nghe cũng đúng nhưng Việt Nam vẫn cảm thấy lấn cấn-vậy ạ...nhưng tôi cảm thấy ngài đang cố gắng làm cái điều gì đó,giống như là...chứng minh cho cả thế giới biết vậy-ta muốn sống thật chứ có gì đâu-...-Việt Nam nghe vậy thì gật đầu,có lẽ do Nam đa nghi quá rồiSau 1 vài phút thì cả 2 liền đi xuống,Việt Nam trườn xuống trước và đứng lên thảm cỏ,khi ngẩng đầu lên thì đột nhiên America rơi xuống đè lên người Việt Nam làm Nam đau gần chết,cảm giác như cơ thể hoà mình với cỏ đến nơi-ta xin lỗi-America vội vàng ngồi dậy rồi kéo Việt Nam lên -"ủa sao lần này kéo mạnh dữ vậy"-Việt Nam bất ngờ,nỗi nghi vấn từ nãy lại dâng lên,chẳng nhẽ tên này mấy ngày trước muốn ám sát mình nên cố tình không sử dụng lực để kéo lên-tôi..không sao-Việt Nam đứng dậy rồi phủi bụi trên người,đột nhiên 1 cơn ê ẩm lan trào khắp cơ thể-vậy..ta đi trước-nói rồi America liền quay người rời đi,Việt Nam cũng lết cái thân đau nhức trở về[Ở 1 cái quán nào đó]-"hên quá mời cậu ta đi ăn được"Tại 1 quán ăn ở bên ngoài trường,1 cô gái và 1 chàng trai đang ngồi trong quán,là Mainly và Italy,lần này con nhỏ rút kinh nghiệm không gọi pizza dứa nữa mà gọi mì ý,con nhỏ tìm hiểu rồi,tên này ngoài nghiện pizza ra thì anh còn thích mì ý-cậu ăn đi-Mainly đẩy cái đĩa đựng mì ra cho Italy,anh thấy vậy thì thở dài ngao ngán,cuối cùng vẫn là đi-cậu ăn được miếng to,miệng tớ nhỏ lắm nên toàn ăn miếng nhỏ thôi,tớ toàn ăn như vầy-nói rồi con nhỏ cần cái kéo cắt vụn cái mớ mì đi rồi xúc lên ănNhìn thấy cảnh đấy Italy lật bàn rời đi để lại nhỏ Mainly trong sự ngỡ ngàng ngơ ngác,sau vụ này Italy cho nhỏ vào danh sách đen

HếtNgày 10/8/2025-11/8/2025-12/8/2025-13/8/2025Tui không định chia phần ra đâu nhưng thấy dài quá với lại ngâm lâu quá nên thôi,chia đôi ra :>4563 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 18 Sự thật (2)


Có đứa nào như tui ko,đang đi đường về tự nhiên thèm bánh sinh nhật,ước hôm nay (15/8) có ai đó sinh nhật để đi ăn nào ngờ có thật,thằng em họ :))) ko cần sao băng tao ước vui vui ai ngờ có thật,nhiều khi ước xà lơ mấy ngày sau hoặc trong hôm đấy nó xuất hiện,đỉnh kao chưa 😎🤡....

[Đêm hôm ấy]Đêm trăng tròn phảng phất màu xám bạc,đám mây xám bay bay giữa trời quang,ngôi sao trên trời vẫn lẳng lơ ngồi đấy,ông ấy....lại về rồi-ú oà !

Chào cháu yêu của ta-Xích Quỷ ôm lấy Việt Nam dụi dụi má vào nhau,Việt Nam thì chỉ cười trừ,định đêm nay sẽ mơ 1 giấc mơ đẹp thế quái nào nó lại thành ra như vầy rồi-vâng...cháu chào ông,dạo này ông khoẻ chứ-làm ma rồi khoẻ yếu cái gì nữa,ta đùa đấy,dạo này cũng chăm tập thể dục nên khoẻ lắm,mỗi lần gặp cháu là ta lại phải đạp xe cút kít về đây đấy,đi nhiều nên giờ cơ ta săn chắc,da dẻ cũng xanh ra,đầu tóc thì ngày càng bạc,mặt mày tuy nhăn nheo nhưng được cái già nên nhiều bà già chết ở bên dưới mê ta lắm-Xích Quỷ bắt đầu thao thao bất tuyệt về cái chiến tích của mình-à.vâng-Việt Nam đổ môi hôi hột vì không hiểu sao nay ông hăng thế,đột nhiên Xích Quỷ trùng xuống,giọng nói chợt rưng rưng như sắp khóc-Việt Nam,cháu có biết không,ta muốn "giò gấu","chân gấu" ý-vậy để hôm nào cháu bảo cha mua chân gấu về cúng ông-Việt Nam nói mà không hiểu ý ông tổ mình làm ông xịt keo,ông thở dài 1 hơi,giới trẻ ngày nay chả hiểu cái gì cả-ý ta là ta muốn con mang con nhà Ussr về đây cho ta,cái thằng con trai cả tên là Russia ấy,dời ạ con có biết nhà nó làm ăn về mảng nào không mà con lại để con Mainly hốt nốt vậy,mai con mà lấy nó thì không thiếu nhà ở đâu-Xích Quỷ bắt đầu tuôn 1 tràn giáo huấn Việt Nam,Việt Nam thì chỉ biết cúi đầu lắng nghe,sau đó ông không biết lôi từ đâu ra quyển sách ghi "69 tư thế và cách nói chuyện cuốn hút đàn ông của phái nữ" ra rồi đưa cho Việt Nam -con cầm lẫy mà đọc,hàng gia truyền đấy,mà con đừng mở mấy trang đầu vì đấy chỉ là phần nguỵ trang cho sách thôi,ngày xưa tổ tiên mình sợ có người ăn cắp nên nguỵ trang mấy tờ đầu và tờ cuối là ảnh đ*i tr*y,kh**u d*m,không có gì để đọc đâu-à vâng vâng-Việt Nam lật qua mấy tờ đầu để xem thử nội dung bên trong,đúng là hàng gia truyền vì thấy cách nào cũng rất hữu ích,nhưng toàn chơi cái kiểu tình 1 đêm rồi hốt nhau về cưới thì nói thật Nam không làm được-không còn mấy cái khác sao thưa ông ?-Việt Nam hỏi Xích Quỷ khi thấy có chục tờ bị xé ở phía sau-mấy cái khác ta thấy tầm thường quá,làm từ từ quá ta không thích nên xé hết đi rồi-...hàng gia truyền mà sao ông xé nhẹ nhàng vậy-tác giả là người yêu cũ ta,ngày xưa sách này nổi tiếng với lại được săn đón lắm nhưng có điều số lượng có giới hạn chỉ có 2-3 quyển trong 1 năm,đã thế còn đánh bản quyền,lúc đấy cái mụ ấy đá ta sau khi biết ta đem đồ ăn thừa mà mụ nấu cho ta ăn không hết đem đi đổ cho chó,ta là ta cay lắm,giờ nghĩ lại vẫn cay,lúc đấy ta nảy ra 1 ý thế là đêm đến ta liền trộm quyển đấy của ả rồi lấy là giấy bản quyền đem về,khi ta trộm cuốn đấy về ta liền in hàng hoạt rao bán khắp chợ từ khu phố cổ đến khu phố hiện đại với giá rẻ bèo,ả cay đòi kiện nhưng làm gì được nhau đâu,mà cái lúc ta đọc thử cuốn đấy thấy mấy cái tờ sau toàn là cái cách mà ả tán ta nên ta xé,và đó là quyển này nè-ơ sao ông bảo hàng gia truyền-gia truyền của ai chứ không phải của nhà ta-Xích Quỷ thờ ơ nói,nghe tiểu sử thì Việt Nam đoán có lẽ ông mình ngày xưa giàu và thâm,chợt Việt Nam nhớ ra vụ chiều nay nên liền nhanh chóng hỏi-ông nè cho cháu hỏi,đại Hoàng tử America có phải bị bê đê không ông ?-con thấy sao ?-Xích Quỷ không trả lời vội mà hỏi lại Việt Nam,nghe vậy thì Việt Nam cũng bình tĩnh đáp lại-con thấy cậu ta cứ gượng ép kiểu gì ý,nói chung cứ có cảm giác không thật,giống nói dối-ta cũng không biết-Việt Nam không biết nói gì,định bảo ông về đi để mình ngủ ngon thì Xích Quỷ liền nói tiếp-thật ra ta biết 1 chuyệnNói rồi Xích Quỷ liền tiến tới thì thầm mùa xuân với Việt Nam,xong ông liền đứng thẳng người dậy và nói với Việt Nam-con biết con cái quý tộc đến khi 16 tuổi sẽ có sự kiện gì xảy ra không ?-ừm...tổ chức sinh nhật ?-câu trả lời ngây ngô của Việt Nam khiến Xích Quỷ phải gõ 1 cái vào đầu Việt Nam-là phải có hôn sự,con có biết vì sao thông thường các trường quý tộc hay để riêng nam nữ ra không,là vì họ muốn trong độ tuổi này con cái nên tập trung học hành,không yêu đương lung tung,nhưng sau khi đỗ vào các trường cấp 3 hoặc liên cấp họ sẽ được trộn lại để gây dựng mối quan hệ,đồng thời tìm kiếm đối tượng gắn bó lâu dài,thường thì quý tộc khá coi trọng việc này,ngày xưa thì khá khắt khe,cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy,thường hay nhắm vào những gia đình môn đăng hậu đối hoặc chí ít là người thân quen,nhưng giờ chắc đỡ hơn nhiều rồi,có điều những quý tộc cấp thấp như Nam tước,Tử tước hoặc thậm chí là cấp trung như Bá tước họ cũng coi trọng cái việc này,Hoàng thất thì càng coi trọng hơn,nhiều đứa thì thích nhưng nhiều đứa cũng không,nên là hay có việc đình trệ hoặc là tìm lí do để không phải có hôn sự,nhiều lí do lắm ta kể cho nghe,ví dụ như bị bệnh này bệnh kia,hoặc không muốn cưới,hoặc giả vờ bệnh,tạo tiếng tăm xấu,từ chối kén cá chọn canh-vậy thì có liên quan gì đến vụ của đại Hoàng tử đâu ?-Việt Nam nghe Xích Quỷ nói nãy giờ nhưng không thấy gì,ông thấy vậy thì vào luôn chủ đề chính-nói chung ta nghĩ cái thằng Hoàng tử đấy sợ lấy vợ nên giả bê đê,giả gay-nhận được câu trả lời giống mình thì Việt Nam càng chắc chắn chuyện này,cơ mà sao ông không nói luôn câu này đi để Việt Nam đỡ phải nghe cho nó dài dòng nhỉ-mà con hỏi ta chuyện này làm gì,bộ con bắt đầu nhắm đến Hoàng thất rồi hả,đúng là con cháu của ta-Xích Quỷ vỗ tay tự hào nhưng Việt Nam chỉ bảo do tò mò làm ổng quạo thế là lại bắt đầu giở bài bày cách cưa trai cho đứa cháu nghe đến sángKhi màn đêm khuất dần cũng là lúc bình minh ló dạng,những đợt gió rét buốt thổi qua rồi rít lên khi đi qua khung cửa sổ nhỏ*Cốc cốc*Tiếng gõ cửa vang lên từ cửa chính,tiếng gõ ấy làm Việt Nam từ từ tỉnh giấc,nhìn ra phía đồng hồ thì thấy mới 5 rưỡi sáng,với thời tiết se lạnh thế này thật sự Việt Nam không muốn dậy,mà Việt Nam cũng cảm thấy lạ vì vốn dĩ 6 rưỡi 7 giờ gì đấy người hầu mà cả 2 mang theo mới đi vào gọi dậy cơ mà,với lại cũng không gõ cửa như vậy.Một cảm giác ớn lạnh chảy qua Việt Nam,thế người ngoài kia là ai ?

Việt Nam mang cả chăn đi chùm lên người cho đỡ lạnh,tay thì vơ lấy cây gậy của Laos mà từ từ tiến ra ngoài cửa.Tiếng gõ cửa vẫn đều đều vang lên,Việt Nam mở khoá rồi mở cửa hẳn ra để ra tay thì thấy đó là 1 người phụ nữ trung niên với bộ đồ giống với bộ đồng phục hầu gái của người hầu theo Laos-xin lỗi tiểu thư Việt Nma vì đã làm phiền vào tờ mờ sáng như này,cho tôi xin phép đi vào để đưa tiểu thư Laos đi-nói rồi người phụ nữ đó liền tiến vào trong nhưng bị Việt Nam cản lại-khoan đã,có gì chứng minh-nói rồi người phụ nữ kia đưa 1 tờ giấy ra trước mặt Việt Nam,trên đó có nhiều chữ nhưng Việt Nam chỉ chú ý đến con dấu trên đấy,hình như là thật-Nam tước bọn tôi có chỉ và tiểu thư Laos sẽ phải tạm nghỉ học 1 thời gian,tôi xin phép-nói rồi cô liền lấy hết đồ đạc của Laos đi và khiêng Laos về,bản thân không quên chào và xin lỗi rồi đóng cửa lại[Trên trường]-chị,hôm nay con nhỏ điê- con nhỏ Laos đấy không đi cùng chỉ hả ?-Taiwan không giấu được nỗi vui mà hỏi Việt Nam,Nam nghe vậy thì gật đầu-"may thế"-tất cả lũ bạn Nam đều thở phào nhẹ nhõm-cậu ăn không .-Canada nói rồi đưa cho Việt Nam 1 viên kẹo sô-cô-la,Việt Nam nhận lấy nhưng sau đó lại chần chừ,thấy vậy thì Canada cười khổ rồi đưa cho mấy đứa còn lại vài cái kẹo,cũng hên là chúng nó không ăn,đỡ tốn thêmKhi đang nói chuyện Việt Nam vô tình nhìn thấy America cũng đang nhìn mình,4 mắt chạm nhau chẳng nói điều gì,cả 2 thu ánh mắt lại,điều này được Canada ngồi bên dưới thấy,nãy giờ anh để ý là America cứ nhìn Việt Nam với ánh mắt kì lạ,chẳng nhẽ..-"chẳng nhẽ anh ấy...định ám sát Việt Nam chăng ?"

-nghĩ đến đây Canada vô cùng lo lắng,hôm qua không hiểu vì sao đang đi đường thì America liền vứt anh ra ngoài,đưa cho cái xe đạp được để đằng sau xe rồi bảo anh đạp xe về nhà,anh hiền chứ anh đâu có ngu nhưng có điều chưa để Canada nói gì America liền quay xe đi ngược về trường,có khi nào lúc đấy thằng anh của mình bị lên cơn đỏng đảnh đi ra đấy để tìm Việt Nam,xong lại bảo "ngươi đừng có dây dưa với mấy đứa con trai lớp này,tất cả là của ta" rồi Việt Nam không đồng ý thế là hôm nay thằng anh mình lên ý đồ ám sát chăngCanada bắt đầu suy nghĩ lung tung rồi suy đoán đủ kiểu,đã vậy thì anh phải ngày ngày kè kè bên Việt Nam mới đượcKhi Việt Nam còn đang nói chuyện bình thường với đám bạn thì đột nhiên có ai đó ôm Nam từ phía sau,quay ra thì thấy là Canada-sao mà ôm tớ vậy-Việt Nam lấy tay Canada ra nhưng anh càng ôm chặt hơn,sau đó anh ngước lên với đôi mắt long lanh nước mắt ánh sao chói loà,Nam thấy vậy thì siêu lòng thở dài bất lực,ai mà cưỡng nổi cái mặt này chứ nên thôi,có điều lũ bạn của Việt Nam có đề kháng kháng mấy cái lấp lánh đấy của Canada nên mọi người bắt đầu sán sán lại với gương mặt đen kịt-haha nhị Hoàng tử,cậu không sợ cậu ôm Việt Nam thế này sẽ khiến Việt Nam cảm thấy khó chịu sao-Cuba nói rồi nhẹ nhàng nhấc cái tay Canada lên (đm viết đến đây tao phát hiện móng tay tao bị mất 1 mẩu wtf :'))-tôi thấy Cuba nói đúng đấy,mà chẳng phải cậu bị nguyền rủa,tiếp xúc nhiều với Việt Nam sẽ dễ bị lây hay sao,nên là--China đừng nói như vậy-Việt Nam đá nhẹ vào chân China,thấy vậy thì anh đảo mắt rồi cũng không nói nữa-tôi đã bảo bao nhiêu lần là Canada không bị gì rồi mà,toàn tin đồn nhảm-ừm,cậu nói gì cũng đúng hết,nhưng chưa chắc đã là như vậy-China không tin cho lắm nên nói vậy,dù thế nào thì cũng không dở hơi đâu mà người ta lại đi nói sai sự thật về con cháu Hoàng gia như vậy,chém đầu như chơi (Xích Quỷ said:có ta nè
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 19 Sách,bia và cậu


Và....

-xin lỗi vì đã để thiếu gia ngồi cái chỗ hơi tồi tàn này-Mainly khách sáo nói,Germany nghe thì chỉ lắc đầu cười trừ-không có gì đâu-a !

Chẳng phải thiếu gia đây thích uống bia đúng chứ,liệu tôi có thể mời ngài 1 chút được không ?-không để Germany nói gì thêm Mainly đã bắt đầu gọi 2 chai bia cỡ lớn,sẵn tiện nhỏ gọi thêm 1 thùng đá nữa,thấy vậy thì Germany thắc thắc-sao uống bia lại cho đá vậy ?-anh hỏi,vốn dĩ đối với anh uống bia là không được cho đá,uống bia mà cho đá chẳng khác gì ăn phở với mắm tôm,bún đậu với tương ớt cảNhỏ Mainly chỉ giải thích qua loa cho có rồi bắt đầu rót bia rất chuyên nghiệp,anh định cầm lên uống thì nhỏ này thả vào cốc anh mấy viên đá to bằng cái nắm tay,lông mày anh nhíu lại tỏ vẻ khó chịu nhưng thôi,ráng uống vậy,bỏ thì phí lắm.Vốn dĩ bia không nặng và anh uống khá giỏi nên anh gọi luôn 1 kén ra uống chơi,còn nhỏ Mainly không biết là do tựu lượng thấp hay là giả vờ mà mới uống được 1 cốc nhỏ bắt đầu luyên thuyên tùm lumBan đầu là ngồi đối diện nhau thế quái nào thành ngồi bên cạnh rồi,nhỏ bắt đầu sờ soạt lung tung và ghì chặt anh lại,anh thấy vậy đứng phắt dậy cầm ghế ngồi xa,Mainly thì không chịu nhỏ bắt đầu vờn vờn anh làm anh nổi hết cả da gà-"có nên về không nhỉ"-anh thầm nghĩ,chợt nhỏ cầm lấy tay anh rồi bắt đầu thủ thỉ-thiếu gia Germany này~ngài có sở thích gì không ?~-Mainly nũng nịu hỏi-sở thích...ờm...chắc là đọc sách-chán ngắt !-....-Germany không biết nói gì chỉ cười ngượm ngùng,bản thân thì cố gắng rút tay của mình ra khỏi tay nhỏ-còn gì nữa không ~~?-trước hết xin tiểu thư bỏ tay tôi ra cái-không~~-"mình muốn đấm con nhỏ này quá"-1 suy nghĩ chợt loé lên trong đầu anh nhưng lại bị chính anh gạt phăng đi,thế thì khùng quá-xin tiểu thư,hiện tại tôi có chút việc bận,mong *gỡ tay ra khỏi Mainly*..mong tiểu thư hiểu cho tôi-nói rồi anh liền nhanh chóng đứng dậy và chuồn đi,nhưng chưa chạy được mấy bước thì Mainly liền ôm lấy eo anh làm anh giật mình,da gà da vịt nổi hết cả lên,cảm giác ớn lạnh đến tận sống lưng-Germany thiếu gia này...ngài có thích ai không ?~~~ngài có thích tôi không ?-nhỏ nói rồi bắt đầu mân mê eo của anh,thấy vậy anh liền gạt phăng nhỏ ra làm nhỏ loạng choạng gã luôn vào cái bàn ở đó khiến cho bia đổ hết lên quần áo và đầu nhỏ-tôi xin lỗi,tiểu thư có sao không-dù thấy ghê tởm bọ mẹ đi được nhưng anh vẫn phải đi ra để đỡ lên-hic..ngài chưa trả lời câu hỏi của tôi..hưc hức ngài nói đi...-nhỏ Mainly bắt đầu thút thít đủ kiểu,trong đầu Germany chỉ toàn mấy câu hỏi liên quan đến hệ điều hành của nhỏ Mainly có bị trục trặc ở đâu không-tôi coi cô chỉ là bạn bè bình thường,quý mến cũng chỉ ở bạn bè,còn về thích thì...tôi khá thích Việt Nam-hả-nghe xong câu trả lời nhỏ tỉnh cả người,cái gì ?

Việt Nam á,nghĩ đến đây thì nhỏ đơ luônSau đó Germany đi ra trả tiền,xong thì cũng chào tạn biệt Mainly còn bản thân thì đi về kí túc để lại nhò trong 1 mớ suy nghĩ,thế là đối tượng mà nhỏ muốn chinh phục lần này lại quay ra thích cái người mà nhỏ ghét nhất hả,càn nghĩ càng tức nhỏ đá cái ghế của quán rồi rời đi[Ngày hôm sau]Lại 1 mùa gió bấc tràn về mảnh đất này,đặc sản mùa này ngoài những cái bánh nóng hổi thơm phức được bán vào buổi sáng thì còn có 1 cái đặc sản khác,là cẩu lương,nói dân dã ra là cơm chó.Việt Nam bước ra khỏi toà kí túc xá để đi ăn sáng,hôm nay là chủ nhật nên khá đông,bước vào bên trong thì cái mùi đồ ăn bốc lên thơm ngào ngạt,nhưng ngoài ra còn có hơn chục đôi uyên ương đang hú hí với nhau,không hiểu sao Việt Nam lại có cảm giác ngứa mắt,gãi mãi mà không hết được-nào em ăn đi-1 cậu trai trẻ đang bón từng thìa cơm vào miệng 1 cô gái,trước đó còn thổi thổi cho bớt nóng,cô gái kia thì vui vẻ đón lấy từng thìa cơm mà cậu bạn kia đút cho-bé ăn đi,bánh này ngon lắm-không xa ở đó lại có 1 đôi nữa đang đút cho nhau từng cái bánh hình trái timGóc kia cũng có,góc này cũng có,chỗ quái nào cũng có,tiếng đút cơm,tiếng gọi nhau thân mật cứ như là 1 bản nhạc lặp đi lặp lại,nghe xong Việt Nam có cảm giác no no,chẳng buồn ăn nữa.Quay người rời đi thì bản thân va vào ai đó,ngẩng đầu lên thì thấy là China-tôi xin lỗi-Việt Nam nhanh chóng xin lỗi,anh thấy vậy thì lắc đầu rồi đi vào bên trong-chị ơiiii !!!-giọng nói quen thuộc vang lên,quay ra thì thấy thằng em cây khế Taiwan xuất hiện rồi ôm chầm Việt Nam vào lòng-chị ăn sáng chưa ?

Chị đi ẻ chưa ?

Chị đánh răng chưa ?

Suốt 10 tiếng không gặp chị em nhớ chị da diết,hay mai chị chuyển vào phòng em ngủ đi,hoặc em chuyển vào phòng chị ngủ cũng được-k-không được đâu Taiwan-Việt Nam vỗ vỗ lưng cậu rồi đẩy Taiwan ra khiến cậu tiếc hùi hụi,thấy vậy Việt Nam kiễng chân lên xoa đầu thằng em,Taiwan vui vẻ tận hưởng mặt đã có vài vệt hường phấn-những người khác đâu ?-Việt Nam hỏi,nghe vậy thì Taiwan nhún vai tỏ vẻ không biết,ngay giây sau thì 1 đám người lao vào như vũ bão,mà nói vũ bão thì hơi quá vì chỉ có 2 thằng,là mấy đứa bạn của Việt Nam,ngoài ra còn có 1 vài người nữa-chào cậu nhé Việt Nam-Cuba là người chào trước,tiếp sau đó Đông Lào cũng chào lại,vậy là đông đủ rồi nhỉ,có điều Laos không ở đây thôi,nghĩ đến đây thì Việt Nam buồn nhiều chút,không biết em nó đang ở đâu nhỉ,liên lạc thế nào cũng không được,chỉ mong sớm ngày Laos trở về trường mà thôi-nè cho cậu-4 cái bánh bao được đưa ra trước mặt Việt Nam,Nam nhìn qua thì thấy mỗi cái giá hơn 1000 đồng thì rén không dám nhận-mấy cái này cậu cứ cầm đi,đắt quá tôi không dám nhận-nghe Nam nói mà China nhíu mày-cho thì cứ nhận đi,tôi tiếc gì mấy đồng bạc lẻ với cậu-nói rồi anh liền dúi 4 cái bánh vào tay Nam,miễn cưỡng nhận lấy,thôi thì lát nữa móc tiền túi ra trả vậy,mà trả xong là mất 2 tháng rưỡi tiền tiêu vặt rồi,càng nghĩ càng sót ví-dăm ba mấy cái bánh bao dởm chị đừng ăn,để đấy em mua bát mì 20 đồng cho-Taiwan thấy Nam ăn bánh khổ sở quá thì lên tiếng trách móc thằng anh,China nghe giá thì khinh ra mặt-chắc đệ không biết 1 cái bánh bao này có giá gấp 50 lần cái bát mì rẻ dúm của em đâu nhỉ-không nói thì không sao mà nói ra làm Taiwan ngại,chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống,càng nghĩ càng xượng nên em nó viện cớ đi vệ sinh rồi chạy tít ra đâu không ai biết-này,đừng có nói như vậy chứ -Việt Nam nhắc nhẹ China,anh nghe vậy thì né tránh,đột nhiên bóng dáng quen thuộc xuất hiện,bóng dáng cao cao cùng với mái tóc đuôi ngựa màu nâu,là chị trưởng ban của Việt Nam-em...em ơi..chết rồi thầy UN đột ngột trúng số rồi-chị ấy thở dốc nói,gương mặt thì biến sắc lúc xanh lúc đỏ,Việt Nam nghe thì thắc mắc-trúng số thì sao chứ chị-lời vừa dứt thì chị ta cầm vai Việt Nam nhấc lên đối mặt với chị-ông thầy UN trúng số...đ-đồng...đồng nghĩa với việc sắp có tiệc...chị nghe ông thầy bảo vậy....với lại chị sống ở cái trường này 4 năm...chắc chắn...chắc chắn sẽ có tiệc,hình như là đầu tháng 12,nghĩa là bây giờ bọn mình phải chuẩn bị !-hả...nhưng em có thấy thông báo gì đâu ?-Việt Nam thắc mắc hỏi-đã bảo là đột ngột mà,cứ trúng số là ông thầy lại dở hơi nổi hứng mở cái tiệc ăn chơi,bây giờ bọn mình phải chuẩn bị,không là không kịp mất !-hôm nay là 28...còn 2 ngày thôi á !?

Định mệnh đúng là dở người thật-Việt Nam giờ mới bắt đầu ngộ ra vấn đề,bà chị kia nhanh chóng cầm tay Việt Nam kéo đi không quên kéo theo cả China ở đó chạy về phòng hội học sinhVừa vào cái phòng đã thấy mọi người nháo nhào hết cả lên,người thì vẽ vời trên cái tờ giấy a2 nhanh như đi ăn cướp,người thì đang ngồi lục lọi mấy cái hộp gì đó,người thì đang ngồi đếm tiền,gần như tất cả đều đông đủ trừ vài người như America,Canada và vài người khác.Đột nhiên Germany và Russia xuất hiện từ bên trong 1 căn phòng,chính xác là được lôi đi,trên tay còn là mấy cái túi rỗng-mấy đứa đi mua đồ nhé,nhanh nhé,các em chịu khó đi bộ từ trường ra mấy cái tiệm đồ trang trí và sơn,không xa đâu,có vài ki-lô-mét thôi,mượn được cái xe đạp thì đi nhé-1 anh trong hội đi ra với cọc ngân phiếu-tiện thể mua nhờ 1 chút rau củ bột mì hoa quả như vải táo cam dưa hấu dưa gang khuôn bánh bơ lạc nước ép bánh quy các loại bánh ngọt các loại gà lợn chổi quét than khay nướng mì chanh trứng cho câu lạc bộ nấu ăn nhé,còn nhiều lắm anh liệt kê trong này nè,các em đi vui vẻ nhé,bai~-nói xong anh liền vứt cái cọc đấy vào trong cái túi trên tay Russia rồi đóng cửa lại,sau đó là cả 1 màn chửi rủa ông hiệu trưởng ở bên trongKhông để cho mấy đàn em non nớt nói gì mấy anh chị đàn trên đã an bài cho mấy đứa em,4 người nhìn tờ giấy dài ngoằn cùng với số lượng các loại thì không khỏi ngao ngán,giờ đã hiểu vì sao mà mấy người trong hội học sinh thường hay được gọi là "hội ghét cay ghét đắng kocho-chan","hội xử lí rắc rối của kocho-chan" rồi-bây giờ chúng ta chia ra làm 2 để đi mua đi,chứ nhiều như này biết bao giờ mới xong-Germany cầm cái tờ giấy xem xét rồi nói,mọi người nghe vậy thì cũng gật đầu-bây giờ chia như này nhé,tôi và Việt Nam chung 1 đội,còn l-U-không được !-China lên tiếng,Germany quay ra nhìn anh hơi nghiêng đầu-có vấn đề sao ?-tôi đi với cậu ta-anh lên tiếng rồi cầm lấy cái túi định dắt Việt Nam đi thì bị cản lại-cậu biết trả giá không ?-Germany hỏi,nghe vậy thì anh đơ mặt ra-trả giá là cái gì-đúng trong từ điển của tên China này không có 2 từ trả giá,thấy vậy thì Germany cười nhẹ-nếu không trả giá thì chúng ta sẽ bị mua lỗ mất-nhưng chúng ta có nhiều tiền mà-nhiều hay không không quan trọng quan trọng là ta phải có được giá hời,tôi và Russia biết cách trả giá,còn thiếu gia đây chắc là không biết đâu nhỉ-nói rồi anh quay ra hỏi Việt Nam-cậu có biết không ?-mồm hỏi vậy chứ trong lòng nắm chắc 8-90% câu trả lời rồi,và quả nhiên câu trả lời là không-cậu thấy đấy bây giờ tôi đi với cậu ấy,cậu đi với Russia chẳng phải là hợp rồi còn gì-nhưng sao lại là cậu mà không phải là Russia ?-China vẫn cố gắng bới móc,đùa chứ anh đang muốn đi riêng với Việt Nam mà-đơn giản vì cậu với Russia có quen biết nhau và hay nói chuyện,tôi và Việt Nam thì cũng hay nói chuyện,giờ mà Russia đi với Việt Nam há chẳng phải là ngượm ngùng khó giao tiếp sao,sắp xếp như này quá hợp lí rồi còn gì-nói đúng quá China không nói lại nổi,thôi kệ vậy dù sao nhìn thì có vẻ tên Germany này không có tình cảm gì với Việt Nam đâu,thế là thoả hiệp Việt Nam và Germany 1 đội,China và Russia 1 đội,chia làm đôi cái tờ giấy ra và cọc ngân phiếu,cả lũ xuất phát lên đườngCó lẽ vì trời thương nên là may mắn mượn được 2 cái xe đạp đạp ra khu chợ gần đó.Germany đèo Việt Nam,Russia thì đèo China,đến chợ thì cả 2 gửi xe và đi vào bên trong,có lẽ cả cái trường này không biết Russia và Germany có 1 biệt danh mà khiến cho toàn bộ cái chợ trong phạm vi 20km ở nhà 2 người này khiếp sợ,cứ hễ nhắc đến là bọn họ muốn dẹp tiệmÔng hoàng mặc cảChúa tể dẹp tiệmTay bắn tỉa giá cảKẻ huỷ diệt mọi khu chợChiến thần hét giáNgười đeo mo cho người bên cạnh -chúng ta mua khăn trải bàn trước đi-Germany quay ra nói với Việt Nam,nghe vậy thì Nam cũng gật đầu thế là cả 2 đi đến khu vải vóc,nguyên 1 cái khu bán quần áo,vải,đóng giàyCả 2 đứng trước 2 cửa tiệm vải,Germany quan sát 1 lúc rồi quyết định đi đến cửa hàng bên trái*Đinh đoong*-ôi chào mấy đứa,mấy đứa mua vải hả-1 người phụ nữ trung niên đi ra niềm nở nói,Việt Nam và Germany cười lễ phép-ở đây có loại vải trải bàn không ạ,loại vải mềm mềm khó thấm nước ấy cô-Việt Nam lên tiếng nói,nghe vậy bà ta gật đầu-vậy cho bọn cháu loại chữ nhật dài tầm 4-5m rộng 2-3m nha cô,màu đỏ hoa văn vàng nhé-Nam nói thêm,thế là bà cô liền đi vào lục lọiSau 1 lúc thì bà chủ quán đi ra với 1 mớ hoa văn vải vóc các loại,cả 2 ngồi xem và bàn bạc 1 lúc thì chốt được loại vải,lúc này Germany hỏi giá-này bao tiền 1m cô ?-loại này là bán cả cuộn,không bán theo mét,mét là dùng cho mấy cái loại vải khác,1000 nhé cháu-CÁI GÌ !?-cả Germany và Việt Nam ngỡ ngàng,đùa chứ đắt thế-nhìn cái vải thì xấu màu hơi ố mà cô bán 1 cái 1000 ?

Bớt đi-Germany lên tiếng,nghe vậy cô hơi nhíu mày-vậy bớt cho 100-cả đôi 200 !-khiếp mới sáng sớm vớ ngay mấy đứa đần,đây là vải,vải đấy nhóc bớt vừa thôi,vải chứ không phải rau cỏ mà nhóc nói thế,không bớt được đâu-này bà,bà đừng lừa chúng tôi,đây là vải phía tây nam,không phải vải nhập khẩu đâu mà bà hét giá lên 1000,cái loại này nhập về có mấy chục 1 sấp chưa kể mua sỉ về,bà đánh cho quả giá trên trời thì chỉ có mấy đứa ngu mới mua với giá đó,tôi mua 100 là bà lời bao nhiêu rồi,thế có bán không ?-không bán !-bà chủ tiệm vẫn cứng rắn dù trong lòng hơi sợ,sao cái thằng này biết hay thế nhỉ-thế thôi ta sang hàng bên mua-nói xong Germany cầm tay Việt Nam kéo đi,thế là bà kia bắt đầu ú ớ gọi lại-ấy ấy !

Đi đấy à,thôi bớt cho 200 nhé,hay 250 ?

Này !!

THÔI TAO CHỊU LỖ BÁN CHO CHÚNG MÀY 200 CẢ ĐÔI !-nghe thấy vậy Germany liền quay người lại cười nhẹ-vậy có phải nhanh hơn không-nói rồi anh đi đến mua 8 cuộn trong sự hậm hực của bà chủ tiệm,nhìn thấy 1 màn trả giá của Germany làm cho Việt Nam bất ngờ tâm phục,đúng đỉnh thật nếu không nhờ Ger thì chắc Việt Nam phải mua tổng với giá 8000 rồi-ta đi thôi-Germany tươi cười quay ra nói với Việt Nam,anh cầm tay Nam rồi đi ra ngoài tiệmCứ như thế cả 2 càng quét nguyên cái chợ với giá siêu hời,Germany đi đến đây hào quang chiếu đến đấy,mấy cửa hàng nhìn thì phát sợ,nhưng họ không chỉ sợ Germany mà họ còn sợ 1 chiến thần khác đang càng quét khu đồ ăn,rau củ,là 2 thanh niên cao to đẹp trai mặt mày sáng sủa trông rất quý tộc có điều 1 người trong đó lại có cảm giác như dân đi chợ lão luyện vậy-1 cân táo bao nhiêu vậy ?-30 đồng-khiếp,15 thôi,hoan hỉ đi bà bán giá này tôi mua hẳn 10 cân cho bà-không,dở người à bán giá đấy tao lỗ chết,nào là thuốc,phân bón công chăm sóc các thứ nữa-1 cân phân bà bón cho 10 cây còn dư,mà giờ phân bón có mấy đồng 1 cân,với lại tôi ăn thử thấy cũng bình thường,đã thế tôi còn thấy bị dập nữa,bà không bán tôi sang hàng khác tôi mua,chỗ này thiếu gì-Russia nói rồi liền đứng dậy rời đi,thấy thế bà liền với với tới-thôi thôi tao bán cho mày 15 đồng,nhưng mày phải mua thêm mấy cân nữa đấy để tao còn trừ lỗ chứ-nghe vậy thì anh liền quay ra bắt đầu lựa-lỗ làng gì,thế thôi thương tình lấy thêm 5 cân,mà lấy hết chỗ này còn dư 1 cân thôi bà cho nốt đi,có mấy quả bạc-anh ngồi nhặt thì thấy còn dư 5-6 quả thì nói,nghe vậy bà liền run lẩy bẩy định chửi nhưng thôi-tiên sư mày chứ,thôi cho mày hết coi như nay được nghỉ sớm 1 hôm,đấy !

Cha nó chứ sáng sớm ngày ra...-bà ta lèm bèm 1 lúc cho đến khi Russia đưa tiền cho bà ta,China ở bên từ lâu đã đeo cái khẩu trang đeo kính chùm kín mít,anh tưởng trả giá thế nào hoá ra thế này,đùa chứ đi với thằng này anh cảm thấy nhục nhã ê chề,trong lòng cứ thắc mắc vì sao Russia không biết ngạiVà cứ như vậy từ khoai tây đến dây tây,chanh dây,chanh cam,chanh vàng bột mì v..v tất cả được Russia giảm giá cực sốc khiến cho nhiều quầy phải về sớm.Hai nhóm loay hoay đến trưa thì cũng xong,Việt Nam vác 2 tay chục túi bước đi trong sự mệt mỏi,bây giờ Việt Nam mới để ý là vận chuyển mấy cái này về kiểu gì nhỉ,cái xe đạp bé tí mà đống đồ này phải đến mấy chục cân,thở dài não nề khi nghĩ về nó,Việt Nam và Germany tạm thời ngồi ở cái ghế bên đường để nghỉ chút, đột nhiên Việt Nam cảm thấy có cái gì đó được cài lên tóc mình-gì vậy-Nam sờ lên cái thứ đó-kẹp tóc thôi không có gì đâu-Germany nói rồi uống 1 ngụm nước,Việt Nam thấy vậy thì khá ngại-nãy giờ cậu tặng tớ cũng khá nhiều thứ,nói đi cậu muốn nhờ vả tớ cái gì hả,nếu là cậu thì tớ sẵn sàng thôi chứ không cần mấy cái này đâu-tấm lòng của người ta lại được người mình thích xem như là phí nhờ vả thì quả thật không ai là không khó chịu cả-không có đâu,tớ tặng cậu vì tấm lòng thôi,thấy đẹp nên mua ấy mà-vậy giá bao nhiêu,có đắt không ?-cái đấy 500 thôi-chữ "thôi" của anh làm Việt Nam xanh cả mặt,đùa chứ tên này đi trả giá khắp chợ xong cuối cùng lại mua cho Nam cái quả kẹp tóc giá chát lòm làm Nam không tài nào nuốt nổi-vậy...mấy cái kia-cũng tầm tầm đấy-Germany với gương mặt không có gì là tiếc tiền nhìn Việt Nam-cậu tặng tớ mấy cái rẻ rẻ thôi chứ mấy cái này đắt quá,tớ không dám nhận...hay là cậu thích cái gì để tớ mua cho coi như có qua có lại-thật sự không cần đâu,mấy đồng bạc lẻ ấy mà-cái văn này Nam nghe quen quen,nhưng dù thế nào thì ít nhất vẫn phải tặng cậu ta cái gì đó cho nó phải phép mới đúng chứ-cậu cứ nói xem cậu thích cái gì,nếu tớ mua được thì tớ mua cho,coi như là vật kỉ niệm !-nhìn thấy ánh mắt kiên định của Việt Nam thì anh rũ mắt nhìn xuống dưới nền đường,1 lúc sau thì anh lên tiếng -chắc là cậu-hả ?-Việt Nam nghe không rõ lắm nên hả lên 1 tiếng,anh thấy mình đã lỡ lời thì cười thành tiếng rồi lại lắc đầu-không có gì đâu,ta đi ăn trưa đi cũng muộn rồi-được-nói rồi Việt Nam liền cầm cái mớ đấy lên cùng với Germany đi ănCó thể Việt Nam nghe không rõ nhưng thằng China đứng cách đấy 10m lại nghe rõ mồn một,anh làm rơi mấy mấy cái túi trên tay nhìn trước mặt,vậy là...anh đã vô tình tiếp tay cho kẻ địch hả-cậu sao vậy ?-Russia thấy China đứng đờ người ra đấy thì hỏi,đột nhiên toàn thân China bừng cháy lên hừng hực,khi Rus chưa hiểu chuyện gì thì đã bị China kéo đi với tốc độ bàn thờ đuổi theo 2 người trước mặt,và thế là cả 4 người ngồi ăn chung với nhau,riêng Việt Nam khổ nhất đám vì bị bón cho ngập mồm nghĩa đen[Về đến trường]Sau 30 phút kể từ lúc ăn trưa xong thì nhóm Nam đã trở về lại trường,may thế nào thuê được cái xe ngựa chứ không mấy đứa cuốc xe đạp đến bao giờ mới về-bọn em về rồi đây-giọng nói trong trẻo như rót mật vào tai vang lên trong căn phòng lớn,những người ở đấy nghe thấy tiếng thì chạy lại với gương mặt...tội lỗi-các em...các em về rồi hả...hahaha...-có chuyện gì sao ?-Việt Nam hỏi,ngeh vậy thì cả đám gãi đầu bứt tai-chuyện là...ờm..hình như không có cái tiệc nào hết-CÁI GÌ !?-4 người đồng thanh nói,thế hoá ra mất công đi làm rồi cuối cùng lại thành ra như vầy sao,với lại đống đồ này giải quyết sao đâyNhìn vào bên trong thì thấy chị trưởng ban của mình đang dập đầu xin lỗi trong sự tức giận của mọi người,4 người phía ngoài cửa cũng nóng máu theo-...thôi chuyện đã lỡ rồi,giờ ta nên xử lí sao với đống đồ này đây ?-Germany thở dài nói,nghe vậy thì cả đám quyết định mở 1 bữa tiệc nho nhỏ mời 1 vài câu lạc bộ đến ăn cho đỡ phí,thế nhưng có đứa lại bảo đem đi giả người ta thì bị cho ăn nguyên 1 tràng đạo lí -xin lỗi em có việc-China đứng dậy sau khi đã ăn nửa cái bàn tiệc,anh liền vội vã chạy đi,Germany thì không quan tâm lắm nhưng chợt có cái gì đó loé trong đầu anh,hiện tại không có đứa nào trong cái đám harem của Việt Nam,không có đứa anh em,chị em cây khế nào,há chẳng phải là cơ hội tốt hay sao-Việt Nam này-anh lên tiếng,Việt Nam theo bản năng quay về phía giọng nói cất lên-chuyện gì vậy ?-tôi muốn nói chuyện riêng với cậu 1 chút,được không ?-nghe vậy thì Việt Nam cũng đồng ý,thế là cả 2 liền đi ra ban công của tầng đứng ở đấy-cậu có chuyện gì muốn hỏi sao ?-Việt Nam ngây ngô hỏi,đột nhiên Germany im lặng 1 lúc lâu làm Việt Nam khá khó xử,xong anh đột nhiên quay về phía Việt Nam,nhìn Nam 1 lúc rồi nói-Việt Nam này,cậ--a~hoá ra cậu ở đây Germany~-giọng nói ớn lạnh vang lên,đấy là đối với Germany,cả 2 cùng ngau nhìn về phía chủ nhân của giọng nói,ôi tưởng ai hoá ra là nhỏ Mainly,nhìn thấy nhỏ thì anh bất giác nắm chặt lấy cái bệ cầu thang-tiểu thư có chuyện gì muốn nói với tôi ?-Germany lên tiếng hỏi,đang nói chuyện với người khác mà nhỏ này tự nhiên xen ngang làm anh cụt hết cả hứng,nhỏ Mainly định nói gì đó nhưng nhìn sắc mặt của Ger khiến nhỏ khá khó chịu,mắc gì bày ra cái gương mặt thống khổ đó,nói chuyện được với nhỏ là phước phần mấy đời nhà anh rồi,nhưng tuyệt nhiên ả không nói ra,chợt nhỏ thấy Việt Nam ở bên cạnh,bất giác Mainly nhớ đến chiều tối qua về những lời Germany nói với nhỏMiệng ả nhếch lên tạo thành hình bán nguyệt,rồi nhỏ quay ra Việt Nam tiến đến cười cười-chị nè~chị biết không đêm qua thiếu gia này nói rằng ngài ấy thích c-*CRACK...*Tiếng vỡ vụn vang lên rất lớn,cả 2 giật mình nhìn ra thì thấy cái bệ mà Germany để tay bị vỡ vụn,anh nhìn Mainly với ánh mắt man rợn cảm tưởng như sắp ăn tươi nuốt sống nhỏ đến nơi,bất giác nhỏ run lên rồi tìm cớ bài chuồn-a xin lỗi cậu tại tiểu thư vừa nãy định khai chuyện xấu hổ của tớ nên tớ mới tức giận như vậy,chứ bình thường tớ không như vậy đâu-Germany thấy Việt Nam nhìn mình với ánh mắt dè chừng thì vội giải thích-răng cậu...bị sao vậy ?-Việt Nam lên tiếng hỏi,nghe vậy thì anh bất ngờ đưa tay che miệng lại,anh ấp úng giải thích-cái này...không có gì đâu răng tớ hơi nhọn so với người bình thường 1 tí thôi,do di truyền cả mà,cậu đừng nói là chỉ vì cái răng mà cậu lại sợ tớ đấy nhé-càng nói anh càng rưng rưng,giọng cũng run run như sắp khóc,Việt Nam thấy mình vừa làm cho 1 người phát khóc đến nơi thì nhanh chóng chữa cháy-không đâu,làm gì có chuyện đó chứ,cậu đừng khóc tớ việc gì phải sợ cậu,quý cậu không hết kia kìa-vừa nói Nam vừa xoa đầu anh, Nam thấy bản thân mỗi khi xoa đầu Taiwan là nó hết khóc nên thử áp dụng với Germany và ngờ đâu nó lại hiểu quả chứ-ha..cậu dễ thương thật đấy-Germany phì cười nói,nói thật anh cũng không ngờ bản thân được xoa đầu đâu,mà được cái phê hết cả người-giờ tớ hiểu vì sao Taiwan lại hay khóc nhè rồi,được 1 người dễ thương tốt tính như cậu an ủi dù khóc đến đâu cũng phải nín-nghe Germany khen thì Việt Nam ngại chín mặt,dừng hành động của mình lại luốn cuốn định viện cớ định rời đi thì Ger liền nói tiếp-vừa nãy cậu có hỏi tớ rằng tớ thích cái gì đúng chứ ?-đ-đúng vậy,cậu nói đi để hôm nào tớ mua cho coi như cảm ơn về mấy cái đồ cậu tặng-Việt Nam nói với vẻ hào hứng,cuối cùng anh cũng nói ra rồi,nếu mua được Việt Nam sẽ mua cho anh luôn-trên đời này có 3 thứ tớ thích,sách bia..-nói đến đây anh liền tiến đến rồi áp sát mặt mình với Việt Nam mỉm cười nói-..và cậu..........

[Phòng cấp cứu hôm nay tiếp thêm 1 bệnh nhân tên Germany,nguyên nhân được cho là bị đánh ghen hội đồng]Tại 1 căn phòng kí túc xá,có 2 người đang nói chuyện với nhau,là Russia và 1 anh chàng tóc trắng,cả 2 đang vừa uống rượu vừa trò chuyện..

.

.

Hết

Ngày 19/8/2025

Hôm nay hình như là ngày lễ kỉ niệm cách mạng tháng 8 bùng nổ đúng ko nhỉ :)?

Ok như chap trc đã nói đây là ảnh của 2 khứa ất ơ nào đó,tay nghề kém nên xin các tại hạ thông cảm,hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ cho sản phẩm

T cố gắng chụp đẹp nhất có thể rồi thế nhưng nó vẫn không ổn lắm,mờ mà lại dìm hết đi :(((( đã xấu lại càng thêm xấu 🗿

Và ng thứ 2 ae nghĩ là ai

Nếu ae thắc mắc mấy cái nguệch nguệch kia là j thì đấy là tóc tui nhé 🗿☕️,ảnh chụp chị ta quá mờ và tối,tao chụp hẳn hơn 20 tấm đấy ^^ cái ảnh trên kia cũng vậy nhưng ko mấy khả quanNhớ ủng hộ đấy nhé,đừng xem chùa đấy nhé :(((( bt là buồn đấy5160 từ
 
Back
Top Bottom