Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết

[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 20 Hiểu lầm


Tính ra ban đầu tui định biến cái truyện này thành truyện chill chill,rồi ko bt có chill không chứ sao thấy nó hơi nghiêng về hài 🗿,nhưng thôi ko sao đâu chắc vẫn chill chán :)...chắc vậy...Tại 1 căn phòng kí túc xá,có 2 người đang nói chuyện với nhau,là Russia và 1 anh chàng tóc trắng,cả 2 đang vừa uống rượu vừa trò chuyện.Anh chàng kia nhấp 1 ngụm rồi đặt chén rượu xuống quay ra nhìn Russia-hôm nay làm gì mà gọi tớ ra đây uống vậy,bộ bị ăn chửi hay gì hả ?-anh chàng lên tiếng hỏi,nghe vậy thì Rus lắc đầu-không,chẳng là dạo này tớ đang suy nghĩ về 1 mối quan hệ,tớ đang không biết nên tiếp tục hay dừng lại đây-anh rầu rĩ nói,bản thân lại nhấp thêm 1 ngụm nữa-ai vậy-là 1 người trong lớp,1 người con gái-đừng nói là cậu yêu đương gì mà giấu anh em đấy nhé,nói đi mấy anh em trong nhà tớ có ai biết không hay là chỉ mỗi mình tớ không biết-thấy đấy là 1 đứa con gái nào đó thì anh liền đánh luôn cái mác người yêu và bắt đầu dò hỏi Rus,nghe vậy Rus chối lẹ-yêu đương gì mà yêu đương,đấy là ân nhân cứu mạng tớ khỏi 1 tên biến thái uy lực lớn thôi-America hả ?-anh hỏi,Russia liền gật đầu-công nhận nếu là tớ thì chắc tớ cảm kích vô đối luôn quá,cậu biết không mới hôm qua thôi tớ đang ngồi viết bài thì đột nhiên tên Hoàng tử đó phi vào như bay ôm chầm lấy tớ,cậu không biết lúc đấy tớ tức giận với ghê tởm thế nào đâu,may mắn có anh Denmark ra gỡ chứ không là tớ thật sự đập cho tên đấy ra bã luôn quá-anh càng nói càng tức cầm cả chai Vodka lên tu ừng ực,bản thân sau đó thì say mướt không biết trời mây đất gì-haiz...cái bạn đó tên Mainly,ban đầu vì bạn ta cứu mạng tớ nên đâm ra thân thiết,nhưng có điều càng chơi càng thấy sao sao ấy,cậu biết tính tớ vốn tiết kiệm thế mà cậu ta cứ nằng nặc đòi mua cái lọ cái chai,giờ mà nghỉ chơi thì lại phũ đi công lao người ta cứu mình,mà không nghỉ thì tớ thấy bị bào tiền gần chết-nghe đến đây anh chàng kia liền đập bàn đứng dậy chỉ thẳng mặt Rus-cậu hic..ợ....cậu nghỉ chơi đi,loại đấy đừng tiếc rẻ làm gì,nghe đến cái đoạn bào tiền là tớ thấy không ưa rồi,loại này nghe phát là biết, lấy mác ân nhân để bào mòn bòn rút từng đồng,có ơn ắt phải trả nhưng không ợ....không phải cách này,coi mấy cái đồ cậu mua cho ả ta là quà rồi,không việc chi phải đắn đo cả-Finland....-yên tâm tin tưởng ở tớ !

Mai này cậu sẽ không hối hận-anh vỗ ngực chắc nịch nói,Russia nghe xong thì suy nghĩ 1 lúc rồi cũng gật đầu đồng ý-nhưng giờ mình cắt đứt kiểu gì nhỉ ?

Kiểu gì cậu ta cũng tìm mọi cách cho coi-nghe Russia nói thì Finland bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ,xong anh búng tay 1 phát rồi vạch ra 1 kế hoạch cho Russia-dễ lắm,cậu nhờ người nhà ả ta là được,cậu nhờ người thân khuyên can là được ngay,còn nếu không thì cậu mua đại cho ả cái gì đó coi như là phí từ biệt,vậy là xong-được,vậy tớ thử dùng cách 2 vậy,dù gì nhờ người nhà cậu ấy cũng khá ngại-Russia nói rồi cũng tu 1 chai rượu,nghe câu trả lời của anh thì Finland hơi nhíu mày-làm gì mà nhát gan vậy,cậu để đấy tớ đi bảo cho,thằng này xưa nay chưa biết ngại là gì-anh nói rồi tiếp tục tu thêm 1 chai nữa,Russia ở bên thì bật cười,đúng là rượu vào thì lời ra,mong sao cậu ta có thể giữ vững cái thái độ này mà đi nhờ chứ anh cũng muốn thoát khỏi con nhỏ này lâu rồi-à mà...hic.. cái con nhỏ đó có người thân nào ở đây không ?-ừm hình như có,tên là Việt Nam-được,mai tớ đi gặp cái người tên Việt Nam đấy,mà cũng muộn rồi...tớ về đây-nói rồi anh ôm chai rượu loạng choạng đi xuống tầng dưới do phòng anh ở ngay bên dưới đấy,Russia thì vẫy tay chào tạn biệt thằng bạn,mong nó đi đường bình an-bình thường rõ trầm tính thế mà rượu vào cái nói như sung rụng,mong ngày mai cậu ấy giúp được mình chứ 1 đứa nhát gái thế kia không biết nói được bao nhiêu từ-Russia nghĩ đến đây thì thở dài,bản thân cũng đi vào trong phòng để dọn dẹp cái mớ mình đã bày bừa kia-hắt xì !-Việt Nam đang ngồi học thì tự nhiên bị hắt xì,cảm giác như ai đó đang nhắc đến mìnhQua 1 buổi chiều và 1 buổi tối,ngày hôm sau đã đến,bình minh đã ló dạng từ lâu nhưng chiếc áo khoác xám đã che đi ánh ban mai ấm áp vốn có của mặt trời,gió thổi qua từng đợt làm người ta bất giác run lên vì lạnh.Việt Nam trong bộ đồng phục mùa đông dày cụm đang chuẩn bị đi học,đi đôi giày da lên chân rồi mở cửa phòng ra,ôi gió ơi vì sao em lại lạnh đến vậy,nếu mùa hè em là nàng thu mát rượi đem lại sức sống thì mùa đông em lại như mụ dì ghẻ đội mồ sống dậy đánh Tấm như người đàn bà làng chài đánh chồng-lạnh quá....-Việt Nam khoanh tay rên rỉ trong cơn gió lạnh,mai này có tuyết thì còn lạnh đến mức nào chứViệt Nam từ từ đi bộ đến trường,em sợ đi nhanh 1 tí thôi là buốt thấu xương.Mười lăm phút sau Việt Nam mới vác xác đến lớp,trên tay là 1 ổ bánh mì nóng hổi,cắn 1 miếng mà cảm giác sức sống tràn trề,đột nhiên cả lớp bắt đầu nháo nhào lên xôn xao điều gì đó,Nam cũng hóng hớt xem chuyện gì,thì ra là về việc America đã tuyên bố rằng anh không có bị bede,nghe tin thì vui nhất chắc là mấy đứa con gái,còn buồn nhất chắc là mấy đứa con trai vì chúng nó vừa định chơi bê đê tập thể để lấy cái trèo cao,làm rể hào mônKhông chỉ có tin đó mà còn có cả tin Canada có vẻ không bị nguyền rủa,sau khi Hoàng cung lục tung cái thư viện lên thì cũng phát hiện ra sự tình,họ cũng tìm hiểu và nghiên cứu rồi đưa ra kết luận anh không bị cái vẹo gì hết,chẳng qua chỉ là lời đồn nhảm từ 1 ai đó.Sự tình vỡ lẽ cũng là lúc cái nước vỡ tổ,Việt Nam nghe thì cũng mừng cho thằng bạn đã được giải oan,vừa nhắc tào tháo tào tháo đến 2 anh em nhà này cũng xuất hiện như thần,chẳng có gì lạ khi 1 đám người vây quanh 2 người này hỏi thăm đủ kiểu làm kẹt cả lối ra-mấy cái người này đi ra coi-Taiwan ở ngoài cửa đang cố chen chúc qua bức tường người này nhưng lại bị mắc kẹt làm anh khó chịu giãy nảy lên-m-mọi người đi ra đi đã,chắn hết lối đi rồi-Canada cũng đang cố gắng đi vào nhưng cứ bị giữ lại,trong lòng anh đang cảm thấy ghét mấy con người này,đậu xanh ngày trước thì né như né tà giờ lại bu vào như ruồi gặp cứt,chán chả buồn nói-mọi người tránh ra đi hẵn,để tôi vào cái-America cũng chịu chung số phận,mọi chuyện cứ thế tiếp diễn cho đến khi ông bảo vệ chạy đến giải tán cả đám thì họ mới chịu dừng lạiTaiwan khó chịu cất cặp sách rồi chạy đến bàn của Việt Nam để bám,Canada cũng vậy,tiếp sau đó là Đông Lào,Cuba, China,mấy đứa chúng nó bám Việt Nam và bắt đầu trò chuyện rất vui vẻ-hahaha thật tuyệ-à không ý em là thật tội nghiệp khi nhỏ Laos không có ở đây-Taiwan mồm nói tội nghiệp mà mặt cứ cười phới lới,mấy đứa khác cũng nói tội nghiệp mà cái mặt y hệt như Taiwan,không nhắc thì thôi chứ nhắc đến lại nhớ,Việt Nam thở dài thườn thượt,ước gì ở Laos xuất hiện nhỉChẳng biết có phải do trời nghe thấu lòng hay là Laos nghe thấy mà thình lình em nó xuất hiện ở ngoài cửa chính,Việt Nam liếc nhìn ra cửa thì bất ngờ,cái dáng người nhỏ nhắn cùng mái tóc đen đến vai,đôi mắt xanh sapphire và bộ đồng phục cùng chiếc cặp vải,là Laos,em nó đã trở về bình an.Thấy Laos thì Việt Nam liền vẫy vẫy tay gọi rồi chạy ra ôm lấy em,mấy ngày không gặp cứ ngỡ đâu là cả thế kỉ,có lẽ chỉ mình Nam vui chứ bọn bạn Nam thì không vui chút nào,mắt đứa nào cũng ỉu xìu thở dài-Laos,dạo này cậu đi đâu vậy sao tớ không liên lạc được ?-Việt Nam hỏi trong lòng vừa vui vừa tò mò,đột nhiên Laos cất tiếng lên khiến cho toàn bộ người trong lớp đứng hình,kể cả Việt Nam-dạ,em đi về nhà để làm chút công chuyện thưa tiểu thư ạ-cái giọng điệu và cách nói chuyện này không giống Laos chút nào,sao mà đi mấy hôm thôi em nó lại trở lên thuỳ mị nết na thế này,Laos nói xong thì đi cặp sách rồi liền dắt Việt Nam về chỗ ngồi của mìnhMấy đứa bạn của Nam cũng chuyển chỗ ngồi chạy ra chỗ Laos hóng hớt,bất chợt Laos rơi lệ khóc trong ấm ức,hỏi ra mới biết cái "công chuyện" của Laos nói ở đây là được 1 vé đi học giáo huấn về mấy cái liên quan đến cách đi đứng nói chuyện ăn ngủ nằm,lí do là có ai đó đã tố cáo những hành vi của Laos trong trường cho cha mẹ em nghe,rồi nghe đâu cái đứa đấy còn thêm mắm thêm muối cho mấy cái hành động của Laos nên em bị xách cổ về giáo huấn lại,giáo huấn xong họ còn nhờ cái đứa tố cáo đấy để ý thêm những nhất cử nhất động của Laos để xem xem em nó còn tái phạm khôngNói xong Laos còn vạch tay áo ra cho cả đám xem mấy cái vết sẹo mà mấy cái bà già giáo viên đấy đánh,nhìn ghê gần chết-hức hức..em mà biết tên nào tố cáo em sẽ phanh thây nó ra,liên quan gì đến nhà nó đâu mà tố cáo-nói đến đây Laos khựng lại rồi nhìn cái đám đực rựa trước mặt,em bắt đầu suy diễn-nói đi,cả trường này tôi chỉ có thù có oán với mấy người,là ai ?

Ai đã tố cáo !?-Laos nói với gương mặt đen kịt,đôi mắt viên đạn soi từng đứa 1,đứa nào đứa nấy chối đay đảy vì vốn dĩ mấy người này không tố cáo thậtKhi nhóm bạn Nam đang lời qua tiếng lại thì đột nhiên có 1 anh chàng nào đó đứng ở cửa lớp Nam nói lớn vào trong-cho hỏi ở đây có ai tên Việt Nam không ?-là 1 anh chàng cao ráo sáng sủa,trên đầu còn đội 1 cái mũ len đang đứng ở cửa phòng hỏi,là Finland,nghe thấy tên mình thì Việt Nam cũng đi ra đứng trước mặt tên này-"ăn gì mà cao dữ"-Việt Nam thầm cảm thán-bạn tìm tôi có chuyện gì hả ?-Việt Nam lên tiếng nhưng không thấy đối phương trả lời,1 bầu không khí ngượm ngùng với cả 2Finland thì đang đứng như trời trồng nhìn Việt Nam,bây giờ đầu óc anh rỗng tuếch quên luôn cả việc chính,sau vài phút nhìn nhau thì Việt Nam định đưa tay ra để lay lay anh thì chợt anh lùi ra sau trước sự khó hiểu của Việt Nam-"c-c-c-c-c-c-c-con gái hả ?!

Sao Russia không nói gì hết !?

Trời ạ biết vậy đã không đi rồi,mà nhìn xinh vã-À không nói gì đây trời ạ,tự nhiên nhìn nhau giờ phải làm gì đây,chết rồi chẳng nhẽ chạy về"-bây giờ trong đầu anh nổ ra 1 trận hỗn chiến,anh nhát gái gần chết đi được,ban đầu nghe cái tên khá nam tính nên anh nghĩ là con trai ai ngờ đâu là con gái,chân anh định bỏ chạy nhưng lại dừng lại,giờ đi cũng không được mà ở lại cũng không xong,giờ anh phải làm sao đây -ờm...cậu gọi tôi có chuyện gì-Việt Nam hơi mất kiên nhẫn với tên này rồi,tự nhiên gọi ra rồi im ỉm không nói cái gì,Finland nghe vậy thì lắp bắp cố rặn ra vài từ-à ừ ờm..cậu là V-Việt Nam nhỉ ?-anh ú ớ hỏi,Việt Nam nghe thì cũng gật đầu-đúng vậy,cậu gọi tôi -cậu thì..ờm ý là...à cái...trông dễ th-à không ý tôi là trời ạ....-anh ôm mặt không biết nói sao,mở mồm ra là cứ nói nhăng nói cuội lên,Việt Nam thì cười trừ không biết phải nói sao,còn lũ bạn Nam thì nhìn anh với ánh mắt viên đạn,làm gì mà lâu dữ-"cái thằng kia là thằng nào vậy,cứ ú ớ định ngắm chị ấy đến bao giờ"-Taiwan/Đông Lào thầm nghĩ-tên đó bị làm sao vậy,cứ đứng đực mặt ra đấy-Laos cầm lấy cái gì đó xé qua xé lại gương mặt biến sắc hằm hằm nhìn con người ngoài cửa kia-trông mặt mày đến nỗi nào đâu sao cứ thích đi chiếm tiện nghi của người khác thế...MÀ CÁI CON NÀY ĐỪNG GIẬT TÓC TAO NỮA !!!-China nói rồi giật lại cái lọm tóc của mình,không biết Laos xé kiểu gì mà xơ hết cả tóc China làm anh khóc thành 1 dòng sôngFinland như cảm thấy sát khí mà hơi rợn người,anh hít 1 hơi thật sâu thật bình tĩnh để nói,định là vậy nhưng nhìn Việt Nam tự nhiên mồm anh lại méo đi-c-c-cậu..bảo Mickey- lộn Mainly t-tránh xa Russia ra...đ-đ-đừng đến gần c-cậu...ta...-nói rồi anh liền cúi đầu 90 độ và đi về với dáng đi cứng đờ giống hệt 1 con robotViệt Nam nghe xong thì bắt đầu vận động bộ óc thiên tài của mình,nói đừng đến gần là sao nhỉ,có khi nào Finland đang muốn gián tiếp nói là mình thích Mainly,có lí lắm vì Mainly lúc nào cũng bám theo Russia nên anh nhìn thấy anh ghen,xong anh vì không muốn ra mặt trực tiếp nên đi ra bảo Việt Nam nhờ hộ,càng nghĩ Việt Nam như bừng tỉnh,giờ Nam đang nghĩ có nên nói hay không đây vì nếu nói ra sợ rằng quá khứ của những kiếp trước sẽ lặp lại,nhưng không nói thì lại xấu tính quá,làm phụ lòng người ta đã nhờ vả-cậu sao vậy ?

Tên đó nói gì với cậu vậy ?-Cuba từ đằng sau Việt Nam lên tiếng,nghe vậy thì Nam quay ra xua tay lắc đầu ý muốn nói là không có gì-vậy sao ?

Có thật không vậy ?-Cuba nói,vốn dĩ anh sợ rằng Việt Nam lại đi lung tung rắc thính ở đâu đó rồi lại mang về 1 đống thằng ất ơ hay 1 đám con gái ất ơ đi tranh Việt Nam của anh-thật mà,không có gì đâu-Việt Nam chắc chắn nói,Cuba thì cũng chỉ gật đầu mong là như vậy-này mọi người,chiều đến tan học chúng ta đi thăm bệnh nhân đi-Việt Nam quay ra nói với mấy đứa bạn,nghe vậy thì vài đứa tỏ ý không muốn,chỉ có mỗi Canada và Laos không biết gì nên đồng ý khá nhanh-mà đi thăm ai vậy ?-Canada lên tiếng hỏi Việt Nam-là Germany-ủa cậu ta bị làm sao mà đi thăm vậy ?-Laos ngây thơ hỏi tiếp thì Việt Nam chỉ bảo là bị va chạm và trong đó có lỗi của Việt Nam cùng mấy đứa khác,nghe vậy thì Laos cũng không hỏi nhiều nữa-đi gì thế cho đi với-giọng nói từ đâu vang lên kéo theo sự chú ý của cả bọn,là America cung nụ cười tự tin,Laos thì bất ngờ thắc mắc hỏi cái tên này hết bede rồi hả thì cả bọn gật đầu,Laos bắt đầu hoang mang,mấy ngày nay bộ có chuyện gì lớn xảy ra lắm hả,có đứa nào gia nhập vào nhóm harem của Việt Nam không,có thêm đối thủ không,mà sao hôm nay có nhiều đứa bám Canada thế nhỉ,rõ nó bị nguyền cái gì cơ màCàng nghĩ càng đau đầu nên Laos thôi không nghĩ nữa,có gì mốt hỏi Việt Nam sauVề phía anh chàng nhát gái kia sau khi đã rời đi thì ôm mặt vì ngại,ngồi xuống cái ghế đá mà suy nghĩ về cuộc đời,bất chợt có người đi đến vỗ vai anh,là Russia-thế nào rồi ?-anh hỏi,nghe vậy thì anh gãi gãi má trả lời thằng bạn-chắc cũng...tàm tạm-tàm tạm ?-anh nhíu mày nói,vậy là sao nhỉ-n-nói chung là khá ổn áp,còn phía bên cậu thì sao ?-nghe Finland hỏi thì Russia thở dài,quả nhiên là không được rồi-lúc đấy tớ mua quà tạn biệt cho cậu ta,ban đầu thì cậu ta nhận nhưng sau khi nghe tớ bảo chấm dứt quan hệ với cậu ấy thì cậu ấy liền dãy nảy lên bảo tớ vô ơn bội nghĩa,rồi cậu ta mở hộp quà ra nhìn rồi vứt nó xuống đất,cậu ta bảo sẽ không chấm dứt,vậy đấy nên là tớ đành trông chờ cái cách của cậu vậy-Russia thở dài,trên tay thì cầm cái hộp quà mà bản thân đưa cho nhỏ Mainly-sao trên đời lại có đứa con gái trơ trẽn như vậy chứ,mà cậu tặng cậu ta cái gì vậy ?-đôi dép tổ ong-Russia tỉnh bơ nói,Finland nghe thì đen mặt-sao lại tặng người ta cái đấy-mạ vàng-...nhỏ đấy đúng là đồ mặt dày,đã bảo chấm dứt mà không chấm dứt,haiz...đen cho cậu thôi-Finland vỗ vai an ủi anh,mong sao Việt Nam có thể khuyên nhỏ Mainly đừng dây dưa gì với Russia nữa[Chiều hôm đấy]Việt Nam cùng lũ bạn sau khi học xong thì liền chuẩn bị đi thăm bệnh nhân,trên đường đi qua cái khu chợ thì cả bọn cũng mua 1 ít hoa quả mang vào.Đi tầm 10 phút thì cuối cùng cũng đến nơi,sau khi đi bộ trên hành lang dài và đi lên tầng thì cuối cùng cả nhóm cũng đến nơi,vừa định mở cửa thì bên trong phát ra tiếng nói chuyện,nhó vào thì thấy trong đó có 3 người,1 người mặc bộ quân phục đen đang nói chuyện với Germany,2 người còn lại thì không rõ mặt-thiệt tình con đấy,làm gì mà để người ta đánh thành ra như thế này,bộ ta dạy võ cho con con bỏ cho chó ăn hết roiif hả-người đàn ông lên tiếng trách móc,nghe vậy thì Germany liền bật lại-cha nói xem làm sao con có thể đánh lại chứ,2 đứa kungfu,1 đứa cứ đập toàn chỗ hiểm,1 đứa chơi bóng nên lực đá rất mạnh,chưa kể hình như đứa đấy còn dùng cả vinavo,muay Thái nữa-ngày xưa ta 1 mình cân cả 7 đứa không nhằm nhò gì-cha của anh nói,nghe vậy anh liền dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cha-thế sao cha thua ?-bị thằng con biết được sự thật thì ông gãi đầu-tại chúng nó được bơm thêm cái chất gì đó với cả chúng nó lì như trâu nên ta mới thua,chưa kể lúc đấy trời đông giá rét ta là người chứ có phải bò đâu mà chịu được,nếu không có mấy cái đấy thì ta thừa sức,mà với cả tại cha nhóc cả đó Italy,làm gì mà cứ báo đội không làm ta tức ói máu-nói rồi ông chỉ vào cậu bạn đang gọt táo ở bên khiến cậu giật mình-cháu có biết gì đâu ngài Nazi-Italy vội xua tay*Cốc cốc*-xin lỗi cả nhà nhưng bọn cháu có thể vào thăm được không ạ ?-giọng nói trong trẻo cất lên từ phía cảnh cửa thu hút những người ở bên trong phòng-a Việt Nam cậu đến thăm tớ hả ?-Germany nở 1 nụ cười thân thiện nói,thấy thằng con mình dịu dàng với người trước cửa như vậy thì Nazi cũng quay ra xem xét-chào cháu,cháu đến thăm thì ta cũng về vậy-nói rồi ông đứng dậy cầm cái mũ ở bên giường rồi đi ra khỏi phòng-cháu ngài,ngài đi thong thả- Việt Nam và mấy đứa bạn chào người vừa đi rồi cũng đi vào hỏi thăm Ger-đây là chút quà thăm bệnh mong cậu nhận cho,cũng không có gì nhiều,thật lòng cho bọn mình xin lỗi vụ hôm qua-Việt Nam cúi đầu xin lỗi rất chân thành,thấy mấy đứa khác vẫn kênh kểnh cái mănhj lên thì Việt Nam liền nhấn đầu mấy đứa đấy xuống-ôi không có gì đâu,hơi đau chút thôi,mà tiểu thư này chưa gì đã về rồi hả,tôi tưởng phải đi lâu hơn chứ-Germany xua tay với Việt Nam và quay ra nói với Laos-chắc tại tôi làm tốt nên là..mà khoan sao thiếu gia đây biết tôi đi cải tạo ?-Laos đang định nói cười vui vẻ thì thấy có gì đó sai sai thì liền nói,cả Ger cũng cảm thấy mình đã nói điều không nên nói nên vội cứu vớt tình hình-t-tại tôi thấy dạo này tiểu thư không lên lớp nên là--không đúng,câu sau toi nghe thiếu gia còn nói rằng "tưởng phải đi lâu hơn chứ",ngài nói thế là sao ?

Đừng nói là ngài chính là cái thằng đã tố cáo tôi cho gia đình đấy nhé-Laos bắt đầu ngờ ngợ ra,Germany thì hoảng hốt bào chữa nhưng có vẻ không được,Laos chính thức nổi đoá và bắt đầu tuôn ra những lời nói "êm tai" đánh bay đi những buổi học lễ nghi trước đó Laos đã học,giờ bắt được chuột rồi nên Laos cũng không cần phải giả nai nữaKhi 2 người đang chửi nhau và đang được mọi người can thì Canada lại thắc mắc quay ra hỏi Taiwan-vậy sao Germany bị đánh vậy ?-tại cậu ta tỏ tình Việt Nam-CÁI GÌ !?-cả Laos và Canada đều sốc-ê ê cậu thêm mắm thêm muối đấy hả Taiwan-Germany nói nhưng Laos và Canada không nghe lọt tai-thế sao lúc đấy cậu không bảo với tôi để tôi ra đánh 1 thể-Canada tức sôi máu nói,đậu xanh đi sau mà đòi hít mỡ ngon à,bọn này còn chưa được thì làm sao mà để cái tên đi sau này đạt được-trông ngài dáng người lều khều thế kia đánh làm sao mà được-China nói rồi xem xét từ đầu đến chân Canada,anh nghe mà không biết nói sao,bộ tên này mắt lác hay gì,tay chân anh lều khều khi nào,có da có thịt đàng hoàng,cơ nào ra cơ đấy,chẳng nhẽ anh lại cở áo ra đi so bụng với tên này-nhìn vậy thôi chứ tôi học quyền anh đấy-kệ cha ngài-China thờ ơ nói khiến Canada không biết phải nói sao,đột nhiên America vỗ vai anh,tay thì che miệng cười-về nhà nhớ ăn nhiều vào nhé em trai-America hùa theo China mà nói CanadaCứ thế sau khi trò chuyện "vui vẻ" 1 hồi thì tất cả cũng tạn biệt Germany mà đi về.Ame và Can thì đi 1 hướng còn lại cùng nhau trở về kí túc,đến nơi do những người khác trừ Đông Lào và Việt Nam ra ai nấy đều phải sinh hoạt và làm việc trong câu lạc bộ của mình nên đành tạn biệt nhau.Đông Lào và Việt Nam đi đến sân kí túc thì gặp 1 người quen,là nhỏ Mainly-"phải rồi vụ hồi sáng"-Việt Nam nhớ ra điều gì đó liền quay ra nói với Đông Lào-chị có chút chuyện em về trước đi-có nghiêm trọng không ?

Em đi cùng chị được không ?-đu đây là 1 câu hỏi lựa chọn nhưng nhìn cái đôi mắt long lanh chứa muôn ngàn vì sao kia thì ai nỡ từ chối nổi-không có quan trọng lắm,em đi cũng được-Việt Nam bất lực nói rồi đi đến trước mặt Mainly,nhỏ Mainly thấy Việt Nam đến tìm mình thì nhướng mày khoanh tay trông rất bố đời-chị gặp tôi có chuyện gì ?-nhỏ hỏi với điệu bộ khó chịu,mới sáng sớm đã bị Russia đề nghị từ mặt nhau giờ lại bị Việt Nam chắn đường nên nhỏ khó chịu-có người sáng nói với chị rằng em có thể tránh xa Russia được không ?-Việt Nam nói nghe vậy thì nhỏ nhăn mặt-việc gì tôi phải tránh xa chứ,mà ai nói vậy -1 cậu bạn nào đó trông rất đẹp trai,dáng người cao và đội cái mũ len có 2 cục bông,trên đấy có cái kính trượt tuyết thì phải-Việt Nam miêu tả ngoại hình của Finland cho Mainly nghe,nhỏ nghe thì suy nghĩ 1 lúc rồi đoán là Finland-thế vì sao cậu ta lại bảo chị chứ không bảo tôi ?-chị không biết,chỉ biết cậu ta bảo vậy,nghe giọng điệu có vẻ thật sự muốn em tránh xa Russia ra-có khi nào....cậu ta thích tôi ?-nhỏ Mainly tự biên tự diễn nói-không biết nữa-Việt Nam nhún vai nói nghe vậy thì nhỏ liền bắt đầu tuôn ra những lời suy đoán-khả năng là thế,chắc chắn cậu ta thích tôi mà ngại nên mới nói như vậy,nói đi chị định dấm nhẹm đi đúng không,chị ghen tị với tôi chứ gì hahahaha-nhỏ cười hô hố trông rất ố dề khiến cho cả Việt Nam và Đông Lào cảm thấy ớn lạnh-chị đưa số điện thoại của cậu ta ra đây-nhỏ nói rồi chìa tay ra trông sự ngỡ ngàng của Việt Nam-cậu ta không có đưa-xía,chắc chắn cậu ta đưa mà chị không muốn,muốn làm của riêng chứ gì,đợi đấy tôi sẽ đi chấm dứt với tên ngố đấy để đến với cậu ta,tôi cũng biết rằng với nhan sắc này kiểu gì ai cũng mê thôi-ớn thấy khiếp-Đông Lào nói rồi vuốt vuốt ngực như thể kiềm chế cơn buồn nôn,câu này đã chọc giận nhỏ Mainly nhưng nhỏ vẫn kiềm chế nói lại,mà giờ nhỏ mới để ý hoá ra Đông Lào đứng đây nãy giờ -a~Đông Lào em nói cái gì vậy,chẳng phải ai cũng khen chị như vậy sao,em nói vậy biết chị buồn lắm không ?-Mainly nói rồi thút thít như thật-chị em cái gì với cô,xưng hô cho đàng hoàng,thị nở mà cứ ngỡ mình là Thuý Kiều à-nói rồi Đông Lào liền kéo Việt Nam đi trước ánh mắt tức giận của nhỏ Mainly,nhỏ nhịn cậu lâu lắm rồi,quyết tâm 1 ngày nào đó phải trả lại toàn bộ sự cay đắng này-"ha...không sao để từ từ tao sẽ thôn tính cả cái đất nước này,1 ngày nào đó tao sẽ trả đủ cho mày và con nhỏ Việt Nam đó,thằng Russia tao không cần,nhưng trước hết vẫn là đi hỏi số điện thoại của cái tên mà chị ta nói cái đã,kiểu gì cũng có liên quan"-nghĩ rồi nhỏ liền quay người đi lên kí túc xá nam-hắt xì !-Finland đang nấu ăn thì chợt có cảm giác ớn lạnh tới tận xương tuỷ,anh vô thức run run...

.......HếtNgày 20/8/2025-21/8/20251 chap chill chill :> nhớ vote đấy nhé các tình yêu5005 chữ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 21 Gấu mèo Bắc Âu (1)


:) tui định khi nào có đứa dục tui đi viết thì mới viết nhưng mà thấy mấy ngày này ko có ai nói j sợ ko vt thì anh em bỏ truyện tui hết nên thôiHỏi xíu,khi đọc cái tiêu đề ae nghĩ đến ai ? ...Chiều hôm đấy Mainly đến với lú do là muốn cắt đứt toàn bộ với Russia nhưng với điều kiện là cần đưa số điện thoại của Finland cho nhỏ,ban đầu anh còn do dự nhưng sau khi nghĩ thông suốt thì anh quyết định bán đứng bạn bè để đổi lấy sự bình yên,và cũng sau ngày hôm đó là cánh cửa địa ngục đã mở ra cho Finland vào mà anh không biếtSau khi sự bình yên ấy đến thì Russia liền đoán rằng có lẽ Việt Nam đã thuyết phục được Mainly nên anh liền chuẩn bị quà cáp để cảm ơn[Chiều hôm đấy]*Tút..tút...tútttt*-alo ?

Ai thế ạ ?-tiếng nhấc máy của đầu dây bên này vang lên,giọng nói êm tai trả lời người đã mang tiếng chuông đến,là Việt Nam-//xin chào,cho hỏi đây có phải là số điện thoại của bạn Việt Nam không nhỉ ?//-đầu giây bên liền nhanh chóng trả lời-đúng vậy-//liệu lát nữa bạn có bận gì không,nếu không tôi có thể hẹn bạn ở quán Kosayvanve được không ?

Tôi muốn cảm ơn cậu chuyện hồi sáng mà 1 người bạn của tôi đã nhờ cậu//-nghe lí do trình bày của đầu dây bên kia thì Việt Nam suy nghĩ 1 lúc rồi cũng gật đầu đồng ý,thế là cả 2 liền hẹn nhau đúng 8 giờ sẽ đến quánSau khi tắt máy thì đột nhiên Laos từ đâu xuất hiện làm Việt Nam giật mình,Laos hơi nhíu mày tiến lại gần áp sát Việt Nam,áp sát kiểu gì mà dồn Việt Nam vào hẳn góc tường-cậu...có ch- -Việt Nam chưa nói hết câu thì đột nhiên Laos liền đập 2 tay vào tường chắn 2 bên Việt Nam,mắt ngước lên 1 chút nhìn Việt Nam với vẻ mặt khá nghiêm trọng-vừa nãy...cậu nói chuyện với ai !

Trả lời tớ nhanh !!

Với lại cậu hẹn ai đi chơi đấy !?

Ở nhà !

Không đi đâu hết !!-cái văn gia trưởng của Laos khiến Việt Nam hơi buồn cười nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Laos khiến Việt Nam không biết nói sao-không có gì đâu chẳng qua người ta muốn cảm ơn tớ về chuyện gì đó thôi,không có gì nghiêm trọng đâu-KHÔNG ĐƯỢC !

KHÔNG ĐI ĐÂU CẢ,THỜI ĐẠI BÂY GIỜ LẮM BỌN LỪA TÌNH BUÔN NGƯỜI LẮM,CẨN THẬN CẬU BỊ LỪA RỒI BỊ BÁN ĐI Ở CÁC KHU CHỢ ĐEN ĐẤY-gì mà nghiêm trọng vậy,người này ở toà nhà kí túc đối diện chúng ta thôi-Việt Nam thấy Laos làm hơi quá thì nhanh chóng xoa chịu,nhưng Nam lại không suy nghĩ mà nói như vậy thì khác nào đang nói cái đứa vừa gọi điện đấy là 1 thằng đực rựa chứ không phải là 1 đứa con gái nào đó,bản thân đã hằn học nay như được mồi thêm lửa mà Laos lại cang hăng hơnNhìn đồng hồ chỉ còn đúng 15 phút nữa là đến 8 giờ mà với tình hình hiện tại thì không biết Việt Nam có thể đi được không,đang không biết phải làm thế nào thì bất chợt có tiếng gõ cửa vọng vào trong,cả 2 cùng đi ra mở cửa thì thấy đó là bà quản lí kí túc-chào 2 tiểu thư,tôi lên đây là muốn nói với vị tiểu thư Laos rằng phòng của tiểu thư đã được sửa lại xong,xin mời tiểu thư thu dọn đồ đạc để chuyển đến phòng đúng với địa vị của người-giọng nói ồn ồn vang lên khiến không gian trong căn phòng trở lên tĩnh mịch,Laos và Việt Nam ai nấy đều bất ngờ, Laos định lên tiếng thương lượng nhưng rồi sựt nghĩ liệu bản thân Việt Nam có muốn hay không-"bây giờ mình mà bảo mình muốn ở lại đây thì Việt Nam có khó chịu không nhỉ ?

Nhưng mình không muốn đi đâu"-Laos bắt đầu đấu tranh nội tâm,nhưng sau 1 hồi suy đi tính lại thì cuối cùng em nó cũng lủi thủi đi vào bên trong phòng thu dọn đồ đạcViệt Nam lúc này mới hoàn hồn quay ra cười cười với bà quản lí kí túc-cô ơi,liệu cô có thể sắp xếp để Laos tiếp tục ở đây không ạ ?

Chứ cháu 1 mình trong căn phòng rộng này cũng khá là chán-Việt Nam lên tiếng nói,nghe vậy thì bà quản lí lắc đầu kịch liệt,lúc này Việt Nam lại nghĩ liệu Laos có muốn ở đây hay không-"giờ mình cứ nói thế này có khi nào cậu ấy cảm thấy phiền không nhỉ.."

Và thế là mỗi người mỗi hướng tạm thời rời xa nhau,lúc đi Laos nhìn Việt Nam với ánh mắt long lanh ngấn lệ,mỗi phút nhích thêm đúng 1 cm khiến bà quản lí quạo quá mà bế xộc Laos lên chạy mất,Việt Nam buồn rười rượi vẫy tay chào tạn biệt Laos,thôi không sao chỉ là không ở cùng nhau thôi mà,lên lớp lúc nào cũng gặp hết.Định lại tinh thần Việt Nam quay ra nhìn đồng hồ,còn hơn 5 phút thôi nên Việt Nam phải nhanh chóng đi,không nên để cho người ta chờ đợi nhiều[Tại quán Kosayvanve]Russia đã ngồi chờ ở đây trước cách đây 5 phút so với giờ hẹn, dòng người qua lại giữa phố cùng những chiếc đèn màu vàng phản phất tô điểm cho những con đường mà nó đứng.Giữa những con người xa lạ len lói trong đó là cái bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc,chiếc mũ len đỏ cùng bộ quần áo mùa đông như bao người nhưng không hiểu sao nó lại nổi bật đến thế,cái bóng ấy dần hiện rõ hơn trong tầm nhìn của anh-ha...x..xin lỗi tôi đến muộn..-Việt Nam dừng lại thở dốc 1 chút rồi cũng ngồi vào bàn,không nghĩ là bản thân có thể chuẩn bị lâu như thế,muộn mất gần chục phút rồi,Russia nhìn vậy thì cũng lắc đầu-không sao,dù sao tôi cũng "vừa" mới đến thôi-à...vâng-Việt Nam cười trừ,nhìn thấy mũi anh hơi đỏ cùng với đôi vai hơn run thì Nam cũng biết anh chờ ở đây lâu lắc rồi-tôi hẹn cậu ra đây vốn dĩ là để cảm ơn cậu vì cậu đã khuyên bảo cô em của cậu rời bỏ tôi,thật sự tôi vô cùng cảm ơn-Russia không vòng vo mà vào hẳn chủ đề chính,Việt Nam cũng chỉ gật đầu xua tay vì vốn dĩ Nam cũng không có khuyên bảo gì nhiều,không hiểu sao nhỏ Mainly tự biên tự diễn rồi tự chủ động cắt đứt luôn-đây là 1 chút quà coi như là để cảm ơn-nói rồi anh liền lôi từ đâu ra 1 cái hộp quà hình chữ nhật được thắt nơ rất đẹp,Việt Nam thấy thì xua tay không nhận-không cần quà cáp đâu,tôi có làm gì nhiều đâu-cậu không cần phải khách sáo đâu,hành động của cậu thật sự tôi rất rất biết ơn đấy-anh nói xong liền dúi hộp quà vào tay Nam,cầm hơi sượng tay Nam định trả lại thì anh lắc đầu-v..vậy tôi gọi món nhé,chầu này tôi khao coi như làm quen ha-Việt Nam đưa ra ý tưởng,nghe vậy thì anh cũng gật đầu -cậu ăn gì để tôi gọi,tôi thấy món bò này khá nổi,hoặc cậu ăn bánh mì chảo nhé cho ấm bụng-Việt Nam đưa ra vài gợi ý,Russia suy nghĩ 1 lúc rồi chốt quả làm Việt Nam bất ngờ-tôi muốn uống cái gì đó ấm bụng hơn là ăn,Vodka nhé-hả...-Việt Nam hơi bất ngờ,tính ra cái loại rượu này còn không có trong thực đơn quán luôn đấy,giờ gọi có bị ăn chửi không nhỉ,nhưng chưa để Việt Nam làm gì thêm thì anh liền lôi đâu ra vài chai Vodka đặt lên bàn,vừa đặt lên xong thì chủ quán liền chạy ra chửi 2 đứa túi bụi -TIÊN SƯ CHÚNG MÀY ĐẾN QUÁN BÀ KHÔNG GỌI MÓN CỦA QUÁN MÀ CÒN LÔI ĐỒ ĂN NGOÀI VÀO À !?

NÃY GIỜ CÁI THẰNG NÀY CỨ NGỒI Ở ĐÂY CHIẾM HẾT CHỖ CỦA KHÁCH ĐÃ THẾ CÒN KHÔNG GỌI GÌ,ĐẾN GIỜ LẠI CÒN LẤY ĐỒ ĂN ĐỒ UỐNG NGOÀI MANG VÀO ĐÂY CHÚNG MÀY CÓ CÚT ĐI KHÔNG !!?

TỔ CHA CHÚNG MÀY NỮA CÚT NHANH !!!-bà chủ quán vì chửi hăng quá nên Việt Nam và Russia té gấp,sợ rằng ở lâu thêm tí nữa thôi là có vụ ẩu đả rồiThế là từ ngồi quán ngon lành giờ cả 2 liền chuyển sang ngồi ghế đá mát hết cả đít giữa cái thời tiết 10 độ C,run bần bật mà không dám kêu tha câu nào.Việt Nam đang định bảo Russia là đi về thì đột nhiên anh đưa cho Nam 1 chén rượu -xin lỗi đã để cậu phải ngồi ở đây,nhưng tôi nghĩ tôi không nên chiêu đãi ân nhân của mình như vậy,có gì cậu uống với tôi vài chén nhé-Russia mặt thì vẫn bình lặng như mặt hồ mùa thu nhưng trong câu nói có vài phần ngại ngùng,tay anh ôm lấy 2 chai rượu,1 chai thì đang cầm ở trên tay,còn chén rượu thì đang ở trên tay còn lại đưa ra trước mặt Việt NamViệt Nam đưa mắt nhìn Russia rồi lại hướng mắt lên chiếc cốc nhỏ ở trên tay Russia,Nam thở dài nhẹ rồi cũng cầm lấy nó-được,nhưng tôi chưa uống rượu bao giờ nên là không biết ra sao nữa-Việt Nam dè chừng cầm cái cốc trên tay,quay ra thì thấy Russia đang tu cả chai rượu như thần-sao cậu uống giỏi vậy,uống như nước lọc luôn-Việt Nam cảm thán,nghĩ bụng chắc loại rượu này nhẹ nên anh mới uống như vậy,nghe thế thì mặt anh tỉnh bơ quay ra nói-tôi uống loại này quen rồi nên vậy,vị cay cay ngọt ngọt uống ngon lắm-vậy bình thườn cậu uống bao nhiêu chai mới thấy say vậy-Việt Nam nói rồi đưa rượu lên nhấm nháp 1 tí,ờ đúng thật nhưng thấy nó cứ kì kì sao ý,không hợp khẩu vị lắm hoặc có thể là do chưa quen-thật ra tôi cũng không biết nữa vì tôi chưa bao giờ uống say,uống chưa say thì đã thấy no nước rồi-anh nói thì Nam nghĩ chắc anh cũng phải thuộc diện trâu bò lắm,nhưng Nam liền nghĩ theo 1 hướng khác,chắc là do rượu nhẹ thôi,nhìn anh tu ừng ực như không thế kia cơ mà-vậy cụm ly nhé-nói rồi cả Nam và Rus cùng nhau cụm cốc và chai,tiếp sau đó cả 2 liền uống cạn cốc và chai,anh thì không sao chứ Nam là thấy lâng lâng kiểu gì rồi,cảm giác hệt như chơi đá vậy,cơ thể nóng lên,lâng lâng đầu óc cảm giác man mát như mùa thu Hà Nội,tự nhiên Nam muốn thì thầm mùa xuân ghêThế là Nam liền xin thêm Russia 1 chén nữa,anh thì cũng không ngần ngại mà lấy thêm cho Nam 1 cốc đầy ú ụ,và thế là Nam liền luyên thuyên bù lu bù loa trên trời dưới biển,Russia thì ngồi 1 bên nghe hết,đôi khi Nam hỏi anh mới trả lời,lúc này Nam nhớ đến cái gì đó liền lấy ra,là cái hộp quà vừa rồi Russia tặng cho Nam-cái này cậu tặng tôi gì vậy-Việt Nam vừa hỏi vừa giỡ món quà ra,mở ra bên trong thì thấy đó lac 1 đồ vật quen thuộc,là cái dép tổ ong to bằng cái mặt Nam-sao...cậu lại tặng dép tổ ong,lần sau đừng tặng cái này nữa tặng này mai gái nó vả chết...nhưng..ợ...ừm dù sao cũng cảm ơn-Việt Nam nói rồi cầm đôi dép này lên ngắm nghía và thấy là lạ-cậu sơn cái gì mà sao nó bóng bẩy như vàng vậy-thì đó là vàng mà-nghe anh nói xong thì Việt Nam im lặng,lẳng lặng cất nó vào trong cái hộp quà-coi như từ nãy tôi chưa nói gì,mà...dù sao cũng muộn rồi đi về đi....-Việt Nam nói rồi đứng dậy loạng choạng suýt ngã đến nơi may mà có Russia đỡ chứ nếu không chắc Nam gục ở đây luôn rồi-sao..nóng dữ vậy...-Nam lẩm bẩm rồi cởi cái mũ và áo khoác ngoài ra bắt đầu bước đi với dáng đứng loạng choạng và ăn nói luyên thuyên-cậu chưa gì đã say rồi-Russia thở dài,biết vậy không nên mời Việt Nam uống rồi,gì mà mới có 3 cốc đã say bép nhèm-cậu tự về được không ?-hửm..?-Việt Nam quay ra với gương mặt đỏ lịm nghiêng đầu thắc mắc,trông giống 1 con thỏ con-tôi hỏi là cậu tự về được không ?-hở ?-tôi hỏi là cậu tự về được không ?-hả...?-....-nói đến đây Russia không biết phải nói gì thêm,thấy Việt Nam vẫn đơ mặt nhìn mình thì anh thở dài,vội vàng đẩy Việt Nam đi tiếp bản thân cũng nhanh chóng bước điKhi anh bước bên cạnh Việt Nam thì chợt anh cảm thấy lạ,dừng chân lại nhìn ra đằng sau thì thấy Việt Nam vẫn đứng đó,hỏi thì Nam không trả lời gì khiến anh không biết phải làm sao.Gãi đầu bứt tai 1 hồi thì anh cũng đi ra cầm phần tay áo của Việt Nam kéo đi vào trong trường,rồi từ đó đi vào trong khu nhà kí túc nữ-cậu ở tầng mấy để tôi đưa lên cho-Rus quay ra hỏi Việt Nam,sau 1 lúc im lặng thì Nam lúc này mới lên tiếng-4-"hơi mệt đấy,mà khoan tầng 4 á tức là nhà cũng có phải thuộc diện nghèo vượt khó gì đâu mà sao Mainly bào tiền mình dữ vậy,đến cái quần l.ót cũng đòi mình trả là sao"-anh đứng nghĩ lum tung rồi đưa ra kết luận có khả năng nhà Việt Nam trục trặc tiền hoặc là do gene di chuyền,nối cơ ngơi sự nghiệp của gia tộc là đi làm thợ mỏ nên có lẽ là vậy-trông cậu...có vẻ không chơi thân thiết với ai nhiều...hay cậu...kết bạn với tôi được chứ ?-Việt Nam đột ngột lên tiếng làm anh giật mình,ban đầu anh định đồng ý nhưng sựt nhớ ra cái gì đó,phải rồi Mainly và Việt Nam là chị em "ruột" nên kiểu gì cũng từ 1 gene mà ra,con nhà tông không giống lông cũng giống cánh,Mainly là em đã như thế rồi thì chị còn như thế nào nữa nên anh cũng sợ mà không dám đồng ý,anh vội từ chối khéo rồi định đưa Việt Nam lên tầngVừa bước được vài bước thì chợt anh có cảm giác như ai đang theo dõi,quay ra thì thấy 1 ai đó trong lớp của mình đang hừng hực khí thế tiến đến,là Láo.Em chạy đến giật Việt Nam về mình nhìn Russia với ánh mắt rực lửa như thể muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy-ngài...đã làm gì Việt Nam của tôi ?-Laos nghiến răng ken két hỏi Russia-tôi chỉ là đi cảm ơn thôi-CÁI GÌ ?

ANH CẢM NẮNG VIỆT NAM Á !-ơ không cậu nghe nhầm thôi-CÁI GÌ NGÀI BẢO TÔI BỊ ĐIẾC Á !?

NGÀI XÚC PHẠM VỪA THÔI ĐÚNG LÀ LOẠI CÓ HỌC MÀ KHÔNG BIẾT DÙNG !!!-...-anh không dám nói thêm câu gì chỉ sợ nói ra anh lại bị ăn chửi tiếp,và cũng vì việc Laos là con gái nên anh cũng không chấp,nhưng không hiểu sao thấy Laos còn cháy hơn cả lúc nãy-ha...tôi hiểu rồi ngài khinh tôi nên không nói gì nữa đúng không,đúng là những kẻ được sinh ra ở vạch đích ngồi mát ăn bát vàng lúc nào cũng khinh những kẻ ở tầng lớp dưới,tự cho mình là thượng đẳng còn lại toàn là hạ đẳng hết-Laos còn định nói thêm thì Russia đã chạy mất rồi,thấy vậy thì Laos không quan tâm nữa mà tập trung vào Việt Nam mà thôi,sau đó Laos đưa Việt Nam về phòng với tình trạng say xỉn [Ngày hôm sau]Căn phòng trống trải rộng thênh thang,ở đó có 1 người vẫn đang bước đi trong giấc chiêm bao đầy màu sắc,đột nhiên có 1 bàn tay kéo người ấy về thực tại,đó là chiếc báo thức nhỏ ở trên chiếc bàn bên cạnh.Vươn tay ra để tắt nó đi lúc này con người ấy mới ngồi dậy,nắng chiếu lên giường phản phất gương mặt thanh tú còn đang lơ mơ vì vừa ngủ dậy,Việt Nam lờ đờ nghĩ ngợi về tối hôm qua,nhưng chắc do uống nhiều nên không nhớ gì nữa,có lẽ là Russia đã đưa Nam về.Nhanh chóng đứng dậy để chuẩn bị cho 1 ngày mới đón nhận kho tàng tri thức của nhân loại ở ngôi trường thân thương...Vừa bước vào lớp thì thấy bóng dáng quen thuộc,là Germany,có lẽ anh đã khỏi nên được xuất viện rồi.Khi mấy đứa bạn của Nam vừa thấy Nam thì như cọp gặp mồi lao vào như bay,cả Germany cũng không ngoại lệ,anh bỏ bạn theo gái trước sự chứng kiến của 2 đứa bạn,Italy vì tôn trọng Ger nên anh cũng chạy theo gia nhập để lại 1 người đang ngồi ở đó,mái tóc thẳng ngang vai cùng mái bằng màu nâu và đôi mắt vàng như mắt mèo đang dõi theo từng bước chân của những người mà con người này gọi là bạn,bàn tay vô thức nắm chặt thành nắm đấm(Ở 1 cái nơi nào đó nhỏ Mainly đang đuổi theo ai đó)Cứ như thế cả ngày hôm nay trôi qua thật yên bình và nhanh chóng,chốc lát đã đến giờ tan học-bọn tôi đi nhé,lát gặp sau-China vẫy tay chào tạn biệt Việt Nam cùng với Russia đi tuần sau giờ học,Việt Nam cũng vẫy tay chào tạn biệt anh,bản thân cùng với America ở lại dọn dẹp phòng hội-haiz...mới hôm qua dọn xong hôm nay lại như bãi chiến trường rồi-Việt Nam quay ra nhìn cái phòng vừa bừa bộn vừa bẩn thì thở dài,lúc nào giáo viên nữ cũng nổi hứng đi vào đây ăn hoa quả bánh ngọt,bây giờ còn có cả mấy loại bim bim nữa,lúc nào ăn xong cũng vứt chất đống đấy làm kiến ngửi thấy chạy đến đây nhiều như quân Mông Nguyên,đã thế còn lấy sách của thư viện vứt ở đây không thèm mang trả -"giáo viên quốc gia đây sao,ý thức không bằng cả học sinh nữa,mong ngày mai các cô không đến"-Việt Nam vừa nhặt mấy quyển sách lên vừa thầm trách-cậu để đấy tôi mang đi lên thư viện cho-America nói rồi bê mấy chồng sách từ tay Nam về tay mình-vậy cảm ơn ngài nhé-đừng khách sáo xưng hô bạn bè bình thường thôi,cậu xưng hô với Canada được sao không xưng hô vậy với tôi-nghe America nói thì Việt Nam cười ngượm gãi đầu,sau đó anh cũng đi lên thư viện trả sách để lại không gian tĩnh lặng cho căn phòng-được rồi,dọn nhanh về nhanh-Việt Nam quyết tâm 100% rồi cầm lấy cái chổi bắt đầu quét*Cốc cốc*-ai vậy ạ ?

Vào đi-Việt Nam quay về phía cánh cửa vọng lớn ra nhưng không thấy ai đáp lời,đi ra mở cửa thì thấy bộ đồng phục của trường,ngẩng đầu lên mới thấy đó là 1 cô gái...à không con trai..không là con gái,Việt Nam bối rối loạn cào cào không biết đây là đực hay cái,vì vốn dĩ khá giống gái nhưng nét thì có săn chắc giống con trai,đột nhiên đối phương lên tiếng-xin chào,cậu là Việt Nam nhỉ,tôi là Japan,con nhà Hầu tước J.E xin lỗi đã làm phiền nhưng liệu tôi có thể nói chuyện với cậu 1 chút được không ?-cái giọng ngọt như mía lùi cùng với bộ ngực to tướng và bộ đồng phục nữ thì Việt Nam chắc chắn đây là con gái,mà ăn gì cao dữ-à vâng mời và-ấy chết cậu đợi tôi chút !-nói rồi Việt Nam liền đóng sầm cửa lại,sau gần chục phút thì Việt Nam mới mở cửa ra,nhìn Nam thở hổn hển khiến Japan không biết vừa rồi Nam làm cái gì-xin lỗi,phòng...hơi bừa bộn nên tôi phải dọn 1 chút...cậu..mời vào-Việt Nam nói xong liền mở hẳn cửa ra mời Japan vào bên trong,đúng lúc này thì bộ 3 Ame,China và Russia cũng vừa về-ai đây ?-China lên tiếng trước,suy nghĩ 1 lúc mới nhớ ra là bản thân học chung với người trước mặt-hình như là Japan-America lên tiếng rồi nhanh chóng ngó nghiêng xung quanh mà cảm thán-Việt Nam cậu làm hết ấy hả,nhanh vậy-tôi chỉ dọn bên ngoài thôi chứ rác vẫn chất đống ở phòng 2 ấy,lát nữa chúng ta đi đổ-Việt Nam nói nhỏ cho anh nghe,nghe xong thì nụ cười anh tắt lịm,cứ ngỡ đâu xong rồi chứ làm anh mừng hụt-có khách sao vậy thì tôi đợi cậu ở nhà xe,tôi xin phép-nói rồi cô liền đứng dậy cúi chào rồi bước đi nhanh chóng ra khỏi phòng,nhìn điệu bộ và sát khí toả ra từ người Japan thì Việt Nam có dự cảm không lành.......HếtNgày 27/8/2025-28/8/2025-30/8/2025-31/8/2025-1/9/2025-2/9/2025Kỉ lục viết lâu nhất từ trước tới h :))Chúc mừng ngày quốc khánh mùng 2 tháng 9,chúc anh em mãi khoẻ mãi giàu mãi đẹp nhé :3 🇻🇳3881 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 22 Gấu mèo Bắc Âu (2)


Ban đầu tui ko định chia đôi đâu nhưng mà lười quá nên vậy đấy :)...Tiếng dép lạch cạch bước đi giữa hành lang,rẽ qua 1 đoạn là đến lán xe,Japan tựa lưng khoanh tay đứng ở đó,mắt nhìn xuống dưới đất,đột nhiên có tiếng thở dốc từ đâu đi tới,Japan ngước mắt lên nhìn thì thấy đó là 1 cậu thanh niên đang chạy thục mạng về phía lán xe,nhìn sắc mặt có vẻ đang rất hoảng hốt,phía sau anh chàng là 1 cô nàng trông khá xinh đang đuổi theo,mặt anh chàng sợ hãi bao nhiêu mặt cô nàng vui vẻ bấy nhiêu.Đột nhiên anh vấp té ngã lăn quay ra đất,cô nàng kia thấy vậy thì liền đỡ anh dậy nhưng chưa chạm được vào thì anh liền gạt tay ra rồi nhanh chóng bò dậy chạy đi-"c...con dở...tự..tự nhiên cứ bám lấy mình....mệt...mệt quá"-anh vừa chạy vừa thầm trách kẻ đang đuổi phía sau mình-Finland !

Cậu làm gì mà cứ chạy như ma đuổi thế !!!

Tôi có làm gì cậu đâu !!!-mái tóc trắng bạch kim cùng đôi mắt vàng rực như ánh nắng mùa hè đang toả sáng,là nhỏ MainlyMainly không hiểu sao ngày hôm qua bản thân gọi cho anh hơn 20 cuộc,lần đầu thì anh còn bắt máy nhưng những lần sau thì cứ thuê bao hết,đến lúc gặp mặt trực tiếp thì anh nhìn nhỏ như thể anh đang nhìn cái thứ gì đó ô uế lắm vậy làm nhỏ khó chịu không thôi,nhưng thôi được cái đẹp dẹp cái nết,không sao cả có lẽ là do anh ngại nên mới làm màu vậy thôi-"hức bố nó chứ đã ngại không muốn tiếp xúc với con gái thì thôi đây nhỏ này cứ đuổi riết,mà cái con này là ai sao cứ đuổi theo mình vậy.."

-anh muốn khóc nhưng mà không rặn ra được giọt nào,chợt phía xa xa anh thấy có người ở đó,nhìn cách đứng ,điệu bộ và mái tóc ngắn cùng với chiều cao thế kia thì anh đoán chắc đấy là 1 thằng con traiChạy hết sức bình sinh anh 1 mạch tiến đến chỗ Japan đang đứng nhưng vì chạy nhanh quá nên ngã vào người cô khiến cả 2 ngã nhào ra đất,lúc mở mắt ra thì thấy đây có phải trai đâu,chết cha anh rồi,đằng sau là nhỏ Mainly đã đuổi kịp sát nút,chết gấp đôi-cậu đứng lên dùm tôi có được không ?-Japan khó chịu rồi từ từ đứng dậy,chỉnh lại quần áo rồi đứng xa xa 1 chút,Finland tuy sợ khiếp vía ra nhưng cứ có cảm giác gì đó là lạ,anh thấy không hiểu sao bản thân lại không hãi Japan như cách anh hãi mấy đứa con gái khác,nhưng thôi kệ vậy nhờ người ta cái đã-c-cậu...giúp tôi...với-anh ngập ngừng nói-Finland~~-giọng nói đằng sau lưng thốt ra khiến anh nhảy dửng lên-MẸ ƠI !-anh giật mình chạy đến chỗ Japan đang đứng,đôi mắt khẩn cầu nài xin,thấy vậy thì Japan chie nhìn anh với ánh mắt khó chịu,nhưng khi quay ra thì lại nhìn Mainly với ánh mắt dịu dàng-cậu là Mainly nhỉ ?

Hì hì xin lỗi nhé nhưng cậu bạn đây coi bộ khá là sợ cậu,hay để cậu ta khi nào đỡ sợ cậu hơn thì hẵn nói chuyện nhé-Japan vừa nói vừa nắm tay nhỏ Mainly giơ lên nhìn,Mainly thấy vậy thì hơi ngập ngừng nhưng nhỏ vẫn còn đủ thông minh để hiểu cái câu đuổi khéo của Japan-"hứ đã không thích thì thôi bản thân mình không thèm"-nghĩ rồi nhỏ liền giật tay lại quay người rời đi,nhỏ vẫn còn liêm sỉ nên cũng không thể đuổi mãi được-cô ta là Mainly hả ?-Finland bất ngờ hỏi Japan,khi nhận được cái gật đầu của cô thì anh cũng hiểu vì sao thằng bạn anh muốn nhất quyết đoạn tuyệt với nhỏ này rồi,khùng khùng điên điên ai mà chịu nổi,nhưng khoan có khi nào cô bạn mà hôm qua anh vừa nhờ vả xong đã xuyên tạc nói nhăng nói cuội gì về anh không mà hôm nay nhỏ Mainly lại bám lấy anh như vậy,đã thế thằng bạn Rus nhà anh lại không bị con yêu tinh đấy bám theo nữa,chắc chắn,chắc chắn Việt nam đã nói gì đó với Mainly rồiNghĩ đến đây anh liền cảm thấy khó chịu vô cùng-"trông mặt mũi đâu đến nỗi nào đâu sao lại làm vậy với mình,đúng là đáng ghét"-anh tự biên tự diễn rồi cũng tự ghét Việt Nam,đã thế anh phải làm cho ra ngô ra khoai vụ này mới được-cậu có biết cô bạn..à tên là Việt Nam ấy,cậu có biết cậu ta ở đâu và tên là gì không ?-Finland quay ra hỏi Japan,nghe vậy thì Japan suy nghĩ 1 lúc rồi nói-tôi cũng không biết,nhưng nếu cậu muốn gặp thì tôi cũng đang chờ cậu ta để nói vài chuyện-Japan nói,nghe vậy thì anh liền hừng hực khí thế chuẩn bị hỗn chiến với Việt Nam 1 trận,anh xin tuyên bố từ giây phút này vì sự yêm ấm và yên bình cho cuộc sống anh sẽ hết nhát gái[Quay lại với Việt Nam]Sau khi túi rác cuối cùng được buộc lại đồng nghĩa với việc căn phòng đã được dọn xong,Việt Nam và America ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa thở ra 1 hơi đầy mệt mỏi,cuối cùng cũng xong-tôi nghĩ chắc phải bảo hội trưởng đuổi khéo mấy giáo viên đi quá,chứ cứ như thế này chỉ khổ mình chứ khổ ai-America nói,bản thân lấy cái ấm nước rót 1 cốc nước uống ừng ực rồi đặt mạnh cái cốc xuống làm nó vỡ tan-...-Việt Nam-...-America-...tôi không nghĩ là cái cốc này nó lại mong manh đến vậy,hàng mua ở đâu mà dởm thế không biết-America cười ngượm,anh thề là anh đặt cũng bình thường thôi mà,chắc tại do cái cốc thôiAnh cầm mấy cái mảnh sành bỏ vào thùng rác,cầm lên mới để ý là tay bị chảy máu-ngài cầm lấy cái này mà băng-Việt Nam đưa cho Ame cái băng cá nhân,anh thì rất cảm động nhưng có điều anh lại không biết sử dụng nên lại phải nhờ đến Nam băng hộ-"Hoàng gia chiều con đến cái mức nào vậy,mấy cái việc đơn giản thế này mà không biết làm,chắc chưa bao giờ bị thương nên vậy"-Việt Nam thầm suy nghĩ,giả sử Ame và Canada bị ném vào ven rừng thì chắc Hoàng gia chỉ có nước tuyệt nòi thôi-cảm ơn nhé-America giơ tay lên nhìn cái băng vừa được băng như thể nhìn cái gì đó lạ lắm vậy,trông mặt anh thích thú thế kia cơ mà-à phải rồi tôi phải đi đây,có người đang chờ tôi thì phải,tôi sẽ mang 3 túi xuống,còn 2 túi ngài mang nhé-khỏi đi để đấy tôi mang hết cho cậu cứ đi đi-vậy được ạ ?-được chứ cứ đi đi-America vừa nói vừa đẩy Việt Nam ra khỏi phòng,Nam tuy hơi ngại nhưng vẫn đi xuống lán xe,cũng cầm đỡ 1 túi cho anh bớt cựcVừa bước xuống lán xe thì thấy có 2 người đang ngồi ở đấy với gương mặt bất cần đời,chắc chờ Việt Nam lâu lắm nên mới vậy,khí thế ban đầu ngút trời nhưng vì gió lạnh mà nguội tàn canh.Japan ngáp 1 hơi dài lúc mở mắt ra thì thấy Việt Nam đang chạy đến chỗ mình,cô liền chuẩn bị lại khí chất rồi đứng lên-xin lỗi...tôi..đến muộn,vậy cậu gọi tôi có chuyện gì vậy ?-Việt Nam thở dốc nói,lúc ngước mắt lên nhìn thì thấy Japan đang trừng mắt nhìn mình,1 dự cảm chẳng lành-như tôi đã nói vừa nãy tôi là Japan và tôi muốn cậu hãy trả lại bạn cho tôi-bạn nào nhỉ ?-Việt Nam ngơ ngác hỏi,thấy vậy thì mặt Japan lại hiện lên mấy dấu thập đỏ chói-cậu không phải giả vờ làm gì,2 đứa bạn của tôi Germany và Italy khi không lại tự nhiên bỏ tôi lại và đến chỗ cậu,bỏ đi 10 năm tình bạn mà đến với gái chẳng phải là do cậu đã làm gì họ sao ?

Mau mau tránh xa bạn của tôi ra nếu không đừng trách-nói rồi Japan từ đâu lôi ra 1 thanh katana chĩa vào Nam làm Nam và Finland đứng ở bên giật mình,vừa nói mồm vừa hành động hả-khoan đã tôi nghĩ có sự hiểu lầm gì ở đây,chỉ là bạn bè bình thường thôi mà-BẠN BẠN CÁI KHỈ KHÔ KHÔNG THƯƠNG LƯỢNG ĐƯỢC THÌ TA ĐÂY THỰC CHIẾN !!!-nói rồi Japan liền nhanh chóng lao đến chỗ Việt Nam,chết giở đánh đấm Nam may ra còn đánh được chứ dùng kiếm thế kia thì chơi làm saoNgó quanh thì thấy phía xa xa có 1 khúc gỗ Việt Nam liền nhanh chóng chạy đến bắt lấy-chạy đi đâu...-đột nhiên Japan xuất hiện ở bên cạnh cũng đang chạy song song với mình khiến Nam giật mình-"sao mà nhanh dữ vậy,mà đừng có nói là cậu ta định g.iết mình thật đấy nhé"-nghĩ đến đây thì Nam xanh mặt vội vàng dừng lại rồi rẽ hướng ra đằng khácJapan thấy vậy thì cũng chuyển hướng đuổi theo Việt Nam,cô không định x.iên Nam thật chỉ định thọt vài cái coi như hăm doạ thôi,còn lại để cho Finland dọn xác-"dám quyến rũ bạn tôi sao,để tôi cho cô xanh cỏ luôn"-Japan nghĩ rồi liền nhanh chóng bắt kịp tốc độ của Việt NamThật may mà Nam cầm được thanh gỗ rồi,coi như đã có cái phòng thân,quay ra thì thấy Japan đang vung kiếm về phía chỗ mình Việt Nam nhanh chóng đỡ đòn bằng khúc gỗ kia.Nhưng không hiểu vì sao khúc gỗ bị cắt làm đôi Việt Nam nhanh chóng bật ra bên cạnh may mắn thoát được 1 đòn,Nam nhảy lên đạp thanh kiếm xuống đất bằng chân trái rồi dùng chân phải cho Japan 1 cước vào mặt,quá nhanh quá nguy hiểm Japan vì đang cố rút kiếm nên đã không kịp đỡ đòn liền ngã nhào ra đất,kiếm tuy sắc nhưng lại dễ gãy nên giờ Japan không còn vũ khí để chiến đấu nữa.Loạng choạng ngồi dậy sờ lên phần má bị đá đau rát khiến đầu Japan hơi ong ong,đột nhiên có cái khăn trắng từ đâu áp vào má của cô-xin lỗi vì đã quá mạnh chân nhưng do cậu hấp tấp quá không nghe tôi nói gì cả,tôi thật sự chẳng làm gì hết Germany và cậu bạn Italy chỉ là giao tiếp với tôi bình thường thôi,nhưng tôi cá chắc tôi đối với họ chả là gì cả,còn với cậu thì họ lại rất coi trọng,thiếu cậu thì họ không sống được,Ger và Italy nói với tôi vậy đó-Việt Nam nói mà Japan chẳng biết nói cái gì,mắt thì nhìn ra chỗ khác-có thật vậy không ?-"không đâu,tôi bốc phét đấy"-thật mà-Việt Nam chắc nịch nói dù đấy là lời nói dối,nghe Việt Nam nói vậy thì Japan hơi ái ngại vì vừa chĩa kiếm vào mặt Nam,cũng thấy bản thân mình hơi hấp tấp-khăn trắng bẩn đấy-à không sao đâu,cậu cầm lấy mà nhúng nước-...-Japan đứng dậy không nói gì nữa mà quay đi,không quên cúi đầu xin lỗi trông rất lịch sự,sự thay đổi này khiến Nam không thích ứng nổi,bộ thích thì múc múc xong thì xin lỗi hả,nhưng thôi vậy Nam chẳng đôi co làm gìNhìn đồng hồ lớn ở trong trường thấy đã điểm 5 rưỡi,Việt Nam định quay người rời đi thì thấy có ai đó đang nhìn mình,nhìn kĩ thì thấy đó là cái người "nói không vành rõ chữ" hôm qua-"bộ cậu ta không về hay gì mà cứ đứng ở đấy nhìn"-Việt Nam tự hỏi nhưng cũng mỉm cười chào lịch sự rồi trở vềFinland đơ mất mấy giây vì nụ cười của Nam rồi sựt nhớ ra cái gì đó liền vội vàng chạy đến kéo tay Việt Nam lại-có chuyện gì sao ?-Việt Nam quay ra hỏi,và y như lần trước lần này cũng vậy,Finland cũng chỉ nhìn Việt Nam 1 lúc lâu mà không nói cái gì cả,kiên nhẫn gì thì kiên nhẫn chứ cứ lúc nào gặp Nam cũng như thế này thì nói thật Nam cũng hơi khó chịu

Và định mệnh sau gần 3 phút trời đứng như trời trồng thì Finland lúc này mới ấp úng lên tiếng

-à..e-em cậu..b-bảo nó là..ờm..đừng bám..th-theo tôi..nữa..c-cậu..

-em tôi..là Mainly ấy hả-Việt Nam nói,nghe thế thì Finland gật đầu

-ờ ờ đúng đúng !

Cái con nhỏ đó cứ bám theo tôi,c-oc có phải cậu đã..nói s-sai sự thật gì về t-tôi ha-hay là gì không ?

-xin lỗi nhé nhưng tôi không có nói gì nhiều,lúc đấy tôi chỉ là bảo nó tránh xa Russia ra xong cái nó ầm ừ rồi không hiểu sao nó lại tự biên tự diễn cái gì ấy,tôi cũng không biết nữa

-ờ..ờm cậu b-bảo hộ t-tôi với tôi xin cậu đấy-Finland nói rồi chấp tay lại xin Việt Nam,thật sự anh muốn thoát khỏi nhỏ này rồi,đuổi mãi không đi hệt như ruồi bâu thịt vậy,Việt Nam nghe vậy cũng gật đầu nhưng cũng chẳng hứa hẹn gì vì Nam sợ với cái tính và cái tôi cao ngút trời của nhỏ với Nam thì chưa chắc Nam đã thuyết phục nổi

-mà sao cậu cứ gặp tôi là cậu lại ấp a ấp úng vậy-đột nhiên Nam hỏi vậy khiến anh khá bối rối ấp úng nói

-t-tại...t-tại tôi..ngại..

-cậu ngại cái gì vậy ?

-gặp ai cũng ngại h-ết..n-nhất là (c)on..(g)ái-anh lí nhí nói rồi anh cũng không hiểu vì sao anh lại nói như vậy,Việt Nam nghe thì cũng hiểu nhưng chẳng biết nói cái gì để anh bớt nhát gái đi chỉ đành an ủi đôi 3 câu,có lẽ ngày trước anh bị làm gì đó nên mới ngại khi tiếp xúc với con gái như vậy,hoặc có thể là do khi đẻ ra đã bị như vậy

Chào tạn biệt rồi ai về nhà nấy

Thời gian cứ thế yên bình trôi đi cho đến gần cuối tháng 12,trong khoảng thời gian này Việt Nam thấy Đông Lào và Mainly có gì đó khá căng thẳng,căng thẳng hơn mọi ngày nhiều nhưng Việt Nam không quan tâm lắm,vì quan tâm cũng có giải quyết được cái gì đâu

[Tại phòng hội Học sinh]

Việt Nam đang sắp xếp tài liệu,giấy đã chấm điểm vì vừa trải qua kì thi cuối kì xong thì đột nhiên có ai đó chạy vào trong với vẻ mặt hốt hoảng

-m..mọi người ơi !!!

Thầy..UN-

-lại vừa trúng số và sắp mở tiệc hả ?-China tiếp lời luôn,nghe vậy thì bà chị đàn trên gật đầu lia lại,nhưng lần này thì thấy có vẻ không ai hốt hoảng cả,chắc do vụ lần trước nên rút kinh nghiệm,thấy vậy thì bà chị liền nhảy lên trên bàn làm đổ cả mực và mớ giấy tờ mà Việt Nam vừa xếp xong,Germany ở bên thì khóc thành 1 dòng sông,thẹn quá hoá giận anh đẩy bà chị kia xuống khiến cho tờ giấy trên tay chị ta rơi xuống chân Việt Nam

Việt Nam cầm tờ giấy lên mở ra,xung quanh cũng xúm xụm lại xem thì quả thật lần này lại mở tiệc nữa,Canada đứng ở bên nhăn mày càm ràm

-tiệc gì mà tiệc lắm thế,đốt tiền mang việc à,đã thế nên đánh thuế mạnh cái trường này để bớt tiệc tùng vô nghĩa đi-nghe Can nói thì ai nấy cũng đều gật đầu lia lịa,tiệc tùng thì vui đấy nhưng chuẩn bị với dọn dẹp thì không vui cho lắm

-tin chuẩn nhé,tiệc này là thường niên rồi mấy em,từ giờ đến lúc đó là còn đúng 2 ngày,mấy hôm trước ông thầy hiệu trưởng quên nên là hôm nay mới thông báo,đáng nhẽ phải tầm hơn 1 tuần trước cơ,chơi xong thì hôm 30 sẽ nghỉ từ giờ đến hết hôm 20 tháng 2,sau đó chúng ta sẽ đi học nên là nhanh nhanh lên nhé-bà chị nói xong thì cái phòng như bùng nổ,ai nấy đều như ong vỡ tổ chạy nháo nhào hết cả lên,ai trong lòng cũng đều có 1 mối thù sâu sắc với ông hiệu trưởng

Việt Nam cùng những người trong ban của mình đang lên kế hoạch trương trình sắp xếp và thông báo cho những người khác trong trường,số còn lại thì đang lục đục trong kho để lấy mấy cái đồ trang trí cũ chứ làm gì có thời gian mà làm cái mới.Cứ như thế họ bận rộn nguyên 1 ngày để chuẩn bị mọi thứ và ở lại trường xuyên đêm để lắp ráp

-cái này để đâu đây chị ?-Việt Nam quay ra hỏi bà chị trưởng ban,nghe vậy thì chị liền chỉ ra phía góc kia,Việt Nam cũng nhanh chóng chạy ra rồi để nó ở đấy

-giữ chặt nhé

-biết rồi cứ trèo đi-China giữ cái thang bảo Việt Nam,Nam nghe thì cũng nhanh chóng trèo lên,cùng lúc đó anh ngoảnh mặt đi chỗ khác,sau khi treo mấy cái đèn LED xong thì Nam cũng nhanh chóng đi xuống

-nè China sao cậu không trèo mà lại để Nam trèo vậy-America từ đâu xuất hiện hỏi China,nghe vậy thì anh liếc mắt lên nhìn sang bên phải rồi nói

-tại tôi sợ độ cao

-tội nghiệp thật-Ame vỗ vai an ủi anh rồi cũng đi làm công việc của mình,chợt đầu anh nảy số ra cái gì đó liền quay ra nói với China-hay để tôi trèo cho

-không được đâu,lỡ ngài ngã tôi lấy gì mà đền

-tôi cẩn thận lắm

-đâu ai biết trước được chữ ngờ

-cũng đúng ha..vậy làm việc mạnh giỏi nhé-nói rồi anh vẫy tay chào tạn biệt China,America vừa quay mặt đi thì sắc mặt của China liền thay đổi hẳn

-"mỡ đấy mà húp"-anh thầm thách thức,nhếch miệng cười khinh bỉ

-China cậu đi ra đi để tôi xuống-theo phản xạ mà China ngước lên nhìn Việt Nam nói,chợt anh ngợ ra cái gì đấy nhưng may mà Việt Nam túm váy rồi nếu không chắc anh thấy hết quá

-hay cậu đi làm việc khác đi chứ cậu đứng ở đấy lỡ cậu thấy hết thì sao-Việt Nam nhíu mày ái ngại nói,tính ra nãy giờ Nam nói anh hơi bị nhiều rồi đấy,nếu Nam có nhiều quần dài hơn thì có lẽ Nam sẽ mặc chứ không phải là mặc váy vướng víu như thế này,nhưng anh cứ chắc nịch như vậy và hiện tại lại chẳng có ai rảnh tay ra đỡ hộ nên Nam cũng thôi,nghe vậy thì China mặt tỉnh bơ nói

-đật trước tôi thấy hết phần trên rồi còn gì,giờ nhìn phần dưới nữa cho đủ bộ,có sao đâ- -anh chưa nói hết câu thì Việt Nam liền cho anh 1 đấm vào đầu

-ă-ăn nói có chừng mực chút,thôi tôi không khiến cậu nữa,cái này cậu trèo đi,sợ gì thì sợ chứ người cậu cao như cái sào,đứng đi không sao đâu tôi giữ cho-Việt Nam nói rồi trèo xuống đẩy anh lên trên nhưng anh quyết tâm không lên,giờ lên mà anh diễn quá lố là giỗ quá lớn đấy

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!-đột nhiên có tiếng hét từ đâu đến khiến cả hội trưởng nhìn về chủ nhân của giọng nói,cái bóng dáng quen quen vừa chạy vừa đọ sức nhau thế kia thì chỉ có thể là Laos và Taiwan thôi

-VIỆT NAM/CHỊ ĐỂ TỚ/EM GIÚP CHO !!!

CHINA CÚTTTT !!!-nói rồi cả 2 liền đẩy China ra 1 bên rồi tranh nhau cái thang chửi nhau nảy lửa

-này 2 đứa kia đang sinh hoạt câu lạc bộ mà !!!-1 anh chàng thở hổn hển đứng ở cửa nói lớn,chả là câu lạc bộ của 2 người đang hợp tác làm ăn để cho ra sản phẩm nhanh nhất,thế quái nào không hiểu kiểm gì chỗ mà 2 câu lạc bộ đứng cách chỗ này 500m mà 2 đứa này vẫn có thể nghe thấy được Việt Nam đang muốn người khác cầm hộ thang

-mả cha chúng mày !

VIỆC NHÀ THÌ NHÁC VIỆC KHÁC THÌ NĂNG VIỆC LĂNG NHĂNG THÌ CỨ XỒN XỒN LÊN !

CÓ VỀ HAY KHÔNG THÌ BẢO !?!-anh chàng tức giận mặt nổi chục cái dấu thập đỏ lao đến túm cổ 2 đứa kia trong sự dãy dụa bất lực của cả Laos và Taiwan khi đứng trước cảnh người trước mặt đây thôi mà với không tới, Việt Nam đổ mồ hôi nhìn 2 người này bị lôi đi,không quên vẫy tay chào tạn biệt người bạn và người em thân yêu

[30 phút sau]

Sau 30 phút ròng rã thì cuối cùng Việt Nam cũng làm xong nhiệm vụ của mình,vươn vai đi ra bên ngoài hóng tí gió lạnh để bớt nóng,vừa mở cửa ra thì gió tràn vào như giặc khiến mấy người ngồi không chỉ tay năm ngón run bần bật.Việt Nam khi đang thưởng thức vị gió Đông Bắc mát lạnh thì đột nhiên Nam thấy có ai đó đang ngồi ở xa,lại là chai Vodka cùng bài ca bất hủ thì có lẽ đó là Russia

Nam định tiến lên hỏi chuyện thì chợt thấy bản thân lại không có hứng thú nữa,định là vào nhưng lại thấy anh đang nhìn mình,trên tay còn giơ chai rượu lắc lắc nhẹ lên như ý muốn nói là "đến đây bắt chuyện và uống vài ly",tuy hơi hoài nghi nhưng đã mời thì ngại gì vài chén rượu nhâm nhi

-"hoặc thôi mình ra nói chuyện với cậu ta vậy"-Việt Nam nghĩ rồi lấy cái áo khoác mặc vào rồi rón rén đi ra

-tôi thấy cậu cứ đứng đấy nhìn tôi,chẳng nhẽ cậu hôm nào uống vài cốc đã bị nghiện rồi

-à không tôi tình cờ thôi,mà cậu ra đây ngồi 1 mình làm gì,lạnh thế này dễ bị cảm lắm đấy-Việt Nam quan tâm hỏi,thấy vậy thì anh cũng tiếp lời

-như này không nhằm nhò gì đâu,nơi tôi sống lạnh hơn ở đây nhiều,mà tôi không có ngồi 1 mình

-tức là có ai khác hả

-tôi về rồi đây Rusky ơi-giọng nói quen thuộc này vang ra khiến Việt Nam quay ra đằng sau,quả như Nam đoán đó là cậu bạn nhát gái,Finland

-à ch-khoan l-là cậu s-s-sao-Finland để ý thấy ai đó ngồi bên cạnh Russia,khi thấy đó là người con gái mình đã gặp thì dây thần kinh nhát gái chạy toáng loạn

-vâng chào cậu-Việt Nam cười khổ nói,chắc là bản thân nên đi rồi,đột nhiên Russia đứng dậy rồi đưa cho Việt Nam mấy chai rượu anh vừa uống

-cậu cầm hộ tôi với tôi đi vệ sinh chút

-k-khoan đã !

Sao cậu- -chưa nói hết câu thì Russia đã chạy đi mất tăm rồi,Nam định nói sao anh không đưa cho thằng bạn anh ấy giờ đưa Việt Nam thế này phải làm sao nhỉ

-"giờ mình mà để lại ở đây rồi bảo cậu bạn kia trông hộ thì có bị coi là vô trách nhiệm không nhỉ,thôi....kệ cậu ta đi 1 chút là về mấy mà...mong sao về sớm chút"-Việt Nam nghĩ,tay vẫn ôm lấy chai rượu mà lòng rối bời

-cậu ngồi đi đừng đứng đấy nữa-Việt Nam nói rồi chủ động ngồi xích ra cho Finland ngôi,anh ấp úng ngồi bên cạnh Nam,bầu không khí vô cùng gượm gạo,Nam liền tìm cái chủ đề gì đó để vớt vát cho cái tình huống này

-à phải rồi tôi đã gặp cậu vài lần mà chưa biết tên,vậy cậu tên là gì ?

-t-tên á..ờ ờm...

-"t-tự nhiên..h-h-h-ỏi,chết cha quên tên..à..lẽ ra mình nên về muộn hơn.."

-đầu anh ong ong như ong vỡ tổ,sau 1 lúc ấp úng thì anh cũng thốt ra được vài từ

-Fin.land..Hầu tước Norway..

-theo tôi nhớ thì hình như Hầu tước Norway là anh em của cậu nhỉ

-ừm..cha tôi mất nên anh ấy lên thay thế,anh mới 18 tuổi thôi mà đã phải gánh vác trọng trách ấy rồi-Finland nói

-ngầu vậy,mới từng này tuổi mà đã làm chức vụ cấp cao rồi,chắc hẳn anh ấy tài giỏi lắm-Việt Nam kinh ngạc nói,cách nhau có 3 tuổi mà đã làm Hầu tước rồi

-phải,anh ấy giỏi lắm,nhưng giỏi gì thì giỏi chứ anh ấy bị nhiều người ghét lắm,haiz..giàu thì nó ghen nghèo thì nó khinh mà thông minh thì nó tìm cách tiêu diệt,đã thế lại còn không được tự do hôn nhân nữa vì khi cha tôi rời đi thì đã nhắn nhủ giao anh cho 1 người,dù có muốn hay không thì anh vẫn phải làm theo,di chúc mà-anh thở dài nói, nhìn sắc mặt của người anh trai mình khi đọc tờ di chúc đấy thật sự ghẹn đến phát khóc,vừa thương vừa giận,vừa buồn vừa căm

-tôi hỏi cái này có hơi cá nhân 1 xíu được không ?

-à được

-vậy trong cái bản di chúc ấy thì cậu có được sắp xếp hôn sự gì không ?

-hả à không..không có,có mỗi anh tôi thôi,mà với cả tôi nhát gái thế này gặp mặt xem mắt còn chả ra hồn huống gì là hôn sự,mà với cả với địa vị hiện tại của tôi thì gia đình tôi cũng không có quan trọng cái vụ hôn sự cho lắm

-thế hả,nhưng cậu nãy giờ vẫn nói chuyện với tôi bình thường đây

-ờ-ừm...-Finland cười ngượm ngãi má,thấy vậy thì Việt Nam suy nghĩ 1 lúc rồi quay ra nói với anh

-trước đây tôi từng nói với cậu là mạnh dạn lên khi gặp người khác giới đúng chứ,hay cậu thử coi người trước mặt là 1 người con trai hoặc là coi như bản thân đang nhìn 1 con vật nào đó như chó mèo thôi,nghe hơi xúc phạm nhưng cậu có thể tham khảo,dù gì cũng chỉ có trong đầu cậu thôi mà,hoặc coi đó là tri kỉ cũng được-Nam đưa ra vài gợi ý,Finland ngồi nghe rất chăm chú tiếp thu,ừ nhỉ sao bản thân mình không coi là như vậy,chỉ cần đầu óc bay bổng chút là được

-cảm ơn nhé,mà sao cậu quan tâm đến chuyện này của tôi vậy ?

-vì chờ cậu mở mồm nói chuyện thành câu hoàn chỉnh rất mất thời gian-Việt Nam không ngần ngại mà nói toẹt ra những gì mình nghĩ,nghe vậy thì anh bối rối ngại ngùng xin lỗi

-xin lỗi,tôi về rồi đây-Russia chạy nhanh đến chỗ Việt Nam và Finland đang ngồi,đậu xanh anh đứng chờ người ta đi vệ sinh xong lâu lắc nên giờ mới trở về được,nếu chờ thêm nữa chắc anh són ra quần mất

-rượu của cậu đây-Việt Nam đưa chai rượu của mình cho Russia,bản thân vẫy tay chào tạn biệt 2 người rồi quay người rời đi

-khoan đã !-đột nhiên anh và Finland giữ vai Nam lại rồi kéo Nam xuống ngồi ở giữa,tay dúi vào tay Nam 1 chén rượu đầy ú ụ

-ngồi đây uống đi-cả 2 đồng thanh nói làm Việt Nam phải từ chối vội,nhưng không hiểu sao cả 2 thuyết phục quá đẳng cấp khiến cho Việt Nam cũng ngần ngại mà uống theo,ban đầu có 1 chén thôi ai ngờ đâu uống hẳn nửa chai rượu

Rượu hết thì nhậu tàn cả 3 khoác vai nhau lắc lư như những gã nghiện thật sự,à mà thật ra chỉ có mỗi Finland thôi chứ Russia đâu nhằm nhò gì,còn Việt Nam bị kẹt ở giữa và chiều cao khiêm tốn hơn 2 người bên cạnh,đã thế còn say bít tù tì nửa tỉnh nửa mê nên cũng bị lôi theo lắc lư.Đột nhiên vụt 1 phát bóng dáng của ai đó lướt qua nhanh như tên bắn ôm trọn Việt Nam vào lòng,đua mắt nhìn 2 thanh niên trước mặt

-China cậu làm gì vậy-Russia nghiêng đầu thắc mắc hỏi,thấy vậy thì anh thay đổi sắc mặt thành điệu bộ thảo mai

-à không có gì đâu,tôi đưa Việt Nam về nhé-nói xong thì anh quay người đi thẳng,tay thì vẫn ôm Việt Nam,1 tay chống ở mông tay còn lại thì để lên lưng Nam,Russia và Finland không biết có phải bị hoa mắt hay không mà thấy xung quanh China có vài bông hoa nở phong phóc 7 sắc cầu vồng

Việt Nam lơ mơ không biết cái gì chỉ thấy mình đang dựa vào cái gì đó vừa vặn nên ngủ luôn,anh lấy cái mũ đội lên đầu Việt Nam rồi cứ thế đi về phía kí túc xá

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Đang đi thì bị Laos và Taiwan chặn đường giành giật rồi đấm nhau nảy lửa,còn Việt Nam thì lờ mờ loạng choạng về phòng

.

.

HếtNgày 2/9/2025-5/9/2025-6/9/2025Không.....hết hè rồi sao ?

3 tháng hè của tao đâuuuuu nhanh vậy,không...KHÔNG...

KHÔNGGGGGGGGGGGGGGG,TẠI SAO ?

AAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!! *gào thét tuyệt vọng*Cho ai ko bt thì mắt nhìn bên phải hướng lên trên là đang nói dối5263 từ
 
[Countryhumans Allnam] Trỗi Dậy Từ Cõi Chết
Chap 23 Gấu mèo Bắc Âu (3)


Thật ra tui ko định chia 3 đâu nhưng thấy dài quá nên thôi 🤡Vs sự góp ý của ng đọc tui xin tuyên bố tui sẽ cố vt ngắn hơn để ae đọc đỡ nản :)...[Ngày hôm sau]Hôm nay trường cho nghỉ để chuẩn bị cho buổi tiệc thường niên của ngày mai,Việt Nam lục đục trong tủ đồ của mình thì thấy toàn những bộ đồ đã cũ,đã thế Nam còn tìm thấy có bộ rách đũm nữa,không hiểu sao nó lại lẫn vào trong này,nghĩ lại mới thấy từ năm bản thân 13 tuổi đến giờ vẫn chưa mua thêm bộ quần áo mới nên nay Nam định xuống chợ tìm đại vài bộ nào đấy để mặcNghĩ là làm Nam đi ra mở ví tiền mình ra đếm rồi chuẩn bị 1 chuyến,Việt Nam khi đi xuống còn không quên đi rủ Laos đi chung cho vui,có điều khi mở cửa phòng ra thì thấy Laos đang sốt há mồm và được con em cùng cha khác mẹ với Laos Palamme đang chăm sóc nên thôi-xin lỗi đã làm phiền nhé,chúc cậu mau khoẻ,lát nữa tớ mua ít cam về cho cậu nhé-Việt Nam cầm tay Laos an ủi rồi đứng dậy chào tạn biệt em để đi-V-Việt...Nam...này..cậu nhớ đừng mua...ở chợ...mua..ợ cựa hạng trên..trung tâm ấy..nhớ chưa ?-Laos tuy đầu đau như búa bổ,họng thì khô rát nhưng vẫn quyết tâm nói với Việt Nam,Laos muốn Nam phải đẹp nhất trong ngày hôm đấy chứ không được có những bộ giống hệt mấy đứa thường dân,Nam nghe thì cũng gật đầu rồi khuất bóng sau cánh cửa gỗDù Nam không muốn lắm nhưng Laos đã nói vậy thì thôi,Việt Nam thuê 1 chiếc xe ngựa để đi lên trung tâm mua sắm,dù địa vị là thượng lưu con nhà quý tộc nhưng đây là lần đầu Nam đến cía chỗ như thế này,cứ như là người rừng xuống phố vậy,không biết cái gì hết,sự nhộn nhịp nơi đây khiến Việt Nam có cảm giác hơi lạc lõng-"biết thế đi ra chợ còn hơn.."

-Việt Nam hối hận thầm trách bản thân,nhưung thôi đến đây rồi thì cũng phải mua cái gì đó chứ đúng khôngViệt Nam đi loang quanh rồi vào đại 1 cái cửa hàng nào đó,thứ đầu tiên Nam thấy bất ngờ không phải là về bộ đồ mà là về giá cả,gì mà 15.000 đồng 1 cái vãy mỏng dính,ngáo giá hả hoặc có thể đây là lần đầu Nam tiếp xúc với cái thứ đắt đỏ như vậy.Đang đứng loay hoay vì sốc giá thì có mấy cô nhân viên đi ra chào hỏi nhiệt tình làm Nam không biết phải nói sao,khi mấy cô đấy đang ngồi luyên thuyên về món hàng thì Nam đã chạy mất hút rồi-hic..lễ ra nên đi cùng ai đó thì hơn..-Việt Nam buồn mà chẳng nói lên lời,đột nhiên có ai đó đạt tay lên vai Nam làm Nam giật mình bẻ tay người đó ra đằng sau khiến người ấy đau điếng kêu la,nhìn lại thì mới thấy đó là Germany ,Việt Nam vội vàng thả tay ra rồi xin lỗi rối rít-x-xin lỗi cậu tại tớ không biết nên là..t-thật lòng xin lỗi !-Việt Nam bối rối lòng đầy sự hối hận,Ger nhìn vậy thì lắc đầu-không sao đâu,mà cậu làm gì ở trên này vậy ?

Mua đồ gì hả có cần tớ giúp gì không chứ tớ thấy cậu cứ loay hoay mãi-lời Ger thốt ra như sợi dây thừng cứu cánh Nam,Việt Nam gật đầu lia lịa mừng rỡ-nè !

Làm gì msf chạy như ma đuổi vậy Ger,tự nhiên chạy đi để lại bọn này là sao !!?-giọng nói quen thuộc vang lên từ phía xa xa,Nam nhìn thấy đó là Italy cùng với Japan đang đi về hướng này,Nam liền vẫy tay chào với cả 2Sau khi nghe Việt Nam tường trình về sự việc thì cả 2 liền bắt tay giúp Việt Nam,còn Japan thì đứng ở bên không nói gì-tớ thấy cửa hàng này được nhiều người đánh giá là giá vừa ổn mà lại có nhiều đồ đẹp,chúng ta vào đi-Germany nói rồi chỉ về phía cái cửa hàng lớn ở bên tay phải,mọi người cũng vì thế mà đi theo-mà mấy cậu đi xuống đây cũng là để mua đồ hả ?-Việt Nam quay ra hỏi,nghe vậy thì cả 3 lắc đầu,hỏi ra mới biết mấy đứa này đặt may riêng nên xuống đây chẳng qua chỉ là đi dạo và mua vài thứ linh tinh thôi,nhà có điều kiện có khácBước vào bên trong thì thứ đầu tiên đập vào mắt mấy người này là...đồ bơi cho nữ,2 anh chàng nhìn xong thì chỉ cười,1 nụ cười chẳng nói lên lời,vèo 1 cái cả 2 liền đứng ở ngoài chờ để cho Japan với Việt Nam ở bên trong,cửa hàng này đúng là treo đầu dê bán thịt chó,à không treo quần áo bán bikini mới đúng,làm 2 thanh niên này ngượm chín mặt-J...Japan cậu cũng đi ra đi để Việt Nam tự mua...-Italy nói,nghe vậy thì Japan liền nhướng mày lên nhìn Italy-tớ vào có làm sao đâu,có mỗi 2 cậu vào mới là vấn đề ấy chứ-nghe vậy thì 2 thằng bạn mới ậm ừ rồi để cả 2 vào bên trongVào sâu rồi mới thấy từ bất ngờ này đến bất ngờ khác,bên ngoài là váy bên trong là đồ bơi bên trong nữa lại là váy,sắp xếp bố cục không khỏi khiến cho người mua cảm thấy kì lạJapan thì đứng đấy xem Việt Nam lựa đồ,nhìn cái sắc mặt thay đổi liên tục của Việt Nam từ bình thường đến vui,rồi đến sốc há mồm ra khiến Japan cảm thấy hơi buồn cười.Japan cao mà mấy cái dàn quần áo thấp làm cho cái đầu Nam cứ thoắt ẩn thoắt hiện xong lại xuất hiện bất ngờ đằng sau Japan khiến cô nhiều khi đau tim gần chết-cậu thấy bộ này sao ?-Nam hỏi,nghe vậy thì Japan suy sét 1 lúc rồi lắc đầu-còn bộ này-Nam đưa ra 1 cái váy trông như hàng của học sinh cấp 2 khiến Japan nghi ngờ về gu thẩm mĩ của Việt Nam-không được,trẻ con quá-cái này-Nam lại đưa ra cái bộ như nhặt từ bác rác ra xẻo ngang xẻo dọc khiến mắt Japan hơi giật giật,cuối cùng vẫn phải để tay Japan lựa hộ choSau 1 lúc tìm tòi thì cuối cung cũng tìm được bộ ưng ý,Việt Nam đi vào bên trong phòng thay đồ để thử,còn Japan thì ngồi ở ngoài để chờ-a..quý khách đây đã lựa được bộ nào chưa nhỉ-1 chị nhân viên nào đó đi ra hỏi,Japan nhìn vậy thì lịch sự trả lời đại loại là không mua mà đi cùng bạn,mà cô thấy lạ sao bà chị này nãy giờ không ra mà đến cái lúc người ta lựa xong rồi mới ra nhỉ-trông em như thể đàn ông ấy nhỉ-bà chị nói rồi cười hô hố nhìn Japan khiến Japan cười trừ,đã lơ đà công việc lại còn vô duyên hết sức nữa-vâng tại em có đi tập kiếm nên phải rèn luyện thể chất nhiều nên cơ thể có hơi vạm vỡ 1 chút-tuy vậy nhưng Japan vẫn lịch sử trả lời-vậy sao thế thôi nhé tạn biệt em,thấy có thắc mắc gì thì bảo chị nhé-nói rồi bà chị liền vụt mất,Japan cũng không quan tâm nữa mà ngồi chờ Việt NamNhưng không hiểu sao sau khi chờ tới hơn 10 phút mà Việt Nam vẫn chưa ra khiến cho Japan cảm thấy lạ,cô đứng dậy đi lại gần đó hỏi-có chuyện gì sao sao cậu mặc lâu thế ?-Japan hỏi,bên trong mới ấp úng trả lời-à..tại tóc tớ bị kẹt vào khoá rồi..gỡ mãi không ra...nhờ cậu thì ngại nên là vậy đấy,cậu chờ 1 xíu nhé sắp xong rồi-Việt Nam ở bên trong nói,tay thì vẫn nhìn gương mà cố gỡ ra,có điều chỗ đấy lại ở gần trên cổ nên Nam mới loay hoay nãy giờ mà chưa gỡ ra được,Japan nghe thì cũng đứng ngoài chờ 1 chút,nhưng sau gần 5 phút trôi qua thì cô lên tiếng-để tôi giúp cho chứ cậu làm vậy đến bao giờ-vậy..nhờ cậu nhé-Nam nói rồi mở hé rèm ra,Japan thì đi đến mở tung rèm ra đi vào hiên ngang rồi đóng lại rèm như không có chuyện gìBắt đầu nhiệm vụ Japan đứng gỡ tóc Nam ra khỏi cái khoá váy,tay đôi khi cũng chạm phải phần da lưng lên người Nam làm Nam cảm thấy lành lạnh,tuy hơi ngại nhưng còn đỡ hơn là chật vật mãi chưa xong.Xoẹt 1 cái thế là đã gỡ được tóc Nam ra và khoá đã mượt trở lại-cảm ơn nhé,cậu thấy sao ?-Việt Nam quay ra đằng sau ngẩng mặt lên nói,Japan nhìn ở chiếc gương trước mặt mà ngẩng người vài giây,đúng là đẹp thật,đẹp như thiên thần vậy-ừm..đẹp lắm-cô nói rồi mặt quay đi chỗ khác,Việt Nam cảm ơn rồi mỉm cười thích thú với bộ đồ mới,vậy là xong đồ đạc đã có chẳng có cái gì để mua thêm cả,về thôiVà thế là cả Japan và Việt Nam cùng nhau bước ra ngoài,Germany và Italy thấy 2 người ra thì mừng rỡ,sau đó 2 người trong nhóm đã mời Nam đi chơi cùng dù Nam không muốn lắm,nhưng với kĩ năng thông não tri thuật đỉnh hệt như tiền bối Hít-le đã thông não người dân Đức xưa thì Việt Nam cũng đồng ý đi chungCứ thế đêm ngày hôm sau đã đến,mọi chuyện đã được diễn ra suông sẻ ít nhất là về phần chuẩn bị,từ việc gửi thư mời cho đến việc trang trí,lên kế hoạch tổ chức,cả hội cảm thấy thật may mắn,à không phải là thấy bản thân mình là thần thánh vì chỉ với 2 ngày ngắn ngủi mà đã làm được như thế này.Việt Nam chuẩn bị tinh tươm đi tiệc,mặc chiếc váy hôm qua mới mua và buộc tóc 1 nửa lên,trông cũng ổn áp phết,trát tí son mặc thêm tí đồ cho đỡ lạnh là hoàn hảoNam bước xuống dưới sân trường kí túc xá là bao nhiêu ánh mắt nhìn Nam như thể lần đầu thấy cái gì đó đẹp đẽ lắm vậy,còn Nam lại nghĩ bản thân mình đã làm cái gì tội tình lắm không mà sao nhiều người nhìn mình như thế.Đang đi thì thấy bóng dáng quen thuộc ở phía xa xa -Taiwan !!-Việt Nam gọi lớn rồi chạy 1 mạch đến chỗ thằng em kết nghĩa của mình,Taiwan ngeh thấy có người gọi tên mình và với cái giọng dù có xuống lỗ thì anh cũng không thể quên được,người chị kiêm người thương của mình đây mà-chị !!- -Taiwan vừa quay người ra trong niềm hân hoan thì bất động,Việt Nam thấy vậy thì sợ cậu bị cái gì đó hoặc là do bản thân ăn mặc lố lăng quá nên em nó sốc,bất chợt anh ôm chầm lấy Việt Nam làm Nam bất ngờ,rồi sau đó càng ôm càng chặt khiến Nam muốn tắt thở-k-khoan đ-ã !

Taiwan e-em bỏ chị ra đã-Việt Nam nói rồi đập đạp lưng của cậu em này-a !

Em xin lỗi-Taiwan bỏ Việt Nam xuống rồi nói,thật sự vừa nãy không hiểu sao anh lại làm vậy nữa,chắc đấy là do bản năng,không,không phải chẳng qua khi thấy bộ dạng đấy của Việt Nam thì anh chỉ muốn 1 mình anh được chiêm ngưỡng mà thôi,liệu anh có nên nhốt Nam lại ở phòng của mình không nhỉ,nhưng nghĩ đến đây anh liền lắc đầu,không được phải bình tĩnh,dồn dập thế thì Nam chạy mất dép thì sao,kiểu gì thì kiểu anh cam đoan sau này Việt Nam cũng sẽ trở thành bed friend với anh thôi-lần đầu chị thấy em ăn mặc như này đấy,trông em đẹp lắm-Việt Nam khen Taiwan làm anh phê hết cả người-cảm ơn chị, em cũng thường thôi-tuy thích đấy nhưng anh vẫn phải khiêm tốn 1 chút-Việt Nam ơi ở đây nè !-giọng nói từ xa vang lên làm Nam với Taiwan quay mặt theo hướng gọi,là nhóm bạn của Nam-ờ tới đây !-Việt Nam nói rồi cầm lấy tay Taiwan kéo đi đến chỗ mấy đứa bạn của mình,tiếp sau đó cả bọn cùng nhau đi vào bên trong hội trường nơi đang diễn ra buổi tiệcViệt Nam khiêu vũ với toàn bộ cái lũ bạn xong thì đầu óc cũng ong ong,ban đầu còn thấy vui vui chứ sau đó là thấy đau đầu rồi,vì mỗi đoạn lại có cái đoạn xoay người,nên giờ Nam đang ngồi ăn bánh ngọt tiếp sức-"đồ ăn ngon thế này mà không có ai ăn,tiếc thật"-Nam nghĩmtay thì lấy mấy cái bánh mứt lên ăn ngấu nghiếng-cậu thấy bánh thế nào,ngon không ?-Italy ngồi xuống bên cạnh Việt Nam,Việt Nam nghe vậy thì gật đầu cảm thán-tất cả chỗ này ngon lắm,cậu ăn thử đi-nói rồi Việt Nam cầm cái bánh lên giơ trước mặt Italy,anh thấy thế thì ăn lấy cái bánh trên tay Nam rồi cười khiến Nam hơi ngỡ ngàng,Nam tưởng anh tự cầm lấy chứ nhưng thôi không sao,chắc anh hiểu lầm ý Nam thôi-KHOAN ĐÃ !!!

TỚ CŨNG MUỐN ĂN !!-đột nhiên Laos từ ở bên kia góc của quảng trường chạy đến,tiếp sau đó là tòn bôn mấy đứa bạn nháo nhào chạy lại nói rôm rả đòi Nam đút cho ăn khiến cho hội trương vốn đang từ vui tươi nhộn nhịp sang thành cái chợ gà chó ồn àoViệt Nam bị kẹt lại đó giữa những cuộc cãi vã tranh nhau thì đột nhiên anh mc đứng lên tuyên bố cuộc bầu chọn cho gương mặt đại diện năm nay-vâng chào các quý ông và quý bà,các vị thiếu gia cùng tiểu thư đang ở trong hội trường ngày hôm nay !!! ...vỗ tay *cả hội trường vỗ tay rôm rả* vâng và sau đây tôi xin công bố gương mặt đẹp nhất học kì vừa qua được các bạn học sinh đây bình chọn,đầu tiên là về phái nam,tôi xin tuyên bố đó là.......Finland !

Năm nhất lớp A2 !!!-lời vừa dứt thì Finland bên này đang ngồi tám chuyện thì giật mình,anh đứng dậy ngơ ngác không hiểu cái gì thì được lũ bạn đẩy lên trên sân khấu*nhạc trao quà cho học sinh nghèo ở Việt Nam vang lên*-vâng cậu bạn đây đã có số phiếu áp đảo của toàn bộ học sinh với 900 phiếu bầu !

Đây là vương miệng cùng với vòng hoa chúc mừng-mc vừa nói xong thì anh được đội cái vương miệng chói loà cùng với cái vòng hoa như vòng đám ma đeo lên cổ trong sự ngỡ ngàng ngơ ngác cùng với tiếng reo hò của những người ở bên dưới-và tiếp theo là phái nữ,người được bình chọn là......Mainly !

Năm nhất A1 với 450 phiếu bầu,xin chúc mừng em !!! *nhạc trao quà cho học sinh nghèo lại vang lên*-anh chàng nói,Mainly đã nghe và đứng dậy vẫy tay rất nồng nhiệt rồi bước đi như đi catwalk lên trên sân khấu nhận lấy vương miệng và vòng hoa-vâng xin chúc mừng 2 em học sinh đây,2 em là gương mặt tiêu biểu được bình chọn nhiều nhất và được coi như là nam thần nữ thần của học kì này,chúc mừng 2 em,2 em có thể bắt tay 1 cái được không ?-nghe anh mc nói mà Finland sởn hết cả gai ốc,đùa chứ đã né như né tà rồi mà còn gặp nhau trong tình cảm này nữa khiến anh muốn đập đầu vào tương để trốn tránh,nhưng đứng trước hàng nghìn con mắt thế này chẳng nhẽ anh lại không bắt tay nhau được 1 cái,nhỏ Mainly nghe thì nghĩ chắc rằng đây là định mệnh,nhỏ đảm bảo rằng sau vụ này chắc là anh sẽ quay ra mến mộ và thích nhỏ-bắt tay đi em-anh mc thấy Mainly chìa tay ra rồi mà Finland vẫn chưa có động tĩnh gì thì nhắc nhẹ,anh cắn răng run rẩy cầm lấy cổ tay nhỏ chưa được 1 giây rồi rút về,sẵn tiện xin về chỗ luôn khiến cho nhiều người còn chưa nhìn thấy được anh làm cái gì cả....Sau ngày hôm ấy thì trường Việt Nam đã cho học sinh nghỉ học,Việt Nam cất dọn đồ đạc rồi nhanh chóng đi ra chỗ xe ngựa để đi về.Leo lên xe thì đã thấy Mainly thút thít,đối diện là Đông Lào đang hằm hằm nhìn nhỏ với ánh mắt khó chịu,có lẽ lại là trận cãi vã rồi-haiz..2 người có thể đừng cãi nhau nữa được không ?-Việt Nam thở dài nói-tại nhỏ cứ sán sán lại nên bị vậy là đúng-anh nói mà lòng lại cảm thấy ghê tởm,đã không thích rồi thì cứ sán lại làm gì,quá sức chịu đựng của anh rồiSau 1 lúc thì cuối cùng chiếc xe ngựa cũng lăn bánh đi về,trên đường về thì mấy anh em của Việt Nam có mua chút đồ về để ăn tất niên,khi mua thì Việt Nam thấy lạ khi thấy Mainly mua 1 chiếc gương lớn,có lẽ nhỏ muốn mua để để vào trong phòng nhỏ ngắm bản thân mỗi ngày,chiếc gương thì to tổ bố ra nên con đường về có hơi bất tiệnKhi trở về nhà là hôm 31 rồi,nhỏ Mainly thay vì đặt chiếc gương ở trong phòng thì nhỏ lại để gương ở phòng khách-em để đấy làm gì thế Mainly-Mặt Trận đi ra hỏi Mainly,thấy thế thì nhỏ cười cười nói-à em thấy trong phòng khách nhà mình không có gương bất tiện nên em mua ấy mà-vậy sao-vâng-Mainly cười tươi nói với Mặt TrậnThế là 1 năm mới đã đến cả nhà ăn tất niên rất vui vẻ,đêm đó Việt Nam và Đông Lào cùng nhau lên mái nhà ngắm sao,nhưng lên rồi mới để ý là mây che hết sao rồi,đã thế lại còn lạnh teo hết cả người-phụt-hahaha..tự nhiên 2 chị em mình lên đây là gì không biết-Việt Nam bật cười thành tiếng,tay thì vẫn ôm khư khư cái khăn,Đông Lào thấy vậy cũng bật cười-đúng là dở người thật sự hahahaha,chị lạnh không lấy áo em nè-nói rồi Đông Lào lấy áo của mình choàng lên người Việt Nam Tiếp sau đó cả 2 cùng nhau vui vẻ đi xuống,có điều Nam không biết rằng đây có lẽ lần cuối cùng Việt Nam nhìn thấy Đông Lào vì sau đấy...cậu ta..biến mất.........HếtNgày 7/9/2025Như đã nói giảm chữ giảm chữ :))))), Duma ngồi vt trong vòng 2 tiếng hơn 🤯Ê mẹ ơi đêm nay 7/9 có nhật thực nè,t xem đc á :> nhưng h mới có 22h43 nên chx xem đc,để chap nào t đăng tiếp t sẽ cho ae xem nhé,theo thiên văn học Hà Nội t vừa đọc xong thì sẽ có lúc 00:30 ngày 8/9 :)3457 từ
 
Back
Top Bottom